Siêu Nhiên Dreamin' Sun Geniyankee

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
357192654-256-k439141.jpg

Dreamin' Sun Geniyankee
Tác giả: KimAkiraHan
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Câu chuyện bắt đầu từ thị trấn Alstoria, khi một thương nhân lữ hành Edric tìm thấy và cứu mạng một sinh vật kỳ lạ Harry trong đêm mưa vì kiệt sức.

Họ quyết định mưu sinh kiếm sống cùng nhau và có nhiều sự tính toán khác nhau.

Harry che giấu thân phận và nắm nhiều thông tin về " Ngày Tận Thế " và chỉ có Geniyankee mới có thể ngăn lại được chuyện đó.

Và khi họ gặp được một mạo hiểm giả tập sự Elias rồi cùng nhau chống lại " Ngày Tận Thế ".

Giới thiệu Main Char:
Avi / vai Elias
Kihel / vai Edric
Navi / vai Harry Tags: edriceliasgeniyankeeharryyankeeleaderyankeelicht​
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 1: Chúng ta gặp nhau dưới bầu trời


Trời đang đổ mưa rất to trong màn đêm tĩnh mịch, tiếng bước chân nặng trĩu vô hồn của 1 sinh vật nhỏ bé ướt sũng dưới màn mưa ấy.

Sinh vật ấy gục ngã vì quá đói và kiệt sức.

Lúc đang hôn mê, cậu cảm thấy ấm áp và dường như có một cảm giác vô cùng dễ chịu, một mùi hương dịu nhẹ khiến tâm hồn cậu cảm thấy bình an đến lạ kì.

Sinh vật ấy từ từ mở mắt ra và nhìn xung quanh cậu là một căn phòng và cậu đang nằm trên 1 chiếc giường êm ái.

Cậu ngồi bật dậy nhìn xung quanh ngơ ngác:_ Mình đang ở đâu đây?

Cậu phóng ra nhìn cửa sổ thì cậu đang ở trong 1 thị trấn nào đó.

Bỗng nhiên cánh cửa phòng mở ra, một thanh niên tóc vàng bước vào gương mặt hớn hở:_ Mày tỉnh rồi sao Usagi-chan!

Hôm qua tao vô tình tìm thấy mày nên đã cứu mày đó!

Nhớ biết ơn chủ nhân này nha!

Hông biết Usagi-chan là giống loài gì hiếm có đây nhỉ chắc sẽ có giá lắm đây!

Mình lời to rồi!

Mình sẽ trở thành một thương gia có cửa hàng ở kinh đô và không còn phải lữ hành buôn bán nữa!

Sinh vật sợ hãi và lên tiếng:_ Ngươi là thương buôn sao?

Ta không phải món hàng...Thanh niên tóc vàng đứng hình nhìn Usagi-chan rồi sốc:_ Nó biết nói tiếng người sao?

Nếu vậy giá phải lên cao hơn nữa rồi..!Sinh vật la lên:_ Đừng có biến ta thành món hàng của ngươi!

Ta không phải!Thanh niên tóc vàng cười gian:_ Này Usagi-chan!

Chính ta đã cứu ngươi và tốn tiền để giữ ngươi 1 mạng!

Vậy ngươi sẽ trả nợ cho ta như nào đây!

Với một thương buôn như ta thì lợi lộc là điều trên hết!

Trên thế gian này không có gì là miễn phí hết!Sinh vật hỏi:_ Ngươi tên gì?Thương buôn đáp:_ Mọi người đều gọi ta là Edric!

Thương buôn lữ hành số 1 luôn có nhiều vật phẩm quý hiếm mà một mạo hiểm giả khó thu thập được!Sinh vật uy nghiêm hành lễ:_ Ta là Harry!

Ta thật sự cảm ơn ngươi vì đã cứu ta!

Ta nợ ngươi 1 ân tình nhất định ta sẽ trả cho ngươi!

Nhưng ta có một thỉnh cầu!

Edric ngạc nhiên:_ Usagi-chan có thỉnh cầu gì sao?

Nhưng báo trước là ta vẫn tính phí đó nhé!Harry nghiêm giọng thốt lên:_ Cho phép ta bên cạnh ngươi làm việc và phụ giúp ngươi buôn bán!

Ta cũng muốn mưu sinh!

Ngươi có thể không cần trả lương cho ta nhưng hãy cho ta ăn uống đầy đủ là được!

Edric im lặng 1 hồi và bảo:_ Sẽ cực khổ lắm đấy!

Ngươi chắc chịu nổi sự khắc nghiệt của cuộc sống chứ!Harry mỉm cười đầy tự tin:_ Trên thế gian này không có gì là miễn phí hết!

Edric nghĩ:_ Thôi thì cứ giữ hắn bên cạnh mình!

Nếu bán được hắn với giá cao thì mình sẽ bán ngay!

Dễ gì để mất một miếng mồi ngon như vậy mình nhất định sẽ giàu có và đổi đời!

Hãy làm giàu cho ta nhé Usagi-chan!Usagi nghĩ:_ Không biết mình có thể tin tưởng hắn được bao nhiêu nhưng mình phải mưu sinh và tiếp tục sống phải tìm ra những chiến binh huyền thoại Geniyankee!

Nếu không sớm muộn gì tận thế cũng sẽ kéo đến!Ai cũng có những suy nghĩ riêng và những toan tính riêng cho mình.

Liệu hai người họ sẽ tạo ra những câu chuyện như thế nào về sau.

Mỗi sáng sớm, Harry bé nhỏ phải đẩy từng lô hàng từ xe hàng xuống để Edric chào mời mọi người dân mua hàng.

Harry phải lau dọn hàng hóa tồn kho cũ, lau dọn xe hàng và chiều tối Harry phải đi nhập thêm hàng còn Edric đi về phía hội mạo hiểm giả để trao đổi hàng hóa gì đó.

Công việc cứ tất bật như vậy mỗi ngày.

Edric quay về từ hội mạo hiểm giả và than:_ Dạo này hàng hóa đã khó bán mà giá cả cũng khó thương lượng với đám mạo hiểm giả!

Con đường làm giàu trắc trở quá!Harry vừa nấu ăn vừa hỏi:_ Xem ra ngươi thích giàu có quá nhỉ?Edric cười mỉa mai và bảo:_ Khi giàu có ngươi muốn mua gì mua, sẽ không còn cảm giác thèm khát nhưng không thể phải nhịn nữa!

Sẽ không bị người ta xua đuổi hoặc xem như kẻ cắp!

Chỉ cần có tiền sẽ sống sung sướng tận hưởng!

Ta nhất định phải giàu có để cả thế gian phải ngước nhìn ta!Harry lóe mắt sáng lên nhìn Edric và một loạt những ký ức hiện ra, cậu tắt bếp và bảo:_ Tuổi thơ của ngươi đã từng ăn một bữa ăn như thế này chưa?Edric ngạc nhiên khi nhìn về phía bàn ăn thô kệch được đựng các món ăn nóng hổi:_ Usagi ngươi làm hết từng này món ăn sao?

Harry bảo:_ Nguyên liệu tuy không có nhiều nhưng với kỹ năng nấu ăn thì tôi có thể bày 1 bàn ăn ....Edric rơi nước mắt nếm thử 1 miếng:_ Ngon quá...!

Ăn chung đi Usagi!Harry mỉm cười cùng ăn với Edric.

Edric no nê:_ Ta chưa từng nghĩ là bây giờ có thể được ăn ngon vậy!

Thường thương nhân như ta luôn ăn uống tiết kiệm, ăn qua loa!

Ta còn định khi giàu có sẽ vô nhà hàng ăn thịnh soạn mỗi ngày!

Harry đang rửa bát và hỏi:_ Sao khi nãy ngươi lại khóc vậy?Edric im lặng một hồi và trả lời:_ Ta không hề khóc... chỉ là bụi bay vô mắt thôi!

Với lại...đây là lần đầu tiên ta được một ai đó nấu cho chính ta ăn!

Harry bảo:_ Đó gọi là bữa ăn gia đình!

Chúng ta đã làm việc chăm chỉ rồi nên cứ ăn thật ngon đi ông chủ!Edric dặn dò:_ Sắp tới có lẽ ta sẽ đi 1 chuyến để nhập hàng về bán!

Liệu ngươi có muốn đi cùng ta không?

Harry thắc mắc:_ Tại sao lại hỏi tôi như vậy?Edric bảo:_ Chuyến đi này khá gian nan và mạo hiểm nên có lẽ sẽ mất nhiều ngày nhưng nếu không kiếm được hàng tốt bán thì chúng ta sẽ chết đói!

Thương nhân lữ hành luôn phải cạnh tranh khốc liệt với đám thương nhân quý tộc!Harry nói lên suy nghĩ:_ Vậy thì tôi cũng đi cùng!

Dù sao đây cũng là mưu sinh để sống mà!

Edric nói nghiêm giọng:_ Có thể sẽ chết đấy!

Ta sẽ không đảm bảo tính mạng cho ngươi được đâu!Harry uy nghiêm quyết định:_ Ta nợ ngươi một ân tình ta nhất định sẽ trả thế nên ngươi đi đâu ta sẽ đi theo tới đó!

Hãy tin tưởng ở ta!Edric nhìn dáng vẻ nhỏ bé đáng tin cậy ấy mà bảo:_ Đồ ngốc... ngươi đâu cần giữ chữ tín đến như vậy?

Thế gian này chẳng phải luôn lừa nhau để sống sót sao?

Sao lại có kẻ thật thà đâm đầu chết như vậy chứ?

Harry ưỡn ngực nhìn thẳng Edric giọng điệu dõng dạc:_ Sự tử tế của ngươi bị chính thế giới này phủi bỏ thì hãy để ta thay cho thế giới này đáp trả sự tử tế ấy!

Edric đứng dậy quay lưng:_ Ta không có tử tế đâu!

Ta là một kẻ chỉ nghĩ đến lợi ích mà sinh tồn thôi!

Ngươi là kẻ ngốc khi tin tưởng ta tử tế ấy!Harry nghĩ:_ Mình biết mình đang đánh cược một ván rất lớn nhưng mình tin sự tử tế đó vì hắn có một trái tim lương thiện!

Mình cần hắn để chống lại ngày tận thế!Sáng hôm sau, Một cảnh cổng kỳ lạ xuất hiện giữa bầu trời.

Edric hoang mang:_ Cái gì đang xảy ra vậy?

Một lượng lớn tà khí đang bủa vây thị trấn.

Harry lo lắng:_ Mau tới hội mạo hiểm giả cấp báo nhanh đi Edo-kun!

Đó là cánh cổng địa ngục nó mà mở ra là có rất nhiều quái vật sẽ tràn ra đó!

Phải tìm những ai đủ mạnh để phá vỡ cánh cổng đó!Edric sốc:_ Ngươi đang nói gì vậy Usagi-chan!

Điều đó thật sự điên rồ, quái vật chỉ sống ở Dungeon thôi mà nếu ra ngoài ánh sáng thì chúng sẽ chết ngay thì sao có thể???Harry căng thẳng bảo:_ Cánh cổng địa ngục đã che khuất ánh sáng mặt trời rồi kìa!

Nếu không nhanh thì thương vong sẽ rất lớn đó!Edric chạy thật nhanh tới hội mạo hiểm giả:_ Làm ơn...cứu...gấp lắm rồi!Những mạo hiểm giả ngó lơ và hất hủi:_ Có tiền không mà kêu réo!

Edric tặc lưỡi:_ Lại là tiền... thế giới này làm gì có chuyện miễn phí chứ?Một thanh niên tóc đỏ bước tới hỏi:_ Có chuyện gì mà gấp vậy?

Edric ngước mắt lên nhìn cậu ấy và bảo:_ Cánh cổng địa ngục xuất hiện rồi... nếu nó mở ra sẽ có rất nhiều quái vật tràn ra và thương vong sẽ không thể đếm xuể!!Tất cả mạo hiểm giả cười nhạo:_ Thằng ngu này đang nói gì vậy?

Lũ quái vật chỉ sống được ở Dungeon rời khỏi đó sẽ bị ánh sáng tiêu diệt liền mà cũng không biết!

Thật là biết kể chuyện cười!Edric nắm chặt tay tức run cầm cập:_ Tôi... không nói dối...!Thanh niên tóc đỏ lướt ngang qua rất nhanh lao phóng ra ngoài và bảo:_ Tôi sẽ giúp cậu!

Edric ngạc nhiên nhìn bóng lưng đang chạy xông ra ngoài quan sát tình hình.

Đám mạo hiểm giả kỳ cựu mỉa mai:_ Cái tên đó là tập sự!

Hắn đúng là ngu khi làm không công mà!

Chưa kể yếu như vậy thì chắc chết sớm thôi!Edric cười một cách kỳ lạ:_ Đúng là số phận trêu ngươi thật đấy!

Ít nhất cái người mà các ngươi đang cười nhạo ấy có một thứ mà các ngươi mãi không bao giờ có được!

Lũ đáng khinh!Edric bỏ chạy đi, để lại đám mạo hiểm giả đang tức giận vì bị cậu phỉ báng:_ Má thằng chó đó dám chửi chúng ta!

Mau đi tính sổ nó!Cánh cổng bắt đầu mở ra từ từ, Harry lo sợ tột độ:_ Nó đang mở ra!

Tiêu rồi chưa thấy mạo hiểm giả nào chuẩn bị nghênh chiến cả!

Phải làm sao đây, sẽ có rất nhiều thương vong...!

Một làn khói mờ ảo tỏa ra tà khí mãnh liệt phân tán diện rộng khắp cả thị trấn, một người phụ nữ bí ẩn xuất hiện giữa không trung:_ Ta đến từ bên kia Địa Ngục!

Một trong các sứ giả của Tử Thần Arcarum!

Lich, ta đến là để gieo rắt cái chết và tìm ra chủ nhân đang ngủ yên!

Một thanh đao phóng tới xoay vòng , Lich nhẹ nhàng lượn qua tránh né và hỏi:_ Kẻ nào dám to gan tấn công?Một anh chàng tóc đỏ lên tiếng:_ Ta là Elias!

Một mạo hiểm giả tập sự!

Ta nhận lời kêu cứu của người dân và ngươi chính là kẻ nguy hiểm ở đây phải không?Harry lo sợ:_ Ả ta là bề tôi của chúa tể địa ngục hay còn gọi là Tử Thần!

Nguy rồi ả ta còn đáng sợ hơn là rất nhiều quái vật ở Dugeon nữa!Lich nhìn Elias với con mắt khinh bỉ:_ Con người mà đòi chống lại ta sao?

Dark Explosion!

Vung quyền trượng tích tụ năng lượng ma thuật bóng tối thành hình cầu khổng lồ và chưởng thẳng xuống mặt đất.

Harry sốc:_ Nguy rồi đòn đó có sức công phá rất là cao!

Cần có phép phòng thủ nhưng mà...Elias nhìn thẳng Lich không một chút sợ hãi và nhận toàn bộ đòn tấn công.

Harry vỗ tay và một luồng sáng xanh lá tỏa ra khiến trong phạm vi nhất định thiệt hại nhận về luôn còn 1 điểm sinh mệnh.

Elias và Harry trọng thương nằm 1 đống sau va chấn của đòn tấn công.

Edric chạy tới và sốc:_ Usagi-chan!

Đó là thứ quái vật gì vậy?

Nó đến từ cánh cổng địa ngục đó sao?Edric chạy tới bế Harry lên và hỏi:_ Usagi-chan!

Ngươi còn sống chứ?

Đừng có chết!Harry từ từ hồi đáp:_ Đừng lo nhờ One Great Point của tôi mà trong phạm vi đã chống lại đòn tấn công đáng sợ đó!

Lich cười mỉa mai:_ Xem ra phép thuật của hệ Gentle cũng lợi hại quá nhỉ!

Chỉ là thứ sinh vật xấu xí mà cũng đỡ được một đòn tấn công của ta!

Thật khiến ta buồn nôn!

Con người chỉ ở cấp độ level 10 mà dám to gan muốn đấu với ta ở đẳng cấp level 80 sao?

Elias gượng dậy và nhìn Lich:_ Cảm ơn nhé!

Nhờ phép thuật của cậu mà tôi vẫn chưa chết!

Đúng là đau thật đấy, nhưng mà tôi đã nhận lời sẽ giúp đỡ cậu ta kêu cứu rồi thì tôi sẽ tiếp tục đứng dậy chiến đấu tiếp và bảo vệ nơi này khỏi con nhỏ đó!Elias chỉ tay và trừng mắt nhìn Lich, một ánh sáng tỏa ra mạnh mẽ từ trái tim của Elias.

Harry kinh ngạc:_ Đó là sức mạnh của một trái tim lương thiện!

Nó đang được đánh thức!

Nghĩa là cậu ấy chính là một trong những chiến binh huyền thoại Geniyankee!

Chúng ta có cơ hội thắng rồi!

Edric ngơ ngác:_ Geniyankee???

Là sao cơ đó là ánh sáng gì vậy?Một Dreamin''Ring xuất hiện đeo lên ngón tay của Elias:_ Đây là gì vậy?

Có một nguồn sức mạnh đang tuôn trào trong tôi!

Nó là gì?

Harry chỉ dẫn:_ Elias vỗ nhẹ vào nhẫn để lấy nó ra và thi triển sức mạnh đi!Lich choáng váng với ánh sáng của Elias.

Còn tiếp....
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 2: Yankee Leader xuất hiện


Elias nghe thấy lời khuyên của Harry bèn làm theo vỗ nhẹ lên nhẫn và một vật kỳ lạ xuất hiện trước mắt anh.

Elias ngạc nhiên:_ Hình như mình biết nó!

Module Heart!

Geniyankee Modulation!Elias đưa lời giới thiệu:_ Bá chủ của không thời gian!

Yankee Leader!

Lich sốc toàn tập:_ Cái quái gì vậy?

Hắn vừa mới thay đổi hình dạng sao?Elias chỉa mũi kiếm về phía Lich:_ Ta nhân danh sứ giả của ánh sáng sẽ tiễn ngươi về với thiên đường!Lich vung quyền trượng thi triển:_ Ngươi vẫn chỉ có level 50!

Không thể nào mạnh hơn ta được!

Ghost Fire!Vô vàn đạn lửa ma trơi tấn công, Elias vung áo choàng chặn đòn và đáp:_ Level 50 chỉ là con số thôi!

Đỡ lấy!Elias tung cú đá sút từng cái cây lớn lao thẳng về phía Lich, Lich hoảng hốt:_ Cái quái gì vậy?

Con người lấy sức mạnh đó từ đâu ra!

Vô lý không thể nào mới đó hắn đã lên level 50 không hắn tiếp tục tăng level lên 65!

Lich cố gắng tránh né từng cái cây.

Elias nhảy lên những cái cây được sút đi và lao tới Lich với tốc độ thần tốc, chỉa mũi kiếm hướng thẳng cô ta và chém.

Lich sốc:_ Ta vừa bị trừ 11000 điểm sinh mệnh sao?

Chỉ là một đòn tấn công sao uy lực lại có thể??Edric kinh ngạc chứng kiến Elias chiến đấu, Harry vỗ tay:_ Đúng là Geniyankee sức mạnh huyền thoại!Elias nhào lộn trên không trung và lao xuống xoáy kiếm hướng thẳng về Lich:_ Ra sức mạnh cho ta một quyền năng mạnh mẽ để chiến đấu chống lại cái ác!

Ta sẽ tận dụng nó thật tốt để bảo vệ thị trấn này!

Lich lườm và giận dữ:_ Đừng xem thường ta!

Senior Magic ~ Shadow Cannon!Một lần nữa sự tích tụ ma pháp xảy ra tạo thành một vòng tròn ma pháp ác ma liên tục xả đạn bóng tối đánh bật Elias và bắn tung tóe khiến thị trấn và con người chịu sức công phá mãnh liệt.

Elias dùng áo choàng đỡ từng viên đạn.

Harry lo lắng:_ Elias mau đuổi ả vào trong cánh cổng và đóng nó lại trước khi đòn tấn công đó biến tất cả nơi này trở nên hoang tàn đó!Elias thi triển:_ Hỡi sức mạnh của không gian hãy hấp thụ vào lưỡi kiếm này!

Geniyankee Space Gravitation!Elias quan sát và phóng đường kiếm đẹp mắt trúng trực diện Lich đang điên cuồng xả đạn và tạo một lực hút hấp dẫn phạm vi rộng khiến cánh cổng hút ả ta vào trong.

Cánh cổng đang đóng lại và biến mất.

Elias ánh mắt buồn nhìn xung quanh:_ Xin lỗi tôi không hoàn toàn bảo vệ được vẫn có thương vong!

Edric và Harry ôm chầm lấy mừng rỡ:_ Chúng ta thắng rồi!

Cảm ơn anh hùng của thị trấn!Những kẻ mạo hiểm giả xấu tính đã quan sát thấy và đem lòng ganh tị trước sức mạnh của Elias và quay trở về hội.

Elias trở lại hình dạng bình thường.

Harry bảo:_ Hãy giữ kỹ Module Heart trong Dreamin' Ring bên mình nhé ngài mạo hiểm giả!Elias thắc mắc:_ Geniyankee là gì?

Tại sao tôi lại nhận được sức mạnh này?

Còn nữa cô gái xấu xa đó là ai?

Còn ngươi là loài gì vậy sao lại biết nói chuyện?

Edric gật đầu:_ Đúng đấy Usagi-chan ngươi phải giải thích rõ ràng chuyện này là sao?Harry uy nghiêm giới thiệu:_ Ta là Harry!

Hân hạnh được làm quen ngài mạo hiểm giả!Elias gật đầu chào hỏi lại:_ Ta là Elias!

Mạo hiểm giả tập sự!Edric cũng chào hỏi:_ Xin chào tôi là thương nhân lữ hành Edric!Harry giải thích:_ Geniyankee là sức mạnh của chiến binh huyền thoại!

Nó đến từ sự thức tỉnh của một trái tim lương thiện muốn chiến đấu để bảo vệ!

Chống lại cái ác khiến cái ác phải e dè sợ hãi!

Lich là bề tôi của Tử Thần Arcarum, bọn chúng sẽ gieo rắc cái chết để mang đến tận thế cho thế giới!

Nên con người không thể chống lại chúng chỉ có Geniyankee mới đủ sức mạnh chống lại và đánh bại cái ác ấy!Elias ngắt:_ Khoan!

Tôi không phải dũng giả mang sứ mệnh tiêu diệt cái ác!

Tôi chỉ là một mạo hiểm giả tập sự nhận lời cầu cứu của một thường dân và hoàn thành trách nhiệm của mình mà thôi!

Tôi không nghĩ là mình cao cả hay mạnh đến mức có thể ngăn lại ngày tận thế!Edric phụt cười:_ Cậu ấy đúng là thú vị!

Tôi hiểu tại sao cậu ấy trở thành Geniyankee rồi!

Vì cậu ấy có thứ mà đám mạo hiểm giả kia không có đó là Lòng dũng cảm của một trái tim lương thiện!

Cậu ấy đã nhận lời mà không một chút đòi hỏi tiền công cũng như không hề sợ hãi chỉ đơn giản là cậu ấy muốn giúp đỡ mà thôi!Elias nhìn Edric và khẳng định:_ Tôi không hiểu lắm nhưng đúng là tôi chỉ muốn giúp đỡ mà thôi!Harry nhìn Elias và nghĩ:_ Đúng là một người kì lạ!

Nhưng quả là cậu ấy mang trong người trái tim lương thiện của lòng dũng cảm!Elias nhìn chiếc nhẫn mình đang đeo và bảo:_ Nếu vậy tức là từ giờ tôi sẽ phải mang trách nhiệm chiến đấu với cái ác khi chúng tới nữa phải không?Harry cúi đầu cầu xin Elias:_ Tôi xin anh hãy giúp tôi chiến đấu với chúng!

Tôi không muốn chúng mang ngày tận thế đến đây đâu!

Vương quốc này cần sức mạnh của anh nên làm ơn!Elias nhìn dáng vẻ khẩn cầu bé nhỏ ấy bèn khuỵa 1 chân xuống và bảo:_ Tôi đồng ý!

Nếu Harry đã nhờ thì tôi sẵn lòng giúp!

Edric quan sát và nghĩ:_ Tại sao Usagi-chan lại quan tâm vận mệnh của đất nước này thế nhỉ?Elias đứng dậy và bảo:_ Những gì tôi cần biết chắc đã đủ rồi!

Tuy vẫn không biết Harry thật sự là ai nhưng tôi mong một ngày nào đó sẽ được nghe cậu chia sẻ như một cộng sự!

Mà chúng ta là bạn rồi phải không?Harry ngơ ngác:_ Là bạn sao?

Tất nhiên là có thể rồi!Elias mỉm cười vẫy tay tạm biệt:_ Vậy tôi xin phép về hội mạo hiểm!Edric sực nhớ ra và hoảng hốt:_ Chết nay mình tính đi nhập hàng hiếm mà quên mất tiêu!

Harry mau chuẩn bị đi thôi!

Mà khoan đã tôi cần một mạo hiểm giả đi cùng Elias giúp tôi với nhé!Elias nhìn Edric ( người không thể từ chối lời nhờ giúp đỡ nếu việc đó có thể giúp )_ Được!Edric lôi Harry và Elias lên xe rồi thúc ngựa đi, Edric nghĩ:_ Đúng là tiết kiệm được chi phí thuê mạo hiểm giả!

May mà mình nhanh trí nhờ hắn giúp!

Elias với Harry đúng là con mồi béo bở mà thương gia nào cũng mong muốn!Harry vỗ vai Edric và bảo:_ Nhớ trả công cho Elias đàng hoàng nha ngài Edo-kun!

Đừng có mưu mô lợi dụng sự lương thiện của Elias à!Elias nhìn Edric và bảo:_ Tôi sẽ lấy thù lao sau khi hoàn thành việc thưa ngài Edric!Edric ấp úng:_ Tất nhiên ....là phải... trả công rồi!!Edric ức chế nghĩ:_ Mất toi kế hoạch tiết kiệm của mình rồi!

Usagi-chan phá hoại, con đường giàu có của mình lại xa xôi nữa rồi!

Cả 3 dừng lại trước một Dungeon, Harry ngạc nhiên:_ Ra ông chủ thường vô đây để tìm sao?

Nhưng nơi này chủ yếu cho mạo hiểm giả săn thưởng mà!Edric quát tháo: _ Giờ muốn giàu phải liều mạng chứ sao?

Nên khi đó ta đã hỏi ngươi cho ngươi chọn rồi mà!

Giờ thì đổi ý muộn rồi!

Ngài mạo hiểm giả ở đây thì tôi sẽ hốt được nhiều nguyên liệu hiếm!Elias đổ mồ hôi:_ Thật ra hôm nay tôi mới tới thị trấn này và xin được việc ở hội mạo hiểm giả và đây là công việc đầu tiên cũng như lần đầu tôi chiến đấu trong Dungeon!Edric hoang mang:_ Một thương nhân không có sức chiến đấu!

Một con sinh vật vô dụng và một tên mạo hiểm giả ngày đầu tiên!

Cả 3 vô Dungeon sao giống như đi tìm cái chết vậy!Harry bất lực thở dài:_ Đúng là đời thường không như mơ ông chủ nhỉ?Edric thẫn thờ:_ Thật vô nghĩa biết trước có ngày này thì đã không việc gì phải tranh giành đấu đá làm gì!Elias tự tin:_ Đừng lo tôi tin là chúng ta sẽ tiêu diệt được quái vật!Đến khi gặp quái Elias bị đánh te tua, Edric vác Elias và Harry bám vào áo Elias bỏ chạy và đám quái vật đuổi theo:_ Trời ơi cứu với....!

Tại sao lại thành ra như thế này???

Con đường làm giàu của ta thật là gian nan!Harry dùng thuốc chữa thương và lay Elias:_ Tỉnh lại đi Elias!

Elias hỏi:_ Chúng ta đang ở đâu vậy?Edric gào thét:_ Lạc mẹ rồi!

Lo chạy quá cái giờ vô sâu trong Dungeon luôn!

Trời ơi con chưa giàu mà con chưa muốn chết làm ơn đừng con quái nào xuất hiện nữa!Elias nghiêm túc:_ Xin lỗi khi nãy do tôi sơ suất giờ tôi sẽ không thua!Edric khóc thét:_ Thôi đi ba!

Sao ba tự tin chúa vậy??

Harry trấn an:_ Bình tĩnh nào ông chủ?

Bình thường Edo-kun vào Dungeon thu thập nguyên liệu như nào vậy?Edric đáp:_ Thì đợi đám mạo hiểm giả rời ra thì thu mua hoặc xin xỏ đồ thừa!

Hoặc xem có đánh rớt bỏ lại gì không thì hốt về!

Do tin tên mạo hiểm giả kia mà giờ dấn mạng vô Dungeon rồi nè!Harry thắc mắc:_ Vậy có gì nguy hiểm mà lúc nãy hỏi thấy ghê vậy?

Edric cười gian:_ Thì.. thì để Usagi-chan không nghĩ ta yếu khi tới đây!Harry nhìn Edric với ánh mắt bất lực, Elias hỏi:_ Hay tôi sử dụng nó được không?Edric ủng hộ:_ Phải ha nếu dùng sức mạnh Geniyankee thì chúng ta sẽ giàu to!Harry lắc đầu:_ Không được!

Đó là sức mạnh huyền thoại nó sẽ rất nguy hiểm nếu dùng lung tung và chỉ có thể phát huy khi trái tim lương thiện đang muốn bảo vệ mà thôi!Elias vỗ vào nhẫn và hô:_ Geniyankee Modulation!

Edric mừng rỡ cổ vũ:_ Sắp giàu to rồi tuyệt quá!

Biến hình đi Elias!Elias ngơ ngác:_ Sao không thay đổi hình dạng vậy?Harry mắng:_ Đã bảo là không được lạm dụng sức mạnh Geniyankee rồi mà!Edric thở dài:_ Đồ sức mạnh Geniyankee ăn hại... giờ làm sao thoát khỏi đây được đây!

Đã không kiếm được hàng hiếm mà còn sắp chết chôn ở đây nữa!Harry nảy ra sáng kiến:_ Vậy thì chỉ có thể dùng nó thôi!

Nhưng tôi cần Elias giúp!

Tay đây!Edric nhìn Harry và Elias đặt bàn tay lên nhau và bảo:_ Tôi sẽ đọc 1 lần sau đó cùng đọc với tôi nhé Elias!

Nhớ phải có sự tin tưởng!Elias gật đầu và lắng nghe.

Cả hai cùng đọc thần chú:_ Hỡi sức mạnh của tình bạn!

Xin tin tưởng vào người bạn kế bên tôi tạo nên mối liên kết vững vàng nhất!

Tin vào tình bạn này một lần nữa!

Mythic Magia ~ Friendship Compass!

Một la bàn ma thuật xuất hiện và Harry ra lệnh:_ Mau đưa chúng ta ra khỏi Dungeon!Edric mừng rỡ:_ Tuy không hiểu gì nhưng chúng ta sắp thoát rồi!La bàn đưa dẫn mọi người thoát khỏi Dungeon.

Harry giải thích với Elias:_ Vừa rồi là thần chú đặc biệt dựa trên tình bạn và sự tin tưởng!

Nó chỉ có thể được thi triển bởi 2 người trở lên xem nhau là bạn và tin tưởng tuyệt đối!

Tôi đã đánh cược 1 phen vào nó đấy!Elias mỉm cười và đáp:_ Tôi hiểu rồi!

Sự tin tưởng dành cho người bạn sao?

Phép thuật này hay thật đấy!Sau đó, Edric và Harry chia tay Elias để cậu ấy quay về hội và cả hai về phòng trọ.

Còn tiếp....
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 3: Nơi nào dành cho tôi


Hoạt động buôn bán dường như diễn ra suôn sẻ và tốt đẹp trong những ngày tới.

Elias tích cực tập luyện để tiến bộ trong chiến đấu để thăng hạng mạo hiểm giả.

Mọi người trong mạo hiểm giả bàn tán xì xào và không muốn kết thân với Elias vì cho rằng cậu ấy là một con quái vật nguy hiểm.

Nhiều kẻ ganh tị đã tố cáo với trưởng hội về Elias và sức mạnh kinh khủng của cậu ta khi ấy khiến Elias hoàn toàn bị cô lập trong hội.Elias hỏi thăm đồng nghiệp:_ Cho hỏi có nhiệm vụ nào tôi tham gia cùng được không?

Chẳng qua tôi tập luyện để rèn luyện thêm cũng đã khá chắc sẽ chiến đấu được rồi đấy!Các mạo hiểm giả từ chối và bỏ đi:_ Cậu đùa sao cỡ cậu thì đâu cần nhóm hay luyện tập gì nữa!

Thôi nào đừng trêu ghẹo chúng tôi chứ!Elias nhìn xung quanh mọi người xì xào và ánh mắt có chút cô đơn thoáng qua, bỗng nhiên Elias chợt nhớ tới:_ Không biết bây giờ họ như nào rồi!

Lâu rồi chưa gặp lại họ hay ghé qua chút xem sao!

Mà liệu có ổn khi mình đột nhiên tới không?Elias vừa suy nghĩ vừa rời khỏi hội và không biết từ lúc nào đã nhìn thấy Edric và Harry trong tầm mắt.

Cả hai đang tích cực buôn bán chào hàng, Edric pha đủ trò gọi mời cũng như khuyến mãi dụ dỗ, còn Harry thì chạy đôn chạy đáo gói hàng giao cho khách.

Nhìn cả hai chăm chỉ làm việc mà Elias cảm thấy:_ Trông họ vui vẻ thật đấy!

Quan sát họ cả buổi, cuối cùng cũng bán xong hàng, Edric đang ngồi đếm đống tiền kiếm được:_ Hôm nay chắc sẽ khá bội thu rồi đó!

Bán được quá trời hàng tuy có mấy khách cứ chần chừ không chịu mua nhưng thôi con đường giàu có của mình đã có tiến triển!Harry lật đật chuẩn bị bữa tối:_ Xem ra ông chủ đếm tiền là hết biết mệt nhỉ!

Đừng lớn tiếng quá kẻo cướp kéo tới đó ngài Edo-kun!Edric nhìn ngó xung quanh và cẩn trọng:_ Đúng rồi đây là sinh mệnh của ta!

Ai mà lấy là ta sẽ chết!Elias nghĩ:_ Tuy làm việc vất vả nhưng họ lại rất tận hưởng nó!

Liệu mình đã chọn đúng nghề chưa nhỉ?Edric hoảng hốt khi thấy tiếng động:_ Ai đó?

Kẻ nào đừng có mà me tiền của ta!!!!Harry ngạc nhiên khi xuất hiện lại là:_ Elias!

Cậu tới thăm chúng tôi sao?

Đợi xíu nhé tôi đang làm bữa tối!Edric thở phào nhẹ nhõm:_ Cứ tưởng cướp may là ngài mạo hiểm giả!

Sao trông ngươi có vẻ chán đời vậy?Elias nhìn và lắc đầu sau đó ngồi xuống cùng:_ Chỉ là lâu rồi không gặp nên tôi muốn ghé thăm xem mọi người sao!

Xem ra cả hai vẫn ổn và rất tốt nhỉ?Edric than vãn:_ May là bữa giờ buôn bán lai rai nên có đồng ra đồng vào!

Ngươi sao rồi chắc chiến công với thăng hạng oách lắm rồi phải không?Elias gãi đầu:_ Tôi chỉ làm những nhiệm vụ đơn giản ở đó để đủ ăn qua ngày thôi!

Tôi chỉ đang luyện tập để chiến đấu tốt hơn thôi!

Các mạo hiểm giả ở đó chắc chưa muốn cho tôi gia nhập nhóm để làm nhiệm vụ khó hơn!Harry dọn từng món ăn lên bàn và bảo:_ Có thể thời gian đầu sẽ rất khó khăn nhưng rồi những mạo hiểm giả đó sẽ mời cậu thôi!

Tôi nấu xong rồi ăn chung nhé!Elias ngạc nhiên:_ Tôi có thể sao?Edric vỗ vai:_ Cứ ăn đi!

Harry nấu ăn ngon lắm đấy!

Harry lóe mắt sáng lên nhìn Elias và một loạt những ký ức hiện ra.

Elias ăn thử và mìm cười bảo:_ Ngon thật đấy!

Lâu rồi tôi mới được ăn cùng người khác!Cả ba cùng ăn và trò chuyện phiếm vui vẻ.

Sau đó Elias tạm biệt mọi người và quay về hội:_ Trời cũng tối rồi tôi phải nhanh chóng về hội thôi!

Cảm ơn vì bữa ăn!Edric vẫy tay:_ Đi về cẩn thận nhé ngài mạo hiểm giả!Harry nhìn bóng lưng ấy đi xa khuất và bảo:_ Có vẻ ở hội mạo hiểm giả cậu ấy không được chào đón và yêu mến!Edric khoanh tay và nghiêm giọng:_ Ta không thích đám người mạo hiểm giả của hội đó chẳng qua là vì mối làm ăn ta mới phải qua lại với đám đó!

Bọn chúng chỉ là lũ ích kỷ, ỷ mạnh hiếp yếu, sống hèn và nhân cách dơ bẩn chỉ biết tiền thôi!Harry lườm Edric:_ Ông chủ chẳng phải ông cũng luôn ham tiền và trục lợi đấy sao?Edric ấp úng chống chế:_ Nhưng ta không... không có giống bọn chúng... nói chung là vậy!Cả hai im lặng một hồi và Edric bảo:_ Cuộc sống này khắc nghiệt như vậy đấy!

Thú thật ta rất quý cậu ấy vì cậu ấy đã xem trọng lời nhờ vả khi ấy của ta!

Nhưng mỗi người một cuộc sống chúng ta còn phải chạy ăn từng ngày để sinh tồn thì cậu ấy cũng vậy!

Phải cố gắng vượt qua khó khăn mà sống tiếp thôi!

Đó là cách mà thế giới này vận hành...Harry mỉm cười bí ẩn và nói:_ Elias tuy không nói nhiều hay giỏi biểu lộ cảm xúc nhưng tôi thấy cậu ấy đã tận hưởng khi ăn cùng chúng ta đấy!

Điều mà cậu ấy chưa từng trải qua từ khi bước vào cái hội mạo hiểm đó!

Cậu ấy đến đây là để trả lời cho câu hỏi " Tại sao mình lại chọn trở thành một mạo hiểm giả?

"Edric ngạc nhiên khi Harry tinh ý nhận ra tới vậy:_ Vậy tức là cậu ta định không làm mạo hiểm giả nữa sao?Harry lắc đầu:_ Ai mà biết được!Elias trên đường trở về hội nhưng trong lòng nặng trĩu:_ Mỗi khi về nơi này tại sao mình luôn có cảm giác không thoải mái!

Từ ngày đầu tiên tới đây xin gia nhập mình đã tự nhủ sẽ xem nó như chính nhà mình và mọi người như những thành viên trong gia đình nhưng giờ không hiểu sao cảm xúc đó không thể nữa!

Mình thuộc về nơi này nhưng không hoàn toàn thuộc về nó!Vừa bước vào hội thì tất cả mạo hiểm giả bao vây lại và mặt ai cũng dữ dằn nhìn Elias.

Hội trưởng của hội bước ra:_ Ta là Rashomon!

Hội trưởng của hiệp hội mạo hiểm giả chi nhánh Alstoria này!Elias ngơ ngác hỏi:_ Có chuyện gì với tôi sao?Rashomon hỏi:_ Ta nghe mọi lời đồn về ngươi!

Ngươi có một sức mạnh vô cùng tuyệt vời và ta được biết nó đến từ chiếc nhẫn trên tay của ngươi!

Ta muốn ngươi giao nó cho ta để xem xét nó liệu có nguy hiểm không?Elias bối rối:_ Tôi không thể giao chiếc nhẫn này được!

Và tôi cũng không có sức mạnh gì đáng sợ cả!Tất cả mạo hiểm giả đồng loạt tẩy chay Elias:_ Xạo quá!

Hắn là tên dối trá, rõ hắn có sức mạnh to lớn từ một món báu vật mà hắn giấu không chia sẻ!

Đừng nghe lời gian xảo hắn nói hội trưởng!Hội trưởng cười gian ác:_ Ngươi thấy rồi đó Elias!

Tất cả thành viên của hội đều muốn ngươi giao chiếc nhẫn đó ra!

Sao nào ngươi tính dùng nó một mình sao?Một tên nóng nảy vung chùy đánh lén Elias, một tia tiên thuật được bắn trực tiếp biến cây chùy thành bó hoa, và bó hoa đập vào lưng Elias khiến cậu ấy ngạc nhiên.

Tên mạo hiểm giả nóng nảy ấy sốc:_ Vũ khí của ta sao lại thành bó hoa vậy?Một cô gái xuất hiện và bảo:_ Mang tiếng là một hội nhưng lại đối xử với thành viên của mình như vậy sao?

Hội trưởng sốc:_ Ngươi là kẻ nào và lại có thể vào đây mà không ai hay biết!Cô gái ấy vui vẻ giới thiệu:_ Một trong thất công chúa của thiên đường!

Kotoha!Elias ngạc nhiên, Harry và Edric cũng vừa chạy xông tới, Harry mừng rỡ:_ May quá chị Kotoha tới kịp lúc!Kotoha chớp một bên mắt:_ Chị nói là chị lo được mà!

Nhưng Elias này đây không phải phần truyện của chị chỉ là do Harry phá lệ liên hệ xuyên thời không nên chị mới tới đây hỗ trợ thôi!

Edric và Elias ngơ ngác khó hiểu:_ Tuy không hiểu gì hết nhưng có vẻ tình hình đang khả quan phải không?Rashomon ra lệnh:_ Tất cả xông lên cướp cái nhẫn đó cho ta!Kotoha thi triển tiên thuật diện rộng khiến tất cả thành viên mạo hiểm giả bất động trừ hội trưởng.

Rashamon kinh ngạc:_ Sức mạnh đáng sợ gì vậy?Edric sờ nắn đám mạo hiểm giả thích thú:_ Chúng bất động như tượng đá luôn rồi này!

Trông buồn cười quá!Harry đổ mồ hôi:_ Phải công nhận chị Kotoha mạnh thật!

Mình có hơi quá tay khi ngỏ lời nhờ chị ấy không nhỉ?

Chắc là không đâu vì phe mình hiện giờ yếu quá mà!Kotoha thủ thỉ với Elias:_ Tới lượt em xử tên đầu xỏ đó!

Yên tâm đi chị không thu phép thì đám này mãi bất động thôi!

Chị là chị hóng cảnh em chiến đấu do Harry kể đó!

Nên cho chị xem mãn nhãn nha!

Kotoha bay lên búng tiên thuật tạo thành một khán đài và ngồi quan sát trận đánh của Elias với Rashomon.

Rashomon cười gian ác:_ Xem ra ả tiên nữ đó sẽ không giúp ngươi nữa!

Ta sẽ cướp nhẫn đó từ ngươi!Elias hỏi:_ Harry liệu trong trường hợp này tôi có thể dùng tới sức mạnh này không?Harry gật đầu:_ Hãy dùng nó đi!

Chiến đấu bảo vệ lý tưởng của cậu tại sao cậu lại có được sức mạnh này và cậu xứng đáng với nó!Edric bò lên khán đài của Kotoha và ngồi chung:_ Đúng là xem từ đây thì đã thật đấy!Kotoha vẫy tay tiên thuật tạo ra bắp rang bơ và bảo:_ Ăn cái này xem mới thích hợp nè!Edric cổ vũ:_ Cố lên Elias xử hắn đi!Harry sốc toàn tập:_ Này hai người tại sao bây giờ lại thành ra thế này rồi!

Chị Kotoha quậy banh mạch truyện chính luôn rồi!Kotoha háo hức:_ Vui mà!

Chị đã cứu mọi người một bàn thua trông thấy đó!

Edric ăn ngon lành:_ Món bắp rang bơ này ngon quá!

Chị Kotoha chỉ em có thể tìm nhập hàng ở đâu để bán!

Món ăn kì lạ này thể nào cũng sẽ hút bộn tiền!

Con đường làm giàu sẽ trải đầy hoa hồng và tiền!Elias vỗ tay vào nhẫn và hô:_ Geniyankee Modulation!Elias thay đổi trang phục và đưa ra lời giới thiệu:_ Bá chủ của không thời gian!

Yankee Leader!

Kotoha hào hứng hò hét:_ Bảnh trai quá!

Yankee Leader cố lên nha!Sau đó Elias và Chủ hội choảng nhau liên tục, không ai nhường ai.

Harry lau mồ hôi:_ Vừa rồi là trích đoạn mời chị Kotoha tham gia mạch truyện chính thôi ạ!

Còn tiếp....
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 4: Trái tim lương thiện của lòng dũng cảm


Một tên nóng nảy vung chùy đánh lén Elias, cú đập mạnh vào lưng khiến cậu ngã xuống, đám mạo hiểm giả xông lên đè ra lấy chiếc nhẫn.

Dreamin' Ring rời khỏi tay Elias và lăn về phía hội trưởng Rashomon.

Rashomon nhặt lên và đeo lên tay mình, chiếc nhẫn phát sáng một ánh hào quang rực rỡ khiến tất cả ngước nhìn, hội trưởng sung sướng cười lớn:_ Vậy là sức mạnh tuyệt vời này đã thuộc về ta rồi!

Harry và Edric đang chạy tới hội mạo hiểm giả thì Elias bị đám người trong hội ném khỏi hội một cách tàn nhẫn.

Edric chạy tới đỡ lấy Elias và bị bật ngã.

Harry chạy tới hỏi thăm:_ Elias có sao không?

Sao lại thành ra thế này?Elias bầm dập nước mắt rơi khẽ nói:_ Xin..lỗi..tôi..không thể...bảo... vệ...

được.. chiếc nhẫn..!Harry dùng phép trị thương cho Elias để cậu hồi phục dần dần lại:_ Blessing of Gentle!Edric tức giận:_ Này lũ mạo hiểm giả chúng mày thèm khát đến nỗi đã ăn cướp còn đánh người đến vậy à?

Elias là thành viên của hội chúng mày mà!

Là một hội mà đối xử với người của mình như vậy sao?Đám mạo hiểm giả mỉa mai:_ Thằng thương nhân láo toét này vẫn mạnh mồm nhỉ!

Hay chúng tao xử mày luôn!

Chuyện của hội tao mày là ai mà xía vào!Edric giận run người và quát tháo:_ Elias là bạn tốt của tao!

Tao gai mắt nên tao thích can thiệp vào đấy!

Tụi mày ăn hiếp được bạn tao chứ đừng hòng ăn hiếp được tao nha!

Hội trưởng Rashomon trừng mắt:_ Thằng thương nhân to mồm này chắc hết muốn làm ăn với hội này rồi nên giờ ngông cuồng không biết lượng sức mình sao!Elias và Harry nhìn Edric ngạc nhiên:_ Bạn tốt sao?

Harry phì cười:_ Cậu ta thật sự đã xem Elias là bạn rồi kìa!

Thật không ngờ đấy!

Tuy có vẻ xấu tính nhưng đúng là tôi nhìn không sai mà!

Cậu ấy có một trái tim lương thiện!Elias mỉm cười:_ Cuối cùng thì tôi cũng hiểu!

Khi tôi bị như này ai thật sự là người bên cạnh tôi!

Có vẻ nơi đó không phải là nơi tôi thuộc về rồi!

Rashomon cầm thanh đại kiếm đập xuống đất khiến mặt đất nứt toát ra hướng về Edric.

Elias thân thủ nhanh nhạy lao tới kéo cậu ta né sang một bên.

Edric sợ hãi:_ Mém nữa đi chầu ông bà tổ tiên rồi!Elias trừng mắt nhìn hội trưởng.

Rashomon hỏi:_ Làm sao để ta có thể sử dụng sức mạnh của chiếc nhẫn này được?

Edric mỉa mai:_ Biết cướp mà không biết xài đúng là đồ ngu si!

Để tao chỉ cho mày cách xài nè nhưng mày có xài được không thì tao thách đó!Elias hỏi nhỏ:_ Ổn không đó Edric!Edric chớp 1 bên mắt và cười tự tin:_ Tôi đã nói rồi mà cậu có một thứ mà đám mạo hiểm giả đó không bao giờ có được!Rashamon gằng giọng kiềm nén cơn tức:_ Mau nói đi tên thương gia kia!

Ta mà dùng được thì ngươi sẽ hối hận!Edric vỗ ngực Elias và đứng dậy:_ Chỉ cần vỗ nhẹ lên nhẫn và hô Geniyankee Modulation!

Thì sức mạnh của chiếc nhẫn sẽ khiến cho ngươi trở nên cực kỳ mạnh!

Nhưng ngươi không bao giờ làm được đâu!

Ta thách đó vì các ngươi không bao giờ có thứ mà Elias có!Rashamon vỗ lên nhẫn và hô:_ Geniyankee Modulation!Chiếc nhẫn phát sáng rực rỡ, Harry hoảng hốt:_ Hắn đang dùng sức mạnh của chiếc nhẫn sao?Edric đổ mồ hôi:_ Không thể nào đâu nhỉ?

Rashomon cười lớn và tuôn trào sức mạnh:_ Giờ thì ta sẽ đập các ngươi ra bã!

Ta bây giờ là mạnh nhất!Elias giơ tay lên và hô:_ Geniyankee Modulation!Chiếc nhẫn phát sáng rời khỏi tay của Rashomon quay về tay của Elias và thay đổi hình dạng cho Elias.

Edric vỗ tay:_ Ta nói rồi mà!

Các ngươi sẽ không bao giờ sử dụng được sức mạnh của Elias đâu vì các ngươi không có thứ mà cậu ấy có!Elias đưa ra lời giới thiệu:_ Bá chủ của không thời gian!

Yankee Leader!

Elias trừng mắt nhìn thẳng vào Rashomon:_ Harry!

Liệu tôi có thể dùng sức mạnh này để bảo vệ chúng ta khỏi đám hội mạo hiểm giả xấu xa này không?Harry mỉm cười:_ Cậu có thể!

Tiến lên đi Elias!Elias ngoắc tay mời gọi:_ Nhân danh sứ giá của ánh sáng ta sẽ tiễn ngươi về với thiên đường!

Đám mạo hiểm giả sợ hãi run rẩy trước sức mạnh đang tỏa ra từ Elias, Rashomon nổi điên vung đao lao tới:_ Tại sao nó đã thuộc về ta rồi mà!Elias nhẹ nhàng vung đường kiếm đẹp mắt chặn đòn đáp trả:_ Ta đã nghĩ rằng thời gian đầu ta chưa phù hợp với mọi người và cũng như ta đã muốn xem hội là nhà và mọi người là người thân!

Nhưng cuối cùng chỉ còn lại 2 người họ là luôn đứng về phía ta, bảo vệ ta!

Ta cảm thấy mình thật may mắn!

Elias liên tiếp tung các đường kiếm siêu mạnh áp đảo hội trưởng:_ Những buổi luyện tập không một ai công nhận!

Những bữa ăn một mình ngồi nghe những lời bàn tán!

Thế mà ta lại thấy hạnh phúc chỉ đơn giản là ngồi ăn một bữa ăn cùng hai người họ!

Được thoải mái chia sẻ những câu chuyện không đâu!

Ta đã tự hỏi rằng " Liệu ta chọn công việc này là đúng hay sai?

" Thì họ đã cho ta biết được công việc không phải là cốt lõi!

Ta vẫn sẽ tiếp tục trở thành một mạo hiểm giả nhưng ta muốn ở cạnh hai người họ!

Ta sẽ bảo vệ hai người họ và nhà ngươi đừng có làm bạn tốt của ta bị thương!

Đây là trả cho những gì ngươi gây ra với Edric!Một đường kiếm tuyệt đẹp cắt ngang ngực hội trưởng và hất văng cây đại đao ra xa.

Elias chĩa mũi kiếm trước mặt hội trưởng khiến hắn mặt xanh và trừng mắt nhìn xuống hắn:_ Edric đã nhắc cho ta nhớ là ta có một thứ mà các ngươi không bao giờ có được đó chính là Lòng dũng cảm của một trái tim lương thiện!

Nếu sau này các ngươi còn tiếp tục làm những chuyện xấu xa như này thì ta sẽ quay lại hỏi tội từng đứa đấy!

Tạm biệt ngôi nhà ta đã từng nghĩ là nhà!Elias quay lưng bỏ đi, bỏ mặc hội trưởng thua thảm hại và thành viên mạo hiểm giả sợ kinh hãi trước lời răn đe ấy.

Edric lè lưỡi chọc quê rồi bỏ đi theo:_ Đáng đời!

Nhớ sống cho tử tế không là bị thiến nha!Harry chạy theo Elias, Elias thở dài:_ Vậy là tôi mất nhà nữa rồi!

Edric khoác vai và bảo:_ Nói gì vậy anh bạn!

Chẳng phải khi nãy cậu bảo muốn ở cạnh chúng tôi mà phải không?

Tuy tôi không phải giàu có gì nhưng tôi cần một mạo hiểm giả mạnh mẽ để kiếm hàng từ Dungeon bán kiếm lời mà!

Edric nghĩ:_ Có chết tôi cũng không để mất món lời to đùng cho cuộc sống giàu có sau này của tôi đâu!Harry phát ngôn y chang suy nghĩ của Edric.

Elias dùng 4 ngón tay chặt ( vỗ vào trán Edric ) và bảo:_ Đồ thương nhân gian xảo!

Nhưng tôi đồng ý!Edric vỗ tay vui mừng:_ Hứa rồi đó nha!

Sắp giàu to rồi!Harry vui vẻ:_ Chào mừng cậu gia nhập lữ đoàn thương nhân của chúng tôi!

Elias sực nhớ ra:_ Thôi chết!

Tôi để quên hành lý của mình ở ký túc xá hội rồi!

Phải quay về đó soạn đồ rồi rời đi thôi!Edric hoang mang:_ Giờ mà quay lại chắc đám đó sượng lắm nhỉ!Harry bảo:_ Cậu ta phóng đi rồi ông chủ Edo-kun ơi!

Thôi thì tôi chuẩn bị bữa sáng!Edric sốc:_ Chúng ta đã thức cả đêm không ngủ sao?

Còn tâm trạng ăn sáng nữa hả!Harry lắc đầu:_ Không ăn sáng thì sao buôn bán được ông chủ!

Hôm nay không bán được nhiều hàng là đói đó nha!Edric khóc thét:_ Đây là bóc lột sức lao động!

Trời ơi sao tui ngu ngốc tui đi bao đồng chi trời!Elias vẫy tay:_ Tôi sẽ về liền!

Mọi người đợi tôi nhé!Một lát sau, mọi người trong hội ngồi im lặng bầu không khí rất căng thẳng.

Elias đẩy cửa ra tỉnh bơ bước vào bảo:_ Tôi quên chưa thu gom đồ của mình đi!

Tất cả mạo hiểm giả ngơ ngác nhìn Elias tỉnh bơ về phòng thu dọn đồ và rời đi.

Elias mỉm cười và đóng cửa:_ Tạm biệt cả nhà nhé!Edric vả Harry đang dọn bàn ăn cho bữa sáng.

Elias xuất hiện cùng nụ cười thật rạng rỡ dưới ánh bình minh:_ Tôi về rồi!Cả hai chào đón Elias:_ Mừng cậu về nhà!

Harry bảo:_ Ngồi xuống ăn sáng đi!

Lát có gì tụi này phụ dọn đồ rồi đi bán nữa!Edric khóc than:_ Nay nghỉ bán được không?

Sắp tới sẽ giàu mà nên đi ngủ chứ!Harry mắng:_ Đừng ảo mộng nữa chạy từng bữa ăn mà còn mong nghỉ!Elias nghiêm túc:_ Tôi sẽ cố gắng học hỏi và rèn luyện!Edric đùn đẩy:_ Harry với Elias đi bán đi!

Là ông chủ ta muốn đi ngủ!Elias và Harry lườm ánh mắt hình lưỡi kiếm:_ Đừng có lợi dụng tụi này làm giàu nhá!Sau đó cả ba đi bán, Elias tuy vụng về khi giới thiệu hàng hóa cũng như chào mua nhưng được lòng nhiều quý cô nên vẫn bán được hàng.Một nữ quý tộc ở phía xa đang quan sát và bàn tán:_ Nè có thấy sinh vật đó không?

Xem ra là hàng hiếm đấy!

Ta muốn có nó!Một quý tộc nam khác bảo:_ Nghe bảo đó là sinh vật của tên thương gia đó nuôi!

Hằng ngày bọn chúng đều buôn bán như vậy đó!Nữ quý tộc thích thú:_ Bằng mọi giá ta phải có sinh vật dễ thương biết nói tiếng người ấy!

Qúy tộc nam cười gian:_ Xem ra hàng hiếm như vậy mà ở trong tay một tên thương nhân nghèo thì thật phí phạm nhỉ!

Ta sẽ nghĩ cách trao đổi!Cả hai quý tộc rời đi cùng với nhiều toan tính và mưu mô.

Còn tiếp....
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 5: Cái giá của sự đánh đổi


Hoàng hôn dần buông xuống thị trấn và màn đêm bắt đầu kéo đến, Edric chuẩn bị hành lý và bảo:

_ Tôi đi đến thương hội để nhập thêm hàng hóa!

Harry dặn dò:_ Đi đường tối ngài nhớ cẩn thận nhé!

Edric gật đầu và hăng hái lên đường, Elias dọn dẹp hàng hóa vào trong kho trên xe:_ Tôi định mai bắt đầu vào Dungeon một chuyến!

Chắc chuyến đi này sẽ kéo dài vài ngày để thu nhập nguyên liệu hiếm về!

Nên Harry sắp tới có thể sẽ vất vả!Harry mỉm cười lắc đầu:_ Đừng lo!

Chúng ta đang cùng nhau cố gắng mưu sinh mà nên hãy cứ làm thật tốt nhiệm vụ của từng người nhé!

Elias cảm thấy yên bình trong lòng và gật đầu:_ Tôi nhất định sẽ cố gắng!

Trong lúc đó, Edric đã tới công hội để nhập hàng thì hội trưởng mời gọi lên phòng và gặp gỡ 2 vị quý tộc.

Edric thắc mắc:_ Hội trưởng Helen chuyện này là sao ạ?

Hai vị khách quý này muốn có một mối làm ăn với thương nhân bé nhỏ như tôi sao?Hội trưởng Helen giới thiệu:_ Đây là 2 vị quý tộc muốn gặp riêng cậu vì có thương vụ muốn trao đổi!

Đây là nữ Bá Tước Cheryl!

Và ngài Hầu Tước Alex!

Ta không làm phiền nữa xin phép nhường lại không gian riêng tư cho các vị!Edric thực hiện lễ nghi chào hỏi:_ Thần là Edric một thương nhân lữ hành!

Cheryl phe phẩy chiếc quạt và bảo:_ Ngươi cứ ngồi xuống đi!

Ta có chuẩn bị một ít bánh ngọt ở cửa hiệu nổi tiếng nhất trong kinh thành Du Pain et des Idees và loại trà Early Grey hảo hạng của giới thượng lưu!

Mời ngươi thưởng thức!Edric kinh ngạc thầm nghĩ:_ Cái tên hiệu bánh nghe là thấy sang rồi!

Còn trà Early Grey hảo hạng mà đám quý tộc đó mới dùng nữa!

Mình có nằm mơ cũng không thể với tới mấy thứ đồ xa xỉ này mà dùng!Edric ăn thử miếng bánh ngọt và uống một ngụm trà, cảm giác ngon và thơm đánh bật vị giác của anh.

Cheryl mỉm cười thân thiện:_ Ngon lắm đúng không?

Ăn tự nhiên đi nhé!Edric nghiêm túc hỏi:_ Hai vị cần gì ở một thương nhân lữ khách như tôi?Alex khoanh tay dựa lưng vào ghế, giọng trở nên quyền lực:_ Hai chúng ta muốn giao dịch với ngươi một thứ!

Mà chỉ ngươi đang nắm giữ!Edric ngơ ngác:_ Thứ gì vậy nhỉ?Cheryl bật cười và lấy quạt che mặt:_ Ngươi biết đấy!

Thứ chúng ta muốn là sinh vật hiện đang ở cùng ngươi!

Ngươi yên tâm cái giá mà chúng ta đưa ra cho ngươi sẽ xứng đáng!

Edric sốc và nghĩ:_ Họ đã chú ý tới Harry sao?

Cái giá của món hàng này sẽ là bao nhiêu nhỉ?

Mình sắp đổi đời rồi sao?Alex nói tiếp lời:_ Ngươi sẽ nhận hẳn 1 lãnh địa của bọn ta kèm theo một số tiền rất lớn đủ để ngươi sống xa hoa tới cuối đời!

Chỉ cần ngươi đồng ý bán cho chúng ta thứ sinh vật hiếm đó!Edric kinh ngạc:_ Thật sự tôi sẽ được nhiều tới vậy sao?

Làm chủ của lãnh địa và tài sản hưởng thụ tới cuối đời?Alex gật đầu và đàm phán:_ Tất nhiên rồi!

Vì chúng ta rất muốn có nó nếu như ngươi từ chối thì buộc quý tộc có địa vị nhưng chúng ta sẽ phải cướp nó khỏi tay ngươi và ngươi sẽ không nhận được gì cả đâu!

Hãy là một kẻ thông minh đi nào thương nhân lữ khách!

Cheryl nhìn ánh mắt lạnh lùng:_ Qúy tộc có thể sử dụng phép thuật cấp cao hoặc hơn cả vậy?

Trong khi thường dân thì chỉ có thể dùng mấy phép thuật thông thường và thậm chí không thể sử dụng phép thuật được nữa kìa nên đấu với chúng ta ngươi chỉ có thua thôi!

Ta khuyên ngươi lựa chọn khôn ngoan!Edric suy nghĩ:_ Nếu mình đồng ý mình sẽ không còn chịu cực khổ nữa!

Mình sẽ có quyền lực và không còn bị xem thường nữa!

Mình sẽ trở nên giàu có, sống hưởng thụ tới tận tuổi già!

Ước mơ của mình bấy lâu nay đang ở trước mắt!Alex đưa ra hợp đồng và ký tên sẵn đưa cho Edric:_ Yên tâm chỉ cần ký vào thì giao dịch thành công!

Edric đọc hết hợp đồng và cầm viết lên và bảo:_ Hy vọng đúng như mấy người đã nói!Chữ ký đã được ghi vào bản hợp đồng giao dịch.

Bỗng nhiên, trái tim của cậu trở nên nhức nhói lạ thường, ánh mắt vô hồn xa xăm:_ Mình sinh ra và lớn lên ở khu ổ chuột trong kinh thành!

Đó là nơi mà những kẻ nghèo không có tiền để ăn phải tranh giành kiếm sống!

Thậm chí có người còn bỏ mạng vì đói, bệnh tật không thể chạy chữa!

Bị ném đá, bị đánh đập vì miếng ăn, không một ai thèm nhìn tới!

Thời khắc đó tôi đã bị nhiễm bệnh và ngày trở nên nặng hơn, không biết là khi nào sẽ chết!

Cảm giác bất lực và dần bất tỉnh và khi đó tôi cảm nhận được 1 luồng sáng ấm áp, không rõ đó là như nào nhưng sau đó tôi đã khỏe lại và quyết tâm phải trở nên giàu có!

Không thể sống như chuột hoài được!

Dù chỉ một mình mưu sinh, vất vả tôi vẫn không từ bỏ ước mơ đấy!

Tôi làm vậy liệu có sai quá không, cảm giác này rốt cuộc là gì?

Chẳng phải mình đã đạt được ước mơ mà bấy lâu này mình khao khát sao?

Thế mà tại sao lại không thể vui vẻ mà lại đau đến như thế?

Hình bóng Harry xuất hiện trong tâm trí, ánh mắt của Edric từ vô hồn trở nên dịu dàng, trái tim trở nên đau nhói hơn. _ Cuộc sống của mình đã thay đổi kể từ khi cậu ấy xuất hiện!

Mình không biết cậu ta đến từ đâu hay thậm chí là ai?

Mình xem cậu ấy như một món hàng mà bản thân sẽ bán để làm giàu!

Thế mà tại sao trái tim mình lại đau đến vậy cảm giác này gọi là gì?

Nó thực sự là gì tại sao mình không thể biết?

Edric nhìn lại xung quanh thì 2 tên quý tộc đó đã rời đi:_ Mình phải quay về thôi!Edric chạy về thì thấy, Harry đang bị 2 kẻ đó tấn công vây bắt dồn dập, Cheryl bất ngờ:_ Sinh vật quý hiếm này có thể sử dụng phép thuật!

Tuyệt quá thật thích hợp với ta!Alex cầm gậy quý phái gõ trên nền đất tạo gió tấn công, Harry tránh né và bảo:_ Hai người tại sao lại tới đây tấn công?

Các người là ai?Cheryl vung quạt khiến cánh hoa hồng bay phấp phới tấn công kèm dây leo gai vây bắt, cô ấy cười tự mãn:_ Cưng ơi từ giờ ta chính là chủ nhân của cưng đó!

Tên thương nhân đó đã bán cưng cho chúng ta rồi!

Nên ngoan ngoãn theo ta về nào bé cưng ơi!Harry sốc, nhìn thấy Edric đang chạy về:_ Chuyện này là sao Edo-kun?Edric nhìn thấy Harry đang nhìn mình bèn khựng lại không biết nói gì.

Dây leo gai bắt trói được Harry, Alex quay lưng:_ Vậy là bắt được rồi nhỉ!

Một chiếc lồng ma thuật của Gió dựng lên bắt Harry nhốt lại.

Harry hỏi:_ Edo-kun tại sao cậu lại làm vậy?

Cậu trả lời tôi đi!Edric ánh mắt đau khổ nhìn đi hướng khác, hai tay bóp nghẹn lồng ngực, trái tim trở nên vô cùng nhức nhối như bị ai đó xiết chặt.

Cậu ngã khuỵa xuống, không thể ngước lên nhìn Harry được.

Harry nhìn Edric với ánh mắt dịu dàng:_ Edo-kun!

Tôi sẽ đợi cậu đến cứu tôi!Edric nghe thấy và cắn môi:_ Tại sao???

Mình không thể vui vẻ nổi....!

Cảm giác này nó là gì?Màn mưa kéo xuống phủ lên sự lạnh buốt.

Cheryl bật cười bung dù ra:_ Hắn không đến cứu cưng đâu?

Giờ hắn có thể sống thoải mái tới cuối đời trong đồng tiền đã đánh đổi ngươi mà!

Nên ngoan ngoãn làm bé cưng của ta nha!

Ta sẽ cho ngươi 1 cuộc sống đầy đủ ấm no!

Qủa là một cái kết có hậu còn gì?Harry bảo:_ Ngươi có biết truyền thuyết của vương quốc này không?

Khi trời đột nhiên đổ mưa tức là một người có trái tim lương thiện đang khóc đó!Alex và Cheryl ngơ ngác:_ Nhưng đó chỉ là truyền thuyết thôi mà!

Làm gì có kẻ nào mang trái tim lương thiện trong thế giới này!Harry im lặng ngồi xuống và nhắm mắt vào trạng thái thiền.

Trong cơn mưa lạnh lẽo ấy, Edric không thể nhấc nổi chân mình lên, mặc cho bản thân tắm mình trong cơn mưa ấy, bởi trái tim cậu bây giờ cứ đang vụn vỡ dần, tâm trí cậu đang trong sự hỗn loạn không thể biết được gì nữa.

Edric thầm thốt lên:_ Làm ơn ai đó cứu tôi với!

Ai đó hãy nói cho tôi biết với!

Cứu tôi với...!Một ánh sáng kì ảo xuất hiện và một giọng nói ấm áp phát ra:_ Cứ ở dưới mưa hoài như vậy ngươi sẽ bị cảm đấy!

Thứ ánh sáng đó đang bảo vệ Edric khỏi cơn mưa buốt lạnh kia.

Edric ngạc nhiên và lấy tay che mắt mình vì chói:_ Ai vậy?

Ngươi là ai?Giọng nói ấy đáp:_ Ta vẫn luôn ở đó!

Trong chiếc xe hàng của ngươi ấy!

Ta nghe tiếng gọi tha thiết cô đơn của ngươi nên ta mới phải xuất hiện!

Ánh sáng dịu đi, Edric hoang mang khi nhìn thấy đó là một hình nhân:_ Ngươi là hàng hóa tồn kho sao?

Nhưng sao ngươi có thể...??

Hình nhân ấy đáp:_ Ta không thuộc về thế giới này!

Hình nhân này chỉ là chìa khóa gọi ta đến thế giới này mà thôi!

Chính vì nghe thấy tiếng ngươi gọi cứu nên ta mới xuất hiện!

Edric ánh mắt toát lên vẻ đau đớn nhìn hình nhân và hỏi:_ Đây là cảm giác gì?

Tại sao ta lại thành ra như thế này?

Hình nhân ấy đi tới trước mặt Edric và bảo:_ Trong kho hàng của ngươi đã lâu, nhưng dạo gần đây ta nghe thấy tiếng cười nhiều hơn!

Ta còn nghe thấy ồn ào hơn và có vẻ bây giờ yên tĩnh quá nhỉ?Edric cúi mặt xuống và bàn tay nắm chặt lại:_ Kết thúc hết cả rồi!

Ta đã tự tay hủy hoại hết cả rồi!

Từ giờ sẽ yên tĩnh như xưa...Hình nhân ấy nhìn Edric suy sụp và hỏi:_ Ngươi đành lòng để chuyện như vậy xảy ra sao?

Ta nghe nói giờ ngươi đã trở nên giàu có như ngươi muốn!

Ngươi đã có tất cả những gì ngươi khao khát nhưng tại sao ngươi lại cầu cứu?Edric lắc đầu:_ Ta không biết nữa!

Tại sao khi ước mơ trở thành hiện thật ta lại không cảm thấy vui vẻ?

Ta luôn muốn cuộc sống giàu có như này cơ mà!Hình nhân quát tháo giận dữ:_ Vậy rốt cuộc ngươi muốn cái gì?

Còn chưa nhận ra bản thân ngươi muốn gì nữa sao?

Đồ ngốc...!Edric nhìn hình nhân với đôi mắt tràn đầy sự hối hận:_ Ta nghĩ là Ta cần phải có Usagi-chan để ta có được một cuộc sống sung sướng!

Ta muốn ở bên cạnh Usagi-chan cả Elias nữa!

Cùng ăn, cùng nói chuyện, cùng cười và cùng nhau làm việc thật chăm chỉ mỗi ngày... tại sao trái tim của ta càng ngày càng thấy đau vậy chứ?Hình nhân hỏi:_ Ngươi không cảm thấy lo lắng cho Usagi-chan khi bị bọn chúng bắt đi sao?

Vậy bây giờ thứ quan trọng nhất đối với ngươi là gì?

Nếu bọn chúng cảm thấy không hài lòng và giết chết Usagi-chan thì sao?Edric nhìn hình nhân và lẩm bẩm:_ Lo lắng??

Usagi-chan sẽ chết??

Không muốn đâu...!Nước mắt khẽ rơi xuống, Hình nhân bảo:_ Đó là điều quan trọng với ngươi đấy hơn cả việc ước mơ của ngươi bấy lâu đã trở thành sự thật!

Cảm giác mà ngươi đang chịu đựng không phải là vì ngươi không nhận ra mà là vì ngươi không biết đến nó!

Bởi vì trước giờ chưa có thứ gì quan trọng với ngươi hơn cả mạng sống và tiền bạc!

Những giọt nước mắt đó của ngươi là giọt nước mắt khi nghĩ về gia đình!

Edric hiểu ra:_ Nỗi đau này chính là đau khổ khi mất đi gia đình sao?

Ra trên thế gian này vẫn còn thứ quan trọng hơn cả một cuộc sống giàu có!

Cái giá phải trả cho sự đánh đổi này thật tàn nhẫn!

Màn mưa đang trở nên dày đặc hơn bao giờ hết như trút hết nỗi đau của sai lầm gây raCòn tiếp....
 
Dreamin' Sun Geniyankee
Chap 6: Ánh Sáng Rung Động - Về nhà thôi


Edric sau khi bình tĩnh lại và hỏi:_ Này liệu có quá trễ để thay đổi không?

Hình nhân lắc đầu, giọng nói ấm áp khuyên nhủ:_ Nếu ngươi đã biết mình phải làm gì rồi thì mau đi đón cậu ấy về nhà đi chứ!Edric nhớ lại lời Harry nói:_ Edo-kun!

Tôi sẽ đợi cậu đến cứu tôi!Edric đứng dậy và chạy đi trong màn mưa ấy:_ Mình đã hiểu và nhận ra được nhiều điều!

Mình sẽ sửa lại sai lầm này!

Usagi-chan đợi tôi nhé!Edric hướng thẳng tới hỏi hội trưởng thương hội về hai vị quý tộc đã gặp mình.

Có được thông tin cậu nhanh chóng chạy đi.

Tại dinh thự phía bắc kinh đô, Cheryl mất hết kiên nhẫn:_ Này bé cưng sao im lặng không trả lời ta vậy?

Ta không muốn làm đau bé cưng đâu nên đừng thiền nữa mà hãy chơi với ta nhé!Alex nghiêm nghị:_ Thật là một sinh vật không ngoan ngoãn!

Nếu không phải do hiếm và tốn rất nhiều tiền để có được thì ta đã đem chôn nó ngay rồi!

Một người hầu vào bẩm báo:_ Có một thương nhân lữ hành muốn gặp ngài thưa chủ nhân!Alex lắc đầu:_ Ta rất mệt!

Bảo hắn về đi không gặp!

Phiền phức quá!Harry bật dậy:_ Sao chứ!

Sợ bị cướp lại nên không gặp sao?Alex bực bội:_ Con súc sinh này dám buông lời khiếm nhã với một Hầu Tước sao?

Ta đủ mạnh để tên thương nhân đó phải bỏ mạng đấy!

Harry lo lắng nghĩ:_ Đúng là với đám quý tộc có địa vị thì phép thuật của bọn chúng rất mạnh!

Nếu có Elias thì may ra đàn áp được chúng nhưng với mình và Edo-kun thì quả là rất khó có thể đấu lại được 1 tên chứ đừng nói là có tới 2 tên!

Hy vọng là Edric đã gọi Elias về...Cheryl mỉm cười:_ Cho gặp hắn!

Alex ngài không nên để bé cưng cứ mãi nhớ tới người chủ cũ như vậy?

Phải chứng minh cho bé thấy chủ nhân mới quyền lực như nào?

Giết hắn rồi lấy lại tài sản xem như một công đôi chuyện!

Vừa có thú cưng hiếm còn chẳng mất tiền!Alex cười gian ác và đồng ý gặp.

Edric người ướt nhẹp bước vào sảnh của dinh thự quý tộc, Cheryl hỏi:_ Đêm khuya ngươi chạy tới đây để làm gì vậy?

Không lẽ...Alex đưa hợp đồng đã ký ra và bảo:_ Đừng có quên là chúng ta đã ký kết rồi!

Nếu ngươi có gan cướp lại thì đừng trách ta ra tay nặng nhé!Harry lo lắng:_ Cậu tới đây có một mình sao?

Elias đâu?Edric bảo:_ Đây là lỗi của tôi Usagi-chan nên tôi sẽ sửa nó!Harry suy nghĩ:_ Nguy rồi!

Nếu đám quý tộc đó ra tay thì cậu ấy sẽ chết mất!

Phải làm sao đây???Edric cúi đầu và bảo:_ Tôi biết là mình đã ký kết nhưng tôi xin 2 vị trả cậu ấy lại cho tôi!

Tôi xin không lấy những món tiền và quà đã đánh đổi!

Cheryl lườm với ánh mắt xem thường:_ Thật đáng khinh bỉ!

Thân là một tên thương nhân nghèo mà lại dám chê sự giàu sang được ban phước từ quý tộc sao?

Edric mỉm cười với ánh mắt dịu dàng nhìn Harry:_ Đúng là tôi rất thích tiền!

Cuộc sống giàu có này đã từng là ước mơ và khao khát của tôi!

Sinh ra ở khu ổ chuột, lúc nào tôi cũng một mình cố gắng sinh tồn, thậm chí ngoài cái mạng của chính mình và tiền ra thì không có gì quan trọng đối với tôi cả!

Tôi còn chẳng biết đau khổ là như thế nào?

Cũng chẳng biết lo lắng cho một ai đó là cảm giác ấy ra sao?

Cũng như khi mất mát đi thứ mình trân trọng lại đau khổ đến vậy!

Tôi đã gặp cậu Harry!

Cùng nói chuyện, cùng ăn và cùng cười, thời gian ấy thật hạnh phúc!

Cho tôi biết được có một gia đình trên thế gian này tuyệt vời biết bao!

Tôi muốn tiếp tục trân trọng khoảng thời gian chúng ta sống cùng nhau và tôi quyết định đến đón cậu về nhà!

Harry về nhà thôi!

Xin lỗi nhé tôi muốn cùng Harry trở nên giàu có chứ không phải đánh đổi Harry để trở nên giàu có!

Harry nhận ra và gật đầu:_ Chính là nó!

Xuất hiện rồi khát vọng của một trái tim lương thiện!

Mau đưa tôi về nhà đi Edric!Alex vung gậy tạo đao gió chém trực tiếp hướng về Edric.

Edric vẻ mặt hạnh phúc, trái tim đập liên hồi vì vui sướng, một ánh sáng tỏa ra mạnh mẽ từ trái tim bảo vệ Edric khỏi đòn tấn công của quý tộc.

Edric ngạc nhiên:_ Chuyện gì đang xảy ra vậy?Một Dreamin''Ring xuất hiện đeo lên ngón tay của Edric:_ Sức mạnh này là Geniyankee sao?

Hình nhân cười lớn:_ Làm tốt lắm!

Đúng là ngươi chính là kẻ mang khát vọng của trái tim lương thiện!

Giờ hãy sử dụng sức mạnh của mình đánh bại bọn chúng và cứu lấy gia đình và bạn bè của ngươi đi!

Edric vỗ nhẹ lên nhẫn và một vật kỳ lạ xuất hiện và hô:_ Gate Heart!

Geniyankee Modulation!Áng sáng lấp lánh xuất hiện bao vây Edric và may chiếc áo thương gia cùng quần dài, đôi ủng đen xuất hiện, khăn choàng cổ bay tới quấn vào cổ.

Găng tay thương gia đeo vào.

Phụ kiện đeo thêm vào và tóc sáng màu hơn.Edric đưa ra lời giới thiệu:_ Ánh sáng rung động khiến khát vọng tạo nên kì tích!

Yankee Licht!

Cheryl và Alex sốc:_ Cái quái gì vậy?

Hắn ta vừa biến hình sao?

Đó là sức mạnh gì vậy?Harry vui mừng:_ Khát vọng của trái tim lương thiện!

Yankee Licht thức tỉnh rồi!

Cheryl vung quạt thi triển:_ Rose thorns attack!Alex vung gậy thi triển:_ Wind storm cut!Dây leo hoa hồng mọc lên lao tới phóng gai.

Gió ngưng tụ lại và cắt liên hoàn hướng thẳng Edric.

Licht đưa tay ra và hội tụ ánh sáng rồi thi triển:_ Geniyankee Licht Veil!Một bức màn ánh sáng xuất hiện bảo vệ Licht khỏi tất cả đòn tấn công.

Alex sốc:_ Là phép thuật hệ Cute!

Nó chuyên về phòng thủ thôi nên Cheryl cô có lợi thế đó dùng phép thuật hệ Passion của mình đi!Cheryl thi triển:_ Exploding Rose Garden!Cả một vườn hoa hồng mọc lên rạng rỡ bao vây Licht sau đó phát nổ liên hoàn.

Licht thi triển:_ Geniyankee Licht Barrier!Ánh sáng bủa vây thành hàng rào vững chắc bảo vệ khỏi tất cả đòn tấn công phạm vi xung quanh.

Alex cười:_ Tưởng thế nào!

Dù sao phép thuật hệ cute cũng không thể tấn công tốt được!

Liên hợp sử dụng ma pháp cấp cao thôi!Licht lo lắng suy nghĩ:_ Phải làm sao đây?

Mình chỉ có thể phòng thủ tốt chứ khả năng tấn công thì mình không thể bằng Elias được!

Đành liều với sức mạnh Geniyankee vậy.Licht nhào lộn phóng tới tung cú đá trực diện vào mặt Alex và tung cú đấm tiếp nhưng bị Alex chặn lại bằng gậy:_ Sức mạnh quỷ quái gì vậy?Licht mỉm cười đắc ý vung tay hất văng gậy của Alex và nhào lộn tung cú đá sút ngược hắn lên trời cao ngã xuống.

Cheryl sốc:_ Sức mạnh gì vậy?

Licht bảo:_ Ta chỉ muốn đón Harry về thôi!

Liệu ...Cheryl vung quạt:_ Rose Hurricane!

Đó là thú cưng của ta biến đi!Bão hoa hồng càng quét đánh bật Licht văng ra xa.

Cheryl cười đắc ý:_ Đừng xem thường quý tộc chứ tên thường dân thương nhân kia!

Senior Magia - Rose Dancing!Từng hoa hồng xuất hiện và bắn liên tục các cánh hoa công kích áp đảo Licht.

Licht thi triển:_ Geniyankee Licht Veil!

Harry lo lắng:_ Cẩn thận đấy Edric!

Licht suy nghĩ:_ Phải làm sao đây?

Mình dùng phòng thủ thì không thể tấn công được!

Với đòn tấn công của ả mình càng không thể đánh cận chiến được!Hình nhân lên tiếng:_ Ngươi quên ta rồi sao?

Mau sử dụng phép thuật sáng tạo của ngươi và triệu hồi ta đến thế giới này đi!

Licht ngạc nhiên:_ Phép thuật sáng tạo của mình có thể sao?

Tuyệt quá vậy thì mình không sợ yếu thế nữa rồi!

Licht cầm hình nhân và thi triển:_ Create Magia ~ Aprire!

Porta del cielo!

Noa!Ánh sáng vây quanh hình nhân và bắn thẳng lên bầu trời xuất hiện một cánh cổng và mở ra khiến một thực thể quyền năng xuất hiện.

Harry kinh ngạc:_ Đúng như truyền thuyết vị Yankee mang khát vọng của trái tim lương thiện có thể triệu hồi những thực thể quyền năng đến từ bầu trời!

Noa cưỡi cá voi trên bầu trời vung mái chèo và dòng chảy cực mạnh xuất hiện trên bầu trời phóng xuống quét trôi tất cả:_ O acqua del cielo, per favore versala!Licht sốc:_ Sao quét luôn đồng minh luôn vậy!

Tất cả đều bị xoáy nước quét trôi hết và sau đó Cheryl bất tỉnh vất vưởng trên cây, lồng gió nhốt Harry bị phá vỡ, Edric xoay mòng mòng và sặc nước.

Noa cười sảng khoái trên không trung:_ Lâu lắm rồi ta mới được thỏa sức thể hiện sức mạnh như này!

Edric quát:_ Sức mạnh gì mà địch lẫn đồng minh đều hít hết vậy hả!

Xém tí nữa là chết đuối luôn rồi!

Harry gọi:_ Edo-kun!

Chúng ta thắng rồi!Edric vui mừng và vuốt tóc ướt:_ Ừa giờ thì về nhà thôi!

Tôi đói lắm rồi!Harry mắng:_ Do lỗi ai mà giờ còn tỏ ra muốn ăn đồ tôi nấu hả!Edric cười:_ Xin lỗi nhé!

Tôi ngốc quá nhưng giờ tôi sẽ trân trọng cậu!

Hứa đấy!Noa quan sát và mỉm cười:_ Xem ra ta đã tìm được người xứng đáng ký khế ước rồi!

Nhớ là từ giờ phải lo chỗ ăn ngủ cho ta nhé chủ nhân!Edric sốc:_ Mình đã bị hắn lừa ký khế ước sao?

Trời ơi đã nghèo mà còn nuôi tùy tùng rồi khi nào mới giàu được hả trời!Mấy hôm sau, Elias quay về:_ Tôi về rồi đây!

Hình như nhà trở nên náo nhiệt hơn thì phải!Mọi người kể lại mọi chuyện đã xảy ra và giới thiệu Noa cho Elias biết.

Elias đã theo kịp và hiểu chuyện.

Elias sau khi nghe xong thì cầm kiếm và dí Edric chạy mấy tiếng với gương mặt ghim vì dám bán Harry đi.

Edric than khóc: _ Tôi biết sai rồi mà!

Tha cho tôi đi!

Tôi hứa sẽ không làm vậy nữa mà!Còn tiếp....
 
Back
Top Bottom