Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Dỗ Dành Em Đi - Nịnh Lộc

Dỗ Dành Em Đi - Nịnh Lộc
Chương 20: Tri kỷ



Lúc trước sợ bản thân quá liều lĩnh dọa chạy Sở Thụy, hiện tại Dụ Nhiên lại không sợ chút nào.

Mà Sở Thụy nghe Dụ Nhiên nói xong, người hoàn toàn cứng đờ, kinh ngạc hồi lâu mới hoàn hồn: “A Nhiên, cậu có biết mình đang nói gì không?”

“Tớ biết.” Dụ Nhiên vừa nói vừa thấy thẹn thùng, cho nên cậu mới dựa đầu vào vai Sở Thụy, không cho cậu ấy thấy vẻ mặt của mình.

Rất lâu sau, bên tai mới lại truyền đến giọng của Sở Thụy: “Được, tớ sẽ ở bên cậu.”

Hai người đi vào khách sạn, chỉ thuê một phòng.

Vốn dĩ hai người con trai thuê chung một phòng là chuyện rất bình thường, nhưng hai cái tai đỏ ửng đã bại lộ việc này không đơn thuần chút nào.

Nhân viên lễ tân đưa chìa khóa phòng cho hai người, rồi nói: “Trong tủ đầu giường có sẵn đồ dùng cần thiết rồi đó ạ, mấy cái đó đều miễn phí hết. Nếu hai anh có nhu cầu dùng thêm đồ gì cứ thoải mái gọi dịch vụ phòng nhé.”

Cậu xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên, kéo Sở Thụy cũng không dám quay đầu lại mà đi về phía thang máy.

Vào trong phòng, hai người lại vì ai tắm trước mà đỏ mặt một hồi lâu, cuối cùng vẫn là Sở Thụy vào phòng tắm trước.

Dụ Nhiên ngồi ở mép giường, vỗ vỗ mặt đang nóng ran, kéo ngăn tủ đầu giường ra.

Bên trong có một hộp nhỏ có vài loại kích cỡ khác nhau, còn chu đáo đễ sẵn cả gel bôi trơn nữa chứ.

Cậu nghĩ chắc là mình sẽ dùng cái này…

Ừm, nếu là Sở Thụy nói, chắc là…? Dụ Nhiên lắc lắc đầu, cố gắng làm cho mặt mình bớt nóng một chút.

Trên đường đến đây, cậu vẫn luôn nghĩ không biết Sở Thụy có nhịn được không nói ra không, hay là sẽ đợi mọi chuyện ổn thỏa rồi mới xác định quan hệ của hai người. Giờ nhìn thấy mấy thứ này, cậu mới nhận ra mình đã quên mất một vấn đề quan trọng ơi là quan trọng..

Cậu thì sao cũng được, còn Sở Thụy thì sao nhỉ?

Nói thật là, đến giờ cậu vẫn chưa hình dung ra được, bởi vì Sở Thụy giống như ánh trăng sáng dịu dàng, chẳng vướng chút bụi trần mà cũng không nhiễm chút d*c v*ng nào, việc Sở Thụy hôn cậu ngày hôm đó đã là chuyện ngoài sức tưởng tượng của cậu lắm rồi.

Dụ Nhiên nghĩ ngợi mà thơ thẩn cả người, đến khi Sở Thụy tắm xong đi đến bên cạnh cậu cũng không hay biết.

Sở Thụy mặc áo choàng tắm màu xanh, dây lưng buộc lỏng lẻo ngang hông, vốn da cậu ấy đã trắng lắm rồi, giờ phút này nhìn còn trắng hơn nữa. Sở Thụy vừa cất tiếng một cái đã làm Dụ Nhiên giật mình: “A Nhiên, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
 
Dỗ Dành Em Đi - Nịnh Lộc
Chương 21: Thổ lộ [Hoàn]



Da cậu ấy trắng thật, cơ ngực săn chắc, chân còn dài nữa.

Dụ Nhiên chẳng hề phòng bị, cứ ngây người nhìn, khóe miệng cười tươi rói chẳng giấu vào đâu được: “Cậu muốn nói gì á?”

Sở Thụy vươn tay đẩy ngăn tủ lại, hơi ngồi xổm xuống trước mặt Dụ Nhiên, nhìn cậu rất nghiêm túc: “A Nhiên, trước khi chúng ta ‘tập luyện’ ấy, có chuyện tớ nghĩ là mình nên nói với cậu trước.”

“Tớ biết rồi.” Dụ Nhiên dời mắt, chỉ nhìn vào mắt Sở Thụy: “Tớ thích cậu, cậu cũng thích tớ.”

Sở Thụy khựng lại một chút.

“Sao thế, Anh Thụy không phải muốn nói cái này hả?” Dụ Nhiên cười, mắt ánh lên vẻ tinh nghịch: “Ai bảo Sở Thụy cứ úp mở mãi làm gì, giờ thì tớ nói trước cho cậu hết đường chối nhé!”

Nhưng mà, bao nhiêu chuyện đã chứng minh rồi, cứ đắc ý sớm là dễ gặp chuyện lắm.

Sở Thụy trực tiếp đè Dụ Nhiên xuống giường, rất nhanh sau đó, cả hai đã hôn nhau đến thở hồng hộc, áo trên của Dụ Nhiên chẳng biết từ lúc nào đã nằm dưới đất.

Trong lúc hôn, Dụ Nhiên nắm lấy tay Sở Thụy đang ôm eo mình, thở gấp nói: “Khoan, khoan đã, tớ còn chưa tắm mà.”

Sở Thụy cúi xuống cắn nhẹ vành tai Dụ Nhiên: “Để tớ giúp cậu tắm nhé.”

……

Tuy là lần đầu, nhưng Dụ Nhiên chẳng thấy khó chịu gì cả.

Cậu thỏa mãn rúc vào ngực Sở Thụy, đầu ngón tay nghịch ngợm vẽ vòng trên xương quai xanh của cậu ấy, lát sau, cậu lại ngẩng đầu lên hôn lên cổ họng Sở Thụy: “Anh Thụy, mình yêu nhau đi.”

Sở Thụy xoa nhẹ tóc Dụ Nhiên, hôn lên giữa trán cậu: “Ừ.”
 
Back
Top Bottom