- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #121
[Dm/Beta] Trùng Tộc: Tôi Đến Từ Phương Xa 1
Chương 119: Đời trước đã từng quen biết
Chương 119: Đời trước đã từng quen biết
Faus thay đổi diện mạo trong nhà giam khác xa hoàn toàn so với trước kia.
Hawke không phải chưa từng để ý đến "đại ca giám khu" nổi tiếng kia, nhưng đâu phải ai cũng giống Hứa Sầm Phong, chỉ cần một ánh nhìn là có thể nhận ra y.Mà nghĩ lại thì cũng tốt, ít nhất chứng tỏ lớp ngụy trang của Faus khá thành công.Hawke vừa giả vờ xúc đá, vừa hạ giọng nói với Hứa Sầm Phong: "Nghe nói hôm qua có trùng đực nào đánh cho một tên tiểu thủ lĩnh te tua trong nhà ăn, tôi đoán chắc là ngài.
Dù ở trong tù thì tự bảo vệ mình rất quan trọng, nhưng một đôi tay khó chống cả đám người, ngài cẩn thận mấy tên bỉ ổi giở trò lén lút."
Hứa Sầm Phong: "..."
Hawke làm ra vẻ nắm rõ mọi việc trong tay: "Yên tâm đi, tôi đã hỏi thăm các tù nhân khác rồi.
Chỉ cần đánh nhau hơn ba lần là có thể nộp đơn xin đổi khu giam với lính gác.
Tôi đã đánh hai trận rồi, chỉ còn thiếu một trận nữa."
Hứa Sầm Phong: "..."
Ánh mắt Hawke sắc như dao: "Thủ lĩnh không có mặt, sự an toàn của ngài do tôi phụ trách.
Hai ngày nữa tôi sẽ tìm một tên khác để đánh tiếp, dù thế nào cũng phải xin điều sang Khu giam số Ba!"
Hứa Sầm Phong: "..."
Nghe vậy, Hứa Sầm Phong thực sự không biết nên nói gì.
Bảo Hawke thông minh thì rõ ràng cậu chẳng phát hiện ra thủ lĩnh đang ở ngay dưới mũi mình; bảo cậu ngốc thì mấy chuyện thế này lại sắp xếp chu đáo đến vậy.Faus ngồi trên một tảng đá ở đằng xa, thấy cảnh đó liền bẻ một mảnh đá "vèo" một tiếng bắn qua.
Hawke nghe thấy tiếng gió xé gào sau lưng, phản xạ né ngay, tức giận quay đầu nhìn kẻ tập kích, không ngờ lại đối mặt với một đôi mắt lạnh lẽo khiến tim cậu lạnh toát.Ánh mắt... quen thuộc đến đáng sợ!Hawke chết lặng tại chỗ, cậu nhìn chăm chăm vào trùng cái xa lạ ngồi trên tảng đá, cuối cùng cũng chậm chạp nhận ra điều gì đó.
Cái xẻng trong tay "choang" một tiếng rơi xuống đất, toàn thân gã cứng đờ.Chẳng lẽ... tên tội phạm hung ác kia... lại chính là Đại thủ lĩnh???Ngay sau đó, lời nói của Hứa Sầm Phong càng xác nhận suy đoán ấy: "Thủ lĩnh gọi cậu qua đó."
Nói xong, anh không thèm để ý đến vẻ mặt ngẩn ngơ của Hawke, xoay người băng qua bãi đá vụn, quay lại bên cạnh Faus.
Anh nhẹ nhàng nhảy lên tảng đá, thấy sắc mặt y âm trầm, trong mắt ánh lên ý cười: "Cậu đừng hung dữ như thế."
"Rắc"Faus bóp vụn viên đá trong tay, cười lạnh: "Vậy anh cứ cầu cho đầu óc Hawke tỉnh táo một chút đi."
Cậu theo y hai mươi mấy năm trời, vậy mà lượn lờ ngay trước mặt suốt hai ngày còn chẳng phát hiện ra, trong khi Hứa Sầm Phong chỉ liếc một cái là nhận ra ngay?Nghĩ đến đây, Faus nhíu mày liếc nhìn Hứa Sầm Phong bên cạnh, chỉ thấy đối phương cũng đang nhìn mình.
Đồng tử màu mực đen sâu thẳm phản chiếu ra hình bóng của y, ánh cười bên môi dịu dàng như làn gió xuân.Faus nhướng mày, hỏi với vẻ ý vị khó đoán: "Hawke còn chẳng nhận ra tôi, sao anh lại nhận ra?"
Hứa Sầm Phong "ồ" một tiếng, mặc cho gió lạnh làm tóc mái rối tung, nửa thật nửa đùa đáp: "Có lẽ là kiếp trước đã quen biết rồi."
Faus nghiêng đầu cười khẽ: "Xạo ke."
Đúng lúc đó, Hawke cuối cùng cũng chậm chạp lết tới gần.
Vẻ mặt cậu hoang mang xen lẫn nghi hoặc, vẫn chưa dám tin trùng cái trước mặt mình chính là Đại thủ lĩnh.
Mãi đến khi Faus từ trên tảng đá nhảy xuống đá thẳng vào mông cậu một cước, cậu mới giật mình tỉnh táo, ôm mông lùi về sau một khoảng xa.Hawke vừa sợ vừa mừng: "Đại-"Chưa kịp nói hết câu, cậu chợt nhận ra thân phận của Faus không thể bại lộ, liền vội bịt miệng nuốt luôn chữ cuối.Faus không nói nhiều với cậu, ánh mắt đảo qua nơi khác, lạnh nhạt dặn: "Báo cho các tai mắt còn lại, nửa đêm nay không được ngủ, sẵn sàng đợi lệnh."
Dứt lời, y quay đầu ra hiệu cho Hứa Sầm Phong đi theo rồi xoay người rời khỏi đó.Trong mắt đám tù nhân đứng gần, đại ca giám khu hẳn là tâm trạng đang không tốt, tiện tay túm lấy một tên tù đánh cho hả giận sau đó liền ôm chặt sủng vật mới trong lòng, thẳng tiến về khu nghỉ lính gác gần đó.Khí hậu núi Hắc Thạch vô cùng khắc nghiệt, cạnh đó có một trạm gác dành riêng cho lính gác nghỉ ngơi.
Bên trong có máy sưởi, nước nóng, cả đồ ăn nữa, so với bên ngoài chẳng khác nào là thiên đường.
Chỉ tiếc là nơi này chỉ có đại ca tù nhân mới dám bước chân vào.Không ai để ý rằng mấy tên lính gác theo dõi Hawke từ nãy vẫn chưa trở lại... hoặc là vĩnh viễn không thể quay lại được nữa.Hứa Sầm Phong bước theo Faus vào trạm gác, vừa vào liền thấy trên bàn đã dọn sẵn hai phần cơm nóng hổi.
Tuy không thể so với hồi ở Horsesburg, nhưng trong nhà tù Hắc Thạch thế này đã là hiếm có khó tìm.Anh liếc mắt nhìn bàn tay còn đang khoác lên vai mình của Faus: "Bên ngoài không ai nhìn thấy nữa rồi, cậu còn chưa buông ra sao?"
Faus thuận tay đóng cửa lại, hỏi một cách không vui: "Sao, không được ôm à?"
Hứa Sầm Phong nghe vậy liền kéo tay y khỏi vai mình, sau đó xoay người ép Faus lên cánh cửa.
Anh có làn da trắng, môi lại đỏ nhạt, khi nói chuyện mang theo một vẻ quyến rũ mê người, hơi thở nóng hổi:
"Được ôm."
Hứa Sầm Phong trầm giọng nói: "Để tôi ôm cậu."
Faus nghẹn lời.Sau cơn nghẹn ấy, lòng y mềm đi mấy phần.Y cũng không giấu giếm, khẽ nhếch môi, nghiêng đầu né tránh ánh nhìn: "Vậy ôm đi."
Thế là Hứa Sầm Phong thật sự nghiêm túc ôm lấy y, cằm tựa lên vai đối phương, cả hai tựa vào nhau.
Ngoài kia gió lạnh gào thét, còn căn phòng nhỏ này lại ấm áp lạ thường, thoải mái đến mức khiến người ta muốn lim dim chợp mắt.Faus hình như nghe thấy tiếng tim đập trong lồng ngực Hứa Sầm Phong, nhịp đập mạnh mẽ truyền sang người y, khiến tim y cũng đập nhanh hơn vài nhịp.Miệng khô lưỡi khát, giọng Faus trở nên khàn khàn: "Hứa Sầm Phong..."
Hứa Sầm Phong "ừm" một tiếng, chờ y nói tiếp.Faus: "Anh có thấy phương Bắc rất hoang vu không?"
Mảnh đất này quanh năm giá lạnh, phần lớn thời gian đều là mùa đông.
Tuyết phủ khắp nơi, tráng lệ mà hùng vĩ, nhưng nhìn mãi cũng sinh chán.
Hứa Sầm Phong giống như một hạt giống hoa phiêu bạt từ nơi nào đến, ôn hòa nho nhã, không hề phù hợp với vẻ thô ráp của phương Bắc.Faus từng lo Hứa Sầm Phong sẽ cảm thấy ngột ngạt, bất chợt lên tiếng: "Đợi khi quay về Horsesburg, nếu có thời gian tôi dẫn anh sang Tây bộ một chuyến, bên đó ấm hơn phương Bắc nhiều."
Ở đó... có mùa xuân.Hứa Sầm Phong liếc nhìn y: "Không sợ tôi bỏ trốn à?"
Faus vô thức nhíu mày, cảm thấy câu này có phần khó hiểu: "Anh bỏ trốn làm gì?"
Nghe vậy, Hứa Sầm Phong ngẩn ra, rồi đột nhiên nhận ra: kiếp này...
đã không còn giống như trước nữa.
Giữa họ là yêu thích, không còn tổn thương, không còn nghi kỵ.
Faus cũng không cần lúc nào cũng phải đề phòng anh sẽ chạy trốn.Một hồi im lặng kéo dài, Hứa Sầm Phong bỗng bật cười: "Phải, tôi sẽ không chạy."
Anh không chạy.
Anh thích Faus.
Không có lý do gì để chạy nữa.Trên người Faus luôn có khí chất của một kẻ đứng trên đỉnh cao, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm tay: "Anh có chạy cũng không thoát."
Nói rồi, y giữ lấy cằm Hứa Sầm Phong mạnh mẽ cắn một cái, sau đó lại nhẹ nhàng liếm liếm nơi đó, giọng bá đạo:
"Toàn bộ phương Bắc là của tôi, anh chạy không thoát đâu."
Hứa Sầm Phong thầm nghĩ, Faus lúc nào cũng kiêu ngạo tự phụ như thế.
Kiếp trước không phải anh đã trốn thoát đó sao?
Nhưng lúc này không khí đang ngọt ngào, anh cũng không muốn phá hỏng liền ngoan ngoãn cùng Faus ngồi xuống bên bàn, dùng khăn giấy lau qua bụi bám trên bát đũa: "Chỗ cơm này là cậu bảo người ta chuẩn bị?"
Faus khẽ ừ một tiếng: "Cải thiện bữa ăn cho anh."
Cơm trong nhà ăn lớn nấu dở tệ, đến chó còn chẳng buồn ăn.
Y tất nhiên không thể để Hứa Sầm Phong ăn thứ đó rồi.Thật ra Hứa Sầm Sâm Phong không kén ăn, hồi nhỏ lớn lên ở vùng núi nghèo, cháo loãng rau dại đều từng ăn qua.
Nhưng anh vẫn gắp một đũa, nghiêm túc đánh giá: "Ngon lắm."
Ai cũng thích được người mình quan tâm công nhận, Faus cũng vậy.
Tuy mặt mũi không thay đổi gì, nhưng lại nhìn ra tâm trạng y rõ ràng rất tốt: "Ngon thì ăn nhiều vào, dù gì cũng là ngày cuối cùng rồi."
Hứa Sầm Phong liếc y một cái: "Tôi nghe cậu bảo Hawke không được ngủ lúc nửa đêm, tối nay có hành động gì à?"
Faus vốn định hút thuốc, nhưng nhìn Hứa Sầm Phong đang ăn nên đành thôi.
Y cầm chiếc bật lửa bạc, vô thức gõ nhẹ vào mép bàn: "Họ không được ngủ, còn anh thì có thể.
Lúc cần đi tôi sẽ gọi anh dậy."
Trái tim của Faus đã hoàn toàn nghiêng về phía Hứa Sầm Phong, nghiêng đến mức không có giới hạn.Hứa Sầm Phong: "Tôi không ngủ được.
Các cậu định hành động lúc mấy giờ?"
Faus trầm ngâm giây lát: "Hai giờ sáng.
Lúc đó là thời điểm giao ca giữa các đội tuần tra đóng quân, phòng thủ lỏng lẻo.
Khi chúng ta rời khỏi nhà giam bằng phi hành khí, lộ trình sẽ đi ngang qua khu vực họ tuần tra.
Nếu tránh được thì tránh."
Hứa Sầm Phong biết rõ trong quân đội có không ít là tai mắt của Yenia, liền hỏi:
"Nếu không tránh được thì sao?"
Faus đáp gọn lỏn, đầy khí thế, hời hợt buông một câu: "Không tránh được thì đánh.
Cùng lắm thì mất vài tiếng đồng hồ, chẳng có gì to tát."
Dứt lời, ngón tay y nhấn một cái, chiếc bật lửa "phụt" lên ngọn lửa xanh nhạt, ánh lửa yếu ớt nhưng lại như muốn thiêu rụi cả mùa đông."
Phù--"Lửa tắt.---Đêm khuya, giám ngục đang ngồi trực ban trong văn phòng.
Gần đến mười hai giờ, thiết bị đầu cuối trên bàn bỗng vang lên một tiếng "ting", hiển thị một tệp tin mã hóa cao cấp gửi từ khu vực Horsesburg.Giám ngục vừa thấy lập tức ngồi thẳng người, nhìn rõ nguồn gửi xong thì vội vàng rời khỏi phòng, gõ cửa phòng nghỉ bên ngoài: "Thủ lĩnh, Thượng tướng Weisser có thư!"
"Cạch--"Lời còn chưa dứt, Faus đã mở cửa bước ra.
Y mặc một bộ quân phục tác chiến màu đen, lớp cải trang cũng được tháo bỏ, đang dùng khăn lau nước còn đọng trên mặt: "Gửi từ Horsesburg à?"
Giám ngục gật đầu: "Đúng vậy, có lẽ là thông tin từ Thượng tướng Weisser."
Nghe vậy, Faus tiện tay ném khăn sang bên, đôi mắt xanh lục âm trầm khó dò.
Y ngồi xuống trước bàn, nhanh chóng nhập mật mã để giải mã tệp tin.
Chẳng bao lâu sau một danh sách phản bội hiện lên trên màn hình."
Bá tước Zack Bruce..."
"Trung tướng Sirenard..."
"Bộ trưởng tài chính..."
Faus vừa lướt con trỏ vừa lẩm nhẩm từng cái tên, khóe môi càng lúc càng nhếch cao, lạnh lùng nói: "Trước đây tôi còn cho là Yenia không kiên nhẫn, không ngờ hắn âm thầm lôi kéo được ngần ấy tướng lĩnh, mấy tên cáo già này không mất vài năm thì chẳng thể moi lời."
Giám ngục thấy tâm trạng Faus có vẻ không tốt, nên im thin thít từ đầu đến cuối.Faus đọc xong toàn bộ, lập tức xóa và hủy luôn tệp tin.
Y nhìn đồng hồ treo tường, dặn dò: "Truyền lệnh, nửa tiếng nữa tất cả tập hợp dưới lầu.
Đúng một giờ khởi hành."
"Rõ!"
Giám ngục lập tức nghiêm người chào một cái rồi nhanh chóng đẩy cửa rời đi.
Ngoài hành lang đã đứng sẵn một hàng dài binh sĩ cầm súng, bốn phía tĩnh lặng như tờ.
Hắn làm một động tác tay, hạ giọng: "Lập tức hành động, cố gắng đừng đánh thức các tù nhân khác.
Nửa tiếng sau tập hợp dưới lầu."
Nghe xong, đám lính lập tức tản đi, chạy về phía các khu nhà giam.
Họ dùng thẻ căn cước mở cửa phòng giam của những tù binh quân đội, phát vũ khí đạn dược.
Những quân nhân bị giam kia cũng lập tức thay đồ tác chiến, cả quá trình không phát ra chút tiếng động nào.Phần lớn tù nhân trong trại có thời gian sinh hoạt rất đều đặn, chín giờ là đã tắt đèn đi ngủ.
Mười hai giờ đúng là lúc ngủ say nhất, dẫu có kẻ nào tỉnh dậy nhìn thấy cảnh tượng này cũng không dám hó hé.Lúc các đội tập kết, Faus xách một bộ quân phục sạch sẽ đi thẳng đến khu giam thứ ba.
Y tìm đến phòng giam đơn của Hứa Sầm Phong, quét thẻ mở khóa cửa, quả nhiên liền thấy trùng đực kia vẫn chưa ngủ, đang đứng bên cửa sổ đếm mấy chiếc máy thăm dò hình chuồn chuồn đang bay bên ngoài.Faus cau mày: "Không phải bảo anh ngủ một lát sao?"
Nói rồi y đưa bộ quân phục trong tay cho Hứa Sầm Phong, giọng trầm thấp giục giã: "Mặc vào đi, lát nữa chúng ta khởi hành."
Hứa Sầm Phong không tránh né gì, nghe vậy liền cởi bộ đồ tù xanh xám trên người, thay vào bộ quân trang tác chiến.
Faus nhìn thấy những đường cơ bắp săn chắc dẻo dai trên người anh, không nhịn được đưa tay chọc một cái rồi bị bắt tại trận.Hứa Sầm Phong giữ tay y lại: "Cậu làm gì?"
Faus tỉnh bơ: "Sờ anh."
Đây là trùng đực của y, sờ một cái thì sao chứ?
Hứa Sầm Phong trước kia đâu có ít lần sàm sỡ y, Faus cảm thấy mình phải sờ lại ba năm mới đủ vốn.Hứa Sầm Phong bất đắc dĩ buông tay: "Để sau hẵng nói."
Faus bĩu môi một tiếng, thầm nghĩ làm bộ chính nhân quân tử cái gì chứ.Hứa Sầm Phong rất nhanh đã thay xong quân phục.
Khi anh và Faus cùng bước lên thang xuống dưới tầng, thấy giữa thao trường đã tụ tập một hàng dài dày đặc binh lính, không khỏi lên tiếng hỏi:"Cậu điều đi nhiều lính gác như vậy trong một lần, nhỡ trong trại không còn đủ ngục cảnh trông coi thì sao?"
Số lượng lính canh gác luôn phải tương ứng với số tù nhân, nếu không rất dễ xảy ra bạo loạn.
Cũng vì lý do đó mà nhà giam Hắc Thạch mới được thiết lập gần doanh trại đóng quân.Faus nói: "Không sao.
Đợi chúng ta đến Horsesburg vào sáng mai, bên quân đội sẽ điều một phần lực lượng đến tiếp quản việc canh giữ."
Bề ngoài y thì thô bạo, nhưng thật ra suy tính đâu ra đấy, cẩn thận hơn cả trong tưởng tượng của Hứa Sầm Phong.Lúc này, Hawke đang đứng ở phía trước điều chỉnh đội hình.
Vừa thấy Faus và Hứa Sầm Phong bước xuống cậu lập tức chạy đến trước mặt giơ tay chào theo nghi thức quân đội: "Báo cáo thủ lĩnh, đội hình đã tập hợp đầy đủ, xin chỉ thị!"
Faus nghe vậy liếc quanh bốn phía, đôi mắt xanh âm u tỏa ra áp lực nặng nề.
Một lát sau, y mới thu ánh nhìn về, trầm giọng hạ lệnh: "Cử một đội trinh sát đi dò đường phía trước.
Cậu và Eldon phụ trách hai cánh trái phải, để ý có quân địch đuổi theo từ phía sau.
Xuất phát!"
Hawke nghe xong sắc mặt co giật một chút, quay đầu nhìn sang một trùng cái tóc xoăn nâu bên cạnh đội hình, miễn cưỡng giơ tay chào: "Rõ!"
Hứa Sầm Phong chú ý đến động tác nhỏ của cậu, nhìn kỹ mới phát hiện trong đội hình đã xuất hiện thêm một thiếu tướng trùng cái còn khá trẻ.
Gương mặt non nớt nhưng ánh mắt lại láu lỉnh, khi ánh mắt chạm vào Hứa Sầm Phong thì còn lén chào một cái, nháy mắt cười tinh nghịch.Hứa Sầm Phong khựng lại trong chốc lát -- thì ra là Eldon.Lúc mới tới Bắc Bộ, Hứa Sầm Phong từng gặp một nhóm thanh niên lang bạt ở trước cửa khách sạn, còn mời họ ăn một bữa.
Eldon là thủ lĩnh nhóm đó, xuất thân từ khu ổ chuột, kiếp trước từng vô tình cứu Faus một mạng, sau này trở thành phó thủ lĩnh Bắc Bộ, từng được ca tụng là truyền kỳ.Không ngờ lại gặp lại đối phương trong hoàn cảnh này.
Hứa Sầm Phong mỉm cười gật đầu đáp lễ rồi mới quay đầu cùng Faus lên chiếc tàu chiến đang đỗ sẵn phía ngoài.Sau khi Faus ra lệnh xuất phát, toàn bộ đội ngũ lập tức khởi hành.
Mấy chục chiếc chiến hạm đồng loạt hạ độ sáng của đèn thăm dò xuống mức thấp nhất, xuyên qua màn đêm dày đặc bay thẳng về hướng Horsesburg.Faus vẫn luôn theo dõi động tĩnh phía ngoài.
Một lúc sau y mới thu tầm mắt từ màn hình điều khiển lại, đột ngột hỏi:
"Vừa nãy anh nhìn ai thế?"
Y là trùng hẹp hòi, hay ghen, tính chiếm hữu cực mạnh nên vẫn luôn đặc biệt để ý đến từng hành động của Hứa Sầm Phong.Hứa Sầm Phong như thể ngửi thấy một tia giấm chua nhè nhẹ.
Anh hơi nghiêng đầu, áp sát bên tai Faus, khẽ hôn lên vành tai y, giọng thấp và dịu: "Tôi phát hiện trong đội có thêm một thiếu tướng.
Hawke hình như không ưa người đó cho lắm."
Faus nhướn mày: "Anh nói Eldon?
Hai người họ là đối thủ cạnh tranh, Hawke ghét cậu ta cũng dễ hiểu thôi."
Hứa Sầm Phong biết rõ lý do nhưng vẫn giả vờ hỏi một câu: "Eldon là ai?"
Faus giải thích: "Là một tân binh, lúc bị quân phản loạn tấn công, may nhờ cậu ta đẩy tôi tránh được một viên đạn.
Tôi thấy đầu óc cậu ta lanh lợi nên giữ lại bên cạnh."
Hứa Sầm Phong gật đầu: "Trung thành đấy."
Nói rồi, anh chợt để ý trong tay Faus đang cầm một tờ lệnh đặc xá.
Ở góc phải phía trên của tài liệu có dán một tấm ảnh, chính là trùng cái tóc xám mắt bạc tên Tang Á mà họ từng gặp trong ngục tù.
Anh đưa tay rút tài liệu ra xem, hỏi:
"Cậu muốn đặc xá cho trùng này?"
Faus uể oải ngả người vào ghế, hai chân bắt chéo, đôi ủng đen bóng loáng phản chiếu ra ánh sáng lạnh lẽo, mang vẻ cấm dục lạnh nhạt: "Chỉ là giao dịch.
Cậu ta giúp tôi một số việc trong nhà giam, tôi cho cậu ta một thân phận mới."
Nói xong, y bỗng như muốn trêu ghẹo Hứa Sầm Phong, cố ý hỏi: "Cậu ta từng giết một trùng đực, vì vậy bị Tây Bộ truy nã suốt thời gian dài.
Anh đoán xem, cậu ta bị tôi tống vào Hắc Thạch vì lý do gì?"
Hứa Sầm Phong cúi đầu lật xem tài liệu trong tay, trầm ngâm một lát rồi mới nói:
"Hải tặc vũ trụ?"
Faus sắc mặt hơi biến đổi: "Làm sao anh biết?"
Hứa Sầm Phong điềm nhiên khép tập tài liệu lại: "À, vì tôi cũng từng làm hải tặc vũ trụ, trước đây có gặp Tang Á một lần.
Cậu ta từng là một trong những thủ lĩnh của Liên minh Klett, nhưng hình như không còn muốn làm hải tặc nữa.
Lúc bị Tây Bộ truy đuổi, cậu ta nhân lúc nội bộ hỗn loạn mà chạy trốn, không ngờ lại bị cậu bắt đưa vào đây."
Ngay từ lần đầu gặp Tang Á anh đã nhận ra thân phận thật sự của y rồi, chỉ là cố tình vờ như không quen biết mà thôi.Faus nghe vậy quay đầu nhìn Hứa Sầm Phong đầy kinh ngạc, nhưng điều y sốc hơn lại là chuyện khác: "Anh thật sự từng làm hải tặc vũ trụ?!"
Chết tiệt!
Y tưởng trước kia là do Hawke vu oan giá họa, không ngờ lại là thật!
Một trùng đực trắng trẻo sạch sẽ, đến cả lời tục cũng chẳng mắng, lại còn có độ thuần khiết của huyết thống đạt tuyệt đối 100%...
Vì sao lại rảnh rỗi sinh nông nổi đi làm hải tặc chứ?!Hứa Sầm Phong lúc này mới chợt nhận ra hình như mình vừa lỡ miệng tự khai.
Anh nghiêng đầu nhìn Faus, ánh mắt vẫn ôn hòa vô hại, hơi do dự hỏi: "Ừm...
Tôi trông... không giống à?"
---
Tác giả có lời muốn nói:Hứa Sầm Phong: Yếu đuối, đáng thương, lại bất lực.jpg

🕷 Toàn dân phản diện (
