Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
179888270-256-k708233.jpg

Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Tác giả: rangg_ha
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Năm tôi lên lớp 1, gia đình tôi xảy ra biến cố.

Ba tôi đưa về một cậu nhóc 8 tuổi:
- Tiểu Dực là con trai ta.

Hi vọng mọi người đón nhận nó.

9 năm trời tôi coi đó là anh trai ruột của mình.

Cho đến một năm sau, một năm tôi oằn mình trong đau đớn giữa việc anh là anh trai, tôi không thể yêu anh trai mình.

Rồi một ngày kia, tôi phát hiện, anh chỉ là đứa trẻ được ba tôi đem về nuôi, nuôi để chuộc tội.

Vào cái đêm định mệnh, khi tôi học lớp 10, tôi đã mạnh dạn trao đi cái ngàn vàng cho anh.

Để rồi chính cái đêm ấy, tôi quấn chiếc chăn mỏng vào người và tận mắt chứng kiến anh giết chết ba mẹ tôi....

- Vợ chồng ông.....phải chết....

Nhất định phải chết !

Đoàng!

 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Chương 1: Khúc đầu


Năm tôi lên lớp 1, gia đình tôi xảy ra biến cố.

Ba tôi đưa về một cậu nhóc 8 tuổi:- Tiểu Dực là con trai ta.

Hi vọng mọi người đón nhận nó.- Anh, anh đẹp trai quá !Tôi cười tít mắt nhe cái răng sún ra chào đón anh.

Anh im lặng, không nói gì.-....- Anh, anh làm vệ sĩ cho em nha.

Anh cao lớn vậy mà!

Khi ấy, anh mới chịu liếc nhìn tôi,ánh mắt sâu xa này khiến tôi thấy bất an.- Được, em gái ngoan !------------Lần đầu tôi phát hiện mình bắt đầu xảy ra kinh nguyệt là năm tôi học lớp 6.

Cả nhà đi vắng, chỉ có Tiểu Dực ở nhà.

Tôi khi ấy còn quá ngây ngô, cầm chăn dính máu đỏ chạy xuống nhà gào khóc :- Anh ơi em bị chảy máu...huhu- Lại đây!

- Anh ngồi ở ghế vẫy tay gọi tôi .

Tôi chạy lại, anh xoay người tôi một vòng:- Có thấy đau ở đâu không ?- Ở đây!

-Tôi chỉ vào ngang eo.

Anh nhíu mày nhìn thấy sau mông tôi, ở váy ngủ có vết máu đỏ thẫm, mặt anh có phần kém sắc:- Đi ra đây với anh!Tiểu Dực dắt tôi ra tiệm thuốc, hỏi cô bán thuốc:- Cô ơi có bông y tế không?- Chi vậy cháu?- Em cháu tự dưng chảy nhiều máu ở mông- Chảy làm sao?

Chảy nhiều không?- Nó không bị sứt sát gì, mà bị đau bụng xong chảy máu.

Cháu lo con bé bị ung thư.-....Cô dược sĩ đứng hình:- Này nhóc, em gái cháu chỉ bị kinh nguyệt thôi!- Kinh nguyệt?- Phải!

Giống như cháu lần đầu mộng tinh ấy!Mặt anh nghệt ra, hỏi ngược lại:- Mộng tinh?Phản ứng của Tiểu Dực làm cô dược sĩ nửa buồn cười, nửa ái ngại:- Cháu chưa xảy ra sao?- Chưa ạ!- Có thể cháu dậy thì muộn!Cô dược sĩ chép miệng cười :- Lớn tướng vậy mà chưa dậy thì!- "..."

Tôi đứng bên cạnh ngộ ra chân lí.

Dọc đường cầm túi băng vệ sinh liên tục trêu chọc Tiểu Dực:- Ha ha....cái đồ dậy thì muộn!

Lêu lêu...- Nhất định trong hôm nay và ngày mai, anh chắc chắn sẽ mộng tinh!Lời hứa ấy của anh bay theo cơn gió đến tận năm lớp 9, anh mới lần đầu bị.-----------------------
Thế nhưng, kí ức đẹp là vậy, rồi đến năm cấp 3, tôi nhận ra tình cảm của mình vượt mức anh em với Tiểu Dực.

Khi mà mỗi lần thấy anh, hai má đỏ ửng lên.

Hay tránh tiếp xúc thân mật với anh.

Cứ vậy mà ngày muốn, đêm lại mong.

Cho đến một hôm, tôi phát hiện ra sự thực:- Tiểu Dực, em thích anh!- Em đừng nói lung tung, chúng ta là anh em!- Tân Nhan này không bao giờ nói láo!

Em nghe ba mẹ nói rồi, chúng ta không phải anh em ruột.

- Em biết chuyện này có phải sớm quá chăng?- Nếu anh biết rồi, tại sao chỉ coi em là em gái?- Nếu đêm nay, tôi coi em là người đàn bà của tôi, em chấp nhận không?Tôi cứ thế bị vẻ đẹp ma mị của anh lôi cuốn.

Rồi từ từ, không đề phòng mặc anh làm càn.

Say mê, triền miên, dục vọng, cuồng nhiệt.

-Em đẹp lắm!Vừa nói anh vừa đưa tay khéo chiếc váy ngủ của tôi xuống, môi đặt lên trán tôi.- Chịu đau nhé Nói rồi, anh đẩy người tiến sâu vào người tôi, hai thân thể hòa thành một.

Tôi vì đau mà thét lên một tiếng, tôi vẫn còn sợ, nhưng cũng thôi cựa quậy, tôi không còn sức lực nào nữa, chỉ biết cắn môi chịu đựng không phát ra tiếng.

Anh dường như cũng cảm thấy tôi đau, tốc độ liền chậm lại, tay kia cũng vuốt ve cơ thể làm tôi run lên từng đợt, đôi môi anh lại tiếp tục hòa quyện vào đôi môi của tôi, ngoài trời tuyết bắt đầu rơi nhưng hai người chúng tôi lại thấy thật nóng.Anh cảm nhận được tôi đã thả lỏng cơ thể, liền thúc eo tiến vào sâu hơn, động tới chỗ nhạy cảm của tôi, làm tôi giật nảy người lên, gương mặt đẫm nước mắt đã một mảng phiếm hồng, khoái cảm liên tiếp dội đến làm tôi không chịu nổi, liên tục mở miệng cầu xin:- Tiểu Dực, đủ rồi, đủ rồi!

Dừng lại!

Dừng lại đi mà!Nhưng anh không dừng lại mà còn ra sức luận động làm cả người cô cong lên, xúc cảm mãnh liệt làm anh mất hết lý trí.

- Ngoan!

Tôi yêu em.....Khi cơn sóng trào ngoài kia chưa tắt, chiếc ga nhăn nhúm xuất hiện vệt máu đỏ.

Tôi choàng tỉnh dậy:- Tiểu Dực, anh đâu rồi?Tôi quấn chăn vào người đi tìm Tiểu Dực.

Đến cửa phòng của ba, chợt nghe có tiếng động lạ:- Nói đi, ông giấu xác của ba mẹ tôi ở đâu?Là tiếng quát của Tiểu Dực.

- Ở bụi trúc sau vườn nhà con!

Nhưng, Tiểu Dực à....- Ông im đi!Tôi nghe thấy tiếng súng lên nòng:- Vợ chồng ông.....phải chết....

Nhất định phải chết !Đoàng!!!!P/s: Tiện đây mình nhận trải bài Tarot nha.

10k/ 1 vấn đề.

Về tình duyên, gia đình, cuộc sống xung quanh nha.

Các bạn có nhu cầu liên hệ qua FB mình: Giang Ha (Ruốc) nhé.

Không đúng không lấy tiền
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 2: Chúng ta đều phải trả giá


Năm tôi cuối lớp 12, bố tôi tức tưởi ra đi dưới mũi súng của anh.

Con người tàn độc và nhẫn tâm.ĐOÀNG!- Bố!Tôi đạp cửa hoảng hốt chạy vào.

Trước mắt máu chảy lênh láng và Tiểu Thất cầm súng đứng đó.- Tại sao lại giết bố, anh có còn là con người không?-....Anh im lặng không nói gì, tay giữ chặt lấy khẩu súng.

Tôi cuồng nộ lao đến đánh tới tấp vào người anh.- Anh điếc à?

Tại sao chứ?

Anh nói, anh yêu tôi cơ mà.

Yêu tôi tại sao lại cướp đi người thân của tôi?- Tôi chưa hề yêu cô!Câu nói ấy của anh như nhát dao chí mạnh xuyên qua trái tim tôi.

Tôi ngừng khóc, sau đó hét lên :- Anh nói dối!

Không yêu tôi, sao còn ngủ với tôi?- Để lúc cô ngủ.....Anh đi tới ghé tai tôi nói thầm:- Tôi giết họ dễ dàng hơn- Anh....Tiểu Dực....tôi....tôi.....Sẵn thấy có con dao gọt đặt trên bàn làm việc của mẹ, tôi lao tới cướp lấy con dao, chĩa về phía anh:- Tôi thật ngu, thật dại khi tin anh....- Cô muốn làm gì?Anh nhíu chặt mày lại, cảm xúc khó đoán.

Mà tôi thì ân hận, đau khổ cứ dồn dập tìm đến.- Tôi là đứa con....bất hiếu.....bất hiếu khi ngủ với kẻ sát nhân!Điên, trong tôi bây giờ chỉ có chữ điên.Tôi cầm run rẩy, sợ hãi, sau cùng khi thấy mặt của Tiểu Dực thì cắn răng cầm dao dứt khoát cứa một nhát vào cổ.- Cô điên rồi!Năm tôi cuối cấp, lần đầu tiên tôi biết cái chết dễ dàng đến như thế nào.

Chết trong điên cuồng, chết trong đau khổ vì bị phạt bội, và chết trong ân hận và day dứt.- Cô điên rồi!

- Tiểu Dực hét lớn lao tới đỡ lấy tôi.- Phải...tôi...tôi điên đó!

Thì sao....thì sao...Thấy tôi càn cổ lên nói, anh nghiến răng quát:- Đừng nói nữa!

Máu đang chảy.Tôi cười dại:- Anh....cũng biết sợ...sao?

Tên thú tính như anh...cũng biết sợ sao.- ...- Kẻ...giết...người không chớp mắt!

-...- Mẹ tôi... coi anh như...con đẻ, vậy mà... anh nỡ ra tay... tàn sát họ....Tôi khó nhằn mấp máy từng câu một, cổ đau rát vô cùng.

Có chết tôi cũng phải nói.- Cô mà nói thêm câu nào nữa, có tin, tôi quăng xác mẹ cô xuống biển cho cá ăn không?Lúc này, tôi như điên dại, con mắt long sòng sọc lên, sự cuồng nộ nổi lên.

Tôi muốn nuốt chửng người đàn ông đó vào bụng.- Khốn nạn!

Anh dám...anh có còn nhân tính không?Tôi gạt tay anh ra, cả người đồng thời mất đà đổ ập xuống.

Dưới cổng có tiếng xe cảnh sát kêu inh ỏi.

- Đề nghị đối tượng bỏ vũ khí xuống, ra đầu hàng!Tiểu Dực chạy ra mở cửa nhìn xuống, sau đó nhíu mày nhìn tôi:- Cô...- Tôi...đã gọi cảnh sát đấy!Tôi thở đứt quãng, sau đó bật cười một cách điên dại:- Tôi...chết...cũng không sao!

Nhưng anh....anh phải đền tội.....Anh phải chịu tội trước pháp...luật !Cố thốt ra câu cuối cùng, hơi thở dừng lại, toàn thân mất ý thức với mọi thứ xung quanh.

Tôi chết rồi.

Tôi sẽ xuống hoàng tuyền tạ lỗi với ba mẹ với tổ tông họ Thẩm.- Tư Đồ Tân Nhan!

Mẹ cô đền tội chưa đủ.

Cả cô nữa, cô phải sống để đền tội cho gia đình tôi!---------------Tiểu Thất bế Tân Nhan lên, xé vạt áo đang mặc cầm máu cho cô, rồi mở cửa sổ nhảy lên đó.

Gió đêm rít từng đợt lớn thổi vào điên cuồng kèm theo hạt tuyết trắng:- Cô phải theo tôi!

Nhất định theo tôi cho đến khi tôi xuống hoàng tuyền."
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 3


Năm tôi lên lớp 10, lần đầu tiên tôi biết cái chết dễ dàng đến như thế nào.

Chết trong điên cuồng, chết trong đau khổ vì bị phạt bội, và chết trong ân hận và day dứt.- Cô điên rồi!

- Tiểu Dực hét lớn lao tới đỡ lấy tôi- Phải...tôi...tôi điên đó!

Thì sao....thì sao...Thấy tôi càn cổ lên nói, Tiểu Dực nghiến răng quát:- Đừng nói nữa!

Máu đang chảy.Tôi cười dại:- Anh....cũng biết sợ...sao?

Tên thú tính như anh...cũng biết sợ sao.- …- Kẻ…giết…người không chớp mắt!

-…- Ba mẹ tôi… coi anh như…con đẻ, vậy mà… anh nỡ ra tay… tàn sát họ.…Tôi khó nhằn mấp máy từng câu một, cổ đau rát vô cùng.

Có chết tôi cũng phải nói.- Cô mà nói thêm câu nào nữa, có tin, tôi quăng xác ba mẹ cô xuống biển cho cá ăn không?Lúc này, tôi như điên dại, con mắt long sòng sọc lên, sự cuồng nộ nổi lên.

Tôi muốn nuốt chửng người đàn ông đó vào bụng.- Khốn nạn!

Anh dám...anh có còn nhân tính không?Tôi gạt tay anh ra, cả người đồng thời mất đà đổ ập xuống.

Dưới cổng có tiếng xe cảnh sát kêu inh ỏi.

- Đề nghị đối tượng bỏ vũ khí xuống, ra đầu hàng!Tiểu Dực chạy ra mở cửa nhìn xuống, sau đó nhíu mày nhìn tôi:- Cô...- Tôi...đã gọi cảnh sát đấy!Tôi thở đứt quãng, sau đó bật cười một cách điên dại:- Tôi…chết…cũng không sao!

Nhưng anh....anh phải đền tội.....Anh phải chịu tội trước pháp...luật !Tôi cố thốt ra câu cuối cùng, hơi thở dừng lại, toàn thân mất ý thức với mọi thứ xung quanh.

Tôi chết rồi.

Tôi sẽ xuống hoàng tuyền tạ lỗi với ba mẹ với tổ tông họ Tân.- Tân Nhan!

Ba mẹ cô đền tội chưa đủ.

Cả cô nữa, cô phải sống để đền tội cho gia đình tôi!Tiểu Dực bế tân nhan lên, xé vạt áo đang mặc cầm máu cho cô, rồi mở cửa sổ nhảy lên đó.

Gió đêm rít từng đợt lớn thổi vào điên cuồng kèm theo hạt tuyết trắng:- Cô phải theo tôi!

Nhất định theo tôi cho đến khi tôi xuống hoàng tuyền."
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 4


Năm tôi lên lớp 10, lần đầu tiên trải qua thập tử nhất sinh.

Một lần đến cửa hoàng tuyền, gặp ba mẹ đã chờ sẵn ở đó.

Cũng muốn cùng hai người bước qua cầu Nại Hà.

Thế nhưng, Tiểu Dực quá mức tàn nhẫn, đã kéo tôi về lại nhân gian:- Ba...mẹ...!Tôi tỉnh dậy, toàn thân đau nhức, khi nhận ra đây là căn phòng lạ thì bên cạnh có giọng nói trầm lắng :- Cuối cùng cũng chịu tỉnh ?- Ba...mẹ...tôi đâu !Tôi trừng mắt hỏi Tiểu Dực, nhưng hắn không cho tôi câu trả lời như tôi mong muốn:- Cô đã hôn mê rất lâu!

- Tôi hỏi anh, ba mẹ tôi đâu?

- Tôi hét lên, khớp cổ giãn căng làm vết thương như muốn xé rách.- Anh cứu tôi làm gì?

Sao không để tôi chết luôn đi cho rồi!- Cô tưởng muốn chết là chết được à?Hắn cười nhạt nhìn cô.- Anh muốn gì ở tôi.....?- Sống làm người của tôi, chết cũng phải làm ma của tôi!- Không đời nào....!Cứ nghĩ đến ba mẹ, tôi lại không kìm được nước mắt.

Hai gò má ướt đẫm, vừa đau, vừa xót như lòng cô bây giờ.- Anh muốn tôi theo anh?

Không đời nào!

Anh không có cái quyền đó!- Chỉ bằng một đêm, tôi là người đàn ông của cô.

Tôi có quyền làm nhiều chuyện hơn thế!"

Tôi thực sự tức giận đến phát nổ, nghĩ cũng không muốn nghĩ, tát một cái thật mạnh vào mặt Tiểu Dực."

Chát"Trên khuôn mặt tức giận của anh hiện lên một vết xước, anh lạnh lẽo nghiến răng.- Em dám đánh tôi?- Đừng đem cái màng trinh ra để ràng buộc tôi!

Anh không xứng .- Đứng lại!Tôi mặc kệ anh, đi đến cửa một lần nữa bị kéo về giường.- Anh lại muốn sao nữa?

Sợ tôi không đủ thảm sao?- Chết tiệt, cô có câm miệng lại không?Tiểu Dực là đang lo cho vết thương trên cổ tôi rách hay đang tức giận vì tiếng chửi rủa của tôi?- Anh mau thả tôi ra.......... mau thả ra.........đồ ác nhân!Lửa giận trong lòng hừng hực bùng cháy, Tiểu Dực cúi người xuống, hung hãn cướp lấy môi tôi, đồng thời, ghì chặt lấy cơ thể khiến tôi khó nhọc cử động.- Ưm....Anh mặc kệ mọi thứ mà chiếm đoạt, xâm nhập.- A....Tôi hung hãn cắn vào môi anh, thừa dịp anh bị đau.

Tôi điên cuồng cào cấu vào lưng anh, cào đến nỗi móng tay dính máu, nhưng vẫn không thể khiến anh dừng lại.- Vô ích thôi!

Nếu cô không chịu ngoan ngoãn!Dưới tình huống khẩn cấp, tôi cầm lấy cây đèn ở đầu giường, đánh thẳng vào sau gáy của anh.-A....Tiểu Dực kêu rên, đau đến nỗi trở mình.
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 5


- Cô....dám đánh tôi!- Tôi....Tôi run lẩy bẩy vất chiếc đèn xuống, lùi về sau.

Nhận thấy anh đang đau, tôi vội vàng trốn thoát, nhưng chưa chạy được hai bước, liền bị anh đuổi theo bắt lấy mắt cổ chân, kéo tôi ngã rầm xuống đất.- Cô muốn đi đâu?- Đi chết!

Chỉ có chết mới thoát khỏi tên cầm thú như anh....a..- Cô dám đi!- Dám đấy....thì sao?

Anh định đem ba mẹ ra uy hiếp tôi à?- Để tôi xem cô còn cứng đầu được bao lâu?

Dứt lời, cơ thể nặng nề của Tiểu Dực đè lên tôi, cả người giống như nổi điên, xé rách quần áo của tôi, thô lỗ mà vội vã vuốt ve nơi đẫy đà.

Tôi đau đến nỗi gào khóc thành tiếng.

- Buông tôi ra...........Tư Đồ Dực.......... buông ra...."

- Tôi muốn em......tôi muốn em......"

- Anh mau thả tôi ra.......... mau thả ra.......... xin anh đấy........."

- Nếu cô chịu ngoan ngoãn thì đâu đến nước này?

Tiểu Dực buông tôi ra, sắc mặt giận dữ đang kìm nén lại.

Tôi run rẩy ôm lấy chiếc áo rách che người lùi về góc phòng.- Thả tôi ra....- Cô đừng hòng rời khỏi đây!Tiểu Dực nhanh chóng xe miếng ga trải giường thành mảnh dài, bắt lấy tay tôi, lôi mạnh:- Đứng dậy!- Anh muốn làm gì tôi?Tôi hốt hoảng dãy dụa trong vô vọng, mặc sức nhìn anh trói tay vào thành giường:- Thả tôi ra đi mà!- Nếu tôi thả cô ra, ai thay ba mẹ cô trả nợ cho tôi!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
phần 6


Phần 6Năm tôi lên lớp mười.

Lần đầu nếm trải mùi nhục nhã như thế nào.

Sự nhục nhã ấy xuất phát từ người đàn ông tôi yêu.- Thả tôi ra....!Trong tiếng thều thào đầy vô vọng, Tiểu Dực lạnh nhạt trói chặt tôi vào thành giường:- Nếu em ngoan ngoãn, tôi sẽ cân nhắc !- Đừng đi....!Tiểu Dực dừng bước, xoay người lại:- Sao, thay đổi suy nghĩ rồi à?- Xin anh....đừng để tôi trần trụi như vậy!Tôi nhìn xuống cơ thể lõa lồ của mình, bất giác, vừa thấy thẹn, lại vừa thấy nhục:- Mặc giúp tôi cái áo!- Được !Tiểu Dực lấy trong tủ ra chiếc áo sơ mi cũ màu trắng ngà, khoác lên người tôi.

Anh trầm giọng;- Tiểu Nhan à, giá như em đừng cứng đầu như vậy !Tôi thở hắt ra đầy mệt nhọc, mắt khóc sưng đến nỗi không thể mở nổi.

Cũng chẳng biết, Tiểu Dực là đang kinh tởm tôi hay là đang đau xót cho tôi.

---------------
Tôi còn nhớ, hồi học lớp 9, tôi cũng từng ghen mà không có lí do:- Tiểu Nhan, anh có bạn gái rồi!- Anh có bạn gái?

Em mách mẹ cho anh.

Anh không lo học, suốt ngày chỉ lo yêu đương !- Anh yêu lớp trưởng lớp anh mà!

Vậy nên, mẹ đã đồng, mà em cũng ngoan ngoãn chấp nhận đi.

Tôi gạt cốc nước Tiểu Dực đưa cho khiến nó rơi xuống đất vỡ choang.- Em không thích!

Em không muốn.- Việc anh yêu ai, em không có quyền quyết định.

Anh chỉ thông báo vậy để em biết.- Anh.....!-------------Thấy tôi bỏ ăn mấy bữa liền, người gầy rộp đi, ba tôi lo lắng gọi tôi vào phòng làm việc, hỏi:- Cục cưng của ba, dạo bày gặp chuyện gì hay sao, trông con buồn thiu vậy?- Ba...

Tôi mếu máo kể ra nỗi lòng :- Anh Tiểu Dực có bạn gái rồi....anh không thương con nữa...!- Sao lại không thương con?

Anh có người yêu là một chuyện, còn con vẫn quan trọng đối với con mà!Tôi lắc đầu quầy quậy :- Không đâu ba!

Anh vì chị kia mà mắng con....- Nó dám mắng con?Ba tôi nhướn mày lên, được đà, tôi mè nheo tiếp.

Tính tôi rất ưa nhõng nhẽo:- Vâng ạ.

Con chỉ nói là không thích chị ấy thôi, anh đã nổi cáu với con rồi!- Thằng này!!!Ba tôi đập bàn quát.

Lúc ấy, tôi còn nghĩ Tiểu Dực là con ruột, sao ba lại đối xử với anh như vậy?

Sau này khi biết sự thật, tôi mới hiểu ba tôi tàn nhẫn với anh như thế nào.

--------
Không lâu sau, Tiểu Dực thay đổi tính nết hoàn toàn.

Anh uống rượu say khướt, rồi chập choạng lên tìm ba cô trách móc :- Ba, sao ba lại làm vậy với con?- Nếu không làm vậy, liệu mày có chịu chấm dứt với con bé Linh Lung đó?Ba ung dung ngồi hút điếu xì gà...- Linh Lung đã làm gì sai?

Làm gì sai?- Vì nó là lí do khiến con gái tao buồn lòng!- Ba....!Tiểu Dực gọi tiếng ba trong vô vọng và bất lực.

Linh Lung của anh bị ba cô ép vào hộp đêm và trở thành gái mại dâm chỉ trong một đêm.

Nhưng điều quan trọng, cô ta là con người ham hư vinh.

Và ba tôi đã nhìn ra điều này.

Ông vì Tiểu Dực mà chấp nhận làm người ba xấu xa và độc ác.
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 7


Phần 7- Cô bé, dậy ăn cơm đi!Cái gì cũng lần đầu lần đầu.

Đau khổ phải chăng là bước ngoặt trong cuộc đời này?- Anh Tiểu Dực... em đói.....Tiểu Nhan đói.....!Tôi mơ màng tỉnh dậy, trước mắt xuất hiện một người phụ nữ trung niên, tay bưng bát thức ăn còn nghi ngút khói.- Tôi....- Cô mau ăn đi!

Ông chủ dặn, 5 phút nữa tôi phải đem bát đũa xuống !Có nghĩa là, tôi chỉ có 5 phút để ăn cơm.

Tôi bất giác buồn tủi.

Người giúp việc tháo dây buộc tay cho tôi, thay vào đó là chiếc còng sắt:- Xin lỗi !

Ông chủ yêu cầu tôi phải làm vậy.- Không có gì!Tay tôi gần như mất cảm giác, tê, đau, buốt đến mức cầm đũa không được.

Thêm vào đó, tôi đói...thực sự rất đói.Tôi dùng đũa ăn, nhưng đũa thực sự rất khó gắp.

Tay tôi không thể cử động.

- Bà giúp tôi gắp thức ăn được không?- Được!Đoạn, bà giúp việc vừa gắp miếng rau đưa vào mồm tôi thì ngoài cửa có người xông vào, túm lấy cổ áo bà:- Ông chủ yêu cầu bà làm gì hả?

Ai cho phép tự ý gắp cho cô ta?- Tôi xin lỗi.....xin lỗi.....!- Không liên quan đến bà ấy!

Tôi tự ăn!!Nhưng vừa cầm đũa tay tôi đã run lên rồi làm rơi xuống.- Cô còn 2 phút!Phải bốc, tôi phải bốc để ăn.

Tôi đưa tay bốc từng vốc cơm khô cho vào mồm ăn ngấu nghiến.

Miếng cơm nghẹn đắng trong cổ họng.

Tôi không kìm được cứ thế khóc nghẹn...."

Tiểu Dực khốn nạn!

Tại sao phải hành cô không khác gì kiếp súc vật như vậy.

""Ba mẹ ơi, mau cứu Nhan nhi ra khỏi nơi đáng sợ này với!

Cho con xuống hoàng tuyền cũng được mà!"

Đám gia nô đi rồi, tôi cười dại nhìn lên camera ở góc phòng, gào khóc :- Tiểu Dực...tôi hận anh!

Có chết tôi cũng hận anh.....khốn nạn!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 8


Hôm nay là ngày thứ ba, tôi bị nhốt trong phòng.

Tâm tình tôi đã dần ổn định.

Trước mắt, tôi cần thoát khỏi nơi này để tìm ông ngoại.

Ông ngoại tôi sẽ giúp tôi trị tội Tiểu Dực kia.Chiếc còng khóa tay tôi nối với khung giường sắt đã hoen rỉ.

Có lẽ, Tiểu Dực không để tâm đến nó.

Mà bà giúp việc còng tay tôi vào đó cũng có ý giải thoát giúp tôi.Nhân lúc đêm khuya, tôi ngồi sát lại chiếc còng sắt, đưa lưng che nó đi, tay luồn ra sau lấy hết sức giật mạnh, cổ tay tôi bắt đầu có dấu hiệu đau rát.

Tôi cắn răng, nhất định phải thoát khỏi đây.Rầm!Tôi đang giằng co với chiếc còng sắt, thì cánh cửa bật mở làm tôi giật mình lên, thấy Tiểu Dực say khướt chập choạng đi vào.- Tân Nhan!!!- Anh. ..Anh lao tới túm lấy người tôi, sắc mặt trở nên đáng sợ:- Cô đáng chết!- Anh làm trò gì vậy?- Lại đây!Tôi hốt hoảng nhích người về sau, thật chẳng ngờ bị anh túm lại, cơ thể bị khóa chặt bở thân hình rắn rỏi trước mặt.- Tránh ra đi!

Anh làm cái trò gì vậy?- Cô là của tôi!

Tôi làm gì chẳng được.Trong lúc tôi hoảng loạn, Tiểu Dực manh nha đã mau chóng cởi cúc áo của tôi và luồn tay vào bên trong.

Tôi kinh hãi đạp Tiểu Dực ngã lăn xuống giường :- Khốn nạn!

Anh định làm nhục tôi đến bao giờ?- Tư Đồ Tân Nhan!

Tiểu Dực mắt đỏ lừ lừ đứng dậy túm lấy tóc tôi kéo ngược về sau:- Cô thích chống đối tôi đến bao giờ nữa?- Đến bao giờ anh giết tôi!- Vậy à...?Tiểu Dực buông tôi ra, cười khan:- Tôi cho cô thấy.. .!Đoạn, anh dò dẫm đi ra khỏi phòng, tôi run rẩy nhưng lòng nhẹ đi vơi nửa.

Chưa kịp đóng cúc áo, thì Tiểu Dực lại bước vào phòng, tay bế theo một cô gái trắng nõn nà:- Dực!

Trong phòng có người...

Tiểu Dực thơm cô ta một cái, cười:- Tôi muốn cho cô ta xem " chuyện "của chúng ta mà!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 9


- Dực!

Trong phòng có người...

Tiểu Dực thơm cô ta một cái, cười:- Tôi muốn cho cô ta xem " chuyện "của chúng ta mà!Trong phòng vang ra giọng cười "ha ha" của người phụ nữ.

Tôi nhíu mày,lòng nảy sinh cảm giác khó chịu.

Nhưng nhanh chóng bị sự kinh tởm kia khỏa lấp.- Đừng!

Lão gia, em ngại!- Ở đây, chỉ có tôi, cô và cô ta, ngại cái gì?Tiểu Dực nhíu nhẹ lông mày, nở một nụ cười vô cùng xấu xa, mau chóng đưa tay xé chiếc áo mỏng trên người cô gái kia:- Tư Đồ Tân Nhan, cô ngại cái gì chứ?- Anh không thấy mình kinh tởm lắm à?- Kinh?

Tiểu Dực đặt người phụ nữ kia lên bàn, đi tới nhấc cằm tôi lên, cười mỉa:- Người như cô cũng biết kinh sao?

Thế năm đó, Linh Lung bị cha con các người bán vào hộp đêm, cô ấy không biết kinh à?- Chị ta thấy sướng, chứ kinh cái nỗi gì?Chát!!!Một cái tát trời giáng ngang đôi má đang phập phồng vì tức giận, tôi cay đắng nhìn anh:- Sao?

Xót cho nhau à?

- Cô...Tư Đồ Tân Nhan, cô chống mắt lên mà xem!Tôi cảm nhận sẽ có chuyện chẳng lành đến với tôi, quả nhiên....- Á....lão gia, đau.....- Bất kể con đàn bà nào cũng đều thấy sướng....đúng không?Tiểu Dực đưa tay bóp bộ ngực cỡ F của cô gái kia, làm cô ta rên lên một tiếng đầy khoái cảm.- Ngay cả cô trong đêm ấy, cũng như vậy!Tiểu Dực u ám nhìn tôi, tay anh lần đi thuần thục nét xuân trẻ trong chiếc áo dây kia...Lời nói của anh làm cho tôi cảm thấy thật nực cười, bỗng chốc tôi từ trong đau thương của sự phản bội tỉnh táo trở lại. *

Tác giả: Giang Ha*Một người đàn ông chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, tại sao mình phải để ý chứ?

Hơn nữa, anh bây giờ trong mắt tôi là kẻ thù...là kẻ giết cha mẹ!
 
Back
Top Bottom