Siêu Nhiên (countryhumans) tiếp?

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
356656666-256-k532055.jpg

(Countryhumans) Tiếp?
Tác giả: HyTcHuyt
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"trời ơi lại trễ hạn nộp tiền rồi!!!"...

"cô là tôi và tôi cũng là cô nhưng ở nơi khác?"...

"nhưng còn cô...vì tôi được cô nhờ mà"...

"một nơi mới với những điều mình mong ước bấy lâu...nghe như chuyện cổ tích ấy nhỉ..."
tiếp nối cho tôi và cô...
...
một vietnam ở một nơi còn thiếu thốn đủ thứ. trái ngược với một vietnam khác được đầy đủ vẹn toàn...
là trùng hợp hay ngẫu nhiên...
là định mệnh hay sắp đặt...
chính bản thân tôi cũng đâu biết...
...cảm ơn...​
 
(Countryhumans) Tiếp?
1. đích đến?


"trễ hạn rồi đấy nhóc à"- cô chủ trọ"xin bác đấy"//chắp tay//"cho cháu khất thêm lần này nữa thôi được không ạ"-Vietnam"tháng thứ ba rồi đấy"//chống hông nhìn cô//- cô chủ trọ"cháu sắp nhận tiền lương rồi nên xin bác cuối tuần cháu sẽ trả đủ ạ"-Vietnam"lần này nữa thôi đấy"//nói xong rồi rời đi//- cô chủ trọ (ngôi thứ nhất)xin chào mọi người. tên tôi là Vietnam một đứa sinh viên năm nhất đang khất nợ tiền nhà. tôi năm nay lên mười bảy rồi mà tôi thuộc dạng nhảy lớp nên đừng hỏi sao lại học đại học nữa nhé.cha mẹ tôi mất khi tôi còn hồi nhỏ, học cật lực lắm mới lên được thành phố kiếm được việc làm, tiện thể vừa học lấy bằng luôn.sáng học chiều làm thêm tối deadline dí sấp mặt khiến tôi lơ ngơ như con ngáo ấy. cũng nhờ học bổng một phần nên tôi cũng trang trải được chút ít(miễn đủ ăn đủ sống)quay trở lại hiện tại sau khi cô chủ trọ rời đi tôi liền quay trở lại với số deadline đang dí tôi nhưng mà... tôi nhớ là tôi có lấy, mượn hay đặt mua về đâu mà trên bàn tôi có cuốn sách này nhỉ? lại còn có giấy note là phải đọc...tuy không biết ai đưa nhưng mà đọc cũng được coi như xả stress vậy.một cụm từ thôi, quá hay. không phải là mấy truyện cẩu huyết hay quá phi logic mà mấy chị sinh viên bảo tôi đọc đâu. thực sự mà nói 'tôi hay tôi'(cuốn truyện) mặt dù có mary sure nhưng vẫn hợp lí. nó được viết dưới rất nhiều góc nhìn của mỗi nhân vật.

đa dạng nhiều cẩm xúc cũng như ý chí riêng của từng nhân vật.không phải thể loại all mất não hay harem nghe răm rắm lời con nữ chính mà này là thể loại một một, threesome hoặc foursomechỉ có tiếc là trong truyện nhân vật có tên giống tôi chết vì cú sốc mất người mẹ của mình trước mặt mà tự tử. chịu không nổi sao mà tôi vẫn chịu được nhỉ?..."trời ơi trễ thế này rồi á hả"//hoảng loạn khi đồng hồ điểm 10 giờ rưỡi// - Vietnamluống cuống thế nào tôi lại vấp thành ghế té, đầu va phải cạnh bàn làm tôi chấn thương, đầu quay mòng mòng. mà có lẽ đây sẽ là lần cuối tôi sống, phải không nhỉ,......//chọt vào người cô//"này cô chị gì đó ơi, chị tỉnh chưa vậy" - ???"huh"// từ từ mở mắt ra//' ... ahaha chắc là mình đang mơ thôi làm sao có chuyện bản thân mình ở đây được.

đúng vậy đúng vậy...'//lắc đầu liên tục// - Vietnam"không phải mơ đâu mà lắc đầu" //ánh mắt cá chết// - ???"...tạm chấp nhận vậy. nhưng mà nơi này là nơi nào?" // đứng dậy// - Vietnam"tiềm thức ranh giới giữa hai thế giới của tôi và chị.

à mà quên xin giới thiệu tôi là Vietnam đến từ thế giới tiểu thuyết cứ gọi tôi là vie cho dễ phân biệt" - Vietnam2"tôi biết. và tại sao cả tôi và cậu đều ở đây?"

- Vietnam" vì định mệnh chăng"// mỉm cười nhìn cô// - Vietnam2"..."

- Vietnam"haha đùa thôi. thật ra thì tôi muốn nhờ chị sống nốt phần còn lại của tôi" - Vietnam2"được chứ...nhưng sao lại là tôi?" // nghiêng đầu nhẹ// - Vietnam" vì sao à... nhiều lắm nhưng có ba lý do chính khiến chị được sống hết phần đời còn lại của tôi" - Vietnam2ba lý do lận sao nghe như đó là một lời nửa thật nửa sai nhưng... không biết sai ở chỗ nào nữa. vả lại nhiều lý do khác nữa sao. tôi muốn nghe nó hết một lượt..."vậy nó là gì" - Vietnam"đầu tiên thì do chúng ta vốn dĩ là một" - Vietnam2"hả?" //hoang mang // -Vietnamcả hai chúng tôi đều là một nhưng sao lại...

à mà vốn dĩ chuyện đó đâu xảy ra được." không tin đúng chứ? chính bản thân tôi cũng từng như chị vậy. mặc dù vậy điều đó chẳng thể chối cãi được chúng ta là một" // ngồi xuống // - Vietnam2"là một nhưng sao cả tôi và cậu đều có thể nghĩ và hành động một cách độc lập mà không có sự đồng nhất nào chứ?" // ngỡ ngàng // - Vietnam"cái đó tôi cũng không rõ lắm nhưng dựa vào những gì tôi biết thì vốn dĩ hai chúng ta đều chung một linh hồn cùng một thể xác-" - Vietnam2//cắt ngang //"bị tách đôi?"

- Vietnam" đừng có ngắt lời người ta như thế chứ" // nhìn cô// - Vietnam2// gạt tay// " bỏ qua đi và tôi hiểu đại khái lý do thứ nhất rồi. còn lý do thứ hai?"

- Vietnam" tại vì chị chết đúng lúc tôi vừa chết" - Vietnam2"..."

- Vietnam" thứ ba vì chị được coi là quái vật"// nở một nụ cười tinh quái // - Vietnam2//trầm mặt // - Vietnamtôi hiểu! tôi hoàn toàn hiểu cậu ấy đang ám chỉ vào điều gì. tôi chỉ còn biết lẳng lặng mà gật đầu chấp nhận điều đó. vì lúc tôi mất đi cha mẹ cũng là lúc chuỗi ác mộng bắt đầu...tra tấn, thí nghiệm, hành hạ, giết người trong phòng thí nghiệm như cơm bữa,... tất cả đều thu vào mắt của tôi, một đứa trẻ đáng ra không nên thấy khi còn độ tuổi lên mười...nhưng nó lại cho tôi sức mạnh, lại cho tôi mọi thứ, rất hoàn mỹ... vậy mà tôi ghét nó, vì nó làm cho tôi trở thành thứ dị hợm khác người. bàn tay tôi cũng đã nhuốm máu mặc tôi không muốn..."vậy chị hiểu hết rồi đúng chứ" //cắt ngang bầu không khí u ám đang bao trùm //"và hoàn hồn chưa thế Vietnam ơi" -Vietnam2ahaha, nãy giờ cứ tập trung suy nghĩ mà quên mất mình còn đang ở chung với một người khác nữa. thật bất lịch sự mà"xin lỗi" //cảm thấy xấu hổ khi bản thân chìm vào suy nghĩ quá lâu mà để cho người kia đợi //" tôi suy nghĩ hơi lâu chút" - Vietnam" tôi chắc là sang bên kia sẽ rất nhiều người tức vì cái tính suy nghĩ đi suy nghĩ lại này của chị cho coi" - Vietnam2"mà đại khái chị đã hiểu rồi đúng chứ?"

- Vietnam2" ừm nhưng còn..."

- Vietnam" về kí ức và lối sống á hả? kí ức thì sau khi trùng sinh sang cơ thể tôi sẽ nhận được, không cần lo. còn về lối sống thì chị cứ sống theo cách chị muốn chứ ai cũng sẽ thay đổi nếu cứ nhốt mình trong phòng tận 5 năm nên, yea xõa đi. và cơ thể chị cũng sẽ được chuyển sang nguyên vẹn luôn đấy" // bay loanh quanh// - Vietnam2"coi bộ tiện phết"- Vietnam" yea và chúc chị vui vẻ khi có cuộc sống mới nhé" //vẫy tay chào// - Vietnam2nhìn xuống thì tôi thấy cơ thể tôi bắt đầu nứt ra rồi từng mảnh vỡ cứ thế hóa thành bụi phát sáng. ngước lên nhìn thì thấy cậu ấy đang vẫy tay chào tôi. tôi cũng đáp lại" mà cho tôi hỏi một chút nhé Vie" - Vietnam" hửm?"

- Vietnam2"cậu bao nhiêu tuổi mà lại gọi tôi bằng chị vậy?"

- Vietnam" tôi á?" //chỉ vào bản thân mình // " tôi 16, thấp hơn chị 1 tuổi" // mỉm cười đáp lại// - Vietnam2"vậy à" // nở nụ cười như lời tạm biệt rồi biến mất // -Vietnam" chúc chị sống tốt" // lẩm bẩm// - Vietnam2......ách đau đầu quá......tôi từ từ ngồi dậy trên một chiếc giường đầy máu. weo có lẽ sau khi sang đây cả cơ thể và mấy cái thứ chết tiệt kia sang đây nên giờ máu đã ngừng chảy.nhìn xung quanh một lượt thì căn phòng không quá tối cũng không quá sáng, và từ giờ nơi này thuộc về mình, tất cả do mình lựa chọn...như vậy cũng tốt mà...đúng chứ đích đến mới...__________________end________________lời bạt: mong được chỉ bảo thêm. cảm ơn m.n rất nhiều...bonus: 1379 từ
 
(Countryhumans) Tiếp?
2. sống ...


(ngôi kể thứ nhất)sau một hồi thì bản thân tôi cũng dã quen biết được những thứ cần thiết nơi đây. và cũng nhờ mọt phần kí ức mà em ấy đưa cho tôi nên tôi cũng phần nào quen được mối quan hệ cần thiết.vị trí của 'tôi' hay Vie là đứa em út trong nhà. cũng là cái đứa luôn được cưng chiều nhất mặc dù quanh năm suốt tháng cứ nhốt mình trong phòng (năm năm chứ đâu ít)ngoại hình và cả giọng nói của tôi ở bên kia cũng đã được đi theo sang đây. với mái tóc trắng dài thướt tha, đôi mắt hai màu đen thẳm và vàng kim sáng bên trong tròng có hình ngôi sao năm cánh màu đỏ, mỗi cánh đại diện cho một sức mạnh mà tôi sở hữu( còn sức mạnh nào thì tiết lộ sau đi)gương mặt ngũ quan với làn da màu đỏ nhàn nhạt nổi bật ngôi sao năm cánh màu vàng chính giữa khuôn mặt, trông gần giống như tôi bị bệnh bạch tạng(gần thôi)vốn dĩ cả hai chúng tôi hòa hợp chung thành một nên chiều cao của tôi và tỉ lệ người cũng thay đổi một cách rõ rệt. từ một con nhóc lùn mét 67 lên thành một đứa cao mét 74. weo cao đột biến luôn. còn vòng một của tôi càng to hơn thì phải( chắc mỗi tôi nghĩ thế) nên tôi kiếm nịt ngực nịt lại.mà giờ cũng mới 8 giờ(sau khi nhìn lên cái đồng hồ trên tường) thì tôi đã quyết định mở máy tính lên. mà làm gì nhỉ? livetream chăng? nhưng làm về cái gì? hay là vẽ? chốt thế đitôi bắt tay ngay vào việc.đúng như tôi nghĩ. sẽ rất ít người coi. nhưng thôi kệ. thế là tôi cứ tập trung vẽ mà không biết số người xem live của tôi ngày càng tăng.cho đến khi tôi nhận ra thì..."!!!"

' 24.m người xem. nhiều vậy' - Vietnam(kênh chat)'bả không chú ý luôn''ê hình như bả nhìn lên rồi''nãy giờ xem đã mắt thiệt sự''...'nhiều đến thế luôn. nãy giờ không lên tiếng cảm thấy tội lỗi quá."

ừ-ừm xin chào mọi người" - Vietnam(kênh chat)

'a giọng bả nghe hay quá trời luôn>
 
(Countryhumans) Tiếp?
3. anh anh em em?


(ngôi kể thứ nhất) - Vietnam"...

" - Vietnam" ..."

- Dainamờm giờ sao. cái bầu không khí này là sao. làm ơn lên tiếng dùm con được chứ( đã tạm thời chấp nhận) cha ơi!!! khóc ròng nhưng chỉ trong thâm tâm thôi chứ khóc ngoài người trước mặt lại hỏi han quá mức mất(ngôi kể thứ nhất) - Dainamlâu lắm rồi tôi mới được nhìn lại đứa con nhốt mình trong phòng hơn năm năm trời. biết làm sao được khi chính tôi cũng như thế, huống hồ chi là đứa trẻ mới lên mười như nó...nhìn nó tôi không biết phải nói sao nữa. mặc dù vẫn bảo con khoẻ mạnh nhưng chính con có khác gì ta. gầy, ốm nhom như người thiếu sức sống, đôi mắt thâm quầng đen như ta. làm sao mà ta không vui khi đứa con mình cưng đã thoát khỏi sự ám ảnh đó chứ.(nhưng đó có phải con của con ngài đâu ngài)

...(ngôi kể thứ nhất) - Vietnam

"à ờm cha/con... con/ cha có chuyện muốn nói-" - Vietnam/ Dainam" ... con/cha nói trc đi-" - Dainam /Vietnam"..."

- Vietnam/ Dainam" ch-cha nói trước đi ạ" //lúng túng không biết phải làm sao// - Vietnam"a-à... con ổn hơn chưa" - Dainam"con ổn thật mà cha. con cũng suy nghĩ thấu đáo rồi mặc dù chuyện đó có hơi kho khăn chút. nhưng sẽ ổn thôi ạ" //-> nói dối tệ, đảo mắt liên tục// " vớ-với lại nếu con cứ ru rú trong phòng thì cha và các anh sẽ lo cho con mất" - Vietnam" ta không gượng ép con. nhưng con cứ bình tĩnh lại đã rồi khi nào sẵng sàng con cứ nói với cha" // xoa đầu Vietnam// -Dainamtôi ghen tị thật với cô đấy nguyên chủ. tôi biết tôi vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận cuộc sống này nhưng... cũng tốt cho cả tôi và cô, đúng chứ...Vie(ngôi kể thứ ba) "oáp- chào buổi sáng cha" // bước xuống //- ???"chào con Mattran" - Dainam" chờ người ta với coi" //cọc tính//- ???"

đừng có chen coi Viethoa" -???"mày bớt dùm tao tí đi. không ai tranh của mày đâu East Laos à" -???//đơ//" cha ơi, bộ sáng nào cũng như thế ạ" // quay sang nhìn bọn họ// - Vietnam" ..." //đơ nốt// - 4 người mà ai cũng biếtnăm người với mười con mắt nhìn nhau chằm chàm, không ai nói một lời nào, Dainam ngồi bên cũng chỉ có thể biết cười trừ trước cảnh tượng này.

ông phải đành lên tiếng phá ta tan cái bầu không khí này chứ sợ một lúc nữa sẽ có người đập đầu vào tường mất" mấy đứa sao thế. gặp lại em út mà cứ im lìm thế này à" - Dainamem cũng lo sợ trước bầu không khí này, lo sợ em sẽ bị ghét, sẽ bị nói này nói nọ hay bị lạnh nhạt với những người anh mới của mình. nhưng có vẻ em lại lo thừa quábởi cả bốn người họ không nói gì, chỉ lại ôm chầm em, ôm thật chặt như thể em sẽ lại rú ở trong phòng. năm năm trời họ đều chờ em. vì nếu không phải em mà là ai khác trong bốn anh em còn lại, họ cũng sẽ ý chang như em vậy..." cái con ngốc này, biết tụi tao và cha lo lắng nắm không hả"// mắt đỏ hoe// Viethoa"em gầy hơn xưa rồi đấy"- Mattran" mừng em trở lại" East laos" em chưa chết mà anh East"// ngơ một chút rồi ôm lấy từng người // - Vietnam" haha, nhưng em ra là tốt rồi" -Vietninh......bữa ăn sáng hôm ấy thật ấm cúng làm sao. tiếng trò chuyện vang vọng khắp phòng ăn. lời hỏi han hay cả những lời đầy sự yêu thương đối với người một nhà... thật hạnh phúc làm sao... nhỉ?ăn xong, vì còn khá sớm( trường cả bọn học 8 giờ mới chính thức vào học) nên họ ở lại đôi chút tán gẫu với em. còn cha vì bận công việc nên đã đi trước rồi. trước khi đi còn hôn em ở ngay trên trán một cái như lời yêu thương của ông với người con gái duy nhất trong nhà này"à cơ mà... năm năm trời em chưa hề ra khỏi nhà liệu có sao không mấy anh. tại em muôn đi học ."/ / lấy hai ngón tay chọt chọt nào nhau// - Vietnam"..."// trầm mặt// - 4 người họđúng nhỉ. họ chưa nghĩ đến việc đó. nhưng mà liệu để em ra ngoài có ổn không. chưa kể bây giờ khác rất nhiều so với năm năm trước.rồi khi đến trường liệu em có bị bắt nạt hay không. rồi còn cả việc bị lợi dụng, học hành bị tụt so với các bạn, rồi sợ em bị bạo lực mà lại im tiếng,.. bla ...bla ti tỉ các thứ khác mà một người brocon như mấy thằng anh này nghĩ ra'' hay cho em ấy học chung cùng chúng ta'' - East laosừ nhỉ. họ có thể vừa kèm được em học vừa có thể lo cho em, vừa đảm bảo em sẽ không bị người khác ức hiếp'' ừ nhể'' -Vietminh'' lâu lâu tao thấy mày cũng được việc đấy '' -Viethoa''conme nhà anh''- Vietnam''e hèm ,Vietnam đang ở đây đấy thằng kia.cha về mà biết là mày no đòn em tôi ạ' - Mattran'anhemcaiconme gì nhà anh. chẳng qua là vì có Vietnam nên tôi mới không combat với anh nhá' -East Laos'ờm xin lỗi anh East nhưng em biết chửi tục đấy ạ. chỉ là em không muốn thôi ạ' //đổ mồ hôi vì trước kia mình từng chửi thề rất nhiều// - Vietnam''tao biết mày đang nghĩ gì đấy.

đừng để tao tố cáo với cha'' //đẩy kính//- Vietminh''dừa'' -Viethoa//tức//- East Laos"à ừm mấy anh có thể nói chuyện này sau mà. với lại mấy anh vào học lúc mấy giờ vậy'' - Vietnam" 8 giờ sao thế" - Mattran''em nghĩ mấy anh nên đi ngay chứ 7 giờ 52 rồi kìa'' // chỉ vào đồng hồ treo trên tường// - Vietnam''..."

' chết cha' //cuống cuồng lấy đồ đi học// - 4 người nào đó" huhu em không muốn đi đâu. sao hôm nay không phải là chủ nhật chứ. em muốn ở lại nói chuyện với Vie'' // khóc ròng// -East laos'' mày ứ chịu thì kệ mày. cha về mà biết là mày ăn nguyên cây chổi đấy. với lại chắc có mỗi mình mày muốn'' -Viethoa''mấy anh còn ba phút thôi ạ'' //e ngại// -Vietnam'' tụi anh đi học đây. có gì thì nói với người hầu là được''// lôi ba thằng còn lại phóng đi luôn// - Mattran''tư tư nghẹt thở tao mày"// hét lớn// -Vietminhem cũng chỉ biết cười trừ mà nhìn họ đi. dù sao thì em vẫn còn rất nhiều thời gian làm quen với nơi này. từ từ đắm chìm vào nó......_________________End__________________mấy chap nữa là mấy người kia được lên sàn rồimà bí quá không biết nói gì luônhay chap sau gặp luôn nhể ._.tutu tôi sắp não đã nhé....Bonus: 1205 từ
 
(Countryhumans) Tiếp?
4. rồi là anh em giữ chưa mấy anh tôi?


hiện tại em đang trong thư viện. mục đích là đọc sách và có vẻ em tìm được thêm vài thứ khá là hay ho mà nguyên chủ chưa biết đến.ngồi tù tì trong phòng thư hàng giờ liền khiến em quên đi cái gọi là khái niệm thời gian. em chặm chú đọc đến nỗi những người anh của mình về từ lúc nào cũng không biết."em thích đọc sách lắm à'- Mattran//giật thót mà quay ra phía sau nhìn//" m-mấy anh... m-mấy anh đi học về từ lúc nào thế" - Vietnamem đau tim lắm chứ. em còn trẻ em còn muốn sống em chưa muốn phải có cảnh chết vì bệnh tim đâu."ngồi chăm chú đọc nãy giờ mà quên cả thời gian luôn" //xoa đầu em// - Viethoa" tụi anh về lâu rồi nhưng thấy em đọc hăng say quá nên tụi anh không muốn là em tụt hứng" -Vietminh"rồi'' //lấy cuốn sách em đang đọc giở mà để lên bàn rồi xách em lên//" rời mắt khỏi sách cho nó đỡ mù em ơi" - East Laosem ngơ ngác, em hoang mang, mình cũng có chân và có kí mắc mớ gì anh xách em lên.

đã thế lại xách không tốn lực nào, bộ anh là cái vòi của con voi hay gì!!!mà người anh cả đây xem như nghe được nỗi lòng của đứa em mình thì phản dame lại cho em khỏi hó hé gì luôn" nhà toàn người cao mét tám lại lòi đâu ra người mét bảy. hơn nữa nặng chưa đầy 40 kí thì đừng nói lên.

" - Vietminhủa sao nghe xúc phạm em vậy.

đã thế còn biết cân nặng và chiều cao của em nữa chứ ông anh cả này bộ theo dõi em hay sao mà biết vậy trờimà trong lúc em đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì chả biết từ bao giờ cả năm người đều xuống dưới phòng khách, rồi chả biết từ đâu ra lôi một cái quần và áo hoodie mà đen đưa cho em rồi thả em vào thẳng phòng tắm còn nhắn nhủ thân thương là "thay đồ rồi đi chơi " - Mattranủa alo là sao vậy. từ từ cho em cái lời giải thích cái coi!!! rồi đi chơi chỗ nào và cha có đi không trời. alo cả câu chuyện khúc đầu khúc cuối đi đâu rồi mà lại kể cho em mỗi khúc giữa hả aloooo..." em nghe theo lời của mấy anh xong rồi, giờ mấy anh nói em nghe coi là rốt cục là có chuyện gì" //đen mặt, khoanh tay và đang đi trên xe ô tô// -Vietnam''thì .. lâu rồi em chưa có em đi cùng nên là tụi anh muốn nhân cơ hội này dẫn em đi tham quan, đi chơi rồi đi ăn luôn'' // ngồi bên trái em// -East Laos'' ba còn bận việc nên chỉ có chúng ta thôi và nhân dịp này thì tụi anh đưa em đi trải nghiệm sau năm năm em ru rú trong nhà'' - //ngồi bên phải em// -Viethoa''thê mắc cái mớ gì mà tụi anh cứ xách em đi đi lại lại thế hả. em là còn người, em có chân và em cũng biết đi chứ bộ''// gào lên, ngồi giữa// - Vietnam'' tai em đi chậm nên tụi anh phải làm thế cho nhanh ấy mà'' // ngoảnh đầu quay lại phía sau giải thích cho em// - Mattran'tức là mấy người gián tiếp chê tôi lùn đúng không hả!!!

1m75 thế là được rồi mắc gì cứ chê nguời ta lùn quài thế hả mấy con người cao mét 8 kia.khịa thì ít nhất né cái chiều cao của người ta ra dùm cái được không hả mấy con khủng long đột biến gen lai tạo kia' // lòng phẫn nộ mà không ngừng kêu than// - Vietnamlòng em đang gào thét lên muốn phản đối việc mình bị chê gián tiếp là lùn nhưng mà việc đó có hơi khó khăn cho em thì phải.em có tức không?



nhưng em là gì được không?

say dellđằng trước hai chữ anh em

đằng sau hai chũ anh em quần quèem đây dỗi. kệ cha mấy anh. hứ......em xin rút lại lời nói lúc nãy. coi như em chưa nói gì cả nha cả nhà.//háo hức//'' tụi mình chơi ở đây thiệt hả mấy anh'' -Vietnam''ừa. mà đừng có đi lung tung dễ lạc lắm'' _Mattranbốn người anh bất lực trước cô em gái cứ chốc lại biến đổi tính cách. lúc thì rụt rè lúc thì túc giận lúc lại vui vẻ.

ủa rồi đâu mới là cảm xúc thật của em thế...cả năm người đều chơi hết mình. tất cả đềm rất vui . cơ mà họ lỡ chơi quá trớn giờ nên bây giờ không về nhà được 7 giờ rồi còn đâu.thế là với bổn phận của người anh thì cả bốn người đều dắt em đi kiếm một quán ăn tối nhưng do bất đồng về ý kiến nên phải mất 15 phút sau chúng ta mới có cảnh năm anh em dắt nhau vào nhà nghỉ- à lộn quán ăncơ mà cả bốn người đều bị bệnh thận hay gì mà đi hết cả bốn người thế kia để lại em bơ vơ một mình giữa cái đống thức ăn trên bàn này. em ghim"à rễ ~. sao hôm nay tự dưng Vietminh nhà ta lại biến thành gái thế này ~ mà nè Vietminh-chan đừng có bày ra biểu cảm ngơ ngác thế chứ ~ buồn đó nga ~''- ???"...cái lề gì thốn???

ủa ông điên nào đây? rồi bảo em là Vietminh?

ủa ông cố nội nhà anh sao anh dẹo dữ thế. bộ kiếp trước anh là gái ngành à anh ??" //hoang mang// -Vietnamhàng vạn câu hỏi vì sao được đặt ra trong đầu em khiến em quay mòng mòng. còn người kia không thấy em lên tiếng tưởng mình bị ăn nguyên một quả bơ to đùng mà liền trêu em hết lần này đến lần khác. giờ em đang tự hỏi là mình có nên cho ông cố nội bị thần kinh giai đoạn cuối này một cước dính thẳng vào bức tường bên cạnh không nhỉ' mấy ông anh làm cái gì trong đó mà lâu quá vậy. cứu tui với cái coi. nhanh lên đi'// gào thét trong làng trong vô vọng// - Vietnamđột nhiên máy em có nhận được một tin nhắn. thấy người kia đang không để ý, em liền mở máy ra coi với nội dung tin nhắn đến từ người anh của minh - Vietminh sama' tụi anh đang tránh mặt con công kia nên em cứ ngồi đó, tụi anh đi tới cửa hàng tiện lợi chút rồi tụi anh quay lại liền à'" ...'' -Vietnamalo mấy ông này hay nhể.....

________________End_____________lời bạt: đôi lúc có ai tự hỏi bản thân có mình xàm xí end thiếu muối chưa m.ntui bị hơi nhìu rồi đó;')...bonus: 1179 chữ🙂
 
(Countryhumans) Tiếp?
5. hết hồn


ngay sau khi em nhận được tin nhắn từ những người anh của mình thì em liền quay ngoắt 180 dộ như thể cái tính cách nhút nhát lúc nãy không hề có vậy." hình như ngươi nhầm rồi đúng chứ" // trầm giọng// - Vietnamcậu hoang mang cậu đứng hình mất mấy giây.

ủa hình như là hôm nay vận câu hơi xui đúng không? chứ làm gì mà Vietminh lại giọng trầm và sắc lạnh như thế này chứ. chưa kể đôi mắt em là màu vàng và đen chứ không phải là sắc xanh lục đen như bình thường" và cho hỏi cậu đây có biết ứng xử khi giao tiếp không chứ tôi thấy cậu hơi bất lịch sự rồi đấy" -Vietnam'' à ờ...'' - Americacậu đang rất là bối rồi end rất khó xử, làm ơn ai đó đến giải vây giúp cậu đi kìa!!!và hình như trời nghe được lòng cậu thật mà người em của cậu, Canada với khuôn mặt ba màu đỏ trắng đỏ với chính giữa khuôn mặt là một lá phong màu đỏ nốt đang bất lục nhìn người anh mình nhận nhầm người ta'' thành thật xin lỗi quý cô đây. anh tôi nhận nhầm người quen với mình nên mong cô thông cảm ạ'' - CanadaAmerica cảm độngAmerica rớt nước mắt khi có người em trai như thế nàyAmerica vui mừng khi Canada là người cứu tinh của mìnhAmerica vui hết biết'' mông cô thông cảm cho vì anh tôi bị thần kinh tiền đình lâu năm rồi ạ'' - Canada(ủa emalo emem nói gì thế emanh bị thần kinh tiền đình hồi nào em!!!)America belike" à... chắc cậu bất lực lắm khi có người anh như thế này nhỉ'' //tỏ vẻ với ánh mắt đồng cảm dành cho y// - Vietnam(ơ này quý côđừng tin một cách mù quáng như thế chứơ nào có hiểu lầm tai hại ở đâytôi muốn nói tôi muốn giải thích nhưng đời say dell với lời tôi nóitôi cần người giúp alo!!!) America belikenhìn hi con người kia , người đau khỏ muốn trình bày người vờ như chưa nghe gì cả khiến em cảm thấy hơi... hềthề nếu nãy giờ em đang không làm cái bộ mặt lạnh này thì chắc em đã cười vào bản mặt của tên đeo kính râm này một tràng cười đau cả bao tử rồinhưng em không làm thế. vì em còn hình tượng, còn liêm sĩ chứ không như ai kia đang tha hương cầu khẩn muốn giải thình hình mặc cho người em lờ đi những hành động của người anh ra saonên là... please mấy cha kia về nhanh dùm con cái coi ạ chứ con sắp chịu hết nổi rồivà như đã nghe tiếng nói của cả hai thì anh em nhà Daiviet xuất hiện ngay sau đó. nhìn thấy tên mình bị ghét đang khóc lọc kể lể(xạo ke) về tình hình của mình mà trực tiếp... cười luôn khến cho cậu liền quê thẳng vào lòng đất.ắt hẳn đó là một ngày đáng nhớ của America sau này khi lưu vào tiểu sử'' hahahahahaha. tao cười vào bản mặt mày. mắc gì mày nhầm lẫn tai hại vậy con'' // cười như được mùa// East Laos'' Đm có biết dell đâu mà nhầm với chả lẫn mấy thằng kia'' // gào lên trong sự đau khổ tột cùng// - America'' thế mới có cái hay để bốc phét về anh chứ'' //cười khẩy// - Canada'' đúng rìu của mày lo cất đi không đừng hỏi tại sao tụi nó lại không cánh mà bay'' // nổi gân// - America'' thôi được rồi sẵn đây giới thiệu hai tụi bây luôn.

đây là em út nhà tao Vietnam.

Vietnam còn đây là bạn anh America và Canada''// chỉ lần lượt từng người// - Vietminh'' chào hai người lần nữa '' //tươi cười trở lại// - Vietnam'' chào em nhé. lúc nãy anh của anh làm em sợ rồi" - Canadakìa còn mỗi cậu thôi đóViethoa kêu mãi mà ông này vẫn không chịu nghe liền cho ông ăn nguyên ngay một bạt tai mà... vẫn dell đượchỏi coi có tức không?

Tức chứnhưng làm gì được không?có! rất nhiều là đằng khácem liền đứng dậy lại chỗ cậu rồi thụi luôn nắm đấm vào bụng cậu khiến cậu ôm bụng nằm lăn lóc như trẻ lên ba''sao tự dưng em đánh anh''// ăn vạ//- America'thằng anh mình đây sao' // khinh bủy - on// -Canada// khinh bủy nhân đôi// - all nhũng người có mặt ở đó'' thứ nhất nhận nhầm nguời còn không biết đi xin lỗi người ta. thứ hai,nói xấu anh hai của tôi. thứ ba, anh bơ người khác hơi bị lâu rồi đấy'' // cười một cách ' hiền từ'// -Vietnam"ờm ờ thì..."

đang không biết xử lí tiếp như thế nào// -America......sau một hồi quay cò chán chê thì ai đi đường nấy đi.

để lại cho anh chàng America một cục quê rất chi là to khiến anh chàng này trầm cảm end sầu đời . còn Canada và anh em nhà cậu được trận cười vỡ bụng và Mattran, còn ác hơn là lấy điện thoại ra quay để 'lưu lại kỉ niệm'cả năm anh em dung dăng về nhà. bước vào nhà thì gặp cha mình, em liền bơ luôn mấy nguời anh từ chiều đến giờ dẫn em đi chơi mà ôm cha mình ,dụi thẳng vào người ông( vì em nhỏ con mà)con ông chỉ biết cười trừ mà xoa đầu em. bốn ông anh thấy cảnh đó thì nổ đom đóm mắt mà lại xách em lên một cách dễ dàng'' cha đang mệt mày biết không con kia'' // người xách//- East Laos''chứ nhờ ai mà bỏ em lại ngay quán đó'' // lườm y// -Vietnam'' thì bọn tao nhắn rồi mà con cánh cụt bự này''// cốc đầu em// -East Laosquá đáng!

ức hiếp người quá đáng!!!cốc đầu em thì không sao nhưng nói em lùn là xác định vào thẳng nhà xác nhận xác đi là vừa. lúc trước chưa bao giờ có ai nói em là cánh cụt và lùn cả. quá đáng quá thể!! em không cam tâmem muốn vùng lên bảo rằng em không lùnnhưng số phận không chịu cho em vùng lênnhưng em lùn và em có quyền nên...' rầm'...một cú đá xoáy khiến cho y dính thẳng vào tường. cả người hầu lẫn những người còn lại ásốc và hết hồnchỗ nứt bị nứt to thế màcả nhà dần chìm vào sự im lặng còn người nào đó thì vẫn bị mặc kệ_____________END____________chúc mọi nguời giáng sinh an lành và thi tốt nhetôi sắp tạch rồi:') SOStết này chắc nát mông quá.....bonus: 1135 chữ
 
Back
Top Bottom