Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Countryhumans] Ghi Chép Của Antarctica Về Tính "Nhân" Và Tính "Quốc"

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
562,542
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
399328297-256-k292109.jpg

[Countryhumans] Ghi Chép Của Antarctica Về Tính "Nhân" Và Tính "Quốc"
Tác giả: ThanhLam2949
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

(Sổ tay ghi chép về phần con người trong các countryhuman của Antarctica.)
"Họ là đại diện của những quốc gia và thế lực từng tồn tại trên thế giới này.

Hình ảnh của họ trong mắt công chúng là hình ảnh chung của nhân dân họ để lại được lưu vào lịch sử.

Họ không thể chống lại ý chí của số đông khi họ còn đang "sống".

Đó là tính "quốc gia" của họ.

Nhưng họ cũng là con người theo một cách khác.

Đằng sau những thứ không thể tự quyết là những mong muốn cá nhân bị chôn vùi vào sâu trong tiềm thức, chừng nào họ còn tồn tại thì chừng đó họ còn phải gác lại chúng.

Đã là con người, làm sao họ thoải mái được khi cứ mãi bị bó buộc trong khuôn khổ?

Nếu kháng lại tính "quốc" để sống thật "con người" thì sao ư?

Đáp án chỉ có một: họ phải rời khỏi vị trí của hiện tại mà lùi về quá khứ, trở thành một quốc gia đã "chết".

Cá nhân tôi tôn trọng họ, và sẽ ghi lại phần người mà họ đã kể cho tôi nghe một cách tôn trọng nhất.

Không vì một mục đích cụ thể nào, tôi chỉ muốn viết gì đó thôi.

-Antarctica-" Tags: countryhumans​
 
[Countryhumans] Ghi Chép Của Antarctica Về Tính "Nhân" Và Tính "Quốc"
Máy nói vùng Đông Á


Ghi chép thứ nhất về tính cách và câu chuyện của các countryhuman.

Có một sự thật mà rất rất ít người biết (hoặc nhiều người biết nhưng không tin) có thể gây sốc với các countryhuman khác: North Korea thích nói chuyện với mọi người và là một người hoà nhã.

Đó là tính cách của anh ta khi không bị buộc phải tuân theo hình tượng chung.

Trong những cuộc họp quốc tế mà anh ấy hiếm khi tham gia, North Korea luôn giữ vẻ lạnh nhạt đối với America, South Korea cũng như đồng minh của họ.

Thái độ chán ghét mà anh ấy dành cho người khác khiến tôi có cảm giác thế giới không cô lập anh ta mà tự anh ta cô lạp thế giới.

Nói vậy không có nghĩa là North Korea hoàn toàn tách biệt với xã hội.

Anh ấy thường bám theo Russia và China đi chọc tức người mà anh không ưa.

Anh vẫn ngồi xuống giao lưu với Laos và Việt Nam.

Anh ấy cũng thích kéo Iran vào một góc rồi bàn bạc chuyện gì đó có vẻ rất thâm sâu.

Nếu để tôi liên tưởng anh ấy đến một loài sinh vật thì chắc hẳn anh là một con mèo cực chảnh.

Ai lại gần đều bị anh ấy khinh bỉ liếc nhìn rồi quay đuôi bỏ đi.

Với người mà anh cực kì không thích, con meo meo này sẽ nhếch mép cười đầy thách thức trước khi bước đi thật cao ngạo.

Người hiếm hoi mà anh ta cho phép xoa đầu mình là Soviet.

Có vẻ như ngoài người đàn ông cao lớn đó ra thì anh ta không tin tưởng ai quá nhiều. (Hẳn là vì y không phải mối đe doạ, nếu từng có thì giờ cũng không còn)Những chuyện trên là những thứ mà mọi người nhìn nhận về quốc gia của North Korea, nó trở thành hình mẫu bắt buộc khiến anh không thể thể hiện bản thân trái với nó.

Thực tế là anh ấy muốn chơi khăm America hơn là chỉ thù ghét đơn thuần.

Không, đúng hơn là anh ấy muốn chơi khăm tất cả mọi người anh biết.

Soviet từng tiết lộ với tôi rằng North Korea có cái miệng nói không ngừng nghỉ.

Anh ấy sẽ kể về mọi thứ mà anh ấy gặp cho y nghe mỗi lần có cơ hội.

Nào là chuyện con mèo anh nuôi nặng bao nhiêu cân, lừa tình những con mèo khác như thế nào, cách nó lén chạy sang nhà của South Korea để giải quyết nỗi buồn ra sao.

Nào là hôm nay đi họp có ai ngủ gật, ai lén đánh nhau ở chỗ UN không nhìn thấy, ai ăn vụng trong lúc họp.

Tôi phải dành cho anh ấy một like vì trình độ hóng chuyện thần sầu này.

Dù đã được nghe kể từ người thân nhất với North Korea, tôi vẫn không tin anh xứng đáng với biệt danh "máy nói" mà Soviet đặt cho.

Đến khi tự mình trải qua tôi mới biết con meo meo Đông Á này nói nhiều đến mức nào.

Chúng tôi gặp nhau 3 tiếng thì anh ấy nói hết cả 2 tiếng 58 phút.

Toàn là những câu chuyện nhỏ nhặt thường ngày.

Vậy mà qua cái miệng của anh chúng lại dài đến khó tin.

Anh nói quá nhiều thứ để rồi cuối cùng đầu tôi chỉ nhớ nổi những tiếng meo meo vô nghĩa lặp lại vô hạn lần.

Khi tạm biệt, tôi quyết định hỏi anh một câu mà tôi sẽ hỏi tất cả những người góp mặt vào cuốn ghi chép này.

- Cậu có muốn sống đúng với những gì bản thân mình muốn hơn là sống theo hình tượng mà cậu buộc phải tuân theo không?North Korea đã mỉm cười với tôi theo cách mà không ai có thể thấy được nếu anh xuất hiện với tư cách là đại diện quốc gia.

Nụ cười đó nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng, khiến gương mặt anh thân thiện hơn một chút.

- Hỏi thừa rồi.

Tôi nghĩ anh sẽ tự biết câu trả lời là gì mà.

Anh đã sống cả tỷ năm, câu hỏi này hẳn là anh đã hỏi rất nhiều người đi trước tôi.

Tôi gật đầu thừa nhận với anh.

- Đúng.

Tôi đã hỏi tất cả mọi người mà tôi từng gặp.

Từ những người đầu tiên cho đến thế hệ hiện tại.

Nhưng tôi mong anh với tư cách là North Korea cho tôi một câu trả lời của cá nhân anh.

- ...

Làm con người như Soviet rất vui.

Không còn phải đi theo một hình tượng mà người khác đắp lên mình, muốn làm gì thì làm, muốn chơi với ai thì chơi, muốn nói gì thì nói.

Rõ ràng làm quốc gia rất khổ, nhưng ai sẽ ích kỉ đến mức bỏ qua ý chí của nhân dân ở hiện tại chỉ để sống một cuộc đời bình thường mà sớm muộn rồi sẽ đến trong tương lai?- Cho nên?- Đáp án của tôi là: tôi thích cả hai như nhau.

- Rất tốt.

Cảm ơn vì đã trả lời.
__________Chưa gì đã đào thêm hố mới rồi:) về cơ bản đây chỉ là tổng hợp headcanon của t th, k có cốt truyện hay dramu gì hết nên có lẽ nó sẽ nhạt:)
 
[Countryhumans] Ghi Chép Của Antarctica Về Tính "Nhân" Và Tính "Quốc"
Người giàu có cô đơn


Ghi chép thứ hai về tính cách và câu chuyện của các countryhuman.

Nếu hỏi tôi rằng tôi thấy ai là countryhuman cô đơn nhất, tôi sẽ trả lời rằng: ở hiện tại, người đó là America.

Anh ta có tiền, có quyền, có địa vị cao nhất trên thế giới.

Anh ta đã trải qua hơn 200 năm lăn lộn, phất lên từ chiến tranh và nhận được quyền lực đủ sức hô mưa gọi gió.

Anh ta là một đối thủ mạnh mẽ với bất kì countryhuman nào muốn trở thành cường quốc giống anh ta.

Lục địa già từng nắm đầu anh dễ như trở bàn tay giờ đây đều phải khúm núm, kiêng dè anh vài phần.

Các quốc gia nhỏ thì khỏi nói, đa phần đều nể sợ anh.

Anh bảo họ không được làm gì thì họ sẽ không dám làm.

Anh bảo họ làm chuyện A, họ sẽ không làm chuyện B.

Về phần tính cách được định hình của America, anh ta là người kiêu ngạo và độc đoán.

Anh ta có quyền lực trong tay, dễ dàng thao túng nội bộ của đồng mình, khiến họ không thể phản kháng.

Anh cũng có phần ngông cuồng quá đáng, thường dùng biện pháp trừng phạt để đe doạ đối thủ.

Quốc gia duy nhất anh công nhận là xứng tầm để trở thành kì phùng địch thủ của siêu cường như anh là Soviet.

China hay Russia trong mắt anh cũng chỉ là những đứa trẻ ranh chưa đủ lớn, luôn tìm cách chống lại anh và đồng minh.

Trên chính trường, anh có thể dùng mọi thủ đoạn để dành được lợi ích anh mong muốn.

Ồ, anh còn có một quy tắc: Không bao giờ bán rẻ đồng minh (khi chưa được giá).

Vậy còn tính cách con người của America thì sao?

Thật sự rất khó diễn tả xem anh ta là người tốt hay người xấu, nhưng tôi dám chắc anh ấy là một người rất cô đơn.

Cả trăm năm đứng trên đỉnh cao của quyền lực, thao túng tiền tài và luật lệ, nhưng anh ta có một người bạn nào đúng nghĩa không?

Một người không sợ hãi anh, không tiếp cận anh chỉ vì lợi ích là quá xa xỉ đối với America.

Đôi khi anh ước mình có thể có một người bạn đích thực.

Anh không thích Cuba, anh ghen tị vì người đó có bạn thân lâu năm đến với nhau chỉ bằng tình cảm.

Mà dù gì Cuba cũng không thích anh một tí nào.

Trong một lần tâm sự, tôi đã hỏi anh rằng anh đã thích ai bao giờ chưa.

Qua ánh mắt anh, tôi biết anh đang nghĩ đến ai.

Một người khác cũng cô đơn không kém cạnh anh, một người có sức sống và chiến đấu mãnh liệt, một người được sinh ra từ đống tro tàn đổ nát thời thế chiến thứ nhất.

Anh trả lời:

- Chưa từng.

Được rồi.

Anh có thể phủ nhận rằng anh thích người đó nhưng làm sao có thể phủ nhận được chuyện anh thích cảm giác mới mẻ mà người đó đem lại.

Cảm giác ganh đua nhau từng thành tựu một, đấu đá trên các chiến trường do hai phe tài trợ, chạy đua vũ trang và những đòn kinh tế tổn thương lẫn nhau.

Chưa bao giờ America gần với "cái chết" như thế.

Trong cuộc sống tẻ nhạt vô vị của người đứng đầu, những ngày tháng đó nguy hiểm nhưng rất vui.

- Vậy anh có hối hận chuyện gì không?

America trầm ngâm nhìn cốc rượu trên tay, cười tự giễu.

- Ai mà chẳng có.

- Chuyện hối hận đó là gì?

- Tôi đến chậm một bước.

Tôi... nói ra bản thân mình quá chậm, để tên khốn đó nẫng tay trên...

Hừm, anh ta cũng là một người tội nghiệp.

Người không biết yêu thương là gì.

Anh không bao giờ được yêu mà cũng không yêu ai bao giờ.

Anh có thể thương hại cho những nạn nhân của mình nhưng luôn bàng quan đứng nhìn những con người khốn khổ nếu không có lợi ích.

Nhìn chung America không quá khác biệt so với hình tượng người ta gán cho anh.

Ngoại trừ sự cô đơn thường bùng phát vào nửa đêm khi anh chỉ có một mình ra.

Có lẽ đây là điểm duy nhất chứng minh được anh vẫn có phần người.

Không thể trách anh vô tình hay nhẫn tâm vì những kẻ đã sống cả trăm năm như anh đã bị thời gian bào mòn cảm xúc.

Vì vậy tôi sẽ không hỏi câu mà tôi đã hỏi North Korea ở phần trước.

Đáp án của anh chắc chắn là thích làm quốc gia hơn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back