Hịa hịa mina đừng xem chùa nhé :')...Việt Nam đang ngồi đọc sách bất chợt nghe thấy tiếng động mạnh phát ra từ cửa thì liền đi ra xem tình hình,vừa mở ra thì liền có hàng tá bàn tay lao ra túm lấy Việt Nam,Nam giật mình vội đóng cửa lại nhưng chân 1 thằng nào đó đã vướng lại khiến cho cửa không thể đóng,cánh cửa mở toang ra và tất cả chúng nó đều xông vào bên trong
-ha..đụng tới tao mày chết chắc-Leftovery cười cười,Việt Nam trừng mắt nhìn con ả,mấy thằng đệ vừa đi vừa bẻ khớp tay răm rắp,trông mặt rất gian tà
Việt Nam đen mặt nhìn những con người trước mặt,bản thân cũng lùi lại mang đầy vẻ cảnh giác,bộ nhìn em trông hiền lắm à,ừ đúng là em hiền thật nhưng không đồng nghĩa với việc em dễ bị bắt nạt.Ba tên kia đồng thời lao lên,tay vung nắm đấm chĩa thằng vào mặt Nam,Việt Nam dùng hết sức bật nhảy lên cao rồi lấy đà ở trên tường bật ra lao thẳng đến thằng ở giữa đè nó xuống cho nó 1 thụi ngay bụng và hạ bộ làm nó há mồm kêu la oai oái ôm cái chỗ đó
Hai tên kia thì quay lại lao đến chỗ Việt Nam thì Nam liền lộn 1 vòng tránh né,không sợ kẻ địch mạnh,chỉ sợ đồng đội ngu,bọn nó tự phản dame nhau,2 tên kia đánh kiểu gì mà 1 đứa vào lại bụng tên kia,1 đứa vào làm vỡ "cái bộ ấm chén" của thằng đang nằm đất,máu dồn lên não chúng nó cãi nhau.Còn 2 con kia nhân lúc Nam không để ý liền lao đến từ 2 phía vồ lấy Nam khiến mặt Nam đập thẳng xuống sàn nhà,chúng nó giữ 2 tay em để ra đằng sau lưng làm em không cử động được
-ba thằng kia đúng là lũ đầu đất,biết vậy tao đã không mang theo thôi,mà thôi~để tao cho mày nếm mùi dép là như thế nào-nói rồi con ả liền vung chân nhắm thẳng vào mặt Việt Nam,đùa chứ đứa nào cũng nhắm vào mặt là sao vậy
Việt Nam nhắm mắt lại quay mặt đi chỗ khác,chuẩn bị tâm lí để hứng chịu cơn đau,nhưng chờ 5 giây vẫn chưa thấy gì,Nam liền hó hé đôi mắt ra,thứ Nam thấy là những giọt máu đang từ từ chảy xuống,mở mắt ra thêm chút nữa ngước lên thì thấy 1 khung cảnh bất ngờ,mặt con này đột ngột có 1 vết xước dài tầm 8cm,sâu 0,5cm và nó đang chảy máu dữ dội.Nhìn theo hướng mà con Left đang nhìn thì Nam thấy đó là Đông Lào
-mày định làm gì đấy con đ* kia !?-gương mặt Đông Lào đen xì nhìn con nhỏ trước mặt,con dao ghim trên tường lạnh lẽo nằm ở đấy,trông nó thật vô cảm và tàn nhẫn
-bỏ ra,không tiếp theo sẽ là đến chúng mày-anh lườm nguýt nhìn về phía 2 đứa con gái kia,chúng nó sợ hãi bỏ tay ra,Viêt Nam cũng vid thế mà đứng dậy được,em liền chạy đến chỗ Đông Lào
Bấy giờ con nhỏ này mới hoàn hồn lại,tay run run sờ lên vết thương đang rỉ máu kia lịa,quẹt 1 đường trợn mắt nhìn dòng máu đỏ tươi trên tay,con ả liền hét lên sợ hãi,rồi nó ngồi phịch xuống dưới ôm đầu,mấy đứa đệ thấy vậy liền mang nó đi
-c..chuyện này...c-c.....chưa xong đâu !-1 đứa con gái trong đó mạnh mồm nói,nhưng cái giọng thì run như cầy sấy lắp ba lắp bấp,cả 2 lạnh lùng nhìn những con người đang rời đi kia
Lúc này Đông Lào liền quay sang phía Việt Nam,tay cậu cầm 2 bàn tay của Nam lên,chú ý đến phần cổ tay bị bấu đến đỏ thì nhăn mày
-sao chị yếu đuối thế,để cho 2 đứa dở hơi nó bấu cho đến đỏ tay,có mỗi mấy đứa cũng không đánh được-ngôn từ thì càu ràu nhưng ẩn sâu trong đó lại là những lời quan tâm chân thành
-chị đâu có yếu đuối,tại chúng nó đông hơn thôi-Việt Nam bĩu môi nói
-cho chị-cậu đưa ra 2 viên bánh đậu xanh to bằng 2 ngón tay được gói kĩ càng trong cái vỏ màu vàng,Nam thấy vậy thì nhận lấy
-cảm ơn-Việt Nam nói-mà sao em biết được chị đang gặp nguy hiểm mà ra hay vậy
-thì thấy tự nhiên có cái đám đầu trâu mặt ngựa lởn vởn quanh khu kí túc nên em sinh nghi rồi đi theo thôi,lên đến nơi thì thấy cái bọn kia đang đập cửa,em tức đi tìm con dao để khô máu,chạy đến phòng thì thấy con kia sắp đạp vỡ mặt chị thì em không suy nghĩ phi thẳng con dao đến luôn,cũng may em trượt tay nên không ghim vào đầu con này đấy không là cũng sợ đi bóc lịch dài dài,nhưng không sao em kiện ngược lại nó và nói rằng đây là phòng vệ chính đáng-cậu nói rồi vỗ ngực tự hào,Việt Nam nghe thì rất biết ơn,Nam liền khao thằng em mình đi ăn xiên sạch coi như trả ơn
[Tối hôm đấy]
Việt Nam vừa tắm rửa xong,trên người chỉ mặc đúng cái áo choàng tắm,đi ra thì thấy có 2 người nào đó đang lục đục thì giật mình hét toáng lên,chỉ trỏ rồi định nhấn nút SOS ở trên tường thì bị 2 người kia ngăn lại
-k-khoan đã em ơi !!!-1 cô gái trong đó chạy đến cản tay Nam lại
-đúng đấy,bình tĩnh em ơi
-các người là ai !?-Việt Nam cảnh giác hỏi,thấy Việt Nam dừng lại thì 1 người trong đó bình tĩnh nói
-chị và chị này là đàn chị học năm 8,đã tốt nghiệp rồi nhưng quên vài thứ mà hôm nay mới nhớ ra nên đi ra đây lấy thôi,bọn chị chị chim cút ngay ấy mà em bình tĩnh-nghe vậy thì Việt Nam đã bớt cảnh giác,đúng thật là như vậy nhỉ,lúc vào đây Nam cũng thấy trước đây có 2 người đã từng ở đây
-vậy thì cho em xin lỗi-Việt Nam nói rồi cúi người xuống xin lỗi
Rồi 2 cô gái kia vẫy vẫy tay chào,không quên đóng cửa lại để tạo sự riêng tư,vậy là từ giờ Nam chỉ còn 1 mình thôi sao,càng tốt vì như vậy sẽ không có tranh chấp gì,ngoài ra còn có sự riêng tư nữa
-quá tuyệ-
*cốc cốc*
-xin chào,có ai không nhỉ ?-cánh cửa được mở ra,đằng sau đó là 1 cô gái có mái tóc đen cùng đôi mắt xanh biển,trên tay là 1 túi đồ lớn ngó vào bên trong,Việt Nam nhìn thì ba chấm,vẫn là có bạn cùng phòng à
-à,chào bạn,bạn là bạn chung phòng với mình à ?-Việt Nam hỏi,trong lòng đã có sẵn câu trả lời,nhưng nhìn kĩ lại thì thấy người quen,là cô gái sáng nay gặp mà
-chào tiểu thư,tôi là Laos,tiểu thư nhà Nam tước gia tộc Lanxang,mong tiểu thư giúp đỡ-cô gái kia cũng để ý liền cúi gập đầu xuống chào,Nam thấy vậy vẫy vẫy tay,nhưng cũng thấy có gì đó là lạ
-tiểu thư không cần như vậy đâu,mà sao tôi tưởng mỗi 1 tầng là 1 cấp bậc khác nhau,càng lên cao cấp bậc càng lớn mà,lẽ ra tiểu thư phải ở tầng 2 chứ nhỉ-Nam nói,nghe vậy thì Laos cười gươm
-thật ra là do có 1 phòng đang sửa chữa,nhìn qua nhìn lại thì chỉ có phòng ở khu này cùng những phòng ở trên còn trống,họ không dám cho em ở những nơi ở trên cao nên tạm thời em ở phòng này 1 thời gian,n..nhưng mà tiểu thư yên tâm em là em không dám quấy rầy tiểu thư đâu,cho em ngủ ngoài ban công hay nhà vệ sinh cũng được-cô bé nói,nghe giọng có vẻ đang rất quan ngại và lúng túng
-ra vậy,không sao đâu bạn cứ tự nhiên đi,à mình tên Việt Nam,con gái nhà Bá tước gia tộc Đại Nam,mong được giúp đỡ-Nam nói rồi đưa tay ra,thấy vậy Laos chần chừ,nhưng khi thấy đôi mắt không hề phân biệt của Nam thì cô lấy được chút can đảm nắm lấy tay Nam bước vào trong
-"có vẻ là người tốt"-cô nghĩ rồi đi vào bên trong
Và thế là Việt Nam đã có bạn phòng tạm thời,thêm 1 người thì cũng vui nhà vui cửa,tiền đóng phòng cũng giảm đi 1 nửa.Rồi hôm đấy Nam ngủ trên chiếc giường đơn,Laos thì còn lo sợ về cấp bậc nên cô chỉ lủi thủi ngồi ở góc cửa chính,lấy chân làm bệ đỡ để úp mặt lên đấy ngủ.Chục phút sau Nam đột ngột tỉnh dậy,lơ mơ quay đi quay lại không thấy Laos đâu thì giật mình ngồi hẳn dậy
-"vị tiểu thư đâu !?
Đừng nói là mình nói gì quá đáng làm nó sợ chạy đi mất đấy nhé"-càng nghĩ Nam càng lo vội càng đứng dậy chạy đi tìm
Vừa ra chỗ cửa thì thấy em nó đang ngồi ở góc cửa,Việt Nam đi đến lay lay Laos dậy
-này tiểu thư,sao tiểu thư lại ngồi ở đây ?-Việt Nam hỏi,lòng lại nghĩ rằng mình doạ em nó sợ,Laos bị đánh thức thì từ từ mở mắt,đập vào mắt Laos là gương mặt thanh tú của Việt Nam,vì quá bất ngờ nên em nó nói hết ra
-t-tại sợ không cùng đẳng cấp với tiểu thư nên em ngồi ở đây-Laos nói
-gì mà không cùng đẳng cấp,có phải là vượn với người đâu mà không cùng đẳng cấp,sao tiểu thư lại nghĩ như vậy,tự tin với gia thế của mình lên !
Cha mẹ cậu biết thì sẽ rất đau lòng đó !
-cha mẹ của em đã dạy em như thế đấy,họ không đau lòng đâu....-em lí nhí nói,Việt Nam nhăn mày
-biết mình biết ta là tốt,nhưng cũng không vì thế mà hạ thấp bản thân,nào đứng dậy đi,ngủ đến nơi đến chốn,đừng làm như vậy,tiểu thư biết tiểu thư làm thế tôi đau lòng lắm không ?-một câu nói ấm áp chạm thẳng vào trái tim em,trước giờ em luôn quan ngại với địa vị của mình,luôn coi thường phẩm chất của bản thân,nhìn gương mặt ngũ quan xinh đẹp trước mặt cùng đôi mắt nhăn lại vì lo khiến tim em trệch đi hẳn 1 nhịp
-e..em xin lỗi-cô nói,đôi mắt tránh đi
-xin lỗi gì chứ,đứng dậy lên giường ngủ đi,muộn rồi-Việt Nam kéo Laos dậy rồi dắt cô đi ra cái giường đơn ngay bên cạnh,để Laos ngồi xuống rồi đẩy cô xuống giường,bản thân thì nằm giường kế bên
-ngủ đi,ngủ ngon nhé,ngày mai còn khai giảng-Việt Nam nói rồi mỉm cười,bản thân cũng chìm vào giấc ngủ
Cô nhìn người bên cạnh mình đang ngủ thiu thiu,lòng cũng ấm áp hơn giữa cái nơi xa lạ này,quả đúng là 1 liều thuốc chữa lành,rồi Laos cũng từ từ mà thiếp đi
Đêm nay Nam lại mơ thấy ông tổ.Xích Quỷ đang ngồi trước mặt Việt Nam,tay húp 1 ngụm trà trông rất thư giãn,Việt Nam thì đang ngơ ngác vì lại gặp ông già nhà mình
-Việt Nam,con đã có kế hoạch gì để cứu vớt cái nhà mình khỏi thảm hoạ chưa ?-Xích Quỷ hỏi,nghe vậy thì Nam đổ mồ hôi hột
-"quên mẹ rồi"-vâng,Việt Nam quên bố luôn cái chuyện đấy,chắc do cuộc sống thoải mái quá nên vậy
-sao vậy-Xích Quỷ thấy đứa chắt chút chịt chụt chịt... nhà mình cứ im im thì hỏi
-c-con xin lỗi con quên rồi-Việt Nam dập đầu chân thành xin lỗi,nghe vậy thì ông nhìn em với ánh mắt cá chết
-...thôi không sao,con có ý tưởng gì không ?
-làm bạn bè,mở rộng mối quan hệ để có quan hệ tốt với những nhà quý tộc,như vậy thì sẽ tránh được việc bọn họ cấu kết với Mainly
-bạn với chả bè,cho chúng nó động phòng tập thể rồi chụp bằng chứng lại đe doạ là xong,quan hệ cái đếch gì-sau đó Xích Quỷ bắt đầu bày ra đủ trò đù cách để chỉ cho Việt Nam,nào là tẩy não ông hiệu trưởng để đuổi Mainly,chơi chết độ 1 thê đa phu,bắt cóc tống tiền rồi đổ cho Mainly,không thì tiêu huỷ luôn con đấy cho nhanh v..v,Việt Nam càng nghe mặt càng trắng bệch,đúng là gừng càng già càng cay
Khi Xích Quỷ vẫn còn đang luyên thuyên thì Việt Nam chặn miệng ông luôn
-thôi ôi ơi,mặc dù những cách của ông rất hiệu quả nhưng nếu mà vỡ lỡ thì con gặp ông trực tiếp luôn đấy chứ không ở trong mơ nữa đâu-nghe Nam nói vậy thì Xích Quỷ liền dựa vào ghế,mắt liếc đi chỗ khác húp trà
-bọn trẻ ngày nay chả máu chiến gì,đúng là quá thất vọng-ông lẩm nhẩm
-không phải không máu chiến mà là vẫn có cách khác tích cực hơn mấy cái cách đấy của ông-Nam thở dài nói
-c-con nghe thấy ta nói sao-Xích Quỷ giật mình đánh vỡ tách trà,ông tưởng Nam không nghe thấy
-kiểu gì thì kiểu con vẫn thấy làm bạn bè với người ta,làm cho người ta tin tưởng vẫn là hơn
-sao cũng được,miễn tránh đi là được,nhưng nếu bí bách quá thì cứ áp dụng cách của ta,bao thành công
-vâng,thôi ông về đi để cháu mơ tiếp-nghe đứa cháu nhà mình nói như xua đuổi thì ổng quạo
-ờ thôi ta đi,cháu mà chả chít,mà thôi mơ miết gì nữa sáng rồi
-hả
.
.
.
.
.
.
.
[Ngày hôm sau]
*Bàng bàng bàng*
Tiếp pháo hoa dồn dập cho ngày khai giảng,băng rôn giăng kín cùng những lá cờ treo liền kề nhau,học sinh lúc này đông như kiến cùng với những giáo viên đang đứng nói chuyện rôm rả
Việt Nam đứng trước gương với bộ trang phục màu xanh navy,chỉnh lại cái mũ nồi,trông ổn áp phết.Laos cũng từ phòng tắm đi ra với bộ đồng phục giống Nam,trông mặt cô có vẻ rất háo hứng,khi thấy Việt Nam thì liền gượm ngùng đi tới
-trông tiểu thư dễ thương lắm-Laos nói,Nam nghe vậy thì mỉm cười
-trông cậu cũng dễ thương lắm,nè từ giờ trở đi cậu cứ xưng hô "tớ-cậu" đừng xưng tiểu thư này tiểu thư nọ nữa,nghe xa cách lắm-Việt Nam nói rồi dắt Laos ra ngoài
-v-vâng ạ....
-"sao nắm tay vậy !?!?!!?
A......."
-Laos thấy Nam nắm tay thì liền bối rối,mặt hơi đỏ,nhưng vẫn kệ để Nam kéo đi
Vừa ra khỏi phòng thì liền chạm mặt Mainly,con nhỏ kia thấy Việt Nam cùng với Laos thì hơi khó chịu,mặc dù nó cũng chả hiểu sao,có lẽ do Nam lại quen được 1 đứa nào đó ngang bằng địa vị sao,thế thì nó lại lấy lòng mới được.Nghĩ là làm Mainly liền tiến đến vui vẻ chào Laos mà bỏ qua Việt Nam
-a~chào bạn nhé,bạn tên gì và là nhà quyền quý nào vậy ?-con ả ngọt ngào hỏi,nghe vậy thì Laos ngại ngùng,thật không ngờ những người có địa vị cao ở khu này lại không khinh rẻ mình,lấy hết can đảm Laos liền trả lời lại
-m-mình tên Laos,con nhà Nam tước gia tộc Lanxang,mong cậu giúp đỡ !
-..........chào cậu nhé,mình là Mainly con nhà Bá tước gia tộc Đại Nam-khi nghe thấy từ "Nam tước" thì sắc mặt nó liền thay đổi,không còn hào sản như trước nữa,nói trắng ra là khinh
-"rõ là con nhà hạ lưu thế mà sao lại ở tầng trung lưu thế này,đúng là đáng ghét"-Mainly nghĩ
-vậy là cậu với Việt Nam là chị em hả,bất ngờ thật đó vì cậu chẳng giống Việt Nam tí nào
-à mình là con hoang-càng nghe con nhỏ càng cảm thấy ghét Laos,Laos nghe Mainly trả lời như vậy thì cũng biết là lỡ lời vội vàng xin lỗi
-không sao đâu,mình không để tâm đâu,thôi muộn rồi tạn biệt nhé-nói rồi nhỏ liền quay lưng rời đi không chút luyến tiếc hay nể mặt
Vừa nãy Laos còn nghĩ ai cũng giống Việt Nam,không khinh người nhưng có vẻ con bé đã lầm rồi.Việt Nam nhìn bóng lưng của Mainly rời đi thì nhăn mặt khó chịu,việc chi phải hạ thấp người khác như vậy chứ,đúng là tội nghiệp cho Laos mà.Việt Nam liền nắm lấy tay Laos kéo đi,kéo luôn hồn Laos về với xác
-đi thôi,muộn bây giờ-Việt Nam cười ngọt nói,Laos nghe vậy cuối cùng cũng tìm lại được cảm xúc ban đầu đi theo Việt Nam
Khai giảng thì cũng chả có gì quá đặc sắc,hiệu trưởng trường là 1 vị thầy tên UN,UN ngoài việc giới thiệu,đọc bản chúc mừng từ hoàng gia về ngày nhập học,chúc mừng các em học sinh đã đỗ và vài cái linh tinh khác.Ngoài ra còn công bố lớp học ,phân chia lớp học theo cấp bậc,cứ 30 bậc từ trên xuống thì chia thành 1 lớp,vân vân và mây mây
Việt Nam nghe mà cứ lờ đờ nửa tỉnh nửa mê,vì ông này đứng luyên thuyên suốt 2 tiếng đồng hồ,thầy ở trên tâm huyết giảng hăng say,học sinh ở dưới thì đứa ngủ đứa mê (man)
Sau vài tiếng thì cuối cùng học sinh cũng được giải thoát,Việt Nam và Laos may mắn học cùng lớp,vì thứ hạng của Laos là 28,cả 2 đang đi thì chợt có ai đó vỗ vai Việt Nam
.
Hết
Ngày 15/7/2025-16/7/2025-17/7/2025-18/7/2025
Ok đây là ảnh Việt Nam
Và đây là ảnh của Mainly
Có thể nó ko đẹp lắm nhưng nhìn tạm nhé

,mấy đứa khác như đã nói cứ từ từTui thêm thông tin ở đằng bên,tuy hơi xàm nhưng cũng lm cho ae dễ hình dung ra được hơn đúng chứ

?,đồng phục tui lấy trên mạng thôi,hơi đâu mà nghĩ cho mất thời gian


️,con Mainly thì tui ko chăm chút lắm,nguệch nguệch vài cái là xong,còn Việt Nam thì vẽ lúc bút chì chưa đc tót nên trông.....là vậy đấy



3301 từ