Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)

Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 5: Người quan sát, người đang được quan sát.


~ • ~ • ~
Mở đầu:Đồng hồ điểm 9 giờ sáng, ngày giao lưu thứ hai bắt đầu.Có bảy trò chơi phải được hoàn thành ngày hôm nay và ngày mai.

Nếu là một học sinh được nhóm trưởng cử đi tham gia nhiều trò chơi thì chắc sẽ rất bận rộn.Nhưng bản thân danh sách việc cần làm vẫn giống như ngày hôm qua.Sau khi đến điểm chỉ định thì gặp nhóm đối thủ, người quản trò phổ biến luật chơi và cả 2 sẽ vào so tài với nhau.Mặt khác, những người không tham gia có thể tự do làm bất cứ điều gì họ muốn với thời gian của mình.Tuỳ vào năng lực mà mõi người sẽ có những nhu cầu trải nghiệm khác nhau, và có rất nhiều người tích cực tham gia nhiều thứ nhằm đảm bảo thu thập đủ tem để đổi điểm.Điêu khắcThứ này là một trình độ rất khác so với lớp học nghệ thuật ở trường.

Về cơ bản thì là sử dụng các dụng cụ có sẵn để khắc lên đó Kimachi theo chủ đề tự do.

Đó là một trải nghiệm học tập thú vị.Vì việc quyết định tham gia tất cả các trò chơi nên tôi thực sự không có nhiều thời gian rảnh nên vẫn còn rất nhiều thứ tôi chưa được trải nghiệm.Tôi thậm chí còn muốn ở lại một hoặc hai tuần nếu có thể, dù sao thì 4 ngày 3 đêm vẫn là quá ít.Tôi đã suy ngẫm về điều này khi nhìn vào viên đó Kimachi còn nguyên và những công cụ.Tuy nhiên, 2 nhóm tham gia lần này hầu nhưm không tập trung vào việc tạo ra một sản phẩm hoàn mỹ...

Không, thậm chí không tập trung vào việc điêu khắc mà chủ toàn nói mấy thứ vu vơ.Đối với học sinh bình thường, học tập trải nghiệm chỉ là một phần của cuộc sống học đường...Dù sao thì nó cũng mang lại cho tôi một số lợi thếNgay cả khi một người cụ thể có hành vi dễ thấy như tham gia liên tục thì về cơ bản mọi người chỉ nghỉ đơn giản đó là một người năng động muốn thử trải nghiệm nhiều thứ.

Nhà trường cũng không tiết lộ người tham gia mỗi nhóm trong các trò chơi là ai và thật sự thì các học sinh khác cũng chẳng buồn quan tâm đến nó.

Sẽ không có học sinh nào háo hức thu thập thông tin để điều tra tôi đang làm gì trong buổi giao lưu này cả.

Họ cũng sẽ không quan tâm nếu tôi thắng hay thua vài trận liên tiếp.Ngay cả khi tôi tham gia tất cả 19 trò chơi, tôi e rằng những người duy nhất biết về nó sẽ là nhóm của Nagumo luôn có người đi theo giám sát tôi mọi nơi."

Nhóm của Ayanokouji-kun đã có chuỗi 5 trận thắng ngày hôm qua ha"Kushida-người ở nhóm đối thủ, ngay lập tức đến bắt chuyện với tôi."

Đó là công lao của đám kouhai năm nhất thôi.

NHóm của cô cũng đã thắng được 4 trận thì cũng có thể xem là rất giỏi rồi."

Trận thua duy nhất của nhóm Kushida là trước nhóm được tạo ra để gặt giải nhất của Nagumo."

Về cơ bản bọn mình cũng đã thống nhất ngay từ đầu là chỉ đơn giản tận hưởng mọi thứ là chính, thắng thua không quan trọng.

Mình cũng không muốn tham gia đâu nhưng do mọi người cứ nói mãi nên đành phải tham gia một lần vậy."

Nói xong, Kushida gần như vẫn giữ nguyên nụ cười và thốt ra những lời "chân thành" của mình."

Thật nhàm chán.

Điều này thật nhảm nhí, nhà trường nên dẹp mẹ mấy thứ này đi."

"Cô thì lúc nào chẳng nói một đằng làm một nẻo"Thật ngạc nhiên là cô ấy có thể nói những lời ác độc mà không mất đi biểu cảm."

Dù sao thì ngoài cái mặt thân thiện này ra thì mình có gì tốt đẹp nữa đâu.

Thành thật mà nói, mình thật sự không thích việc phải đi giao lư một chút nào cả.

Mình không thể thoải mái khi luôn có người nhìn mình trong căng tin, ký túc xá, nhà tắm và mọi nơi khác."

Có vẻ như cô ta chỉ thật sự muốn quay trở lại cuộc sống thường ngày càng sớm càng tốtThôi thì âu cũng là cái giá của việc xây dựng hình tượng con ngoan trò giỏi, việc phải cố gắng gồng mình gần như mọi lúc mọi nơi trong buổi giao lưu này thạt sự đã gây áp lực lớn lên đối phương"Đừng tạo ra quá nhiều áp lực rồi bùng nổ nhé."

"Điều đó không thành vấn đề vào lúc này.

Bởi vì gần đây mình cũng đã trút được sự ức chế của bản thân lên 2 người đó."

Hai người đó chắc chắn là Horikita và Ibuki."

Có vẻ như cô đã thua nhóm của Horikita."

"Việc luôn nghiêm túc một cách ngu ngốc với những điều mình đang làm khiến cho họ không dễ dàng gì từ bỏ nhỉ?

Hôm qua, Katsuragi-kun không giỏi trong việc tạo hình thuỷ tinh, nên cậu ấy đã đứng xếp hàng nhiều lần và luyện tập chăm chỉ."

Đối với trải nghiệm chế tạo, do hạn chế về số lượng giáo viên chuyên môn và trang thiết bị nên không thể có nhiều người tham gia cùng một lúc.Nếu đến ngay lúc có 2 nhóm đang đối đầu với nhau thì lại càng phảo đợi thêm nữa.

Nếu bạn vẫn muốn tham gia, bạn sẽ phải xếp hàng chờ."

Nagumo-senpai có vẻ như đã quyết tâm thực hiện điều đó và các thành viên trong nhóm của anh ấy cũng nghiêm túc làm điều đó."

"Cậu có nghĩ họ sẽ giành chiến thắng mà sẽ không thua bất cứ một nội dung nào không?"

"Với năng lực của họ và các nhóm khác không có biện pháp ngăn chặn thì điều đó hoàn toàn có thể xảy ra."

Kushida tò mò hỏi đáp lại câu trả lời của tôi:"Chà, nên phải nói đến biện pháp thì...

Suy cho cùng thì cố gắng luyện tập thật tốt và cầu mong đối thủ mắc sai lầm thì ngoài ra không thể làm gì khác cả, phải không?

Cùng lắm thì nhóm trưởng có thể biết cách chọn đúng người đúng với nội dung lợi thế của họ...."

"Thât ra thì đó chỉ là những cách để có thể mang lại chiến thắng đường đường chính chính thôi,mọi thứ vẫn có thể được dàn xếp thông qua việc đi đêm với nhau mà.

Với tôi thì tất cả mọi thứ không thể trao đổi chỉ đơn giản là chưa ra được cái giá phù hợp, chỉ cần giải quyết xong điều đó thì mọi thứ sẽ vô cùng dễ dàng hơn nhiều."

Tất nhiên, hiệu quả đến đâu lại là một câu chuyện khác.Cuối cùng, đó chỉ là một trong những cách để tăng tỷ lệ chiến thắng.Kushida tưởng tượng ra cảnh tượng đối phương đến đàm phán."

Thật vậy, nếu cậu có thể cho mình khoảng 10000 điểm thì gần như không có lý do gì để từ chối, mình cũng sẽ sẵn sàng nhường chiến thắng cho cậu.

Nhưng cứ tiếp tục lặp lại điều đó thì chẳng phải sẽ bị hao hụt vô cùng lớn sao?

"Cho ai và cho bao nhiêu tất nhiên là tùy vào sự thương lượng.

Giả sử 10000 điểm cho mỗi người ở mỗi trận, thì 5 người nhóm đối thủ sẽ cần đến con số gấp 5 lần như thế .

Ngoài ra có thể chỉ chi cho nhóm trưởng nhóm đó, nó có thể sẽ giảm được chút đỉnh nhưng về cơ bản thì cũng dao động từ 20000 cho đến 30000 điểmTóm lại thì tôi không nghĩ điều đó sẽ có thể được thực hiện trong buổi giao lư lần này bởi rất nhiều bất cập mà nó đem lại.Nếu nhóm Kiryuin tiếp tục mua chuộc đối thủ để giành được 16 hoặc 17 trận thắng, thì một nhóm đang muốn giành chiến thắng sau cùng như Nagumo thậm chí có thể nâng giá lên nhiều lần để khiến cho các nhóm khác cản đường chúng tôi.

Nếu hai nhóm kết thúc ở vị trí thứ 2 hoặc 3 thì về cơ bản là hoàn toàn không thể thu lại được số điểm bỏ ra."

Đó là lý do tại sao không ai làm điều đó, nó không đáng để phải mạo hiểm."

Người duy nhất quan tâm đén việc đứng đầu trong buổi giao lư này chắc chỉ có Nagumo."

Có cách nào để làm điều đó mà không tốn điểm không?"

"Thật ra cũng có nhiều cách khác để không làm mà vẫn có ăn.

Ví dụ như cố tình ngăn cản hay quấy rối các học sinh có năng lực ở các nhóm đối thủ để họ không thể tập trung vào thi đấu.

Dù sao thì việc đánh giá mọi thứ qua OAA giờ đã trở thành một điều vô cùng bình thường."

Bao vây, đe doạ và ngăn cản học sinh của nhóm đối thủ cũng có thể có hiệu quả."

Nó giống như chiến thuật thông thường của Ryuuen-kun vậy."

"Đúng vậy.

Nhưng về cơ bản thì nó cũng có những vấn đề không khác gì việc đi đêm hối lộ mà chúng ta vừa nói lúc nãy""Vậy suy cho cùng thì nó cũng không đáng để phải mạo hiểm, đúng chứ?"

"Đúng là như thế."

Đúng lúc đó, người hướng dẫn trong bộ áo liền quần xuất hiện và ra lệnh cho học sinh tập trung lại."

Mình sẽ luôn ủng hộ nhóm của cậu.

Mình sẽ rất vui nếu Horikita-san bị đánh bại."

Mặc dù mối quan hệ của họ đã trở nên tốt đẹp hơn nhưng tôi chắc chắn cô ấy cũng giống như Ibuki, đều luôn hy vọng Horikita sẽ thua.Có lẽ vì thế mà mối quan hệ giữa ba người này cân bằng một cách thần kỳ."

Ý cô là sẵn sàng nhường chiến thắng cho tôi trong trò này sao?"

"Ồ, ai biết được~"Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Kushida, nhưng cô nàng gần như không có ý định nhường.Cuối cùng là kết quả trận đấu với nhóm Kushida: nhóm chúng tôi thắng 3:2.Phải nói là nhờ tôi có góc nhìn nghệ thuật nhiều hơn các học sinh khác nên chiến thắng của tôi là điều dễ hiểu.Sau đó, các cuộc trao đổi buổi sáng và buổi chiều được tổ chức.PokerĐây là nội dung thứ 7 kể từ ngày đầu tiên.

Lần đầu tiên có một trò có yếu tố may mắn.Kết quả: Tất cả mọi người ngay cả tôi đều hoàn toàn bị các học sinh tự nhận là đồ đệ của một vị sư phụ họ Cao và bảo sẽ không làm ổng thất vọng đánh bạiBây giờ tôi chỉ còn có một trò nữa có thể thua mà thôiTuy nhiên có vẻ poker đã mang lại một hiệu ứng khác với 6 trò trước, mọi người đều chơi với tinh thần nghiêm túc muốn sát phạt lẫn nhauVẽ tranh phấnVẽ bằng phấn trên bảng đen có kích thước vừa phải.

Mặc dù không có quy định là phải vẽ một tác phẩm của riêng mình hay là sao chép từ nguồn có sẵn nhưng đó thật sự vô cùng khó nhằn.

Phấn khác với các dụng cụ tô màu thông thường như cọ, bút màu.

Cảm giác độc đáo của nó khiến tôi càng thấy phân khích và hứng thú hẳn.

Dù không hề dễ dàng nhưng theo một nghĩa nào đó nó lại trở thành khoảnh khắc mở ra cánh cửa cho tôi đến với một thế giới nghệ thuật mới.Kết quả của cá nhân của tôi bằng cách sao chép một tấc phẩm nào đó trên mạng đã kết thúc bằng chiến thắng.

Nhóm cũng thắng 3:2.Đánh GolfKhác với những trò buổi sáng tổ chức trong nhà, chúng tôi di chuyển ra ngoài sân golf nhỏ để trải nghiệm chơi golf.Mặc dù tôi nghĩ sẽ có nhiều nam sinh tham gia hơn nhưng tôi không nhận ra rằng việc tất cả những người tham gia đều là nam là một hiện tượng hiếm gặp.Việc họ đều nửa vời và không có kinh nghiệm trong trò chơi này đã ảnh hưởng đến điều đó.

Nó sôi động như một ván bài poker, nếu không muốn nói là còn hơn thế.Tôi vẫn giành chiến thắng trong trận chiến cá nhân nhưng 4 thành viên còn lại của nhóm lại thua với tỷ số sít sao.

Đây là trận thua thứ 2 của nhóm.PatchworkMột từ mà tôi thường không nghe thấy.

Patchwork là quá trình ghép các mảnh vải nhỏ lại với nhau để tạo thành những mảnh lớn hơn.

Nó được đánh giá dựa trên mức độ hoàn thành trong thời gian quy định cũng như về thiết kế của nó.

Đối thủ lần này là nhóm Tatebayashi-nhóm mà Kouenji tham gia và đã gây náo loạn trong ngày đầu tiên.

Thành tích trước đó của họ là 1 trận thắng và 9 trận thua.

Năm cô gái tham gia đều là những người giàu kinh nghiệm.

Trong trận chiến cá nhân của mình, tôi đã phải đối đầu với Inokashira, người giỏi nhất trong số đó, nên tôi thực sự không may mắn.Kết quả: Thất bại thứ hai trong với cá nhân tôi, thất bại thứ ba với nhóm.Bắn cungCố gắng tạm biệt trận thua thứ 3 của nhóm.

Một môn thể thao ngoài trời khác.Ngay cả khi bạn chưa từng chơi nó trước đây, bạn vẫn có thể tưởng tượng một cách đơn giản dựa trên các quy tắc rằng đây là một môn thể thao cạnh tranh bắn mục tiêu bằng cung trong điều kiện một chọi một.Thông thường, mũi tên được bắn bằng cung vào mục tiêu cách 70 mét.

Vì đây là giao lưu vui vẻ nên chỉ đặt ra mục tiêu 20 mét.

Có 6 mũi tên được gán cho mỗi người.

Mười điểm được khi bắn trúng hồng tâm và một điểm khi bắn trúng vòng ngoài cùng của mục tiêu, và người chiến thắng được xác định bằng tổng số điểm.Mặc dù có một sơ suất nhỏ và khi Morishita dùng chủ động tham gia nhưng không bằng trúng lần nào nhưng nhờ tôi và những người khác nên chung quy cả nhóm vẫn thắngLàm thuỷ tinhTrò chơi cuối cùng vào ngày thứ hai là làm thuỷ tinh.

Cơ sở này có một xưởng quy mô khá lớn, trong đó những thứ được làm bên trong có thể được lấy lại và đó là một phần của việc học tập trải nghiệm khá phổ biến với học sinh.Đối thủ là một nhóm có tỷ lệ thắng rất thấp và không quan tâm đến thắng thua.

Họ tạo ấn tượng rằng họ đang làm công việc của riêng mình theo ý thích của họ.Tác phẩm cá nhân của tôi được khen ngợi về độ hoàn thiện và tốc độ sản xuất, và tôi đã giành chiến thắng.Chủ lực của nhóm trong trò này là Hiyori đã thể hiện kỹ năng và khiếu nghệ thuật xuất sắc, góp phần vào chiến thắng chung.Khi ngày thứ hai kết thúc, kết quả của nhóm chúng tôi là 9 thắng và 3 thua sau 12 trận.Phần 1:Thời gian đã sắp đến 6 giờ chiều. và cuộc họp trao đổi đã kết thúc.Phòng chờ bên ngoài tòa nhà bắt đầu sôi động hơn một chút.Đồ uống được cung cấp miễn phí với cốc giấy được bày biện."

Nhóm của cậu có vẻ đang làm rất tốt đó."

Sanada, người đến gần như cùng lúc với tôi, tiến lại gần tôi.Nhóm Kiryuin hiện đang đứng ở vị trí thứ 6 với 9 trận thắng và 3 trận thua.Tùy thuộc vào kết quả ngày mai, khả năng cao chúng tôi sẽ có giải cao"Cái này phải cảm ơn mọi người trong nhóm chứ không riêng gì tôi"Đặc biệt, Hiyori có thể nói là người đã cống hiến nhiều nhất.Đối với các trò đòi hỏi năng lực kỹ thuật và óc thẩm mỹ, chẳng hạn như patchwork hoặc làm thủy tinh, Hiyori đã thể hiện khả năng thích ứng tuyệt vời."

Các học sinh lớp A thế nào?

Họ có hợp tác tốt không?"

Có lẽ lo lắng cho các bạn cùng lớp của mình, Sanada hỏi với một chút kiềm chế."

Hashimoto hiện không tham gia các trò chơi, cậu ấy phụ trách việc đánh giá năng lực đối thủ và chọn người tham gia.

Yamamura cũng tích cực tham gia và thực sự đang có chút thành quả."

Nhưng gần đây Yamamura đang cảm thấy hơi chán nản, đó là điều tôi không nói đến mà chỉ nói với Sanada những điều tốt đẹp.

Và cậu ấy rất vui vì thấy các bạn của mình đều đang làm tốt."

Và còn Morishita...

Chà, cô ấy khá hợp tác...

Không, tôi phải nói rằng cô ấy là một nhân vật khá..."

"Cá tính phải không?"

Morishita hoàn toàn trái ngược với Hiyori, tương đối vụng về.Mặc dù cô ấy tham gia trò chơi một cách nghiêm túc nhưng nó hoàn toàn không có kết quả tốt.

Những thứ cô ấy làm ra thật kỳ lạ, có lẽ cô ấy có một phạm trù nghệ thuạt khác hẳn với tôi.Cô ấy bắn cũng hôm nay cũng tương đối là tệCứ thế, chúng tôi vừa trò chuyện vừa thưởng thức đồ uống, tôi cầm cốc giấy rót trà, còn Sanada chọn cà phê nóng."

Thành thật mà nói thì thật tốt khi lần này ba người họ có thể được xếp cùng nhóm với Ayanokouji-kun"Đáng lẽ phải có phần lịch sự nhưng lời nói của Sanada khiến tôi hơi lo lắng."

Sao cậu lại nghĩ vậy.

Có rất nhiều học sinh khác có thể đối xử tốt với họ, phải không?"

Trong lớp của Horikita, Yosuke và Kushida có năng lực hơn tôi ở mẳng đó vào thời điểm này."

Chà, Sakayanagi-san thật sự rất coi trọng cậu.

Thậm chí tôi có thể nói rằng cô ấy nhìn Ayanokouji-kun một cách đặc biệt.

Kitou-kun vốn đã rất tức giận sau bài kiểm tra vừa qua, đã có thể kiềm chế bản thân lần này vì Hashimoto- kun có Ayanokouji-kun bên cạnh."

Đối với Hashimoto, kể từ ngày cậu ấy đến phòng tôi, vận may của cậu ấy liên tục đến một cách bất ngờ."

Cả ba người họ có hòa hợp với nhóm không?

Hashimoto-kun thì tôi không có gì lo rồi, nhưng tôi e rằng điều đó không dễ dàng với Morishita-san và Yamamura-san."

"Tôi không chắc nữa.

Thành thật mà nói, chúng tôi đa số giao mọi việc cho các cô gái...

Cậu lo lắng sao?"

Sanada có suy nghĩ gì về hai người đó không, hay chỉ đơn giản lo lắng cho các bạn cùng lớp của mình.Tính cách của họ đều đặc biệt đến mức không thể tin được."

Thực ra, tôi thường khá quan tâm đến Morishita-san và tôi đã trông chừng cô ấy suốt thời gian qua."

"Nếu bạn gái Miya của cậu nghe được điều đó, em ấy sẽ khóc mất."

"Eh?

Không, tôi không có ý đó.

Trái tim tôi chỉ dành cho Miya-chan thôi!"

Sanada, người luôn bình tĩnh, hoảng hốt và sửa lại câu nói của tôi.Cậu ấy truyền đạt một cách mạnh mẽ rằng bản thân không muốn bị hiểu lầm."

Chỉ là hồi năm nhất bọn tôi ngồi gần nhau mà thôi...

Cô ấy là kiểu người bạo dạn, nghĩ gì thì nói đó, nên rắc rối lắm"Đánh giá về hành vi gần đây, cô ấy thực sự đã thẳng thắn khi hỏi tội Hashimoto."

Có vẻ như cô ấy cứ như là người ngoài hành lang của lớp nhỉ."

"Ừ...

Nói trắng ra thì, đó là những gì mọi người trong lớp nghĩ về cô ấy."

Lớp của Sakayanagi không giống lớp của Ichinose vốn cả lớp đều thân thiết.

Việc có người bạn thích và người bạn ghét là điều bình thường, và điều đó thể hiện qua thái độ của bạn."

Dù sao thì mọi người có nói gì đi chăng nữa thì vốn bản thân Morishita cũng chẳng màng để tâm đến, đúng không?"

Nếu bản thân Morishita không quan tâm đến hiện trạng và sống đúng với bản chất của mình thì không ai khác nên can thiệp.Đó là lý do Sanada mới dừng lại ở việc quan sát."

Ừ thì...

Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy lo lắng về điều đó cả."

"Tôi không nghĩ có nhiều điều phải lo lắng, nhưng tôi hiểu Sanada đang nói gì.

Vẫn còn một ngày rưỡi nữa nên tôi sẽ để mắt đến cô ấy."

"...

Cảm ơn cậu."

Sanada thở vào cà phê nóng trong cốc giấy rồi uống hết trong một hơi.Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc...."

Sanada-senpai!"

Trong khi chúng tôi đang nghỉ giải lao, Miya lớp 1B, nhìn thấy Sanada và chạy tới.Sau đó cô ấy nhận thấy tôi đang đứng cạnh Sanada và hoảng hốt chào tôi."

Vậy tôi không làm phiền cậu nữa.

Tôi về phòng đây, tạm biệt Sanada""Vâng, tạm biệt."

Họ hẹn hò chưa lâu nhưng có vẻ rất thân thiết.Tôi có thể tưởng tượng việc họ cùng nhau tận hưởng tuổi trẻ của mình trong câu lạc bộ thổi kèn, giống như những học sinh bình thường.Thay vì làm bóng đèn, tôi đi tìm ban gái mình để tâm sự còn hơn.Phần 2:Bữa tối đã kết thúc và hầu hết học sinh đang nghỉ ngơi trong phòng hoặc trong nhà tắm.Lúc này, Tokitou nhận được tin nhắn từ Ishizaki và lặng lẽ rời khỏi phòng.Nhóm của Tokitou là nhóm của một trong những thành phần phiền toái nhất trong năm nhất- Housen Kazuomi .

Tuy nhiên, Tokitou vôn cũng chẳng để Housen vào mắt, thậm chí còn thẳng thừng phản đối thái độ thô lỗ của Housen.Tokitou không phải là một chiến binh mạnh mẽ, cũng không thông minh và cũng không có khả năng ăn nói trôi chảy.Sở dĩ Tokitou không sợ Housen chắc chắn là do kinh nghiệm của hai năm qua.

Cậu ta vẫn luôn có thể duy trì thái độ thách thức chống đối của mình ngay cả khi dưới sự thống trị độc tài của Ryuuen.Khi cậu ta đến nơi hẹn từ trước, xung quanh rất yên tĩnh và không có ai.Vị trí được Ishizaki hẹn gặp là lối vào lớp học làm đồ gốm.Nhìn qua cửa sổ hành lang, người ta có thể tìm thấy những kệ đựng tác phẩm của học sinh."...

Mé nó chứ, gọi mãi mà vẫn không bắt máy."

Ngay lúc đó Tokitou sốt ruột lấy điện thoại di động ra và nhét lại vào túi."

Xin lỗi đã để mày phải đợi."

"Mày muốn gì đây, Ishizaki?"

Tokitou nói bằng một giọng thiếu kiên nhẫn khi nhìn Ishizaki đang bước đi chậm rãi, nhưng Ishizaki không trả lời mà bước đến gần Tokitou."

Bộ mày không hiểu tại sao tao lại muốn gặp mày à?"

"Đậu mé, mày đùa bố mày đấy à...

Ngoài việc bảo muốn gặp tao ra thì mày còn viết gì nữa đâu."

Thông điệp duy nhất được gửi đi là một tin nhắn có thể khiến người nhận cảm thấy sự cấp bách kiểu như "Mau đến đây"."

Ừ thì, tao biết nói ra thì có phần hơi kỳ nhưng....

Tao cũng không biết."

Bản thân Ishizaki-người gửi tin nhắn, thậm chí còn không hiểu về nó."

Sự kiên nhẫn của một con người cũng có giới hạn thôi nhá--"Ngay lúc Tokitou sắp bùng nổ vì bất mãn, cậu đột nhiên cảm thấy một áp lực mạnh mẽ từ phía sau.Khi trấn tĩnh lại, cậu ấy đã bị ép vào tường."

Này, thằng nào dám..."

Tiếng cười của quỷ dữ vang lên từ tai cậu ta."

Ryuuen...?

Tại sao...?

Cái quái gì vậy!"

Tokitou bị sốc nhưng vẫn kiềm chế không chùn bước, đưa mắt nhìn về phía sau."

Có vẻ như sau chừng đó lời đe doạ của tao vẫn chưa đủ cho cái đầu của mày thông được những gì bố muốn nói nhỉ?."

Tokitou bị một lực rất mạnh đè xuống, dù cố vùng vẫy nhưng cũng không thể trốn thoát.Dù cậu ấy có thoát ra được trong chốc lát thì rõ ràng Ishizaki đang ở bên cạnh quan sát, sẽ đến hỗ trợ Ryuuen."

Tao không hiểu...

Mày đang nói về cái gì vậy..."

Cánh tay bị kẹp chặt, cơn đau dần dần truyền đến lưng."

Thật sự không hiểu à?"

Thực ra có một chuyện đã xảy ra, nhưng chỉ có thể giả câm không nói ra."

Tao đéo làm gì cả..."

"Mày không cần phải nguỵ biện vì việc mày làm tao biết hết rồi."

"Huh?

Cái gì?

Mày đang nói về cái gì vậy?"

Dù vẫn giả vờ như không biết nhưng nhịp tim của Tokitou vẫn tiếp tục tăng nhanh.Cậu ấy cầu nguyện rằng những gì được phát hiện không liên quan gì đến sự việc đó, nhưng hy vọng đó ngay lập tức tan vỡ."

4 lần...Chính xác là 4 lần kể từ khi chúng ta đến đây, tao đã được thông báo về việc mày gặp mặt Sakayanagi."

Khi Tokitou nghe thấy tên Sakayanagi, cậu ta biết mình không thể qua mặt được đối phương."

Tao chỉ tình cờ gặp cô ấy và nói chuyện phiếm thôi.

Thế thì có gì sai...!"

"Mày tưởng tao là thằng nhóc lên 3 mà tin cái lý do này của mày à."

Xét theo tần suất tiếp xúc với các thành viên khác trong nhóm thì có hơi quá nếu nói rằng họ tình cờ gặp nhau."

Và mày nói rằng mình không biết chuyện gì xảy ra?

Điều đó thật nực cười."

"Mày..."

Thấy lời nói dối đã bị phá vỡ, Tokitou liếc mắt.Mặt khác, Ryuuen lại tiến tới, đưa mặt lại gần để buộc cả hai phải giao tiếp bằng mắt."

Cô ta giờ sắp nghẻo rồi, sang kỳ thi cuối học kỳ 3 này là tao làm lễ mở cửa mả tiễn xuống mộ luôn... và tao đã ngầm ngụ ý là mày tốt nhất đừng làm mấy trò ngu ngốc sau lưng tao rồi phải không?"

Ryuuen đã ra lệnh cho Kondou và Yajima-những người cùng nhóm với Sakayanagi theo dõi đối phương khi danh sách nhóm được công bố trên xe buýt.

Lúc đó xe buýt không ồn ào nên không thể nào Tokitou không nghe thấy được.

"Chỉ là nói chuyện phiếm thôi mà...Có cần phải làm gắt vậy không?"

"Tất nhiên.

Mày quên mất những gì tao từng nói trước đây rồi à.

Hoặc là mày đéo làm gì còn nếu không thì phải khiến cho Sakayanagi bị tổ thương một cách triệt để không thể ngóc đầu lên được mới có thể đánh bại cô ta.

Mày có nghĩ là tụi nó sẽ nói chuyện phiếm không, Ishizaki?"

Không hề!"

"Thấy không?

Đến thằng đầu óc ngu si như Ishizaki còn thấy đáng nghi thì với một đứa khôn hơn nó một chút là mày thì sao không hiểu được vấn đề chứ?"

Hành vi của Tokitou hoàn toàn với những gì cậu ấy nói.Trong báo cáo, Tokitou không chỉ trò chuyện mà còn thỉnh thoảng động viên Sakayanagi."

Và mày còn dám đe doạ thằng Isoyama vô tình chứng kiến phải giữ bí mật chuyện này cơ đấy.

Mày nghĩ nó sợ mày hơn tao à?"

Ishizaki, người đang lắng nghe ở bên cạnh, gật đầu mạnh mẽ."

Đã đến lúc mày học được bài học của mình rồi, Tokitou.

Tốt nhất là mày nên ăn năn mà nhận lỗi rồi thề trung thành các thứ gì đó đi, Ryuuen-san sẽ tha thứ cho mày."

Thề sẽ trung thành ở đây ít nhất sẽ được giải thoát.Nhưng Tokitou mím chặt môi tiếp tục đấu tranh để thoát khỏi sự ràng buộc của mình và trừng mắt nhìn Ryuuen."

Tao... tao chỉ..."

"Chỉ là cái gì?"

Trốn tránh cũng chẳng ích gì, hay đúng hơn là Tokitou cảm thấy thật ngu ngốc nếu tiếp tục trốn tránh, và nói ra những suy nghĩ của mình trong sự khó chịu."

Tao chỉ đơn giản là muốn an ủi cho Sakayanagi- người đang chán nản vì bạn của cô ấy bị đuổi...

Ngoài ra không có gì khác."

"Haha, mày muốn 'an ủi' Sakayanagi trên giường đến thế cơ à?"

"Không, không phải!

Hoàn toàn không phải như vậy!"

"Tao thì thấy như vậy nó lại dễ hiểu hơn nhiều đó?"

Ryuuen tiếp tục với một nụ cười."

Thế này đi, tao và các anh em sẵn sàng giúp đỡ đồng chí đây dàn cảnh để có thể 'an ủi' con què đó một cách mãnh liệt.

Dù sao vốn cơ thể cô ta đã nát rồi giờ tinh thần cũng nát theo luôn, vậy nên mày có làm cô ta nát thêm chút nữa thì cũng đâu có vấn dề gì phải hông?"

Đối mặt với lời thì thầm của ác quỷ, cơn giận dữ của Tokitou lập tức lên tới đỉnh điểm, và ngay lập tức cậu đã thoát khỏi sự việc bị khoá tay bằng một sức mạnh vượt quá giới hạn vốn có của bản thân."

Đậu xanh rau má, câm cái mõm chó của mày lại !"

Bị thúc đẩy bởi những cảm xúc giận dữ của mình, cậu ta cố gắng tóm lấy Ryuuen bằng cả hai tay, nhưng đối phương ngay lập tưsc né khỏi tầm tấn công.

Và rồi từ đâu một cú đá giáng xuống và rồi cậu ta lại bị khống chế tiếp."

Ôi trời, to chỉ troll mày chút thôi mà, đừng có căng thẳng thế.

Dù sao thì mày cũng nên cống hiến chút cho lớp bằng cách đẩy Sakayanagi đến gần hơn với tuyệt vọng chẳng hạn""Tao sẽ không bao giờ nghe theo lệnh mày, Và tao sẽ không bao giờ cống hiến gì cho mấy cái trò đê hèn của mày hết..."

Tokitou đã nói rõ rằng bản thân sẽ không bao giờ nhượng bộ trước những lời đe dọa và vẫn sẽ tiếp tục không có ý định muốn làm tổn hại đến Sakayanagi tron tương lai.Ryuuen nhận ra sự phản kháng của Tokitou không phải là lời nói nhưng hoàn toàn không có ý định buông tay."

Một ngày nào mày còn ở dưới bầu trời của bố thì mày đéo có quyền từ chối.

Bố sẽ bắt mày phải nhớ điều đó""Này, mày định làm gì tao--"Ryuuen nắm chặt tay trái trước khi Tokitou kịp nói hết câu và đấm vào bụng đối phương không thương tiếc."

Ugh..."

Tokitou không thể chịu được cơn đau nhói này và tỏ ra đau đớn khi đầu gối bắt đầu khuỵu xuống.Nhưng vì vẫn đang bị Ryuuen giữ nên cậu thậm chí còn không được phép tiếp đất bằng hai đầu gối."

Ở đây đéo có camera đúng không, Ishizaki?"

"Vâng!

Em đã kiểm tra nơi này rồi!"

"Không thể tin được mày lại bán mạng cho cái loại chó má này..."

Tokitou cảm thấy tức giận trước thái độ của Ishizaki và bắt đầu chửi bới."

Tao biết mày đang muốn nói gì, Tokitou.

Về cơ bản thì cái lớp này ngoài tao ra không ai nắm được đâu, chẳng qua là lúc đó có chút việc nên tao tạm thời lui về một thời gian.

Lúc đó mày hẳn phải cảm thấy rất tuyệt nhỉ."

"Ừ...

Tao cảm thấy mày lúc đó giống như nhà vua nhận ra mình đang khoả thân trong truyện cổ tích vậy...

Nhìn thấy như vậy, tao thấy hả lòng hả dạ lắm"Ishizaki lấy tay che mặt khi nghe những chửi bới không hề nao núng của Tokitou.Chỉ cần có những lời nói thiếu tôn trọng sẽ bị đánh không thương tiếc, Ishizaki đã học được điều đó qua cơ thể mình từ lâu.Nhưng thay vì tiếp tục gia tăng nỗi đau thể xác, Ryuuen lại tỏ ra hài lòng."

Thật đáng tiếc, của Caesar thìì vẫn phải trả về cho Caesar thôi, không thể nào khác được.

Sao, tức giận lắm à?"

Chỉ cần nhìn qua một lượt, có thể thấy rõ những người bên dưới sẽ nghĩ gì.Nhưng thái độ của Ryuuen sẽ không thay đổi vì điều đó."

Mày ghét tao lắm phải không?"

"Ghét...Tao không chỉ ghét mà còn muốn giết mày..."

"Nói thật thì số thằng nói câu đó còn nhiều hơn số ngón tay ngón chân của tao cộng lại nữa.

Dù sao thì tao xưa nay chưa ngán bất cứ cuộc đấu nào.

Nhưng mà tốt nhất mày cũng nên chuẩn bị tinh thần vì một khi mày làm tao cáu lên thì đéo biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu"Ryuuen không sợ mình sẽ thua trong bất cứ trận đấu tay đôi nào, điều đó không chỉ rõ ràng với Tokitou mà còn với đa số mọi người xung quanh cậu ta.Đó là lý do khi nào có kẻ muốn đứng lên làm phản, cậu ta sẽ luôn trong tâm thế sẵn sàng để đánh đối phương đến chết"Một lần cuối cùng, mày có hiểu những gì tao vừa nói không?

Đó là một lời khuyên chân thành của tao.

Nếu đã hiểu rõ vấn đề thì tốt nhất đừng nghĩ đến việc giúp đỡ Sakayanagi."

Mặc dù nắm đấm đã siết chặt thì cậu ta vẫn muốn cho đối phương một cơ hội quay đầu lần cuối cùng.

Tokitou dù tay đã gần như liệt nhưng vẫn không chịu thua"Nếu tao...

Nếu tao không làm theo thì sao...?"

Trước câu hỏi thừa của Tokitou, Ryuuen vui vẻ mỉm cười."

Vậy thì tao sẽ nghiền mày ra cám... nói thế cho nó vuông."

Cho dù đối phương có không vung nắm đấm lên đánh lại thì vẫn phải chịu một trận đònVới cậu ta thì khi có những kẻ không chịu tuân theo mình thì đây là cách đơn giản nhất để có thể "giáo dục" lại bọn chúng"..........!"

Dù bị đe dọa nhưng Tokitou vẫn không mất đi sự thách thức và tiếp tục trừng mắt nhìn Ryuuen."

Vậy thì mày xong rồi, Tokitou.

Tao phải thừa nhận là nhìn cái mặt mày làm tao ngứa mắt lắm rồi, vậy nên bố sẽ cho mày một voucher chỉnh sửa khuôn mặt nhà làm miễn phí ngay và luôn."

Tokitou nhìn cánh tay vẫn còn đau nhức của mình và chuẩn bị tinh thần cho một tình huống mà bản thân không thể trốn thoát."

Đừng lo lắng, vì mày là một thằng rất quân tử nên tao cũng sẽ đối xử mày một cách quân tử, mày có thể tấn công bất cứ khi nào mày thấy ổn.

Ishizaki, mày cứ đứng đó thôi."

Ryuuen cho Tokitou một lúc để lấy lại hơi và có quyền tấn công trước, lùi lại một bước với hai tay dang rộng."

Vậy thì tao cũng sẽ... dùng nắm đấm để khiến mày phải tâm phục khẩu phục..."

Tokitou tự nói điều này với chính mình trong khi vung nắm đấm.Về mặt chiến đấu, giữa hai bên có sự khác biệt lớn.Tuy nhiên, Tokitou đã định sẳn rằng cho dù không đánh lại thì cũng phải chơi cho đến ngọc đá cùng tan.

Cậu ta đã sẵn sàng vung nắm đấm vào mặt Ryuuen.Cho dù yếu tố bất ngờ vốn cũng chẳng mấy có lợi thế khi đối đầu với Ryuuen nhưng mà không thử thì sao biết đượcNgay khi Tokitou chuẩn bị sẵn sàng đấu một trận sống mái với đối thủ thì một nhân vật bất ngờ xuất hiện."

Này, paisen.

Rốt cuộc giờ này rồi mà mày còn chạy đi đâu vậy hả?

Làm lãng phí thời gian vàng bạc của bố để mà tìm mày đó..."

Người xuất hiện ở đây là Housen đang đặt tay lên cổ, học sinh lớp 1D.

Người này đã có thời đụng độ với Ryuuen hồi sơ trung."

Tóm lại là máy đến đây làm cái gì thế, Tokitou-paisen?"

"Không có gì, mà có thì cũng éo liên quan đến mày..."

Ngay cả khi ở cùng một nhóm, Tokitou cũng không thể lộ rõ sự yếu đuối mà nói ra mọi chuyện đượcNhưng nó sẽ chẳng là gì khó hiểu khi Tokitou vẫn nắm chặt tay và đối đầu với Ryuuen.Dù sao đó là vấn đề nội bộ của lớp, hơn nữa senpai không thể để kouhai thấy được sự yếu đuối của mình nếu không thì sẽ vô cùng ảnh hưởng đến dành dự.

Và quan trọng là nó không lirn quan gì đến nhóm trong bài kiểm tra giao lưu này"Cút đi cho bố đỡ chướng mắt!"

Để không làm hỏng bầu không khí, Ryuuen nhẹ nhàng xua tay cố gắng đuổi Housen đi."

Dù sao thì tiện thề đã ra đây rồi thì mua hộ bố mày lon bò húc cái nhé, paisen.

Mua thêm cho toàn bộ bọn năm nhất luôn đê."

Mặt khác, Housen hoàn toàn phớt lờ Ryuuen và nói với Tokitou bằng giọng giễu cợt."

Hả?

Mày đang xàm lìn cái gì thế...?"

Ryuuen nhìn Tokitou ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì và ngay lập tức tiến đến giáng cho đối phương một cú đấm vào mặt vì sai lầm xao nhãng trong trận chiến của mình."

Guwah...?"

Tokitou thậm chí còn phát ra một tiếng thét đau đớn trước khi kiẹp hiểu chuyện gì dang xảy ra."

Biến cho khuất mắt tao, Housen.

Lúc này tao không có ý định gây nhau với mày."

"Ai quan tâm.

Tao đang tìm Tokitou-paisen của nhóm tao và mày mới giáng cho nó một cú đấm không thương tiếc.

Mày nghĩ tao sẽ bỏ qua việc mày dám ra tay với người của nhóm tao à?"

"Hah.

Bố thừa hiểu tính nết của mày rồi nên đừng có mà xạo nữa.

Thằng nào bảo mày đến vậy?"

Ryuuen tự hỏi liệu có ai đứng sau Housen không."

Không liên quan gì đến Housen...

Tao chỉ nói với nó là Ishizaki nhắn tin cần gặp tao ...."

Hả?

Này Ishizaki, mày đã gửi tin nhắn kiểu đéo gì thế?"

"Eh?

Thì... thì anh bảo sao thì em gửi đó.

Em chỉ bảo thằng Tokitou là cần gặp gấp ở đây.

Chỉ vậy thôi!"

Ishizaki không hề nghĩ đến việc đối phương sẽ nói cho bạn cùng phòng biết mình sẽ đi đâu khi rời khỏi phòng.

Đó là sai lầm của cậu ấy.Nhìn thấy tiếng cười cay đắng của Ryuuen, Ishizaki cuối cùng cũng nhận ra sai lầm của mình."

Em xin lỗi, Ryuuen-san!

Này, Housen, ra khỏi đây đi."

Cố gắng giữ thể diện, Ishizaki lập tức nắm lấy cánh tay phải của Housen nhưng đối phương giật mạnh."

Bỏ ra bạn ei.

Mình mà nóng lên là tay với người mỗi thứ một nơi đó!"

"...!"

Đối mặt với một áp lực mạnh mẽ khác với Ryuuen, Ishizaki hoàn toàn lúng túng.Thay vì rời đi, Housen đi về phía Ryuuen và Tokitou."

Chú em muốn tìm người chơi cùng chứ gì, có điều giờ anh không được rảnh ra cho lắm.

Albert đâu, ra chơi với nó hộ tao cái đê."

Trái ngược với thân hình to lớn của chính mình, Albert lặng lẽ xuất hiện và chặn trước mặt Housen."

Xem ra cuối cùng thì ngoại trừ việc nấp sau anh da đen này thì mày chẳng thể làm gì được bố nhể."

"Dù sao thì tránh voi chẳng xấu mặt nào mà."

Housen ngáp dài rồi sau đó nhổ một bãi nước bọt xuống đất."

Ona...

Nhầm, Albert, phải không?

Dù sao thì tao cũng muốn đấu với mày cho nó cường gân kiện cốt chút.

Chứ cố gắng kiềm chế chơi bóng bàn hôm nay làm bố ê hết cả người."

Có vẻ như vấn đề cản đường đã được giải quyết, và ánh mắt của Ryuuen lại chuyển từ Housen sang Tokitou."

Giờ thì không ai cản trở nữa, hãy tiếp tục--""Xin lỗi.

Nhưng xin anh có thề dừng trò vô bổ này lại được không, thưa Ryuuen-senpai?"

"Huh?"

Một học sinh lên tiếng để ngăn Ryuuen tiếp tục cuộc chiến của mình.

Đó là Utomiya Riku của lớp 1C."

Utomiya, sao cả mày cũng ở đây nữa?"

"Cái gì, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Ishizaki cũng méo hiểu điều gì đang xảy ra."

Ồ, có vẻ như mày cũng lo lắng cho Tokitou-paisen ra ngoài vào giờ này nhỉ."

"Tôi lo cậu bực lên mà trút giận lên anh ấy thì mệt lắm nên mới đành phải đi tìm đó."

"Mày có mắt để nhìn không hả?

Bộ mày nghĩ lúc này tao còn hơi sức đâu mà làm điều đó không"Utomiya nhìn Housen với vẻ khinh thường trước khi bước về phía Ryuuen và Tokitou.Ishizaki muốn bước tới để ngăn họ lại, nhưng Housen đang đối đầu với Albert đã nhanh chóng kê chân cho cậu ta nằm tại chổTình thế lúc này rõ ràng vô cùng căng thẳng nhưng Utomiya không hề sợ hãi thu hẹp khoảng cách và nắm lấy bắp tay trái của Ryuuen."

Tokitou-senpai là người của nhóm chúng tôi.

Nếu anh ấy chấn thương ở đây sẽ ảnh hưởng đến những trận đấu ngày mai.

Tôi không thể nhắm mắt làm ngơ ngay cả khi đó là vấn đề trong lớp của các senpai đi nữa"Ngay cả khi không biết chuyện gì đang xảy ra, Utomiya vẫn có thể cảm nhận được tình hình căng thẳng từ bầu không khí hiện trường và lên tiếng ngăn chặn.Ryuuen cũng cố gắng kiềm chế cơn giận để đáp lại"Làm như tao quan tâm ấy, dù sao thì đây chẳng qua là giao lưu vui vẻ vớ vẩn thì có cần phải quan trọng hoá vấn đề đến vậy không."

"Nhưng mà nếu như có người ỷ mình có vai có vế mà đeo doạ người khác trong cuộc giao lưu vớ vẩn này thì nó thật sự là có vấn đề đấy."

Utomiya không những không lùi bước mà còn hằn giọng và đối đầu trực diện với Ryuuen."

Sao?

Ngon thì thử ngăn tao xem..."

"Xem ra ông anh tốt nhất nên đặt hẹn với nha sĩ sau vụ này được rồi đó."

Utomiya đã từ bỏ kính ngữ và ngay lập tức chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chiến."

Oi oi!

Ai cho phép mày được đánh với thằng Ryuuen!"

Housen bày tỏ sự không hài lòng của mình bằng một tiếng gầm giận dữ có thể nghe thấy ở hành lang."

Ồn ào quá, Housen.

Im đi, đó không phải chuyện của cậu."

"À đù, ý mày là gì?

Có biết mình đang nói chuyện với ai không?"

"Có, một con khỉ đầu chó không hiểu tiếng người."

Utomiya-người tưởng như đến đây để giúp đỡ, đã đối xử với Housen giống như Ryuuen."

Thằng này láo, Anh da đen-paisen tránh qua một bên, để tao xử lý thằng ôn con mất dạy này""Nhớ trước đó tôi từng nói gì không, nếu cậu muốn chiến thì tôi sẵn sàng tiếp bất cứ lúc nào."

Ryuuen không thể không cười lớn trước cảnh tượng 2 người đến phá rối mình tự nhiên lại quay ra đấm nhau."

Ôi giời, hồi đầu tao tưởng đám năm nhất chúng mày con ngoan trò giỏi thế nào, hoá ra cũng là du côn đội lốt học sinh tri thức.

Nhưng mà có thế mới vui, đã làm đàn ông thì phải biết đấm nhau, tao thật sự vô cùng hoanh nghênh sự xuất hiện của những thằng như bọn mày trong ngôi trường buồn chán này để giải trí cho tao."

Nhờ có sự xuất hiện của Utomiya và Housen, sự chú ý của Ryuuen dành cho Tokitou cũng hoàn toàn biến mấtRồi cậu ta đá Tokitou đang ngồi dưới đất ho sặc sụa qua một bên và bước lại gần."

Ngon thì nhào vào trẻ thù vụ lần trước đê, Housen.

Nhân tiện, cái thằng gì đó năm nhất kia cũng vào luôn đi cho đỡ mất thời gian."

Ryuuen không còn quan tâm đến Tokitou nữa."

Đấy, mọi thứ nó phải như thế này mới đúng chứ!

Giờ thì, đầu tiên sẽ là mày!"

Albert đón được cú đấm mạnh mẽ của Housen và căn môi thật chặt."

Chà, bắt khá đấy!

Nhưng mà chưa xong đâu!"

Tình hình bắt đầu có vẻ như sẽ không lắng xuống khi chuẩn bị có một trận hỗn chiến, nhưng tiếng hét lớn của Housen đã khiến mọi thứ đột ngột kết thúc.."

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mấy người đang làm gì ở đây?"

Các học sinh do một học sinh năm ba dẫn đầu, nghe thấy tiếng huyên náo đã đến đây"Vui quá trớn rồi ha."

"Ch, chết tiệt."

Housen hoàn toàn phớt lờ sự thật rằng đó là do tiếng hét của chính mình gây ra và nhìn đểu Ryuuen."

Các cậu không đánh nhau đó chứ?"

"Không, bọn em chỉ đang nói chuyện thôi."

Utomiya ngay lập tức chạy đến trước mặt học sinh năm ba và giải thích tình hình.Nhìn thấy không nên ở lại lâu, Ryuuen tự nhiên lùi lại trong khi trừng mắt nhìn Housen và những người khác."

Albert, đi thôi.

Ishizaki, lát nữa tao sẽ cho mày một bài học""Vâng!

Mong được anh chỉ giáo, Ryuuen-san!"

Cả ba phớt lờ ánh nhìn chằm chằm của hai học sinh năm nhất và rời khỏi hiện trường.Albert vừa nói vừa nhìn về phía Housen."

His fighting ability may be equal or greater than Ayanokouji.

He's a tremendous freshman (Khả năng chiến đấu của loài thằng này có thể bằng hoặc hơn Ayanokoji.

Nó là một đứa năm nhất đáng đề phòng.)"Từ cơn đau đến từ lòng bàn tay, cậu ta có thể cảm nhận được sức nặng trên nắm đấm của Hotspring không kém gì Ayanokouji.Giọng điệu phát ra cho thấycảm giác rằng thật tốt khi không cần tiếp tục chiến đấu.Ryuuen không hề căng thẳng sau khi nghe câu nói của Albert."

Đừng đùa vậy chứ.

Chỉ xét về sức mạnh, hắn có thể sánh ngang với tên đó, nhưng không thể so sánh xem ai mạnh hơn.

Căn nguyên sức mạnh của Ayanokouji không đơn giản như vậy."

Albert nhìn vào lòng bàn tay của mình và gật đầu khi nhớ lại sự cố trên sân thượng.Đối thủ lần đó thật sự ở một đẳng cấp hoàn toàn khác"Dù sao thì ít nhất cũng năm được vài thông tin có ích, Tokitou thực sự rất thích Sakayanagi...

Chúng ta không cần phải làm gì đó sao?

Thằng đó có thể phản bội giống như Hashimoto đã làm..."

Ishizaki lo lắng nói, trong khi Ryuuen lại có ý tưởng trong đầu."

Tokitou sẽ không ngu đến thế đâu.

Đừng lo lắng, cảnh báo như vậy là đủ rồi."

" Nếu Ryuuen-san đã nói vậy...."

"Hãy tập trung vào lớp A.

Kitou còn rắc rối hơn Sakayanagi.

Thằng đó có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào."

"Cảm giác lúc này nó giống như phim bá vương học đường nhỉ nhỉ?"

"Ừ, phải công nhận là như vậy thật.

Tao sẽ không ngạc nhiên nếu có chuyện gì xảy ra tiếp theo."

Kỳ thi cuối năm học đang đến gần.Ryuuen nhận ra rằng tương lai sẽ đầy sóng gió nên đã bắt đầu chuẩn bị.Phần 3:Câu chuyện giữa Ryuuen, Tokitou và Housen là điều mà tôi đương nhiên không biết gì vào thời điểm này.

Tôi đang ngồi trên ghế dài ở hành lang nhìn lên trần nhà sau khi tắm xong.Tình cờ tôi lại đang ngồi ngay chỗ ngồi của Sakayanagi vào buổi sáng.Hashimoto đã nhờ tôi thực hiện một nhiệm vụ trinh sát.

Bản thân tôi hài lòng với cuộc nói chuyện buổi sáng nhưng không có gì đáng báo cáo.

Chà, dù tôi không có nhiều động lực nhưng ít nhất tôi cũng nên cố gắng làm việc."

À!

Ayanokouji-kun, sao cậu lại ngồi đây vậy?"

Satou trông như định quay về phòng nhưng khi nhìn thấy tôi, cô ấy quay đầu lại và bước tới, trông có vẻ hơi thất vọng."

Cậu lại gặp vấn đề trong tình yêu sao?"

"Không hề, chẳng qua là suy nghĩ về việc làm sao để đạt thứ hạng cao trong buổi giao lưu này thôi.... ."

Không thể che giấu sự nỗi buồn của mình, Satou rũ vai xuống một cách hơi cường điệu."

Mình cũng có vài thứ muốn mua nên cũng sẽ cố hết sức."

Nhóm của Satou có 7 trận thắng và 5 trận thua sau 12 trận đã đâu.Đó không phải là một màn trình diễn tệ nhưng vẫn rất khó để lọt vào top 3."

Có vẻ cậu vẫn có cơ hội để vào top 10 nếu cứ tiếp tục phong độ"Nếu tiếp tục duy trì đà này, cô ấy sẽ nhận được 5.000 điểm cá nhân, một số điểm khá lớn."

Ừ, đó cũng là điều mà nhóm mình đang hướng tới.

Nhưng điều khiến mình cảm thấy bất an là kết quả ngày hôm nay đã khiến động lực của cả nhóm tụt dốc rất nhiều..."

Khoảng cách giữa đỉnh và đáy của bảng xếp hạng buổi giao lưu này rất cách biệt.Có khá nhiều nhóm thua tới 12 hoặc 11 trận trong 12 trận.Vì vậy, thật dễ dàng để những nhóm có thái độ nghiêm túc chơi như Nagumo băng băng trên con đường đến chiến thắng.Nhóm xếp thứ 3 với nhóm Satou chỉ có 3 trận thắng nhưng đó vẫn là khoảng cách quá lớn."

Nhất là tận cuối của ngày hôm nay ấy, mình thật sự không hài lòng về nó chút nào."

"Lúc đó cậu đấu với nhóm nào thế?"

Tôi không biết về trận đấu của nhóm Satou nên đã đặt câu hỏi.Satou dù không vui nhưng vẫn trả lời lại"...Là nhóm của Minamikawa-senpai."

Tôi nghĩ đó là senpai từ lớp 3C.

Tôi nhớ rằng nhóm của Minamikawa có Onodera trong đó.Được biết Satou và Onodera không có mối quan hệ tốt nên tôi đoán có lý do khiến cô ấy không vui.Satou và Onodera khi tiếp xúc hay nói chuyện với nhau tì cơ bản không có bất cứ khó chịu hay xung đột nào.Những người không biết gì về 2 người đó sẽ nghĩ giữa cả 2 có một mối quan hệ bình thường, nhưng sự thật thì nó tương đối phức tạp hơn họ nghĩ rất nhiều.Sẽ rất dễ dàng nếu hỏi cô ấy rằng còn ghét Onodera hay không, nhưng thẳng thắn như vậy thì không phải là ý hay"Hãy biến sự hối tiếc đó thành động lực để chiến đấu cho ngày mai.

Dù sao thì nhóm của Satou vẫn còn nhiều cơ hội mà."

"...

Đúng vậy."

Sau khi chúng tôi đổi chủ đề và tiếp tục nói chuyện một lúc, Satou được các thành viên trong nhóm gọi lại.Sau đó tôi thấy ngồi lại cũng chẳng để làm gì nên đã quay về phòng"Không có ai ở đây cả."

Thứ duy nhất còn sót lại trong phòng là khung cảnh lộn xộn và không có một người nào ở đó.Tôi mở điện thoại và thấy tin nhắn từ Hashimoto khoảng 10 phút trước.[Bọn này qua bên phòng của tụi con gái chơi.

Mày cũng mau qua đi.]Có vẻ như cậu ta khá cân bằng giữa việc tận hưởng buổi giao lưu và lên kế hoạch cho tương lai của mìnhChà, đến phòng của người khác giới để đi chơi là một trong những trải nghiệm thú vị trong một buổi giao lưu.Tôi gấp tấm futon của mình lại và quyết định đi sang phòng của các học sinh nữ.Năm phút sau khi xem tin nhắn của Hashimoto, tôi đến phòng của các học sinh nữ cùng nhóm.Cùng một tòa nhà, cùng một thiết kế căn phòng, cùng đồ nội thất và đồ trang trí.Tất nhiên là không có sự khác biệt nào giữa nơi này và phòng của các học sinh nam.Sự khác biệt duy nhất là sự hiện diện của người khác giới.Rõ ràng chỉ có thế thôi, nhưng sao trông khác quá vậy.Bầu không khí này tốt hay xấu thì tùy mỗi người đánh giá.Mọi cô gái đều có mặt ở đây kể cả KiryuinCác chàng trai năm nhất lộ rõ vẻ mặt hồi hộp nhưng có phần vui vẻ.Yamamura trông thậm chí còn kém năng động hơn bình thường.

Và vẫn chưa có nhiều cơ hội được xuất trận trong buổi giao lưu lần này nên phần nào cô ấy thấy mình không thể hoà nhập được với mọi người xung quanh."

Tới mau thế."

"Thì chính cậu bảo tôi tới mà."

Các chàng trai đang tận hưởng cơ hội này nhiều hơn những gì tôi nghĩMặt khác, các cô gái lại tỏ ra không mấy hứng thú.Toàn bộ diễn biến xung quanh nhanh chóng được tôi tiếp thu trong cùng một lúcKết luận là Hashimoto trong lúc cao hứng đã ra chủ ý đưa các chàng trai vào phòng của cô gái."

Dù sao thì...

Bầu không khí trong phòng đúng là hơi có chút nặng nề...

Mày có mang theo thứ gì đó thú vị để hâm nóng lại bầu không khí ảm đạm này không?"

"Thật không may là tôi không hiểu cậu nói gì lắm, nhưng cái này thì sao?"

Tôi lấy từ trong túi ra một hộp nhỏ."

Ồn cái đó được đấy."

Vì poker nằm trong danh sách trò chơi học tập trải nghiệm nên họ có rất nhiều hộp bài, tôi xin một hộp cũng được họ cho phép.Hashimoto nhìn thấy vật có thể giải quyết được vấn đề thì tỏ ra vô cùng vui sướng.Sau đó cậu ta mờ hộp rồi bắt đầu thể hiện kỹ năng xào bài điệu nghệ của mìnhTôi chọn vào một góc và nhìn vào điện thoại di động, Kiryuin nói với tôi"Đánh bài luôn là phương pháp tốt nhất để gắn kết mọi người trong những buổi giao lưu thế này nhỉ, Ayanokouji."

"Một tiền bối tóc vàng cũng nói với em như vậy trong trại huấn luyện năm ngoái."

"Hả?

Có lẽ nào là Nagumo?"

Kiryuuin hỏi với vẻ thích thú khi ngồi thẳng dậy."

Dù sao thì cậu ta cũng có nhiều trò bịp trên chiếu bạc lắm""Nghĩ lại thì oái ăm thay trận thua đầu tiên của chúng ta trong buổi giao lưu này chính là đánh poker""Chơi bài à?"

Morishita, người đang nhìn ra cửa sổ cạnh Kiiryuin, cất tiếng nói.Sau đó cô ấy lập tức quỳ xuống trong tư thế seiza"Hay chúng ta chơ trò đó đi, kiểu như người cuối cùng nắm trong tay là Joker sẽ thua ấy."

"Cô có vẻ hào hứng quá nhỉ...

Chắc cô chơi trò này cũng cao tay lắm nhỉ?"

"Thật khó để nói vì tôi chưa từng chơi trước đây."

"Chưa chơi bao giờ à?

Chà, cô xứng đáng được vào bảo tàng và trưng bày đấy"Hashimoto bị sốc."

Tôi chưa gặp ai có thể đánh với mình."

Nói cách khác, cô ấy không có bạn để có thể chơi mấy thứ như đánh bài"Không, đợi một chút.

Tôi nhớ cô đánh đánh giá trò poker điểm 5 mà."

Đúng là Morishita đã đánh giá 5 trong trò poker."

Một thiên tài như tôi đủ mạnh ngay cả khi không có kinh nghiệm.

Và vấn đề không phải là kỹ năng, mà là sự tự tin, nên 5 không có vấn đề gì cả."

Morishita ưỡn ngực đáp lại, quả thực tràn đầy tự tin."

Cái quái gì vậy...

Nhưng mà nếu thế thì hôm nay sao cô không được chọn."

Người duy nhất biết câu trả lời tại sao Morishita không được chọn là trưởng nhóm, Kiryuin."

Đúng vậy, tại sao em lại không được chọn?"

"Tại chị thấy cưng đánh giá 5 vào poker nghe nó cứ điêu thế nào ấy, tưởng cưng nổ nên chị bỏ qua luôn."

Một quyết định tương đối khôn ngoan."

Chà, đừng bận tâm.

Dù sao thì mau chia bài đi.

Nhanh lên và chia bài thôi, Ayanokouji Kiyotaka."

Morishita đang thể hiện rằng dù sao thì cô ấy cũng sẽ chơi, vậy nên tôi nghĩ mình đã đúng khi mang theo bộ bài đến đâyNhưng ở đây đông người quá, phải làm sao đây?"

Thế này thì sao?

4 người mỗi lượt, chia thành nhóm nam và nữ trước, sau đó trộn lẫn với nhau"Hashimoto nhận thấy sự bối rối của tôi và ngay lập tức giúp tôi một tay."

Tốt lắm, cứ thế mà làm đi."

Morishita tự nhiên trông có vẻ tràn đầy tinh thần chiến đấu.

Tôi nghĩ Tsubaki, người đã giữ im lặng, sẽ không tham gia nhưng có vẻ như tất cả năm nhất đều đồng tình với điều đó, bao gồm cả Tsubaki."

Sao Yamamura không qua chơi luôn nhỉ?"

Tôi bắt chuyện với Yamamura, người đang ngồi ở đằng xa, nhưng cô ấy chỉ lắc đầu."

Cái đó... mình... mình sẽ chỉ xem thôi."

"Thật sự không muốn sao?"

Yamamura có vẻ không muốn tham gia và lắc đầu với tôi."

Cô ấy đã nói là không chơi, ép cô ấy đến cũng chẳng ích gì.

Nào, chúng ta bắt đầu thôi."

Bị áp lực bởi khí chất mạnh mẽ của Morishita, nhóm nữ nhanh chóng bắt đầu trò chơi."

Có vẻ mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp."

"Cô dễ hài lòng với mọi thứ quá đấy.

Lâu lâu mới có cơ hội để giao lưu mà chỉ chơi poker thôi sao?"

Hashimoto vừa nói vừa ngồi tại chỗ với khuỷu tay tựa vào chân."

Này, đừng có mà tranh thủ cơ hội nhìn bài của tôi đó."

"Cái đó thì cô cứ yên tâm đi."

"Không biết khi nào Hashimoto Masayoshi sẽ phản bội."

Morishita nói trong khi dùng cơ thể chặn tay mình lại.Hashimoto mỉm cười cay đắng nhưng rồi cũng cố tình làm vẻ mặt thách thức, nhưng đúng là cậu ta thật sự là đứa phản bội..."

Hoá ra mọi thứ là như vậy, hiểu rồi."

Morishita không chỉ tận hưởng trải nghiệm đánh bài đầu tiên mà còn bắt đầu phân tích của riêng mình."

Quy luật chiến thắng đã được quyết định."

Morishita nói như vậy, tay trái cầm một lá trong khi tay phải cầm những lá còn lại."

Đây, Shiina Hiyori.

Xin vui lòng chọn bất kỳ lá bài nào cô muốn."

"Bằng cách nào đó... sự chú ý của mình đã tập trung vào lá bài bên tay trái của cậu""Vậy sao?

Đây là một chiến lược mới mà tôi đã nghĩ ra."

Mặc dù không thể nhìn thấy bài của cô ấy từ vị trí của Hashimoto nhưng từ vị trí của tôi, tôi có thể nhìn thấy rõ bàn tay của Morishita.Lá bài duy nhất cô ta cầm ở tay trái chính là JokerCó vẻ như cô ta đang cố lợi dụng ý tưởng rằng lá bài duy nhất trên tay trái có thể là một chiêu đánh lạc hướng chứ không thể là Joker.Nếu xét theo hướng này, đó không phải là một bước đi tồi.Dù chưa có bằng chứng rõ ràng về việc tỷ lệ thắng sẽ tăng lên nhưng nó có tác dụng tâm lý khiến người ta muốn rút lá bài đó."

Mình nên làm gì..."

Cảm thấy nghi ngờ, Hiyori cố gắng nhìn sang tay phải đang cầm bốn lá bài nhưng tay của cô nàng vẫn chưa cử động.Dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng không thể nào bỏ qua được lá bài trên tay trái."

Xin vui lòng chọn một trong những lá bài."

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Hiyori rút lá bài trên tay trái ra như bị buộc phải làm vậy.Hiyori đảo ngược lá bài cô đã rút và thất vọng khi biết mình đã rút được lá Joker.

Từ thái độ rõ ràng của cô nàng, mọi người đều biết Joker giờ đang ở trong tay ai."

Rất tiếc rằng cô không thể che giấu được suy nghĩ trên khuôn mặt của mình."

Những hiệp tiếp theo, mọi thứ vẫn diễn ra trong tuần tự.Người đầu tiên kết thúc trò chơi là Eikura, học sinh năm nhất và người thứ hai là Hatsukawa.Morishita- người đã bỏ được quân Joker từ đầu , cuối cùng lại để thua bộ đôi năm nhất và giờ lại một lần nữa đối mặt với Hiyori.Bây giờ Hiyori có hai lá bài và Morishita có một lá bài."

Hãy rút đi, Morishita-san."

Hiyori đưa cả hai lá bài cùng lúcMorishita nhìn chằm chằm một lúc và chộp và nắm lấy một lá ở đối diện mình nhưng thay vì rút thì cô ấy lại đột nhiên đặt câu hỏi."

Lá này..."

"...

Hể?"

"Tôi đang tự hỏi liệu đây có phải là Joker không?"

"Mình không thể trả lời điều đó."

"Tôi nghĩ đó là Joker."

"Mình hiểu rồi...

Vậy có nghĩa là cậu quyết định chọn lá còn lại, phải không?"

"Nếu tôi làm vậy thì chẳng phải cô sẽ thua sao?"

"Nhưng Morishita-san thực sự cũng không biết đâu mới là Joker."

"Cô quá ngây thơ, Shiina Hiyori.

Trận chiến kết thúc."

Morishita buông tay ra và ngay lập tức rút lá bài bên trái.Sau đó cô ấy lật lá bài lại và nhìn vào nó - đó là con 5 cơ."

Xong, dọn bàn."

"Mình thua rồi."

Hiyori có chút tiếc nuối nhưng có vẻ khá vui mừng trước sự thua cuộc của mình.Mặt khác, Morishita có vẻ như thật sự muốn chiến thắng trong trò chơi nàySau trận đấu nam, trận đấu hỗn hợp bắt đầu."

Nào, trận tiếp theo....

Mọi người vào chổ đi.

Chia bài!"

Mặc kệ Morishita có vẻ như đang vô cùng máu chiến, tôi đã nói ra điều bản thân đã nghĩ nãy giờ."

Không phải nên để Yamamura tham gia cùng chúng ta sao?"

"...

Không, mình... không sao đâu..."

Cô ấy đang nhìn sang đây, nhưng không hề có cảm giác cô ấy tập trung vào trò chơi.Hoàn toàn bị phân tâm, cô ấy trông có vẻ chán nản.Tôi tự hỏi liệu mình có thể đánh lạc hướng bản thân bằng cách chơi bài hay không, nhưng chắc chắn là nó vẫn không hiệu quảĐúng lúc đó, Hiyori bước tới chỗ Yamamura và nói:"Yamamura-san, sao cậu không đến chơi với bọn mình đi, vui lắm đó."

"Nhưng..."

"Nào, ngồi đi."

Yamamura không thể hoàn toàn từ chối sự dịu dàng của Hiyori nên cuối cùng cũng tham gia.Ngay khi trò chơi bắt đầu, những sự cố không mong muốn thường xuyên xảy ra."

Anou, giờ đến lượt của tôi mà..."

"À, xin lỗi Yamashita-senpai, xin hãy rút bài."

Shintoku, người ngồi cạnh, hoảng sợ và đưa bài của mình cho Yamamura-người đã bị bỏ qua lượt.Dù tên cũng bị gọi sai nhưng Yamamura không sửa lại như thể cô nàng đã bỏ cuộc.Rõ ràng là đang ngồi thành vòng tròn, người lẽ ra phải rút bài là Yamamura lại có thể dễ dàng bị bỏ qua đến thếCó lẽ Yamamura vốn không tham gia vì không muốn điều đó xảy ra.Và nó đã xảy ra không chỉ một lần, điều này rất dễ thấy đối với tôi khi quan sát từ bên ngoài.Sự hiện diện của Yamamura mờ nhạt hơn tôi nghĩ.Tôi đã biết về kỹ năng rình rập của cô ấy từ lâu rồi, nhưng bị phớt lờ trước mắt là điều không tin là có thể xảy ra.Thật khó để nói rằng đó là vì tôi có mối quan tâm đặc biệt đến sự tồn tại của Yamamura hay vì những người khác không quan tâm nhiều đến cô ấy.Lần sau có cơ hội tôi sẽ tìm hiểuPhần 4:Trên đường trở về từ phòng của nữ sinh.Tôi bật điện thoại lên để kiểm tra thời gian và nhận ra mình còn khoảng 20 phút trước khi đèn tắt.

Có vẻ chúng tôi đã ở lại khá lâu."

Không ngờ là phòng của đám con gái lại thơm vậy đó""Công nhận.

Với lại...

Tsubaki-san rất dễ thương, phải không?"

"Ra vậy, hoá ra mày nhắm sẵn Tsubaki rồi à?"

Các học sinh năm nhất đang nói chuyện với nhau, cố giấu đi sự phấn khích khi lần đầu tiên bước vào phòng con gái.Chà, có vẻ như họ cũng không thèm giấu điều đó chút nào"Trông mấy đứa có vẻ thích thú nhỉ?"

Bầu không khí vui vẻ khiến Hashimoto có cảm giác như đang dẫn theo đám năm nhất đi cùng là một ý tưởng thông minhNhưng khoảnh khắc tiếp theo, nụ cười trên khuôn mặt Hashimoto biến mất và vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc."

Thôi, chúng mày cứ về trước đi.

Ayanokouji, mày ở lại nói chuyện với tao chút nhé"Sau khi Hashimoto truyền đạt điều này cho mọi người trừ tôi, tất cả đều gật đầu rồi đi về phòng."

Chuyện gì vậy?"

"Tao nghĩ bây giờ đã đến lúc rồi, tao vẫn chưa nghe tin gì về Sakayanagi từ mày."

"Có vẻ như cậu đang mong đợi điều gì đó hữu ích, nhưng tôi xin lỗi vì không có nhiều thông tin."

"Sáng hôm nay mày đã gặp Sakayanagi phải không?"

Đúng là sáng nay tôi đã gặp Sakayanagi.Cậu ta làm sao biết được thông tin này từ đâu hay ngay từ đầu cậu ta cố tình theo dõi tôiTôi có thể hỏi vặn lại cậu ta để biết điều đó, nhưng tôi không cần phải làm vậy.Bởi vì câu trả lời của tôi vốn đã được định sẵn từ trước"Tôi đã cố gắng hết sức, nhưng đó là Sakayanagi.

Thành thật mà nói, tôi chưa tìm ra được điều gì cụ thể.

Cậu cũng biết cô ấy không dễ đối phó phải không?"

Dù tôi có trả lời thế nào thì Hashimoto cũng sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt hoài nghi.Tôi tiếp tục"Hơn nữa, không còn nhiều thời gian để nói chuyện phiếm đâu."

Thật rắc rối khi đi sâu hơn vào vấn đề này, nên tôi đã thêm một cái gì đó giống như một cái cớ vào lời nói của mình."...

Thôi, quên đi.

Dù sao cũng chẳng thay đổi được gì."

Về phần kết quả thế nào, Hashimoto là người đầu tiên nói ra mà không cần tôi phải hỏi."

Sakayanagi và Ryuuen đã bị các nhóm khác bỏ lại vào ngày thứ hai.

Đó là một kết thúc êm đềm không gợn sóng.

Dù không như mong đợi nhưng mà dù sao mọi thứ cũng đã kết thúc."

Nhóm của Sakayanagi thắng 5 và thua 7 trong 12 trận đã đấu.Nhóm của Ryuuen thắng 3 và thua 9 trên 12 trận.Chỉ còn 7 trận đấu ngày mai, không có cách nào tạo nên sóng gió.

Không đời nào họ có thể xoay chuyển được cục diện hiện tại cho dù có thắng hết toàn bộ các trò ở ngày mai."

Có vẻ như họ vốn không quan trọng buổi giao lưu này.

Hai người đó chưa bao giờ lộ mặt trong bất kỳ trò chơi nào.

Họ không muốn tranh giành phần thưởng ngay từ đầu phải không?"

"...Có vẻ thế, nhưng có vẻ như cậu không vui dù biết điều đó nhỉ, Hashimoto?"

"Tất nhiên rồi, nói thật thì lần này họ thật sự khác với họ của mọi ngày."

Hashimoto vốn luôn có bản chất đa nghi.Dù sao với tính cách của họ thì việc cố làm mọi cách để đạt đến vị trí đứng đầu sẽ là điều quen thuộc hơn chứ không phải là để nhóm mình chìm xuống đáy như vậyChẳng trách Hashimoto sẽ cảnh giác nếu chỉ nhìn vào kết quả.Nhưng suy cho cùng thì đó cũng chỉ là nổi lo vô căn cứMặc dù Ryuuen coi trọng điểm cá nhân, nhưng điểm cá nhân lần này vô cùng đặc biệt và đã được thông báo từ trước, không có cách nào khác để sử dụng chúng ngoại trừ việc mua sắm.Tất nhiên là có còn hơn không.

Nhưng Ryuuen cũng có lý do để không đánh giá cao nó.Từ góc độ thu thập thông tin, sẽ hợp lý hơn nếu dành hết những ngày này để tập trung quan sát mọi hành động của Sakayanagi.Mặt khác, Sakayanagi- người đã thua trong Kỳ thi đặc biệt cũng sẽ tận dụng buổi giao lưu này như một khoảng nghỉ.Dành thời gian thư giãn và nghỉ ngơi là một trong những cách tốt nhất để chữa lành vết thương.Vì vậy về mặt lý thuyết, Hashimoto đáng lẽ có thể phải thấy thoải mái hơn một chút khi biết điều này nhưng hoá ra thì sự thật không phải vậyNgoài mặt tỏ ra bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng lại rất lo lắng."

Sakayanagi rất khôn ngoan.

Tao tưởng cô ấy sẽ cho người bám riết tao không buôn cơ..."

Ngay cả khi đó chỉ là một cuộc trao đổi vô thưởng vô phạt, cậu ta sẽ trở thành mục tiêu bị đuổi học.

Hashimoto hẳn đã có cảm giác khủng hoảng như vậy."

Toyohashi và bọn năm nhất, liệu có khi nào bọn nó đều bị Sakayanagi mua chuộc hết rồi không?"

Tuy Hashimoto không thể nào xác nhận nhưng việc cậu ấy là người đầu tiên ra tay tạo mối quan hệ tốt đẹp với hậu bối cũng là một biện pháp đề phòng.Hashimoto tiếp tục"Có phải Sakayanagi đã cài gián điệp trước khi nhóm được thành lập không?"

"Hashimoto, chẳng phải cậu biết rõ về đám năm nhất hơn tôi à?"

Việc có những đàn em chạy việc vặt cho Sakayanagi ngay sau khi nhập học không phải không có lý và thậm chí nó đã diễn ra rất lâu trước buổi giao lưu này."

Ừm...

Chuyện là...

Không.

Sakayanagi không tự mình đàm phán trực tiếp.

Về cơ bản, tao sẽ là người ra mặt để thay cô ta truyền đạt thông tin với đám năm nhất.

Nhưng biết đâu..."

Hashimoto cố gắng nặn ra một nụ cười nhưng thực chất là đang cố ép mình."

Không dễ để chỉ định ai đó bỏ học ngoài các kỳ thi đặc biệt".Tôi cố gắng thuyết phục Hashimoto bình tĩnh lại nhưng cậu ấy không nghe."

Tao hiểu.

Tao hiểu hết chứ...

Nhưng cô ta là Sakayanagi và không có gì đảm bảo cô ta sẽ không làm một điều gì đó mà chúng ta không thể ngờ đến phải không?"

Càng nói, cậu ấy càng thấy mình không thể thoát ra khỏi vũng lầy này"Quên nó đi.

Tạm thời hãy để Sakayanagi qua một bên."

"Như vậy sẽ tốt hơn cho cậu đó."

Hashimoto hít một hơi thật sâu vào miệng rồi thở ra và điều chỉnh nhịp thở."

Được rồi, tao vào nhà vệ sinh một chút.

Mày đi đâu thì tuỳ."

"Đèn sẽ sớm tắt nên đừng về muộn đó."

"Ờ...."

Cậu ta không thấy tiện khi sử dụng nhà vệ sinh có sẵn trong phòng, hay có mục đích khác.Hashimoto đi một mình về phía nhà vệ sinh ở hành lang trong im lặng.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 6: Giải pháp hoà bình


~ • ~ • ~
Mở đầu:Hôm nay đã là ngày thứ ba của buổi giao lưu.Sáng mai chắc chúng tôi sẽ lên xe buýt trở lại trường rồi.Mặc dù những trận đấu cuối cùng của nhóm Nagumo trong cuộc trao đổi sắp diễn ra nhưng Horikita và Ibuki vẫn xuất hiện vào thời điểm này vào sáng sớm như thường lệ."

Ayanokouji, hãy bịt mắt cậu lại trong buổi huấn luyện đặc biệt ngày hôm nay."

"Tự nhiên sao cô lại đột ngột đưa ra yêu cầu kỳ lạ này vậy."

"Bởi vì không thể đánh trúng được cậu làm tôi không thể nào chịu nổi."

Những đề xuất phi thực tế như vậy là không thể chấp nhận được.

Sẽ không sao nếu đối thủ thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nhưng với Horikita và Ibuki tấn công cùng lúc thì tôi cũng không thể đảm bảo được phần thắng của mình nếu bịt mắtHơn nữa tôi vẫn luôn phòng thủ chưa bao giờ tấn công nên không nên phải tiếp nhận những yêu cầu rủi ro như vậy"Bịt mắt cậu ấy không giúp cho chũng ta nâng cao được bất cứ điều gì lúc này, tôi phản đối điều đó""Đúng vậy, Horikita."

"Nếu cô thật sự muốn làm như vậy, hãy làm điều đó sau khóa huấn luyện."

"Mình không nói là không đồng ý, Horikita."

Không chút do dự, tôi vội vàng sửa lại lời nói của Horikita."

Tôi có thể hiểu cảm xúc của của Ayanokouji-kun.

Nhưng ưu tiên hàng đầu của chúng tôi lúc này là đánh bại Amasawa-san trước đã.

Tôi nói có đúng không""......

Đúng vậy."

Dù sao thì đó vẫn là mục đích mà cô ấy nhờ tôi huấn luyện màDù thế nào đi nữa, có vẻ như tinh thần của việc báo thù thành công Amasawa của 2 người này đang được dâng lên cao hơn bao giờ hết"Vậy thì nhanh chóng bắt đầu thôi ----"Khi tôi đang định nói ra lời thì bị Ibuki chặn lại."

Tôi muốn đi vệ sinh."

"Sao không đi từ trước đó đi?"

"Thật là, ai mà biết lúc nào bằng quang của tôi biểu tình chứ.

Dù sao thì đợi tôi nhé."

"Thật hết nói nổi mà. . .

"Horikita không nói nên lời, nhưng việc yêu cầu ai đó kiềm chế cơn buồn tiểu là quá đáng.Nếu hoạt động quá căng thẳng và trong lúc không chú ý mà bàng quang bị giãn ra thì đó sẽ là một điều vô cùng khủng khiếpSau khi Ibuki đi đến phòng vệ sinh, Horikita bắt đầu nói chuyện với tôi."

Cho đến nay tôi đã nhận ra được một điều."

"Cái gì?"

"Lý do tại sao cậu yêu cầu cuộc đấu Amasawa-san diễn ra vào sáng ngày thứ tư là một điều kiện tuyệt đối.

Mặc dù việc tăng số buổi huấn luyện đặc biệt là có lý, nhưng nếu muốn tăng thời gian để luyện tập thì không cần nhất thiết phải là vào buổi sáng.

Tôi nghĩ nguyên nhân cậu yêu cầu nó phải diễn ra vào ngày cuối là để đảm bảo sẽ không có bất cứ chấn thương nào xảy ra khi kết quả buổi giao lưu vẫn còn chưa ngả ngũ.

Nếu không may vì cuộc ẩu đả này mà tôi hay em ấy bị thương và không thể tham gia chiến đấu trong các trò chơi thì nó sẽ ảnh hưởng đến thành tích chung của nhóm chúng tôi".Bất kể nhóm của Ibuki không có hy vọng đứng đầu sau ngày thứ 2, nhóm của Horikita vẫn là ứng cử viên nặng ký cho vị trí số 1.

Và xem ra cô ấy cũng đủ tinh tế nhận ra điều đó."

Với thực lực của cậu trong một trận đấu tay đôi, có lẽ cậu sẽ biết cách để tự bảo vệ bản thân mình và tôi để không bị thương phải không."

"Kể cả như vậy thì vẫn có khả năng mình bị thương mà..."

"Cậu nghĩ nó có thể xảy ra sao?"

"Không...Mình không nghĩ vậy."

Sau câu trả lời của tôi, đôi mắt Horikita lộ ra chút khó chịu."

Nếu một người bình thường thì họ sẽ khó chịu nếu nghe được câu trả lời như vậy đó.

Có lẽ tôi ban đầu nên đồng ý để cho cậu bịt mắt lại trong buổi huấn luyện hôm nay mới được""Thôi cho mình xin.

Dù sao mình cảm cậu không cần phải cố gắng nương tay với mình làm gì.

Chứ nếu là những người khác, mình sẽ không dại dột nói ra điều đó""Vậy là ý cậu là tôi phải biết ơn điều đó sao......?"

"Cậu có thể coi như đó là một kiểu đối xử đặc biệt."

"Loại đối xử đặc biệt này thực sự làm tôi có hơi khó chịu."

Gần đây tôi đã trò chuyện với Horikita nhiều hơn.Chắc hẳn trên thế giới này cũng có những người khác, trong quá khứ và tương lai, cũng có những trao đổi tương tự như chúng tôi lúc này, một cuộc trò chuyện vừa có vẻ giễu cợt nhưng cũng vô cùng nghiêm túc."

Thật ra có chuyện này không liên quan lắm nhưng khi nói đến một học sinh giống như người vô hình thì cậu sẽ nghĩ đến ai đầu tiên?"

Khi được hỏi, Horikita suy nghĩ một chút rồi trả lời:"Cậu đó, Ayanokouji-kun."

"......

Mình à?"

"Ít nhất khi mới vào học, cậu không nổi bật trong lớp."

"Ồ, đó là sự thật."

Trong số 40 học sinh lúc nhập học, nếu xét về độ tồn tại trong lớp lúc đó thì tôi không thể phủ nhận bản thân đứng bét"Qua thời gian thì sự hiện diện của cậu phần nào đã được rõ ràng hơn nên điều đó không còn đúng nữa."

Đúng là tôi đã thay đổi rất nhiều so với ngày đầu nhập họcChính xác hơn là môi trường xung quanh tôi đã thay đổi đáng kể."

Điều gì khiến một người có thể nổi bật lên vậy?"

"Cái này tôi cũng không biết nữa.

Tôi nghĩ là nếu một người vốn đã không muốn được chú ý hay muốn ở một mình thì tự khắc người đó sẽ tự bản thân cô lập mình và những người khác cũng không buồn để ý đến họ nữa."

Mọi điều cô ấy nói đều phù hợp với Yamamura.Dù về cơ bản nếu để riêng lẻ thì không vấn đề gì nhưng khi đã được đặt trong một tập thể thì đó thật sự là một vấn đề lớn"Chuyện gì vậy?"

"Không có gì.

Mình chỉ đang suy ngẫm thôi."

"Thật sao?

À đúng rồi, về điều mà cậu nhờ tôi ----"Khi Horikita đề cập đến chủ đề huấn luyện đặc biệt, tôi đã nhờ cô ấy một việcHorikita đã thông báo cho tôi về kết quả thu thập được."

Đó là tất cả những gì tôi có thể làm...

Nó có giúp ích gì cho cậu không?"

"Ừ, rất hữu ích, cảm ơn đã điều tra.

Cậu có thể dừng lại ở đây là được rồi."

Horikita, người đã chăm chỉ hoàn thành nó trong suốt thời gian qua, dường như không hiểu ý nghĩa của những gì bản thân làm, nhưng cô nàng cũng không tìm hiểu sâu hơn nên cũng không hỏi thêm gì."

Nhân tiện, Ibuki đi gì mà lâu quá."

"Ừ.

Ibuki-san đang định làm gì thế?"

Nếu chỉ là đi vệ sinh ở hành lang thì không hiểu sao cô ấy lại mất nhiều thời gian đến vậy."

Bộ cô ấy ngủ quyên trong lúc đi vệ sinh à?"

"Mặc dù tôi cố gắng tin rằng điều đó sẽ không xảy ra nhưng tôi không thể loại trừ khả năng đó vì người đang nhắc đến là Ibuki-san."

"Cậu thử gọi cho cô ấy xem?"

"Tôi để điện thoại trong phòng vì không muốn xao nhãng khi luyện tập."

"Rất tiếc nhưng mình cũng phải nói trước với cậu, nếu Ibuki không sớm quay lại thì buổi huấn luyện hôm nay sẽ kết thúc."

"Biết sao được.

Dù sao, chiến đấu cùng với Ibuki-san là điều kiện tiên quyết."

Kết quả buổi huấn luyện hôm qua hầu như là vô ích nhưng không có nghĩa là hoàn toàn vô vọngNhưng với tình hình hiện tại thì tốt nhất vẫn nên hoãn trận chiến trả thù này lại.

Hy vọng sẽ có một cơ hội khác mà nhà trường sẽ giám sát lỏng lẻo hơn như kỳ thi đoả hoan hoặc trại huấn luyện để tái đấu.Horikita và tôi đang nhìn về phía toà nhà và chờ Ibuki xuất hiện."

Có sơ hở!"

Khi tôi nghe thấy một âm thanh từ phía sau, tôi cảm thấy một bóng người đang lao tới tôi rất nhanh.

Khi tôi tránh ra, chân của Ibuki đáp ngay lên chỗ tôi vừa đứng.Không chút do dự, cô ta cố gắng thực hiện một cú đá bất ngờ."

Chết tiệt!

Trượt rồi!

Tôi đã cố tình tìm đường khác để âm thầm quay về vầy mà...!"

"Tôi khá khen cho sự chịu khó của cô nhưng cô không nên bực bội làm gì khi chính cô tư mình vứt đi lợi thế vì đã hét lên cho đối thủ biết vị trí mình tấn công.

Cái trò này giống hệt như Ishizaki""Này......!

Tôi không muốn bị so sánh như vậy...!

Nhưng tôi chỉ hét lên theo bản năng thôi!"

Bản năng không bao giờ là đủ cho một trận chiến.Rõ ràng là nếu đối thủ bạn có thể đánh bại thì không sau, nhưng trước một đối thủ không có cơ hội chiến thắng cao, bản năng chỉ càng khiến bạn lâm vào thế khó hơn mà thôi"Ishizaki-kun?

Cậu từng đánh nhau với Ishizaki-kun à?

Nếu không thì sao cậu..."

"Chỉ là vô tình thấy cậu ta đánh nhau thôi.

Mình không liên quan gì đến chuyện đó cả."

Tôi nghĩ tôi có thể thoát khỏi tình huống này chỉ bằng cách nói điều đó, nhưng tôi đoán là tôi đã sơ xuất."

Cậu từng đối đầu với Ryuuen-kun trên sân thượng phải không?

Có phải chính là lúc đó không?"

Tôi nhìn Ibuki.

Vẻ mặt thất vọng của cô ta đã thay đổi thành một nụ cười nham hiểm."

Hừm, đồ nhi không nhớ là mình bị sư phụ yêu cầu phải giữ kín chuyện này.

Kể cả nếu có thìđồ nhi đây cũng không quan tâm đâu."

"Rồi rồi, sư phụ hiểu rồi."

Có vẻ như đó cũng là một lý do khiến cho đối phương lại tìm đến tôi để nhờ huấn luyện để đấu với Amasawa"Mặc dù tôi có thể giả vờ không biết trước mặt những người khác, nhưng có lẽ bây giờ là một cơ hội tốt để làm rõ mọi thứ.

Cậu có thật đã có ẩu đả với Ryuuen-kun và nhóm của cậu ta trước đây trên sân thượng phải không?"

"Nếu trước đó mình thừa nhận thì cậu có tin đó là sự thật không."

"Tôi cũng không biết nhưng bây giờ tôi thật sự đã hoàn toàn bị thuyết phục.

Tôi không còn nghi ngờ gì tuyên bố của Ibuki-san, nhưng dù có nghĩ thế nào thì ban đầu thú thật tôi nghĩ điều mà cô ấy nói thật sự quá cường điệu."

Ibuki nghiêng đầu và đá đất trước mặt Horikita."

Đừng có cư xử như trẻ con như vậy!"

Trong khi mắng Ibuki như một giáo viên, Horikita tiếp tục quay sang tôi với nhiiều câu hỏi cần được giải đáp lúc này"Còn điều gì khác mà cậu đang giấu tôi không?

Cậu còn có đánh nhau với ai khác không?"

"Không."

"Thật sao? ......

Vẫn còn một vài điều khiến tôi băn khoăn.

Ví dụ như về Yagami-kun..."

"Yagami?

Tại sao Yagami lại được nhắc đến ở đây?

Mình không bao giờ dùng bạo lực với kouhai của mình, tất nhiên là trừ vụ với Housen lần đó ra?"

"Yagami à?

Tên đó có vấn đề gì sao?"

Giải thích cho Ibuki mọi thứ sẽ tốn rất nhiều thời gian, nên Horikita ngừng cuộc trò chuyện.Cô ấy bắt đầu giữ khoảng cách với tôi."

Về cơ bản, các quy tắc vẫn giống như ngày hôm qua.

Mấu chốt ở đây là trước khi hiểu được mình sẽ làm gì thì 2 cậu cần phải hiểu được đồng đội của mình sẽ làm gì trước đã."

Nếu bạn đã chiến đấu nhiều lần, ngay cả khi bạn không muốn, những thói quen chiến đấu của đồng đội hay đối thù đều sẽ in sâu vào tâm trí bạn.Những kỹ năng cộng tác mà họ đã mài dũa ở đây chắc chắn sẽ khiến họ trở nên giỏi hơn so với họ trong trận chiến Amasawa trước đó.Phần 1:Sau khi kết thúc huấn luyện đặc biệt buổi sáng, bộ đôi thở hổn hển phải nghỉ một lúc."

Trời đã sáng rồi, cũng sắp đến giờ về rồi phải không?"

"Chưa gì mà đã nghỉ rồi là sao?

Mà nghĩ lại tôi không cảm nhận được sự mệt mỏi của Ayanokouji-kun dù đã vận động mạnh rất nhiều, thật sự cơ thể cậu có phải là của con người không vậy?"

"Có khi nào là T800 trở về quá khứ không?"

"Thật ra mình cũng biết mệt chứ, chỉ là mình không biểu hiện nó ra trên mặt thôi."

"Cậu thậm chí còn không thở dốc cơ mà, điều đó không thuyết phục chút nào."

Horikita bày tỏ sự không hài lòng khi phủi cát và đứng dậy."

Dù sao thì đã đến lúc quay lại rồi."

Thấy vậy, Ibuki cũng lập tức đứng lên không hề tỏ ra yếu đuối, nhảy lên cao một cách khó hiểu.Có thể đó là sự ganh đua, nhưng đối phương lại không hề coi trọng điều đó."

Nhân tiện, Ibuki-san, kế hoạch hôm nay của cô là gì?"

"Ý cô là sao?"

"Hôm nay tôi sẽ tham gia trò chơi trong buổi giao lưu.

Cô cũng tham gia phải không?"

Rốt cuộc, nhóm của Ibuki đã có 2 trận thắng và 10 trận thua, về cơ bản là tuyệt vọng trong việc giành được giải."

À, cái đó ấy hả?

Chịu thôi, dù sao thì tôi không tham gia vào bất cứ trò nào cả."

"Cả việc thu thập tem cũng không luôn sao?"

Ibuki càu nhàu và khoanh tay lại.

Không phải là cô ấy không muốn kiếm điểm chỉ là cô ấy nghĩ nó quá rắc rối để phải làm khi dù gì cũng đã chắc chắn có 1000 điểm trong tay rồi."

Dù sao thì tôi cũng rảnh, hay là tôi sẽ bám theo cô cả ngày hôm nay nhỉ?"

"Tại sao... cô lại muốn bám theo tôi?"

"Dù chỉ là buổi giao lưu đi nữa thì việc chứng kiến cô thua cuộc khiến cho tôi vô cùng sảng khoái"Mục tiêu của Ibuki vô cùng rõ ràng và cô ta cũng không cố che giấu nóKushida cũng vậy, thất bại của Horikita là điều gì đó hấp dẫn với 2 người họ"Tức là cô muốn phá rối tôi phải không?"

"Tất nhiên rồi."

"Ngay cả khi nhóm đã nắm chắc thất bại nhưng nếu senpai năm 3 muốn cô tham gia, cô có sẵn sàng tham gia không?"

"Không nhé.

Tôi sẽ tìm người thay thế tôi."

Nếu là Ibuki, không có gì đáng ngạc nhiên khi cô ấy sẽ dùng cái mác senpai của mình để giao việc tham gia cho đám năm nhất.Suy cho cùng thì vốn mỗi nhóm có tính chất khác nhau nên Horikita dù muốn cũng không thể bắt ép Ibuki phải làm gì được"Thôi kệ .......

Muốn gì thì tùy, nhưng sao cô không thử theo dõi Ayanokouji-kun đi.

Dù sao thì biết đâu cô cũng sẽ có thể thấy cậu ấy thua đó."

"Hôm qua cậu đã thua hai lần phải không?"

Nhìn chung, thông tin của tôi đã lan rộng trong nhóm Nagumo."

Tôi đoán Nagumo-senpai rất vui khi thấy điều đó.

Chuỗi trận bất bại của cậu bị phá vỡ trong một ván poker một cách tương đối nhanh chóng.

Sau đó có vẻ như cậu còn thua thêm một trò khác nữa phải không?"

Có vẻ như thông tin cũng không chi tiết lắm.

Chẳng lẽ Nagumo không công khai kết quả cá nhân của tôi với cả nhóm mà chỉ nói với một số rất ít học sinh chăng?"

Mình đã bị Inokashira đánh bại trong trò patchwork."

"Dù sao thì đây là một điều vô cùng hiếm có đấy.

Dù sao thì tôi thật sự hơi tiếc vì không thể thấy cậu lúc thua sẽ có biểu cảm thế nào."

"Vậy thì cậu cũng chẳng khác gì Ibuki cả."

Nghe tôi nói vậy, Horikita hơi khó chịu nhưng vẫn mỉm cười gật đầu xác nhận.Nói cách khác, đó là một mong muốn mãnh liệt được nhìn thấy một kẻ vốn luôn là người bất khả chiến bại nhậnn lấy những thấy bại hiếm hoi."

Tôi thì thấy hắn cố tình thua thì đúng hơn ấy chứ vì dù sao thì tôi không thấy cậu ta có chút gì gọi là đau lòng khi cô nhắc lại chuyện đó cả."

"Tôi không biết liệu cậu ta có cố ý làm vậy hay không, nhưng thật sự rất khó để có thể giữ được cảm xúc của mình khi thua.

Ít nhất thì hai trận thua này có vẻ như là do cậu chưa có đủ thông tin cần thiết về chúng phải không, gấu trúc đỏ-kun?"

"Đã bảo là cậu đừng có làm vậy nữa mà......"

Tôi ước gì cô ấy không gọi tôi là "Gấu trúc đỏ" nữa."

Dù sao tôi sẽ đi với cô, Horikita.

Tôi muốn tìm hiểu thêm về Amasawa."

"Tôi hiểu rồi, vậy cũng tốt.

Ngay cả khi điều đó khiến em ấy cần trọng hơn với hai ta thì đó cũng là một đòn tâm lý tốt cho trận đấu quan trọng ngày mai"Horikita đi đến kết luận rằng sẽ có ích nếu để Ibuki đi cùng cô ấy."

Dù sao thì trời lạnh quá, mau về thôi."

Ngay cả khi cơ thể bạn ấm lên sau khi tập thể dục, nó sẽ tự nhiên bị lạnh nếu bạn không hoạt động."

Đừng có gây rắc rối cho tôi đó."

"Tôi không thể hứa."

Tôi không thể không cảm thấy Ibuki có ý định gây rắc rối.Phần 2:Khoảng 15 phút nữa, đối thủ của trận đầu tiên của ngày giao lưu thứ 3 sẽ được công bố.Nội dung lần này là ShogiKiryuin đã chọn tôi, Morishita, Hashimoto, Hiyori và Tsubaki làm người tham gia.Tuy nhiên, một trong những người tham gia đã vắng mặt."

Đúng là vẫn chưa tới lượt của Morishita-san, nhưng cậu ấy đâu rồi?

Mình không thể gọi được cho cậu ấy."

Hiyori áp điện thoại di động vào tai và nói rằng cô không thể liên lạc được."

Lần cuối cùng mấy đứa nhìn thấy Morishita là khi nào?"

"Em nhìn thấy cô ấy lần cuối vào bữa sáng.

Ayanokouji-kun hình như ăn xong cùng cô ấy phải không?"

Do thời gian chúng tôi ăn xong gần như y hệt nhau nên quả thực có ấn tượng khi cùng nhau rời khỏi căng tin.Mặc dù đã hơn 30 phút trước nhưng tôi nghe thấy cô ấy nói rằng cô ấy đang đi dạo hay gì đó.Có lẽ cô ấy vẫn đang đi bộ, hoặc có thể cô ấy bị lạc?Cô nàng dường như không phải là người sẽ bị lạc nếu ở trong khuôn viên giao lưu nhưng sẽ lại là một câu chuyện khác nếu cô ấy đi sâu về phía núi.Tôi không thể nói chắc được Morishita sẽ ở đâu vì tính cách khó nắm bắt của cô ấy."

Con bé đó nói rằng mình có niềm tin tuyệt đối vào Shogi......"

"Hình như cô ấy bảo là chưa bao giờ chơi thua trong các trận đấu online cả."

"Thành thật mà nói thì chị cũng cảm thấy nó không đáng tin lắm ......"

Kiryuin chọn Morishita vì sự tự tin không có cơ sở của cô ấy.Tôi thì lại nghĩ cô ấy đang muốn rửa nhục sau khi đã không thể làm được gì trong trò bắn cung"Nếu Morishita không ở đây, chúng ta sẽ phải tìm người thay thế, nhưng vẫn còn thời gian nên tôi sẽ ra ngoài tìm thử.

Hashimoto, cậu có thể tìm xung quanh đây được không?"

"Tất nhiên, nếu có thông tin gì mới thì alo cho nhau nhé."

Và thế là, tôi cố gắng chạy đi tìm cô ấy nhanh nhất có thể và chỉ mất một khoảng thời gian ngắn.Trông không giống là cô ấy bị lạc lắm nên nhiệm vụ tìm Morishita đã hoàn thành dễ dàng.Trước khi chào Morishita, tôi đã gửi tin nhắn cho Hashimoto nói rằng mục tiêu đã được tìm thấy.Rồi tôi bước lên và nói"Đến lúc trở về rồi."

"......"

Ngay cả sau khi tôi chủ ý bắt chuyện với cô ấy, vẫn không có phản hồi.Cô nàng chỉ lặng lẽ đặt tay lên thân cây.Không phải là cô ấy đang ngủ khi đứng mà là cô ấy đang làm gì đó"Morishita?"

"Cậu có thể vui lòng duy trì một chút im lặng được không?

Lúc này, tôi đang───lắng nghe tiếng nói của khu rừng."

Morishita thì thầm bằng một giọng nhỏ."......Hửm?"

Tuy nhiên, não tôi không thể xử lý được những gì cô ấy nói nên hỏi lại'"...Huh?

Tiếng nói của khu rừng sao?"

"Cậu không biết sao, rừng cây cũng có sự sống của riêng nó..."

"......"

"Hãy đặt tay lên cây như tôi, nhắm mắt lại, ổn định tâm trí và lắng nghe.

Vậy thì có lẽ cậu sẽ hiểu được lời tôi nói."

"...

Vậy sao?"

Quả thực, hiện tại tôi hoàn toàn bối rối trước những lời của Morishita.Có lẽ cũng đáng để tôi tự mình trải nghiệm một lần.Thế là tôi nhắm mắt lại.Bước tiếp theo là tĩnh tâm và lắng nghe, phải không?"......"

"Mọi chuyện thế nào rồi?

Cậu có nghe thấy không?

Tiếng nói của khu rừng ấy?"

"Không. ......"

"Nếu như vậy thì, có vẻ như tâm cậu không tĩnh rồi."

Không thể tĩnh tâm sao?

Không may là tôi còn không hiểu làm sao để có thể làm được như cô ấy nữaKhông đời nào có chuyện ......Đúng như tôi nghĩ, tôi không thể nghe thấy gì cả.

Không thể nghe được nó."

Hãy hít không khí vào bằng mũi và thở ra bằng miệng."

Tuy nhiên, Morishita muốn tôi tiếp tục."

Có ý nghĩa gì khi làm điều đó không?"

"Ai biết được?

Lần trước tôi bị khó thở, tôi được bác sĩ khoa tai mũi họng hướng dẫn hít vào bằng mũi và thở ra bằng miệng."

"Đó không phải là cách sử dụng máy xông khí dung sao......?"

Theo một nghĩa nào đó, tôi đang bị rất nhiều dòng suy nghĩ hồn loạn đi qua đầu mình."

Tôi không thể làm được ---- Mà cô đang làm gì vậy?"

Mở mắt về phía Morishita, tôi nhận thấy cô ấy đã hướng camera điện thoại di động của mình về phía tôi."

Tôi đang ghi hình Ayanokouji Kiyotaka đang bị tôi đùa giỡn và tất nhiên là ở chế độ HD."

"Này......"

"Làm sao có thể nghe được tiếng nói của khu rừng chứ?

Rõ ràng cậu đã xem quá nhiều phim huyền bí rồi."

"Thì chẳng phải chính cô bảo tôi làm vậy sao?

Đã thế cô còn vô cùng nghiêm túc..."

"Đừng xấu hổ.

Tôi sẽ giữ bí mật cho cậu về việc lắng nghe âm thanh của khu rừng."

Nếu đúng như vậy, tôi hy vọng cô ấy sẽ không làm bất cứ điều gì như quay video và ghi lại nó."

Tôi nên nói gì đây nhỉ?

Kiến thức kỳ quái này đã được tiếp thu...

Cảm ơn cô rất nhiều."

Khi nhắc đến những kiến thức vô dụng, chắc chắn rằng lời cảm ơn này không cần phải coi trọng."

Ayanokouji Kiyotaka thực sự là một người thú vị."

Có phải tôi là người duy nhất nghĩ rằng Morishita là người thú vị hơn không?"

Vậy một lần nữa, cậu muốn gặp tôi là có chuyện gì thế?"

"Gần đến giờ thi đấu rồi nên tôi gọi cô về."

"Đúng vậy nhỉ?

Tiếc là tôi không nhận ra điều đó."

Sau khi tôi chấp nhận câu nói giống như một lời xin lỗi nhưng cũng không giống một lời xin lỗi, Morishita rời khỏi cái cây.Nói rồi cô ấy đi về phía toà nhà"Tôi có thể hỏi một câu không?"

Không nói một lời, tôi hướng ánh mắt về phía Morishita, ra hiệu rằng sẽ ổn thôi nếu cô ấy tiếp tục."

Cậu nghĩ gì về Hashimoto Masayoshi?"

"Thật là một câu hỏi khó đấy."

"Tôi cảm thấy có thể sẽ có một dịp nào đó để hỏi cậu nhưng tôi chật sự đã chờ đợi điều đó rất lâu nhưng vẫn không thể tìm được cơ hội""Có phải cô cố tình chạy vào đây để dụ tôi đến không?"

"Tôi có cảm giác nếu là cậu thì sẽ tìm ra được tôi ở đây."

Mặc dù tính cách của cô ấy hơi khó hiểu nhưng cô gái trước mặt thực sự là một người có mưu lược."

Vậy với tư cách là thành viên của lớp A, cô nghĩ thế nào về điều đó?"

"Tôi đã mong cậu sẽ hỏi tôi điều đó.

Tất nhiên, con sâu mọt tóc ngành đó cần phải bị diệt trừ vừa để đoàn kết lớp vừa là một lời cảnh báo cho những kẻ mang mầm mống nổi loạn."

Không hề ngần ngại khi khẳng định Hashimoto là một con sâu mọt đang làm hại cho lớp."

Nếu tôi là đồng phạm của Hashimoto, cô có hối hận vì đã nói sự thật cho tôi không?"

"Một lời nói dối sẽ chỉ được đáp lại bằng một lời nói dối và tiếp diễn như vậy thì chỉ toàn là dối trá, vậy nên thành thật ở đây là lựa chọn tốt nhất."

Có vẻ như cô ta cũng có chút hiểu biết trong nghệ thuật đối đápNếu cô ấy bóng gió ủng hộ Hashimoto chỉ bằng một lý do tồi tệ nào đó và khiến tôi nghi ngờ, cô ấy sẽ không thể chiếm được lòng tin của tôi.Cô ấy phán đoán và xử lý thông tin rất nhanh, thậm chí không dừng lại để suy nghĩ dù chỉ trong chốc látTrong số những học sinh tôi từng gặp, khả năng của cô ấy khá nổi bật.Đúng là bạn không thể hiểu được tính cách của một người nếu không nói chuyện trực tiếp với họ."

Vậy vì cô đã nói sự thật nên tôi cũng muốn sẽ đáp lại cô bằng sự thật.

Tuy nhiên tôi chỉ có thể nói rằng đây là vấn đề của lớp các người, thế thôi.

Sakayanagi muốn loại bỏ Hashimoto hay Hashimoto muốn loại bỏ Sakayanagi, thậm chí là lớp các người chia bè kết phái thì cũng chẳng có liên can gì đến tôi."

"Tức là tôi vẫn có thể tin cậu không có ý định đứng về phía Hashimoto Masayoshi đúng không?"

"Đúng."

Tôi gật đầu khẳng định không chút do dự, nhấn mạnh rằng đây là điều tôi thực sự nghĩ.Có thể thái độ này sẽ vấp phải sự hoài nghi, nhưng thực tế những gì tôi nói không hề sai một chút nào."

Tuy nhiên lần này chúng tôi ở cùng một nhóm và tôi vẫn cần phải hợp tác với cậu ta để hoàn thành một số mục tiêu riêng của mình."

"Tôi hiểu rồi.

Điều đó khiến tôi yên tâm hơn một chút."

Thay vì nói là cô ấy ở phe thân Sakayanagi, nói cô ấy thuộc phe chống Hashimoto sẽ đúng hơn."

Liệu cô có thấy thất vọng nếu tôi thật sự đứng về phía Hashimoto không?"

"Tất nhiên rồi.

Mặc dù tôi nghĩ Sakayanagi Arisu có thể dễ dàng nắm chiến thắng đến 9 phần nhưng nếu có Ayanokouji Kiyotaka âm thầm hỗ trợ Hashimoto Masayoshi thì cục diện sẽ thay đổi vô cùng đáng kể."

Có vẻ như Morishita thật sự đã nhận ra được nhiều thứ hơn những gì tôi nghĩ."

Lạ lắm phải không?

Tôi đánh giá cao một thành viên tầm thường trong lớp như Ayanokouji Kiyotaka ấy."

"Đúng là tôi đã không nhận ra điều đó khi chúng ta nói chuyện lần đầu,"Tất nhiên, tôi biết mình đang bị theo dõi, nhưng tôi không nghĩ sự việc lại đến mức này."

Thường thì có sự khác biệt giữa những điều được nghe từ người thứ 3 và tiếp xúc thực tế.

Đó là lý do tại sao tôi hạ thấp kỳ vọng của mình xuống, nhưng xét theo tất cả những thông tin mà tôi tự mình thu thập được thì có vẻ không phải vậy."

Có vẻ như cô ấy không phải chỉ đánh giá một người thông qua những gì bản thân đã nghe và thấySẽ là không quá nếu tôi xem Morishita là phiên bản nữ của Koenji, thật ra thì 2 người đó cũng có nhiều điều tương đồng.

Chỉ là cô ấy giảm bớt thái độ hoang dã và phóng túng đồng thời tăng thêm độ lý trí ......Không, cho dù sử dụng hình thức biểu đạt nào đi chăng nữa thì việc sử dụng Kouenji làm đối tượng so sánh chắc chắn là không đúng."

Vậy thì liệu có khả năng là cậu đứng về phía Sakayanagi Arisu không?"

"Tôi không nghĩ vậy.

Nói chính xác hơn thì tôi không có quyền can thiệp."

Đối với Sakayanagi, Hashimoto chẳng qua chỉ đáng là ngọn cỏ bên đường.

Không cần phải giúp đỡ cô ấy làm gì."

Nhưng ......"

"Nhưng?"

"Cho dù đó là Hashimoto hay Sakayanagi, tốt nhất là họ hãy chiến đấu bằng chính sức lực của mình.

Điều quan trọng nhất không phải là thắng thua mà là cả 2 bên đã thật sự nỗ lực để chiến đấu hết sức của mình.

Đó là tất cả những gì mà tôi nghĩ mình có thể nói."

Hashimoto-người đang gặp khó khăn trong việc đối phó với tình thế gần như là thập diện mai phục và Sakayanagi-người đang không thể chiến đấu đúng với sức của mình sau khi đã tự mình đả thương bản thân.Nếu có thể, tôi muốn họ giải quyết vấn đề của mình trước khi thật sự bước vào trận chiến sinh tử."

Tôi hoàn toàn hiểu được suy nghĩ của Ayanokouji Kiyotaka.

Cảm ơn cậu."

Có lẽ nút thắt trong tâm trí của cô ấy đã được mở ra, Morishita mỉm cười nhẹ và cúi đầu chào tôi."

Tôi hy vọng vấn đề này sẽ được giải quyết càng sớm càng tốt.

Nếu nội bộ tranh chấp kéo dài nửa năm, thậm chí một năm, sẽ chỉ gây bất lợi cho sự phát triển của lớp A chúng tôi."

"Đúng vậy."

Về vấn đề này, đó chỉ là sự lo lắng vô căn cứ của Morishita mà thôi.Vấn đề giữa Sakayanagi và Hashimoto sẽ sớm kết thúc.Morishita rời khỏi cái cây và bắt đầu bước về phía trước."

Đã đến lúc phải đi rồi.

Đừng chơi mấy cái thứ như nghe tiếng nói của rừng nữa.

Thật sự vô cùng trẻ con đấy."

"Chẳng phải chính cậu cũng hùa theo tôi đấy thôi......?"

Tôi là nạn nhân bị cuốn vào trò đùa đó thì đúng hơn.Mà tiện thể Morishita xem ra không phải khoe về khả năng chơi shogi của mìnhĐó là một kỹ năng đã được mài giũa theo thời gian trong các trận đấu trực tuyến và nó không phải là hư danh.Phần 3:Tôi nghĩ rằng mọi thứ sẽ gay cấn hơn nếu tôi có thể đối đầu với nhóm của Nagumo ở trận thứ 19Nhưng người ta vẫn hay nói mưu sự tại nhân mà hành sự tại thiên màVới thành tích cá nhân 2 trận thua, nhóm của tôi bước vào trận thứ 17 để đối đầu với nhóm Nagumo đang có chuỗi bất bại.Trò chơi lần này là "Bắn cung"- lại thêm một trò mà tôi đã gặp lần thứ hai sau bóng bàn trong buổi giao lưu nàyĐây không phải là một cuộc đấu liên quan đến sự khéo tay hay dựa trên may mắn, tất cả những gì nó cần là kỹ năng chuyên môn.Nagumo xuất hiện với tư cách là trưởng nhóm nhưng không nói chuyện với tôi.Mặc dù lần này tôi đã đặt cược với Nagumo nhưng không có nhiều người thực sự biết về nó.Ngay cả những học sinh năm nhất được cử đi để theo dõi tôi suốt thời gian qua cũng có thể không biết chi tiết."

Thế quá nào cô lại được tham gia vậy, Morishita?"

"Tất nhiên là tôi đã được nhóm trưởng tin tưởng để tham gia chứ sao nữa".Sau kết quả thảm hại ngày hôm qua, cô ấy liệu đã ngộ ra được gì đó nên mới quyết định tham gia chăng?Tôi liếc nhìn về phía Kiryuuin và thấy chị ấy gật đầu.

Có vẻ như sự tham gia của Morishita đã được cho phép."

Chuyện là vậy đó.

Dù sao thì giờ chúng ta đã cùng hội cùng thuyền rồi, Ayanokouji Kiyotaka""Tôi thì chỉ hy vọng thuyền này không phải Titanic thôi."

Một lần nữa, đối với những học sinh chưa từng tiếp xúc với bắn cung trước đây hoặc thậm chí đối với những người đã có kinh nghiệm, người hướng dẫn sẽ bắt đầu từ việc hướng dẫn cách bắn theo đúng quy định và các quy tắc an toàn.

Họ liên tục nhấn mạnh rằng phải luôn luôn thực hiện đúng tư thế bắn cung thì mới được tính điểm.Không như lần trước cho 2 nhóm bắng xen kẽ, lần này một người bắn hết 6 mũii tên thì người tiếp theo mới bắt đầu lượt bắn của mình.Khi tôi nhìn thấy năm đối thủ trong trận đấu này, Hashimoto bước tới và thì thầm vào tai tôi:"Katsuragi có vẻ đã luyện tập khá nhiều ngày hôm qua.

Số điểm cao nhất cậu ấy đạt được là 36.

Chúng ta sẽ có thể gặp bất lợi nếu đối đầu với cậu ta."

Tôi cũng nhớ lại kết quả bắn cung hôm qua của mình trong khi nghe Hashimoto báo cáo.Hôm qua tôi bắn lần lượt là 2+4+7+ 6+9 = 30 điểm.Mặc dù tôi có thể hiểu được sự lo lắng của cậu ấy, nhưng thành thật mà nói, tôi sẽ không thua nếu đối thủ là Katsuragi.Điều tôi lo lắng nằm ở một người khác cơ.

Ngay sau đó, thứ tự thi đấu được công bố.-Horikita Suzune vs Yanagi Yasuhisa-Hirata Yosuke vs Hashimoto Masayoshi-Amasawa Ichika vs Ayanokouji Kiyotaka-Kanzaki Ryuji vs Shintoku Taro.-Katsuragi Kohei vs.

Morishita AiTrong số 16 lần tôi tham chiến cho đến nay, tôi luôn là người thi đấu thứ 3."

Xin được chỉ giáo, senpai."

"Con bé năm nhất này thì chắc là mày tự xử lý được phải không, Ayanokouji?"

Hashimoto, người dường như không có thông tin gì về Amasawa, lạc quan nói với tôi.Giữa những ánh nhìn chằm chằm từ xung quanh, nhóm Nagumo đã bắt đầu thực hiện bài thi của mình.Có thể nhìn thấy rõ họ tự tin thế nào thông qua biểu cảm trên khuôn mặtBuổi luyện tập bắn cung ngày hôm qua đã giúp Amasawa tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm.Không chút do dự, mũi tên được phóng ra bay thẳng về phía khu vực màu vàng 9 điểm.9 + 9 + 10 + 9 + 10 + 10 = 57 điểm.Mức độ chính xác khiến các học sinh tham gia và thậm chí cả những người hướng dẫn cũng phải ngạc nhiên."

Không phải đùa đó chứ ......"

Katsuragi cũng đã có thành tích rất tốt với 37 điểm, xếp thứ 2 trong nhóm nhưng thật sự so với kết quả đứng đầu thì vẫn là quá thua kémĐể giành chiến thắng trong trận đấu này, tôi cần đạt được độ chính xác 6 mũi tên đều phải trúng vào hồng tâm.Mặc dù tôi vẫn chưa vượt qua được sự bất ngờ với việc đối thủ của mình đã bắn được 57 điểm nhưng đã đến lúc nhóm Kiryuin chúng tôi lên sàng.Trong đấu trường im lặng, tôi bắn mũi tên đầu tiên trước khi bất kỳ ai khác có cơ hội.Cú bắn đầu tiên trúng vào vùng 8 điểmTrong khi các học sinh khác vẫn còn đang do dự thì tôi đã chuẩn bị tư thế cho mũi tên thứ 2 và nhắm về phía bia.Mọi người nhìn vào có thể thấy tôi đang có phần hấp tấp nhưng tôi không quan tâm điều đóQua lần bắn đầu tiên, tôi đã biết được mình cần phải điều chỉnh thế nàoMũi tên thứ 2 đã vào ngay hồng tâm, 10 điểmNếu ở khoảng cách 70 mét thì vẫn phải tính đến gió và các ảnh hưởng khác nhưng nếu ở phạm vi 20 mét thì sẽ không thành vấn đề.Bất cứ khi nào người hướng dẫn thu hồi xong mũi tên, tôi đều liên tục nhắm bắn vào vị trí cũ.Hành động tương tự được lặp đi lặp lại như thể một cái máyCùng một chuyển động, cùng một vị trí, chỉ để tối đa hóa sự lặp lại.Tôi không quan tâm người khác bắn trúng bao nhiêu điểm, tôi chỉ tiếp tục bắn 4 mũi tên còn lại vào hồng tâm.

Kết quả cuối cùng tôi được 58 điểm.58 so với 57, tôi là người chiến thắng.Dù bị tôi đánh bại suýt sao nhưng Amasawa vẫn dành cho tôi một tràng pháo tay thật lớn."

Đúng là senpai, anh không bao giờ khiến em thất vọng."

"Thật ra luật chơi đã giúp anh rất nhiều. mục tiêu đã được thu ngắn đáng kể, ngoài ra với việc bắn liên tục thay vì nghỉ thì anh có thể giữ được cảm giác thay vì phải thiết lập lại từ đầu sau mỗi lần bắn."

Khi Amasawa đã có số điểm cố định là 57, con bé không thể thực hiện bất kỳ động thái nào khác.Việc còn lại chỉ là xem thử tôi có thể lấy được bao nhiêu điểm"Em nghĩ rằng mình có thể gây được chút áp lực cho anh nhưng xem ra cũng không mấy tác dụng."

Tôi đã ngăn chặn mọi ảnh hưởng xung quanh mình nên cũng không cảm nhận được gì"Ngoài lần thi đấu ngày hôm qua, senpai không tập bắn cung gì cả phải không?"

"Anh đã xem người ta hướng dẫn trên video suốt cả đêm."

Tôi không chỉ xem bắn cung mà còn xem tất cả những trò mà tôi có thể trải nghiệm trong buổi giao lưu này."

Chỉ xem video thôi mà có thể tạo ra được kết quả như vậy luôn sao Em sợ Nagumo-senpai sẽ giận em mất thôi."

Dù có thua, Amasawa cũng sẽ không bị Nagumo đổ lỗi vì đã lấy được tận 57 điểm.Ibuki-người đang quan sát từ xa, nhìn đi chỗ khác như thể đang chán nản.Chiến thắng của Horikita trước Yanagi, cùng với việc Amasawa tưởng như đạt điểm cao nhất nhưng lại bị tôi vượt mặt, chắc hẳn đã khiến cô ấy chán nản."

Đúng là tao đã không lầm khi đặt niềm tin vào đồng chí, làm tốt lắm......"

Sau khi tiễn Amasawa thì tôi quay về nhóm của mình, Hashimoto rất ngưỡng mộ tôi."

Nhưng đối thủ thực sự rất mạnh..."

Trận đấu bắn cung giữa nhóm Kiryuuin và nhóm Nagumo kết thúc với 1 trận thắng và 4 trận thua."

Ừ.

Dù sao thì đội này được anh ta lập ra để gặt giải mà.

Chúng ta cũng đã chiến đấu với tất cả những gì có thể rồi."

Morishita, người đã cống hiến hết mình, tỏ ra hài lòng trên khuôn mặt.Ngoài ra, người bắn được só điểm ít nhất trong trận đấu này chính là Morishita với 6 điểm....Cuối cùng 19 trận đấu cũng đã kết thúcKết quả cuối cùng của nhóm Kiryuin là 15 trận thắng và 4 trận thua sau 19 trận đã đấu.

Cá nhân của tôi là 17 trận thắng và 2 trận thua.Với kết quả chung cuộc là vị trí thứ 4, có thể nói chúng tôi đã chiến đấu hết mình.Hơn nữa, nhóm Nagumo vốn được đánh giá là đội giành chức vô địch ngay từ đầu đã đứng ở vị trí số 1 với 18 trận thắng và 1 trận thua.Họ đã bị đánh bại trong trận đấu cuối cùng là poker, suy cho cùng thì chỉ có thể nói là xui mà thôi.

Nhóm đánh bại họ cũng chỉ là một nhóm mới thắng được 3 trận tình cho đến thời điểm đó.

Dù sao thì mọi thứ đã kết thúcChúng tôi gặp nhau ở phòng nghỉ để đảm bảo không bị ai làm phiềnBây giờ, chỉ còn lại Nagumo và tôi trong không gian tĩnh lặng này."

Nagumo-senpai đã thua vì anh đã cho phép em được thất bại 2 lần."

"Anh không phủ nhận điều đó nhưng với một người đã tham gia tất cả 19 nội dung và chỉ thất bại 2 lần thì quả thực đó là một điều vô cùng đáng khen rồi."

Nagumo có thể lấy thông tin chi tiết từ trưởng nhóm của mỗi nhóm bất cứ lúc nào, nên không có gì lạ khi anh ấy dường như biết kết quả riêng lẻ của tất cả các trận đấu.

Trái ngược với vẻ ngoài thể hiện ra cho mọi người, anh ta là một người vô cùng tỉ mỉ và chi tiết"Tất nhiên em cũng có lời khen cho Amasawa của nhóm anh, con bé thật sự đã có một màn trình diễn xuất sắc...."

"Thôi nào, rõ ràng là cậu đã cố tình để thi đấu ở vị trí thứ 3 phải không?

Anh đã nhìn thấy trò này của cậu từ sớm rồi, cậu muốn anh cảm thấy hài lòng với cuộc đối đầu trực tiếp giữa 2 ta đúng chứ?"

"Em chỉ đơn giản muốn khen ngợi anh như một kouhai bày tỏ sử ngưỡng mộ của mình với senpai mà thôi."

"Vậy thì hãy làm tốt hơn đi.

Cảm giác như cậu đang muốn khiêu khích anh vậy."

Ra vậy......

Nó thực sự cần được diễn đạt một cách tự nhiên và khéo léo hơn."

Mặc dù em đã đánh bại Amasawa trong trận đấu cá nhân, nhưng đó là một thất bại hoàn toàn nếu xét từ góc độ đấu nhóm.

Mặc dù không ai trong đội của bọn em đều đã cố hết sức trong thi đấu nhưng rõ ràng với một nhóm nghiêm túc luyện tập để giành chiến thắng như nhóm anh thì đó hoàn toàn là điều không thể."

Các thành viên trong nhóm của anh ấy đã tích lũy được kinh nghiệm triệt để trong ba ngày, đó chính là điều kiện dẫn đến chiến thắng của họ."

Nếu cậu quyết tâm giành chiến thắng, cậu chắc chắn sẽ làm điều đó mà không do dự.

Đó là điều hiển nhiên mà thôi.

Nhưng Ayanokouji, tất cả chúng ta đều đã bị đánh bại bởi trò poker."

"Đúng vậy."

Anh ấy đã xuất hiện tại muột buổi giao lư mà bản thân vốn không cần phải để tâm, và thậm chí còn dùng điểm của mình để tạo ra một ván cược với tôi.

Bất kể chiến thắng hay thất bại, tôi không thể tưởng tượng rằng điều đó sẽ có thể khiến Nagumo hài lòng."

Cậu nghĩ mọi thứ sẽ thế nào nếu chúng ta dùng kết quả nhóm để phân định thắng thua ngay từ đầu""Nếu mà phải như vậy thì cho dù em có được làm chỉ huy đi nữa thì thật sự rất khó để đảm bảo em có thể giành được chiến thắng"Tôi thẳng thắn thừa nhận mình sẽ thua."

Thật vậy sao?

Với khả năng thao túng bậc thầy của cậu thì việc làm một số thứ trong bóng tối để đẩy mọi thứ có lợi về phía mình không phải điều gì đó khó khăn, đúng chứ?"

Tuy nhiên người đứng trước mặt tôi rõ ràng không thể tin được vào những gì mà tôi nói"Nhóm của cậu cũng đã thắng đến 15 trận bằng chính năng lực của bản thân, đó không thể nào là một kết quả có thể xem thường được.

Vậy nếu như ngay từ đầu để cậu cầm trịch nữa thì số trận thắng chỉ dừng lại ở đó hay còn tăng lên nữa.

Hay là ngay từ đầu cậu vốn đã không có thai độ nghiêm túc đấu với anh?"

"Không có chuyện đó đâu.

Cho dù em có làm mấy thứ như hối lộ điểm cho các nhóm khác đi nữa thì Nagumo-senpai đủ thông minh để có thể phát hiện và có biện pháp ngăn chặn nó.

Và tất nhiên toàn bộ năm 3 đều nằm trong lòng bàn tay của anh, điều đó lại càng đơn giản hơn bội phần."

Nếu tôi giở bất cứ trò gì, Nagumo sẽ nhận ra và phản ứng lại.Cho dù là một cuộc chiến về tài lực đi nữa thì tôi hoàn toàn không có cửa khi đối đầu với anh ta"Cứ cho là em có thể dùng điểm để mua thêm 3 trận thắng đi nữa thì với trận đầu thứ 17 thì điều đó hoàn toàn không thể sử dụng được, em nói có đúng không?."

"Nghe có vẻ cũng không chân thành lắm."

"Nhưng nếu ---- anh thật sự muốn em khao khát giành chiến thắng đến vậy, em có thể sẽ nhờ Horikita hoặc Yousuke hoặc ai đó em có thể mua chuộc bán độ bắn chệc mục tiêu giành chiến thắng."

Tất nhiên những người tôi nói đến đều là những người đặt công bằng lên trên hết, nhưng tuỳ vài tình huống mà họ sẽ đứng về phía tôiNgay cả khi Nagumo có thể yêu cầu tất cả lập giao kèo rằng sẽ thi đấu một cách nghiêm túc trong buổi giao lưu thì về cơ bản cũng không thể nào khép được họ đã không thi đấu nghiêm túc hay phản bội anh ta chỉ vì không thể bắn trúng mục tiêu được."

Nghe cũng được đó."

"Nhưng vì Nagumo-senpai là một người nhìn xa trông rộng nên chắc chắn anh sẽ không cho những người trong lớp em tham gia nếu thấy nghi ngờ."

Dù sao thì thà giết nhầm còn hơn bỏ sót,cứ chọn một người mà tôi không có liên hệ gì để đảm bảo an toàn"Vậy nếu như vậy thì cậu sẽ làm gì...À mà thôi, không cần phải để chuyện này đi xa hơn nữa."

Cảm nhận được sự trống rỗng, Nagumo nói vậy và tự mình kết thúc chủ đề.Ban giám hiệu nhà trường cũng thừa nhận đây không gì khác hơn là muộc buổi giao lưu vui vẻ nên không cần căng thẳng hay chú trọng thắng thua.Việc lãng phí một lượng lớn điểm cá nhân cho một cuộc chơi vô thưởng vô phạt như này thật sự đối khi là hoàn toàn không cần thiếtSau cùng thì tất cả đều chỉ là những suy tính trên lý thuyết và sẽ không bao giờ thành hiện thực"Em thực sự thích thú với việc trau dồi kinh nghiệm.

Nếu không thể tổ chức một cuộc thi phù hợp thì ít nhất việc chịu bộc lộ năng lực thật sự cũng có thể xem là phép lịch sự thông thường."

Nagumo luôn muốn tìm ra căng nguyên sức mạnh thực sự của tôi.Vì vậy, dù sử dụng hình thức nào, anh ấy chắc chắn sẽ liên tục quan sát, xử lý và tổng hợp những gì mình thu được để có thể đưa ra một đáp án mà bản thân cho là chính xác nhất về tôi.

Suy cho cùng, có những thành viên trong nhóm của Nagumo như Takahashi đến theo dõi tôi trong tất cả các trận đấu.Thậm chí là họ còn quay video lại để phục vụ cho quá trình phân tích"Anh cũng phải công nhận trận đấu bắn cung hôm nay rất hay, nó làm anh nhận ra rằng cậu thật sự tài năng đến mức nào."

"Em không biết liệu em có thể khiến thoả mãn của Nagumo-senpai với màn trình diễn như thế này không."

"Thoả mãn à...Chưa, anh chưa thấy phê."

Nagumo nghiêng đầu và mỉm cười bất lực."

Nhưng chí ít thì cậu cũng đã chịu mở lòng hơn với anh rồi đấy."

"Em rất biết ơn sự quan tâm của anh, thật sự nó đã giúp em rất nhiều."

Nagumo rút điện thoại di động ra và vuốt ngón tay trên màn hình."

Dù sao thì nói dong dài thì sự thật vẫn cứ là không thể thay đổi, xinh chúc mừng.

Phần thưởng của cậu đã được chuyển, check tài khoản đi."

"Em không bao giờ nghi ngờ về độ liêm khiết của anh trong vụ cá cược này.

Nhưng điều này có thực sự ổn không?

Rõ ràng số điểm này có thể giúp được cho nhiều học sinh năm 3 khác mà."

"Nào nào, cậu nghĩ thời gian anh làm trùm của khối mà chỉ vơ vét được chừng đó à?

Anh thừa nhận nó là một số điểm lớn nhưng so với tổng điểm mà anh có trong tay thì nó cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Quy ra chắc cũng đầu đó vài triệu yên ấy chứ"Nagumo trả lời khi cất điện thoại di động rồi nhìn xa xăm."

Nhớ chuyện chúng ta đã nói vào ngày đầu tiên đến đây không?

Về chuyện vào đại học ấy."

"Tất nhiên rồi."

"Anh thật sự nghiêm túc muốn cậu vào đó chơi tiếp với anh đó.

Mặc dù anh sợ chúng ta sẽ không thể có những trận đấu quyết liệt ở trường đại học, nhưng mà chúng ta vẫn có nhiều cơ hội để có thể so tài cũng nhau mà, đúng không?"

"Có lẽ vậy."

"Dù sao thì nếu cậu có thể vào cùng một trường đại học với anh thì anh đảm bảo sẽ giúp cho cậu bớt nhàm chán hơn."

"Em xin ghi nhận thiện ý của anh."

Nói vậy, Nagumo nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào vai phải của tôi khi đi ngang qua tôi."

Bảo trọng nhé."

"Em có thể nhờ Nagumo-senpai sắp tốt nghiệp giúp em chuyển lời được không?"

"Hả?

Chuyển lời sao?

Cho Horikita-senpai à?"

"Nếu thế thì tốt quá nhưng mà không phải là anh ấy."

Khi Nagumo dừng lại, tôi truyền tải một tin nhắn tới một cá nhân nào đó.

Dù Nagumo đã nghe rõ nhưng có vẻ như anh ta vẫn chưa hoàn toàn tin vào điều đó nhưng vẫn tiếp tục lắng nghe cho đến cuối cùng mà không hề tỏ ra nghi ngờ."

Có vẻ đó là một thông điệp thú vị đó."

"Dù sao thì em sẽ vô cùng cảm kích nếu như anh có thể giúp em chuyển lời còn chuyện sau này ra sao thì tuỳ bên đó quyết định."

"Chà, chuyện đó không phải vấn đề lớn nhưng mà ít ra anh đây cũng xứng đáng nhận được một lời từ biệt đàng hoàng hơn chứ?

Người đừng lặng im đến thế, vì lặng im sẽ giết chết con tim.

Cậu cứ im lặng thế này thì ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ.

Dù sao thì đâu phải ai cũng mong anh tốt nghiệp lớp A đâu ."

"Ít nhất thì với em thì khả năng anh tốt nghiệp lớp A là không có gì phải bàn cãi."

Đó là lý do tại sao tôi giao nhiệm vụ chuyển lời đó cho Nagumo."

Cảm ơn cậu.

Nghe cậu nói vậy thì anh cũng an tâm mà tiếp tục cuộc chơi với Horikita-senpai rồi."

Anh sẽ chờ cậuĐó là thông điệp cuối cùng tôi nhận được từ senpai của mình.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 7: Một đêm say giấc (buồn ngủ)


~ • ~ • ~
Mở đầu:Đã 11 giờ đêm, quá giờ tắt đèn.Tất cả các thành viên trong phòng dường như vẫn chưa thể vào được giấc ngủ, họ đang nói chuyện nhỏ và nghịch nghịch điện thoại di động để giết thời gian.

Khi bắt đầu gia nhập nhóm, tôi cảm thấy hơi khó chịu với những thành viên xa lạ, nhưng giờ đây bầu không khí đã hoàn toàn biến mất.Thỉnh thoảng tôi đang tham gia vào các cuộc trò chuyện giữa Hashimoto, Oda và đám kouhai, trong khi mọi người đã dần chìm vào giấc ngủ thì điện thoại của tôi rung lên.[Cậu còn thức không?]Một tin nhắn từ Hiyori hiện lên trên màn hình.Tôi bảo cô ấy có thể thoải mái nói ra mà không cần lo lắng[May quá...Mình thật sự đang rất lo, Yamamura-san đã biến mất rồi.]Yamamura biến mất à?

Theo quy định, bạn không được phép rời khỏi phòng sau khi tắt đèn.[Mình nghĩ là cô ấy không mang điẹn thoại theo.

Mình nghĩ rằng có thể Ayanokouji-kun sẽ biết tìm cô ấy ở đâu.......]Tôi e rằng việc này không hề đơn giản với Hiyori.

Dù sao thì nếu cô ấy không cẩn thận thì có thể bị giáo viên phát hiện sẽ càng gây ra nhiều rắc rối hơn.Đó là lý do tại sao cô ấy cần phải có người để hỗ trợ mình.Mặc dù thời gian giao lưu sắp kết thúc nhưng việc bỏ mặc Yamamura một mình không phải là một bước đi khôn ngoan.Như đã thấy trong ván poker ngày hôm qua, cô ấy có vẻ mặt rất chán nản.Cũng có thể nghĩ ra lý do là gì.

Tốt hơn hết là hãy nhanh lên và tìm cô ấy ngay bây giờ.Sau khi nói rằng sẽ hữu ích hơn nếu cô ấy ở trong phòng và không ra ngoài, Hiyori đã gửi cho tôi một cái sticker cảm ơn"Tôi ra ngoài một chút."

"Eh?

Không phải đã quá giờ tắt đèn rồi sao?

Nếu bị bắt sẽ bị mắng đó""Tôi có việc phải đi ra ngoài.

Dù sao thì tôi cũng sẽ cố gắng cẩn thận nhất có thể vì nếu mà tôi bị phát hiện thì sẽ khiến mọi người bị liên lụy theo."

Sau khi tôi trả lời như vậy, Hashimoto và những người khác không còn cố gắng làm tôi nản lòng nữa mà thay vào đó vui vẻ để tôi đi.Tất cả đèn trong hành lang cũng được tắt như thường lệ vào giờ này, toàn bộ không gian chìm trong bóng tối và im lặng.Chà...... nên bắt đầu tìm kiếm từ đâu đây?.Không có gì hiệu quả khi đi loanh quanh không mục đích.Với một người không phải loại sẽ sẵn sàng phá luật như Yamamura, có 2 khả năng để cô ấy rời phòng của mình vào lúc này.

Hoặc là bị ai đó gọi ra, hoặc cô nàng đã tự ý rời khỏi phòng.

Nhưng xét đến việc chiếc điện thoại di động được để trong phòng thì khả năng xảy ra trường hợp thứ nhất là khá thấp.Vì vậy, tôi sẽ tạm thời hướng suy nghĩ của mình đến trưởng hợp thứ 2 để tiếp tục suy luận.Điều tiếp theo cần xem xét là tại sao lại xảy ra sau thời gian tắt đèn, có nhất thiết phải là lúc đó không?Đối lập hoàn toàn với sự im lặng xung quanh là vô số suy nghĩ đang tràn ngập trong đầu tôi.Một trong số đó là ý nghĩ về việc cô ấy đang muốn trốn tránh thực tạiNếu thật sự là vậy, không có gì là vô lý khi vô thức tìm kiếm một nơi trú ẩn giúp tâm hồn bình yên.Giờ thì hãy cố tự đặt bản thân mình vào vị trí của Yamamura Miki.

Cô ấy sẽ tìm đến nơi nào để có thể tĩnh tâm ----.Tôi lặng lẽ đi đến sảnh.Ngay lập tức cảm nhận được chuyển động của ai đó, tôi trốn vào bóng tối.Có vẻ như giáo viên tuần tra đang cầm đèn pin đi dạo quanh khu vực.Người này chiếu sáng kỹ lưỡng xung quanh, nhưng dường như đối phương không tích cực tìm kiếm học sinh vi phạm quy tắc vì đã rời khỏi phòng.Có vẻ giáo viên này chỉ làm việc đó như một phần nghĩa vụ công việc của mình.Vậy nên việc tránh bị phát hiện của tôi tương đối dễ dàng.

Chờ một lúc rồi nhưng mà không thấy ai, người đó hướng đến căng tin.Xem xét lộ trình, nó có thể đi đến phòng ngủ của các nhóm hoặc lớp học trải nghiệm tiếp theo.Cơ hội đã thoáng qua.

Tôi quyết định ngay lập tức đi về phía máy bán hàng tự động.Tôi khá chắc vào suy đoán của mình và điều đó cũng nhanh chóng được kiểm chứngCô ấy không ngồi như lần trước mà tựa lưng vào máy bán hàng tự động, đầu cúi xuống.Hành lang lạnh lẽo, nên có thể cô ấy đang cố giữ ấm...Tất nhiên thì mọi thứ sẽ không đơn giản như vậy.

Tôi nghĩ cuối cùng thì cô ấy cũng sẽ chú ý đến tôi, nhưng có vẻ như cô ấy không hề nhận ra sự hiện diện của tôi.Cô nàng không hề thở dài hay thay đổi biểu cảm để gợi nhớ lại bất cứ điều gì.Cô ấy chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào một điểm nào đó trên mặt đất mà không di chuyển."

Các giáo viên sẽ không mong đợi một học sinh sẽ ở một nơi như thế này."

Tôi không thể cứ quan sát cô ấy như vậy được nên tôi đã chủ động tiến lên."

Ah...

Hể!?"

Yamamura quay mặt lại vì sốc.Nỗi sợ hãi vốn có trong mắt cô ấy đã tan biến ngay sau khi nhận ra đó là tôi."

Sao...Sao cậu....?"

"Nếu bị phát hiện sẽ bị khiển trách.

Tôi đến đây để đưa cô về trước khi bị phát hiện."

"Mình đã tự tin rằng bản thân sẽ không bị tìm thấy...... nhưng nếu đó là Ayanokouji-kun... việc mình bị phát hiện cũng không có gì bất ngờ cho lắm......."

Quả thực, Yamamura có thể đã vượt qua sự giám sát của giáo viên và quay trở lại phòng ngủ của nhóm."

Tại sao...... tại sao cậu lại biết là mình ở đây?"

"Không có gì đặc biệt cả.

Đơn giản là vì Hiyori phát hiện ra và kể cho tôi nghe.

Cô ấy có chút lo lắng."

"Thật xin lỗi......

Lúc này mình chỉ muốn ở một mình..."

"Theo tôi nếu muốn làm điều đó thì nhà vệ sinh sẽ là một lựa chọn thích hợp hơn."

Nghe suy nghĩ của tôi, Yamamura nhẹ nhàng gật đầu."

Mình có thể...Ở lại thêm một chút nữa được không...?"

"Có phải vì cái máy bán hàng tự động này không?"

"Đúng vậy.

Lắng nghe âm thanh của máy bán hàng tự động, những phiền nhiễu không cần thiết trong đầu mình sẽ luôn bị loại bỏ ......"

Đó dường như là cách bảo vệ bản thân thông thường của Yamamura."

Vậy ra đây là cách để cô có thể bình tâm lại à.

Rồi sau đó thế nào?

Những âm thanh không cần thiết có biến mất không?"

"Tại sao...

Cậu lại hỏi mình điều đó vậy?"

"Nếu như vấn đề vẫn không thể giải quyết được thì cho dù tôi có đưa cô về an toàn thì rồi cô vẫn sẽ tiếp tục trốn ra ngoài.

Thú thật thì nói ra có thể khiến cô tổn thương nhưng mà tôi thấy nó thật sự không có tác dụng đâu."

"Thật ra thông thường thì mỗi khi mình làm điều này...

Nó thật sự có tác dụng."

Nói cách khác, trường hợp lần này có vẻ khác với trước đây.

Mức độ nghiêm trọng của tình hình cũng có thể được nhìn thấy qua vẻ mặt chán nản của Yamamura."

Cứ thử nói về những lo lắng của cô cho tôi nghe xem."

"......Không sao đâu, mình ổn mà."

"Không sao?

Tôi đã quan sát cô được khoảng 5 phút và tôi không cảm thấy gì là ổn cả""5 phút?

Cậu đã quan sát mình lâu đến thế sao...?"

"Tôi xin lỗi, 5 phút là nói dối.

Khoảng hơn 30 giây, chắc thế."

Cô ấy thậm chí còn không hề có một chút nghi ngờ nào khi tôi nhắc đến vấn đề thời gian, nên có vẻ như đối phương thực sự không quan tâm đến xung quanh mình một chút nào."

Cô không thích kể những lo lắng của mình cho người khác sao?"

"Không phải vấn đề thích hay không thích bởi vì......

Không phải ai cũng có thể hiểu được những gì bản thân mình đã và đang trải qua.

Ngược lại cũng vậy......"

Cuộc đời hiện tại của Yamamura không khó tưởng tượng.Trải qua nhiều giờ một mình khi còn nhỏ.

Im lặng còn nhiều hơn mở miệng...Có thể về môi trường thì khác nhau nhưng tình cảnh này cũng khá giống với tôi ngày xưa"Cơ bản là tôi cũng không giỏi nói chuyện, có lẽ là vì tôi nghĩ bản thân có thể tự giả quyết những rắc rối mà bản thân gặp phải.

Đó là lý do tại sao tôi không có nhiều cơ hội để tâm sự những rắc rối của bản thân với bất kỳ ai"."

Ayanokouji-kun cũng vậy sao?

Nhưng theo quan điểm của mình ...... cậu cũng không khác gì những học sinh bình thường.

Cậu có vẻ có rất nhiều bạn.

Shiina-san cũng vậy.

Cô ấy vui vẻ và dễ thương...

Mình thật sự vô cùng ghen tị..."

Bây giờ thì điều đó đúng là sự thật.Tuy nhiên quá khứ thì không hề là như vậy..."

Cô có biết tôi như thế nào một năm trước hoặc hơn không?"

Có lẽ lúc đó cô ấy chưa được Sakayanagi trọng dụng để trinh sát nên không biết."

Mình...... thật sự không biết""Cô cũng thấy rồi đó...Tôi không phải là loại học sinh có thể để lại ấn tượng với hầu hết mọi người.

May mắn thay, một mối quan hệ ở mức độ nhất định đã được thiết lập dưới sự hướng dẫn của các bạn cùng lớp, tất nhiênđó không phải chỉ là kết quả của sự vận động của chính tôi""Vậy thì tại sao bây giờ cậu có thể được như bây giờ?"

"Hiện tại tôi chưa đủ thân thiết với những người xung quanh để có thể khoe khoang về điều đó.

Nhưng ít ra tôi cũng đã nỗ lực suốt 2 năm để gần gũi hơn với mọi người.

Nhờ đó tôi mới có thể bày tỏ những điều mình mong muốn."

Tôi đoán là đối với Yamamura, điều đó vẫn khó hiểu."

Mình-có lẽ mình sợ...Sợ phải nói ra những điều mình muốn nói.

Sợ những gì mình nói ra sẽ vô tình lan truyền ra ngoài.

Sợ bị người khác biết..."

Diều này thật sự hoàn toàn trái ngược với những gì tôi nghĩ về Yamamura.Bí mật âm thầm truyền đạt những bí mật thầm kín của người khác cho bên thứ ba.Không phải là không có lý khi cảm thấy sự phản kháng mạnh mẽ, đặc biệt khi từ người chuyên thu thập thông tin là lại trở thành người bị thu thập"Tôi ép buộc cô gì cả.

Cô tự có kết luận cho riêng mình...."

Để không làm ảnh hưởng đến cô ấy, tôi từ từ ngồi xuống trước máy bán hàng tự động cách một khoảng ngắn.Tôi có thể nghe thấy tiếng quạt của máy bán hàng tự động rung nhẹ phía sau mình.Yamamura không phải là người duy nhất sợ ở một mình.Kể cả Yousuke và Kei.

Ngay cả Ryuuen, Sakayanagi, thậm chí cả những học sinh khác đều có chung bản chất con người.Không thể chịu đựng nỗi cô đơn, không thể sống một mình.Vì vậy, sự tồn tại của những người tiếp cận chúng ta mà không yêu cầu đáp lại bất cứ điều gì là rất quý giá.Mặc dù điều này không áp dụng cho bản thân tôi nhưng tôi hiểu rằng đây là một trong những câu trả lời.Nó chứa đựng sự mâu thuẫn.Nhưng điều đó lúc này không còn quan trọng nữaYamamura trước mặt tôi không hề ngu ngốc.Cô nàng không tìm kiếm sự cô đơn, cô cũng không nghĩ cô đọc mới là chân lý cuộc sống.Nếu có ai đó có thể giúp đỡ một cách thích hợp, cô ấy sẽ không phạm sai lầm."

Hãy nói tôi nghe, được chứ?"

Không cảm thấy có chút thù địch nào, Yamamura nói ra những gì đang bị dồn nén trong lòng."

Sau khi kỳ thi đặc biệt kết thúc, trong đầu mình luôn có một câu hỏi ......"

Chuyện đã xảy ra trong lỳ thi đặc biệt trước đó của lớp A thì mọi người bây giờ cũng đều biết rõHọ đã thua trong kỳ thi và phải chọn ra người để đuổi học.

Sakayanagi đã sử dụng cách rút thăm để chọn ra người đó.

Dù sử dụng phương pháp nào để quyết định thì cũng không thể tránh khỏi việc tạo ra sự ủng hộ và phản đối.Vì mỗi người vốn có những đánh giác khác nhau về một đối tượng nhất định nên dù có chọn gói thẳng tên hay dùng may mắn để phân định thì việc bất đồng là điều tất yếu luôn xảy ra.Trong mắt Sakayanagi, người coi phần còn lại của lớp đều bình đẳng như nhau.

Rút thăm là quyết định công bằng nhất mà cô ta có thể thực hiện.Tuy nhiên, bây giờ ngay cả bản thân cô ấy cũng nhận ra rằng đó là một bước đi tồi tệ.Cho dù có bị những người xung quanh không ưa thì lẽ ra cô nàng cũng nên giữ những mối quan hệ tốt cho riêng mình.Nếu Kamuro vẫn còn ở đây, điểm yếu của Sakayanagi có lẽ đã không bị lộ ra.Tất nhiên Sakayanagi không phải là người duy nhất bị tổn thương.Yamamura trước mặt cũng đã phải đối mặt với dư âm của cuộc bốc thăm sinh tử đó mang tên gánh nặng của người ở lại."

Khi mình do dự rút thăm, Sakayanagi-san đã nói rằng nếu mình đã không đủ can đảm thì ở lại cũng không để làm gì ......"

Việc đối phương do dự rút thăm quá lâu thì cần phải có một lừi cảnh cáo không phải điều gì không hợp lý.Nhưng Yamamura cảm nhận được rằng đây không phải là thứ có thể quyết định chỉ bằng một phán đoán vộ vã"Có phải cô nghĩ Sakayanagi lúc đó cảm thấy Kamuro quan trọng hơn nên mới nói điều đó để hợp lý hoá việc đuổi cô không?"

Yamamura lặng lẽ gật đầu.

Đó không chỉ là phỏng đoán nhưng lúc đó thì cô nàng thật sự hoàn toàn tin vào điều đó."

Vào khoảnh khắc đó, Sakayanagi-san muốn mình phải rời đi và mình thực sự cảm nhận được điều đó."

Rồi cô ấy tiếp tục"Mình hiểu rằng điều đó không thể tránh được.

Ít nhất, khi so sánh mình và Kamuro-san thì giá trị đóng góp của cả hai đã quá rõ ràng.

Mình không muốn được đối xử đặc biệt.

Mình thật không tham đến mức muốn mọi người trong lớp coi mình như một người bạn của họ.

Nhưng... mình đã bị sốc khi biết rằng sự tồn tại của bản thân là thứ có thể bị vứt bỏ ngay lập tức... mặc dú trước đó Sakayanagi-san vẫn luôn liên tục ca ngợi giá trị của mình đối với cô ấy ..."

Sakayanagi đã nhận ra giá trị của một con người luôn cô đơn như Yamamura và vô cùng đánh giá cao điều đó.

Nhưng khi đặt lên bàn cân cùng với Kamuro thì cô ta đủ thông minh để hiểu rằng giá trị của 2 người là như thế nào với nhau.Mặc dù đã chuẩn bị cho việc Sakayanagi cuối cùng sẽ chọn Kamuro, cô ấy vẫn do dự khi cố chấp nhận được sự thật đóThật không may, mong muốn nhỏ bé của Yamamura đã không thể thực hiện được."

Sakayanagi có thể nhận ra sự cách biệt về giá trị của Kamuro và cô trong cuộc chiến tương lai.

Nhưng cô có nghĩ rằng Sakayanagi cũng thật sự dành cho cô một sự coi trọng nhất định sao?"

"Mình cũng muốn tin điều đó chứ.

Chỉ là..."

Sau ngày hôm đó, có vẻ như 2 bên vẫn chưa có bất cứ liên lạc nào với nhauĐó là lý do tại sao Yamamura đã ở một mình, dằn vặt bản thân suốt thời gian qua."

Ngay cả trong thời gian này, mình đã nghĩ đến việc liên lạc với Sakayanagi-san.

Nhưng mình thật sự không đủ can đảm để nói điều đó ......"

Đối với Yamamura, người luôn thụ động chờ đợi người khác bắt chuyện, đó quả thực là một khó khăn lớn phải không?"

Xung quanh cô ấy, luôn có nhiều người vây quanh hơn dự kiến.

Trong số đó có Tokitou-kun là quan tâm đến cô ấy hơn cả......

Thậm chí vì thế mà cậu ấy đã gặp rắc rối "Yamamura nói với tôi.

Tokitou đang có ý định giúp đỡ Sakayanagi đang héo úa.Khi Ryuuen chú ý, cậu ta đã gọi đối phương đến để thẩm vấn về điều đó."

Kết quả là Tokitou-kun...... ngay lập tức bị Ryuuen-kun và đồng bọn dùng bạo lực để đe doạ"Kỳ thi đặc biệt cuối năm học đang đến rất nhanh, đối với Ryuuen thì đây là một hành động cần thiết để tránh nguy cơ tiềm ẩnNếu kẻ thù sắp tới của mình đã yếu đến mức này rồi thì hoặc để yên không làm gì hoặc là khiến cho kẻ đó tuyệt vòng hơn nữa.

Mặc dù có thể nói cách xử lý của cậu ấy thật sự cũng có phần hơi quá mạnh tayVới mạng lưới thông tin xuyên suốt như vậy, có vẻ như Ryuuen đang lên kế hoạch chuẩn bị cho kỳ thi cuối năm một cách kỹ lưỡng nhất.Đối với Ryuuen, người sẽ đối đầu với Sakayanagi, việc cậu ấy không muốn cho đối thủ của mình cơ hội trở mình dòng là điều đương nhiên.Trong kỳ thi vừa qua, Sakayanagi bất ngờ bị đánh bại bởi một đòn tấn công bất ngờ.

Ryuuen dự định tiếp tục tận dụng điều đó.Nói cách khác, chứng tỏ cậu ta trong lòng cũng phải thừa nhận Sakayanagi là một đối thủ không có điểm yếu và không thể xem nhẹ.Yamamura tiếp tục.

Tưởng như Tokitou sẽ bị trừng phạt không thương tiếc thì hai thành viên năm nhất của nhóm cậu ấy là Housen và Utomiya đã xuất hiện và gần như một cuộc hỗn chiến thật sự sắp sửa xảy ra.

May mắn thay tiếng động mà họ tạo ra đã lôi kéo được nhiều học sinh đến và mọi thứ đã kết kết thúc trước khi kịp bắt đầu.

"Không biết tôi có nên ngưỡng mộ không khi không ai có thể phát hiện được cô ở đó cả""Đây là điều duy nhất mình có thể làm ......"

Yamamura thực sự có năng lực trong vai trò người thu thập thông tin.Sakayanagi-người đã sớm phát hiện ra khả năng này và sử dụng nó vô cùng tài tình để phục vụ cho những mục tiêu của bản thân và lớp.Yamamura sẵn sàng lao vào nguy hiểm để chứng kiến điều này vì sự quan tâm của chính cô dành cho Sakayanagi.Quả thực, Sakayanagi hiện đang xuống dốc."vậy giờ cô tính sao?"

"Hể......?"

"Cô không thể nào chỉ đừng yên một chổ nhìn Sakayanagi tiếp tục bị chìm sâu trong bóng đêm như vậy phải không?"

"Mình......"

"Cứ nói ra những điều cô nghĩ."

"Mình......

Dù có hơi đòi hỏi nhưng mình thật sự có 2 mong muốn đối với Sakayanagi-san.

Đầu tiên là... mình muốn biết cô ấy thật sự nghĩ gì về mình trong quá khứ và bây giờ""Còn mong muốn thứ 2?"

"Thật sự...Mình không nghĩ việc thua cuộc phù họp với Sakayanagi-san chút nào..."

Vì là người của lớp A nên việc muốn Sakayanagi thắng là điều bình thường- nhưng tôi có thể nói rằng Yamamura trước mặt tôi không hề ích kỷ đến thế.

Cô ấy chỉ đơn giản là lo lắng cho Sakayanagi từ tận đáy lòng mà thôi."

Tôi hiểu rồi..."

Để Sakayanagi giành chiến thắng, sự hỗ trợ của người khác là điều cần thiết và phải làm trước khi quá muộn."

Sao không tự mình nói thẳng điều đó ra với cô ta đi.

Sẽ không ai chỉ trích cả đâu."

"Nhưng...... có lẽ... nhưng nếu cô ấy thật sự không muốn nghe mình nói thì sao......?"

"Chuyện đó......

Ừ thì cô có thể trốn sau máy bán hàng tự động rồi nói, chắc thế...."

Lúc đó, Yamamura hơi ngượng ngùng nhìn máy bán hàng tự động và gật đầu.Phần 1:Bây giờ là 1 giờ sáng vào đêm khuya ngày thứ tư của buổi giao lưu.Một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi đèn tắt và Nagumo đi dạo một mình dọc hành lang, xung quanh là sự im lặng.Bị bắt ít nhiều sẽ bị khiển trách nhưng lại không có hình phạt rõ ràng.Tất nhiên, nếu có người bị bắt mà vẫn không quay về phòng, thậm chí chống cự thì đó lại là một câu chuyện khác.Cân nhắc mức độ nguy hiểm, Nagumo đã thử nghiệm với các học sinh khác từ rất lâu từ ngày hôm trước.Quan trọng nhất, qua nghiên cứu của mình, cậu ta cũng biết được rằng về cơ bản, các giáo viên sẽ kết thúc việc kiểm tra vào lúc 12 giờ đêm.Vì vậy, Nagumo hầu như không phải lo lắng bị phát hiện.Ánh đèn ở hành lang mờ mịt, chỉ đảm bảo chiếu sáng ở mức tối thiểu.

Từ những chiếc máy bán hàng tự động đặt cạnh nhau, vẫn có thể nghe thấy tiếng ồn khó chịu.Nagumo bước qua hành lang tới căn tin tưởng chừng như trống rỗng.Nhìn qua thì ở đây không có ai, nhưng trực giác của bản thân cậu ấy cảm nhận được điều gì đó."

Senpai đúng hẹn ghê ha?"

"Anh chưa bao giờ từ chối yêu cầu của một cô gái."

Nagumo đáp lại trong bóng tối."

À mà cho em xác nhận thêm là anh không phải gu em nhé""Đây cũng vậy"Nói xong, Nagumo nhếch mép cười khẩy và bước vào căng tin với cả hai tay đút túi."

Dù sao thì cũng không cần đe doạ nhau làm gì, chỉ là chuyện dư thừa thôi."

Đôi mắt cậu ta dần dần thích nghi với môi trường xung quanh, và cô gái cũng khoanh tay lại"Amasawa, không lẽ em thật sự muốn nói chuyện với anh đến như thế sao?"

"Không phải rất hiếm khi có cơ hội được ở một mình với cựu chủ tịch hội học sinh sao?"

"Thế nếu anh không đến thì em tính sao?"

"Cũng không có gì nhiều đâu, chắc cũng chỉ là đánh yêu Asahina-senpai yêu dấu của anh vài cái đến mức vào viện thôi."

Hầu hết mọi người đều nghĩ Amasawa đang nói đùa khi cô trả lời với nụ cười trên môi.Nagumo cũng nhếch khóe miệng lên theo cách tương tự nhưng ngay lập tức trở lại vẻ mặt nghiêm túc, vì chính cậu ta chắc chắn rằng năm nhất trước mặt mình không hề nói đùa."

Xem ra việc những gì em đã thể hiện ra trong lần thi bắn cung lần trước cũng nhằm mục đích khè anh đây nhỉ?"

"Ừ.

Dù sao thì em cũng nên nghiêm túc thể hiện một chút để tránh cho anh không xem trọng lời mời gặp mặt của em thì mọi thứ sẽ thành công cốc hết."

"Được rồi, hãy đi thẳng vào vấn đề.

Lý do gọi anh ra ngoài là gì?"

"Nếu không phải Nagumo-senpai, em sẽ không thể giải quyết được vấn đề của mình, đó là lý do tại sao em mới muốn gặp anh đó~""Dù sao thì chúng ta cũng đã nhiều thời gian để nói chuyện đó trong buổi giao lưu vậy thì sao em lại phải chọn cái giờ hoàng đạo này thế?"

Nagumo trả lời trong khi tập trung phân tích tình hình.Dù người thì đang đứng trước mặt nhưng cậu ta không thể nào nhìn thấu hoàn toàn cô gái này, dù sao thì Amasawa cũng không hề mang lại cảm giác giống một cô gái bình thường.Đối phương có vẻ giống Ayanokouji ở chỗ cô ấy tạo ra một ấn tượng khó nắm bắt.Và với những gì đã thể hiện khi bắn cũng cũng đủ để cho thấy người này cũng có thiên tư không hề tầm thườngChỉ điều đó thôi cũng có thể khiến người ta phải cảnh giác."

Dù hơi tột ngột nhưng mà hy vọng Nagumo-senpai chịu khó để em tẩm quất mát xa chút.

Đảm bảo bầm tím chút thôi chứ không gãy cái xương nào đâu."

"Chơi đến mức bầm tìm luôn à?

Quả thực có chút đột ngột."

Nagumo cười trừ lộ rõ sự xem nhẹ, vì cậu ấy dường như nghĩ rằng những gì Amasawa đang nói chỉ đơn giản là muốn hù mình mà thôi"Nghe điêu quá phải không?

Hay anh là cho rằng mình sẽ không thua một cô gái?"

"Ai biết được.

Nếu phải nói thì có lẽ là cả hai."

"Anh vẫn không định chạy sao?"

Đây là một biện pháp được thực hiện để ngăn cựu hội trưởng hội học sinh-người cố gắng tỏ vẻ lạnh lùng boy nhưng trong lòng thì chuẩn bị dùng kế số 36 khi có cơ hội.Nhưng lời nói và hành vi của Nagumo bình tĩnh đến mức đối phương thậm chí không thể nảy sinh lo lắng rằng cậu ta sẽ bỏ chạy."

Anh có thể hỏi lý do được không?"

"Lý do?

Phải nhỉ~ Chỉ đơn giản là em chỉ tìm anh để trút cơn giận của mình mà thôi ~""Kiếm anh để trút giận á?"

"Ừ, trút giận.

Chà, nếu mất quá nhiều thời gian, giáo viên có thể sẽ phát hiện ra chúng ta, và nếu anh không ngại việc mình bị một cô gái đánh, thì cứ thoải mái báo cáo với nhà trường sau.

Vì vậy, chúng ta bắt đầu nhé?"

Ây da, chỉ là đảm bảo thôi nhưng mà em nghĩ mình có thể đánh bại anh sao?"

"Ahahaha!

Em chỉ chờ anh nói câu này thôi đó.

Anh sẽ sớm biết thôi."

"Cảm ơn lời khiêu khích của em nhưng mà anh cũng không dại mà đánh phụ nữ đâu.

Dù sao thì anh đây cũng là một con người có học thức đàng hoàng, sao có thể nỡ xuống tay với một cô gái mình hạt sương mai như em chứ."

"Anh giờ có chống cự kiểu gì thì cũng chẳng thể cứu được anh đâu.

Nghe em, chịu khó làm bao cát để em xả cơn ức chế của em đi.

Đúng là hơi nhục khi bị một đứa con gái đè đầu cưỡi cổ nhưng với tư cách là nạn nhân thì nhà trường sẽ auto bảo kê cho anh mà~""Em không sợ bị đuổi học sao?"

"Tất nhiên là không.

Dù sao thì lúc này em cũng đâu còn gì để mất nữa ."

"Xem ra mọi sự cầu xin đều hoàn toàn vô ích nhỉ."

"Phải, em bây giờ đã không còn gì để mất nữa thì còn thứ gì khiến em sợ nữa chứ."

Nagumo từ từ rút bàn tay đang nhét trong túi ra.Nếu Amasawa nhìn thấy cậu ta cầm điện thoại di động trên tay, chắc chắn cô ấy sẽ lập tức bẻ gảy tay đối thủ trong tích tắc"Đừng lo, anh không mang theo điện thoại di động đâu."

"Anh làm em hơi sợ đó~"Trong lòng có chút hứng thú, Amasawa chậm rãi liếm môi mình."

Không cần phải cảnh giác vì anh không có ý định ghi âm hay quay phim gì đâu.

Đừng lo lắng, cứ nói cho anh biết lý do tại sao em lại muốn trút sự tức giận lên anh đi""Không phải Nagumo-senpai đã hỗ trợ Ayanokouji-senpai để đuổi Takuya sao?

Đây là sự trả thù cho điều đó đấy."

Câu trả lời quá bất ngờ khiến Nagumo, người đã cân nhắc nhiều kết luận, không giấu được sự ngạc nhiên."

Yagami ấy hả?

Em là bạn gái của cậu ta à?"

"Không, không thể nào sau chừng đó những gì đã trải qua với nhau mà lại chỉ dừng ở một mối quan hệ tầm thường đó được.

Chính xác thì chúng em giống anh em một nhà vậy."

"Người yêu hay anh em nuôi để thịt gì anh chả muốn quan tâm.

Vấn đề là anh không phải là người chủ mưu đuổi cậu ta mà là..."

"Em biết chứ, nhưng mà vấn đề là em tìm đến anh là để trút nổi căm hờn của mình.

Thật không may, dù có cố gắng thế nào, em cũng không thể đánh bại Ayanokouji-senpai.

Tất nhiên, em cũng đã nghĩ đến việc khiến Karuizawa-senpai sống trong sợ hãi hay đuổi luôn chị ta cho khuất mắt nhưng mà em thấy làm thế thì chơi ngu quá."

"Sợ sao?

Anh không ngờ em lại sợ bị Ayanokouji trả thù đấy.

Mà thật ra anh đoán cậu ta giờ cũng chẳng thèm quan tâm nếu có chuyện gì xảy ra với Karuizawa yêu dấu của mình đâu."

"Ayanokouji-senpai có kế hoạch riêng của bản thân anh ấy, em không hề muốn làm vật cản đường."

Nếu Karuizawa thực sự bị đuổi học thì nhiều khả năng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Ayanokouji đang cất công vạch ra.Là người hiểu biết, đương nhiên Amasawa hiểu cái giá của việc dám phá rối kế hoạch của con người đó"Nhưng đối với một người như Nagumo-senpai thì lại là một câu chuyện khác, anh rất phù hợp với loại nhân vật sẽ có kết cục thê thảm sau khi đã hoàn thành cuộc phiêu lưu của mình."

"Bộ anh thích hợp với kiểu nhân vật đó lắm sao?"

Thông thường, Nagumo sẽ khó chịu hoặc thậm chí tức giận khi nghe được lời nhận xét như vậy.Nhưng ngay lúc này, hơn cả những cảm xúc đó, điều đầu tiên dâng lên trong lòng cậu ta là một cảm giác trống rỗng không thể giải thích được.Amasawa cũng đã siết nắm đấm để chuẩn bị ra đòn đầu tiên"Năm ngoái và năm kia, người luôn chiếm hết spotlight ở trường này chính là Horikita Manabu."

Chủ đề bất ngờ đó khiến Amasawa lập tức chưa vội động thủ."

Năm nay là Ayanokouji.

Nếu anh không ở đây vào năm sau thì chắc chắn vẫn là Ayanokouji.

Anh đã đứng trên đỉnh niên khoá của mình trong 3 năm, cũng từng giữ chức hột trường hội học sinh thì suy cho cùng ấn tượng mà anh đem lại chỉ dừng lại ở trong niên khoá của anh.

Còn lại với cả những khoá trên lẫn khoá dưới thì anh không hề có bất kỳ cái gì gọi là sức ảnh hưởng cả.

Điều đó khiến anh cảm thấy vô cùng trống rỗng"Đó là lý do tại sao cậu ấy cạnh tranh với những người đó, luôn cố gắng hết sức để có thể vượt qua họ."

Mãi đến khi sắp tốt nghiệp, anh mới nhận ra người đáng trách không phải Horikita-senpai hay Ayanokouji mà là anh-người chưa thể đạt đến trình độ của họ"Vì vậy cậu ta không tức giận khi nghe Amasawa nói rằng cậu ta thích hợp với kiểu nhân vật đó.Nagumo nhận thấy rằng nếu có nhiều sức mạnh hơn.

Vậy thì những cái tên Horikita, Nagumo và Ayanokouji sẽ được đặtt ngang hàng với nhau.Một khi tất cả bọn họ bình đẳng, tự nhiên không cần phải phân chia thắng bại."

Nhưng – cho dù có là vậy đi nữa, anh vẫn không thể nào thấy hài lòng được."

Quả nhiên cho dù 3 người họ có thể đứng ngang hàng với nhau thì cậu ta vẫn mong muốn mình là người đứng đầu"Đó là lý do tại sao anh nhất định sẽ không từ bỏ.

Năm tới anh vẫn sẽ tiếp tục cạnh tranh với Horikita-senpai.

Và rồi một ngày nào đó, anh cũng sẽ một lần nữa đối đầu với Ayanokouji."

Chính vì Amasawa không có mối quan hệ thân thiết gì nên Nagumo mới có thể thẳng thắn như vậyDù những lời nói này đáng lẽ không được nói ra nhưng cậu ấy cũng cảm thấy biết ơn vì hoàn cảnh này."

Dù sao thì trước khi em bắt tay vào việc tẩm quất.

Anh có một món quà cho em."

Đối mặt với Nagumo vẫn có thể giữ được bình tĩnh, Amasawa khơi dậy sự hứng thú hơn bao giờ hết.Cô nàng quyết định tạm thời muốn xem đối phương tính làm trò gì"Quà sao?

Em là kiểu người sẽ vứt quà của những kẻ mà em không quan tâm mà không thèm biết chúng là gì~""Ok thôi...

Anh chỉ có việc tặng quà còn em mở ra hay vứt đi đó là quyết định của em.

Dù sao thì đây cũng là tin nhắn của Ayanokouji."

"Ayanokouji-senpai ......?"

Vừa nghe đến cái tên đó, ngay cả khi người được nhắc đến không ở đây thì vẫn khiến Amasawa cũng chỉ có thể đứng hình tại chỗ."

Nếu anh cố tình chém gió để cầu xin sự thương xót, em sẽ không ngại cho anh đi thẳng đến khoa ICU ngay và luôn~""Tin hay không thì tùy.

Điều Ayanokouji bảo anh truyền lại là 'Em vẫn còn giá trị tồn tại, đừng từ bỏ'.

Thế thôi"Ngay từ đầu mục đích Amasawa đã tiếp cận Nagumo trong buổi giao lưu này chỉ để trút giận.Và Ayanokouji đã cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ ở Amasawa vào ngày đầu tiên.Rõ ràng là Amasawa đã lấy được mọi thông tin từ Tsukishiro từ trước, nhưng cô nàng phải giả vờ không biết nội dung của buổi giao lưu để đến gần Nagumo và nói dối là muốn hỗ trợ đối phương giành vị trí đứng đầu, tất cả chỉ là màn kịch để dẫn đến khung cảnh lúc này.Khoảnh khắc nghe được tin nhắn, Amasawa hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu."

Liệu đây có phải trùng hợp không?

Thật sự cậu ta còn biết trước được việc em sẽ cảm thấy bản thân vô giá trị luôn này"Ayanokouji đã đoán trước rằng Amasawa sẽ nhắm vào Nagumo, vì không còn gì để mất nên cô ta chắc chắn sẽ không hề nương tay.Những gì đã được nghe trong lúc chia tay giờ đã xuất hiện trước mắt Nagumo theo đúng nghĩa đen.Tên đó đúng là một tên khốn đáng ghét, Nagumo thầm chửi rủa.Tuy nhiên, ít nhiều cậu ta cũng thấy hài lòng.Sẽ thật xấu hổ nếu bây giờ lại tự nhiên muốn chiến đấu nghiêm túc với Ayanokouji."

Buồn ngủ quá, anh về phòng đây.

Em cũng về phòng nhanh kẻo cảm lạnh đấy"Sau khi để lại những lời này cho Amasawa đang cứng người tại chỗ, Nagumo lập tức rời đi.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 8: Can đảm để bước tiếp


~ • ~ • ~
Mở đầu:Chủ nhật, hôm nay là ngày thứ tư và cũng là ngày cuối cùng của buổi giao lưu, dự kiến chúng tôi sẽ rời khỏi đây lúc mười giờ.Cuộc chiến trả thù với Amasawa sẽ diễn ra vào lúc bảy giờ trước bữa sáng.Tôi thức dậy sớm và đi đến sảnh có ánh sáng lờ mờ, vẫn chưa đến 6 giờ.Nghĩ rằng phải một lúc sau tôi mới thấy Horikita và Ibuki ra khỏi phòng, và việc chơi điện thoại di động để giết thời gian có nguy cơ làm phiền giấc ngủ của bạn cùng phòng, đó là lý do tại sao tôi chọn đến đây sớm.Trong đại sảnh không có lò sưởi, gió lạnh thấu xương."

Có vẻ như mọi việc đã được giải quyết."

Một mình trong hành lang im lặng, tôi nhìn vào điện thoại di động và lẩm bẩm một mình.

Nagumo đã gửi cho tôi một tin nhắn vào lúc nửa đêm có nội dung là nhiệm vụ đã hoàn thànhNếu tôi để Amasawa động thủ, buổi giao lưu này sẽ trở thành một mớ hỗn độn.Sau đó, tôi ngắm bình minh ló dạng qua tấm kính, bỗng nhiên có tiếng bước chân truyền đến tai tôi."

Hôm nay anh lại dậy sớm ha."

Người đến gần tôi với giọng ngái ngủ là Tsubaki cùng nhóm.Khả năng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên là khá cao, nhưng..."

Em nghe Hashimoto-senpai nói rằng anh đã dậy sớm trong hai ngày qua"Ngay cả khi Tsubaki có chú ý đến khóa huấn luyện đặc biệt của tôi, khả năng thông tin đến được tai Amasawa là rất nhỏ."

Em đang tìm anh à?"

"Đây thực sự không phải là một cuộc tìm kiếm.

À, em chỉ muốn chắc chắn rằng anh đang ở đây."

Thái độ của Tsubaki đối với mọi người vẫn luôn như vậy, sẽ không thay đổi.

Nhưng cách em ấy nhìn tôi có chút nghi ngờ"Nhưng nếu anh ở đây, tình hình sẽ thay đổi một chút."

"Anh chưa hiểu lý do tại sao em lại tìm anh.

Chẳng phải bài thi đặc biệt đầu năm nhất giờ đã hoàn toàn bị huỷ bỏ rồi sao?"

Học sinh khiến tôi bị đuổi học sẽ nhận được 20 triệu điểm cá nhânVì Tsukishiro giữ bí mật về nó nên chỉ có một số rất ít người biết về kỳ thi đặc biệt bí mật này."

Ngay từ đầu em đã không quan tâm đến tiền thưởng.

Giờ nghĩ lại, thật đáng tiếc khi cơ hội đuổi Ayanokouji-senpai khỏi trường đã không còn nữa, điều đó thật sự khiến em cảm thấy vô cùng thất vọng."

"Thú thật thì...Dù anh đã cố gắng hết sức để nhớ thì vẫn không thể nào biết đã làm gì để em lại hận anh đến vậy đó"Nhìn lại những tương tác với đối phương trong cuộc sống học đường.

Đúng là tôi không nhớ được điểm nào đáng chú ý."

Có vẻ như chính bản thân anh cũng có nhiều lúc không nhận ra mình đã vô tình gieo những hạt mầm oán hận lên người khác nhỉ?"

Không phải là tôi không hiểu câu nói của Tsubaki.

Có những người hiểu được lý do bản thân bị oán giận bởi những người xung quanh nhưng cũng có những người vì một sự vô tình nào đó đã gây ra nỗi oán giận với người khác mà đến bản thân cũng không biết."

Anh không biết em đang đùa hay đang nghiêm túc."

"Ai đó có thể đến đây bất cứ lúc nào.

Chúng ta đi dạo nhé?"

"Bên ngoài vẫn còn tối lắm"Mặc dù bầu trời dần có những tia nắng đầu tiên nhưng tầm nhìn vẫn kém và nhiệt độ khá thấp."

Anh cảm thấy phiền sao?"

"Không hề, ta đi thôi."

Dù sao thì tôi cũng đã định cùng Horikita và Ibuki ra ngoài để tham gia khóa huấn luyện đặc biệt cuối cùng.Sau đó, hai chúng tôi rời khỏi sảnh và đi ra ngoài trời lạnh giá."

Em đã nghĩ rằng tuyết sẽ bao phủ hoàn toàn vùng núi ở Tochigi này, nhưng em đã nhầm."

"Tháng 2 nhiệt độ chênh lệch lớn, có lẽ vì vậy mà mấy ngày chúng ta ở đây thì thời tiết tướng đối ấm áp"Khi đi dọc theo con đường, tôi có thể nhìn thấy tuyết thỉnh thoảng vẫn chưa tan ở bên đường và có một số vật dụng của nhân viên gần đó, chẳng hạn như một chiếc ô tô, dường như có một màng mỏng giọt nước.

đã đóng băng trên nóc xe.

Vì vậy không thể nói là không có tuyết."

Anh có thích tuyết không, senpai?"

"Cũng không thể nói là thích hay không thích, anh chỉ đơn giản là xem nó như một kiểu thời tiết mà thôi.

Tsubaki thì sao?

Em có thích tuyết không?"

Ít nhất thì nhiều hơn senpai."

Sau đó em ấy ngồi xổm xuống ven đường phủ đầy tuyết, nhúng ngón tay vào một lượng tuyết nhỏ rồi đứng dậy.Rồi con bé đặt tuyết vào lòng bàn tay và đến gần tôi, đưa nó cho tôi."

Anh có muốn xem nó không?"

Nghe vậy, tôi nhìn chằm chằm vào đống tuyết mà Tsubaki đang nâng niu.Vì không có nhiều tuyết và nó sẽ sớm tan đi nhờ hơi ấm của bàn tay."

Ngôi trường này luôn biệt lập với thế giới bên ngoài.

Ai là người đầu tiên senpai muốn gặp vào năm tới sau khi tốt nghiệp?"

"Câu hỏi này có vẻ hơi kỳ lạ đó."

"Em cũng thấy vậy."

Đối với tôi, thì những người tôi biết bên ngoài đó chỉ có ông già tôi và các nhà nghiên cứu ở dưới trướng của ông ấy mà thôi.Và thú thật thì tôi cũng không quá hứng thú với việc muốn gặp ai sau khi tốt nghiệp cả"Nếu phải nói thì đó chính là gia đình anh."

Tôi đã chọn một câu trả lời chắc chắn sẽ không gây ngạc nhiên cho bất cứ i ai đã nghe thấy nó."

Anh có câu trả lời nào khác không?"

"Không.

Trừ họ ra thì xung quanh anh không có ai thân thiết nữa cả."

"Được rồi.......

Vậy em muốn hỏi anh một câu hỏi kỳ lạ nữa."

Tsubaki hỏi tôi hết câu này đến câu khác."

Nếu Ayanokouji-senpai có một người anh trai, và sự tồn tại đó đã bị bố mẹ anh giấu kín trong nhiều năm và anh không hề biết về điều đó.

Nhưng đột nhiên, một ngày, anh được biết rằng đó là người một nhà với mình, liệu anh có thể yêu thương người đó như một gia đình?

Tất nhiên, giả sử họ có mối quan hệ huyết thống thực sự."

"Câu hỏi này phức tạp thật đó."

Theo như tôi biết thì tôi không có anh hay em trai.Nhưng đó chỉ là kết luận từ những thông tin mà tôi biếtNếu người đàn ông đó có một đứa con khác ngoài tôi,...... tôi sẽ nghĩ gì khi gặp người đó đây.Lần đầu tiên tôi thấy hứng thú khi nghĩ về chuyện này, nhưng dù vậy, tôi cũng không có bất kỳ cảm xúc đặc biệt nào cả."

Điều này cũng vô cùng khó nói.

Cần rất nhiều yếu tố để tạo thành một mối quan hệ và trong trường hợp này là tính cách và hoàn cảnh sống của 2 người".Nếu họ lớn lên hoàn toàn tách biệt, việc đột ngột chấp nhận và hòa hợp như một gia đình có thể sẽ là một thách thức."

Đúng.

Suy nghĩ của em cũng không khác với Ayanokouji-senpai.

Tuy nhiên, nếu em biết người kia có hoàn cảnh đặc biệt, đúng hơn là một trải nghiệm bi thảm, em thật sự bị thôi thúc muốn quan tâm tìm hiểu về chuyện gì đã xảy ra với người ấy-người chị thất lạc bấy lâu của của em".Khi con bé hỏi tôi một câu hỏi, nó lấy ví dụ là tôi có anh trai nhưng rồi với trường hợp của mình thì lại sử dụng người chị gái.

Trong hầu hết các trường hợp, mọi người sẽ sử dụng ví dụ về một người cùng giới tính.

Tuy nhiên, những cảm xúc cực kỳ mạnh mẽ mà con bé đang bộc lộ ra nghe như thể đang nói về trải nghiệm của chính mình."

Bây giờ em đang rất bối rối...

Ayanokouji-senpai ở ngôi trường này--"Lời nói của Tsubaki đột ngột kết thúc khi em ấy đưa ánh mắt về phía tòa nhà phía sau mình.Đó là Horikita và Ibuki, có vẻ như thời gian hẹn gặp của chúng tôi đã đến.Nhưng vì lý do nào đó, lại có thêm Kushida đi bên cạnh họ."

Xin lỗi vì đã làm phiền anh.......

Hẹn gặp lại lần sau."

Có phải vì em ấy không muốn người khác biết chuyện gì đó không?Tsubaki quay lại tòa nhà với sự run rẩy.Khi họ lướt qua nhau, Tsubaki thậm chí còn gật đầu nhẹ với Horikita và những người khác, không giao tiếp gì thêm."

Người vừa nãy là Tsubaki-san phải không?

Các cậu đang nói chuyện gì vậy?"

"Hôm nay là ngày kết thúc buổi giao lưu, tình cờ mọi người đều dậy sớm và thản nhiên trò chuyện.

Quan trọng hơn, tại sao Kushida lại ở đây?"

"Cậu phải hỏi Ibuki-san đang đứng bên cạnh tôi ấy, cô ấy đã bất cẩn tiết lộ tin tức về trận chiến trả thù của chúng tôi với Amasawa.

Thật là quá bất cẩn mà"Horikita nhắc lại từ bất cẩn 2 lần, như để nhấn mạnh sự việc này ngu ngốc đến thế nào."

Đó không phải lỗi của tôi!

Tôi đã bị Kushida gài, tất cả là lỗi của cô ấy!"

"Bộ cô cũng không biết đến việc giữ mồm giữ miệng chuyện hệ trọng à?"

"Ồn ào quá!

Dù sao cũng chỉ có thêm một người ngồi xem thôi mà.

Làm gì mà phải căng."

"Chuyện là vậy đó.

Ngay khi nghe tin các cậu sắp đánh nhau với Amasawa-san, mình đã thấy hứng thú rồi."

"Vì hai người đã đồng ý rồi nên tôi không nói gì thêm nữa.

Thê cô ủng hộ bên nào?"

Đây là điểu tò mò của tôi."

Đối với mình thì bên nào thua cũng khiến cho mình thấy thoả mãn".Tôi nhớ lại việc Kushida đã từng suýt bị Amasawa bẻ tay ở Lễ hội Văn hóa.Nói cách khác, bất kể ai thắng hay thua, trận đấu này sẽ làm thỏa mãn mong muốn của Kushida.Kushida vẫn chưa rời mắt khỏi Tsubaki- người đã biến mất từ lâu."

Những gì Tsubaki-san vừa nói với cậu...có phải là chủ đề tình yêu không?

Có vẻ như Ayanokouji-kun càng lúc càng nổi tiếng nhỉ?"

"Thật vậy sao?"

Mặc dù tôi nghĩ nó hoàn toàn trái ngược với mục đích thật sự của Tsubaki nhưng Kushida dường như cũng cho là như vậy.Và Horikita dường như có cùng quan điểm khi cô ấy nói thêm."

Ít nhiều xin cậu hãy giữ tự trọng...

Dù sao thì cậu đang hẹn hò với Karuizawa-san mà""Vậy để mình hỏi ngược lại, cậu có tự thấy bản thân nổi tiếng không?"

"Tại sao lại là tôi?

Tôi không nghĩ là mình sẽ nổi tiếng trong mắt người khác."

"Ít nhất Sudou cũng quan tâm đến cậu mà, phải không?"

"Có chuyện như vậy à, Horikita?

Hahaha, tên ngốc đó sẽ rất hợp với cô đó."

"Đừng đánh giá thấp Sudou.

Bây giờ cậu ấy thông minh hơn cô rất nhiều."

"Nhưng tôi có thể hạ thằng tóc đỏ đó bằng một cú nộ long cước!"

Tôi không hiểu làm thế nào mà cơ sở so sánh từ học lực lại biến thành khả năng chiến đấu, nhưng nếu thực sự cố gắng đánh hết sức thì Sudou có lẽ sẽ mạnh hơn."

Nhưng..."

Ibuki nhìn tôi chằm chằm một lúc rồi nói thầm."

Tôi không thể -------- hiểu được thế quái nào tên này lại được mọi người chú ý nhiều đến thế chứ."

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người có thể kéo dài âm cuối đến như vậy khi nói"Cô cũng nghĩ vậy phải không, Kushida?"

"Hả?

Ý cậu là sao?"

"Hả?

Thì ý của tôi là một kẻ như Ayanokouji thì chẳng có gì gọi là hấp dẫn để thu hút đám con gái cả, đúng không?"

"......Chà, theo mình thấy thì không phải là không có đâu.

Cậu cũng nhận ra rằng tất cả những bạn nam xung quanh cậu đều trông chẳng có gì là tử tế, phải không?

So với những người đó, Ayanokouji-kun rõ là vẫn tốt hơn."

Là một lời khen sao?

Không, có lẽ là không."

Với tôi thì thằng con trai nào cũng là đồ tồi hết ......!"

"Vậy nếu Ibuki-san phải chọn giữa Ryuuen-kun và Ayanokouji-kun để hẹn hò thì cậu sẽ chọn ai?"

Ibuki im lặng một lúc trước câu hỏi của Kushida, và sau đó vẻ đăm chiêu tiếp tục xuất hiện trên khuôn mặt cô ấy.Cuối cùng, cô ta đi đến kết luận và phá vỡ sự im lặng."

Tôi không thể nào chọn được giữa một nồi cà ri có vị của shit và một chậu shit có vị cà ri được "Horikita và Kushida nhanh chóng tránh xa Ibuki, trông như thể họ cảm thấy ghê tởm đối phương vậy.Suy cho cùng thì chẳng mấy ai có thể nào không rùng mình khi nghe một người nào đó phát biểu như vậyNếu tôi bỏ chạy, cô ấy có thể đuổi kịp tôi, nên tôi sẽ phải ở lại làm nạn nhân."

Đó là kiểu so sánh gì vậy?"

Tôi quyết định hỏi lại cô ấy"Ẩn dụ chứ gì nữa?

Đó không phải là một phép ẩn dụ thú vị sao?"

Trong hoàn cảnh bình thường, việc cô ấy so sánh tôi với cái gì cũng không thành vấn đề, nhưng sự so sánh này vẫn khiến tôi hơi tổn thương.Ngoài ra tôi tự hỏi mình là cái gì trong 2 thứ đó?

Không, phải mau tống hết mấy thứ này ra khỏi đầu...Nhưng - tôi vẫn suy ngẫm về những gì cô ấy vừa nói.Nếu mà phải chọn thì tôi nghĩ nên chọn làm cà ri có vị chất thải người vì ít nhất nó còn ăn được.Ngay cả khi có hương vị của cà ri đi nữa, việc ăn phải một lượng lớn E. coli sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Mặt khác, cà ri có vị của chất thải sẽ gây tổn hại lớn đến vị giác và khứu giác, nhưng về cơ bản nó vẫn là cà ri.

Nói cách khác, những tác động bất lợi lên cơ thể con người sẽ bị hạn chế rất nhiều.Tuy nhiên, nếu bộ não của bạn xác định rằng nó nguy hiểm chỉ nhờ khứu giác, bạn có thể gặp phải những rủi ro không lường trước được về sức khỏe..."

Cậu bị sao vậy, Ayanokouji?

Này giờ thấy cậu trầm tư suy nghĩ với vẻ mặt nghiêm trọng...."

"Không có gì đâu..."

Tôi suy nghĩ quá sâu và cảm thấy không ổn nên quyết định quên chuyện đó đi.Phần 1:Cuộc chiến trả thù đã đến gần nên buổi huấn luyện đặc biệt hôm nay đơn giản chỉ là khởi động làm nóng."

Mình đã làm mọi thứ có thể.

Bây giờ thắng bại thế nào tuỳ thuộc vào 2 người mà thôi."

Tôi nói điều đó trong khi hai người họ đang cố gắng ổn định hơi thở của mình"Thật sự cảm ơn cậu rất nhiều.

Nhờ có cậu mà chúng tôi đã có thể tăng cơ hội đánh bại Amasawa-san"Horikita kính cẩn cúi đầu về phía tôi và giục Ibuki-người đang ở bên cạnh cô ấy làm điều tương tự.Nhưng Ibuki dường như không muốn làm theo những gì Horikita nói, nên cô ta quay mặt đi và càu nhàu."

Cảm ơn kiểu này tầm thường quá.

Rồi một ngày tôi sẽ đá hắn ta một cú vào mặt thay cho lời cảm ơn sâu sắc nhất."

Nếu đó là sự thật thì đây có lẽ là lời cảm ơn mà tôi không bao giờ muốn nhận nhất"Vậy mình về phòng đây.

Mọi người hãy cố gắng hết sức nhé."

"Hả?

Ayanokouji-kun, cậu không định xem trận đấu à?

Mình tưởng cậu sẽ muốn xem thành quả của bản thân."

Kushida dường như nghĩ rằng tôi sẽ có mặt."

Chỉ là suy nghĩ của bản thân nhưng mà nếu đối phương biết được rằng tôi có liên quan đến chuyện này thì chỉ gây hại cho Horikita và Ibuki thôi."

Nếu biết rằng 2 người này đã được tôi huấn luyện thì chắc chắn Amasawa sẽ nâng cao cảnh giácViệc tôi không hiện hiện ở đó có lẽ chỉ giúp tăng được đâu đó 1% cơ hội chiến thắng nhưng mà có còn hơn không"Mình hiểu rồi.

Mình chắc chắn sẽ xem đến hết, thậm chí mình còn mang theo điện thoại để ghi hình lại nữa."

Có lẽ cô ấy nghĩ rằng đó sẽ là một cơ hội tuyệt vời để lưu lại những khoảnh khắc xấu hổ nhất.Vì cô ấy đã muốn làm nhân chứng cho trận đấu này nên tôi cũng để cho cô ấy muốn làm gì thì làmVà còn một việc nữa phải làm sáng nay.Vẫn còn một chút thời gian trước 7 giờ, về cơ bản không có học sinh nào đến công viên vào giờ này.Đó là lý do cuộc hẹn diễn ra ở đây.

Người được hẹn gặp đã ngồi trên ghế đợi tôi."

Trời lạnh lắm phải không?

Không cần phải đến sớm hơn giờ hẹn đâu."

"Xin đừng lo lắng về điều đó.

Không có nhiều cơ hội được Ayanokouji-kun ngỏ lời hẹn gặp đâu.

Dù phải tốn thời gian để chờ đợi thì mình cũng thấy rất vui."

"Tôi có thể ngồi cạnh được không?"

"Thì mình đã chủ ý để dành nó cho cậu mà."

Sakayanagi chào đón tôi với nụ cười như mọi khi."

Vậy tôi sẽ vào thẳng vấn đề.

Yamamura vẫn đang đợi cô ở công viên dành cho chó."

"Ể?

Công viên dành cho chó?

Yamamura-san sao?

Có chuyện gì vậy?"

"Hình như cô không mong muốn tên của cô ấy được nhắc đến nhỉ?"

"Dù sao lần này cậu ở cũng nhóm với cô ấy ha?

Đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Sakayanagi giả vờ như không biết."

Cô vốn đã biết từ đầu rồi ha.Việc Yamamura và tôi ở cùng một nhóm."

"Đương nhiên, từ đầu trên xe buýt mình đã biết sẵn ai trong lớp thuộc nhóm nào rồi.

Lần này mình chỉ quan sát thôi và không định can thiệp vào buổi giao lưu này."

Tất nhiên, tôi biết rằng Sakayanagi nếu đã muốn thì nhất định sẽ điều tra.Vì vậy, ngay khi những lời tiếp theo được tôi nói ra, Sakayanagi đã không thể né tránh được nữa."

Vào ngày thứ hai của buổi giao lưu, cô có nhớ những gì chúng ta đã nói lúc đó không?

Cô đã hỏi tôi 'Ayanokouji-kun ở cùng nhóm với Hashimoto-kun và Morishita-san.

Hashimoto-kun thế nào rồi?'.

Với tính cách của cô thì sẽ không bao giờ bỏ lỡ sự quan tâm của mình đến những học sinh trong lớp mình.

Tuy nhiên, cô thậm chí còn không nhắc đến tên của Yamamura"Sakayanagi trong vô thức đã vô tình tránh đề cập đến Yamamura."

Chuyện này--"Dù có dùng từ gì đi nữa thì cũng không có cách nào thay đổi được sự thật."......

Đúng như cậu nói.

Mình thừa nhận là đã không nhắc tên Yamamura-san vào lúc đó.

Nhưng điều đó không liên quan gì đến Ayanokouji-kun, phải không?"

"Quả thực nó không liên quan gì đến tôi.

Nhưng tôi giờ muốn tọc mạch một chút không được sao?"

Sakayanagi đã hiểu ra mọi chuyện nên tôi cũng vào thẳng vấn đề"Cô đã mất Kamuro.

Đồng thời, cô ta cũng giao lại cho cô một yêu cầu trước khi ra đi.

Tuy nhiên, điều đó không đưa mọi thứ trở lại như cũ.

Và cô cũng chưa thể tìm được ai để thay thế vị trí của cô ấy, đúng không?"

Bên cạnh tôi, một hơi thở trắng toát thoát ra từ môi Sakayanagi."

Quả thực là mình vẫn chưa quyết định.

Cậu nghĩ Yamamura-san nên được chọn cho vai trò này sao?"

"Đó không phải là điều tôi muốn nói.

Với tôi thì mỗi người đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng ."

Thật kho để có thể tưởng tượng rằng Yamamura sẽ có thể hỗ trợ tốt cho Sakayanagi như Kamuro đã từng"Bài kiểm tra đặc biệt đã kết thúc nhưng có vẻ như vẫn còn vài người hiện vẫn mắc kẹt với nó""......

Ý cậu là mình và Yamamura-san sao?"

"Đúng vậy.

Dù hoàn cảnh của hai người khác nhau nhưng Yamamura cũng dằn vặt trong đau khổ và không thể tiến về phía trước giống như cô vậy."

Cả hai vẫn chưa thể vượt qua những gì đã xảy ra trong bài kiểm tra đóNếu Sakayanagi là ánh sáng của lớp A thì Yamamura là bóng tối.Có thể hiểu đó là một mối quan hệ không thể tách rời."

Nếu cô đang gặp phải vấn đề gì, tốt nhất là nên nhanh chóng giải quyết nó."

"......Cậu thật sự đang nói những điều kỳ lạ đấy, Ayanokouji-kun."

"Kỳ lạ sao?"

"Mình nghĩ rằng cậu sẽ đứng ngoài quan sát mọi thứ cơ.

Mình tự hỏi liệu sự can thiệp của cậu lần này có thật sự là cần thiết hay không?"

"Ừ.

Đúng là trước đó, tôi đã nghĩ rằng từ giờ mình đến đứng ngoài cuộc thật."

Tôi nghĩ không cần thiết phải giúp đỡ Sakayanagi quá nhiều.Chỉ cần đợi cô ấy đứng lên bằng chính sức của mình.Nhưng Tình hình hiện tại đã thay đổi mạnh mẽ kể từ khi Hashimoto quyết định phản bội trong kỳ thi đặc biệt.Đó là lý do tại sao tôi đang làm những gì tôi cảm thấy cần thiết lúc này."

Tôi hoàn toàn không mong muốn dính líu gì nhiều đến cách cô đối xử Yamamura.

Tuỳ theo mong muốn của bản thân mà cô có thể thu hẹp khoảng cách, đẩy cả 2 ra xa nhau hơn hoặc cắt đứt mối quan hệ này luôn.

Nhưng nếu cô muốn nói ra điều đó thì bây giờ chính là lúc thích hợp nhất"Việc trì hoãn vấn đề sẽ không có lợi cho cả hai bên."

Hãy tận dụng cơ hội này để bỏ lại tất cả phía sau.

Cô cũng hiểu sẽ không còn nhiều cơ hội như vậy nữa, phải không?"

"Nhưng ......"

Sakayanagi lo lắng.Mặc dù hoàn toàn không đủ tư cách để nói nhưng sự vụng về trong các mối quan hệ đặc biệt là tình bạn của cô ấy cũng chẳng khác gì tôi.Tôi không biết phải đưa ra lời khuyên gì vì tôi chưa có kinh nghiệm."

Như tôi vừa đề cập, Yamamura vẫn đang đợi ở công viên dành cho chó.

Có lẽ là đứng giữa trời đông cô đơn trong 20 phút rồi cũng nên""nếu vậy thì cậu thật là một kẻ xấu tính đó, Ayanokouji-kun.

Thời gian cậu hẹn mình gặp nhau là 7 giờ và chúng ta đã nói chuyện cũng đâu đó khoảng 10 phút.

Điều đó có nghĩa là cô ấy đã chờ đợ trước cả khi chúng ta gặp nhau sao?"

Đối với Yamamura, việc chờ đợi vô ích sẽ khiến cô nàng lo lắng gấp đôi.Đối với Sakayanagi, cô ta sẽ có cảm giác tội lỗi khi bắt Yamamura phải chờ đợi"Tất cả đều là kế hoạch của tôi...."

Ngay lập tức cảm nhận được âm mư của tôi, quả nhiên là Sakayanagi."

Mình không thể....

Mình không thể để Yamamura vì mình mà bị cảm.

Mình phải đi gặp cô ấy ngay."

Mặc dù Sakayanagi không thể trực tiếp thừa nhận điểm yếu của mình, nhưng cuối cùng cô nàng cũng tìm được lý do thích hợp để đứng dậy.Thế là đủ rồi...Tôi nghĩ cô ấy sẽ có thể nói điều gì đó chân thành khi gặp mặt trực tiếp với Yamamura."

Hơi xa một chút, sẽ phải đi bộ khoảng 5 phút.

Để tôi dẫn cô."

Tôi truyền đạt nó cho cô ấy trong khi đứng dậy.Tuy nhiên—Sakayanagi đã vẫn không có bất cứ hành động nào."

Chuyện gì vậy?"

Câu hỏi không được trả lời, và sự im lặng kéo dài một lúc.Trong lúc đó Sakayanagi có vẻ như định bước đi nhưng lại không tiến lên chút nào."......Chân......chân mình......"

Chân?

Không lẽ là bị đau từ trước đó trong lúc đợi tôi?

Dù chỉ là suy nghĩ nhất thời......"

Chân mình... không thể cử động...

Mình không hiểu tại sao lại như vậy nữa"Tôi ngay lập tức nhận ra rằng đó không phải là vấn đề về thể chất mà là vấn đề về tâm lý.Lời nói của cô ấy vẫn mạnh mẽ như thường ngày, nhưng cơ thể thì không."

Cô không muốn đối phương nhìn thấy bản thân yếu đuối của mình lúc này phải không?."

"Đúng vậy"Bối rối trước việc Sakayanagi không thể di chuyển được, tôi nắm lấy tay trái của cô ấy.Bàn tay cô ấy lạnh đến tận đầu ngón tay do đã chờ đợi tôi."

Chỉ bây giờ thôi, hãy để tôi làm đôi chân của cô.

Sẽ ổn cả thôi..."

"......

Mình xin lỗi""Không sao đâu.

Mọi chuyện bắt đầu từ việc tôi tọc mạch mà."

Sau đó chúng tôi ngừng nói chuyện và bước đi với tốc độ chậm rãi.

Chẳng mấy chốc, công viên dành cho chó đã hiện ra trong tầm mắt.Nhìn thấy Yamamura đang đứng dưới bóng cây phía xa, Sakayanagi từ từ giơ tay biểu thị sự có mặt của mình trong khi không biết phải làm gì.

Tôi nhẹ nhàng đẩy cô ấy về phía trước.

Mặc dù phải chống gậy nhưng cô nàng vẫn tự mình bước đi.Từ giờ mọi thứ sẽ bắt đầu nằm ngoài phạm vi can thiệp của tôi.Chỉ có 2 người Sakayanagi và Yamamura mới có thể trao đổi để tìm ra giải pháp cho nhau.Mong chờ một tương lai tươi sáng, tôi quay người rời khỏi nơi đó.Như vậy, buổi giao lưu kéo dài bốn ngày ba đêm đã kết thúc.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Kết chương: Ai là kẻ thách thức


~ • ~ • ~
Mở đầu:Gần đây tôi luôn gặp Kei ở phòng tôi hoặc ở hành lang vào các buổi sáng để cùng nhau đi học.

Nhưng hôm nay có một chút khác biệt.

Tôi rời nhà một mình sớm hơn thường lệ 20 phút, đi thang máy lên sảnh rồi bước ra ngoài.Gió thổi mạnh và trời vẫn còn lạnh.Tháng hai đã gần kết thúc.Tháng tới sẽ bận rộn hơn bao giờ hếtTrước hết, tôi sẽ giải quyết các vấn đề liên quan đến Karuizawa Kei.Về cơ bản thì nó không yêu cầu sự chuẩn bị đặc biệt nào.Cứ làm theo kế hoạch mà tôi đã vạch ra trước đóTiếp theo là vấn đề về Ichinose Honami.Hiện tại 4 lớp cũng không có vấn đề gì đáng để nhắc đến.

Với tư cách là leader, cô ấy sẽ gặp khó khăn khi chiến đấu với ba lớp còn lại trong tương lai.Dự đoán của tôi đã đúng—Lớp D đang sa sút khi gần đến cuối năm thứ hai.Tuy nhiên... không giống như vấn đề của Kei, một số điều chỉnh có thể cần thiết.Chúng ta hãy chờ kết quả các kỳ thi cuối năm trước khi đưa ra kết luận.Cho dù Ichinose có phát triển đến đâu, khuôn khổ chung của kế hoạch sẽ không thay đổi.Sẽ ổn thôi miễn là nó đi đúng với kế hoạch ban đầu.Tuy nhiên.Chỉ có 1 điểm xảy ra sự thay đổi ngoài ý muốn.Kết quả là kế hoạch của tôi phải thay đổi.Những bất lợi do đó mang lại là không thể tránh khỏi, nhưng những thay đổi không phải hoàn toàn xấu.Tôi đi bộ chưa được bao lâu thì dừng lại."

Cậu đến sớm thật đó."

Trước mặt tôi là người mà tôi đã hẹn gặp.Còn hơi lâu so với thời gian dự kiến, nhưng cô nàng đã đợi sẵn rồi.Lúc đầu, cô ấy không để ý đến tôi nhưng cô ấy thở ra luồng không khí trắng xóa do thời tiết lạnh giá.

Nhưng không mất nhiều thời gian để cô chuyển ánh mắt sang hướng này."

Chào buổi sáng, Ayanokouji-kun"Sau khi đến gần hơn, Horikita gửi cho tôi lời chào buổi sáng."

Chào buổi sáng.

Mình xin lỗi vì cuộc hẹn vào sáng sớm."

"Không sao đâu.

Vậy cậu muốn nói gì ở tôi?

Có chuyện gì mà không thể nói qua điện thoại sao?"

Là bạn cùng lớp nên chúng tôi biết thông tin liên lạc của nhau.

Thông thường, tất cả những gì bạn cần là một chiếc điện thoại di động để liên lạc với nhau.Nhưng tôi không chọn làm vậy nên Horikita tỏ ra bối rối."

Theo một nghĩa nào đó thì đúng vậy."

Horikita đến cạnh tôi và nhanh chóng bước theo tôi."

Theo một nghĩa nào đó?

Nghe có vẻ nó là một điều gì đó tương đối đang sợ nhỉ?"

"Không đến nổi vậy đâu."

"Thật sao?"

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ, nhưng không hề có sự gai góc như lần đầu chúng tôi gặp nhau.Không có rào cản, tràn ngập sự dịu dàng như một tình bạn tự nhiên."

Phần lớn thời gian mình nói chuyện với Horikita là vì những kỳ thi đặc biệt hoặc những vấn đề liên quan đến lớp học.

Đó là lý do tại sao mình cũng muốn dành chút thời gian để nói về những điều không liên quan đến những điều đó."

"Hả?

Xin lỗi, nó hơi khó hiểu.

Ý cậu là gì?"

Sau khi bày tỏ bản thân bằng lời nói, tôi nhận ra rằng lời nói của mình còn vụng về hơn tôi nghĩ.Một điều gì đó đơn giản và dễ hiểu hơn đã nảy ra trong đầu tôi, nhưng tôi đánh giá rằng điều đó sẽ khó để cô ấy chấp nhận hơn."

Vấn đề không phải là thứ gì đang bị đe dọa, mình muốn nói chuyện với Horikita về một điều gì đó vô nghĩa.

Nói thế cậu có hiểu được không?"

"Tôi hiểu...Chắc vậy"Horikita tỏ ra có chút trầm ngâm, trông như thể cô ấy không hiểu."

Chúng ta vì trở thành bạn cùng lớp nên mới có cơ hội chuyện trò với nhau như thế này, nhưng đó không phải là điều sẽ tồn tại mãi mãi."

"Theo tôi thấy dùng từ mãi mãi thì vẫn còn hơi xa vời....

Dù thật sự rất muốn khoảng thời gian này kéo dài mãi mãi nhưng vẫn còn hơn một năm nữa là chúng ta sẽ tốt nghiệp, phải không?

Nhưng tất nhiên trong khoảng thời gian chúng ta còn ở chung một mái trường, khi nào cậu muốn nói chuyện tâm sự thì tôi luôn sẵn lòng."

"Nếu một lúc nào đó mình phải rời đi sau kỳ thi cuối năm này thì chẳng phải sẽ không còn cơ hội đõ nữa rồi sao"."

Chà, nói thật thì nếu điều đó thật sự xảy ra thì đúng là tin động trời đó.

Tôi không nghĩ cậu sẽ dễ dàng nghĩ đến những điều như vậy.

Nhưng mà với một người câu khó không bao giờ sai nhưng câu dễ thì có thể sai như cậu thì nó cũng có thể xảy ra lắm chứ ......"

Sau khi nghiêm túc trả lời, Horikita có lẽ cảm thấy câu trả lời của mình có chút hài hước nên cũng nhẹ nhàng mỉm cười."

Có phải cậu đang cảm thấy bất an vì nghĩ mình có thể bị đuổi học không?

Đó là lý do cậu hẹn tôi nói chuyện vào sáng sớm à?"

"Kỳ thi đặc biệt vừa qua đã phủ bóng tâm lý lên mình."

Horikita ngay lập tức phản bác lại"Vậy thì hãy cố gắng thu thập thêm một số kiến thức xã hội là được mà"Cô ấy dường như biết điểm yếu của tôi ở đâu và thích thú khi trêu chọc tôi về điều đó."mà cho tôi mạn phép hỏi, cậu có thể nắm bắt tốt thuật ngữ game và anime không?"

"Eh?......

Khó nói lắm.

Onizuka-kun hồi trước cũng có giới thiệu cho mình một vài trò chơi, Cậu ấy có nói một số thứ như là Block, Parry và Meter...

Đã thế mỗi nhân vật lại có những cách chơi khác nhau rồi.

Rồi cậu ấy còn lôi ra một cái mũ hình con cáo để đội khi chơi nữa, bảo là đeo thế chơi mới có thể thăng thiên lên gặp các Elder God.

Mình chẳng hiểu gì luôn""Hoàn cảnh của tôi cũng tương tự, Tôi không nhớ hay đúng hơn và không có ý định tiếp thu."

Tôi luôn tham lam trong việc tiếp thu kiến thức nhưng có những lúc tôi phải đắn đo và lựa chọn."

Từ góc độ lớp học, sự hiện diện của Ayanokouji-kun là không thể thiếu.

Nếu cậu mắc kẹt trong vũng lầy của những vấn đề xã hội thông thường, tôi và mọi người sẽ ở đó để hỗ trợ cậu.

Nói cách khác, tôi sẽ không bao giờ để cậu bị đuổi học"Horikita trả lời chắc chắn."

Nghe cậu bảo vậy thì mình cũng thấy an tâm phần nào."

Trong khi Horikita đang nói chuyện nghiêm túc, tôi vỗ vai cô ấy bằng tay trái của mình."

Cậu có thật sự lo lắng về việc mình bị đuổi học không vậy?

Tôi không thấy cậu có một chút gì giống như người đang lo lắng cả""Thật ra, mình không lo lắng cho bản thân mình, mà là khả năng người rời đi là cậu cơ."

"Nghe thế thì cũng thực tế hơn rồi đó."

Horikita tỏ ra tức giận nhưng dường như không coi trọng điều đó và nhanh chóng trở lại như cũ.So với khi mới nhập học, cảm giác vui buồn của Horikita phong phú hơn rất nhiều."

Bài kiểm tra đặc biệt vừa qua đã kết thúc với việc Kamuro là người phải ra đi.

Nhưng lần sau, có thể còn tệ hơn nữa."

"Ý cậu là lần này sẽ không chỉ có một người?"

"Khó mà có thể nói trước được điều gì nhưng tuỳ vào hoàn cảnh mà chắc chắn sẽ có một số người không thể ở lại trường thêm nữa."

"......

Nghe có vẻ tệ dữ ha?"

"Tốt hơn là nên chuẩn bị tâm lý cho điều đó.

Như nhà trường đã đề cập trước đó, chúng ta có thể nói là một trong những niên khoá hiếm hoi đến tận năm 2 mà vẫn có rất ít học sinh bị đuổi học."

"Đó là lý do tại sao cậu lại áp dụng một bài kiểm tra để tăng số học sinh bị đuổi á?

Nếu là thế thì...

Điều đó hơi dã man phải không?

Đáng lẽ họ phải nên thấy vui bởi vì chúng ta có ít người bị đuổi mới đúng chứ..."

Nếu nhìn theo hướng tích cực thì điều đó đúng.

Nhưng mà đôi khi sự sàng lọc là điều cần thiết."

Nó phụ thuộc vào cách nhìn nhận từ từ những góc nhìn khác nhau.

Giả sử nếu chính phủ tham gia vào việc điều hành ngôi trường này trong bóng tối và ra chỉ tiêu 1 năm đuổi học 10 người thì có nghĩa là niên khoá của chúng ta đã không đạt chỉ tiêu rồi.

Thật khó để biết được những người đứng trên đó nghĩ gì, họ sẽ nghĩ rằng đây là một niên khoá xuất sắc hay nhà trường đã không làm tốt công việc sàng lọc nhân tài của mình""Điều đó có nghĩa là mô hình giáo dục sẽ được siết chặt hơn nếu ban giám hiệu phải chịu áp lực từ chính phủ sao?"

"Thực tế năm ngoái không có học sinh bị đuổi, vậy nên bản thân mình sẽ không ngạc nhiên nếu kỳ thi đặc biệt cuối năm có nhiều học sinh bỏ học".Lời khuyên của các senpai năm 3 trong kỳ nghỉ đông có lẽ không chỉ đơn giản là để dành cho kỳ thi chiến đấu hoặc là chết trước đó.

Nhưng tôi không nghĩ các senpai năm 3 cũng hiểu được toàn bộ những gì đã xảy ra trong năm 2 chúng tôi."

Dù sao...... có phải chúng ta đã nghĩ quá nhiều rồi không?"

"Đương nhiên chỉ là suy đoán, mình cũng không có bất cứ bằng chứng nào mà hoàn toàn chỉ là cảm nhận dựa trên suy đoán."

"Cậu biết lo như vậy là một dấu hiệu tốt.

Đã đến lúc cậu phải hành động nghiêm túc rồi đó."

Horikita yêu cầu hỗ trợ nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn.Tôi đã quyết định câu trả lời bản thân sẽ đưa ra vào thời điểm này."

Nếu có điều gì cần sự giúp đỡ của mình vào cuối năm học, mình sẽ cố gắng hết sức."

"Thật sự không giống cậu một chút nào.

Dù sao thì gần đây tôi đã nhận được ở cậu khá nhiều ân huệ đó, bao gồm cả khóa huấn luyện đặc biệt trong buổi giao lưu để đấu với Amasawa-san."

"Dù sao thì mình cũng đã nhận được nhiều sự giúp đỡ từng người khác nên cũng phải trả ơn chứ."

"Nghe cao cả thật đó.

Nhưng... thật sự vẫn có gì đó không đúng ở đây."

"Ai biết, có lẽ mình đang có một âm mưu nào đó..."

"Tôi không hy vọng đó là sự thật đâu."

Horikita và tôi nhìn nhau.Sau đó, có lẽ chúng tôi đã nghĩ điều tương tự cùng một lúc."

Dù đã cố gắng để nói về những câu chuyện bình thường nhưng rồi cuối cùng chúng ta lại dẫn đến chuyện bài kiểm tra sắp tới."

"Thật vậy.

Dù sao thì nó cũng đã đi sai hướng mất rồi. vậy thì, cuộc trò chuyện về kỳ thi nên kết thúc ở đây"Tôi chủ động kết thúc nó"Tiện thể mình đã nghe kết quả từ Kushida, mặc dù 2 người đã lao vào chiến đấu với Amaswa nhưng cuối cùng vẫn là thất bại""Em ấy thật sự rất mạnh.

Dù là 2 đấu 1 nhưng nó vẫn có thể dễ dàng nắm bắt và hạ gục chúng tôi chỉ trong thời gian ngắn ."

Tuy nhiên, khi biết rằng Amasawa cũng có dình được vài đòn, như vậy với hai người họ cũng có thể là đáng khen rồi"Lần sau có lẽ cả 2 cậu có thể làm tốt hơn."

"Cậu vẫn còn muốn đánh 2 chọi 1 sao?"

"Không thích à?"

"Tất nhiên.

Ibuki-san nói rằng cô ấy sẽ không bao giờ hợp tác với tôi nữa."

"Đừng để tâm.

Cô ấy sẽ quên chuyện đó thôi."

Horikita cười khi nghe điều đó"Mà ngay sau khi trận chiến bắt đầu, Amasawa đã nhận rằng chúng tôi đã được cậu huấn luyện nhưng vẫn vô cùng vui vẻ.

Chính xác thì mối quan hệ của 2 người là gì?"

"Em ấy là bạn gái cũ của mình."

"Ra là vậy...Nghiêm túc đấy hả?

Hay cậu đang đùa vậy?"

"Xin lỗi, chỉ là đùa thôi."

"Đó không phải là một trò đùa vui chút nào.

Tôi suýt tin là thật đó"Horikita có vẻ không thích trò đùa này"Tôi hy vọng một ngày nào đó sẽ nghe được nhiều sự thật hơn từ Ayanokouji-kun."

"Có lẽ là một ngày nào đó, nhưng đừng ------""Tôi không hy vọng gì về điều đó đâu."

Nói rồi, Horikita nheo mắt và mỉm cười.Trong một khoảng thời gian ngắn, Horikita nở nhiều nụ cười khác nhau.Tôi cũng học được rất nhiều điều từ Horikita.Mối quan hệ này giữa hai chúng tôi sẽ sớm đi đến hồi kết.Trong tương lai, Horikita sẽ phải trải qua những khó khăn chưa từng có.Nhưng không cần phải lo lắng.Horikita sẽ tiếp tục đi trên con đường phát triển của mình với sự hỗ trợ của các bạn cùng lớp.Phần 1:Quay lại thời gian trước khi đến trường cùng Horikita, hay thậm chí là trước buổi giao lưu .Lúc đó Hashimoto đã đến thận phòng tôi để nhờ giúp đỡ.Tại sao cậu ta lại thực hiện hành động phản bội liều lĩnh như vậy?Và tại sao lại chọn thời điểm này để làm điều đó?Cậu ấy đã giải thích toàn bộ chi tiết cho tôi"Trước khi nói cho mày biết tao sẽ làm gì tiếp theo, có một điều tao muốn mày xác nhận"Hashimoto hẳn phải có một quyết tâm phi thường khi đưa ra quyết định như vậy.Điều cậu ấy muốn xác nhận là hiện tại tôi có bao nhiêu thông tin.Đối với người đàn ông này, đó là yếu tố quan trọng không thể bỏ qua."

Tao đã nhận được lời mời từ Ryuuen liên quan đến sự phản bội từ trước cả kỳ thi đặc biệt lần trước.

Đó không phải là sự hợp tác nhất thời mà nó còn liên quan đến vấn đề chuyển lớp dựa trên tiền đề đó"Đó là điều hiển nhiên, Nhưng với một người vốn đã ở lớp A như Hashimoto chẳng được lợi gì khi chuyển sang lớp của Ryuuen.Ngoại trừ những trường hợp như Katsuragi đã mất vị trí của mình trong lớp, nếu ai đó quan sát đủ lâu thì sẽ thấy lớp A lẽ ra đã thiết lập được một vị trí ổn định hơn so với tình trạng hiện tại của nó."

Lúc đầu, tao không coi trọng lời mời của nó.

Nhưng Ryuuen đã nói ngay với tao rằng tao sẽ hối hận vào cuối năm học nếu không chuyển lớp."

"Hối hận?

Ryuuen chắc chắn mình sẽ thắng sao?"

"Có vẻ như ngay cả mày cũng không biết nhỉ?

Về vụ cá cược của Ryuuen với Sakayanagi ấy."

"Cá cược sao?

Thật ra thì tôi cũng có nghe được phong phanh nhưng không biết có đúng không.

Giữa họ đã có thỏa thuận nào đó trong Kỳ thi Đảo hoang, nhưng đáng tiếc là tôi không thể nắm bắt được nội dung."

Sau khi trả lời như vậy, tôi nghe thấy âm thanh thô ráp khi Hashimoto xoa các ngón tay vào nhau, như thể đó là điều cậu ta muốn xác nhận trước."

Thật tuyệt vời.

Xem ra tao đã đúng khi tìm đến mày."

Khóe miệng Hashimoto hơi nhếch lên khi nhận ra nội dung cuộc trò chuyện đang diễn ra đúng ý mình.Sau đó, cậu ta đã giải thích cho tôi toàn bộ vụ cá cược gìữa 2 bên."

Khi tao lần đầu nghe nó, tao nghĩ đó là một trò đùa, nhưng có vẻ như họ đang nghiêm túc."

"Tôi hiểu rồi, vậy ra không phải tự nhiên cậu quyết định phản bội trong kỳ thi đặc biệt lần trước đúng không."

Sau khi mọi thứ trở nên rõ ràng, tôi nhận ra rằng ý tưởng của Hashimoto không hề chỉ đơn giản là một ý định nhất thời."

Không phải là không có lý khi nghi ngờ vụ cá cược này, phải không?

Dù nhìn thế nào đi nữa thì Sakayanagi vẫn ở thế bất lợi."

"Đúng vậy.

Nhưng Sakayanagi sẽ không trốn tránh chỉ vì bản thân đang hiện ở thế bất lợi."

Cô ta tin chắc rằng mình sẽ không thua Ryuuen và cuối cùng sẽ thắng.

"Vậy thì mày nghĩ liệu cô ta sẽ dễ dàng chấp nhận ván cược này hay còn đặt ra một số điều khoản khác nữa?"

Hashimoto không thể kìm nén được cảm xúc dâng trào trong mình và nghiêng người về phía trước."

Cả hai đều có thể.

Nhưng nội dung của vụ cá cược sớm muộn cũng sẽ được hé lộ ra.

Theo tôi thì khả năng cao là vế sau.

Bên Ryuuen hẳ cũng đã tích lũy được một số điểm cá nhân rồi, phải không?"

"Tốt rồi, có vẻ như hai ta đều đang có cùng một suy nghĩ.

Như này thì chúng ta cũng dễ nói chuyện với nhau hơn""Còn ai biết về vụ cá cược ngoài cậu và 2 người đó không?"

"Trừ khi Ryuuen không nói dối thì đúng như vậy.

Mày là người thứ 4 biết về nó.

Dù sao thì tên đó cũng không muốn có nhiều thằng biết để xen vào phá đám cuộc chơi đâu."

Tôi sợ là suy đoán của bản thân đã đúng.

Việc tốt nhất cần làm là xác nhận mọi thứ trước khi nó đượctiết lộ.Điều duy nhất tôi lo lắng là Ryuuen đang giăng bẫy nên chỉ tiết lộ cho Hashimoto biết.Nhưng đó là một rủi ro rất lớn.Đã nửa năm trôi qua kể từ kỳ thi đảo hoang."

Có vẻ như cậu ta đã chuẩn bị cho ngày này... từ rất lâu rồi."

Hashimoto chưa từng kể bí mật này cho ai khác ngoại trừ tôi."

Sakayanagi sẽ thắng hay Ryuuen sẽ thắng?

Thành thật mà nói thì tao không thể nói được...

Không, thực tế là tao đã nghĩ rằng bên Sakayanagi có cơ hội chiến thắng cao hơn."

Như thể sửa chữa một sai lầm, Hashimoto sửa lại câu nói của mình."

Nhưng đó chỉ là cảm giác 49-50.

Thành thật mà nói, thật khó để có thể nói trước được mọi thứ, phải không?"

Tôi đồng tình với điều đó.Trừ khi là tỉ lệ vốn đã an bài như 9-1 hay 7-3 còn với tỉ lệ 5-5 thì thật sự mọi thứ vẫn tương đối là khó đoán"Đó là lý do tại sao tao cần một người để đảm bảo là chiến thắng chắc chắn phải nằm trong tầm tay.

Và trong mắt tao lúc này, người có thể làm được điều đó là----."

"Tôi chứ gì?"

"Ayanokouji... chỉ cần mày có thể về với lớp của Sakayanagi, tao sẽ không ngần ngại sống chết với lớp hiện tại của mình."

Nhưng Sakayanagi đã từ chối.Đó là lý do tại sao cậu ta quyết định phản bội ......Đó có vẻ là một tuyên bố hợp lý, nhưng phần cốt lõi vẫn chưa rõ ràng.Tôi hiểu rằng cậu ấy không thể đoán trước được ai thắng ai thua giữa Sakayanagi và Ryuuen.Tôi hiểu rằng đối phương nghĩ Sakayanagi có thể thắng nếu tôi tham giaNhưng điều đó không thay đổi được sự thật là nó quá liều lĩnh."

Cho dù kỳ thi cuối năm có thế nào đi chăng nữa, tao nhất định sẽ đảm bảo để Ryuuen chiến thắng, thậm chí gọi là hỗ trợ tận tình luôn cũng được.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, thì có thể đảm bảo là 96,69% tao sẽ là thằng bị đá ra khỏi cái trường này."

Tất nhiên, Sakayanagi sẽ cảnh giác cao độ trước Hashimoto và không chia sẻ bất kỳ thông tin nào.Dù vậy, việc có một kẻ phản bội trong lớp cũng sẽ là một trở ngại.Giả sử lớp chiến thắng được xác định bằng tổng điểm của cả lớp, nếu Hashimoto cố tình để điểm 0 trong bài thi của bản thân thì tình hình sẽ rất nghiêm trọng."

Điều này không liên quan gì đến trước hay sau sự phản bội của tao trong kỳ thi đặc biệt vừa qua Chỉ cần Sakayanagi chịu lắng nghe tao, tao sẽ phản bội Ryuuen và trung thành với Sakayanagi trong kỳ thi cuối năm học này."

Giọng điệu vô cùng căm phẫn nhưng xen lẫn sự quyết tâm, không biết có bao nhiêu phần trăm là sự thật.Từ lời nói của Hashimoto, tôi chỉ có thể cảm nhận được rằng mọi điều cậu ấy nói vẫn còn mơ hồ."

Tôi hiểu rằng cậu muốn Ryuuen thắng, nhưng cậu đã bao giờ đề nghị điều tương tự với Ryuuen chưa?

Giống như khi cậu nói với Sakayanagi."

"Về việc kéo mày về lớp nó ấy hả?

Tất nhiên là có rồi.

Câu trả lời của thằng đó giống với của Sakayanagi, nhưng có một số điều kiện kèm theo.

Nếu tao và mày giúp nó đánh bại Sakayanagi trong kỳ thi cuối năm, nó sẽ sẵn sàng xuống xác để kéo cả tao lẫn mày về lớp nó."

Một người như Ryuuen sẽ nói vậy à?Từ những gì tôi đã thấy trước đây, Ryuuen và Sakayanagi vốn chả khác gì nhau.Tôi cá rằng cậu ta chắc chắn không bao giờ muốn có sự can thiệp của tôi trong cuộc chiến nàyVà phải tốn một con số cực lớn là 40 triệu điểm để lấy được cả 2 người từ lớp khác về lớp mình.Hashimoto liệu có ngu ngốc đến mức để những lời nói dối này của Ryuuen qua mặt không?Không đời nào điều đó sẽ xảy ra được.Vậy thì chỉ có thể là Hashimoto trước mặt tôi đã không nói hết toàn bộ sự thậtNếu tôi là Hashimoto, sau sự phản bội trắng trợn như vậy thì trước đó sẽ phải chuẩn bị sẵn đường trốn thoát để đảm bảo không bị mất mát gì.Không biết chắc liệu Ayanokouji Kiyotaka có chuyển đến lớp học mà bản thân sẽ chọn hay không thì sẽ không thể nào khiến cậu ấy có thể sẵn sàng đi đến quyết định sẽ phản bội như vậy được.Và tất nhiên cần phải có một phần thưởng đủ lớn để có thể khiến cậu ấy chấp nhận phản bội lớp của mìnhThỏa thuận chuyển lớp đáng giá 20 triệu điểm cá nhân.Bằng cách đó mọi thứ bắt đầu được liên kết lại với nhau.Chỉ cần cậu ta góp phần đánh bại Sakayanagi trong kỳ thi đặc biệt cuối năm học, đối phương sẽ có thể có được những thứ này từ Ryuuen.Trong trường hợp đó, ngay cả khi phải trả giá đắt cho sự phản bội, điều đó vẫn đáng để thử.Ryuuen không thể xoay ra được một số điểm lớn như vậy ngay lập tức, nhưng miễn là họ tích lũy điểm cá nhân hàng tháng thì rất có khả năng họ sẽ có thể trả hết trước khi tốt nghiệp.Hóa ra, đối với Hashimoto thì việc cậu ta ở lớp của ai không quan trọng, miễn đó là lớp A thì đó chính là chiến thắng của bản thân cậu ấy.

Còn tôi trong mắt cậu ta chỉ đơn giản là một thứ dùng để bảo chứng cho điều đó mà thôi.Thật là một con người tham lam và ích kỷNhưng dù sao ngay từ đầu cậu ta đã tính đến rất nhiều trường hợp có thể xảy raHashimoto xác nhận ý định thực sự của Sakayanagi bằng cách phản bội cô ta trong kỳ thi đặc biệt và nó đã thành công.Nếu Sakayanagi chấp nhận thì quá trình sẽ đơn giản.

20 triệu điểm có thể dễ dàng được huy động trong thời gian ngắn nếu toàn bộ Lớp A gộp điểm của họ lại.Việc còn lại chính là cái gật đầu của tôi để cậu ta có được cái thứ gọi là cặp đôi song sát trong mơ của bản thânNếu bị từ chối, tên này sẽ chọn cách bí mật thương lượng 20 triệu điểm cá nhân với Ryuuen.Cho dù điều đó có giúp cậu ấy tăng cơ hội được tốt nghiệp lớp A hơn thì với việc phản bội của bản thân thì từ giờ cậu ta sẽ phải sống trong lo sợ vì việc có thể sẽ bị thanh toán bất cứ lúc nào.

Cậu ta không chỉ trở thành kẻ thù của Sakayanagi mà còn có nguy cơ bị bên thứ ba nhắm đến.Sở dĩ Hashimoto tự nhiên đến phòng tôi van xin sự giúp đỡ và nói hết toàn bộ những gì cậu ta biết chẳng qua cũng chỉ là vì lợi ích của bản thân mình mà thôi."

Tóm lại cậu muốn gì ở tôi?"

Nghe câu hỏi đó, Hashimoto mỉm cười với vẻ mặt lo lắng.Phần 2:Buổi giao lưu cuối cùng đã kết thúc.Thời gian trôi qua chậm rãi nhưng chắc chắn trong quá trình đó.Sakayanagi đang ngồi trên ghế dài trong phòng tư vấn, lặng lẽ chờ đợi sự xuất hiện của người mà cô đã hẹn gặp.Bên cạnh là Mashima, giáo viên chủ nhiệm, người đang khoanh tay với vẻ trầm tư."

Chính xác là em đang định gặp ai và về chuyện gì vậy?"

Mashima- người được yêu cầu đến đây mà không biết chuyện gì đang xảy ra, nhìn học sinh của mình với ánh mắt như thể đang tìm kiếm câu trả lời.Dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng ông ấy cảm thấy một bầu không khí khác hẳn thường ngày."

Có vẻ thây không thể không thể ngồi yên được nữa rồi ha, Mashima-sensei.

Đừng lo, thầy sẽ sớm biết thôi."

"Nhưng mà......"

Đã hơn 10 phút trôi qua kể từ khi cả hai bước vào phòng."

Có vẻ như đã đến rồi"Sakayanagi cảm nhận được điều gì đó.Khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, có thể nhìn thấy bóng dáng của một học sinh nam."

Trễ 5 phút đấy, Ryuuen-kun""Ừ thì tôi thích thế đấy"Ryuuen mở cửa phòng tư vấn.Giáo viên chủ nhiệm Sakagami của cậu đứng ngay phía sau"Chuyện gì đang xảy ra vậy, Mashima-sensei."

"Chịu thôi...

Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra."

Hai giáo viên bất ngờ gặp nhau nhìn nhau đầy bất an.Ryuuen ngồi xuống trước chiếc ghế dài nơi Sakayanagi đang ngồi với đôi chân dang rộng.Nó tạo ra một tình huống kỳ lạ là hai học sinh ngồi trong khi giáo viên đứng."

Khá khen cho việc cậu có thể thuyết phục được Hashimoto-kun thực hiện một nhà động táo bạo thế đó."

Ryuuen ngay lập tức đáp lại Sakayanagi:"Dù sao thì cũng khó trách được, cái thằng đó dù sao cũng nổi tiếng là chúa lo âu mà."

"Mình thì chẳng sao cả.

Nhưng chắc chắn cậu ta đã bị cám dỗ bởi những lời nói ngọt ngào của một kẻ xấu xa xảo quyệt.

Cậu ta chỉ đơn giản nghĩ lời nói dối là sự thật và ngược lại.

Suy cho cùng thì cậu ta cũng không hơn gì một nhạn nhân trong chuyện này."

Hai bên trao đổi lời nói mà không quan tâm đến giáo viên có mặt."

Tôi cứ nghĩ là cô sẽ mất một khoảng thời gian tương đối mới có thể hồi phục sau vụ này nhưng hoá ra cô có vẻ còn máu chiến lắm ha."

"Đúng là mình đã trải qua những cảm giác mà trước đây bản thân chưa từng trải qua.

Nhưng có vẻ như vẫn còn quá sớm để mình có thể gục ngã."

"Thật là...

Cái tên đó lại cản đường phát tài của tôi nữa rồi"Tất nhiên Ryuuen có thông tin về việc Ayanokouji đã liên lạc với Sakayanagi trong buổi giao lưu.Ngay sau đó, Sakayanagi đã nhanh chóng máu chiến trở lại sau buổi giao lưu.Không khó để hình dung sự liên quan giữa 2 thông tin này"Như cậu đã nói ---- Mình đã được cứu ...... bởi Ayanokouji-kun"Ryuuen cảm nhận được ánh nhìn trực diện của Sakayanagi.

Ánh mắt vốn coi thường người khác từ lâu đã thay đổi.Và Sakayanagi cũng cảm thấy điều tương tự.

Nam sinh trước mặt cô ấy có niềm tin sâu sắc hơn so với lần đầu họ gặp nhau."

Mà cậu cũng đâu có khác gì mình đâu."

"Ha, thật là nực smile làm sao.

Xin lỗi nhưng mà tôi với hắn có gì chung chưa biết nhưng chắc chắn là không đội trời chung.

Tôi không cần ai cứu mình cả, tự mình tôi có thể đứng dậy được.

Thứ hắn ta cho tôi chỉ là những ngày đến bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa.

Chỉ hận không...Nói chung là tôi hận hắn.

Tôi đã thề rằng dẫu trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, dù xác này bọc trong da ngựa miễn báo được thù thì tôi cũng cam lòng ".Sức mạnh và phẩm giá mà cậu ta vốn luôn tự hào đã bị chà đạp.Cậu ta đã hoàn toàn bị đánh bại ở chính lĩnh vực mà bản thân luôn xem mình là duy ngã độc tôn"Ra là vậy.

Hận thù.

Đó có phải là lý do đưa cậu đến đây không?"

"Không phải cô cũng giống vậy sao?"

Trước câu hỏi của Ryuuen, Sakayanagi khẽ mỉm cười mà không hề suy nghĩ."

Có gì mà buồn cười vậy?"

"Mình xin lỗi vì nụ cười thô lỗ này.

Mình chỉ đơn giản là cảm thấy vô cùng vui khi biết cậu đã hiểu được sức mạnh tiềm tàng của Ayanokouji-kun như vậy".Sakayanagi đã vô cùng giận dữ với với Hashimoto trước đây, nhưng với một người như Ryuuen thì khác.

Cô nàng cảm giác được đối phương thật sự đã được nếm trải sức mạnh đóCó vẻ như Sakayanagi lúc này chắc chắn rằng Ryuuen thật sự đã đủ tiêu chuẩnKhông, nó còn hơn thế nữa.

Sakayanagi ngay lập tức thay đổi ý định.Trải qua sự việc với Kamuro và Yamamura đã khiến cảm xúc trong lòng cô thay đổi."

Tức là cô đã để ý cái tên đó từ trước cả thằng này luôn à?"

Việc Sakayanagi để mắt đến Ayanokouji đã là chuyện từ rất lâu trước đó.Nhưng Ryuuen vốn không hề biết về chuyện đó nên sự tò mò này là điều vô cùng dễ hiểu."

Ừ.

Thật không may, không giống như cậu, người chỉ biết đến sự tồn tại của Ayanokouji-kun ở trường này.

Mình đã theo dõi cậu ấy từ khi còn nhỏ".Vẻ mặt tự mãn của Sakayanagi khiến cho Ryuuen phải chỉnh lại tư thế ngồi."......

Thế thì sao nào, ý cô là cô biết rõ những câu chuyện từ thời thơ ấu của hắn à?"

"Tất nhiên rồi.

Cậu có thể hiểu mối quan hệ này như một người bạn thời thơ ấu hay gì đó tương tự."

Nghe vậy, Mashima nhớ lại điều Sakayanagi đã nói trước đây."

Tôi đã thua Ayanokouji.

Tôi nghĩ rằng chỉ cần cố gắng chiến đấu mà không gục ngã thì nhất định sẽ là người có thể giành chiến thắng sau cùng.

Nhưng hắn chỉ đơn giản đánh nát nó chỉ bằng những cú đấm không ngừng nghỉ.

Cứ như thể, hắn khiến tôi sợ hãi đến phát điên."

Đã hơn một năm trôi qua kể từ đó, cậu ta thật sự vẫn không hề muốn nhớ lại một chút nào."

Ryuuen-kun và mình có động cơ khác nhau, nhưng chúng ta có cùng một mục tiêu cuối cùng.

Mình đã mong chờ được chiến đấu với Ayanokouji-kun, thậm chí còn sớm hơn cậu rất lâu ấy chứ.

Dù sao thì cũng chỉ còn một năm nữa trước khi rời khỏi ghế nhà trường, mình cần phải nhanh chóng loại bỏ những vật cản để có thể bắt đầu một cuộc chiến thật sự với cậu ấy."

"Tôi hoàn toàn đồng ý.

Tôi sẽ vặt nốt cái giò còn lại của cô và đánh bại hắn."

Sakayanagi-người luôn lạnh lùng với người khác, trong lòng giờ đang nổi lên ngọn lửa chiến đấu.Không phải cho Ryuuen mà là cho Ayanokouji đang đợi phía trước.Về phía Ryuuen, cậu ấy cũng đang hừng hực sự căm thù để nhắm tới Ayanokouji-người mà cậu ta nhất định sẽ đối đầu đến cùng sau khi đã dẹp xong Sakayanagi."

Có lẽ cậu sẽ không có cơ hội trả được thù đâu, bởi vì mình sẽ giải quyết cậu trước khi cậu có cơ hội làm điều đó."

"Cứ như là cô với tôi đang tranh nhau slot để được gặp idol ấy nhỉ?

Nhưng mà cô sẽ nắm chắc thất bại thôi"Cuộc trò chuyện giữa hai người ngày càng trở nên sôi nổi, Mashima cảm thấy mình không thể im lặng được nữa nên lên tiếng cắt ngang"Các em nói riết rồi tôi chẳng hiểu gì hết trơn, làm ơn có thể giải thích cho tôi mọi chuyện được không vậy?"

"Em xin lỗi."

Sakayanagi nhẹ nhàng xin lỗi Mashima có phần tức giận, rồi nói"Chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, hãy vào vấn đề chính nhé?"

"Ừ."

Sakayanagi ra hiệu cho hai giáo viên đứng cạnh nhau đối diện với mình rồi chống gậy đứng dậy.Ryuuen cũng đứng dậy và quay đầu lại."

Chúng em sắp đặt cá cược lớn.

Thông thường, chúng em sẽ đưa ra một số lời hứa bằng lời nói cho những vấn đề thông thường, hoặc nếu chúng em không thể tin tưởng lẫn nhau, chúng em sẽ làm như vậy làm một hợp đồng.

Tuy nhiên, lần này vì tính chất nội dung của nó, chúng em đã quyết định sẽ an toàn hơn nếu có giáo viên phụ trách cả hai lớp có mặt."

Nghe vậy, cả Sakagami và Mashima đều bắt đầu đổ mồ hôi."

Chính xác thì hai em tính làm gì vậy?"

Cùng với đó, Sakayanagi tuyên bố"Người thua trong kỳ thi cuối năm sẽ rời khỏi trường này, thế thôi."

"Người thua sẽ phải rời đi á...?

Em đang nói cái quái gì vậy?

Nội dung bài thi và thể lệ đều chưa được công bố, chúng ta thậm chí còn không biết ở giai đoạn này có hay không có người bỏ học!"

Tâm trí của Mashima bối rối và trả lời bằng giọng thô lỗ nói rằng chưa thể đảm bảo được bất cứ điều khi khi nội dung bài thi chưa được công bố."

Mashima-sensei, có vẻ như thầy đang hiểu lầm gì đó ở đây...

Chuyện này không liên quan gì đến nội quy hay gì cả.

Thứ bọn em đang làm đó là dựa vào lớp chiến thắng trong kỳ thi đặc biệt cuối năm học để quyết định em hay cậu ta sẽ người phải ra đi, tất cả chỉ có như vậy mà thôi."

"Mà mấy thằng già các ông ở đây để làm chứng cho điều đó.

Ngay cả khi Sakayanagi có khóc lóc hay ngất xỉu các thứ thì mọi thứ vẫn sẽ được thực hiện như đúng cam kết đã đề ra hôm nay, tất nhiên là tôi thì đéo nhé...Ý tôi là tôi không khóc lóc các thứ thôi chứ thua thì tôi sẽ rời khỏi đây."

Cả 2 bên đều đã chấp nhận không còn đường lui khi quyết định tham gia một vụ cá cược vô cùng nguy hiểm với cái giá là ai thua sẽ bị đuổi học nàyTất nhiên không thể thiếu sự can thiệp của ban giám hiệu nhà trường-cơ quan có quyền lực nhất ở đây để mọi thứ có thể diễn ra đúng quy trình.Mashima hiểu rõ tình hình hiện tại nên muốn lên tiếng nhưng không thể thực hiện ngay được."

Thế còn điểm bảo vệ thì sao?

Dù sao thì lỡ có thua thì vẫn chẳng có vấn đề gì cả..."

Sakagami bình tĩnh hơn Mashima và hỏi về nghi ngờ."

Điểm bảo vệ là vô nghĩa đối nếu như tự nguyện nộp đơn xin thôi học.

Tuy nhiên, công bằng mà nói, để bù đắp giá trị của điểm bảo vệ, bọn em đã quyết định sử dụng điểm cá nhân như một điều kiện bổ sung.

Số điểm dùng cho việc này được giữ ở mức tối thiểu, Suy cho cùng, nếu lấy hết thì lớp sẽ chẳng còn gì cả."

"Có vẻ như là mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi nhỉ?

Dù sao thì nếu một khi đã thua thì mọi tính toán về điểm số cũng chỉ còn là vô ích mà thôi."

Mashima nhận ra rằng cả hai bên đều không nói đùa và những gì 2 người này cảm kết đều hoàn toàn vô cùng nghiêm túc.Ông ấy cố gắng chỉnh lại tư thế và tỏ ra nghiêm túc."

Một lần cuối cùng, 2 em thật sự chắc chắn chứ?

Một khi kỳ thi đặc biệt kết thúc, chúng tôi sẽ đích thân thực hiện theo đúng cam kết mà hai em đã đưa ra hôm nay.

Với việc cả 2 đều nắm vai trò là leader của lớp thì sự mất mát này thật sự vô cùng là to lớn, thậm chí nó có thể gây ra một sự hỗn loạn chưa từng thấy""Sự thật là một khi đã không còn người lãnh đạo thì lớp đó cũng khó mà có thể gượng dậy được để có thể tiếp tục cuộc chiến giữa 4 lớp khi bước vào năm 3 quan trọng."

Trong khi nói những lời đó, tâm trí của Sakayanagi một lần nữa lại hiện về hình bóng của Ayanokouji.Kế hoạch mà cậu ta cất công xây dựng và vạch ra đã hoàn toàn vứt vào thùng rác khi cô và Ryuuen thực hiện một ván cược không khác gì sinh tử trạng này.

Ngay cả khi Ayanokouji chuyển lớp để giữ cho trận chiến được cân bằng thì không gì có thể đảm bảo mọi thứ sẽ đi đúng theo những gì cậu ấy muốn vì tình hình lớp của Ichinose vốn cũng đã không hề ổn định"Ryuuen-kun, lần này chúng ta ta sẽ phải có kẻ thắng người thua.

Vậy nên đừng trong lúc bí bách mà nghĩ đến việc hoà để tự cứu mình đấy nhé""Dù sao thì tôi cũng không có ý định để mọi thứ kết thúc mà không tìm được người thắng cuộc đâu.

Nếu có hoà thì chúng ta hãy để thần may mắn quyết định thông quan việc bốc thăm giống như những gì cô đã làm để đá Kamuro."

"Thú vị đấy.

Hãy xem điều gì sẽ xảy ra."

Cả 2 người đều muốn đấu sinh tử, ngay từ đầu đã không bao giờ mong đợi một trận hòa.Kết quả chỉ có thắng hoặc thuaNgoài ra không còn gì khácSakayanagi và Ryuuen xác nhận rằng vụ cá cược này sẽ được chính thức hóa kể từ thời điểm giáo viên chủ nhiệm của họ nắm bắt được tình hình.Người thua sẽ phải rời khỏi ngôi trường nàyKỳ thi đặc biệt cuối năm học ---- đã bắt đầu bằng việc 2 leader của 2 lớp đặt cược sự tồn tại của mình ở ngôi trường này có được tiếp tục hay không vào nó.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Tổng hợp SS vol 11


Shina Hiyori SS: Ký ức tôi không muốn quênMorishita-san, với một lá bài duy nhất trên tay trái, nhanh chóng đưa tay về phía tôi.

Trong tay phải của cô ấy cầm bốn lá bài.

"Đây, Shiina Hiyori.

Xin vui lòng chọn bất kỳ lá bài nào cô muốn."

Trong trò chơi này, ai giữ lá Joker đến cuối được coi là người thua cuộc.

Như vậy... chẳng lẽ lá bài trong tay trái của cô ấy chính là nó?

"Bằng cách nào đó... sự chú ý của mình đã tập trung vào lá bài bên tay trái của cậu" "Vậy sao?

Đây là một chiến lược mới mà tôi đã nghĩ ra."

Tuy nhiên, liệu cô ấy có dễ dàng để lộ lá bài Joker của mình vậy không?

"Mình nên làm gì..."

Theo bản năng, tôi cảm thấy buộc phải chọn một trong bốn lá bài ở tay phải.

Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng thái độ điềm tĩnh của Morishita-san là có thể là một cái bẫy tâm lý.

Thay vì để tôi rút từ năm lá bài, bằng cách chọn ra một lá bài bẫy khiến tôi phân tâm, có lẽ cô ấy đang bắt tôi phải suy nghĩ về những khả năng mà cô ấy có thể dùng đến Không, có lẽ đó chính xác là âm mưu của cô ấy, và lá bài tay trái thực sự là Joker. ───Tôi hoàn toàn không biết gì cả.

Khi tôi đang cân nhắc một cách nghiêm túc, ánh mắt của tôi vô tình hướng về phía Ayanokouji-kun, ngồi sau Morishita-san, mắt cậu ấy dán chặt vào những lá bài của cô ấy.

Chính trong khoảnh khắc đó...

Mặc dù vậy, có vẻ như không có gì hiện lên trên nét mặt của cậu ấy, tuy nhiên...

Tôi đã khuất phục trước một cảm giác không thể giải thích được khi cố gắng hiểu được cảm xúc của cậu ấy.

Lá bài duy nhất ở tay trái mà Morishita-san nắm giữ thực sự là Joker.

Đó là ấn tượng của tôi thông qua quan sát cậu ấy"Xin vui lòng chọn một trong những lá bài."

Cảm thấy như thể linh tính mách bảo bản thân đang lách luật, tôi nhận ra mình không thể chọn trong số bốn lá bài.

Và tôi đã rút lá bài duy nhất ở tay trái Và khi lật nó lại... nó chính là Joker.

Mặc dù chắc chắn là tôi có hơi sốc nhưng hơn thế nữa, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

Bởi vì có cảm giác như đó là bằng chứng cho thấy những gì tôi cảm nhận được từ Ayanokouji-kun là không sai.

Sau đó, tôi tiếp tục thưởng thức trò chơi.

Cuộc sống học đường, khoảng thời gian quý báu bên bạn bè tôi không thể tưởng tượng được khi mới nhập học.

Thời gian quý giá dành cho người mà tôi quan tâm.

Những kỷ niệm tôi không muốn quên.

Tôi ước gì cuộc sống của chúng tôi ở ngôi trường này sẽ tiếp tục dù chỉ một ngày nữa.

Tôi không thể không hy vọng như vậy.

Chabashira Sae SS:Học sinh trước mặt tôiSau khi kết thúc ngày học khi cuộc phỏng vấn với cả Kouenji Rokusuke kết thúc, căn phòng trở lại im lặng."

Haa...... cậu thực sự là một học sinh dị biệt đó, Kouenji."

Cuộc trò chuyện tư vấn của cậu ta không biết như thế nào mà trở thành một cơ hội cho cậu ta tự luyến bản thân không hơn và tôi chẳng thể khai thác được bất cứ thứ gì để viết báo cáo .Tôi nhìn vào bảng báo cáo còn nhiều chổ trống trơn trên máy tính bảng và thở dài."

Chả biết nhà trường sẽ nói gì nếu mình nộp những thứ như thế này"Nhưng mà dù sao thì cũng không thể tự tiện điền bậy vào để lấp liềm cho qua được.Tôi sẽ phải điều chỉnh lại cảm xúc của mình một chút trước khi gửi nó."

Nếu Kouenji là kẻ lập dị duy nhất thì cũng không khó lắm đâu......"

Người cuối cùng còn lại, Ayanokouji.

Có lẽ kết quả thu được từ cậu ta cũng tệ không thua gì Kouenji.Thành thật mà nói, có vẻ như tôi có thể tưởng tượng được, nhưng tôi không thể tưởng tượng được, điều gì sẽ xảy ra trong cuộc phỏng vấn này giữa hai bên.Khi tôi đang cố gắng hoàn thành báo cáo về Kouenji thì có tiếng gõ cửa bên ngoài phòng phỏng vấn."

Xin phép."

Cùng với lời chào đàng hoàng, Ayanokouji bước vào."

Được rồi, ngồi đi."

Tôi chuyển từ trang báo cáo của Kouenji sang trang của Ayanokouji vẫn chưa điền gì cả.Không biết lần này có thể điền hết báo cáo không nữa?"

Cô có vẻ bận nhỉ?"

"Là giáo viên chủ nhiệm, thật khó để không bận rộn vào thời điểm này trong năm.

Tuy nhiên khi nghĩ đến việc chỉ còn một người nữa là có thể kết thúc buổi tư vấn khiến tôi có phần nào phấn chấn lên chút.

Việc để mấy người lập dị như 2 cậu xuống cuối quả là một lựa chọn đúng đắn."

Tôi bảo Ayanokouji ngồi xuống và đối mặt với cậu ấy."

Hai kẻ lập dị......

Ý cô là sao?"

"Có vấn đề gì à?

Không lẽ cậu không thích bị so sánh với Kouenji sao?"

Mặc dù họ là những người có tính cách hoàn toàn khác nhau nhưng không thể nghi ngờ rằng cả hai đều là những kẻ lập dị."

Sẽ là nói dối nếu nói rằng em không có bất kỳ suy nghĩ nào về điều đó."

"Cậu có nghĩ Kouenji thậm chí còn lập dị hơn bản thân cậu rất nhiều không?

Xin lỗi nếu tôi có lỡ khiến cho cậu cảm thấy khó chịu.

Nhưng trong mắt tôi, cậu cũng là một kẻ lập dị nhưng cũng không phải là đến nổi tệ."

Có một điều chắc chắn là cậu ấy không muốn bị so sánh."

Chà, tôi không có nhiều cơ hội để nói chuyện trực tiếp với học sinh.

Trước khi thảo luận về tương lai, tôi muốn nghe suy nghĩ của cậu về cuộc sống học đường của bản thân.

Cậu có muốn trường ta cải thiện điều gì không?"

"Không có gì đặc biệt cả.

Cá nhân em cảm thấy hài lòng."

"Thật sao?

Vậy cậu có vấn đề gì trong mối quan hệ bạn bè hay bất cứ điều gì tương tự không?"

"Không, thưa cô."

Cậu ta thực sự là một người lập dị phải không?

Không giống như Kouenji lắm lời, cậu tra trả lời một cách vô cùng ngắn gọn và dứt khoát, kiểu như không muốn tôi biết được suy nghĩ thật sự của mình vâtyj."

Hầu hết các học sinh đều có một hoặc hai ý kiến.

Dù không có thì họ cũng sẽ hành động như đang suy nghĩ sâu xa.

Cậu có vẻ hơi khách sáo quá mức rối...Đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi."

Với tư cách là một giáo viên, tôi định ít nhất sẽ dẫn dắt cậu ấy nói điều gì đó, nhưng có vẻ như kỹ năng dẫn dắt của tôi hơi non hoặc cậu ấy quá tỉnh để không bị tôi dắt mũi"Về cơ bản em không có gì bất mãn cả""Có thật là không có gì không...

Cậu cứ thẳng thắn nói ra để chúng tôi có thể có phương hướng khắc phục, không vấn đề gì phải sợ cả."

"Em hoàn toàn không có bất cứ một điều gì bất mãn với cuộc sống học đường hiện tại."

"Tôi hiểu rồi.

Thế thì tốt."

" Chabashira-sensei thực sự đã thay đổi rất nhiều."

Tôi đã ngừng gõ trên máy tính bảng của mình.Tôi không thể tin được.

Bởi vì tôi thật sự vô cùng tỉnh táo khi nghe những lời này từ chính miệng Ayanokouji."

Để mà nói thay đổi nhiều thì không hẳn, ít nhất tôi thấy mình cũng đã thành thật hơn một chút so với ngày xưa."

Cậu học sinh trước mặt rõ ràng nhỏ hơn tôi gần một con giáp, nhưng sao lại có cảm giác như suy nghĩ của cậu ấy cũng không khác gì những người bằng tuổi tôi, thậm chí lớn hơn tôi...Đó là cảm giác mà tôi cần có can đảm để thành thật.Nếu ai đó gặp nạn, thì phải ra tay giúp đỡ.Nếu ai đó mắc sai lầm, hãy giúp họ sữa chữa nó.Giáo viên phải luôn nhìn học sinh trong lớp bằng con mắt bình đẳng.Nhưng ......Ayanokouji thì lại ở một đẳng cấp khác.Cậu ta bằng một cách nào đó đã chỉ ra cho tôi nhưng điều mà bản thân vẫn còn chưa hoàn thiệnLiệu cậu ta thật sự mong muốn điều gì ở tôi khi làm điều đó?"

Uh-huh.

Dù sao đi nữa, nếu cậu có bất kỳ vấn đề gì về cuộc sống học đường trong tương lai, xin đừng ngần ngại nêu ra."

Để loại bỏ những phiền nhiễu dư thừa, tôi hắng giọng.Trước mắt tôi lúc này có thể nói là học sinh quan trọng nhất trong suốt những năm tháng hành nghề của tôiDần dần bên trong tôi xuất hiện những cảm xúc kỳ lạ"Nếu cậu đã có ý tưởng về việc nên tiếp tục học cao hơn hay đi làm sau khi tốt nghiệp, hãy vui lòng cho tôi biết."

Để cố gắng gạt bỏ cảm xúc kỳ lạ này, tôi tập trung tiếp tục cuộc trò chuyện.

Morishita Ai SS: Hãy lắng ngheSự kiện kết nối 3 năm đã bước sang ngày thứ ba.Tôi đã theo dõi Ayanokouji Kiyotaka để theo dõi hành tung của Hashimoto Masayoshi, và tình cờ, tôi lại được vào cùng nhóm với cậu ấy.

Tuy nhiên, tôi gặp rắc rối vì có quá ít cơ hội để thu thập thông tin.Hai người họ có quan hệ gì với nhau?Họ đã quyết định chung tay hợp lực hay đó chỉ là sự lo lắng vô căn cứ của tôi?Đó là điều tôi khao khát xác định.Không phải để bảo vệ Sakayanagi Arisu hay bảo vệ Lớp A.Mà là để thoả mãn cơn tò mò của tôiKhông có gì kiến tôi thoả mãn bằng việc rình rập thu thập thu thập thông tin và thấy kết quả đúng với những gì mình suy luậnCó lẽ đó lý do vì sao mà các thám tử lừng danh luôn chúi đầu vào những vụ án khó và vật lộn sống chết với nó."

Đến lúc trở về rồi."

Một giọng nói phát ra từ phía sau."

Morishita?"

Tôi im lặng khi tên tôi được gọi.Thay vào đó, tôi phớt lờ nó và đặt tay lên cái cây, làm như mình đang chú tâm để lắng nghe hay cảm nhận gì đó siêu nhiên."

Cậu có thể vui lòng duy trì một chút im lặng được không?

Lúc này, tôi đang───lắng nghe tiếng nói của khu rừng."

Tôi cố gắng bỏ qua sự hiện diện của người phía sau mình để tập trung "cảm nhận"'"...Huh?

Tiếng nói của khu rừng sao?"

Có vẻ như mục tiêu đã may mắn rơi vào bẫy của tôi, nhưng sự hiện diện của cậu ta hiện tại lại gây bất tiện."

Cậu không biết sao, rừng cây cũng có sự sống của riêng nó..."

Tôi tiếp tục giải thích."

Hãy đặt tay bạn lên cây sồi lớn như tôi, nhắm mắt lại, ổn định tâm trí và lắng nghe.

Vậy thì có lẽ cậu sẽ hiểu được lời tôi nói."

"...

Vậy sao?"

Có vẻ như tôi chưa hoàn toàn tiếp cận được đối phương.Dù sao thì việc có thể dụ được cậu ta ra đây cũng có thể xem là một thành công rồiAyanokouji Kiyotaka là một tồn tại cực kỳ hấp dẫn.Dù tôi đã cố gắng làm đủ mọi cách, dùng đủ mọi chiêu trò để tiếp cận thì bản chất bên trong cậu ta vẫn là màn sương mờTôi luôn phân vân giữa việc cậu ta chỉ là một kẻ tầm thường hay là một con người siêu việtMình...Mình muốn biết thêm về cậu ấy...Mình rất muốn biết....Nhưng bây giờ, hãy cứ để cậu ấy chú ý đến tiếng nói của khu rừng và thay tôi lắng nghe nó.~ • ~ END ~ • ~
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Minh họa vol 12


"Hôm nay cậu không kéo theo mấy bảo tiêu của mình đi cùng à?"

"Tao hơi bị ngạc nhiên khi mày lại hỏi vậy đó, tưởng mày không thích cái lũ lắm mồm đó chứ?"

"Có Ibuki và Ishizaki thì sẽ làm bầu không khí buồn tẻ căng thẳng sẽ trở nên dễ chịu hơn."

"Mày kêu bố ra đây không phải chỉ để nói mấy thứ tào lao như này đúng chứ?"

"Đúng là như vậy."

"Buổi sáng tốt lành."

Khi nghe tôi gọi, cô ấy liền quay lại và mỉm cười.

"Buổi sáng tốt lành, Ayanokouji-kun.

Như này liệu có ổn không?

Khi cậu gọi tớ ra một nơi như thế này."

"Ý cậu là gì?"

"Đây là nơi công cộng đó.

Nếu Karuizawa-san và những người khác nhìn thấy hai ta như này, chẳng phải họ sẽ hiểu lầm sao?"

"Đã đến giờ đi ngủ rồi."

"Dù sao thì sáng nay thật sự đúng là một ngày vất vả mà."

"Thế tôi cúp máy đây"
"Xin đừng nói những điều khiến cho người đối diện thấy cô đơn như vậy chứ.

Dù sao thì mình cũng đã hoàn thành việc chuẩn bị để vào giấc ngủ rồi"
"Hoàn thành việc chuẩn bị là sao?"

"Thì mình đi tắm, đánh răng và thay đồ ngủ.

Bây giờ mình đang nằm trên giường.

Mình có thể sẽ ngủ ngay khi kết thúc cuộc gọi."
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Minh họa vol 0


"...Cần gì ở tôi không?"

"Không lẽ tôi phải có lý do mới có thể nói chuyện với cậu sao?"

"Ừm, thường khi bản thân muốn bắt chuyện với người khác, thì họ phải có gì đó cần giãy bày chứ."

"Vẫn vậy, cậu đúng là không thay đổi nhỉ."

"Dự định sẽ làm gì khi được bước ra thế giới ngoài kia à?

Việc đấy có ý nghĩa gì sao?"

"Sau cùng thì, ngay cả khi có đứa trẻ nào tồn tại qua được quá trình đào tạo khắc nghiệt này, chúng chỉ may mắn được thừa hưởng tài năng từ cha mẹ thôi."
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Mở đầu: lời độc thoại của Hoshinomiya Chie


Đối với tôi, Sae-chan vừa là người bạn thân nhất.Và cũng là đối thủ lớn nhất đời tôiThoạt nhìn có vẻ như mâu thuẫn, nhưng nó lại có thể hoà hợp một cách đáng ngạc nhiên .Và tôi không nghĩ rằng việc có 2 cảm xúc trái ngược như này cùng xuất hiện là điều bất thườngTrông vậy thôi chứ tôi cũng có nhiều bạn bè lắm đóNhững người bạn từ thời tiểu học, sơ trung, cao trung, đại học và những người mà tôi gặp sau khi đi làm.Nhưng người duy nhất tôi có thể nói chuyện thành thật là Sae-chan.Có điềuà tôi lại không biết ô ấy nghĩ thế nào về tôi.Tôi có thể thua bất cứ ai nhưng tuyệt đối không thể thua Sae-chan được.Những ngày chúng tôi cùng học chung một lớp cùng nhau hướng tới mục tiêu vào lớp A, đã thấm nhuần trong tôi những cảm xúc như vậy.Ban đầu, Sae-chan chưa bao giờ muốn trở thành giáo viên.Nhưng ngày hôm đó, khi cô nhận ra rằng bản thân sẽ không thể nào tốt nghiệp lớp A, tôi nhận ra rằng cô ấy muốn tiếp tục ước mơ dang dở của mình bằng cách trở thành giáo viên để dẫn dắt lớp mình tiến đến vị trí lớp A.Thế nên tôi cũng quyết định trở thành giáo viên.Thành thật mà nói, nó khác xa với những gì tôi muốn làm.Ngày này qua ngày khác, tôi bị đám học sinh ngổ ngáo trêu chọc mỗi ngày và mức lương thì chán chẳng buồn nói.Nhưng tôi vẫn muốn trở thành một giáo viên.Tôi chỉ có một mục tiêu duy nhất.Đó là khiến cho cái ước mơ tốt nghiệp lớp A của Sae-chan đời đời kiếp không thể nào trở thành hiện thựcTại sao hả?Ngày hôm đó, tôi không thể tốt nghiệp lớp A vì cái thứ tình yêu ngốc nghếch của Sae-chan.Nếu tôi có thể tốt nghiệp lớp A thì bây giờ tôi có thể sống trên đỉnh xã hội và không phải chịu kiếp làm giáo viên quèn như nàyVới lại đâu chỉ có Sae-chan mong muốn học sinh của mình dược lên lớp A đâuCô ấy nghĩ rằng chỉ có như thế thì có thể khiến cho cô ta có thể rủ bỏ sự dẵn vặt của bản thân trong quá khứ sao?Tôi không thể chấp nhận điều được, không bao giờTôi luôn cảm thấy bản thân không thể nào thoát khỏi được quá khứ của mìnhVì vậy chừng nào tôi còn ở cái trường này, tôi sẽ không bao giờ để cô ta có được điều mình muốn.Nếu lớp tôi thua trong kỳ thi đặc biệt cuối năm...Nếu lớp của Sae-chan được lên lớp A....Không, tôi sẽ làm mọi cách để chuyện đó không bao giời được phép xảy raTôi không quan tâm nếu mình bị xem là không xứng đáng làm một giáo viên.Tôi không quan tâm nếu bị buộc rời khỏi công việc này.Nếu có phải chết thì cũng phải kéo theo cô ta đi cùng.Đó là điều mà tôi đã tự thề với lòngKỳ thi đặc biệt cuối năm 2 sắp bắt đầu.Tùy thuộc vào việc tôi thắng hay thua lần này, số phận vốn đã đến bờ vực thẳm của tôi, sẽ được quyết định.Đối với tôi và các học sinh của mình, đây là mộ trận chiến quan trọng mà chúng tôi không bao giờ được phép thua.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 1: Kì thi đặc biệt cuối năm bất thường


Mở đầu:
Vào ngày thứ 5 tuần thứ hai của tháng 3, năm hai đã sắp kết thúc.Năm vừa qua cũng khó quên không khác gì năm nhất nếu không muốn nói là còn hơn rất nhiều.Đã có những điều tốt đẹp và những điều tồi tệ liên tiếp diễn ra, nhưng đối với những người trong ngôi trường này, câu trả lời sẽ phụ thuộc vào việc họ có thể giành được chiến thắng trong kỳ thi cuối cùng này hay không.Bản thân kỳ thi đặc biệt cuối năm được coi là một phần quan trọng trong chương trình giảng dạy của nhà trường và có sự khác biệt hoàn toàn so với các kỳ thi đặc biệt khác.Nghĩ lại thì kỳ thi đặc biệt cuối năm nhất là muối cuộc đấu 1 chọi 1 giữa các lớp với nhauĐấu 7 trận, mỗi trận thắng thì sẽ lấy được 30 điểm lớp từ bên thuaMặc dù kết quả thắng và thua lúc đó là vô cùng sút nút, nhưng nếu có 7 chiến thắng liên tiếp sẽ lấy đi 210 điểm đẳng cấp của đội đối phương.Ngoài ra, lớp chiến thắng còn được thưởng 100 điểm lớp.Nói cách khác, có thể có sự chênh lệch lên tới 520 điểm giữa bên thắng và bên thua.Chỉ điều đó thôi cũng đủ biết kỳ thi đặc biệt cuối năm lớn đến mức nào."

Chào buổi sáng."

Chabashira-sensei xuất hiện trong lớp với vẻ ngoài điềm tĩnh.

Lời chào buổi sáng được các học sinh đáp lại một cách thưa thớt.

Trong vài ngày qua, các học sinh đã chú ý xem Chabashira-sensei sẽ nói gì sau lời chào của cô ấy.Cuối cùng thì điều đó cũng đến vào ngày hôm nay."

Bây giờ tôi sẽ thông báo cho các em nội dung của kỳ thi đặc biệt cuối năm học.

Nhưng trước hết tôi muốn có vài lời muốn nói riêng với các em."

Cho đến nay, tôi đã được nghe nhiều lần giáo viên chủ nhiệm của mình là Chabashira-sensei phổ biến về kỳ thi đặc biệt.Nhưng lần này, cách mở đầu của cô ấy rõ ràng là khác hẳn so với bình thường"Đây là năm thứ tám tôi làm giáo viên tại ngôi trường này.

Và trong 6 năm làm giáo viên chủ nhiệm trước đó, tôi chưa bao giờ rời khỏi lớp D.

Nhìn lại những gì tôi đã nói và làm khi các em mới nhập học, điều này không có gì đáng ngạc nhiên cả"Bây giờ hơi khó tưởng tượng nhưng Chabashira-sensei đã từng khá thờ ơ với chúng tôi khi mới vào trường."

Tôi đã luôn tâm niệm một điều sau 2 lần thất bại trước đó của bản thân là phải giữ thái độ khách quan, bình tĩnh trong mọi tình huống, không để cảm xúc lấn át việc giảng dạy.

Với tư cách là một giáo viên, tôi luôn tin rằng việc dù tốt hay xấu thì việc giữ khoảng cách nhất định với học sinh là một điều đúng đắng.

Tất nhiên, điều này phù hợp với triết lý giáo dục của nhà trường và không hề sai.

Nhưng mà bây giờ tôi lại nhận rằng đó chẳng qua cũng chỉ là một cách để tôi né tránh nhìn vào sự thiếu kinh nghiệm của bản thân mình."

Các học sinh im lặng lắng nghe những lời của Chabashira-sensei."

Sự công bằng là vô cùng quan trọng.

Giáo viên không nên can thiệp vào những cuộc thi của lớp hay làm sai lệch kết quả.

Nhưng với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, là một người lớn và cũng là một tế bào của xã hội, việc tạo điều kiện để học sinh có thể phát triển bản thân mình cũng cần phải được chú trọng.

Gần đây tôi mới nhận ra điều này."

Có lẽ cô ấy cũng đang tự phản ánh chính bản thân mình"Chính những học sinh các em đã khiến tôi nhận ra điều này.

Có thể các em đã nghe điều này nhiều lần vào đầu năm học rằng lớp D sẽ không bao giờ có thể tiến lên được những vị trí cao hơn.

Không biết từ lúc nào, tư tưởng bắt đầu lan rộng và ngày càng nhiều học sinh được xếp vào lớp D bị mọi người chế giễu là khiếm khuyết hay bất tài."

Sau khi hít một hơi, Chabashira-sensei nói tiếp."

Nhưng bây giờ không còn học sinh nào dám gọi các em là những người có khiếm khuyết hay bất tài nữa.

Có thể nói các em đã hoàn toàn xoá bỏ được định kiến xấu của mọi người về lớp D suốt thời gian qua."

Đây là lời khen dành cho những cố gắng của chúng tôi.Chabashira-sensei mở máy tính bảng và bật màn hình.Nó hiển thị thứ hạng và điểm lớp của từng lớp kể từ ngày 1 tháng 3.-Lớp 2A: 1098 điểm-Lớp 2B: 983 điểm-Lớp 2C: 730 điểm-Lớp 2D: 654 điểmNgoài ra thì cho những ai đã quên, lớp 2A được lãnh đạo bởi Sakayanagi, lớp 2B là Horikita, lớp 2C là Ryuuen và lớp 2D là Ichinose.Điểm lớp thường có sự dao động rất lớn khi các kỳ thi đặc biệt được tổ chức, nhưng trong những tháng khi công có bất cứ kỳ thi nào, điểm số hầu như chỉ dao động nhỏ đôi chút.Vào đầu năm học, có những thời điểm việc đi trễ, vắng mặt, đánh giá tiêu cực vô tình ảnh hưởng đến tổng điểm nhưng cho đến hiện nay thì tính trạng đó đã không còn nữa.Nhìn lại bảng xếp hạng điểm lớp như thế này, có thể dễ dàng nhận thấy lớp chúng tôi đang trên đà phát triển tốt như thế nào.Không chỉ có mỗi học sinh cảm thấy như vậy."

Điểm lớp của chúng ta 983.

Tôi không thể tin được dù có nhìn nó bao nhiêu lần đi chăng nữa.

Thật khó để tin rằng đây là cái lớp từng mất hết điểm lớp chỉ sau một tháng nhập học."

Giáo viên cũng ấn tượng với những gì chúng tôi đã có thể làm được nếu so với những ngày đầu nhập học."

Và bây giờ chúng ta đã là lớp B.

Dù không biết đã nói bao nhiêu lần rồi nhưng tôi vẫn chưa thể nào ngừng cảm thấy vui vì những gì chúng ta có được hôm nay.

Tuy nhiên, vị trí lớp B này không phải là mục tiêu cuối cùng.

Dựa vào kết quả của kỳ thi đặc biệt cuối năm này, có khả năng lớp chúng ta có thể trở thành lớp A."

Lúc này, khoảng cách chúng tôi với lớp A là khoảng 100 điểm.Con đường đến lớp A mà Chabashira-sensei mơ ước, hoặc thậm chí không được phép mơ tới, giờ đã nằm trong tầm tay."

Nhưng bây giờ chưa phải là lúc để tự mãn vì giờ đây nhưng lúc quan trọng như này thì càng không thể nào được phép mất cảnh giác, cơ hội này sẽ không bao giờ đến lần thứ 2 đâu.

Tôi mong muốn các em hãy nỗ lực hết sức mình để có thể hướng đến mục tiêu chúng của chúng ta.

Có lẽ đây là lời khuyên tốt nhất mà một giáo viên bất tài như tôi có thể cho các em"Chabashira-sensei cúi đầu trước các học sinh.Rồi cô ấy từ từ ngẩng mặt lên, hít một hơi thật sâu và mở to mắt."

Bây giờ tôi sẽ phổ biến vầ kỳ thi đặc biệt cuối năm lần này"Lời nói của cô ấy đã phần nào làm dịu đi sự căng thẳng của các học sinhKhông ai hoảng sợ và trực tiếp đối mặt với thử thách sắp tới.Chabashira-sensei tiếp tục thao tác trê máy tính bảng và nội dung của bài kiểm tra đặc biệt xuất hiện trên màn hình.Kỳ thi đặc biệt cuối năm học-Địa điểm thi: Tòa nhà đặc biệt-Các cặp đấu:+Lớp 2A vs lớp 2C+Lớp 2B vs Lớp 2D-Yêu cầu chuẩn bị:+Chọn 3 đại diện từ mỗi lớp trước ngày chốt danh sách: Tiên phong, Trung kiên và Đại tướng (Phải có đầy đủ 2 giới tính)+Trong trường hợp đại diện vắng mặt vào ngày diễn ra kỳ thi, lớp có thể chỉ định người thay thế.+Nếu có không đủ ba đại diện, kể cả những người thay thế, nhà trường sẽ chọn ngẫu nhiên một học sinh trong lớp làm đại diện.-Thể lệ thi:+Đối với các đại diện*Đại diện của các lớp sẽ lần lượt ra ứng chiến theo thứ tự (Tiên phong→Trung kiên→ Đại tướng).* Tiên phong sẽ được 5 điểm sinh mạng, Trung kiên sẽ được 7 điểm sinh mạng, và Đại tướng sẽ được 10 điểm sinh mạng.*Lớp nào bị mất hết các đại diện trước sẽ thua trong kỳ thi*Các trận đấu được tiến hành theo hình thức 1 vs 1 theo các quy tắc được đặt ra*Không có kết quả trận hòa và trận đấu được kéo dài nếu cần thiết cho đến khi có được kết quả thắng-thua.Màn hình chỉ hiển thị các cặp đấu (điều này vốn đã được biết từ sớm), những thứ cần được chuẩn bị trước và một quy tắc thi rất dễ hiểu.Ở giai đoạn này, vẫn chưa rõ chính xác kỳ thi sẽ diễn ra như thế nào."

Điều đầu tiên tôi muốn các em làm đầu tiên là hoành thành việc chuẩn bị cho kỳ thi đặc biệt cuối năm này.

Dù sao thì nếu đọc trên màn hình thì các em cũng hiểu rồi nhưng đề đề phòng thì tôi vẫn sẽ giải thích.

Sau khi tôi hoàn thành việc phổ biến, các em có thể bàn với nhau để chọn ra đại diện cho lớp.

Đây là một vai trò rất quan trọng trong kỳ thi đặc biệt lần này, vì vậy hãy thảo luận kỹ lưỡng về vấn đề này rồi mới đưa ra quyết định sau cùng."

Lớp có bị đánh bại khi ba đại diện bị đánh bại.

Bất kể nội dung kỳ thi là gì thì vai trò của những người này là vô cùng quan trọng.Về cơ bản thì bất cứ ai cũng có thể được chọn nhưng vì chỉ giới hạn giới tính nên phải cẩn thận rằng không thể có một nhóm ba nam hoặc ba nữ.Nếu một trong những người đại diện vắng mặt thì có thể chỉ định người thay thế.Nếu đúng như vậy, sẽ không phải là một ý tưởng tồi nếu có nhiều hơn một ứng cử viên để đề phòng."

Thứ tự thi đấu cũng tuỳ thuộc vào những vị trí mà các em được chọn là Tiên phong, Trung kiên hay Đại tướng.

Tiếp theo đó sẽ là cuộc đấu 1vs 1 giữa các đại diện với nhau.

Nói cho đơn giản thì đầu tiên 2 tiên phong sẽ đấu với nhau, và người thắng sẽ được đấu tiếp với trung kiên của đối thủ và cứ tiếp tục như vậy cho đến khi một bên có 3 đại diện bị đánh bại.

Thậm chí có thể có khả năng một tiên phong có thể hạ một lúc cả 3 đại diện của đối thủ để giành chiến thắng, dù sao thì tôi không nghĩ trường hợp này sẽ xảy ra nhưng điều này thật sự là có khả năng."

Dù đó là một ý tưởng thú vị nhưng đúng là rất khó để có thể sử dụng trong thực tếĐánh thắng đại tướng sẽ có được 10 điểm, cao hơn rất nhiều so với tiên phong và trung kiên, vậy nên đa số mọi người theo lẽ thường sẽ lựa chọn học sinh có năng lực nhất vào vị trí này.Việc đưa một leader như Sakayanagi, Ryuuen hoặc Ichinose vào vị trí tiên phong thì có thể tạo ra được yếu tố bất ngờ nhưng đi kèm với nó cũng có rất nhiều yếu điểm bất cập.Tất nhiên, nếu đó là một kỳ thi mà vị trí tiên phong có thể mang lại nhiều lợi thế thì nó cũng có thể được tính đến nhưng thực tế là hiện tại không thể dự đoán được nội dung của kỳ thi và thái độ của Chabashira-sensei dường như chỉ ra rằng khả năng này xảy ra chỉ là một xác suất vô cùng nhỏ."

Không còn nhiều thời gian để quyết định ai sẽ đại diện cho lớp.

Thời hạn là cuối ngày chủ nhật.

Nếu hết thời gian này, nhà trường sẽ chọn ngẫu nhiên 3 học sinh."

Điều này hoàn toàn bình thườngĐương nhiên, không có lớp nào có ý định câu giờ làm gì."

Điều này có nghĩa là chỉ có ba đại diện sẽ quyết định người chiến thắng trong kỳ thi đặc biệt sao?"

Không có gì ngạc nhiên khi có người lại nghĩ như vậy sau khi nghe phổ biến ở thời điểm hiện tại.Yosuke có vẻ như đã suy nghĩ về vấn đề này và đặt câu hỏi cho Chabashira-sensei."

Theo những gì trong nội dung kỳ thi thì đúng là như vậy.

Nhưng tất nhiên, những học sinh ngoài ba đại diện sẽ không có chuyện ngồi không hưởng thành quả được.

Các em được các đại diện lựa chọn để tham gia các nội dung tròng kỳ thi lần này."

"Đó có phải là một vai trò lớn không?"

Sử dụng máy tính bảng, Chabashira-sensei chuyển slide trên màn hình.+Đối với các học sinh còn lại:*Tất cả học sinh ngoại trừ người đại diện sẽ là người trực tiếp tham gia kỳ thi.*Nếu số lượng học sinh tham gia dưới 35 do vắng mặt vì bệnh tật hoặc lý do khác thì sẽ bị phạt -5 điểm người vắng mặt*Đối với các lớp có từ 36 người tham gia trở lên, lớp đó sẽ được +5 điểm mỗi người thừa ra"Tất cả những người không phải là đại diện đều phải hoàn thành vai trò của mình với tư cách là người tực tiếp tham gia kỳ thi đặc biệt.

Như đã đề cập trong hình phạt, lớp chúng có 38 người.

Trừ 3 người đại diện thì còn lại 35.

Điều này có nghĩa là nếu chỉ cần một người vắng mặt vì bất kỳ lý do gì thì sẽ bị phạt.

Ngược lại, một lớp có đủ số lượng học sinh có thể tránh được một số tình hướng bất ngờ như này và nhận được dược điểm cộng."

Lớp Horikita có 38 học sinh, còn lớp Sakayanagi có tổng cộng 37 học viên nên không có thêm điểm nào.Lớp Ryuuen và Ichinose có 40 người tham gia, sẽ được cộng thêm 10 điểm.Đó không phải là một số điểm lớn nhưng nhưng đôi khi như vậy là đủ để có thể tạo ra sự khác biệt lớn.Chưa bát kết quả sau cùng thế nào nhưng đây vẫn có thể xem là một lợi thếDù sao thì cũng không thể nào than thở vì sự bất công này đượcLớp Ichinose đã chiến đấu suốt hai năm mà không để mất một thành viên nào.Nhưng đó không phải là cách duy nhất để nhận được nóLớp Ryuuen cũng chi rất nhiều điểm các nhân để chiêu mộ Katsuragi sau khi Manabe bị đuổi vì vậy họ cũng sẽ được hưởng lợi thế này.Nhưng ngay cả như vậy, vai trò của người tham gia cũng giống như các đại diện... vẫn chưa có bất cứ thông tin nào rõ ràng cảĐiều duy nhất có vẻ rõ ràng là có sự khác biệt rõ ràng giữa vai trò đại diện và người tham gia.Màn hình đột nhiên tối đen khi tôi nghĩ sẽ có nhiều chi tiết hơn được hiển thị.Tôi tưởng rằng đó có thể là sự cố thiết bị hoặc lỗi vận hành, nhưng thực tế không phải vậy."

Đây là tất cả những gì tôi có thể nói với các em bây giờ""Cô nói vậy là sao?

Thực lòng em vẫn chưa có bất cứ dữ kiện gì rõ ràng về kỳ thi đặc biệt lần này."

Horikita, người đã im lặng lắng nghe cho đến lúc này, lập tức thắc mắc về những gì Chabashira-sensei vừa nói."

Tôi hiểu được các em đang nghĩ gì lúc này.

Nhưng như tôi đã nói, đây là những điều mà lúc này tôi có thể nói cho các em về kỳ thi.

Tôi không có ý xấu muốn giấu giếm các em điều gì nhưng bản thân tôi cũng chỉ được nhà trường thông báo chỉ có nhiêu đó.

Những thông tin còn lại sẽ được truyền đạt vào ngày diễn ra kỳ thi."

Không khí trong lớp trở nên trầm lắng trước sự thật bất ngờ này.Việc ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng không được phổ biến chi tiết rõ ràng là một điều bất thường.Đó là một tiền lệ chưa từng có trong hai năm qua."

Việc đầu tiên các em phải làm là chọn ra ba người đại diện.

Vị trí này về cơ bản thì không có lợi cũng chẳng có hại.

Nói một cách đơn giản, các em sẽ không nhận được điểm cá nhân khi nhận vai trò đại diện nhưng cũng như không có nguy cơ bị đuổi học nếu thua."

Nó chỉ đơn giản là một vị trí quan trọng trong kỳ thi lần này, chấm hết."

Em hiểu rằng cô cũng không nắm được hết toàn bộ nội dung kỳ thi lần này.

Tuy nhiên, hiện tại chưa có tiêu chí nào để xác định ai sẽ là người đại diện.

Vậy thì biết lấy gì làm quy chuẩn để lựa chọn đây?"

"Tôi ước gì có thể nói với các em điều đó, nhưng thật không may, bên trên cũng không cung cấp cho tôi bất cứ thông tin nào về điều đó cả."

Có vẻ như cô ấy thậm chí còn không được thông báo về tiêu chí lựa chọn và lập tức tỏ ra bối rối."

Dù không thể nói chắc chắn, nhưng xét đến việc cuộc thi sẽ dành cho cả nam và nữ và tòa nhà đặc biệt là địa điểm thi nên có vẻ như sẽ không có bất kỳ cuộc đối đầu nào liên quan đến thể chất."

Cô ấy chỉ đơn giản dự đoán dựa trên những tôn tin mà bản thân có được hiện tạiHiện tại chưa có bất cứ điều gì có thể xác định được nó đúng hay không nhưng dựa theo những thông tin có được thì nó đúng là có khả năng như vậyTức là chỉ cần tìm những người có học lực xuất sắc để là người đại diện sao?Câu trả lời có lẽ là không.Nếu cuộc thi chỉ dựa vào năng lực học tập thì nhà trường đâu cần phải phải cố tình giấu kỹ thông tin đến thếMột trân đấu 1 vs 1, cạnh tranh với nhau trong một lĩnh vực không mang tính học thuật hay thể thao.Đó có thể làm gì?"

Chiến đấu thông qua đối thoại...... có khi nào làm vậy không?"

Horikita đứng dậy khỏi ghế và lẩm bẩm một mình."

Đó cũng là một khả năng"Hiện tại vẫn chưa thể chắc chắn nhưng không thể phủ nhận khả năng đó là một cuộc đối thoại hoặc điều gì đó tương tự.

Nếu yêu cầu kỹ năng giao tiếp trôi chảy thì những học sinh như Yosuke và Kushida có lẽ là những ứng cử viên chính được chọn làm đại diện.Ngay cả khi nội dung bài kiểm tra không liên quan gì đến đối thoại, hai học sinh có năng lực tổng thể cao này vẫn có thể trả lời linh hoạt.

Nói tóm lại, nếu đó là tình huống cầm tìm các học sinh có thể cạnh tranh ở bất kỳ nội dung nào thì 2 người này nên được chọn."

Về phần thưởng, lớp nào thắng sẽ được 200 điểm lớp, trong khi lớp thua cuộc sẽ không có phần thưởng.

Tuy nhiên, kết quả này cũng bị ảnh hưởng bởi những lựa chọn được quyết định trong kỳ thi đặc biệt nhất trí, vì vậy trong trường hợp của lớp chúng ta nếu thắng sẽ nhận được 250 điểm lớp."

Điều đầu tiên tôi chú ý ra là không có điểm lớp nào bị mất nếu thua.Dù sao thì đó cũng có thể xem là một món quà an ủi nhưng dù vậy thì khoảng cách điểm của các lớp vẫn sẽ bị kéo rộng raChưa kể với phần thưởng dành cho lớp thắng cũng có thể xem là rất lớn nên thiệt hại đối với lớp thua cuộc có thể vô cùng nghiêm trọng.

Đặc biệt với lớp Ichinose thì lần này mà thua thì coi như hoàn toàn sụp đổ.Nếu khoảng cách điểm lớp của họ với các lớp còn lại bị gia tăng trong kỳ thi này, sẽ rất khó để biết họ có thể lật mình ngay cả khi họ giành chiến thắng trong tất cả các kỳ thi đặc biệt sẽ được tổ chức trong năm tới."

Đó là tất cả những gì tôi được yêu cầu truyền đạt.

Ngay khi quyết định được người đại diện, vui lòng liên hệ với tôi."

Nói xong, Chabashira-sensei lập tức rời khỏi lớp..Phần 1:Kei và tôi tay trong tay đi cùng nhau sau giờ học, tôi hơi nhớ lại cuộc nói chuyện lần trước của mình với Hashimoto.Cuối cùng thì kỳ thi đặc biệt cuối năm đang đến gần.Các quy tắc chi tiết vẫn chưa rõ ràng, nhưng kết quả của nó có thể khiến cho khoảng cách điểm số giữa các lớp thay đổi rất lớn.Thành thật mà nói, bất kể ai thắng hay thua trong kỳ thi, tất cả đều nằm trong phạm vi những gì tôi tính toán sẵn.Ngoài trừ một điều duy nhất...Đó là trận đấu sống còn giữa Sakayanagi và Ryuuen, người thua cuộc sẽ phải rời đi bất kể nội dung của kỳ thi là gì.Như đã nêu rõ trong các quy tắc của kỳ thi, sẽ không có hoà và nó sẽ tiếp tục cho đến khi tìm ra người chiến thắng.Nói cách khác, ngay khi kỳ thi kết thúc thì một trong 2 người chắc chắn sẽ phải rời trường ngay lập tức.Tôi đã âm thầm sắp đặt mọi thứ để tất cả đều có khả năng để lên lớp A khi bước vào năm 3Có thể nói mục tiêu này hiện tại có thể nói đã hoàn toàn đổ bểBất kể lớp nào thắng thì tôi cũng đã lênh sẵn kế hoạch để đối phó.Tôi đã chuẩn bị sẵn kế hoạch giúp đỡ khi những con cờ mấu chốt như Ryuuen và Sakayanagi đang gặp phải vấn đề để khiến họ trở lại phong độ vốn có.

Trên thực tế, đó chính xác là những gì tôi đã làm từ trước đến giờ.Nhưng tôi cũng phải thừa nhận rằng cái khả năng mà 4 lớp đều có thể lên được lớp A ngay từ đầu đã vô cùng là hoang đường rồiVề mặt cạnh tranh, không phải tất cả các học sinh đều hứng thú với việc luôn trong trạng thái chiến đấu đến chết trong một trận chiến khốc liệt.Đó là lý do tại sao họ sẽ chọn cách đánh cho những đối thủ còn lại không thể nào có cơ hội ngóc đầu lên được từ sớm và thống trị tất cả.Cả Horikita Manabu và Nagumo Miyabi đều đã làm được điều đó và trở thành người thống trị toàn bộ khối của mình.Và có lẽ những điều tương tự như vậy chắc đã lập đi lặp lại không biết bao nhiêu lần trong ngôi trường này rồiNhưng tôi ở đây để phá vỡ cái chuỗi vòng lặp đó, tạo ra một trật tự mới khi 4 lớp có thể gang hàng chiến đấu với nhau đến phút cuối cùngĐó chính là tương lai mà tôi luôn mong muốn ......Trước khi cuộc chiến diễn ra, không phải không có cách để có thể giả quyết được chuyện này.

Nhưng những vấn đề do hai người đó quyết định không nên bị bên thứ ba can thiệp.Nếu một trong 2 người họ sẽ phải rời đi sau kỳ thi, bước tiếp theo tôi nên làm gì đây?Cả lớp Ryuuen và Sakayanagi đều có những người có thể lên lãnh đạothay thế và đoàn kết lớp lại với nhau.Nhưng ngay cả điều đó cũng không đủ để thay thế những người lãnh đạo hiện tại.Lúc đó thì sự cân bằng mà tôi tốn bao nhiêu công sức gây dựng sẽ hoàn toàn đổ bể hếtTạm thời tôi sẽ trì hoàn lại việc tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này cho đến khi có được kết quả của kỳ thi cuối năm"Nè Kiyotaka ......"

Kei đang đi bên cạnh, lắp bắp với tôi."

Có chuyện gì vậy?"

Sau câu hỏi của tôi, Kei trông vô cùng không vui nhưng vấn cố tỏ ra mình ổn"Mình thật sự rất mong chờ bộ phim sắp tới đó ......"

"Thế à?"

Sau khi đáp lại, Kei vẫn có vẻ hơi buồn chán."

Thật ra cậu đang có điều gì suy tư, có phải không?"

"Mình xin lỗi, có vẻ như mình hơi mất tập trung ha?

Chỉ là mình đang nghĩ về kỳ thi đặc biệt".Tôi không nghĩ hành vi và biểu cảm của mình cho thấy điều gì đó nhưng có lẽ trong vô thức cô ấy cảm nhận được điều đóThay vì nói rằng Kei có khả năng suy luận hay đọc vị người khác, tôi nên nói rằng có lẽ sau chừng đó thời gian ở bên nhau với tư cách là người yêu đã giúp trực giác cô nàng này phần nào đoán được điều gì đó"Mình cũng cảm thấy tự nhiên lại suy nghĩ về chuyện này khi hẹn hò với nhau là không nên.

Cậu có giận mình không?"

"Làm gì có chuyện đó chứ ......

Nhưng mà, cậu đã nghĩ ra được kế hoạch gì để có thể giúp cho lớp trong kỳ thi sắp tới chưa?"

"Khó nói lắm, vẫn còn một só điều mình đang phải cân nhắc.

Kei này, nếu như cậu có điều gì muốn nói thì hãy cứ nói ra đi."

Nghe có vẻ như tôi vẫn đang che giấu suy nghĩ thực sự của mình, nhưng tôi cũng đã nhanh chóng chuyển huóng câu chuyện sang tình hình hiện tại của Kei.Kei có vẻ bồn chồn khi nghe thấy tôi nói điều đó"Không cần đâu, đừng lo cho mình.

Nghĩ mà xem, kỳ thi cuối năm nó cực kỳ quan trọng.

Nếu Kiyotaka thật sự đã nghiêm túc như vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa, lớp chúng ta sẽ thắng và chúng ta sẽ nhận được 250 điểm lớp đồng nghĩa với việc có cơ hội để trở thành lớp A."

Kei mỉm cười rồi nói tiếp"Mình không làm phiền cậu suy nghĩ tiếp đâu."

Tát nhiên tôi quá hiểu rằng thái độ vui vẻ lúc này của bạn gái mình hoàn toàn chỉ là giả tạo nhưng tôi cũng không cần phải vạch trần nó làm gì, cứ thuận theo những gì cô ấy nói"Thế này đi, chúng ta hủy cuộc hẹn vào cuối tuần được không?

Tất nhiên, mình hứa sẽ bù lại cho cậu vào một lúc nào đó."

"Tất nhiên rồi ...... mình hiểu mà, nhưng có cần phải đến mức huỷ như vậy không?

Mình thật sự muốn được dành thời gian ở bên cậu mà."

"Nếu có thể thì mình muốn nói chuyện với các leader của mỗi lớp trước kỳ thi đặc biệt cuối năm này."

Thực ra, tôi có một vài học sinh muốn nói chuyện ngoài 4 leader nữa.

Nhưng hiện tại thì không nên nói nhiều với cô ấy làm gì."

Các leader sao ...... nghĩa là không chỉ có Horikita-san?"

Theo lẽ thường chỉ cần cố gắng hết sức để lớp mình giành chiến thắng.

Vậy thì thảo luận với Horikita chẳng phải là đủ rồi sao?

Kei đã đúng khi nghĩ như vậy."

Mình cần gặp cả 4 leader.

Vậy nên, Kei...cậu sẽ không có vấn đề gì nếu mình đi gặp Ichinose chứ?"

"......"

Kei khi nghe đến cái tên này thì lại có chút bối rối."

Dù mình có thể nói rằng bản thân sẽ ổn thôi......Nhưng thật sự mình không hề mong muốn 2 người gặp nhau một chút nào hết......điều này thật sự cần thiết với cậu phải không, Kiyotaka?"

"Trong trường hợp này thì khá cần thiết."

Tôi gật đầu khi thừa nhận điều đóKei cũng gật đầu đáp lại với vẻ mặt miễn cưỡng."

Dù sao thì nếu Kiyotaka muốn làm chuyện gì mờ ám với cô ấy thì cả 2 không thiếu gì cách để có thể bí mật gặp gỡ nhau.

Nhưng Kiyotaka đã thẳng thắn hỏi ý của mình như vậy ......"

Cô nàng thì thầm như thể đang tự thuyết phục mình."

Liệu mình có nên tin tưởng cậu không?"

Kei xác nhận lần cuối."

Mình chỉ có thể nói rằng việc nói chuyện với 4 leader này là để lập kế hoạch cho tương lai."

Ngay cả sau khi những gì tôi nói là sự thật, Kei vẫn không thể đáp lại nhanh chóng.Cô ấy đã dần bắt đầu thay đổi so với trước đây.Tất nhiên, lý do chắc chắn là do tôi.Trong mối quan hệ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ, về cơ bản là cần phải tin tưởng lẫn nhau.Nhưng mối quan hệ này đang rạn nứt.Tiền bạc, bạo lực, ngoại tình, mệt mỏi...Có vô số lý do khiến một mối quan hệ tan vỡ.Nhưng quan trọng nhất là cả 2 không thể nào dũng cảm nói ra điều đóAnh không còn thích em nữa sao?Anh đã có người mới rồi phải không?Anh thật sự chán ghét và mệt mỏi vì em rồi đúng không?Dù bạn cảm nhận được sự rạn nứt đó, việc nói ra cũng phải ần đến một sự can đảm không nhỏVà ngay cả khi bạn lên tiếng, cũng không có gì đảm bảo rằng vấn đề sẽ được giải quyết."

Mình hiểu rồi.

Mình cũng sẽ không hỏi thêm bất cứ điều gì về chuyện này nữa, vì vậy Kiyotaka không cần phải báo cáo chi tiết cho mình đâu."

Kei nói rằng cô ấy sẽ không thắc mắc thêm bất cứ điều gì về những gì tôi sắp làm."

Cảm ơn cậu."

Như vậy thì tôi đã có thể tập trung vào kỳ thi đặc biệt cuối năm học."

Vậy thì ...... mình có thể ở lại phòng cậu hôm nay không?"

Kei biết không thể nói thêm điều gì nữa, chỉ có thể tìm cách kéo dài thời gian bên tôi càng nhiều càng tốt.Cô ấy đang cố gắng làm gì đó để hâm nóng lại mối quan hệ giữa chúng tôi một cách vô vọngTôi cũng không có bất cứ lý do gì để từ chốiDù sao thì tôi cũng nghĩ lúc này không nên làm tổn thương cô ấy thêm nữa"Không, đây không phải là lúc vì mình thật sự cần tập trung để làm nhiều thứ.

Cho đến khi năm học kết thúc, chúng ta hãy tạm thời đừng gặp nhau."

Dù vậy thì tôi vẫn quyết định từ chối.Đây không phải là lúc để cô ấy nuôi hy vọng, hay tôi nên nói là đây là bước đầu để khiến cho đối phương từ bỏ hy vọng.Sau cùng, chỉ cần có một hy vọng bất kể nó mong manh đến đâu thì Kei vẫn sẽ cố gắng bám víu vào nó đến cùng."

Không thể ...... chỉ một lúc thôi sao ......?"

"Ngay cả một lúc thôi cũng không được.

Mình xin lỗi nhưng đây là điều cần thiết."

Mặc dù tôi đã nói vậy, Kei vẫn không dễ dàng từ bỏ"Mình không quan tâm, mình cũng có thể làm gì đó để hỗ trợ cho Kiyotaka mà...

Mình sẽ cố gắng hết sức để hữu dụng với cậu, sẽ không để cậu cảm thấy bị cản trở đâu... sẽ cố gắng để khiến cho cậu thích mình hơn"Cho dù là như vậy, tôi vẫn không nói gì mà quăng cho Kei một cái nhìn lạnh lùng.Cô ấy bất giác lùi lại, cắn nhẹ môi rồi nhắm mắt"Xin lỗi...

Mình xin lỗi ......

Mình hiểu rằng một khi Kiyotaka đã nghiêm túc, thì có làm gì đi nữa cũng vô ích.

Mình xin lỗi, mình xin lỗi vì đã vô lý với cậu như vậy khi kỳ thi quan trọng đang đến gần."

"Không sao đâu.

Chúng ta hãy cùng nhau đi xem phim sau kỳ thi nhé"Sau khi trả lời như vậy, Kei gật đầu và cố gắng điều chỉnh lại hơi thở của mình.Phần 2:Tôi nói lời tạm biệt với Kei trước thang máy sau khi bước vào tòa nhà ký túc xá.Trong 3 ngày bắt đầu từ ngày mai, từ thứ 6 đến Chủ nhật, tôi có một số thứ phải hoàn thành.Đó là gặp mặt và trao đổi trực tiếp với leader từng lớp là Horikita, Ichinose, Ryuuen và Sakayanagi.Dựa trên nội dung của kỳ thi đặc biệt cuối năm, khả năng nó kết thúc trong hòa bình mà không gây hại cho ai là cực kỳ thấp.Làm thế nào để giải quyết vấn đề này và phải làm gì trong tương lai.Xem xét tình hình hiện tại, tôi muốn đưa ra xác nhận cuối cùng.Mặc dù bắt đầu với bất cứ ai cũng được...Lúc này tôi mới mở điện thoại di động ra và bắt đầu suy nghĩ thì có một tin nhắn đến.Dường như dù tôi không chủ động muốn gặp ai thì cũng có người muốn gặp tôi.Và thậm chí ngày và địa điểm cũng được chỉ địnhTôi nhanh chóng đồng ý và tiếp tục suy nghĩ về trình tự gặp mặt với các leader.Thực ra, tôi không bị ám ảnh bởi điều đó, nhưng tốt hơn là nên thận trọng để đồng thời đạt được một mục đích nhất định.Về đến phòng, tôi lập tức gửi tin nhắn cho từng leader.

Tin nhắn tôi gửi đến những người khác trừ Horikita để sắp xếp một cuộc gặp vào thứ 7 đến chủ nhật.Tin nhắn gửi Horikita đã được sửa đổi một chút là từ thứ 6 đến Chủ nhật.Tất nhiên, tôi không nói với họ mình sẽ gặp mặt cả 4 leader và nội dung nói chuyện vẫn không hề rõ ràng.Vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi có những người trong số họ cảnh giác và giữ khoảng cách.Người đầu tiên hiển thị đã đọc là Ryuuen.Cậu ấy là một trong bốn leader của các lớp năm 2, ngay cả khi cậu ta chọn không gặp tôi, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.Nhưng ......[Ngày mai bố mày rảnh sau giờ học]Cậu ấy trả lời như vậy ngay sau khi tôi đặt túi lên bàn.Có lẽ vì Ryuuen có lịch trình dày đặc vào thứ bảy và chủ nhật nên cậu ấy mới đề nghị gặp mặt vào thứ sáu.Nhưng không thể dành ra dù chỉ một chút thời gian cũng có chổ đáng ngờ.Có lẽ nó không có ý gì đặc biệt, chỉ là cậu ấy không muốn phải gặp vào thời điểm tôi chỉ định mà thôi.

Cái kiểu không muốn bị dắt mũi như này mới đúng là Ryuuen mà tôi biếtChà, nếu tôi có thể gặp Horikita trước đó, tôi sẽ không gặp vấn đề gì khi lên lịch gặp cậu ta vào thứ Sáu.Chúng tôi đã nói chuyện ngắn gọn về thời gian và địa điểm.

Cuối cùng, chúng tôi ấn định là 7 giờ tại phòng karaoke.Sau đó, Ichinose cũng nhắn lại.Cô ấy nói rằng mình có cuộc họp với bạn cùng lớp vào Chủ nhật, vì vậy cô nàng không biết liệu mình có thể sắp xếp thời gian sớm hơn trước Chủ nhật hay không.Tôi trả lời không có vấn đề gì.Một giờ sau, Horikita gửi tin nhắn.Đúng như mong đợi, bên kia muốn nói chuyện với tôi về những chủ đề đặc biệt liên quan đến kỳ thi.Vì vậy khi trả lời, cô ấy đề cập rằng muốn nói chuyện với tôi về kỳ thi đặc biệt.Vì Horikita không quan tâm đến địa điểm và thời gian nên nó được ấn định vào ngày mai-thứ Sáu, tại quán cà phê ở Trung tâm mua sắm Keiyaki sau giờ học.Sakayanagi là người cuối cùng trả lời[Mình đã có cuộc hẹn vào cuối tuần, vậy nên chúng ta hãy nói chuyện vào tối Chủ nhật được không, gọi điện thoại thôi cũng được.]Tôi muốn gặp mắt trực tiếp nếu có thể, nhưng gọi điện thoại cũng được.Tôi trả lời Sakayanagi mình không có vấn đề gì.-Tối thứ Sáu: Quán café ở Keiyaki, Horikita.-Tối thứ sáu: Phòng karaoke, Ryuuen.-Sáng chủ nhật: Ghế ngồi trên đường dẫn đến phòng tập, Ichinose.-Tối chủ nhật: Gọi điện, Sakayanagi.4 mục tiêu đó là mục tiêu chính, nhưng ngoài ra còn có một số việc phải làm.Cuối cùng tôi cũng hoàn tất thời gian biểu cho đến ngày thi.
 
Back
Top Bottom