Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng

Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
Chương 10: Thích



Edit: Minh An

Sau khi phát hiện ra bí mật của sói, đến lượt thỏ bắt đầu lảng tránh.

Nhưng làm nó khó xử là sau đêm ấy, sói không chỉ không xa cách nó nữa mà còn làm như vô tình muốn gần gũi với nó hơn, thể hiện rõ thái độ: Dù sao đằng ấy cũng phát hiện ra bí mật của sói rồi, sói bất chấp hết!

Giờ ngày nào thỏ cũng muốn tát cho mình hai cái thật mạnh, tại sao buổi tối hôm ấy nó lại chạy ra ngoài như bị quỷ ám vậy?

Nếu nó không ra ngoài, nó sẽ không gặp được bầy sói sống bên kia sông, càng sẽ không bị sói đen âm thầm bảo vệ cho nó trong góc tối bắt gặp, lại càng không bị ánh trăng đẹp đẽ mê hoặc, ngơ ngác hôn mũi sói.

Thỏ với sói làm sao có thể đến với nhau được?

Sao có thể chứ?!

Thỏ cuộn mình trong góc, mạnh mẽ dúi đầu vào bộ lông ở bụng.

Cả động ngập tràn mùi hương độc đáo trên ngưới sói. Sói… có mùi hương như vậy ư?

Cũng không khỏi quá nồng rồi!

Thỏ cảm thấy mình đã nhiễm hơi thở của sói từ trong ra ngoài.

Nó lặng lẽ nhìn lén sói qua bộ lông của mình. Nó thấy hơi thấp thỏm, không biết mấy nay nó né sói có làm sói khó chịu không.

Nhưng rõ ràng thỏ nghĩ nhiều rồi, làm sao sói có thể khó chịu với thỏ được.

Chẳng qua kỳ đ*ng d*c kinh khủng quá, cứ như bù lại cho hai năm trước nó vắng bóng vậy. Sói không thể nào khống chế được mùi hương của cơ thể mình tỏa ra.

Đương nhiên nó cũng chẳng định hoàn toàn áp mùi hương đó xuống. Thỏ là của nó. Dù nó không tới kỳ đ*ng d*c thì cả người thỏ cũng toàn mùi hương của sói, đây là điều không thể tránh khỏi rồi. Chẳng qua gần đây mùi hương này nồng hơn chút mà thôi.

Ở trong bóng tối, đôi mắt hai màu của sói không chút mệt mỏi mà nhìn chằm chằm thỏ chui ở một góc. Khi phát hiện thỏ đang nhìn lén mình, nó dừng một chút rồi đứng dậy đi qua chỗ thỏ.

Sau đó nó thấy rõ cơ thể nho nhỏ của thỏ run lên, tiếp đó thỏ vùi chặt đầu vào bụng thỏ, không lén nhìn ra ngoài nữa.

Sói nghiêng đầu, lặng lẽ cười một cái rồi quay đầu đi ra ngoài cửa động.

Đương nhiên sói sẽ không làm gì thỏ, nhưng kỳ đ*ng d*c quá phiền phức, nó chỉ có thể nghĩ cách chuyển lực chú ý lên các con vật khác.

Vì thế vào lúc trời hửng sáng, cuối cùng thỏ ngồi xổm ở cửa động cũng thấy sói về.

Đi cùng với một thân sặc mùi máu tươi.

Thỏ mở to hai mắt, nó dùng tốc độ nhanh nhất vọt ra, đôi mắt đỏ rực không giấu nổi sự lo lắng.

Đằng ấy bị thương hả? Ánh mắt của thỏ nói cho sói như vậy.

Nhìn qua sói chẳng quan tâm lắm, ngược lại nó nâng mặt, vô cùng vênh váo: Đằng ấy không trốn nữa à?

Thỏ: …

Nó giận tới mức đấm một cái vào mặt sói.

Sói nhân cơ hội này nhào lên người thỏ mà li3m.

Từ lúc kỳ đ*ng d*c tới, nó không làm động tác thân mật như này với thỏ nữa do nó sợ mình sẽ không nhịn nổi.

Nay thì ổn rồi. Dù sao nó cũng vừa mới đi chém giết một đêm bên ngoài, tinh lực dư thừa gần như đã dùng hết, giờ trong lòng nó chỉ còn chút lửa nhưng lửa này có thể dễ dàng bị dập đi.

Thỏ bị sói li3m mà vừa giận vừa cạn lời. Cùng với đó, nó phát hiện sói không bị thương, máu là của các con vật khác.

Chẳng qua thỏ thấy hơi khó hiểu. Dường như thỏ ngửi được mùi hương quen thuộc trên người sói.

Là bầy sói hôm trước lặng lẽ sang bên này sông ư?

Tối qua sói đen đi đánh nhau với bầy sói đó hả?

Đột nhiên thỏ hơi giận bản thân vì nó không biết ngôn ngữ của loài sói, không thể trực tiếp nói chuyện với sói.

Nhưng không sao, trước đó nó đã nhờ các con vật khác giúp nó tìm con vật hiểu rõ ngôn ngữ loài sói, tầm mấy ngày nữa chắc chắn sẽ có kết quả.

Thỏ chờ rồi lại chờ, không ngờ lại chờ được một đêm nọ, sói lười biếng nằm bên tai thỏ, dùng ngôn ngữ của thỏ nói với thỏ rằng.

Thích.
 
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
Chương 11: Tức chết thỏ



Edit: Minh An

Nửa tháng sau thỏ mới biết sói học ngôn ngữ của loài thỏ từ đâu.

Ở bên kia bờ có một con sói già què chân trong bầy sói biết ngôn ngữ của mấy loài động vật. Để trao đổi, sói đen cho phép bầy sói kia được sang sông mười ngày một lần để kiếm ăn.

Lần trước thỏ gặp được bầy sói kia vào lúc nửa đêm là khi chúng đang đi săn. Nghe nói có một con rắn đen rất to, sức ăn của rắn lớn, nơi nào nó đi qua là nơi đó bị phá tan tác, vì thế bầy sói bên đó không thể không tìm chỗ kiếm ăn khác.

Sau đó thỏ lại vô tình gặp lại bầy sói kia. Con sói đầu đàn vẫn là con sói xám có vết sẹo trên mặt.

Nó nhìn chằm chằm thỏ bằng ánh mắt chẳng mất thân thiện, nhưng khi có một con sói khác không biết tới thỏ đứng ở đằng sau định bụng nhào lên ăn thịt thỏ thì nó lại dùng vuốt ấn đầu con sói kia xuống đất, đánh cho nó một trận no đòn.

Thỏ: ?

Sói xám nghiêng đầu nhìn thỏ, nó nhìn từ trên xuống dưới, nhìn đi nhìn lại nhìn thế nào cũng thấy ngứa mắt.

Nó không thể hiểu nổi tại sao một con thỏ gầy gò không đủ nhét kẽ răng như này lại có thể làm con sói đen kia cam tâm tình nguyện cúi đầu xuống để con thỏ này vênh váo trèo lên đầu nó mà ngồi.

Rõ ràng sói đen mới là bá chủ chân chính của khu rừng này, con thỏ thối kia là cái thá gì chứ?!

Sói xám càng nghĩ càng tức, vì thế con sói xui xẻo dưới vuốt sói xám lại bị đánh thêm một trận.

Con sói xui xẻo: ??? Có bản lĩnh thì mi đi đánh con sói đen kia đi!!

Thỏ trắng ngơ ngác nhìn bầy sói giận dữ rời đi, sau khi trở về, nó khua tay múa chân kể lại chuyện cho sói đen nghe. Chẳng biết sói đen có nghe hiểu hay không, dù sao thì có hiểu hay không nó cũng chẳng thèm để ý tới loại chuyện nhỏ như này.

Nó càng để ý tới ngôn ngữ loài sói mà nay thỏ mới học được hơn, cứ lằng nhằng đòi thỏ nói.

Thỏ: Đằng ấy phiền thật đó!

Sói: Không hiểu đằng ấy nói gì.

Thỏ: Đằng ấy cứ giả vờ đi!

Sói: Không hiểu.

Thỏ: Đằng ấy chỉ hiểu mỗi “Thích” là gì thôi chứ gì?

Đôi mắt hai màu của sói hiện lên ý cười, nó ngậm lấy phần sau cổ của thỏ, hận không thể nuốt thỏ vào trong bụng để giấu thỏ vào trong cơ thể của mình.

Yết hầu của sói vang lên tiếng kêu nhè nhẹ, cảm xúc sung sướng của nó khó có thể nói thành lời.

Hai vuốt thỏ ôm lấy ngực mình, nó phì phò giận dỗi.

Tên xấu xa này, cứ cố tình giả điếc, chỉ nghe điều mà mình muốn nghe, tức chết thỏ rồi!
 
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
Chương 12: Thỏ sẽ kiếm cà rốt để nuôi sói



Edit: Minh An

Thỏ vẫn luôn nghĩ mình là một con thỏ ngốc, bởi từ nhỏ đầu óc nó đã không nhanh nhạy, vô cùng chậm chạp, thường xuyên bị những con thỏ khác bắt nạt.

Nhưng điều bất ngờ là nó rất có thiên phú trong việc học ngôn ngữ động vật. Không chỉ ngôn ngữ loài sói mà thậm chí lúc thỏ rảnh vì không có việc gì làm, nó còn học ngôn ngữ các loài vật khác nữa. Tuy rằng không thể nói ngôn ngữ nào thỏ cũng nằm lòng nhưng nói chuyện những vấn đề đơn giản hằng ngày thì không thành vấn đề.

Bởi vậy bây giờ, niềm yêu thích lớn nhất mỗi ngày của thỏ là ra ngoài nói chuyện phiếm cùng những loài động vật nhỏ khác, thuận tiện nghe những câu chuyện tám nhảm ở trong rừng.

Như chuyện tình của sóc và rắn đen, chuyện tình của gấu trúc và quạ đen…

Hóa ra thỏ và sói không thể không ở bên nhau, chỉ là trước kia thỏ hiểu biết ít mà thôi.

Nhưng không sao, bây giờ thỏ đã là chú thỏ hiểu ngôn ngữ của tám loài, về sau nếu sói bị thương không động đậy được thì nó cũng có thể dạy những loài vật khác giao tiếp, kiếm cà rốt nuôi sói!

Biết thỏ có ý tưởng vĩ đại như vậy, sói: Được rồi, đằng ấy vui là được!

Thỏ: Đằng ấy không coi trọng thỏ chứ gì?

Sói trầm tư một lát: Còn ngọng, nghe không hiểu.

Thỏ: …

Rõ ràng sói nghe hiểu, nhưng sói cứ cố ý trêu thỏ.

Thỏ đã hiểu rõ tính sói, nó nhào lên hung dữ cắn sói một miếng. Tuy thỏ tự nhận bản thân đã cắn rất ác nhưng thỏ vẫn bị sói dễ dàng “lật kèo”.

Vào một ngày nào ấy về sau, thế mà lời thỏ nói đã thành thật. Trong lúc ra ngoài kiếm ăn, vì chuyện ngoài ý muốn mà hai chân sói bị thương, một thời gian dài không thể đứng dậy được, chỉ có thể nằm trên ổ cỏ ăn đồ ăn thỏ kiếm về cho.

Thỏ vừa lau nước mắt vừa hôn mũi sói, nó nói một cách thâm tình: Sói đừng sợ, về sau thỏ sẽ kiếm cà rốt nuôi sói!

Sói ta không hề có chút áy náy nào mà thản nhiên hưởng thụ tình yêu nồng cháy và những nụ hôn của thỏ. Dù chỉ được ăn cà rốt nó vẫn sung sướng, chẳng giống một con sói tàn phế chút nào.

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, thỏ cứ cần cù chăm chỉ đi làm công kiếm cà rốt, chỉ trong vòng nửa tháng mà gần như cả động đã bị cà rốt lấp đầy. Hơn nữa lúc sói muốn đứng dậy thì thỏ còn kích động cản sói lại, nói rằng vết thương chưa lành không đứng dậy được, phải nghỉ thêm vài hôm nếu không sẽ bị tật què chân!

Sói vốn chỉ định giả vờ vài ngày, nhìn cặp mắt đỏ rực ngập tràn lửa tích cực của thỏ thì rơi vào sự im lặng kỳ lạ.

Không ổn rồi, như này có tính là nó bê đá đập chân mình không nhỉ?
 
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
Chương 13: Sói yêu thỏ, thỏ có biết không? (Hoàn)



Edit: Minh An

Mọi chuyện thay đổi vào một lần thỏ ra ngoài kiếm cà rốt.

Trong thời gian này, gần như lần nào thỏ ra cửa, sói cũng lười biếng đi theo sau thỏ. Thỏ quá yếu ớt, rất dễ trở thành con mồi của những loài thú khác.

Tuy rằng khả năng chạy trốn của thỏ không quá kém nhưng nó không yên tâm để thỏ ra ngoài một mình.

Thỏ hoàn toàn không hay biết gì về điều này, nó còn tưởng mình đủ may mắn.

Đương nhiên là thỏ may mắn thật, nếu không cũng sẽ không gặp được con sói cứu nó vào khoảnh khắc nó gần chết.

Nó không biết rằng vì nó ở bên sói lâu ngày nên trên người nó cũng nhiễm luôn mùi hương của sói, vì thế có rất nhiều loài vật không dám coi nó là con mồi của mình.

Nhưng vì gần đây nó cần cù chăm chỉ kiếm cà rốt lấp đầy hang, mùi hương thuộc về sói dần bị mùi cà rốt lấn át nên hôm nay lúc ra ngoài, nó bị một con cáo thường quanh quẩn nơi đó phát hiện.

Trùng hợp, con cáo đó chính là con cáo lần trước dồn thỏ nhảy vực.

Cáo trốn trong góc nhìn chằm chằm thỏ hồi lâu. Nó lập tức nhận ra đây là con thỏ chạy trốn khỏi nó đợt trước. Nó chính là con thỏ duy nhất có thể chạy trốn khỏi vuốt của nó trong từng ấy năm, làm sao nó có thể quên cho được?

Quả đúng là sự sỉ nhục của đời cáo!

Nhưng bây giờ, cơ hội rửa nhục cho cáo đã tới!

Cáo nhìn thấy con thỏ sắp rơi vào miệng mình nên vô cùng hưng phấn, mắt nhìn chằm chằm thỏ nên xem nhẹ nguy hiểm sau lưng mình.

Cho đến tận khi bị vuốt sói sắc nhọn xuyên qua cổ họng, đôi mắt giảo hoạt của cáo vẫn nhìn chằm chằm chú thỏ trắng yếu ớt.

Đến chết cáo cũng không biết tại sao mình chết, giống như thỏ mãi mãi không biết được sói ghét nhất loài cáo.

Bởi sói từng nghe những con vật khác nói rằng lúc trước thỏ bị cáo đuổi giết tới mức không thể không nhảy vực để tìm đường sống.

Vào ngày mưa to, thỏ ngã gãy chân, kéo cơ thể mệt mỏi với những vết thương chồng chất nghiêng ngả vào trong hang ổ của sói.

Sói dễ dàng cắn đứt cổ họng của hồ ly, yên lặng kéo nó vào chỗ sâu trong bụi cỏ.

Trước đó, thỏ hồn nhiên dường như nghe thấy tiếng động gì, nó quay đầu nhìn lại bụi cỏ đang rung rung đằng xa, đôi tai dài của thỏ lập tức dựng thẳng lên.

Nó nhanh chóng rời khỏi nơi nhìn không mấy an toàn này.

Lúc trở về hang, thỏ phát hiện bên trong không còn bóng dáng của sói. Cà rốt nó ôm trong ngực rơi xuống đất. Vào khoảnh khắc ấy, đầu nó hiện lên rất nhiều tình huống, nào là kẻ thù của sói hay tin sói đang bị bệnh, nhân lúc này tới giết sói, nào là sói không muốn tiếp tục cuộc sống như này nữa nên trốn đi…

Nhưng lúc thỏ quay người lại thì thấy một bóng dáng cao lớn từ từ đi từ ngoài vào, trong đầu nó chỉ còn một câu cuối cùng.

Ngược lại, nhìn thấy đôi mắt hai màu đẹp đẽ kia lộ rõ vẻ chột dạ, thỏ lập tức hiểu chuyện nửa tháng này là gì, nó giận dữ cầm lấy hai củ cà rốt thọc vào lỗ mũi sói.

Sói: …

Nó ngoan ngoãn cúi mình xuống để thỏ trút giận mà không tốn sức.

Thỏ hầm hừ trút giận xong, nhìn chằm chằm bốn chân không có gì khác thường của sói một lát. Đột nhiên nó vươn hai vuốt dính đầy mùi cà rốt ôm mặt sói, nhẹ nhàng hôn lên mũi sói, trong đôi mắt đỏ rực của thỏ ngập tràn sự mừng như mới thoát chết.

Thỏ nói: Đằng ấy không sao thì tốt rồi!

Dù có khóc hay không thì mắt thỏ luôn có màu đỏ.

Sói nhìn chằm chằm thỏ lúc lâu, nó chậm rãi ngồi dưới đất, dùng hai chân trước ôm lấy cơ thể nhỏ bé của thỏ tới trước cổ mình, sườn mặt sói cọ vào bộ lông xù mềm mại của thỏ, bộ vuốt đủ để có thể xé nát thú dữ mạnh mẽ ôm lấy thỏ mà không làm thỏ bị thương, dùng sức như muốn hòa làm một với thỏ.

Sói nhỏ giọng: Sói yêu thỏ lắm, thỏ có biết không?

Thỏ vùi khuôn mặt nóng lên của mình vào trong cổ sói, dùng móng vuốt sờ lên lỗ tai cũng nóng lên của sói, thủ thỉ: Thỏ biết.

Bởi thỏ cũng rất yêu sói.

Editor có lời muốn nói:

Một câu chuyện nhẹ nhàng, cũng khá đáng yêu phải không mọi người?! Cảm ơn các bạn yêu luôn ủng hộ Ổ Nhỏ Của Cún trong thời gian qua nha ~

Hẹn gặp lại mọi người ở những bộ truyện tiếp theo ở nhà mình ♥️

HẾT TRUYỆN
 
Back
Top Bottom