Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 190: Yêu Cầu Bạn Đời



Diệp mẫu nghe vậy, ánh mắt sáng lên, cho dù bà đã hơn năm mươi tuổi, nhưng bà xem không ít chương trình ti vi, tuy không nói biết hết minh tinh trong giới giải trí, nhưng cơ bản vẫn biết được vài người nổi tiếng.

Mà Tiêu Mẫn làm ca sĩ khá nổi tiếng trong tỉnh, Diệp mẫu đương nhiên cũng biết.

Nghe ý của cháu trai, văn phòng môi giới hôn nhân “Hạnh Phúc” này có thể mai mối cho minh tinh lớn như Tiêu Mẫn, vậy sợ rằng thực lực thật sự rất lợi hại, nói không chừng có thể thật sự giải quyết được vấn đề hôn nhân của con gái bà.

Nghĩ tới đây, Diệp mẫu vội vàng hỏi: "Vậy văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc này ở đâu?"

Cháu trai nhà mẹ đẻ nói: "Ở tỉnh thành đấy. Cháu mới xem địa chỉ, chỉ cách nhà ga chưa tới năm trăm mét. Chờ lát nữa cháu sẽ gửi địa chỉ tới WeChat cho cô!"

Diệp mẫu liền vội vàng gật đầu nói: "Được, vậy cháu mau gửi cho cô, chờ lát nữa cô sẽ bớt thời gian xem!"

"Được, cứ vậy nhé, cháu cúp máy trước đây!"

"Ừ!"

Sau khi cúp máy không được một phút, cháu trai nhà mẹ đẻ đã gửi cặn kẽ vị trí văn phòng môi giới hôn nhân “Hạnh Phúc” kia qua.

Diệp mẫu vừa nhìn, đã biết được văn phòng hôn nhân Hạnh Phúc đại khái nằm ở đâu. Sau đó, bà trở lại trước bếp, tính kho thịt xong lại chạy qua xem thử.

...

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Hôm nay, khách tới đông hơn hôm qua. Trước mắt Giang Phong đã có mấy mươi tập tài liệu cần hắn xét duyệt, hơn nữa còn có rất nhiều khách đang điền thông tin.

Bởi vì người tới quá nhiều, không gian trong văn phòng hôn nhân không đủ lớn, cho nên rất nhiều khách chỉ có thể chờ ở bên ngoài, đông tới mức người qua đường cũng phải không ngừng chắt lưỡi.

Lúc này, bốn người Giang Phi, Giang Tuyết, Đường An Quân, Liễu Y Y đều bận rộn tiếp đón khách.

Đường An Quân và Liễu Y Y chịu trách nhiệm giải đáp vấn đề cho khách, chờ khách điền thông tin xong, lại lấy tới cho Giang Phong xét duyệt. Chờ Giang Phong xét duyệt thông qua, sẽ do Giang Phi hoặc Giang Tuyết đứng ra ký hợp đồng với khách.

Tốc độ Giang Phong xét duyệt tài liệu rất nhanh, chẳng qua để phối hợp với tốc độ của anh cả và chị, hắn cũng không vội, mà chậm rãi xét duyệt.

Sau khi xét duyệt xong một tập tài liệu, Giang Phong lại cầm lấy một tập tài liệu khác xem.

Kết quả, tập tài liệu mới làm Giang Phong thấy cạn lời, không biết nên nói gì mới tốt.

Tài liệu không làm giả, đây là ấn tượng đầu tiên của Giang Phong về tập tài liệu này, bởi vì nếu trong thông tin có gì gian dối, bàn tay vàng của hắn chắc chắn sẽ lần lượt liệt kê ra.

Mà chính là tài liệu không giả, mới khiến cho Giang Phong cảm thấy nghẹn lời.

Tên người được điền trên tập tài liệu này là Cung Trường Hà, năm nay 28 tuổi, người thành phố C tỉnh Quế, phần lớn thông tin điền đều tương đối bình thường, chỗ không bình thường là ở trên cột sở trường đặc biệt và yêu cầu đối với bạn đời.

Ở cột sở trường đặc biệt, Cung Trường Hà điền là 20cm, 40 phút, mẹ nó còn được bàn tay vàng của hắn ngầm thừa nhận là thông tin thật, điều này thật thái quá!

Mà ở trên cột yêu cầu đối với bạn đời kia, Cung Trường Hà chỉ điền một câu nói: nữ đại gia từ 18 đến 58 tuổi.

Nhìn đến đây, Giang Phong không nhịn được hỏi: "Xin hỏi ngài Cung Trường Hà là ai vậy?"

Trong số người đang chờ ký hợp đồng, một người thanh niên cao lớn đẹp trai đứng lên đáp: "Là tôi!"

"Tôi có nói mấy câu muốn hỏi anh, mời anh đi theo tôi!"

Giang Phong nói xong, cầm tài liệu của anh ta đi vào trong văn phòng nhỏ.

Cung Trường Hà thấy thế cũng đi theo.

Sau khi tiến vào văn phòng, Giang Phong nhìn anh ta nói: "Ngài Cung, với điều kiện của bản thân anh, muốn tìm một người đẹp không tệ để kết hôn là chuyện không khó, nhưng nếu anh chỉ định bạn đời là nữ đại gia, vậy phạm vi có thể lựa chọn cũng rất nhỏ, có thể phương diện dáng người ngoại hình không quá phù hợp với ý của anh, anh xác định muốn đưa ra yêu cầu này chứ?"

Cố Diệp Phi

Cung Trường Hà gật đầu nói: "Tôi xác định muốn đưa ra yêu cầu này, tôi cảm thấy trên đời này đáng sợ nhất chính là nghèo, chỉ cần có thể giải quyết được vấn đề nghèo này, hy sinh trên phương diện khác, tôi cho rằng là đáng!"

Giang Phong không còn lời nào chống đỡ, chỉ có thể than thở: "Được rồi, tôi tôn trọng sự lựa chọn của anh. Chẳng qua định nghĩa liên quan nữ đại gia, anh cảm thấy tài sản bao nhiêu mới phù hợp với yêu cầu của anh?"

Cung Trường Hà nói: "Cái này phải xem điều kiện của đối phương. Nếu dáng người ngoại hình không tệ, cũng không lớn tuổi, vậy tài sản một triệu là được. Nếu dáng người ngoại hình kém, lại lớn tuổi, vậy phải có tài sản trên mười triệu mới được."

Giang Phong rút ra một bản hợp đồng từ trên bàn làm việc, đẩy tới trước mặt anh ta nói: "Bởi vì yêu cầu của anh tương đối đặc biệt, cho nên phí thu tiêu chuẩn cũng sẽ tương đối cao. Sau khi ký hợp đồng phải trả năm nghìn, bố trí gặp mặt lại trả năm nghìn, sau khi chuyện thành công cần phí tạ môi là năm chục nghìn. Nếu anh không có ý kiến gì, anh có thể ký tên!"

Nghe đến chi phí ký hợp đồng cao như vậy, Cung Trường Hà hơi do dự, hỏi: "Giang đại sư, trước khi ký hợp đồng, tôi muốn hỏi một chút, với kinh nghiệm của anh, xác suất xem mắt thành công của tôi cao tới mức nào?"

Giang Phong tự tin mỉm cười nói: "Do tôi đứng ra mai mối cho anh, xác suất thành công là hơn 90%!"

Nghe được xác suất thành công cao như vậy, Cung Trường Hà không do dự nữa, trực tiếp cầm lấy bút trên bàn và sảng khoái ký tên, sau đó lấy điện thoại di động ra quét mã số trả tiền, cuối cùng mới nói: "Giang đại sư, tôi chờ tin tức tốt của anh!"

Giang Phong nói với tâm trạng phức tạp: "Thuận lợi, trong ba ngày sẽ liên hệ với anh!"

Nhận được thời gian chính xác, Cung Trường Hà thỏa mãn rời đi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 191: Làm Mai Mối Làm Ra Cảm Giác Ma Cô



Hai giờ chiều.

Diệp mẫu căn cứ vào địa chỉ do cháu trai nhà mẹ đẻ gửi, đi tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Sau khi đến nơi, nhìn đám người phía trước đông như chợ vỡ, nếu không phải nhìn thấy rõ ràng tấm biển văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, Diệp mẫu sợ rằng sẽ nghi ngờ có phải mình tới nhầm chỗ không!

Sau khi tiến vào văn phòng môi giới hôn nhân, bên trong có hơn mười người đang vùi đầu điền thông tin. Còn có nữ nhân viên xinh đẹp mặc trang phục của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đang giải giải gì đó cho mấy người trong đó.

Cố Diệp Phi

Thấy Diệp mẫu đi tới, một nhân viên xinh đẹp trong đó bước tới chào nói: "Hoan nghênh quý khách ghé thăm văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, tôi là Tiểu Đường, rất vui được phục vụ ngài."

"Chào Tiểu Đường!"

Diệp mẫu lên tiếng chào, sau đó hỏi: "Tôi muốn tìm bạn trăm năm cho con gái của tôi, không biết phải làm sao?"

Đường An Quân mỉm cười nói: "Mời dì đi qua bên này ngồi, cháu sẽ giảng giải với dì về quy trình tìm bạn trăm năm."

Diệp mẫu ngồi xuống theo sự chỉ dẫn của Đường An Quân.

Đường An Quân lấy một bảng tài liệu trên bàn đưa cho Diệp mẫu, mỉm cười giảng giải: "Đây là bảng tài liệu tìm bạn trăm năm, mỗi người khách đều phải nghiêm túc điền, hơn nữa còn phải bảo đảm thông tin điền đều là sự thật. Điều này cũng là suy nghĩ cho các vị khách, dù sao chẳng ai không hy vọng tìm bạn trăm năm lại gặp phải lừa đảo, đúng không?"

Diệp mẫu nghe được thì liên tục gật đầu, sau đó hỏi: "Cho dù văn phòng môi giới hôn nhân của các cậu có quy định yêu cầu khách điền thông tin thật sự, nhưng các cậu làm sao có thể bảo đảm thông tin khách điền là thật chứ?"

Đường An Quân mỉm cười nói: "Về chuyện này, văn phòng môi giới hôn nhân chúng cháu đương nhiên có cách kiểm tra thông tin của khách thật hay giả, nói chung dì muốn tìm bạn trăm năm cho con gái, vậy phải nghiêm túc điền thông tin thật, sau đó ký hợp đồng trở thành khách hàng của văn phòng môi giới hôn nhân của chúng cháu."

Đường An Quân nói đến đây, lại giới thiệu tỉ mỉ với Diệp mẫu về chi phí ký hợp đồng tiêu chuẩn.

Chờ sau khi xác nhận Diệp mẫu đều nghe rõ, Đường An Quân mới mỉm cười nói: "Dì, tình hình cụ thể chính là như vậy. Dì chỉ cần nghiêm túc điền thông tin lên bảng, sau đó thông qua ông chủ của chúng cháu xét duyệt, có thể ký hợp đồng trở thành khách hàng của văn phòng môi giới hôn nhân chúng cháu!"

Diệp mẫu thấy văn phòng môi giới hôn nhân kinh doanh tốt như vậy, trong lòng cũng có tâm lý đám đông, lại gật đầu nói được, sau đó cầm bút lên bắt đầu hoàn toàn nghiêm túc điền lên bảng thông tin.

...

Sau khi nhìn theo người khách hàng tên Cung Trường Hà này rời đi, trong lòng Giang Phong thật sự hơi phức tạp, làm mai mối này làm ra cảm giác ma cô, cũng không phải người nào có được!

Hơn nữa, Giang Phong phải thừa nhận, hắn thật sự hâm mộ vốn liếng của anh bạn này, mẹ nó quá hùng hậu, đây là chiều dài mà người trong nước cực hiếm khi có thể đạt được.

Trong lòng xúc động một lúc, Giang Phong lại tiếp tục xét duyệt thông tin của khách.

Lần này, hắn tăng nhanh tốc độ xét duyệt, rất nhanh đã xét duyệt xong tất cả đống tài liệu trên bàn.

Trong đó, phần lớn tài liệu đều là thông tin đạt tiêu chuẩn thật, chỉ có tám tài liệu có làm giả.

Mà ở trong tám phần tài liệu này, chỉ có một phần tài liệu phần lớn đều làm giả, trong bảy phần tài liệu khác đều chỉ có một hai mục là giả thôi. Nhưng bất kể là làm giả phần lớn hay chỉ một hai mục, đều bị Giang Phong loại hết.

Xét duyệt tài liệu xong, Giang Phong lại lần lượt tìm kiếm người xứng đôi cho những khách hàng đã ký hợp đồng.

Bây giờ, phạm vi hắn tìm kiếm có thể dễ dàng bao phủ hai ba triệu nhân khẩu, với số lượng nhân khẩu khổng lồ như vậy, cơ bản có thể giải quyết được 99% khách hàng!

Bởi vậy, hắn vừa tìm kiếm, vừa lần lượt nhập thông tin đối tượng ghép đôi vào laptop, sau đó in tất cả tài liệu ra.

Chờ sau khi in tài liệu ra, Giang Phong lại dùng ghim đính tài liệu của đối tượng ghép đôi và tài liệu của khách với nhau. Như vậy có thể giao cho anh cả, chị hoặc hai người bạn học cũ đi tác hợp!

Sau khi lần lượt thu xếp cho những khách hàng bình thường xong, Giang Phong mới bắt đầu tìm đối tượng ghép đôi cho khách đặc biệt.

Hôm nay, tổng cộng có hai người khách đặc biệt, một vị chính là Cung Trường Hà có tiền vốn hùng hậu muốn tìm nữ đại gia, một người là Diệp Đồng làm nhân viên khâm liệm ở nhà tang lễ.

Giang Phong đầu tiên tìm kiếm xứng đôi cho Cung Trường Hà, một đợt sóng d.a.o động vô hình quét ngang ra, từng hình đại diện không ngừng chớp hiện, cuối cùng phong tỏa ở hình đại diện của một phái nữ trong đó:

【 Danh tính 】 : Thái Quyên

【 Tuổi tác 】 : 38 tuổi

【 Chiều cao 】 : 162cm

【 Cân nặng 】 : 52kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 ...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 60 (tình cảm vợ chồng 68 + môn đăng hộ đối 50+ quan hệ gia đình 62)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 77 (tình cảm vợ chồng 88+ môn đăng hộ đối 61+ quan hệ gia đình 82)

Nhìn thấy một đối tượng ghép đôi.

Cảm giác hình dáng cũng không tệ, giá trị tình cảm vợ chồng của hai người trước mắt đạt đến 68 điểm, giá trị tình cảm vợ chồng cao nhất còn lên tới 88 điểm, đây đúng là số điểm rất tuyệt.

Ở trên phương diện quan hệ gia đình, số điểm trước mặt cũng đạt tiêu chuẩn, số điểm cao nhất còn lên tới 82 điểm, có thể nói là một mối nhân duyên tương đối tốt!

Quan trọng nhất chính là đối tượng ghép đôi này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Cung Trường Hà, không thể không nói, đây thật sự là duyên phận.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 192: Làm Mai Mối Làm Ra Cảm Giác Ma Cô (2)



Bởi vì người khách đặc biệt này Cung Trường Hà, Giang Phong tính tự mình đứng ra tác hợp thay anh ta, cho nên cũng không cần phải in tài liệu đối tượng ghép đôi của anh ta ra.

Sau khi tìm được đối tượng xứng đôi thay Cung Trường Hà, Giang Phong lại bắt đầu tìm kiếm xứng đôi thay người khách đặc biệt thứ hai. Kết quả xứng đôi đưa ra đối tượng có số điểm hơi thấp, xem ra chỉ có chờ tới khi tan tầm, mình lái xe đến tỉnh thành tìm kiếm xứng đôi xem thử.

Dù sao, bây giờ phạm vi tìm kiếm của hắn chỉ có thể bao phủ khoảng hai phần ba số người trong tỉnh thành, còn có một phần ba nhân khẩu không thể bao phủ được, nói không chừng đối tượng thích hợp với cô ấy ở trong một phần ba nhân khẩu này.

...

Năm giờ chiều.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đúng giờ tan sở.

Chờ sau khi các vị khách đều rời đi, Giang Phong cầm tập tài liệu dày đã được đính ghim, đưa cho chị nói: "Chị, em đã tìm được đối tượng xứng đôi cho những khách hàng này. Phía trên này có ba đôi là ghép khách với nhau, đối tượng ghép đôi khác đều là người bên ngoài. Chờ ngày mai Lam Chí Huy tới làm, ba người có thể bắt đầu hành động!"

Giang Tuyết kinh ngạc nhận lấy tài liệu nói: "Mới đó mà đã xứng đôi xong rồi à?"

Đường An Quân và Liễu Y Y đều không khỏi hưng phấn, cuối cùng đã bắt đầu chính thức làm công việc mai mối rồi!

Giang Phong mỉm cười nói: "Gần ba trăm khách hàng, hơn nữa có thể dự đoán được, mấy ngày kế tiếp còn có thể có khách không ngừng đến, áp lực công việc của ba người sẽ rất lớn đấy!"

Giang Tuyết quả thật cảm nhận được áp lực cực lớn. Nhiều khách như vậy, chỉ riêng bố trí gặp mặt, đã không biết phải mất bao nhiêu ngày mới có thể bố trí xong, càng khỏi phải nói tới tốn thời gian đi tác hợp!

Cô cảm giác được áp lực, không khỏi nói: "Nếu không thì đừng chờ tới ngày mai nữa, đợi lát nữa ăn cơm tối xong, bọn chị sẽ bắt đầu đến nhà thăm hỏi những đối tượng ghép đôi, tranh thủ sớm bố trí cho khách xem mắt bọn họ."

Mặc dù Đường An Quân và Liễu Y Y không có kinh nghiệm công tác liên quan, nhưng nghĩ đến mấy chục mấy trăm đối tượng ghép đôi đang chờ các cô đến nhà thăm hỏi, trong lòng các cô cũng cảm giác áp lực.

Tất cả đồng loạt lên tiếng tán thành đề nghị của Giang Tuyết.

Giang Phong mỉm cười nói: "Cũng không cần quá vội. Thật ra cũng chỉ có lúc đầu tốn thời gian thăm hỏi khách, chờ sau khi bố trí cho bọn họ xem mắt, có thể tùy bản thân bọn họ phát triển, các người chỉ cần cung cấp một số giúp đỡ cần thiết là được rồi!"

Giang Tuyết nghe vậy, lắc đầu nói: "Dù sao buổi tối cũng rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, vẫn nên mau chóng hành động đi. Bằng không trong lòng có công việc đè nặng, chơi cũng chơi không được thoải mái!"

Đường An Quân phụ họa theo nói: "Chị Tuyết nói đúng, buổi tối nhàn rỗi, còn không bằng đi thăm hỏi khách, chuẩn bị bố trí cho khách xem mắt. Dù sao tôi và Y Y còn chưa từng làm công việc mai mối, trong lòng cảm thấy rất hứng thú."

Liễu Y Y hưng phấn nói: "Không sai, tôi sớm đã muốn trải nghiệm cảm giác làm người mai mối rồi.”

Giang Phong thấy thế, không khỏi bật cười nói: "Được, nếu tất cả đều nhiệt tình như vậy, các người cứ xem mà làm!"

...

Khu Giang Nam.

Khu dân cư nào đó.

Diệp mẫu nhìn con gái đang cúi đầu mải miết ăn cơm, nói: "Đồng Đồng à, hôm nay mẹ đến văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay con, sau này nếu văn phòng hôn nhân bố trí xem mắt, con phải tham gia đấy!"

Diệp Đồng nghe vậy thì ngẩng đầu lên, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Mẹ, mẹ cũng thật thái quá rồi, sao mẹ không nói với con tiếng nào, lại chạy thẳng tới văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay con?"

Diệp mẫu nói: "Lúc trước con đang làm việc, mẹ không tiện gọi điện thoại cho con."

Diệp Đồng buồn cười nói: "Cho dù con đi làm không tiện gọi điện thoại, vậy mẹ cũng có thể chờ con tan tầm trở về lại thương lượng với con mà!"

Diệp mẫu nói: "Chuyện này có gì phải thương lượng chứ? Lẽ nào con thật sự tính cứ kéo dài như vậy, không lấy chồng à?"

Diệp Đồng uống một hớp canh, than thở: "Cũng đâu phải con không muốn cưới, không phải là không gặp được người thích hợp à!"

Diệp mẫu nói: "Vậy còn không phải được rồi sao? Nếu con cũng muốn lập gia đình, không tìm được theo con đường bình thường, vậy chúng ta lại đến văn phòng môi giới hôn nhân thử xem, nói không chừng nhân duyên của con lại tới thì sao!"

Diệp Đồng lắc đầu nói: "Mẹ, con không phải phản đối mẹ đến văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay cho con, chủ yếu là văn phòng môi giới hôn nhân bây giờ có rất nhiều chỗ chỉ lừa tiền, con sợ mẹ bị người ta lừa thôi!"

Diệp mẫu mỉm cười nói: "Chuyện này thì con không cần lo lắng, văn phòng môi giới hôn nhân này có minh tinh Tiêu Mẫn lớn giúp đỡ quảng cáo, khẳng định không phải gạt người!"

Diệp Đồng kinh ngạc nói: "Tiêu Mẫn quảng cáo cho văn phòng môi giới hôn nhân à? Sao con không biết chuyện này a?"

Diệp mẫu nói: "Hai ngày nay con bận rộn như vậy, làm gì có thời gian quan tâm tới chuyện này chứ? Nếu không phải em họ con gọi điện thoại qua nói với mẹ, mẹ cũng không biết đâu!"

Diệp Đồng: "..."

Tiếp theo, Diệp mẫu kể lại với con gái những gì mình đã trải qua, cuối cùng mới lên tiếng: "Lúc mẹ ở văn phòng môi giới hôn nhân, nghe khách khác nói về chuyện của ông chủ văn phòng môi giới hôn nhân. Có người nói minh tinh lớn Tiêu Mẫn mời hắn làm mai mối vì hắn đặc biệt chuyên nghiệp trên phương diện mai mối này, hy vọng hắn có thể xem xét một đối tượng thỏa đáng cho con."

Diệp Đồng vừa nghe mẹ nói, vừa lên Weibo kiểm tra tin nóng trong hai ba ngày nay.

Kết quả phát hiện đúng như lời mẹ cô đã nói, Giang đại sư của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc kia không ngờ đã thật sự làm mai cho minh tinh lớn Tiêu Mẫn này, làm cô ta thành công gả vào gia đình quyền quý.

Cố Diệp Phi

Đồng thời, Diệp Đồng còn xem một bài Weibo của Giang đại sư đăng hôm nay có tên là "trong nhân gian có chân tình", vô cùng cảm động trước đôi vợ chồng trong bài văn kia.

Mà chuyện này cũng phần nào thay đổi ấn tượng không tốt của cô về văn phòng môi giới hôn nhân.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 193: Giang Đại Sư, Có Thể Nói Tỉ Mỉ Hơn Về Chuyện Này Được Không?



Tám giờ tối.

Tại trung tâm tẩm quất người mù nào đó, Thái Quyên đứng trước cửa sổ sát đất của văn phòng, nhìn xuống xe cộ tấp nập dưới tòa nhà, trong lòng cảm giác cô đơn trống trải thật sự không biết giải quyết thế nào.

Thái Quyên vốn là một cô gái nông thôn, sau khi tốt nghiệp đại học làm quen với người chồng thông minh tháo vát, hai người mến nhau không được một năm đã kết hôn, sau đó cùng gây dựng sự nghiệp, không đến mười năm đã kiếm được tài sản mấy chục triệu.

Người thân và bạn bè đều vô cùng hâm mộ cô.

Tiếc nuối duy nhất chính là nòng nọc nhỏ của chồng không đủ sức sống, vẫn không thể làm cô mang thai, dẫn đến hai vợ chồng có tài sản mấy chục triệu, lại không thể có con của mình.

Khi đó, hai vợ chồng đã quyết định làm thụ tinh trong ống nghiệm.

Nhưng còn chưa chờ tới lúc bọn họ thật sự thực hiện, người chồng của cô đã bất ngờ gặp tai nạn xe cộ qua đời khi còn trẻ.

Sau đó, cuộc sống của Thái Quyên trở nên khó khăn!

Cô vốn có nhu cầu tương đối cao trên phương diện nào đó, khi chồng còn sống, cũng phải mượn đạo cụ nào đó mới có khả năng miễn cưỡng thỏa mãn cô, bây giờ chồng không còn, cảm giác cô đơn và trống vắng này cứ hành hạ cô mỗi ngày.

Mà tư tưởng của cô vẫn tương đối bảo thủ, không làm ra được loại chuyện vượt giới hạn như bao nuôi và chơi vịt, muốn tìm người đàn ông cưới, lại mãi không gặp được người đàn ông nào làm cô phải lòng.

Nói đúng ra là người cô để ý, người ta coi thường cô, mà người để ý cô, cô lại coi thường.

Cuộc sống này hết ngày này tới ngày khác trôi qua, đảo mắt người chồng đã qua đời mấy năm, cô vẫn cô độc.

Cho dù mỗi tối cô đều có các loại đạo cụ làm bạn, nhưng đạo cụ vẫn là đồ giả, cho dù có thể khiến cho cô thỏa mãn trên phương diện sinh lý nhưng lại không thể thỏa mãn trên phương diện tâm lý.

Thái Quyên đang đứng trước cửa sổ sát đất khẽ thở dài, đột nhiên có tiếng gõ cửa vọng tới. Cô ta lấy lại tinh thần, thản nhiên đáp: "Mời vào!"

Cửa bị đẩy ra, trợ lý Tiểu Phương cung kính nói: "Giám đốc Thái, dưới tầng có một người tự xưng là họ Giang muốn tìm ngài!"

"Thu xếp cho anh ta đến phòng khách, tôi sẽ tới ngay!"

"Được, giám đốc Thái!"

Chờ sau khi trợ lý rời khỏi, Thái Quyên đi tới trước gương trong phòng vệ sinh, cẩn thận trang điểm lại, sau đó mới không nhanh không chậm đi tới phòng khách.

Cô đi tới phòng khách, đập vào mắt là một người thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, chỉ là nhìn rất xa lạ, hai người chắc chưa từng gặp mặt, cũng không biết hắn tìm cô có chuyện gì.

Trong lòng nghĩ như vậy, Thái Quyên ngoài mặt vẫn lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, chào hỏi: "Chào ngài, ngài Giang!"

Chàng trai trẻ đẹp trai cũng khách sáo mỉm cười nói: "Chào giám đốc Thái, tôi mạo muội tới chơi, hy vọng cô đừng trách!"

"Ngài Giang khách sáo rồi. Không biết ngài tới tìm tôi có chuyện gì?" Thái Quyên đi tới trước bàn và ngồi xuống, hỏi.

Cố Diệp Phi

"Giám đốc Thái, tôi là Giang Phong, là ông chủ của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc. Lần này, tôi mạo muội đến tìm cô là muốn làm mai cho cô, không biết cô có bằng lòng không?" Giang Phong không vòng vo, hỏi thẳng vào vấn đề.

Thái Quyên nghe vậy buột miệng nói ra: "Hóa ra ngài chính là Giang đại sư của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc?"

Ba ngày nay, Giang Phong liên tục leo lên hot search của Weibo hai lần, cũng xem như một nhân vật phong vân.

Bởi vì mấy năm qua Thái Quyên vẫn bị vấn đề hôn nhân quấy nhiễu, cũng phần nào chú ý tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc này. Cô thậm chí còn có ý định đi tới văn phòng môi giới hôn nhân xem thử, chỉ là tạm thời chưa hành động mà thôi.

Không ngờ, Giang đại sư hôm nay vừa leo lên đầu bảng hot search Weibo, lại bất ngờ đến nhà thăm hỏi cô, còn nói muốn làm mai mối cho cô, điều này làm Thái Quyên hết sức kinh ngạc.

Giang Phong mỉm cười nói: "Thật khó cho giám đốc Thái cũng biết tôi, vậy tôi cũng không cần giải thích nhiều nữa. Hôm nay tôi nhận được một người khách tương đối xuất sắc, thông qua đo lường tính toán của tôi, cảm giác anh ta đặc biệt thích hợp với giám đốc Thái, cho nên tôi mới không mời mà tới!"

Thái Quyên cũng muốn mở mang kiến thức về năng lực mai mối của Giang Phong, lại cảm thấy hứng thú hỏi: "Là người khách thế nào lại khiến cho Giang đại sư khen ngợi như vậy?"

Giang Phong thấy thế lại giới thiệu: "Anh ta tên là Cung Trường Hà, năm nay 28 tuổi, là người thành phố C ở tỉnh Quế, cao có 1 mét 78, cân nặng 68 cân,

Mặt mũi đẹp trai, có bằng tốt nghiệp đại học, trên phương diện tình cảm cũng tương đối chung tình, có thể nói ngoại trừ khuyết điểm hết ăn lại nằm, ở trên phương diện khác, anh ta thật sự xuất sắc."

Thái Quyên nghe đặc biệt nghiêm túc, nhỏ hơn cô mười tuổi, điều này khẳng định là chuyện tốt đối với cô. Có rất nhiều người phụ nữ không muốn tìm đàn ông nhỏ tuổi hơn, nhưng có rất nhiều người phụ nữ thích trâu già gặm cỏ non, mà cô không thể nghi ngờ chính là loại người sau.

Chiều cao, cân nặng đều tương đối phù hợp tới tâm tư của cô. Mặt mũi đẹp trai, điều này còn nghi vấn, dù sao không có ảnh thật.

Có bằng tốt nghiệp đại học, điều này cũng là yêu cầu cơ bản đối với tiêu chuẩn kén chồng của cô. Dù sao người được giáo dục cao đẳng hay không vẫn có sự khác biệt.

Tình cảm chuyên nhất, đây là điều người người đều thích, cô đương nhiên cũng không ngoại lệ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 194: Giang Đại Sư, Có Thể Nói Tỉ Mỉ Hơn Về Chuyện Này Được Không? (2)



Về phần hết ăn lại nằm, điều này là khuyết điểm trí mạng đối với gia đình bình thường, nhưng đối với người có tài sản mấy chục triệu như cô, đó không phải là vấn đề.

Tuổi và chiều cao, cân nặng còn có bằng cấp đều không cần phải hỏi, Thái Quyên trực tiếp bỏ qua mặt mũi, hỏi: "Giang đại sư, không biết ngài có ảnh của đối phương không?"

Đối với văn phòng môi giới hôn nhân, chụp ảnh là thứ không thể thiếu, Giang Phong đương nhiên có ảnh của Cung Trường Hà. Sau khi nghe được Thái Quyên hỏi, hắn lại lấy điện thoại di động ra, thành thạo tìm ra ảnh của anh ta, đưa tới và nói: "Đây là ảnh chụp hôm nay, giám đốc Thái xem thử có hài lòng không?"

Thái Quyên nhận lấy điện thoại của đối phương, nhìn về phía Cung Trường Hà. trong ảnh chụp

Đây là ảnh chụp trong một văn phòng môi giới hôn nhân, không mở phần mềm chỉnh sửa ảnh, trông có vẻ tương đối thật.

Ngoại hình quả nhiên giống như lời Giang đại sư nói, đúng là một soái ca, ít nhất trên phương diện thẩm mỹ quan của cô, nhìn đặc biệt thuận mắt.

Thái Quyên nhìn mười mấy giây, sau đó trả điện thoại lại cho Giang Phong, mỉm cười nói: "Ánh mắt của Giang đại sư quả thật rất tốt, dáng người rất đẹp trai."

Giang Phong mỉm cười nói: "Điều kiện của giám đốc Thái tốt như vậy, nếu không phải là người đẹp trai, tôi cũng không định giới thiệu cho cô!"

Thái Quyên giả vờ khiêm tốn vài câu, hỏi: "Giang đại sư, không biết có thể nói thêm về chuyện kinh nghiệm yêu đương của anh ta không?"

Giang Phong gật đầu nói: "Đương nhiên là được rồi. Nguyên tắc làm mai của tôi là bất kể tốt hay xấu đều phải lần lượt nói rõ ràng, chờ hai bên đều hiểu rõ ưu khuyết điểm của đối phương, nếu vẫn đồng ý xem mắt, mới thu xếp cho gặp mặt."

Thái Quyên nghe vậy thì thở dài nói: "Nguyên tắc này của Giang đại sư rất tốt, hôn nhân là chuyện liên quan đến cả đời, bất kỳ giấu giếm nào trước khi cưới đều là vô trách nhiệm đối với hôn nhân."

"Giám đốc Thái, chúng ta đúng là anh hùng ý lớn gặp nhau đấy!"

Giang Phong nói đùa một câu, sau đó mới nghiêm mặt nói: "Người khách này của tôi tổng cộng từng kết giao với ba người bạn gái, thời gian ở bên nhau dài nhất là ba tháng, ngắn nhất là chưa tới một tháng đã chia tay."

Thái Quyên khẽ nhíu mày: "Giang đại sư, không phải ngài vừa nói anh ta chuyên nhất trên phương diện tình cảm sao?"

Giang Phong nói: "Anh ta quả thật chuyên nhất trên phương diện tình cảm, chưa bao giờ bắt cá hai tay, trong ba mối tình này, anh ta đều là người bị bỏ."

Thái Quyên nhíu mày: "Điều này thật vô lý. Trong ba mối tình, anh ta đều bị người ta bỏ trong thời gian ngắn như vậy, lẽ nào anh ta còn có khuyết điểm khiến người phụ nữ khác không thể chịu đựng được?"

Giang Phong nói với giọng điệu kỳ lạ: "Anh ta bị bỏ trong thời gian ngắn như vậy, nguyên nhân quả thật nằm trên người anh ta. Nhưng nói tiếp, tôi cũng không biết nên xem nguyên nhân này là ưu điểm hay là khuyết điểm."

Thái Quyên đầy vẻ nghi ngờ hỏi: "Ngay cả ưu điểm hay khuyết điểm cũng không đánh giá được à? Giang đại sư, rốt cuộc là nguyên nhân gì vậy?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong đờ ra một lát, hơi lúng túng nói: "Nguyên nhân thật sự là năng lực trên phương diện kia của anh ta quá mạnh, mạnh đến mức ba người bạn gái kia không có một người nào chịu nổi hắn, cho nên cũng chỉ có thể chia tay!"

Thái Quyên nghe vậy lập tức trợn tròn mắt, gương mặt thoáng cái đã đỏ bừng. Cho dù năm nay cô đã 38 tuổi, nhưng một người đàn ông mới quen nói thẳng trước mặt cô về năng lực trên phương diện kia, chung quy vẫn hơi lúng túng.

Mà sau khi lúng túng qua đi, trong lòng Thái Quyên lập tức trở nên hưng phấn.

Cô thích người đàn ông mạnh mẽ trên phương diện kia, thật sự càng mạnh càng tốt, tốt nhất là loại người có thể hoàn toàn chinh phục cô.

"Giang đại sư, có thể nói tỉ mỉ hơn về chuyện này không?"

Nhìn gương mặt ửng hồng của Thái Quyên, Giang Phong lời ít mà ý nhiều nói: "20cm, 40 phút."

Trong lòng Thái Quyên rung động, không nhịn được kẹp chặt chân, mãi một lúc sau mới tỏ thái độ nói: "Giang đại sư, tôi đồng ý gặp mặt, ngài xem bố trí thời gian đi!"

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Giám đốc Thái, vậy tôi bố trí cho các người gặp mặt vào ngày mai, thời gian địa điểm cụ thể sẽ do cô tới quyết định, được không?"

Thái Quyên nghĩ ngợi, nói: "Vậy trưa mai, tôi mời các người đến xx Seafood Mall ăn cơm, được không?"

Giang Phong gật đầu nói: "Cũng được, vậy đành để giám đốc Thái tốn kém rồi!"

Xác định được thời gian và địa điểm, Giang Phong và Thái Quyên trao đổi cách thức liên lạc, sau đó tạm biệt rời đi.

Chờ Giang Phong rời đi, Thái Quyên mới cúi đầu liếc nhìn quần, phát hiện vị trí nào đó hơi có ánh nước, vội vàng dùng túi xách che phía trước, sau đó bước nhanh về phía văn phòng của cô.

...

Sau khi Giang Phong rời khỏi trung tâm tẩm quất người mù, lại lấy điện thoại di động ra bấm số gọi cho Cung Trường Hà.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phong nói thẳng vào vấn đề: "Ngài Cung, tôi đã xem xét thay ngài đối tượng phù hợp với yêu cầu của ngài. Trưa mai ở xx Seafood Mall, cô ấy mời chúng ta ăn cơm, không biết ngài có thời gian không?"

Cung Trường Hà hưng phấn nói: "Có thời gian, tôi đương nhiên có thời gian rồi. Không hổ danh là Giang đại sư, hiệu suất làm việc của ngài đúng là quá nhanh rồi. Cô ta có thân phận gì, có thể giới thiệu trước cho tôi biết không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Cô ta năm nay 38 tuổi, cao 1 mét 62, vẻ ngoài cũng không tệ lắm, dáng người cũng tạm được, là chủ một trung tâm massage, tài sản mấy chục triệu. Cô ta không có con cái, chồng đã c.h.ế.t nhiều năm nhưng vẫn chưa tái hôn, cũng chưa từng tìm bạn trai, chắc là phù hợp với yêu cầu của anh."

Cung Trường Hà nói với giọng điệu kích động: "Điều này quá phù hợp rồi. Cảm ơn Giang đại sư, nếu chuyện này thành, ngài chính là ân nhân lớn của Cung Trường Hà toi!"

Giang Phong cười ha hả nói: "Ngài Cung thỏa mãn là tốt rồi. Vậy ngày mai, ngài tốt nhất nên để tâm chuẩn bị trang phục của mình cho đẹp trai một chút, cố gắng để lại ấn tượng đầu tiên thật tốt cho cô ta."

"Được, tôi biết rồi, cảm ơn Giang đại sư nhắc nhở!"

"Không cần khách sáo, vậy chúng ta ngày mai gặp!"

"Ừ, ngày mai gặp!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 195: Pháp Y Xứng Với Chuyên Gia Khâm Liệm



【 Danh tính 】 : Tần Quan Hải

【 Tuổi tác 】 : 32 tuổi

【 Chiều cao 】 : 175cm

【 Cân nặng 】 : 66kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 ...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 81 (tình cảm vợ chồng 78+ môn đăng hộ đối 88+ quan hệ gia đình 77)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 90 (tình cảm vợ chồng 89+ môn đăng hộ đối 93+ quan hệ gia đình 88)

Sau khi gọi điện thoại cho Cung Trường Hà xong, Giang Phong lại chạy tới phía khác của tỉnh thành để tìm kiếm đối tượng xứng đôi thay người khách Diệp Đồng này, cuối cùng tìm được một đối tượng đặc biệt hoàn hảo.

Sau khi xem thông tin của đối tượng ghép đôi này, ngay cả Giang Phong cũng cho rằng đây là duyên trời tác hợp.

Bây giờ còn chưa tính là muộn, sau khi tìm được đối tượng xứng đôi thích hợp cho Diệp Đồng xong, Giang Phong quyết định đến nhà thăm hỏi luôn. Dù sao mấy ngày này khách tương đối nhiều, hơn nữa sẽ lập tức đến lễ Nguyên Đán, hắn lại còn phải chạy tới Phan Châu ở tỉnh Việt uống rượu mừng cho người khách Ngụy Tuyết Phong này, thời gian thật sự hơi gấp.

Bởi vậy, Giang Phong lại lái xe chạy tới chỗ mục tiêu xứng đôi.

...

Trong một quán bar giải trí nào đó đang mở nhạc nhẹ, Tần Quan Hải ngồi uống rượu và trò chuyện với anh bạn thân thiết.

Tần Quan Hải không có nhiều bạn, ngoại trừ đồng nghiệp trong cục, người có thể gọi là bạn đếm được trên đầu ngón tay, mà người đang uống rượu với anh ta lại là một người trong số đó.

Không có cách nào, ai bảo anh ta làm pháp y chứ!

Thi thể, phòng giải phẫu, vụ án g.i.ế.c người...

Những từ làm người bình thường không rét mà run, lại là chuyện Tần Quan Hải phải đối mặt mỗi ngày.

Bởi vì quanh năm tiếp xúc với người chết, cho nên không ít người quen biết với anh ta đều cảm thấy anh ta lạnh lùng thậm chí hơi sợ, người chịu làm bạn với anh ta đương nhiên đã ít lại càng ít.

Ngay cả chuyện làm bạn cũng không dễ, kiếm bạn gái lại càng khó hơn!

Dù sao, bạn bè còn không cần tiếp xúc thân mật, người yêu là phải tiếp xúc thân mật đấy.

Cố Diệp Phi

Đương nhiên, cũng không phải là không có người phụ nữ nào hiểu được cái nghề này của anh ta, nhưng duyên phận không thể cưỡng ép, phụ nữ hiểu công việc của anh ta không có nghĩa là có thể trở thành người yêu của anh ta.

Nói tóm lại, bởi vì công việc pháp y này, làm phạm vi kén vợ của Tần Quan Hải thu nhỏ lại rất nhiều.

"Anh Tần, con trai tôi đã chuẩn bị lên tiểu học, anh vẫn còn sống độc thân. Nếu tiếp tục như vậy nữa, có lẽ không ổn đâu. Nếu không tới tết nguyên đán, tôi bảo bà xã của tôi tổ chức một buổi họp mặt bạn gái độc thân, anh tới tham dự xem có chọn trúng được người nào không?" Anh bạn thân thiết đề nghị.

Tần Quan Hải cầm cốc rượu lên cụng với anh ta một cái, mỉm cười nói: "Tôi xin nhận tấm lòng của anh, chẳng qua thật sự không cần thiết phải làm vậy, loại chuyện duyên phận này không thể miễn cưỡng, nên tới tất nhiên sẽ tới."

Tần Quan Hải vừa dứt lời, lại có người tiếp lời: "Ngài Tần nói đúng, duyên phận không thể cưỡng ép, nên tới tất nhiên sẽ tới. Mà bây giờ, duyên phận của ngài Tần lại tới rồi!"

Tần Quan Hải nhìn theo tiếng nói, phát hiện người tiếp lời chính là một thanh niên trẻ tuổi, đẹp trai xa lạ, không khỏi hỏi: "Anh bạn, cậu là ai? Cậu quen tôi sao?"

"Tôi là Giang Phong của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc!"

Giang Phong cười tủm tỉm nói: "Tôi đương nhiên biết ngài Tần. Lần này, tôi qua là đặc biệt đưa vợ tới cho ngài, không biết ngài Tần có muốn không?"

Nghe được mấy chữ 'Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc' này, Tần Quan Hải đã hiểu rõ ý định của đối phương, không khỏi mỉm cười nói: "Vợ thì tôi đương nhiên cần rồi. Ông mai Giang cứ ngồi xuống từ từ nói!"

Người bạn thân thiết của Tần Quan Hải cầm cốc chuẩn bị rót rượu cho Giang Phong. Giang Phong vừa ngồi xuống đã vội vàng từ chối nói: "Cảm ơn lòng tốt của ngài, lát nữa tôi còn phải lái xe, không uống được rượu!"

Người bạn thân thiết nghe vậy thì dừng rót rượu, sau đó im lặng không lên tiếng, ngồi ở đó nghe hai người nói chuyện.

Giang Phong không định vòng vo, ngồi xuống là nói ngay vào điểm chính: "Ngài Tần, là thế này. Hôm nay, văn phòng môi giới hôn nhân của tôi nhận được một khách nữ đặc biệt xuất sắc, tôi cảm giác đặc biệt xứng đôi với ngài, cho nên mới mạo muội đi tìm ngài nói chuyện."

Tần Quan Hải còn chưa từng xem mắt, lần đầu tiên gặp được người mai mối nên ít nhiều có chút tò mò, liền hỏi: "Không biết đối phương là người phụ nữ thế nào?"

Giang Phong giới thiệu sơ qua: "Cô ấy có hộ khẩu nông thôn, năm nay 29 tuổi, cao 1 mét 63, giá trị nhan sắc trên tầm trung, lương thiện, hiếu thảo, kiên cường, cần cù. Mấy năm trước, cô ấy thông qua sự cố gắng của mình, đã đặt cọc mua căn hộ ở khu Giang Nam trên tỉnh, không tới hai năm lại mua xe, độc thân từ nhỏ đến nay, thật sự là một cô gái đặc biệt ưu tú."

Nói đến đây, Giang Phong lấy điện thoại di động, tìm ra ảnh của Diệp Đồng, đưa cho Tần Quan Hải nói: "Đây là ảnh chụp của cô ấy. Ngài Tần xem thử có hài lòng không?"

Tần Quan Hải nhận qua điện thoại nhìn về phía cô gái trong ảnh, chỉ thấy cô gái kia trông quả thật không tệ, cho dù không phải là vẻ đẹp vừa nhìn đã chấn động, nhưng đặc biệt bắt mắt, thậm chí có cảm giác càng nhìn càng đẹp.

Mà từ giới thiệu của Giang Phong, anh ta cũng cảm thấy cô gái này quả thật đặc biệt xuất sắc.

Chẳng qua, Tần Quan Hải hơi lo lắng hỏi: "Ông mai Giang, nếu cậu biết tôi, chắc hẳn cũng biết tôi làm công việc gì chứ? Không biết cô gái mà cậu nói có thể tiếp nhận công việc này của tôi không?"

Giang Phong khẽ nói mỉm cười nói: "Ngài Tần cứ yên tâm đi, còn không phải là làm pháp y sao? Cô ấy tuyệt đối có khả năng tiếp nhận, bởi vì cô ấy là một 'chuyên gia khâm liệm', còn bị kỳ thị hơn pháp y các ngài. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cô gái rõ ràng xuất sắc trên các phương diện, nhưng cho tới bây giờ vẫn không tìm được bạn trai!"

Anh bạn thân của Tần Quan Hải: "..."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 196: Pháp Y Xứng Với Chuyên Gia Khâm Liệm (2)



Tần Quan Hải nghe vậy, trong mắt đột nhiên sáng lên. Chuyên gia khâm liệm đối với người khác có lẽ là một nghề nghiệp tương đối xui xẻo, nhưng đối với pháp y quanh năm tiếp xúc với t.h.i t.h.ể như anh ta, đây quả thực là nửa cùng ngành!

"Ông mai Giang, bây giờ tôi tin tưởng cậu vội tới đưa vợ cho tôi rồi. Tôi quả thật cảm thấy rất hứng thú với cô gái này, không biết bao giờ có thể thu xếp gặp mặt?"

Giang Phong nói: "Tôi còn phải trao đổi với nhà gái về chuyện này mới được. Bây giờ tôi chụp ảnh ngài Tần, sau đó ngài nói lại thông tin cá nhân cho tôi. Sau khi về, tôi trao đổi với nhà gái bên kia xong, sẽ thu xếp cho các người gặp mặt."

Tần Quan Hải nhìn môi trường xung quanh, hơi khó xử nói: "Ông mai Giang, chụp ảnh ở đây có thích hợp sao?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Ngài Tần, chuyện này không cần lo. Chẳng qua nếu ngài có tấm ảnh nào thấy thỏa mãn, cũng có thể gửi cho tôi, nhưng yêu cầu phải là ảnh thật không sử dụng chế độ chỉnh sửa, hơn nữa tốt nhất là gần đây."

Tần Quan Hải vội vàng lấy điện thoại di động ra nói: "Đúng lúc mấy ngày trước tôi có chụp một tấm ảnh chụp công tác, vậy tôi sẽ gửi cho cậu!"

Giang Phong đương nhiên không sao hết. Tiếp theo, hai người thêm WeChat và trao đổi số điện thoại liên lạc, Tần Quan Hải gửi ảnh của anh ta tới, lại nói sơ qua về thông tin các nhân của mình.

Đến lúc này, Giang Phong đạt được mục đích, lại đứng dậy mỉm cười nói: "Ngài Tần, vậy các người chậm rãi uống đi, tôi về trước đây. Sau khi về trao đổi xong, tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài!"

Tần Quan Hải đứng dậy tiễn nói: "Được, vậy làm phiền ông mai Giang!"

"Ngài Tần không cần khách sáo, tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

...

Sau khi rời khỏi quán bar giải trí, nhìn đã quá mười giờ tối, Giang Phong không vội vàng liên hệ với khách nữ Diệp Đồng này. Dù sao không phải là chuyện gì gấp, gọi điện thoại cho người ta muộn thế này là bất lịch sự.

Trở lại phòng trọ, ba người phụ nữ đã về trước, chỉ còn lại anh cả vẫn chưa về.

Trước mắt, bởi vì văn phòng môi giới hôn nhân vừa mới khai trương, vấn đề chỗ ở cho nhân viên còn chưa giải quyết xong, cho nên Giang Phong bảo hai người bạn học cũ đi thẳng đến chỗ phòng trọ của ba anh em ở cùng.

Dù sao phòng trọ có ba phòng ngủ một phòng khách, Giang Phong và anh cả ở một phòng, chị ở một mình một phòng, hai người bạn học cũ ở một phòng, cũng có thể miễn cưỡng ở được.

Lúc Giang Phong trở lại, thấy ba người phụ nữ đang hứng thú bừng bừng giao lưu về buổi tới nhà thăm hỏi tối nay. Từ vẻ hưng phấn trên mặt các cô là có thể thấy được tối nay thăm hỏi tương đối thuận lợi.

Thấy Giang Phong trở về, ba người phụ nữ kéo hắn cùng giao lưu.

Nói là giao lưu, thật ra lại muốn Giang Phong đánh giá về biểu hiện của bọn họ.

Giang Phong đương nhiên hy vọng kỹ năng làm mối của các cô càng mạnh càng tốt, lại nghiêm túc lắng nghe các cô kể, sau đó biểu dương chỗ các cô làm tốt, cũng từ trong đó chỉ ra một số điểm thiếu sót.

Chẳng bao lâu, anh cả trở về, cũng gia nhập vào đội ngũ giao lưu.

Năm người vẫn nói đến khoảng mười một giờ, mới lần lượt rửa mặt ngủ.

...

Ngày hôm sau.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Lam Chí Huy chính thức đi làm!

Giang Phong đại biểu văn phòng môi giới hôn nhân biểu thị hoan nghênh anh ta, sau đó bảo anh cả nói rõ ràng về vị trí và công tác trách nhiệm cho anh ta.

Chờ khách tới cửa, thấy người đón bọn họ là Lam Chí Huy, ai nấy đều chân thành chúc phúc và đưa ra chút quan tâm nhỏ bé tới anh ta. Mấy ngày này, khách đến nhà cơ bản đều do Weibo thu hút, đương nhiên đều hiểu rõ chuyện của Lam Chí Huy.

Có Lam Chí Huy làm ở đây, một điểm trực quan nhất là khách hàng tin tưởng văn phòng môi giới hôn nhân ít nhất gấp đôi!

Lúc này, ba người Giang Tuyết, Đường An Quân, Liễu Y Y đều ra ngoài thăm hỏi khách hàng. Giang Phong cũng không nhàn rỗi, đi thẳng vào bên trong văn phòng, gọi điện thoại cho khách nữ Diệp Đồng này.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phong lại tự giới thiệu bản thân: "Cô Diệp, chào cô, tôi là Giang Phong của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc!"

Diệp Đồng sớm được mẹ tiêm mũi tiêm dự phòng, đương nhiên biết Giang Phong là ai, lập tức đáp: "Chào Giang đại sư!"

Giang Phong nói ngay vào điểm chính: "Cô Diệp, bên phía tôi đã xem xét được đối tượng thích hợp với cô, không biết bao giờ cô có thời gian rảnh, để tôi bố trí cho các người gặp mặt."

Diệp Đồng kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy đã xem xét xong à? Có tiện nói cho tôi biết đối phương là người thế nào không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đương nhiên là được rồi. Đối phương năm nay 32 tuổi, cao 1 mét 75, ở tỉnh thành cũng có nhà có xe, nghề nghiệp là của anh ta là làm pháp y, tính là cùng nửa ngành với cô, dáng người chín chắn chững chạc, là một người đàn ông đặc biệt ưu tú."

Nghe được nghề nghiệp của đối phương, tinh thần Diệp Đồng lập tức phấn chấn.

Cố Diệp Phi

Xem ra văn phòng môi giới hôn nhân này thật sự không phải tùy tiện tìm một người lừa cô, mà hoàn toàn nghiêm túc tìm kiếm. Không nói gì khác, ít nhất thật sự để tâm về phương diện nghề nghiệp này!

Nếu đối phương làm nghề khác, Diệp Đồng còn có thể lo lắng đối phương có ý kiến về nghề nghiệp của cô, nhưng nếu đối phương là pháp y, vậy chẳng ai nói được ai.

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tôi sẽ rảnh sau sáu giờ chiều!"

"OK, vậy tôi sẽ nói chuyện với đối phương về thời gian và địa điểm gặp mặt, sau đó sẽ báo lại với cô, được không?"

"Được!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 197: Nữ Đại Gia Nghiệm Hàng



xx Seafood Mall.

Thái Quyên gọi điện thoại đặt một bàn tiệc hải sản đặc biệt phong phú, sau đó tới Seafood Mall sớm hơn giờ hẹn hai mươi phút.

Ba phút sau, Giang Phong và Cung Trường Hà cũng đến!

Hai bên gặp mặt, Giang Phong nói vài câu khách sáo, lại giới thiệu với nhau: "Ngài Cung, đây chính là giám đốc Thái mà tôi đã từng nói với anh. Giám đốc Thái, đây chính là ngài Cung Trường Hà, các người làm quen với nhau đi!"

Thái Quyên giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo ra, cười tủm tỉm nói: "Chào ngài, ngài Cung!"

Trong lúc nói chuyện, cô đồng thời cũng âm thầm quan sát người thanh niên đẹp trai trước mắt này, ngoại hình không khác trong ảnh là mấy, thật sự phù hợp với quan niệm thẩm mỹ của cô.

Dáng người cũng rất tốt, không mập không ốm, ánh mắt cô lơ đãng lướt qua vị trí nào đó của anh ta, phát hiện nơi nào căng phồng, làm nhịp tim cô đột nhiên tăng tốc.

Cung Trường Hà bắt tay cô: "Chào cô, giám đốc Thái!"

Anh ta cũng đồng thời âm thầm quan sát đối phương, người này quả thật giống như Giang đại sư nói, dáng vẻ và ngoại hình đều tạm được, cho dù kém hơn ba người bạn gái của anh ta trước đây, nhưng vẫn khiến anh ta cảm thấy rất vui mừng!

Dù sao, mục đích anh ta xem mắt lần này chỉ có một, đó chính là tìm một nữ đại gia.

Anh ta đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý, chỉ cần đối phương thỏa mãn điều kiện nữ đại gia, cho dù là mập lùn già xấu, anh ta đều có thể tiếp nhận!

Nhưng giám đốc Thái trước mắt này không chỉ không mập lùn già xấu, thậm chí còn có có phần xinh đẹp, điều này thật sự làm anh ta cực kỳ mừng rỡ!

Sau khi hai người bắt tay chào hỏi, Thái Quyên lại dặn dò nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.

Trong lúc chờ đợi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, Thái Quyên nói chuyện với Cung Trường Hà về quê quán của anh ta.

"Các anh ở thành phố C của tỉnh Quế có phong cảnh thiên nhiên đúng là độc đáo. Tôi trước sau tới chơi năm sáu lần, thích nhất chính là ngồi thuyền dạo chơi trên dòng sông Ly vào ban đêm, phong cảnh thật sự đẹp như tranh vẽ." Thái Quyên không ngừng khen ngợi.

Cung Trường Hà mỉm cười nói: "Làm người địa phương, có lẽ từ nhỏ nhìn quen rồi, ngược lại không có cảm giác quá lớn."

"Trước đây, không phải trên mạng vẫn thịnh hành một câu nói như vậy!"

Giang Phong nói xen vào: "Du lịch chính là đi từ chỗ mình chán tới xem chỗ người ta chán."

Thái Quyên mỉm cười nói: "Nói thì nói như vậy, nhưng nếu từ nhỏ đã ở chỗ có phong cảnh tuyệt đẹp như vậy, khi ngắm nhìn phong cảnh chỗ khác, chắc hẳn cũng rất khó cảm thấy đẹp!"

Cung Trường Hà nói: "Nếu là phong cảnh cùng loại, quả thật rất khó có hứng thú nổi. Chẳng qua nước ta đất rộng của nhiều, phong cảnh kỳ lạ nhiều tới mức đếm không xuể, ngược lại cũng không sợ không có phong cảnh để xem!"

Trong khi nói chuyện, nhân viên phục vụ đã lần lượt mang thức ăn lên.

Tiếp theo, ba người vừa ăn vừa nói chuyện.

Chủ yếu là Thái Quyên và Cung Trường Hà nói chuyện, Giang Phong chỉ thỉnh thoảng xen vào một câu mà thôi.

Giang Phong lặng lẽ lấp đầy bụng, nhìn hai người nói chuyện sôi nổi, lại thức thời chào tạm biệt: "Giám đốc Thái, ngài Cung, hai người từ từ ăn, văn phòng hôn nhân của tôi còn có việc gấp phải xử lý, tôi đi trước đây!"

Giám đốc Thái nói: "Được, Giang đại sư, có chuyện gì tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài."

Cố Diệp Phi

Cung Trường Hà cũng khách sáo vài câu.

Chờ sau khi Giang Phong rời đi, cả phòng Vip chỉ còn lại hai người.

Thái Quyên nhìn cả người Cung Trường Hà phát ra sự nam tính, trong lòng có chút khô nóng nói: "Ngài Cung, rượu ở đây uống không đủ tận hứng, trong nhà tôi còn cất không ít rượu ngon, bằng không anh đi cùng tôi về uống cho tận hứng?"

Cung Trường Hà cũng đâu phải người mới chưa hiểu gì, nghe nhạc hiệu đoán chương trình, trả lời lấp lửng: "Được, đúng lúc tôi còn chưa từng uống rượu cao cấp như vậy đấy!"

Vì vậy, trong lòng hai người hiểu nhưng không nói ra, thanh toán tiền xong, lại lao thẳng đến một khu chung cư cao cấp nào đó.

...

Sau khi từ Seafood Mall trở lại văn phòng môi giới hôn nhân, Giang Phong lại bắt đầu một đợt tài liệu xét duyệt mới.

Khách qua hôm nay không chỉ là người trong tỉnh thành, còn bắt đầu lần lượt có khách ở chỗ khác, thậm chí tỉnh khác tìm tới.

Chờ xét duyệt xong một tập tài liệu thật dày, Giang Phong lấy ra mười ba tập tài liệu không phù hợp yêu cầu, sau đó lần lượt đọc tên nói: "Thật ngại quá, tài liệu của các người không quá phù hợp với yêu cầu xem mắt của văn phòng hôn nhân của chúng ta."

Mấy người trong đó hiểu rõ về thông tin mình điền, nghe được Giang Phong nói vậy, cũng thức thời xoay người rời đi.

Trong mấy người còn lại, một người phụ nữ trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi nhíu mày nói: "Cậu nhóc, cậu nói vậy là sao? Lẽ nào văn phòng môi giới hôn nhân của các cậu còn có yêu cầu đặc biệt nào đó đối với đối người tìm bạn trăm năm à?"

Giang Phong bình tĩnh đáp lại: "Văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi không có yêu cầu đặc biệt gì với đối tượng tìm bạn trăm năm, chỉ cần không phải là người phạm tội hoặc có tính cách thiếu sót, đều có thể trở thành khách hàng của văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi."

Người phụ nữ trung niên nói: "Con gái của tôi không phải người phạm tội, tính cách cũng không có gì thiếu sót, sao con bé không phù hợp với yêu cầu xem mắt của văn phòng hôn nhân các người chứ?"

Giang Phong hỏi: "Dì, con gái dì tên là gì?"

Người phụ nữ trung niên báo ra một cái tên.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 198: Nữ Đại Gia Nghiệm Hàng



Giang Phong rút một tập tài liệu trong đó ra, nói: "Dì, con gái dì vốn phù hợp với yêu cầu xem mắt của văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi, nhưng khi dì điền thông tin đã không để ý tới yêu cầu của văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi, không điền thông tin thật.

Cho nên thật đáng tiếc, văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi không có cách nào tìm bạn trăm năm cho con gái dì."

Người phụ nữ trung niên kích động quát to: "Không thể nào, tất cả những gì tôi điền đều là thật, không hề giải. Nhân phẩm của thằng nhóc cậu rất có vấn đề, sao có thể đổ oan cho người khác chứ?"

Trong lúc người phụ nữ trung niên đứng ra lúc nói chuyện, ánh mắt mọi người trong văn phòng môi giới hôn nhân đều tập trung qua. Lúc này, nhìn dáng vẻ bà ta kích động như vậy, không ít khách cảm thấy bà ta hẳn không nói dối, bằng không kỹ năng diễn này không đi làm diễn viên thì đáng tiếc!

Bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt của Giang Phong còn tốt hơn phần lớn khách hàng đang ngồi đây. Hắn cũng nhìn ra người phụ nữ trung niên này quả thật không hề chột dạ, rất rõ ràng bà ta cho rằng thông tin mình điền đều là thật.

Nhưng Giang Phong càng tin tưởng vào bàn tay vàng của mình hơn.

Cho nên, Giang Phong vừa nghĩ đã biết vấn đề nằm ở chỗ nào, không khỏi an ủi: "Dì, dì tạm thời đừng kích động, nếu dì xác nhận tất cả thông tin mình điền đều là sự thật, vậy tôi có lý do để tin tưởng vấn đề nằm ở trên người con gái dì."

Người phụ nữ trung niên nhíu mày, rất không vui nói: "Con gái của tôi có vấn đề gì chứ? Thằng nhóc cậu, tôi đứng đây nói rõ, nếu hôm nay cậu không cho tôi một lời giải thích thỏa mãn, cũng đừng trách tôi làm ầm ĩ ở văn phòng môi giới hôn nhân của cậu!"

Nghe vậy, Giang Phi và Lam Chí Huy đều lặng lẽ đứng ở bên cạnh Giang Phong.

Mà các khách hàng có mặt đều xì xào bàn tán, xem chuyện này phát triển, bây giờ rốt cuộc ai đúng ai sai, bọn họ cũng không biết, đương nhiên sẽ không dễ dàng lên tiếng nói giúp bên nào.

Giang Phong thấy thế thì nói trắng ra: "Dì, nếu thế tôi đành nói rõ cho dì vậy. Tôi tinh thông tướng học, từ gương mặt của con gái dì, tôi có thể thấy được cô ta đã từng sinh con, nhưng trong tài liệu dì điền lại không có khoản này, vậy chỉ có một khả năng, ngay cả dì cũng không biết chuyện con gái dì đã sinh con!"

Người phụ nữ trung niên nghe vậy liền biến sắc, tức giận nói: "Thằng nhóc, cậu nói chuyện phải chịu trách nhiệm, con gái của tôi làm sao có thể từng sinh con chứ? Nếu con bé sinh con, tôi làm mẹ làm sao có thể không biết được? Cậu mới bao nhiêu tuổi, lại dám nói mình tinh thông tướng học?"

Mấy người khách nghe đến đó, cũng không nhịn được lên tiếng.

"Dì này nói rất có đạo lý, không có lý nào con gái sinh con, người làm mẹ cũng không biết à?"

"Vậy phải xem là tình huống gì, nếu con gái quang minh chính đại sinh con, vậy người làm mẹ chắc chắn sẽ biết, nhưng nếu con gái lén sinh con, giấu ba mẹ cũng là chuyện rất bình thường, gần nhà tôi cũng có trường hợp như vậy."

"Tôi nghe nói Giang đại sư tinh thông tướng học, đặc biệt am hiểu suy đoán nhân duyên, điều này không liên quan tới tuổi lớn hay nhỏ."

"..."

Giang Phong không tức giận, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Dì, tôi nói chuyện đều có trách nhiệm, trước khi dì chỉ trích tôi, tôi đề nghị dì hãy gọi điện thoại cố gắng hỏi thăm con gái của dì trước. Nếu tôi nhìn sai, vậy tôi sẽ lập tức nhận lỗi với dì, nếu tôi nhìn đúng..."

Giang Phong không nói gì nữa.

Người phụ nữ trung niên nhìn dáng vẻ Giang Phong đầy tự tin, cho dù trong lòng cảm thấy con gái không có khả năng giấu bà trong chuyện này, nhưng vẫn lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho con gái kiểm tra.

Giang Phong thấy thế nhắc nhở: "Dì, nếu con gái dì không thừa nhận, dì thể nhắc với cô ta về một ngày, chính là ngày 23 tháng 7 năm kia, đứa trẻ là một bé gái."

Người phụ nữ trung niên im lặng không lên tiếng, đi sang bên cạnh bấm số gọi điện thoại cho con gái.

Điện thoại vừa được kết nối, người phụ nữ trung niên lại dùng tiếng địa phương nói chuyện. Về phần nói gì, không ai có mặt ở đó hiểu được.

Chẳng qua, nhìn người phụ nữ trung niên càng nói càng kích động, thậm chí bắt đầu tức giận mắng lớn, trong lòng mọi người đã phần nào hiểu rõ, hơn phân nửa là Giang đại sư nhìn đúng rồi!

Quả nhiên, đại khái mấy phút sau, người phụ nữ trung niên cúp điện thoại và đi tới trước mặt Giang Phong, cung kính thành khẩn xin lỗi: "Giang đại sư, xin lỗi, tôi không nên nghi ngờ trình độ tướng học của ngài. Ở trên phương diện này, ngài quả thật phải được gọi là đại sư, không biết ngài có thể đoán mệnh giúp tôi được không?"

Giang Phong nghe vậy mỉm cười nói: "Dì, tôi không đoán mệnh giúp người, hơn nữa tôi tinh thông tướng học là liên quan tới nhân duyên, đây cũng là nguyên nhân tôi mở văn phòng môi giới hôn nhân, tôi chỉ muốn làm hết năng lực của mình, tìm được đối tượng thích hợp nhất cho các vị khách, làm mọi người có thể sống cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn thôi."

Lời này vừa nói ra, lập tức có người dẫn đầu vỗ tay, sau đó tiếng vỗ tay như sấm vang lên ở trong văn phòng hôn nhân.

"Giang đại sư nói rất hay, có người như đại sư mai mối, như vậy hôn nhân muốn không hạnh phúc cũng khó!"

"Thảo nào ngay cả minh tinh lớn Tiêu Mẫn này cũng tới mời Giang đại sư mai mối. Trình độ tướng học của Giang đại sư thật sự không đơn giản đâu!"

"Đúng là được mở mang tầm mắt. Tôi còn chưa từng thấy qua đại sư lợi hại như thế chứ!"

"..."

Người phụ nữ trung niên lại hỏi: "Giang đại sư, vậy con gái của tôi còn có thể tìm bạn trăm năm trong văn phòng môi giới hôn nhân của ngài không?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong nghĩ ngợi, nói: "Bởi vì trước đó dì không biết tình hình, cho nên điền thông tin có sai lầm, nhưng điều này không phải là ý định ban đầu của dì, bởi vậy nếu con gái dì quả thật muốn tìm bạn trăm năm, vẫn có thể đến văn phòng môi giới hôn nhân của tôi."

Người phụ nữ trung niên cảm kích nói: "Cảm ơn Giang đại sư, tôi quay về sẽ bảo nó tự mình tới điền thông tin!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 199: Từ Lúc Tôi Đi Làm Tới Giờ, Anh Là Người Đầu Tiên Bắt Tay Tôi



5h30 chiều.

Cư xá nào đó ở khu Giang Nam.

Trong nhà vệ sinh, Diệp Đồng tắm sữa tắm ba lần, lặp đi lặp lại động tác xoa xà phòng lên toàn bộ cơ thể.

Công việc của một chuyên gia khâm liệm bao gồm 6 bước chủ yếu sau:

Một là tiêu độc cho thi thể, xử lý uế vật, đôi khi còn sẽ chữa trị cho t.h.i t.h.ể nếu cần thiết.

Hai là rửa sạch t.h.i t.h.ể (tịnh thân).

Ba là thay đổi quần áo sạch sẽ cho thi thể.

Bốn là sửa soạn lại dung mạo của thi thể, trang điểm cho t.h.i t.h.ể theo yêu cầu của người nhà.

Năm là làm công tác chống phân hủy cho thi thể.

Sáu là đặt t.h.i t.h.ể vào trong quan tài.

Đối với phần lớn chuyên gia khâm liệm thì bước đầu tiên là bước khó nhất của cả quá trình.

Bọn họ phải c** đ* của người c.h.ế.t ra, tiêu độc cho toàn bộ thi thể.

Mặc dù đã đeo khẩu trang, nhưng mà chuyên gia khâm liệm vẫn có thể ngửi được mùi hư thối của thi thể, hơn nữa loại mùi đó còn rất dễ lưu lại trên người bọn họ, rất lâu mới bay đi. Có người c.h.ế.t còn sẽ xảy ra tình trạng bài tiết, mà chuyên gia khâm liệm cũng phải dọn sạch sẽ.

Trong ngành này, việc phải chịu đựng mùi xác thối, dọn dẹp những thứ bị bài tiết ra có thể coi là một vấn đề khá dễ giải quyết.

Điều khiến cho người ta sợ hãi đó chính là những t.h.i t.h.ể m.á.u thịt be bét, bị thương nghiêm trọng trong những tai nạn xe cộ, những trường hợp ngoài ý muốn, lúc đó chuyên gia khâm liệm phải cố gắng hết sức để chữa trị.

Ví dụ như là sử dụng đất sét điêu khắc, silicon,... để khâu lại những bộ phận bị hư hại của thi thể, giúp t.h.i t.h.ể có thể hoàn chỉnh nhất có thể.

Mặc dù Diệp Đồng đã sớm quen với việc này rồi, nhưng mà mỗi khi tan ca về nhà, lúc tắm cô ít nhất cũng xoa xà phòng ba lần, cố gắng đánh bay mùi xác thối ra khỏi người mình.

Sau đó gội đầu, tắm hơn bốn mươi phút, Diệp Đồng mới đổi sang một bộ đồ cực kỳ xinh đẹp, dùng máy sấy sấy khô tóc, cột kiểu tóc đuôi ngựa đơn giản, trang điểm nhạt.

Cố Diệp Phi

Sau khi làm xong mọi thứ, Diệp Đồng tạm biệt mẹ, đi tới nhà hàng gặp mặt đối tượng ra mắt.

...

Trong lúc Diệp Đồng đang dùng sức xoa xà phòng lên người mình, thì Tần Quan Hải cũng lặp đi lặp lại động tác tẩy rửa cơ thể mình ở trong nhà.

Pháp y thực ra cũng chẳng tốt hơn chuyên gia khâm liệm chút nào, thậm chí còn thảm hơn chuyên gia khâm liệm.

99% t.h.i t.h.ể mà chuyên gia khâm liệm phải đối mặt là t.h.i t.h.ể mới, còn pháp y... chỉ có thể nói là nơi nào có thi thể, nơi đó có bóng dáng của bọn họ, việc giải phẫu một t.h.i t.h.ể đã c.h.ế.t mấy tháng là chuyện bình thường.

Có điều, tuy công việc của pháp y kinh khủng hơn chuyên gia khâm liệm, nhưng mà pháp y có được thân phận của một cảnh sát, biết được chân tướng, kiểm tra thi thể, truy tìm hung thủ, tạo cho người khác cảm giác mạnh mẽ hơn trong tâm lý.

Cho nên địa vị của cả hai hoàn toàn không giống nhau.

Đừng thấy trong hiện thực Tần Quan Hải không có được bao nhiêu người bạn mà lầm, vừa nhắc tới nghề nghiệp của mình, anh lập tức nhận được sự tôn trọng của mọi người.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tần Quan Hải mặc một bộ đồ mà mình cảm thấy khá đẹp, dùng máy sấy sấy tóc, phun keo xịt tóc, cảm thấy hài lòng mới đi ra ngoài.

...

7 giờ tối.

Nhà ăn XX, Tần Quan Hải và Diệp Đồng gặp nhau!

Bà mối Giang Phong không tới, hắn chỉ đưa phương phức liên lạc với nhau cho bọn họ, để bọn họ tự liên hệ với nhau.

Mặc dù Giang Phong không kỳ thị pháp y và chuyên gia khâm liệm, nhưng nếu phải ăn cơm chung với hai người bọn họ, trong lòng hắn sẽ cảm thấy không thoải mái cho lắm, có thể tránh được đương nhiên vẫn là nên tránh đi.

Thực ra Giang Phong hiểu rất rõ chuyện này là do tâm lý của mình, bình thường khi đi ăn đám cưới, đương nhiên là sẽ ăn trong trạng thái cực kỳ vui vẻ. Nhưng mà, khi đi ăn đám tang, mặc dù là cùng một người đầu bếp làm, thì lúc ăn cơm luôn sẽ cảm thấy có hơi không thoải mái.

Tần Quan Hải và Diệp Đồng đều đã thấy hình của đối phương, khi đi tới địa điểm hẹn, bọn họ rất nhanh đã nhận ra được nhau.

Tần Quan Hải chủ động đưa tay ra chào:

"Xin chào, tôi là Tần Quan Hải!"

Diệp Đồng yên lặng, ba giây sau mới phản ứng lại, có hơi không tự nhiên, bắt tay anh:

"Xin chào, tôi là Diệp Đồng!"

Sau khi bắt tay, Diệp Đồng nhịn không được mà cảm thán:

"Sau khi tôi làm công việc này, anh là người đầu tiên bắt tay với tôi."

Tần Quan Hải nghe thấy thế cũng thầm đồng cảm, pháp y bọn họ cũng như thế, cho nên anh an ủi đối phương, đồng thời cũng là an ủi mình:

"Chỉ cần quen với nó là được rồi, mọi người có hơi kiêng kị với việc này, đây là tập tục được truyền mấy ngàn năm rồi, không dễ gì thay đổi được."

Diệp Đồng gật đầu, nói:

"Đúng thế, mọi người đúng là có quá nhiều thành kiến đối với nghề nghiệp của chúng ta, nhưng mà pháp y như các anh đã là tốt lắm rồi, ít nhất thì cũng được người khác tôn kính!"

Tần Quan Hải đưa tay ra dấu mời, vừa đi vào nhà hàng vừa nói:

"Thực ra cũng không tốt hơn bao nhiêu, trong cuộc sống bình thường tôi cũng chẳng có được mấy người bạn, đúng là mọi người rất tôn kính pháp y chúng tôi, nhưng mà chuyện đó không liên quan gì tới chuyện bọn họ không thích nó cả."

Diệp Đồng khó lắm mới tìm được một người giống mình, cô vừa đi vào nhà hàng, vừa kể khổ:

"Dù sao thì các anh cũng tốt hơn chúng tôi nhiều, ít nhất thì khi pháp y các anh tham gia mấy buổi tiệc cưới, tiệc sinh nhật,... không có gì cần kiêng kỵ cả, còn tôi thì sau khi làm công việc này, chẳng còn tham gia bất kỳ tiệc cưới, sinh nhật nào nữa!"

Đây cũng là quy tắc ngầm trong nghề khâm liệm bọn họ!
 
Back
Top Bottom