Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 920: Không Ngờ Lại Là Một Mỹ Nhân



Chỉ trong vòng hai mươi phút, Diệp Sanh Ca đã bị biến thành một "mỹ nhân cung đình" hoàn chỉnh. Trước gương, cô thấy mình mặc bộ hán phục với tay áo rộng thướt tha, trên trán còn dán một miếng hoa điền.
Khi người quản lý quay lại dẫn cô đi, ánh mắt anh ta lập tức sáng lên khi nhìn thấy cô.
"Lúc nãy tôi chưa nhìn kỹ... Không ngờ lại là một mỹ nhân như vậy. Với sắc đẹp này, cô hoàn toàn có thể đóng vai Đát Kỷ đêm nay." Người quản lý xuýt xoa, "Yên tâm đi, tối nay là sân của thiếu gia Trình, cậu ta còn trẻ, đẹp trai, nên không thiệt cho cô đâu. Vì vậy, nhớ đừng có gây chuyện, nghe rõ chưa."
Diệp Sanh Ca cẩn thận gật đầu: "Vậy... khi khách đi rồi, tôi có thể về nhà không? Tôi có thể đưa hết tiền boa cho anh, chỉ cần đừng bắt tôi ở lại qua đêm..."
"Khách mà để mắt đến cô, thì tôi không giúp được đâu." Người quản lý hừ một tiếng, "Nhưng biết đâu cô còn cầu được nhiều hơn ấy chứ. Đã vào rồi, đừng có mà làm bộ làm tịch nữa."
Trong thời buổi này, chuyện ép buộc phụ nữ hầu hạ khách đã hiếm khi xảy ra, đa số người làm trong ngành đều tự nguyện, nên người quản lý không nghĩ rằng Diệp Sanh Ca bị bắt đến đây, mà chỉ cho rằng cô đang hối hận hoặc sợ hãi.
Diệp Sanh Ca mím chặt môi, nghĩ rằng nếu tình thế xấu đi, cô sẽ giả vờ mình bị nhiễm HIV. Những kẻ quyền quý thường rất cẩn thận với mạng sống của mình, dù biết cô có thể đang nói dối nhưng chắc chắn sẽ không dám mạo hiểm.
Cô không hiểu tại sao bọn họ lại bắt cô đến đây rồi bỏ mặc, nhưng điều đó lại là tin tốt. Nếu có thể trụ vững vài giờ, cô có thể thoát khỏi đây.

Cô không hiểu tại sao bọn họ lại bắt cô đến đây rồi bỏ mặc, nhưng điều đó lại là tin tốt. Nếu có thể trụ vững vài giờ, cô có thể thoát khỏi đây.
Kỷ Thời Đình lúc này chắc chắn đang rất lo lắng... Mong rằng anh không mất bình tĩnh mà làm điều gì liều lĩnh...
Diệp Sanh Ca nghĩ như vậy khi người quản lý dẫn cô đến một cánh cửa lớn. Anh ta đẩy cửa và dẫn cô vào bên trong.
Vừa bước vào, Diệp Sanh Ca lập tức quan sát cấu trúc bên trong và không khỏi ngạc nhiên.
Đây chính là căn phòng chủ đề "tửu trì nhục lâm" nổi tiếng sao?
Căn phòng rộng bằng một hồ bơi, giữa phòng có một bể nước lớn được chia thành nhiều khu vực nhỏ. Một bên là các loại rượu ngon, những món ăn tinh tế từ khắp nơi trên thế giới được đặt trên những chiếc thuyền nhỏ trôi nổi trên mặt nước. Bên còn lại là bể tắm nước nóng, có thể tưởng tượng ra đây là một nơi vô cùng xa hoa để tận hưởng.
Lúc này, hơn chục người đàn ông trẻ tuổi đang ngâm mình trong bể tắm, bên cạnh là những mỹ nhân mặc trang phục cung đình quỳ gối, đùa cợt với họ, hoặc xoa bóp, hoặc phục vụ rượu và đồ ăn. Một số mỹ nhân mặc bikini ngâm mình trong bể cùng những người đàn ông, liên tục đút trái cây cho họ, tiếng cười nói vang lên không ngớt.
Diệp Sanh Ca cảm thấy tim mình trĩu nặng. Cô từng nghĩ rằng việc tiếp khách sẽ diễn ra trong một phòng riêng tối tăm, có lẽ cô còn có cơ hội giữ mình không quá nổi bật. Nhưng trong tình cảnh này, cô khó có thể tránh khỏi việc bị lợi dụng.
Cô mím chặt môi, cố gắng giữ bình tĩnh. Dù thế nào đi nữa, ở đây chờ họ kết thúc là lựa chọn duy nhất của cô vào lúc này.
"Thiếu gia Trình, đây là Mỹ Mỹ, tôi đưa cô ấy đến rồi." Người quản lý cười khẩy, nói khi đến gần.
Diệp Sanh Ca chỉ có thể cúi thấp đầu.
Thiếu gia Trình liếc nhìn cô một cách lười biếng, rồi nở một nụ cười đầy hứng thú: "Ồ, cô này cũng được đấy. Lại đây rót rượu cho tôi."

Người quản lý liên tục ra hiệu cho cô, Diệp Sanh Ca chỉ có thể cầm lấy vạt váy đi đến.
Cố gắng giữ thái độ khiêm tốn, đừng gây chuyện, và nhất định phải an toàn vượt qua đêm nay.
Cô liên tục tự nhủ, rồi bước đến chỗ thiếu gia Trình.
Gã nhìn cô đầy hứng thú và nâng cốc lên trước mặt cô.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 921: "chị Dâu, Sao Chị Lại Ở Đây?"



Diệp Sanh Ca cúi đầu, cố gắng tránh ánh mắt của hắn, tay nắm lấy chai rượu bên cạnh. Bộ trang phục cung đình rộng thùng thình khiến cô phải dùng tay trái nắm chặt tay áo, sau đó cẩn thận rót rượu vào ly cho hắn.
Tay và cổ tay của cô vô tình lộ ra trước mắt Trình thiếu gia.
Một người đàn ông gần đó bỗng bật cười: “Đây có phải là ‘hồng tô thủ’ trong truyền thuyết không?”
“Cậu Trình đúng là có phúc, bên cạnh cậu lúc nào cũng có ba mỹ nhân, còn bên cậu Tiêu thiếu gia thì vẫn chưa có ai. Dù gì người ta cũng từ Dương Thành xa xôi đến đây, cậu không phải nên thể hiện một chút sao?”
“Cút đi. Tôi thấy cậu Tiêu một mình thoải mái lắm, hơn nữa bên cạnh cậu ấy lúc nào thiếu người đẹp đâu? Mấy cô bên tôi đây chắc đang muốn lao qua chỗ cậu ấy luôn kìa.” Trình thiếu gia cười mắng.
Nghe thấy hai chữ "Thiếu gia" và "Dương Thành," Diệp Sanh Ca gần như mất thăng bằng. Không lẽ đúng là người mà cô nghĩ sao?
Cô cố giữ bình tĩnh, đặt chai rượu xuống, khẽ nói: “Cậu Trình, mời cậu dùng rượu.”
“Không cười lấy một cái à?” Trình thiếu gia lười biếng nhìn cô, đưa tay trái lên, khẽ nâng cằm cô.
Diệp Sanh Ca theo phản xạ lùi lại.
Sắc mặt Trình thiếu gia lập tức tối sầm, cười lạnh: “Sao, tôi không được chạm vào cô à?”
Tim Diệp Sanh Ca thắt lại, còn chưa nghĩ ra cách giải thích thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên.

Tim Diệp Sanh Ca thắt lại, còn chưa nghĩ ra cách giải thích thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Cậu Trình, nhìn xem, cậu dọa cô ấy sợ đến trắng bệch cả mặt rồi.” Người đàn ông nhẹ nhàng đặt ly rượu lên cạnh bể, cười khẽ, “Tôi thấy cô ấy có nét quen quen, hình như giống người yêu đầu của tôi. Hay là để cô ấy sang đây trò chuyện với tôi một chút nhỉ?”
Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, hóa ra đúng là hắn thật!
“Haha, người yêu đầu à, cậu Tiêu vẫn còn nhớ cô ấy trông thế nào sao?” Một nhóm người cười phá lên.
“Tôi chỉ nhớ người yêu đầu của mình là phụ nữ.”
Cả nhóm lại phá lên cười, ồn ào.
Trình thiếu gia cũng không muốn gây khó dễ với Tiêu Duệ Lãng, bèn liếc Diệp Sanh Ca một cái đầy khó chịu: “Còn không mau sang bên kia mà hầu cậu Tiêu, đừng để cậu ấy mất vui, nếu không sẽ biết tay.”
Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, buộc phải cẩn thận bước sang phía bên kia.
Cô không biết gặp Tiêu Duệ Lãng trong tình huống này là may hay rủi. Nếu rơi vào tay anh ta, ít nhất cô có thể an toàn về tính mạng, và Kỷ Thời Đình có lẽ sẽ dễ dàng giải cứu cô hơn. Nhưng Tiêu Duệ Lãng là người khó đoán, tâm trạng thất thường, ai mà biết được anh ta sẽ có ý định gì.
Trong đầu Diệp Sanh Ca còn đang rối bời với những suy nghĩ, thì cô đã bước đến chỗ Tiêu Duệ Lãng. Cô cúi người ngồi xuống cạnh bể nước, giống như những cô gái khác trong bộ trang phục cung đình. Mắt cô không dám ngước lên, và hình ảnh người đàn ông đang ngâm mình trong bể nước hiện ra trước mắt. Nhưng khác với những người khác, hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng. Dù chiếc áo đã ướt sũng, nhưng ít nhất không có vẻ phóng túng như những người khác.
Từ đầu đến cuối, Diệp Sanh Ca không dám ngước mắt lên nhìn Tiêu Duệ Lãng. Cô vẫn giữ một chút hy vọng rằng anh ta chỉ thấy cô giống với Diệp Sanh Ca, và sẽ không nhận ra cô.

Nhưng tiếng cười khẽ của anh ta ngay sau đó đã phá tan ảo tưởng của cô.
Anh ta cười, đưa tay từ trong bể ra, khoác lên vai cô, ghé sát vào tai cô nói bằng giọng đủ chỉ hai người nghe: “Chị dâu, sao chị lại ở đây? Chẳng lẽ chị đến đây để trải nghiệm cuộc sống à?”
Tiếng cười đùa trêu chọc của anh ta phả lên mặt Diệp Sanh Ca, khiến cô siết chặt nắm tay, không dám phản kháng.
Cô làm như không nghe thấy gì, lấy chai rượu Louis XIII bên cạnh.
“Cậu Tiêu, tôi rót rượu cho cậu nhé.” Cô nói, rồi cuối cùng ngước mắt lên nhìn anh ta.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 922: Anh Muốn Cưới Tôi Sao?



Khi đã bị nhận ra, Diệp Sanh Ca biết việc phủ nhận chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Có lẽ ngay từ khi cô mở miệng nói, Tiêu Duệ Lãng đã xác định được thân phận của cô, nên mới đòi người từ tay Trình thiếu gia.
"Ừm... Lần đầu tiên tôi thấy cô ăn mặc như thế này, thú vị thật." Tiêu Duệ Lãng cười khẽ, nắm lấy tay cô đang cầm ly rượu, "Cô có đi khách không? Tôi chắc chắn sẽ gọi tên cô."
Diệp Sanh Ca giận dữ hất tay anh ra.
Cô không tin gã này không nhìn ra cô đã bị bắt đến đây!
"Tổng giám đốc Tiêu, tôi đang gặp chút rắc rối." Cô hạ giọng, thử đàm phán với anh, "Nếu anh giúp tôi lần này, sau này sẽ có lợi cho anh."
"Lợi ích gì?" Anh li3m môi một cách hứng thú, "Cô muốn cưới tôi sao?"
"Cứ mơ đi." Diệp Sanh Ca nghiến răng nói.
"Chậc... Những lợi ích khác thì tôi không hứng thú." Tiêu Duệ Lãng cười khẩy.
"Anh không quan tâm đ ến thị phần sao?" Diệp Sanh Ca cắn răng, "Tập đoàn t.s đang triển khai thị trường ở năm thành phố phía Nam. Nếu anh giúp tôi lần này, năm thành phố đó sẽ thuộc về Tiêu thị. Tôi đảm bảo không cạnh tranh với anh."
“Lời đề nghị này cũng hấp dẫn đấy.” Tiêu Duệ Lãng nhìn cô chăm chú, tay phải không ngừng đụng chạm đến chân cô, "Nhưng vẫn chưa đủ, tôi vẫn muốn ngủ với cô hơn."
Diệp Sanh Ca giận dữ giữ chặt lấy cổ tay anh: "Đừng có mà s* s**ng lung tung! Tiêu Duệ Lãng, anh lại điên cái gì đây?"

Diệp Sanh Ca giận dữ giữ chặt lấy cổ tay anh: "Đừng có mà s* s**ng lung tung! Tiêu Duệ Lãng, anh lại điên cái gì đây?"
Mặc dù Tiêu Duệ Lãng là kiểu người thích làm những điều kỳ quặc, nhưng trước đây, anh ta chưa từng thể hiện sự h@m muốn đối với cô. Anh ta dường như không để ý đến giới tính, chỉ cần thú vị là được, không cần biết đối phương là nam hay nữ. Điều đó không có nghĩa là anh ta muốn lên giường với ai đó.
"Hôm nay cô trông thật đẹp." Tiêu Duệ Lãng không bận tâm, ánh mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, "Nhưng tôi không thích lớp phấn trên mặt cô."
"Tiêu Duệ Lãng, tôi thực sự cần anh giúp đỡ." Cô cắn môi, giọng điệu cầu xin, "Anh hãy suy nghĩ nghiêm túc về lời đề nghị của tôi, được không?"
Anh ta nhếch mép cười: "Tôi đã nói rồi, lát nữa tôi sẽ gọi tên cô, không ai có thể bắt nạt cô."
“Không, tôi muốn anh ngay bây giờ dẫn tôi rời khỏi đây.” Diệp Sanh Ca nhìn thẳng vào mắt anh, giọng nói cương quyết, “Nhanh nhất có thể, ngay lập tức!”
Đôi mắt Tiêu Duệ Lãng co lại, ánh lên vẻ suy tư.
"Lão Tiêu, cậu nói chuyện gì mà lâu thế?" Một người lên tiếng hỏi.
Tiêu Duệ Lãng ngay lập tức quay lại, cười nhàn nhạt: "Tôi đang kể lại chuyện tình yêu của chúng tôi hồi đó, nhưng hình như cô ấy không nhớ."
“Haha, Lão Tiêu, chẳng lẽ cậu nghĩ đây là mối tình đầu của cậu sao!” Trình thiếu gia cười lớn, "Người yêu đầu của cậu làm sao mà rơi vào nơi này được chứ!"
"Đúng thế, nên tôi muốn dẫn cô ấy đi, nhưng cô ấy không chịu." Tiêu Duệ Lãng thở dài.
Cả đám người lại cười phá lên.
Diệp Sanh Ca càng sốt ruột hơn. Gã này rốt cuộc đang định làm gì?

"Nghe nói Dương Thành bây giờ là địa bàn của cậu, đúng không, Lão Tiêu? Kỷ Thời Đình mất tích ba năm rồi, chắc là không quay về được nữa đâu." Sau khi cười, đám người bắt đầu trò chuyện, một người nhắc đến Kỷ Thời Đình.
"Hừ... Nghe đồn hiện tại tập đoàn t.s được một người phụ nữ điều hành." Một người khác tặc lưỡi, "Bố tôi từng làm việc với cô ta, nói rằng cô ta cũng khá là khó đối phó."
"Dù sao thì từ báo cáo tài chính, t.s vẫn giữ vững vị trí dẫn đầu." Khi bàn đến chuyện kinh doanh, đám công tử này lại trở nên rất nghiêm túc.
“Nghe nói có nhiều người để mắt đến cô ta, nhưng cô ta không để ai lọt vào mắt cả.”
“Ai mà cưới được cô ta, người đó sẽ phát tài. Điều đó có nghĩa là nắm trọn tập đoàn t.s trong tay rồi.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 923: Liên Quan Đến Kỷ Thời Đình Đúng Không



"Đúng vậy..." Tiêu Duệ Lãng cười đáp, đồng thời liếc nhìn Diệp Sanh Ca thật sâu.
Ánh mắt ấy khiến Diệp Sanh Ca lạnh cả người. Với tính cách ngông cuồng của Tiêu Duệ Lãng, không chừng anh ta sẽ công khai vạch trần thân phận của cô ngay trước mặt mọi người.
"Tiêu tổng, anh đã từng thử 'cưa' cô gái của T.S chưa?" Trình thiếu gia tò mò hỏi. "Nghe nói cô ấy trông cũng khá đấy, còn có tin đồn rằng trước đây cô ấy từng là diễn viên nữa."
"Không thể nào! Một diễn viên thì làm sao có khả năng đó. Kỷ Thời Đình cũng không ngu đến mức để lại tài sản cho một diễn viên chứ?" Có người phản đối.
"Tiêu tổng chắc chắn đã gặp cô ấy rồi, đúng không?"
Tiêu Duệ Lãng lại cười, ánh mắt lướt qua người Diệp Sanh Ca: "Đúng vậy, tôi đã gặp qua. Nói thật, vị tiểu thư 'Mỹ Mỹ' này có đôi phần giống với Diệp tổng."
Tim Diệp Sanh Ca thắt lại. Cô biết rằng Tiêu Duệ Lãng sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội trêu chọc mình.
"Haha, không thể nào. Tiêu tổng vừa mới nói 'Mỹ Mỹ' này giống tình đầu của anh, chẳng lẽ tình đầu của anh chính là Diệp Sanh Ca, sau đó lại đi lấy Kỷ Thời Đình?" Trình thiếu gia cười lớn.
Mọi người xung quanh cũng cười phụ họa, ai nấy đều coi lời Tiêu Duệ Lãng là một trò đùa, không ai nghiêm túc tin tưởng.
Quan trọng hơn, không ai nghĩ rằng người đang quỳ bên cạnh hồ bơi, đóng vai một người đẹp cung đình, lại chính là Diệp Sanh Ca mà họ đang nhắc đến.
Khi họ chuyển chủ đề, Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng Tiêu Duệ Lãng lại cười và thì thầm: "Nói cho tôi biết tại sao em lại ở đây, tôi sẽ xem xét giúp em."
Diệp Sanh Ca cắn chặt môi. Cô không thể nói rằng mục đích của kẻ bắt cóc là nhằm vào Kỷ Thời Đình, nhưng bất kỳ lý do nào khác cũng không hợp lý.
Cô đành phải nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi cũng không biết, khi tỉnh dậy, tôi đã bị quản lý kéo đi trang điểm."
Đó là sự thật.
Tiêu Duệ Lãng khẽ hừ một tiếng từ trong mũi, khóe miệng nhếch lên: "Chị đang giấu tôi điều gì đó."
"Không có." Diệp Sanh Ca cắn răng đáp lại.
"Để tôi đoán... có phải liên quan đến Kỷ Thời Đình không?" Mắt Tiêu Duệ Lãng lóe sáng.
Hàng mi của Diệp Sanh Ca khẽ run: "Không."
Nhưng Tiêu Duệ Lãng đã nhận ra sự bối rối trong khoảnh khắc ấy của cô. Anh ta cười nhẹ: "Xem ra thật sự có liên quan đến anh ta. Chị đã tìm ra nơi anh ta đang ở đúng không? Nói cho tôi biết, tôi sẽ ngay lập tức đưa chị ra khỏi đây."

Nhưng Tiêu Duệ Lãng đã nhận ra sự bối rối trong khoảnh khắc ấy của cô. Anh ta cười nhẹ: "Xem ra thật sự có liên quan đến anh ta. Chị đã tìm ra nơi anh ta đang ở đúng không? Nói cho tôi biết, tôi sẽ ngay lập tức đưa chị ra khỏi đây."
"Đúng, tôi đã tìm thấy anh ấy, nên tự mình đến đây tìm anh."
"Nói dối." Tiêu Duệ Lãng cười khẽ, "Chị vẫn chưa nói thật."
Diệp Sanh Ca cảm thấy sự căng thẳng càng gia tăng. Tiêu Duệ Lãng quá khó đối phó. Nếu anh ta biết Kỷ Thời Đình đã trở lại, chắc chắn anh gta sẽ gây chuyện. Cô không thể để mọi chuyện diễn ra như vậy.
Cô cũng không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa. Ở mỗi giây phút tiếp theo, nguy hiểm càng tăng cao. Kỷ Thời Đình chắc chắn đang tìm cách cứu cô, nhưng cô không muốn kéo anh vào nguy hiểm.
Đúng lúc đó, cánh cửa lớn dày nặng cách đó không xa lại được đẩy ra lần nữa.
Quản lý bước vào, cúi đầu lễ phép, rồi một người đàn ông cao lớn bước theo sau.
"Ồ, là đại thiếu gia nhà họ Hách." Trình thiếu gia trong hồ bơi ngồi thẳng dậy, "Anh ta bảo là không đến mà?"
Tiêu Duệ Lãng quay đầu lại nhìn, không khỏi nhướng mày.
Diệp Sanh Ca cũng nhìn về phía người mới đến.
Người đàn ông cao lớn, gương mặt góc cạnh rõ nét, không phải là tuấn tú, nhưng trông rất nam tính. Anh ta bước tới bên hồ, đôi mắt lạnh lùng lướt qua mọi người xung quanh. Khi ánh mắt của anh lướt qua Diệp Sanh Ca, không có chút dừng lại nào, ngay cả khi nhìn Tiêu Duệ Lãng cũng không có bất kỳ phản ứng gì, như thể không quen biết ai ở đó, chỉ khẽ chào bằng mắt với vài người thừa kế khác.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 924: Cô Đứng Đắn Lại Cho Tôi!



Cuối cùng ánh mắt của Tiêu Duệ Lãng dừng lại trên người Trình thiếu gia.
"Thật hiếm gặp." Trình thiếu gia cười thoải mái, rời khỏi bể tắm và nhận chiếc khăn tắm từ một mỹ nhân bên cạnh, cười nói: "Tôi cứ nghĩ anh không đến chứ."
"Chẳng có gì thú vị, nên qua đây uống ly rượu." Người đàn ông cười nhẹ, "Ngâm nước đủ rồi chứ? Tôi không muốn nhìn thấy một đám đàn ông c ởi trần gặp nhau."
"Đủ rồi đủ rồi, vừa hay chúng tôi cũng định đổi chỗ." Trình thiếu gia đáp, rồi quay qua hỏi Tiêu Duệ Lãng, "Còn anh Tiêu thì sao?"
"Chủ nhà bảo sao thì tôi theo vậy thôi." Tiêu Duệ Lãng cười lười biếng, nhìn về phía thiếu gia Hách, "Hách thiếu gia phải không? Lần đầu gặp, hân hạnh."
"Hóa ra là Tiêu tổng, hân hạnh." Hách thiếu gia cũng cười đáp lễ, không quá nhiệt tình nhưng cũng không lạnh nhạt.
"Quên chưa giới thiệu với mọi người." Trình thiếu gia cười hớn hở, "Chúng ta vừa chơi bài vừa nói chuyện, chơi xong là quen nhau ngay thôi."
Mọi người cùng đồng ý, sau đó rời khỏi bể, mỗi người đều ôm theo mỹ nhân đi về phía bàn đánh bài.
Tiêu Duệ Lãng cười nhìn Diệp Sanh Ca: "Đỡ tôi một chút."
Diệp Sanh Ca chẳng thèm quan tâm, nhặt lấy chiếc áo choàng tắm, chờ khi anh ta bước ra khỏi bể thì ném thẳng áo vào mặt anh ta.
Tiêu Duệ Lãng cũng chẳng giận, chỉ cười khẽ một tiếng.
Ngay lúc đó, Diệp Sanh Ca bất giác cảm thấy một ánh nhìn nóng bỏng đang dán chặt vào người mình.

Ngay lúc đó, Diệp Sanh Ca bất giác cảm thấy một ánh nhìn nóng bỏng đang dán chặt vào người mình.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, mới nhận ra chủ nhân của ánh nhìn đó chính là Hách thiếu gia không xa. Đôi mắt sâu thẳm, ánh mắt đen tối, quá quen thuộc đến mức khiến cô ngay lập tức liên tưởng đến một người... Chưa kể, dáng người anh ta cũng khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Tim Diệp Sanh Ca nhảy dựng, máu trong người đột nhiên sôi sục.
Nhưng rất nhanh, đối phương đã thu lại ánh nhìn, cười nói cùng Trình thiếu gia vừa tiến đến chào hỏi.
Diệp Sanh Ca gần như cho rằng mình đã nghĩ quá nhiều, có lẽ anh ta chỉ đơn giản là thấy cô thú vị. Nhưng ánh mắt đó... quen thuộc đến mức cô không thể không nuôi hy vọng.
"Đi thôi." Tiêu Duệ Lãng đã khoác xong áo choàng, tiện tay vòng tay qua eo cô.
Diệp Sanh Ca gạt mạnh cánh tay của Tiêu Duệ Lãng ra, hạ giọng nói: "Anh đứng đắn chút đi!"
"Lúc nãy cô chưa trả lời tôi." Anh ta cười nhẹ, "Tại sao cô lại xuất hiện ở đây? Cô biết được điều gì sao?"
"Nếu anh có thể đưa tôi ra khỏi đây ngay bây giờ, tôi sẽ nói cho anh biết." Diệp Sanh Ca đáp không cảm xúc.
Nếu Hách thiếu gia kia thật sự là Kỷ Thời Đình, Tiêu Duệ Lãng đưa cô đi trước, thì Kỷ Thời Đình có thể sẽ tới ngay sau đó để đưa cô ra khỏi tay Tiêu Duệ Lãng.
Kết quả như vậy tất nhiên là điều cô mong muốn.
Nhưng Tiêu Duệ Lãng không dễ bị lừa như thế, anh ta chỉ cười khẩy: "Cô nói vậy càng làm tôi tò mò chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo."
Diệp Sanh Ca thầm rủa trong lòng.
Gã này đúng là kẻ thích gây rối!

Có lẽ không thể trông cậy vào anh ta được. Cô chỉ còn có thể hy vọng vào Hách thiếu gia kia... Một phần cô mong rằng mình không nhầm, nhưng cũng không khỏi lo lắng cho sự an nguy của anh.
Khi tất cả đã ngồi vào chỗ trong phòng chơi bài, Trình thiếu gia bỗng lên tiếng: "Hách thiếu gia không có ai bên cạnh nhỉ? Ai qua đó đi cùng cậu ấy nhé, hoặc để tôi gọi thêm người của K lão tới."
Diệp Sanh Ca có chút nôn nóng muốn xung phong, nhưng lại lo nếu mình quá chủ động sẽ khiến Tiêu Duệ Lãng nghi ngờ.
Hách thiếu gia lại mỉm cười nói: "Trình thiếu gia, ở đây đã có nhiều mỹ nhân thế này rồi, không cần phiền thêm đâu. Nếu anh không ngại, tôi chọn một người tùy ý."
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 925: Làm Ơn Nhường Mỹ Nhân Bên Cạnh Anh Cho Tôi



Trình thiếu gia cười rộng lượng: "Chuyện đó còn phải xem người khác có đồng ý không. Nếu anh chọn mấy cô bên cạnh tôi thì tôi chẳng có ý kiến gì cả. Nhưng những người khác thì tôi không rõ."
"Hả?" Hách thiếu gia cười nhạt. "Cô gái bên cạnh Tiêu tổng trông có vẻ không tệ. Không biết Tiêu tổng có sẵn sàng nhường lại không?"
Nghe đến đây, trái tim Diệp Sanh Ca chợt nhảy lên. Cô càng chắc chắn về suy đoán của mình! Nhưng điều khó hiểu là làm sao anh có thể giả trang thành một người khác hoàn hảo như vậy, thậm chí cả giọng nói cũng thay đổi?
Sắc mặt Tiêu Duệ Lãng cũng khựng lại, anh ta nhướng mày đầy ngạc nhiên, rồi lắc đầu: "Không được."
"Hách thiếu gia à, những người khác ít nhất có hai người đẹp bên cạnh, còn Tiêu tổng chỉ có một người. Sao anh lại nhắm trúng cô ấy?" Trình thiếu gia cố gắng hòa giải, sau đó quay sang bảo hai cô gái bên cạnh mình: "Hai cô qua tiếp Hách thiếu gia đi."
"Tôi cảm kích lòng tốt của cậu Trình, nhưng hôm nay tôi thấy quá nhàm chán, chỉ thấy cô ấy vừa mắt thôi." Hách thiếu gia cười, rồi tiếp tục: "Hay thế này đi, tôi và Tiêu tổng đánh cược một ván. Nếu tôi thắng, mong anh nhường cô gái bên cạnh mình cho tôi. Còn nếu tôi thua, tôi sẽ tự tay rót rượu xin lỗi anh. Thế nào?"
Đám công tử nhà giàu ngay lập tức phấn khích khi nghe đến trò đánh cược. Họ reo hò hưởng ứng, không để Tiêu Duệ Lãng có cơ hội từ chối.
"Ý kiến hay đấy!"
"Chơi bài của Hách thiếu gia không tồi đâu, không biết Tiêu tổng thế nào?"

"Chơi bài của Hách thiếu gia không tồi đâu, không biết Tiêu tổng thế nào?"
"Tôi cũng thêm phần thưởng vào, nếu ai thắng, tôi sẽ nhường hai cô gái bên cạnh mình."
"Tôi cũng thế."
"Haha, các cậu thế này thì Tiêu tổng và Hách thiếu gia không dám thắng nữa đâu. Ai mà chịu nổi chứ!"
Dù Tiêu Duệ Lãng đến từ Dương Thành, đám công tử vẫn cảm thấy gần gũi với Hách thiếu gia hơn. Vì vậy, họ rất ủng hộ trận cược này, nhưng trên thực tế, điều này có phần hơi ép Tiêu Duệ Lãng.
Nhận ra điều đó, Trình thiếu gia cẩn trọng hỏi: "Tiêu tổng, anh thấy thế nào? Nếu không thích, chúng ta có thể bỏ qua."
Dù sao Tiêu Duệ Lãng cũng là khách mời, anh ta không muốn làm mất lòng.
Tiêu Duệ Lãng nhếch môi cười, liếc nhìn Hách thiếu gia đầy ẩn ý.
Hách thiếu gia chỉ mỉm cười thoải mái: "Tôi chỉ muốn nhân cơ hội này kết bạn với Tiêu tổng."
"Nếu tôi không muốn thì sao?" Tiêu Duệ Lãng cười lạnh.
"Tiêu tổng, tôi tin anh nhất định sẽ thắng." Diệp Sanh Ca bất ngờ cất lời, cười dịu dàng, thậm chí cố nén cảm giác khó chịu mà bám lấy cánh tay Tiêu Duệ Lãng. "Chẳng lẽ anh không muốn Hách thiếu gia tự tay rót rượu cho mình sao?"
Tiêu Duệ Lãng nheo mắt nhìn cô thật sâu.
Diệp Sanh Ca đáp lại bằng ánh mắt thách thức.
Cô phải tìm cách thúc đẩy ván cược này, để có cơ hội rời khỏi đây cùng Kỷ Thời Đình.
"Đúng vậy, người đẹp đã khích lệ rồi, Tiêu tổng không thể không nể mặt được." Đám người lại hò hét cổ vũ.
"Tiêu tổng, thế nào?" Hách thiếu gia cười nhạt.

Tiêu Duệ Lãng cười: "Được thôi. Nhưng tôi không hay cá cược. Nếu đã cược, thì phải lớn một chút. Nếu cậu thua, ngoài việc rót rượu xin lỗi, cậu còn phải đưa tôi mười tỷ. Sao hả?"
Câu nói của Tiêu Duệ Lãng khiến mọi người xung quanh sững sờ.
Trình thiếu gia nhíu mày: "Tiêu tổng, chỉ là chơi vui thôi, không cần phải cược lớn thế chứ?"
Mười tỷ, ngay cả với những công tử giàu có này, cũng không phải số tiền nhỏ. Đối với một số người trong nhóm, có khi phải dốc hết tài sản mới có được số tiền đó.
Thế nhưng Hách thiếu gia vẫn không đổi sắc mặt: "Nếu Tiêu tổng thua, ngoài việc nhường cô gái bên cạnh cho tôi, anh cũng phải đưa tôi mười tỷ, có đúng không?"
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 926: Không Vấn Đề, Tôi Theo



"Đương nhiên." Tiêu Duệ Lãng cười nhẹ, "Cậu dám theo không?"
"Không vấn đề gì, tôi theo." Hách thiếu gia đáp lại đầy tự tin, vẻ mặt không hề thay đổi.
Nụ cười của Tiêu Duệ Lãng càng đậm hơn: "Vậy tức là cậu có thể lấy ra mười tỷ? Tôi không ngờ nhà họ Hách lại có nguồn tài lực sâu như vậy."
Tiêu Duệ Lãng vừa nói xong, những người khác cũng lộ vẻ nghi ngờ. Với Tiêu Duệ Lãng, mười tỷ có thể là một khoản lớn, nhưng anh ta vẫn có thể xoay xở được, dù có đau lòng một chút. Tuy nhiên, với gia đình của Hách thiếu gia, mười tỷ không phải không thể lấy ra, nhưng chắc chắn sẽ phải cạn kiệt tài sản. Trước đây, Hách thiếu gia không phải là người dễ làm những chuyện bồng bột như vậy.
"Hách thiếu gia, cậu có muốn suy nghĩ lại không?" Trình thiếu gia cũng khuyên nhủ.
Những người khác cũng đồng loạt lên tiếng khuyên bảo Hách thiếu gia giữ bình tĩnh.
Nhưng Hách thiếu gia hoàn toàn phớt lờ mọi lời khuyên bảo: "Khó khăn lắm Tiêu tổng mới chịu bỏ mặt, sao tôi có thể chùn bước được?"
Tiêu Duệ Lãng bật cười khẽ: "Cậu khiến tôi ngạc nhiên thật đấy, Hách thiếu gia."
Lúc này, trong lòng Diệp Sanh Ca chợt dấy lên một nỗi lo lắng. Tiêu Duệ Lãng rõ ràng đang cố tình thử thách người đàn ông trước mặt. Anh ta bắt đầu nghi ngờ danh tính thật sự của Hách thiếu gia!
Nếu Hách thiếu gia thật sự là Kỷ Thời Đình, mười tỷ chỉ là con số nhỏ, không đáng để bận tâm, nhưng với một người thực sự là Hách thiếu gia, con số này sẽ là quá lớn để đặt cược.

Nếu Hách thiếu gia thật sự là Kỷ Thời Đình, mười tỷ chỉ là con số nhỏ, không đáng để bận tâm, nhưng với một người thực sự là Hách thiếu gia, con số này sẽ là quá lớn để đặt cược.
Hách thiếu gia vẫn giữ thái độ bình thản, nở một nụ cười nhẹ nhàng: "Tôi chỉ có niềm tin vào khả năng chơi bài của mình thôi. Tiêu tổng, bắt đầu đi. Chơi gì thì tùy anh quyết định."
Mọi người thấy Hách thiếu gia quyết tâm, không khuyên can thêm nữa mà bắt đầu háo hức chờ đợi trận đấu này.
"Vậy thì chơi Blackjack (hay còn gọi là 21 điểm) nhé." Tiêu Duệ Lãng cười nhạt, "Sao nào?"
"Không vấn đề gì." Hách thiếu gia nhướng mày, "Ai sẽ làm dealer phát bài đây?"
"Hay là..." Tiêu Duệ Lãng quay sang nhìn Diệp Sanh Ca, cười nói: "Để cô 'Mỹ Mỹ' này làm nhé."
Tim Diệp Sanh Ca đập nhanh hơn, cô lén nhìn người đàn ông đối diện, chạm phải ánh mắt sâu thẳm của anh. Lòng cô quyết định, gật đầu: "Được."
...
Hai phút sau, Tiêu Duệ Lãng và Hách thiếu gia đã ngồi vào hai đầu của bàn cược, xung quanh là những người háo hức đặt cược xem ai sẽ thắng.
Diệp Sanh Ca đứng ở vị trí của dealer, tay cầm một bộ bài. Cô bắt đầu giải thích quy tắc của trò chơi Blackjack, một trò chơi đơn giản: dealer sẽ phát mỗi người chơi một lá bài ngửa và một lá bài úp, tổng điểm không được vượt quá 21. Các lá bài từ 2 đến 10 được tính theo số điểm trên bài, J, Q, K tính là 10 điểm, và A có thể tính là 1 hoặc 11 điểm. Nếu tổng điểm đạt đúng 21, đó sẽ là người chiến thắng.
"Được rồi, tôi sẽ bắt đầu xào bài." Diệp Sanh Ca nhẹ nhàng nói, cảm nhận tim mình đập loạn nhịp.
"Mỹ Mỹ, em sẽ mang lại may mắn cho tôi chứ?" Tiêu Duệ Lãng cất tiếng nói, ánh mắt nhìn cô đầy đắc ý.
Diệp Sanh Ca cười gượng gạo: "Tất nhiên rồi."

Nhưng trong lòng, cô chỉ hy vọng may mắn sẽ đứng về phía người đàn ông đối diện mà cô nghi ngờ chính là Kỷ Thời Đình.
Giữa ánh mắt chăm chú của mọi người, cô không dám giao tiếp bằng ánh mắt với anh, nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh nhìn của anh luôn dõi theo mình.
Cố giữ bình tĩnh, Diệp Sanh Ca bắt đầu xào bài, nhưng động tác của cô có phần vụng về vì không quen chơi bài. Tuy vậy, không ai lên tiếng thúc giục.
Chẳng mấy chốc, cô đã xào xong bài, hít một hơi thật sâu: "Tôi sẽ bắt đầu chia bài."
Cả hai người chơi đều gật đầu đồng ý.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 927: Lật Bài



Diệp Sanh Ca hơi do dự một chút, rồi bước về phía Hách thiếu gia, rút ra một lá bài và nhẹ nhàng đặt trước mặt anh. Trong khoảnh khắc đó, cô nhanh chóng liếc nhìn anh, bắt gặp ánh mắt dịu dàng, đầy an ủi của người đàn ông, điều này khiến tâm trạng của cô đột nhiên bình tĩnh lại.
Cuối cùng, cô đã chắc chắn, người đàn ông này chính là Kỷ Thời Đình!
Sau đó, Diệp Sanh Ca tiến đến chỗ Tiêu Duệ Lãng và phát cho anh lá bài tẩy đầu tiên.
Tiêu Duệ Lãng cười khẽ: "Tiếp tục đi."
Lá bài thứ hai là bài ngửa. Diệp Sanh Ca không chút do dự, lật một lá bài lên và đặt trước mặt anh. Cô không ngờ đó lại là một lá “A”, khiến mọi người xung quanh phấn khích hẳn lên.
Diệp Sanh Ca suýt nữa nhảy dựng lên. Sao có thể là một lá A? Sao anh ta lại lấy được lá A chứ!
Tiêu Duệ Lãng cười to: "Quả nhiên, cô đã mang may mắn đến cho tôi."
Diệp Sanh Ca thầm nguyền rủa trong lòng, nhưng vẫn phải cố nở một nụ cười gượng gạo, sau đó tiếp tục quay sang Kỷ Thời Đình. Cô hít một hơi thật sâu, rút một lá bài và đặt nó trước mặt anh, từ từ lật lên.
Là lá 6!
Trái tim Diệp Sanh Ca như rơi xuống vực thẳm. Chỉ với hai lá bài ngửa, khoảng cách giữa Kỷ Thời Đình và Tiêu Duệ Lãng đã là 5 điểm. Cho dù lá bài tẩy của Tiêu Duệ Lãng là 2 hoặc 3, anh ta vẫn có 13 hoặc 14 điểm, trong khi Kỷ Thời Đình cần lá bài tẩy ít nhất phải là 8 điểm trở lên mới có thể thắng!

Trái tim Diệp Sanh Ca như rơi xuống vực thẳm. Chỉ với hai lá bài ngửa, khoảng cách giữa Kỷ Thời Đình và Tiêu Duệ Lãng đã là 5 điểm. Cho dù lá bài tẩy của Tiêu Duệ Lãng là 2 hoặc 3, anh ta vẫn có 13 hoặc 14 điểm, trong khi Kỷ Thời Đình cần lá bài tẩy ít nhất phải là 8 điểm trở lên mới có thể thắng!
Không chỉ Diệp Sanh Ca, mọi người xung quanh cũng đều nhận ra kết quả, ai nấy đều ngỡ ngàng hít một hơi. Hiện tại, khả năng thắng của Tiêu Duệ Lãng rõ ràng là lớn hơn rất nhiều.
Nhưng Kỷ Thời Đình vẫn điềm tĩnh. Anh mỉm cười nhẹ: "Để tôi lật bài trước."
Rồi anh lật lá bài tẩy của mình lên.
Là số 7!
Điều đó có nghĩa, tổng điểm của Kỷ Thời Đình chỉ là 13, trong khi Tiêu Duệ Lãng đã có 11 điểm. Chỉ cần lá bài tẩy của hắn là 2 trở lên, Tiêu Duệ Lãng sẽ thắng chắc!
Điều này quá… Diệp Sanh Ca suýt sụp đổ. Điều này có nghĩa cô không thể rời khỏi đây, Kỷ Thời Đình còn mất trắng 10 tỷ và phải tự tay rót rượu xin lỗi Tiêu Duệ Lãng.
Càng nghĩ Diệp Sanh Ca càng bực bội, nhưng vị trí hiện tại của cô đang ở phe Tiêu Duệ Lãng, vì vậy cô không thể để lộ bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào.
Những người khác thì không cần che giấu, họ đồng loạt hét lên kinh ngạc.
Nếu Hách thiếu gia thực sự thua 10 tỷ, thì sẽ rất thú vị.
Mặc dù họ có chút quan hệ với Hách thiếu gia, nhưng hầu hết chỉ là bạn bè qua đường. Nếu gia tộc Hách bị hủy hoại, họ cũng chẳng buồn tỏ ra thương hại.
Tiêu Duệ Lãng dựa lưng vào ghế, cười nhạt: "Thú vị đấy."
Trình thiếu gia, người chủ trì cuộc chơi hôm nay, không muốn để mọi chuyện trở nên quá xấu.
Anh nhíu mày: "Hách thiếu gia, hay anh xin lỗi Tiêu tổng, chúng ta dừng cược ở đây được không?"
"Không cần." Kỷ Thời Đình nhìn lá bài của mình mà vẫn giữ vẻ mặt bình thản, thậm chí còn mỉm cười: "Tiêu tổng vẫn chưa lật bài."

"Anh chắc chứ?" Tiêu Duệ Lãng cười khẩy, tay mân mê lá bài ngửa. "Tôi có thể cho anh cơ hội, nếu anh từ bỏ ngay bây giờ, anh chỉ cần rót rượu xin lỗi tôi, còn khoản 10 tỷ kia coi như xong."
"Sao Tiêu tổng lại tự tin rằng tôi sẽ thua?" Kỷ Thời Đình dùng ánh mắt ra hiệu về phía lá bài tẩy của Tiêu Duệ Lãng. "Lật đi."
"Vậy thì tôi không khách sáo nữa." Tiêu Duệ Lãng li3m môi, biểu lộ sự phấn khích. "Mỹ Mỹ, đến giúp tôi lật bài đi."
Diệp Sanh Ca nhìn vẻ mặt đắc ý của anh ta, chỉ muốn đấm một cú vào mặt anh ta và ném hết bài vào mặt anh ta.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 928: Vận May Thật Sự Quá Tốt!



Cơn giận bốc lên trong lòng Diệp Sanh Ca!
Mặc dù vậy, mọi người đều đang đợi cô lật bài, nên cô không còn cách nào khác, đành phải bước tới, hít một hơi thật sâu, rồi nhanh chóng lật ngửa lá bài trên bàn.
Tất cả ánh mắt đổ dồn vào lá bài.
Không ngờ lại là một lá Át nữa!
Diệp Sanh Ca sững sờ, trong đầu thầm nghĩ: "Vận may của Tiêu Duệ Lãng hôm nay thật là quá tốt!" Nhưng ngay sau đó, tiếng kinh ngạc của đám người vang lên, và cô nhận ra sắc mặt Tiêu Duệ Lãng cũng tối sầm lại.
Lúc này, Diệp Sanh Ca chợt hiểu ra.
Có thêm một lá Át, điều đó có nghĩa là Tiêu Duệ Lãng đã có hai lá Át trong tay.
Nếu cả hai lá Át đều tính là 11 điểm, tổng cộng sẽ là 22 điểm, vượt quá 21 điểm, tức là bùng bài và bị thua.
Nếu một lá Át tính là 11 điểm và lá còn lại là 1 điểm, tổng điểm của anh ta chỉ là 12 điểm.
Trong khi đó, phía Kỷ Thời Đình, tổng điểm của hai lá bài lại là… 13 điểm.
Như vậy, người thắng không ai khác chính là… Kỷ Thời Đình!
"Tiêu tổng, rất tiếc, có vẻ như vận may hôm nay đứng về phía tôi." Giọng nói trầm ấm, mang theo nụ cười nhàn nhạt của Kỷ Thời Đình vang lên.
"Thật là căng thẳng quá!" Một người vỗ đùi đầy phấn khích, "Hách thiếu gia, anh giỏi thật!"

"Thật là căng thẳng quá!" Một người vỗ đùi đầy phấn khích, "Hách thiếu gia, anh giỏi thật!"
Diệp Sanh Ca cũng dần tỉnh táo lại, sự vui mừng tràn ngập trong lòng khi từ trong tuyệt vọng bỗng thấy ánh sáng. Cô hít một hơi thật sâu, rồi nhìn Tiêu Duệ Lãng với vẻ ái ngại: "Tiêu tổng, xin lỗi…"
Mặc dù gương mặt cô lộ vẻ xin lỗi, nhưng trong ánh mắt lại không hề có chút thành ý nào.
Giờ đây, Tiêu Duệ Lãng đã đoán được rằng "Hách thiếu gia" thực chất là Kỷ Thời Đình, vì vậy Diệp Sanh Ca cũng không cần che giấu thêm nữa.
Quả nhiên, ánh mắt của Tiêu Duệ Lãng hiện lên một tia giận dữ, nhưng rất nhanh sau đó, anh ta đè nén nó xuống, thay vào đó là một nụ cười đầy ẩn ý.
"Sao có thể trách cô được, tôi thua thì phải chịu." Tiêu Duệ Lãng nhìn Diệp Sanh Ca, cười nhẹ, "Đi đi."
Diệp Sanh Ca chẳng quan tâm Tiêu Duệ Lãng đang tính toán điều gì, không chút do dự bước về phía bàn của Kỷ Thời Đình.
Kỷ Thời Đình nhẹ nhàng siết tay cô, như để kiểm tra "chiến lợi phẩm", nhưng Diệp Sanh Ca biết rằng anh chỉ đang muốn trấn an cô.
Cảm nhận được sự ấm áp từ tay anh, Diệp Sanh Ca không khỏi xúc động, mắt cô hơi ươn ướt.
"Làm thế nào đây…" Trình thiếu gia ngập ngừng, tìm cách làm dịu không khí căng thẳng, "Hay là…"
"Hay là cứ bỏ qua chuyện mười tỷ này đi." Kỷ Thời Đình chủ động đề nghị, "Dù sao tôi cũng đã ép Tiêu tổng đánh cược, tôi chỉ định chơi vui thôi, không thực sự muốn tiền. Hy vọng Tiêu tổng đừng để bụng."
"Đúng rồi, Hách thiếu gia lúc nào cũng hành xử khéo léo." Trình thiếu gia nhanh chóng đồng tình, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Đúng rồi, Hách thiếu gia lúc nào cũng hành xử khéo léo." Trình thiếu gia nhanh chóng đồng tình, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta thật sự không muốn gây thù chuốc oán với Tiêu Duệ Lãng.
Tuy nhiên, Tiêu Duệ Lãng lại không tỏ ra đồng tình, anh ta cười lạnh: "Tôi đã nói rồi, thua thì phải chịu, mười tỷ này tôi vẫn có thể chi ra được. Hách thiếu gia, đưa số tài khoản của cậu đây, tôi sẽ chuyển tiền ngay lập tức."
"Không cần đâu, tôi không thể nhận nổi." Kỷ Thời Đình lập tức từ chối.
"Không được." Tiêu Duệ Lãng nhếch môi cười khẩy, "Nếu tôi thắng, tôi chắc chắn sẽ đòi cậu mười tỷ này. Vì vậy, số tiền này, cậu nhất định phải nhận."
Thấy Tiêu Duệ Lãng đã có dấu hiệu nổi giận, Trình thiếu gia vội vã nói: "Hách thiếu gia, cậu cứ nhận đi."
Kỷ Thời Đình ngẫm nghĩ một lúc, rồi bật cười: "Vậy thì được."
Có người đưa đến bút và giấy, Kỷ Thời Đình nhanh chóng viết một chuỗi số, cuối cùng ký tên dưới cái tên Hách thiếu gia, sau đó tờ giấy được chuyển đến tay Tiêu Duệ Lãng.
Tiêu Duệ Lãng nhìn tờ giấy một lúc, dường như đang kiểm tra thứ gì đó, sau đó anh ta cười lạnh: "Rất tốt."
"Vậy thì…" Kỷ Thời Đình đứng dậy, đưa tay ôm lấy người phụ nữ bên cạnh, bàn tay to lớn của anh hạ xuống vòng eo nhỏ nhắn của cô. Ánh mắt anh lướt qua đám người xung quanh, giọng nói đầy ý tứ: "Tôi xin phép cáo lui trước."
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 929: Kỷ Thời Đình Đã Chuẩn Bị Từ Trước?



Rời khỏi đó và làm gì sau đó, không cần nói cũng rõ.
Trình thiếu gia lo lắng Kỷ Thời Đình ở lại sẽ càng khiến Tiêu Duệ Lãng thêm khó chịu, nên bật cười: "Anh cũng vội quá rồi. Có lẽ để anh ở đây chơi cũng không còn tâm trạng nữa."
"Cậu chủ Hách thắng rồi chạy, hôm nay quả thật đến đây để gây rối." Một người khác nói đầy ghen tị.
"Đùa thôi, lần sau mọi người ra ngoài chơi, cứ tính vào tôi." Kỷ Thời Đình không ngại nói rộng rãi, còn nghiêm túc nhìn Tiêu Duệ Lãng: "Tất cả là nhờ Tiêu tổng."
Những người khác nhìn sắc mặt u ám của Tiêu Duệ Lãng mà chẳng ai dám nói gì thêm.
Kỷ Thời Đình như không hề nhận thấy sự tức giận trên khuôn mặt của Tiêu Duệ Lãng, anh bình thản cáo từ và vòng tay ôm lấy người phụ nữ bên cạnh rồi đi ra ngoài.
"Hách thiếu gia." Bỗng nhiên, giọng Tiêu Duệ Lãng vang lên từ phía sau: "Thắng ván đầu rồi chạy, là phẩm cách tồi tệ của một con bạc. Nếu anh tự tin vào kỹ năng của mình, tại sao không nhân cơ hội này chơi thêm vài ván nữa?"
Diệp Sanh Ca nghe vậy, cảm thấy căng thẳng, vô thức liếc nhìn Kỷ Thời Đình.
Kỷ Thời Đình vẫn bình tĩnh.
Anh quay lại, mỉm cười xin lỗi với Tiêu Duệ Lãng: "Tiêu tổng, ván trước tôi chỉ may mắn thôi. Tôi không có gan để tiếp tục đặt cược mười tỷ nữa."
"Không cần phải cược mười tỷ." Tiêu Duệ Lãng li3m môi, đôi mắt lóe lên: "Một đồng cũng được, tiền cược không quan trọng. Quan trọng là, hôm nay tôi cảm thấy hứng thú."

"Không cần phải cược mười tỷ." Tiêu Duệ Lãng li3m môi, đôi mắt lóe lên: "Một đồng cũng được, tiền cược không quan trọng. Quan trọng là, hôm nay tôi cảm thấy hứng thú."
"Trình thiếu gia và những người khác đều ở đây, anh có thể chơi với họ." Kỷ Thời Đình thản nhiên từ chối.
"Vậy là anh không định nể mặt tôi, đúng không?" Giọng Tiêu Duệ Lãng dần trở nên lạnh lùng.
"Nếu tôi nói đúng, Tiêu tổng định làm gì?" Kỷ Thời Đình không chút e dè.
Không khí giữa hai người bỗng chốc căng thẳng, Trình thiếu gia và những người khác nhìn nhau đầy ngạc nhiên.
Điều khiến họ sốc nhất là Hách thiếu gia đột nhiên trở nên táo bạo đến vậy. Trước đây anh ta rất điềm tĩnh mà.
Tiêu Duệ Lãng nhìn chằm chằm vào Kỷ Thời Đình một lúc lâu, rồi lại liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh anh, sau đó cười: "Tôi đương nhiên không thể làm gì anh. Vậy thì, tạm biệt."
Kỷ Thời Đình mỉm cười, gật đầu chào Tiêu Duệ Lãng và Trình thiếu gia cùng những người khác, rồi tiếp tục ôm lấy Diệp Sanh Ca rời khỏi mà không quay đầu lại.
Trình thiếu gia lập tức quay sang kêu gọi mọi người tiếp tục chơi, và các cậu ấm, cô chiêu cũng nhanh chóng bắt đầu ván bài mới.
"Tiêu tổng..." Trình thiếu gia ghé sát Tiêu Duệ Lãng, hạ giọng nói: "Chuyện Hách thiếu gia, tôi có thể nói giúp anh. Mười tỷ đó chắc chắn anh ta sẽ không nhận đâu. Nếu anh đồng ý bỏ qua, tôi đảm bảo không ai nhắc đến chuyện này nữa..."
Anh ta nghĩ rằng Tiêu Duệ Lãng vẫn muốn giữ thể diện, nên mới cố chấp đòi thực hiện vụ cược.
Nhưng Tiêu Duệ Lãng đột nhiên cười lạnh: "Được thôi, vậy anh gọi điện hỏi thẳng hắn xem."
Trình thiếu gia ngạc nhiên.
"Tôi muốn nghe chính hắn nói. Nếu không, làm sao tôi có thể không ngại ngùng được?" Tiêu Duệ Lãng nhếch mày cười.

"Được." Trình thiếu gia không ngần ngại, lập tức rút điện thoại ra gọi cho Hách thiếu gia. Tuy nhiên, điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng không ai bắt máy, anh ta đành lẩm bẩm: "Có lẽ anh ta đang bận gì đó, để mai tôi nói chuyện với anh ta."
Tiêu Duệ Lãng vẫn giữ khuôn mặt không cảm xúc.
Anh ta thực sự nghi ngờ Hách thiếu gia chính là Kỷ Thời Đình giả dạng. Diệp Sanh Ca đã quen thuộc với dáng vóc và ánh mắt của Kỷ Thời Đình, nên cô có thể chắc chắn Hách thiếu gia chính là Kỷ Thời Đình. Nhưng Tiêu Duệ Lãng không thể xác nhận ngay lập tức, nên anh ta mới muốn gọi điện kiểm chứng. Nhưng việc không bắt máy này, liệu chỉ là trùng hợp, hay Kỷ Thời Đình đã chuẩn bị từ trước?
 
Back
Top Bottom