Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczNXH7CTvef-Gz5VDwkK-YT77RiTz2-5J5g7V7S_9XLfw8G_rA6KUU_xBPICxtZ-X4sSG6FDuPJxNVPuHxtnAz5xDJR1Qd7gO7t9qHXzD7WiU_25a5OCebIBNJRDmNwzzoJq0gkX4kK3WfpBRZ6-SgZO=w215-h322-s-no-gm

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hài Hước, Khác, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Dịch giả: Hố Không Thoát

Giới thiệu:

❌ Không phải truyện teen, teen không nên đọc, truyện dành cho người từng trải hoặc cần từng trải

Bắt đầu:

Bị hôn phu phản bội?
Cô lập kế hoạch trả thù liên hoàn, hành hạ anh ta đến mức phải quỳ gối cầu xin tha thứ!
Bị tiểu tam hãm hại?
Một đoạn video đã khiến cô ta thân bại danh liệt!
Kể từ khi gặp Kỷ Thời Đình, cuộc sống của Diệp Sanh Ca thay đổi hoàn toàn...
Vấn đề duy nhất là… ông xã của cô quá lạnh lùng, đêm nào cũng đuổi cô ra khỏi phòng ngủ, phải làm sao đây?
Rất nhanh sau đó, Diệp Sanh Ca nhận ra rằng lo lắng của mình là thừa thãi...
Ba tháng trước, dòng mô tả trên Weibo của Diệp Sanh Ca là “Chồng lạnh lùng quá, không vui chút nào.”
Ba tháng sau, dòng mô tả đó trở thành “Chồng ơi, tha cho em, em sai rồi QAQ”.
[Truyện ngọt sủng] [Hãy yên tâm đọc nha hehe!]​
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 1



Dương Thành, đêm về khuya.

Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm.

Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm.

Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc.

Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa.

Có người ở ngoài đó ư?

Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó.

Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ.

“Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu.

Diệp Sanh Ca sững sờ.

Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao?

Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của Diệp Sanh Ca, Mộ Ngạn Hoài.

Ba năm trước, Diệp Sanh Ca và Mộ Ngạn Hoài cùng nhau thành lập công ty giải trí Tinh Tập, Mộ Ngạn Hoài phụ trách vận hành công ty còn cô phụ trách quản lý nghệ sĩ, một tay nâng đỡ Mộ Hiểu Nhã lên ngôi tiểu thiên hậu rating.

Quan trọng nhất là, Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã là anh em ruột cơ mà!

Làm sao hai người này có thể…?

Ha ha, đừng đùa vậy chứ.

Chắc chắn là do cô uống quá nhiều nên mới nghe nhầm.

Diệp Sanh Ca bất giác lắc đầu.

“Ngoan, bây giờ chưa phải lúc.” Giọng đàn ông trầm thấp, khàn khàn, chính xác là Mộ Ngạn Hoài: “Công ty mới đi vào quỹ đạo, chúng ta vẫn cần cô ta.”

“Em đã là quán quân rating của năm rồi, cúp Thị Hậu của giải thưởng Đỉnh Thịnh ngày mai chắc chắn sẽ thuộc về em, như vậy vẫn chưa đủ sao?” Người phụ nữ không hài lòng mà nũng nịu: “Anh chia tay với cô ta được không? Em cứ nhìn thấy cô ta là mắc ói.”

“Hiểu Nhã ngoan, chịu đựng thêm một chút.” Người đàn ông an ủi: “Anh sẽ tìm cơ hội nói với cô ta, nhưng không phải bây giờ… Bây giờ cô ta chỉ còn mình anh, anh sợ cô ta không chịu nổi cú sốc này.”

“Ngạn Hoài, thế mà anh vẫn quan tâm đ ến cô ta.” Giọng điệu Mộ Hiểu Nhã đầy chua ngoa.

“Nha đầu ngốc.” Mộ Ngạn Hoài cười khẽ: “Anh không quan tâm cô ta thì làm sao cô ta cam tâm tình nguyện giúp chúng ta được?”

Mộ Hiểu Nhã cười đắc ý: “Cô ta chắc chắn không ngờ, thực ra em vốn chẳng phải là em gái của anh.”



Cuộc đối thoại giữa hai người như một chiếc búa tạ đập mạnh vào đầu Diệp Sanh Ca, khiến cô hoa mắt chóng mặt.

Một lúc lâu sau, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, tai ù đi.

Đến khi cô hồi phục lại tinh thần thì cuộc đối thoại bên ngoài đã kết thúc, chỉ còn tiếng thở d ốc không ngừng xé nát dây thần kinh của cô, nhắc nhở cô về sự thật tàn nhẫn.

Cô không nghe nhầm, cũng không phải đang nằm mơ. Tất cả đều là sự thật.

Một người là vị hôn phu của cô, một người là nghệ sĩ mà cô dốc hết tâm huyết. Cô tin tưởng họ đến vậy, thế mà họ lại lừa dối cô.

Nỗi đau và sự sỉ nhục như thủy triều nhấn chìm cô, cộng thêm chất cồn trong dạ dày cứ sôi sục làm cô cảm thấy buồn nôn.

Xem ra đây không phải là lần đầu tiên hai người đó lén lút ở công ty, Diệp Sanh Ca bịt tai lại, nhưng vẫn không thể ngăn những âm thanh đó lọt vào tai.

Cơ thể cô run dữ dội, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi, vì đau lòng, vì tủi nhục, hơn hết là vì tức giận.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng bên ngoài cũng yên tĩnh trở lại, hai người đó đã rời đi.

Diệp Sanh Ca vẫn ngồi trên ghế sofa, ngồi mãi đến khi trời sáng.

Cô nhớ lại tình cảm và tâm huyết mà mình đã dành ra trong ba năm qua, trái tim vô thức cảm thấy lạnh lẽo.

Không được, không thể dễ dàng tha cho bọn họ!

Diệp Sanh Ca chớp mắt, nén nước mắt vào trong lòng. Đột nhiên cô nghĩ ra điều gì đó, vội vàng đứng dậy chạy đến bàn làm việc, bật máy tính lên.

Chắc chắn Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã không ngờ được rằng, vài ngày trước cô vừa lắp đặt camera giám sát ở khu vực làm việc chung bên ngoài. Lý do cô lắp camera này cũng liên quan đến Mộ Hiểu Nhã, không ngờ camera giám sát lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.

Có lẽ do ông trời cũng không nỡ nhìn cô bị lừa dối, Diệp Sanh Ca tự giễu nghĩ.

Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện khuôn mặt của Mộ Hiểu Nhã, cô ta nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt ửng đỏ đầy say mê, còn Mộ Ngạn Hoài vùi đầu vào cổ Mộ Hiểu Nhã, áo quần cả hai đều cởi ra được một nửa.

Chắc vì trái tim đã đau đến tê liệt, nhìn thấy cảnh này, cô lại bình tĩnh một cách kỳ lạ.

Diệp Sanh Ca nhanh chóng cắt đoạn video này ra, sau đó sao chép vào ổ cứng di động.

Làm xong tất cả, cô đến nhà vệ sinh, rửa mặt bằng nước lạnh.

Cô ngẩng đầu lên, tấm gương phản chiếu khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp.

Tuy nhiên, khi bất cứ ai nhìn vào khuôn mặt này, đều không khỏi tiếc nuối cảm thán.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 2



Bởi vì, trên má phải của Diệp Sanh Ca có một vết bớt màu đỏ to bằng bàn tay trẻ con.

Chính vì vết bớt này mà lúc đầu cô mới tin vào những lời đường mật của Mộ Ngạn Hoài.

Cũng chính vì vết bớt này, cho dù tài năng của cô có xuất chúng đến đâu cũng chỉ có thể đứng sau hậu trường.

Nếu không, làm sao cô có thể dốc cạn tâm sức vào Mộ Hiểu Nhã, vì giúp cô ta giành được vai diễn mà vô số lần thức thâu đêm chọn kịch bản, viết cảm nhận về nhân vật, thậm chí uống rượu đến mức xuất huyết dạ dày.

Nhưng bây giờ, tất cả những gì cô dành cho Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã đều là công cốc.

Đến bây giờ cô mới hiểu, tại sao Mộ Hiểu Nhã luôn có thái độ thù địch không rõ lý do với cô. Tại sao Mộ Hiểu Nhã luôn thích dính lấy Mộ Ngạn Hoài. Có vài lần, cô thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã ôm nhau thân mật.

Nhưng Diệp Sanh Ca luôn cho rằng họ là anh em ruột, tình cảm tốt cũng là chuyện bình thường.

Anh em ruột cái chó gì chứ.

Diệp Sanh Ca cười khẩy.

Lúc này, điện thoại đặt cạnh bồn rửa mặt reo lên.

Nhìn thấy ba chữ “Mộ Ngạn Hoài” hiển thị trên màn hình, tay phải của Diệp Sanh Ca siết chặt lại.

Qua một đêm, cảm xúc của cô đã bình tĩnh hơn nhiều, thế là cô từ tốn bắt máy: “alo” một tiếng.

“Ở đâu?” Mộ Ngạn Hoài không chút khách sáo hỏi thẳng: “Gần đây không phải em đang liên hệ với đạo diễn Từ Hướng Kiệt của bộ phim “Tiết Ninh Truyện” à? Thế nào rồi, ông ấy đã đồng ý để Hiểu Nhã đóng vai nữ chính chưa?”

Nhà đầu tư của bộ phim “Tiết Ninh Truyện” là tập đoàn T.S, một doanh nghiệp lớn đứng đầu cả nước. Tập đoàn T.S trải rộng trên nhiều lĩnh vực từ tài chính, viễn thông, bất động sản, cho đến thương mại điện tử, với nguồn tài nguyên vô cùng hùng hậu.

Mộ Ngạn Hoài luôn muốn làm quen với người thừa kế tập đoàn T.S, hiện đang là Tổng giám đốc điều hành, Kỷ Thời Đình. Tiếc rằng xưa nay Kỷ Thời Đình sống kín tiếng bí ẩn, ngay cả khi Mộ Ngạn Hoài là ông chủ của Tinh Tập, danh thiếp của anh ta cũng không đủ tư cách để đưa đến trước mặt Kỷ Thời Đình.

Anh ta chỉ có thể dựa vào bộ phim này để móc nối với tập đoàn T.S, vậy nên anh ta vô cùng coi trọng “Tiết Ninh Truyện”.

Diệp Sanh Ca rất rõ ý định của anh ta, vì vậy gần đây thường xuyên hẹn gặp đạo diễn Từ Hướng Kiệt, tối qua, thái độ của đạo diễn Từ cuối cùng cũng có chút nhượng bộ, đồng ý cho Mộ Hiểu Nhã một cơ hội nữa.

Ban đầu cô đã nắm chắc khoảng tám mươi phần trăm khả năng giúp Mộ Hiểu Nhã giành được vai diễn này, nhưng bây giờ…

“Đạo diễn Từ vẫn chưa thoả hiệp, ông ấy không hài lòng với màn thử vai của Hiểu Nhã.” Diệp Sanh Ca cười nói.

“Tên Từ Hướng Kiệt này!” Mộ Ngạn Hoài căm tức nói: “Vậy thì giải thưởng Đỉnh Thịnh tối nay tuyệt đối không thể thất bại. Nếu Hiểu Nhã giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất phim truyền hình, anh không tin Từ Hướng Kiệt sẽ không thay đổi suy nghĩ. Em mau đi thăm dò ý tứ của ban tổ chức và ban giám khảo đi.”

Đến lúc này Diệp Sanh Ca mới nhận ra, mỗi khi Mộ Ngạn Hoài gọi điện cho cô, giọng điệu luôn là kiểu vênh váo cao cao tại thượng như vậy.

Cô siết chặt nắm đấm, nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ: “Được.”



5 giờ tối, bắt đầu diễn ra màn đi thảm đỏ.

Hội trường đêm nay rực rỡ ánh đèn, gần đây Mộ Hiểu Nhã rất được yêu thích, tất nhiên cô ta sẽ là một trong số những người xuất hiện cuối cùng.

Diệp Sanh Ca đứng ở khu vực khán giả bên cạnh thảm đỏ, cô đeo khẩu trang, ẩn mình trong đám đông.

Không lâu sau, Mộ Hiểu Nhã xuất hiện với bộ váy lộng lẫy. Cô ta khoác tay Mộ Ngạn Hoài, mỉm cười bước lên thảm đỏ.

Tiếng hò reo đinh tai nhức ốc, Mộ Hiểu Nhã không hổ là nữ diễn viên được chú ý nhất năm nay.

“Oa, đó là Mộ Hiểu Nhã và anh trai cô ấy, Mộ Ngạn Hoài phải không!” Một khán giả bên cạnh hét lên: “Hạnh phúc thật, có anh trai ruột là ông chủ công ty, biết bao tài nguyên đều dồn hết vào cô ấy, chẳng trách mấy năm nay Mộ Hiểu Nhã nổi tiếng nhanh như vậy!”

Diệp Sanh Ca nghe vậy, không khỏi mỉa mai cong nhẹ khóe môi.

Đúng vậy, những tài nguyên tốt nhất của công ty giải trí Tinh Tập đều dành cho Mộ Hiểu Nhã. Ngoài ra, với tư cách là quản lý, cô cũng quan tâm cô ta rất nhiều.

Mỗi bộ phim của Mộ Hiểu Nhã đều được cô lựa chọn kỹ lưỡng, hơn nữa vì muốn để lại ấn tượng tốt với đạo diễn, Diệp Sanh Ca luôn giải thích kịch bản trước cho Mộ Hiểu Nhã, kéo cô ta tập đi tập lại, nhờ vậy cô ta mới tạo dựng được danh tiếng là nữ diễn viên thuộc phái thực lực trong giới này.

Dù vậy, Mộ Hiểu Nhã vẫn thỉnh thoảng nổi nóng. Lúc đó, Diệp Sanh Ca coi cô ta như em gái, luôn dịu dàng dỗ dành cô ta.

Trong phim trường, có thể đóng thế cho cô ta thì cô sẽ đóng thế. Tất cả các cảnh quay nguy hiểm đều do Diệp Sanh Ca gánh vác. Thế nhưng khi quảng bá ra ngoài lại chẳng bao giờ nhắc đến, còn xây dựng cho Mộ Hiểu Nhã hình tượng “tận tâm”: “liều mạng vì sự nghiệp”, nhận được vô số thiện cảm.

Nếu không phải như vậy, làm sao chỉ trong ba năm ngắn ngủi Mộ Hiểu Nhã lại nhận được yêu thích nhiều như thế?

Thật đáng tiếc, danh tiếng và thiện cảm rất khó xây dựng lên, nhưng để phá hủy chúng lại quá dễ dàng, đôi khi, chỉ cần một… đoạn video.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 3



7 giờ tối, lễ trao giải chính thức bắt đầu.

Mộ Hiểu Nhã vẫn còn đắm chìm trong sự phấn khích lúc đi thảm đỏ, cô ta thì thầm với người đàn ông bên cạnh: “Ngạn Hoài, lúc em xuất hiện cũng là lúc tiếng hò reo lớn nhất đấy.”

“Đương nhiên rồi, ngôi sao lớn của anh.” Mộ Ngạn Hoài mỉm cười cưng chiều, ánh mắt vô thức tìm kiếm một vòng: “Lạ thật, Diệp Sanh Ca đâu rồi, cô ta không nghe điện thoại.”

Trong mắt Mộ Hiểu Nhã thoáng qua tia chán ghét: “Ngạn Hoài, anh đừng nhắc đến cô ta được không?”

“Chắc là cô ta đi nghe ngóng tin tức rồi, không biết ban giám khảo có chọn em không.” Mộ Ngạn Hoài khẽ nhíu mày.

“Ban giám khảo không chọn em thì chọn ai.” Mộ Hiểu Nhã hừ lạnh một tiếng: “Ngạn Hoài, em thật sự không thấy cô ta có tài cán gì cả, cho dù không có cô ta, em vẫn sẽ nổi tiếng.”

Mộ Ngạn Hoài mỉm cười không nói gì, ánh mắt hướng về phía sân khấu.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng cũng đến phần bình chọn Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất hạng mục phim truyền hình.

Những đoạn phim hay nhất của những diễn viên được đề cử lần lượt xuất hiện trên màn hình lớn, đến lượt người cuối cùng là Mộ Hiểu Nhã, màn hình lại đột nhiên nhấp nháy hai cái.

Ngay sau đó, khuôn mặt đỏ ửng đầy d*c v*ng của Mộ Hiểu Nhã bất ngờ xuất hiện trên màn hình.

Lúc đầu, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng, hội trường chìm vào một khoảng im lặng kỳ dị. Thậm chí có người còn thắc mắc rõ ràng Mộ Hiểu Nhã theo đuổi hình tượng trong sáng, thế nào lại chuyển qua đóng cảnh nóng rồi?

Ngay cả bản thân Mộ Hiểu Nhã cũng không kịp trở tay, cô ta sửng sốt nhìn khuôn mặt của chính mình trên màn hình. Video không có âm thanh, nhưng biểu cảm say mê của cô ta đã nói lên tất cả.

Tiếp theo, video bắt đầu kéo lên, người đàn ông đang đè lên cô ta cũng xuất hiện trước mắt mọi người, vì góc quay nên chỉ thấy được một bên mặt của người đàn ông, nhưng Mộ Ngạn Hoài ngay lập tức nhận ra người đó.

Đó chính là… chính là anh ta!

“Tắt đi!” Mộ Ngạn Hoài đột ngột đứng dậy, hét lên: “Nhanh tắt đi!”

Mộ Hiểu Nhã cũng nhận ra điều gì đó, khuôn mặt cô ta lập tức trở nên tái nhợt như giấy.

Mãi đến lúc này, tất cả các nhân vật nổi tiếng, ngôi sao, nhà báo truyền thông, và cả khán giả trong hội trường mới phản ứng lại. Thoáng chốc đã trở nên ồn ào náo nhiệt, vô số người lấy điện thoại hoặc máy quay ra chĩa vào màn hình chụp ảnh liên tục!

Video bất nhã!

Video không đứng đắn của nữ thần mới nổi, ứng cử viên hàng đầu cho giải thưởng Thị Hậu tối nay, Mộ Hiểu Nhã!

Còn nam chính trong video, ban đầu mọi người không biết đó là ai, nhưng khi Mộ Ngạn Hoài đứng dậy, gào thét đến xé ruột xé gan, họ mới tức khắc nhận ra, người đàn ông đó… rất có thể chính là anh trai ruột của Mộ Hiểu Nhã, Mộ Ngạn Hoài!

Anh em… loạn luân?

Trời má ơi!



Không biết hệ thống xảy ra vấn đề gì mà đoạn video kéo dài hơn mười giây vẫn chưa kết thúc, vẻ mặt Mộ Ngạn Hoài đỏ bừng, chạy như điên về phía hậu trường.

Diệp Sanh Ca ngồi trên khán đài, chứng kiến cảnh Mộ Ngạn Hoài mất bình tĩnh như vậy, khóe môi khẽ cong lên.

Sử dụng mạng cục bộ để thay thế bằng video của Mộ Hiểu Nhã đối với cô mà nói chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tuy nhiên, đây mới chỉ là món khai vị mà thôi.

Lợi dụng hội trường đang hỗn loạn, Diệp Sanh Ca lặng lẽ rời đi, cầm theo lon bia đến bờ sông.

Tửu lượng của cô vốn rất tốt, nhưng không hiểu sao tối nay mới uống được một lúc, cô đã cảm thấy ngà ngà say.

Cô lấy điện thoại ra xem, Weibo đã hoàn toàn điên loạn. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, weibo đăng bài đầu tiên chia sẻ ảnh chụp màn hình đoạn video phản cảm của Mộ Hiểu Nhã đã được chia sẻ hàng chục nghìn lần, còn được vô số tài khoản đăng lại. Trong thời đại Internet như hiện nay, tốc độ lan truyền đáng sợ như vậy đấy.

Dù trả thù rất sảng khoái, nhưng nghĩ đến tình cảm và tâm huyết mà mình đã trao nhầm, cô vẫn cảm thấy vô cùng đau khổ.

Cô vốn nghĩ rằng Mộ Ngạn Hoài sẽ có thể cho cô một mái ấm gia đình, nhưng sự thật chứng minh cô đã sai, đến cuối cùng, cô vẫn cô đơn một mình.

Hơn nữa, vì vết bớt trên mặt, cô vĩnh viễn không thể thực hiện được ước mơ của mình. Chẳng lẽ cô phải đi tìm một Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã khác sao?

Diệp Sanh Ca cười khổ một tiếng, tắt nguồn điện thoại.

Tối nay cô không muốn liên lạc với ai cả, càng không muốn Mộ Ngạn Hoài tìm thấy cô.

Thế nên, tạm thời không thể trở về căn hộ được.

Nghĩ vậy, Diệp Sanh Ca đành quyết định gọi taxi đến khách sạn Châu Tế thuê một phòng để ngủ lại.

Khi bước vào thang máy với chiếc thẻ phòng trên tay, bước chân cô đã hơi lảo đảo.

Cảm giác say xỉn ập đến thật nhanh.

Diệp Sanh Ca quẹt thẻ phòng trên thang máy, ấn nút tầng, rồi nhắm mắt lại, xoa huyệt thái dương đang đau nhức.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 4



Không lâu sau, thang máy “Ting” một tiếng mở ra.

Diệp Sanh Ca ngẩng đầu lên, khẽ ngây người một lúc.

Không ngờ thang máy này lại trực tiếp dẫn đến phòng khách của một căn phòng nào đó, nội thất sang trọng mà tinh tế, đèn chùm pha lê lấp lánh, ánh đèn mờ nhạt ấm áp.

Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là phòng tổng thống của khách sạn.

Thế nhưng rõ ràng cô đã đặt phòng phổ thông mà.

Diệp Sanh Ca cúi đầu, ngây ngốc nhìn thẻ phòng của mình nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.

Thôi kệ, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

Diệp Sanh Ca lảo đảo đi vào trong vài bước, sau đó bất giác nín thở.

Cách đó không xa, có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa.

Người đàn ông đẹp đến mức vượt cả trí tưởng tượng của cô về hai từ “đẹp trai”.

Người đó nhắm mắt, đôi mày sắc bén khẽ cau lại toát lên vẻ lạnh lùng, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím chặt, dường như đang cố gắng kìm nén điều gì đó.

Khí chất lạnh lùng, tôn quý nhưng tỏ rõ sự xa cách.

Một tay anh đặt trên tay vịn, tay còn lại chống lên trán. Cổ áo choàng tắm mở rộng lộ ra xương quai xanh tinh tế và đường nét cơ bắp rõ ràng.

Có lẽ vì không được thoải mái nên yết hầu của người đàn ông chuyển động lên xuống, đường nét từ cằm đến cổ căng cứng, gợi cảm khó tả.

Diệp Sanh Ca bất giác nín thở.

Là một người quản lý hàng đầu, cô nhạy bén nhận ra nếu người đàn ông này muốn bước vào giới giải trí chắc chắn sẽ nổi như cồn.

Không không, đó không phải điều quan trọng, quan trọng là đây rõ ràng là phòng của cô.

Diệp Sanh Ca lảo đảo tới gần, cố gắng thể hiện vẻ uy nghiêm của mình: “Xin lỗi, đây là…”

Cô còn chưa nói dứt câu, người đàn ông bỗng mở mắt.

Đó là một đôi mắt sâu thẳm, lạnh lùng đến cực điểm. Đồng tử đen láy giống như có thể hút linh hồn người ta chìm sâu vào đó.

Giọng nói của Diệp Sanh Ca nghẹn lại trong cổ họng.

“Ra ngoài.” Người đàn ông bình tĩnh nói ra hai chữ, nhưng giọng nói lại trầm thấp, khàn khàn đến lạ.

Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt.

Men say khiến phản ứng của cô chậm lại vài nhịp.

“A…a… anh không khỏe ở đâu sao?” Diệp Sanh Ca vất vả mãi mới nói được một câu trôi chảy.

“Không có.” Kỷ Thời Đình cau mày, khuôn mặt anh tuấn đầy vẻ u ám: “Cút ra ngoài.”

Anh bị ông nội chuốc thuốc, vì vậy đành đến khách sạn gần đó ở, mặc dù đã tắm nước lạnh vài lần, nhưng cơn khô nóng và h*m m**n vẫn ẩn náu trong cơ thể, chỉ có thể chờ đến khi thuốc hết tác dụng.

Vệ sĩ và trợ lý đã bị anh đuổi đi, không ngờ lại có một người phụ nữ không biết sống chết xông vào.

“Không được, chắc chắn anh đang bị sốt.” Diệp Sanh Ca đưa tay ra, định đỡ anh dậy: “Hay là, tôi đưa anh đến bệnh viện xem sao… aiya!”

Bước chân cô loạng choạng, mất thăng bằng, cả người ngã nhào vào lòng người đàn ông.

Hơi thở nam tính mạnh mẽ lập tức bao trùm tất cả các giác quan của cô, men say k1ch thích khiến đầu óc cô choáng váng.

Kỷ Thời Đình vô thức rên một tiếng, nắm chặt lấy cổ tay cô.

Ban đầu anh định đẩy cô ra, nhưng cơ thể mềm mại của người phụ nữ vừa nhào vào lòng anh, khiến tác dụng của thuốc vốn đã dịu đi lại sôi sục lần nữa.

Hơn nữa, mùi hương nhè nhẹ pha lẫn chút hơi rượu tỏa ra từ người phụ nữ này như một chất k1ch thích chí mạng khuấy động từng sợi dây thần kinh của anh.

Chết tiệt.

“Xin lỗi, xin lỗi.” Diệp Sanh Ca ngại ngùng đứng dậy, nhưng vì đã ngà say nên cô lại loạng choạng ngã phịch lên đùi anh một lần nữa.

Hô hấp của Kỷ Thời Đình càng nặng nề hơn.

“Nếu không muốn mất đi trong sạch thì mau cút đi.” Anh gằn từng chữ từ trong cổ họng, giọng nói đã khàn đặc đến cực điểm.

Diệp Sanh Ca nghiêng đầu suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được ý nghĩa của bốn chữ “mất đi trong sạch”.

Ba năm qua, cô và Mộ Ngạn Hoài chưa từng có bất kỳ hành động thân mật nào như những người yêu nhau khác, cô luôn cho rằng đó là sự ăn ý giữa hai người.

Nhưng giờ cô mới hiểu, thật ra Mộ Ngạn Hoài vốn chẳng thèm để cô vào mắt, nên mới lừa cô quay mòng mòng như một kẻ ngốc.

Tim như bị đâm một nhát, cô đưa tay ôm lấy cổ người đàn ông, thẫn thờ nhìn anh, đôi mắt long lanh đầy vẻ mơ màng: “Ai… ai nói tôi không muốn!”

Đồng tử của Kỷ Thời Đình hơi co lại.

Đến lúc này, anh mới nhìn rõ dáng vẻ của người phụ nữ này.

Cô đã uống khá nhiều rượu, đôi mắt quyến rũ tràn đầy men say. Dọc xuống chiếc mũi cao thẳng là đôi môi hồng hào, gợi cảm mê hoặc lòng người.

Đây là một khuôn mặt sắc xảo xinh đẹp, làn da cô cũng trắng như tuyết.

Vì vậy, vết bớt đỏ tươi bên má phải càng trở nên nổi bật hơn. Tuy nhiên, dù sự xuất hiện của vết bớt này có vẻ đột ngột nhưng lại không hề xấu xí, ngược lại còn mang một vẻ đẹp kỳ lạ, ma mị.

Yết hầu của Kỷ Thời Đình lên xuống, không nhịn được đưa tay chạm vào má cô, một cảm giác quen thuộc tạm thời át đi tác dụng của thuốc khiến anh hơi hốt hoảng.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 5



Diệp Sanh Ca cảm nhận được đối phương đang vuốt v e khuôn mặt mình, bất giác bật cười khúc khích.

Kỷ Thời Đình bừng tỉnh, ánh mắt hơi thu lại, giọng nói trầm thấp mà nguy hiểm: “Cô có biết mình đang nói gì không?”

“Tôi biết.” Giọng điệu của Diệp Sanh Ca đầy đắc ý, tay phải ấn mạnh xuống dưới: “Tôi muốn ngủ với anh.”

Động tác này giống như ném một mồi lửa vào trong cơ thể anh, khiến toàn bộ máu trong người anh bốc cháy.

Đồng tử của Kỷ Thời Đình trong nháy mắt co lại, mu bàn tay nổi gân xanh, một tay anh bắt lấy bàn tay đang gây rối kia, hơi thở nặng nề vô cùng.

“Đừng sợ, tôi sẽ dịu dàng.” Diệp Sanh Ca an ủi có vẻ không mấy thật lòng, cô l**m môi, nâng khuôn mặt người đàn ông, ánh mắt dán chặt vào đôi môi mỏng của anh.

Trên gương mặt tuấn tú của Kỷ Thời Đình đã lấm tấm mồ hôi.

Nhận ra ý đồ của cô, anh quả quyết ném cô xuống sô pha.

Diệp Sanh Ca đau đớn kêu lên, trên mặt lộ ra vẻ tủi thân.

Yếu hầu của Kỷ Thời Đình lại chuyển động. Anh cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở đang hỗn loạn. Nhìn người phụ nữ trên sô pha, anh nhẫn nhịn một lúc rồi lấy một chiếc chăn đắp lên người cô: “Nhắm mắt ngủ đi.”

Tay cô đang cầm thẻ phòng, rõ ràng là phía khách sạn đã nhầm lẫn.

Bằng không anh chắc chắn sẽ ném người phụ nữ này ra ngoài.

Anh xoay người định đi, đột nhiên người phụ nữ đó vươn cánh tay mềm mại quấn lấy anh.

Diệp Sanh Ca áp gò má nóng bỏng vào lưng anh, giọng nói có phần tủi thân: “Đừng đi.”

Sự khô nóng không dễ gì mới bình tĩnh lại một lần nữa bắt đầu bùng lên dữ dội.

Giọng nói khàn khàn của Kỷ Thời Đình mang theo vài phần tức giận: “Buông ra.”

“Đừng mà.” Diệp Sanh Ca vẫn ôm chặt lấy anh, nài nỉ: “Anh ở lại đây được không?”

Lúc này, đầu óc hỗn loạn của cô không rảnh để suy nghĩ về thân phận của người đàn ông này, cũng chẳng quan tâm đây là nơi nào. Cô chỉ biết rằng hơi thở của người này khiến cô cảm thấy rất thoải mái, cô vô thức muốn được nhiều hơn.

Có lẽ là do đã uống bia, lúc này cô cảm thấy vô cùng cô đơn. Vậy nên cô muốn níu giữ chút ấm áp này, dù chỉ là thoáng qua hay là giả dối.

Giọng nói đáng thương của người phụ nữ vang vọng bên tai, khiến hô hấp của Kỷ Thời Đình ngưng trệ trong một khoảnh khắc.

Anh vốn lạnh lùng, càng không có kiên nhẫn đối với phụ nữ. Tối nay ông nội không chỉ chuốc thuốc anh, còn cố ý chuẩn bị cho anh một người phụ nữ, nhưng khi thuốc phát huy tác dụng mạnh nhất, anh vẫn có thể đẩy người mà ông nội sắp xếp cho mình ra. Vậy mà lúc này anh lại bó tay với người phụ nữ phía sau.

Chẳng lẽ vì cái bớt quen thuộc đó sao?

Kỷ Thời Đình dùng hết sức giữ chặt cổ tay cô lại, khuôn mặt tuấn tú đến cực điểm: “Nằm xuống.”

Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt: “Có phải anh cũng thấy tôi rất xấu không?”

Vì vết bớt này, từ nhỏ cô đã chịu rất nhiều lời chế giễu, nên khi Mộ Ngạn Hoài nói anh ta không để ý, cô cho rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực.

Nhưng nghĩ kỹ lại, ba năm qua, Mộ Ngạn Hoài thật ra rất hiếm khi dành cho cô tình cảm ấm áp giữa hai người yêu nhau, anh ta thậm chí còn rất ít khi nhìn thẳng vào cô.

Kỳ thực anh ta luôn ghét bỏ cô, đáng tiếc là đến tận bây giờ cô mới phát hiện ra.

Vậy nên, người đàn ông xa lạ trước mặt này cũng khinh thường cô sao? Ngay cả khi cô chủ động cũng bị từ chối.

Thật là đáng thương.

Nghĩ đến đây, cô cúi đầu, vẻ mặt lộ ra nỗi u buồn bế tắc.

Kỷ Thời Đình cảm thấy một góc nào đó trong tim mình thắt lại.

Anh mím chặt môi, giọng nói căng thẳng: “Không phải.”

Nghe thấy thanh âm trầm khàn của anh, không hiểu sao Diệp Sanh Ca cảm thấy nỗi uất ức cứ trào dâng, cô òa khóc nức nở: “Vậy anh đừng đi.”

Vóc dáng và vẻ ngoài của người phụ nữ vừa quyến rũ lại vừa tinh tế, vậy mà lúc này cô lại giống như một con vật nhỏ không nơi nương tựa, mang theo sự khát khao và lưu luyến dè dặt.

Dường như vào lúc này, một hành động nhỏ nhặt của anh cũng có thể cứu rỗi cô.

Kỷ Thời Đình giữ chặt cằm cô, hơi cúi người xuống, giọng điệu trầm thấp: “Cô đừng hối hận.”

“Tất nhiên là không rồi!” Diệp Sanh Ca nhận ra anh đã thay đổi ý định, tức khắc nín khóc mà tươi cười, vùi đầu vào lòng anh: “Anh thật tốt bụng!”

Tốt bụng ư?

Ánh mắt Kỷ Thời Đình tối sầm lại, bàn tay phải chạm vào lưng cô, từ từ vuốt v e xuống.

Có lẽ vì cuối cùng vẫn bị người phụ nữ này mê hoặc, anh hơi bất mãn, sức lực cũng mạnh hơn một chút.

Nhưng khi nghe thấy tiếng r3n rỉ nhỏ nhẹ như mèo con của người ấy, hơi thở của Kỷ Thời Đình lập tức trở nên hỗn loạn.

Anh cúi đầu, hung hăng hôn lên môi cô.



Lúc Diệp Sanh Ca tỉnh dậy, miệng lưỡi khô khát, đầu đau như búa bổ.

Khắp cơ thể không chỗ nào là không đau.

Cô khó khăn ngồi dậy, thấy trên đầu giường đặt một cốc nước đá và một viên aspirin. Cô không khách khí nuốt viên thuốc và uống hết cốc nước, nhờ vậy mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Diệp Sanh Ca xoa huyệt thái dương, ký ức đêm qua dần ùa về.

Tối qua, cô đã thành công trả thù Mộ Ngạn Hoài, nhưng đó không phải điều quan trọng, Quan trọng là… có vẻ như cô đã vào nhầm phòng, còn… qua đêm với người lạ.

Cơn đau nhức khắp người khiến cô hiểu được đêm qua đã cuồng nhiệt đến mức nào.

Diệp Sanh Ca bực bội vò đầu.

Xấu hổ quá đi mất!

Cô không ngờ mình lại để lộ ra vẻ yếu đuối như vậy sau khi say rượu, còn tùy tiện kéo một người đàn ông lên giường nữa.

Hơn nữa, cô mơ hồ nhớ ra, người đó chỉ đồng ý ở lại sau khi thấy cô khóc lóc van xin .

Giống như người đó chỉ đang thương hại nên bố thí cho cô một đêm vậy.

Diệp Sanh Ca càng cảm thấy khó chịu hơn.

Tuy nhiên, dù sao cô cũng là người chủ động trước, Diệp Sanh Ca cũng ngại đứng trước mặt người đàn ông đó.

Cô thở dài, bình tĩnh lại, cố gắng chịu đựng cơn đau nhức đi tới phòng tắ. Nhưng khi cúi đầu nhìn thấy những dấu vết mờ ám trên người mình, cô vẫn không nhịn được mà đỏ bừng cả mặt.

Cô không dám nhìn thêm nữa, vội vàng đánh răng rửa mặt cho xong. Ra khỏi phòng tắm, cô phát hiện trên tủ đặt một bộ quần áo mới sạch sẽ.

Xem ra người đàn ông này cũng khá chu đáo. Vậy nên, cô tin rằng, để tránh khỏi lúng túng, chắc chắn lúc này người đó không còn ở đây.

Diệp Sanh Ca tự tin nghĩ vậy, cô bước ra khỏi phòng ngủ, đến phòng khách.

Rồi cô nhận ra mình đã sai.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 6



Phòng khách rất rộng, cửa kính trong suốt ở bên cạnh mở rộng, khi gió thổi qua sẽ mang theo một chút hơi lạnh.

Diệp Sanh Ca ngẩng đầu lên liền nhìn thấy người đàn ông ngồi sau chiếc bàn dài.

Vào ban ngày, khuôn mặt tuấn tú của anh càng ấn tượng hơn, khiến Diệp Sanh Ca không khỏi nín thở.

Mái tóc của người đàn ông hơi lộn xộn, chiếc áo sơ mi trắng cao cổ cài cúc tỉ mỉ khiến anh toát ra khí chất cao quý và cấm dục, kèm theo vẻ lạnh lùng khiến người ta không thể lại gần.

Lúc này, tay phải anh đang cầm một chiếc máy tính bảng, tay trái đang trượt trên màn hình. Các ngón tay thon thả lộ rõ các khớp xương trông vô cùng đẹp mắt trên nền của chiếc máy tính bảng.

Nhịp tim của Diệp Sanh Ca bất giác tăng nhanh.

Có lẽ nghe thấy tiếng động, Kỷ Thời Đình đặt chiếc máy tính bảng trên tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt cô.

Ánh mắt đen sâu thẳm đó lại mang theo sự lạnh lùng xa cách và bình tĩnh, quyết đoán như thể cô chỉ là một con mồi, đã định sẵn sẽ không thoát khỏi bàn tay của anh.

Tim cô thắt lại. Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, đôi chân vốn đã đau nhức của cô gần như không đứng vững được nữa.

“Cái đó…” Cô ho nhẹ một tiếng, cố gắng bình tĩnh lại: “Tối qua… xin lỗi đã làm phiền anh, tôi sẽ rời đi ngay.”

Kỷ Thời Đình nhìn gương mặt đang giả vờ bình tĩnh nhưng không giấu được chút hoảng sợ của cô, vẻ mặt vô cùng khó đoán.

“Lại đây.” Giọng nói của anh rất nhạt, nhưng lại mang theo một sức mạnh không dễ từ chối.

Diệp Sanh Ca vô thức bước tới và ngồi xuống đối diện anh.

“Xem đi, nếu hài lòng thì ký tên.” Người đàn ông gõ ngón tay lên mặt bàn.

Lúc này Diệp Sanh Ca mới chú ý đến tài liệu đặt trên bàn, cô cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó hít một hơi.

“Kỷ… Kỷ… Kỷ Thời Đình?” Cô như bị nói lắp: “Anh là…Kỷ Thời Đình?”

Diệp Sanh Ca có cảm giác như đang nằm mơ.

Đêm qua cô ngủ với Kỷ Thời Đình!

Hơn nữa, nhân vật bí ẩn luôn sống trong truyền thuyết này lại quá trẻ, còn… đẹp trai như vậy!

Tin tức đả kích này khiến cô rất lâu mới định thần lại được.

Hai mắt Diệp Sanh Ca trợn tròn, miệng hơi hé, nhìn có chút ngốc nghếch.

Phản ứng này của cô lại làm Kỷ Thời Đình rất hài lòng. Anh cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm, bình tĩnh nói: “Đọc tiếp đi.”

Diệp Sanh Ca nhanh chóng lật tiếp một trang, cứ thế, cuối cùng cô nhìn thấy nội dung chính của thỏa thuận.

“Kết… kết… kết… kết hôn?” Diệp Sanh Ca lắp bắp: “Anh muốn… kết hôn với tôi?”

Kỷ Thời Đình đặt chiếc cốc lên bàn, sau đó giọng nói lạnh lùng không chút nghi ngờ vang lên: “Đúng vậy.”

Diệp Sanh Ca ngay lập tức nghĩ đến rất nhiều điều.

Ví dụ như Mộ Ngạn Hoài từng nhiệt tình nhắc đến cái tên Kỷ Thời Đình rất nhiều lần. Anh ta nỗ lực lâu như vậy, là hy vọng có thể được tập đoàn T.S chú ý. Nếu để anh ta biết được, vị hôn thê mà anh ta coi thường đã kết hôn với Kỷ Thời Đình thì sẽ rất thú vị.

Ví dụ như… sự giàu có và quyền lực mà người đàn ông này đại diện đủ khiến cô chết lặng

Nhưng rồi cô bình tĩnh lại.

Cô có gì khiến người đàn ông này thay đổi cái nhìn về cô? Không phải chỉ 419 thôi à? Với thân phận và địa vị của anh thì muốn phụ nữ như nào chẳng được?

Huống hồ, trên mặt cô còn có một vết bớt chướng mắt như vậy. Cô cũng biết vì vết bớt này mà có bao nhiêu người đàn ông bất giác quay đi ngay sau lần đầu nhìn thấy cô.

Ngủ một đêm thì có thể là anh tốt bụng, nhưng kết hôn?

Nhất định có uẩn khúc!

Nghĩ đến đây, cô gập mạnh bản thỏa thuận lại, nghiêm túc nói: “Xin lỗi, tôi không thể ký được.”

Đồng tử Kỷ Thời Đình hơi mở ra, như thể hoàn toàn không ngờ rằng cô sẽ từ chối.

Ông nội anh đã muốn bế cháu đến phát điên rồi, nếu anh không tìm được một người phụ nữ để kết hôn, e là ông nội anh sẽ tiếp tục hành động, bỏ thuốc anh chỉ là một khởi đầu.

Vì vậy, sáng nay sau khi tỉnh dậy, nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ yên bình của cô, anh đột nhiên cảm thấy, nếu phải tùy tiện tìm một người phụ để kết hôn, vậy thì chi bằng chọn cô.

Điều quan trọng nhất là cô thực sự khiến anh cảm thấy dễ chịu. Nếu là người phụ nữ này, có lẽ sẽ không khiến anh cảm thấy bài xích.

Nhưng, cô lại từ chối?

Đêm qua cô đáng thương cầu xin anh ở lại, bây giờ cô lại dám từ chối hợp đồng hôn nhân này?

Thấy cô kiên định như thế, hai mắt Kỷ Thời Đình tối sầm lại.

Anh gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, mỗi lần gõ, trái tim của Diệp Sanh Ca lại một lần đập loạn xạ.

“Tôi cảm thấy… như vậy có hơi vội vàng…” Diệp Sanh Ca chật vật giải thích, nhưng thực ra trong lòng cảm thấy rất áy náy.

Có vẻ như anh đang tức giận…

“Ha……”

Người đàn ông cười khẽ một tiếng, có chút lạnh lùng và mỉa mai.

Hai tay Diệp Sanh Ca có chút run rẩy, cô không dám nhìn thẳng vào mặt người đàn ông đối diện. Trong một khoảnh khắc, cô suýt không kiềm chế được mà ký tên rồi.

“Cô có thể đi rồi.” Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng lên tiếng, nhàn nhạt nói ra câu này.

Diệp Sanh Ca ngây ra.

“Còn có vấn đề gì sao?” Kỷ Thời Đình ngước mắt lên.

“Không.” Cô cười khẩy một tiếng, lập tức đứng dậy: “Tôi đi đây.”

Cô xoay người hơi vội, không cẩn thận vấp ngã, thế là c*p m*ng tr*n trịa và cặp đùi thon gọn đột nhiên lọt vào tầm mắt của anh.

Ánh mắt Kỷ Thời Đình trở nên bốc cháy.

Nhớ đêm qua người phụ nữ này dùng đôi chân quấn chặt lấy người anh, toàn thân đột nhiên căng cứng.

Diệp Sanh Ca có chút xấu hổ, vội vàng đứng lên, sau đó quay người giả bộ bình tĩnh nói: “Xin lỗi.”

Nhưng người đàn ông lại dường như không hề nghe thấy giọng nói của cô, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn xuống chân cô.

Diệp Sanh Ca hơi sững người, lẽ nào quần cô bị bẩn? Rách rồi?

Cô nhìn xuống, không phát hiện ra vấn đề gì.

Mặc kệ đi, cứ rời đi trước đã

……

Chỉ đến khi bóng dáng cô đã biến mất, Kỷ Thời Đình mới thu ánh mắt lại.

Yết hầu anh động đậy một chút, làm dịu đi sức nóng kỳ lạ.

Chết tiệt.

Những gì hiển thị trên máy tính bảng chính là thông tin của Diệp Sanh Ca. Cô mặc một chiếc áo gió màu đen và trông giống như một nhân vật ưu tú trong ngành.

Diệp Sanh Ca.

Anh cười lạnh rồi đặt chiếc máy tính bảng trở lại mặt bàn.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 7



Sau khi ra khỏi cổng, Diệp Sanh Ca liền thuận lợi lên taxi, nói: “Đến chung cư Minh.”

Đến lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm nhưng tim cô vẫn đập rất nhanh.

Không phải cô không tranh giành, thực sự cảm giác áp bức mà Kỷ Thời Đình mang đến cho người khác quá mạnh. Nếu không phải cô bơi trong giới giải trí ba năm, gặp nhiều trường hợp còn oái ăm hơn thì có lẽ cô đã đầu hàng từ lâu rồi.

Còn về hợp đồng hôn nhân kỳ lạ kia… Cứ coi như nó chưa từng xảy ra.

Đúng vậy, những người như Kỷ Thời Đình không phải là người cô có thể chọc vào.

Không lâu sau, taxi đã đến chung cư Minh.

Diệp Sanh Ca trở về căn hộ nhỏ của mình, cuối cùng cũng có thể thư giãn rồi.

Sau khi tắt điện thoại mười mấy tiếng, cô dường như đã bị cô lập với thế giới, nhưng cảm giác này thật tuyệt.

Cô biết chắc chắn có vô số người đã gọi điện cho cô từ tối qua, nhưng Diệp Sanh Ca hoàn toàn không muốn để ý đến họ.

Cô biết rất rõ chỉ một đoạn video không đứng đắn không đủ để hủy hoại hoàn toàn Mộ Hiểu Nhã, chứ đừng nói đến Mộ Ngạn Hoài. Cô cần phải suy nghĩ kỹ về kế hoạch tiếp theo.

Diệp Sanh Ca đi vào phòng tắm, nhìn mình trong gương.

Vết bớt trên má phải vẫn còn đó, thậm chí còn tươi hơn trước.

Trong mắt cô tràn ngập sự buồn bã, nhưng giây tiếp theo cô ngẩn người.

Không đúng.

Ngày nào cô cũng soi gương nên rất quen thuộc với hình dạng và kích thước của vết bớt. Cô chắc chắn 100% rằng vết bớt hôm nay trông nhỏ hơn.

Diệp Sanh Ca dụi dụi mắt. Cô dí sát vào trước gương cẩn thận quan sát hồi lâu, sau đó tim cô bắt đầu đập loạn xạ.

Không sai, nó thực sự đã nhỏ hơn rất nhiều, không phải cô hoa mắt!

Điều đó nghĩa là gì?

Nghĩa là một ngày nào đó vết bớt có thể hoàn toàn biến mất, cuối cùng cô cũng có thể thoát khỏi mọi ràng buộc mà vết bớt này mang đến! Cuối cùng cô cũng có thể xuất hiện trước ống kính và thực hiện mọi ước mơ của mình!

Ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu cô khiến máu khắp cơ thể cô sôi lên.

Nhưng chờ đã…

Tại sao nhiều năm như vậy rồi, vết bớt không hề thay đổi, vậy mà hôm nay lại nhỏ đi?

Từ tối qua đến giờ, cô đã làm gì?

Diệp Sanh Ca cau mày suy nghĩ một lúc rồi đột nhiên mở to mắt

Đêm qua cô…

Lần đầu tiên ngủ với một người đàn ông.

Không sai, chính là như vậy. Đây chắc hẳn là lý do vết bớt nhỏ đi. Chỉ có thể là như vậy!

Diệp Sanh Ca rơi vào niềm vui sướng tột độ. Nhiều năm như vậy, cô đã sớm tuyệt vọng rồi, nhưng ai biết được vết bớt này lại có phần giống với vết bớt trinh tiết trong truyền thuyết?

Và điểm quan trọng nhất.

Nếu cô muốn vết bớt biến mất, cô cứ tùy tiện ngủ với người đàn ông nào cũng được hay sao? Hay nhất thiết phải là…Kỷ Thời Đình?

Nếu ngủ với bất kỳ người đàn ông nào cũng được thì thôi, nhưng nếu bắt buộc phải là Kỷ Thời Đình…

Như thể bị dội một gáo nước lạnh lên đầu, Diệp Sanh Ca cảm thấy hối hận muốn chui đầu xuống đất.

Tại sao cô lại không ký bản hợp đồng hôn nhân vừa rồi? Tại sao lại không ký? Nếu ký rồi, cô có thể danh chính ngôn thuận tìm cơ hội ngủ với anh, có lẽ không lâu nữa vết bớt này sẽ hoàn toàn biến mất!

Nhưng bây giờ…

Nghĩ đến thái độ cao thượng và lạnh lùng của người đàn ông đó… Diệp Sanh Ca khóc không ra nước mắt.

Với thân phận cao cao tại thượng của Kỷ Thời Đình, đã cho cô một cơ hội rồi, liệu có đồng ý cho cô một cơ hội nữa hay không?

Ngay cả khi Kỷ Thời Đình sẵn lòng, e là với sự khác biệt về thân phận quá lớn giữa hai người, việc cô muốn gặp lại anh cũng là một chuyện không thể.

Niềm hy vọng khó khăn lắm mới được khơi dậy lại bị tan vỡ. Cô cũng không thể tùy tiện tìm một người đàn ông ngủ cùng một đêm để xác minh suy đoán của mình được.

Diệp Sanh Ca bực bội đập đầu vào gương.

Nhưng dù sao thì cuối cùng cô cũng đã tìm ra giải pháp cho vết bớt.

Vì thế……

Trong mắt Diệp Sanh Ca đột nhiên lóe lên ánh sáng mãnh liệt. Bây giờ, ngoài việc giành lại quyền lãnh đạo công ty, bắt Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã phải trả giá, cô còn có một mục tiêu mới.

Đó chính là… ngủ với Kỷ Thời Đình!

Chỉ cần có thể loại bỏ vết bớt, cô sẽ không còn phải cam chịu đứng phía sau sân khấu nữa!

Trong trường hợp đó, có lẽ kế hoạch có thể thay đổi một chút…

Nghĩ tới đây, Diệp Sanh Ca trở lại phòng khách, lấy điện thoại di động ra.

Cô nhấn nút nguồn, không lâu sau, các thông báo tin nhắn dồn dập đổ về.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 8



Diệp Sanh Ca nhìn một lát, từ tối qua đến giờ, Mộ Ngạn Hoài gọi cho cô phải đến hơn một trăm cuộc điện thoại.

Ngoài ra, bạn bè quen biết trong giới truyền thông, quản lý, lãnh đạo cấp cao của công ty cũng đã gọi điện rất nhiều.

Có vẻ như video tối qua đã có hiệu quả rất tốt.

Cô đang định vào weibo xem thì đột nhiên Mộ Ngạn Hoài lại gọi tới.

Diệp Sanh Ca nhấn nút trả lời.

“Diệp Sanh Ca!” Mộ Ngạn Hoài gần như gầm lên: “Em đã đi đâu? Em có biết tối qua xảy ra chuyện gì không?”

Diệp Sanh Ca có chút ngạc nhiên, dường như Mộ Ngạn Hoài không hề nghi ngờ gì về cô.

“Hôm qua sau khi bắt đầu, em cảm thấy không khỏe nên về trước đi ngủ, không biết điện thoại hết pin.” Diệp Sanh Ca cười nói: “Em vừa mới mở điện thoại lên liền bị làm cho giật mình, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Mộ Ngạn Hoài thở phào nhẹ nhõm nói: “Sanh Ca, cho dù em nhìn thấy gì cũng đừng tin. Tóm lại, anh và Hiểu Nhã bị người ta hãm hại.”

“Cái gì?” Diệp Sanh Ca kinh ngạc kêu lên.

Cô thật sự bái phục khả năng diễn xuất của mình.

“Tóm lại, em mau đến công ty đi. Chúng ta sẽ tổ chức họp báo trong vòng một giờ nữa, cần em lên tiếng.” Mộ Ngạn Hoài nói rất nhanh: “Càng nhanh càng tốt!”

“Được rồi, em sẽ đến ngay.” Diệp Sanh Ca nói xong, lần đầu tiên chủ động cúp điện thoại.

Lúc này, lại có một cuộc gọi đến, là Thượng Thiên Ý, một quản lý khác của công ty.

Cô nghe máy.

“Sanh Ca! Cảm ơn trời đất cậu nghe điện thoại rồi!” Thượng Thiên Ý nhanh chóng mô tả một lượt những gì đã xảy ra đêm qua: “Vừa sáng sớm Mộ Ngạn Hoài đã lấy danh nghĩa công ty ra thông báo, nói rằng người trong video không phải là anh ta và Mộ Hiểu Nhã, chỉ là hai người giống bọn họ mà thôi, nhưng cách nói này cũng không đủ thuyết phục dư luận, cho nên anh ta chuẩn bị để cậu ra mặt đính chính cho anh ta và Mộ Hiểu Nhã, cậu tuyệt đối không được đi! Sanh Ca, anh ta đang lừa cậu đấy!”

Diệp Sanh Ca có chút kinh ngạc: “Thiên Ý, sao cậu lại nói như vậy?”

“Trước đây tôi đã cảm thấy giữa anh ta và Mộ Hiểu Nhã có gì đó không đúng rồi, cho nên vừa xem video liền biết hai người đó chắc chắn có vấn đề!” Thượng Thiên Ý gấp gáp nói: “Sanh Ca, tôi biết cậu sẽ đau lòng, nhưng cậu nhất định phải tin tôi, anh ta…”

“Tôi tin cậu.” Diệp Sanh Ca vội vàng ngắt lời: “Thiên Ý, cậu yên tâm, tôi biết hết.”

Trong lòng cô dâng lên một tia ấm áp. Trong công ty vẫn có người thực sự quan tâm đ ến cô.

Thượng Thiên Ý hít một hơi: “Vậy chuyện tối qua… Tôi hiểu rồi! Bây giờ tôi cực kỳ mong đợi tin tức cuộc họp báo lát nữa, ha ha.”

Diệp Sanh Ca mỉm cười và cất điện thoại đi.

Cô bước đến trước gương, nhìn thấy vết bớt trên mặt, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

……

Công ty Tinh Tập, còn mười phút nữa là đến cuộc họp báo.

“Sao Sanh Ca vẫn chưa tới?” Mộ Ngạn Hoài liên tiếp gọi mấy cuộc cho Diệp Sanh Ca nhưng đều không nghe máy, tức giận ném điện thoại xuống ghế sô pha.

Mộ Hiểu Nhã ngồi bênh cạnh, sắc mặt tái nhợt, trên mặt đầy nước mắt.

Chuyện xảy ra đêm qua giống như một cuộc hành quyết công khai, nghĩ đến cả thế giới đều nhìn thấy đoạn video của cô ta và Mộ Ngạn Hoài, cô ta hận đến mức muốn giết người.

“Tại sao nhất định phải là Diệp Sanh Ca?” Mộ Hiểu Nhã nắm chặt nắm đấm: “Nói không chừng video tối qua chính là kiệt tác của cô ta!”

“Không thể nào.” Mộ Ngạn Hoài thẳng thừng phủ nhận: “Cho dù có phát hiện ra, cô ta cũng sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy.”

“Vậy thì em không cần cô ta đính chính.”

“Cô ta là hôn thê của anh, thái độ của cô ta rất quan trọng!” Mộ Ngạn Hoài không chút nghi ngờ nói.

“Chính vì cô ta là hôn thê của anh!” Nước mắt của Mộ Hiểu Nhã lại rơi ra.

Rõ ràng cô ta và Mộ Ngạn Hoài thực sự yêu nhau, nhưng vì Diệp Sanh Ca mà hai người chỉ có thể lén lút qua lại!

Ngay cả giờ đây, khi mọi người nghi ngờ anh em họ loạn luân, Mộ Ngạn Hoài cũng không cho cô ta công bố chân tướng.

Tại sao?

“Hiểu Nhã, đừng quậy nữa.” Mộ Ngạn Hoài trầm giọng nhìn cô ta: “Em còn muốn tiếp tục hoạt động trong giới giải trí nữa không?”

Mộ Hiểu Nhã nghẹn ngào: “Vậy thì em cũng không muốn cô ta ra mặt!”

“Hiện tại chỉ có cách này mới có thể làm sáng tỏ!” Mộ Ngạn Hoài thực sự cảm thấy có chút không yên tâm. Anh ta không biết, một khi xem được đoạn video này, Diệp Sanh Ca có tin tưởng anh ta vô điều kiện như trước hay không.

“Sếp, cô Mộ, đã đến giờ rồi.” Trợ lý gõ cửa đi vào. “Giới truyền thông đang đợi ở bên ngoài rồi.”

“Hiểu Nhã, đi thôi.”

“Nhưng Diệp Sanh Ca vẫn chưa đến sao?” Mộ Hiểu Nhã lẩm bẩm.

Tuy miệng chưa bao giờ dám thừa nhận, nhưng lúc này Mộ Hiểu Nhã phát hiện bản thân mình thật sự không có dũng khí đi ra ngoài một mình.

“Nếu chúng ta đến muộn, phóng viên sẽ lại có chuyện để viết!” Mộ Ngạn Hoài lo lắng nói: “Hơn nữa đây là buổi phát sóng trực tiếp!”

Chỉ có phát sóng trực tiếp mới có thể phát tán cuộc họp báo một cách nhanh nhất, từ đó dập tắt vụ bê bối này ở mức độ hiệu quả nhất.

Mộ Hiểu Nhã không thể nói gì, nghiến răng nói: “Được rồi.”

Người trợ lý mở cửa cho họ, đột nhiên vô số ống kính nhắm vào hai người, lắc mạnh đến mức họ không nhìn rõ gì cả.

“Giám đốc Mộ, xin hỏi cô Diệp, vị hôn thê của anh đâu?”

“Không phải anh nói buổi họp báo sẽ do cô ấy ra mặt làm sáng tỏ sao? Cô ấy đâu? Có phải cô ấy đã nảy sinh nghi ngờ về mối quan hệ anh em giữa anh và cô Mộ rồi không?”

“Cô Mộ, xin hỏi cô cảm thấy thế nào khi làm kẻ thứ ba của anh trai mình?”

Vô số câu hỏi ác ý bủa vây.

Sắc mặt Mộ Hiểu Nhã tái nhợt, run rẩy, dường như không kiềm chế được, muốn hét lên: Thực ra Diệp Sanh Ca mới là kẻ thứ ba vô liêm sỉ!

Sắc mặt Mộ Ngạn Hoài cũng không được tốt, anh ta giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng: “Sanh Ca đang trên đường đến, cô ấy sẽ đến ngay, xin các vị đợi một lát.”

“Tôi thấy cô Diệp sẽ không xuất hiện đâu, phải không?”

“Đúng vậy, ai có thể chịu đựng được chuyện này chứ? Còn nói video là do người khác làm giả… Haha, những lời này chỉ có đám fan não tàn mới tin!”

Những tiếng chất vấn ngày càng lớn hơn. Giờ đây, vụ bê bối này đã trở thành chủ đề nóng được cả nước quan tâm, các phóng viên nóng lòng muốn moi ra thêm những thông tin chấn động khác.

Mộ Ngạn Hoài mím môi, vẻ mặt dần dần trở nên bất định.

Chẳng lẽ… Diệp Sanh Ca thật sự nghi ngờ rồi? Cho nên mới không đến cuộc họp báo?

Chỉ cần cô vắng mặt trong cuộc họp báo này, vậy thì có nghĩa là ngầm mặc định thái độ của cô. Nếu như vậy, anh ta và Mộ Hiểu Nhã vĩnh viễn không thể tẩy trắng được!

Thời gian trôi qua từng phút, các phóng viên nhìn thấy biểu cảm ngày càng xấu xí trên khuôn mặt của hai người trên sân khấu, bắt đầu quay phim một cách nhiệt tình hơn!

Một chuyến đi đáng giá, thực sự là một chuyến đi đáng giá!

Vô số khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp trong lòng cũng xác nhận bản chất của sự việc này. Những người hâm mộ cốt lõi của Mộ Hiểu Nhã đều không kiềm chế được mà bật khóc.

Đúng lúc này, một bóng người mảnh khảnh từ xa đi về phía cuộc họp báo.

“Sanh Ca!” Mộ Ngạn Hoài là người đầu tiên nhìn thấy bóng dáng của cô, gần như hét lên.

Các phóng viên nghe thấy giọng nới cuối cùng cũng im lặng.

Theo hướng nhìn của Mộ Ngạn Hoài, tất cả bọn họ đều lần lượt quay lại, một bóng dáng mảnh khảnh và duyên dáng hiện ra trong tầm mắt họ.

Giây tiếp theo, tất cả mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 9



Nghe thấy tiếng “Sanh Ca” đầy vui mừng và mong đợi, Mộ Hiểu Nhã vô thức ngẩng đầu lên.

Sau đó, cô ta sững sờ một chút.

Đó là Diệp Sanh Ca?

Trong ấn tượng của cô ta, để thuận tiện cho công việc, Diệp Sanh Ca luôn mặc áo phông và quần jean gọn gàng, cũng không bao giờ làm tóc. Có lẽ vì vết bớt xấu xí nên cô luôn buông tóc đến ngực, che gần hết khuôn mặt nên khuôn mặt lúc nào cũng xám xịt và không có gì nổi bật.

Thế nhưng người phụ nữ cách đó không xa lại mặc một chiếc váy liền một màu và đi giày cao gót cùng màu, tuy kiểu dáng đơn giản nhưng cũng đủ tôn lên vòng eo thon gọn, đôi chân thẳng và thon dài của cô.

Cho đến lúc này, Mộ Hiểu Nhã mới phát hiện ra, Diệp Sanh Ca mà cô ta biết lại có thân hình rất đẹp!

Càng đến gần, ngoại hình của cô càng rõ ràng.

Một cơn gió thổi qua hất mái tóc dài của cô lên, khuôn mặt thanh tú cũng vì thế mà lộ ra trước mắt mọi người.

Đôi mắt quyến rũ mà trong veo, hàng mi dài cong vút với nụ cười nhẹ, chiếc mũi thẳng và hếch cùng đôi môi căng mọng hồng hào cũng đủ khiến người ta phải choáng ngợp. Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý nhất chính là đóa hoa mẫu đơn màu đỏ tươi trên gò má bên phải của cô, cánh hoa xòe ra, vô cùng mê hoặc.

Mộ Hiểu Nhã nhìn chằm chằm vào cô, như không thể tin vào mắt mình.

Đùa gì thế? Đây là Diệp Sanh Ca?

Làm sao có thể, làm sao cô ta có thể… có thể…

Mộ Hiểu Nhã không thể thừa nhận rằng Diệp Sanh Ca còn chói sáng hơn bất kỳ minh tinh nào cô ta từng thấy.

Cô ta vô thức quay đầu nhìn Mộ Ngạn Hoài bên cạnh.

Mộ Ngạn Hoài cũng sửng sốt, nhìn chằm chằm Diệp Sanh Ca không chớp mắt, hô hấp dường như trở nên gấp gáp, nặng nề.

Mộ Hiểu Nhã cắn môi, toàn thân run rẩy, sự ghen tị trong lòng như thuốc độc, nhanh chóng ăn mòn trái tim và lý trí của cô ta.

Diệp Sanh Ca thong dong từng bước tiến về phía trước.

Các phóng viên tự động nhường đường cho cô. Chẳng bao lâu, Diệp Sanh Ca đã bước lên sân khấu.

Cô hơi nheo mắt lại, nhìn Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã với biểu cảm khác nhau.

Sau khi phá vỡ âm mưu của hai người này đêm đó, đây là lần đầu tiên cô đối mặt trực tiếp với họ.

Xem ra video tối qua khiến họ cảm thấy rất không mấy dễ chịu.

Không dễ chịu là đúng rồi.

Cô không khỏi nở nụ cười rạng rỡ.

Nụ cười này khiến cho hơi thở của Mộ Ngạn Hoài trở nên nặng nề hơn, anh ta làm động tác nuốt khan, sau đó nói: “Sanh Ca, em… cuối cùng em cũng đến rồi.”

“Xin lỗi, em đến muộn.” Diệp Sanh Ca cười, chỉ vào mình: “Sửa soạn mất một chút thời gian.”

“Ừm, không sao.” Mộ Ngạn Hoài cuối cùng cũng trấn tĩnh lại: “Mau lên, phóng viên đang đợi.”

Diệp Sanh Ca nhướng cặp lông mày xinh đẹp, nghi hoặc nói: “Muốn em nói gì?”

“Hãy nói với họ rằng video đó là giả.” Mộ Ngạn Hoài giải thích: “Nói với họ rằng hầu như ngày nào em cũng ở bên cạnh anh và Hiểu Nhã. Nếu anh và Hiểu Nhã thật sự có gì đó thì em đã phát hiện ra từ lâu rồi. Hơn nữa, em hiểu anh, em biết anh sẽ không làm những chuyện như vậy.”

Nói xong, anh ta đưa tay nắm lấy tay Sinh Ca: “Điều quan trọng nhất là em tin tưởng vào tinh cảm của chúng ta. Sanh Ca, em biết anh sẽ không bao giờ phản bội em.”

Diệp Sanh Ca nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, trong giây lát, cô gần như tin anh ta.

Cô cảm thấy, có lẽ người đàn ông này mới là người thích hợp nhất để diễn xuất.

“Đương nhiên.” Cô bình tĩnh rút tay lại, quay mặt về phía các phóng viên truyền thông dưới khán đài.

Như thể một công tắc được bật lên, các phóng viên đang choáng váng cuối cùng cũng tỉnh táo và chĩa máy ảnh về phía Diệp Sanh Ca. Ánh đèn flash dày đặc đến mức Diệp Sanh Ca không nhìn thấy gì.

Cùng lúc đó, các trang mạng xã hội cũng bùng nổ.

Vô số cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp cũng điên cuồng ném bom cảm nhận của mình.

“Ôi chúa ơi! Đây có phải là một boss khác của Tinh Tập, Diệp Sanh Ca không?”

“Tôi không hiểu, tôi thực sự không hiểu, tại sao cô ấy không ra mắt mà lại làm công việc quản lý trong công ty? Tôi nói chứ, lẽ nào nghệ sĩ không cảm thấy tự ti trước cô ấy sao?”

“Trời ạ! Sếp Diệp thật xinh đẹp! Nếu có vị hôn thê như vậy mà sếp Mộ còn ngoại tình, lại còn ngoại tình với chính em gái ruột của mình… Tôi không biết nên dùng từ ngữ để hình dung loại hành vi não tàn này!”

“Có ai biết đóa hoa mẫu đơn trên mặt sếp Diệp ở đâu vẽ không? Đẹp quá!”

“Đã trở thành fangirl của sếp Diệp rồi!”

“Fangirl +1”

“Tôi là một fanboy!”

……

Các phóng viên có mặt tại hiện trường sau khi đã điên cuồng quay chụp một trận, dần dần dừng động tác của mình lại.

Bởi vì bọn họ nhận ra Diệp Sanh Ca đang muốn nói.
 
Back
Top Bottom