Vào thứ năm,sau giờ học thể dục.Cả bọn rủ nhau ra ngọn núi sau trường để chứng thực thử có chiếu quỷ nào không.Vừa tới bìa rừng,Trọng nói:"Ê tụi bây,lỡ như mình một đi không trở lại thì sao".Nhân nói:"Lo cái đéo gì,tao còn có cầm theo cây đèn pin để xem thử cái chiếu đó trông như thế nào đây".Trọng cũng sợ nhưng trẻ trâu mà,với lại có bạn đi cùng nữa nên cũng đi theo.Rừng sâu hiểm tối,mà lại đang là buổi chiều tối nên cả bọn gặp rất nhiều khó khăn.Đi mãi,đi mãi thì cuối cùng chúng nó cũng tới được ngôi chùa đó.Ngôi chùa cũ kĩ,phần trụ dường như sắp gãy tới nơi rồi.Cả bọn lấy hết can đảm bước vào.Bên trong cũng chả khác gì bên ngoài.Những chùm mạng nhện phủ kín trần nhà.Rải rác xung quanh là những sợi dây leo đã nở ra hoa màu đỏ.Ở giữa sàn là 1 cái chiếu.Bốn góc có 4 cây nến đã tắt từ bao giồ.Nhưng đặc biệt hơn nữa,ở giữa còn có 1 xấp bài đã chia ra.Dường như đó là của những kẻ đi trước để lại.Nhân,Sơn và Trọng cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều mà ngồi vào chơi luôn.Ván bài căng thẳng.Trọng đánh heo cơ thì Nhân chặt heo.Tự nhiên Sơn thấy mắc tè nên cậu ta đi tè "một lát".Nhân và Trọng vì là con nghiện cờ bạc nên cứ thế mà đánh chứ chẳng chờ Sơn gì cả.5 phút,10 phút,15 phút mà Sơn chẳng quay lại gì cả.Nhân và Trọng thấy lạ nên cũng không đánh nữa và đi tìm.Bỗng nhiên,Trọng hét lên.Nhân nghe thế chạy tới gốc đa nơi phát ra tiếng hét thì thấy Sơn đã chết dưới gốc đa.Mắt mở to chứ không nhắm như bình thường.Nhân và Trọng chạy về báo tin cho bố mẹ Sơn lên xem và cõng Sơn xuống núi để gọi cấp cứu.Khi vô viện,bác sĩ nói:"Sơn chết do bị lên cơn đau tim,xin chia buồn cùng gia đình".Lúc đó,mẹ Sơn bật khóc:"Giá như em nói nó đem theo vỉ thuốc đau tim là bây giờ nó không như vậy rồi".Nhân và Trọng lúc này mới nhớ ra là Sơn có tiền sử bị đau tim.Nhưng mọi chuyện đã quá muộn rồi,Sơn đã chết.Trong đám tang Sơn,mẹ Sơn vuốt mặt cho Sơn thì mắt Sơn mở to ra và còn chảy máu ra nữa.Tất cả mọi người đều chạy lại xem.Bà Tám-hàng xóm của Sơn nói:"Người chết mở mắt,mà khi vuốt mặt có máu chảy ra thì người đó chết tức,chết oan đó nghen".Mọi người xì xào đoán già đoán non.Người thì đoán Sơn chết do đau tim thật.Người thì đoán Sơn chết do bị ma giết.Lúc đó,Nhân nói với Trọng:"Ê mày,có khi nào thằng Sơn chết là do cái chiếu đó không".Trọng nói:"Người ta đã nói Sơn chết do đau tim mà,mày nói cái đéo gì thế !".Thế là đám ma Sơn diễn ra vào cận Tết.Khoảng thời gian mà đáng lẽ mọi người phải vui tươi ngắm pháo và nói chuyện.Mà lại tràn ngập đau thương.Tối hôm đó,Trọng suy nghĩ:"Liệu cái chiếu đó chỉ giết một mình Sơn thôi.Hay nó muốn nhiều hơn.Liệu mục tiêu tiếp theo của nó là mình".Bây giờ,trong đầu của Trọng chỉ tràn ngập những suy nghĩ như thế.Bỗng nhiên,có 1 tiếng hét lớn,có vẻ phát ra từ phòng của Trọng.Bố Trọng chạy vào thì ngã ra sàn sợ hãi,nói:"Tr...Tr...Trọng!".Ở trên sàn là thi thể của Trọng,mắt trắng bệch.Đặc biệt,lưỡi của Trọng bị kéo dài ra,ở đầu lưỡi là 1 mảnh giấy đỏ có ghi chữ "Tử" ở trên.Cùng lúc đó,mẹ Trọng chạy vào thì ngất luôn vì sốc.Hàng xóm láng giềng chạy vào hóng hớt,trong đó có cả ông Năm và Nhân,ông nói"Lúc này đã rõ,Trọng đã bị Chiếu Quỷ ám".Bố Trọng hỏi"Sao...sao ông biết ?"."
Lúc còn nhỏ,tôi đã nghe cha tôi kể về 1 cái chiếu.Tương truyền rằng,ai ngồi trên cái chiếu đó sẽ nhận kết cục không mấy tốt đẹp.Xâu chuỗi với sự kiện của ngôi chùa sau trường học năm ngoái.Có phải mày với thằng Sơn với thằng Trọng đã ngồi lên cái chiếu đó đúng không"-ông hỏi Nhân."
Sao ông biết"-Nhân nói."
Cái gì trên đời mà ông chả biết.Này bà con,bây giờ tôi mong bà con góp tiền vào mua đồ trừ tà,còn để tôi trừ cho".Nghe vậy,mọi người xì xào,nửa tin nửa nghi.Nhưng cuối cùng thì cũng góp tiền vào để trừ tà,bảo vệ cho người dân.Ông Năm hẹn mọi người đêm 27 sẽ lập đàn trừ tà để diệt trừ con quỷ này