Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Chaelice] Hạnh Phúc

[Chaelice] Hạnh Phúc
Chương 119


Hyomin vui vẻ kéo Park Jiyeon vào phòng mình.

Park Jiyeon lần đầu tiên vào phòng Hyomin, quả nhiên, so với nhi đồng còn muốn nhi đồng hơn, hồng nhạt, màu vàng, màu xanh biếc tất cả màu sắc đều muốn chọc mù mắt người, không khác gì nhà trẻ.

"Yeonie, phòng mình đẹp không nà?"

Hyomin chính là cảm thấy rất tự hào về phòng mình.

Dựa theo lời ác độc ngày thường của Park Jiyeon, bình thường nhất định sẽ không lưu chút mặt mũi mà quẳng cho hai chữ: ấu trĩ!Nhưng là giờ phút này, Park Jiyeon lại có chút gật đầu.

Hyomin nhìn thấy Park Jiyeon gật đầu, thực vui vẻ mà nở nụ cười, tươi cười này lại khiến cho Park Jiyeon có một khắc mê man, đứa ngốc này luôn thực dễ dàng cảm hóa người khác.

"Hyomin..."

Park Jiyeon muốn nói lại thôi.

"Sao?"

Hyomin nhìn về phía Park Jiyeon, cô cảm thấy Yeonie có điểm là lạ .

"Không có việc gì."

Park Jiyeon không nói gì, chính là đưa tay ôm lấy Hyomin, đem mặt chôn đến khỏa đầy đặn mềm mại trước ngực Hyomin.

Giờ khắc này, cô phát hiện chính mình kỳ thật cũng không kiên cường như trong tưởng tượng, kỳ thật lúc tới gặp Kim Sooyoung, trong lòng cô rất sợ hãi, biểu hiện vừa rồi của Hyomin khiến cô nhận ra chính mình không phải một mình chiến đấu, Hyomin ngẫu nhiên cũng có thể cho mình chỗ dựa.

Hyomin chưa bao giờ gặp qua Park Jiyeon như vậy, Yeonie quả nhiên có chút kỳ quái, nhưng Hyomin thích Yeonie như vậy.

Nàng đưa tay sờ mái tóc dài của Park Jiyeon, tinh tế lại thật dài, chưa bao giờ nhuộm qua, dị thường mềm mại.

" Yeonie, ta thực vui vẻ."

Hyomin vui vẻ nói.

"Hửm?"

Park Jiyeon nhẹ nhàng hỏi.

"Đây là cậu lần đầu tiên ôm mình như vậy, mình cảm giác cậu đã xem mình là một người lớn, điều này làm mình cũng hiểu được mình đã trưởng thành."

Hyomin nói xong liền ngây ngô cười, nàng cảm thấy được lòng mình tựa như phủ đầy kẹo đường, tràn đầy mềm mại.

Park Jiyeon khẽ cười, hiếm khi thấy Hyomin cảm thấy chính mình trưởng thành.

Có lẽ bởi vì mọi người chỉ xem nàng là trẻ em mới khiến nàng cảm thấy mình là trẻ em.

Giống như những gì chị họ đã nói, cô đã phạm vào sai lầm giống như Kim Jayiong cùng Kim Sooyoung, quá mức bảo hộ nàng, chính mình không nên đem Hyomin xem như đứa nhỏ, dù sao Hyomin không phải con gái mà là tình nhân của cô.

"Yeonie, cậu cười thật là đẹp mắt."

Hyomin cảm thấy được Park Jiyeon mỉm cười thản nhiên có một loại mị lực không gì sánh kịp, khiến chính mình vô luận như thế nào đều không thể rời mắt.

Park Jiyeon nghiêng người đem Hyomin đặt ở dưới thân, nhìn đến một Hyomin gợi cảm xinh đẹp, trong lòng dâng lên cảm giác muốn chiếm hữu.

Hyomin cảm giác khuôn mặt Yeonie cách mình rất gần, tầm mắt nóng rực khiến Hyomin nhớ tới đây là dấu hiệu mỗi khi hai người thân thiết.

Mỗi lần Yeonie làm việc này luôn nhìn mình như vậy, Hyomin cảm giác trong lòng có chút ngứa, ngay lúc trong phòng hơi thở ám muội không ngừng lan tràn, không ngừng thăng cấp, cửa phòng rất không hợp thời bị người gõ cửa.

"Hyomin, ba ba tự tay nấu cháo tổ yến, con ăn một ít, hai ngày qua đã tuyệt thực nên chắc đói bụng lắm..."

Thanh âm của Kim Jayiong vang lên.

Park Jiyeon lúc này mới hiểu được, nguyên lai chính mình dễ dàng vượt ải của Kim Sooyoung cùng Kim Jayiong không phải nàng vận khí tốt, mà là Hyomin dùng thân thể của mình để uy hiếp cha mẹ, Park Jiyeon có chút đau lòng.

Hyomin bĩu môi, người ta đang cùng Yeonie hôn nhau, chán ghét ba ba, cớ gì lúc này lại mang cháo tới cho người ta, trong lòng Hyomin có chút không vui, điển hình dấu hiệu cánh tay chỉa ra bên ngoài, có vợ liền đã quên cha.

"Hyomin, đi mở cửa đem cháo uống đi."

Park Jiyeon buông Hyomin, đem y phục có chút loạn trên người mình chỉnh một chút, lập tức lại khôi phục vẻ đạo mạo đứng đắn thường ngày.

Hyomin đành phải ngoan ngoãn mở cửa tiếp nhận cháo, bởi vì trong phòng còn có Park Jiyeon, Kim Jayiong cũng không tiện vào trong phòng đem cháo đưa qua.

Sau khi đưa xong liền trở về phòng mình, rõ ràng địa vị của Park Jiyeon kia ở trong lòng của Hyomin so với lão ba này trọng yếu hơn.

Nghĩ đến đây, Kim Jayiong thấy rất mất mát.

Bất quá Kim Jayiong rất nhanh điều tiết lại, con gái chung quy là người ngoài, vẫn là vợ yêu tốt nhất, có thể ở bên cạnh mình, Kim Jayiong bưng một bát cháo tổ yến khác cho lão bà đại nhân của mình.

Park Jiyeon nhớ tới mình đang nghỉ phép liền dẫn theo Hyomin cùng nhau nghỉ phép.

Bất quá cô thật ra chưa đem Hyomin mang về Park gia, sợ Hyomin chịu ủy khuất, dù sao ba ba của cô cũng không dễ nói chuyện như Kim Jayiong cùng Kim Sooyoung, trộm mang Hyomin gặp qua mẹ mình, cô đối mẹ thì có chút áy náy.

Mẹ thuộc loại người khá yếu đuối, hết thảy đều là lấy chồng làm chủ, chồng muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con, trong lòng bà cũng chỉ có thể lo lắng suông, nhưng là Park Jiyeon là nữ nhi duy nhất, khuyên không được con gái cũng khuyên không được trượng phu, trong lòng rất khó chịu, nhưng không đến mức thật sự không tiếp nhận con gái của mình.

Sợ trượng phu quở trách, mỗi lần chỉ dám trộm đi gặp con gái.

Thấy Hyomin, bà khách khí sẽ không khó xử Hyomin, nhưng cũng không xem Hyomin là người một nhà.

Trong lòng bà vẫn cảm thấy thật đáng tiếc, dù sao bà cùng chồng đều bảo thủ, cảm thấy nữ cùng nữ ở cùng một chỗ không phải là lẽ trời, nhưng bà vốn được giáo dưỡng tốt, tuyệt sẽ không cùng Hyomin phát tác bất mãn trong lòng mình.

Hyomin ngây ngốc giản đơn, đối lập với Park Jiyeon, không mẫn cảm, lại còn nghĩ là Park mẫu thích nàng mà cười đến ngây ngô.

Park Jiyeon xem ở trong mắt không thể không cảm thán lần nữa, đầu óc đơn giản thật là một chuyện hạnh phúc.

Sau một thời gian dài nhìn thấy con gái ghé qua đây cũng chỉ biết mặt, dù sao Hyomin quả thật là một đứa nhỏ khiến người yêu thích, đối Hyomin dần dần cũng bắt đầu thân thiết.

Chồng bà không có chút ý mềm lòng.

Park Jiyeon hiểu được, không qua vài năm, lão ba là tuyệt đối sẽ không buông lỏng, lão ba của cô so với ai khác đều rất cố chấp.

Cho nên mặc dù cô cùng Hyomin xem như cũng an nhàn mà trải qua những ngày bên nhau, nhưng là Park ba thủy chung là tiếc nuối, nhưng cũng không có cách nào khác.

Các nàng tạm thời không có kế hoạch sinh con.

Jennie nghĩ kĩ, quyết định quay về Kim thị, để cho Lisa một lần nữa trở lại Kim* thị giúp Kim Jisoo, nhưng là vì tuyên thệ chủ quyền, nàng mỗi ngày đều tự mình đi đón Kim Jisoo.

Gió mặc gió, mưa mặc mưa, có thể nói là vì bạn gái làm đủ hai mươi bốn hiếu, chờ Kim Jisoo dàn xếp xong hết thảy sau đó bắt đầu kế hoạch sinh con.

Như trước đó đã nói, trứng của Kim Jisoo, Jennie mang thai.

Cho nên Jennie gần đây từ bỏ bia rượu, sống ngăn náp, ăn uống đầy đủ.

Lisa vốn là không muốn đi Kim* thị, trong lòng cô đối Kim Jisoo nhiều ít có một chút áy náy, tuy ở Kim* thị cô có điều kiện phát triển tiền đồ, nhưng cô vẫn luyến tiếc rời đi Chaeyoung.

Nhưng Chaeyoung quyết định từ chức đi đào tạo sâu, cô thích đọc sách, đi X đại học 'ứng dụng toán học thạc sĩ', dù sao cô cũng không có áp lực gia đình.

Chaeyoung rời công ty của Jennie, Lisa đương nhiên không có lý do tiếp tục ở lại, lúc Kim Jisoo cùng Jennie cực lực mời mọc, sau trưng cầu sự đồng ý của Chaeyoung, trở lại Trang thị lên làm phó tổng.

Chaeyoung đi học lại, Lisa thực buồn bực, bởi vì nữ trong danh sách rất ít, Chaeyoung vốn có chút tư sắc trong cái chuyên ngành dương thịnh âm suy này, quả thực càng dễ bị người cướp đi, khiến Lisa cảm nhận đây là nơi có tình địch ẩn mình, nguy cơ rất lớn.

Cô thường xuyên đi đến trường học của Chaeyoung, tựa như nam châm mà đem những nam nhân mà Chaeyoung thu hút tới đều đá qua một bên, dù sao vẫn có những nam nhân thật sự ái mộ tài năng của Chaeng, dù làm gì cũng có một tiểu bộ phận như thế, cô làm sao cũng đều không thể đá tới, cho nên đây vẫn là chuyện khiến Lisa buồn rầu.

Kế hoạch sinh con của các nàng thì định ở ba năm sau, sau khi Chaeyoung tốt nghiệp thạc sĩ, rốt cuộc ai sinh còn chưa quyết định.

Jennie cùng Kim Jisoo và Park Jiyeon cùng Hyomin trở thành hàng xóm, Kim Jisoo và Park Jiyeon cảm thấy có chút đau đầu, mà lính hầu như Hyomin và Jennie thường xuyên trở thành vật hi sinh.

Jennie cũng thường xuyên vì Hyomin chịu tiếng xấu thay, tóm lại là cấu kết với nhau làm việc xấu, trừ bỏ hai chị em dở hơi Kim thị ngẫu nhiên động kinh, những ngày này của các nàng cũng coi như là hoà thuận vui vẻ.
 
[Chaelice] Hạnh Phúc
Chương 120


Trước khi Jennie chuẩn bị thụ thai, Jisoo định cùng Jennie lại đi nhảy bungee lần nữa, Jennie cảm thấy nhảy riêng không bằng nhảy chung, cô kêu vài người đến cùng nhau nhảy, nhiều người nhiều thêm can đảm thôi.

Hyomin trước kia có từng nhảy bungee rồi và rất thích cái loại vận động kích thích này, Park Jiyeon vốn không muốn đến, nhưng là Hyomin liều chết làm nũng, vì tránh cho cái lổ tai chịu đủ tàn phá của Hyomin, Park Jiyeon không tình nguyện mà đáp ứng.

Lisa cùng Chaeyoung là bị lừa đến đây, Jennie mời các nàng cùng đi, nói là nhiều người náo nhiệt, Chaeyoung cảm thấy được cô cùng Lisa ít khi vận động liền đồng ý cùng đi.Lisa vốn sẽ không thích vận động ngoài trời, nàng thích vận động 'bên trong' hơn.

Thật vất vả mới đến cuối tuần, rốt cục có thể cả ngày cùng Chaeng một mình trong phòng làm một ít vận động trên giường, chính là Chaeng vẫn cứ muốn tới, nàng mới không tình nguyện đi theo.

"Hôm nay thời tiết thật tốt!"

Jennie cười nhìn tình địch trước kia và Chaeyoung chào hỏi, về phần hai người còn lại đều là em của mình, là người trong nhà, không cần khách khí như vậy, tiếp đón có thể tỉnh lược.

"Hôm nay cô không phải hẹn chúng tôi đến sao?"

Lisa nhíu mày hỏi, nếu nàng nhớ không lầm, vừa rồi trên biển báo viết 'bungee', lại nhìn mặt hồ phía dưới, cảm giác trong lòng run sợ , bungee này nọ nha, ngẫm lại đều cảm thấy sợ hãi.

"Chúng ta tới nhảy bungee."

Hyomin một bộ hứng thú đầy người, bộ dáng hưng phấn, nghĩ đến có thể cùng Yeonie chơi trò mạo hiểm, Hyomin càng mong đợi.

"Tôi đổi ý rồi, trò này có gì đáng xem đâu!"

Jennie là phùng má giả làm người mập, nếu không phải Jisoo thích chơi, đánh chết nàng cũng không muốn thử lần thứ hai.

"Chaeng, chúng ta không chơi cái này, thoạt nhìn rất nguy hiểm."

Lisa không có hứng thú với bungee, hận không thể lập tức lôi kéo Chaeyoung xuống núi về nhà.

"Nếu đã đến đây, liền thử một chút đi."

Chaeyoung thực bình tĩnh, với việc đi chơi đột nhiên biến thành nhảy bungee không quá để ý, trời trong nắng ấm, thời tiết cuối thu thích hợp ra ngoài chứ không phải suốt ngày giam ở trong phòng, gần đây Lisa là càng ngày càng ở ẩn.

Jisoo cảm thấy nhiều người nhiều náo nhiệt, không có gì không tốt .

Park Jiyeon mặt không chút thay đổi, một bộ không sao cả, nhưng lúc đứng ở trên cầu nhảy cao mấy chục thước, mặt nàng 'soạt' liền trắng bệch, đứng ở trên này mới chính thức cảm nhận được sợ hãi.

"Yeonie, đừng sợ, có mình bên cạnh mà!"

Hyomin bộ dáng không hề sợ hãi dũng cảm tự hào nói, chờ đến khi dây treo trên người hai người đều cột chắc xong định nhảy, Park Jiyeon chết sống không chịu bước ra bên ngoài, bị nhân viên công tác trực tiếp đẩy đi .

Cho tới bây giờ, cô phi thường chán ghét tiếng thét chói tai ồn ào, vậy mà hiện tại cô cũng không tránh khỏi thét ra tiếng, cảm giác thân thể hoàn toàn không trọng lực khiến cô gắt gao ôm lấy Hyomin.

Chỉ có ôm chặt lấy Hyomin cô mới có một chút cảm giác an toàn, chân chính cảm nhận được sinh mệnh và sự quan trọng của đối phương, thì ra người này đối với mình lại quan trọng như vậy.

Hyomin đang thét chói tai, tiếng thét này là vui, khác với Park Jiyeon hoảng sợ, Hyomin thật thích cảm giác Park Jiyeon gắt gao ôm lấy thân thể của mình, giống như chính mình là trụ cột của nàng, khiến Hyomin cực kỳ tự hào.

Lisa nhìn Park Jiyeon hoàn toàn bị động mà bị đẩy xuống , còn có tiếng thét chói tai không phù hợp với tính cách Park Jiyeon, có thể tưởng tượng nhảy xuống đi là cỡ nào khiếp sợ, nàng sợ tới mức sắc mặt đều trắng bệch, nhưng là nàng cũng hiểu được hiện tại chạy trốn đã không còn kịp nữa.

"Chaeng, cậu không sợ sao?"

Lisa hỏi.

"Hoàn hảo, không sợ lắm."

Chaeyoung vẫn rất bình tĩnh hồi đáp, cô ước tính một chút, khoảng cách từ cầu nhảy đến mặt nước cỡ 75 mét, hẳn là trong phạm vi có thể thừa nhận đi, kỳ thật cô cũng không phải chắc chắn.

Sắc mặt Jennie hiện tại chính là không biết phản ứng thế nào, còn chưa kịp nhảy cô đã cảm giác chân mình sắp nhũn ra, bởi vì từng có kinh nghiệm từ lần trước, cô hoàn toàn biết rõ cảm thụ của Park Jiyeon lúc này, không khỏi lấy tay vịn lên thân thể Jisoo, không cho chính mình vô lực ngã xuống.

Liền như vậy một hai phút đồng hồ, với Park Jiyeon mà nói thật quá dài, nhưng là đối Hyomin mà nói hai ba phút liền hết, vẫn chưa thỏa mãn.

Lúc Park Jiyeon bị kéo lên, khuôn mặt hoàn toàn trắng bệch, chân hoàn toàn đứng không vững, mà khí sắc của Hyomin lại thập phần hồng nhuận, còn thì thầm rằng ghiền rồi còn muốn nhảy thêm vài lần khiến Park Jiyeon cùng Jennie đều muốn đánh nàng.

Chính là, Park Jiyeon hiện tại đã hoàn toàn không còn tâm trạng, ngay cả xem thường cũng không có khí lực, thân thể như trước ôm lấy trên người Hyomin tìm kiếm chỗ dựa, Hyomin chính là thực thích Park Jiyeon "suy yếu" như thế, ỷ lại chính mình.

"Jisoo, lúc nhảy xuống, chị nhất định phải ôm chặt người ta..."

Jennie lo lắng nói, lời này từ lúc Park Jiyeon cùng Hyomin đi xuống sau đó liền vẫn cùng Jisoo dặn dò.

"Được rồi."

Jisoo kiên nhẫn đáp.

"Jisoo..."

Jennie vẫn lo lắng, còn muốn dong dài một lần.

"Câm miệng."

Tính nhẫn nại của Jisoo bị Jennie phá hỏng, nhìn thấy Jennie như trước không có tự giác ngậm miệng, không khỏi ra lệnh.

Thừa dịp hai người đang nói chuyện, nhân viên công tác đem hai người đều đẩy xuống, hai người lập tức liền ôn lại cảm giác nhảy bungee lần trước, nhưng lần này cảm giác lại có chút bất đồng, Jennie gắt gao mà ôm lấy Jisoo, nàng cảm thấy có câu nói rất đúng, nếu bạn đã yêu một người, bạn liền cùng người cùng nhau nhảy bungee, bởi vì trong một khắc đó, cảm giác yêu so với bất kỳ thời điểm nào đều rất rõ ràng.

Lần trước nhảy xuống, trong đầu Jisoo còn có Lisa, chính là lúc này đây, đại não của cô chỉ có Jennie, không khỏi đem Jennie ôm chặt hơn nữa.

Lúc Jennie đi lên, tuy rằng sắc mặt trắng bệch, đi đứng như trước nhũn ra, nhưng so với lần trước rõ ràng tốt hơn rất nhiều.

Cô vẫn ôm chặt Jisoo không chịu buông tay, Jisoo cũng không buông Jennie ra.

Ngay lúc Lisa cùng Chaeyoung đều cột chắc dây xong, sắc mặt Lisa đều trắng bệch, thấy vậy Chaeyoung có chút không đành lòng.

"Thật sự rất đáng sợ, như vậy đi, cậu ở trên này, mình tự nhảy xuống là tốt rồi."

Chaeyoung săn sóc nói.

Lisa tuy rằng rất sợ, nhưng cô lo lắng nên cự tuyệt đề nghị của Chaeyoung.

Cô sẽ không để Chaeng nhảy xuống một mình!

Chỉ cần chỗ nào có Chaeng, cô không việc gì phải sợ.

Nghĩ như vậy, Lisa lại trấn định.

"Chaeng, dù tình huống gì hay thời điểm nào, mình đều phải ở bên cạnh cậu."

Lisa toác ra một cỗ khí thế bất cứ giá nào cũng bên cạnh nhau.

Chaeyoung có chút động dung, Lisa rõ ràng đang sợ hãi nhưng cũng không để cho chính mình một người nhảy xuống, cho nên Chaeyoung vuốt ve khuôn mặt của Lisa, sau đó khẽ cười .

Lúc nhảy xuống, Lisa nhắm hai mắt lại, nàng ôm chặt lấy Chaeyoung, nàng cảm giác thế giới này trở nên tĩnh lặng, nàng tựa hồ nghe tới nhịp tim của chính mình, cũng nghe tới nhịp tim của Chaeng, dường như chỉ còn lại có hai người.

Thật kỳ quái, giờ phút này, nàng một chút đều không cảm nhận được sợ hãi , thay vào đó còn cảm thấy có loại cảm giác hạnh phúc.

Chaeng, mình cùng với cậu một mực cùng nhau!

Trong lòng Lisa chỉ có một loại thanh âm như vậy.

Chaeyoung tựa hồ cũng nghe đến thanh âm trong lòng Lisa, đem Lisa ôm chặt hơn nữa, cả đời này của cô cũng giống như thời khắc này, tuyệt đối sẽ không buông tay Lisa.

Lúc các nàng bị kéo lên vẫn ôm nhau thật lâu chưa hề buông ra, thật giống như khoảnh khắc lúc nhảy xuống kia đều lắng đọng.

Dường như có chút gì đó thay đổi, lại như chúng vốn chưa từng thay đổi, chính là mọi việc đều trở nên rõ ràng hơn mà thôi.

Tìm được tình yêu của đời mình, được bên cạnh người kia khiến các nàng càng quý trọng hơn.

HẾT
19.07.2020
 
Back
Top Bottom