Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Câu Dẫn Anh Giáo

Câu Dẫn Anh Giáo
20.Bị hiểu lầm


Chuông tan học vừa reo, cô nhanh chóng dọn dẹp cặp sách rảo bước trở về nhà.

Chắc chắn là muốn sớm sớm gặp "tiểu Hoàng" một chút a!

Cô nôn nóng trong lòng nghĩ một chút xem có nên cho anh bất ngờ gì không nha.

Chợt một suy nghĩ táo bạo lóe qua trong đầu cô.

Cô thầm cười trong lòng, có chút mong chờ anh trai thân yêu của cô sẽ phản ứng ra sao.

Cô trở về nhà, tắm rửa kĩ càng, chuẩn bị " bất ngờ " cho anh trai, độ nhiên tin nhắn điện thọai vang lên_Hôm nay anh có ca phẫu thuật gấp, có lẽ không về sớm được, em đừng buồn anh sẽ mua quà cho em_Cô hơi thất vọng, còn xem cô như con nít muốn quà vặt a!

Cô chỉ muốn chơi đùa với tiểu đệ đáng yêu của anh trai!

Không có cần bánh ngọt đâu!

Đang ảo não, cô bỗng nở một nụ cười khó hiểu.

Năm phút sau đã thấy cô ngồi co ro một góc trên xe buýt.

Môi cô gái nhỏ đỏ mộng hồng hào, hơi hơi mím chặt, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp có chút căng thẳng.

Đôi mắt hạnh to tròn láo liên nhìn qua lại như đang lo lắng diều gì đó.

Từ lúc cô bước lên xe có không ít ánh mắt lén lút hướng về phía cô.

Nhưng không ai biết được lí do thật sự khiến cô trở nên căng thẳng như vậy.

Phía trong lớp áo khoát qua nửa gối, khó có thể tưởng tượng được, hoàn toàn khôbg có dấu tích của quần áo hay đồ lót!

Thay vào đó là một sợi dây ruy băng màu đỏ, được cột cố định từ hai bầu vú to teòn, đè ép hai hạt đậu nhỏ, luồn qua mép tiểu huyệt đỏ ứng vì bị cọ xát, còn đang rỉ chút nước, đến tận đôi mông kiều nộm và kết thúc bằng một chiếc nơ bướm xinh đẹp ở chiếc lưng trắng ngà đầy tinh tế.

Mỗi một ánh mắt len lén nhìn cô đều khiến cô căn thẳng cùng kích thích đến tột độ, khuôn mặt đỏ hồng thở hơi thở dồn dập, khiến hai bầu ngực phập phồng vì cảm giác kích thích mới lạ.

Lớp áo khoác mỏng manh khó mà che dấu được đồi núi chập chùng quyến rũ.

Mỗi lần chiếc xe rung lắng là hai cặp thỏ con nhảy bổ lên như muốn được cầu cứu thóat ra khỏi sợi dây.

Cô không dám dùng tay giữ chúng lại vì sợ làm mọi người chú ý, chỉ dán cắn răng để bản thân ngồi im, trở nên vô hình.

Nhưng cô đã đánh giá thấp nhan sắc của cơ thể này, chỉ cần ngồi yên lặng thôi thì cũng đã câu hồn biết bao kẻ trên xe.

Huống chi với cái gia tài đồ sộ đó, người coa kinh nghiệm một chút để ý một chút liền nhận ra sự khác thường.

Tên đàn ông cao to vạm vỡ với ánh mắt sắc bén nhụôn đầy sự thèm khát, từ lúc cô lên xe đã bắt đầu chú ý đến cô.

Hắn không tin vào mắt mình khi thấy độ nảy của cặp vú kia.

Không cần sờ hắn cũbg biết nó sẽ sướng kinh người đến nhường nào.

Chăm chú nhìn cô, hắn lại phát hiện chốc chốc cô sẽ lấy chân cọ xát vào nhau, người bình thường chắc sẽ không chú ý nhưng hắn thì khát. hắn chầm chậm tìm góc độ phù hợp, vờ rơi đồ cuối xuống ngay chuẩn lúc cô đang cọ xát hai chân vào nhau.

Cô cũng hơi cảm nhận được như ai đang nhìn mình mà lặng lẽ buông chân, biết vậy đã không chơi lớn cột mảng vải vắt qua huyệt ngỏ, nó cứ cọ vào khiến cô ngứa ngáy không thôi, chảy nước thấm uớt cả mảnh vải chỗ đó.

Thế nhưng cô không biết hành động vô thức đã giúp người khác có thu hoạch lớn.

Hắn chắc chắn mắt bản thân còn rất tốt, và cái hình ảnh cô bỏ chân xuống để lộ ra hai mảnh thịt múp máp đầy dâm đãng đang đóng mở hàm chứ một mảnh vải màu đỏ thẩm do bị ướt.

Ngoàu ra không còn bất cứ màu sắc quần áo gì khác.

Tất cả đủ để chứng minh cho hắn biết cô là một con đàn bà dâm đãng.

Hắn vui như mở cờ trong bụng, ánh mắt tối sầm lại chăm chăm hướng về cô.

Cô hơi hơi cảm nhận được ánh mắt đỏ, suy nghĩ cũng sắp tới bệnh viện của anh nên bước xuống xe.

Cô cố gắng bước đi một cách tự nhiên nhất nhưng không khỏi có chút khập khiễn.

Môi bước đi, gió lạnh lùông vào áo cộng với dây ruy băng đang chạy lung tung không yên trong huyệt khiến cô rung rung người, cô sợ nước chảy xuống sẽ có người nhìn thấy nên không khỏi bước nhanh chóng hơn.

Người đàn ông kia thấy cô đi nên cũng vội vàng bước theo.

Cô dần dần ý thức có người theo dõi mình, cô muốn chạy nhanh hơn nhưng cố bình tĩnh, cô nghĩ bản thân có thể an toàn đến bệnh viện của anh vì ở đây có đông người.

Chợt một bàn tàn năm lấy tóc cô, cơn đau khiến cô ứa nước mắt, bàn tay kia tát mạnh vào mặt cô, cô choáng váng, sợ hãi, mất định hướng cô nghe được một giọng nói xa lạ đầy căm phẫn- Má con đan bà này!

Đã theo trai bỏ con cái còn giám lấy hết tiền bỏ trốn!

Cô vô đạo đức vô nhân tính vừa thôi!

Bà tay ấy bịnh miệng cô lại, sức lực quá lớn khiến cô không thể la hét hay vùng vẫy, đầu óc cô dần mụ mị, mất hết thân trí mà bất tỉnh.

Giữ thanh thiên bạch nhật, lí do quá hợp tình hợp lí mà lôi một cô gái đi, chỉ có những ánh nhìn mơ hồ đầy phán xét, không ai muốn tìm hiểu hay xác nhận về danh tính của "người đàn bà bỏ chồng theo trai kia" chỉ có tiếng chưởi rủa và khinh bạc. ..

Cô tỉnh lại trong một căn phòng xa lạ, đủ thứ mùi hương hỗn tạp, xung quanh là tiếng la hét, tiếng rên rỉ, mùi vị tình dục đầy rẫy khắp nơi.

Cô mở mắt ra trong trạng thái hết sức hoảng loạn, cô thấy những cô gái trần truồng thác loạn, tiếng "bạch bạch" chói tai, xubg quanh hỗn tạp hết sức.

Cô thấy một bàn tay đang mân mê cởi ra chiếc áo khoác của mình, cô tức giận cùbg kinh hãi mà vùng vẫy.

Hắn ta hết sức kinh tởm cùng dơ bận, gương mặt dâm loạn như múôn ăn tươi nuốt sống cô- Buông ra!

-Cô hét lên đạp mạnh vào măht hắn, cô sợ hãi không biết phải làm thế nào, lòng lạnh tanh như sắp chết.

Tuy cô dâm đãng, thèm khát nhưng cô không bao giờ cho phép mình bị sỉ nhục như vậy, huống chi đây không phải thân thể cũng không phải danh phận hư hỏng của cô trước kia nữa.

Tên kia bị đạp thì tức giận, toang nhào vào rách áo khoác của cô*Đùng Đùng*- Tất cả đã bị bắt dơ tay lên đầu hàng đi!

Khung cảnh càng trở nên nháo nhào hỗn lọan, kẻ nào đều mong chạy thóat thân.

Nhưng những thân ảnh xanh đầy oai vệ nhanh chóng tóm gọn, tên vừa nãy cũng bị mội nam cảnh sát bắt lại, đạp dưới chân.

Cô vừa mừng vừa hoảng đơ người ngồi trong góc, ôm chầm lấy áo khoát của bản thân hòng che đi thân thể.

Nam cảnh sát kia ném cho cô một ánh mắt khinh thường hệt như cách nhìn những cô gái lõa lồ mình xanh tím, có cô còn đang chứa đầy tinh dịch trong người.

Cô đủ thông minh để hiểu ánh mắt đó có vao nhiêu khinh thường cùng ghét bỏ, nhưng cũng không đủ sức để quan tâm.

Cứ im lặng ngồi đó, cô chết lặbg tại chỗ.

Vì vừa nãy hệ thống thông báo nhận được đối tượng công lược với nhiệm vụ cấp S.

Không hoàn thành đồng nghĩa với sẽ gặp vận rủi sát thân.Cô không muốn nghĩ cũng không muốn làm gì ngay lúc này cả, nhưng cô không trái lại được, không hoàn thành đồng nghĩa với mất hết hi vọng được sống.

Cô dằn lòng, dùng hết bao năm diễn suất òa khóc sụt sịt đầy nức nở- Cứu cứa cháu!

Lúc này ánh mắt mia lóe chút bất ngờ, ngơ ra.

Một cảnh sát nữ nhanh nhẹn nhìn thấy liền tiến lại choàng áo khóac vào người cô trấn an, hỏi han thông tin.

Cô biết có một sự biến đổi tâm lí không nhỏ với đối tượng công
lược kia, nhưng tạm thời không thể gắp gắp, bắt buộc phải giải đáp hết hiểu lầm, nắm bắt sự tội lỗi trong tâm lí kia mà tiến công.

___________________________________Qua tui bận quá nay mới lên chap mới cho anh em đây.

Vừa bí ý tươngt vừa không ai vote tui sắp nản xỉu rồi nè!

Mà nay phải ráng ráng đang viết chap tiếp theo kiền mà không biết đang kịp không.

Nếu có sự ủng hộ của ae chắc tui ráng lên trong hôm nay luôn!

Không thì tùy nhân duyên nha😿
 
Câu Dẫn Anh Giáo
21.Đóng vai cô gái nhỏ đáng thương


Cô yên tĩnh ngồi co ro trong chiếc xe cảnh sát, sau hàng loạt thông tin cô biết được vừa rồi cô bị bắt cóc vào là một tụ điểm băng nhóm tội phạm buôn lậu cờ bạc và kinh doanh mại dâm.

Mà đội cảnh sát vừa lúc được phân phó nhiệm vụ triệt phá đường dây này.

Đa số những cô gái ở đây là gái ngành nên khi nãy nam cảnh sát kia nhìn cô như vậy cũng chẳng có gì lạ.

Cô âm thầm bảo hệ thống kiểm tra thông tin của nam nhân kia_ Cố Minh Hoài
29 tuổi
Nghề nghiệp : Cảnh sát
Nhan sắc 90
Tri thức 95
Tính cách : Cẩn trọng, trách nhiệm, khó gần, lối sống tình cảm, ít biểu đạt cảm xúc ( Chức năng mới mở do tăng cấp )
Giá trị tinh dinch : 85₫ _*Hệ thống yêu cầu kí chú hết sức dốc lòng vì nhiệm vụ, thu thập hảo cảm cũbg như tinh dịch của đối tượng công lược, vì đối tượng có liên quan lớn đến tình tiết phát triển của nhiệm vụ*Cô trầm ngâm suy xét qua nhiệm vụ.

Độ khó không thể nào coi thường.

Giờ cô có quá nhiều cái đuôi rồi, nếu không cẩn thận thật sự chuốc lấy toàn phiền phức.

Trong lúc cô nghiêm túc suy xét cách công lược anh.

Thì bản thân người nào đó không hề biết mình sắp bị gài bẫy, đang có cảm giác áy náy cùng lo lắng cho cô gái nhỏ kia.

Anh sợ một chút biểu cảm cùng suy nghĩ kia của mình sẽ làm tổn thương con gái nhà người ta.

Thật ra từ trước tới giờ anh vẫn luôn rất ổn trọng và chuyên nghiệp, nhưng trong những trường hợp như vậy anh thường không quản lí được biểu cảm của mình, anh ghét nhất những thằng đàn ông không quản lí được nửa thân duới của mình, và cũng khinh thường những người phụ nữ kia.

Vì ba anh vì lăn loạn với người phụ nữ bên ngoài mà làm cho nhà tan cửa nát, khiến anh và mẹ sống trong khổ cực suốt ngần ấy năm.

Vì sự áy náy đó anh không khỏi để ý cô gái nhỏ kia một chút.

Từ lúc lên xe đến giờ cô chỉ im lặng co ro một góc, anh nghĩ cô bị sợ hãi cũng như ảnh hưởng tâm lý rất lớn.

Nên khi lấy lời khai anh cũng có chút ứng xử nhẹ nhàng hơn thường ngày.Cô gái nhỏ kia được đồng nghiệp anh cho mượn một chiếc áo sơ mi cùng quần đơn giản, ánh mắt cô to tròn đẹp một cách lạ lùng, nhưng ánh lên sợ sợ sệt lo lắng khiến người ta thương xót, đồng nghiệp của anh không khỏi lo lắng cho cô nhiều hơn một chút.

Sau khi lấy lời khai hết thảy, mọi người dự định gọi cho người nhà của cô, nhưng cô một mực từ chối, dù khuyên ngắn đến đâu cô cũng chỉ lắc đầu nguầy nguậy, cả người cô rung bần bật vì lạnh cùng khó xử.

Nghĩ thôi cũng biết anh hai cô mà biết chuyện này không quậy tung lên cô sẽ đi đầu dưới đất, nhiệm vụ cũng khỏi cần nghĩ đến nữa đi, đời cô coi như bỏ rồi.

Cô nhất quyết không thể đồng ý.

Cô ra sức dùng lời lẻ từ chối, đến mức độ mắt hạnh đã đỏ lên sắp ngập nước.

Mọi người đều không nghĩ ra phải xử lý làm sao, anh cũng biết cô gái nhỏ này múôn giấu người thân, nhưng chuyện lớn như vậy họ không làm được, lỡ như cô bé nghĩ quẩn hay có mệnh hệ gì sau vụ này thì họ gánh không xuể.

Đột nhiên anh đi tới, cầm trên tay áo khoác của mình đưa cho cô- Nếu cô bé đã không muốn thì cứ vậy đi!

Cho người đưa cô bé về đi!

- Anh Hoài... như vậy sao được...

Nghe đến đây mắt người nào đó sáng lên long lanh như bắt được cộng rơm cứu mạng.

Anh nhìn biểu khoa trương này của cô mà trong lòng không khỏi có chút mềm ra.

- Cứ vậy mà làm đi!

Nhưng cô bé phải để lại thông tin liên lạc, hằng ngày đến đây tư vấn kiểm tra tâm lý đến khi ổn định và có cam kết tâm lý ổn định từ bác sĩ thì mới được đi!

Mọi người nghe vậy cũng thấy xử lí như vậy ổn thỏa tiện cả đôi đường, không ai có ý định phản bác.

Dù cảm thấy có chút lạ,bình thường anh Hoài của họ sẽ không để ý mấy chuyện này mà trực tiếp xử lý theo luật, nhưng dẫu sao cũng là một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu nha!

Ai rồi cũng bị sắc khống mà yếu lòng thôi!

Cô nghe vậy tâm trạng không khỏi có chút mừng rỡ, cơ quan hội cũng thâht tốt.

Nhưng trước hết vẫn lo lắng về anh hai quý hóa của cô a!

Đúng là không có miếng thịt nào mà dễ dàng.Cô vừa vui vẻ lên thì tâm trạng hơi hơi chùn xuống, mặt ỉu xìu đi miệng nhỏ hơi dẩu ra khiến anh có hơi khó hiểu.

Anh liền mặc kệ vứt ra sau đầu tiếp tục công việc, được một lúc anh thấy cô vẫn chưa đi mà ngồi đó, liền khó hiểu hỏi cấp dưới- A!

Em đang đặt xe cho cô bé, giờ ai cũng bận bịu làm hồ sơ, thẩm vấn kiểm tra án nên không ai đưa cô bé về được thưa anh!

Cảm thấy không yên tâm để cô gái nhỏ về một mình, anh liền có lòng nghĩa hiệp của một người cảnh sát đưa cô về.

Lên xe cô đến thở mạnh cũng không dám, bộ đồng phục cảnh sát này thật sự quá có uy lực, cộng thêm nhan sắc trời ban này thật khiến cô không ghét bỏ nỗi, một chút tia chống cự trong lòng cũng bay biến mất.

Đầu óc quay cuồng nghĩ tới hình ảnh anh mặc bộ cảnh phục mà thao cô a!

Thật sự quá kích thích rồi nha!

Cô thẫm nghĩ mà đã chảy nước rồi.

Cỗ thân thể này đúng là dâm đãng thành tính rồi!

Bên này anh vẫn nghĩ cô gái nhỏ đáng thương dsang lo sợ, nghĩ ra đủ câu an ủi nhưng không bíet nói bắt dầu từ đâu, không đầu không đuôi phát ngôn một câu gây lú- Đừng nghĩ quẩn- Hả?

Cô hơi ngờ nghệt với câu nói của anh.

Cô nào nghĩ quẩn nha!

Chỉ nghĩ ăn anh ra sao thôi.

Nhưng vẫn vờ như qnh mong muốn mà hơi hơi sụt sùi yếu đuối gật đầu.

Cô tự chất vấn lương tâm vì lừa gạt con trai nhà lành, nhưng vẫn đành lực bất đồng tâm.

Cô vờ như thiếp đi, được một lúc cô liền nhập vai.

Làm ra bộ bị hỏang sợ, cả người run lên bần bật- Đừng đừng mà...

đừng làm vậy... cứu cứu tôi vớiThấy cô gái nhỏ bị ác mộng, anh chút lo lắng, tấp xe vào lề, tính sẽ lay cô tỉnh dậy.

Nào ngờ vừa chạm vào cô, đã bị cô ồm chầm lấy cánh tay.

Đôi tay nhỏ mảnh khảnh ôm chầm lấy cánh tay anh không buông, hệt như chỉ cần buông ra cô sẽ mất hết tất cả.

- Hức... hức chú cảnh sát ơi cứu cháu... cứu cháu với...

Anh hơi bất lực không nỡ rút tay, chỉ có thể cố gắng trấn an cô gái nhỏ bị "kinh sợ".

Thấy anh đã buông lỏng cảnh giác, cô lại tiếp tục diễn- Ưm... nóng nóng quá.... cháu khó chịu quá...

Cô lay người càng tiến sát, ôm cánh tay anh càng chặt, đè ép vào bộ ngực sữa đồ sộ khiến anh căng chặt cả người, vừa không nỡ vừa muốn buông ra.

Cô coi tay anh như vật để làm dịu cơn nóng cànhg cọ sát liên tục.

Chưa thấy đủ cô không biết từ lúc nào đã dực phăng đi cúc áo sơ mi mà đặt tay anh tiếp xúc với da thịt nóng rực, người cô đẫm mồ hôi, mày cau lại đầy khó chịu.

Nhưng anh lại cảm thấy cả người trở nên rạo rực, mùi hương thiếu nữ thơm ngọt tràn ngập trong xe, chen lấn vào khoang mũi khiến anh hít hà mê đắm.

Anh nghĩ giờ phút này bụôc phải dứt khoát rút tay ra nhưng anh lại không làm.

- Ưm.. mát quá...

Cô xem tay anh như cây kem mát lạnh mà cuối đầu liếm lấy ngón tay anh khiến anh dật bắn cả người, dứt khoát rút tay.

Động tác của anh quá mạnh khiến cô đập người vào ghế đằng sau mà tỉnh dây.

Cô hơi đau xoa đầu, vài giọt nước mắt như thủy tinh long lanh động lại trên gò má.

Cô định hình lại nhìn vào cúc áo "bị" bung ra mà hoảng loạn cùng xấu hổ kéo chặt áo dứt khoát quay mặt đi- Cháu... cháu xin lỗi... cháu không cố ýCả người cô vì ngại ngùng mà nhuốm màu hông nhạt.

Anh lấy lại bình tĩnh, định thần lại mọi chuyện- ỪmRồi lái xe tiếp tục.

Cuối cùng cô bảo anh dừng xe cách nhà một chút rồi chạy biến đi mất.

Nhìn cô gái nhỏ đã đi khuất anh mới khẽ thở dài tự vấn bản thân.

Vậy mà lúc nãy lại nổi lên phản ứng.

Đúng là không bằng cầm thú.

Anh khó khăn muốn phất lờ đi đũng quần đã dựng lên một lều trại lớn không có dấu hiệu hạ nhiệt mà chạy xe vào một nhà vệ sinh công cộng.
 
Câu Dẫn Anh Giáo
22.


Sau khi trở về, bốn bề trong căn nhà rộng lớn đều tối om khiến cô hơi não nề.

Dù kiếp trước hay bây giờ cô đều có cảm giác cô độc, dù nhận bao nhiêu sự quan tâm từ những người đàn ông kia thì cô vẫn thấy chỉ như quan hệ hai bên đều có lợi, chứ không xuất phát gì từ "tình cảm".Thứ đó nghe có vẻ rất xa xỉ nhỉ.

Cô lười nhác ngã người trong bồn tắm, cảm giác thoải mái cùng ấm áp bao quanh khiến não cô được thả lỏng phần nào.

Một ngày hôm nay thật sự quá nhiều mệt mỏi.

Sau khi cô biết anh cả có việc gấp phải đến nước A để viện trợ vì tình hình dịch bệnh bùng phát mạnh, cô mới thở phào nhẹ nhỏm, xem ra thời gian tới cô có thể thư thả được phần nào để thực hiện kế hoạch mới của mình rồi.

Cô nằm trên giường, loay hoay tìm cách chinh phục mục tiêu mới,sau đó lại vì mệt mỏi mà ngủ quên mất.

Sáng hôm sau, cô tá hỏa phát hiện ra bản thân trễ học, lại càng cuống hết cả lên chạy đến trường.

Khi thở phào nhẹ nhỏm đứng trên xe buýt,cô mới cảm thấy gì đó sai sai.

Sao bên dưới lại có cảm giác thông thóang mát mẻ đến kì lạ như vậy?

Cảm giác trống rỗng khiến cô bất giác xanh mặc.

Chẳng nhẽ....

Cô hốt hoảng khép chặt chân lại, cố gắng giữ bình tĩnh hết mức có thể.

Nhưng cơ thể cứ như không nghe theo ý muốn của cô, cảm giã như ánh mắt mọi người hướng về phía mình khiến cho cô bất giác cảm thấy nhen nhóm một sự kích thích kì lại.

Tiểu huyệt bên dưới cứ không tự chủ mà mấp mấy chảy nước.

Từbg xúc cảm, cơ quan trong người nhạy cảm đến mức kì lạ.

Chợt cô rùng mình, một bàn tay bất chợt áp vào mông cô sờ sọan, cô sợ đến run lên.

Quay lại nhìn tên kia, cô chuẩn bị bước xuống xe, cô thà trễ học chứ chẳng ngu mà đứng đấy chịu trận.

Chợt tên đó bóp mạnh lấy mông cô.

Bàn tay bẩn thiểu luồng vào chiếc váy, chạm vào đùi trong, sắp sửa đụng đến nơi tư mật thì một bàn tay đã tên biến thái kia ngăn lại.

Cô ngước lên quá đỗi kinh ngạc mà nhìn chằm chằm chú cảnh sát đang bẻ cô tay tên kia vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Lúc đó chú như có vần hào quang chói lóa khiến cho cô ngây người, tim hơi lạc đi một nhịp, cảm giác ấm áp ỏq đầu trái tim khiến nước mắt cô hơi rưng rưng.

Sau khi tên đó đã bị đuổi ra khỏi xe, mọi người xuhg quanh cũng thôi bàn tán, ánh mắt như đã hiểu mà thương cảm có, đánh giá ác ý cũng không thiếu mà nhìn cô.

Chú cảnh sát lúc này chợt kéo cô vào lòng, che đi những ánh nhìn kia khiến cô lại càng thêm xúc động.

Lúc nãy cô thật sự cảm thấy sợ, dù cho cô cứng rắn, hay đã chai lì với sự phán xét của mọi người.

Nhưng sâu trong tâm hồn đơn giản cũng chỉ là một cô gái mong muốn sự chở che.

Cô yên tĩnh nép mình vào thân hình rộng lớn.

Cảm giác vững chãi và an tâm khiến cô tạm quên đi hết những nỗi lo từ trước đến nay, cô chỉ muốn thời gian chậm hơn, chậm hơn thậm chí là dừng lại ngau lúc này.

Anh nhìn cố né ánh mắt không nhìn vào thân thể nhỏ bé đang bám vào người mình.

Anh cũng không hiểu vì sao mình lại có mặt ở đây nữa, chỉ có thể biết là từ tối qua anh cứ nơm nớp lo lắng không yên sợ cô gái nhỏ kia ảnh hưởng tâm lý.

Thế mà lại vô tình đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân, khi nhìn thấy cái tên dâm tà kia luồng tay vào váy cô máu điên trong nguời anh sôi sùng sục, chỉ kịp ngăn tên kia lại, không thể tẩn tên đó ngay trên xe nên đành đuổi đi, có lẽ cũng đến lúc làm một chiến dịch dẹp bỏ bớt mấy tên cặn bã như vậy, cho chúng đổi chỗ ở một thời gian nhỉ?

Nhưng chợt đầu anh lóe lên một hình ảnh, phía dưới chiếc váy được tên kia vén lên hình như... không có một hình ảnh nào của vải mà chỉ có... bờ mông láng mịn căn tròn đó! chả nhẽ cô bé này lại không mặc đồ lót đi học?

Từng dòng suy nghĩ rối rắm quẩn quanh, hình ảnh hiện đi hiện lại của cô hôm nay và hôm qua khiến anh bất giác đỏ cả mang tai.

Anh không thể hình dung chẳng nhẽ cô là một con người dâm đãng như vậy?

Hay đơn giản là cô chỉ quên mà thôi?

Anh trầm ngâm trong suy nghĩ của mình lại lần nữa khiến " đệ tử " của mình đứng thẳng.

Đang hưởng thụ sự ấm áp, cô giật bắn mình khi "đàn em" của anh chọc chọc vào váy mình.

Cô trấn tĩnh, nhưng đồng thời dùng cặp mắt to tròn ngây thơ nhìn anh.

Vẻ mặt của cô khiến anh càng khó mà khống chế bản thân, càng thêm cứng rắn hơn nữa.

Mặt ảnh lúc này đã đỏ bừng bừng, nếu không nhờ cô che chắn, thì toàn bộ chuyến xe đã được chiêm ngưỡng " hàng khủng" của anh.

Anh lúng túng, muốn giải thích nhưng lại không biết nên nói thế nào rốt cuộc chỉ biết ừm à vô nghĩa.

Cô rốt cuộc cũng không muốn anh đem "món hàng" này ra ngoài khoe với mọi người, nhưng cũng không thể đề nghị "giúp" anh nên đành ghé tai anh đề nghị- Chú... bây giờ chú ẩm cháu xuống xe đi ạ....

ở gần đây có nhà vệ sinh công cộng!

Cũng gần thôi ạ!

Anh muốn từ chối nhưng cũng bất đắc dĩ, đành thỏa hiệp làm theo.

Đến khi ẩm cô lên thì cô lại chợt nhớ đến phía dưới của bản thân.

Hai người đỏ mặt tía tai mà ấn nút xuống xe búyt- Cháu.. cháu không cố ý... cháu cháu quên mất... sáng nay đi học quá gấp... nên..

ưm...

Đang nói, anh di chuyển làm cho thứ to lớn kia chuyển động cách một lớp vải cạ vào tiểu huyệt của cô khiến nó chảy nước không ngừng, mấp máy như muốn núôt " tiểu đệ" của anh vào bên trong mình.

Khó khăn lắm mới di chuyển đến nhà vệ sinh công cộng thì anh cũng không kiềm được bắn ra.

Trong lúc anh vào nhà vệ sinh sửa sang lại quần áo, kêu cấp dưới chuânt bị đồ thì cô cũng lau chùi xong mà chuồn đi mất.

__________________________________

Huhu mấy nay bận với bí quá không biết viết saoo lun í mộ người có gì mọi người thông cảm nhaaa.

Khó khăn lắm mới nghĩ xong chap
 
Back
Top Bottom