Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 220: Chương 220



Yến Thu Xu cười cười, nàng và Thủy Mỗi cùng nhau đặt cặp lồng lên bàn, lấy mì và nước sốt bên trong ra chia cho mỗi người một phần, cũng không nhiều lắm, mỗi người được nửa bát mì: “Con tới hơi muộn, con cứ nghĩ mọi người đều đã ăn trước rồi, nên con không làm nhiều như vậy, khuấy khuấy lên là ăn được.”

“Ta biết rồi, hơn nữa còn có nhiều đồ ăn như vậy, nhất định sẽ ăn cho thật no.” Tiêu phu nhân nhẹ nhàng nói, cầm lấy phần thuộc về mình, dùng chiếc đũa gắp một sợi mì.

Sợi mì có màu vàng nhạt, còn hơi nóng, bên trên là nước sốt đậm đặc và một ít dưa leo giòn.

Mì sợi được khuấy đều, nước tương chảy từ trên sợi mì xuống, từ trên xuống dưới, sợi mì ngấm nước tương màu nâu, mùi hương của nước tương cũng bốc lên theo.

Tiêu phu nhân nghe vậy, trong mắt tràn đầy hứng thú, tốc độ khuấy cũng trở nên nhanh hơn, bà nhanh chóng trộn xong bát mì, tâm trạng rất vui vẻ.

Đến đây là có thể ăn rồi.

Bà ấy cầm đũa lên, gắp vài sợi mì, phía trên còn có một ít thịt viên và nấm viên, cắn một miếng, dù mì không có nước canh, nhưng bà ấy không thể ngừng ăn, vị tương ngọt ngào trong miệng, nước tương kết hợp với sợi mì dai tạo nên một món ăn hoàn hảo cho bữa sáng.

Tuy nhiên, dựa theo lễ nghi, nghe vẫn rất thô lỗ vì khi ăn sẽ phát ra những tiếng “sụt sụt”.

Nhưng sau khi Tiêu phu nhân ăn một miếng, liền không quan tâm tới lễ nghi nữa, một tiếng “sụt” rất nhỏ, bà ấy há miệng ăn một miếng mì lớn.

Ăn uống xong xuôi, bà ấy tiện tay lau vệt nước sốt dính trên khóe miệng, nhưng cũng không sạch hoàn toàn, liền tiếp tục ăn thêm một miếng nữa.

Vốn dĩ cũng không có nhiều mì, ăn một lúc đã hết.

Cuối cùng, trong bát chỉ còn hai miếng dưa leo với nước sốt, Tiêu phu nhân gắp lên cho vào miệng, sau đó bà ấy cầm một cái bánh bao, cái miệng nhỏ cắn một miếng, bánh bao mềm mại thơm ngọt, tuy hương vị không nồng đậm, nhưng cũng không tệ chút nào.

Tiêu Hoài Khải vốn tưởng rằng mình ăn nhanh nhất, dù sao hắn cũng là nam nhân, nhưng lại nho nhã, tốc độ ăn cũng không khác nữ nhân, không ngờ vừa ăn xong ngẩng đầu lên, bát của mẫu thân đã không còn gì, hắn sững người: “Xem ra món mì trộn tương này có thể làm mẫu thân vui.”

Tiêu phu nhân chậm rãi nói: “Có món nào A Xu làm mà ta không thích không? Ngay cả đậu phụ thối ta đều ăn hết, chỉ có các ngươi là không dám ăn.”

“Khụ khụ!” Tiêu Hoài Khải ho khan một tiếng, cắt ngang cuộc nói chuyện.

Tiêu Hoài Ngọc càng làm náo động bầu không khí trong bữa cơm: “Nhị tẩu, tẩu đã ăn xong chưa, tẩu ăn không hết sao? Không bằng cho ta ăn đi?”

Tống Minh Đại liếc nàng một cái, nhưng cũng không nói câu gì.

Tiêu Hoài Ngọc chạy nhanh qua lấy, mỉm cười đem về chỗ của mình rồi tiếp tục ngồi ăn.

Tạ Thanh Vận cũng ăn xong rồi, còn cười khúc khích, nói: “Ai da, có đôi khi ta thật hâm mộ Bình Tùng, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể xoè cái bụng ra để ăn hết tất cả các món ăn ngon!”

Nhắc đến trẻ con, ánh mắt Tống Minh Đại và Tiêu Hoài Ngọc đều trở nên dịu dàng.

Ngược lại, Yến Thu Xu có tốc độ ăn chậm nhất, nàng vừa mới ăn xong liền uống ngụm trà cho nhuận giọng.

Hành động này lập tức khiến mọi người đều nhìn sang.

Động tác của Yến Thu Xu cứng đờ, nhưng vẫn nuốt ngụm nước trà trong miệng xuống, nhìn về phía Tiêu phu nhân: “Bá mẫu, đại thiếu gia, thiếu phu nhân…… Con có chuyện phải nói với mọi người.”

Tiêu phu nhân khẽ mỉm cười, những nếp nhăn xung quanh môi lâu ngày càng hiện rõ hơn, thần sắc càng ngày càng dịu dàng: “Con nói xem, có phải là con chưa nghĩ thông suốt chuyện làm con dâu của ta hay không? Nếu không, chúng ta chờ lão Lục trở về rồi mới tính đến chuyện bái đường.”

Đám người Tạ Thanh Vận nghiêng đầu cười ha hả.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 221: Chương 221



Yến Thu Xu xấu hổ, khuôn mặt nhỏ của nàng lập tức đỏ lên, nhưng cũng vì vậy mà trong lòng nàng thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nàng ho nhẹ một tiếng: “ Thật ra chuyện là như này, con không phải là trẻ mồ côi, phụ thân con là đại thiếu gia Yến gia, mẫu thân là vợ ba của phụ thân, ở Yến gia, con là người con thứ năm, con tới Tiêu phủ để tìm nơi nương tựa, trước kia, con đã nói dối mọi người, cũng vì trong mắt người Yến gia, con đã chết, con liền nghĩ con không còn quan hệ gì với bọn họ.”

“Chỉ là hiện giờ, Xương Vương điện hạ cầu thân với con, có thể con sẽ bị muội muội kia nhận ra, con sợ liên lụy đến Tiêu gia, nên con nói với mọi người một tiếng, nếu có chuyện ảnh hưởng đến Tiêu gia, sao chúng ta có thể ở lại trong thôn bây giờ?”

Yến Thu Xu nói xong, liền mở to mắt ra nhìn để chờ phản ứng của bọn họ.

Chỉ là đã đợi một hồi lâu, cả mấy người đều chẳng hé răng nói một lời, chỉ y như trước, ánh mắt chứa ý cười nhàn nhạt nhìn nàng.

Không tức giận, càng không trách móc.

Yến Thu Xu chớp mắt, trong lòng vốn bình tĩnh yên ổn lại có chút rối rắm: “Mọi người không trách con đã giấu giếm chuyện này sao?”

Tiêu phu nhân “Phụt” một tiếng, cười ra tiếng.

Tạ Thanh Vận che miệng nói: “A Xu, muội xem, muội thật ngốc nghếch, muội nghĩ chúng ta không đoán được sao? Bình thường muội nói chuyện lộ nhiều sơ hở như vậy, ta còn tưởng muội đang chờ chúng ta đi điều tra nữa đấy.”

Yến Thu Xu hít sâu một hơi: “Hả???”

Sau lời trêu đùa của Tạ Thanh Vận, Tiêu phu nhân cũng chậm rãi nói: “Con nói rằng trước kia được lão Lục cứu từ trong đám thổ phỉ kia ra, ta cũng đoán ra được một chút, ở Vụ Thành bên kia, tiểu thư nhà họ Yến cũng đang mất tích.”

Tiêu Hoài Ngọc vừa cười vừa nói: “Tuy bình thường A Xu làm việc tùy ý, nhưng mỗi khi nàng gặp người liền hành lễ là có thể nhìn ra được, có một số việc đã khắc sâu vào xương cốt, nói cách khác, Yến gia rất coi trọng lễ nghi.”

Trời nóng, Tiêu Hoài Khải luôn mang một cái quạt bên người, ăn cơm xong, hắn liền nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt, nói: “Nhưng ta thật sự nghi ngờ, trù nghệ A Xu tốt như thế, ta cũng chưa từng nghe nói trù nghệ của tiểu thư Yến gia lại giỏi như vậy..”

Yến Thu Xu: “……”

Nàng quả thực không ngờ, thực ra tính tình của nàng cũng rất tùy tiện.

Dù sao trước đây thì môi trường sống của nàng rất an toàn, từ nhỏ đến lớn nàng đã như vậy, muốn nàng giả vờ làm người khác cũng rất khó khăn, chỉ là lớp áo choàng này đã rơi xuống thật nhanh!

Tiêu phu nhân nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ chỉ muốn chui xuống gầm bàn của nàng liền an ủi: “Không cần để ý đến hắn, cũng may là trù nghệ của con rất tốt, Tiêu gia của chúng ta mới có được như ngày hôm nay.”

Mặc dù có vẻ như Yến Thu Xu không làm được gì nhiều, nhưng thực tế mọi thứ đều thuộc về nàng, từ sau khi nàng tới, Tiêu gia mới thay đổi.

Ví dụ như chính nàng, Đông Đông, Bình Ngộ, Uyển Nhi……

Lòng người không đổi, chỉ có mọi thứ đều thay đổi.

Lúc này Yến Thu Xu mới bình tĩnh lại một chút, nàng nở nụ cười thẹn thùng: “Mọi người cũng đã cứu con một mạng, nếu không, một người rơi vào hoàn cảnh như con thì khó mà sống sót.”

Tạ Thanh Vận cười hiền, nói: “Hôm qua hoàng thượng truyền thánh chỉ xuống, phong muội làm Hương Quân, A Xu, hay là chúng ta tổ chức yến tiệc chúc mừng muội, đến lúc đó muội mời Xương Vương tới, một nhà chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, muội nghĩ thế nào?”

“Có thể, có thể ăn cơm cùng nhau thì thật là tốt.” Yến Thu Xu vui vẻ đồng ý.

“Lại muốn ăn món gì ngon đây?” Một giọng nói dịu dàng mang theo vài phần ý cười vang lên.

Yến Thu Xu vô thức quay đầu lại, liền nhìn thấy Tiêu Hoài Nhã được bốn ma ma dìu lại đây.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 222: Chương 222



Vết thương trên đùi nàng ấy còn chưa khôi phục hoàn toàn, còn cách viện một đoạn, nàng ấy muốn tự mình đi vào, Tiêu phu nhân có phần không nỡ, sợ vết thương của nàng ấy càng nghiêm trọng hơn, liền cho một cái kiệu nhỏ để các ma ma đưa nàng ấy lại đây.

Nàng ấy còn đeo khăn che mặt, sắc mặt dịu dàng, dễ nhìn hơn trước rất nhiều, vừa tiến đến, một đôi mắt hạnh liền nhìn chằm chằm cái bàn kia còn chưa thu dọn các bát đầy nước tương, cái mũi hít hít, sau đó cũng không hé răng mà chỉ nhìn Yến Thu Xu.

Không cần phải nói, chắc chắn là nàng đã mang mấy đồ ăn ngon kia đến.

Yến Thu Xu mím môi cười nói: “Ta có để phần cho ngươi.”

Nàng để Thủy Mỗi dọn nốt chỗ mì còn sót lại trong cặp lồng kia ra bát, sau đó liền đưa cho Tiêu Hoài Nhã.

Tiêu Hoài Nhã có chút ngượng ngùng mà cười cười, nhưng vẫn nhận lấy rồi ngồi xuống ăn.

Nha hoàn tiến lên thu dọn bát đũa trên bàn, những người đứng gần bàn ăn đều quay về chỗ ngồi, mới vừa ngồi xuống, liền có nha hoàn chạy tới bẩm báo: “Thưa phu nhân, thiếu phu nhân Tống gia tới, nói có lễ vật muốn tặng Đức An Hương Quân.”

Khóe miệng Tiêu phu nhân tươi cười, nhìn thật sâu vào đôi mắt Tống Minh Đại.

Tống Minh Đại vội vàng cúi đầu, nàng ta không dám lên tiếng.

Tiêu phu nhân thu lại nụ cười, bình tĩnh nói: “Mời nàng ta vào đi.”

Nha hoàn vội vàng đi ra mời nàng ta vào, chỉ chốc lát sau, một nữ nhân khoảng 30 tuổi, phong thái cao quý bước vào, phía sau còn có một ma ma, trên tay ma ma cầm theo một hộp quà màu đỏ.

Nàng ta vừa tiến đến liền cười tủm tỉm, nói: “Gần đây sắc mặt Tiêu phu nhân ngày càng tốt!”

Sau đó lại hành lễ vô cùng tự nhiên, nàng ta cũng hành lễ với Yến Thu Xu.

Hiện tại nàng là Hương Quân, cũng giống nữ quan trong triều, khi gặp nàng đều phải hành lễ.

Yến Thu Xu không hề cử động, chỉ gật đầu tiếp nhận, hành động vừa rồi khiến nụ cười trên mặt đại thiếu phu nhân Tống gia Liễu thị nhạt đi rất nhiều.

Nhưng sắc mặt Tiêu phu nhân cũng không có vẻ thân thiện, sắc mặt vẫn lãnh đạm như cũ, nói: “Lần này đại thiếu phu nhân tới đây có chuyện gì?”

Tống thị cười một tiếng: “Sao có thể có chuyện gì? Ta nghe nói Đức An Hương Quân có chuyện vui, chúng ta cũng là thông gia, nên ta đến đây chúc mừng, Tống gia nghèo khó, lễ vật cũng tầm thường, hy vọng Hương Quân không chê.”

Nàng ta vừa nói vừa nhìn về phía Yến Thu Xu, sau đó nhận lấy lễ vật từ trong tay ma ma, tự mình đi đến đưa cho Yến Thu Xu.

Yến Thu Xu vô thức nhìn về phía Tiêu phu nhân, ở Tiêu gia, nàng cũng vô ý xem Tiêu phu nhân như trưởng bối của mình, có thu lễ hay không, nàng sẽ hỏi ý kiến của trưởng bối.

Tiêu phu nhân cũng đã quen, nhẹ gật đầu với nàng.

Lúc này Yến Thu Xu mới nhận lấy, nói lời cảm tạ với nàng ta.

“Cảm tạ cái gì? Đây là điều ta nên làm.” Liễu thị xua xua tay, sau đó hàn huyên đôi câu cùng những người khác trong Tiêu gia, Tiêu phu nhân liền nhìn Tống Minh Đại như ngầm ám chỉ.

Bị Tiêu phu nhân nhìn như vậy, mí mắt nàng ta cũng không dám nâng lên mà nhìn, chỉ rũ mắt xuống thổi thổi hơi nóng bay lên từ ly trà, cũng không đáp lại.

Trong lòng Liễu thị cáu giận, thầm nghĩ người em chồng này quả nhiên cũng ngu ngốc giống mẹ chồng nàng ta, chả trách mẹ chồng không được cha chồng nàng ta thích, lão Nhị Tiêu gia sao có thể coi trọng người em chồng này, thật là có mắt như mù.

Chỉ là lần này nàng ta tới vì thật sự có việc, từ sau khi xảy ra chuyện lần trước, Tống gia không thể lôi kéo Tiêu gia đưa Lục hoàng tử Tuyên Vương lên nắm quyền, nàng ta vẫn phải dựa vào Tuyên Vương mới có thể yên ổn, hơn nữa nàng ta muốn cho con trai mình được đến học tại thái học!
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 223: Chương 223



Nếu có thể đến thái học học tập, được người tài giỏi như Đại Chu phu tử dạy bảo, còn có thể kết bạn với những đứa trẻ con nhà quyền quý, tương lai của con trai nàng ta nhất định sẽ trở nên sáng lạn, trượng phu của nàng ta vô dụng, nên nàng ta chỉ có thể dựa vào Tiêu gia, tuy là thông gia với nhau nhưng hết lần này đến lần khác, Tiêu gia đều keo kiệt bủn xỉn, cho một chức quan cũng chỉ to bằng hạt vừng chứ không có gì béo bở, sau đó cũng không chịu giúp đỡ thêm lần nào nữa.

Việc này chỉ có thể để nàng ta một mình tới, nàng ta nghe nói cô nương Yến Thu Xu ở Tiêu gia được mọi người đối đãi rất tốt, còn được phong làm Hương Quân, nàng ta liền nảy ra ý tưởng chủ động đến Tiêu gia tặng quà, tiện thể đến nhìn xem chuyện gì đã xảy ra.

Liễu thị thấy những người khác đều không chủ động đi ra để cho nàng ta và người em chồng nói chuyện, khẽ cắn môi, đánh bạo mở miệng nói: “Bá mẫu, cô em chồng này vừa đi liền đưa theo Bình Tùng đi rồi, đã vài tháng không trở về, ta và cha mẹ chồng rất nhớ cháu, còn nữa, ta cũng có vài điều muốn nói với em chồng.”

Vốn tưởng rằng nói như vậy, Tiêu phu nhân nhất định sẽ đi ra hậu viện cho nàng ta và em chồng nói chuyện.

Nhưng vừa dứt lời, Tiêu phu nhân lại tỏ vẻ hứng thú hỏi: “Có chuyện gì mà chúng ta không được nghe sao?”

“Cũng không có gì.” Liễu thị cười ngượng ngùng.

Tiêu phu nhân chậm rãi nói: “Chính là chuyện thuyết phục Tiêu gia cùng lên thuyền đưa Tuyên Vương lên ngôi sao?”

Liễu thị hít một hơi, ánh mắt kinh hãi nhìn người trước mắt, đôi môi run rẩy, hai chân mềm nhũn suýt nữa là khuỵu xuống đất.

Sau đó nàng ta liếc mắt về phía Tống Minh Đại, lúc này nàng ta thật sự tức giận!

Có phải người em chồng này có bệnh hay không?!

Loại chuyện này cũng nói với mẹ chồng sao?

Tiêu phu nhân cười lạnh một tiếng: “Tước vị Tống gia các ngươi không cao, nhưng tay lại vươn ra thật dài!”

Liễu thị sợ tái mặt, nhanh chóng lắc đầu, biện minh: “Đâu, nào có! Bá mẫu nghĩ nhiều rồi, chỉ là nói chuyện riêng mà thôi.”

Tiêu Hoài Khải cười nhạt nói: “Tống thiếu phu nhân, xem ra trước đây phu quân ngươi bị giáo huấn chưa đủ, vẫn còn muốn lợi dụng Tiêu gia sao?”

Cơ thể Liễu thị run lên, may được ma ma đỡ mới không ngã xuống, nàng ta kinh ngạc nhìn hắn, nàng ta ngay lập tức nghĩ tới mấy tháng trước, phu quân cùng với đệ đệ ruột ở rể của nàng ta bị người ta đánh một trận, mặt mũi bầm dập, sưng húp, lúc đó nàng ta hỏi, phu quân cứ ấp úng mãi, nàng ta còn tưởng rằng hắn đến giáo phường rồi đánh nhau vì nữ nhân, còn giận hắn mấy hôm.

Bây giờ nghĩ đến, hóa ra là bị Tiêu gia dạy dỗ, chẳng trách lúc sau lại không nhắc đến em chồng nữa.

Vốn tưởng rằng phu quân đã từ bỏ, không ngờ là bị đánh đến nỗi không dám nữa!

Liễu thị sững sờ, trực tiếp từ bỏ giãy giụa, quỳ rạp xuống đất: “Hôm nay đến đây là chủ ý của một mình ta, không liên quan gì đến phu quân ta, từ sau lần đó, phu quân ta liền dặn ta đừng nhắc đến nữa, chỉ là ta không cam lòng, xin đại thiếu gia đừng trách phạt phu quân!”

Tiêu Hoài Khải vốn định đánh hắn lần nữa.

Cũng không đến mức phải làm như vậy, Tống gia cũng không làm chuyện gì ác, bài học lần trước cũng đủ rồi, không cần cố chấp.

Chỉ là nữ tử vốn luôn im lặng ngồi một bên đột nhiên đứng dậy, nàng đi sang đỡ tẩu tẩu dậy.

Trong lòng Liễu thị yên tâm, nàng ta đứng lên, cố gắng ra ngoài, sốt sắng nói: “Minh Đại, không phải tẩu tẩu muốn làm khó muội, muội cũng biết, cha mẹ muội và ca ca muội đều vô dụng, tẩu tẩu không muốn sau này nhi tử chỉ làm một chức quan nhỏ ăn không ngồi rồi nên mới muốn nhân cơ hội lần này giúp gia đình ta tiến thêm một bước, muội có thể nói với mẹ chồng……”
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 224: Chương 224



Sắc mặt Tống Minh Đại thản nhiên, đám người đi ra tới cửa viện, nàng ta mới thẳng tay đẩy nữ nhân này xuống.

Liễu thị bị đẩy một cái loạng choạng, ngơ ngác nhìn nàng ta, không biết cô em chồng này đang phát điên vì điều gì.

Lại thấy Tống Minh Đại lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Lúc trước khi chuẩn bị về nhà chồng, ta đã nói rõ ràng với cha mẹ, bọn họ nuôi ta lớn, ta sẽ trả lại tất cả những gì đáng ra phải trả. Đừng nghĩ đến chuyện khác, càng đừng nghĩ lợi dụng Tiêu gia làm gì. Ngươi không muốn con trai ngươi đi theo con đường giống phu quân mình, vậy hãy để nó học hành chăm chỉ, chả có thứ gì là từ trên trời tự nhiên rơi xuống, chỉ có thế thôi, mau cút đi!”

“Ta……” Liễu thị còn muốn lôi kéo nàng ta, nói một chút tình nghĩa, quan hệ gia đình nhà họ với Tiêu gia nhất định không thể rạn nứt!

Nhưng trên thực tế, từ lâu Tống Minh Đại đã không còn tình cảm với Tống gia, lúc trước trở về vốn chỉ là một lòng muốn bảo vệ con trai, sau khi nàng ta kết hôn, Tiêu gia đã tặng nàng ta rất nhiều lễ vật, huống chi là lễ vật ngày lễ ngày tết.

Cứ như vậy, khi gặp được ích lợi, người Tống gia sẽ không chút do dự mà bán nàng cho Tiêu gia.

Mối quan hệ hiện giờ đã đứt, cũng khá tốt, tránh việc người Tống gia lại lợi dụng Tiêu gia.

Nàng ta hất tay tẩu tẩu ra rồi bước vào trong, cũng không thèm quay đầu nhìn lại một cái.

Nghe được tiếng ồn, Tiêu Bình Tùng vội vàng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy một màn này, vui mừng ra mặt, khi chạy ra sân, đi ngang qua cửa còn đụng phải dì, sau đó cậu chạy đến bên cạnh mẫu thân: “Nương, người không bị bắt nạt chứ?”

Trong lòng Tống Minh Đại ấm áp, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”

“Bình Tùng! Này….” Đôi mắt Liễu thị sáng lên khi vừa nhìn thấy cháu trai của mình.

Nhưng mà mới vừa hô một tiếng, nàng ta đã bị ma ma của Tiêu gia che miệng lại, kéo nàng ta rời đi, nhị thiếu phu nhân không nhận người thân này, còn không mau tới kéo nàng ta đi đi!

Sau khi thảo luận xong chi tiết về bữa tiệc sắp tới trong viện cùng với Tiêu phu nhân, Yến Thu Xu liền đến trù phòng nhìn xem có cái gì có thể nấu hay không, chờ lát nữa buổi tối có thể nấu lên ăn.

Mặc dù các món ăn đều có trù tử của Tiêu phủ chuẩn bị, nhưng nàng nhất định phải nấu một ít, vì mọi người trong phủ Xương Vương lại đây khẳng định cũng đến tặng quà, Tiêu phủ cho nàng tổ chức yến hội, cũng sẽ không tốn một phân tiền nào, nàng lại không thể cho người Tiêu gia tiền, thế nên liền nấu ăn cho mọi người ăn.

Yến Thu Xu vừa đến đại trù phòng, quản gia bên trong lập tức đứng dậy: “Tiểu nhân bái kiến Hương Quân!”

“Trương quản gia, ngươi đừng làm vậy, ta cảm thấy không quen.” Yến Thu Xu xoa xoa cánh tay, đột nhiên nàng từ một người bình thường biến thành người có địa vị trong xã hội, nàng căn bản là không quen.

Dù trước đó họ đã rất lịch sự với nàng, nhưng không tới mức cung kính hành lễ trang trọng như vậy.

Trương quản gia mỉm cười, thả lỏng một chút: “Hương Quân khách khí quá, đúng rồi, trên thôn trang vừa đưa rất nhiều nấm tươi và cá tôm các loại đến, người nhìn xem người cần gì?”

Yến Thu Xu khẽ gật gật đầu, đi đến nơi đặt các loại nguyên liệu nấu ăn, trong tay còn cầm cái rổ, cũng không khách sáo nói: “Chỗ này còn rất nhiều tôm, cho ta một rổ đi.”

“Được thôi.” Trương quản gia gật đầu rồi để mặc cho nàng lấy.

Yến Thu Xu lại cầm rất nhiều bắp ngô, cà rốt, cùng với một miếng thịt bò to và một miếng thịt lợn, nhưng vẫn còn chưa đủ, nàng lại nói: “Phiền quản gia mua giúp ta cánh gà về đây. Không thể quá ít, phải đầy một rổ.”

“Được, ta đã nhớ kỹ.” Trương quản gia trả lời.

Yến Thu Xu lại nhìn nhìn, cũng không còn gì khác, lại cầm đồ ăn đến đại trù phòng tự chế nước chấm.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 225: Chương 225



Nàng thích nấu những món ăn mà nàng học được ở kiếp trước, nhưng đối với thế giới này, không ít món ăn đều là món ăn mới đối với họ, làm một người đầu bếp, nàng thường xuyên gặp được những điều mới mẻ, bọn họ cũng bắt đầu nghĩ ra các món ăn mới mẻ.

Nước chấm này được làm khá giống với tương hột ở đời trước, thường được dùng sau khi nấu ăn, Yến Thu Xu khá thích nó, vừa khéo có một cái trong phòng bếp nhỏ, cách sử dụng gần như giống nhau, nàng thuận tay cầm đi.

Đồ ăn đã lấy xong rồi, nàng cũng nên trở về.

Có một ưu điểm khi lấy đồ ăn ở đây, nàng không cần đưa tiền, chỉ cần lấy rồi đi, còn có thể lấy bao nhiêu tuỳ thích.

Yến Thu Xu ngẫm lại liền thấy buồn cười.

Nếu về sau luôn có thể như vậy, thực ra cũng không tệ.

Trở lại trong viện, Yến Thu Xu đem tôm đi ngâm nước trước, như vậy chúng có thể sống đến buổi chiều, nếu chết quá sớm, vị sẽ không được tươi ngon, những thứ còn lại tạm thời chưa cần làm.

Gia đình hai nhà, bao gồm cả những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi chơi, tính cả Đông Đông cùng Uyển Nhi chỉ có mười bốn người, nhìn có vẻ nhiều nhưng hầu hết đều do đại trù phòng phụ trách, nàng chỉ cần nấu một món là đủ, nấu món gì phù hợp khẩu vị của bọn họ, bởi vậy không cần bận rộn.

Lúc này vẫn còn thời gian, Yến Thu Xu lấy ra sổ y thuật, chạy tới chỗ của đại phu Tiêu gia, xem có cái gì mình không hiểu liền hỏi.

Trong phủ, đại phu vừa nhìn thấy nàng tới, lập tức lấy tay che lại cái trán: “Ai da, đầu ta có chút khó chịu.”

Yến Thu Xu cười tủm tỉm nói: “Đào đại phu, đầu ngài không thoải mái sao, hay là ta cho ngài thử kim một chút nhé?”

Đào đại phu lập tức ngồi thẳng người, tỏ vẻ trách cứ nói: “Với y thuật của ngươi, tuyệt đối không được xem bệnh bừa bãi cho người ta, đặc biệt là châm cứu, nếu chẳng may ngươi châm nhầm huyệt vị, khiến người ta không thể động đậy thì coi như xong!”

Yến Thu Xu thẹn thùng buông tay: “Sẽ không, ngài không xem cái này sao?”

Đào đại phu đau đầu: “Được rồi, lại có vấn đề gì sao?”

Yến Thu Xu lập tức vui mừng nghiêng người lại gần, hỏi: “Lần trước ngài đã chỉ cách cầm máu huyệt đạo cho ta, ấn bao nhiêu lần, dùng lực ra sao? Ta lại quên mất, ngài có thể làm mẫu lại một lần nữa cho ta xem được không?”

Đào đại phu: “... Nói thật, ngươi không phải người nên học y, ngươi nhìn ngươi xem, trí nhớ của ngươi kém như vậy, rõ ràng huyệt vị đơn giản như thế kia mà, quay đầu một cái liền quên sạch sẽ.”

Yến Thu Xu cúi đầu, lương tâm cắn rứt, nàng thật sự rất dễ quên.

Nhưng nàng cảm thấy rất hứng thú với y thuật, nếu không thì sẽ thật sự lãng phí bàn tay vàng này của nàng!

Đào đại phu thở dài một tiếng: “Hay là ta dạy các phương thuốc bổ cho ngươi nhé?”

Nàng có thể nhớ công thức nấu ăn rõ như vậy, thuốc bổ chắc cũng không khác mấy.

Yến Thu Xu liền gật đầu: “Vậy cũng được, nhưng ngài cũng nên dạy lý thuyết y học…”

Sau khi nói chuyện với Đào đại phu xong, Yến Thu Xu để lại không ít học phí, chẳng hạn như món bánh quy mà Đào đại phu thích nhất, mới bước chân trở lại viện.

Lần này trở về, nàng nhìn thấy các bao lớn bao nhỏ lễ vật chất đầy trong viện mình.

Có phải nàng đi nhầm rồi không?

Nàng lùi ra ngoài nhìn lại, đây đúng là nơi nàng ở gần một năm nay.

Hứa ma ma bước lại gần, cười nói: “Hiện giờ cô nương là Hương Quân, lại có chút quan hệ với Tiêu gia nên mọi người đều đưa quà đến đây, trừ những thứ này, Tấn Vương thế tử cũng đưa lễ vật tới, còn có Thuận Vương...”

Nghe Hứa ma ma nói tên vài người, Yến Thu Xu lộ vẻ bối rối: “Ta không biết bọn họ!”

Ngay cả Ngũ hoàng tử Thuận Vương mà nàng cũng không biết?!

Đây đều là những món đồ đắt tiền, mấy người thừa tiền mà không có chỗ nào để tiêu à?
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 226: Chương 226



Hứa ma ma bất đắc dĩ cười nói: “Tóm lại là thế này, lần này Yến cô nương lập công lớn, được bệ hạ ban thưởng, những người khác đương nhiên phải đến tặng lễ, đây chỉ là giả vờ cho bệ hạ xem thôi.”

Yến Thu Xu mỉm cười, hoá ra là như vậy, lúc này nàng mới yên tâm nhận những món đồ này.

Nàng đi đến chỗ để những lễ vật kia, cầm lấy một gói quà nhỏ, đang định mở ra, liền nghe Hứa ma ma nói: “Có điều sau khi nghe phu nhân nói, bọn họ đến đây vừa lúc nghe nói trong phủ tổ chức yến tiệc ăn mừng cho Yến cô nương, còn mời cả Xương Vương, vì thế bọn họ cũng định sẽ đến đây tối nay.”

Yến Thu Xu: “...”

Nàng không muốn!

Nàng không quen biết bọn họ, lại còn là một nhóm người có địa vị cao hơn nàng, đến lúc đó có lẽ còn phải cười lấy lòng người ta.

Yến Thu Xu bĩu môi, tỏ vẻ không hứng thú lắm, nàng buông lễ vật xuống, chuẩn bị lên giường nằm.

Hứa ma ma đi theo phía sau nói: “Đúng rồi, tiểu thiếu gia Đông Đông cũng cho người đến truyền tin tức, nói là đồng môn của hắn ở trường cũng muốn tới, họ đã bỏ lỡ bữa tiệc vài ngày trước cho Đông Đông, làm loạn nói lần này nhất định phải đến, tiểu thiếu gia cũng đồng ý rồi.”

Yến Thu Xu: “!!!!”

Nàng bất ngờ ngồi thẳng dậy, vỗ vào trán mình một cái!

Bây giờ không phải lúc để nằm.

Đây là một cơ hội tốt.

Những đứa trẻ này sẽ là khách hàng chính của nàng trong tương lai!

Sau khi ăn xong, nếu bọn họ cảm thấy hài lòng, không bao lâu nữa Nông Gia trang của nàng sẽ nhận được công việc đầu tiên có đúng không?!

Yến Thu Xu đứng dậy: “Đi nào, chúng ta đến trù phòng làm đồ ăn trước.”

Thủy Mỗi vui vẻ đi theo, trên khuôn mặt ngày càng tròn trịa hiện lên nụ cười mong đợi: “Được ạ, cô nương, chúng ta sẽ làm món gì?”

Yến Thu Xu vốn định làm cơm chiên, nhưng nhiều người như vậy, làm cơm chiên quá phiền phức, nàng sờ sờ cằm, suy nghĩ một lát, rồi quyết đoán đưa ra kết luận: “Chúng ta sẽ làm… lẩu ba mắm!”

Thành phần chủ yếu của lẩu ba mắm là mắm ruốc, cách làm cũng rất đơn giản, lại hợp khẩu vị của rất nhiều thực khách.

Thời gian cũng còn sớm, Thủy Mỗi và Hứa ma ma đều có thể hỗ trợ, nàng lo lắng nhân lực không đủ, Yến Thu Xu lại đến đại trù nhờ thêm hai vị phụ bếp cường tráng nữa.

Hiện tại ở đây không có bò viên, nhưng ở một thời gian khác và không gian khác, hương vị của bò viên Triều Sán thật tuyệt vời!

Yến Thu Xu vốn chỉ định làm những xiên thịt chiên giòn, nhưng bây giờ nàng lại làm lẩu ba mắm, cho thịt trực tiếp vào đó chắc chắn là không được, vì thịt sẽ rất dễ bị thiu, cho nên làm thành thịt viên là lựa chọn tốt nhất.

Làm bò viên đòi hỏi nhiều sức lực, phải có người đập liên tục, như vậy mới có thể cho ra những viên thịt bò săn chắc và có độ đàn hồi.

Thế là mỗi người một bên, ai cũng luôn chân luôn tay bận rộn với công việc của mình.

Một người làm thịt viên, một người xử lý các nguyên liệu nấu ăn khác, Yến Thu Xu bắt đầu chuẩn bị nồi hầm.

Mọi thứ đều xử lý sắp xong rồi, giữa trưa nàng liền làm món cơm chiên cho bữa trưa.

Khi thời gian gần hết, ở phía trong đại trù làm việc rất sôi nổi, Yến Thu Xu cũng bắt đầu chuẩn bị làm món cuối cùng.

Rút xương cánh gà, mài dao, sau đó cho gà vào chảo chiên cho đến khi lớp da bên ngoài vàng và giòn, các món chay khác chỉ cần ướp gia vị một chút là có thể dùng, làm bò viên xong, thịt lợn cũng đã chuẩn bị xong, hơn nữa còn có cả các loại nấm tươi.

Chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, cho vào một cái nồi sắt lớn, đổ một lượng nước sốt vừa đủ vào nồi, cho đến khi gần đầy một nồi sắt lớn.

Cuối cùng nàng đậy nắp lại, Hứa ma ma giúp nhóm lửa.

Mọi người đều đã đến đông đủ, Hoàng ma ma, nô tì bên cạnh Tiêu phu nhân đến gặp Yến Thu Xu, còn cầm theo một bộ y phục: “Đây là y phục Tiêu phu nhân chuẩn bị cho người, vốn chỉ nghĩ là người một nhà ăn bữa cơm bình thường .
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 227: Chương 227



Không ngờ hiện giờ lại có thêm mấy vị Vương gia, và thế tử cũng đều tới, chúng ta không thể tùy ý, tuy y phục không may dựa theo dáng của người nhưng vẫn còn rất mới, vừa mới được mấy vị tú nương cùng nhau sửa lại, người mặc thử xem có vừa người hay không? Nếu không vừa thì chúng ta có thể nhanh chóng sửa lại.”

Yến Thu Xu rất thấu hiểu điều này, nàng liền nhận lấy, nàng tắm rửa sạch sẽ trước để chắc chắn rằng trên người không có mùi khói dầu, sau đó mới đi thay y phục mới.

Màu sắc của y phục khá tối, không có nhiều hoa văn và màu sắc, nhưng kiểu dáng hơi trang nghiêm cộng thêm nhan sắc của nàng, càng nhìn càng thấy uy nghiêm hơn rất nhiều.

Bây giờ sức khỏe của Yến Thu Xu đã khá hơn nhiều so với trước kia, ăn uống ngon miệng, vóc người cũng cao hơn, sau khi ở lại trong phủ một năm, tú nương của Tiêu gia đều sẽ lại đây đo để may y phục cho nàng vào mỗi tháng, các tú nương đều biết dáng người của nàng nên y phục này được may rất vừa người.

Cũng giống như vậy, nàng nhìn mình trong gương, thậm chí còn có chút sững sờ.

Thật sự càng ngày càng giống mình ở kiếp trước.

Đuôi mắt nàng hơi cong lên vì cười, đôi mắt tròn xoe sáng ngời, bọng mắt nhu hòa dưới mắt làm dịu đi vẻ sắc sảo do đuôi mắt hất lên.

Bởi vì ăn ngon, da thịt trên hai má của nàng cũng không biến mất, ngũ quan trông trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng hai má phúng phính vẫn khiến nàng trông có hơi trẻ con.

Nụ cười trên khóe môi trông cũng rất thân thiện.

Xuống chút nữa là dáng người yểu điệu, không còn là cành liễu rũ trong gió nữa mà còn có thể đứng thẳng trong bộ y phục này, chiếc đai lưng thu trọn bộ y phục, lộ ra vòng eo thon thả.

Hoàng ma ma chờ nàng mặc xong y phục, giúp nàng sửa sang lại vạt áo, lui về phía sau vài bước để nhìn nàng, vỗ tay cười nói: “Tiểu thư quả thật là quá xinh đẹp, bộ y phục này rất hợp với người, nước da trắng trẻo trông rất xinh đẹp.”

Yến Thu Xu cười cười ngượng ngùng: “Là do bá mẫu có con mắt tinh tường nên mới có thể chọn cho ta một bộ y phục đẹp như vậy.”

“Tay nghề nô tỳ cũng không tồi, chi bằng hôm nay để nô tỳ chải tóc cho người nhé?” Hoàng ma ma nói.

Yến Thu Xu gật đầu đồng ý.

Nàng còn chưa xuất giá, mái tóc dài không cần buộc mà có thể tạo đủ kiểu, tay nghề Hoàng ma ma rất tốt, làm xong hết thảy nhưng tóc vẫn không bị dày và nặng, sau đó lại kẻ lông mày, vẽ môi.

Sau khi thực hiện một loạt các động tác, Yến Thu Xu có chút kinh ngạc khi nhìn chính mình trong gương.

“Đã xong rồi, thưa tiểu thư, người hãy cùng nô tỳ đi ra sân trước, khách đã tới không ít rồi ạ.” Hoàng ma ma hài lòng nói.

Sân trước tiền viện.

Vốn chỉ có hai nhà ăn cơm, giờ lại biến thành một bữa tiệc nhỏ.

Có ít người hơn rất nhiều so với sinh nhật của Đông Đông lần trước, nhưng những người đến đây đều là những nhân vật quan trọng.

Tiêu phu nhân cũng ra tiếp khách.

Khi Yến Thu Xu đi ngang qua, mọi người trong sân viện đang cười nói rôm rả, để giảm bớt cái nóng oi ả của buổi tối mùa hè, bên cạnh mỗi chỗ ngồi đều có một khối đá lạnh, cả sảnh tiệc dần dần trở nên se lạnh.

Ngay khi nàng vừa đi đến, những tiếng cười kia đều ngừng lại.

Dường như có vô số ánh mắt đang tập trung trên người nàng.

Yến Thu Xu đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, mắt nhìn thẳng về phía Tiêu phu nhân đang vẫy tay gọi mình, nàng bước đến nắm tay Tiêu phu nhân, ngồi xuống bên cạnh bà, Tiêu phu nhân giới thiệu nàng với mọi người, hàn huyên đôi câu, đề tài vốn đang ở trên người nàng nhưng đã bị Tiêu phu nhân chuyển sang chuyện khác.

Yến Thu Xu thoáng cảm thấy nhẹ nhõm, vừa ngước mắt lên, lại thấy một nữ nhân vừa quen thuộc nhưng cũng vừa xa lạ.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 228: Chương 228



Bốn mắt nhìn nhau, Yến Thu Uyển nở một nụ cười, thì thầm nói hai chữ: “Chúc mừng.”

Yến Thu Xu làm như không nhìn thấy, đôi mắt nàng chuyển động, nàng nhìn sang chỗ khác, nhìn lướt qua liền thấy thanh niên bên cạnh Yến Thu Uyển, trái tim nàng bỗng nhói đau một chút, nhưng cảm giác đó đã nhanh chóng biến mất.

Chẳng lẽ đây là cảm xúc của nguyên chủ lưu lại trong cơ thể nàng sao?

Yến Thu Xu siết chặt lòng bàn tay để trấn tĩnh lại, không cần bị ảnh hưởng bởi điều này, hơn nữa nàng cũng không thích người này.

Hoàng ma ma ngồi ở bên cạnh nàng, cánh môi mấp máy nhỏ giọng nói cho nàng biết những người này đều là ai: “Xương Vương, ngồi bên cạnh là Tứ hoàng tử, người từng đi ra ngoài học nghề trước đây, lần này vì đưa khoai tây nên mới trở về, đối diện là Thuận Vương điện hạ, sau Thuận Vương điện hạ là Lục hoàng tử Tuyên Vương, cùng với Tấn Vương thế tử và vị hôn thê Lục tiểu thư Yến gia, phía sau kia là gia đình của đại thiếu gia Giang gia……”

Yến Thu Xu vừa nghe Hoàng ma ma nói, vừa nhìn qua từng người một, ghi tạc trong lòng những gương mặt xa lạ này, sau đó nàng phát hiện những người còn lại đều mang theo con của họ, hơn nữa những đứa trẻ này hình như cũng trạc tuổi Đông Đông.

Khi mắt nàng và mắt họ vô tình chạm nhau, họ đều cười và gật đầu với nàng, bọn họ rất thân thiện.

Đặc biệt là những đứa trẻ kia, một đám trẻ con với đôi mắt sáng lấp lánh.

Yến Thu Xu vô thức đáp lại bằng một nụ cười, nàng cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ngoại trừ các Hoàng tử không được mời, những người khác đều là đồng môn của Đông Đông, vì vậy cảm giác xa lạ đã dần ít hơn hẳn.

Khi nhìn thấy gia đình Xương Vương, A Hoành nở một nụ cười tươi với nàng, hai tay chắp lên làm tư thế chúc mừng.

Yến Thu Xu lập tức tươi cười hơn rất nhiều.

“A Xu tỷ tỷ!” Đông Đông không còn rụt rè như trước nữa, trực tiếp gọi nàng bằng một giọng trầm.

Hai người cũng coi như là ngồi gần nhau, Yến Thu Xu lập tức nghe thấy được, quay đầu nhìn lại thì thấy một cậu bé đang nháy mắt với mình: “Các đồng môn của đệ đều ở đây! Bọn họ còn mang theo quà đến tặng tỷ, đợi chút nữa kết thúc yến tiệc, đệ sẽ mang đến cho tỷ!”

“Đa tạ Đông Đông, cũng đa tạ các đồng môn của Đông Đông!” Yến Thu Xu nhỏ giọng nói.

Đông Đông rung đùi cười đắc ý, sau đó bị Uyển Nhi ngồi bên cạnh nhắc nhở, cậu bé vội vàng ngồi thẳng dậy.

Yến Thu Xu nhìn hai đứa mà buồn cười, đột nhiên có người chạm vào cánh tay nàng.

Khi định thần lại, liền nghe tiếng Tiêu phu nhân nói: “A Xu, Yến lục tiểu thư nói trông con rất giống với một tỷ tỷ của nàng ta.”

Yến Thu Xu bình tĩnh mỉm cười: “Đó thực sự là một sự trùng hợp.”

Yến Thu Uyển nhấp môi, cười nói: “Không chỉ là dung mạo giống nhau, mà ngay cả tên cũng giống nhau.”

Sắc mặt Yến Thu Xu không thay đổi, trên gương mặt đoan trang hiện lên một cười, thậm chí khóe môi còn cong lên, giọng điệu lạnh lùng: “Ồ, lại càng trùng hợp.”

Yến Thu Uyển: “???”

Cái này là đang có ý gì vậy?

Nàng không sợ sẽ bị vạch trần thân phận sao?

Yến Thu Uyển cắn cắn môi tỏ vẻ khó hiểu, đáy mắt có chút tức giận.

Có điều nàng ta cũng không định vạch trần nàng, thế nên cũng không nói thêm gì nữa.

Chu Trạch Cảnh ngồi bên cạnh thò tay xuống gầm bàn, vỗ nhẹ vào tay nàng ta, nhẹ giọng nói: “Vị bánh kem này không tồi, nàng mau nếm thử đi, để một lát nữa sẽ bị lạnh mất, đã không ăn được lại còn đói bụng.”

Yến Thu Uyển mím môi cười, kể từ khi nàng ta hạ quyết tâm, người này vẫn luôn săn sóc tỉ mỉ nàng ta, nhưng càng làm vậy, nàng ta càng luyến tiếc, không muốn nhường người này cho Yến Thu Xu.

Đó là lý do tại sao vừa rồi nàng ta cố tình mở miệng, cố gắng đe doạ nàng.

Lại không ngờ rằng dường như nàng chẳng hề quan tâm.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 229: Chương 229



Yến Thu Uyển thở dài một tiếng, dùng thìa múc một ít bánh kem trên đĩa, cảm giác trong miệng rất mềm và mịn, ngọt nhưng không quá ngọt, mềm nhưng không khô, ngay cả những người già răng yếu cũng có thể ăn được.

Món bánh này có hương vị rất tuyệt.

Không cần phải nói, nhất định là do Yến Thu Xu làm.

Biết hôm nay tới để làm gì, Yến Thu Uyển hít sâu một hơi, cảm thấy bánh kem đang bị nghẹn trong cổ họng, cố gắng nuốt nhưng vẫn không thể trôi xuống được.

Lúc này, ở phía bên kia, Tứ hoàng tử cười nói khơi ra một chủ đề, dừng trên người Yến Thu Xu, hắn ta lớn tiếng nói: “Nghe nói Hương Quân làm rất nhiều món ngon, trong đó có những món phải chu du bên ngoài thì ta mới được gặp qua.”

Nàng tựa như một tác phẩm điêu khắc, chỉ nở một nụ cười nhã nhặn: “Cho hỏi là món nào vậy ạ?”

Hoài Vương cười tủm tỉm nói: “Chính là món mì lạnh, lần này hồi kinh, phố ẩm thực ở kinh thành thật sự khiến người ta phải kinh ngạc, nếu không phải bổn vương trăm công nghìn việc, hận không thể ở lại đó, mỗi ngày đều được ăn đồ ăn ngon đến vậy cũng là một loại hưởng thụ, hầu hết các món ăn ở đó ta đều thích, ta không nhớ tên món, nhưng có một số món, chẳng hạn như mì lạnh, cảm giác quen thuộc hơn một chút, trước đây, khi đi ngang qua Tây quan kia, những món đặc sản ở đó cũng có vị na ná như vậy, khá giống món mì lạnh...”

Yến Thu Xu suy nghĩ một chút, mì lạnh chính là đặc sản của Thiểm Tây, tuy tên gọi khác biệt, nhưng đều bắt nguồn ở phía tây, chắc là không khác nhau lắm, nàng liền nói:“Thật sự là rất giống nhau, trước đây có người tốt bụng đã dạy ta cách làm, chỉ là ta còn chưa có đến đó nên không biết trông nó ra sao.”

Hai người cứ liên tục trò chuyện qua lại như vậy, tuy cách nói chuyện của Hoài Vương rất thú vị, nhưng vẫn khiến Yến Thu Xu cảm thấy tẻ nhạt.

Yến Thu Uyển ngồi bên cạnh lạnh lùng nhìn, càng ngày càng cảm thấy không đúng, nàng ta giật giật ống tay áo những người xung quanh: “Ta đề nghị trước……”

Chu Trạch Cảnh chớp chớp mắt nhìn về phía nàng ta, ánh mắt quá đỗi dịu dàng.

Không cần phải nói, Yến Thu Uyển đã hiểu, nàng ta hít một hơi thật sâu, nhưng trong lòng không giấu được sự vui mừng.

Nàng ta không muốn lãng phí quân cờ tốt Yến Thu Xu, nhưng nàng ta cũng sợ sau khi Chu Trạch Cảnh thành thân với nàng sẽ thay lòng đổi dạ, dù sao ở kiếp trước, Yến Thu Xu mới thật sự là thê tử của hắn.

Ở kiếp trước, Yến Thu Xu cũng chỉ là vợ lẽ, để có thể trở thành thê tử của Tấn Vương thế tử, dĩ nhiên là Chu Trạch Cảnh đã chủ động cầu hôn.

Còn ở kiếp này, Yến Thu Uyển chiếm được vị trí của Yến Thu Xu, nhưng bây giờ lại phải chủ động tác hợp cho hai người vì chuyện bản thân có thể lên làm hoàng hậu, hai ngày nay nàng ta đã ngủ không ngon, nàng ta không ngờ Chu Trạch Cảnh đã lựa chọn phò tá Tứ hoàng tử!

Nàng ta nở một nụ cười, vừa lúc đồ ăn của Tiêu gia được mang lên, nàng ta liền nói: “Món này nhìn cũng không tệ, ăn một chút đi.”

Món này tệ chỗ nào?

Nàng ta thậm chí còn chưa nhìn nó, chỉ là tâm trạng tốt hơn nên mới muốn ăn một chút.

Hai người ngồi cùng một bàn, Chu Trạch Cảnh nghe được câu này liền gật đầu như lẽ đương nhiên: “Được.”

Nha hoàn bày các món ăn lên bàn, khẩu phần không nhiều lắm, nhưng có rất nhiều món, khai vị là thịt heo chiên giòn, sườn gà rán, cùng với chân gà ngâm mật ong, món chính là gà xào sả ớt, nhìn hơi lộn xộn nhưng mùi thơm của nước sốt rất đậm đà và có chút vị ngọt.

Những gia đình quý tộc rất hay chú ý đến màu sắc và mùi vị khi ăn.

Trước hết là nhìn bề ngoài, món ăn này thật sự không đủ tư cách, bày trên một chiếc đĩa lớn, dưới đáy đĩa còn có một loại nước sốt sẫm màu, mùi thơm ngào ngạt, nhưng nhìn rất lộn xộn.
 
Back
Top Bottom