Siêu Nhiên [BL] Đợi chờ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
389913605-256-k643547.jpg

[Bl] Đợi Chờ
Tác giả: sinnsamaa
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Sinn Tags: bldarkfantasyfantasylgbt​
 
[Bl] Đợi Chờ
Ch.1: Người cưu mang


Ma cà rồng.

Là những kẻ đã từng có thế lực khủng khiếp và đã từng thống trị cả loài người.

Con người đã từng rất khiếp sợ về chúng.

Nhưng về sau, con người đã biết cách chống lại những tên ma cà rồng láo toét đó, dần dần nổ ra một cuộc chiến lịch sử của con người và ma cà rồng.

Bằng sự thông minh của mình, con người đã chiến thắng, con người giết hết tất cả các ma cà rồng và tìm đến lâu đài của Dracula, giết đi nguyên nhân xuất hiện của các loài ma cà rồng.

Đây là chiến thắng lớn nhất trong lịch sử loài người, khi mà con người đã một tay kết liễu nguyên nhân của sự thống trị.

Mọi người đã mở một đại tiệc rất lớn, khi mà quý tộc lẫn người nghèo đều được vui vẻ sung túc.

Nhưng chả ai biết, vẫn còn dư sót một con ma cà rồng bé nhỏ đang bị thương rất nặng và đang được che giấu sự hiện diện, được bảo vệ bởi một cậu bé cũng trạc tuổi cậu.

Cậu ta là thiếu gia nhà Marcellius - Eruditus Marcellius.

Cậu sở hữu một mái tóc ngắn trắng tinh khiết, đôi mắt vàng rực trông như ánh sao trên bầu trời, đôi môi mỉm cười nhìn vào tên ma cà rồng bé bỏng mà mình đã cứu được đó.

Da của cậu hồng hào và trắng như tuyết, chỉ tội rằng nó đã bị dính lên những đòn đánh không thương xót vào mặt và cơ thể.

Tua ngược thời gian lại một chút, khi mà dân số của ma cà rồng đã bắt đầu thưa thớt, cậu bé Eruditus đã có một lòng nhân hậu từ sâu thẫm trái tim đã vô tình cứu lấy một chú bé ma cà rồng có khả năng chiến đấu rất thấp vì đã bị con người nả lên kha khá đòn đau.

Eruditus muốn cứu người bạn này, nhưng giống như bao con người khác, bố mẹ cậu không chấp nhận điều đó vì nó sẽ làm hại đến cậu, nếu nó không làm hại thì nếu để lại nó dòng giõi ma cà rồng lại vẫn được phát triển và thống trị con người trở lại.

Eruditus cứng đầu, không chịu nghe lời bố mẹ, mặc kệ cho bố đã quyết định muốn giơ kiếm để giết luôn cả mình, nhưng cậu vẫn cứ ôm chặt chú ma cà rồng đó trong lòng.

Mẹ của cậu đã ngăn ngửa bố cậu khi ông chuẩn bị giết con, chợt nhận ra rằng Eruditus chỉ là con đầu của mình, không nên nhẫn nại giết chết nó dễ dàng.

Mẹ cậu cũng không quên khuyên bảo ông nó rằng đừng đánh thằng bé bởi vì cái tính hiền lành và nhân hậu của mình.

Nhưng điều này thì bố của cậu xin không làm, từng đòn đánh mạnh hoặc nhẹ đều bị giáng vào người cậu.

Các đòn đánh của ông mạnh nhưng vô cùng đảm bảo rằng cậu sẽ không chết, bố cậu đã từng là một hiệp sĩ đạt được nhiều thành tích cơ mà.

Cơ thể nhỏ bé của cậu ôm chặt lấy người bạn của mình, những đòn đánh cứ liên tục giáng vào cậu cho đến khi nào ông ấy chán thì thôi.

Bố cậu chỉ thở dài, nếu cứ đánh liên tục thì một là nếu chịu đựng được mà không chết cũng sẽ bị biến dạng hoặc để lại nhiều sẹo xấu, hai là cơ thể của cậu nhóc 9 tuổi này cũng không chịu đựng nỗi nữa, sẽ chết mất.

Bố cậu chỉ biết thở dài, ra lệnh cho người hầu bắt con ma cà rồng đó vào trại giam nhưng ông cũng chắc chắn đảm bảo với Eruditus là sẽ không giết hay hành hạ nó.

Bố cậu cũng khá nhẫn tâm vì đã ra lệnh cho người hầu không được phép băng bó cho Eruditus vì đó là bài học xứng đáng cho cu cậu mà.

Cậu đã cố gắng cầm cự những vết thương để có thể đi xuống trại giam và gặp mặt nói chuyện cậu bạn của mình, nhưng mà các vết thương đau quá, đến đứng cũng đứng chẳng nổi nữa.

Có một cô hầu đã gạt bỏ mệnh lệnh của chủ nhân mà đến chăm sóc các vết thương cho Eruditus, đảm bảo rằng ở đây chẳng có ai để mách lẻo, cô liền băng bó kĩ lưỡng cho các vết thương của cậu.

Eruditus mang lòng biết ơn đến cô hầu này rất nhiều, các vết thương cũng đỡ đau nên cậu tinh nghịch chạy nhanh đến phòng giam của cậu bạn ma cà rồng.

Quay lại thực tại, cậu ma cà rồng đã nghĩ Eruditus thật điên rồ khi cứu một sinh vật nguy hiểm như cậu, nhìn khuôn mặt cười tươi của Eruditus mà cậu cũng thở dài không xuôi.

"Tớ là Eruditus, còn cậu?"

Giọng nói trẻ thơ đó vang lên, khuôn mặt dường như đang mong chờ điều gì đó từ con ma cà rồng này.

Cậu bé ma cà rồng khá lúng túng, cảm giác thật khó chịu khi được người khác bảo vệ cho mà mình lại không bị gì.

"Tôi là Sanguinus.."

Giọng nói lúng túng phát ra từ phía cậu, đôi mắt nhìn như khá lo lắng vì những vết thương sâu đó của người trước mặt mình.

Ngược lại với biểu hiện lo lắng đó của Sanguinus thì Eruditus lại vô cùng hạnh phúc khi được kết bạn với một người bạn khác giống loài.

"Chúng ta kết bạn nhé?

Sanguinus?"

Bàn tay nhỏ bé và được băng bó của cậu giơ về phía Sanguinus, dường như đang muốn đỡ cậu dậy.

Khuôn mặt phúc hậu ấy như ánh nắng mai, chiếu rọi là bầu trời đen tội lỗi của đời cậu.

"Ừm."

Sanguinus nắm lấy tay cậu, từ từ đứng dậy với cậu.

Khi cậu đứng dậy, Eruditus đã được một phen khá bất ngờ, một biểu hiện của một đứa con nít.

"Tớ tưởng cậu ngang tuổi tớ thì phải cao bằng tớ chứ?

Làm sao mà cậu có thể cao hơn tớ một cái đầu vậy..?"

Eruditus có hơi sợ hãi với chiều cao này của Sanguinus, nhưng đối với cậu ma cà rồng thì chuyện này bình thường.

"Cậu mới 9 tuổi nhỉ?

Vậy tớ cao hơn là đúng rồi còn gì, tớ 11 tuổi đấy!"

Phản ứng nhanh nhẹn và thông minh đó của Sanguinus không thể nhầm được, độ tuổi cao hơn Eruditus nhiều.

"Vậy thì..

Gọi là anh hả..?"

"Không cần đâu, cậu-tớ là được rồi."

Sanguinus bất giác mỉm cười, khác với khuôn mặt lạnh lùng lúc nãy của cậu."

Oa!

Sanguinus cười rồi này!"

Eruditus thích thú, lấy tay cậu chạm vào má của Sanguinus, điều này làm cho cậu ma cà rồng có hơi đỏ mặt chút, biểu hiện này đáng yêu thật.

"Sanguinus này, từ ngày mai, cậu sẽ ra ngoài chơi với tớ nhé?

Cậu sẽ không ở trong cái ngục tù tối này đâu, cứ xem như cậu là cận vệ của tớ nhé?

Nhưng điều kiện để đi ra khỏi ngục là không được giết người lung tung hay làm loạn đấy nha!

Người ngoài sẽ phát hiện cậu là ma cà rồng đấy!"

Sanguinus chỉ biết gật đầu vâng lời Eruditus, bây giờ thì nghe theo lời Eruditus mới là tốt nhất vì cậu là người đã cứu cậu.

Nhưng cái vấn đề ở đây là cậu ma cà rồng sẽ phải kiếm máu ở đâu để ăn mới là nhứt não.

Mặc kệ suy nghĩ đó, được ngắm nhìn khuôn mặt hiền dịu của Eruditus cũng đã khiến cậu hài lòng rồi.

Người là kẻ cưu mang cho cuộc đời tôi, có người, bóng tối tội lỗi bên trong tôi được chiếu sáng.

End ch.1
 
Back
Top Bottom