Tâm Linh [BL - Hoàn] Họa bì nan họa cốt

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
388345621-256-k76156.jpg

[Bl - Hoàn] Họa Bì Nan Họa Cốt
Tác giả: TheBetaQuinnie
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Bắt nguồn từ một post trên sợi chỉ của tôi 🥳 mn cùng vào giải thử con mã này nhé Tags: blhoànthebetaquinnie​
 
[Bl - Hoàn] Họa Bì Nan Họa Cốt
1


Ngày xửa ngày xưa có hai vợ chồng sống tại một ngôi làng nọ, vô cùng hoà thuận.

Người chồng là một hoạ sĩ tài năng, vẽ sống động như thật.

Còn người vợ thì cực kỳ xinh đẹp.

Mãi cho đến một ngày, người vợ phát hiện chồng mình viết thư qua lại với người cũ.

Sau khi thuê người tìm hiểu, cậu giật mình nhận ra mặt người này giống y như mặt cậu.Hoài nghi nhưng không dám nói, bên ngoài cậu vẫn là người vợ tốt, nhưng thật ra sự ghen tuông ngày càng tích tụ trong lòng như chất độc.

Chất độc ăn mòn thân xác cậu, khiến cậu ngày một héo úa.

Không hiểu sao, dạo gần đây, số lượng tranh chồng cậu vẽ ngày một nhiều.

Rồi cậu phát hiện chồng mình nói dối để qua đêm tại nhà người kia.

Sáng đó, khi chồng về, cậu vẫn ngọt ngào như thường lệ, bình tĩnh chuốc thuốc để chồng mình ngất đi.Khi tỉnh dậy, anh đã bị trói chặt tay chân, mọi thứ phải phụ thuộc vào vợ mình.

Người vợ cho anh một cơ hội để có thể nói ra mọi thứ.

Nhưng anh không hề hé răng.

Cậu đã dùng mọi thủ đoạn để bắt anh trả lời, ngày một độc ác.

Nhưng không.

Không một lời nào được cất tiếng.

À có chứ, anh chỉ mở miệng ra xin cậu thả anh đi, anh có tranh cần vẽ.Hai người, một bị tra tấn tinh thần, một bị tra tấn thể xác, hoặc cả hai đều tra tấn mọi thứ của nhau, nhanh chóng héo mòn đi thấy rõ.

"Đến bước này rồi mà chàng vẫn không nói chuyện với em sao?"

Cậu vợ nghẹn ngào "Dù là mắng chửi em, hay nói dối em cũng được mà?".

Nhưng đáp lại cậu chỉ là sự im lặng.Ngủ một giấc rất sâu, sau khi tỉnh dậy, người vợ thấy xung quanh toàn là máu, chồng cậu đã biến mất tự lúc nào.

Cố gắng ven theo vệt máu, nhưng càng đi, chân cậu càng bủn rủn.

Nhìn xuống, người vợ giật mình nhận ra chân mình đã dẹp xuống như tờ giấy, nhàu nhĩ, rách nát.

Còn đâu người vợ xinh đẹp ngày nào?

Cậu chỉ là một con quái vật.

Hoạ không ra hoạ, người không ra người.

Trong phòng tranh, dưới ánh sáng chập chờn của ngọn nến, người chồng cầm bút, chấm vào xô chất lỏng tanh ngòm, điên cuồng vẽ vào tấm vải trước mặt, miệng lẩm bẩm: "Còn một chút thôi, chỉ một chút là xong rồi..."

Trên tấm vải là gương mặt người vợ, miệng cười tươi như hoa.

Một giọt màu đọng lại trên mắt cậu, nhỏ xuống như hàng huyết lệ.
 
[Bl - Hoàn] Họa Bì Nan Họa Cốt
2


Người vợ giật mình tỉnh dậy.

Cậu vẫn đang ở trong tẩm phòng mình, bên cạnh là người chồng yêu quý.

Hoảng hốt kiểm tra lại cơ thể, cậu vẫn là cậu.

Là "người".

Bị đánh thức bởi hành động của vợ, chồng cậu tỉnh giấc, giọng ngái ngủ: "Sao thế mình?"

Nhưng cậu chỉ lắc đầu, chậm rãi nằm xuống, để hơi ấm người bên cạnh truyền sang.

Anh dịu dàng xoa đầu cậu, ôm chặt cậu vào lòng: "Mình gặp ác mộng hở?

Không sao, phu quân nhất định sẽ bảo vệ mình"Dưới sự vỗ về của chồng, người vợ dần ru mình vào giấc ngủ.

Trước khi lâm vào miền mộng mị, một mùi lạ thoáng đọng trên chóp mũi.

Nghe như là....

Mùi máu?Gian nhà của đôi vợ chồng có một phòng làm việc lớn.

Người vợ thường hay vào để quét dọn hàng ngày.

Hôm nay, cậu ở trong này lâu hơn thường lệ.

Người vợ mím môi.

Cậu ngửi thấy mùi ngọt tanh trong không khí.

Rõ ràng đây là căn nhà thân thuộc của cậu.

Nhưng không hiểu sao, người vợ lại cảm thấy căng thẳng đến lạ.

Lần theo mùi đó, cậu đứng trước một bức hoạ hoa đào.

Bức hoạ to, chiếm cả nửa bức tường.

Run rẩy vươn tay ra, cậu cảm giác như mình không chỉ đẩy bức tranh, mà còn là đẩy một tấm màn che đậy sự nhơ nhuốc mà cậu còn không chắc mình đã dám đối diện.Không có gì cả.

Sau tranh là bức tường quen thuộc.

Người vợ thở phào.

Cậu đã nghĩ gì vậy chứ?

Nhưng lúc cậu để tranh về vị trí cũ, "cộc cộc" - có ai đó đang gõ từ dưới nền nhà, ngay chỗ cậu đứng.

Rồi tiếng rên rỉ yếu ớt thốt ra: "Có ai không?

Cứu tôi với"Run rẩy quỳ xuống sờ soạng mặt sàn gỗ, cậu phát hiện ra một lỗ hổng nhỏ.

Người vợ chậm rãi luồn tay vào lỗ hổng, e sợ tay mình sẽ đụng phải một thứ gì đó gớm ghiếc, nhầy nhụa.

Nhưng không có gì xảy ra cả.

Cậu chạm phải chiếc móc kim loại, dễ dàng đẩy nó sang một bên.

Miếng gỗ mỏng trên sàn nhà cũng từ đó bong ra, để lộ khung cảnh phía dưới.Phía dưới sàn nhà là một căn phòng nhỏ, chỉ vừa đủ để một người nằm.

Trong đó, một thân người gầy gò đang bị trói chặt, quần áo rách nát, đầu tóc bù xù che khuất gương mặt.

Anh ta thở yếu ớt, đôi mắt lóe lên một tia sợ hãi lẫn hy vọng khi thấy ánh sáng loé vào.

Người vợ đứng khựng lại, hơi thở gấp gáp khi nhận ra khuôn mặt của người bị giam giữ... giống hệt chồng mình.Người đó nói:

"Tôi mới là chồng của em.

Người trên kia chỉ là kẻ giả mạo.

Hắn ta liên tục dùng máu để vẽ ra những bức tranh về "em", nhằm giam cầm em mãi mãi.

Em phải tin tôi!

Hãy kiểm tra mặt sau của bức tranh hoa đào!

"Trong lúc người vợ còn đang hoang mang, "người chồng" bất ngờ xuất hiện.

Cậu bối rối, vội đóng miếng gỗ lại, muốn che giấu mọi thứ, nhưng ánh mắt anh nhìn cậu đầy ẩn ý, như thể biết rõ cậu đã phát hiện điều gì.

Anh nhẹ nhàng kéo cậu đứng dậy, xoa đầu như mọi khi:

"Sao mình trông xanh xao thế này?

Có phải lại làm việc quá sức không?

Đừng lo, mình chỉ cần nghỉ ngơi thôi, mọi chuyện đã có anh lo rồi."

Người vợ nhìn lại, làm gì còn lỗ hổng nào dưới sàn nữa?

Mọi thứ biến mất y hệt một giấc mơ.Tối đó, không ngủ nổi, nhân lúc chồng đã say giấc, người vợ quyết định lẻn vào phòng làm việc của anh.

Nhón chân, chậm rãi lật mặt sau của bức hoạ hoa đào, mở khung kính, giật mình khi thấy từng lá bùa đã ố vàng rơi rụng khắp nơi.Đó là một bức chân dung của chồng cậu.

Vẽ bằng mực đỏ.

Màu đỏ thấm đẫm lên những lớp giấy, xuyên sang bức tranh treo bên ngoài, điểm thành những nụ hoa đào xinh đẹp."

Cảm ơn mình đã tin tưởng ta" - Người trong tranh mở miệng.

Cùng lúc đó, cửa thư phòng bật mở.

Trước cửa phòng là người đầu gối tay ấp với cậu bấy lâu.

Mặt anh trắng nhợt, lao vào chắn lấy cậu tránh xa khỏi khung tranh.

"Đừng tin hắn" - Anh run rẩy nói - "Anh mới là người có thể khiến mình hạnh phúc"Khung tranh sáng lên, rồi người bên trong nhổm dậy, bước ra khỏi nó.

Khẽ vươn mình, anh ta nhìn cảnh trước mặt, bật cười:

"Trời ạ, sao lúc nhốt ta ở đây, ngươi tự tin lắm mà.

Lẽ nào, suốt bấy lâu nay, ngươi vẫn không thể thoả mãn được em ấy?"

"Ngươi câm miệng!!"

"Cũng phải.

Tranh thì cũng chỉ là tranh thôi, làm sao chép được toàn bộ được thiên phú của ta?"

"Tranh... tranh gì?"

- Đi đến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, người vợ bối rối lên tiếng"Để ta kể em nghe một câu chuyện nhé."

- Người chồng vừa bước ra từ khung tranh mỉm cười, bắt đầu kể.

Người chồng đứng bên cạnh tuyệt vọng bịt tai cậu lại, nhưng người vợ đã đẩy tay anh ra.

Cậu cần phải biết!
 
[Bl - Hoàn] Họa Bì Nan Họa Cốt
3


"Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một chàng họa sĩ rất tài năng.

Người ta nói rằng chỉ cần một lần đặt bút, chàng có thể thổi linh hồn vào tranh vẽ, khiến chúng bùng sức sống.Rồi một ngày, chàng hoạ sĩ kết hôn với một người mà chàng yêu hơn cả bản thân mình.

Người vợ không chỉ xinh đẹp mà còn dịu dàng, thông minh, luôn chăm lo cho chồng từng chút một.

Cuộc hôn nhân của họ hạnh phúc đến mức ai cũng phải ganh tị.

Nhưng dường như, trong ánh mắt người vợ, đôi khi vẫn có một tia xa cách."

"Thời gian trôi qua, nỗi bất an trong lòng chàng hoạ sĩ ngày một lớn dần.

Dù người vợ vẫn dịu dàng với mình, chàng lại cảm nhận được rằng tình yêu của vợ không còn sâu đậm như trước.

Bàn tay vuốt tóc chàng ngày càng hờ hững, nụ cười trên môi cậu ngày càng nhạt nhòa."

"Trong nỗi ám ảnh, muốn giữ lấy tình yêu, chàng nảy ra một ý tưởng điên rồ: vẽ ra một phiên bản hoàn hảo hơn của bản thân.

Chàng tin rằng, nếu có thể tạo ra một phiên bản tốt đẹp hơn của mình, người vợ sẽ mãi mãi hạnh phúc bên chàng và tình yêu của cậu sẽ không bao giờ phai nhạt.Chàng bắt đầu vẽ.

Nhưng không như những bức tranh bình thường, bức họa này được vẽ bằng chính máu của chàng, từng nét cọ là một phần linh hồn và sự sống bị rút cạn."

"Những tưởng sẽ như những bức tranh khác, ngoan ngoãn phục tùng chủ nhân, nhưng chàng đã lầm.

Khi hoàn thành nét bút cuối cùng, chàng mới sực nhận ra mình đã tạo ra một thực thể vượt ngoài tầm kiểm soát.Tác phẩm ấy không chỉ mang hình dáng của chàng mà còn thừa hưởng những nỗi ám ảnh và khát khao mãnh liệt về tình yêu của người vợ.

Hắn quay sang chàng hoạ sĩ và nở một nụ cười đầy chế nhạo:

"Cảm ơn ngươi đã tạo ra ta.

Giờ thì hãy cút đi, để ta thay ngươi yêu cậu ấy."

""Chàng hoạ sĩ không kịp phản kháng.

Tác phẩm dùng chính năng lực kỳ lạ của mình để phong ấn chàng vào một bức tranh.

Không dừng lại ở đó, kẻ giả mạo bước vào cuộc sống của người vợ, chiếm lấy vai trò làm chồng, trong khi chàng hoạ sĩ thật chỉ còn là một hình bóng mờ nhạt trong khung tranh lạnh lẽo."

"Nhưng may quá, người có tình rồi sẽ nhận ra nhau" - Người chồng tiếp tục nói, ánh mắt nhìn vợ mình đầy dịu dàng - "Dẫu bị nhốt trong tranh, anh luôn tìm kiếm cơ hội để đoàn tụ với mình.

Rồi cơ hội đã đến.

Do chỉ là một tác phẩm, năng lực vẽ tranh của hắn không bằng một góc của anh.

Lợi dụng sơ hở, anh đã khiến mình tìm ra nhau."

Người vợ rơi vào hoang mang tột độ.

Người này nói thật sao?

Vậy hoá ra người đứng cạnh cậu mới là tranh vẽ?

Nhưng vậy thì người nhìn giống cậu, và cả giấc mơ kỳ quái kia là thế nào?

Chẳng lẽ, mọi thứ chỉ là ác mộng?

"Ha, nếu ngươi đã kể được đến đây, thì sao không kể hết sự thật?"

- Người bên cạnh mỉa mai, quay sang cậu, nói tiếp - "Để ta kể cho mình nghe một chuyện còn trước cả chuyện này nhé..."
 
[Bl - Hoàn] Họa Bì Nan Họa Cốt
4


"Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ, có một cậu chủ rất xinh đẹp.

Trong một lần dạo chợ, cậu tình cờ bị thu hút bởi một cây bút lông kỳ lạ.

Hoá ra, đó là một cây cọ vẽ từ thời xưa, được nhiều danh hoạ cầm vào, nên đã luyện thành tinh.

Tất cả những gì nó vẽ ra đều có thể thành hiện thực.

Vì quá sợ hãi trước thế lực của cọ tinh, cả nhà cậu chủ đã quyết định vứt nó ở lại nhà cũ, chuyển sang một khu vực khác để sống."

"Không ngờ, cọ tinh lại nảy sinh ra chấp niệm với cậu chủ nhà họ!

Nó điên cuồng vẽ rồi lại vẽ, hút hết máu và linh hồn cả toà thành để dựng lên cơ thể của mình, gian nhà này, những người hàng xóm, và cả... cậu chủ kia, gọi cậu là vợ của mình""Nhưng tranh không có linh hồn của bản gốc thì chỉ có thể là một con rối.

Cọ tinh vẽ ra một bản thể mới, xé linh hồn mình làm hai, ra lệnh cho bản thể kia tìm đến cậu chủ cũ, thu thập linh hồn và máu để duy trì sự sống cho vợ mình."

"Ban đầu, nó chỉ len lén rút một phần máu và linh hồn cậu mỗi đêm.

Nhưng cọ tinh lòng tham vô đáy, liên tục ra lệnh hối thúc bản thể phải kết liễu người sống để có thể hoàn toàn điều khiển, "chỉnh sửa" vợ mình.

Hai bên dần xảy ra mâu thuẫn, bản thể quyết định dùng hết sức mình để phong ấn cọ tinh."

"Thiếu sức mạnh của người chồng, nhưng được cung cấp đủ máu và linh hồn, người vợ dần có nhân cách riêng" - Anh nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh - "Là nhân cách mà anh yêu nhất.

Anh yêu cả những mặt tối, lẫn mặt sáng của mình.

Xin lỗi mình vì trước đó đã không giải thích.

Anh cứ nghĩ bản thân có thể kiểm soát được tình hình.

Anh được tạo ra là để yêu mình.

Thương mình còn không hết, sao anh có thể yêu thêm người khác được?"

"Thiếu sức mạnh của người chồng, nhưng được cung cấp đủ máu và linh hồn, người vợ dần có nhân cách riêng" - Anh nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh - "Là nhân cách mà anh yêu nhất.

Anh yêu cả những mặt tối, lẫn mặt sáng của mình.

Xin lỗi mình vì trước đó đã không giải thích.

Anh cứ nghĩ bản thân có thể kiểm soát được tình hình.

Anh được tạo ra là để yêu mình.

Thương mình còn không hết, sao anh có thể yêu thêm người khác được?"

Đầu người vợ ong ong.

Quá nhiều thông tin ập đến.

Rốt cuộc, cậu là ai?

Chỉ là một phục chế phẩm, hay là một con người có nhân cách riêng?

Cậu có nên tin hết lời hai người này?

Cậu phải làm gì tiếp theo đây??—-Trong đêm, nhóm thầy pháp bộ hành đến một căn làng bỏ hoang, tà áo phất phơ theo nhịp gió.

Người đi đầu là một hoà thượng mù.

Đến một căn nhà hoang trong góc, hoà thượng mím môi, nói: "Ta ngửi thấy một mảnh linh hồn của cậu chủ trong này.

Chắc chắn cọ tinh đang lẩn trốn ở đây!"

Những người đằng sau lẳng lặng gật đầu, đưa cho cậu một cây đuốc.

Hoà thượng lập tức làm phép, ánh lửa rít lên lách tách, lập tức chuyển màu xanh.

Vứt mồi lửa vào trong, ánh lửa lập tức bập bùng.

Bên trong, một cây bút và hai bức hoạ bén lửa, cháy thành tro.
 
Back
Top Bottom