Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
394038438-256-k669138.jpg

[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
Tác giả: nappingdoor
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Nhóm 4 người và giám đốc bị bom thính nổ banh xác x Người đẹp khờ khạo, chơi trò rú quyễn kéo fan mà chẳng biết lực công phá mình gây ra
🐰Đọc tag, xem kỹ phần giới thiệu trước lúc nhảy🐰 Tags: 1x5haremhàiidolkoreannovel​
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
🐰


• Edit/Beta: dổ-kun (@nappingdoor - Wattpad)

• Tên hàn: 망돌의 공식 수가 되겠습니다 (A Failed Idol's Rise to Bottom)



Tác giả: 김덕팔



Tình trạng: Hoàn (Chính truyện 153 + Ngoại truyện 12)



Thể loại: Thị giác nam chủ, Idol, Hài hước, Ngọt, 1x5, Harem, Bot cute, Top chiều bot,...

🐰Phi lợi nhuận, không được sự cho phép của tác giả, đừng mang đi🐰

(*^▽^)/★*☆♪

Nội dung:

Hồi mới debut làm idol, nhờ gương mặt đẹp trai như hoa mà Soo-gyeom luôn bị fan đẩy vào vai bot trong các couple của nhóm.

Nhưng Soo-gyeom lại cực ghét hình tượng đó, thế là cậu bắt đầu hành trình lột xác: tập gym lên cơ, đi tắm nắng cho da nâu khỏe khoắn, thậm chí còn để râu cho ngầu.Và cú biến hình ấy chính là mở đầu cho đợt thoát fan lịch sử.Fan sốc nặng vì 'hội chứng alpha meo' của Soo-gyeom, lần lượt unfan, trong khi các thành viên khác cũng thi nhau phốt lòi khiến nhóm U-PITE tan đàn xẻ nghé.Năm năm sau, Soo-gyeom sống trong tiếc nuối, suốt ngày tự nhủ: "Giá như mình cứ ngoan ngoãn nhập vai như fan muốn..."

Rồi điều kỳ diệu xảy ra, Soo-gyeom thật sự quay ngược thời gian về đúng lúc debut!Lần này, cậu không cần gì ngoài thành công.

Cậu quyết tâm làm bot chính thức của U-PITE, một lòng một dạ theo con đường idol kiểu mẫu mà fan yêu thích.Chỉ có điều... rắc rối lớn đã xảy ra.Đám thành viên ấy, bọn họ tưởng cậu tình thiệt ý thiệt hay gì á!~

◇ Hổng có drama mấy, đây là bộ truyện giải trí đọc trước khi ngủ cả nhiều người. ◇ Soo-gyeom là kiểu bot xinh đẹp tươi vui.

Em biết gu thị trường fandom ship thủ như nào là ẻm hành sự y hệt vậy để fan hú hét, nhưng ẻm khờ khạo gieo rắc tâm tư cho mấy bạn top tội nghiệp.◇ Soo-gyeom có ba tiêu chí: thả thính sao cho lên sóng mlem, ăn ngon (bằng tìn của giám đốc đó yippiii😚) và phải cố gắng không lặp lại sai lầm, đó bao gồm việc mấy scandal khiến nhóm tan rã. ◇ Nói chung ẻm cũng cố mà nhiều lúc ẻm thả thính dữ quá khiến xung quanh lặng như sóng biển trước bão vậy á, tui đọc mà vừa khúm núm vừa cười bò vì cái tình tiết khúm núm đó:)))))))))◇ Có sếch ngoại truyện (nhưng khá nhiều hint xuyên suốt chính truyện)◇ Các top yêu bot thiệt lòng, dù kiếp này hay kiếp trước.

Bot khờ lắm, siêu khờ, nên ẻm không biết mọi người yêu em đến cỡ nàoChủ yếu húp truyện và đu cùng các bạn, xin đừng mang đi đâu
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
Mở đầu


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Khoan đã...

Hình như có chút hiểu lầm thì phải?

Mấy người nghe tui giải thích được không?"

Soo-gyeom cười gượng, lên tiếng với bốn chàng trai đang đứng trước mặt mình.Thế nhưng ánh mắt bốn người kia, từng đôi mắt ánh lên vẻ sắc bén đến mức... như thể đầu óc ai cũng có vấn đề cả rồi.

Trực giác cảnh báo nguy hiểm, Soo-gyeom theo bản năng lùi dần về sau."

Gì mà hiểu lầm chứ?"

"Phải đó.

Hyung đã làm đến mức đó rồi, sao còn gọi là hiểu lầm được?"

"Rõ ràng là rủ ngủ chung còn gì."

"Hyung còn nói muốn cướp môi em nữa mà."

Bốn người thi nhau chất vấn cùng lúc khiến Soo-gyeom quýnh cả lên, ánh mắt đảo như rang lạc tìm đường thoát.

Nhưng trong khi cậu còn loay hoay, cả bốn người đã từ từ rút ngắn khoảng cách."

Đ-đừng lại gần!

Tui bảo đừng có tới đây mà!

Nói chung đây chỉ là hiểu lầm thôi!

Tui chỉ muốn nhóm mình thành công hơn nên mới vậy...

Mấy tên điên này, đứng lại!

STOP!

ĐỪNG LẠI GẦN!"

Bị bốn tên như xe không thắng từ từ áp sát, Soo-gyeom hoảng loạn đến mức cuống quýt lùi về phía sau.

Nhưng không gian có hạn, cậu nhanh chóng vấp chân vào mép giường và ngã bịch lên đệm."

Thật sự là hiểu lầm mà!

Tui chỉ chấp nhận hình tượng này vì muốn cứu lấy U-PITE thôi!"

"Vậy thì cái này cũng nhận đi."

Một trong số họ hất cằm chỉ vào phần thân dưới của mình.

Soo-gyeom há hốc miệng, sững người như hóa đá, rồi lập tức lùi ngược về sau như cua bò để thoát thân."

Chính hyung nói thích em còn gì.

Em trẻ nên sức khỏe tốt, hyung bảo thế mà."

"C-cái đó là nói cho vui trên show thôi mà!"

Soo-gyeom luống cuống xua tay, cậu muốn nói rõ là cậu chỉ đang làm hình tượng thôi!

Là idol thì phải mưu sinh chứ, không phải cứ nói gì là thật lòng đâu!"

Thế vụ rủ ngủ chung là gì?"

Người thứ ba chất vấn.

Soo-gyeom vội lắc đầu."

À, cái đó là sleep!

Ý là ngủ thật đó!

Ngủ đêm theo đúng nghĩa đen luôn!"

Dĩ nhiên khi lên sóng, cậu có cố tình nói nước đôi một chút để fan dễ hiểu lầm theo kiểu dễ thương.

Nhưng mà đó là diễn, không phải thật sự có ý mờ ám!"

Hyung còn bảo môi em nhìn ngon, muốn cướp luôn còn gì."

Người cuối cùng lên tiếng."

Thì... là trong buổi phỏng vấn người ta hỏi có phần nào trên cơ thể thành viên khác mà anh thấy hấp dẫn không... nên anh mới trả lời vậy!"

Cũng là vì muốn tạo hint để fan ship nhiệt tình thôi.

Dĩ nhiên là không có ý gì đâu!

Cùng lắm là thấy môi đẹp nên nói phóng đại lên một chút.Nhưng cho dù Soo-gyeom có ra sức biện hộ bao nhiêu, bốn tên kia vẫn chẳng hề nhúc nhích.

Ngược lại, càng lúc càng áp sát hơn nữa."

Mấy người điên rồi hả?!

Tránh xa ra!

Đừng lại gần đây nữa!!"— Kiếp thứ hai của Song Soo-gyeom.Cậu chỉ định ngăn mình khỏi kiếp làm idol flop.

Ai ngờ giờ thì...

đúng là đời sắp tiêu thật rồi.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
1


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Ê ê, Min-hee à, nhìn cái anh làm thêm kia kìa."

"Sao?

Mày quen hả?"

Trong quán net vang đầy âm thanh điện tử, hai cô gái khẽ thì thầm về phía Soo-gyeom.Ngay từ lúc bước vào, một trong hai người đã cứ liếc nhìn cậu rồi nghiêng đầu như thể đang đoán điều gì đó.

Linh cảm chẳng lành khiến cậu vội vàng đội mũ lên, nhưng xem ra cũng chẳng ích gì."

Không thấy giống Song Soo-gyeom à?"

"Là ai cơ?"

Cô kia vẫn chăm chăm nhìn vào màn hình, hỏi lại như chẳng quan tâm.

Nhưng ngay sau đó lại hét toáng lên vì phấn khích.

Dù chỉ trong chốc lát thôi."

Ủa ủa?

Tuyệt quá!

Có chỗ trống rồi...

À không phải, không phải chỗ của tao.

Chết tiệt.

Aaa sao tao phải khóc vì chuyện đăng ký học trong khi đã đóng học phí rồi!

Toang rồi, tao lại phải đi vòng vòng mấy ông giáo sư vào tuần đầu tiên cầu xin họ cho vào lớp mất thôi.

Không đùa đâu, thế này chắc tao không tốt nghiệp nổi đâu..."

"Ơ kìa, biết toang mà vẫn dính.

Từ hồi năm nhất tới giờ mày có bao giờ đăng ký thành công đâu?

Làm như mới bị lần đầu không bằng."

"Gì chớ?"

"Thế luận văn của mày ổn chưa?"

"Ổn nổi chắc?"

"Thế thì suất lớp của giáo sư Lee Kyung-soo tao giữ làm dự phòng, cho mày đấy."

Soo-gyeom khẽ nhếch môi.

Bảo sao sáng sớm đã đông khách, thì ra là mùa đăng ký học phần.Hai cô gái tiếp tục tranh cãi rôm rả về việc đăng ký môn học.

Tưởng đâu nhờ vậy mà sự chú ý của họ với cậu sẽ nguội dần, nhưng sau khi dỗ dành Min-hee, cô kia lại quay sang nhìn chằm chằm cậu lần nữa."

Trời ơi...

Đúng là tay nghề vẫn còn nguyên...

Cảm ơn thần vé số, cảm ơn Yu Hana.

Đẳng cấp fangirl idol hồi cấp ba vẫn còn đấy!"

"Chuẩn rồi, tôn thờ tao đi.

Mà mày nhớ cái idol tao từng mê hồi cấp ba không?"

"Mày mê thiếu gì idol?"

"Không, cái đứa mà tao từng mê nhất ấy.

Đẹp điên luôn.

Trong U-PITE ấy."

Chỉ cần nghe thấy cái tên đó thôi, mũi Soo-gyeom đã cay xè.

Dạ dày quặn lại, nước mắt như muốn trào ra.

Cậu thật sự chỉ muốn tránh khỏi chỗ này, nhưng đúng lúc ấy lại có khách mới bước vào, khiến cậu không thể rời khỏi quầy thu ngân.Dù chỉ mới nghe đến cái tên U-PITE đã thấy khổ sở, nhưng bản thân cậu lại không kìm được mà cứ lắng tai theo dõi cuộc trò chuyện của họ.Chỉ đơn giản là việc có người vẫn còn nhớ về thời kỳ rực rỡ nhất của cuộc đời cậu, cũng đủ khiến lòng thấy được an ủi giữa nỗi buồn nặng trĩu."

À à, tao nhớ rồi.

Là cái bạn để tóc hồng, mặt xinh dã man đúng không?"

"Đó đó!

Mày không thấy giống anh làm thêm kia à?"

"Thật à?

Ừm...

ê, công nhận.

Giống thật.

Có khi là cậu í luôn ấy?"

"Thôi đi, dù U-PITE có tan rã thì cũng đâu đến mức phải đi làm thêm ở quán net?

Cũng kiếm được kha khá rồi còn gì."

"Ừ thì... thất bại thì mấy người nổi tiếng vẫn có tiền làm ăn kinh doanh sống khỏe mà."

Soo-gyeom phải cố hết sức để không bật cười thành tiếng.

Người nổi tiếng thất bại mà vẫn sống tốt ấy, thật sự chỉ là thiểu số.

Mà đã sống tốt được như thế thì cũng chẳng gọi là thất bại nữa.Còn những idol thật sự rơi vào vực thẳm thì gần như không còn con đường nào khác.Đặc biệt là với những người bắt đầu làm thực tập sinh từ nhỏ, không được đi học đàng hoàng, thì lại càng tệ.

Vào được công ty ổn định đã là chuyện cực kỳ khó, nên phần lớn đều phải sống lay lắt bằng công việc làm thêm.Tiếc thay, Soo-gyeom lại thuộc nhóm ấy."

Haa...

Không biết Soo-gyeom của tụi mình giờ sống sao nhỉ.

Tsk.

Cậu đó, có khuôn mặt đẹp thế mà không biết tận dụng.

Tự nhiên lại dính cái bệnh alpha meo gì gì đó...

Tự mình đá bay vận may của chính mình rồi."

Lời lẩm bẩm của cô gái tên Hana như cứa thẳng vào tai cậu.Soo-gyeom cắn chặt đôi môi căng mọng.

Nghe người khác nhắc đến quá khứ của mình mới thấy nó tàn nhẫn và thật đến mức nào.Mà nào có sai.

Những gì người từng là fan của cậu nói đều đúng cả.Soo-gyeom từng ra mắt với nhóm nhạc thần tượng mang tên U-PITE, và ngay từ đầu đã gây chú ý bởi gương mặt xinh xắn.Cậu được công ty đẩy vào couple chính thức, và trong fandom thì lại thường xuyên bị ghép đôi với hầu hết các thành viên khác.

Mà toàn là với vai trò 'bot'.Ban đầu, cậu nổi nhờ gương mặt xinh đẹp, nhưng càng về sau, càng bị nhấn chìm bởi hình tượng 'đáng yêu', 'xứng đôi' này nọ, đến mức bắt đầu thấy khó chịu.

Nhất là khi lúc nào cũng bị gán cho vai trò 'bot', chứ không phải 'top'.Dù tự thấy mình có thực lực làm ca sĩ, nhưng chẳng ai quan tâm đến điều đó.

Chưa kể những tin đồn vô lý cứ liên tục xuất hiện.Nào là Soo-gyeom là gay thật đấy, rồi nhan sắc là do tiêm hormone, đến cả việc ra mắt cũng là nhờ 'đi cửa sau'...Cuối cùng, vào năm thứ hai sau debut, ngay trước khi nhóm ra mắt full album đầu tiên, Soo-gyeom đã cãi lời công ty, điên cuồng tập gym để xây dựng hình thể.

Dù cơ địa vốn gầy và khó tăng cơ, cậu vẫn cố gắng tăng cân để ép cơ thể thay đổi.Thậm chí, làn da trắng từng là nỗi ám ảnh, cậu cũng dùng tanning để nhuộm đen, còn để râu.Đến mức CEO của công ty phải đích thân nói nếu cứ như vậy thì hãy rời nhóm đi.

Nhưng vì lúc ấy Soo-gyeom là người sở hữu fandom lớn nhất, nên công ty cũng không thể đuổi cậu đi thật."

Đúng là ngốc mà.

Fan người ta thích thì cứ tận hưởng đi, làm gì phải cố chấp đến thế."

Câu hối hận ấy đã lặp đi lặp lại vô số lần, nhưng lần nào cũng đau như lần đầu.Soo-gyeom bật cười tự giễu, rồi vội lau giọt nước mắt đọng nơi khóe mắt bằng mu bàn tay.Hôm teaser MV cho full album đầu tiên của U-PITE ra mắt, cả fan cafe chính thức lẫn các diễn đàn không chính thức đều nổ tung.MV chính thức còn chưa phát hành, mà một nửa số đơn đặt trước album đã bị hủy.

Fan cafe thì biến thành chiến trường chửi rủa chẳng khác gì anti-fan cafe.Một vài người vẫn cố bênh vực, bảo rằng hãy chờ MV chính thức ra mắt và sân khấu đầu tiên rồi đánh giá cũng chưa muộn.

Nhưng sự kiên nhẫn đó cũng không kéo dài được bao lâu.Sau đó, thành tích tụt dốc không phanh.Khác với album mini vol.2 từng lọt vào đề cử hạng nhất trên các show âm nhạc cáp, album chính thức vol.1 thậm chí còn không lọt nổi vào bảng xếp hạng.Cuối cùng, Soo-gyeom vội vã cạo bỏ râu, đi tẩy trắng da đã tanning, rồi giảm cân gấp để quay lại hình tượng ban đầu.

Nhưng đúng lúc đó, chuyện tình yêu bí mật của một thành viên khác bị phanh phui.Chỉ thế thôi thì đã tốt.Sau đó lại lộ tin một thành viên khác là gay thật, rồi tiếp đến là nghi vấn dính dáng tới ma túy.Rồi thì tin đồn bất hòa nội bộ, scandal tình dục, nghi án nhân cách, cáo buộc bạo lực, đủ thứ rắc rối đều lần lượt nổ ra từ bốn thành viên còn lại, ngoại trừ cậu.Cuối cùng, chỉ sau một năm debut, U-PITE rơi thẳng xuống vực sâu và tan rã thành từng mảnh.Chuyện đó đã là năm năm trước rồi.

Cậu hoàn toàn mất liên lạc với các thành viên, thậm chí chẳng rõ họ còn sống hay không.Trước khi debut, Soo-gyeom đã có đến sáu năm làm thực tập sinh, đến mức không thể học hành đàng hoàng, trung học thì bỏ dở giữa chừng.

Với hoàn cảnh ấy, việc kết bạn là điều gần như không thể.Còn để làm bạn với nghệ sĩ khác thì thời gian hoạt động sau khi ra mắt của cậu lại quá ngắn.Thế nên, Soo-gyeom chẳng có lấy một người bạn nào để tâm sự.

Còn gia đình thì vốn dĩ đã không có.Số tiền cậu kiếm được trong một năm hoạt động, nếu trừ đi chi phí đào tạo suốt thời gian thực tập, còn chẳng đến mười triệu won.Bản thân Soo-gyeom chẳng làm gì sai, nhưng với hình ảnh nhóm nhạc 'nát vì scandal', cậu không thể trở lại làm nghệ sĩ, mà tìm việc làm cũng chẳng dễ dàng.

Cảm giác như bị chẹn ngang cổ, không thở nổi.Vì buộc phải sống, cậu cứ thế cày cuốc hết việc làm thêm này đến việc khác để cầm cự suốt năm năm qua.Càng nghĩ, càng thấy đời mình thật cay đắng.

Ai mà ngờ chỉ một sai lầm thôi lại có thể khiến cả cuộc đời rẽ sai hướng như vậy chứ.Đắm chìm trong quá khứ, Soo-gyeom đứng lặng người bên quầy, trống rỗng và kiệt sức.Ngay lúc đó, trên màn hình bỗng nhảy lên những dòng đặt món qua chat: "ramyeon", "cho tôi mì gói", "nhanh lênnnn"...Phải rồi, đây mới là thực tại của cậu bây giờ.~

Dáng đi loạng choạng, Soo-gyeom bước lên những bậc cầu thang dốc đứng như thể có thể ngã gục bất cứ lúc nào.

Trên đường tan ca về, cậu vừa uống cạn một chai soju mua ở cửa hàng tiện lợi.Cậu sống một mình trong căn phòng bán hầm thuộc khu villa nằm trên đỉnh dốc."

Nếu có thêm một cơ hội thôi... lần này nhất định mình sẽ làm tốt."

Giọng nói nhỏ nhẹ của cậu vang lên giữa con hẻm vắng."

Mình thật sự... thật sự có thể làm tốt mà."

Những lời độc thoại chẳng ai nghe thấy ấy nhanh chóng tan biến theo cơn gió lạnh."

Dù là vai bot, hay là thành viên có gương mặt đẹp... gì cũng được, mình đều có thể làm tốt cả."

Cậu biết.

Biết rõ rằng cơ hội sẽ chẳng quay lại.

Nhưng mượn chút men say, cậu thì thầm một nguyện vọng nhỏ nhoi."

Nên là... chỉ một lần thôi... làm ơn cho mình thêm một lần cơ hội đi."

Lời lẩm bẩm đầy ấm ức ngày càng nhỏ dần.

Cậu biết điều đó sẽ không xảy ra, nên cũng chẳng dám cầu mong điều ấy thành tiếng."

Ơ...

ư...!"

Ngay khoảnh khắc ấy, Soo-gyeom trượt chân ở bậc cuối cầu thang dốc.

Cậu cố bám víu vào thứ gì đó, nhưng thân thể bị rượu làm mềm nhũn không chịu nghe theo.Thế là, cậu lăn dài xuống tận cùng bậc thang, bóng người chìm vào bóng tối.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
2


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Âm nhạc văng vẳng đâu đó bên tai.

Là một ca khúc quen thuộc, cậu từng nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần, vậy mà lúc này đầu đau như búa bổ khiến cậu không thể nhớ nổi tên bài hát.Thế nhưng, miệng lại tự động ngân nga theo giai điệu.Cơ thể phản ứng trước cả khi đầu óc kịp nhận ra.

Và ngay khi nhận ra điều đó, tên bài hát liền hiện lên trong đầu như một trò đùa số phận.Đó là bài hát debut của U-PITE.Đã lâu lắm rồi không nghe lại, một nụ cười khẽ trào lên môi cậu—ngay giây phút ấy."

Soo-gyeom hyung tỉnh rồi!"

Một giọng nói vang lên.

Giọng quen lắm.

Không, nó còn hơn cả quen, đến mức khiến người ta muốn khóc.Làm sao mà quên được chứ.

Đó là giọng của Han-sol, người thân thiết nhất với cậu trong U-PITE, người luôn xem cậu như anh ruột.Soo-gyeom đã tưởng mình lên thiên đường.Một cựu idol chết thảm sau khi uống rượu say và lăn cầu thang.Cậu tin rằng khoảnh khắc rực rỡ nhất đời mình được tái hiện thế này là món quà cuối cùng để an ủi cậu sau cái chết."

Soo-gyeom à, mở mắt ra đi."

Lần này là giọng của Tae-won hyung, trưởng nhóm.

Giọng trầm đặc trưng đến mức fan từng gọi là 'giọng nước ngầm'.

Soo-gyeom nhận ra ngay và mỉm cười vì quá đỗi mừng rỡ."

Ơ ơ, hình như ẻm bị thương rồi?

Mà còn là đầu ấy!

Cứ ngồi cười ngơ ngác kìa."

Tae-won lên tiếng đầy lo lắng.Thế nhưng Soo-gyeom vẫn chưa mở mắt.

Hay đúng hơn là không thể.Cậu sợ.

Sợ nếu mở mắt ra thì tất cả những giọng nói thân thương này sẽ biến mất.Sợ bản thân sẽ bị hất trở lại cõi hư vô nơi cái chết vừa kéo đến."

Min-seong hyung, chắc phải đưa Soo-gyeom hyung đi bệnh viện thôi."

Giọng tiếp theo là của em út Yoo-chan.Người mà ngày trước cứ như không bao giờ mở lòng với ai, lúc nào cũng tạo cảm giác xa cách, người đã khiến cậu không thể không bận tâm.

Và sau cùng, chính hắn lại là vết thương lòng sâu sắc không thể xóa nhòa trong cậu.Chỉ cần nghĩ đến Yoo-chan thôi, nét mặt cậu lập tức trùng xuống.

Nỗi buồn trào lên, như sắp òa khóc đến nơi.

Giữa hai mí mắt vẫn nhắm, một giọt nước mắt trong suốt rịn ra."

Này... hình như ổng đang khóc?"

Tiếng cuối cùng là của Cha Yi-gyeom.

Vì bằng tuổi, nên công ty từng ép hai người thành cặp đôi fanservice Gyeom-Gyeom.Tất cả giọng nói của các thành viên U-PITE đều xuất hiện.Cậu sợ mở mắt ra rồi không còn ai nữa.

Nhưng đồng thời lại không thể chịu nổi việc cứ nhắm mắt như thế mãi.

Vì nếu lỡ đâu, chỉ lỡ đâu thôi, mở mắt ra cậu thực sự có thể nhìn thấy họ?Nếu đã là món quà cuối cùng của ông trời để xoa dịu linh hồn vừa lìa khỏi xác thịt này... chẳng lẽ lại không cho cậu nhìn mặt họ lần cuối?Sau một hồi đắn đo như cả thế kỷ, Soo-gyeom từ từ mở mắt.

Và ngay khoảnh khắc đó, giọt nước mắt khẽ lăn xuống theo đường nét khuôn mặt."

Ồ ồ, tỉnh rồi!

Hyung, anh ổn chứ?!"

Han-sol hiện ra ngay trong tầm mắt, thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

Gương mặt hắn hiện lên rõ ràng, không hề biến mất dù cậu đã mở mắt.

Ngược lại, mọi thứ thậm chí còn thật đến kỳ lạ."

Hở...

Soo-gyeom hyung...?"

Cậu khẽ run rẩy đưa tay về phía Han-sol.Hắn ngạc nhiên tròn mắt.

Đôi đồng tử nâu sáng ánh lên vẻ bối rối rõ rệt.Gò má trắng nhợt đang lấm tấm mồ hôi.

Cảm giác ấm áp, ẩm ướt truyền qua đầu ngón tay khiến Soo-gyeom khẽ rùng mình.

Không chỉ có thính giác hay thị giác, mà cả xúc giác cũng chân thật đến mức rợn người."

Soo-gyeom à, mình đến bệnh viện đi.

Anh lo lắm, lỡ đâu em đập đầu khi ngã thì sao."

"...Tae-won hyung."

Quay sang nhìn Tae-won đang lo lắng lên tiếng, cậu thấy hắn đang cau mày nhìn cậu kỹ lưỡng như đang dò xét từng phần trên người."

Có đau ở đâu không hyung?"

Ngay cả Yoo-chan vốn lạnh lùng chẳng bao giờ để lộ cảm xúc, giờ cũng không giấu nổi vẻ lo lắng.

Soo-gyeom khẽ nghiêng đầu liếc nhìn hắn, rồi nước mắt lại chực trào ra lúc nào chẳng hay.Cậu vội đưa tay quệt nước mắt, thì một chiếc khăn bất ngờ chìa ra trước mặt."

Con trai con đứa mà ngã có tí đã khóc lóc tèm lem.

Lau đi."

Thay vì nhận lấy khăn, Soo-gyeom lại nhìn Yi-gyeom.Không, không chỉ mình hắn.

Cậu đưa mắt nhìn từng người một, Tae-won hyung, Yi-gyeom, Han-sol, Yoo-chan, như thể đang cố khắc sâu hình ảnh của tất cả vào lòng.Là mơ ư?

Chắc là mơ thôi.

Hoặc là ảo giác.

Nhưng lỡ đâu... chỉ lỡ đâu thôi...

đây là thật thì sao?Biết rõ tất cả sẽ tan biến như bong bóng xà phòng, vậy mà vẫn không thể ngăn trái tim mình hy vọng, thật đau lòng."

Soo-gyeom à, ổn chứ?

Có đau không?

Thấy mấy ngón tay này thành mấy cái nào?"

Lần này đến cả Min-seong hyung, quản lý của nhóm, cũng xuất hiện.Chỉ đến lúc ấy, Soo-gyeom mới cảm thấy có gì đó lạ lạ.Cậu nhìn quanh một lượt.Mọi thứ lẽ ra chỉ là mơ, chỉ là ảo ảnh, vậy mà không gian xung quanh lại quen thuộc đến mức kỳ lạ.

Thậm chí là quá thật.Mùi hơi hôi cũ vương vất, cả một bên tường dán đầy gương... nơi này chính là phòng tập vũ đạo dưới tầng hầm công ty."...Thật sự sống động quá."

Không thể đơn giản xem đây là món quà cuối đời và bỏ qua được, mọi thứ quá chân thật.Soo-gyeom cố gắng nuốt xuống cơn nức nở đang nghẹn lên trong cổ họng.'Đừng khóc.

Tất cả chỉ là giả thôi.

Chỉ là ảo ảnh thoáng qua rồi sẽ biến mất.'"Hyung, trước hết mình đến bệnh viện đi.

Không đứng dậy nổi à?

Để em đỡ nhé?"

Trước lời nói dịu dàng của Han-sol, cậu khẽ lắc đầu.

Cậu muốn cảm nhận khoảnh khắc này thêm một chút, nguyên vẹn như nó vốn có.

Cậu sợ rằng chỉ cần quay đi, tất cả sẽ tan biến như chưa từng tồn tại."

Trời ạ, đừng có khóc nữa.

Đau thì mau đi viện đi, đừng có khóc mãi như vậy."

Dù cằn nhằn là thế, Yi-gyeom vẫn đưa khăn lên lau mặt cho cậu.

Bàn tay ấy, trái với tưởng tượng, lại dịu dàng đến ngỡ ngàng khiến lồng ngực cậu bất chợt se lại.Thật ra cậu chưa từng quá thích Yi-gyeom.

Vì công ty đẩy thành cặp đôi chính thức nên giai đoạn đầu debut buộc phải dính với hắn nhiều, nhưng cái kiểu nói chuyện xốc nổi, đụng đâu chọc đó của hắn khiến cậu khó chịu.

Sau này, khi các fan bắt đầu ưa chuộng một couple khác với Soo-gyeom ở vai trò 'bot', cậu dần gắn bó hơn với những thành viên khác và không còn xuất hiện bên cạnh Yi-gyeom như trước.Nghĩ lại mới thấy, chỉ có lời nói là chọc ghẹo, chứ Yi-gyeom lúc nào cũng dịu dàng với cậu.

Càng nghĩ càng hối hận vì trước đây cứ tránh né hắn một cách vô cớ."

Ơ...?"

Soo-gyeom, đang để mặc cho Yi-gyeom lau mặt cho mình, bỗng giật mình khi thấy dòng chữ thêu trên chiếc khăn.〈Chúc mừng U-PITE debut ngày 6 tháng 10 năm 2021〉

Đây là chiếc khăn do một nhóm fan nhỏ đã theo ủng hộ từ thời thực tập sinh tặng cậu nhân dịp ra mắt.Ban đầu cậu cứ nghĩ mọi thứ chỉ là ảo ảnh, chỉ là một giấc mơ, nhưng khoảnh khắc này khiến cậu không khỏi nhen lên một hy vọng mãnh liệt rằng có lẽ tất cả đều là thật.Biết đâu, chỉ là biết đâu thôi, cái điều cậu luôn mong mỏi đến phút cuối cùng ấy, một cơ hội thứ hai thật sự đã đến."

Han-sol à, hôm nay là ngày mấy?"

"Ể...?

Hôm nay là 29 tháng 12 mà, hyung, anh thật sự ổn chứ?"

"Ý anh là ngày 29 tháng 12 năm 2021 ấy.

Đúng không?"

Mặc cho Han-sol lộ rõ vẻ bối rối, Soo-gyeom vẫn không quan tâm.Không chỉ Han-sol, tất cả các thành viên đều nhìn cậu với vẻ ngơ ngác, nhưng cậu chẳng còn dư tâm trí để để ý."

Han-sol, trả lời anh đi, nhanh lên."

"Ờ...

đúng, đúng là như vậy..."

Vừa nghe Han-sol xác nhận, Soo-gyeom lập tức dùng mu bàn tay gạt nhanh giọt nước mắt vừa trào ra khóe mắt.Cậu thật sự có thêm một cơ hội.

Cậu đã quay về... năm năm trước, vào thời điểm mới debut."

Ơ, Soo-gyeom à, sao thế?"

Cậu dùng hết sức véo mạnh má phải của mình.

Tae-won giật nảy người vì hoảng, nhưng cậu vẫn tiếp tục véo cả bên trái.Chỉ trong chốc lát, đôi má trắng mịn đỏ ửng lên vì đau đến mức như sắp rách toạc ra.Ừ, đau thật.

Tức là ít nhất chuyện này không phải là mơ.Giờ thì cậu đã hiểu tại sao trong phim hay tiểu thuyết, nhân vật thường véo má để xác nhận thực tế khi gặp chuyện khó tin.Cậu cũng vậy.

Lo rằng tất cả chỉ là mộng tưởng, lo rằng hạnh phúc này chỉ là nhất thời và sẽ tan biến mất, cậu phải véo má để tự nhắc rằng đây là thật.Không hiểu bằng cách nào điều này lại xảy ra.

Cậu vẫn chưa hoàn toàn tin nổi.

Nhưng, cậu đã quay lại.Trở về 5 năm trước, vào những ngày đầu debut của U-PITE.Đón nhận thực tế, Soo-gyeom bắt đầu lục lọi trí nhớ.Ngày 29 tháng 12 năm 2021, cậu đã làm gì ở phòng tập nhỉ?Thời điểm ấy, hoạt động cho mini album đầu tiên vừa kết thúc, còn album thứ hai thì vẫn chưa phát hành.

Và đó là khoảng thời gian cuối năm.Vậy thì chỉ còn một đáp án."

Yoo-chan à, hôm nay là 29 tháng 12, tức là bọn mình đang tập luyện cho sân khấu cuối năm đúng không?

Có phải vậy không?"

"Ơ... dạ, đúng rồi ạ."

Yoo-chan trông vẫn còn bối rối, nhưng đã trả lời đúng điều cậu mong đợi.Soo-gyeom đoán không sai.

Cả nhóm đang tập cho sân khấu cuối năm sắp diễn ra.Trước khi quay về quá khứ, cậu đã tự nhủ.Chỉ cần được thêm một cơ hội, dù có phải trở thành thành viên xinh đẹp, là 'bot' chính thức hay gì đi nữa, cậu cũng sẽ làm tốt.Và giờ, cậu thật sự đã có thêm một lần nữa.

Đã đến lúc thực hiện lời hứa ấy.Nếu hình ảnh được công chúng yêu thích và các fan quý mến là một 'bot' xinh xắn, thì được thôi, cậu sẽ đón nhận vai diễn đó."

Này, Cha Yi-gyeom."

"Hả?

Sao?

Đau à?"

Soo-gyeom đã hạ quyết tâm, gọi hắn.

Dù trả lời với giọng cụt lủn quen thuộc, trong câu nói của hắn vẫn thấp thoáng lo lắng.

Soo-gyeom khẽ cong khóe môi, nở một nụ cười tươi rói."

Bọn mình làm cái đó đi."

"Hả?

Cái đó là cái gì...

đừng nói là..."

"Ừ, đúng rồi.

Cái đó đó."

Trước lời cậu nói, Yi-gyeom mở to mắt kinh ngạc.Cũng phải thôi.

Soo-gyeom của năm năm trước đã kiên quyết từ chối, hết lần này đến lần khác né tránh chuyện ấy cho bằng được.Nhưng bây giờ thì khác rồi.

Cậu nhất định sẽ làm.Ngay trên sân khấu cuối năm mà không một fandom idol nào bỏ lỡ, trước mắt cả thế giới cậu sẽ làm điều đó....Đây là hành trình 'làm bot' oách xà lách của bạn nhỏ siêu khờ Soo-gyeom.

Bạn trẻ con, bạn đơn giản, cả nhóm bạn (và giám đốc) đội bạn lên đầu, gất chill chill cuti~Bình thường tui hay để mấy top là 'anh, hắn, y, gã...' để phân biệt, mà truyện đọc dễ hiểu không mấy gây nhầm lẫn lời thoại nên tui để họ là 'hắn' hết nhé
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
3


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Cha Yi-gyeom cau mày.

Rõ ràng là hắn không mặn mà gì với đề nghị của Soo-gyeom.

Mà cũng đúng thôi, bản thân cậu trước khi quay ngược thời gian cũng từng ghét chuyện đó đến mức nào, thì Yi-gyeom cũng chẳng thể thích được.Nhưng biết sao được.

Các lễ hội âm nhạc cuối năm luôn có tỷ suất người xem cao vượt trội so với chương trình âm nhạc thông thường, nên không thể dễ dàng bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng thế này.Đã muốn gây chú ý thì phải làm cho đáng, không phải tạo scandal vớ vẩn trong con hẻm sau nhà, mà phải quậy tưng ở tận suối Cheonggye mới xứng tầm."

Làm đi mà?

Dù gì vũ đạo cũng không thay đổi gì nhiều, chỉ là mình tiến sâu vào đội hình hơn chút thôi."

"...Biết rồi."

Yi-gyeom đáp lại với vẻ khó chịu thấy rõ.

Dù không tỏ ra vui vẻ cho lắm, nhưng Soo-gyeom vẫn thấy nhẹ nhõm khi nghe được cái gật đầu ấy."

Vậy ta tập thui!

Mau mau nào!"

"Hyung, anh thật sự ổn chứ?

Trông như anh ngã khá nặng đấy.

Giờ đi bệnh viện vẫn còn kịp mà?"

"Trời, tất nhiên là anh ổn rồi.

Cảm ơn vì lo cho anh nhé."

Trước câu hỏi đầy lo lắng của Han-sol, Soo-gyeom chỉ mỉm cười nhìn hắn.Cậu không nói dối.

Ai cũng bảo là cậu ngã, nhưng thực tế thì bản thân Soo-gyeom còn chẳng biết mình có ngã thật hay không.Cậu vẫn nhớ được khoảnh khắc trước khi lăn xuống cầu thang, nhưng xem ra ký ức đó không liên quan gì đến kiếp sống hiện tại, nên cậu quyết định bỏ qua luôn cho rồi.Tình trạng thể chất của cậu hiện giờ thì đúng là 'tươi không cần tưới'.

Không chỉ không thấy đau, mà cơ thể còn khoẻ mạnh một cách kỳ lạ, như thể vừa được tái sinh trong một thân xác mới vậy.Nếu phải nói chính xác thì cậu đã trẻ ra tận 5 tuổi chỉ trong tích tắc, cũng không phải lời nói quá."

Rồi rồi, mọi người sẵn sàng nhé, tui bật nhạc đây!"

Soo-gyeom hào hứng hét lên, rồi bật đoạn nhạc đã được phối khí lại dành riêng cho lễ hội âm nhạc cuối năm từ chiếc laptop.Trên mặt các thành viên vẫn còn vương chút lo lắng, nhưng khi âm nhạc vang lên, ai nấy đều tự nhiên bắt đầu vào vị trí và thực hiện vũ đạo đã tập từ trước.Soo-gyeom cũng không chần chừ, nhanh chóng chen vào đội hình và tìm được vị trí của mình trong bài.May mắn là cơ thể vẫn nhớ được vũ đạo, nên dù đã năm năm trôi qua, động tác của cậu vẫn mượt mà không chút gượng gạo.~

Một cơn gió lạnh buốt rít lên vù vù rồi tạt thẳng vào phòng chờ.

Khi luồng gió thấu xương ấy luồn qua khe cửa, các staff của U-PITE đang đứng đợi trong phòng lập tức hét ầm lên.Soo-gyeom cũng đang run cầm cập, trùm mình kín mít trong tấm chăn hồng như cái bánh chưng nhân dâu, nhưng vẫn không chống đỡ nổi cái rét thấu trời."

Tae-won hyung, thử coi xem mũi em còn không nà."

Giữa lúc rét run, Soo-gyeom vẫn ráng chọc ghẹo Tae-won đứng bên cạnh.Từ hồi còn là thực tập sinh, Soo-gyeom đã thân với Tae-won.

Hắn luôn chăm cậu như em trai ruột, còn cậu thì bám hắn luyên thuyên đủ chuyện nhảm nhí, như thể đó là cách duy nhất giúp cậu vượt qua những ngày tháng gian nan."

Ờ ờ, coi kìa, mũi chú bay mất tiêu rồi."

"Cái gì chứ, thiệt tình!"

Soo-gyeom phá lên cười rồi vung tay đập nhẹ lên vai Tae-won.

Dù là cậu bắt đầu trò đùa trước, nhưng cách hắn đỡ lời tự nhiên quá thể khiến cậu không nhịn được.Chỉ tiếc là chẳng thể cười mãi được, bởi cái lạnh bây giờ đúng thật có thể khiến mũi bay mất cũng không ngoa.Soo-gyeom chạm tay vào mũi bằng bàn tay đang cầm túi sưởi.

Trời lạnh đến mức cậu đã không còn cảm giác gì nơi chóp mũi nữa rồi.Nhiệt độ ngoài trời đang chạm ngưỡng âm 20 độ, mà sân khấu của U-PITE lại là sân khấu ngoài trời.Lúc tổng duyệt thì còn đỡ, vì ban ngày vẫn có nắng sưởi ấm.

Nhưng lễ hội chính thức diễn ra vào ban đêm, khi mặt trời đã lặn hẳn, nên lạnh hơn ban ngày gấp đôi.Dù đã có dựng lều và đặt cả máy sưởi cỡ lớn, nhưng vẫn không ăn thua với thời tiết khắc nghiệt thế này.Nếu là trước đây thì kiểu gì cậu cũng đã lầm bầm chửi đài truyền hình vì cái tội bắt idol diễn ngoài trời trong cái rét cắt da cắt thịt.

Nhưng với Soo-gyeom, việc được đứng trên sân khấu lần nữa sau năm năm, thì cái lạnh này chẳng là gì."

Oa, tuyệt thật."

"Trời lạnh thế này mà còn thấy tuyệt hả?"

Trước câu nói của Soo-gyeom, Tae-won chỉ biết nhìn cậu với vẻ khó tin.Cũng phải thôi, vì Soo-gyeom vốn dĩ rất sợ lạnh.

Trước kia thời tiết mới chỉ hơi se lạnh mà cậu đã quấn khăn, đội mũ, mang găng như gấu Bắc Cực rồi.

Vậy mà giờ lại khen trong cái lạnh cắt da cắt thịt này, ai mà không ngạc nhiên.Nhưng với Soo-gyeom, đây thật sự là hạnh phúc.Cậu từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ có cơ hội đứng trên sân khấu nữa.

Cứ ngỡ ánh đèn sân khấu đã vĩnh viễn rời xa mình.

Ấy vậy mà bây giờ, cậu lại được trở lại nơi đó.

Lại còn được diễn cùng người từng kề vai sát cánh như Tae-won nữa.Ngực cậu lại rộn lên.

Không hiểu sao điều kỳ diệu này lại xảy ra với cậu.

Trong lúc tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc, một cơ hội quý giá lại bất ngờ tìm đến.

Đến tận bây giờ, cậu vẫn thấy như đang mơ."

Thật sự rất tuyệt.

Được diễn vào cuối năm như thế này.

Em được đứng sân khấu với anh, em thấy thật sự, thật sự, thậtttt sự hạnh phúc luôn á."

"Thôi đi, nổi da gà rồi đấy.

Đừng có giở giọng sến súa ra nữa.

Trời đã đủ lạnh rồi, nghe xong càng lạnh thêm."

Tae-won vừa nói vừa giả vờ phủi tay, làm như da gà nổi hết lên thật vậy.Cậu cũng hiểu được phản ứng của hắn.

Soo-gyeom vốn dĩ là kiểu người không giỏi nói mấy lời sến súa.

Dù là 'cảm ơn', 'xin lỗi' hay 'yêu thương', tất cả đều là những câu nói khó khăn đối với cậu.Nhưng khi được sống lại lần nữa, cậu đã thay đổi cách nghĩ.

Đã có lại cơ hội sống, cậu không muốn giấu giếm cảm xúc cứ lấp lánh trào ra trong lòng nữa.

Bởi cậu đã thấm thía cảm giác hối hận vì những lời không kịp nói.Soo-gyeom mỉm cười với Tae-won."

Em không đùa đâu.

Sao có thể đùa kiểu này được chứ.

Em thật sự rất vui khi được ở bên anh như thế này, vui đến mức thấy như không thể tin nổi.

Được đứng chung sân khấu với người anh mà em thực sự yêu quý, với em điều đó giống như một giấc mơ."

"...Gì thế, thật luôn à."

Tae-won lảng mắt đi, có vẻ hơi ngượng trước những lời bất ngờ của Soo-gyeom.Thấy phản ứng của hắn, Soo-gyeom bật cười khẽ.

Cậu thầm nghĩ Tae-won thật dễ xấu hổ vì mấy chuyện chẳng đâu vào đâu.Nhờ thế mà giữa hai người bỗng chốc im bặt, một sự im lặng không giống với bầu không khí thường thấy giữa họ.Soo-gyeom đành phải cố gắng chịu đựng khoảng lặng lúng túng này, vừa suy nghĩ xem rốt cuộc Tae-won ngượng ngùng đến vậy là vì điều gì."

Này này, Cha Yi-gyeom!

Cha Yi-gyeom!"

Đúng lúc đó, Soo-gyeom trông thấy Cha Yi-gyeom bước vào phòng chờ nên lập tức gọi hắn với giọng hồ hởi.

Với Soo-gyeom lúc này, Cha Yi-gyeom chính là cái cớ tuyệt vời để thoát khỏi sự im lặng ngượng nghịu kia.Khoác chiếc áo phao dài tới tận mắt cá chân, lại còn quấn mấy lớp chăn kín mít, trông Soo-gyeom như một chú chim cánh cụt lạch bạch đi về phía Cha Yi-gyeom.Tóc vốn đã nhuộm hồng, giờ lại quấn thêm chăn màu hồng, trông cậu chẳng khác nào một con búp bê màu hồng khổng lồ đang di chuyển."

Gọi tôi làm gì."

Giọng Cha Yi-gyeom thì lại trái ngược hoàn toàn với sự niềm nở của Soo-gyeom.

Trước đây, với kiểu nói chuyện gắt gỏng đó, chắc cậu chẳng buồn nói thêm nửa lời.

Nhưng bây giờ thì khác.Dù sao thì cậu cũng đã quyết tâm tạo một cú hit trên sân khấu bằng sự kiện couple rồi, chẳng có gì phải ngại cả.

Với lại, nếu muốn thể hiện hình ảnh một bot đúng nghĩa thì cậu càng phải duy trì quan hệ tốt với Cha Yi-gyeom về sau.Từ khoảnh khắc quyết định sẽ đẩy mạnh couple, kiểu nói chuyện của Cha Yi-gyeom chẳng còn đáng bận tâm nữa."

Gọi để bảo là ráng phối hợp cho tốt thôi."

"Hả?!"

Cha Yi-gyeom như bị sốc, giọng còn cao lên khi hỏi lại khiến Soo-gyeom nghiêng đầu khó hiểu.Chỉ là bảo diễn cho tốt thôi mà, có gì đâu mà giật mình dữ vậy?"

Sao bất ngờ dữ thế?"

"..."

Dù Soo-gyeom tròn mắt hỏi, Cha Yi-gyeom vẫn im lặng không đáp.Thấy hắn nhíu mày, môi mím chặt, Soo-gyeom thầm lắc đầu.

Đúng là khó chiều thật.Dù khó gần là thế, nhưng nghĩ lại thì Cha Yi-gyeom cũng là người khá chu đáo và tốt tính.

Nghĩ vậy, Soo-gyeom liền nở nụ cười rạng rỡ với hắn."

Ý tui là mong ông giúp đỡ thật tốt đó.

Tụi mình là cặp Gyeom-Gyeom mà."

"..."

Cậu còn nhấn mạnh cả tên couple chính thức là 'Gyeom-Gyeom' ra để nói lời mong được giúp đỡ, vậy mà Cha Yi-gyeom vẫn chẳng nói chẳng rằng.Thấy hắn cứ im re, Soo-gyeom bắt đầu thấy ngượng.

Cậu đưa tay định gãi đầu thì vừa hay bắt gặp ánh nhìn sắc lẹm từ stylist, đành vội vàng buông tay xuống."

U-PITE chuẩn bị nhé."

"Vâng ạ!"

Đúng lúc đó, nhân viên chương trình Gayo Daejeon bước vào khu lều chờ của U-PITE.

Nhờ vậy mà Soo-gyeom cũng thoát khỏi tình huống lúng túng, vui vẻ đáp lời to rõ.Cậu nhanh chóng cởi lớp chăn lông dày đang quấn người, rồi cởi luôn chiếc áo phao dài, bước nhanh ra khỏi lều.Trên sân khấu, phần song ca ballad đang đi tới cao trào, ca sĩ cất giọng ngân vang dữ dội.Sau đó sẽ là màn biểu diễn kết hợp giữa các thành viên nhóm nữ trên sân khấu chính, và phần này sẽ được truyền trực tiếp qua màn hình lớn.Ngay sau đó chính là tiết mục của U-PITE.Trong lúc chờ tới lượt, Soo-gyeom nhún chân tại chỗ để giữ ấm, trông như đang nhảy lò cò.Trang phục biểu diễn của cậu chỉ là chiếc áo blouse lụa trắng khoét sâu và bộ vest kẻ tartan đỏ từ đầu đến chân, hoàn toàn không đủ giữ ấm."

Này, Song Soo-gyeom.

Lại đây."

Cha Yi-gyeom kéo tay Soo-gyeom, người đang run rẩy như cún con mắc mưa, sát lại cạnh mình.

Soo-gyeom mở to mắt nhìn hành động bất ngờ đó, nhưng rồi lại mím môi cười, nghĩ chắc câu nói khi nãy của mình có hiệu quả rồi."

Cảm ơn nha."

Cậu đứng sát ngay cạnh hắn.

Từ chỗ hai người chạm vào nhau, hơi ấm bắt đầu lan ra.

Khi hơi ấm ấy đang dần lan tỏa..."

U-PITE, chuẩn bị lên sân khấu!"

Nhân viên Gayo Daejeon hô hiệu lệnh.Soo-gyeom nhét tai nghe in-ear đang lủng lẳng vào tai.Giờ là lúc sân khấu mà cậu hằng mong đợi được bắt đầu lại một lần nữa.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
4


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Ngực như muốn vỡ tung vì cảm xúc dâng trào, đến mức cả người cậu run lên bần bật.

Soo-gyeom cẩn thận bước từng bước lên cầu thang."

Soo-gyeom hyung, cẩn thận nhé anh."

Có lẽ thấy cậu trông chênh vênh quá, Yoo-chan đang đi sau vội đưa tay đỡ lấy eo cậu.

Nhưng ngay khi vừa làm vậy, hắn lại như sực tỉnh, giật mình rút tay lại ngay lập tức.Phản ứng ấy khiến lòng Soo-gyeom rối bời."...Cảm ơn nha, Yoo-chan."

Cậu phần nào đoán được lý do vì sao Yoo-chan lại hành động như vậy.

Chính vì thế, cậu lại càng biết ơn hắn hơn.Yoo-chan là em út trong nhóm, năm nay mới chỉ 19 tuổi.

Phải qua hết đêm nay, hắn mới chính thức bước vào tuổi đôi mươi, nhưng giờ vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Biết rõ những trăn trở mà cậu em nhỏ ấy âm thầm ôm trong lòng, Soo-gyeom càng thêm quyết tâm.Lần này, nhất định phải bảo vệ được U-PITE.

Cậu sẽ làm được, để đến cuối cùng vẫn có thể ở cạnh bên Yoo-chan.Các thành viên U-PITE bước lên sân khấu, ai nấy đều tìm về đúng vị trí của mình.Soo-gyeom và Cha Yi-gyeom cũng nhanh chóng di chuyển vào chỗ đã phân.

Hai người đứng sau một bức tường giấy.

Không chỉ hai người họ, mà cả ba thành viên còn lại cũng đã sẵn sàng cho một sân khấu hoàn hảo nhất.Tiếng intro với nhịp beat mạnh mẽ vang lên, mở đầu là phần rap của Tae-won ở góc phải sân khấu.Na Na Na Na Na Not Bad

Không sao đâu, không đau đâu, chẳng có gì tệ

Ai có nói gì, cứ nói đi, tôi chẳng bận tâm đâu

Vì đây là sân khấu của lễ hội âm nhạc cuối năm nên bài hát được phối lại theo phong cách lễ hội, tempo nhanh hơn bản gốc.Ngay sau đó là giọng hát của Yoo-chan tiếp nối.

Để đến được ngày hôm nay

Tôi đã bước đi một mình trên con đường dài

Với đôi tay chẳng ai nắm lấy

Đôi lúc cũng muốn buông xuôi tất cả

Giọng trong trẻo của Yoo-chan hòa quyện mượt mà cùng phần nhạc đệm.Đến lượt Cha Yi-gyeom và Soo-gyeom cất tiếng.Mỗi khi như thế, người nâng tôi dậy

Chính là giấc mơ trong tôi – là cậu

Tôi sẽ chiến đấu vì cậu

Sẽ gắng gượng vì chính mình

Vì cậu – món quà của khoảnh khắc này, tôi sẽ tiếp tục sống hôm nay

Hai người thực hiện vũ đạo phía sau bức tường giấy như thường lệ.Động tác vũ đạo của họ, khi đến câu 'Vì cậu – món quà của khoảnh khắc này, tôi sẽ tiếp tục sống hôm nay', là đồng loạt nghiêng đầu về một phía và dang tay như thể ôm lấy nhau.Cho đến đây thì mọi thứ vẫn như tập luyện.Khác biệt duy nhất là lần này có một bức tường giấy che phía trước.Do bị che khuất, vũ đạo của hai người chỉ hiện lên dưới dạng bóng đổ.

Hơn nữa, vị trí của họ hôm nay còn gần nhau hơn bình thường một bước.

Khi cả hai nghiêng đầu, bóng hai người đổ lên tấm giấy trông như đang hôn nhau."

WAAAAAAAAAA!!!"

Tiếng hét bùng nổ từ khắp mọi nơi.Không chỉ là tiếng reo hò của fan U-PITE có mặt tại đó.

Cũng không phải phản ứng xã giao từ những khán giả khác chỉ để hòa cùng không khí.

Đó là tiếng hét thật sự, xuất phát từ trái tim của tất cả những ai đang xem sân khấu ngoài trời này.Soo-gyeom bật cười mãn nguyện trước phản ứng còn cuồng nhiệt hơn cả dự đoán.Ngay sau đó, cả hai xé lớp giấy ra và lộ diện.

Giờ là thời khắc của riêng tôi

Là khoảnh khắc biến giấc mơ thành hiện thực

Dù có gục ngã, có tổn thương, tôi cũng chẳng thấy tiếc

Vì tôi sẽ dâng hiến trọn vẹn cho giấc mơ ấy

Là main vocal, Soo-gyeom cầm chiếc mic đỏ đã được custom riêng và xử lý đoạn cao trào một cách chắc chắn, không chút lỗi nào.Tae-won tiếp tục phần rap điệp khúc, Soo-gyeom đệm theo giai điệu, tạo nên âm thanh đầy đặn.

Và lead vocal Yi-gyeom cũng hòa giọng phối hợp tạo nên lớp bè hài hòa.Na Na Na Not Bad

Dù phía trước có bao nhiêu chướng ngại

Na Na Na Not Bad

Miễn là khoảnh khắc này – tôi đang chạy về phía cậu, giấc mơ của tôi

Thì mọi thứ đều ổn cả, So Wonderful

Na Na Na Not Bad

Kết thúc verse 1 là đoạn drop được thêm vào để nhóm biểu diễn dance break.Main dancer Han-sol dẫn dắt đội hình ở chính giữa, bốn người còn lại cùng hòa nhịp trong từng động tác.Trong lúc nhảy, mỗi khi bắt gặp ánh mắt thành viên nào đó, Soo-gyeom lại nháy mắt tinh nghịch hoặc nở một nụ cười thật tươi.Tất cả đều là hành động đã lên kế hoạch từ trước.Sau khoảng một phút dance break, verse 2 bắt đầu với giọng hát của Han-sol.Để có được hiện tại

Tôi đã từng mắc kẹt trong những khoảng trống vô tận của thời gian

Có lúc chỉ biết yếu ớt kêu cứu

Có lúc chỉ muốn trốn chạy tất cả

Trong phần vũ đạo mô tả việc gục ngã giữa bài hát, Han-sol sẽ ngồi sụp xuống.

Thông thường, động tác của Soo-gyeom là vươn tay ra như muốn vỗ về hắn.

Nhưng lần này, thay vì chỉ làm động tác mô phỏng, cậu thật sự vỗ nhẹ lên vai Han-sol.Bất ngờ trước hành động không hề có trong kịch bản, Han-sol tròn mắt ngạc nhiên, rồi ngay lập tức mỉm cười bằng ánh mắt đầy dịu dàng.

Soo-gyeom cũng cười đáp lại thật tươi.Sân khấu dần bước vào hồi kết.

Pháo sáng bắn lên, kim tuyến và hoa giấy đỏ bay khắp nơi.Một mảnh hoa giấy đỏ rơi nhẹ xuống má trái của Soo-gyeom.Cậu không hề hay biết gì, vẫn dồn hết tâm trí vào phần biểu diễn.

Giờ chỉ còn đoạn điệp khúc cuối cùng.Miễn là khoảnh khắc này – tôi đang chạy về phía cậu, giấc mơ của tôi

Thì mọi thứ đều là hạnh phúc, So Beautiful

Soo-gyeom vừa hát vừa quay sang nhìn Yi-gyeom và cười rạng rỡ.

Ngay lúc ấy, Yi-gyeom đưa tay gỡ mảnh hoa giấy dính trên má cậu.Lúc này cậu mới nhận ra có thứ gì đó dính trên mặt mình, bật cười bối rối.Và rồi, sân khấu dài đặc biệt hôm nay cuối cùng cũng khép lại.

Tiếng reo hò vang vọng khắp nơi.Cuối cùng, sân khấu kéo dài một cách đặc biệt ấy cũng kết thúc.

Tiếng hò reo vang lên khắp nơi.Soo-gyeom liếc nhìn xuống khu vực khán giả trong khoảnh khắc ngắn ngủi.

Khắp nơi đều thấy những tấm bảng như 'Soo-gyeom là Gyeom-đáng-yêu vì ẻm là Song Soo-gyeom mà?' hay 'Yêu Soo-gyeom quá đi'.

Cậu còn thấy cả những bảng LED hiện lên từ màn hình điện thoại.Đây là sân khấu mà cậu từng mơ ước.

Cậu đã mong mỏi được đứng trên đó một lần nữa, đến mức tưởng như cầu nguyện bao nhiêu cũng không đủ.Vậy mà điều kỳ diệu đã xảy ra.

Khoảnh khắc tưởng chừng chỉ có trong mơ này giờ lại trở thành hiện thực.

Soo-gyeom rưng rưng vì cảm xúc dâng trào, khoé mắt cậu ươn ướt.

Dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cậu vẫn chăm chú nhìn về khán đài như muốn in sâu hình ảnh ấy vào võng mạc."

Soo-gyeom hyung, đi thôi anh."

"Ừ...

ừm."

Dù đã đáp lại lời Han-sol, nhưng Soo-gyeom vẫn chưa nỡ rời sân khấu, cứ liếc nhìn khán giả mãi trong khi bước xuống.

Vì mãi không chịu rời mắt, cậu suýt ngã một cú, may mà Han-sol kịp đỡ lấy nên mới không sao."

Này, điên rồi.

Nổ tung rồi.

Phản ứng trên cộng đồng mạng đang bùng cháy luôn!"

"Thật á?"

Vừa bước xuống sân khấu, giọng phấn khích của quản lý Min-seong đã vang lên.Nghe được những lời cậu mong đợi từ lâu, ánh mắt Soo-gyeom sáng rực.

Có vẻ vì quá phấn khích mà cậu quên cả cái lạnh, vội vàng nép sát bên Min-seong, cùng nhìn vào màn hình điện thoại hắn.Đó là một cộng đồng lớn dành cho fan idol, nơi tụ họp đủ kiểu người hâm mộ.

Nghe bảo quá trình đăng ký cũng khá phức tạp, vậy mà Min-seong hyung lại len lỏi được vào bằng cách nào đó.▪︎▪︎▪︎[ Này, sân khấu vừa rồi là cái gì vậy.

Mọi thứ quét qua nhanh quá không hiểu gì luôn.

Mà cái cậu tóc hồng ấy là ai thế?

Trước mắt cho tôi nhốt ẻm vào tim cái đã, chết tiệt, trông yêu quá. ]

▪︎▪︎▪︎

[ ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Nổ rồi, banh xác rồi

Tim tôi nát luôn, Song Soo-gyeom là có tội! ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ]

▪︎▪︎▪︎

[ Tôi biết là không phải, nhưng lúc phần bóng đổ sát nhau, cứ tưởng đang hôn thật chứ;;;; Trời đất ơi, vạn tuế Đại Hàn Dân Quốc, lãi to quá!!

└Biết cái gì mà biết, tụi nhỏ thật sự hôn nhau đấy

└Tôi bắn drone quay rồi, tận mắt thấy

└Cho tôi xin đoạn quay drone đó với ]

▪︎▪︎▪︎

[ Cảnh hắt phấn đó ai thấy chưa?

Đúng lúc đoạn Beautiful vang lên thì hắt một phát

Thật sự quá beautiful...]

▪︎▪︎▪︎

[ Thấy tóc hồng vỗ vai tóc vàng không, tóc vàng tròn mắt ngạc nhiên rồi bật cườiTui cảm thấy 'thật' từ khoảnh khắc đó...

Đây là thật sự đấy ]▪︎▪︎▪︎[ Tóc hồng cười mỉm suốt như thế là sao hảㅡ tưởng làm thế mị sẽ rung động à?Nhầm rồi, ai mà rung độngㅡNhưng tụi bây ơi, ở thế giới bên kia mạng vẫn mạnh nha└Thế giới bên kia giờ ngon lắm.

5G cũng có nữa đấy. ]▪︎▪︎▪︎[ Cái đống phấn hoa đó thiệt là thiếu tế nhịSao không rơi xuống môi Soo-gyeom luôn i, sao lại rơi vào má thế└Này, nếu là môi thì Yi-gyeom sẽ gỡ nó bằng môi luôn chứ gì └Hỏi câu dư thừa vậy chi nữa ]▪︎▪︎▪︎[ Từ hôm nay tôi rút lại ủng hộ cặp Gyeom-Gyeom.

Vì tụi nhỏ là thật nên tụi mình không được đẩy thuyền nữa.

Cả hai là thật mà;;;; Tụi mình phải giấu đi mới đúng└Công nhận;; tui đổ mồ hôi lạnh luôn, phải giả vờ như không biết mới được, thiệt luôn đó ]▪︎▪︎▪︎[ Tui có mặt tại hiện trường, thấy lúc cuối tóc hồng suýt té thì Sol đỡ được└Thật không???└Ừ, thiệt đó, chắc có người quay được luôn └Sol ngọt ngào ghê...└Tui đã bảo rồi mà, ăn năm bữa một ngày điㅠㅠㅠㅠ cục cưng nhà tui ốm nhách nên mới lảo đảo vậy đóㅠㅠㅠㅠ tim noona muốn tan nát luôn đây ]▪︎▪︎▪︎[ Ai thấy cảnh tóc đen gỡ phấn trên má tóc hồng rồi tóc hồng cười chưa?

Thiên thần, thiên sứ, tượng đá, còn gì nữa không?

Quá sức chịu đựng rồi, miễn phản bác└Ai mà dám phản bác nhan sắc của Hường-gyeom?

Thà phản bác chuyện trái đất hình tròn còn dễ hơn ]▪︎▪︎▪︎'Hường-gyeom' và 'Hắc-gyeom' là những biệt danh fan đặt cho Soo-gyeom và Yi-gyeom dựa theo màu tóc.Soo-gyeom mỉm cười hài lòng.

Từ khi chấp nhận hình tượng đáng yêu này, fan càng yêu thích, còn cậu thì cảm thấy thoải mái hơn hẳn.Ngoài ra, cậu cũng lướt sơ vài phản ứng trên mạng xã hội, không chỗ nào là không náo loạn.Dù chưa kịp xem những cộng đồng khác, nhưng chỉ cần video và gif sân khấu bắt đầu lan truyền, phản ứng ở đâu cũng sẽ bùng nổ mạnh hơn bây giờ gấp bội.Mọi chuyện đang đi đúng kế hoạch.

Giờ chỉ cần tiếp tục duy trì đà này.Soo-gyeom mím môi, khoé môi khẽ nhếch lên.

Cậu đang nghĩ xem lần tới sẽ quăng ra quả bom nào nữa đây.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
5


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Dư âm của sân khấu vẫn chưa kịp tan đi.

Đây là một sân khấu không chỉ không mắc lỗi, mà còn vượt xa cả mong đợi.

Thế nhưng, vì là sân khấu mà cậu đã mong chờ từ rất lâu, nên vẫn không tránh khỏi cảm giác nuối tiếc.Soo-gyeom lặng lẽ nhìn sân khấu mà mình vừa rời khỏi khi nãy."

Trời ơi, lạnh quá.

Ta mau vào thôi em."

Min-seong, quản lý của nhóm, đưa cho cậu một tấm chăn.

Soo-gyeom quấn tạm chăn quanh người, rồi cố gắng xoay người rời bước dù chân vẫn bịn rịn không muốn rời.Khi bước vào phòng chờ, các thành viên đang ngồi quây quần trước máy sưởi.Thấy Soo-gyeom, Tae-won ra hiệu gọi cậu lại.

Hắn cùng Yoo-chan nhích sang bên một chút để chừa chỗ cho Soo-gyeom đứng vào."

Lạnh thế còn lề mề làm gì mà giờ mới vô?"

Trước lời của Tae-won, Soo-gyeom chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời.

Nụ cười phơn phớt ấy lại khiến Tae-won im bặt.

Có vẻ như hắn chẳng biết phải đáp lại ra sao.Soo-gyeom bỗng thấy hơi ngượng, cậu khẽ đưa tay dụi sống mũi."

Min-seong hyung ơi, tụi em muốn uống gì đó, anh mua hộ được hông!"

"Uống tạm mấy cái có sẵn đi, đừng làm phiền."

"Vậy để em mua cho!

Anh cho em mượn thẻ công ty thui!"

Han-sol chìa hai tay ra nũng nịu.

Min-seong bật cười thành tiếng."

Thôi được rồi.

Anh đi mua.

Mấy đứa chọn món rồi nói anh biết đi."

"Yeahhh!

Cảm ơn Min-seong hyung nha!"

Han-sol vốn là kiểu người dễ mến, mềm mỏng nên chẳng ai có thể ghét nổi được.

Mỗi lần hắn nhõng nhẽo hay nhờ vả điều gì, Min-seong kiểu gì cũng chiều theo.Han-sol là người có thời gian làm thực tập sinh lâu nhất trong nhóm, lên tới bảy năm.

Với những năm tháng cạnh tranh khốc liệt từ khi còn rất nhỏ, đáng ra hắn phải trở nên gai góc mới phải.

Ấy vậy mà giờ đây, ở Han-sol chẳng thấy bóng dáng của sự méo mó nào.Tất nhiên, trong tương lai mà chỉ một mình Soo-gyeom biết, U-PITE đã từng vướng vào đủ loại lùm xùm, và Han-sol cũng từng có những mặt rất bất ngờ.

Nhưng ở hiện tại này, cậu nhất định sẽ giữ chặt mọi thứ để không lặp lại chuyện đó nữa."

Em uống Americano nóng."

"Cho em Latte, cũng nóng luôn."

"Em cũng uống Latte!"

"Cho em trà sữa, nhớ là loại nóng ạ."

Lần lượt Tae-won, Yi-gyeom, Han-sol và Yoo-chan gọi món mình muốn.Soo-gyeom vẫn còn đang nhìn Han-sol với vẻ trầm ngâm thì chợt giật mình khi thấy bốn cặp mắt đang hướng cả về phía mình."

Em uống A-cacao!"

"Trời đất, hyung ơi!

Uống cái gì ấm ấm đi chứ.

Rồi lại lăn ra ốm cho coi."

Han-sol nhăn mặt ngay khi Soo-gyeom dứt lời.Thức uống mà Soo-gyeom gọi—A-choco—là viết tắt của cacao đá.

Trừ khi phải uống gì khác vì hợp đồng quảng bá hay hoàn cảnh đặc biệt, cậu lúc nào cũng chỉ trung thành với cacao đá.Đúng lúc đó, một quản lý khác là Jong-woo giơ máy quay lên.

Hắn vẫy tay nhẹ ra hiệu rằng sẽ bắt đầu quay video.Video này là hậu trường để đăng lên YouTube và fan cafe."

Đừng cố lay chuyển tinh thần của hội những người chỉ uống đồ lạnh quanh năm."

"Trời ơi... mai mốt mà bị cảm cúm thì đừng có lại gần tui nghe chưa."

"Không đâu!

Anh mà bệnh là anh bám dính em liền đó, Sol à~"Nhận ra mình đang bị quay phim, Soo-gyeom liền diễn như thật.

Cậu lặng lẽ tiến sát đến Han-sol, ép sát người vào như để chứng minh lời mình vừa nói.Han-sol tròn mắt ngạc nhiên rồi hơi lùi lại, nhưng càng như thế thì Soo-gyeom càng dí sát hơn.

Chưa hết, cậu còn vòng tay lên vai Han-sol cao hơn mình nửa cái đầu và đu bám lên như mèo con, ngước lên nhìn hắn với ánh mắt long lanh."

Phải dính sát thế này thì mới lây được cảm chứ."

"Má...

điên mất thôi."

"Cái gì mà ghê gớm vậy.

Thôi được rồi, buông ra là được chứ gì."

"Rồi rồi, muốn làm gì thì làm đi."

Nghe Han-sol nói vậy, Soo-gyeom liền làm bộ dỗi, hờn nhẹ một tiếng rồi chịu buông hắn ra.

Thấy thế, Han-sol cũng lùi lại một bước.

Soo-gyeom nở nụ cười tươi rói, rõ là vừa giành được phần thắng.Tất cả những cảnh đó đều đã được ghi lại trong máy quay.Dù sau này có chỉnh sửa, cắt ghép thế nào đi nữa thì khung cảnh cơ bản chắc chắn vẫn được giữ nguyên.Soo-gyeom thấy tự hào ra mặt vì vừa làm một vố thành công.~

Các thành viên của U-PITE vừa uống đồ uống do Min-seong mua về, vừa quay lại bên lò sưởi để sưởi ấm, tranh thủ giết thời gian.Trong lúc ấy, nửa đêm đang dần đến gần.

Chỉ một lát nữa thôi, không chỉ riêng U-PITE mà toàn bộ các ca sĩ từng biểu diễn trên sân khấu ngoài trời sẽ cùng nhau bước lên sân khấu, đếm ngược chào đón năm mới.Soo-gyeom tranh thủ đi vệ sinh trước khi đến giờ, bước đi vội vã.

Vì chiếc áo phao dài được kéo khóa kín tới tận mắt cá chân nên cậu bước khá khó khăn."

Ơ...

Yoo-chan..."

Đang đi về phía nhà vệ sinh, vừa thấy Yoo-chan, Soo-gyeom liền định gọi hắn một cách vui vẻ.

Nhưng đúng lúc đó, một gã đàn ông bước ra từ góc khuất, đi theo sau Yoo-chan.Nhìn thấy người đàn ông có mái tóc đen, vóc dáng xấp xỉ Yu-chan, mắt Soo-gyeom lập tức mở to.Người đó là Shin Myeong-hyun, thành viên của nhóm idol Black-A ra mắt cùng thời điểm với U-PITE.

Trán Soo-gyeom nhăn lại như tờ giấy bị vò nát.'Cái tên khốn đó...!'Việc Soo-gyeom nổi giận khi thấy hắn ta hoàn toàn là điều dễ hiểu.

Vì chính tên đó là nguyên nhân khiến Yoo-chan bị lộ xu hướng tính dục ở kiếp trước.Cậu không rõ toàn bộ diễn biến chi tiết, chỉ biết rằng hai người từng hẹn hò hoặc ít nhất là có gì đó với nhau, vậy mà Shin Myeong-hyun lại đăng ảnh hai người lên mạng xã hội.Chỉ riêng chuyện đó thôi cũng đã đủ rắc rối, vậy mà hắn ta còn đổ hết tội lên đầu Yoo-chan, khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn khi bịa ra chuyện Yoo-chan là một kẻ bám đuôi điên loạn.Nhưng tất nhiên, sự thật không phải vậy.

Mặc dù Yoo-chan chưa từng kể cụ thể, nhưng qua lời người nọ người kia, Soo-gyeom biết rằng chính Shin Myeong-hyun mới là người chủ động tiếp cận trước.Chuyện này còn chưa lắng xuống thì những bê bối khác của các thành viên tiếp tục nổ ra, kéo U-PITE tụt dốc không phanh.Cuối cùng, chính tên khốn kia là điểm khởi đầu cho chuỗi bi kịch mà Soo-gyeom phải trải qua ở kiếp trước.Cắn chặt răng, cậu bước thật nhanh tới chỗ hai người họ."

Yoo-chan à!"

Giả vờ như không biết gì, Soo-gyeom tươi cười gọi Yoo-chan.Cậu cố tình chen vào giữa hai người, đứng sát cạnh Yoo-chan.

Yoo-chan có hơi lùi lại như muốn tránh né, nhưng Soo-gyeom lại càng ghé sát hơn nữa."

Đang tìm em đấy, may quá!"

"...Tìm em ấy ạ?"

"Ừa, có chút chuyện muốn nói nè.

À, chào anh.

Không biết anh cũng ở đây ạ.

Chúc mừng năm mới nha."

Soo-gyeom quay sang Shin Myeong-hyun đang đứng ngay bên cạnh, chào qua loa lấy lệ rồi lập tức kéo tay Yoo-chan đi.Yoo-chan bị kéo đi mà chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.Trong lúc bước đi, Yoo-chan mấy lần cố rút tay ra khỏi tay Soo-gyeom, nhưng cậu không chịu buông.

Cậu lo Shin Myeong-hyun sẽ lại xuất hiện bất ngờ.Nghĩ đến hắn ta là máu trong người Soo-gyeom lại sôi lên.Càng nghĩ càng giận, Shin Myeong-hyun là thành viên lớn tuổi nhất trong nhóm Black-A.

Cậu không rõ chính xác tuổi, nhưng chắc chắn còn lớn hơn cả Tae-won.Trong khi đó, Yoo-chan vẫn chỉ mới mười chín tuổi, còn chưa thành niên.

Đêm nay vừa qua đi, hắn mới chính thức bước sang tuổi hai mươi.Một gã đã lớn đầu mà lại giở trò cưa cẩm với một đứa nhỏ như Yoo-chan, nghĩ đến thôi cũng khiến Soo-gyeom muốn chạy tới đánh cho hắn gãy cổ họng một trăm ba mươi ba lần liền."

Hyung, thả em ra một chút đi..."

"Yoo-chan à."

Thật ra, Soo-gyeom hiểu rõ tại sao Yoo-chan lại nhạy cảm với đụng chạm cơ thể như vậy.

Dù khi đó không nhận ra, nhưng bây giờ nghĩ lại, cậu đã hiểu lý do.Yoo-chan sợ bị phát hiện là người đồng tính, nên càng cố tránh né những tiếp xúc thân mật, khiến bản thân luôn trong trạng thái bất an và đề phòng.Không biết hắn nhận ra xu hướng giới tính của mình từ khi nào, nhưng rõ ràng, đó là lý do hắn luôn sống khép kín và chẳng mở lòng với ai kể từ khi gia nhập U-PITE.Nghĩ đến một Yoo-chan còn nhỏ tuổi mà phải gồng mình chịu đựng những nỗi đau đó, lòng Soo-gyeom lại thắt lại.Đôi mắt cậu đỏ hoe, nghèn nghẹn nhìn Yu-chan."

Hyung... hyung khóc đấy ạ...?"

Trước câu hỏi hoang mang của Yoo-chan, Soo-gyeom chẳng trả lời, chỉ kéo hắn vào lòng, ôm chặt lấy.Ở kiếp trước, sau khi biết Yoo-chan là gay, cậu chưa từng một lần ôm lấy hắn như thế này.Không phải vì khó chịu, mà vì khi ấy, đầu óc cậu chỉ toàn lo nghĩ đến tương lai u ám của nhóm và cả bản thân, nên đã không thể ở bên an ủi người đang tổn thương nhất, người bị cưỡng ép công khai.Điều đó luôn khiến Soo-gyeom thấy day dứt mãi không nguôi."

Hyung...?"

"Này, Yoo-chan à.

Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, thì em vẫn luôn có anh ở bên."

Nghe cậu nói, Yoo-chan khựng lại.

Soo-gyeom càng siết chặt vòng tay hơn.

Giọng cậu có pha chút nghẹn ngào, nhưng từng chữ vẫn kiên định."

Cho dù thế giới có vỡ làm đôi, hay ba mươi hai mảnh, thì chuyện đó cũng không thay đổi đâu.

Anh lúc nào cũng đứng về phía em."

"Tại... tại sao... lại nói những lời đó vào lúc này..."

Giọng Yoo-chan run run.

Nghe thấy âm thanh như sắp bật khóc ấy, tim Soo-gyeom như bị ai bóp nghẹt."

Chỉ là... anh nhất định phải nói với em một lần.

Khi em sắp thành người lớn, khi mà sắp phải bước vào cái thế giới khắc nghiệt này, phải một mình gánh chịu và chiến đấu vì cái mác 'người lớn' ấy...

Anh muốn em biết rằng vẫn sẽ luôn có một người, không bao giờ thay đổi, luôn đứng về phía em."

Yoo-chan không đáp lại, nhưng cơ thể rắn rỏi của hắn run lên nhè nhẹ.

Soo-gyeom vỗ nhẹ lưng hắn, như để xoa dịu.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
6


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Một sự cố nghiêm trọng vừa xảy ra.

Cảm giác xấu hổ không chịu nổi bắt đầu trào lên.Ban nãy, vì nỗi áy náy từ kiếp trước cùng sự cảm thông dành cho Yoo-chan, cậu vô thức buông ra mấy lời sến rện rồi ôm chầm lấy hắn.

Nhưng khi cảm xúc dâng trào kia lắng xuống, điều còn lại chỉ là sự ngượng ngùng."

Khụ...

Nói chung là tấm lòng anh vậy đó nha, Yoo-chan à."

Soo-gyeom cố vớ lấy lời nào nghe xuôi tai một chút để kết thúc tình huống, rồi vừa cười gượng vừa buông tay đang ôm Yoo-chan ra.Cậu ngại đến mức chẳng dám nhìn thẳng vào Yoo-chan, chỉ đành ngó lơ ra một nơi xa lắc nào đó."

Ơ... tuyết rơi kìa."

Nhẹ nhàng như thể đã được chờ sẵn, những bông tuyết trắng bắt đầu rơi lả tả giữa ánh đèn, như đang nhảy múa.

Vào đêm cuối cùng của năm, tuyết rơi một cách đẹp đẽ đến nao lòng.Soo-gyeom ngước nhìn bầu trời đêm phủ đầy tuyết.

Một bông tuyết nhỏ xíu khẽ đậu lên hàng mi dài của cậu như đã tìm đúng chỗ của mình."

Đợi chút đã."

"Hả?

Sao vậy, à..."

Yoo-chan đưa tay về phía mặt cậu.

Nhìn bàn tay dài và trắng ấy đang tiến lại gần, Soo-gyeom theo phản xạ khẽ nhắm mắt lại.Yoo-chan cẩn thận gỡ bông tuyết đọng trên hàng mi của cậu.

Bông tuyết nhỏ xíu tan biến ngay tức thì dưới hơi ấm từ tay hắn."

Cảm ơn nhé."

Chuyện chẳng có gì to tát, chỉ là giúp gỡ bông tuyết trên lông mi thôi, vậy mà sao mặt cậu lại nóng ran thế này.

Soo-gyeom khẽ hắng giọng, bàn tay vuốt nhẹ cổ như muốn xua đi cơn nóng bừng."

Ờm, đi thôi.

Min-seong mà thấy chắc giết tụi mình mất."

"...Cảm ơn anh, Soo-gyeom hyung."

Yoo-chan mỉm cười.

Nụ cười ấy mờ nhạt như tuyết rơi ngoài kia, tưởng chừng có thể tan biến bất cứ lúc nào.Vì thế nên Soo-gyeom đã cười rạng rỡ hơn nữa.

Cậu nghĩ, nếu thêm nụ cười của mình vào, biết đâu mình có thể giữ nụ cười ấy được lâu hơn một chút."

Đi thôi, hyung."

May thay, có vẻ tấm lòng ấy đã được truyền đến.

Trong giọng Yoo-chan không còn chút nghèn nghẹn nào nữa.Lúc này Soo-gyeom mới thấy nhẹ lòng, liền sải bước đi trước.

Yoo-chan cũng nhanh chóng bắt nhịp bước chân cậu."

Cứ tưởng chú mày đi vệ sinh rồi chết chìm luôn trong đó chứ."

"Hì hì, xin lỗi nha."

"Em xin lỗi ạ."

Trước lời trách của Min-seong, cả Soo-gyeom lẫn Yoo-chan đều xin lỗi theo cách rất đúng với tính cách riêng.

Min-seong chỉ lắc đầu ngán ngẩm trước hai cá tính trái ngược hiện rõ chỉ qua một câu nói."

Chuẩn bị lên sân khấu đi.

Còn phải đếm ngược đón năm mới nữa chứ."

"Rõ!"

Soo-gyeom cố ý đáp lại một cách khoa trương.

Min-seong liếc cậu, nhưng rồi cũng bật cười.

Chỉ đến lúc đó, Soo-gyeom mới thấy yên tâm hẳn."

Đi đâu thế hả?"

"Tới tương lai."

"Ồ, vậy đó hả."

Tae-won hỏi bâng quơ, Soo-gyeom thuận miệng trả lời.Cũng đâu phải nói dối.

Cậu đã nói thật lòng mình với Yoo-chan để không phải hối hận về sau.

Tính ra thì cũng giống như đã đến tương lai một chuyến rồi quay về.Dĩ nhiên, Tae-won chỉ nghĩ là cậu nói linh tinh nên chẳng buồn đáp lại."

Giờ thì thật sự là năm mới rồi."

"Thiệt đó.

Thời gian trôi nhanh ghê.

Tính theo lịch thì cũng sắp sang năm thứ hai sau debut rồi nhỉ?"

"Buồn cười ghê, debut tháng Mười, vậy mà mới hai tháng đã lên năm hai."

Nghe Tae-won nói, Soo-gyeom bật cười.Trong lúc trò chuyện qua lại, họ đã đến gần sân khấu.

Theo hiệu lệnh của nhân viên, các ca sĩ lần lượt bước lên sân khấu."

Waaaaaaa!"

"Soo-gyeom à!

Song Soo-gyeommmm!"

Khi U-PITE xuất hiện, tiếng hò hét vang dội từ đâu đó vọng lại.

Trong vô số tiếng la hét vang lên từ khắp nơi, Soo-gyeom vẫn nghe rõ ràng tiếng ai đó gọi tên mình, cậu mỉm cười rồi vẫy tay về hướng phát ra tiếng gọi.

Tiếng hét lại càng lớn hơn nữa.Là nhóm tân binh nên chỗ đứng của U-PITE chỉ là góc phải hàng sau của sân khấu.

Vị trí khiến người ta không khỏi lo lắng liệu có lọt vào ống kính không.

Nhưng Soo-gyeom nhanh chóng tính toán.Dù không lọt vào khung hình máy quay, nhưng khán giả ngồi tại đây vẫn có thể thấy được họ.Cậu khéo léo chen vào giữa đội hình U-PITE, đứng giữa Tae-won bên trái và Yi-gyeom bên phải.

Trông như thể đang lạnh lắm, cậu co chân nhảy tại chỗ rồi vòng tay ôm lấy một bên khuỷu tay của từng người.Nhìn qua thì cứ tưởng là vì lạnh, nhưng với những fan đeo kính mộng tưởng, đây hẳn là một món thính thơm nức mũi.Tae-won và Yi-gyeom bị kéo tay bất ngờ liền quay sang nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên, nhưng thấy Soo-gyeom cứ lò cò như đang bị cóng thật thì đành im lặng không nói gì."

Nào các bạn!

Hãy cùng nhìn lên màn hình và đếm ngược với chúng tôi nhé!"

MC của chương trình hào hứng kêu gọi khán giả qua micro.Ngay lập tức, không chỉ phía trước mà cả hai bên sân khấu, những màn hình lớn đều bắt đầu hiện ra dãy số đếm ngược.Cùng lúc đó, không chỉ màn hình chính diện mà cả hai bên sườn sân khấu cũng đồng loạt hiện lên dãy số đếm ngược khổng lồ."

Mười!"

Soo-gyeom hòa theo nhịp đếm, cất cao giọng.

Đồng thời, cậu siết chặt hai cánh tay đang khoanh lại, kéo sát hai người cạnh bên về phía mình hơn nữa.

Nhờ vậy, họ càng dính sát vào cậu hơn."

Chín!"

Cậu hô to con số tiếp theo, tim bắt đầu đập thình thịch.

Giây phút giao thừa lần này đến như một phép màu ban tặng, khiến lòng cậu càng thêm háo hức, phấn khích."

Tám!"

Cậu nghiêng đầu nhìn sang Tae-won bên cạnh.

Có lẽ nhận ra ánh mắt cậu, Tae-won cũng quay sang đối diện.

Soo-gyeom khẽ mỉm cười với hắn, rồi dõng dạc hô lên."

Bảy!"

"Sáu!"

Lần này cậu nhìn về phía Yi-gyeom.

Ánh mắt hắn như thể đang hỏi nhìn gì vậy?, nhưng cũng không hề né tránh.

Hai ánh nhìn giao nhau giữa không trung, như quấn lấy nhau không rời."

Năm!"

Từ Yi-gyeom, ánh mắt Soo-gyeom chuyển sang Han-sol.

Khi bắt gặp cậu, khóe môi Han-sol cong lên thành một nụ cười tinh nghịch.Han-sol đón giao thừa với một tâm trạng đặc biệt rạng rỡ.

Nhìn hắn như vậy khiến Soo-gyeom cũng bất giác thấy vui lây."

Ba!"

Không biết từ khi nào, cậu đã đếm đến ba.

Tim đập rộn ràng, hồi hộp đến mức cả người căng lên.

Năm mới thật sự đang đến rất gần.Kiếp trước, nhóm U-PITE đã tan rã trước khi bước sang năm nay.

Chính vì thế, với Soo-gyeom, năm mới này có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt."

Hai!"

Chỉ còn một con số cuối cùng.

Cậu nhìn chằm chằm lên màn hình bằng ánh mắt quyết tâm, chuẩn bị hô vang lời chào đón năm mới."

Một!"

Pháo hoa nổ rền rĩ từ bốn phương tám hướng, kim tuyến và hoa giấy tung bay khắp bầu trời.

Những chùm pháo rực rỡ tô điểm cho bầu trời đêm, tuyết trắng và hoa giấy quyện vào nhau, như một bức tranh cổ tích đang đổ xuống nhân gian.Giữa khung cảnh ấy, Soo-gyeom quay sang nhìn Yoo-chan.

Hắn cũng đang nhìn cậu.Trong khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, Soo-gyeom khẽ cất lời."

Chúc mừng nha."

"Cảm ơn ạ."

Yoo-chan đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ.Soo-gyeom đã biết Yoo-chan từ khi còn là thực tập sinh, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy hắn cười tươi đến vậy.

Nụ cười ấy vừa khiến cậu ngẩn người, lại vừa khiến cậu cũng không kìm được mà mỉm cười theo.Tuyết trắng và hoa giấy vẫn tiếp tục rơi xung quanh hai người, như để điểm tô thêm cho khoảnh khắc ấy.~

Sau một đêm giao thừa như mơ, Soo-gyeom trở về ký túc xá cùng các thành viên, tâm trạng vẫn phấn khích đến mức lâng lâng.Không rõ đã tắm rửa và thay đồ như thế nào, cậu chỉ nhớ là mình đã chìm trong cảm xúc lâng lâng đó suốt.Dù đã nằm lên giường, Soo-gyeom vẫn trằn trọc hồi lâu, khó lòng xoa dịu cảm xúc đang dâng trào.

Cậu với điện thoại, lần lượt xem qua các phản hồi trên fandom và mạng xã hội.▪︎ ▪︎ ▪︎[Hãy lấy ngày 211231 làm ngày kỷ niệm đi]Chủ thớt: UTB

Vì MBC Gayo Daejeon 211231 điên quá rồi...

Biến ngày này thành ngày lễ quốc gia luôn đi...Không nhận phản bácMuốn phản bác thì dắt Soo-gyeom sống nhăn răng đến trước mặt tui cái đã.└ Ủa mắc gì bắt Gyeomie vậyㅠ muốn làm gì ẻm cơㅠㅠㅠㅠ

└ Chủ thớt: Ngoàm ngoàm~

└ Cười chết mấtㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ bồ tính ăn thịt Gyeomie người ta dâng tận nơi àㅠ

└Chủ thớt: Ăn sống mới ngon.

Đồng ý không nè?

▪︎ ▪︎ ▪︎

[Sân khấu hôm nay điên thiệt]

Chủ thớt: Kim Syusyu

Hôm nay như sân khấu trong phim ấy...?

Tui xem mà tim hụt mấy lần luônㅠㅠㅠㅠ Soo-gyeom là gì vậy sao lại thếㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Em ấy vốn đã xinh mà cứ cười toe toét hoài, tim tui tan nát luôn rồiㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ▪︎ ▪︎ ▪︎[Ai cũng đang hò reo cặp Gyeom-Gyeom nhưng tôi nghĩ cp riel là khác]Chủ thớt: Thỏ Đa Nhân Cách

Có ai thấy khoảnh khắc Hường-gyeom với Yoo-chan trao nhau ánh nhìn/lời chúc khi đếm ngược không?Đó mới là 'riel' đấy, vừa khi Yoo-chan thành người lớn xong là cùng Hường-gyeom ăn mừng luôn.Không quan trọng là ánh mắt hay môi chạm môi, miễn là họ 'chạm' vào nhau là được.└ Còn nếu chạm bụng thì sao?└ Ủa bạn???

NASA đang tìm bạn đó;;; Vòng sao Mộc là dây đeo túi của bạn đúng không;;;;;;; Học vấn đỉnh thật;;;;;;; Dây đeo túi gì ghê vậy;;;;;;;└ Chủ thớt: Bạn đậu rồi đó.

└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Còn đòi phải rờ bụng nữa ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ▪︎ ▪︎ ▪︎[Có đứa đâm vào tôi rồi bỏ đi mà không để lại số, sao vậy trờiㅡ]

Tác giả: Xương Mềm Cứng Cáp

Xin lỗi vì tiêu đề câu view nhaGayo Daejeon hôm nay có cái cậu trai tóc hồng đó...Tôi bị ẻm đâm trúng mất rồi, cho tôi xin tên với...└ Song Soo-gyeom└ Song Soo-gyeom└ Song Soo-syeom└ Chủ thớt: Cảm ơn...

Cảm ơn rất nhiều...

Mong mọi người năm mới nhiều may mắn...
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
7


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Sau khi kiểm tra phản ứng từ cộng đồng mạng, Soo-gyeom mỉm cười hài lòng.Dù cậu vẫn chưa đọc được quá nhiều bài nhận xét về sân khấu, nhưng nhìn chung phản hồi lần này là khá ổn.Kiếp trước, chỉ có fan trong fan cafe chính thức là phản hồi, còn người ngoài thì chỉ xem sân khấu rồi lướt qua.

Nhưng giờ đây, không chỉ fan cafe mà ngay cả các cộng đồng mạng lớn và mạng xã hội cũng đang bùng nổ phản ứng, thế thì xem như cậu đã hoàn thành mục tiêu."

Oaa, được lên bảng xếp hạng realtime rồi kìa!"

Trên bảng từ khóa realtime của mạng xã hội chim xanh, những từ đang nổi gồm có: #tóc hồng, #nụ hôn Gayo Daejeon, và #Gayo Daejeon.Dù thật ra chẳng hề có nụ hôn thật nào, nhưng nhìn hashtag ấy cũng khiến cậu khựng lại đôi chút.

Dẫu vậy, miễn là đạt được mục đích tạo độ hot thì cũng đủ rồi.Soo-gyeom tò mò nhấn vào từ khóa đang thịnh hành để xem phản ứng từng người một.▪︎▪︎▪︎[Nhóm có thành viên tóc hồng là nhóm hỗn hợp à????

Đẹp điên đảo luôn ấy;;;]└ Hông nha, bất ngờ chưa, là nam đấy.└ Ôi trời;;; nhan sắc này là sao vậy trời;;;└ Tên nhóm là U-PITE, tóc hồng tên là Song Soo-gyeom, nhóm máu O, sinh nhật 9/5 đó, 595959* ngoài đời thật luôn.└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Floniano-nim ơi, môm thành fan rồi đúng không sao biết rõ vậy ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ└ Không biết nữa, tỉnh lại mới nhận ra mình cũng đang tra cứu...└ Cười chết ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ nhưng mà tui cũng hiểu cái cảm giác đó luôn.▪︎▪︎▪︎[ Các chế xem sân khấu Gayo Daejeon chưa?

Tui vừa tìm thấy chủ nhân trái tim mình đấy. ]└Tóc hồng à?└ Hở sao biết hay vậy? └ Ngay cả lúc đang bị zombie rượt trên tàu KTX mà xem thì cũng biết đấy là gu của môm.▪︎▪︎▪︎[ @Eu00 ơi môm thấy tóc hồng trong Gayo Daejeon chưa?

Tui nhặt ảnh về cho môm nè, chắc gu môm nhề. ]└ Ôi...

Pokko ơi... tui đang vơ hết ảnh đây nèㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ cảm ơn nháㅋㅋㅋㅋ└ Đúng là... bồ tèo Eu gu nhất quán lắm...▪︎▪︎▪︎[ Khoan, bây giờ là idol nam hôn nhau trên đài quốc gia á????

Lưỡi chạm nhau rồi dây nước bọt màu bạc kéo dài rồi cái gì nữa đây trời ơi rên nhẹ nữa chứ, chuyện này sao có thật được trời ơi idol nam hôn nhau???

Thế giới này đáng sống quá!!!! ]└ Hamzziwangzzi bình tĩnh đi... chưa đến mức đó đâu... chỉ là bóng thôi mà...└ Im đi!!!!!!

Dù gì thì tui thấy hết rồi!

Thấy rõ ràng!

Làm hết rồi!

Giờ bảo tôi bình tĩnh á?

Idol nam hôn nhau ngay trên sân khấu!

Trực tiếp luôn đó!!!

Lưỡi vướng vào nhau, cọ răng nhau rồi sao nữa hả?!└ Thật sự ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Hamzzi đang lên cơn mắc cười chết mất ㅠㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ▪︎▪︎▪︎[ Trên đài quốc gia mà idol nam hôn nhau... hôn nhau thật đấy... thế giới này thay đổi quá nhanh trừ mình thôi... yêu ghê... ]▪︎▪︎▪︎[ Mấy đứa điên rồi chắc;; dù là chính thức nhưng chứng minh bằng nụ hôn ở Gayo Daejeon á?

Không được, tụi nhỏ sắp cưới rồi, phải di cư sang Hà Lan mau hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới mới được ]└ Thật lòng đó, không thì tụi mình mất Gyeom-Gyeom về tay Hà Lan mất└ Moryeong à, thứ Bảy cầm nến ra trước Quốc hội nhé└ Okay, tui sẽ nghiêm túc▪︎▪︎▪︎[ Viết bài này vì lợi ích cộng đồng ]Người tóc hồng xinh đẹp trong Gayo Daejeon là Song Soo-gyeom của U-PITE.Người tóc đen đẹp trai bên cạnh là Cha Yi-gyeom.

Gộp lại là cặp Gyeom-Gyeom.

Chào mừng mọi người.

Chúc mừng đã rơi vào hố U-PITE không lối thoát.└ Cảm ơn bạn... └ Bạn thật tử tế... cảm ơn bạn...└ Xin lỗi vì hỏi ngớ ngẩn, tôi cũng đang tìm info nãy giờ, cảm ơn nhé▪︎▪︎▪︎[ Mọi người tỉnh táo lại đi... cặp thật sự trong Gayo Daejeon là Yoo-chan/Soo-gyeom đó..;;;; Không thấy Yoo-chan vừa thành niên mà đã cười tít mắt khoe vibe người lớn với Soo-gyeom à...

đuôi cáo lắc lắc luôn đó... ]└ Tỉnh với táo gì, làm quả cherry đi cho rồi└ Không đời nào, đến khi cặp ChanGyeom thắt được cuống cherry thì tui vẫn sẽ đẩy thuyền này└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ thắt cuống cherry ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ big picture của Modan đỉnh thật...▪︎▪︎▪︎[ Tui không biết gì hết, chỉ biết em tóc hồng là cáo.

Trên sân khấu ẻm hôn một thành viên, khoác tay một khứa khác, rồi lại giao ánh mắt với khứa còn lại.

Cái gì cũng làm được hết?

Ôi trời chịu không nổi... muốn thêm gì thì làm tiếp đi, làm nữa đi! ]▪︎▪︎▪︎Phản hồi còn bùng nổ hơn cả dự đoán.

Trong đó, những bình luận gán cậu vào các couple chiếm áp đảo, bất kể là fan hay người qua đường.Dù cậu biết kiểu nhân vật bot như mình thường được yêu thích, nhưng vẫn thấy choáng trước độ cuồng nhiệt của phản ứng lần này."

Không ngờ mình được tới mức đó..."

Soo-gyeom tắt màn hình điện thoại, nhìn khuôn mặt mình phản chiếu trong màn hình đen.

Hai mắt, một mũi, một miệng – với cậu, chẳng có gì nổi bật hơn người khác."

Cái gì mà được tới mức đó?"

Han-sol tiến lại gần, vừa lau mái tóc ướt bằng khăn vừa hỏi.

Có vẻ hắn vừa tắm xong.

Soo-gyeom đang ở chung phòng với Han-sol và Tae-won.Han-sol chỉ mặc quần thể thao, phần trên để trần.

Nhờ vậy, thân hình rắn chắc được rèn luyện kỹ lưỡng ướt đẫm nước càng thêm nổi bật.

Cơ thể săn chắc ánh lên dưới ánh đèn.Soo-gyeom nhìn thân hình ấy, rồi lại cúi xuống nhìn chính mình.Cậu thuộc dạng người khó tăng cơ.

Ở kiếp trước, cậu từng ép bản thân tăng cân rồi đổ máu tập luyện gian khổ để cố gắng có cơ thể như Han-sol.Tất nhiên, Han-sol cũng đâu có để thân hình như thế mà không chăm sóc, hắn tập luyện thường xuyên, có chế độ riêng bài bản.

Nhưng dù vậy, so với những gì Soo-gyeom từng làm ở kiếp trước, hắn vẫn dễ dàng hơn nhiều.Cậu đã thề rằng ở kiếp này sẽ không hành xác vì mấy chuyện đó nữa, nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng vì sự khác biệt ấy."

Tới mức nào là sao?

Hyung đọc bình luận ác ý hả?"

Han-sol hỏi mà không nghĩ ngợi gì, nhưng vẻ mặt ngay sau đó lập tức trở nên đáng sợ.Dù nổi tiếng là người dễ tính, tính tình nhẹ nhàng, nhưng có lúc Han-sol sẽ trở nên dữ dội, chỉ khi chuyện có liên quan đến Soo-gyeom."

Không, không phải mấy cái đó đâu."

Dù Han-sol nhỏ tuổi hơn, Soo-gyeom vẫn có chút chột dạ trước vẻ lạnh lùng của hắn.Cậu vội vàng phủ nhận, vậy mà Han-sol vẫn giữ vẻ mặt đầy nghi ngờ.

Soo-gyeom nghĩ thà nói thật còn hơn để hắn hiểu lầm lung tung, nên quyết định thú nhận một cách thẳng thắn."

Thật mà.

Tại anh thấy trên mạng nhiều người bảo anh xinh quá, nên mới tò mò thử soi lại xem có đúng không thôi.

Không biết anh có thật sự xinh như người ta nói không nữa.

Anh xinh thật à?"

"...Hả, cái gì cơ?"

Gương mặt căng thẳng ban nãy của Han-sol chớp mắt đã nhuốm đầy bối rối.Nhưng Soo-gyeom chẳng để tâm, cứ tiếp tục lảm nhảm những thắc mắc trong đầu mình."

Mọi người khen anh xinh, mà anh thì không chắc lắm.

Có hai mắt nè, một mũi, một miệng, mắt ở chỗ mắt, mũi ở chỗ mũi, miệng cũng ở chỗ miệng thôi.

Được khen thì cũng vui đấy, nhưng thật sự chỉ là tò mò thôi.

Nếu so với người thường thì có thể trông anh xinh hơn chút cũng nên..."

"...Quào, anh nói thế mà cũng nói được à.

Ra ngoài đừng có buột miệng kiểu đó nha."

Han-sol nín thinh một hồi rồi mới thở dài buông lời, còn le lưỡi lắc đầu.

Trước phản ứng của hắn, Soo-gyeom nghiêng đầu đầy khó hiểu."

Thế... theo em thì anh có xinh không?"

Đôi mắt xếch như mèo của Soo-gyeom tròn xoe nhìn hắn.

Mắt cậu vốn đã to, giờ mở to hết cỡ lại càng long lanh ánh đen lấp lánh.Han-sol im lặng.

Hắn chỉ nhìn cậu chằm chằm không nói một lời.

Chính cái im lặng đó càng làm Soo-gyeom sốt ruột, cứ nghiêng đầu trái phải thúc giục như thể biểu lộ hắn trả lời lẹ lên."...Ờm.

Anh xinh.

Còn xinh kinh khủng luôn ấy."

"Thật không?"

"Đẹp đến mức khiến người ta phát điên luôn rồi, đừng hỏi nữa."

Soo-gyeom hỏi lại chỉ để xác nhận, nhưng Han-sol đáp lại bằng giọng cực kỳ dứt khoát.Cậu ngơ ngác trước giọng điệu có phần giận dữ đó, trợn tròn mắt nhìn Han-sol.

Nhưng hắn chẳng nói gì thêm, chỉ xoay người bỏ ra ngoài một cách nhanh chóng."

Gì... gì vậy?

Bộ mình nói gì sai hả?"

Cậu lẩm bẩm đầy hoang mang.

Đúng lúc đó, Tae-won bước vào.

Có vẻ hắn đã thấy Han-sol bước vội ra ngoài nên cảm nhận được chút không khí kỳ lạ."

Có chuyện gì à?"

"À... em hỏi Sol là em có xinh không, thế mà lại bỏ đi luôn."

"Thì ngại đấy chứ sao.

Han-sol suốt ngày rêu rao em xinh mà."

"Gì cơ?

Thật không?"

"Ừ.

Từ hồi còn là thực tập sinh rồi."

Lần đầu tiên Soo-gyeom nghe chuyện này.

Vì các thành viên trong nhóm hầu như chẳng bao giờ nói về ngoại hình của nhau, nên cậu chưa từng nghe Han-sol khen mình xinh bao giờ.Nghĩ tới chuyện Han-sol từng khen mình xinh từ hồi còn là thực tập sinh, mặt Soo-gyeom nóng bừng lên, đưa tay dụi sống mũi như thể cố giấu sự ngượng ngùng.Cậu khịt khịt mũi, lén liếc nhìn Tae-won đang chuẩn bị nằm xuống giường đối diện."

Còn anh thì sao?

Theo anh thì..."

"Sao cơ?"

"Em có xinh không?"

Tae-won khựng lại trước câu hỏi bất ngờ của Soo-gyeom.

Hắn đứng yên như tượng, chăm chú nhìn cậu.Trong khoảng lặng ấy, ánh mắt hai người cứ thế lặng lẽ chạm nhau, đan vào nhau không dứt....Kẻ hủy diệt các top: Bot siêu ngơ ngác chẳng biết mình mlem cỡ nào:))))))
 
Back
Top Bottom