Tâm Linh BibleBuild | Huyết lệ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
354357439-256-k431595.jpg

Biblebuild | Huyết Lệ
Tác giả: JemBBB
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Huyết lệ - máu hoà trong nước mắt.

"Huyết lệ" là sự khởi đầu cho hành trình đầy gian truân của Bible - người thầy pháp với nhiều bí ẩn cùng Build - con chiên ngoan đạo của Chúa.

Họ sẽ phải song hành như thế nào?

Thấu hiểu ra sao để tránh khỏi những hiểm nguy dọc theo con đường chính nghĩa.​
 
Biblebuild | Huyết Lệ
1.


Build's povHôm đó là một sớm tinh mơ, mặt trời còn vấn vương đôi ba nét đêm tối, mây mờ lúc đó cũng có phần dày đặc.

Tiếng gà gáy điểm chỉ lúc sớm mai, âm thanh ò o vang văng vẳng, day dẳng trong không gian như sẽ chẳng bao giờ biến mất.

Đối với một người mắc bệnh mất ngủ như tôi, thật khó để ngon giấc với con gà mất nết ấy.Như mọi hôm, tôi ôm đầu khó khăn ngồi dậy, dần dần làm quen với thực tại, dừng chuyển động một thời gian để các cơ quan tiếp nhận rằng chúng sẽ phải tiếp tục làm việc thêm một ngày nữa.Tôi đứng dậy một cách cẩn thận để không va vào góc tủ cạnh giường, mở cánh cửa gần như không còn có thể đóng được nữa.

Tôi thoáng liếc nhìn ô cửa sổ mở toang bị gió luồng vào vang tiếng cót két chói tai.

Đêm qua tôi lại quên khép cửa sổ.Hình như con hẻm hôm nay có phần biến động, tôi không cảm nhận được sự an tỉnh thường trực nữa.

Thôi kệ, tôi bỏ ngang suy nghĩ trong đầu, tự vệ sinh cho bản thân mình."

Áaaaaaaaaaaaa!"

Một tiếng hét thất thanh cất lên, tôi cá rằng không chỉ có mình tôi hoảng hồn vì tiếng la đó.

Tôi hơi bất an nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh.Không, tôi đã sợ hãi tột độ ngay sau đó khi nhận ra đó là giọng của ai."

Chị Hạ.."

Chị Hạ là người bạn hàng xóm có thể nói là trò chuyện nhiều nhất với tôi, mặc cho cái tính tình kì thị xã hội loài người của tôi.Mọi chuyện chạy qua đầu tôi như một thước phim kinh dị đẫm bi kịch.

Tôi thở hồng hộc nhìn chị Hạ ngồi bơ vơ giữa đống máu me lên láng, tôi ngửi được mùi tanh tưởi xuất phát từ cái xác đó và niềm thảm thương từ người con gái đang thất thần ấy.Cái xác nằm đớn đau ở trong lòng chị, chính là người mẹ yêu thương của chị.Những người xung quanh cũng nhanh nhẹn chạy tới, xúm tụm đến đông nghẹt, tôi cảm nhận được trong giây phút nào đó tôi đã không tài nào thở được.Họ ùa tới đông như một lũ kiến phát hiện được món mồi ngon, hết sức mà nhâm nhi câu chuyện này, họ quan tâm gì đâu ánh mắt tuyệt vọng của chị Hạ.

Họ thậm chí đã biết ngày này sẽ đến nhưng không hề chen chân ngăn chặn."

Nhìn gớm quá, vụ gì vậy?"

"Chắc thằng cha đó say xỉn rồi làm liều đó chứ""Thì còn ai nữa, coi kìa, tởm lợm!"

"Lần trước đã thấy nó điên rồi, ai có ngờ dám đâm thật"Tiếng xôn xao phủ mịt mù tâm trí tôi, tôi mắc kẹt giữa đám người này mà không có cách nào thoát ra.

Tôi sợ họ, tôi sợ họ còn hơn vũng máu dần đen đặc trước mắt.Chị Hạ vẫn im lìm sau tiếng hét đó, đôi tay xoa xoa đôi gò má hao gầy của của mẹ chị như thể đang tạo sự ấm áp trong tình cảnh lạnh lẽo đến giá rét này.Tôi bức xúc đẩy mạnh những cánh tay chen lấn, lấy hết dũng khí bước về phía đó, tôi không biết người như tôi sẽ xoa dịu được ai, nhưng tôi sẽ thử."

Chị.."

Chị Hạ ngước lên nhìn tôi, trong tròng mắt đã không còn chút cảm xúc nào.Mọi thứ tôi muốn thốt ra đều nghẹn ở cuống họng, lúc này, bao trùm lấy tôi là một nỗi hãi hùng to lớn."

Chị có sao không?"

Tôi tự nhận ra độ vô giá trị của câu hỏi vừa rồi, tức tốc sửa lại."

Em đi gọi chị Diệp đến giúp" (Diệp là nữ tu sĩ ở nhà thờ mà cậu quen biết).Cuối ngày, tôi và Diệp âm thầm đứng cạnh chị Hạ, buồn bã nhìn phần mộ của bác gái dần được xây nên.Chị Hạ mang trên người chiếc áo tang mong manh phấp phới, đầu tóc rũ rượi mà chẳng buồn chải chuốt, miệng không ngừng lẩm bẩm tiếng kinh cầu nguyện.

Thế nhưng, lẫn trong bài kinh ấy chính là ý niệm mà tôi không thể nghe được.Tôi chưa từng nghĩ thảm cảnh này sẽ xảy ra ngay bên cạnh mình, cha chị ấy không những sát hại vợ mình, ông ấy cũng đã giết chết tâm can của người con gái xuân xanh đó.

Ba nén nhang cuối cùng mà chị ấy cắm xuống đất cũng chấm dứt cho buổi an táng hôm đó.

Đột trên vòng trời kêu lên âm thanh ghê rợn, càng nghe càng sởn gai ốc.

Con chim cú bay lảng vảng quanh những nhánh cây mà la hét như bị ai đó rượt đuổi.Chị Hạ chua xót mở miệng, trút ra một hơi than thở dài.
 
Biblebuild | Huyết Lệ
2.


Build's pov:

Nhớ cái hôm trời mưa rất lớn, một thiếu niên chừng hai mươi đội mưa ghé vào hẻm trọ của chúng tôi, anh ta đứng nói chuyện với bà chủ trọ vài câu rồi thuê luôn căn trọ phía cuối dãy.Căn trọ đó vốn dĩ rất ít người muốn thuê, không gian vừa tối tăm vừa u ám, nghe hàng xóm kể lại chỗ đó thỉnh thoảng còn phát ra nhiều âm thanh kì lạ.

Đến cả bà chủ nhà cũng nhiều lần muốn dỡ bỏ chỗ đó.

Không hiểu thế nào mà anh ta lại một mực muốn thuê nó.Tôi vô tình chạm mặt anh ta lúc đi đổ rác, vô cùng quái dị trong chiếc áo khoác màu đen thùng thình, lọ mọ tìm kiếm gì đó, tôi ngơ nhác quan sát anh ta mọt lúc lâu, âm thầm theo dõi chuyển động của anh ta.

Bỗng dưng anh ngừng lại, liếc nhìn về phía tôi"Về nhà đi nhóc, đừng nhìn nữa"Cuối cùng anh ta bật lửa lên đốt cháy thứ gì đó thành tro tàn, cũng đốt cháy cả sự tò mò của tôi, tôi hơi sợ hãi lùi lại, quay đầu chạy về phòng mình, đóng sầm cánh cửa lại.Cơn mưa lần nữa đổ xuống thật nhanh, trái tim tôi như muốn văng ra ngoài.

Đêm mưa đó tôi thật sự ngủ không ngon.

Trong lòng rì rào suy nghĩ những chuyện đã qua.-Độ chừng hai ngày sau cơn mưa ấy, trại giam liên hệ với chị Hạ, thông báo rằng cha chị đã tự sát trong ngục.

Tôi ở cạnh chị nghe thấy tin đó liền bàng hoàng đến mức tay chân bủn rủn."

Vâng, vài ngày nữa tôi sẽ tới nhận xác ông ấy, cảm ơn"Anh trai nghe được tin dữ, trách Hạ bất hiếu, ban cho chị những cái tát như trời giáng."

Mày có lương tâm không?

Vài ngày nữa nhận hả?

Ông ấy là cha mày đó Hạ""Anh cũng nhắc được hai chữ lương tâm sao?

Mẹ mất, anh đeo khăn tang được ngày nào?"

Tôi can ngăn anh ta ra, đứng chắn cho cho chị Hạ, mặc dù tôi biết rõ, chỉ một cái đẩy của anh ta sẽ làm tôi văng ra mấy mét.

Anh ta rất quá đáng, một câu cũng không chịu nói lý."

Mày còn không bằng súc vật!

Chết đi cho khuất mắt tao!!!"

Anh ta chưa dừng lại, đấm tôi một cái rồi bóp cổ chị Hạ, quật chị ấy xuống đất.

Nhưng sắc mặt chị ấy rất lạ, không hãi hùng, không lo lắng, chỉ nhếch mép nhìn anh trai bóp chặt đường thở của mình.Lúc này, đột nhiên người thanh niên ở cuối dãy trọ đi vào trong nhà, bình thản nhìn cảnh tượng trước mặt."

Mày là ai??"

Tôi cũng ngẫn cả người, quan sát xem hắn định làm gì.

Nhưng hắn chỉ đưa mắt nhìn anh trai của Hạ, bằng một đôi ngươi lạnh lẽo và tàn nhẫn.

Anh ta tự nhiên ngã gục, bất tỉnh nhân sự.Lát sau, hắn ta như phát điên mà tiến lại gần chị Hạ, nặng nề nói."

Đừng tưởng những gì mà cô làm trời không biết đất không hay, nghiệp báo sẽ theo cô, đời đời kiếp kiếp"Tôi không biết hắn nói chuyện gì, nhưng hắn đang dùng thái độ không bình thường đối với chị Hạ, tôi tức tốc xô hắn ra.

Hắn không phản ứng, không tức giận, chỉ quay người trở về phòng trọ.Chị Hạ đứng lên, phủi phủi vạt áo, lau đi vết máu ở trên mặt rồi đổi nét mặt nói với tôi."

Build, chị nhờ em chuyện này""Đem tro cốt của mẹ chị đến chùa, còn đây là số tiền cúng dường, em đưa cho sư thầy"Vừa nói chị vừa tiến tới bàn thờ, mở cái cửa tủ lấy một hủ tro cốt bằng sứ nặng trịch trao cho tôi, bên cạnh là một bao thư dày chứa số tiền mà chị nói."

Sao tro cốt của mẹ chị lại ở đây?"

Tôi hoang mang gặng hỏi, lẽ nào có ẩn tình trong chuyện này.

Chị lắc đầu bảo có lẽ trong nhà gặp trùng tang, muốn đem mẹ đến chùa cho an tĩnh.

Tôi nghe vậy cũng gật gù chứ không hiểu gì nhiều."

Trông cậy vào em cả"Ôm hủ tro cốt của bác gái trong lòng, tôi thầm cầu nguyện vài câu cho bác và chị, mong không xảy ra bất trắc gì.Đi chừng mười phút dọc theo bờ sông, một ngôi chùa khang trang hiện ra trước mắt tôi.

Tôi mơ hồ mà bước vào như một người mộng du, đây là lần đầu tiên tôi bước vào chùa, không biết đâu là nơi nên đi, nơi nào là vùng cấm vào.Tôi lang man lúc lâu dưới chân một tượng Phật thì có một vị sư tới gần."

Thí chủ đang tìm gì vậy?"

"Thưa sư, con thay một người chị đến để gửi mẹ của chị ấy ở đây ạ"Nói rồi tôi hơi mở tay ra, để sư thầy nhìn kĩ vật trong lòng tôi."

Được, thí chủ đi lối này""Vâng"Vừa đi, vị sư vừa thăm hỏi về tình hình của chị Hạ."

Chẳng hay chuyện vào chùa là vô tình hay là ý nguyện của người thân trước lúc mất?"

"Dạ, gia đình chị ấy hiện tại có chút vấn đề, vì muốn bác gái yên lòng nên mới nhờ nơi cửa Phật""Dù sao cũng là hữu duyên, thí chủ cứ an tâm để lại người thân nơi này"Cuối cùng tôi trao tận tay hủ tro cốt của bác gái cho sư thầy, bao thư kia thầy không hề nhận lấy.

Nhưng tôi len lén nhìn qua chỗ cúng dường tam bảo, âm thầm nhét vào đó số tiền mà chị Hạ đưa cho tôi.-
 
Biblebuild | Huyết Lệ
3.


Lần tiếp theo Build gặp Bible lại là một ngày nắng.

Cậu rảo bước thênh thang, trên tay là chiếc giỏ xách, hôm nay cậu sẽ đi chợ, định bụng đãi chị Hạ và Diệp một bữa thật thịnh soạn.Bible từ một con ngõ sâu bước ra, trên người vẫn là chiếc áo khoác đen toát ra vẻ kì quái.

Anh ta bước gần tới chỗ cậu, dừng lại một cách đột ngột."

Cậu là Build, đúng không?"

Build né sang một bên, phớt lờ đi giọng nói trần khàn kia."

Build, cô gái đó, cậu phải trông chừng cẩn thận"Bible gọi với theo bóng dáng đã đi xa, trên mặt hiện lên nét bất lực.

Anh đành quay đầu, trở lại căn trọ của chính mình.Xung quanh bao phủ một luồng không khí nặng nề, đối với Bible, đây cũng chẳng nhằm nhò gì so với lần anh tá túc tại nghĩa trang, oan hồn cứ suốt đêm lần lượt đến tìm anh giải oan, huyên náo còn hơn đi chơi tết.Anh lấy trong túi ra chiếc la bàn bát quái, lắc đầu ngán ngẩm khi nó vẫn kiên định chỉ về một hướng, đó là căn nhà của Hạ.Bible biết rõ, cảm nhận rõ ngôi nhà đó quả thật có vấn đề, kim nam châm trước nay chưa từng chỉ sai hướng, vì thế nên anh mới đến đây..Tối khuya, Bible giật mình thức giấc, nhìn sang chiếc đèn dầu đang rung lắc, anh vén chăn, bật dậy khỏi giường rồi cầm chiếc đèn lên."

Tới rồi sao?"

Ánh đèn chớp tắt liên hồi, anh gật đầu có vẻ đã hiểu, mang theo túi đồ nghề, xỏ dép rồi chạy ra ngoài.Ngoài trời âm u thanh vắng, tiếng ve kêu quanh mấy bụi cây não nề.

Bible lại lôi cái la bàn nhỏ kia ra, nó xoay điên cuồng rồi cuối cùng cũng chỉ thẳng về hướng bắc - hướng ra phía chân cầu lớn.

Rõ ràng, âm khí đang bộc phát ngày càng nặng nề theo từng bước chân anh.Từ trong bóng đêm lạnh lẽo, hình ảnh trước mắt anh ngày càng rõ rệt.

Là Hạ, cô gái trẻ đó dường như đã hoá thành một bộ dạng vô cùng kinh tởm, gương mặt hốc hác cùng dáng đi lom khom, cô ta liếc qua hướng của anh, nặng nề phát ra âm thanh cảnh báo."

Thằng khốn, đừng cản trở tao!!"

Nói xong, cô nhanh chân chạy lên cầu, trên đó là bóng dáng của anh trai cô, từ lúc nào hắn ta đã đứng vật vờ ở đó, tựa như một con rối gỗ.Anh bình tĩnh, đặt túi đồ xuống rồi lôi trong đó ra vài cây nến đỏ, đốt cháy chúng rồi quấn chỉ đỏ xung quanh, tốc độ thuần thục nhanh thoăn thoắt, cuối cùng anh đặt cây đèn dầu ban nãy vào giữa những ngọn đèn cầy.Trong lúc đó, Hạ chẳng quan tâm mà liên tục chìa cánh tay nhem nhuốc của mình về phía anh trai, dần hút hết dương khí của hắn.Bible trông thấy thì gấp gáp mang ra một lá bùa, mượn lửa từ đèn cầy đốt lên một cây nhang rồi niệm thần chú.

Rất nhanh nén nhang đã cháy hoàn toàn, tàn nhang rớt lên lá bùa khiến nó loang lổ.Bible cầm lên, tròn mắt khi nhận ra trên lá bùa có kí tự."

Quỷ?"

Anh không chần chừ nữa, ánh mắt chăm chăm nhìn về nữ quỷ như đã xác định được mục tiêu.

Từ bên hông, anh lôi ra một khẩu súng ngắn trông rất cũ, bên ngoài ám một màu nâu sần của thời gian.Phát đạn bắn ra trúng cánh tay của Hạ, cô ta hãi hùng rồi hoang mang, thét lên đau đớn."

Aaaaaaa!

Sao mày có thể?"

Rõ ràng giờ cô ả không còn là một con người thực sự nữa, vậy mà viên đạn ấy lại găm vào tay cô và truyền đến một cơn đau kinh hoàng.Bible nhếch môi, anh không phải kẻ tầm thường, viên đạn anh bắn ra lại càng không đơn giản, tiếp tới, anh lại vươn súng bắn một phát nữa - định rằng sẽ kết thúc chuyện này nhanh chóng.Con quỷ trong người Hạ đã choàng tỉnh, đứng dậy né sang một bên, tiến từng bước gần đến anh."

Thằng chó!!"

Nó gào thét trong đêm đen, Bible lùi lại vài bước, lôi trong túi ra một lá bùa đã được niệm chú, quăng thẳng về phía Hạ.Cô ả phản ứng kịp thời, tránh đi lá bùa, đột nhiên ả cười lớn, cất tiếng nói âm trầm."

Mày hay lắm, dám xen vào chuyện của tao"Dứt lời, một cánh tay trắng toát bám lấy vai Bible, siết chặt.

Anh giật mình xoay ra sau, định bắn cho tên đó một viên đạn."

Build??"

Build đã bị ả ta điều khiển, mặt mày trắng bệch nhưng tay đang ghì chặt vai của Bible, đến mức anh thấy chỗ thịt đó đang dần tứa máu."

Mày điên rồi hả?

Thằng nhóc coi mày như chị ruột mà mày cũng ra tay?"

"Tao không quan tâm!

Thằng thầy cúng quèn, đừng lên mặt dạy đời tao!"

Hạ xoay người trở lại chỗ anh trai, cô nhất định sẽ không tha thứ cho thằng cặn bã đó, dù là có trở thành hình hài kinh tởm nhất.

Cô không muốn Build dính dáng đến chuyện này, nhưng chỉ có cậu mới cản đường tên thầy cúng kia được, Hạ biết Bible nhất định không dám xuống tay với cậu.Nhưng ả đã lầm, chỉ vài giây sau khi ả ngoảnh mặt đi, Bible đã tặng cho Build một phát đạn khiến cậu la toáng."

Cái gì?"

Cô sững sờ, chẳng phải Bible đã khoan nhượng với thằng bé lắm sao?

Cô đã nghĩ rằng đó là điểm yếu của anh."

Mày đừng tưởng có thể thoát, phản nhân nghĩa chính là bại trận"Bible đứng dậy, đá cánh tay đang nắm chân mình ra, ra đòn dứt khoát vào đôi chân của Hạ.Cô đau khổ khuỵ xuống, rên rỉ như một loài thú non bị thương.

Điều gì đã khiến người con gái xuân xanh phơi phới thành bộ dạng bê bết thê thảm đến thế này?Anh lê từng bước chân tới gần ả, nhặt lại lá bùa lúc nãy lên."

Mày còn gì để trăn trối không?"

"Khốn nạn..lũ khốn nạn, tại sao chứ?"

Cô lẩm bẩm những câu từ khó hiểu, nước mắt giàn giụa rất thảm thương.

Trong lúc đó, cơn đau ở tay cũng đã khiến Build tỉnh lại, bỡ ngỡ nhìn xung quanh."

Mày có biết không hả?

Những tội ác mà chúng nó đã đày đoạ lên cuộc đời tao, nó đã khiến mẹ tao sống không bằng chết, bà ấy thì có tội tình gì chứ?"

Vừa nói, cô ta vừa rơi nước mắt, từng giọt lệ rơi xuống là đang lên án một xã hội tàn nhẫn."

Từ lúc tao lên năm, tao đã bị người mà tao gọi là cha và anh trai xâm hại.

Tao không biết đó là gì, chỉ có thể âm thầm chịu nhục nhã...Đến lúc mẹ tao biết được, ông ta đánh bà ấy thừa sống thiếu chết.."

"Vậy còn hôm đó?

Là vì sao?"

"Ngày hôm đó, mẹ tao chứng kiến bọn nó lần lượt hành hạ tao, không kiềm chế được mà rút dao đâm tới..cuối cùng ông ta giật lấy dao, đâm chết bà ấy"Build ôm cánh tay bị thương đi tới, chắn trước mặt Bible."

Còn chưa tỉnh sao nhóc?"

Build lắc đầu, ngước mặt lên, trong ánh mắt là sự khẩn cầu."

Anh đừng làm đau chị Hạ có được không?

Trút thương đau lên tôi cũng được, đời chị ấy đã đủ khổ rồi"Bible nhìn sang nét mặt tối sầm của cô, chẳng biết là đang tủi thân hay thấy ân hận.

Anh thở dài, buông lỏng cảnh giác, cầm lại chiếc đèn dầu rồi nói."

Trời sắp sáng rồi, cô có muốn quay đầu không?"
 
Back
Top Bottom