Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczM83jESDYsEQxOu9fefFnhcJhR2F7dlIU63X3q25TIN3Qk5HhxU0o8K1Gud92oeNUg3SToZSYPe9fVPG4FDQg7Hs37sKzIig9mXUMXJt6mqRs_W4HIi17-GhZxA1HemYZs9JJI6tSafySQQRDAzsm2w=w215-h322-s-no-gm

Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Tác giả: Điện Thoại Giá Biên
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Tại lễ trao giải, tân ảnh đế bị yêu cầu gọi điện cho người liên lạc gần nhất.Cuộc gọi được kết nối, một giọng nữ vang lên:"Cố Nhiên, nhìn xem chuyện tốt anh làm hôm qua đi! Vết hôn giờ làm thế nào!?”Toàn trường yên lặng.Chỉ còn lại Cố ảnh đế cười giải thích:"Bảo bảo, về nhà rồi nói sau, chào mọi người trước nhé”​
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 1



1.Tại lễ trao giải, Cố Nhiên lên sân khấu nhận giải Nam diễn viên mới xuất sắc nhất.Người dẫn chương trình yêu cầu chơi một trò chơi tương tác nhỏ để khuấy động không khí.Thẻ trò chơi ghi là hãy gọi đến cuộc điện thoại gần đây nhất.Lúc đó tôi vẫn chưa biết, trong nháy mắt điện thoại reo vang đó, sẽ trở thành khoảnh khắc chết người trên mạng xã hội của tôi.Ở đầu dây bên kia, tôi nhìn vào những dấu hôn nông sâu trên cổ mình, trong lòng tràn đầy tức giận.Điện thoại kết nối, tôi bùng phát: “Cố Nhiên, nhìn xem chuyện tốt anh làm hôm qua đi!“Anh là chó sao, vết hôn làm sao bây giờ!?”Quang cảnh lễ trao giải đột nhiên trở nên yên tĩnh.Cố Nhiên mỉm cười nói:"Bảo bảo, tối về nói chuyện sau. Bây giờ, chúng ta hãy chào khán giả nhé."Cứu mạng.Gạch đá có thể đủ để xây lâu đài rồi.2.Tôi, Hạ Lương, tam kim ảnh hậu trẻ tuổi nhất.Ba năm trước, bị bạn tốt Hứa Tán lừa gạt, tôi tham gia vai chính trong phim điện ảnh.Hoang đường nhất chính là nam chính, Cố Nhiên, vốn là đỉnh lưu ca hát trong vòng giải trí chuyển sang làm diễn viên.A a, khó mà bình luận được.Suy cho cùng, mỗi ngành nghề có thế giới quan khác nhau nên tôi chúc hắn thành công."Cắt!"Đây là lần thứ 20 trong ngày hôm nay.Cố Nhiên nói lời thoại của mình với tôi bằng giọng khô khốc. Gương mặt xinh đẹp cũng cứng nhắc.Hứa Tán kéo tôi sang một bên, năn nỉ tôi âm thầm kèm cặp giúp đỡ hắn. Tôi đáp ứng chỉ cần có thời gian rảnh rỗi sẽ tập diễn cùng Cố Nhiên.Bởi vì tôi hy vọng mỗi một bộ phim đều có thể diễn đến tận cùng, mang đến cho người xem những cảm thụ khác nhau.Dựa vào sự kiên trì như chấm công đi làm mỗi ngày của tôi, lời thoại của Cố Nhiên đã có tình cảm hơn, hai chúng tôi phối hợp ngày càng ăn ý.Một tháng sau, tôi cảm giác tôi và Cố Nhiên ngày càng giống nhân vật trong phim.Thiếu niên suy sụp ở thị trấn nhỏ được cứu rỗi cùng thiếu nữ kiên cường không bao giờ bỏ cuộc.Hứa Tán nhìn chúng tôi rồi nói bằng giọng trêu chọc:"Hôm nay quay cảnh hôn, Phương Chi Nhan cùng Hứa Phi đã sẵn sàng chưa?"Phương Chi Nhan và Hứa Phi là tên của tôi và Cố Nhiên trong phim.Lúc này hai chúng tôi đối mặt, tôi cảm thấy mặt mình hơi nóng.Mặc dù quay phim từ nhỏ, nhưng nhiều nhất tôi cũng chỉ làm các hành động như nắm tay thôi.Máy quay đã sẵn sàng.Cảnh này là sau khi Phương Chi Nhan và Hứa Phi cãi vã quyết liệt, Phương Chi Nhan nói lời chia tay, Hứa Phi níu giữ trong vô vọng.Tôi nói lời thoại của mình trong nước mắt, nắm lấy tay nắm cửa, chuẩn bị rời đi.Một lực mạnh mẽ giữ tay tôi lại, tiếp đó tôi ngã vào một vòng tay ấm áp.Tôi nhắm chặt mắt, chờ nụ hôn rơi xuống.Qua mấy giây mới phát hiện, ánh mắt Cố Nhiên đang si mê quấn quýt nhìn tôi. Hai cánh môi đã gần kề nhau, hô hấp giao nhau, chỉ còn cách vài cọng tóc. Mập mờ khiến cho tôi nghẹt thở.“Cắt!“Phương Chi Nhan cùng Hứa Phi lúc này là cảm giác tuyệt vọng, hai người diễn thành bong bóng màu hồng luôn rồi”Hứa Tán cầm loa nói lớn.Đoạn này quay đến mấy lần, kết quả vẫn chưa được như ý muốn.Tôi hít sâu mấy hơi.Không phải chỉ là cảnh hôn nho nhỏ thôi sao, chẳng lẽ không qua được?!Lần này, khi Cố Nhiên ôm chặt tôi trong ngực, môi cách tôi một khoảng rất nhỏ, tôi ngẩng đầu, đè lên.Môi chạm vào nhau.Mùi vị của Cố Nhiên là bạc hà.Sau một giây khiếp sợ, hắn ấn vào gáy tôi, làm nụ hôn càng sâu hơn. Hết sức triền miên.Không biết đã qua bao lâu, Hứa Tán rốt cuộc hài lòng, kêu dừng lại.Tôi thấy đôi mắt luôn trong trẻo lạnh lùng của Cố Nhiên mang theo mấy phần d*c v*ng câu hồn. Giống như vừa bị lột xác, đầy ma mị.Cái dáng vẻ trong trẻo lạnh lùng cấm dục này làm cho tôi không khỏi nuốt nước miếng.Không hổ là đỉnh lưu.

Buổi tối tôi nằm trên giường không ngừng lăn lộn, vặn vẹo như bánh quai chèo.Chuông cửa reo.Là Cố Nhiên, cầm lọ thuốc bôi trên tay:"Hôm nay hình như tôi hơi mất kiểm soát. Tiểu Tùng nói loại thuốc mỡ này rất hữu dụng, cô có thể dùng một chút."Tiểu Tùng là trợ lý của hắn, có nhiều năm kinh nghiệm trong tình yêu.Tôi đỏ mặt, nhận lọ thuốc từ tay hắn, lắp bắp nói lời cảm ơn.Từ sau cảnh hôn đó, Cố Nhiên giống như đã thay đổi. Chính là, cái ánh mắt đó, cách hắn nhìn tôi, đã không giống như trước.Nhưng cụ thể là cái gì, tôi không thể nói ra được.Ở chung với nhau mấy tháng này, tôi và Cố Nhiên ngày càng ăn ý với nhau hơn. Nhưng cuộc vui nào cũng có ngày tàn, 4 tháng sau đã đến ngày đóng máy.Trong phim, Phương Chi Nhan cùng Hứa Phi tan tan hợp hợp nhiều lần nhưng cuối cùng vẫn chịu bại trận bởi thực tế.Kết cục cuối cùng, Phương Chi Nhan ôm con gái, cùng chồng lên xe lửa về quê nhà. Ở trạm xe lửa gặp được Hứa Phi, nhìn nhau không nói. Lúc thiếu thời do dự bỏ qua, chính là thích hợp để bỏ lỡ cả đời.Bộ phim kết thúc tại đây.Tại sao tôi nhận bộ phim ngôn tình này? Bởi vì nó là như vậy.Cái đẹp được lưu giữ mới là đẹp, giống như pháo bông giữa mùa hè, mặc dù tiếc nuối nhưng sẽ quanh quẩn mãi trong lòng người.
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 2



Tôi ôm hoa, vẫy tay cười với các nhân viên bày tỏ sự cảm ơn. Nghiêng đầu một cái, liếc thấy Cố Nhiên ngồi trong góc. Hắn giống như là đang cố gắng tiêu hoá những cảm xúc của Hứa Phi trong phim.Mặc dù tôi tự nói với mình là kết thúc rồi, chân vẫn không khống chế được mà bước đến gần hắn, đưa tay ra, định kéo hắn dậy, nói vài câu bông đùa.Cố Nhiên ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt long lanh, giống như chú chó nhỏ bị nhúng nước oan uổng. Tôi thở dài ngồi xổm xuống.Ai nói với tôi người này chỉ thích mềm không thích cứng chứ, tôi ôm lấy hắn, nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn.Ở nơi ồn ào này, chúng tôi ôm nhau, cảm thấy như đang ở trong thế giới nhỏ bé của riêng mình.…Sau bữa tiệc đóng máy, tôi và Cố Nhiên không còn liên lạc với nhau nữa.Giống như quay lại đúng quỹ đạo của mình, tôi tận hưởng kỳ nghỉ còn hắn tiếp tục là đỉnh lưu.Nửa tháng sau, tôi ngạc nhiên phát hiện tôi và Cố Nhiên đều nằm trong danh sách tìm kiếm hot.Luôn nằm trong top ba.Tôi run rẩy nhấp vào liên kết, cầu nguyện rằng mình sẽ không bị người hâm mộ của Cố Nhiên bạo lực mạng, trong lòng gào thét: “Đừng có tới nha!”Tôi không muốn người hâm mộ Cố Nhiên đào lại truyện CP mà tôi viết hồi trung học!Nhấp vào liên kết.Là một đoạn video.Tôi và Cố Nhiên ôm nhau trên phim trường phủ đầy tuyết, đôi mắt hắn đỏ hoe, chôn chặt vào cổ tôi. Hai chúng tôi giống như cặp tình nhân sưởi ấm cho nhau.Là video đã cũ rồi, nhưng điều bất ngờ là các bình luận chủ yếu là khen ngợi:[Cố thần đã vào vòng nghệ thuật rồi, diễn xuất tốt quá, làm đau lòng người ô ô ô][Hai người bọn họ thật sự có cảm giác rung động, thật hâm mộ cô gái này!!!][Lầu trên, không bằng hâm mộ Cổ thần đâu. Người ta là ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử đó][Ô ô ô, bọn họ thật xứng đôi. Tôi tuyên bố tôi là một thành viên đẩy CP Nhiên (nhiên)][Cút ngay, Cố ca của chúng tôi là độc chiếm]Tôi có chút giật mình, nhấn vào mục # Cặp đôi Nhiên Hạ # bên trong chỉ có một đoạn clip, là cảnh ôm của tôi và Cố Nhiên trong phim. Nhưng với đoạn nhạc tình cảm đính kèm, trông giống như thật vậy.Haha, nếu không phải là người trong cuộc, chắc tôi cũng tin.Nhìn thấy số lượng người theo dõi tăng vọt, các loại quảng cáo cùng chương trình tạp kỹ mời tôi ký hợp đồng.Tôi cảm khái, lúc này tôi thành cá lớn nha!Hạ quý nhân, phúc khí của người còn ở đằng sau kìa!Đợi mấy tháng, cuối cùng bộ phim cũng được công chiếu.Trong phim, Phương Chi Nhan cùng Hứa Phi là đoạn tình cảm khó khăn, gập ghềnh, khiến người xem kêu gọi làm thêm phần hai.Quần chúng kêu gọi để tôi và Cố Nhiên hợp tác thêm một lần nữa. Lần này, chúng tôi gặp nhau ở buổi chụp hình chung tuyên truyền cho phim.“Đã lâu không gặp, Cố lão sư”Tôi chào hỏi một cách khách sáo. Cố Nhiên lại quay về cái vẻ mặt cứng đờ như hồi đầu, tựa như mấy tháng sống chung đã tan thành bọt nước.Nhưng một giây tiếp theo, hắn nhét túi chườm nóng vào tay tôi: “Trời lạnh nhớ giữ ấm”Tôi lặng lẽ thu lại những lời than phiền trong lòng.Ừm……Được rồi, tôi thừa nhận là có một số thay đổi.Dưới ánh đèn sân khấu, tôi cùng Cố Nhiên chỉnh lại tư thế chụp ảnh. Nhiếp ảnh gia yêu cầu chúng tôi đến gần hơn nữa, gần hơn nữa.Nhìn Cố Nhiên mặc tây trang, ánh mắt sắc bén nhìn tôi, mang theo tình cảm quyến luyến vô tận của Hứa Phi, ngồi trên bậc thang đưa tay ra cho tôi.Thật xin lỗi, hắn không phải là cái gì cún nhỏ thuần lương đâu!Mẹ nó, hắn là yêu tinh, nam yêu tinh đó!Tôi thừa nhận, có lúc ngành nghề khác biệt cách nhau như núi với sông.Nhiếp ảnh gia mất kiên nhẫn, đẩy thẳng tôi vào vòng tay của Cố Nhiên.Tôi ngẩng cằm đối mặt với Cố Nhiên, dưới tay là cơ bụng của Cố Nhiên, trước mặt là khuôn mặt tuấn mỹ của hắn được phóng đại.Quan trọng là tên yêu nghiệt này thấy bộ dạng xịt keo của tôi thì cố ý sát lại gần, nói bằng giọng xấu xa:“Hứa lão sư, lúc này để tôi dạy em nhé”Lỗ mũi tôi muốn xịt máo.Trong lòng tôi gào thét, như có con khỉ bay vào rừng nguyên sinh, đu mình trên dây leo, toàn thế giới đều bay!Ai để ý đến nhịp tim đập chứ!Tạp chí này bị mọi người gọi đùa là công ty tổ chức hôn lễ. Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên lời trêu chọc của người đại diện trước khi tôi đến đây:“Không hổ là công ty tổ chức hôn lễ, lực sát thương cực lớn nha!”Nhiếp ảnh gia cùng người của tạp chí mang ánh mắt âm hiểm nhìn chúng tôi, tôi và Cố Nhiên đồng thanh – “Chẳng qua là, đã lâu không gặp”Lượng tiêu thụ của tạp chí cao chưa từng có.[Mẹ ơi, CP của tôi có tiến triển rồi!][Bọn họ lúc nào kết hôn, có phải đã lĩnh chứng rồi không?]Trên internet, có một bình luận hấp dẫn tôi:[Mọi người có chú ý hay không, dưới mũi muội bảo hình như có chấm đỏ. Không phải bị Cố thần hấp dẫn đến chảy máu mũi đấy chứ]Các bình luận rối rít phủ nhận:[Làm sao có thể, muội bảo trong vòng giải trí đã nhiều năm, loại trai đẹp nào mà chẳng từng nhìn qua, cấm không được tung tin vịt!]Tôi trầm mặc nhìn bình luận kia. Vị bằng hữu này, nói đúng rồi.Dưới sự “dạy bảo” có chủ đích của Cố Nhiên.Tôi bị chảy máu mũi, còn nhỏ giọt vào cơ bụng của hắn.Đây thực sự là thất bại lớn nhất của tôi kể từ khi bước vào ngành! !Thật là mất hết mặt mũi.
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 3



3.Lúc này, chị Văn, người đại diện của tôi gọi điện tới:“Lương Lương, gần đây có nhiều chương trình tạp kỹ muốn mời em, chị đã xem qua, có một chương trình trò chơi nhập vai đào tẩu, em có muốn tham gia không? Em vốn thích trò chơi mật thất mà, đúng không?”Quả thật, tôi là kiểu người rất thích các trò chơi k*ch th*ch.Chị Văn nói tiếp:"Chương trình tạp kỹ này khá hay, chị còn nghe được tin tức, thần tượng Nghê ảnh đế của em cũng tham gia”“Em tham gia, em tham gia!” tôi đồng ý không chút do dự.Cũng không phải theo đuổi thần tượng, ở trong mật thất thì làm sao theo đuổi thần tượng được chứ.Toàn bộ quá trình được ghi hình bí mật.Tôi hình dung lại bối cảnh của mật thất, mặc trang phục, được bịt mắt và dẫn tới một nơi.“Có ai không?”Tôi tháo khăn bịt mắt ra, trả lời với người bên ngoài cánh cửa: “Có, tôi ở chỗ này”Cửa bị đẩy ra, là Cố Nhiên. Trên mặt hắn có chút hốt hoảng, nhìn thấy tôi thì thở phào nhẹ nhõm.“Anh sợ không, nếu sợ thì để tôi bảo vệ anh”Cố Nhiên sửng sốt một chút, cúi đầu nhỏ giọng ừ một tiếng:“Tôi có chút sợ, có thể nắm vạt áo em được không?”Nhìn mặt mũi Cố Nhiên tái nhợt, chủ nghĩa anh hùng trong tôi bùng nổ, để hắn đứng sau lưng, cho hắn nắm vạt áo.Lúc này hai chúng tôi không biết, trên mạng đã bùng nổ bình luận:[Muội bảo chớ bị hắn lừa! Tên này rất hư, vừa rồi bị một đám quỷ vây lấy mà hắn không hề đổi sắc mặt, thậm chí hắn còn nói, xin hãy tránh ra][Ha ha ha, hoá ra Cố Thần là cún nhỏ trà xanh, yêu yêu][Cười muốn chết, Cố Thần, lương tâm của anh không cắn rứt à?]Hoá ra để chương trình đủ mới lạ và hài hước, đạo diễn đã giấu các khách mời, áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp.Lúc này, tôi hoàn toàn không hay biết gì, tiếp tục mang theo Cố Nhiên đi trong bóng tối. Đột nhiên có một bóng người nhảy ra, tiến về phía chúng tôi.Ôi không!Trò chơi quỷ quái gì mà cứ áp sát vào người ta thế?Sau lưng, một lực đạo mạnh mẽ kéo tôi vào một vòng ôm ấm áp. Mùi hương quen thuộc của bột giặt.Là Cố Nhiên.Một tay hắn ôm tôi trong ngực, một tay xoa đầu tôi: “Đừng sợ, có tôi ở đây”Ùm ùmRốt cuộc là tim ai đập nhanh như vậy?…[Tại sao sau khi con ma đó xuất hiện lại không có phần tiếp theo! Tôi không thấy Nghê ảnh đế và những người khác!][Lầu trên không phụ với cái tên, mật ngọt của Nghê ảnh đế][Không liên quan, không ai được ngăn tôi ăn đường cặp đôi này!][Khuyên tổ đạo diễn công bố băng gốc ra, nếu không tối nay ngủ mở 1 con mắt nhắm 1 con mắt]Trong màn ảnh, Cố Nhiên cảnh giác nhìn máy thu hình, khẩu hình không tiếng động: “Cắt bỏ đoạn này”Trong phòng điều khiển chính, tổ đạo diễn nhìn thấy màn này, nhanh như chớp đổi cảnh quay.Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa thì bị ông chủ đuổi việc.Công ty nơi tổ đạo diễn làm việc đã được Cố Nhiên thu mua 2 năm trước, vì vậy khi lên danh sách khách mời, ông chủ không do dự mời Hạ ảnh hậu đầu tiên.Theo tiết tấu này, Hạ ảnh hậu chắc sẽ thành bà chủ đi. Amen, thật giống như phát hiện ra chuyện bí mật.…Ở bên kia.Con quỷ ngơ ngác đứng nhìn cảnh tượng trước mắt. Trầm mặc bỏ đi. Ghét những cặp tình nhân nhỏ thể hiện tình cảm!“Cố, Cố Nhiên, nó đi chưa?”“Vẫn chưa”Xung quanh không có ai.Cố hồ ly ung dung trả lời.Qua nửa giờ, tôi và Cố Nhiên tìm được Nghê ảnh đế cùng Hạ Phong.Hạ Phong nhìn thấy tôi, mắt sáng lên, cầm tay tôi:“Ôi ôi Hạ lão sư, tôi cực kỳ cực kỳ thích cô, tôi lớn lên theo những bộ phim của cô”Toàn thể khán giả đều sửng sốt.[Mọi người có thấy khi muội bảo bị nắm tay, vẻ mặt Cố thần nháy mắt đã thay đổi không? Thật thú vị!][Tôi thấy muội bảo với Hạ Phong cũng đẹp đôi nha, ca sĩ nhạc rock x ảnh hậu. CP Song Hạ cũng được][Ô ô, không khí thật là k*ch th*ch! Mong đợi tu la tràng đồ sát!]Tôi cười cám ơn cậu ta, quay người tìm Cố Nhiên, phát hiện sắc mặt hắn không vui.“Mọi người tiếp tục giải đố đi thôi”Tất cả gật đầu.Hạ Phong cứ dán chặt vào tôi, một điều chị hai điều chị. Nói muốn bảo vệ tôi.Tôi nhớ đến đứa em họ thân thiết trong nhà, Hạ Phong cũng hoạt bát giống như nó vậy, vì thế đồng ý một tiếng.[Muội bảo, cô đang đốt lửa đấy][Muội bảo, cô đang đùa với lửa à][Muội bảo, chồng cô sắp bùng cháy rồi]Các bình luận giống như thống nhất cùng một đội vậy, xếp hàng thẳng một lượt.Cố Nhiên có chút căng thẳng, nghe thanh âm đùa giỡn của Hạ Phong ở phía trước, khoé môi trễ xuống, vẻ mặt vô cảm.Nhưng trong lòng lại đang gào thét: “Hừ, thật là phiền. Cái tên Hạ Phong kia cứ ồn ào canh cô ấy, thật là phiền.“Sao thích hắn được chứ. Không được, phải tìm biện pháp”Hạ Phong cảm giác có một luồng gió lạnh thổi qua cổ, trong lòng thầm niệm A di đà phật.Sau khi chúng tôi tập trung đầy đủ, nhân viên kiểm tra thẻ căn cước, kinh ngạc phát hiện vai của tôi là Hoàng hậu A, Cố Nhiên và Hạ Phong là chỉ huy kỵ sĩ. Tôi cần phải chọn lựa một người để tiến vào mật đạo.[A a a, muội bảo, lên!][Tôi đọc được sự mong đợi trên mặt Cố thần][Muội bảo, bất luận chọn ai tôi cũng khua chiêng gõ trống, cô cứ yên tâm thoải mái chọn]Tôi cầm thẻ căn cước, đọc đi đọc lại nhiều lần, cuối cùng lựa chọn:“Tôi chọn Hạ Phong”Mọi người đều có biểu cảm khác nhau.NPC im lặng một lúc, dè dặt liếc nhìn sau lưng tôi:"Lựa chọn rồi là không đổi được nữa, Hoàng hậu A. Sau này họp thành đội là dựa vào lựa chọn này đó”[Hả? Sao muội bảo không chọn Cố thần?][Có phải Cố thần quá chủ động, hù doạ muội bảo không?][CP của tôi không được ở cùng nhau rồi, hu hu]“Không cần”, tôi từ chối ý tốt của NPC.Cùng Hạ Phong tiến vào mật đạo, Hạ Phong ở sau lưng tôi, tắt micro đi:“Hạ lão sư, em còn tưởng chị chọn Cố Nhiên lão sư chứ.“Chị không thích em đúng không?”Khác hẳn lúc nãy, lúc này hắn giống như một tay lão luyện tình trường.Tôi tháo micro xuống, quay lưng về phía máy quay:“Tôi nhớ cậu và Cố Nhiên cùng một công ty”Hạ Phong nhướn cặp mắt đào hoa:“Chị quan tâm em quá”Tôi không thèm để ý những lời này, mặt lạnh băng nhìn chằm chằm người trước mặt:“Hạ Phong, tôi không biết công ty cậu có quyết sách gì, dù tôi còn trẻ nhưng lăn lộn trong vòng giải trí cũng đã nhiều năm, cũng biết một số chuyện, cũng biết một số công ty chơi trò sao tác hút máu.“Phiền cậu cách xa Cố Nhiên một chút, cần gì thì tìm đến tôi.“Mặc dù không quá nổi tiếng nhưng những mối quan hệ tôi tích lũy được trong nhiều năm qua cũng đủ để đối phó với những mánh khoé này."Tôi nhìn khuôn mặt của anh ta có phần giống với Cố Nhiên, trong lòng đã đoán được ít nhiều.Nhìn thấy Hạ Phong sắc mặt đột nhiên thay đổi, tôi biết, tôi đã đoán đúng.Thông thường, một số công ty chỉ cần đào tạo một đỉnh lưu, sau đó chọn người mới, dùng người đó để hút nhiệt độ cùng lưu lượng của đỉnh lưu, giảm bớt người ái mộ, đào tạo thành người kế tiếp.Cố Nhiên phải chịu bao nhiêu khổ sở, tôi không biết, nhưng hắn đã từng bước từng bước đi lên bằng thực lực của mình. Nếu chỉ dựa vào hút máu, hút lưu lượng của người khác, định trước là sẽ không thể đi được xa, cũng không giữ được nguồn lực tài nguyên của mình.Tôi bật lại micro, nhướn mi nói: “Tiếp tục đi thôi, Hạ Phong”Hắn có chút run rẩy, miễn cưỡng kéo ra được một nụ cười.Mấy giờ sau đó, Hạ Phong yên tĩnh như gà.[Sao Hạ Phong với muội bảo không có tương tác vậy?][Ừ, nhóm này im lặng quá][Mọi người có phát hiện hay không, Cố thần ở bên kia cũng rất yên tĩnh?][Ha ha ha, anh ta và Nghê ảnh đế đều ít nói, hai người góp không được 1 câu][Có phải vì vợ không chọn nên anh ấy khổ sở không?][Lầu trên phát hiện trúng điểm mù rồi, hay là muội bảo và Cố thần là cặp đôi!]
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 4



4.Sau lần cảnh cáo đó, Hạ Phong yên lặng như tờ. Hắn cũng không gây được nhiều chú ý trong chương trình. Vài tháng sau, chương trình ghi hình tạp kỹ kết thúc.Tôi nhận được lời mời từ đạo diễn nổi tiếng Lâm Dục cho một bộ phim mới. Tôi đọc kỹ kịch bản. Đó là câu chuyện về cô gái Tần Phương ở một thị trấn nhỏ nỗ lực cố gắng, không từ một thủ đoạn nào để cuối cùng đạt được thành công.Từ khi bước chân vào nghề đến nay, tôi chưa bao giờ đảm nhiệm một vai diễn có thời lượng dài như vậy.Tần Phương là một nhân vật đa diện, không phải thánh mẫu mà là một người đầy tham vọng.Tôi rất thích nhân vật này nên nhanh chóng ký hợp đồng. Tổ đội kịch bản tiến hành rất nhanh, đạo diễn vì để diễn viên nhanh chóng làm quen với nhau đã xếp cảnh quay đầu tiên là cảnh hôn.Tôi ngậm viên kẹo bạc hà trong lúc chờ đợi nam diễn viên đóng cùng xuất hiện, đột nhiên tôi nghĩ tới Cố Nhiên, nghĩ tới nụ hôn trong đêm tuyết rơi đó.“Xin lỗi chú Lâm, con kết thúc công việc hơi trễ”Giọng nói đó quá quen thuộc, tôi đột ngột quay đầu lại.Duyên phận thật kỳ diệu —— Là Cố Nhiên.Hắn mang chút mỏi mệt, chào hỏi các nhân viên khác rồi đi tới trước mặt tôi:“Bảo Bảo, chuẩn bị xong chưa?”Viên kẹo bạc hà trong miệng bị tôi cắn nát, đầu óc trống rỗng. Một giây sau lý trí quay lại, Bảo Bảo là biệt danh mà thái tử gia Tiêu Nhiên gọi Tần Phương trong phim.Chứ không phải là Cố Nhiên gọi Hạ Lương.Máy quay bắt đầu sẵn sàng, cảnh đầu tiên chính là cảnh thân mật giữa Tiêu Nhiên và Tần Phương.Tiêu Nhiên ngồi trên ghế salon, khí thế rất chèn ép:“Tới đây! Để cho tôi ôm em một cái!”Tần Phương căng thẳng ngồi trên đùi hắn, nghiêng đầu nhìn đồng hồ trên tường:"Tiêu Nhiên, giữa em và anh ta thực sự không có chuyện gì cả."Anh áp môi mình vào môi tôi, nhẹ nhàng v**t v* đôi môi tôi bằng đầu ngón tay:"Bảo Bảo, không quan trọng, chỉ cần hôn tôi thôi."Tôi vòng tay qua cổ hắn, nhắm mắt, hôn xuống. Hương bạc hà quen thuộc.Tiêu Nhiên ngửa đầu ra sau, hé môi:"Có vẻ như em vẫn chưa biết hôn, để tôi dạy em nhé, Bảo Bảo”Tiêu Nhiên ôm eo, giữ chặt gáy tôi. Lực đạo của hắn rất lớn, dường như muốn nhập cả người tôi vào ngực hắn, cực kỳ có tính chiếm hữu.Vị bạc hà ngày càng đậm.Không biết qua bao lâu, cuối cùng đạo diễn hô “cắt”.Cảnh này quay một lần đã qua.Tôi chui ra từ trong ngực Cố Nhiên.Cứu mạng cứu mạng, lúc đang diễn cảnh thân mật, tôi nghe thấy Cố Nhiên dán vào tai tôi thì thầm, không phải gọi Tần Phương, mà là Hạ Lương!Dĩ nhiên tôi sẽ không tự luyến cho là Cố Nhiên thích tôi. Sợ là hắn vẫn chưa thoát được cảm xúc từ bộ phim trước, đặt sai cảm tình vào tôi.Đây là điều cấm kỵ lớn trong diễn xuất. Vì vậy, trong những ngày tiếp theo, ngoài ghi hình, chỉ cần nhìn thấy Cố Nhiên là tôi bỏ trốn.Cứ như vậy qua mấy tháng, hết hôm nay, cảnh quay của Cố Nhiên sẽ hoàn thành, tôi cầm kịch bản thở phào nhẹ nhõm."Hạ Lương”Tôi chấn động một cái, quay người lại.“Tôi đóng máy mà em lại vui thế à?”Sắc mặt Cố Nhiên âm trầm. Tôi cúi đầu, ấp úng. Một lúc sau, trên đầu tôi vang lên tiếng thở dài, Cố Nhiên nói chậm rãi:“Tối nay tôi mở tiệc đóng máy, em có tới không?”Tôi đang định một đao chém sạch sẽ, thì nghe thấy giọng cầu khẩn của hắn: “Xin em…”Trong lòng giống như có móng vuốt cào nhẹ một cái, tôi gật đầu.Trong phòng bao, mọi người nâng ly, trò chuyện vui vẻ, đạo diễn Lâm đột nhiên nhìn về phía chúng tôi, cười hỏi:“Tiểu Hạ, cô thích loại đàn ông như thế nào?”Mọi người đồng loạt nhìn tôi, tôi gãi đầu: “Thì ấm áp, thích cười, nói nhiều một chút”Đang nghĩ đến cách bỏ qua chủ đề này càng sớm càng tốt, tôi trả lời qua loa.Lúc này, điện thoại rung lên, có tin nhắn được gửi tới:[Tới đây]Nhìn Cố Nhiên đang lịch sự tỏ ý muốn đi ra ngoài, tôi nhanh chân đi theo.Hành lang tối om, chỉ có một tia sáng nhỏ le lói từ bên ngoài. Tôi vừa đóng cửa thì có giọng nói vang lên phía sau:"Ấm áp, nói nhiều, thích cười, em thích kiểu người như Hạ Phong à?”Cố Nhiên đứng sau lưng tôi, vẻ mặt rất thờ ơ, trong hành lang tối tăm, một luồng ánh sáng yếu ớt chiếu vào khuôn mặt hắn.Đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Nhiên nhìn chằm chằm vào mặt tôi. Dòng nước ngầm cuồn cuộn dâng cao."Thích không?"Cố Nhiên thấy tôi hồi lâu không trả lời, liền tiến đến hỏi lại.Gần, quá gần.Gần đến nỗi tôi có thể ngửi thấy mùi bạc hà đặc trưng trên người hắn.Cố Nhiên quá nhập tâm vào vai diễn.Lý trí bảo tôi phải thừa nhận, đánh gãy ý niệm của hắn, sau này sẽ không còn qua lại nữa.Nhưng cảm tính đã đánh bại lý trí, tôi trả lời theo bản năng: “Không thích”Thân thể căng thẳng của Cố Nhiên từ từ buông lỏng, hắn cúi người xuống, nhìn vào mắt tôi:“Hạ Lương, tôi thích em. Xin em, hãy cho tôi một cơ hội, cân nhắc đến tôi”Trong đầu tôi pháo hoa nổ tung. Tôi không ngờ mấy tháng né tránh này không khiến Cố Nhiên từ bỏ, mà càng làm cho tình cảm vấn vương nhiều hơn.Nghĩ đến truyền thông cùng dư luận quần chúng, nghĩ đến tình cảm của Cố Nhiên dành cho tôi có thể chỉ là cảm xúc thân mật nảy sinh trong thời gian ngắn ngủi, tôi rút lui:“Chúng ta không thích hợp”“Lý do?”Tôi nhìn Cố Nhiên:“Anh có nghĩ rằng cảm tình của anh với tôi, chẳng qua chỉ là cảm xúc phát sinh do chúng ta gần gũi trong phim không?“Cho dù là Hạ Lương hay Chu Lương hay bất kỳ ai khác cũng sẽ giống nhau.“Cố Nhiên, bây giờ anh mới bước vào con đường nghệ thuật, trùng hợp hai lần đều hợp tác với tôi, chẳng qua anh chưa thoát được vai mà thôi”Tôi phân tích thiệt hơn cho Cố Nhiên. Hắn lẳng lặng nghe xong:“Em sai rồi”, giọng nói vô cùng nhạt:“Hạ Lương, anh không phải người có thể tuỳ ý động lòng với bất kỳ ai, chỉ đặc biệt riêng với em.“Nếu như em không tin, anh sẽ chứng minh. Anh sẽ luôn ở bên em, đừng bỏ anh đi, đừng lạnh lùng với anh, anh sẽ phát điên mất.“Xin em, hãy cho anh một cơ hội. Đoạn tình cảm này hoàn toàn do em chủ động, em có thể dừng bất kỳ lúc nào.“Anh sẽ cho toàn thế giới biết, chúng ta là cặp đôi trời sinh, không có ai thích hợp với anh hơn em”Nội tâm của tôi xung đột mạnh mẽ với lý trí. Cố Nhiên nắm chặt tay tôi, trên mặt rất bình tĩnh, cúi thấp đầu chờ tôi phán xét.Qua hồi lâu, nội tâm đã chiến thắng lý trí, tôi cầm ngón tay út của hắn:“Được, nhớ lời anh nói. Ai lừa gạt là chó”Ánh sáng ấm áp qua khe hở chiếu lên mặt hắn. Là ngạc nhiên, là luống cuống chân tay, là mừng rỡ. Trong mắt hắn lấp lánh những vì sao.Giây tiếp theo, tôi được ôm chặt trong một vòng tay ấm áp.Khoảnh khắc được ôm kia, nội tâm tôi như khinh khí cầu tràn ngập những cảm xúc không rõ, cuối cùng “phanh” một tiếng, trong não tôi vang lên một tiếng nổ lớn.Cố Nhiên vùi đầu vào cổ tôi, giọng khàn khàn:“Cảm ơn em đã chọn anh. Bất luận như thế nào, anh đều là của em”
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 5



5.“Em có chuyện vui gì thế?”Chị Văn có chút nghi ngờ nhìn tôi: “Tiệc đóng máy đã kết thúc được 3 tháng rồi đó”Tôi lăn lộn trên giường: “Chị, em đang yêu đương”Chị Văn đứng bật dậy, kích động kéo tay tôi:“Ai vậy, ai có thể làm cho cây sắt nở hoa thế? Để chị nghĩ một chút, có phải Hạ Phong cùng tham gia chương trình tạp kỹ với em không?”Tôi cố gắng kéo tay chị ra: “Không phải, người này chị cũng biết”Chị cố gắng nhớ lại:“Mấy năm nay nam diễn viên mà em hợp tác toàn là các lão tiền bối, còn có ai?”“Cố Nhiên đó”, tôi trả lời.“Cái gì?” chị Văn hét lên: “Hai người chuẩn bị công khai sao? Được được được, chị đã sớm chuẩn bị các phương án ABCD, để chỉnh sửa lại một chút”Chị Văn nhanh chóng tiếp nhận kết quả này, hơn nữa còn tính đến các phương án truyền thông.“Nhưng em chưa định công khai”Chị Văn như bị đóng băng: “Em nghĩ như thế, Cố Nhiên có chịu đồng ý không?”“Mọi chuyện anh ấy đều nghe em”Hứ, đúng là cơm tró mà.“Vậy em định như thế nào?”“Em định trong mấy năm này lựa chọn kịch bản thật tốt, giành được giải Ảnh hậu Mẫu đơn”Ảnh hậu Mẫu đơn là giải thưởng cao quý nhất, là ước mơ từ nhỏ của tôi.Chị Văn lại gần hóng hớt: “Em không tính yêu đương nữa à?”Tôi lắc đầu: “Dĩ nhiên là có chứ. Nhưng đối với em mà nói, tình yêu chỉ là gia vị thêm vào, hơn nữa, hai chúng em cũng đã có thoả thuận”Chị Văn tò mò: "Hai người đã thỏa thuận điều gì?"Tôi đẩy chị ấy ra và tiếp tục đọc kịch bản.Suy nghĩ lơ lửng, tôi nhớ đến thoả thuận được lập ở hành lang hôm đó.Tôi nghĩ đến thỏa thuận chúng tôi đã lập ở hành lang.Tôi nắm tay Cố Nhiên:"Cố lão sư, em có tiêu chuẩn rất cao đối với bạn trai mình."Anh gạt những sợi tóc lòa xòa trên trán tôi: “Bạn trai xin lắng nghe”Tôi hít sâu một hơi: “Trong 3 năm tới, em sẽ cố gắng giành được giải Ảnh hậu Mẫu đơn…”Vừa mới nói xong.“Anh cũng sẽ cố gắng giành được ảnh đế, đứng cùng vị trí với em”Vốn không biết phải mở lời thế nào, tự nhiên được Cố Nhiên nói ra.“Được, Cố lão sư”Mắt tôi khẽ run, ngẩng đầu nhìn anh cười: “Chúng ta cùng cố gắng, bước lên bậc cao hơn nữa”6.Sau khi ở cùng với Cố Nhiên, tôi phát hiện anh rất hay ghen tuông.Ở cùng với Cố Nhiên đến tháng thứ 3 của năm thứ 2, tôi bị chó săn chụp được cảnh tôi ra vào thẩm mỹ viện cùng diễn viên mới hợp tác Chu Trọng.Lúc cùng Chu Trọng về khách sạn, hắn níu tay tôi kích động nói:"Ôi trời ơi, anh chàng đẹp trai kia trông giống Cố Nhiên quá."Tôi liếc qua loa lấy lệ, bỗng nhiên sững người: “Làm sao có thể… sao có thể…?”Dưới ánh đèn mờ ảo, trong một đêm tuyết rơi, một chàng trai đẹp trai mặc áo khoác len đen, làn da trắng lạnh và đôi lông mày sắc nét.Chính là bạn trai đang chụp ảnh cho tạp chí tại Ý của tôi.Anh nhìn chằm chằm vào Chu Trọng đang kéo tay tôi, không nói một lời. Chu Trọng tiếp tục kéo tay tôi hỏi:“Ai đây, bảo bảo có biết không?”Sao tôi lại có cảm giác mình bị bắt gian vậy?Trời đất chứng giám, tôi không thể nào cọ nhiệt với tên bóng chìm bóng nổi này được. Cái thẩm mỹ viện này là chính hắn giới thiệu cho tôi.Cố Nhiên đeo khẩu trang, nhưng khí tức rất áp chế:“Xin chào, tôi là Hạ Lương…”“Anh ấy là bạn trai tôi”Tôi nhanh như chớp nắm tay Cố Nhiên, các ngón tay đan xen vào nhau, khẽ liếc nhìn bạn trai mình.Ừ…Cảm giác ghen tuông chỉ còn khoảng 70%.Không sao, đại sư chuyên giải quyết vấn đề Hạ - Ni Cổ Lạp Tư – Lương tôi đây không gì không xử lý được.Không kịp để tôi tạm biệt Chu Trọng, đại vương ghen tuông đã lôi tuột tôi đi, chỉ kịp nói mỗi câu “hẹn gặp lại”Lúc Cố Nhiên lấy tốc độ nhanh nhất lên máy bay về nước, đang suy nghĩ đón Hạ Lương thế nào cho ấn tượng, thì trợ lý gửi hot search Hạ Lương đang bạo đỏ trên mạng.Hắn thừa nhận là hắn lo sợ.

Sợ yêu thích của Hạ Lương cũng chỉ ngắn ngủi mấy năm, sợ trong đoạn tình cảm này mình vẫn làm chưa tốt, sợ người khác thấy cô ấy giỏi, thích cô ấy.Cô ấy thật sự rất giỏi, rất tốt, đến mức mọi người đều yêu thích.Hắn sợ bị chia tay.
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 6



Tôi nhìn Cố Nhiên đang sải bước kéo tay tôi đi phía trước, lấy tốc độ nhanh nhất đến khách sạn. Cửa phòng đóng sập lại, anh ôm lấy tôi, đầu gục vào cổ tôi.Cánh tay siết chặt khiến tôi phát đau, giống như anh đang cố kìm nén cảm xúc của mình.Hai phút trôi qua, anh từ từ thả lỏng tay, giống như vừa hạ quyết tâm:“Thật xin lỗi, bảo bảo, anh không nên như vậy. Anh sai rồi”Anh bây giờ hoàn toàn khác biệt với người đầy khí thế áp bức lúc nãy. Bây giờ Cố Nhiên giống như một con chó lớn, đôi mắt hoe đỏ, trông thật đáng thương.Anh nắm lấy tay tôi đặt lên môi:"Bảo bảo, ngoài việc không chia tay, em muốn như thế nào cũng được"Nói xong câu này, anh cúi đầu ngồi trên sofa. Tôi trợn to hai mắt, nhìn anh với vẻ không tin được, cuối cùng cũng hiểu được ý của anh.Cố Nhiên lại cho rằng tôi thích Chu Trọng. Vì muốn ở cùng với tôi, anh chấp nhận bị phản bội tình cảm.Tôi đã nghĩ rằng trong hành lang hôm đó, chúng tôi đã xác nhận quan hệ yêu đương, hoá ra Cố Nhiên luôn đặt mình ở thế thấp hơn tôi một bậc, nghĩ rằng đoạn tình cảm này chỉ là một phút bốc đồng chơi đùa của tôi.Tôi giận đến bật cười:“Cố Nhiên, anh đừng cúi đầu, ngẩng lên nhìn em”Một lúc sau, anh từ từ ngẩng đầu lên.Người ta nói đôi mắt của người yêu là đại dương thứ tám. Trong mắt người tôi yêu chỉ có tôi, nhưng cũng tràn đầy bất an sợ sẽ mất đi bất cứ lúc nào. Tôi không biết vì sao anh lại có ảo giác như vậy:“Cố Nhiên, tình yêu của em không rẻ mạt như thế. Em thích một người, yêu một người chính là chuyện cả đời, đã lựa chọn thì không bao giờ thay đổi”Ánh mắt anh ảm đạm, cố gắng nặn ra nụ cười:“Anh biết, chỉ cần không chia tay…”Tôi cúi người về phía trước, hôn lên trán anh:“Em yêu anh, Cố Nhiên. Không có người khác”Cố Nhiên hoàn toàn bị đông cứng.Tôi quan sát phản ứng của anh, vòng tay qua cổ anh, hôn lên sống mũi, rồi di chuyển xuống dưới. Hơi thở của chúng tôi hòa vào nhau.Nhìn dáng vẻ của Cố Nhiên, tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, định thoát khỏi vòng tay Cố Nhiên. Đột nhiên, tôi bị kéo mạnh lại, ấn ngồi trên đùi Cố Nhiên, gáy bị nắm chặt, hung hăng hôn lên.Cố Nhiên hôn vừa mãnh liệt vừa vội vàng, tôi bị buộc phải ngửa đầu.Vị bạc hà chưa bao giờ mạnh đến thế.Hai năm vừa qua chúng tôi chủ yếu ở trong đoàn làm phim của mình, thời gian bên nhau không nhiều, khái niệm về nụ hôn của tôi vẫn dừng lại ở bộ phim cuối cùng đó, sự tiếp xúc ngắn ngủi đó. Còn như bây giờ đã vượt ra ngoài sự hiểu biết của tôi.“Cố Nhiên”Tôi cảm thấy thiếu dưỡng khí. Anh quyến luyến ở cổ tôi:“Ừ, bảo bảo, anh đây. Cảm ơn em đã yêu anh”…Ngày hôm sau, tại khách sạn.Tôi đang gào thét. Vết dâu tây trên cổ minh chứng cho những gì đã xảy ra đêm qua.Tôi đã bảo rõ ràng là không được hôn ở cổ, không được hôn ở cổ!Anh ấy là chó à?Điện thoại rung. Chính là bạn trai chó của tôi."Cố Nhiên, nhìn chuyện tốt anh làm hôm qua xem! Anh là chó à, vết hôn này làm thế nào?!”Đầu dây bên kia yên tĩnh đáng sợ, làm cho tôi thấy hơi lo lắng.Một lúc sau, tiếng Cố Nhiên cười ở phía bên kia:“Bảo bảo, tối về nói sau. Bây giờ chào khán giả ở trường quay đi”Cứu mạng, ai đó tới cứu tôi!Lần này gạch đá chắc xây được cả biệt thự luôn rồi:“Khụ, xin chào mọi người”Trên sóng livestream, cư dân mạng bùng nổ:[Này, giọng nói kia có phải Hạ Lương không?!][7 năm làm fan của Hạ Lương, tôi thấy đó là giọng cô ấy][Mẹ nó, CP tôi đu là có thật rồi!!!][CP quốc dân của tôi sống lại rồi!!!][Cừ quá, lâu vậy hai người không tương tác với nhau, có phải để xuất đại chiêu không vậy!]# Cố Nhiên Hạ Lương #Hai từ này đã nhảy lên vị trí số một.Weibo bị tê liệt.Chị Văn đến nhà tôi, tức giận nói:"Có hai tin tức. Bà cô muốn nghe cái nào trước?"“Nghe cái đầu tiên trước đã”Chị Văn lấy một tấm thiệp từ trong túi ra đưa cho tôi. Là thư mời của giải Mẫu đơn!“Hứa Tán nói bộ phim kia rất được khen ngợi, đã lọt qua vòng bình chọn, em cùng 3 người khác sẽ giành nhau giải Ảnh hậu Mẫu đơn!”“Còn tin khác là gì?”Chị Văn nhéo mặt tôi:“Em và Cố Nhiên bên nhau là chuyện đã định rồi. Cố Nhiên nói công khai hay không hoàn toàn phụ thuộc vào em. Bà cô, em định thế nào?”…
 
Bí Mật Của Ảnh Đế - Điện Thoại Giá Biên
Chương 7: Hoàn



7.Lễ trao giải Mẫu đơn được truyền hình trực tiếp.Trên sân khấu đang chiếu các tác phẩm đề cử giải ảnh hậu.Tôi nín thở chờ đợi. Người dẫn chương trình cầm lá phiếu trong tay:“Công bố tiếp theo tại giải Mẫu đơn lần thứ 20, hạng mục Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.“Đó chính là--- “Nhiên Hạ” – Hạ Lương!”Đầu óc tôi trống rỗng, bước lên sân khấu, đến khi cầm chiếc cúp nặng trịch trên tay mới cảm thấy chân thực.Tôi cầm micro, hít sâu một hơi:"Trước hết, tôi muốn cảm ơn những người bạn đã yêu mến và ủng hộ tôi. Cảm ơn đạo diễn của bộ phim này, Hứa Tán."Cảm ơn Phương Chi Nhan đã dũng cảm tranh đấu cùng tình yêu vô hạn của Hứa Phi dành cho cô”…Sau khi nói một loạt các câu cảm ơn, tôi nhìn vào máy quay, lúc này chắc anh cũng đang xem tôi:“Cuối cùng, cảm ơn người yêu của tôi – Cố Nhiên. Em yêu anh!”Dưới khán giả xôn xao. Giây tiếp theo, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.[Ôi trời ơi, đây có phải là sức mạnh của một Ảnh hậu không?][Muội bảo thật mạnh mẽ và soái!][Ô ô ô, CP mà tôi đu đeo là có thật rồi!][Hai người bọn họ thật xứng đôi, Ảnh đế Ảnh hậu!]Tôi cầm cúp đi về phía hậu trường, bị một đám phóng viên vây quanh:“Tan lễ, Hạ ảnh hậu định làm gì?”Tôi cười trả lời:“Ở nhà đang có người chờ tôi về ăn cơm”Khi tôi về đến nhà, thấy trên bàn đã bày biện đầy đủ bữa tối cùng hoa tươi.Cố ảnh đế ôm hoa có chút luống cuống:“Anh mải xem lễ trao giải, chuẩn bị có chút vội vàng”Anh quỳ một chân xuống, cầm chiếc hộp đựng nhẫn trên tay:“Hạ Lương, em có đồng ý làm vợ anh không?”Anh thấp thỏm ngước mắt nhìn tôi.Tôi cúi người xuống cười, đưa tay cho anh:“Cố tiên sinh, em đã sớm đồng ý”(Ngoại truyện Cố Nhiên)Ba tôi phản bội mẹ, cùng người khác bỏ trốn.Hàng xóm một lần nữa nghe thấy tiếng đánh đập, la mắng trong nhà đã gọi cảnh sát.Cảnh sát tới mang mẹ đi. Trong nhà chỉ còn lại mình tôi.14 tuổi, tôi không biết cuộc đời này còn có cái gì đáng để lưu luyến.Cho đến lần đó, lần đầu tiên tôi gặp Hạ Lương, dưới tán cây ngân hạnh.Mùa thu, lá ngân hạnh rơi xào xạc, cô ấy đi lướt qua người tôi, đưa cho tôi một ly sữa nóng.Cô ấy cười với tôi: “Dáng cậu thật là đẹp”Hơi ấm của ly sữa lưu lại trong tim tôi.Đây là lần đầu tiên có người khen tôi.Ngày hôm sau, tôi lấy hết can đảm để đến cảm ơn cô ấy, Hạ Lương đã rời khỏi trường học.Có người nói với tôi, cô ấy là một ngôi sao, đoàn làm phim chỉ tới trường để quay trong một ngày.Tôi rửa sạch bình sữa, đặt ở phía sau tủ.15 tuổi.Một người tự xưng là đại diện cho công ty giải trí tìm đến tôi, nói có thể giúp tôi trở thành ngôi sao.Tôi đồng ý.Tôi muốn gặp Hạ Lương một lần. Để nói lời cảm ơn với cô ấy. Chỉ vậy thôi.Công ty quản lý rất nghiêm, trong phòng tập luyện chật hẹp đó có rất nhiều người trẻ trong độ tuổi như tôi.Mỗi tháng sát hạch sẽ loại không ít người.Mỗi khi mệt mỏi, tôi lại nghĩ tới Hạ Lương, tôi muốn gặp cô ấy.Cuối cùng 2 năm đã trôi qua, tôi qua được các vòng sát hạch, có người đại diện riêng của mình. Anh ta cười híp mắt hỏi tôi muốn phát triển theo hướng nào, tôi nói tôi muốn làm diễn viên.Như ý nguyện, tôi thi đậu Học viện điện ảnh. Nhưng lúc đó, Hạ Lương đã vào tổ huấn luyện khép kín trong thời gian dài.Chúng tôi lại một lần nữa bỏ lỡ nhau.Dòng tiền của công ty gặp vấn đề, cần nghệ sĩ phải chuyển đổi, tôi trở thành nghệ sĩ ca hát và nhảy múa.Ba năm sau, tôi trở nên nổi tiếng, bBắt đầu tích lũy cổ phần và giành quyền kiểm soát công ty.Lúc này, đạo diễn Hứa Tán tìm đến tôi, nói rằng hình ảnh của tôi hoàn hảo cho vai nam chính trong phim của cô ấy.Tôi vốn định từ chối, nhưng khi nhìn thấy tên nữ chính, tôi đã đồng ý không chút do dự.Cô ấy vẫn giống hệt như trong trí nhớ của tôi.Chỉ có lòng tham của tôi là không đủ.Trước đây, tôi luôn nghĩ chỉ cần cảm ơn cô ấy là tôi thấy đủ và hài lòng rồi. Nhưng mấy tháng ở cùng nhau, trong lòng tôi luôn có một giọng nói:Không đủ, tôi muốn nhiều hơn.Đúng là lòng tham không đáy.Dưới sự xếp đặt, cô ấy lại gặp tôi nhưng luôn có vẻ hời hợt xa cách.Cô ấy không thích tôi.Thật đau khổ.Nhưng tôi vẫn muốn tranh thủ một lần cuối cùng. Ở hành lang của bữa tiệc ăn mừng đó, tôi tỏ tình, cô ấy đã đồng ý.Tôi biết cô ấy xứng đáng với người tốt hơn, chẳng qua thấy tôi đáng thương thì tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục thôi.Nhưng một khắc kia, tôi cảm thấy mình như một viên pháo bông được bắn thẳng lên bầu trời.Cho dù biết đoạn quan hệ này có thể dừng bất kỳ lúc nào, tôi vẫn vui đến mức cảm giác như ngạt thở.Hạ Lương rất tốt, đối với ai cũng đều rất tốt.Tôi có chút ghen tị, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức cảnh cáo bản thân không được quá tham lam. Như thế này đã rất tốt rồi.Tại buổi phát sóng trực tiếp lễ trao giải Mẫu đơn, cô ấy công khai quan hệ của chúng tôi.Hạ Lương gọi tôi là người yêu.Một khắc kia, trong lòng tôi như được lấp đầy bởi một ly sữa ấm áp ngọt ngào.Vội vàng bày biện khung cảnh cầu hôn,Giữa muôn hoa, tôi hân hoan chờ đợi tình yêu của tôi về nhà.(hoàn)
 
Back
Top Bottom