Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
534,721
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
304297250-256-k967863.jpg

[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Tác giả: ancella091394
Thể loại: Kinh dị
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên

Tác giả: Đậu Hủ Nhị Mao
Editor: Ancella
Raw: 160 chương hoàn
Văn Án:
Ở Đế Thành hầu hết mọi người không ai tin vào phong thủy, bắt quỷ hóa sát thuật xem địa cái gì, đây không phải đều mà mê tín cả sao?

Cho đến khi nụ cười điềm mỹ Cố thần toán trong giới hào môn nổi tiếng, dân Đế Thanh tranh nhau mời đến, hận không thể mọc thêm cái đầu mà đi đón, chỉ vì muốn tìm Cố Thập Chu đoán một quẻ.

Cố Thập Chu không ngừng từ chối: Ah, hôm nay ta không rảnh ah, phải bồi lão bà họp tại suối nước nóng a.

Cố Thập Chu không ngừng từ chối lần hai: Dạ dày lão bà cảm mạo, phải theo nàng đến bệnh viện truyền dịch a, không có thời gian, cúp!

Cố Thập Chu không ngừng từ chối lần ba: Ân, đây là địa chỉ sư phụ ra, hắn là lão nhân không mẹ không con, các ngươi đi tìm hắn đi, ta thực sự còn nhiều việc lắm.

Một năm trước.

Phóng viên: Ứng tiểu thư, nghe nói ngài có bạn gái, việc này là thật sao?

Ứng Thịnh: hạng mục đàm luận không đến, còn phải bay khắp nơi, cô cảm thấy tôi có thời gian nói chuyện yêu đương kết hôn sao?

Một năm sau.

Phóng viên: Xin hỏi....

Ứng Thịnh: Ân, tôi có lão bà rồi.

Liên quan đứng đầu trọng tâm câu chuyện:
# hôm nay ngươi có xem bói không #
# phong thủy đại sư đúng là một tiểu nha đầu #
# sư phụ Cố thần toán hiện thân #
# giấy hôn thú của Ứng đại tiểu thư cùng thiên kim Cố thị được phơi bày #
[ Thực dụng chỉ nam ]:
1.

Bối cảnh cùng giới có thể kết hôn.

2.

Thiên nhiên nhuyễn manh Thần Côn Tiểu Bạch Hoa vs tựa tiên tựa yêu dục chiếm hữu b Tags: bhtthiendaihuyenthuatlinhdịphongthuyphápsư​
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 1


"Không được, vì cuộc hôn nhân này tôi không thể rời đi được!"

Vì tâm tình kích động khuôn mặt trắng nõn của Cố Thập Chu liền trở nên hồng nhuận, tay nàng ác độc cầm tờ giấy ly hôn, con ngươi trong suốt dưới ánh mặt trời chiếu, tôi luyện thêm chút tinh quang, con ngươi nâu sậm thông thấu tựa cầu thủy tinh.Ứng Thịnh an bài luật sư ngồi ngay ngắn đối diện với Cố Thập Chu, hắn có chút ngại ngùng đưa tay tháo lỏng cà vạt trên cổ.Hắn luôn tự hào về nghệ của mình, từng xử qua không ít vụ ly hôn của các cô chiêu cậu ấm, nhưng cũng là lần đầu thấy tình huống này, một giây đầu Cố Thập Chu còn la hét muốn đưa giấy ra, nàng muốn ký tên phân rõ giới hạn với Ứng Thịnh, giây tiếp theo như biến thành người khác, nói là đánh chết cũng không ly hôn, là ai ép nàng ly hôn, mà nàng lại nóng lòng với người đó!Trên mặt luật sư mang nụ cười ôn hòa, tựa như không nghe thấy lời Cố Thập Chu kháng nghị nói, bàn tay lưu loát móc ra cây viết mực trong túi công văn màu đen, chậm rãi đẩy đến trước mặt Cố Thập Chu."

Xét hiệp định trước khi kết hôn Ứng tiểu thư ký cùng ngài đã có quy định, hôn nhân của hai người là quan hệ bí mật, không được công khai ra bên ngoài, giấy ly hôn thì càng phải tăng độ bảo mật hơn, điều này Cố tiểu thư không có ý kiến chứ?"

Cố Thập Chu nhéo lòng bàn tay, nghĩ ngợi một chút liền câu khóe môi, nụ cười tỏa nắng."

Ừ, chỉ cần không ly hôn, tôi cũng không có ý kiến gì."

Cánh tay luật sư giữa không trung hơi dừng một chút, đầu liền to ra, điều này khiến hắn loạn não a!?Dù nói không thông, thì hắn cũng phải tiếp tục nói a, nếu không sao có thể báo cáo với Ứng tiểu thư được, hắn đã nhận tiền thì phải làm việc.Luật sư hắng giọng một cái, tiếp tục giải thích."

Vì đưa đơn ly hôn là Cố tiểu thư đơn phương, cho nên dựa theo quy định hiệp nghị, ngài cần thanh toán 700 vạn phí bồi thường vi phạm hợp đồng..."

Bao nhiêu?700 vạn?Cố Thập Chu nửa ngày không còn tinh thần, bị mấy chữ sau làm sợ đến giật mình.Cũng may nàng là hồn xuyên nên mới thành vợ Ứng tiểu thư, nàng cũng cần thân phận này, vô tình trở thành vợ người khác, nàng cũng không có 700 vạn đền tiền ly hôn a?Nghĩ đến đây, Cố Thập Chu liền thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực, có chút cảm giác sống sót sau tai nạn."

Đây là giấy ly hôn Ứng tiểu thư đã ký xong, ngài ký tên xong, hiệp nghị liền có hiệu lực."

Luật sư chăm chỉ giải thích đơn ly hôn với Cố Thập Chu, đập bảng đen, nói trọng điểm, đương sư lại càng nghe không lọt, móc di động ở trước mặt hắn chơi, với luật sư xem ra thái độ Cố Thập Chu vô cùng thờ ơ.Nhưng di động Cố Thập Chu đang cầm chỉ muốn tìm số để liên lạc với Ứng Thịnh.Ngón tay trên màn hình tìm hơn nửa ngày, Cố Thập Chu tuyệt vọng phát hiện trong danh bạ máy mình không ai họ Ứng, cũng may luật sư do Ứng Thịnh sắp xếp đến, hẳn là có số điện thoại của nàng a!?"

Phiền anh cho tôi số điện thoại của Ứng Thịnh, tôi muốn gọi nàng để nói chuyện một chút, được chứ?"

Tướng mạo Cố Thập Chu vốn trưởng thành, cái cổ thiên nga khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần, con ngươi như dòng suối thanh khiết, mi dài quyến rũ, vụt sáng.Luật sư nhanh chóng bán lão bản của mình, hắn cũng không hỏi vì sao Cố tiểu thư cùng Ứng tiểu thư kết hôn một năm rồi, lại không có số liên lạc của đối phương, chắc là cãi nhau Cố tiểu thư trong lúc tức giận liền xóa số điện thoại của Ứng tiểu thư, cũng có thể nói là như vậy.Trong lòng Cố Thập Chu vô cùng mong chời gọi đi, tiếng chuông vang hồi lâu, đối phương dường như không có ý muốn nghe máy, liền cúp.※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Mở văn lạp khai văn lạp...

Có thể đại khả yêu nhóm cất giữ một chút, nuôi cho mập rồi xem oa
Cầu cất dấu, cầu bình luận!

Cách không so với tâm, sao sao thu! !
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 2


Luật sư ngồi đối diện Cố Thập Chu, nhìn bộ dạng nàng lạc lõng, trong lòng không nỡ, vốn là Cố tiểu thư nói muốn ly hôn, nhưng sao lại như nàng bị bỏ rơi vậy?"

Tờ đơn này, tạm thời tôi không ký được không?"

Thấy luật sư gật đầu, Cố Thập Chu cười cười, nàng biết khi Ứng tiểu thư về, sẽ ngồi nói chuyện với cô một chút.Luật sư thu dọn túi hồ sơ của mình xong, đồng tình nhìn thoáng qua Cố Thập Chu đang ngồi im, xoay người theo người giúp việc đi ra khỏi hoa viên biệt thự, trong phòng chỉ còn lại một mình Cố Thập Chu.Cố Thập Chu là cô nhi, từ nhỏ trong rừng sâu núi hoang theo sư phụ học nghệ, nàng biết bắt quỷ hóa sát, biết coi bói xem quẻ, xem tướng, xem phong thủy, đoán chữ, những người như vậy nếu xuống núi, nhất định sẽ được những người có nhiều tiền bỏ ra mời về.Nhưng Cố Thập Chu lại không giống vậy, nàng xuống núi không phài vì danh lợi, mà là vì Ứng Thịnh.Lúc Cố Thập Chu chưa xuống núi từng có duyên gặp Ứng Thịnh một lần, nhưng mà cũng là chuyện mười năm trước rồi.Lúc đó Cố Thập Chu 11 tuổi, thấy hài tử trong thôn ai cũng có cha mẹ, trong lòng nàng cũng ước ao, cũng muốn sư phụ làm người thân của nàng, nhưng khi đó sư phụ lạnh mặt từ chối nàng, ngôn từ cứng rắn, nói nàng từ nhỏ có mạng khắc người thân, số định không có người thân, nếu nhận hắn làm người thân sẽ hại chết hắn.Cố Thập Chu vốn không tin lời sư phụ nói, ôm mặt khóc chạy ra ngoài, sau đó thì gặp Ứng Thịnh trong rừng.Khi đó Ứng Thịnh cao gầy, khuôn mặt trầm tĩnh, mặc đồng phục cao trung, đôi chân trắng dính bùn, khuôn mặt có vết thương, nhìn khá chật vật.Nhưng nhìn cô không có gì là không vui, bộ dạng hờ hững, cứ như cây khô, cánh môi nhấp nhẹ, nhận thấy có người nhìn mình, Ứng Thịnh nghiêng đầu qua, bình tĩnh nhìn Cố Thập Chu đứng cách đó không xa.Trên mặt Cố Thập Chu còn có nước mắt, vừa mới khóc xong.Ứng Thịnh kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó cong khóe môi, ôn nhu nhìn Cố Thập Chu vẫy tay.Cố Thập Chu cứ vậy đi tới, đứng trước mặt Ứng Thịnh.Ứng Thịnh xòe tay ra, bên trong là cái khăn nhăn nhúm, cô kiên trì kéo ra, dùng một góc lạu khô nước mắt trên mặt Cố Thập Chu, biểu tình ôn nhu.Cố Thập Chu không nhớ mình như thế nào, nhưng nàng nhớ rõ lời Ứng Thịnh nói."

Sao em lại khóc?"

"Ah, số khắc người thân? mấy lời này chỉ là lừa con nít thôi a!!"

"Người có cha mẹ chưa chắc là tốt, ngược lại chị mong em cô độc, như vậy cái gì cũng không lo."

"Có thời gian khóc, sao không nghĩ cách làm một người hữu dụng đi, khi em đủ mạnh rồi thì có lo lấy số mệnh của mình."

"Tiểu nha đầu, em nhớ kỹ, mạng của em nằm trong tay em, không ai đụng đến được, chỉ có em mới biết thôi."

Nói xong, Ứng Thịnh đưa nàng về nhà gỗ gần đó, xoay người rời đi, hai người sau đó cũng không gặp mặt.

Cố Thập Chu thậm chí cũng không biết nàng tên gì, chỉ nhớ dung mạo của cô rất đẹp, so với ai cũng đẹp hơn nhiều.Cho đến trước đó vài ngày, Cố Thập Chu nhìn thấy Ứng Thịnh trên bản tin kinh tế tài chính, biết được tên của cô, vui vẻ không thôi, nhưng nàng cũng phát hiện trên người Ứng Thịnh có hắc khí, hiển nhiên là đại sát.Mặc kệ mọi thứ, chỉ nói một tiếng với sư phụ, Cố Thập Chu liền dọn quần áo, chạy xuống núi, dự định vào Đế thành tìm Ứng Thịnh.Nhưng không ngờ nàng vừa xuống chân núi, còn chưa ra ngoài đã hồn xuyên rồi, cứ vậy làm thiên kim Cố thị ở Đế thành.Vị thiên kim Cố thị này là vợ của Ứng Thịnh, nàng xuyên qua mới biết mình và vị Cố thiên kim này trùng tên trùng họ, tướng mạo y hệt nhau, trong đầu còn có trí nhớ của nàng.
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 3


Cố gia cũng chỉ có một mình Cố Thập Chu là con gái bảo bối, dĩ nhiên là đau đến tận xương rồi, nhưng vị Cố tiểu thư này là não tàn yêu đương, không thích Ứng Thịnh, mà thích em gái Ứng Thịnh, Ứng Diễm.Không thích Ứng Thịnh nhưng lại dùng mọi cách gả cho cô, lý do không có gì khác, vì muốn giúp Ứng Diễm ngồi lên ghế thừa kế tập đoàn Ứng thị, ở bên cạnh Ứng Thịnh là gián điệp, cung cấp một chút tình báo hữu dụng, giữ lại nhược điểm của Ứng Thịnh, dọn sạch mọi cản trở cho người trong lòng.Ở Đế thành có 5 tập đoàn lớn, chia theo thứ tự cao thấp, là Ứng, Dương, Viên, Cố, Thẩm.Ứng thị là thế gia giàu nhất Đế thành, còn cố Cố thị xếp thứ tư.Tập đoàn Cố thị là thế lực mới nổi trong Đế thành, Cố tổng tên là Cố Ân Hà, dựng nghiệp bằng hai tay trắng, chỉ trong 9 năm liền phát đạt, trở thành 5 thế gia lớn trong Đế thành, phu nhân tên là Hồ Á Trân, hai người chỉ có một cô con gái rượu là Cố Thập Chu.Ngược lại quan hệ gia tộc Ứng thị lại rối rắm phức tạp, người đứng đầu là Ứng lão gia tử, hắn hiện tại đã lớn tuổi, đã qua đại thọ 75, dưới tay là công ty cũng đều đã chia cho con cháu, để bọn họ tự xử lý, dù đã về hưu, nhưng Ứng lão gia vẫn quyền uy nhất, có tiếng nói nhất, chỉ cần hắn đứng ra, trong tập đoàn sẽ không có ai là không nghe hắn.Ứng lão gia có hai con trai.Con trai lớn là Ứng Khánh Thái, vợ là đại phu nhân Phùng Phân Phân, đại tiểu thư là Ứng Thịnh, nhị thiếu gia là Ứng Luật, nhị thiếu phu nhân là Dương Thanh Thanh, trong đó Ứng Thịnh là con riêng Ứng Khánh Thái sinh trước khi kết hôn, mới về Ứng gia không lâu.Người còn thứ hai là Ứng Khánh An, vợ là nhị phu nhân Thẩm Thiên, tam tiểu thư Ứng Diễm, tứ thiếu gia Ứng Sâm.Vì muốn biết rõ quan hệ trong nhà Ứng gia, Cố Thập Chu dùng không ít sức xem cho xong ký ức của nguyên chủ.Cố Thập Chu cúi đầu tìm trong biệt thự Ứng Thịnh hồi lâu, cũng không tìm thấy la bàn trên người mình.Nàng thở dài một hơi, ai oán nhìn chằm chằm hai tay trắng nõn trống không, không có la bàn thì nàng không thi triển được a.Cũ không có, đành phải cái mới vậy, Cố Thập Chu định ra cửa, nhưng lại không rành Đế thành, nên muốn tìm một người đưa nàng đi tìm hiểu một chút.Cố Thập Chu đến trước mặt một nữ giúp việc trẻ tuổi, môi cong lên, lộ ra hai cái răng nanh trắng nhọn."

Chị gái, phiền chị dẫn tôi ra đường được không, tôi muốn mua vài món đồ."

Nữ giúp việc rụt cổ, lùi về sau một bước, từ khi Cố tiểu thư này gả đến thì không có một ngày yên tĩnh, ở nhà thấy ai cũng không vừa mắt, cho dù đúng hay sai cũng trách mắng vài câu, giúp việc trong biệt thư ai cũng sợ mà né nàng.Chắc vừa rồi cô bị ù tai?Cố tiểu thư gọi cô là gì chứ?Chị gái sao?Nữ giúp việc nhìn chằm chằm Cố Thập Chu, ánh mắt như là gặp quỷ.Ấn tượng giúp việc trong biệt thự ban đầu đối với Cố Thập Chu rất tốt, dáng vẻ xinh đẹp lại nõn nà, thuần khiết, tựa như tiểu bạch thỏ vô hại, nụ cười ngọt ngào, ai thấy cũng thích.Nhưng đó là tháng đầu tiên khi Cố tiểu thư kết hôn với đại tiểu thư mà thôi, về sau bọn họ mới biết, vị Cố tiểu thư này luôn nhân lúc đại tiểu thư rời nhà, chạy vào thư phòng của đại tiểu thư, lục lọi lung tung, cũng không biết đang làm cái gì.Bị bọn họ phát hiện, Cố tiểu thư thẹn quá thành giận, cố gắng kiếm chuyện, vẻ mặt hống hách bị dấu đi cũng lộ ra, sau đó thì không cho ai yên nổi....Cố Thập Chu nhìn nữ giúp việc không đáp lời, tưởng cô không muốn đưa nàng ra ngoài, không để bụng tự mình ra khỏi biệt thự.
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 4


Chờ Cố Thập Chu đi rồi, đám giúp việc bu lại bàn tán, không biết Cố tiểu thư khó hầu hôm nay bị trúng gì.Khi Cố Thập Chu quay về, đã 7h, nàng ôm trong ngực cái rương chuyển phát nhanh cỡ lớn, đóng gói cũng rất chói mắt, vỏ đỏ chữ vàng, bên trên còn in chữ: la bàn Rolls-Royce, người đáng giá có được!Vào phòng ngủ của mình, Cố Thập Chu mở hộp ra, lấy cái la bàn mới để lên bàn, cẩn thận nhìn, ánh mắt mang đầy từ ái, tựa như nhìn bảo bảo mới sinh ra.Cầm la bàn mới mua, Cố Thập Chu vui vẻ định xuống lầu kiểm tra thử độ chính xác, nàng vừa mở cửa, trước mặt liền có gió mát dội đến.Ánh mắt chạm nhau, Cố Thập Chu khi đó ngây người, cả người cứng ngắc, máu chảy ngược.Nữ nhân cao gầy đứng trước cửa là Ứng Thịnh.Đôi mắt đen của cô trầm tĩnh, khóe môi hơi cong lên, mái tóc cột đuôi ngựa, khuôn mặt có chút mệt mỏi, áo gió màu tối càng khiến cô thêm gầy, cả người lộ ra cảm giác tinh thần mệt mỏi cấm dục.So với ánh mắt kinh diễm của Cố Thập Chu, Ứng Thịnh lại ôn nhạt hơn nhiều, cô lướt qua Cố Thập Chu, ánh mắt nhìn la bàn trên tay nàng, rồi nhìn phía sau lưng nàng, trên sàn còn một đống bùa vàng bừa bộn."

Ứng tiểu thư, chào cô."

Giọng của Cố Thập Chu có chút khô khốc, chào hỏi xong, thì không nhúc nhích nhìn chằm chằm Ứng Thịnh, đã hơn 10 năm nàng không thấy Ứng Thịnh rồi, hiện tại như vậy, lại cảm thấy cô thay đổi rất nhiều, không còn tím thấy được khí tức mềm mại trên người nữa, chỉ có cảm giác áp bách bén nhọn.Ứng Thịnh khẽ cau mày, cất bước đi tới bàn, cầm đơn ly dị để lên bàn."

Cố tiểu thư, tôi bận nhiều việc, không có thời gian chơi với cô."

"Nói muốn ly hôn là cô, tôi đã sắp xếp cho luật sư đến nói chuyện với cô rồi, giờ cô lại đổi ý, Cố tiểu thư, cô đang đùa gì vậy?"

Âm thanh của cô trong trẻo, nhưng lại vô cùng lạnh lùng, từng câu như muốn ám sát, ép đến Cố Thập Chu cũng không nói được câu nào."

Đơn ở đây, ký tên đi."

Ứng Thịnh đứng cạnh bàn, giơ ngón tay chỉ hồ sơ vài cái."

Ứng tiểu thư, chuyện tôi sắp nói ra nghe có vẻ hoang đường, nhưng mong cô tin tôi, từ lúc tôi có trí nhớ đã theo sư phụ học nghệ rồi, không biết có phải nhìn nhầm không? cô bị người ta ếm bùa chết, nếu không giải sớm, sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

Ánh mắt Cố Thập Chu chắc chắn nói, giọng nói nghiêm túc, nếu nghe kỹ sẽ thấy âm thanh nàng run rẩy.Nỗi nhớ 10 năm hiện tại đã xuất hiện trước mặt nàng, nàng sao lại không kích động được chứ?Bị người ếm bùa?Ứng Thịnh nghe vậy giật mình, đáy mắt có chút đùa cợt."

Cố tiểu thư, tôi không ngại nói thẳng với cô, khi đó cô gả cho tôi là vì Ứng Diễm, còn tôi cưới cô, là vì sự hỗ trợ của tập đoàn Cố thị, Ứng Diễm muốn thì tôi cho, tôi muốn Cố thị nên cũng cho lại, chúng ta giao dịch theo nhu cầu, không ai nợ ai."

"Hiện tại cô nên tìm người trong lòng mình, tôi muốn tai mình được thanh tịnh, đây là giấy ly hôn, mong cô ký sớm đi."

Cố Thập Chu đảo mắt, dưới hàng mi đánh ra chút bóng ma nhàn nhạt.Suy nghĩ một chút, nàng ngẩng đầu, ánh mắt chắc chắn, giọng nói mềm mại."

Cố muốn tai được thanh tịnh, chỉ cần tôi không gây phiền cho cô thì vẫn được ở lại đúng không? tôi có thể bảo đảm tôi ở cạnh cô tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho cô, còn giúp cô giải quyết được phiền phức."

Ứng Thịnh nhíu mày, con ngươi nheo lại nhìn Cố Thập Chu, ánh mắt lóe sáng khác thường."

Như là ếm bùa cô nói hả?"

Cố Thập Chu gật đầu."

Cô muốn ở lại thì cứ ở lại đi."

Ứng Thịnh không có nhẫn nại nói chuyện, mím môi ra khỏi phòng, mang theo cơn gió lạnh, lướt qua khiến Cố Thập Chu không khỏi rùng mình một cái.Nàng ngơ ngác nhìn bóng lưng Ứng Thịnh rời đi, siết chặt vạt áo của mình.10 năm không gặp, cô hình như đã lạnh hơn....
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 5


Cố Thập Chu cầm la bàn đi tới đi lui trong phòng, miệng lầm bầm khiến đám nữ giúp việc chú ý.Chỉ thấy Cố Thập Chu cầm la bàn trên tay để ngay chính giữa, nàng đang nhắm mắt, mĩ khẽ run, miệng không biết lẩm bẩm cái gì, di chuyển tới một phòng khác trên lầu, qua mỗi chỗ nàng đều cầm la bàn đứng một một hồi, rồi lại rời đi chỗ khác.Ứng Thịnh tấm xong thay áo ngủ, tựa eo lên lan can lầu hai, bộ dạng lười biếng nhìn từ trên xuống.Cố Thập Chu lặp đi lặp lại nhiều lần trong phòng, bước đi nhẹ nhàng, không phát ra tiếng động nào.Ứng Thịnh đứng dựa lan can, nhớ đến lời Cố Thập Chu vừa nói.Nàng nói từ lúc có ký ức đã theo sư phụ học nghệ, vậy nàng theo sư phụ nào học, mà học nghệ gì?Trước kia khi hai người kết hôn, cô từng điều tra lý lịch của Cố Thập Chu, dù Ứng Diễm có che dấu, thì Ứng Thịnh vẫn tra ra được, nên cũng biết Ứng Diễm có liên quan đến Cố Thập Chu, Cố Thập Chu không phải tự nhiên mà gả cho mình.Theo như kết quả điều tra, Cố Thập Chu từ nhỏ đã lớn lên ở Cố gia, nàng từng học khiêu vũ, học dương cầm, học thi họa, sở trường không ít, nhưng chưa từng nghe nàng nói có học phong thủy, vậy chuyện gặp sư phụ rồi học nghệ là từ đâu ra chứ?Nói dối thỉ cũng phải cho ra hồn chứ, với tính cách Ứng Diễm, nếu muốn lừa cô, thì sẽ không thay đổi lý lịch cuộc sống của Cố Thập Chu làm gì, nếu cô biết nhất định sẽ điều tra.Mấy ngày trước Cố Thập Chu còn đòi ly hôn với mình, cũng vì tin tức Ứng Diễm đính hôn với tiểu thư Viên gia, nàng đứng ngồi không yên, nàng vì người trong lòng mình, đến cả chuyện lập gia đình cũng đã làm, có thể nói là yêu đến tận xương.Nhưng Ứng Diễm quan tâm yêu thương Cố Thập Chu được bao nhiêu?Chỉ có lợi dụng thôi a!Ứng Thịnh cầm ly trong tay, môi mỏng mím lại, khẽ nhấp một ngụm cà phê, không nhìn người đi lại dưới lầu nữa, xoay người vào phòng, đóng cửa lại.3h11' sáng.Cố Thập Chu dùng hơn nửa đêm, kiểm tra cả biệt thự một lần, nhưng không tìm được vị trí của bùa sát kia.Nàng bất đắc dĩ nhìn la bàn mới trên tay, nhíu mày lầm bầm một câu."

Chắc là đồ mới, không dễ dùng như đồ của mình."

Không tìm ra được gì, Cố Thập Chu có chút ngại ngùng, ủ rũ về phòng của mình.Nàng lo bật đèn đi mạnh ảnh hưởng đến Ứng Thịnh, nên cẩn thận đi trong bóng tối vào phòng ngủ của mình, để la bàn xuống bên cạnh, chậm rãi đến mép giường, hai chân khép lại, kéo chăn lên, chui vào.Nhưng mà kỳ quái, sao chăn ấm quá vậy?Mà ký quái hơn, hình như nàng mò thấy cái gì mềm mềm...."

Cố Thập Chu."

Bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng Ứng Thịnh lạnh lùng trong trẻo, tựa như đang nén giận.Cố Thập Chu toàn thân cứng đờ, sau đó đèn đột nhiên sáng lên, là căn phòng bày trí kiểu châu âu, còn có ánh sáng ấm áp đang chiếu lên người nằm cạnh nàng.Cố Thập Chu nhìn Ứng Thịnh tóc dài xõa trên vài, bộ dạng mới tỉnh ngủ, lưỡi biếng lãnh diễm, áo ngủ rớt xuống lộ xương xanh quai đẹp mắt, thật câu nhân, còn đương sự thì đang mở to mắt đen nhánh nhìn chằm chằm mình.
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 6


"Ứng tiểu thư, ngại quá, tôi đi nhầm phòng."

Cố Thập Chu xuống giường liền cúi đầu 90 độ với Ứng Thịnh, chân thành ái náy.Ứng Thịnh nhìn lướt qua Cố Thập Chu, thấy mặt nàng không trang điểm, sạch sẽ như trứng gà bóc, váy ngủ ngắn, lộ ra đôi chân trắng nõn, mặc dù mặc váy ngủ màu đen nhưng cũng không có chút trưởng thành, trong xương lộ ra sự ngây ngô, thuần khiết vô tội.Cô nhìn một chút, cảm giác cổ họng khô khốc, cứng rắn thu hồi tầm mắt, cúi đầu."

Biết đi nhầm rồi, còn không đi ra?"

"Ừ, tôi ra ngay đây!"

Cố Thập Chu vôi ra khỏi phòng ngủ của Ứng Thịnh, đóng cửa lại, nàng dựa người vào cửa, đưa tay che ngực mình, tim trong ngực đang đập mạnh, từng cái một, áy náy mà đập.Cố Thập Chu nhắm hai mắt lại, dựa cửa hơn 10 phút mới tỉnh táo lại, cuối cùng đi về phòng ngủ của mình, nằm ngã xuống giường của mình.Rèm cửa không kéo, ánh trăng bên ngoài đi tới, Cố Thập Chu chậm rãi giơ tay phải lên, ánh mắt rung động, nhìn chằm chằm ngón tay trắng của mình.Cố Thập Chu định ngủ cho đã, nhưng vì đi nhầm phòng mà mất ngủ một đêm.**Cố Thập Chu có thói quen múa Thái cực buổi sáng.Sân biệt thự của Ứng Thịnh rất lớn, nàng thay một bộ đồ rộng, đi vào sân múa, dự định múa xong thì về thu dọn quần áo đi lên núi tìm sư phụ, mượn cái la bàn cũ của sư phụ một thời gian.Nàng múa xong bày thái cực, kết thúc trong nháy mắt, thì thấy vài người đàn ông khiêng thang và thùng đi vào biệt thự, theo bọn họ còn có một nữ nhân cười phóng đáng không kiếm chế được.Đột nhiên thấy có nhiều người đến, không quen biết, Cố Thập Chu không biết phản ứng thế nào, động tác cũng quên thu, cứ vậy đứng trong sân nhà mình, nhìn nữ nhân trước mặt có núm đồng tiền cười.Nữ nhân kia không chút khách sáo, đi tới ôm một cái, kéo Cố Thập Chu đi."

Cố tiểu thư, Ứng Thịnh đâu?"

Úc Tiếu Hòe cười híp mắt nhìn Cố Thập Chu, ánh mắt như là sói đói nhìn chằm chằm tiểu bạch thỏ."

Ứng tiểu thư ra ngoài chạy bộ rồi, còn chưa về."

Nàng ở trong sân múa thái cực từ sớm, không thấy Ứng Thịnh đâu, hỏi giúp việc mới biết cô ra ngoài.Úc Tiếu Hòe hứng thú, nhìn Cố Thập Chu, cố gắng tìm manh mối trên mặt của nàng."

Tôi nhiều chuyện hỏi một câu nha, gần đây nhà cô có phải có trộm không?"

Cô không thể cạy được miệng Ứng Thịnh, nhưng cũng không nhịn được tò mò, nhưng không có lửa sao có khói, Ứng Thịnh đột nhiên đòi lắp camera khắp nơi trong nhà, nhất định là có chuyện, mà chuyện này không hề nhỏ."

Có trộm?"

Cố Thập Chu hơi cau mày, cẩn thận nhớ lại, xác nhận xong thì khẽ gật đầu một cái."

Vậy cô biết tại sao A Thịnh lại mang đống đồ chơi này về lắp trong biệt thư không?"

Úc Tiếu Hòe móc ra một cái camera mới tinh.Không chờ nàng nói, Ứng Thịnh mặc đồ thể thao bó sát từ ngoài đi vào, cô đứng cạnh Úc Tiếu Hòe, mở nắp bình nước, ngửa đầu uống một ngụm.Úc Tiếu Hòe thấy chính chủ đến, ngại ngùng thu hồi nụ cười, vội dẫn người vào nhà."

Ứng tiểu thư, chào buổi sáng."

Cố Thập Chu quay đầu nhìn Ứng Thịnh cười, tựa như hoa hướng dương thấy mặt trời."

Chào."

Ứng Thịnh nhàn nhạt trả lời một câu, đi vòng qua Cố Thập Chu vào nhà.Cố Thập Chu còn chưa kịp nói với cô, nàng phải đi xa một chuyến, Ứng Thịnh đã để lại cái bóng lưng rồi.
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 7


Quay về gặp sư phụ mượn la bàn là chuyện gấp, Cố Thập Chu nghĩ một chút, quyết định nên đi theo Ứng Thịnh nói."

Ứng tiểu thư, tôi ra ngoài một chuyến, chắc cũng ba ngày, trong thời gian này cô cứ ở trong biệt thự đừng ra ngoài được không?"

Âm thanh Cố Thập Chu mềm mại, nghe rất thoải mái, nói xong nàng nhìn Ứng Thịnh, chờ cô trả lời.Ứng Thịnh hơi cau mày, nhìn Cố Thập Chu, một lúc sau mới nói."

Cô muốn đi đâu là chuyện của cô, không cần báo với tôi."

Nói xong Ứng Thịnh tới chỗ Úc Tiếu Hòe, hai người lại nói chuyện riêng, không biết là gì.Cố Thập Chu biết Ứng Thịnh không dễ gì mà tin mình như vậy được, chuyện phong thủy ở chỗ thôn nhỏ còn có thôn dân tin tưởng, nhưng ở Đế thành lớn như vậy thì sẽ có nhều người không tin, Ứng Thịnh không phải là duy nhất.Nghĩ lại, Cố Thập Chu cũng không yên lòng, nghĩ một chút, liền nghĩ đến một cách, nàng thấy Ứng Thịnh đang nói chuyện với Úc Tiếu Hòe, di động để cạnh bàn cách đó không xa, nàng mò mò đi tới, im lặng mở nắp di động của Ứng Thịnh ra, cầm một cái bùa bình an nàng tự tay vẽ cho vào trong, rồi đóng nắp lại.Làm xong, trong lòng nàng có chút yên ổn, rời biệt thự, đến trung tâm mua vé.Cố Thập Chu và sư phụ sống ở trấn Tịch Thủy, thôn Kiên Trà núi Kiên Trà, nàng vé đến trấn Tịch Thủy, lên xe buýt, tìm một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, đi đường cũng hết 5 tiếng, Cố Thập Chu dựa ghế thì buồn ngủ.Khi xe buýt dừng tại bãi đất trống, Cố Thập Chu mới mở mắt, chờ người xe ra hết, nàng mới xuống xe cuối cùng, ra khỏi nhà xe, tiếp tục đi về hướng thôn Kiên Trà.Núi Kiên Trà cách trấn Tích Thủy một đoạn, đường núi không dễ đi, nhưng Cố Thập Chu đã đi quen nên không có gì khó khăn.6h chiều, núi Kiên Trà.Cố Thập Chu đi tới một gian nhà gỗ cuối đường chưa tới 70m², vách tường nhà làm bằng ván gỗ, dùng dầu thông sơn thành màu xám trắng, nóc nhà màu xanh, nhìn từ xa cũng không thấy được vân gỗ, còn tưởng là cái nhà này xây bằng xi măng cốt thép.Ngoài nhà gỗ còn còn có cái hàng rào nhỏ bao quanh sân, bên trong còn có cái vườn rau nhỏ, vào trong là cửa sổ khắc hoa, kiểu dáng xưa cũ, trong nhà tối om, không có đèn dầu, không biết trong nhà có người hay không?Cố Thập Chu tới cạnh cửa, nhẹ đẩy một cái, thấy cửa không khóa, nhưng bên trong cũng không có người.Nàng đưa tay giật công tắc đèn, trong nhà liền sáng, trên trần nhà treo một cái đèn bão cũ, gió núi lớn, cửa vừa mở, gió thổi một cái bóng đèn cũng lắc lư theo, khiến ánh sáng bên trong cũng lập lòe."

Chạy đi đâu đó?" một giọng trầm vang lên."

Sư phụ."

Cố Thập Chu ngoan ngoãn đứng im tại chỗ."

Cô còn biết có người sư phu tôi nữa hả?

đi cũng không nói một câu, người cũng mất bóng."

Tạ Khứ Dung khoác áo màu đen, híp mắt, tay áo sắn lên, ngồi trên ghế hút tẩu thuốc, khói mù lượn lờ, nhìn bộ dáng ông đã hơn 40, khuôn mặt thâm thúy, ngũ quan đoan chính, nhưng cũng nghiêm túc.Cố Thập Chu kể lại chuyện mình bị hồn xuyên, mọi chuyện lớn nhỏ đều kể lại cho Tạ Khứ Dung nghe."

Cho nên cô về là tìm tôi mượn la bàn hả?"

Tạ Khứ Dung suy nghĩ một chút, buông cái tẩu xuống, vô ý thức chuyển động cái nhẫn bạc cũ vô danh trên ngón tay."

Con mới mua la bàn, không tìm được vị trí bùa chú, của con thì mất tiêu rồi."
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 8


Cố Thập Chu thực sự hết cách, nếu không nàng cũng không dám đi tìm sư phụ mượn la bàn, sư phụ nàng cũng xấu tính, nàng nói như vậy chẳng khác nào chờ bị mắng."

Cô mua ngoài kia phần lớn đều là lừa đảo, đương nhiên là tìm không ra rồi."

Sắc mặt Tạ Khứ Dung ngưng trọng, đi lại trong phòng hai cái, giãn gân cốt, từ khe hữ cánh tay liếc nhìn Cố Thập Chu một cái.Vẻ mặt nha đầu kia rõ ràng lo lắng, nói vậy đại tiểu thư Ứng gia đối với nàng rất quan trọng."

Theo quy tắc cũ."

Tạ Khứ Dung nói."

Được, con ra vườn hái rau, cơm tối sẽ xong ngay."

Cố Thập Chu lộ ý cười nhàn nhạt trên mặt.**Cho đến tối, lúc 8h, hai thầy trò mới bắt đầu ăn cơm.Tạ Khứ Dung ngồi trước bàn, vừa càm ràm Cố Thập Chu nấu cơm khô, vừa chê nàng nấu đồ ăn mặn, nhưng so với bình thường ông lại ăn nhiều hơn, đồ đệ thúi này vừa đi đã hết mấy ngày, ông về tới nhà thì đã không có bữa cơm nào ra hồn.Ăn cơm xong, Cố Thập Chu đi rửa chén, rửa chén xong thì dọn dẹp phòng ốc, lấy mấy cái bộ đồ dơ của sư phụ đi giặt cho sạch, làm xong thì đã 11h đêm.Tạ Khứ Dung còn ở trong nhà, xem phim trên cái ti vi cũ đến nhập tâm.Cố Thập Chu đi ngang qua bên cạnh ông, thả ống tay áo xuống, nhỏ giọng hỏi."

Sư phụ, con dọn xong rồi, chuẩn bị đi ngủ đây, khi nào người cho mượn la bàn?"

"Cô vội cái gì, mượn cái la bàn mà chỉ được một bữa thôi hả?"

Tạ Khứ Dung phất tay, đuổi Cố Thập Chu đi.Cố Thâp Chị đã sớm đoán được sư phụ nàng không dễ dãi như vậy, cắm đầu vào phòng, nàng bận rộn cả đêm, mệt rã eo mỏi lưng đau, vừa chui vào chăn đã ngủ, tiếng thở đều đều, tiếng ti vi ngoài phòng khách cũng mở ảo không ít.Đêm khuya, trên núi có tiếng gà gô kêu, từng tiếng không ngừng.Tạ Khứ Dung kéo rèm cửa sổ phòng Cố Thập Chu lại, che lại mấy cái khe hở, tới cạnh giường, chỉnh lại góc chăn, cầm chân Cố Thập Chu thò ra ngoài nhẹ nhàng cho vào đắp lại.Làm xong, Tạ Khứ Dung cầm hộp gỗ sáng bóng trong tay để ở đầu giường của Cố Thập Chu, rời phòng thì đóng cửa phòng lại....Sáng sớm Cố Thập Chu tỉnh lại, vòng tay lên đầu gối, rũ đầu xuống, ngồi trên giường một hồi.Đi xe mệt lã, còn thêm buổi tối sư phụ hành, nên rã rời, buồn ngủ vẫn chưa hết.Mơ màng nhìn xung quanh, Cố Thập Chu phát hiện bên gối mình có cái hộp gỗ nhỏ, tự tay cầm lên, cẩn thận mở ra, thấy thứ bên trong, Cố Thập Chu mỉm cười, sư phụ rốt cuộc cũng là mạnh miệng nhẹ dạ.**Đế thành, sân thượng lầu hai biệt thư.Ứng Thịnh mặc quần ống cao, áo trong màu xanh đậm cổ chữ V, trên mặt có vài lọn tóc uốn màu đen, cả người vừa ưu nhã lại trầm tĩnh, môi hồng răng trắng, khí chất xuất chúng."

Đại tiểu thư, xe đi tiên sơn cốc đã chuẩn bị xong rồi, có thể xuất phát rồi."

"Biết rồi."

Ứng Thịnh nhàn nhạt nói, sau đó tìm một đôi giày đi núi, khom người xuống, ngón trỏ móc lên liền thả gót vào.Trước cửa biệt thự đậu một chiếc xe việt gã, tài xế ngồi trong đó chờ từ sớm, thấy Ứng Thịnh đi tới, liền lịch sự chào hỏi.Cửa xe đóng lại, vang lên tiếng cộp một cái, xe việt dã liền di chuyển.
 
[ Bhtt-Edit-Hoàn ] Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên
Chương 9


Ứng Thịnh ngồi ghế sau xe việt dã, tay mở hồ sơ, đây là bản kế hoạch quang cảnh kh tiên sơn cốc.Tiên sơn cốc có nguồn nước suối, độ cao so với mặt nước biển là 1500m, địa thế đặc biệt, núi như vậy thích hợp làm nơi thám hiểm phiêu lưu, địa phương khởi công không nhiều, thành phẩm có thể khống chế, tương lai có lời.Ứng Thịnh dùng danh nghĩa công ty đấu thầu năm trước, lấy được hợp đồng xây dựng tiên sơn cốc, kế hoạch sắp hoàn thành, hôm nay cô dự định đi thực địa một chút.Dọc đường xe đi ổn định, cho đến khi vào thôn Kiên Trà, đường xốc nảy khó đi, xe cũng bị lắc lư theo."

Đại tiểu thư, đường phía trước sẽ rất xóc nảy."

Tài xế mới nhận việc được một tháng, ít khi tiếp xúc với Ứng Thịnh, không rõ tính của cô, có chút khẩn trương nhìn cô qua gương chiếu hậu, sợ cô trách hắn lái xe tệ."

Ừ."

Vẻ mặt Ứng Thịnh không có gì thay đổi, chậm rãi đóng hồ sơ lại, ngửa đầu dựa về sau một chút, hai mắt nhắm lại.Cửa sổ xe việt dã mở một nửa, dọc đường đi đều là cây xanh, hình thái tự nhiên gió mát, không khí trong lành, gió nhẹ thoáng qua mặt, nhắm mắt nghỉ một chút đúng là có sự hưởng thụ.Nhưng giao thông trên núi không tốt, đường xóc nảy còn nhiều đá lởm chởm, bọn họ theo đường xoắn ốc đi lên, khi xuống thì cả chiếc xe theo con dốc mà lao xuống, tài xế nắm chặt tay lái, lên tinh thần điều khiển xe.Nhìn thấy tốc độ đang nhanh dần, tài xế vội hãm phanh lại, nhưng lúc quan trọng này thì thắng lại không ăn.Trước khi đi, hắn đã kiểm tra xe rồi, phanh không có vấn đề, dọc đường đi phanh cũng không thấy bị lỗi gì, sao lại bị lỗi ngay tại chỗ này chứ?Tài xế nắm chặt tay lái, trán chảy mồ hôi lạnh, bảng hướng dẫn trong xe hiện lên khúc quanh đường núi cao cheo leo chừng trăm mét, giờ xảy ra vấn đề, không phải là muốn chết sao?Ứng Thịnh cảm giác không ổn, liền mở mắt, nhíu mày nhìn thoáng qua cửa sổ, quyết định thật nhanh mở cửa sau xe ra, âm thanh lạnh lùng."

Nhảy xe!"

Tài xế không kịp phản ứng, Ứng Thịnh đã nhảy khỏi xe, rơi xuống lăn vài vòng theo đá cục bên dưới mới dừng lại.Cô dùng hai tay che đầu, trên miệng dính chút máu, chủ yếu bị thương hai tay và thân thể, nhưng cái xe phía sau bọn họ vẫn không thắng được, nó đang lao thằng về phía Ứng Thịnh.Tài xế nhảy sau Ứng Thịnh vài giây, vừa xuống thì lăn trên đất, hắn bợ được tảng đá dừng lại trước Ứng Thịnh, nhìn thấy màn nguy hiểm này, hoảng sợ kêu lên một tiếng.Di động trong túi quần Ứng Thịnh rơi ra, lăn trên đất vài lần, lăn khác hướng với Ứng Thịnh lăn.Không biết vì sao, tài xế lái xe con phía sau kịp phản ứng, vội quay đầu xe lại, bánh xe cán lên di động, nhưng lại tránh được Ứng Thịnh.Một hồi sau, Ứng Thịnh chống tay trên đất, từ từ đứng dậy, đầu hơi choáng, vết thương trên người cũng khá đau, nhất là vết trầy trên cánh tay, còn dính vài mảnh đá, đang chảy máu.Xe việt dã đâm hàng rào núi, rớt xuống dưới, nổ một tiếng, thân xe bốc khói đen...Tài xế bên cạnh thấy rõ, mặt trắng bệch, ngồi một chỗ hơn nửa ngày chưa hoàn hồn.Tài xế lái xe con dừng lại, vội mở cửa xuống xe, muốn xem mọi người có sao không, thấy Ứng Thịnh chỉ bị trầy da, không bị xe hắn cán phải, lo lắng trong lòng cũng bỏ xuống, vội nhảy lên rời khỏi hiện trường, sợ Ứng Thịnh và nam nhân ngồi trên đất kia túm được đổ lỗi cho hắn.Tài xế xe con đi rồi, một đôi chân thon dài đứng trước mặt tài xế, hắn ngây ngốc ngẩng đầu, nhìn Ứng Thịnh."

Xe xảy ra chuyện gì?"

âm thanh Ứng Thịnh rất lạnh, ánh mắt đầy tức giận.Trước khi ra cửa đã cho tài xế kiểm tra xe rồi, nếu phanh có chuyện sao lại không biết chứ?Tái xế xám mặt, hắn biết Ứng Thịnh đang nghi ngờ mình, không để ý lau máu trên trán liền vội vàng nói."

Đại tiểu thư, tôi không có, cô phải tin tôi, tôi cũng ở trên xe mà, nhà tôi còn có người già con nít, sao tôi dám lấy mạng mình ra đùa được chứ?"

Quần áo Ứng Thịnh dính máu, nàng mặc kệ tài xế, ánh mắt nhìn vết thương trên tay, cắn răng lấy mảnh đá trên thịt ra, ngón tay thon dài khép lại, che đi vết máu.Đi về phía trước vài bước, khom lưng nhặt điện thoại của mình lên, Ứng Thịnh nhìn cái di động nát của mình, có nửa miếng bùa bình an lộ ra ngoài, ánh mắt chớp một cái ngừng lại.Thứ này là ai nhét vào?"

Đại tiểu thư, di động của cô có thể dùng không, có cần gọi điện cầu cứu không?" tài xế khập khiễng đi qua, đứng một bên hỏi."

Hư rồi."

Đáp lại tài xế một câu, cầm lấy bùa bình an, Ứng Thịnh đem di động cất vào túi quần.Nhìn xung quanh một chút, bên này chân núi có chút hoang vắng, không có gì che mát, nhìn đường trước sau cũng hiểu.Ngoại trừ vừa rồi phía sau bọn họ còn có một chiếc xe ra, thì không còn xe nào khác, không có ai, bọn họ đành dựa vào chính mình.Cũng may hai người không bị ảnh hưởng đi đứng, Ứng Thịnh chỉ bị trầy da ở đầu gối, tài xế so với Ứng Thịnh còn tốt hơn nhiều.Ứng Thịnh chậm rãi đi phía trước tài xế, khớp xương trong người như muốn nứt ra, vừa đau vừa rát, cô một tay giữ tay còn lại, mày nhăn lại, đi chừng 20 phút, ngước mắt thấy cách đó không xa có một đám người, đanh ồn ào náo nhiệt, vây quanh một người nói gì đó."

Chu Chu à, Đại Minh nhà chúng tôi sắp kết hôn rồi, cô có rảnh xem phong thủy phòng tân hôn giúp tôi đi, xem thử bày trí đồ đạc trong nhà thế nào."

"Chu Chu, mảnh đất phía đông nhà tôi không biết có chuyện gì, mà trồng rau không được, nếu cô về rồi, giúp tôi đi xem nha?"

"Này, tôi nói mấy người gấp cái gì chứ? mọi việc phải có thứ tự chứ?

đến sau thì xếp sau đi, nhà tôi có chuyện còn chưa giải quyết mà."

"Đại Minh nhà tôi kết hôn, đó là chuyện lớn, chen hàng thì sao, ngày hoàng đạo sao mà bỏ được."

"Gần đây lão chồng nhà tôi thờ ơ với tôi, Chu Chu, cô xem giúp tôi, có phải hắn có tình nhân bên ngoài không?"

Cố Thập Chu cột tóc đuôi ngựa, mặc một bộ trường sam rộng thùng thình, tay áo cuốn lên, ống quần bên dưới chỉ lộ được mắt cá chân trắng nõn, đi một đôi giày thể thao mềm, nhìn như chúng tinh phủng nguyệt giữa một đám thôn dân.Thấy nàng ôm trong ngực hai cây củ cải trắng, ngón tay hơi cong cong, cổ đeo sợi dây, trên dây cột ba dây thịt heo đã ướp khô, màu hồng tươi, xen lẫn màu trắng mỡ, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta muốn ăn.Cho dù bao nhiêu thôn dân hỏi, nàng đều mỉm cười, con ngươi đen nhánh cong lên, vô cùng vui vẻ, nàng từng chút kiên trì giải thích, lần lượt sắp xếp xong thời gian đến cửa.Phát hiện có người đang nhìn nàng, Cố Thập Chu ngẩng đầu nhìn lại, đúng lúc chạm nhau với ánh mắt lãnh đạm của Ứng Thịnh.
 
Back
Top Bottom