Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
117386930-256-k35874.jpg

[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Tác giả: captaindl
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Phần riêng của Nguyện Giả Thượng Câu _ Couple Thi Vân Dạng _Hứa Chiêu Đệ.

Edit từ bản QT của bạn Meow9x, Faye Lam
Tác Phẩm : MẤT

Tác giả: Minh Dã
Tình Trạng : HOÀN -110 CHƯƠNG
Main: Thi Vân Dạng - Hứa Chiêu Đệ
Cameo: Tần Vãn Thư, Tả Khinh Hoan, ...

 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 1


Beta: Bing.Chương 1: "Cậu làm sao vậy?

Rất ít khi gặp cậu tâm tình thấp như vậy?"

Thi Vân Dạng hỏi Tần Vãn Thư, từ nhỏ Đại tiểu thư đã biết điều chỉnh tâm tình của mình, cho đến bây giờ cũng chưa có chuyện gì làm khó được nàng, cũng không có chuyện gì khiến tâm tình Đại tiểu thư thấp như vậy."

Ngày hôm qua Tả Khinh Hoan đi Nhật, em ấy nói muốn mình lớn lên.".

Tâm tình Tần Vãn Thư hôm qua đã khó chịu cả ngày, thậm chí bây giờ nói lại với Thi Vân Dạng, trong tâm vẫn còn đau nhói mơ hồ."

Cô ta nói đến là đến, nói đi là đi, làm gì có chuyện tốt như vậy.

Nội tâm cô ta tràn đầy tự ti, cô ta với chúng ta vốn không cùng một kiểu người, vốn dĩ hai người cũng không hợp, cô ta không xứng với cậu."

Tâm tình Thi Vân Dạng giờ rất tốt.

Cô ghét thấy Tả Khinh Hoan tồn tại bên cạnh Tần Vãn Thư, cô cảm thấy Tả Khinh Hoan giống như một món đồ tạp nham mà Tần Vãn Thư bị khoác lên người, nhưng cô sợ Tần Vãn Thư nghe không vui, nên không đem những lời này nói ra."

Có hợp hay không tự tôi biết, những lời này sau này không nên nói nữa."

Tần Vãn Thư cũng không thích nghe những thứ này, nàng hiểu rất rõ Thi Vân Dạng, trong mắt Thi Vân Dạng, con người bất quá cũng chỉ là con cờ.Thi Vân Dạng nghe Tần Vãn Thư che chở Tả Khinh Hoan, trong lòng rất không vui, cho nên cô mới ghét Tả Khinh Hoan."

Nhan sắc của tôi cũng không kém hơn Tả Khinh Hoan, vóc người cũng hoàn hảo hơn cô ta, chúng ta còn cùng nhau lớn lên, xét về điều kiện, sao Đại tiểu thư không suy nghĩ đến tôi một chút, được chứ?"

Thi Vân Dạng nửa thật nửa giả nói.Tần Vãn Thư nhìn về phía Thi Vân Dạng, lần đầu Thi Vân Dạng nói, nàng có thể nghĩ rằng Thi Vân Dạng đang nói đùa, nói lần thứ hai, thì thực chất Thi Vân Dạng có ý định như vậy."

Từ nhỏ đến giờ cậu đều như vậy, chưa chắc đã thực thích cái gì, nhưng thấy người khác cướp, cậu cũng phải đi tranh, đoạt được tất cả trong tay, cậu lại cảm thấy vui vẻ.

Nhưng xoay người lại, cậu lại không thèm nhìn đến nữa.

Chẳng qua cậu chỉ hưởng thụ cảm giác được chiếm làm của riêng, cảm giác trân quý, đối với cậu mà nói, đưa tới tay thì không phải trân quý."

Tần Vãn Thư thở dài nhìn Thi Vân Dạng, khi còn bé có thể nói là do tính tình trẻ con không hiểu chuyện, mà lớn lên, vẫn còn như vậy, vậy thì chỉ có thể nói thật ác liệt, tất nhiên nhiều lúc Thi Vân Dạng còn ác liệt hơn."

Đại tiểu thư đừng nói tôi thành hư hỏng như vậy có được không?

Người ta đối với cậu không giống nhau mà."

Tính tình cô là như vậy thật, nhưng cô vẫn nghĩ bản thân đối với Tần Vãn Thư sẽ không giống những người khác."

Tâm tư của cậu không phải là như vậy sao, chưa chắc cậu đã thích tôi thật, chỉ là thấy tôi thích Tả Khinh Hoan, cậu không vui, kỳ thực cậu chỉ có ý định muốn chiếm lấy mà thôi.

Cậu cũng đã 30 tuổi rồi, đừng có ngây thơ như vậy."

Tần Vãn Thư hơi thở ra nói, tâm tình của nàng vẫn còn rất thấp, muốn tâm sự với Thi Vân Dạng một chút để lấy lại cân bằng, nhưng hiển nhiên Thi Vân Dạng không phải là chỗ có thể giải buồn được, cô không làm loạn coi như đã tốt lắm rồi."

Ở trong lòng cậu, tôi cũng chỉ là người như vậy thôi sao?"

Thi Vân Dạng không cam lòng hỏi, mặc dù đối với chuyện tình cảm, thái độ của cô xem như là trò đùa thật, có mới nới cũ, nhưng cô cảm thấy Tần Vãn Thư có thể là người làm cho mình nghiêm túc, bởi vì xác thực cảm giác của cô với Tần Vãn Thư khác những người kia.

Mặc dù là loại thích nào Thi Vân Dạng cũng không xác định, nhưng cô biết nội tâm của mình có phần lệ thuộc vào Tần Vãn Thư.

Khi cô trải qua chuyện kia với Lý Hâm xong, nhìn vào nữ nhân thực chất thấy rất tốt, quả thật là đối với Tần Vãn Thư có chút thèm thuồng, dù sao Tần Vãn Thư cũng là nữ nhân cực phẩm.

Chẳng qua cô cũng biết điểm dừng, bên người cô cũng không thiếu nữ nhân, cô chơi đùa với ai cũng được, nhưng sợ mình ngủ với Tần Vãn Thư xong, tình nghĩa từ nhỏ đến lớn giờ sẽ thay đổi, thậm chí có thể mất đi Tần Vãn Thư.

Thực chất cô rất để ý đến tình nghĩa của hai người, dù sao bên cạnh cô ngoài Tần Vãn Thư cũng không có bạn bè nào khác, quả thật cô không dám mạo hiểm.Chẳng qua cô không nghĩ đến, lúc cô còn chần chừ thì Tả Khinh Hoan đã nhanh chân giành trước, điều này làm cô thấy rất khó chịu, có cảm giác đồ mình yêu thích lại bị kẻ khác cướp mất."

Chẳng lẽ không đúng sao?

Cậu không biết yêu người khác, chỉ biết yêu chính mình, cậu chỉ thích bản thân cậu.

Cậu thử nghĩ xem, nếu ở cùng một chỗ với tôi xong, sẽ phải bỏ đi cả một khu rừng, nếu cậu gặp nam nhân hay nữ nhân nào vừa mắt, cũng không thể câu dẫn, phải ghen tị đứng nhìn từ xa, cậu không thể đi đâu quá 12h, có đi đâu, làm gì, đều phải điện thoại cho tôi, cũng phải đợi tôi đồng ý.

Nếu như cậu có khả năng ở cùng một chỗ với một người khô khan như tôi, chấp nhận cuộc sống không có tự do, có lẽ tôi sẽ cân nhắc."

Tần Vãn Thư cảm giác nên cắt đứt ý niệm không nên có kia trong đầu Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng suy nghĩ một chút, quả nhiên chần chờ, Tần Vãn Thư rất tốt đẹp, nhưng vì Tần Vãn Thư buông tha cả một thế giới, hình như cũng không phải là lựa chọn sáng suốt.

Suy nghĩ lại một chút thói quen và tác phong của nàng giống như người tu đạo, muốn mình sống cuộc sống như Tần Vãn Thư, Thi Vân Dạng nghĩ tới một chút đã cảm thấy da đầu tê dại."

Được rồi, cậu thắng, quả thật tôi thích nhất là chính mình."

Thi Vân Dạng cảm thấy có lẽ cứ như vậy tình cảm với Tần Vãn Thư cũng không suy giảm gì, bất quá chỉ cần Tả Khinh Hoan không có ở đây, trong lòng cô cũng xem như thanh thản, cho dù Tần Vãn Thư khó chịu, nhưng trong lòng mình thư thản là được, mình không lấy được, người khác dựa vào cái gì lấy được, đặc biệt là Tả Khinh Hoan làm mình thấy không thuận mắt toàn diện kia.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 2


Beta: Bing.Chương 2: "Thế giới này, làm gì có người nào chỉ cần động tâm là muốn cái gì liền phải có cái đó, tình cảm đâu giống như những chuyện khác, tôi chỉ sợ tới tay cậu, muốn giữ lại cũng không được, mà ném đi cũng không xong."

Tần Vãn Thư cảm thấy Thi Vân Dạng đang còn lúc nhất thời cao hứng nên bỏ đi sớm thì tốt hơn."

Hừm, làm như cậu đồng ý ở cùng một chỗ không bằng, coi như Tả Khinh Hoan đi rồi, nhưng cậu vẫn đợi cô ta trở lại có đúng hay không?"

Thi Vân Dạng hừ lạnh nói.Tần Vãn Thư không phủ nhận, chẳng qua là vừa nghĩ đến Tả Khinh Hoan, tâm tình của nàng lại xuống thấp dị thường.

Tả Khinh Hoan muốn đi bao lâu, Tần Vãn Thư không biết, nhưng nàng biết Tả Khinh Hoan nhất định sẽ trở lại, nhưng là cứ chờ đợi em ấy như vây thực sự là quá đau khổ."

Đêm qua nhất định là cậu không ngủ ngon đi, khí sắc cũng không tốt, tôi đi lấy rượu đỏ, cùng uống một chút, sau đó đi ngủ."

Thi Vân Dạng khoác tay lên vai Tần Vãn Thư nói."

Tôi không sao, có thể tự điều chỉnh."

Tần Vãn Thư cảm thấy mình không cần phải mượn rượu tiêu sầu, nàng có thể điều chỉnh tốt tâm tình của mình, nàng cũng không phải dạng người tiêu cực."

Thỉnh thoảng phóng túng mình cũng sẽ không chết mà, chỉ cần là người, đều phải có thất tình lục dục, cậu cần gì phải kiềm chế như vậy chứ?

Bây giờ trong lòng cậu khó chịu, uống một ly rượu đỏ xong rồi ngủ một giấc thật tốt, không còn khó chịu nữa, như vậy có cái gì không tốt đâu?"

Thi Vân Dạng vừa nói vừa lấy một chai rượu đỏ thượng hạng từ trong tủ đưa đến, lúc tâm tình Đại tiểu thư không tốt, không có gì thích hợp với nàng hơn rượu.Thi Vân Dạng mơ chai rượu đỏ ra rót cho mình và Tần Vãn Thư, khi đưa rượu đến cho Tần Vãn Thư, nàng lại không nhận."

Vậy xem như cậu bồi tôi uống cũng được."

Thi Vân Dạng cứng rắn đưa ly rượu về tay Tần Vãn Thư, đúng là Đại tiểu như, một chút cũng muốn khắc chế, nữ nhân như vậy bị Tả Khinh Hoan lấy được, Thi Vân Dạng nghĩ đến thôi cũng thấy không thoải mái.Tần Vãn Thư lúc này mới nhận lấy ly rượu, nhìn màu đỏ đẹp mắt, nhẹ nhàng lay động một cái."

Tả Khinh Hoan nói đi thì đi, cậu không tức giận sao?"

Thi Vân Dạng nói, cô biết Tả Khinh Hoan bây giờ chính là cây châm trong lòng Tần Vãn Thư, ấn vào sẽ khó chịu, nhưng cô vẫn là không nhịn được mà châm vào, được rồi, là cô sợ thiên hạ quá thái bình đi."

Tức giận!"

Tần Vãn Thư thành thật trả lời, chung một chỗ là chuyện của hai người, Tả Khinh Hoan lại tự ý quyết định một mình, để lại mình, chỉ có thể bắt buộc tiếp nhận kết quả như vậy, làm sao nàng có thể không tức giận.

Nhưng là nàng cũng không thể không hiểu cho tình cảnh của Tả Khinh Hoan, chỉ cố gắng điều tiết tâm tình của chính mình."

Vậy cậu định thế nào?"

Thi Vân Dạng nheo mắt hỏi."

Tôi tôn trọng quyết định của em ấy."

Mặc dù trên miệng Tần Vãn Thư nói vậy, nhưng ly rượu lại đưa đến miệng, uống một hớp thật lớn.

Con người, có lúc khó tránh khỏi "khẩu thị tâm phi"."

Cảnh giới của Đại tiểu thư tôi thực sự luyện không tới, nếu đã rời đi, thì nên cút càng xa càng tốt cho tôi, không có người nào là không thể thay thế."

Thi Vân Dạng lạnh lùng nói, không có ai có tư cách lãng phí tình cảm và thời gian của cô."

Tôi thật hy vọng có ngày, cậu cũng sẽ nếm được tư vị muốn bỏ mà không thể bỏ, nếu không cậu cũng sẽ không tùy ý nói ra những lời như thế."

Tần Vãn Thư chậm rãi nói."

Chờ kiếp sau đi."

Thi Vân Dạng xua xua tay.Tần Vãn Thư bất tri bất giác đem rượu trong tay uống hết, Thi Vân Dạng lập tức lại rót cho Tần Vãn Thư một ly.Thể chất Tần Vãn Thư rất dễ say, uống chưa được mấy ly Tần Vãn Thư đã say ngã.Thi Vân Dạng đi đến, nhìn Tần Vãn Thư say ngã trên ghế salon.

Đây là khuôn mặt quen thuộc của Tần Vãn Thư, vẫn tinh xảo xinh đẹp, khí chất ưu nhã như lần đầu cô nhìn thấy, mà hiện tại, ngay giờ phút này, Thi Vân Dạng vẫn thấy Tần Vãn Thư thật đẹp.

Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Vãn Thư, Thi Vân Dạng không biết suy nghĩ cái gì, liền đem môi của mình chậm rãi dán lên môi Tần Vãn Thư, cảm giác lòng mình vẫn rất bình tĩnh, cô liền biết, Tần Vãn Thư nói đúng, cô muốn có được Tần Vãn Thư chỉ là bởi vì cô không thích Tần Vãn Thư bị Tả Khinh Hoan chiếm làm của riêng, bởi vì cô cảm thấy ai cũng không xứng có được Tần Vãn Thư.Thi Vân Dạng cầm chăn đắp kín người Tần Vãn Thư đang nằm trên ghế salon xong, liền trang điểm thật xinh đẹp đi ra cửa, cho đến bây giờ cô cũng chưa biết ngủ sớm là cái gì, cuộc sống của cô ban đêm mới bắt đầu.Bản thân Thi Vân Dạng đã cao, giờ mang thêm đôi giày cao gót 10 phân, cả người đều tản ra loại cảm giác trương dương và phong tao, nữ nhân như vậy, vừa nhìn liền biết rất khó có thể bị chinh phục.Thi Vân Dạng đi xuống lầu, lấy chiếc xe cao ngạo giống như mình, lao đi như gió cuốn......Hứa Chiêu Đệ mới vừa dọn dẹp xong, thì nhận được điện thoại của em trai nàng Hứa Thừa Tông, nàng lập tức có loại dự cảm bất thường."

Chị, em đụng người..."

Hứa Thừa Tông hết sức hốt hoảng nói, tim hắn bây giờ đã loạn thành một đoàn."

Em báo cảnh sát nhanh đi, đưa người ta đến bệnh viện .."

Hứa Chiêu Đệ nghe vậy, trong lòng thình thịch một cái, quát lên với em trai nàng."

Xe của em là độ lại.... em cũng có uống một chút rượu... em sợ quá đã chạy mất rồi... nên làm sao bây giờ..."

Hứa Thừa Tông quá sợ hãi đến mức lời nói ra miệng cũng run rẩy.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 3


Beta: Bing.Chương 3Hứa Chiêu Đệ nghe xong, cũng sắp phát điên rồi, nhưng là nàng cũng chỉ có duy nhất một đứa em trai, nàng không muốn lo cũng phải lo.Hứa Chiêu Đệ cũng biết người nghèo có nhiều thói quen xấu, ví như tôn thờ tín ngưỡng, đặc biệt là tín ngưỡng nối dõi tông đường.

Nàng là con gái lớn, tên là Hứa Chiêu Đệ, sau nàng còn có hai đứa em gái.

Lúc nàng lên ba đã có thể bắt đầu ghi nhớ được, nên nàng nhớ cha mẹ của nàng đã đưa hai đứa em gái của mình cho người khác, nếu như nàng không phải là con cả, số mạng hiển nhiên sẽ giống hai đứa em gái của mình.

Có lúc Hứa Chiêu Đệ cũng muốn biết, hai đứa em kia của mình như thế nào, dĩ nhiên là nàng không có điều kiện đi tìm.Lúc đó kế hoạch hóa gia đình vẫn rất nghiêm khắc, nên mẹ nàng sau khi sinh ba đứa con đều lén lén lút lút, không dám đi bệnh viện, chỉ tìm đến bà mụ ở ngoài, đại khái là vì không xử lý tốt, sau này mẹ nàng mang bệnh, sau khi sinh em trai xong, bị tắc nước ối mà chết.Nàng năm nay 32 tuổi, em trai của nàng mới 20 tuổi, nên em trai nàng cũng xem như là một tay của nàng nuôi lớn đi.Hai năm trước, ba nàng bị ung thư thời kỳ cuối, đem của cải dành dụm cũng móc cạn, thậm chí còn thiếu tiền người thân.

Hai năm qua, Hứa Chiêu Đệ ra sức đi làm cũng kiếm được không ít tiền, mới có thể trả hết nợ.

Nhà nàng cũng chỉ có nàng và em trai, chính là nàng không muốn quản Hứa Thừa Tông cũng không được.

Nàng cũng không biết từ nhỏ đến giờ đã bao nhiêu lần đỡ đạn dùm Hứa Thừa Tông, dù Hứa Thừa Tông chưa từng gây ra chuyện gì lớn, nhưng chuyện nhỏ thì không bao giờ ngừng, lúc nào cũng gây ra phiền toái, lần này có lẽ là lần nghiêm trọng nhất đi."

Em đụng ở đâu?

Người bị đụng sao rồi?"

Hứa Chiêu Đệ mạnh mẽ trấn định lại, dù sao những chuyện kinh khủng hơn nàng cũng đã gặp qua không ít, lúc mẹ nàng bị tắc nước ối, nàng cũng ở bên người, lúc ba nàng bị ung thư gan, biểu hiện của nàng cũng xem như là bình tĩnh, nàng vẫn cảm thấy bản thân vẫn là có tư chất.

Nàng muốn đi đến hiện trường xem tình hình trước, rồi mới quyết định nên làm gì.Mặc dù Hứa Chiêu Đệ đọc sách không nhiều lắm, kiến thức pháp luật cũng không biết nhiều lắm, nhưng nàng biết uống rượu đụng chết người là chuyện rất nghiêm trọng, có thể phải ngồi tù.Nói đến, cũng là Thi Vân Dạng hôm nay quá xui xẻo, cô đùa bỡn tình cảm không ít người, rốt cục cũng bị báo ứng, ở quầy rượu đụng phải tên bạn trai cũ từng bị cô đùa giỡn, hiển nhiên Thi Vân Dạng đã đem người ta quên đến tám phương trời nào rồi.Tên đó ghi hận trong lòng, theo đuôi Thi Vân Dạng, đợi lúc Thi Vân Dạng đến bãi đậu xe về nhà, đã chụp thuốc mê rồi đưa cô đi.Tên bạn trai cũ muốn giáo huấn Thi Vân Dạng một trận, lái xe đưa Thi Vân Dạng đến vùng ngoại ô, thật ra thì thù cũng không có gì, chỉ là cảm giác bị đá rất khó chịu, muốn dạy dỗ Thi Vân Dạng một trận mà thôi.

Vì vậy, hắn đem Thi Vân Dạng ném ở nơi "hoang sơn dã lĩnh", còn đem túi xách và di động của Thi Vân Dạng ném bỏ, dồn nén báo thù một lần.Thi Vân Dạng cảm thấy xui xẻo tận cùng, trước kia có học võ phòng thân với Đại tiểu thư, nhưng cô lười biếng quá, cho nên ra khỏi quầy bar mới bị người ta chụp thuốc mê, thậm chí còn không biết người nào làm.Chờ lúc cô tỉnh lại, nhìn thấy một mảnh đen thui không nói, mà bản thân hoàn toàn không biết mình đang ở nơi nào, điện thoại không có, đèn đường cũng không, toàn thân bị muỗi cắn thành cái bánh bao, chưa bao giờ Thi Vân Dạng chịu ủy khuất như vậy, trong lòng nghĩ thầm, nếu để cô biết người nào hại cô, cô nhất định sẽ chỉnh đối phương tới chết.

Trong lòng Thi Vân Dạng ác độc nghĩ, nhưng cô đang đứng bên khúc cua sườn núi, vừa bước được mấy bước đã bị xe tông vào.Hứa Thừa Tông thấy có người, thắng xe cũng xem như là kịp lúc, lực đụng vào cũng không tính là quá lớn, nhưng Thi Vân Dạng vẫn bị đụng bay do quán tính, chẳng qua sau khi ngã xuống, sau ót đụng phải tảng đá ven đường mới là nghiêm trọng nhất.Hứa Thừa Tông mới từ nhà bạn về, chiếc xe độ này cũng là của bạn hắn, hai người cũng uống hết vài chai bia, thấy đường tương đối vắng vẻ, không có cảnh sát giao thông, cảm thấy không có chuyện gì, cũng là do men rượu kích thích nên mới chạy nhanh như vậy.

Nhưng sau khi hắn đụng bay người xong, tâm trạng cũng bị hù dọa đến bối rối.Hứa Chiêu Đệ lái xe đến chỗ tai nạn, nhìn người bị thương, phát hiện là một cô gái rất cao, tóc dài, đen mướt, Hứa Chiêu Đệ thấy không thấy rõ dung mạo, nhưng so với dự đoán của nàng thì tương đối tốt hơn, không chết, nàng cũng không sờ đến vết máu sau đầu.

Hứa Chiêu Đệ dùng điện thoại chiếu đèn lên, chỉ thấy một cô gái vô cùng đẹp, là cô gái đẹp nhất từ trước đến giờ Hứa Chiêu Đệ nhìn thấy, ngoài mặt có một chút vết thương, sau ót sưng lên một khối, còn có chút máu thì những nơi khác đều là vết thương nhỏ, lúc này Hứa Chiêu Đệ mới âm thầm yên tâm, đồng thời cũng thấy may mắn vì nơi này quá vắng vẻ, một mảnh đen như mực, không có đèn đường, cũng không có máy thu hình.Rốt cục Hứa Chiêu Đệ cũng là một người có lương tâm, nàng đưa người bị thương đến bệnh viện huyện kiểm tra trị liệu........

Editor:
Hứa Chiêu Đệ : 32 tuổi
Thi Vân Dạng : 30 tuổi
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 4


Beta: Bing.Chương 4:Hứa Chiêu Đệ ở trong bệnh viện, nội tâm đầy lo âu, không chỉ lo lắng cho người bị thương, còn lo lắng cho thẻ ngân hàng vừa mới dư được một chút xíu của mình có đủ tiền thuốc thang với bồi thường hay không."

Cô ấy thế nào rồi?"

Hứa Chiêu Đệ khẩn trương hỏi."

Những chỗ khác không có gì đáng ngại, nhưng theo kết quả chụp CT thì trong đầu còn có máu bầm, nên đi bệnh viện tỉnh quan sát lại."

Bác sĩ kiểm tra nói với Hứa Chiêu Đệ, máu bầm trong đầu, bệnh viện huyện cũng không thể trị được."

Nghiêm trọng lắm sao?"

Hứa Chiêu Đệ căng thẳng hỏi."

Khó nói, có loại máu bầm theo thời gian sẽ tự động tản đi, nhưng cũng có loại để lại tác dụng phụ, sẽ phải phẫu thuật để loại bỏ, nếu phải giải phẫu sẽ phải mở não, mở não cũng không phải là tiểu phẫu...."

Bác sĩ nói.Sau khi kiểm tra hết, Hứa Chiêu Đệ đã đóng hết mấy ngàn tệ, còn phải đi bệnh viện lớn kiểm tra, chỉ mới nghĩ đến thôi, da đầu Hứa Chiêu Đệ cũng đã tê dại, tiền đồ đều biến thành một mảnh đen tối."

Hôm nay để cô ấy ở lại đây, ngày mai mới đưa đi bệnh viện lớn có được không?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi bác sĩ."

Trước mắt các chỉ số rất ổn định, ngày mai đưa đi bệnh viện lớn cũng không có vấn đề gì."

Bác sĩ lên tiếng trả lời.Hứa Chiêu Đệ vào phòng bệnh, vừa rồi chỉ mới nhìn sơ qua một chút, liền biết cô gái này rất đẹp, bây giờ nhìn kỹ lại, mới phát hiện đây thực sự là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, rất cao, cũng phải cao hơn 1m7, mặc dù quần áo trên người dơ bẩn một chút, nhưng nhìn rất đẹp mắt, ăn mặc cũng rất thời thượng, giống như người nổi tiếng, nhìn gương mặt lại càng giống như nữ minh tinh.Dù trên người Thi Vân Dạng đều là hàng xa xỉ, Hứa Chiêu Đệ cũng không nhận ra được, nhưng Hứa Chiêu Đệ nhìn thấy loại y phục này, cũng biết là hàng tốt.

Hằng ngày Hứa Chiêu Đệ bán dạo ngoài phố, phải biết quan sát sắc người, cho nên vừa nhìn cũng biết, cô gái này phải rất là có tiền, nếu không phải là xuất thân tốt, thì cũng chính là đã gả đến chỗ thật tốt, dù sao nhan sắc cũng là có giá trị rất cao.Nữ nhân có tiền như vậy, khuôn mặt xinh đẹp lại cay nghiệt, vừa nhìn cũng biết là người không phải dễ dàng đối phó, có lẽ là nhân vật bọn họ không trêu chọc nổi.

Nội tâm Hứa Chiêu Đệ đột nhiên sinh ra một ý niệm, ném cô gái này ở đây, sau đó chạy mất, dù sao cô ấy cũng đã ở bệnh viện, không còn lo lắng về sống chết nữa rồi.Hứa Chiêu Đệ chuẩn bị chạy trốn trước, lương tâm vẫn tính toán báo cho người nhà cô gái này một tiếng, nhưng lại không tìm được điện thoại di động hay ví tiền, hay bất cứ thông tin liên lạc nào.Hứa Chiêu Đệ gọi điện cho em trai của mình, kêu hắn đến hiện trường tìm lại một chút, nhưng em trai nàng cũng không tìm thấy gì, cuối cùng Hứa Chiêu Đệ cũng quyết định bỏ qua.

Haizz, nữ nhân nhìn có tiền như vậy, tỉnh lại, có thể tự mình liên lạc người thân, người thân của cô nhất định sẽ đưa cô đến bệnh viện tốt nhất, cũng tìm bác sĩ tốt nhất cho cô ấy.

Tự đẩy trách nhiệm xong, Hứa Chiêu Đệ chột dạ liếc mắt nhìn cô gái vẫn còn hôn mê trên giường bệnh, chuẩn bị chạy khỏi bệnh viện.Nhưng khi chạy khỏi bệnh viện, trên đường về nhà, Hứa Chiêu Đệ lại cảm thấy lương tâm bất an."

Chị, sao rồi?"

Hứa Thừa Tông cũng hoàn toàn không ngủ được, một mực đợi chị hắn trở về, mặc dù hắn gây không ít phiền toái cho chị, nhưng chưa lần nào lớn chuyện như vậy."

Không chết, nhưng tình huống cũng không lạc quan, coi như chúng ta có thể không chịu trách nhiệm chuyện này, nhưng mà em có thể an lòng được sao?"

Hứa Chiêu Đệ nặng nề lên tiếng hỏi, nàng cảm thấy không cho em trai mình một bài học em trai mình liền không biết gì.

Chỉ mong máu bầm trong đầu cô gái xinh đẹp đó không có gì đáng ngại, nếu không lương tâm của nàng thực sự khó an."

Vậy... làm sao bây giờ?"

Hứa Thừa Tông có chút chần chừ hỏi.Hứa Chiêu Đệ liếc mắt một cái, lại không nói gì, đi về phòng của mình, để Hứa Thừa Tông đứng đó một mình thấp thỏm bất an.Hứa Chiêu Đệ về phòng của mình, nhà của nàng là một gian phòng khách được mướn từ nhà có hai gian phòng.

Bởi vì không gần trung tâm, phòng ở đây cũng không mắc, nhưng Hứa Chiêu Đệ vì tiết kiệm, mướn phòng hơi cũ một tí, nhưng nàng cũng dọn dẹp tương đối sạch sẽ, nên dù là nhà cũ, cũng thấy sạch sẽ chỉnh tề.Hứa Chiêu Đệ nhìn mình trong gương, cho đến bây giờ nàng cũng chưa có cảm giác mệt như vậy, cả người đều rất mệt mỏi.

Hình như từ nhỏ đến lớn, kể từ lúc nàng có trí nhớ đến giờ, nàng đều giãy dụa trong bận rộn cùng nghèo khó, mỗi lần có cảm giác cuộc sống tốt hơn thì lại bị sóng lớn ập đến, làm nàng không thể trở mình.Nhưng Hứa Chiêu Đệ lại cảm thấy, dù thân thể nàng có trốn khỏi bệnh viện, nhưng lương tâm của nàng cũng không có chỗ để trốn.

Hứa Chiêu Đệ tin tưởng, ngẩng đầu ba thước có thần linh.

Nàng vỗ vỗ nước lạnh vào mặt, lên lại tinh thần, quyết định ngày mai đi bệnh viện một chuyến.

Ít nhất là so với trường hợp xấu nhất, bây giờ cũng không tính là quá nghiêm trọng, cô gái kia không có bị đụng chết, cũng không có bán thân bất toại, cũng xem như là vạn hạnh trong bất hạnh, đến lúc đó nếu thường tiền thì thường tiền, mặc dù nàng cũng đoán là mình cũng thường không nổi.Ngày thứ hai, chuẩn bị xong tâm lý đối mặt tình huống xấu nhất, Hứa Chiêu Đệ trở lại bệnh viện huyện, vậy mà chờ đợi nàng không phải là bồi thường hay cái gì lớn lao, mà là một chuyện hoàn toàn ngoài ý muốn, nàng ngàn lần không ngờ tới, cô gái này tỉnh lại sau hôn mê lại mất trí nhớ.Thi Vân Dạng tỉnh lại, điều đầu tiên cô thấy là mặt Hứa Chiêu Đệ, dù không phải là đẹp mắt, nhưng cũng không xem là khó coi.

Nàng là ai?

Mình là ai?

Thi Vân Dạng phát hiện cái gì mình cũng không biết, điều này làm cô cảm thấy rất bất an.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 5


Beta: Bing.Chương 5:Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng tỉnh lại, lập tức tiến lên."

Cô có chỗ nào không thoải mái không?"

Hứa Chiêu Đệ lên tiếng hỏi."

Hơi nhức đầu, những nơi khác không sao" Thi Vân Dạng trả lời"Số điện thoại người nhà cô bao nhiêu?

Tôi gọi điện thông báo cho người nhà của cô?"

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy trước tiên nên hỏi thân nhân của cô trước.Người nhà?

Thi Vân Dạng mờ mịt nhìn Hứa Chiêu Đệ, đầu trống rỗng, nghĩ thế nào cũng không nhớ nỗi người nhà của mình."

Cô biết tôi là ai sao?

Sao tôi lại không nhớ gì hết?"

Thi Vân Dạng mờ mịt bất an lên tiếng hỏi.Tình huống gì đây trời?

Hứa Chiêu Đệ có dự cảm không tốt, lập tức gọi bác sĩ đến."

Cô không biết mình tên gì?

Nhà ở nơi nào?

Làm cái gì?

Mấy tuổi?"

Hứa Chiêu Đệ liên tục hỏi mấy vấn đề.Tất cả Thi Vân Dạng đều lắc đầu, cô chỉ cảm thấy đầu đau nhức.Hiển nhiên, bác sĩ ở bệnh viện huyện không có thuốc gì để dùng, chỉ có thể đề nghị Hứa Chiêu Đệ lập tức chuyển lên bệnh viện lớn làm kiểm tra.Hứa Chiêu Đệ không thể không mang Thi Vân Dạng đến bệnh viện tốt nhất trong khu vựcỞ trên đường, Thi Vân Dạng nhìn sắc mặt ngưng trọng của Hứa Chiêu Đệ, cũng thận trọng kéo nhẹ quần áo của Hứa Chiêu Đệ một cái, dù sao bây giờ cô gái này sắc mặt nhìn cũng quá là khó coi đi, giống như cha mất không bằng, hơn nữa cô cũng thông minh cảm thấy, mình còn chưa thăm dò tính khí của cô gái trước mắt này, nên cẩn thận một chút, tránh để cô gái này vứt mình đi, cái gì mình cũng không biết là xong đời.Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía Thi Vân Dạng, mặc dù Thi Vân Dạng mỹ mạo hơn người, nhưng Hứa Chiêu Đệ cũng không có chút tâm tình nào để thưởng thức, giờ phút này một con gà mái cũng nhìn thuận mắt hơn Thi Vân Dạng, dù sao gà mái cũng không mang đến bao nhiêu phiền toái, mà cô gái này phiền toái đến nổi muốn bỏ rơi cũng không được, bất quá nhìn về phía Thi Vân Dạng, thái độ Hứa Chiêu Đệ vẫn còn tốt, dù sao cũng là nhà nàng có lỗi với người ta."

Có chuyện gì không?"

Vẻ mặt Hứa Chiêu Đệ ôn hòa hỏi."

Tôi đói bụng..."

Thi Vân Dạng nhẹ giọng nói, bụng thật là đói, cô đói đã lâu lắm rồi, nhưng thấy sắc mặt Hứa Chiêu Đệ từ lúc đi ra đến giờ sắc mặt cũng không tốt lắm nên không dám nói."

Vậy cô chờ tôi một chút, tôi đi mua hai cái bánh bao."

Thật ra bụng Hứa Chiêu Đệ cũng có chút đói, không có khẩu vị, cũng không muốn ăn.Hứa Chiêu Đệ để Thi Vân Dạng chờ ở cửa bệnh viện, bản thân mình lại chạy đến gần đó mua bánh bao.Hứa Chiêu Đệ mua bốn cái bánh bao quay về, thì thấy có người đang đến gần Thi Vân Dạng, gương mặt cô lạnh lẽo, ra vẻ rất chán ghét, Hứa Chiêu Đệ vội vàng chạy đến, cô gái này, dáng dấp thực đúng là không phải đẹp bình thường, Hứa Chiêu Đệ âm thầm nghĩ, sau đó cầm bánh bao lập tức chạy đến bên người cô.Lúc Thi Vân Dạng đứng đợi, luôn cảm thấy rất là lâu, rất sợ người kia sẽ đi mất, dù sao cô gái đó giờ đang là mệnh bài duy nhất của cô, mất đi trí nhớ, làm cô có cảm giác rất không an toàn, càng thêm lo âu.Rốt cục sau bảy tám phút, Thi Vân Dạng nhìn thấy được, người kia thân thể đơn bạc, gầy gò ốm yếu, giống như thiếu dinh dưỡng từ trong đám người đi đến, nhưng mà nhìn thấy được Hứa Chiêu Đệ cũng làm Thi Vân Dạng dâng lên cảm giác mừng rỡ."

Rốt cục cô cũng trở lại, tôi chờ cô thật lâu."

Mặc dù Thi Vân Dạng không có trí nhớ, nhưng cô biết mình rất ghét ở chỗ ồn ào tạp nham."

Bánh bao gần bệnh viện ăn không ngon lắm, nên đi hơi xa một chút."

Hứa Chiêu Đệ có cảm giác mình không để Thi Vân Dạng chờ quá lâu, nhưng vẫn giải thích với Thi Vân Dạng."

Cho cô."

Hứa Chiêu Đệ đưa cho Thi Vân Dạng hai cái bánh bao.Thi Vân Dạng nhận lấy bánh bao, liền cắn một cái, phát hiện dù Hứa Chiêu Đệ đã chạy thật xa mua bánh bao, nhưng bánh bao này cũng rất khó ăn, thịt béo quá nhiều, lại nhiều dẫu mỡ, cắn một cái cũng ăn không được nữa, mặc dù cô vẫn còn đói bụng, nhưng cô vẫn không muốn cắn thêm miếng nào nữa.

Liếc mắt nhìn Hứa Chiêu Đệ đang ăn đến thực có hương vị, người này không cảm thấy khó ăn sao?"

Không thích?"

Hứa Chiêu Đệ liếc mắt một cái liền nhìn ra cô gái không quen ăn bánh bao này.Thi Vân Dạng xin lỗi gật đầu một cái, sau đó đem bánh bao trả lại cho Hứa Chiêu Đệ."

Vậy cô chờ thêm chút nữa, tôi đi mua bánh bao khác cho cô."

Hứa Chiêu Đệ lại chạy đi mua bánh bao.Thi Vân Dạng cũng không muốn đợi thêm lâu như vậy, nhưng còn chưa kịp nói nàng không cần đi mua, Hứa Chiêu Đệ đã chạy đi, cô gái này gầy yếu như vậy mà thể lực lại không tệ, còn có thể chạy.Bất quá lần này Hứa Chiêu Đệ mua nhanh hơn nhiều, không đến năm phút đã trở lại, đưa cho cô một cái bánh bao, còn có thêm một miếng bánh ngọt nhỏ.Sau đó liền đưa cô ngồi lên xe buýt đi đến bệnh viện lớn.

Trên xe, Thi Vân Dạng cắn một cái bánh bao, bánh bao cứng quá, miệng cảm thấy không tốt, nhưng so với cái vừa rồi cũng tốt hơn, cô cắn hai cái, rồi đưa lại cho Hứa Chiêu Đệ.

Thi Vân Dạng thử bánh ngọt nhỏ, ăn một miếng, phát hiện không mềm mịn, cũng không phải đồ mới gì, còn không bằng ăn mì gói.

Vì vậy, Thi Vân Dạng cầm bánh ngọt đổi lại cái bánh bao mới nãy.Mặc dù Thi Vân Dạng đã mất trí nhớ, nhưng nàng cũng không ngoài ý muốn , nàng buôn bán ở ngoài rất nhiều năm, liếc mắt một cái đã biết tính tình người ta, thật ra thì lần đầu tiên nàng nhìn thấy Thi Vân Dạng, đã cảm thấy nữ nhân này mặc dù rất đẹp, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy có chút cay nghiệt.Ở chung một khoảng thời gian ngắn ngủi, tánh khí Hứa Chiêu Đệ đại khái Thi Vân Dạng đã hiểu một ít, trực giác thấy nữ nhân này tính khí không tệ, nên Thi Vân Dạng mới dám càn rỡ một tí.Hứa Chiêu Đệ đưa Thi Vân Dạng đến bệnh viện tốt nhất khu này, làm kiểm tra tổng quát một lần nữa, tiền trong thẻ Hứa Chiêu Đệ lại mất hơn phân nửa, nàng cũng đau lòng muốn chết."

Theo chuẩn đoán thì não tổn thương nặng, trong đầu có máu bầm dẫn đến mất trí nhớ."

Bác sĩ nói với Hứa Chiêu Đệ."

Vậy làm sao bây giờ?"

Hứa Chiêu Đệ cảm giác vấn đề vô cùng nghiêm trọng, đụng người ta đến độ mất trí nhớ, Hứa Chiêu Đệ mới nghĩ qua thôi cũng cảm thấy da đầu tê dại, nàng có táng gia bại sản cũng không đủ phí để giải phẫu cho người ta."

Nếu như không có những di chứng khác, đề nghị nghỉ dưỡng một thời gian, nếu như máu bầm có thể tự hấp thụ thì tốt, nếu như không tan hết, phải cân nhắc đến chuyện giải phẫu."

Bác sĩ đề nghị."

Có thể tự tản đi được không?"

Hứa Chiêu Đệ ôm mong chờ hỏi."

Có khả năng này, nhưng cũng không chắc chắn, vẫn có trường hợp cần phải giải phẫu, trước mắt nên chú ý theo dõi, nếu có bất kỳ khó chịu nào thì đến bệnh viện ngay..."

Từ bệnh viện đi ra, Hứa Chiêu Đệ cùng Thi Vân Dạng nhìn mặt nhau, trong lúc nhất thời, Hứa Chiêu Đệ không biết nên nói thế nào cho phải.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 6


Beta: Bing.Chương 6:Ý nghĩ đầu tiên của Hứa Chiêu Đệ là giao Thi Vân Dạng cho cảnh sát, dù sao nhiệm vụ ưu tiên bây giờ là đưa đương sự mất trí nhớ giao cho người nhà của cô, ít nhất thì việc tìm người nhà cảnh sát sẽ thích hợp hơn.

Nhưng Hứa Chiêu Đệ lại chần chờ, phải nói là có tật giật mình, Hứa Chiêu Đệ bây giờ cũng không ngoại lệ, nàng chỉ sợ cảnh sát tra ra chuyện em trai mình say rượu lái xe gây tai nạn.

Bây giờ chuyện tai nạn xe, ngoài hai chị em nàng, cùng người trong cuộc đang mất trí nhớ, thì những người khác hoàn toàn không biết, vì vậy tự cảm thấy may mắn trong lòng, Hứa Chiêu Đệ tất nhiên không dám đi sở cảnh sát.Thi Vân Dạng cũng rất mờ mịt, mất trí nhớ xong, đầu óc cô lúc này trống trơn, mình là người nào, từ đâu tới đây, muốn đi đâu, tất cả đều không biết, đều này làm cô không có cảm giác an toàn.

Cô không ngốc, cô biết mình hiện tại là một cục nợ, nên cô rất sợ Hứa Chiêu Đệ vứt mình đi.

Đại khái chắc vì Hứa Chiêu Đệ chính là người đầu tiên cô mở mắt nhìn thấy, thêm một số chuyện phát sinh, bản năng Thi Vân Dạng đem Hứa Chiêu Đệ thành người mình nguyện ý thân cận cùng lệ thuộc vào, hơn nữa thời gian sống cùng ngắn ngủi, trực giác của cô nói rằng nữ nhân này là một người tốt, hơn nữa tính tình cũng rất tốt."

Cô sẽ bỏ tôi lại sao?"

Thi Vân Dạng có chút bất an hỏi Hứa Chiêu Đệ, dĩ nhiên là cô có mấy phần giả vờ đáng thương, nhưng thực ra thì bây giờ cô cũng đáng thương mà.

Nếu như không mất trí nhớ, Thi Vân Dạng biết có một ngày mình lạc trôi đến độ phải giả vờ đáng thương cho người khác đồng ý chứa chấp, chắc là sẽ giận điên lên đi.Dĩ nhiên Hứa Chiêu Đệ rất muốn bỏ rơi Thi Vân Dạng, như vậy sẽ đem tất cả phiền toái và lỗi lầm của em trai nàng xóa sạch, dù sao người này cũng không nhớ gì, hơn nữa em trai nàng cũng sẽ đưa người này đến đại nơi nào đó, nàng cảm thấy, coi như một ngày nào đó nữ nhân này có khôi phục lại trí nhớ, muốn tìm hai chị em bọn họ, biển người mờ mịt, cũng giống như mò kim đáy biển đi.

Nhưng nếu hôm nay nàng đã lựa chọn quay lại, thì Hứa Chiêu Đệ cũng biết nàng không thể làm chuyện không có lương tâm như vậy được.

Đặc biệt là giờ phút này, nữ nhân này bất an hỏi mình, có bỏ rơi cô hay không, Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, nội tâm tràn ngập cảm giác áy náy.

Nếu như không phải em trai của nàng gây họa, nữ nhân nhìn xinh đẹp cao quý này chắc vẫn đang sống rất tốt, nhưng mà giờ này, nữ nhân này nhìn thật đáng thương không ai giúp đỡ."

Cô muốn về nhà với tôi sao?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi, nàng không biết nên làm gì, chỉ tránh nặng tìm nhẹ mở miệng dò hỏi."

Vâng."

Thi Vân Dạng vội vàng gật đầu, đi theo Hứa Chiêu Đệ, đó là bản năng phản ứng của nội tâm cô.Hứa Chiêu Đệ cũng chỉ có thể đồng ý dưa Thi Vân Dạng về nhà, trước lúc này, Hứa Chiêu Đệ muốn dẫn Thi Vân Dạng đi ăn cơm trưa, vì buổi sáng Thi Vân Dạng cũng chỉ mới ăn vài miếng bánh bao, tất nhiên là bánh bao và bánh ngọt đều không hợp khẩu vị."

Tôi dẫn cô đi ăn cơm trưa."

Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng cầu cũng không được, sáng sớm ép buộc mình ăn vài miếng bánh bao, căn bản không no bụng, thật ra thì cô đã sớm đói bụng, đói còn hơn lúc sáng sớm, nhưng sáng Hứa Chiêu Đệ đã vì mình đi mua bữa sáng hai lần, nếu mình bắt bẻ không ăn, thì cô cũng không có ý kêu đói với Hứa Chiêu Đệ.Vì vậy, Hứa Chiêu Đệ liền dẫn Thi Vân Dạng đi đến một quán ăn, gọi một tô mì, hơn nữa cũng chỉ kêu có một tô mì.Mì đưa đến xong, Thi Vân Dạng không dám ăn, dù sao Thi Vân Dạng cũng không xác định tô mì này có phải gọi cho cô hay không."

Cô ăn đi" Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng không dám đụng đũa nói."

Vậy còn cô?"

Thi Vân Dạng hỏi, dù sao nàng cũng chỉ gọi một tô mì, mình ăn rồi, nàng ăn cái gì?"

Ban sáng còn lại hai cái bánh bao, tôi cũng không đói, lát tôi ăn hai cái bánh bao là được rồi."

Hứa Chiêu Đệ suy nghĩ, hai lần đóng viện phí, còn có mua thuốc cho Thi Vân Dạng đã đem tiền tích góp của nàng móc rỗng, bây giờ nàng có thể tiết kiệm bao nhiêu thì phải tiết kiệm."

Cô ăn mì đi, bánh bao kia thực sự khó ăn, còn để lâu như vậy, sẽ càng cứng khó ăn hơn."

Thi Vân Dạng nghe, nhìn lại Hứa Chiêu Đệ ăn mặc, một quần jean bạc màu, không biết đã mặc qua bao nhiêu lần, giặt đến mức bạc màu thế kia, áo thun bình thường, nhìn cũng đẹp, nhưng cô cũng không nghĩ Hứa Chiêu Đệ lại tính toán một tô mì, chỉ là một tô mì, nàng không ăn lại gọi cho mình ăn, Thi Vân Dạng cũng có một chút cảm động nho nhỏ."

Không sao, cô ăn là được rồi."

Hứa Chiêu Đệ kiên trì nói, liền lấy bánh bao buổi sáng ra gặm, thật ra nàng cũng không cảm thấy bánh bao khó ăn, dĩ nhiên cũng không bằng nàng tự làm ăn.Hứa Chiêu Đệ kiên trì như thế làm cho Thi Vân Dạng bất động, Thi Vân Dạng đến giờ mới phát hiện, Hứa Chiêu Đệ thoạt nhìn dễ nói chuyện nhưng đã quyết định mấy con bò cũng không thể kéo về, nữ nhân này thực sự rất cố chấp, Thi Vân Dạng âm thầm nghĩ đến.Vì vậy Thi Vân Dạng chỉ có thể cầm đũa mà ăn, bất quá loại thức ăn quê mùa này trong miệng Thi Vân Dạng cũng là khó nuốt.

Hứa Chiêu Đệ không dám gọi hai tô mì, chỉ kêu cho mình, Thi Vân Dạng nào dám có ý chê, dù sao cũng ngon hơn những món đồ buổi sáng một chút, hơn nữa xác thực là cô rất đói bụng, nên bất tri bất giác, đã đem một chén mì rau thịt ăn sạch sẽ.Sau đó ngồi gần hai giờ xe buýt, mới trở lại nhà Hứa Chiêu Đệ mướn.Nhà Hứa Chiêu Đệ mướn chủ yếu ham rẻ, nên hoàn cảnh tự nhiên chỗ thuê cũng không khá khẩm chút nào.

Phòng nàng nằm ở khu chung cư cũ, không sạch sẽ, mặt đường xi măng lồi lõm, xa xa còn xuất hiện ổ gà đọng nước.

Thậm chí còn thấy khói bốc lên, lâu lâu còn ngửi thấy mùi hôi thối, nơi này, nội tâm Thi Vân Dạng chán ghét muốn chết, cơ hồ làm cô muốn chạy thật xa, cô cảm thấy người bình thường không nên ở chỗ như vậy.

Còn có những quán xá lấn ra vỉa hè, vốn đã chật chội, giờ lại càng chật chội, người người hút thuốc, còn có người hùng hùng hổ hổ, còn có người chăm chăm nhìn cô, tầm mắt kia làm Thi Vân Dạng rất không thoải mái."

Tiểu Chiêu, muội muội này là ai đây?"

Thi Vân Dạng ăn mặc xa lạ, cũng chưa từng thấy cô trước đây, nên hàng xóm thân thuộc của Hứa Chiêu Đệ cũng ngạc nhiên, vây quanh cô như đang xem sở thú, hàng xóm tiến đến trước mặt Hứa Chiêu Đệ, nhìn chằm chằm Thi Vân Dạng, vừa nhìn vừa tò mò hỏi."

Bà con xa của cháu."

Hứa Chiêu Đệ trả lời.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 7


Beta: Bing.Chương 7:
"Dáng dấp thật là xinh đẹp, so với nữ minh tinh còn xinh đẹp hơn..." bà thím hàng xóm kéo Hứa Chiêu Đệ qua một bên nói.Hứa Chiêu Đệ theo ánh mắt mọi người nhìn đến Thi Vân Dạng, da trắng, mỹ mạo, chân dài, đúng là rất đẹp, so với Băng Băng còn đẹp hơn.

Hứa Chiêu Đệ không thường xem ti vi hay phim ảnh, số lượng nữ minh tinh biết được cũng không nhiều lắm, những người có thể biết được đều là siêu sao hạng A, ví dụ như Triệu Vy, Phạm Băng Băng này nọ.Thi Vân Dạng được người khác khen như vậy cũng không thấy vui, chỉ thấy phiền phức, cô muốn đi khỏi nơi này, hoàn cảnh ở nơi này làm cô khó có thể chịu được, nhưng mà cô nhìn lại Hứa Chiêu Đệ, rời khỏi đây, chính cô là ai cô cũng không biết, người thân cũng không nhớ, vì vậy Thi Vân Dạng không thể không thức thời lựa chọn ở lại.Hứa Chiêu Đệ cười khan, nàng thấy Thi Vân Dạng có chút khó chịu, thầm nghĩ nữ nhân này đại khái không có thói quen ở trong hoàn cảnh như vậy, Hứa Chiêu Đệ muốn đưa nữ nhân này nhanh chóng về nhà, tránh để cô không được tự nhiên, sau đó thuận tiện thu xếp một phen, bất quá trước đó, nàng phải mua cái gì về nấu cơm ăn trước."

Cô chờ ở đây một chút, tôi đi mua ít thức ăn" Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng xong, liền muốn đi đến gần đó mua thức ăn."

Tôi đi với cô."

Thi Vân Dạng không muốn bị vây xem một mình ở nơi này, cô không muốn để Hứa Chiêu Đệ thoát khỏi tầm mắt của mình."

Uhm" Hứa Chiêu Đệ không có ý kiến gì, liền dẫn Thi Vân Dạng cùng đi mua thức ăn."

Tiểu Chiêu a, người đó nhìn thật đẹp nha, khí chất cũng thật tốt..."

Bà cụ bán thức ăn nói."

Là bà con xa của con...."

Hứa Chiêu Đệ rất có kiên nhẫn trả lời, đi một đường đến đây, cũng không biết là đã trả lời hết bao nhiêu lần rồi, Hứa Chiêu Đệ không thấy sao, Thi Vân Dạng nghe cũng phiền.

Nhưng Thi Vân Dạng cũng phát hiện, nơi này ai cũng quen biết Hứa Chiêu Đệ, nên thấy mình, không hỏi cũng khó.Cũng may Hứa Chiêu Đệ mua đồ ăn nhanh chóng rồi chuẩn bị trở về."

Được rồi, chúng ta có thể đi về."

Cuối cùng Hứa Chiêu Đệ nhận lấy nhánh hành lá của bà cụ, cúi đầu cám ơn xong nhìn Thi Vân Dạng nói."

Uhm."

Thi Vân Dạng gật đầu nói, cô thực muốn lập tức rời khỏi nơi này.Hứa Chiêu Đệ đưa Thi Vân Dạng tiếp tục đi vào trong, nguyên bản Thi Vân Dạng tưởng rằng ở bên ngoài đã đủ rách, không nghĩ đến bên trong còn nát hơn.Rốt cục đi đến một khu nhà thực tàn, Hứa Chiêu Đệ chuẩn bị bước vào, cầu thang và tay vịn nhìn sơ cũng thấy bẩn, làm tận sâu trong nội tâm Thi Vân Dạng phát ra chán ghét."

Cô ở nơi này sao?"

Thi Vân Dạng hỏi, nội tâm gần như hỏng mất."

Uhm, ở lầu 6."

Từ nhỏ Hứa Chiêu Đệ đã ra ngoài kiếm ăn, nên cũng biết quan sát sắc mặt người khác, cảm giác Thi Vân Dạng thực sự là không hài lòng, nhưng Hứa Chiêu Đệ cảm thấy ngoại trừ xin lỗi thì cũng không có cách nào khác.

Nữ nhân này giống như phượng hoàng gặp rủi ro, sống lẫn với bầy nga, nàng cũng không còn cách nào khác, cũng không có năng lực đưa cô về ổ phượng hoàng.Thi Vân Dạng đang mang giày cao gót, cao đến 10cm, đi bộ đến đây nãy giờ cũng rất nhiều rồi, nếu không phải cô mang giày hạng sang, chắc nãy giờ chân đã sớm không chịu nổi, mặc dù không trầy da, nhưng chân đã mỏi lắm rồi.

Bây giờ phải lội đến lầu 6, cô có cảm giác muốn chết đi, coi như cô không có trí nhớ, nhưng cô vẫn cảm thấy từ trước đến giờ mình chưa từng khổ cực qua như vậy, nếu không giờ phút này cũng sẽ không cảm thấy cả người khó chịu như thế."

Cô mang giày cao gót, chắc không lội lên nổi, tôi đi cầm dép xuống."

Hứa Chiêu Đệ thể thiếp nói."

Làm phiền cô."

Thi Vân Dạng không nghĩ Hứa Chiêu Đệ chăm sóc như vậy, khách khí nói, thực ra thì nội tâm đã thở phào nhẹ nhõm.Hứa Chiêu Đệ liền xách món ăn lên lầu trước, Thi Vân Dạng chờ ở dưới lầu.Hứa Chiêu Đệ đem đồ vật để ở phòng bếp xong, thấy cửa sổ liền nghĩ, ném dép trực tiếp xuống lầu là tốt rồi, tránh cho mình leo lên leo xuống hai lần nữa, vì vậy nàng cầm dép của em trai mình, bởi vì nàng cảm thấy Thi Vân Dạng rất cao, khẳng định chân cũng dài, chuẩn bị ném từ trên cửa sổ xuống.

Tốt nhất là nên nói trước với nữ nhân kia một tiếng, Hứa Chiêu Đệ lộ đầu ra cửa sổ, nhưng căn bản không biết nữ nhân mất trí nhớ kia tên gì, nên Hứa Chiêu Đệ buông tha chuyện chào hỏi, trực tiếp ném dép từ trên xuống.Thi Vân Dạng vốn đang đợi Hứa Chiêu Đệ, đột nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn, dọa cô giật mình, sau đó đi ra ngoài nhìn, thì thấy một đôi dép nam to bự xấu xí, nằm trong túi nylon màu đỏ, hiển nhiên là được ném từ trên cao xuống.

Thi Vân Dạng nhìn lên, quả nhiên thấy nữ nhân tên Hứa Chiêu Đệ đó, đang hướng mình quơ quơ tayThi Vân Dạng nhìn một màn này, tâm tình tương đối phức tạp, cô luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, nhưng lại không nói được là không đúng chỗ nào.

Tuy nhiên cô vẫn chấp nhận đi lấy túi nylon màu đỏ kia mở ra, nhìn thấy đôi dép nam đại thúc xấu xí, làm bản năng Thi Vân Dạng chê muốn chết.Thi Vân Dạng cũng đem đôi dép không hợp chân kia mang vào, cầm giày cao gót trong tay, rõ ràng đầu óc mình đang trống rỗng, nhưng sao lại cứ có cảm giác là hỏng bét đây?Thi Vân Dạng lê đến lầu 6, thấy được hai căn nhà, nhìn được một căn nhà còn đang mở cửa, hiển nhiên là Hứa Chiêu Đệ để sẵn cho mình, cô liền đi vào.

Vào cửa xong, quả nhiên thấy bóng lưng Hứa Chiêu Đệ đang bận rộn ở phòng bếp, dù sao trong mắt Thi Vân Dạng, bóng lưng Hứa Chiêu Đệ lúc nào cũng trong trạng thái bận rộn, thật giống như một con gà mái đang bận rộn dắt lũ gà con, sau dó Thi Vân Dạng còn phát hiện, Hứa Chiêu Đệ quả thật giống như một con gà mái chăm chỉ biết chăm sóc người khác.Thi Vân Dạng quan sát căn nhà, nhà rất cũ, để người khác nhìn thấy rất không thoải mái, bất quá căn nhà dọn dẹp rất chỉnh tề sạch sẽ, làm Thi Vân Dạng nhìn cũng thuận mắt một tí."

Tôi đang nấu cơm, đợi lát nữa là có thể ăn rồi."

Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng lên lầu, từ phòng bếp thò đầu ra nói với Thi Vân Dạng."

Uhm."

Thi Vân Dạng mất trí nhớ không biết làm gì, chỉ có thể nghe Hứa Chiêu Đệ sắp xếp.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 8


Beta: Bing.Chương 8.Thi Vân Dạng chờ hơn nửa giờ, Hứa Chiêu Đệ bưng từ phòng bếp ra một mâm thức ăn, một dĩa rau luộc, một dĩa ớt xanh xào thịt, một tô cà chua trứng, trong lòng Thi Vân Dạng chỉ có một ý niệm, thật đơn sơ, hơn nữa cô không ăn ớt xanh, cô ghét mùi ớt xanh.Hứa Chiêu Đệ cầm hai chén cơm đi ra, so sánh với món ăn đơn sơ, thì gạo này cũng xem như là ổn."

Nhiều cơm như vậy, ăn không hết."

Trực giác Thi Vân Dạng cho biết cô ăn không hết chén cơm nhiều như vậy, mặc dù quả thực bây giờ cô đang rất là đói bụng."

Có thể ăn được bao nhiêu thì ăn bao nhiêu."

Hứa Chiêu Đệ cũng cảm thấy như vậy, nữ nhân so với nàng quả thực ăn ít hơn rất nhiều, đặc biệt là vóc người của nữ nhân này nhìn rất tốt, đại khái chắc cũng không ăn nhiều lắm.Mặc dù chỉ có rau luộc cùng canh cà chua trứng là có thể ăn, mới nhìn thì thấy đạm bạc, nhưng tay nghề Hứa Chiêu Đệ cũng không tệ lắm, hơn nữa cơm nấu rất ngon, vừa đúng lúc ăn tối."

Cô không ăn thịt?"

Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng một mực không đụng vào dĩa ớt xanh xào thịt, liền hỏi."

Tôi không ăn ớt xanh" Thi Vân Dạng nói."

Cô nhớ được cái gì sao?"

Hứa Chiêu Đệ mong đợi hỏi, nàng cảm thấy Thi Vân Dạng không đụng đến món ăn này, cũng biết mình không ăn được ớt xanh, có hy vọng là nhớ được một ít."

Không có, tôi nghe mùi liền không thích."

Thi Vân Dạng nhìn dáng vẻ mong đợi của Hứa Chiêu Đệ, liền biết Hứa Chiêu Đệ nghĩ mình phiền toái."

Vậy sau này tôi không làm ớt xanh nữa."

Hứa Chiêu Đệ thể thiếp nói."

Không có gì đáng ngại."

Thi Vân Dạng đang suy nghĩ, không nên để Hứa Chiêu Đệ thấy cô phiền mới được."

Đúng rồi, cô không nhớ nổi mình tên gì, tôi cảm thấy tạm thời nên đặt cho cô một cái tên mới, như vậy tôi mới gọi cô được."

Cũng không biết nữ nhân này mất trí nhớ đến khi nào, nên có một cái tên mới được."

Uhm, như vậy cũng tốt."

Thi Vân Dạng gật đầu nói."

Vậy gọi cô là Vân Phương, thật ra thì tôi có một người em họ tên Vân Phương, hình như thấy cô cũng nhỏ tuổi hơn tôi, xem cô như em họ của tôi cũng tốt, cô cảm thấy thế nào?"

Mặt Hứa Chiêu Đệ mong chờ hỏi.Nội tâm Thi Vân Dạng cự tuyệt, cô cảm thấy tên này rất là xấu, nhưng nếu làm người ta phiền, người ta sẽ vứt mình đi, cô muốn lấy lòng Hứa Chiêu Đệ một phen, hơn nữa nàng xem mình là em họ, chắc đãi ngộ sẽ khá hơn một chút, dù sao tên cũng là danh hiệu, mà Thi Vân Dạng cũng chưa tìm được tên nào hài lòng."

Có thể, tạm thời gọi tôi là Vân Phương, chờ tôi nghĩ ra tên mình muốn đổi sẽ đổi lại."

Thi Vân Dạng vẫn còn vì sau này có thể đổi lại tên giữ lại một đường hy vọng, nhưng vạn lần không nghĩ đến, cái tên này liền bị Hứa Chiêu Đệ gọi đến quen, ngày sau muốn thay đổi cũng không được."

Vậy sau này tôi gọi cô là Phương Phương đi."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy nữ nhân này đặc biệt cho ra cảm giác phượng hoàng, nên cố gắng đặt tên cho cô bình thường một chút, như vậy có thể dễ dàng thân cận hơn."

Uhm."

Thi Vân Dạng miễn cưỡng trả lời, thật ra nội tâm của cô đang hỏng mất, Vân Phương vốn đã xấu, nàng còn kêu thêm Phương Phương còn xấu hơn nữa.Có lẽ là do cả ngày không ăn được cái gì tốt, nên Thi Vân Dạng ăn ăn, chén cơm đã nhanh chóng thấy đáy, xem ra thực sự là đói bụng."

Có muốn ăn thêm chén nữa hay không, hôm nay cô cũng chưa ăn gì."

Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng đã nhanh chóng ăn xong cơm rồi, liền chủ động hỏi.Thi Vân Dạng nhìn chén cơm mình một chút, cảm giác có chút ngượng ngùng, mới vừa rồi còn nói ăn không xong, hiển nhiên cô đánh giá thấp lượng cơm của mình, thì ra mình có thể ăn nhiều như vậy, xem ra quả nhiên mình mất trí nhớ, đối với cảm giác của mình cũng không chính xác."

Không cần, đã no rồi."

Thi Vân Dạng ăn xong, thì đem chén đũa để xuống.Hứa Chiêu Đệ liền đem thức ăn còn lại ăn hết sạch, Thi Vân Dạng nhìn trợn mắt há mồm, cô đang suy nghĩ, Hứa Chiêu Đệ rốt cục nghèo đến mức nào đây?

Lại có thể tiết kiệm đến như vậy, tại sao nhặt được mình không phải là một người có tiền đây?"

Tôi là bị tai nạn xe sao?"

Thi Vân Dạng hỏi, đối với quá khứ cô không biết gì cả, cô chỉ muốn biết rốt cục mình đã xãy ra chuyện gì, bị biến thành như vậy."

Uhm, là bị tai nạn xe..."

Hứa Chiêu Đệ nghe Thi Vân Dạng hỏi tới chuyện này, trong lòng giật thót một cái, chột dạ không dứt."

Người nào đụng?"

Thi Vân Dạng hỏi."

Không biết, tôi đi qua nhặt được cô, khi đó không thấy xe đụng cô..."

Hứa Chiêu Đệ giả vờ trấn định nói, vì sợ Thi Vân Dạng hận mình, nàng chỉ có thể nói dối."

Nên chị giúp tôi đưa tới bệnh viện?"

Thi Vân Dạng cảm thấy nếu quả thực như vậy, Hứa Chiêu Đệ cũng không tránh khỏi quá hiền lành đi, dĩ nhiên cô cũng không phải không hoài nghi, là Hứa Chiêu Đệ đụng, bất quá đụng xong không có chạy, không bỏ rơi mình, cũng xem như là có lương tâm.

Bất kể có phải là Hứa Chiêu Đệ đụng hay không, Thi Vân Dạng cũng đổ thừa Hứa Chiêu Đệ.

Cô cũng nghĩ đến đến Sở cảnh sát, nhưng mà cô cũng không tin năng lực làm việc của Sở cảnh sát, chủ yếu là , cô ở bên người Hứa Chiêu Đệ, có cảm giác an toàn, thật ra thì ngoại trừ chuyện Hứa Chiêu Đệ quá nghèo ra, thì không có cái gì không tốt."

Uhm, tôi thấy cô không có bất kỳ giấy tờ gì trong người, có chút không yên lòng, nên quay lại bệnh viện một chuyến, ai biết, cô lại mất trí nhớ...."

Hứa Chiêu Đệ giải thích."

Cảm ơn chị, chị thật quá tốt bụng."

Thi Vân Dạng từa hồ cũng không suy luận ra cái gì xấu, nửa tin nửa ngờ nói."

Không có, không có, dù sao cô cũng là một cô gái xinh đẹp, cái gì cũng không có, để mặc một người như vậy ở bệnh viện cũng không tốt lắm...."

Hứa Chiêu Đệ chột dạ nói.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 9


Beta: Bing.Chương 9:Ăn cơm tối xong, Hứa Chiêu Đệ đưa đồ ngủ của mình cho Thi Vân Dạng, bởi vì không có đồ lót mới, Hứa Chiêu Đệ vội vàng chạy đến siêu thị 24h gần đó mua một bọc quần lót mặc một lần, định ngày mai sẽ đưa Thi Vân Dạng đi mua ít quần áo.Con người vĩnh viễn sẽ kiên cường hơn so với tưởng tượng của mình, nội tâm Thi Vân Dạng vẫn nghĩ mình sẽ hỏng mất, bây giờ đã từ từ tiếp nhận thực tế bị một nữ nhân rất nghèo nhặt về, nếu cô muốn ở nhà nàng không đi, thì chỉ có thể tiếp nhận thực tế này.

Cho nên Thi Vân Dạng nhìn đồ ngủ Hứa Chiêu Đệ đưa cho, dù là ngắn ngủn, không nhìn ra chất lượng kiểu dáng gì, đã đủ bình tĩnh tiếp nhận, không nói gì, cầm đồ ngủ đi đến phòng vệ sinh.Phòng vệ sinh rất nhỏ, còn cũ rách, nhà cũ rách cô còn có thể nhịn, nhưng nhà vệ sinh cũ rách, coi như Hứa Chiêu Đệ có dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, Thi Vân Dạng cũng không có cảm giác quá sạch sẽ.

Nhà cũ xuống cấp, còn có phòng vệ sinh nhỏ xíu, mà lại dùng bồn tắm, bồn tắm này ai dám dùng hả.Húa Chiêu Đệ cũng theo Thi Vân Dạng tiến vào, nàng cảm giác khi Thi Vân Dạng tiến vào phòng vệ sinh này, biểu lộ như sắp khóc, làm nàng cảm thấy có chút không đành lòng, nàng cảm giác nữ nhân này trước khi mất trí nhớ hẳn là sống một cuộc sống giàu sang, nếu không cũng sẽ không chê nhà mình như vậy.

Thêm lần nữa nàng lại có cảm giác đã đem phượng hoàng mang về ổ gà.

Thật ra thì tồn tại của Thi Vân Dạng làm nội tâm nàng có cảm giác rất áp lực, hận không được đem vị phật gia này rời đi, dù sao đột nhiên có người nhìn nhà nàng bất mãn khắp nơi, Hứa Chiêu Đệ cũng không cảm thấy đang chê nhà nàng, mà là đang chê nàng."

Bồn tắm đó, bình thường chúng tôi không có tắm, đều là đứng bên trong tắm."

Hứa Chiêu Đệ giải thích."

Uhm" Thi Vân Dạng không thể làm gì, chỉ có thể rất bình tĩnh ừ một tiếng."

Đúng rồi, máy nước nóng này không tốt lắm, lúc cô dùng nhớ chú ý một chút, nước ấm không nên điều chỉnh quá cao, vì thỉnh thoảng sẽ lúc lạnh lúc nóng, nóng cao quá sẽ phỏng, còn thấp quá sẽ lạnh như băng..."

Hứa Chiêu Đệ càng nói càng nhỏ, thật ra nàng cũng chê cái máy nước nóng này, chẳng qua là không dám mua cái mới, cái gì còn sử dụng được thì cứ sử dụng.Thi Vân Dạng tưởng rằng mình đã có thể bình tĩnh hơn, nhưng hôm nay cô phát hiện, có nhiều chuyện khiến cô không thể bình tĩnh được, "Bồn cầu này đường nước có chút hư, nên cô dùng xong rồi, thì dùng thùng nước này để dội..."

Hứa Chiêu Đệ tiếp tục nói."..."

Thi Vân Dạng phát hiện căn bản mình không có cách nào bình tĩnh, nội tâm của cô đơn giãn là đã xốc xếch đến cực điểm, tựa như cành cây bị gió thổi chỉ còn trơ trội một lá duy nhất đáng thương treo ở đầu cành.

Tại sao chất lượng cuộc sống như vậy lại có thể chịu được, tại sao lại không đổi, Thi Vân Dạng nhìn về phía Hứa Chiêu Đệ, thấy nữ nhân này gầy yếu như người không đủ dinh dưỡng, được rồi, không nên gây ra họa."

Còn nữa không?"

Thi Vân Dạng cố gắng bình tĩnh nói."

Những cái khác không có..."

Hứa Chiêu Đệ có chút ngượng ngùng hồi đáp, Thi Vân Dạng như vậy làm nàng cảm thấy áp lực, giống như núi đè, nàng nói xong cũng yên lặng đi ra ngoài.Sau khi Hứa Chiêu Đệ rời đi, Thi Vân Dạng cảm giác mình thật là muốn điên rồi, nhưng kỳ quái là, nơi để cô chê đến chết như vậy, mà cô lại không có ý định rời đi, thật ra cũng không phải là không muốn đi, chẳng qua là mất trí nhớ thì có thể đi đâu được đây?

Điều chỉnh cảm giác Thi Vân Dạng cũng chỉ có thể yên lặng mở vòi sen, cảm nhận được lời Hứa Chiêu Đệ nói, nước đúng là lúc nóng lúc lạnh thật.Sau nửa giờ, Thi Vân Dạng rốt cục cũng tắm xong, mặc dù cô không có trí nhớ, nhưng nàng cảm giác đây quả là lần tắm bết bát nhất từ trước đến giờ của cô, nhất định là thể nghiệm cuộc sống bết bát nhất từ trước đến giờ của mình.

Thi Vân Dạng mặc đồ ngủ ngắn ngủn của Hứa Chiêu Đệ đưa cho mình, biểu lộ không quá vui lòng bước ra.Bất quá dù là vậy, Thi Vân Dạng vẫn còn đẹp kinh thiên động địa, đặc biệt là đồ ngủ của nàng, rõ ràng bình thường nàng mặc xem như bình thường, nhưng Thi Vân Dạng mặc trên người, lại câu ra cảm giác quyến rũ, bởi vì chân Thi Vân Dạng rất dài, quần nàng mặc đến đầu gối, Thi Vân Dạng chỉ mặc đến bắp đùi, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn mê người, hơn nữa ngực cũng lớn hơn nàng nhiều, Hứa Chiêu Đệ cảm thấy nữ nhân quyến rũ xinh đẹp như vậy, nàng chỉ thấy ở trên ti vi.....Editor: Hứa Chiêu Đệ 1m63.

Thi Vân Dạng 1m73.
 
Back
Top Bottom