Sau hơn 12 ngày đêm chiến đấu, đội cận vệ hoàng gia dưới trướng của Jovienus chỉ còn lại 4 người.
Họ lui vào cố thủ trong tòa thánh điện Nahdrit để chờ quân viện trợ Riyan nhưng có vẻ không kịp nữa.
Quan chấp chính Petro - giờ đây là kẻ tiếm vị, đã phá nát cánh cửa cuối cùng trong chính điện.
Hắn đứng sừng sững giữa đoàn binh mặc giáp sắt, tay phải cầm một cây giáo dài, tay trái cầm khiên, hai bên hông giắt thêm kiếm và dao.
Dáng vẻ kiêu kỳ của hắn không làm cho Jovienus sợ hãi mà ngược lại, cô chỉ thấy lố bịch.
Petro nhìn đám người ngu ngốc kia chẳng có chút nào sợ hãi, lòng hắn trỗi dậy sự căm phẫn tột cùng.
Tại sao chứ?
Bây giờ hắn đã nắm trong tay quyền cai trị đế chế Iperia, ít nhất về mặt quân sự là thế.
Vậy thì tại sao, tại sao vẫn còn những kẻ không chịu quỳ xuống dưới chân hắn mà ngẩng đầu tung hô rằng "Ngài Hilus Petro thật vĩ đại!" ?
Hắn lên tiếng: "Ôi, thưa vị Hoàng đế đáng kính của tôi ơi, ngài còn chần chờ gì nữa?
Tôi đã đem toàn bộ quân đội đến đây chỉ để đợi ngài trao lại con ấn và sức mạnh của thần Felician đấy?"
Hắn vừa nói vừa cười một cách cợt nhả.
Jovienus mặc dù đang bị thương nhưng vẫn không nhượng bộ, cô nghiến răng:"Hoàng đế của đế chế Iperia sẽ chẳng bao giờ làm chuyện nhục nhã như thế."
Lời nói như cái gai đâm chọt vào tai Petro, hắn hậm hực gõ cây giáo xuống đất tạo nên một âm thanh sắc lạnh rồi lại chỉ về hướng của Jovienus:"Ngu ngốc!
Đã đến bước đường này mà còn cứng đầu như thế, xem ra không thể nhẹ nhàng với ngài nữa?"
Nói dứt lời, hắn ra lệnh cho binh sĩ áp giải người vào chánh điện.
"Thả ra, mau thả tôi ra!"
Một cô gái bị đẩy ngã xuống bên cạnh Petro.
Jovienus vừa nhìn thấy đã muốn lao đến bên người kia nhưng bị cận vệ ngăn lại:"Thưa ngài!
Tuyệt đối không được qua đó!"
Petro cười lớn:"Haha, nhìn lại dáng vẻ của ngài đi?
Vì một ả "cống vật" ngoại bang mà không màng sống chết sao?"
Lúc này Jovienus không còn tâm trí nghe hắn chế nhạo, đôi mắt của cô chỉ hướng về cô gái bị trói kia.
"Laenas, Laenas!"
Cô gái thôi vùng vẫy, ngước mặt lên mừng rỡ:"Jovienus!
Ngài không sao chứ?"
Petro cắt ngang:"Thôi đi cái màn kịch kinh tởm.
Jovienus, ngài mau giao con ấn và sức mạnh ra đây!
Nếu không thì..."
Hắn cầm lấy cây giáo sượt nhanh qua đỉnh đầu Laenas, một nhúm tóc rơi xuống.Jovienus biết việc giao ấn ra chỉ là chuyện sớm muộn.
Cho dù kéo dài thêm thời gian cũng không cách nào thay đổi được việc Petro đã tước đi hết binh quyền.
Nhưng mà sức mạnh của Nữ thần Felician quá lớn, nếu để lọt vào tay kẻ có dã tâm như hắn thì kết quả khó mà nghĩ tới.
Hắn là một kẻ tàn bạo, máu lạnh, thần dân Iperia nếu bị hắn cai trị thì khác nào sống trong địa ngục đâu...Nhưng Jovienus không muốn Laenas gặp nguy hiểm.
Cô nâng giọng:"Cởi trói cho Laenas hoặc là ta sẽ dùng sức mạnh phá nát nó.
Một khi con ấn bị hủy, ông không thể ngồi lên vị trí hoàng đế nữa đâu Petro!"
Petro tức giận đá vào bụng Laenas, hắn gào lên:"Khốn!
Ngài điên rồi sao?
Không có con ấn thì đế chế Iperia sẽ bạo loạn và sụp đổ!"
Jovienus siết tay:"Hoặc là cởi trói, hoặc là chúng ta sẽ cùng chết với Iperia!"
Petro:"Mau giao ra đây!"
Jovienus rút kiếm ra:"Cởi!"
Petro tức giận, gân máu trên mặt hắn nổi lên thành những đường cộm.
Bụng hắn phập phồng, mắt đỏ ngầu, cắn răng chặt đứt dây trói cho Laenas.
Cô gái vừa được cởi trói ngay lập tức chạy đến ôm chầm lấy Jovienus.
Cả hai siết chặt lấy nhau sau 7 tháng xa cách.
Laenas thì thầm bên tai Jovienus:"Ngài không cần lo cho em, em không sao" Nàng hôn nhẹ lên cổ vị hoàng đế trong lòng mình.
Hơi ấm quẩn quanh bên người làm Jovienus muốn khóc.
Đây là người con gái cô yêu nhất trên đời, bây giờ đang ở trong vòng tay của cô.
"Laenas, tôi ở đây" Vỏn vẹn vài chữ nhưng đủ để sưởi ấm cả những vì sao đang lạnh lẽo ngoài vũ trụ.
Petro không nhìn nổi, hắn vung giáo hét:"Một lũ bệnh hoạn!
Kinh tởm!
Hỡi Laenas!
Cô có biết vị Hoàng đế đáng kính trước mặt của cô kia chính là một phụ nữ?
Lạy trời!
Thật kinh tởm!"
Jovienus lặng người.
Laenas vẫn chưa biết chuyện này.
Đúng vậy, cả đế chế Iperia cũng không biết người cai trị họ là một phụ nữ.
Jovienus đã cố gắng đem sự thật này chôn giấu mãi mãi.Laenas chậm rãi buông cô ra, nước mắt hai bên chực trào rơi xuống:"Không, Jovienus, hắn đang nói dối?
Ngài nói đi, Jovienus?"
Jovienus im lặng.
Bốn cận vệ tay siết chặt gươm nhìn nhau.
Không biết mỗi người bọn họ nghĩ gì, càng không biết Jovienus nghĩ gì.
Tất cả chỉ im lặng.
Petro cười lớn:"Hahaha, các người sáng mắt ra chưa?
Hãy mở mắt ra mà nhìn cho rõ!
Ta - Quan chấp chính Hilus Petro mới xứng đáng cai trị đế chế hùng mạnh Iperia này!
Còn ngài, Hoàng đế Jovienus Nasica là một kẻ lừa bịp.
Mau giao ấn và sức mạnh ra đây!"
"Giao ra!
Giao ra!
Giao ra!"
Quân đội của Petro đồng thanh hô lớn.Hắn siết chặt lấy cây giáo, phóng thẳng về tấm lưng của Jovienus.
Phựt!Mọi thứ quá nhanh.
Những tia máu đỏ tươi bắn ra khắp nơi.
"Laenas!
Laenas?
Em...?"
Laenas đã ôm lấy Jovienus, xoay người đỡ lấy ngọn giáo của Petro.
Cây giáo đâm xuyên qua ngực và dừng lại khi làm thủng giáp của Jovienus.
Cô cũng bị thương.
Laenas thì thào:"Ngài...tại sao không trả lời em...?
Hắn ta...hắn nói..."
Laenas nằm trong vòng tay Jovienus, dòng máu nóng hổi chảy lên tay cô.
Hoàng đế Iperia từng chém giết vô số người hiện đang run sợ khi thấy máu Laenas chảy ra ngày càng nhiều.
Jovienus rơi nước mắt, hoảng loạn dùng tay bịt kín chỗ máu trào ra:"Đúng, hắn nói đúng.
Tôi..."
Laenas lắc đầu:"Ngài gạt em..."
"Laenas em đừng nói chuyện, vết thương... tôi, tôi sẽ tìm cách cứu em..."
Laenas cố gắng vuốt lấy bàn tay cô:"...ôm em đi...Jovienus...
Dù ngài có là ai đi nữa, em vẫn một lòng..."
Jovienus run rẩy ôm lấy cô gái yếu ớt trong tay:"Được rồi, gọi tôi là Nasica.
Tôi là Jovienus Nasica.
Hãy nhớ kĩ, tôi cũng chỉ một lòng với em."
"Nasica...Jovienus Nasica, Hoàng đế của em..."
Bốn cận vệ nhìn nhau, rút kiếm:"Thà chết bảo vệ ngài Jovienus!
Lên!"
Họ xông thẳng vào đám người đang tiến đến.
Jovienus cúi đầu hôn lên cánh tay phải của Laenas:"Đợi tôi, nhất định chúng ta sẽ gặp lại ở một nơi khác.
Đây là lời hứa của Jovienus Nasica dành cho em."
Laenas cười:"...Nasica..."
Hai mắt nàng nhắm nghiền, cơ thể giật nhẹ lên một chút rồi cứ thế bất động.
Jovienus không khóc nữa.
Cô đứng dậy cầm lấy con ấn của đế chế Iperia:"Nhân danh Nữ thần Felician, ta - Jovienus Nasica Hoàng đế đời thứ 17 của chế chế Iperia, người được Nữ thần lựa chọn, nay ta đem mạng sống của mình để phong ấn sức mạnh của Nữ thần mãi mãi.
Từ nay về sau chỉ có hiện thân của ta và Nữ hoàng Livius Laenas mới có thể phá bỏ phong ấn.
Thi hành!"
Bốn cận vệ bị thương lùi lại đứng cạnh cô.
Ánh sáng bao trùm cả thánh điện Nahdrit.
Jovienus dùng ít sức lực cuối cùng phất tay làm những cây giáo, gươm, đao cắm thẳng vào Petro.
Tòa thánh điện rung chuyển thu mình xuống hàng trăm lớp đất và biến mất khỏi lục địa.
Cuộc nội chiến kết thúc.
Đế chế Iperia sụp đổ.