Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
32624502-256-k642828.jpg

[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Tác giả: Jaycee_JC
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tên truyện : Mê điệp tình nhân chiến [ 迷蝶情人战 ]
Tác giả : Cẩm Tiêu Trúc Huyễn [ 锦潇竹幻 ]
Thể loại : Bách hợp, hiện đại, tiểu tam x nguyên phối, HE.

Tình trạng bản RAW : hoàn 84 chương
Couple: Nhan Tiêu x Lạc Tử Tịch
Editor: Jaycee
Tình trạng edit : Hoàn (đang beta) Tags: tiểu-thuyết-chung​
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Văn Án


Cuộc sống vợ chồng dần nhạt nhẽo khiến Lăng Dịch Hằng cảm thấy khủng hoảng, vì muốn cuộc sống thú vị hơn một chút, hắn tìm một nữ nhân tính tình khác hẳn lão bà giả vờ làm tiểu tam, kết quả, giả thành thật, hắn thật sự đối với tiểu tam động tình.

Nhưng mà, hắn trăm triệu lần không thể tưởng tượng được hắn chính là cõng rắn cắn gà nhà, đến nỗi làm hắn nhớ tới một câu:

Chu Lang diệu kế bình thiên hạ, tiền mất tật mang.

Nữ nhân gọi là Nhan Tiêu, mục tiêu ngay từ đầu là lão bà của hắn, Lạc Tử Tịch. . .

Nguyên bản cuộc sống vợ chồng bình thường, ấm áp lại vì một cái tin nhắn dâng lên gợn sóng.

Một cái tin nhắn thẳng thắn, một tiểu tam liều lĩnh, một hồi buồn cười trò chơi,
Hai nữ nhân mê binh pháp, tiết mục từ tình địch chuyển thành tình nhân long trọng khai màn.[ Jay hay đọc tiểu thuyết bằng ĐT nên chỉ up truyện trên Wattpad, bạn nào có lấy đi đâu vui lòng báo Jay một tiếng, tôn trọng Jay cũng như chính bản thân mọi người...Cám ơn :* ]
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 1


Mơ mơ màng màng, tựa hồ Lạc Tử Tịch nghe được tiếng chuông di động của mình, hình như là tin nhắn, không biết sáng sớm ai lại tin nhắn.

Phỏng chừng là tin rác đi?

Nhưng nàng vẫn mở mắt, rời khỏi lồng ngực Lăng Dịch Hằng tìm kiếm di động, là số lạ.

"Lạc Tử Tịch, tôi là Nhan Tiêu, là tình nhân hiện tại của lão công cô."

Vài ký tự chói mắt thoáng qua làm cho Lạc Tử Tịch nháy mắt tỉnh táo lại, nàng cố mở to mắt cứ tưởng chính mình nhìn lầm, nhưng mà, nhìn thấy quả thật là tên của nàng.Lạc Tử Tịch ngưng thần nhìn chăm chú vào di động, sau đó xoay người nhìn trượng phu đang ngủ say.

Khóe miệng lơ đãng hiện lên nụ cười.Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng tự do yêu nhau rồi đi đến hôn nhân, tuy rằng mọi việc đều nhanh chóng, nhưng cuộc sống gia đình cũng rất hòa hợp, rất ít tranh cãi hay làm khó nhau.

Nàng tự tin mình là nữ nhân hiện đại.

Mỗi ngày mặc dù làm việc mệt sắp chết nhưng nàng đều tự mình chiếu cố mọi việc trong nhà, vì trượng phu chuẩn bị hết thảy, cho dù đôi khi có đi công tác cũng sẽ liên lạc qua điện thoại mỗi ngày.Nàng không tin Lăng Dịch Hằng không an phận.

Hơn nữa hôm qua bọn họ còn dây dưa cả một đêm, muốn bao nhiêu ân ái liền có bấy nhiêu.Nghĩ tới đây Lạc Tử Tịch liền thoải mái, thời gian còn sớm hẳn là có thể ngủ tiếp một chút, chẳng qua là một dãy số xa lạ, một tin nhắn vui đùa mà thôi không cần phải bận tâm.

Giữa hai vợ chồng quan trọng nhất chính là tín nhiệm, nếu không tin tưởng vào nhau làm sao có thể tiếp tục cuộc sống cả đời đây?Lạc Tử Tịch tiến lại ôm Lăng Dịch Hằng, cái ôm của hắn luôn làm cho nàng cảm nhận được an toàn cùng ấm áp.Lạc Tử Tịch và Lăng Dịch Hằng quen biết nhau lúc học đại học, sau khi tốt nghiệp tìm được công việc liền kết hôn.

Đến nay được năm năm, Lạc Tử Tịch hiện tại cũng đã 30.

Tuy nàng không phải là tuyệt sắc mỹ nhân nhưng nhìn cũng rất đẹp mắt, đặc biệt sau khi kết hôn được trượng phu che chở càng làm nàng toát ra vẻ ung dung cao nhã, thành thục của nữ nhân.Bởi vì bận rộn công việc nên vẫn chưa có dự định sẽ sinh đứa nhỏ.

Bất quá chờ thêm một hai năm nữa Lạc Tử Tịch vẫn có kế hoạch sinh đứa nhỏ, dù sao hai người họ cũng không còn như thời tuổi trẻ hai mươi.

Lạc Tử Tịch nghĩ nếu có một đứa nhỏ gia đình này sẽ lại càng thêm hoàn mỹ, càng thêm hạnh phúc.Lăng Dịch Hằng cảm nhận được Lạc Tử Tịch liền thuận tay đem nàng ôm chặt, thở nhẹ một hơi cũng không mở mắt liền ngủ tiếp.Lạc Tử Tịch nhìn trượng phu trước mặt anh tuấn, ôn nhu, thế giới này liền không ai hạnh phúc như nàng.Tình nhân?

Lạc Tử Tịch nhớ tới tin nhắn vừa rồi liền cảm thấy có chút buồn cười.

Nàng cùng Lăng Dịch Hằng tuy đã là vợ chồng nhưng vẫn thường xuyên đối với nhau như tình lữ, cũng không giống cuộc sống hôn nhân cho lắm mà tựa như thời gian còn hẹn hò.

Nói tình nhân, ai có thể so với nàng chuẩn xác hơn?Lạc Tử Tịch vẫn luôn xem hôn nhân của mình và người khác không giống nhau, kết hôn không phải chỉ là xây dựng gia đình mà còn là xúc tiến thăng cấp tình cảm cả hai.

Chính mình không phải chỉ xem hắn là lão công, mà còn xem hắn là tình nhân mà đối đãi.

Cho dù sau khi kết hôn vẫn có cảm giác như thời điểm hẹn hò.

Hôn nhân không phải đem hai người trói buộc vào nhau, mà phải giúp một đời yêu thương của hai người vẫn luôn duy trì cho nhau cảm giác mới mẻ.Vài năm nay Lạc Tử Tịch đều thấy mình làm không sai.

Đối với cuộc sống hôn nhân của bản thân, nàng vẫn cảm thấy rất thành tựu.

Vì thế nàng tin tưởng, tin tưởng giữa nàng cùng Lăng Dịch Hằng sẽ không xuất hiện bên thứ ba.

Cho nên tin nhắn nhảm nhí vừa rồi, đương nhiên nàng sẽ không tin tưởng.Thế nhưng còn chưa ngủ được thì di động lại vang, vẫn là âm báo tin nhắn.

Lạc Tử Tịch kéo kéo khóe miệng, nàng dự cảm lại là dãy số lạ đó.

Thật không biết người nào lại bày trò nhàm chán như vậy, bất quá nàng cũng không ngủ lại được liền đứng dậy chuẩn bị làm điểm tâm.Lạc Tử Tịch cầm lấy di động nhìn một chút, cùng số vừa rồi có chút giống nhau.

Nàng không dám khẳng định vì đây là tin đa phương tiện.Mở ra là hình ảnh một vết thương, vết thương trên da thịt con người.

Lạc Tử Tịch nhìn thấy có chút quen mắt, hình như đã từng thấy qua lại không nhớ nỗi gặp được ở đâu.Đột nhiên...Lạc Tử Tịch tiến đến bên cạnh Lăng Dịch Hằng, nhẹ nhàng vén chăn lên đến bụng hắn thì dừng lại.

Cầm di dộng đưa lên so sánh với vết thương trên người hắn...

Tiếp theo bàn tay liền có chút run rẩy.

Giống nhau như đúc a, hơn nữa còn là gần gũi mà chụp lấy."

Làm sao vậy?"

Lăng Dịch Hằng cảm giác được Lạc Tử Tịch đã rời giường nhưng còn quay lại kéo chăn của hắn.

Vậy nên đành phải mở mắt ra, lại thấy Lạc Tử Tịch nhìn vết sẹo trên bụng hắn mà thất thần."

Không có gì, chỉ là nhớ tới chuyện trước kia."

Lạc Tử Tịch tắt tin nhắn, tay vuốt ve lên vết thương.

Thương tích này do vì nàng mà có, cho nên nàng đương nhiên quen thuộc.

Giờ phút này tâm tình Lạc Tử Tịch liền phức tạp, tuy nhiên nàng cũng không có biểu hiện ra bên ngoài.

Hết thảy còn chưa rõ chân tướng nàng không thể suy đoán lung tung đi."

Ha ha.

Đều đã qua rồi còn nghĩ tới làm gì?

Mới sáng sớm, sao cảm thấy em có chút bi thương, tinh thần không tốt sao?

Có phải hay không quá mệt mỏi?"

Lăng Dịch Hằng ngồi dậy, dịu dàng đem Lạc Tử Tịch ôm vào lòng nhẹ hôn lên trán nàng.Nhìn xem, nhìn thế nào cũng thấy bọn họ đều là vợ chồng ân ân ái ái, làm sao có khả năng...Nhưng mà ảnh chụp cùng vết thương của Lăng Dịch Hằng giống nhau như đúc, lại chụp gần như vậy, trừ phi người thân mật mới có thể làm được?

Người thân mật?

Ngoài mình còn có người khác sao?

Trong lòng Lạc Tử Tịch ẩn ẩn được một loại bất an."

Có một chút, anh ngủ thêm lát đi, em chuẩn bị điểm tâm.

Làm xong sẽ gọi anh dậy."

Lạc Tử Tịch hôn nhẹ Lăng Dịch Hằng sau đó đứng dậy."

Nếu lão bà đại nhân tinh thần không tốt, bữa sáng vẫn để anh làm đi."

Lăng Dịch Hằng cũng không ngủ tiếp nữa, xoay người một cái cũng xuống giường.

Ôm lấy Lạc Tử Tịch hôn thật sâu, đây gọi là nụ hôn bình an buổi sớm.Nhìn trượng phu săn sóc như thế tâm Lạc Tử Tịch liền hạ xuống.

Trượng phu tốt với nàng như vậy, làm sao có khả năng bên ngoài dưỡng tiểu tam đây?

Này, không phải sẽ khiến người khác chê cười hay sao?"

Chúng ta cùng nhau làm đi."

Lạc Tử Tịch cười lôi kéo Lăng Dịch Hằng tiến vào phòng tắm rửa mặt chải đầu, đem chuyện tin nhắn quẳng ra phía sau.Hoàn hảo dùng xong bữa sáng, Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng đều tự đem theo công văn ra khỏi cửa.

Nhưng mà vừa rời cửa di động Lạc Tử Tịch lại vang lên, vẫn là tin nhắn."

Bất thình lình công kích*.

Lạc Tử Tịch, tôi là Nhan Tiêu, cô đã chuẩn bị tốt để tiếp chiêu?"* 出其不意攻其不备 xuất kỳ bất ý công kì bất bị : nghĩa là bất ngờ công kích lúc người không phòng bị.Lạc Tử Tịch thật không hiểu Nhan Tiêu vẫn còn nháo chưa đã sao?

Sáng sớm liền ngay ba tin nhắn, rất nhàm chán đúng không?

Lạc Tử Tịch không thèm để ý, cầm lấy túi bước vào xe của mình.

Công ty nàng cùng Lăng Dịch Hằng bất đồng đường đi nên mỗi người tự lái một chiếc xe.Bất thình lình công kích, thật không biết Nhan Tiêu người này đang đùa cái gì.

Bất quá, mặc kệ đùa cái dạng gì, Lạc Tử Tịch nàng không có hứng thú tiếp đãi là được.Tin nhắn Nhan Tiêu rất nhanh đã bị Lạc Tử Tịch quên đi, dù sao một buổi sáng thêm ba cái tin nhắn kia, Nhan Tiêu người này vốn không tái xuất hiện trong cuộc sống của nàng.

Thế nên Lạc Tử Tịch cho rằng cùng lắm là một trò đùa dai, cũng không đem chuyện để trong lòng.Cuộc sống thế nào liền cứ tiến hành thế nấy, làm việc vẫn phải làm việc, đương nhiên đối với lão công vẫn như trước tận tâm hết sức, chuyện biến hóa cũng chưa từng phát sinh.

Bởi vì Lăng Dịch Hằng đối với nàng thế nào, Lạc Tử Tịch thời khắc đều cảm nhận được...

Mặc kệ ra sao vẫn là cuộc sống như trước đây.Chính là...

Chính là, Lạc Tử Tịch đúng thật gặp được phiền toái.

Lăng Dịch Hằng vừa bước ra khỏi cửa, tin nhắn Nhan Tiêu liền bay tới nữa.

Lạc Tử Tịch cảm thấy được, Nhan Tiêu này mặc kệ có phải tiểu tam hay không, nhưng khẳng định người này đúng thật càn rỡ.

Nàng không hiểu được ý tứ Nhan Tiêu là gì?

Gửi tin nhắn như thế là ý gì?"

Lạc Tử Tịch, tôi là Nhan Tiêu, cũng chính là tình nhân hiện tại của lão công cô, lần trước bảo cô chuẩn bị tốt để tiếp chiêu, không biết cô chuẩn bị thế nào rồi?

Ân, thuận tiện nói cô biết một sự kiện, lão công cô vừa xuất môn, điểm tâm thường lệ là một trứng rán kèm một ly sữa, trứng phải rán chín bảy phần.

Lần sau gặp lại."

Lạc Tử Tịch nhìn tin nhắn sau đó lại nhìn chén đĩa Lăng Dịch Hằng vừa ăn xong khóe miệng không khỏi giật giật.

Nàng thật sự không biết thế giới này tại sao lại có người nhàm chán đến thế?

Vốn dĩ chỉ nghĩ là trò đùa dai ngẫu nhiên, hiện tại xem ra cũng không phải ngẫu nhiên gì.

Cách vài ngày mới gửi tin, nguyên lai là cho nàng thời gian để chuẩn bị.Chuẩn bị cái gì?

Nghênh chiến tiểu tam quậy phá?

Lạc Tử Tịch đối với chuyện này không biết nói sao.

Nàng vẫn không tin trượng phu mình ngoại tình.

Nhưng mà ảnh chụp mấy hôm trước cùng lời trong tin nhắn ngày hôm nay làm cho Lạc Tử Tịch có chút bất an.

Không chỉ hình ảnh mà còn thói quen bình thường, nếu không phải người bên cạnh sẽ không có khả năng biết cái này.

Hơn nữa tựa hồ Nhan Tiêu đặc biệt yêu thích tên của nàng, gọi cả họ lẫn tên.Hiện tại đối mặt Nhan Tiêu, nội tâm Lạc Tử Tịch có chút bối rối, dường như có chút trở tay không kịp.

Đúng thật là bất thình lình công kích mà.

Nhưng Lạc Tử Tịch nàng cũng không phải người vì khinh địch mà nhiễu động.Tốt a, ban đầu nàng không quan tâm chuyện này, nhưng bây giờ nàng quyết định cùng Nhan Tiêu hảo hảo chơi một chút.

Tình nhân của trượng phu sao?

Nàng cũng muốn xem xem rốt cuộc là tình nhân như thế nào?Khóe miệng Lạc Tử Tịch lơ đãng lộ ra một nụ cười tà mị.

Cho tới nay, nàng vẫn chưa cảm thấy Lăng Dịch Hằng có điểm nào không thích hợp, trên người hắn cũng chưa bao giờ có mùi nữ nhân khác.

Hơn nữa tình cảm Lăng Dịch Hằng dành cho nàng, nàng tuyệt đối tin tưởng.

Nhưng mà hiện tại, nàng muốn cùng Nhan Tiêu diễn trò một chút.

Là chuyện xấu ngươi tự biên tự diễn hay thật sự Lăng Dịch Hằng bên ngoài nuôi dưỡng tiểu tam.

Đương nhiên vẫn phải nói, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.Nàng đùa giỡn với Nhan Tiêu cũng không phải ngay lập tức sẽ nhận định trượng phu phản bội, mà do nàng cảm thấy đã có người vất vả đến thế châm ngòi cuộc sống của nàng.

Là chủ nhà, nàng sao có thể không tiếp đãi vui đùa của người ta?

Cuộc sống mà, rất nhiều thời điểm cũng cần một chút kích thích, đúng không?Suy nghĩ của tác giả: Bắt đầu tân văn, hắc hắc, mọi người xin nhận lấy, tung bông!

Văn này nam phụ cũng có vai trò quan trọng, không vui có thể trực tiếp làm nhục ngươi.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 2


"Ân, Nhan Tiêu, tôi là Lạc Tử Tịch, quả thật trượng phu tôi vừa xuất môn hơn nữa điểm tâm cũng là trứng rán chín bảy phần cùng một ly sữa.

Không biết điểm tâm của cô như thế nào?

Cũng giống vậy đi?"

Lạc Tử Tịch nhanh chóng hồi âm."

Ha ha, tôi không thích món đó, điểm tâm của tôi chỉ cần một ly sữa, cái khác vốn không có.

Nhưng thật ra cô không thích trứng rán bảy phần mà là chín mười phần, tuy cô cùng lão công đều dùng sữa nhưng tôi biết cô có thói quen thêm cho mình tý đường.

Mặc dù thêm đường nhưng cô lại không thích đồ ngọt, điều này làm tôi cảm thấy có chút kỳ quái."

Tin nhắn Lạc Tử Tịch gửi đi chưa lâu liền nhận lại hồi âm.

Vừa xem nàng không khỏi có chút nhíu mày, Nhan Tiêu này không những biết thói quen trượng phu còn biết cả của nàng, thật không tốt.

Mơ hồ không biết đây là ai, thói quen của nàng cũng không ít người biết đi.

Lạc Tử Tịch đem bằng hữu chính mình ngẫm lại từng người một, xem xem rốt cuộc là ai lại nhàn hạ mà đùa giỡn thế này với nàng.

Hồi lâu Lạc Tử Tịch bi đát phát hiện, không có ai nhàm chán như thế cả.

Tóm lại, Nhan Tiêu này rốt cuộc là người có lai lịch thế nào?

Hay đúng thật là tình nhân bên ngoài của Lăng Dịch Hằng?"

Cô đúng là có chút hiểu biết tôi, quả thật tôi không thích đồ ngọt, mỗi ngày thêm tý đường chính là nhắc nhở mình thêm chút ngọt ngào vào cuộc sống.

Giải thích thế này đã làm sáng tỏ nghi hoặc của cô chưa?"

Lạc Tử Tịch không tiếc rẻ mà giải đáp cho Nhan Tiêu.

Mỗi ngày có thể tranh thủ thêm vào chút ngọt ngào, gia đình sẽ không dễ bị ngoại nhân phá hư.

Này cũng là nhắc nhở cho Nhan Tiêu biết, nhắc nhở cô ta không cần tự cho là mình giỏi mà kích động nàng, khiến nàng tự rối loạn."

Vừa ý."

Tin nhắn như trước đều đến rất nhanh.

Lạc Tử Tịch cảm thấy tốc độ nhắn tin của Nhan Tiêu rất tốt.

Nàng không được như thế, bình thường có việc nàng đều trực tiếp gọi điện chứ không dùng tin nhắn.

Nàng là người bận rộn nha, không thích cũng không nhàn rỗi mà cứ cầm bàn phím ấn ấn.

Bất quá Nhan Tiêu chắc là rất quen thuộc việc này đi, thường xuyên nhắn tin."

Cô còn bận việc, hôm nay tới đây thôi, nhớ kĩ nga.

Tôi gọi là Nhan Tiêu, tình nhân lão công của cô, lần sau gặp.

Tạm biệt..."

Lạc Tử Tịch mỉm cười cất vào di động, cũng không tái nghĩ nhiều.

Nhan Tiêu luôn nhắc nhở nàng, cô là tình nhân lão công, thật không rõ đây là tiểu tam thế nào?

Tiểu tam giống vậy đúng là lần đầu tiên nàng thấy, thật có chút tò mò người này.

Nhan Tiêu nói lần sau gặp, có nghĩa trò chơi này sắp bắt đầu rồi đây.Chơi đùa?

Lạc Tử Tịch nhanh chóng thu thập trên bàn hảo sau đó lấy túi của mình liền xuất môn đi làm.

Trong đầu vẫn còn nghĩ đến chuyện tin nhắn, khóe môi liền nhếch lên, không biết Nhan Tiêu là nam hay nữ đây?

Cái tên này thật trung tính.Nhan Tiêu, thật là dễ nghe, không biết người có phải hay không cũng như tên?Vốn không nghĩ để ý tới, thế nhưng người này tựa hồ có hứng thú rất cao với nàng, nàng nếu không vui đùa một chút, chẳng phải rất thất lễ sao?"

Hắn."

Thật phải xem như là "Hắn."*Chịu thôi, ai kêu nàng đối Nhan Tiêu một chút nhận thức đều không có đi?

Nhan Tiêu bất thình lình công kích đúng thật tốt, vô cùng tốt!

Lạc Tử Tịch có cảm giác cuộc sống hiện tại càng ngày càng có tư vị.* Không phải Jay sai, mà là chính tác giả viết thế, hắn và nàng đều có cách gọi như nhau.

Jay chỉ dựa vào chính tả của tác giả mà edit thôi.Dường như sinh hoạt vẫn bình thường như mọi ngày.

Nhưng Lạc Tử Tịch biết, cuồng phong bão vũ chỉ chờ lúc bình thường thế này liền tiến đến.

Tin tưởng nếu Nhan Tiêu đã muốn cuộc sống nàng gợn sóng sẽ không có khả năng như vậy liền chấm dứt.Nhan Tiêu... mỗi khi nghĩ đến khóe miệng liền xuất hiện tiếu ý.

Đúng thật là một người thú vị."

Anh sao lại cảm giác được trong mắt em có chút gì đó bất đồng?

Chính xác mà nói thì ánh mắt này trước đây không có.

Nói nghe một chút, rất ít khi thấy mắt em lóe sáng như vầy."

Đối mặt với lão bà lúc này Lăng Dịch Hằng quả thật có chút kinh dị.

Lạc Tử Tịch nhãn thần ít khi lóe sáng một phần tự tin cùng thích ý.

Không biết lại có chuyện gì khiến cho Lạc Tử Tịch sinh ra hứng thú.

Này, làm cho Lăng Dịch Hằng thấy chút xa lạ.

Lạc Tử Tịch vẫn là thản nhiên, bình tĩnh xử sự, trên mặt luôn là ôn hòa tươi cười, hỉ nộ ái ố đều được nàng che dấu rất khá.

Lạc Tử Tịch như hiện tại, đúng là khó gặp."

Có sao?"

Lạc Tử Tịch tươi cười.

Phải, tuy không nghi ngờ Lăng Dịch Hằng cái gì nhưng nàng đúng thật rất hứng thú với Nhan Tiêu.

Một số chuyện có đôi khi không cần suy nghĩ nhiều.

Nếu là thật, sớm hay muộn sẽ có ngày bại lộ, muốn tránh cũng không tránh được.

Tình yêu, không nên vì chút hiềm nghi liền hoài nghi, chưa biết rõ ràng thì không cần tự đoán mò.

Dù sao, sát thủ lớn nhất của tình yêu chính là không tin tưởng, dù cho kiên cường thế nào cũng sẽ bị bóp chết."

Có, rất ít khi thấy.

Nghĩ tới cái gì?

Có thể nói anh biết không?"

Lăng Dịch Hằng âm thanh trầm thấp ôn nhu nói, hắn quả thật muốn biết Lạc Tử Tịch suy nghĩ cái gì."

Cũng không có gì, gần đây quen biết được một người thú vị cho nên đối nàng sinh ra chút hứng thú."

Lạc Tử Tịch không che dấu nhưng cũng không đem sự thật nói Lăng Dịch Hằng biết.

Có một số việc vẫn chưa hiểu rõ thì sẽ không nói ra.

Tránh cho việc vốn chẳng có gì bởi vị chút nho nhỏ lại vô tình đem sự việc phóng đại.Lạc Tử Tịch biết nặng nhẹ, cho tới bây giờ dù là việc công hay tư nàng đều phân rõ ràng."

Nam nhân?"

Lăng Dịch Hằng vờ kích động đứng dậy."

Nam nhân hay nữ nhân còn chưa biết được."

Lạc Tử Tịch nói thật, nàng vốn không xác định được Nhan Tiêu là nam hay nữ.

Bất quá nàng nhìn ra Lăng Dịch Hằng là đang diễn.

Bên nhau lâu như vậy, biểu tình của hắn thế nào chẳng lẽ nàng lại không hiểu được.

Lăng Dịch Hằng cũng không vì một ánh mắt mà hoài nghi nàng điều gì.

Tin tưởng lẫn nhau tình yêu sẽ bền lâu."

Chính vì không biết nam hay nữ nên mới cảm thấy hứng thú?"

Lăng Dịch Hằng lại hỏi."

Có chút, nhưng không hoàn toàn là vậy.

Còn vài phương diện tạm thời chưa thể nói rõ, chờ em hiểu rõ lại nói với anh, hiện tại anh nên ăn nhanh bữa sáng rồi đi làm, coi chừng lại muộn."

Lạc Tử Tịch là nói thật nhưng không đem sự tình toàn bộ đều nói ra."

Vâng, tuân lệnh lão bà đại nhân.

Nhớ, hiểu rõ rồi phải chia sẻ cho anh biết.

Anh đi làm trước, tối nay chúng ta làm chút chuyện lãng mạn đi?

Vài ngày rồi hai ta vẫn chưa có thời gian cho thế giới hai người."

Lăng Dịch Hàn nói xong liền đem bữa sáng xử lý lẹ, quả thật là gần muộn rồi.

Nghĩ đến gần đây mọi người đều bận rộn công việc, đã lâu không có đi ra ngoài một chút.

Kỳ thật lãng mạn của họ rất đơn giản, chỉ là cùng nắm tay đi dạo ban đêm mà thôi, nhưng đây là thói quen vẫn luôn bảo trì nhiều năm.

Lạc Tử Tịch ít khi nói lời lãng mạn vì thế họ phải dùng cách này để luôn làm mới.

Lăng Dịch Hằng cảm thấy, lão bà hắn tuy nhìn có chút thực bình thường nhưng là luôn có ý tưởng triết lý.

Không thể phủ nhận, bọn họ cùng nhau lâu như vậy, đại bộ phận công lao đều là của Lạc Tử Tịch."

Đã biết, mau đi đi."

Lạc Tử Tịch cười lắc lắc đầu.

Lãng mạn, quả thật gần đây quá mệt mỏi đều đem chuyện này quên mất.

Hoàn hảo Lăng Dịch Hằng nhắc nhở, nếu quên thật, thật đúng là có khả năng cấp cho Nhan Tiêu một cơ hội tốt.

Cuộc sống không nên lưu lại một góc chết.

Tình yêu, không nên chừa một khe hở.Nhìn bóng dáng Lăng Dịch Hằng vội vàng rời đi, Lạc Tử Tịch buông chiếc đũa trong tay xuống.

Nói không nghi ngờ cũng không phải là không nghi ngờ.

Trong lòng nàng luôn hiện lên hình ảnh, hơn nữa, không chuyển đi được.

Chính là, hiện tại phải án binh bất động, ta phải bất động.

Nàng chỉ có thể chờ, chờ đợi Nhan Tiêu hành động.

Lấy tĩnh chế động, lấy bất biến ứng vạn biến.

Nếu hiện tại chính mình rối loạn liền rơi vào bẫy của Nhan Tiêu.Nhan Tiêu, sẽ là người thế nào?

Mục đích lại là gì?

Chẳng lẽ thật sự chỉ vì Lăng Dịch Hằng thôi sao?

Tựa hồ cũng không đơn giản như vậy."

Hi, Lạc Tử Tịch, tôi là Nhan Tiêu.

Thế nào, chuẩn bị tư tưởng tốt chưa?

Đại chiến sắp bắt đầu nga, bất thình lình công kích.

Chiêu đầu tiên này tôi không nghĩ tái sử dụng, bước tiếp theo, gậy ông đập lưng ông.

Về phần địa điểm thời gian, chờ."

Lạc Tử Tịch nhíu mày, tin nhắn Nhan Tiêu lại tới nữa.

Gậy ông đập lưng ông sao?

Quả thật đều là trong binh pháp gì đó.

Ba mươi sáu kế?

Lại là binh pháp Tôn Tử?

Đây có khác gì chiến tranh đâu?

Mục đích?"

Nhan Tiêu, tôi là Lạc Tử Tịch, gậy ông đập lưng ông?

Ha ha, có vẻ cũng không tệ nga, tôi xin đợi đại giá.

Xem xem là ai chìm ai nổi."

Binh pháp gì đó, nàng cũng hiểu chút ít.

Hẳn là có thể nghênh chiến.

Không biết có nên trở về hảo hảo ôn lại trong sách chút không?

Trừ bỏ trường học, nàng rất ít khi xem sách, kí ức bên ngoài cũng không còn rõ tựa hồ chưa thể nghĩ ra được mưu kế gì."

Nga hảo, chúng ta cùng cưỡi lừa xem hát đi*.

Hảo, cô đi làm trước đi, trò chơi vừa mới bắt đầu, cũng không nên vừa mất người mà còn mất việc, nói tiếp tôi sợ cô sẽ không chịu đựng được."*骑驴看唱本 kị lư khán xướng bổn: cũng có thể hiểu là thong thả nhàn hạ xem tình hình diễn biến thê nào.Lạc Tử Tịch có thể thấy được Nhan Tiêu kia đang cười một cách tà ác.

Tuy vậy nàng cũng không tức giận mà là thản nhiên cười.

Hết thảy mọi việc vốn là không có, nhưng hiện tại lại xuất hiện, mặc kệ thế nào, thong dong trấn định đối mặt mới là lựa chọn tốt nhất."

Tôi cũng thực sợ có lỗi với cô."

Lạc Tử Tịch nhanh chóng trả lời."?"

"Tôi sợ tôi sẽ khiến cô thất vọng."

Lạc Tử Tịch cười.

Nàng biết Nhan Tiêu sẽ hiểu được ý nàng là gì."

Ha ha, đúng vậy, trăm ngàn lần cô đừng để cho tôi thất vọng nga."

"Điều đó đương nhiên."

Vừa đứng dậy vừa thu thập hảo mọi thứ, như bình thường.

An tâm đi làm, mưu toan cuộc sống, không cần sợ hãi.

Cùng lắm là không có gì hoặc là có hết, không phải sao?Nhan Tiêu, cô chơi cái gì tôi đều bồi cô chơi.

Tôi sao có thể để cô thất vọng?

Tựa hồ Lạc Tử Tịch nhãn thần hiện lên điều gì đó mà ngay cả nàng có lẽ cũng không biết.Suy nghĩ của tác giả: Cầu nhận lấy, cầu tung bông!!!Trúc Tử còn có một thiên văn khác 《情过桑拿房gl》cũng xin chờ mọi người.Editor: Chậc, cái thiên văn khác của Trúc Tử có ai từng đọc chưa???
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 3


Bóng người thật dài chậm rãi di chuyển trên mặt đất, mười ngón tươi khấu, dọc theo đường nhỏ trong công viên hai người chậm rãi tiêu sái.

Thời điểm như vậy Lạc Tử Tịch vô cùng thích.

Công việc bề bộn, mỗi ngày đều là mệt mỏi, chỉ có thời khắc này mới cảm giác được ấm áp cùng bình yên.Cho dù đi dạo hai người lại rất ít tán gẫu nhưng chính vì thế càng khiến cho độ ấm lan truyền ở lòng bàn tay được cảm nhận rõ rệt.

Có lẽ điều Lạc Tử Tịch chú trọng luôn là im lặng cùng ôn nhu.

Năm tháng chậm rãi trôi qua, bọn họ đã không còn giống trước kia hay ngượng ngùng, e thẹn.

Thời niên thiếu mỗi một trải nghiệm đều khiến họ bỡ ngỡ ngạc nhiên.

Giữa hai người thấu hiểu tâm ý lẫn nhau là được, cần chi phải nhiều lời vô nghĩa?"

Vẫn cảm thấy, sau mỗi ngày đây là thời điểm ấm áp nhất, nhẹ nhàng nhất.

Lão bà, đôi lúc anh không biết phải cảm ơn em thế nào."

Lăng Dịch Hằng dừng cước bộ, cuộc sống thế này thực an nhàn cùng ấm áp.

Nhưng mà trong lòng Lăng Dịch Hàn lại tồn tại một cái gì đó, một chút gì đó làm hắn không biết nên nói thế nào cùng Lạc Tử Tịch.

Hoặc là căn bản không thể nói.

Chẳng biết làm sao cho phải.

Vợ chồng không nên có bí mật gì.

Thế nhưng, đôi khi có rất nhiều lời hắn đều muốn nói với Lạc Tử Tịch, đôi khi lại không biết phải nói thế nào.

Bên ngoài nhìn thấy vô cùng hòa hợp đi, đúng không?

Thật vậy chăng?

Áp lực vô hình kia, Lăng Dịch Hằng cũng mơ hồ không biết vì sao mà có."

Chúng ta hiện tại hà tất phải nói lời này đây?

Em cũng chỉ là mong ước chúng ta ngày qua ngày có thể luôn bình an cùng hạnh phúc, an an ổn ổn cùng nhau lo toan cuộc sống."

Lạc Tử Tịch nhẹ nhàng tựa vào bả vai Lăng Dịch Hằng.

Điều cuối cùng theo đuổi của mỗi nữ nhân không phải như nhau, đều là một bến bờ ổn định sao?

Khóe miệng Lạc Tử Tịch luôn dạt dào nụ cười hạnh phúc, nàng quả thật hạnh phúc rất nhiều so với người khác."

Cuộc đời rất dài, cũng rất ngắn.

Đôi khi lại suy nghĩ phải hay không như vậy liền kết thúc.

Lão bà, ấm áp thế này.

Chúng ta có thể hay không có một ngày sẽ cảm thấy mỏi mệt.

Lão bà, anh yêu em..."

Lăng Dịch Hằng thật sự sợ chính mình sẽ mỏi mệt, nhưng cũng chán ghét bình thản như vầy."

Em hiểu lời anh nói, chúng ta không còn như lúc đôi mươi.

Không phải lúc nào cũng là kích thích cuộc sống, hai ta đã bỏ lỡ nhiều điều, nhưng chậm rãi lắng động cũng không ít.

Cuộc sống đều là như vậy, không phải sao?

Chúng ta một đường đi tới, chuyện trải qua cũng không thiếu đau đớn, thống khổ, mỏi mệt.

Nay có thể cùng nhau nắm tay mà đi đã nói lên tình yêu chúng ta theo đuổi bấy lâu chính là an tĩnh cùng an ổn mà thôi.

Hằng, em biết anh có chút mệt mỏi khi an ổn như vậy..."

Trong lòng Lạc Tử Tịch nổi lên chút khổ sở.

Khi còn trẻ hết sức lông bông mãi cũng mệt mỏi mới yên ổn lập gia đình.

Nhưng hiện tại yên ổn lâu cũng mệt mỏi vậy kế tiếp sẽ là dạng gì nữa đây?"

Lão bà không phải anh mệt mỏi mà là sợ hãi."

Lăng Dịch Hằng nghe xong lời Lạc Tử Tịch nói trong lòng nổi lên đau đớn.

Một đường bọn họ đã đi như thế nào, chính hắn rất rõ ràng.

Lạc Tử Tịch đối với hắn ra sao hắn lại càng rõ.

Nhưng mà trong lòng quả thật có một phần không hiểu tồn tại, chẳng biết lúc nào sẽ lại bộc phát ra.

Lăng Dịch Hằng không biết làm sao với bất an của chính mình.

Hôn nhân của bọn họ là kết quả tự do yêu thương, là lời hứa hẹn kết tinh của tình yêu.

Hắn yêu Lạc Tử Tịch hoàn toàn không ít, nhưng vì cái gì tâm lại còn xao động?Lạc Tử Tịch nâng lên cánh tay Lăng Dịch Hằng, mười ngón buông ra rồi lại nắm trở về."

Hằng, yêu thương lúc đầu sau lại mệt mỏi, này em hiểu được.

Nhưng mà em muốn nói với anh, ở giữa tình cảm đều tồn tại mỏi mệt, mặc kệ phần tình cảm kia có đậm sâu.

Hằng, chúng ta cùng nhau lo toan cuộc sống khiến anh cảm thấy bất an không phải nguyện ước ban đầu của em.

Em không hy vọng kết hôn vài năm sau còn có thể cùng anh nắm tay tản bộ, cũng không nghĩ tất cả vợ chồng đều có thể giống chúng ta thời điểm bất an có thể chia sẽ với nhau.

Hằng, kỳ thật, em nghĩ rằng em là nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế giới."

"Thật ra anh cũng muốn nói, anh là nam nhân hạnh phúc nhất trên thế giới.

Lão bà, thực xin lỗi, anh không nên có cảm xúc như vậy.

Đôi khi sẽ mệt mỏi, nhưng mà...

Lão bà, có em, cho dù mệt mỏi cũng thực ấm áp."

Lăng Dịch Hằng dùng sức vòng tay đem Lạc Tử Tịch ôm vào lòng.

Con người, rất nhiều thời điểm sẽ sinh ra rất nhiều mạc danh kỳ diệu* ý tưởng, Lăng Dịch Hàn đột nhiên thực chán ghét mạc danh kỳ diệu ý tưởng này.*莫名其妙mạc danh kỳ diệu: nghĩa là không rõ, không hiểu vì sao. [Jay thích để nguyên như vậy vì đọc thấy hay hơn.] "Ân, nếu anh không nói ra, em cũng không biết trong lòng anh nghĩ vậy.

Nếu anh không nói, ngày nào đó chán ghét em, em cũng không biết.

Đến lúc đó sẽ..."

Đến lúc đó sẽ, phỏng chừng sẽ có người nhân cơ hội mà chen vào.

Lạc Tử Tịch trong lòng nổi lên chút ảm đạm.

Cuộc sống có rất nhiều chuyện không thể tránh sẽ được, tựa như Nhan Tiêu.Nhan Tiêu.

Lạc Tử Tịch lại nghĩ đến Nhan Tiêu, một người vốn chưa gặp mặt đã hướng nàng khiêu khích hạ chiếu thư.

Lạc Tử Tịch lơ đãng nhíu mày, hiện tại Lăng Dịch Hàn lại nói hắn có chút sợ hãi, chút mệt mỏi, như vậy...

Nhan Tiêu phải hay không là tồn tại thật sự?"

Lão bà, tại sao lại nhíu mày?

Còn trách anh sao?"

Lăng Dịch Hằng có chút cẩn thận dò hỏi.

Kỳ thật Lạc Tử Tịch là một người mẫn cảm, hắn không hy vọng chỉ vì lời nói vừa rồi làm cho nàng suy nghĩ lung tung.

Tuy Lăng Dịch Hằng cảm thấy có chút mê man nhưng cũng không hy vọng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn.

Dù sao, đúng thật hắn là nam nhân tối hạnh phúc trên thế giới, Lạc Tử Tịch là một hảo thê tử lên được phòng khách xuống được phòng bếp.

Vì lão bà quá mức hoàn mỹ khiến cho Lăng Dịch Hằng đôi khi cảm giác được khủng hoảng."

Không có gì, đột nhiên nghĩ tới một sự tình thôi.

Chúng ta đi thêm chút nữa."

Lạc Tử Tịch lập tức liền giản mày, chỉ mong hết thảy đều không có thật, chỉ mong là do nàng quá mức lo lắng mà thôi."

Lão bà, nhíu mày rất dễ có nếp nhăn."

Vừa nói Lăng Dịch Hằng vừa dịu dàng vỗ về chân mày Lạc Tử Tịch."

Nếu em có nếp nhăn, anh có ghét bỏ em không?"

Nói xong Lạc Tử Tịch có chút hối hận, đã đến tuổi này rồi lại còn hỏi vấn đề ngây thơ như vậy."

Ha ha, lão bà, em nói xem?"

Lăng Dịch Hằng nở nụ cười.

Bọn họ gần như là lão phu lão thê, vấn đề này Lạc Tử Tịch rất ít khi hỏi, hiện tại nói như thế làm hắn có cảm giác quay lại thời điểm còn tuổi trẻ.

Chính là trước đây Lạc Tử Tịch cũng không giống những người con gái khác chất vấn có yêu hay không, cũng không giận hờn này nọ.

Đều là bộ dáng thong dong bình thản cùng hắn hẹn hò yêu thương.

Lạc Tử Tịch sẽ không tỏ ra yếu đuối như những cô gái khác ở trước mặt bạn trai.Trừng mắt Lăng Dịch Hằng một cái, thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống."

Lão bà, anh khát, anh đi mua nước cho em uống được không?

Em ở chỗ này chờ anh một chút."

Lăng Dịch Hằng cảm thấy có chút khát nước."

Là em khát..."

Lạc Tử Tịch rất muốn sửa lời Lăng Dịch Hằng, này là tật xấu của hắn.

Nhưng vừa nghĩ liền nở nụ cười ôn hòa.[Theo như Jay đoán thì có lẽ Lăng Dịch Hàn hỏi Lạc Tử Tịch khát hay không nhưng đại khái là dùng sai từ, em khát lại nói thành anh khát]Nhìn bóng dáng Lăng Dịch Hằng rời đi, Lạc Tử Tịch tươi cười càng sâu.

Một lời nói cũng là một phần lãng mạn.Lạc Tử Tịch cảm thấy có chút mệt mỏi, làm việc cả ngày lại đi cả một đoạn đường, thân thể có chút uể oải, vì thế nàng đến ghế đá bên cạnh ngồi xuống.

Nhớ rõ vị trí hiện tại của nàng cách tiệm tạp hóa không gần.

Không biết Lăng Dịch Hằng nghĩ làm sao, kỳ thật bọn họ có thể cùng nhau đi mua, hắn lại cố tình đi một mình.Lạc Tử Tịch ngẩng đầu nhìn hoàng hôn, tâm nảy lên một ít tư vị khó hiểu.

Có một số việc tựa hồ phát sinh.

Chỉ là Lạc Tử Tịch không muốn nghĩ tới.

Có thể bởi vì cuộc sống quá yên bình cho nên khiến nàng xem nhẹ nhiều chuyện tình.

Hiện tại...

Hiện tại nên hảo hảo ngẫm nghĩ lại.Chìm đắm trong cảm xúc của chính mình, đột nhiên có người xuất hiện vào tầm mắt nàng.

Một nữ nhân thực xinh đẹp, dáng người thật tốt, cũng không liếc nhìn nàng một cái liền tự nhiên ngồi xuống cạnh Lạc Tử Tịch.

Khẽ nhíu mày, nữ nhân này thật không lễ phép?

Bất quả không thể không thừa nhận nữ nhân này thật đẹp, ngũ quan xinh xắn, khóe mắt mang theo một cỗ tà mị.

Đôi môi khiêu gợi bởi vì tịch dương chiếu xuống mà ánh lên màu sắc rạng rỡ.Nhíu mày, Lạc Tử Tịch kéo ra khoảng cách.

Nàng không thích cùng người xa lạ ngồi gần như vậy, hơn nữa, nước hoa trên người nữ nhân này thật nồng khiến Lạc Tử Tịch có chút không tiêu thụ nổi.

Nàng không ghét nước hoa chỉ do hương vị nồng đậm như vậy nàng thực không thích."

Cô sợ tôi?"

Nữ nhân đột nhiên mở miệng, khóe miệng dương lên mang theo nụ cười mê người."

Ha ha...

Tôi không biết cô."

Lạc Tử Tịch có chút xấu hổ cùng ngỡ ngàng."

Vậy chúng ta có thể làm quen một chút."

Ánh mắt nhìn thẳng Lạc Tử Tịch.

Lạc Tử Tịch nhìn đối phương vẻ mặt tươi cười, nàng không hiểu vì sao vẻ mặt khi cười của nữ nhân này nhìn thực đẹp.

Cũng không rõ vì sao nữ nhân này cứ thế đột nhiên ngồi cạnh nàng, còn muốn cùng nàng làm quen?

Lạc Tử Tịch suy nghĩ xem mình đã gặp qua nhân vật nổi bậc, tính cách lạ lùng thế này chưa?

Cũng không phải, tính cách thế này nàng hẳn phải có chút ấn tượng mới đúng.

Huống chi nữ nhân này, chỉ cần nàng tồn tại thì người khác không thể không chú ý.

Cho nên, Lạc Tử Tịch khẳng định chính mình quả thật chưa gặp qua nàng.Chỉ là, nữ nhân này vì sao đột nhiên xuất hiện ở đây lại còn cố ý tiếp cận mình?

Mục đích gì?

Lạc Tử Tịch thừa nhận chính mình có hơi mẫn cảm.

Đây là thói quen dốc sức làm việc trên thương trường mà hình thành.

Đối với người muốn tiếp cận, nàng đều phải biết rõ mục đích của họ.

Thời điểm đối mặt nàng còn có thứ để ứng phó."

Vinh hạnh được gặp."

Lạc Tử Tịch lễ phép trả lời, nàng cho tới bây giờ sẽ không cự tuyệt khi người khác tươi cười.

Mặc kệ đối phương xuất phát từ mục đích gì để tiếp cận nàng, sẽ không ra tay đánh khuôn mặt tươi cười người khác.

Nàng khẳng định nữ nhân này cố ý tiếp cận nàng, nếu không cũng chẳng mang theo ý cười mà đến đây.Suy nghĩcủa tác giả: Cầu tung bông, cầu lưu giữ, cầu nắm lấy, cầu baodưỡng, cầu chú ý ==
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 4


"Lạc Tử Tịch, xin chào, tôi là Nhan Tiêu, tình nhân lão công của cô."

Nhan Tiêu thực lễ phép vươn tay ra, khóe miệng vẫn duy trì tiếu ý cao ngạo mà tà mị.Lạc Tử Tịch vừa nghe lời này nháy mắt đông cứng.

Nàng thật không ngờ Nhan Tiêu cái tên thật trung tính nhưng bộ dáng lại xinh đẹp như vậy, đích thực yêu tinh.

Lại càng không ngờ từ miệng Nhan Tiêu nói với nàng câu này "Lạc Tử Tịch, xin chào, tôi là Nhan Tiêu, tình nhân lão công cô."

Đây là giáp mặt lớn lối sao?Nhan Tiêu thật đúng là cuồng.

Lạc Tử Tịch tâm đang phập phồng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Mặc kệ Nhan Tiêu có ý gì, nàng cũng không thể ngay lần đầu giáp mặt liền thua.

Nhan Tiêu cuồng phải không?

Chẳng lẽ nàng không cuồng được sao?

Lạc Tử Tịch thong dong, nét tươi cười lần nữa lại hiện trên mặt nàng."

Nhan Tiêu, xin chào, tôi là Lạc Tử Tịch, lão bà chính thức người ngươi gọi tình nhân."

Nhan Tiêu nói được, Lạc Tử Tịch nàng cũng nói được.

Nhan Tiêu xuất hiện, sự thật dường như đã chứng minh rồi.

Không biết Lăng Dịch Hằng có nhanh trở lại không, nếu Lăng Dịch Hằng thấy nàng cùng Nhan Tiêu ngồi với nhau, không biết sẽ có cảm nghĩ gì.

Có thể, hết thảy cũng chỉ là Nhan Tiêu một người tự biên tự diễn, cũng không nhất định Lăng Dịch Hằng cái gì cũng không biết.

Kỳ thật trong lòng Lạc Tử Tịch vẫn không hiểu được Nhan Tiêu đùa giỡn vở kịch gì.

Đột nhiên xuất hiện làm nàng thật kinh hách.Lạc Tử Tịch đối mắt Nhan Tiêu.

Không khiếp sợ, không phẫn nộ, rất bình tĩnh không chút gợn sóng.

Nàng sẽ không bại lộ cảm xúc chính mình trước mặt Nhan Tiêu.

Nếu Nhan Tiêu có ý đồ xấu, nàng sẽ không để Nhan Tiêu bắt được điểm yếu của mình."

Lạc Tử Tịch, cô quả nhiên không làm cho tôi thất vọng."

Nhan Tiêu tươi cười càng thêm lớn.

Lạc Tử Tịch quả thật không làm cô thất vọng, thử hỏi được mấy bà vợ thời điểm đối mặt tiểu tam còn có thể thong dong trấn định như vầy?

Nhìn không ra một chút gợn sóng?

Có lẽ Lạc Tử Tịch còn chưa tin tưởng quan hệ của cô cùng Lăng Dịch Hằng, nhưng hẳn là trong lòng không sinh nghi mới lạ.

Chính là, biểu hiện bình tĩnh thái quá của Lạc Tử Tịch làm cho Nhan Tiêu cảm thấy nàng có chút không giống con người."

Phải không?"

Lạc Tử Tịch dùng chiêu bài tươi cười đưa lên trên mặt.

Bất động thanh sắc là kế tối trọng yếu bắt lấy thời cơ, dụng kế để nhìn rõ đối phương diễn trò gì .

Lấy tĩnh chế động, không phải chiêu tốt nhất sao?

Do sự xuất hiện của Nhan Tiêu, nàng phải cố ý tỏ ra vô tình một ít.

Quả nhiên ôn cố nhi tri tân**nguyên văn 溫故而知新, 可以為師矣 ôn cố nhi tri tân, khả dĩ vi sư hĩ: Ngẫm nghĩ việc xưa để hiểu việc nay, hành vi đáng làm thầy người khác."

Phải."

Nhan Tiêu khẳng định trả lời."

Tôi đây thật vinh hạnh."

Lạc Tử Tịch như trước thong dong, giống như bên cạnh không phải người đang uy hiếp đến cuộc sống hôn nhân của nàng mà là một người xa lạ.

Kỳ thật, Nhan Tiêu với Lạc Tử Tịch mà nói đúng là một người xa lạ, cũng xác thực mà nói, Nhan Tiêu còn chưa thực sự uy hiếp đến sinh hoạt của nàng."

Thật cao hứng hôm nay được giáp mặt giới thiệu chính mình.

Lão công cô, tình nhân tôi đã trở lại, tôi trước rời khỏi.

Lạc Tử Tịch, chúng ta sau này còn gặp lại, nhớ kỹ nga, tôi là Nhan Tiêu."

Nhan Tiêu nói xong liền đứng lên, liếc mắt về hướng Lăng Dịch Hằng, sau đó hướng Lạc Tử Tịch cười quyến rũ.

Lắc lắc vòng eo nhỏ gầy, tiêu sái như yêu tinh.Lạc Tử Tịch khóe miệng cũng nhếch lên.

Này Nhan Tiêu thật đúng là không đùa giỡn bình thường.

Thời điểm Nhan Tiêu giới thiệu chính mình vẫn đều dùng "Là" chứ không phải "Tên", có thể thấy được nàng thật sự không cuồng vọng đơn giản.

Có vẻ cả hai dường như thật sự sau này sẽ còn gặp lại.

Lạc Tử Tịch có thể cảm giác được trò chơi của Nhan Tiêu vừa mới bắt đầu.Khả năng về sau sẽ không yên bình.

Nhan Tiêu tuyệt đối không phải hạng trình độ giảo hoạt thấp kém.

Thật không biết Lăng Dịch Hằng như thế nào chọn được nhân vật đặc biệt đến cho nàng."

Lão bà, nhìn gì thế?

Đây, đồ em thích uống."

Lăng Dịch Hằng rất xa liền thấy một bóng người từ bên cạnh Lạc Tử Tịch rời đi, chính là quá xa nên hắn thấy không rõ.

Lúc gần đến thì người kia cũng đã đi xa rồi."

Không có gì, chỉ là một nữ nhân xinh đẹp tới hỏi đường ta mà thôi."

Lạc Tử Tịch khẳng định Lăng Dịch Hằng là thấy Nhan Tiêu, nhưng phỏng chừng không nhận ra người kia là Nhan Tiêu."

Nga.

Lão bà, chúng ta trở về đi."

Lăng Dịch Hằng nhún vai.

Ở công viên hỏi đường là chuyện thường tình, hắn cũng không hoài nghi gì.Lạc Tử Tịch cảm thấy thật sự không rõ về Nhan Tiêu, không biết nên nói như thế nào.

Lạc Tử Tịch nhíu mày, đây là biểu tình không thỏa mãn của nàng.

Nhan Tiêu là gì đây?

Đột nhiên xuất hiện rồi lại mất tích.

Lạc Tử Tịch cũng không muốn thăm dò cái gì.

Nàng nghĩ tới chuyện nhờ thám tử tư điều tra một chút, nhưng mà...Nhưng mà, Lạc Tử Tịch vẫn không muốn làm thế.

Nàng đang đợi, chờ một ngày sự thật hiện rõ, chờ chính Lăng Dịch Hằng nói cho nàng biết hết thảy đều là thật sự.

Nàng không phải người thích suy đoán, nếu không phải Nhan Tiêu xuất hiện trước mặt nàng, còn biết rất nhiều chuyện của nàng, nàng cũng sẽ không hoài nghi cái gì.

Dẫu sau, nếu Nhan Tiêu thật sự không liên quan cùng Lăng Dịch Hằng, nàng sao lại lo lắng đi thăm dò chuyện của hắn?Cho nên Lạc Tử Tịch không biết kế tiếp trò chơi phát sinh cái gì.Lạc Tử Tịch lại đi công tác, thân là quản lý, thật ra nàng bề bộn rất nhiều việc.

Lạc Tử Tịch cảm thấy người bận rộn như nàng còn có thể quản gia đình thật tốt đã là chuyện không dễ dàng.

Rất nhiều thời điểm Lạc Tử Tịch cũng cảm thấy mệt mỏi nhưng nàng vẫn cố gắng làm việc, bất quá chỉ muốn gia đình này tốt đẹp mà thôi.

Nàng không phải dạng yên tĩnh quá mức, dù vậy sự tình nào đã tin tưởng nàng cũng sẽ làm như vậy.Nhưng lại phải đi công tác, lúc này đây trong lòng Lạc Tử Tịch ẩn ẩn chút bất an.

Có thể là vì sự xuất hiện của Nhan Tiêu đi.

Sau khi Nhan Tiêu xuất hiện đây là lần đầu nàng đi công tác.

Vốn không cần đi, nhưng do công ty bên kia đột nhiên xảy ra chút chuyện, nàng không thể không đi.

Rời khỏi nhóm, cả người đều nhanh hỏng mất.

Mệt, trừ bỏ mệt Lạc Tử Tịch không còn cảm giác nào.

Nhưng trong lòng giống như có gì đó ràng buột, Lạc Tử Tịch lấy ra di động gọi về nhà."

Đô...

Đô..."

Nhíu mày.

Điện thoại vang đã lâu nhưng không ai tiếp.

Cuối cùng trực tiếp nghe được "Số điện thoại quý khách liên lạc không bắt máy"Bất an trong lòng Lạc Tử Tịch càng lúc càng lớn, hơn nữa cũng ẩn ẩn phiền toái lên.

Lăng Dịch Hằng có phải đang tắm hay không, các ý niệm linh tinh trong đầu Lạc Tử Tịch hiện ra.

Nàng bây giờ cố gắng tìm cớ các loại cho Lăng Dịch Hằng.

Có lẽ, thật sự chỉ là có lẽ mà thôi.

Lạc Tử Tịch chưa từ bỏ ý định lại tiếp gọi điện thoại trong nhà.

Vang thật lâu, như trước kia âm thanh lạnh như băng.

Nếu như lúc này nàng ở nhà, Lăng Dịch Hằng nhất định cũng sẽ ở nhà cùng nàng.

Hiện tại đây?Lạc Tử Tịch không dám tiếp tục tưởng tượng nữa.

Lăng Dịch Hằng đi nơi nào?

Tại sao lại không ở nhà?Điện thoại trên tay hiện lên dãy số Lăng Dịch Hằng, nhưng Lạc Tử Tịch không có dũng khí ấn xuống, trong lòng nàng có chút sợ hãi hoặc có thể nói là rất rất sợ.

Nếu thật sự như Nhan Tiêu nói, vậy lúc này Lăng Dịch Hằng không ở nhà, rất có khả năng...Lạc Tử Tịch không dám nghĩ nữa, thân thể đã rất mỏi mệt vô lực tựa vào sô pha.

Nên làm gì bây giờ?

Nên hay không gọi điện thoại hỏi một chút?

Nếu Lăng Dịch Hằng thật sự ở bên Nhan Tiêu, như vậy hắn sẽ lấy cớ gì để che dấu đây?

Nàng sẽ tin tưởng lời hắn nói sao?

Lạc Tử Tịch không rõ lòng mình, nàng quả thật không dám chạm vào vấn đề này.Đột nhiên điện thoại chấn động, là số Nhan Tiêu.

Lạc Tử Tịch nhìn dãy số kia hít một hơi thật sâu."

Uy, xin chào!"

Lạc Tử Tịch trấn định ngữ khí chính mình, vẫn là lễ phép tiếp điện thoại."

Uy, xin chào, Lạc Tử Tịch, tôi là Nhan Tiêu.

Nghe nói cô đi công tác cho nên điện thoại ân cần hỏi thăm một tiếng."

Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm Nhan Tiêu.

Nếu Nhan Tiêu không nói nàng là tình nhân lão công, là tiểu tam, lúc này nhận được điện thoại Lạc Tử Tịch nhất định rất cảm động.

Dù sao, thật sự rất mệt mỏi, có người hỏi han ân cần, trong lòng cảm thấy thật thoải mái."

Cám ơn."

Lạc Tử Tịch ngữ khí có chút bình thản.

Nàng tận lực làm cho ngữ khí mình trở nên bình thản.

Có lẽ, Nhan Tiêu hiện tại muốn thị uy với nàng, Nhan Tiêu làm vậy có phải hiện tại đang ở cùng Lăng Dịch Hằng không?

Hay là..."

Lạc Tử Tịch, tôi không hiểu được, vì sao cô biết tôi là tình nhân lão công cô, còn có thể trấn định như vậy?

Không phải hẳn nên là diễn một tiết mục đại nháo cùng tiểu tam sao?

Cô lại khác ngược, một không khóc, hai không nháo, ba không hỏi.

Là cô không thương lão công mình?

Hay là nói, cô không tin lời tôi?"

Lạc Tử Tịch cảm giác được tựa hồ bên kia điện thoại Nhan Tiêu có chút thất vọng.

Nàng nhắm mắt lại, ngồi xuống sô pha, khóe miệng trong suốt giơ lên.

Nhưng cũng không nói gì cả, cũng không treo điện thoại."

Lạc Tử Tịch, như thế nào, đang ngủ?"

Không nghe được thanh âm Lạc Tử Tịch, nhưng có thể nghe được hô hấp của nàng, Nhan Tiêu xác định Lạc Tử Tịch còn đang nghe điện thoại.

Chính là không biết có phải hay không đang ngủ, hoặc là không nghĩ sẽ trả lời vấn đề của cô."

Nếu tôi giống như những người khác, có lẽ cô sẽ không tốn nhiều tâm tư như vậy, đúng không?

Tôi hiện tại chỉ phối hợp với cô mà thôi."

Lạc Tử Tịch tươi cười mặc dù không ai thấy, nhưng quả thật nét mặt là đang cười.

Nàng không có nhiều tinh lực mà cố tình đi gây sự, đi thăm dò, nàng sẽ điều tra, nhưng sẽ không chỉ nghe một phía từ Nhan Tiêu mà đi điều tra trượng phu chính mình, đó là đối trượng phu không tôn trọng.

Nàng tin tưởng, nếu Lăng Dịch Hằng không thương nàng, ở bên ngoài có người, như vậy một ngày nào đó chính hắn sẽ nói với nàng.

Không phải nàng không nghĩ cách cứu vãn gia đình, nhưng hiện tại, gia đình trong mắt nàng, như trước vẫn hạnh phúc mỹ mãn.

Nàng thật không muốn đi hoài nghi.Có lẽ nàng chẳng qua là cấp cho chính mình biểu hiện giả dối mà thôi.

Lạc Tử Tịch biết có một số việc là tồn tại, tuy nàng cũng lo lắng, có nhiều chuyện rõ ràng biết là xảy ra, nhưng nàng không dám chạm vào.

Nếu như đâm thủng bức màn rất nhiều chuyện giống như nước sẽ mạnh mẽ chảy ra.

Đến lúc đó, đê vỡ, nàng không biết phải cứu lại như thế nào.Có đôi khi tự lừa chính mình đều chỉ vì nghĩ cho mình một chút mà thôi."

Đúng vậy, nếu cô giống người khác, tôi sẽ chẳng có hứng thú ngoạn."

Tươi cười của Nhan Tiêu so với Lạc Tử Tịch không nhỏ."

Cô đã nói ngoạn, tham gia vào, tôi cũng chỉ bất quá dựa theo quy tắc trò chơi mà thôi, về phần quy tắc như thế nào, hay là dựa vào ý tứ của tôi đi, không phải sao?

Chúng ta đều là người trong cuộc, tiến hành thế nào, đùa bỡn ra sao chẳng qua cũng như nhau thôi."

Ý tứ Lạc Tử Tịch rất dễ hiểu, cô ngoạn, tôi cũng ngoạn, trò chơi nếu dựa theo cách thông thường mà tiến hành, chơi vậy sao vui được?

Cùng nhau ngoạn lớn, người nắm trong tay cục diện trò chơi mới là người chiến thắng cuối cùng.

Mặc dù thời điểm đầu tiên của trò chơi lớn này Lạc Tử Tịch đã bị đi trước một bước, tuy nhiên lộc tử thủy thủ* cũng còn chưa biết được.* nguyên văn 勝負未分, 不知鹿死誰手thắng phụ vi phân, bất tri lộc tử thủy thủ: thắng bại chưa phân biệt, không biết hươu chết về tay ai.

Còn có ý nói tranh đoạt ngôi vua, địa vị, quyền lực chưa biết về tay ai."

Chúng ta quả thật đều là người trong cuộc."

Suy nghĩ của tác giả: Muốn hét thật lớn, cầu lưu giữ, cầu tung bông, cầu chú ý Trúc Tử lặng lẽ trôi qua...
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 5


"Cô hiện tại đang đi công tác, có nghĩ tới tôi vì sao lại điện thoại cho cô hay không?"

Nhan Tiêu cố ý nhắc nhở, cô không tin Lạc Tử Tịch không biết dụng ý của cô. cô rất chờ mong biểu tình của Lạc Tử Tịch.

Cô biết Lạc Tử Tịch thật ra cũng không bình tĩnh như ngoài mặt.

Lạc Tử Tịch không phải thánh nhân, cũng không phải nữ thần.

Nhan Tiêu biết, trong lòng Lạc Tử Tịch kỳ thật rất để ý, nếu không cũng sẽ không cố ý biểu hiện không thèm quan tâm.Có đôi khi, không thèm để ý đều là cố ý làm vậy, đúng không?

Nhan Tiêu nở nụ cười."

Tôi đương nhiên biết dụng ý của cô, nhưng dụng ý của cô không có nghĩa sẽ phát huy tác dụng, đúng không?

Nếu tôi không cho nó phát huy, nó tồn tại còn có nghĩa sao?"

Chê cười, Lạc Tử Tịch đương nhiên biết dụng ý Nhan Tiêu, chẳng phải kích nàng sao?

Ha ha, nàng như thế nào có khả năng cho Nhan Tiêu thực hiện được?

Cho dù chỉ là trò chơi.Chỉ là, thân thể thật có chút mỏi mệt, tâm tựa hồ cũng mệt.

Giờ này khắc này, nàng thật nhớ Lăng Dịch Hằng, nhớ cái ôm ấm áp của hắn.

Đột nhiên chợt nghĩ, Nhan Tiêu sao biết nàng đi công tác, có bao nhiêu loại khả năng.

Lạc Tử Tịch trong lòng nhất thanh nhị sở*.

Cho nên, trong lòng càng thêm mệt mỏi.* 一清二白Nhất thanh nhị sở: rõ ràng, rành mạch."

Lạc Tử Tịch, tôi quả thật muốn biết cô có thể bình tĩnh tới khi nào."

Nhan Tiêu thực chờ mong, Lạc Tử Tịch có thể kiên trì tới khi nào.

Có lẽ hiện tại trong lòng Lạc Tử Tịch đã muốn phát điên, nhưng ngữ khí vẫn bình thản như trước.

Nhan Tiêu cảm thấy bản thân hứng thú càng lúc càng lớn đối với Lạc Tử Tịch."

Cô sao lại nôn nóng thế?

Trò chơi không phải vừa mới bắt đầu sao?

Hơn nữa, ai không bình tĩnh trước, bây giờ còn chưa nói được, không phải sao?"

Lạc Tử Tịch ngăn chặn thích thú của mình, bình tĩnh mà tự tin nói cùng Nhan Tiêu."

Đúng vậy, trò chơi vừa mới bắt đầu, nhưng tôi rất muốn mau chóng tiến hành.

Bởi vì, tôi phát giác, thật là càng ngày càng hảo ngoạn."

Đúng nha, đã muốn càng ngày càng hảo ngoạn.

Lạc Tử Tịch là một người thú vị, một người cực lực khắc chế chính mình, nếu có thể công phá tầng phòng tuyến kia không biết sẽ xuất hiện trường hợp gì.

Chờ mong, trong lòng Nhan Tiêu vô cùng chờ mong."

Nhan Tiêu, thật ra tôi còn muốn biết, vì cái gì cô lại ham thích chuyện của tôi như vậy, hoặc nói là chuyện của tôi với Lăng Dịch Hằng.

Chẳng lẽ bởi vì như lời cô nói là tình nhân lão công tôi?"

Một tình nhân có thể cao giọng cuồng vọng tìm tới nguyên phối sao?

Lạc Tử Tịch thật sự không thể tưởng tượng được Nhan Tiêu.

Tiểu tam bình thường sẽ không giống như cô.

Tiểu tam hoặc là im lặng trốn tránh, hoặc là cao giọng phá hư.

Nhưng giống Nhan Tiêu?

Nói phá hư cũng không phải phá hư giống hiện tại.Khó hiểu, Lạc Tử Tịch vô cùng khó hiểu."

Tôi đúng là tình nhân lão công của cô, cho nên cũng chỉ có lý do này mà thôi.

Lạc Tử Tịch, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?"

Lạc Tử Tịch bắt đầu hoài nghi, bắt đầu phóng chú ý tới cô, để ý đến sự xuất hiện của cô.

Ha ha, đây là một bắt đầu tốt, Lạc Tử Tịch càng để ý sẽ càng hảo ngoạn."

Ha ha, cô cảm thấy lý do này của cô khiến tôi tin sao?"

Lạc Tử Tịch cười, nếu nói đơn giản vậy, Nhan Tiêu sẽ không dụng tâm đến thế.

Lạc Tử Tịch chưa bao giờ nghĩ mọi chuyện sẽ đơn giản, sẽ không nghĩ bề ngoài chỉ có một tầng như vậy."

Cô tin hay không tin, tôi chỉ có lý do này."

"Phải không?"

Lạc Tử Tịch dám xác định, Nhan Tiêu thật ra còn mục đích khác, là cái gì thì nàng không rõ.

Tiểu tam sao?

Ha ha, tựa hồ càng ngày càng hảo ngoạn.

Nếu đã muốn bắt đầu, như vậy nàng sẽ dụng tâm mà ngoạn trò chơi này."

Lão bà.

Vất vả rồi, đến đây anh massage cho em."

Lăng Dịch Hằng thấy Lạc Tử Tịch mỏi mệt có chút đau lòng.

Kỳ thật hắn hoàn toàn có năng lực để Lạc Tử Tịch không cần ra ngoài làm việc.

Nhưng hắn hiểu được, Lạc Tử Tịch không giống người khác, nàng là một hiền thê, cũng là một phụ nữ mạnh mẽ.

Gia đình cùng sự nghiệp, hai cái đều phải chiếu cố, Lăng Dịch Hằng thay Lạc Tử Tịch mỏi mệt.

Hắn biết Lạc Tử Tịch vẫn thực cố gắng duy trì gia đình này, nhưng mà có nhiều thứ không phải cứ cố gắng là sẽ được.Không phải chỉ cần mình cố gắng là đủ viên mãn tất cả.

Thế gian, mọi việc đều như vậy.

Lăng Dịch Hằng cười khổ trong lòng."

Ân, hảo."

Lạc Tử Tịch vặn vặn, xoay xoay cổ, quả thật có chút mệt mỏi.

Lại thêm chuyện Nhan Tiêu, trong lòng thật không thống khoái.

Chỉ là, việc này còn chưa thể nói ra, nàng không thể quái Lăng Dịch Hằng.

Chuyện này, cũng sẽ có lúc tra ra được manh mối."

Hằng, em đi hai ngày, điện thoại của anh..."

Lạc Tử Tịch đi công tác hai ngày, Lăng Dịch Hằng điện thoại rất ít.

Đặc biệt khi nàng cần hắn, hắn lại...

Dựa theo lời Nhan Tiêu nói, chính là ở bên cạnh Nhan Tiêu.

Lạc Tử Tịch không nghĩ sẽ tin tưởng, nhưng Nhan Tiêu xuất hiện làm cho nàng không thể không tin cái cớ này.

Vật chứng, có thể tưởng tượng, tâm cơ Nhan Tiêu thật sâu."

Di động anh hai ngày nay có chút vấn đề, công tác cũng có chút việc, cho nên lão bà anh sai rồi, anh hẳn là mỗi ngày về nhà liền phải điện thoại cho em."

Lăng Dịch Hằng nhanh chóng giải thích, kỳ thật Lạc Tử Tịch không có ở nhà, hắn không muốn một mình đối diện căn phòng trống rỗng.

Nhiều khi hắn sẽ nhớ tới thời điểm trước khi kết hôn, bọn họ trong lúc đó có một tầng ngăn cách.

Không phải không thương, chỉ là do không khí lúc đó tương đương thoải mái, không mệt mỏi như hiện tại.Đúng vậy, mệt mỏi.

Bất tri bất giác liền mệt mỏi.

Lý do vì sao, Lăng Dịch Hằng chính mình cũng không nói rõ được.

Nhưng lại không dứt bỏ đoạn tâm tình này được mà còn loạn thêm."

Em cũng chỉ hỏi anh một chút thôi, mỗi khi mỏi mệt, muốn nghe tiếng của anh."

Lạc Tử Tịch ăn ngay nói thật, Lăng Dịch Hằng là toàn bộ của nàng, là nơi nàng dựa vào.

Một nữ nhân cường đại chung quy vẫn là cần một người để dựa vào.

Lăng Dịch Hằng là lựa chọn của nàng, nàng hoàn toàn tín nhiệm dựa vào hắn."

Vậy em có thể điện thoại cho anh...."

Lăng Dịch Hằng không nói gì nữa, thanh âm dần nhỏ đi."

Ha ha."

Lạc Tử Tịch cười cười, không phải nàng không nghĩ liên lạc, nhưng nàng sợ hãi phải liên lạc, sợ hãi Lăng Dịch Hằng viện đủ loại cớ.

Cho nên, điện thoại cầm lên rất nhiều lần nhưng vẫn không có dũng khí bấm gọi.Trả giá hết thảy mọi việc, chỉ cần một cái phản bội, nàng sẽ mất tất cả.

Vậy nên, tuy rằng nàng nói cùng Nhan Tiêu ngoạn, nhưng chỉ cần thua, nàng cũng liền hai bàn tay trắng.

Lạc Tử Tịch hai bàn tay trắng, cuộc sống sẽ như thế nào?

Cực đoan, Lạc Tử Tịch biết cuộc sống cuối cùng, chung quy chỉ còn một loại tên cực đoan.Cười yếu ớt, hoặc phải nên gọi là cười khổ.Cuộc sống, càng ngày càng không biết phải làm sao.

Kỳ thật, Lạc Tử Tịch cũng mệt chết đi.

Một loại mỏi mệt thường gặp.

Cửa ải khó khăn thứ nhất, không biết phải nên tiếp tục thế nào?

Nhan Tiêu, lại có kỹ xảo gì đây?

Tiếp theo là chiêu gì?

Gậy ông đập lưng ông?

Phải chọn biện pháp thế nào?"

Có phải hay không có tâm sự?

Hay là do quá mệt mỏi?"

Lăng Dịch Hằng cảm thấy Lạc Tử Tịch có chút là lạ, nhưng làm sao trách được, hắn cũng không rõ ràng.

Cảm nhận chút khác thường được sinh ra.

Cuộc sống hôn nhân gần đây, dương như khiến người ta có chút phiền toái.

Tuy rằng ngoài mặt đều không phát sinh cái gì, nhưng như có chút gì đó lặng lẽ chầm chậm biến hóa.Lăng Dịch Hằng tiếp tục massage cổ cho Lạc Tử Tịch.

Làm việc lâu, lại tiếp xúc với máy tính thắt lưng hay chân này nọ rất dễ đau.

Lăng Dịch Hằng tự biết thân thể mình, cho nên hắn biết phải xoa bóp thế nào khiến cho người ta thoải mái."

Đều có đi."

Tâm sự, có.

Mệt mỏi, cũng có.

Lạc Tử Tịch không phủ nhận.

Đúng là trong lòng có gì đều nói ra.

Lạc Tử Tịch vài lần muốn mở miệng hỏi chuyện Nhan Tiêu, nhưng đến bên miệng lại không biết nói làm sao."

Chẳng lẽ không thể nói anh biết sao?"

Lăng Dịch Hằng hỏi.

Trong lòng Lạc Tử Tịch giống như giấu giếm một vài chuyện.

Một ít chuyện mà hắn không biết.

Bắt đầu từ khi nào, bọn họ đã không thể mở lòng nói chuyện cùng nhau?"

Ha ha, thật ra em cũng không biết nói thế nào.

Có lẽ quá mệt mỏi cho nên mới suy nghĩ miên man.

Cũng không phải đại sự."

Lạc Tử Tịch cười mỉa mai.

Biện cho mình một lý do trốn tránh, cũng cho Lăng Dịch Hằng một cơ hội.

Nếu chuyện này vỡ ra, có lẽ cái gì đều không còn.

Nàng như trước là ngã không dậy nổi.Tự lừa mình để vui vẻ tất cũng có thể, không phải sao?Mặc kệ là thật là giả.

Nhan Tiêu có thể tìm được nàng, đã nói lên không phải tin đồn vô căn cứ.

Nhiều lúc, Lạc Tử Tịch đều biết chân tướng cùng kết cục, chỉ là nàng không dám đụng vào."

Được rồi, nếu không phải đại sự đừng miên man suy nghĩ nữa.

Anh xoa bóp lưng cho em thoải mái một chút, nằm xuống."

Lăng Dịch Hằng giúp Lạc Tử Tịch nằm xuống, sau đo dùng khủy tay hướng lưng Lạc Tử Tịch xoa bóp.Lạc Tử Tịch nghe lời nằm xuống.

Nàng thật không muốn tin Nhan Tiêu, Lăng Dịch Hằng săn sóc cẩn thận như thế, làm sao có khả năng bên ngoài có người khác?

Vậy nên, tất cả hết thảy đều là do Nhan Tiêu bịa ra đi.

Lăng Dịch Hằng không có khả năng ở bên ngoài dưỡng tình nhân.Có lẽ, Nhan Tiêu chính là có chút liên quan tới Lăng Dịch Hằng, thậm chí đơn phương yêu mến hắn, cho nên mới hành động như vậy.

Nhất định là dạng này.

Lạc Tử Tịch nhắm mặt hưởng thụ sự phục vụ của trượng phu.

Trên đời có bao nhiêu gia đình giống bọn họ ngọt ngào ân ái như hiện tại.

Nhan Tiêu xuất hiện thật không đúng thời điểm.

Nếu nàng cùng Lăng Dịch Hằng cảm tình bất hòa có lẽ Nhan Tiêu còn có cơ hội trở thành tiểu tam.

Nhưng hiện nàng cùng Lăng Dịch Hằng quan hệ vẫn bền chặt, sao lại có khả năng xuất hiện tiểu tam?Nghĩ vậy Lạc Tử Tịch bình tâm không ít.

Là chính nàng suy nghĩ nhiều.

Thiếu chút nữa cho Nhan Tiêu chem vào giữa, Nhan Tiêu thực không phải nữ nhân bình thường.

Công tâm kế, ngay từ đầu là cố ý xuất hiện.Hảo, nàng thật muốn nhìn tiểu tam này còn có thể ngoạn ra hoa chiêu gì."

Thế nào?

Có phải thoải mái hơn không?"

Lăng Dịch Hằng cảm giác thân mình Lạc Tử Tịch đã thả lỏng, cười hỏi."

Ân, thoải mái hơn.

Hằng, cám ơn anh."

Cám ơn anh như trước làm em tin anh.

Lạc Tử Tịch không nói ra câu kế tiếp.

Nàng phải nên tin tưởng Lăng Dịch Hằng, có thể nào vì một Nhan Tiêu không hiểu tại sao xuất hiện mà hoài nghi trượng phu chính mình đây?

Lạc Tử Tịch ảo não!

Hung hăng quát chính mình ngừng lại, thật đúng là không nên."

Đứa ngốc, em và anh còn cảm ơn với không cảm ơn sao?

Vì lão bà phục vụ là chuyện thiên kinh địa nghĩa."

Nói xong, Lăng Dịch Hằng cuối xuống ôm lấy, khẽ hôn tai Lạc Tử Tịch.Lạc Tử Tịch thân mình run rẩy một cái, hai ngày không cùng nhau, nàng biết Lăng Dịch Hằng hiện tại có chút dục vọng, Lăng Dịch Hằng thổi một hơi kia, tựa hồ nhấc lên trong thân thể nàng một chút gì đó.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 6


Nhan Tiêu nhìn camera, khóe miệng lơ đãng cong lên.

Cô không nghĩ Lạc Tử Tịch sẽ xuất hiện ở chỗ của mình, nhất thời trong lòng nổi lên hứng thú ngoạn.Lạc Tử Tịch dạo gần đây eo có chút đau nhứt, có lẽ do mệt mỏi lại còn nghỉ ngơi không tốt.

Được bằng hữu giới thiệu cho nàng để tìm người massage.

Vì thế, nàng đi tới trụ sở spa của Nhan thị.

Thời điểm vừa tiến vào liền có tiếp tân nhiệt tình đứng lên tiếp đón, Lạc Tử Tịch nói muốn massage thì phục vụ bước ra mang nàng tiến nhập vào một phòng.

Trung tâm này trang hoàn rất tốt, cao lớn thanh lịch không giống những nơi khác.

Có thể thấy đây là một nơi rất cao cấp.

Phòng massage mặc dù hơi nhỏ nhưng mà ngũ chương* đều có.

Lạc Tử Tịch ít khi đi vào nơi như thế này, cũng không thấy phản cảm.

Được một lúc lại có người đem tới hoa quả cùng nước trà.

Lạc Tử Tịch nghĩ, nơi này phục vụ coi như chu đáo, tâm tình cũng dần thả lỏng.

Bất quá, chuyện mà Lạc Tử Tịch không tưởng đã sắp xảy ra.*Đại khái là điều lệ gì gì đó...Phục vụ vừa đi một lúc lại có tiếng gõ cửa."

Chào ngài, xin hỏi kỹ thuật viên có thể tiến vào không?"

Thanh âm của một cô gái vang lên bên ngoài."

Mời vào."

Lạc Tử Tịch lễ phép đáp lại."

Chào ngài, tôi là kỹ thuật viên hiệu 0000, có thể để tôi phục vụ cho ngài không?"

Cô gái đối diện cười với Lạc Tử Tịch.Lạc Tử Tịch vừa nhín thấy khuôn mặt nữ tử liền kinh ngạc, tiểu cô nương tướng mạo thanh thuần này như thế nào lại thấy quen mặt?"

Tiểu thư, xin hỏi ngài nguyện ý hay không để tôi phục vụ cho ngài?"

Cô gái nhỏ nhìn biểu hiện kinh ngạc của Lạc Tử Tịch cũng không có phản ứng gì, chỉ là nhắc nhở Lạc Tử Tịch có thể tiến hành phục vụ được hay chưa."

Hảo."

Lạc Tử Tịch trấn định trở lại.

Tuy rằng quen mặt nhưng lại nghĩ không ra đã gặp qua ở đâu.

Hơn nữa, tựa hồ tướng mạo này thực khiến nàng kinh ngạc, không phải khó nhìn ngược lại là bộ dạng thực thanh tú, đẹp đẽ.

Thế vì cái gì lại khiến nàng kinh ngạc đây?

Lạc Tử Tịch nháy mắt có chút khó hiểu.Được Lạc Tử Tịch cho phép, cô gái đỡ nàng nằm xuống giường massage, bắt đầu phục vụ."

Cô bé, trước kia chúng ta gặp qua sao?"

Đứa nhỏ này thủ pháp tốt lắm, độ mạnh vừa phải, chắc là đã trải qua huấn luyện đặc thù.

Lạc Tử Tịch vẫn còn cảm giác canh cánh trong lòng."

Có sao, có lẽ đi, tôi cũng không rõ lắm."

Cô gái nhỏ cười nói."

Tôi như thế nào có cảm giác chúng ta đã từng gặp qua?"

"Ha ha, tiểu thư, nếu cô là nam nhân, tôi sẽ hoài nghi những lời này của cô là có dụng ý."

"Ha ha, thật vậy."

Lạc Tử Tịch không nói gì thêm nữa, chắc là ảo giác thôi.

Nàng hẳn là không có gặp qua cô gái này."

Lạc Tử Tịch, chúng ta như thế nào không có khả năng gặp qua đây?"

Đang lúc Lạc Tử Tịch chậm rãi trầm tĩnh, người sau lưng đột nhiên nói một câu, Lạc Tử Tịch nhất thời hóa đá."

Nhan Tiêu!"

Lạc Tử Tịch quay đầu thật mạnh.

Không có khả năng, Nhan Tiêu mà nàng biết bộ dạng thật xinh đẹp, là người thích trang điểm đậm.

Lạc Tử Tịch thật không có cách nào liên tưởng đến người trước mắt."

Như thế nào, rất kinh ngạc sao?"

Nhan Tiêu phi thường cười tà ác."

Cô tại sao lại ở chỗ này?"

Nhan Tiêu trả lời làm cho Lạc Tử Tịch nháy mắt tâm treo lên.

Lần trước nhìn thấy cùng Nhan Tiêu hôm nay rõ ràng là hai người, Lạc Tử Tịch thật sự khó kết hợp lại với nhau."

Tôi vì sao không thể ở đây?"

Nhan Tiêu cười như không cười.

Nhìn biểu tình hiện tại của Lạc Tử Tịch trong lòng thập phần sung sướng.Lạc Tử Tịch biểu tình kinh ngạc toàn bộ đều rơi vào mắt Nhan Tiêu.

Trong lòng Nhan Tiêu đặc biệt vui vẻ."

Cô..."

Lạc Tử Tịch đột nhiên không biết phải nói cái gì.

Đối mặt việc Nhan Tiêu bỗng dưng xuất hiện, hết thảy đều nằm ngoài dự kiến của nàng.

Như thế nào lại đột nhiên đụng phải Nhan Tiêu?

Không lẽ thế giới này thật nhỏ vậy sao?

Nhan Tiêu như bây giờ có bộ dáng thanh thuần, tuy rằng làm việc tại nơi như vậy, bất quá nhìn thế nào cũng không giống như là tiểu tam?"

Tôi?

Chẳng lẽ tôi phục vụ không tốt sao?"

Nhan Tiêu cười lớn đến không biết sợ hãi.

Cô phát giác làm cho người ta ngoài ý liệu là chuyện đùa phi thường tốt.

Biểu tình của Lạc Tử Tịch khiến cho cô thực vừa lòng."

Không phải, chỉ là..."

Không phải cái gì, chỉ là cái gì, Lạc Tử Tịch không biết nói rõ làm sao.

Hiện tại loại tình huống này thật đúng là không thể nói rõ ra.

Nàng chỉ biết chính mình có chút mê man, nháy mắt sinh ra thật nhiều nghi vấn, làm cho nàng cảm thấy trống rỗng.

Lạc Tử Tịch không biết Nhan Tiêu vì sao xuất hiện, càng thêm không biết Nhan Tiêu lại phục vụ cho nàng.

Nhan Tiêu đều làm tất cả sao?

Nháy mắt Lạc Tử Tịch không phản ứng được.

Có thể nói, mộng.Bất quá nói lại, Lạc Tử Tịch không thể không thừa nhận Nhan Tiêu thủ pháp thật sự tốt.

Hẳn là thật trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Cảnh tượng đối mặt như vầy làm cho Lạc Tử Tịch thật không biết phải làm sao, ai có thể đến nói cho nàng biết hẳn là phải làm gì bây giờ đây?

Rất nhiều chuyện còn chưa sáng tỏ, trước kia chỉ là thấy qua Nhan Tiêu một lần cùng một ít tin nhắn khiêu khích mà thôi.

Chuyện tình chân chính còn chưa phát sinh?

Cho dù đã xảy ra, chỉ cần Lạc Tử Tịch không tận mắt nhìn thấy, nàng sẽ không kết luận, cho nên hiện tại lúc này ở cùng Nhan Tiêu, xuất hiện một loại không khí xấu hổ.

Không khí này làm cho Lạc Tử Tịch có chút muốn trốn tránh."

Lạc Tử Tịch, cô còn nhớ rõ tôi đã nói gì sao?"

Nhan Tiêu tà mị cười, một ván này, cô thắng."

Nói qua cái gì?"

Lạc Tử Tịch vẫn chưa phản ứng kịp."

Thỉnh...

Quân...

Nhập...

Úng!"** "Thỉnh quân nhập úng" có nghĩa "Gậy ông đập lưng ông": Xuất phát từ điển cố Võ Tắc Thiên sai Lai Tuấn Thuần đến thẩm vấn Chu Hưng nhưng Chu Hưng không biết.

Lai Tuấn Thuần hỏi Chu Hưng rằng: "Nếu phạm nhân không chịu thú tội thì làm sao?"

Chu Hưng nói: "Lấy một cái lu, cho phạm nhân vào đấy, đốt lửa chung quanh sợ gì nó không chịu nói."

Lai Tuấn Thuần theo cách ấy buộc Chu Hưng cúi đầu nhận tội.Nhan Tiêu một chữ một chữ nói ra, đáy mắt tràn đầy đắc ý cùng cuồng ngạo.

Lạc Tử Tịch nhìn phi thường chói mắt."

Nhớ rõ."

Nhan Tiêu cuồng ngạo ngược lại làm cho Lạc Tử Tịch nhanh chóng bình tĩnh.

Nếu ngày lập tức rối loạn như thế, vậy ván này phải thua là không thể nghi ngờ.

Nhan Tiêu xuất hiện quá đột nhiên, hơn nữa lần trước gặp mặt ấn tượng thật không lớn, sở dĩ vì thế nên lần này lập tức bị Nhan Tiêu hù dọa."

Ha ha, hiện tại có tính như vậy không?"

Nhan Tiêu xem như chuyện đương nhiên bèn hỏi."

Không tính."

Lạc Tử Tịch im lặng nói."

Đây chính là địa bàn của tôi nga."

Lạc Tử Tịch khôi phục làm cho Nhan Tiêu thực thấy hứng thú."

Nhưng mà tiền ở trong túi tôi nga."

Lạc Tử Tịch học theo khẩu khí Nhan Tiêu.

Nàng cảm thấy Nhan Tiêu kỳ thật không tệ lắm.

Cùng tiểu tam bình thường không giống nhau.

Tiểu tam khác đều là lặng lẽ dùng ám chiêu đùa giỡn, Nhan Tiêu vì sao luôn thông tri cho nàng trước một tiếng, quang minh chính đại mà đến.

Đối thủ như vậy, đáng tôn kính."

Ha ha, Lạc Tử Tịch, tôi phát giác tôi đối với cô thật là càng ngày càng cảm thấy hứng thú."

Nhan Tiêu phá lên cười."

Cũng vậy."

Lạc Tử Tịch cũng cười."

Nhan Tiêu, nếu thân phận hai ta không như cô nói...

Kỳ thật, tôi cảm thấy chúng ta rất có khả năng trở thành bằng hữa."

Quan hệ hai người, Lạc Tử Tịch không muốn thừa nhận thế.

Nàng cảm thấy chính mình thật muốn cùng Nhan Tiêu trở thành bằng hữu.

Nhan Tiêu cùng người khác không giống nhau."

Tôi cảm thấy, chúng ta làm tình địch tương đối tốt hơn một chút, cô không biết hai chúng ta làm tình địch sẽ càng có lạc thú hơn sao?"

Nhan Tiêu cự tuyệt yêu cầu Lạc Tử Tịch.

Các nàng không có khả năng trở thành bằng hữu, bởi vì ngay từ đầu nàng liền nhận định Lạc Tử Tịch là ở vị trí tình địch.

Hoặc là, còn có một chút khác, bất quá hiện tại không thể nói."

Ai..."

Lạc Tử Tịch cũng hiểu được không có khả năng đó, chỉ biết thở dài, còn phải chuẩn bị tốt cho lần nghênh chiến sau.Lạc Tử Tịch thật không bắt kịp được Nhan Tiêu, nàng ngồi dậy nói:"Nhan tiểu thư, tôi quả thật không biết cô vì sao làm vậy, bất quá tôi nói cho ngươi biết, cẩn thận chơi với lửa có ngày chết cháy.

Nếu cô thật thích lão công của tôi, mà lão công cả tôi cũng thật thích cô, tôi nghĩ tôi sẽ không dây dưa.

Nhưng nếu cô sử dụng thủ đoạn hoặc là nói cô đơn phương tình nguyện, thật có lỗi, Lạc Tử Tịch tôi cũng không phải là một quả hồng mềm."

Lạc Tử Tịch cho thấy thái độ chính mình.

Nàng cùng Lăng Dịch Hằng là thực tâm yêu nhau, nhưng nếu Lăng Dịch Hằng như lời đã nói dưỡng tình nhân bên ngoài, như vậy chứng tỏ giữa bọn họ đã tồn tại vấn đề, dụng tâm làm lại không được như mong muốn, nàng sẽ không miễn cưỡng, tâm linh tương thông không tồn tại khoảng cách là đều nàng mong muốn.

Nếu Lăng Dịch Hằng đã không thể yêu nàng, như vậy nàng cũng không cần phải thương hắn.

Nàng không yêu cầu phải công bằng nhưng tất yếu phải tôn trọng.

Nếu đã không thể như lúc đầu, thành thực mà nói, Lạc Tử Tịch nàng không phải người không phân rõ phải trái, nàng yêu liền yêu tuyệt đối.

Nếu Nhan Tiêu cố ý phá hư hôn nhân bọn họ, đương nhiên không cho phép, nhưng nếu bọn họ thực tình yêu nhau, Lạc Tử Tịch nàng cũng sẽ không khó dễ."

Tôi cũng không hy vọng cô là quả hồng mềm, nếu quả dễ nắn vốn không có lạc thú."

Nhan Tiêu không có ngay mặt trả lời vấn đề Lạc Tử Tịch.

Cô không cần phải trả lời vấn đề này, cũng không đúng, chỉ cần trong lòng cô và Lăng Dịch Hằng rõ ràng là được, cô hiện tại cảm thấy hứng thú là phải làm thế nào để tình nhân cùng nguyên phối ngoạn.Đừng trách tính tình cô như vậy, do cuộc sống quá nhàm chán thôi.

Tục ngữ nói, không phá đám không tiêu tan vợ chồng, chỉ do tiểu tam không cố gắng.

Nàng đã là tiểu tam, đương nhiên muốn nghiệm chứng một chút chính mình có phải cố gắng hay không.Nghe xong lời Nhan Tiêu, Lạc Tử Tịch không nói gì cả.

Thật không biết Nhan Tiêu nghĩ thế nào, chẳng lẽ chỉ vì chia rẽ gia đình nàng làm thú vui?

Cô nhàm chán thế sao?"

Nhan tiểu thư, cuộc sống của cô không nhàm chán đến vậy đi?

Tướng mạo như cô hẳn là không khó tìm một người thực yêu cô, cùng cô kết hôn sinh đứa nhỏ đi?"

Lạc Tử Tịch trong lời nói có ý tán dương mỹ mạo Nhan Tiêu, lại ám chỉ nàng không có khả năng chia rẽ gia đình mình, cũng không có khả năng cùng Lăng Dịch Hằng kết hôn.

Bởi vì đối với một người nam nhân mà nói, gia đình vẫn là tối trọng yếu, mất đi gia đình liền có nghĩa mất đi rất nhiều thứ.

Lạc Tử Tịch tin tưởng Lăng Dịch Hằng sẽ không đi mạo hiểm như vậy."

Ai nha, tôi cũng không biết vì cái gì, cuộc sống quả thật chính là nhàm chán như vậy.

Bằng dung mạo của tôi, hẳn là có thể khiến cho lão công của cô, tình nhân của tôi động tình đi?"

Nhan Tiêu thản nhiên cười, lộ ra một loại mị thái trương dương, nếu Lạc Tử Tịch là nam nhân, giờ phút này tin tưởng sẽ bị mê muội đến không cưỡng lại được.Trong lòng Lạc Tử Tịch mắng thầm một câu: Yêu nghiệt!"

Cô nhàm chán, tôi không muốn cùng cô nhàm chán."

Cười, Nhan Tiêu như trước là cười.

Cô vui khi thấy biểu tình hiện tại của Lạc Tử Tịch, muốn phát hỏa lại không được, cô biết Lạc Tử Tịch luôn luôn tu dưỡng tốt, cô rất muốn biết Lạc Tử Tịch tu dưỡng tốt đến trình độ nào.

Nhan Tiêu rất hứng thú đi khiêu chiến cái trình độ đó.Lạc Tử Tịch không hể để ý tới Nhan Tiêu mà là sửa sang lại quần áosau đó ly khai phòng, đến tiền sảnh tính tiền.

Nàng một khắc cũng không muốn đứngtại nơi này!

Rời đi sớm vẫn tốt hơn!

Yêu nghiệt kia không chỉ nhàm chán mà cònvô lại!

Gặp người vô lại như thế, Lạc Tử Tịch cảm thấy mình đều nhanh nhịn không được phát hỏa.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 7


Tại đại sảnh tao nhã của quán cơm Tây, Lăng Dịch Hằng tâm tình vô cùng tốt vừa ngắm nhìn nữ nhân yêu mị trước mặt vừa cắt bít tết.

Sau đó nhấp một ngụm vang đỏ, trên mặt mang theo ôn hòa tươi cười."

Thế nào?

Cùng nàng tiếp xúc vài lần, có phải là một nữ nhân hoàn mỹ không?"

Lăng Dịch Hằng lau miệng chính mình mới ngẩng đầu nhìn Nhan Tiêu."

Nàng quả thật là một nữ nhân hoàn mỹ, nếu trong nhà đã có nữ nhân như vậy còn muốn nàng nghi ngờ anh bên ngoài có nữ nhân khác, nói thật tôi rất khinh bỉ anh."

Nhan Tiêu vẫn không buông dao nĩa, tiếp tục ăn bít tết.

Cùng Lạc Tử Tịch gặp vài lần, cô luôn cảm thấy Lạc Tử Tịch là một nữ nhân không sai biệt lắm, hẳn sẽ làm cho tất cả nam nhân động tâm.Mà nam nhân trước mặt này quả thật cũng rất ưu tú, không chỉ bộ dạng phi thường tốt còn là một vương lão ngũ biết kiếm tiền, cùng nữ nhân tao nhã, hoàn mỹ như Lạc Tử Tịch cũng có thể coi là xứng đôi.

Bất quá, đáy lòng Nhan Tiêu sinh ra một tia không thoải mái.Đôi khi cô có chút hâm mộ Lạc Tử Tịch, Lăng Dịch Hằng xem như thật sự dụng tâm si tình đối với Lạc Tử Tịch.

Một nữ nhân có người yêu như thế chắc là rất hạnh phúc."

Kỳ thật, tôi cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng cảm tình hai người vô cùng tốt, như thế nào anh còn nghĩ ngoạn này nọ nữa?"

"Ha ha, tôi cũng không gạt cô làm gì, tình cảm chúng ta thật hảo, nhưng mà cuộc sống quá bình thản.

Cuộc sống phải có chút gia vị, một chút thoải mái còn phải trân trọng những giây phút ôn tồn.

Nàng là nữ nhân cả đời tôi yêu nhất, vì nàng tôi nguyện ý tốn một ít tâm tư đi xây dựng cuộc sống chúng tôi."

Lăng Dịch Hằng bưng lên ly rượu chạm vào ly Nhan Tiêu.

Thì ra nguyên nhân là do Lạc Tử Tịch quá hoàn mỹ cho nên muốn nàng hoài nghi chính mình muốn tìm một nữ nhân khác, nhưng cũng không thể chọn một nữ nhân quá kém so với Lạc Tử Tịch.

Ngẫm lại, hắn cũng nhọc lòng rất nhiều đi."

Anh không sợ cảm tình hai người thật sự tan vỡ sao?"

Nhan Tiêu rất muốn nhìn xem hai người yêu nhau này sẽ đối mặt chuyện gia đình biến động thay đổi như thế nào.Lúc trước thời điểm Lăng Dịch Hằng ngồi đối mặt cô, sang sảng nói ra ý đồ của hắn.

Cơ mà cô đường đường là một tổng tài công ty, lại giả làm tiểu tam giúp người khác, này còn ra thể thống gì?

Thế nhưng khi cô nghe được lý do thoái thoát của Lăng Dịch Hằng không khỏi gợi lên ý niệm muốn ngoạn.

Hơn nữa, cũng đối với nữ nhân trong câu chuyện kia có chút hứng thú.Nhớ lúc ấy, một lão khách hàng đem Lăng Dịch Hằng giới thiệu cho cô, Lăng Dịch Hằng cũng giống người khác mang theo một bộ dạng kinh diễm.

Nhan Tiêu trong lòng một trận khinh bỉ, nhưng là người có kinh nghiệm thương trường đương nhiên là bất động thanh sắc.

Tuy rằng ngoài mặt khách khí với Lăng Dịch Hằng chứ thật ra trong lòng đã đem hắn bài xích đi rồi.

Lăng Dịch Hằng bề ngoài anh tuấn, một thân tây trang nho nhã, tác phong nhanh nhẹn, Nhan Tiêu thầm nghĩ hắn phỏng chừng làm mê chết không ít nữ nhân đi, nhìn thế nào cũng giống một tên hoa tâm cực nhiều.

Mặc dù bề ngoài không khó nhìn, nhưng Nhan Tiêu không thích người như hắn cho nên lần đầu tiên Lăng Dịch Hằng hẹn nàng, liền cự tuyệt.

Chính là Lăng Dịch Hằng bám riết không tha, hơn nữa cũng không giống như đám con cháu nhà giàu theo đuổi nàng mãnh liệt, ngược lại đều là nho nhã lễ độ, bị cự tuyệt cũng không tức giận.Thẳng đến một ngày, thời điểm Nhan Tiêu dùng cơm một mình ở nhà hàng đụng phải Lăng Dịch Hằng, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội."

Tiêu tổng, không ngại tôi ngồi đây chứ?"

Lăng Dịch Hằng tuy miệng nói vậy nhưng người đã muốn ngồi xuồng đối diện Nhan Tiêu."

Nếu tôi nói tôi để ý, Lăng tổng sẽ đứng lên sao?"

Nhan Tiêu cũng không giận, mà nữa thật nữa giỡn nói."

Ha ha...

Lúc đầu không xin phép, kỳ thật là muốn nhờ sự giúp đỡ của Tiêu tổng, do Tiêu tổng gần đây luôn bề bộn nhiều việc khiến Lăng mỗ không có cơ hội mở miệng.

Cho nên, dù Tiêu tổng nói để ý, Lăng mổ vì ái thê, cũng không thể không mặt dày làm phiền Tiêu tổng."

Lăng Dịch Hằng thực thông mình khi nói ra ý đồ chính mình đến đây.

Hắn biết rõ chính mình hẹn Nhan Tiêu đều bị cô tìm nguyên nhân cự tuyệt, cho nên Lăng Dịch Hằng cũng không vì nguyên nhân đó mà buông tha tìm kiếm Nhan Tiêu.

Nhan Tiêu là một nữ nhân đặc thù, nhiều tiền, độc thân, xinh đẹp hơn nữa còn độc lập, là một nữ cường nhân sẽ không dựa vào nam nhân để mà sinh tồn.

Nếu không Tiêu thị sẽ không ở trong tay cô càng làm càng lớn.

Hắn thích kết giao bằng hữu với nữ nhân như vậy, cũng chỉ kết giao mà thôi.

Nghe được Lăng Dịch Hằng nhắc tới "Ái thê".

Từ này đã làm Nhan Tiêu kết luận Lăng Dịch Hằng không giống người khác đến theo đuổi mình.

Thử hỏi hiện tại trên thương trường, một nam nhân thành công ai còn đem lão bà của mình để bên miệng?

Huống chi là dùng xưng hô thân mật "Ái thê".

Phòng ngự Nhan Tiêu đối Lăng Dịch Hằng cũng giảm xuống."

Nga?

Không biết Lăng tổng vì quý phu nhân mà có sự tình gì cần tôi hỗ trợ đây?"

Lăng Dịch Hằng thấy Nhan Tiêu không phòng bị hắn giống lúc trước liền tươi cười lên.

Quả nhiên Nhan Tiêu không thích mình theo đuổi nàng, bất quá hắn cũng sẽ không theo đuổi nàng, bởi vì trên thế giới không ai có thể làm cho hắn so với Lạc Tử Tịch tốt hơn.

Lạc Tử Tịch không chỉ mỹ mạo, hơn nữa còn tu dưỡng tốt.

Chẳng những chu toàn việc nhà trọng yếu hơn tất cả Lạc Tử Tịch là thương hắn.

Hắn có Lạc Tử Tịch, chính là nam nhân hạnh phút nhất trên thế giới.

Nhưng không khí gần đây giữa bọn họ có chút nặng nề, cho nên hiện tại hắn mới có ý nghĩ..."

Ha ha, đúng vậy, nói ra không sợ Tiêu tổng chê cười.

Tôi cùng lão bà* cảm tình phi thường tốt, gia đình cũng rất hòa thuận, lão bà tôi là một nữ nhân vô cùng hoàn mỹ, nhưng không biết gần đây có phải hay không do chúng tôi đều quá bận rộn cho nên cuộc sống có chút bình đạm, tuy rằng chúng tôi cũng thường xuyên có chút ít hoạt động giải trí, tỷ như du lịch hay là cùng nhau tản bộ, cùng nhau ăn cơm, nhưng vẫn cảm thấy cuộc sống khuyết thiếu gì đó, kích tình đi.

Hẳn là kích tình...

Sinh hoạt cứ mãi thế này khiến chúng ta không tạo ra nổi kích tình, vì không muốn cuộc sống thiếu sót, cho nên muốn thỉnh Tiêu tổng hỗ trợ...."*Bản Raw là太太 (thái thái): Tiếng tôn xưng vợ quan thời nhà Minh.

Ngày xưa phong vợ các quan lớn là thái quân 太君, nay gọi vợ các quan là thái thái 太太 cũng do nghĩa ấy. [Không rõ vì sao tác giả lại dùng xưng hô này... tôn trọng đi.

Tuy vậy mình cảm thấy để thế đọc nó lạ lạ, cứ như edit truyện cổ đại nên mình mạn phép edit theo ý mình, nếu mọi người không đồng ý mình sẽ sửa lại]Nghĩ đến Lạc Tử Tịch, thanh âm Lăng Dịch Hằng không khỏi phóng cao lên.

Cuộc sống của hắn cùng Lạc Tử Tịch quả thật quá bình đạm, bình đạm đến mức hắn cảm thấy cuộc sống không còn hoàn mỹ nữa, hắn là một người theo đuổi hoàn mỹ, có một lão bà hoàn mỹ không thể không để cho cuộc sống không hoàn mỹ.

Rất nhiều người đều hướng tới cuộc sống bình đạm, nhưng cứ mãi như thế sẽ cảm thấy thiếu sót.

Cuộc sống, cần biết cách thêm gia vị sẽ càng thêm lâu dài.

Lăng Dịch Hằng cảm thấy nếu bình đạm quá lâu, bọn họ sẽ chán ghét cảm giác bình đạm này, rồi sẽ phát sinh các loại mệt mỏi, hắn không muốn chuyện này xảy ra.

Cho nên lúc chưa xảy ra hắn phải phòng ngừa, hắn không cho phép giữa hắn và Lạc Tử Tịch xuất hiện một vết nứt nào...

"Nghe qua cuộc sống của Lăng tổng kỳ thật rất mỹ mãn, cũng thật hạnh phúc...

Không biết còn cần tôi hỗ trợ cái gì đây?"

Dựa vào nét mặt Lăng Dịch Hằng, Nhan Tiêu có thể nhìn ra được Lăng Dịch Hằng cảm tình hắn đối với lão bà rất sâu nặng, bởi vì thời điểm hắn nhắc tới lão bà, trong mắt luôn mang theo ánh sáng nhu hòa.

Lăn lộn bên ngoài đã nhiều năm cô chưa từng gặp qua một nam tử thâm tình như Lăng Dịch Hằng.

Đột nhiên trong lòng dấy lên nỗi hâm mộ đối với lão bà Lăng Dịch Hằng.Kích tình, một nam nhân vì bảo hộ cảm tình hài hòa của gia đình mình, thời điểm cuộc sống bình đạm còn nghĩ tìm một ít kích tình để hòa vào cuộc sống.

Nhan Tiêu càng nghĩ càng cảm thấy Lăng Dịch Hằng là một nam nhân hiếm có, chỉ tiếc trong mắt, trong miệng hắn chỉ có lão bà chính mình...

Nếu cô thích nam nhân, Nhan Tiêu thừa nhận, Lăng Dịch Hằng sẽ là đối tượng không sai biệt lắm."

Chính là...

Chính là..."

Lăng Dịch Hằng đột nhiên ấp a ấp úng, hắn thật không tiện mở miệng.

Đừng kể thân phận Nhan Tiêu, chính là bỏ qua thân phận đó, đột nhiên yêu cầu như vậy hắn biết hắn chính là ép buộc, nhưng hắn không nghĩ sẽ buông tha cho.

Bởi vì muốn đóng kịch thật tốt, hắn tin tưởng Nhan Tiêu là diễn viên tốt nhất."

Chính là, thỉnh Tiêu tổng giúp tôi diễn trò."

Vẫn nói ra, nhưng trọng điểm Lăng Dịch Hằng vẫn chưa dám lập tức mở miệng.Nhan Tiêu tựa hồ đoán ra chút ít, đầu tiên là sửng sốt, nhưng khóe miệng dần dần xuất hiện tiếu ý, nói:"Không biết Lăng đạo diễn an bài tôi dạng nhân vật thế nào?"

"Tình nhân bên ngoài của tôi, cũng chính là trong miệng người khác gọi là tiểu tam."

Lăng Dịch Hằng một hơi nói ra, vốn là diễn trò cũng không có gì quá đáng, nếu Nhan Tiêu không đồng ý cùng lắm thì hắn nghĩ biện pháp khác, người vẫn là phải sống, biện pháp luôn có thể nghĩ ra được.

Bất quá làm bộ ở bên ngoài có tình nhân, hiệu quả kích thích cuộc sống mới có thể tốt nhất.

Nhưng nếu Nhan Tiêu không đáp ứng hắn cũng không ép buộc."

Ha ha, nhân vật như vậy quả thật..."

Nhan Tiêu có chút đăm chiêu, thế nhưng khóe miệng vẫn không che dấu được ý cười.

Cô không thể không bội phục Lăng Dịch Hằng nghĩ ra được biện pháp như vậy, bất quá Lăng Dịch Hằng có thể cùng cô nói ra những lời này đã muốn biểu hiện được thành ý của hắn, hắn thật sự thương lão bà hắn.Lăng Dịch Hằng có chút khẩn trương nhìn Nhan Tiêu, hắn không dám khẳng định Nhan Tiêu đáp ứng hay không.

Cho dù là diễn trò, yêu cầu này cũng thật quá phận, đừng nói Nhan Tiêu đường đường là tổng tài một tập đoàn, Nhan Tiêu như vậy là vạn người mê, làm sao có khả năng đóng vai tiểu tam?"

Thế nào?"

Lăng Dịch Hằng vẫn nhịn không được mà hỏi, hắn thấy tiếu ý trên mặt Nhan Tiêu, không biết ý nghĩ thật của cô cho nên không dám tùy tiện."

Quả thật rất dụ dỗ người, ha ha, Lăng đạo diễn thật đúng là chuẩn bị cho tôi một nhân vật tốt, tôi chưa từng nghĩ qua tôi còn có thể diễn một nhân vật như vậy.

Chỉ là, thù lao của tôi tính như thế nào?"

Cô là người làm ăn, đừng trách sao cô nghĩ vậy...

Theo như lời Lăng Dịch Hằng nói, cô thực cảm thấy hứng thú với nhân vật đó, cũng muốn gặp qua nữ nhân làm cho Lăng Dịch Hằng si mê."

Nói như vậy, cô đáp ứng?"

Nghe được Nhan Tiêu nói, Lăng Dịch Hằng khó tránh khỏi kích động, chỉ cần Nhan Tiêu đáp ứng, cuộc sống về sau sẽ không còn nhàm chán nữa."

Cô yên tâm, thù lao tuyệt đối sẽ không kém so với đại minh tinh..."

Lăng Dịch Hằng bổ sung thêm một câu, làm cho mỹ nhân cười nhiều hơn, phong hỏa hí chư hầu* lại tổn hại chổ nào, huống chi là một ít tiền tài...

"Ân, xem như đáp ứng đi."

Nhan Tiêu cười càng lúc càng sâu.*Hỏi GG tỷ tỷ để biết thêm chi tiết.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 8


Hiện tại nghĩ lại, Nhan Tiêu cũng không biết chính mình khi đó vì sao đáp ứng yêu cầu vô lý của Lăng Dịch Hằng.

Có lẽ, cô không thể không thừa nhận cô rất muốn gặp mặt ái thê trong miệng Lăng Dịch Hằng.Giống như Lăng Dịch Hằng, một người thành công lại vì thê tử của mình mà tiêu phí tâm tư cơ bản trên đời đã muốn tuyệt chủng.

Người bây giờ, mặc kệ vị kia trong nhà như thế nào, đều tránh không được động tâm rối loạn khi ở bên ngoài.

Nhan Tiêu thừa nhận cô rất chán ghét loại người như vậy, cho nên sau khi nghe được mục đích của Lăng Dịch Hằng trong lòng cũng hạ quyết định.

Nữ nhân có thể làm cho nam nhân vĩ đại như Lăng Dịch Hằng yên ổn, Nhan Tiêu tò mò phi thường lớn."

Tôi làm nhiều như vậy, chỉ là vì không nghĩ quan hệ chúng tôi trong lúc bình thản lại có xu hướng vỡ tan.

Mỗi người đều hướng tới bình thản, nhưng bình thản mang theo nguy hiểm lại có ai biết được?

Mỗi người chúng ta đều có một linh hồn không an phận, luôn không thích lúc bình thản cùng trầm mặc.

Thời điểm khi linh hồn không chịu an phận, cuộc sống, sẽ dần dần phát sinh thay đổi.

Những điều này tôi không hy vọng nhìn thấy.

Tôi không nghĩ chúng tôi nguyên bản hạnh phúc lại vì sinh hoạt bình thản mà biến mất."

Lăng Dịch Hằng nhấp một ngụm rượu sau đó nhìn ngoài cửa sổ từ từ nói.

Trên thế giới này, người có thể nhìn ra được bản chất cuộc sống cũng không nhiều, con người hiện tại đều quá mức truy đuổi hiện thực, cuộc sống tuy nhiên rất hiện thực, song ta cũng không cần phải phối hợp với cái hiện thực đó."

Kiến giải của anh cũng thật độc đáo, Lạc Tử Tịch thật sự may mắn, gả cho một nam nhân vừa hiểu được cuộc sống cũng thực yêu nàng.

Tôi hâm mộ nàng."

Nhan Tiêu không có nữa điểm đố kỵ cười nói.Cô hâm mộ Lạc Tử Tịch, mà khi tiếp xúc với Lạc Tử Tịch cũng biết kia không phải nữ nhân bình thường, phải nói là một nữ nhân thông minh, sáng suốt.

Nhan Tiêu nói rõ với Lạc Tử Tịch mình là tình nhân lão công của nàng, Lạc Tử Tịch còn có thể bình tĩnh đối mặt cùng cô.

Có đôi khi, Nhan Tiêu cảm thấy Lăng Dịch Hằng cùng Lạc Tử Tịch đều là quái thai.

Bất quá, cô không thể không thừa nhận, cô thực thích nữ nhân quái thai Lạc Tử Tịch.Quái thai, tạm thời nói hai người kia như vậy đi, ý tưởng không giống người khác, nam nhân bình thường không phải đều nguyện ý tìm nữ nhân bên ngoài sao?

Nữ nhân bình thường biết trượng phu có nữ nhân bên ngoài đều không phải nháo điên lên sao?

Biểu hiện của hai người kia vô cùng ngoài dự kiến của người bình thường."

Có một số việc, cô hâm mộ cũng không được."

Lăng Dịch Hằng cũng cười nói.

Hắn đột nhiên cảm thấy cùng Nhan Tiêu nói chuyện phiếm thực nhẹ nhàng.

Hoặc là, lúc này có người nguyện ý nghe chuyện xưa của hắn cùng Lạc Tử Tịch, hơn nữa cùng nữ nhân khác không giống nhau dù biết hắn tiếp cận là có mục đích.

Nhan Tiêu là một người có sự nghiệp thành công, hơn nữa điều kiện lại tốt, cũng rất xinh đẹp mỹ lệ, là một nữ tử khiến cho tất cả nam nhân đều thèm nhỏ dãi.

Bất quá trừ hắn ra, bởi vì đã có nữ tử đẹp nhất trên thế giới này."

Còn cô?

Muốn tìm đối tượng như thế nào?"

Lăng Dịch Hằng trong lòng cũng hiếu kì, nữ tử giống Nhan Tiêu sẽ thích loại người gì đây?

Chính hắn viên mãn, hiện tại hắn là bằng hữu Nhan Tiêu, đương nhiên muốn biết ý tưởng của Nhan Tiêu, có lẽ hắn có thể vì Nhan Tiêu xem xét, xem xét.

Bất quá hắn phát hiện, người quanh hắn quả thật không ai xứng với Nhan Tiêu, hay là về sau thay Nhan Tiêu lưu ý một chút."

Nếu tôi nói, muốn người giống anh vậy thì sao?"

Nhan Tiêu mỉm cười nhướng mắt nhìn Lăng Dịch Hằng một cái.

Nếu muốn tìm nam nhân, quả thật Lăng Dịch Hằng là lựa chọn không sai, chỉ tiếc Lăng Dịch Hằng đã không thể trở thành lựa chọn của cô.

Cô biết Lạc Tử Tịch càng thích hợp với cô hơn.

A, xem ra tiểu tam là phải làm rồi, tha thứ cho tà ác của cô đi.

Cô cùng Lăng Dịch Hằng như bây giờ là tốt rồi, có cảm giác bằng hữu, có điểm quân tử chi giao, không có quan hệ lợi ích bên trong, cũng không có cái gọi là ái muội.Lăng Dịch Hằng không phải là người am hiểu phương diện ái muội, bởi vì hắn đối Lạc Tử Tịch cảm tình biểu lộ rõ ràng, luôn cố ý vô tình cự tuyệt trước cái gọi ái muội.

Tuy rằng Nhan Tiêu cùng Lăng Dịch Hằng tiếp xúc không nhiều lắm nhưng điểm này cô vẫn nhận ra."

Ha ha, trò đùa của cô rất vui.

Ân, đáng tiếc tôi không có huynh đệ linh tinh, nếu không có thể giới thiệu cho cô.

Bất quá, rất nhiều thời điểm cho dù là thân huynh đệ, vẫn làm cho người ta có cảm giác không được to lớn.

Càng thêm đáng tiếc, thế giới này thật cũng chỉ có một mình tôi, đáng tiếc là cỏ dại đã có chủ, hoa tốt đã có chốn."

Lăng Dịch Hằng hùa theo trêu đùa.

Hắn biết Nhan Tiêu hay nói nói giỡn, mà hắn vừa đùa giỡn cũng mang theo ý tứ cự tuyệt.

"Anh thật vô tình, ngay cả nửa điểm cơ hội cũng không cho tôi."

Nhan Tiêu trong lòng giả cười, vui đùa một chút Lăng Dịch Hằng đâu cần phải cự tuyệt rõ ràng, thật sự bên trong không có ý gì.

Bất quá, cô thật thưởng thức nam nhân như Lăng Dịch Hằng.

Cô chưa từng gặp qua ai có thể cản được mị lực của cô trừ bỏ Lăng Dịch Hằng."

Ha ha ha...."

Lăng Dịch Hằng phá lên cười, cùng Nhan Tiêu nói chuyện thực thoải mái, hắn thích không khí như vậy."

Nói xem kế tiếp cô tính làm thế nào, tôi rất hứng thú nghe kế hoạch của cô, hiện tại nàng đã có chút hoài nghi, có nên thừa thắng xông lên không?"

Hai ngày nay tuy thái độ Lạc Tử Tịch tựa như hằng ngày, ngoài mặt đều không có gì phát sinh, nhưng thận trọng như Lăng Dịch Hằng vẫn cảm giác được biến hóa.

Chứng minh Nhan Tiêu đã thành công dao động cảm xúc Lạc Tử Tịch."

Anh thật không sợ nàng nháo lớn lên sao?"

Nhan Tiêu hỏi.

Có một số việc quá bức người thì bất kể là sự tình gì đều có thể làm ra, tuy rằng Nhan Tiêu cảm giác Lạc Tử Tịch cùng người bình thường không giống nhau, nhưng nàng cũng không dám cam đoan."

Trước không cần bức chặt nàng, tôi phải nghĩ cho sự an toàn của tôi."

Nhan Tiêu nữa cười nữa nói."

Nàng sẽ không."

Lăng Dịch Hằng tự tin nói.

Tính tình Lạc Tử Tịch hắn biết rõ, cho dù xuất hiện tiểu tam, Lạc Tử Tịch cũng sẽ dùng phương pháp chính mình mà ứng phó chứ không hướng Nhan Tiêu công kích, cũng sẽ không đề cập đến sự an toàn người thân của Nhan Tiêu."

Anh khẳng định?

Phải biết rằng, gặp loại chuyện này rất nhiều nữ nhân đều mất đi lý tính, thục nữ cũng biến thành đàn bà chanh chua.

Tôi biết Lạc Tử Tịch tu dưỡng tốt lắm, nhưng mà..."

Nhưng mà, đó giờ tồn tại loại chuyện này, hành vi tư tưởng của một người, người khác cũng không thể đoán được.

Nhan Tiêu vẫn không dám khẳng định, không phải cô sợ Lạc Tử Tịch công kích cô cùng người thân, chính là không muốn Lạc Tử Tịch sẽ giống người khác đến công ty cô nháo lung tung, dù sao Lạc Tử Tịch biết công ty cô ở nơi nào..."

Nếu nàng cùng người khác giống nhau, như vậy nàng không phải Lạc Tử Tịch."

Nghĩ đến Lạc Tử Tịch, Lăng Dịch Hằng liền uất ức nở nụ cười.

Nữ nhân của hắn đương nhiên cùng nữ nhân bình thường không giống nhau, nếu không cũng sẽ không đáng giá hắn khổ phí tâm cơ đi kinh doanh cuộc sống họ.

Lạc Tử Tịch không chỉ tu dưỡng hảo, khí chất hảo, kỳ thật trong mắt hắn, Lạc Tử Tịch cái gì cũng đều hảo.Nhan Tiêu nghe xong, cũng ngầm suy nghĩ, Lạc Tử Tịch thật sự phi thường hảo."

Tôi nghĩ, vẫn nên chậm rãi tiến vào cuộc sống nàng, chuyện này không thể quá mức vội vàng xao động, nếu không sẽ hoàn toàn ngược lại.

Trận tiếp theo, chúng ta cùng xuất hiện trước mặt nàng, hoặc là, tôi có thể trước cùng nàng làm bằng hữu qua lại với nhau, Ách...

Không đúng, hẳn nên trước cùng với anh giả vờ thành quan hệ bằng hữu xuất hiện trước mặt nàng.

Mà anh, giả vờ không biết tôi cùng nàng biết nhau, giả vờ không biết nàng đã biết chuyện tình chúng ta.

Như vậy, tôi tin tưởng sẽ tương đương kích thích.

Hắc hắc..."

Nhan Tiêu nói xong, hắc hắc nở nụ cười."

Ha ha, phương pháp này không sai, không nghĩ tới cô chơi đùa như vậy."

Lăng Dịch Hằng nở nụ cười, hắn thật không ngờ Nhan Tiêu còn có thể ngoạn thành như vậy.

Phương pháp thật tốt, muốn cho Lạc Tử Tịch từng bước một hoài nghi hắn, kế hoạch này sẽ là đạt hiệu quả rất tốt, nếu đột ngột hai người ái muội không rõ trước mặt Lạc Tử Tịch, có lẽ đổi lấy là Lạc Tử Tịch bình tĩnh dùng ly hôn làm phương thức xử lý, đến lúc đó chơi sẽ không vui nữa."

Đó là đương nhiên, tôi cũng không thiếu bị người khác mắng là hồ ly tinh, kỳ thật muốn oan bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

Bất quá, lúc này tôi muốn chân chính làm một lần, tuy là diễn trò, nhưng cũng sẽ không có cảm giác oan uổng thế nữa.

Ách, đúng rồi, còn có anh phải cố ý vô tình để nàng phát hiện chi phiếu của anh thiếu một ít tiền, không cần nhiều, muốn một chút một chút thiếu.

Anh nghĩ đi, anh ở bên ngoài dưỡng nữ nhân, khẳng định là sẽ tiêu tiền, vấn đề về kinh tế nữ nhân thực ra rất mẫn cảm nga.

Tốt nhất là anh chuyển tới tài khoản của tôi, ách, tôi thấy có lẽ tôi nên mở một vài tài khoản, chậc chậc...

Ngẫm lại, đùa như vậy thật kích thích."

Nhan Tiêu lấy làm vui thích a a a cười rộ lên, càng nghĩ càng kích thích.Dường như nam nhân bên ngoài dưỡng tiểu tam đúng thật là dạng này, Lăng Dịch Hằng thực tán thành ý tưởng Nhan Tiêu, ở bên ngoài dưỡng nhân, hắn cũng không có kinh nghiệm, cảm thấy phương pháp của Nhan Tiêu đều có thể, hắn cũng dựa theo phương pháp đó mà làm, nếu diễn trò đương nhiên phải diễn tốt một chút."

Cô giống như có nhiều kinh nghiệm...

"Lăng Dịch Hằng vui đùa nói.

Nhìn Nhan Tiêu chậm rãi mà nói, tựa hồ cô cùng tiểu tam thật giống nhau.

Bất quá Lăng Dịch Hằng tin tưởng, Nhan Tiêu sẽ không làm tiểu tam của ai, nam nhân có thể xứng với Nhan Tiêu không thiếu, nào ai có thể để cho Nhan Tiêu chịu phần này?"

Anh không biết công ty như chúng tôi, những người tầng thấp nhất đều không khác mấy làm tiểu tam người ta sao?

Ha ha ha, chưa ăn qua thịt heo cũng thấy heo chạy đi?

Hơn nữa, quả thật có không ít người muốn tôi làm tiểu tam.

Kỳ thật tôi cũng thấy kỳ quái, anh cũng tới tìm tôi làm tiểu tam, tuy là giả, nhưng mà...

Chẳng lẽ diện mạo tôi rất có bộ dáng tiểu tam sao?Nhan Tiêu hoài nghi sờ mặt chính mình.Lăng Dịch Hằng không nói gì thêm, mà là một bộ dáng hiện tại mới biết được nhìn Nhan Tiêu, Nhan Tiêu nhất thời có loại xúc động nghĩ đập vỡ cái bàn, vô cùng nghẹn khuất."

Không thể nào?

Nghĩ sao tôi thiên sinh lệ chất lại có bộ dạng tiểu tam?"

Nhan Tiêu nhất thời khóc nghẹn, thật đả kích, cô đường đường là lão tổng một công ty lớn thê nhưng lại có bộ dáng tiểu tam..."

Cô chính là có bộ dạng rất yêu nghiệt, làm cho rất nhiều nam nhân đều nghĩ phạm tội, nghĩ bao dưỡng..."

Lăng Dịch Hằng cũng không nghĩ đả kích Nhan Tiêu, nhưng Nhan Tiêu trưởng thành liền như vầy, hắn cũng không có biện pháp, thời điểm thấy Nhan Tiêu lần đầu tiên liền cảm thấy nàng là lựa chọn tốt nhất."

Thiệt oan ức...."

Nhan Tiêu vô lực hô một câu liền yên lặng.
 
Back
Top Bottom