Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 90: Tiễn bà một đoạn


Bọn họ nói một hồi cũng chú ý đến cô gái tóc trắng có ánh mắt rụt rè lo sợ bên cạnh Bạch Vận Dao.

Ánh mắt họ nhìn nhau vừa đánh giá vừa trao đổi mà đều ai cũng nhìn ra và ngầm hiểu là cô gái này không được bình thường.Từ hồi bọn họ gặp vị sản phụ chờ sinh này đều thấy cô gái này ở bên cạnh nửa bước cũng không rời.

Nếu chiếu theo ngoại hình và độ tuổi chắc là em gái đi.

Sắp sinh chồng bỏ mặt ở bệnh viện, em gái thì không bình thường.

Đúng là hồng nhan bạc phận mà.

Tuổi còn trẻ như vậy sao lắm điều khổ cực vậy không biết.Bạch Vận Dao tất nhiên không nghe hiểu tiếng lòng của bọn họ.

Bà cùng bọn họ giao lưu mấy câu cũng rời đi.

Mục đích xuống đây đến đi dạo mà.Thẩm Tư Đàn vừa dìu lão bà đi vừa nghi hoặc.

Bọn họ lúc nãy nói cái gì vậy chứ.

Đàn ông, đàn ông nào, papa đứa bé không phải cô sao.

Dao Dao có phải có người khác rồi không.

Càng nghĩ cô càng lo lắng, càng nghĩ càng muốn khóc to nhưng chỉ có thể xụ mặt xuống.

Cô không thể quậy được, Dao Dao đang rất mệt cô không thể làm Dao Dao thêm phiền.

Dao Dao bị làm phiền sẽ chán ghét cô.

Nhưng nghĩ cách nào cũng thấy lo lắng, lỡ Dao Dao có người khác để yêu rồi không yêu cô nữa thì phải làm sao."

Đừng có nghĩ lung tung."

Bạch Vận Dao nhìn cái khuôn mặt chù ụ của Thẩm Tư Đàn thì dùng đầu gối cũng biết cô ấy nghĩ gì.

Nói chứ bà không biết làm sao với chứng đa sầu đa cảm của Thẩm Tư Đàn nữa.

Hầu như bất kể chuyện gì đều bị cô ấy liên tưởng đến việc bà sẽ bỏ rơi cô ấy."

Đàn không nghĩ lung tung, sẽ không nghĩ lung tung...

Dao đừng chán ghét Đàn."

Thẩm Tư Đàn càng nói càng như muốn khóc.Bạch Vận Dao khẽ thở dài.

Thời gian này việc mang thai rồi chuẩn bị sinh khiến bà ít quan tâm cô ấy có lẽ đã làm cô ấy bất an."

Đàn ngốc."

Bà vừa nói vừa ôm lấy Thẩm Tư Đàn an ủi tâm hồn bé nhỏ của cô ấy."

Tiện nhân hai người ôm nhau vui sướng quá nhỉ?"

Bỗng một giọng nói đầy bỡn cợt cùng khinh bỉ vang lên.Bạch Vận Dao nghe giọng nói đó liền giật mình buông Thẩm Tư Đàn ra rồi quay người về phía sau mình.

Giọng nói vừa rồi bà không thể nào quên cùng với người đàn ông đã cùng mình chung chăn gối hơn hai mươi năm dần dần xuất hiện.Ông ta đã không còn bộ dạng lão gia nhà thượng lưu nữa mà thay vào đó bộ dạng lôi thôi đến cả râu cũng không cạo.

Ông ta mặc một chiếc quần dài đen, bên trên được khoác hẳn một lớp áo khoác dày,... bước từng bước thong dong về phía bọn họ."

Có thai cơ đấy, gần sinh rồi à?

Với cô ta sao?"

Ông ta nhìn vào bụng Bạch Vận Dao rồi nở nụ cười quan tâm đáng tiếc nhìn thế nào cũng thấy sự giả tạo."

Ông ra bằng cách nào?"

Bạch Vận Dao nắm chặt lấy cánh tay Thẩm Tư Đàn mà lùi về phía sau.Bà nhìn xung quan mình không có ai liền chửi thầm một tiếng.

Ở bệnh viện sẽ có những chỗ rất đông và những chỗ tuyệt đối vắng người, bà và Thẩm Tư Đàn chỉ định tìm chỗ yên tĩnh đi dạo nên mới đến chỗ này.

Xem ra, ông ta thuận lợi tìm được hai người không phải chỉ dựa vào may mắn."

Bà dạy được đứa con gái thật tốt."

Ông ta vừa nói vừa móc con dao găm ở trong túi áo khoác ra.

Ánh mắt nhìn về phía Bạch Vận Dao đầy sát ý.Bạch Vận Dao nhìn thấy con dao trên tay ông ta thì giật mình nhanh chóng đưa tay che bụng, tay còn lại nắm chặt lấy tay Thẩm Tư Đàn.Thẩm Tư Đàn nhìn thấy tay Bạch Vận Dao vừa lạnh vừa run rẩy cũng luống cuống theo.

Cô nhìn người đàn ông trước mắt vô cùng đáng sợ liền mếu méo nép sau lưng Bạch Vận Dao."

Bạch Vận Dao, làm vợ chồng bao nhiêu năm tôi không ngờ có ngày chính tay tôi phải tiễn bà một đoạn."

"Chỉ tội đứa bé kia, chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời.

Nó có trách thì phải trách bà, sống thật vô dụng."

"Bà cũng yên tâm đi, tôi tiễn bà một đoạn rồi sẽ tiễn đứa con gái ngoan của bà theo cùng."

Ông ta vừa nói vừa nhìn con dao trên tay với ánh mắt hưng phấn.

Ông ta đã đợi sẵn ở đây mấy hôm rồi mới tìm được thời cơ thích hợp như vầy.

Thiên thời địa lợi, ông trời cũng giúp ông báo thù rửa hận mà."

Giết người là phạm pháp."

Bạch Vận Dao vừa nói vừa muốn tìm thời cơ bỏ chạy.

Hiện tại bà không thể đối đầu trực diện với ông ta được.Ông ta nghe xong liền cười to.

Ông ta vượt ngục mà còn sợ phạm pháp ư.

Bạch Vận Dao bao nhiêu năm vẫn ngây thơ như vậy.Ông ta cười xong liền nghiêm mặt, ánh mắt đằng đằng sát khí lao về phía hai người phía trước.

Chỉ hận không thể nhanh chóng kết liễu bọn họ.Ở trong tù ông ta vừa chịu đánh đập vừa chịu cảnh sống như con chó cầu miếng cơm, khó khăn lắm mới trốn được ra ngoài.

Ông ta thề phải giết hết những kẻ đã gây ra chuyện này."

Đi chết đi đồ tiện nhân."

Bạch Vận Dao nhìn ông ta như kẻ điên lao về phía mình thì đẩy Thẩm Tư Đàn ra.

Nếu đã không bảo vệ được cả ba, bà chỉ có thể chọn cho Thẩm Tư Đàn bình an.

Dù sao việc này cũng do Bạch gia của bà mà ra.Thẩm Tư Đàn bị đẩy ra liền ngơ ngác, cả người loạng choạng.

Cô đưa mắt nhìn con dao lao về Bạch Vận Dao.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 91: Cứu con chúng ta


Khoảng cách mũi dao càng lúc càng gần Bạch Vận Dao tay che lấy bụng lui về phía sau muốn chạy nhưng thân thể bà thật sự khó lòng mà linh hoạt được như chín tháng trước.

Bạch Vận Dao mắt nhìn đăm đăm phía trước nhanh chóng đưa chân lui về trong trạng thái gấp gáp liền bất cẩn ngã ra đất.

Một thai phụ sắp sinh như bà đứng trước tình cảnh này quả thật ngàn cân treo sợi tóc.Bạch Vận Dao một tay đỡ lấy chiếc bụng nhô cao một tay chống lấy thân thể vô cùng chật vật.

Trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn vì cú ngã vừa rồi mà bản thân đã né được mũi dao sắc nhọn kia."

Con đàn bà khốn khiếp, chết đến nơi còn muốn kháng cự."

Ông ta nhe răng gầm lên, mũi dao trên tay cũng bắt đầu đổi hướng chỉa thẳng vào người phụ nữ dưới chân mình.

Nếu là ông ta của trước đây có lẽ đã kết thúc việc này nhanh rồi.

Đáng tiếc thời gian ở trong tù quá lâu cùng với những cực hình cùng tuổi tác đã hoàn toàn bào mòn thể trạng của ông ta."

A."

Bạch Vận Dao định đứng dậy nhưng phía bụng đột nhiên nhói lên một cái thật đau.

Bà chỉ có thể buông cái tay đang chống người của mình mà ôm lấy bụng."

Ông trời đúng là có mắt.

Chạy.

Sao không chạy nữa đi?"

Ông ta nói xong liền đưa chân đá thẳng vào cái bụng to của người nằm dưới chân mình rồi cười vô cùng hưng phấn.

Tất cả những việc ông ta làm hiện tại chính là báo ứng của Bạch Vận Dao.

Ông ta sẽ khiến giết Bạch Vận Dao rồi giết chết đứa con gái bất hiếu kia.Bạch Vận Dao sau cú đá đó sắc mặt liền trở nên trắng bệch, cả người co rút, hai tay ôm chặt lấy bụng.

Bụng không còn nhói nữa mà trực tiếp quặn đau đến điên dại khiến bà như muốn mất đi ý thức.

Bỗng một dòng nước ấm chảy xuống ướt đẫm quần lót bắt đầu lan rộng ra khiến bà bừng tỉnh trong hốt hoảng.

Bạch Vận Dao cắn chặt môi, khé mắt khẽ rơi lệ.

Có phải hài tử sắp rời xa bà không.

Không được, cho dù chết bà cũng phải bảo vệ lấy con mình, bảo vệ lấy cốt nhục của bà và cô ấy.

Nếu như hôm nay bà xảy ra chuyện gì Thẩm Tư Đàn ở trên cõi đời này cũng sẽ không cô đơn, không lo sợ nên vì vậy bằng mọi già bà phải giữ lại đứa trẻ này."

Bạch Vận Dao, đi chết đi."

Ông ta nhìn vào chiếc bụng to của Bạch Vận Dao rồi trực tiếp đưa mũi dao lên muốn trực tiếp đâm xiên lấy mạng hai mẹ con họ.Bạch Vận Dao hai mắt bắt đầu tối dần đi, bà mơ màng nhìn mũi dao lao xuống thì cong người lại muốn đưa lưng mình lên đỡ.

Nhưng bà đợi đến một phút cũng không cảm thụ được việc mũi dao đâm xiên người mình.Thẩm Tư Đàn nhìn mũi dao nằm chọn trong lòng bàn tay mình chỉ cách người Bạch Vận Dao mấy mi li mét thì thở dài, nhẹ nhàng đưa tay còn lại xoa đầu bà ấy.Dao Nhi thật ngốc, không phải chỉ cần đẩy cô ra thì sẽ giải quyết được hay sao.

Cô tàn chứ không phế nha.

Nhưng điều đó lại chứng tỏ một việc Thẩm Tư Đàn cô là người rất quan trọng đối với Bạch Vận Dao."

Bàn tay đối với một bác sĩ rất quan trọng đấy."

Thẩm Tư Đàn nghiêm mặt, ánh mắt trở nên sắc bén không khác gì mũi dao trong tay cô.Ông ta nhìn người vừa chốn sau lưng Bạch Vận Dao run rẩy bây giờ đã thấy đổi 180 độ như hai người khác nhau, bây giờ lại nhìn ông ta với ánh mắt như muốn giết người bất giác sống lưng lạnh toát.

Người này là sao vậy chứ.

Không phải là một con điên không được bình thường hay sao.

Sao bây giờ lại phát ra thứ sát khí đáng sợ như vậy.

Còn đáng sợ hơn mấy tên phạm nhân giết người trong tù nữa.Bàn tay cầm lấy mũi dao đang không ngừng chảy máu mà mặt cô ta cả một chút biến sắc cũng không có.

Cô ta có phải người không."

Thật đáng chết."

Cô nhìn mũi dao gần chạm đến thân thể của người phụ nữ của mình liền trực tiếp phát hỏa.

Nếu như cô không nhớ lại kịp thời có phải sẽ đi nhặt xác lão bà không.

Càng nghĩ cô càng từ trách mà tự trách thì cô càng mất hết kiên nhẫn nhanh chóng mang ông ta ra trút giận.Thẩm Tư Đàn trực tiếp giựt mạnh con dao trong tay ông ta, rồi nhanh chóng đứng bật dậy đạp thẳng vào bụng ông ta một cái khiến ông ta văng ra lăn vài vòng trên đất khoảng cách đến mấy mét rồi trực tiếp bất tỉnh.

Người đàn ông này thật có vinh dự, cô sống lâu đến mấy ngàn năm đây là người làm cô trực tiếp bùng nổ nộ khí của mình đấy.

Chồng cũ của lão bà sao?

Cô không đánh ông ta chết tươi tên cô sẽ viết ngược lại.Cô đưa chân định bước đến cho ông ta mấy đạp cho hả giận nhưng phía chân đột nhiên có người nắm lấy."

Tư Đàn, cứu... cứu con của...chúng ta."

Bạch Vận Dao yếu ớt nắm lấy một góc ống quần của Thẩm Tư Đàn.

Bụng quặng lên từng cơn đau đớn vô cùng dữ dội.

Cảm giác của người làm mẹ nói cho bà biết bà sắp sinh rồi.Thẩm Tư Đàn nghe xong liền ngồi xuống.

Cô hết đưa tay giúp Bạch Vận Dao kiểm tra bụng lại trực tiếp giở tà váy của bà ấy lên kiểm tra."

Dao Nhi, tin tôi, mẹ con em sẽ không sao cả."

Cô nhìn vết nước pha cùng với máu chảy ra từ nơi đó của Bạch Vận Dao liền an ủi giúp bà ấy bình tĩnh.

Rồi nhanh chóng bế người chạy về hướng khoa sản.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 92: Sinh mổ


Các bác sĩ đang đứng trực bên ngoài thấy người được bế vào liền giật mình, lật đật mang giường đẩy y tế đến cho Thẩm Tư Đàn để người lên."

Nhanh lên, chuẩn bị phẩu thuật."

Thẩm Tư Đàn nhìn người nằm trên giường được đẩy đi thì hét lên ra lệnh cho bác sĩ.Bác sĩ ở gần đó cũng không quan tâm đến việc Thẩm Tư Đàn có khôi phục trí nhớ hay chưa mà giờ phút này bọn họ giống như nghe theo mệnh lệnh bằng bản năng vậy.

Chỉ cần là Thẩm Tư Đàn ra lệnh bọn họ tuyệt đối làm theo không chút phản đối.Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao cho dù đã hôn mê vẫn nắm chặt lấy góc áo của cô, hai mắt bỗng nhiên có chút cay cay.

Nhưng thời gian không cho phép cô ở đó mà cảm động nữa.

Cô phải nhanh chóng để người cứu lấy mẹ con bọn họ."

Chị à, chị có phải bác sĩ khoa sản đâu mà vào."

Thẩm Nghiêm Tu vừa hay tin chạy tới đã thấy Thẩm Tư Đàn đi vào liền ngăn lại.

Cho dù chị hắn đã nhớ lại thì sao.

Ai biết đã nhớ lại đủ hay chưa.

Còn nữa, Bạch Vận Dao rất quan trọng đối với chị ấy nếu trong lúc phẩu thuật xảy ra tình huống gì chị ấy có tự tin rằng mình đủ bình tĩnh để phán đoán hay không.

Phải nói trên bàn phẩu sai một bước sẽ đi cả tính mạng."

Thẩm Nghiêm Tu, tên khốn này... có buông chị mày ra không thì bảo."

Thẩm Tư Đàn nhìn thằng em mình ôm lấy mình không khác gì cái mai rùa liền hét lên.Học đâu ra cái thói đu thẳng lên lưng người khác để ngăn cản vậy.

Có tố chất của bác sĩ Thẩm gia không vậy."..."

Tố chất?

Nó là cái gì vậy?"

Chị không vào em mới buông."

Thân trai mét tám, chân dài vai rộng hoàn toàn đu thẳng lên người Thẩm Tư Đàn."

Chị vào nhìn mà thôi."

Tay cô hiện tại đang bị thương.

Cô cũng biết rõ bản thân mình hiện tại thế nào mà."

Có chó nó mới tin chị."

Thẩm Nghiêm Tu càng nói càng ôm chặt Thẩm Tư Đàn hơn.Thẩm Tư Đàn đành hết chỉ có thể nê luôn cái mai rùa Thẩm Nghiêm Tu vào phòng quan sát.Mẹ con Bạch Vận Dao bình an rồi xem cô có xử chết tên nhóc hỗn xược này không.

Theo thời gian liền không biết lớn nhỏ giống y Thẩm Đình Ninh.Thẩm Nghiêm Tu thấy vậy thì lật đật buông ra.

Hắn cũng cần chút mặt mũi để sống đấy.

Nếu như cảnh này truyền ra ngoài hắn phải sống thế nào ở khoa cấp cứu đây.Cô nhìn Thẩm Nghiêm Tu bay khỏi người mình liền trừng hắn một cái rồi đến chỗ quan sát nhìn bác sĩ bên dưới phòng phẩu thuật làm việc.

Những bác sĩ này đều có tiếng tăm ở trụ sở nên cô với tư cách phó viện trưởng có biết về họ đôi chút.Với tình trạng của Bạch Vận Dao hiện tại có muốn sinh thường cũng không thể nào.

Tình huống hiện tại chỉ có thể sinh mổ.Thẩm Tư Đàn nhìn bác sĩ bên dưới cầm dao rạch từng lớp trên bụng Bạch Vận Dao hai tay liền nắm chặt.

Có phải cô không xảy ra chuyện thì tốt rồi hay không.

Nếu cô không mất trí nhớ thì ngay từ đầu thằng khốn nạn đó sẽ không đụng được đến Dao Nhi dù là nửa bước.

Tên khồn nạn đó còn đá vào bụng người phụ nữ của cô.

Không giết hắn nổi hận này cô nuốt không trôi mà.Thẩm Nghiêm Tu ở bên cạnh quan sát biểu cảm của chị mình từ lo lắng chuyển sang tức giận rồi phận nộ đến đằng đằng sát khí liền run rẩy.

Phải biết Thẩm Tư Đàn không phải loại bác sĩ có lòng vị tha vô bờ bến đâu.

Kẻ đối nghịch đụng vào thứ quan trọng của chị ấy chỉ có thể trả giá đắt mà thôi."

Thẩm Đình Ninh ở đâu?"

Cô mắt đăm đăm nhìn bên dưới quan sát, miệng khẽ hỏi Thẩm Nghiêm Tu giống như chỉ đang nói chuyện phiếm giết thời gian."

Tiểu Ninh đang chịu phạt ở chỗ đó."

Thẩm Nghiêm Tu trả lời một câu mà chị hắn muốn nghe.

Ai không biết Thẩm Đình Ninh sở trường là chế ra mấy loại thuốc bậy bạ chứ.

Thẩm gia vì muốn giữ con nhóc đó ở trong tầm mắt nên chỉ có thể cho cô một chỗ nghiên cứu nhỏ ở giữa biển.

Lần này gây họa lớn như vậy làm gì có việc nói bỏ đi là bỏ đi chứ.

Con nhóc ấy chưa đi được ra khỏi cổng bệnh viện đã bị mang đến chỗ đó chịu phạt rồi.

Tuy hình phạt chỉ là nhốt lại như thử nghĩ xem một mình ở giữa biển không người cũng không sóng điện thoại xem có buồn chán chết không."

Mang con chuột bạch đó đến cho Thẩm Đình Ninh chơi đi.

Chơi cho vui vẻ vào."

Thẩm Tư Đàn nhìn hài tử đang được mang ra khỏi bụng Bạch Vận Dao sát khí xung quanh bất giác thu lại biến thành ngọn gió xuân ấm áp.Thẩm Nghiêm Tu nghe xong liền gật đầu, cả người bất giác nổi hết cả gai ốc.

Hắn hiểu rõ từ con chuột bạch là ám chỉ ai.

Chơi vui vẻ sao.

Lần này con chuột già kia gặp Thẩm Đình Ninh thì thảm rồi.Cô nhìn Thẩm Nghiêm Tu đi rồi liền đặt tay lên ngực mình.

Cảm giác này thật khó diễn tả, cả người nóng bừng lên, máu đang chạy cuồn cuộn trong huyết quản giống như vừa được tiêm máu gà vậy.

Đây là cảm giác liên kết của hai chữ tình thân sao."

Bác sĩ Kha, đứa trẻ này thật lạ quá tôi làm thế nào nó cũng không khóc."

Bác sĩ Kha là bác sĩ phẩu chính nghe xong liền giật mình quay sang nhìn đứa bé sơ sinh nằm trên bàn nhỏ rồi nhanh chóng kiểm tra.

Đứa bé này là cháu ngoại đầu tiên đời tiếp theo của Thẩm gia, hắn là bác sĩ sản khoa giỏi nhất Thẩm gia tuyệt đối phải bảo hộ đứa bé này bình an.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 93: Tiểu băng sơn


Thẩm Tư Đàn nghe xong liền cau mày.

Bọn họ đang làm gì vậy.

Con cô bị sao rồi.

Đã ra khỏi bụng mẹ lâu như vậy tại sao cả một tiếng khóc cũng không có."

Này, đã xảy ra chuyện gì?"

Cô đứng bên trên khu vực quan sát liền cau mày không chịu được mà hét lên."

Đã kiểm tra tất cả chỉ số đều bình thường nhưng đứa bé không khóc ạ."

Bác sĩ Kha cũng bối rối lắm.

Có đứa trẻ nào ra đời với chỉ số bình thường mà cả một tiếng khóc nhỏ cũng không có không."

Tôi xem thử."

Thẩm Tư Đàn tất nhiên sốt ruột.

Hài tử của Dao Nhi dùng cả tính mạng bảo vệ nếu như có chuyện gì cô làm sao ăn nói đây.Nhưng Thẩm Tư Đàn chưa kịp tìm đường xuống phòng phẩu thuật đã thấy đứa bé đưa tay nắm chặt lấy khẩu trang của bác sĩ Kha.

Phải nói là một động tác vô cùng dứt khoát và mạnh bạo.

Một đứa trẻ sơ sinh vừa ra khỏi bụng mẹ chưa được một tiếng đồng hồ đã có khí lực đáng gờm như thế thì làm gì có chuyện gì được.Thẩm Tư Đàn: "..."

Đến cuối cùng sau một lúc cuốn cuồn cả lên thì cũng cho ra một kết luận là vị tổ tông này hoàn toàn bình thường, chỉ thích chơi nổi không khóc mà thôi.

Còn muốn nghe vị ấy khóc thì thử để vị ấy đói đi, sẽ khóc để trời long đất lở không ai dỗ được cho mà coi.Bạch Vận Dao không ngờ bản thân lại hôn mê lâu như vậy.

Đến khi bà tỉnh lại cũng đã là tối của ngày hôm sau.Cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là đau, đặc biệt là vùng bụng.

Bà muốn đưa tay sờ nhưng tay đến cả cử động cũng không nổi.

Bà chỉ có thể mở mắt nhìn xung quanh tìm Thẩm Tư Đàn.

Bà nhớ hình như lúc bà hôn mê có nghe cô ấy gọi bà là Dao Nhi.

Thẩm Tư Đàn có phải đã nhớ lại rồi không."

Tỉnh rồi?

Em lấy không khỏe chỗ nào không?"

Thẩm Tư Đàn từ bên ngoài đi vào thấy Bạch Vận Dao đã tỉnh liền hỏi."

Đau...

đau quá..."

Bạch Vận Dao khẽ thì thào.

Trong lòng thật sự hận chết tên khốn nạn kia.

Có phải không có ông ta bà đã bình an vô sự sinh thường rồi không.

Sẽ không có cảm giác đau như ai cắt đôi bản thân này.

Còn nữa, sau này trên bụng bà có một đường rạch thì làm sao bây giờ."

Ngoan, cố chịu chút sẽ ổn thôi."

Thẩm Tư Đàn khẽ xoa hôn lên trán Bạch Vận Dao rồi nhanh chóng đi pha nước ấm đút cho lão bà nhà mình.Bạch Vận Dao nhìn Thẩm Tư Đàn đút nước cho mình hai mắt liền ngấn lệ vì vui mừng.

Cuối cùng Thẩm Tư Đàn cũng nhớ lại rồi."

Mới sinh không được khóc, không tốt."

Thẩm Tư Đàn thở dài nhẹ nhàng giúp Bạch Vận Dao lau nước mắt."

Con trai hay gái?"

Trong suốt quá trình chào đón con bà đều hôn mê đến bây giờ vẫn không biết giới tính con.

Cũng không biết con tóc trắng hay đen nhỉ.

Có cao giống bà không hay đã hưởng gen lùn của Thẩm Tư Đàn rồi."

Là một băng sơn mĩ nhân khó chiều.

Vừa sinh ra đã náo loạn cả phòng sinh khiến bác sĩ ai cũng lo lắng cho nó."

Thẩm Tư Đàn nhớ đến tình cảnh lúc đó cũng bất đắc dĩ bật cười.

Thật sự giống ai thế biết.

Tính cô không như thế, tính Dao Nhi cũng không như thế.

Sinh ra thì không khóc nhưng bây giờ thử không đúng ý nó xem nó có khóc đến không ai dỗ được hay không.

Lỡ cho uống sữa chậm một xíu hay sữa chưa kịp xuống miệng cũng quậy tưng bừng lên.

May mà bệnh viện này của nhà nó chứ nếu của người ta chắc đã sớm cho nó sang bệnh viện khác rồi.Bạch Vận Dao sau khi nghe xong sự tích phòng sinh của con gái liền đen mặt.

Năm đó, Bạch Thái cũng không chặn thượng như thế mà ngược lại vô cùng ngoan ngoãn."

Tôi muốn gặp con."

Nghe Thẩm Tư Đàn kể sự tích của con gái bà cũng muốn nhìn xem con gái bà thế nào.

Lúc ở trong bụng bà cũng hiếu động, nghịch ngợm lắm làm sao có thể là băng sơn mĩ nhân."

Bạch Thái với Vu Tương đang bên đó.

Lát sẽ mang con qua."

Thẩm Tư Đàn vừa trả lời vừa bận bịu giúp lão bà kiểm tra thân thể."

Hai đứa nó đến từ khi nào?"

Bạch Vận Dao cũng nằm im phối hợp.

Có bác sĩ riêng là lão công cũng rất tiện lợi trong những chuyện thế này."

Mới đến lúc nãy, có ghé sang đây, thấy em còn ngủ nên mới chạy đi sang phòng trẻ sơ sinh rồi."

Thẩm Tư Đàn vừa nói vừa nhớ đến phản ứng lúc đó của Bạch Thái.Con nhóc đó không ngờ lại nóng tính như vậy vừa nghe xong liền muốn đi tìm người tính sổ.

Tìm không được thì một cước đạp gãy cái ghế hành lang bệnh viện để trút giận luôn."

Tương, thật xấu, giống y như khỉ vậy."

Bạch Thái cau mày nhìn đứa trẻ nằm trong lồng ấp bằng vẻ mặt đầy thất vọng.

Khi đến đây cô đã tưởng tượng ra cái dáng vẻ đẹp như thiên sứ nhìn cô nở nụ cười híp mắt của đứa trẻ.

Ai ngờ lại xấu như vậy chứ.

Cả người nhăn nhúng, xanh đỏ không chút đáng yêu nào."

Đừng nói bậy.

Ít hôm sẽ đẹp giống thiên sứ thôi."

Vu Tương nhìn đứa trẻ đang ngủ thì thở dài.

Đứa trẻ này khi lớn lên sẽ gọi hai người bọn họ là chị đó.

Có chút áp lực nha."

Quay xong phim này chúng ta tranh thủ sinh một đứa đáng yêu hơn đi."

Cô không tin với cái gen của hai người bọn họ có thể sinh ra một con nhóc xấu xí."

Dạo này rảnh quá nhỉ?"

Vu Tương trừng người bên cạnh.

Cô có rảnh đâu mà nghĩ đến mấy việc này.

Bây giờ đang bận tối mắt tối mũi đây này.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 94: Tôi sợ vợ


Cô cũng không ngờ với tính cách của cả nhà và đứa em nhỏ mới chào đời này không hề giống lấy một chút.

Theo cô ở nhà quan sát hai ngày thì chính là kiểu lạnh như cái tủ lạnh ấy.Còn cái vụ đặt tên nữa.

Cô đã bảo là Bạch Du nghe rất hay mà mẹ cô không chịu.

Cứ khăng khăng đặt cái tên theo ý bà ấy.

Bà ấy đặt tên hay thì có đến nổi đặt tên cô thành bắp cải không.Bạch Linh Vân sao?

Đúng là thiên vị rõ ra mà.Cuối tháng bảy Song Luyến Quân Hành cũng quay xong và chính thức đóng máy cho một năm đầy cố gắng và nỗ lực của mọi người.Lão Đào lúc đó rất vui vẻ còn kéo cả đoàn đi ăn mừng rồi đi hát.Bạch Thái ngồi nhìn bọn họ hết hát rồi nhảy chỉ có thể gật gù.

Cho dù nhạc vui đến mức nào cũng không ngăn được cơn buồn ngủ của cô.

Cô đã bị lão Đào bốc lột sức lực quá mà."

Bạch Thái nghe bảo đóng xong phim này cô phải qua đoàn của lão Chu à?"

Lão Đào thấy cô cứ gật gù liền cười cười.

Ai nha, người trẻ mà sức lực thật kém đi.Bạch Thái nghe xong liền tỉnh ngủ hẳn.

Đúng vậy nha, đóng xong phim này cô liền phải qua đoàn làm phim của đạo diễn Chu nhập đoàn.

Mẹ cô quả nhiên muốn hại chết con gái rượu.

Có phải có con gái nhỏ cưng chiều rồi liền cho cô ra dìa không."

Lão Chu ấy à, cũng tốt lắm...

Là đạo diễn có tiếng đấy."

"Tôi thấy ông đang cười trên nổi đau của tôi thì có."

Bạch Thái trừng ông ta.

Lão Chu này nghe bảo cũng chín mười với lão Đào, tuyệt đối là kẻ cuồng quay phim."

Ông nên nghĩ xem làm sao để phim được chiếu sớm đi."

Cô muốn trong năm nay phải bước lên đỉnh vinh quang nha.

Xem Trang Noãn Nghiên nhà bên kia đi, năm trước đã lấy được ảnh hậu rồi.

Trong khi cô vẫn còn lận đận ở ẩn đây này.

Fan của cô đang khóc thét kia kìa."

Hấp tấp thế?"

Lão Đào nhấp ngụm rượu cười cười.

Ông ta cũng muốn phim chiếu luôn trong năm nay.

Chất lượng hình ảnh và xu hướng sẽ thay đổi rất nhanh nếu không chịu nắm bắt đưa phim ra sớm để lâu, e là không đạt được hiệu quả như mong muốn."

Phải hấp tấp rồi.

Ăn nóng mới ngon."

"Giống như cô ăn Vu Tương sao?

Làm sao hai người cứ luôn hòa thuận hay vậy?

" Lão Đào tò mò hỏi.

Hai cái người này ở đoàn làm phim của ông ngày ngày bán cẩu lương không biết ngượng.

Thật sự ông rất tò mò làm sao có thể hòa thuận đến như vậy.

Vợ chồng khác giới cũng không được như bọn họ đâu."

Ông biết tại sao không?"

Cô ăn Vu Tương sao.

Chỉ sợ có người cứ uống say là mò tới nhà cô xong ói khắp nhà thôi.

Còn đòi làm cô bé bán diêm nữa.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mèo mà chê mỡ chính là mèo ngu nha."

Tại sao?"

Bạch Thái nhìn khuôn mặt ngu ngơ của đạo diễn Đào liền bật cười."

Tôi sợ vợ chứ sao."

Cô nói xong liền cầm lấy ví rồi tao nhã đứng dậy, quay sang nhìn lão Đào nở nụ cười thật tươi."

Có vợ rồi ông sẽ hiểu, còn bây giờ tôi về với vợ đây...Tạm biệt."

Lão Đào: "..."

Chết tiệt, ông ta sẽ không hợp tác với người có vợ nữa.

Sáng tối đều ăn cơm chó muốn bội thực rồi.Bạch Thái vừa ra khỏi hội sở định bắt xe nhưng nhìn chiếc xe Range Rover bên đường cô liền thu điện thoại lại.Cô đến gần chiếc xe rồi trực tiếp mở cửa ngồi vào ghế lái phụ."

Sao bảo không đến mà?"

Lúc nãy đóng máy là ai bảo không đi, bận rất nhiều việc.

Bây giờ lại không nói một lời mà chạy đến đón cô.

Cô mà không ra sớm có phải sẽ ngồi đây đợi dài cổ không."

Tiện đường...

Cài dây an toàn vào."

"Ân."

Bạch Thái nghe lão bà nhắc nhở liền nhanh chóng tự cài dây an toàn.

Cô là bé ngoan biết nghe lời vợ đó."

Bao giờ nhập đoàn của đạo diễn Chu?"

Vu Tương vừa lái xe vừa hỏi.

Dạo này cô bận quá mức, thật sự không có thời gian hỏi chuyện của Bạch Thái.Ai bảo làm dâu hào môn là dễ đâu.

Không phải con dâu hào môn đều chỉ việc ăn diện làm đẹp cho gia đình chồng nở mài nở mặt thôi à.

Sao cô lại khác bọn họ trực tiếp gánh vác cả công ty nhà chồng vậy.

Còn mấy lão già hội đồng nữa, nghĩ Vu Tương cô dễ ăn hiếp sao."

Nửa tháng sau luận.

Em nói xem tôi đắc tội gì với mẹ để bà ấy làm vậy chứ?"

Cô định xong phim này sẽ bàn tới việc thụ tinh nhân tạo.

Ai mà ngờ tới cái việc bản thân bị bán đứng như vầy chứ."

Cái miệng hại cái thân đấy."

Vu Tương nhìn Bạch Thái khoanh tay trước ngực, miệng đã dẩu lên tận nóc xe liền bật cười.

Đã biết bà ấy bây giờ xem Thẩm Tư Đàn quan trọng biết nhường nào mà còn tranh thủ nói câu như bị bỏ rơi đó.

Còn muốn đặt tên cho Tiểu Vân thành du sơn ngoạn thủy nữa.

Cái này nếu là con cô, cô cũng triệt để đánh chết."

Aaaa."

Bạch Thái nhăn mặt không chút hình tượng nào hét lên, tay còn bới tung cái đầu tóc xõa của mình.

Cô không muốn làm việc.

Cô hiện tại chỉ muốn cùng Vu Tương ăn no chờ chết thôi.Cô cũng không hiểu dạo này bị sao.

Chắc hóc môn lười đã lên đến não nên hoàn toàn không muốn làm việc gì ngoài cùng lão bà lăn giường cả.

Nói chứ cả tháng rồi cô phải ăn chay vì ở lại đoàn làm phim đấy.

Nhắc đến việc lăn giường hai mắt Bạch Thái đang nhìn Vu Tương lái xe đột nhiên sáng lên không khác gì cái đèn pha.Vu Tương: "..."

Người này bị điên rồi.

Cô không quen cô ta.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 95: Đi chùa


Vu Tương sáng ngủ dậy không khỏi đưa tay véo lấy hai má người bên cạnh.

Cô đã nói sáng nay cô phải họp rồi mà.

Xem đi, để lại trên người cô nhiều vết tích như vậy mà coi được sao.Bạch Thái đang ngủ bị véo má liền nhăn mày cựa người rồi trực tiếp ôm dính lấy Vu Tương, còn dụi dụi mặt vào tóc Vu lão bà.Vu Tương bất đắc dĩ lên tiếng: "Buông ra, tôi còn đi họp."

Bạch Thái không biết đã thật sự thức chưa mà còn ôm chặt Vu Tương hơn.Vu Tương chỉ đành thở dài rồi gỡ tay chân Bạch Thái ra khỏi người mình.Bạch Thái: "..."

Quả là Vu lão bà mà.

Lúc nào cũng đúng giờ đúng hẹn, là người hoàn toàn có đầy đủ trách nhiệm và quy tắc.Cô nhìn Vu Tương định đứng dậy liền đưa tay ra kéo cô ấy lại vào lòng mình lại vô cùng ân cần hôn lên môi cô ấy."

Buổi sáng tốt lành."

Buổi sáng được người mình yêu ôm vào lòng trao cho nụ hôn cùng lời chúc thì còn gì bằng chứ."

Buổi sáng tốt lành.

Dậy rồi thì đi làm đồ ăn sáng đi."

Vu Tương khẽ liếm môi.

Buổi sáng như thế này hình như cô đã quen rồi.

Với lại sinh hoạt của hai người bọn họ lại không khác gì vợ chồng già mấy.

So với mẹ chồng cô và Thẩm Tư Đàn cả ngày náo loạn cho gà bay chó sủa thì khác một trời một vực.

Suy cho cùng là do tính cách cô trước giờ không thích đùa giỡn hay gợn đòn như Thẩm Tư Đàn và Bạch Thái cũng không phải người ầm ĩ hay la hét như Bạch Vận Dao.

Nên hai người cứ luôn nhẹ nhàng và hài hòa như vậy."

Tuân lệnh."

Bạch Thái nhanh chóng tỉnh ngủ hôn lên môi lão bà thêm vài cái mới chịu ngồi dậy đi làm bữa sáng.Bữa sáng rất quan trọng đó là cả năng lượng cho lão bà làm việc nên cô phải chính tay làm mới được.Sau khi ăn xong Vu Tương đã vội vàng lái xe đi chỉ có Bạch Thái là đang trong kì nghỉ ngắn hạn nên nằm dài ở nhà.

Cô nằm dài một lúc liền không chịu muốn tìm cái gì đó để làm.

Đáng tiếc cả căn biệt thự muốn dọn dẹp cô cũng dọn dẹp rồi nên không còn việc gì làm cả.Suy nghĩ một chút cô chỉ có thể chạy lên phòng thay đồ rồi kéo Tiểu Hướng đi chùa.

Ai nha, xuyên thế giới này lâu như vậy mà cô chưa đi chùa lần nào.

Lần này đi một lần tham quan mới được.Vì để thuận tiện cho việc đi rồi về trong ngày nên cô và Tiểu Hướng chỉ đi một ngôi chùa nhỏ ở ngoại ô Giang Thành.Bạch Thái đứng nhìn tượng phật to ngoài đại điện thì thở dài.

Lần cuối cùng cô nhìn thấy tượng phật Quan Âm chính là vào ngày dâng hương tế đàn của năm mười tuổi.

Sau đó do lão hoàng đế tin lời đạo sĩ đàn áp Phật giáo mới có thể sống thọ ngang trời nên cả mấy năm sau đó không hề nhìn thấy nữa.

Quả thật như đã trải qua cả một đời người mà."

Sao nay chị có hứng thú rủ em đi chùa vậy?

Định tu tâm à."

Tiểu Hướng nhìn thấy sếp đứng nhìn chăm chăm vào tượng phật Quan Âm liền tò mò hỏi.

Mà cô nhớ sếp cô đâu phải đạo Phật, định đổi tín ngưỡng sao."

Đi một chút không được sao.

Huống hồ nơi này thanh tịnh, yên bình như vậy."

Địch Công phủ ngày trước mấy đời hầu vua tất nhiên cô cũng được truyền thụ tư tưởng Phật giáo.

Đáng tiếc sau khi tiên đế băng hà không lâu, lão hoàng đế liền dẹp bỏ chùa và Phật để tôn sùng đạo giáo.

Thật sự làm người ta hận đến nghiến răng nghiến lợi."

Chúng ta đi thắp hương.

Chị muốn cầu cho Vu Tương một lá bùa bình an."

Cái này mới là mục đích chính của cô nha.Tiểu Hướng nhanh chóng dẩu môi bất mãn: "Em hối hận rồi, không nên đi cùng chị thì hơn, đến cả đi chùa cũng ăn cẩu lương."

Thường ngày một tiểu trợ lí như cô đều phải ăn cẩu lương, bây giờ đi chùa cũng phải ăn.

Có công bằng với cẩu độc thân như cô không hả.Giữa tháng chín, hơn hai tháng Song Luyến Quân Hành đóng máy thì bắt đầu thời gian chạy nước rút cho cuối năm.

Hết chạy đi xin thánh chỉ lên sóng của triều đình rồi phải chạy đi tuyên truyền phim.

Đây cũng coi như là mặt trái của việc quay trong bí mật, đến lúc tuyên truyền thật sự trong vô cùng gấp gáp.

Gấp thì có gấp nhưng với tính cách của lão Đào thì không hề qua loa chút nào.Đến khi mọi người nhìn poster phim được chia sẻ bởi diễn viên và nhân viên đoàn mới vỡ lẽ mấy tháng nay những người này ở ẩn để làm gì.

Chỉ sau một đêm bằng sức nóng cùng danh tiếng của đạo diễn Đào mà trực tiếp bạo đỏ mạng xã hội.Fan Bắp Cải trước kia chỉ biết thần tượng bọn họ quay phim chứ cũng chẳng biết phim gì, càng không biết đường để tiếp ứng, đêm đó nhìn phòng làm việc Bạch Thái chia sẻ thì đứng hình mất hai giây.[Ui mẹ ơi.

Là phim của đạo diễn Đào đó.][Tôi còn nghĩ Bạch Thái bỏ bê công việc để sinh con rồi chứ.

Tôi còn mắng cô ấy không chịu làm việc mà mê muội tình yêu nữa.

Tôi thật có lỗi.][Sau poster cứ lạ lạ vậy?

Tại sao có hai Bạch Thái mà không có nam chủ nào vậy?][Lầu trên không đọc giới thiệu à?

Phim không có nam chủ cũng không phải đề tài tình yêu.][Nghe bảo phim này để đạo diễn Đào tranh giải, mà giữa tháng mười mới công chiếu.

Không biết đủ thời gian không.][Với diễn xuất của Bạch Thái mà còn mong tranh giải, ai không biết cô ta diễn tệ đến mức nào.][Lúc trước tôi đã xem thử phim của cô ta.

Phải nói là đơ hết sức, còn dùng thuốc nhỏ mắt nữa.][Ai muốn hắc Bạch Thái thì xem Đế Mộng đi, thật sự là diễn xuất đột phá không có gì để chê.

Còn được ảnh hậu Thu khen đó.]...
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 96: Đừng cắm sừng tôi


Bạch Thái đang ở đoàn làm phim của đạo diễn Chu nhìn mấy bình luận kia chỉ biết thở dài.

Từ lúc cô đến đây chỉ quay mỗi Đế Mộng nên khả năng tẩy trắng không đủ thành ra đến giờ cô vẫn còn rất nhiều người ghét.Bộ phim của đạo diễn Chu lần này là phim hiện đại nên hóa trang hay gì đó tương đối đơn giản.

Lúc trước cô còn lo cái việc lái xe nhưng sau khi biết diễn viên không cần lái chỉ cần ngồi cầm vô lăng cho đẹp thì cô mới yên tâm hơn đôi chút.

Ai nha, để fan mà mọi người biết mình không biết lái xe thật sự có chút ngại ngùng.

Nhưng thôi đi, lái xe ấy à từ từ có thời gian cô sẽ học.Vì còn nhiều thời gian nên cô lại ngồi lướt điện thoại, Bạch Thái đọc bình luận một hồi lại kéo lên nhìn trang phim có tag tên Vu Tương trong phần nhạc phim thì đứng hình."..."

Lão bà nhà cô hợp tác với lão Đào từ khi nào vậy?

Còn hẳn hai bài luôn.

Tại sao chuyện này cô không biết?Để thỏa mãn lòng tò mò của mình cô nhất quyết gọi cho Vu Tương.

Lão Đào gian xảo kia cô không tin được chút nào.

Sao có thể dụ Vu lão bà của cô làm việc cho ông ta chứ.

Còn khao cả đoàn ăn mấy lần nữa.

Tiền cát xê chắc thiếu bao bọn họ ăn.Vu Tương đang ngồi xem báo cáo tháng này của Bạch thị thì điện thoại reo lên.

Cô chỉ nhíu mày rồi bấm nghe, trực tiếp lấy một bên tay và vai kẹp điện thoại lại, đến cả nhìn xem ai gọi cũng không thèm."

Vu Tương nghe."

Bạch Thái: "Lão bà em nhận hát nhạc phim Song Luyến Quân Hành khi nào vậy?"

Vu Tương đang xem báo cáo nghe xong liền dừng khoảng hai giây mới trả lời, tay còn trực tiếp lật sang một trang khác."

Lâu rồi, chắc hồi nửa năm trước."

"Lâu như vậy à?

Em không nói với tôi."

Bạch Thái đầu giây bên kia nói chuyện càng về sau càng nhỏ.

Thật ra là cô đang bĩu môi rất ủy khuất đây này."...Thời gian đó tôi ở đoàn làm phim lấy cảm xúc viết lời nhạc mà...

Tôi tưởng em biết rồi"Bạch Thái cau mày suy nghĩ một chút.

Quả thật có một đoạn thời gian Vu Tương ở lại phim trường.

Lúc đó cô cứ nghĩ cô ấy muốn đi theo lão Đào học làm đạo diễn chuẩn bị đổi nghề chứ.

Vậy là do cô đoán sai sao.

Cô chưa suy nghĩ xong thì bên đầu giây bên kia đã vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Vu lão bà."

Tôi xin lỗi."

Bạch Thái cười cười: "...

Xin lỗi gì chứ ngốc này.

Em làm gì cũng được, không cấm sừng tôi là được.

Cho dù em giết người tôi tuyệt đối sẽ giúp em phóng hỏa."

Tiểu Hướng đi mua trà sữa về nghe xong câu đó liền giật bắn người xém chút nữa làm rơi ly trà sữa xuống đất.

Có nói lời yêu thương cũng đừng ghê như vậy.

Những lời này bị chó săn nghe được phải làm sao đây chứ.Bạch Thái nghe tiếng động quay sang nhìn Tiểu Hướng khẽ hỏi."

Tới lúc quay rồi à?"

Tiểu Hướng nhanh chóng lắc đầu rồi đưa trà sữa cho Bạch Thái."

Chưa, nhưng đạo diễn nhắc chị ra khớp thoại với bạn diễn."

"Tôi phải đi rồi."

Bạch Thái nghe xong mày liền cau lại đầy chán nản.

Cô đang nói chuyện với Vu lão bà mà.

Bình thường ở nhà nói không đủ gì cả."

Đi đi.

Tạm biệt."

Vu Tương ngược lại không hề giữ người.Bạch Thái thấy lão bà nhà mình tắt máy nhanh vậy liền dẩu môi lên.

Lão bà quả nhiên quá phũ phàng, cả chút quyến luyến cũng không thể hiện cho cô coi.

Cô quả nhiên chỉ thích Vu Tương lúc say.Phim hiện đại truyền hình "Thăng trầm" của đạo diễn Chu này cô cũng không phải đóng chính, chỉ đơn giản là nữ hai phản diện trùm cuối trong phim trinh thám mà thôi.

Nhưng mà cũng tốt, đóng miết cổ trang với vai diễn hiền lành chính khí đầy mình sẽ bị một màu.

Lần này xem như đột phá đi.Nói về vai nữ hai Trần Mạt này thật sự có chút điên cuồng, bản thân tự tạo ra một trò chơi giết người đẫm máu rồi cuốn cả cảnh sát vào trong đó.

Theo như cô tìm hiểu thì ở thế giời này gọi là kẻ có tâm lí biến thái, một tên tội phạm có não liên tục gây ra những vụ án hack não.

Nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi móng vuốt công lý của cảnh sát.

Nếu đến cuối phim bên phản diện mà thắng xem cục phía trên có cho chiếu không.

Chỉ sợ sẽ được ủ lạnh vĩnh viễn luôn.Đạo diễn Chu cũng không như lão Đào mà quay trong bí mật, ngược lại ngay lúc đầu chọn diễn viên đã bắt đầu tuyên truyền và mua hot search rồi.

Xem như đến giai đoạn tuyên truyền cũng không quá vất vả."

Bạch Thái, không phải là như vậy.

Khúc này cô phải mạnh tay thêm chút nữa, tay phải để ở chỗ này rồi ấn xuống."

Đạo diễn Chu nhìn Bạch Thái và nữ chính Châu Duyệt Khê đang tập vợt cảnh đối đầu liền cau mày nhắc nhở.

Tay còn nhanh chóng thị phạm cho Bạch Thái xem."..."

Bọn cô chỉ tập vợt thôi mà.

Mạnh tay như vậy không sợ bông hoa nhỏ bé kia sẽ lụi tàn luôn ngay lập tức sao.Cho dù là phim trinh thám thì vẫn có yếu tố yêu đương tình cảm, phim này cũng không ngoại lệ.

Nhưng cô muốn nói một điều.

Nữ chính lần này thật sự quá bé nhỏ so với cô, từ ngoại hình đến chiều cao còn muốn cô đánh đập hành hạ cô ấy cô thật sự không nỡ ra tay nha."

Cô biết không?

Tôi nói với quản lí rằng tôi thích đóng phim hành động."

Châu Duyệt Khê bất đắc dĩ vừa sửa sang lại đầu tóc lần nữa vừa tâm sự với cô bằng giọng hài hước pha lẫn ủy khuất."

Sau đó, cô ấy đã tìm cho tôi ba bộ phim hành động cảm giác mạnh.

Và phim nào tôi cũng là người bị đánh."
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 97: Đi xem phim


Bạch Thái nghe xong câu chuyện của Châu Duyệt Khê chỉ biết ôm bụng cười.

Quản lí của cô ấy tâm lí thế còn gì, còn quản lí của cô thì trực tiếp bán cô luôn kia kìa.Mấy người quản lí này có phải muốn lên trời rồi không.Giữa tháng mười Song Luyến Quân Hành thật sự đã công chiếu ở tất cả các rạp.

Với danh tiếng của đạo diễn Đào thì làm sao phim có thể chiếu ở khung giờ tệ hại ít người xem được, đó cũng xem như là một may mắn khi chiếu vào những khung giờ vàng với tỉ suất ba mươi phần trăm trên tất cả các rạp.

Mà phim có tỉ suất chiếu cao nhất là phim của một nam diễn viên gạo cội nên với tỉ lệ bốn mươi phần trăm.

Một bên có đạo diễn danh tiếng, một bên có ảnh đế chống đỡ phòng vé, thật sự phải nói là chọi gây gắt."

Cậu nói xem nên xem phim nào bây giờ.

Lần này đạo diễn Đào chọn diễn viên thật không có mắt mà, ai lại chọn một kẻ chuyên gia phá phòng vé chứ."

"Bạch Thái có nhan sắc thật nhưng kỉ năng diễn xuất... haizzz, chúng ta vẫn nên đi xem phim của ảnh đế thì hơn."

"..."

Bạch Thái đứng bên cạnh phòng chiếu cả người trùm kín bít để không ai nhận ra, cô nghe vậy liền thở dài.

Có lẽ nguyên chủ đã làm bọn họ sợ hãi rồi.

Cô hiện tại chỉ bị vạ lây thôi.

Cô rất có niềm tin với phim này, chắc chắn sẽ dùng nó tẩy trắng được thôi.Vu Tương quan sát biểu cảm của Bạch Thái thì nằm lấy tay cô ấy xem như an ủi."

Sẽ tốt thôi."

"Tất nhiên, em không tin tài năng diễn xuất của tôi à."

Bạch Thái thấy biểu hiện lo lắng của Vu Tương liền nở nụ cười ôm lấy eo lão bà.Bên trong rạp không phải không đông, mà ngược lại ghế cũng chiếm hơn bảy mươi phần trăm với phòng chiếu có sức chứa ba trăm người.

Đa phần là fan của cô, của Vu Tương mà những diễn viên chung đoàn khác đến ủng hộ.Hai người theo số ghế mà mình đã mua rồi trực tiếp đi vào hàng cuối trong cùng ít ai để ý mà ngồi xuống.Đợi đến khi rạp tắt đèn thì cô và Vu Tương mới tự nhiên hơn một chút.

Bị bắt gặp lại lên hot search thì rất phiền phức."

Ăn không?"

Vu Tương cười cười tháo khẩu trang ra rồi đưa hộp bắp rang cho Bạch Thái."

Ăn chứ."

Cô cũng không phải cái dạng đi xem phim bản thân đóng mà hồi hộp đến không ăn được.

Có thực mới vực được đạo mà.Rạp chiếu phim đã tắt đèn nhưng cũng không chiếu ngay mà có một đoạn tầm mười phút giới thiệu, rồi nhắc nhở mọi người.

Cô và Vu Tương thời gian đó chỉ có thể ngồi ăn đợi phim chiếu.Đến khi phim chiếu xong kết cục cũng không ngoài dự đoán của cô là bao."

Chết tiệt, cuối phim chết hết là sao?"

"Tôi khóc rồi nè.

Chị em họ còn chưa nhận được nhau mà."

Bạch Thái ngồi nhìn đừng dòng người rời khỏi rạp mang theo những câu nói bàn tán thì đứng dậy đưa tay đến trước mặt Vu Tương."

Em muốn đi đâu nữa không?"

Vu Tương mỉm cười đưa tay nắm lấy tay Bạch Thái suy nghĩ một chút liền lắc đầu."

Về thôi.

Bị nhận ra sẽ không ai hộ tống chúng ta về đâu."

Quanh rạp chiếu phim này hôm nay toàn fan của bọn họ.

Nếu còn không mau thoát thân sẽ thảm đó."

Làm người nổi tiếng thật phiền phức."

Bạch Thái dẩu môi lên bất mãn.

Nói xem có phiền không, đến nắm tay lão bà quang minh chính đại đi xem phim cũng rắc rối đến mức như vầy."

Đừng cằn nhằn nữa, tôi đói rồi, muốn ăn mì bò."

"Ăn tối thế có tập thể dục đêm không?"

Bạch Thái nghe xong liền chớp chớp mắt đầy ngây thơ."

Không đứng đắn."

Vu Tương nghe xong không khỏi đen mặt.

Cô biết rõ cái tập thể dục kia có ý nghĩa gì.

Thật sự không đứng đắn mà.

Não người này có phải hay không toàn chứa những thứ đó."

Không đứng đắn mới có thể ở trên.

Gọi tôi tiếng lão công, tối nay tha cho em."

Bạch Thái cười hì hì nhẹ nhàng cúi xuống nói bên tai Vu lão bà bằng giọng hết sức gian xảo.Vu Tương: "..."

Hổ không gầm liền nghĩ cô là hello kitty đúng không.

Càng ngày càng quá đáng rồi đấy.Buổi sáng, ánh mặt trời xuyên qua hàng cây cùng với những giọt sương sớm đọng trên lá cây, khu biệt thự sang trọng trở nên xanh ngát như hòa mình với thiên nhiên trong lành.Bạch Thái ngồi ở bàn trang điểm nhẹ nhàng cầm lấy miếng dán giảm đau nhăn mày nhíu mặt tự gián lên hông mình.

Thiệt chứ, cô chừa rồi, cô không dám chọc lão bà nữa đâu.

Tập thể dục đâu không thấy, chỉ thấy một bên hông của cô đã bị lão bà véo cho đầy đủ sắc màu.

Kiểu này làm sao đến phim trường đây.

Nhưng với khả năng kính nghiệp và yêu quý nghề diễn cô vẫn phải lết cái thân ê ẩm để đi."

Chị Thái, chị còn ngồi dán dán làm gì... chị xem hot search kìa."

Tiểu Hướng đến rước Bạch Thái đến đoàn làm phim trong thời gian chờ đợi liền lướt điện thoại.

Không ngờ lại thấy được cái tin tức này.

Tuy không phải là tin bạo top một nhưng nó cũng đang lên từ từ nha.Bạch Thái nhìn hot search đầu liền nổi lên ba vạch đen, bên trên còn có con quạ bay qua.Hot search: Bạch Thái đi xem phim Song Luyến Quân Hành một mình, nghi ngờ đoạn tính cảm đồng giới với đỉnh lưu đã đến hồi kết.[Tôi nói mà, yêu đương đồng giới làm sao có thể bền được chứ.][Tự mình đi xem phim mình đóng, đứng một góc nghe lời phê bình của mọi người, nhìn cách nào cũng thấy cô đơn.][Mọi người nên xem thử Song Luyến Quân Hành đi, thật sự không phí tiền vé đâu.][Không ngờ hôm qua tôi ngồi cùng rạp với thần tượng.

Tôi mà biết sớm đã tự dâng hiến thân mình an ủi trái tim của Thái ca rồi.][Ba mẹ tôi bảo tình yêu phải có con cái làm cầu nối, nếu không sẽ không thể bền lâu...]
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 98: Thai đôi


Bạch Thái nhìn hot search của bản thân mà không khỏi mộng bức.

Theo như bức ảnh này chụp thì cô bị một đôi tình nhân chụp trúng khi đứng dựa vào tường phòng chiếu.Cô nhớ lúc đó cô đang đợi Vu Tương mua bắp rang với coca nên mới đứng ở đó.Trở lại chuyện chính đó là bị đôi tình nhân đi xem phim của ảnh đế chụp trúng mới đau, sau đó với chiều cao khiêm tốn một mét chín cùng với dáng người khiêm tốn như chiều cao thì cô đã bay lên thẳng hot search.Nhưng điều này cũng không quan trọng, dù gì cả năm qua cứ vài tuần là cô và Vu Tương sẽ có bài xích mích, chia tay rồi ly hôn đủ kiểu.

Giang cư mận nhìn chắc cũng chán rồi.

Cô cũng chán, bọn họ có phải rảnh quá rồi hay không mà cứ đi trù ẻo phu thê nhà bọn họ vậy.Bạch Thái đọc hot search xong liền tỏ vẻ khinh thường, cho đến khi cô nhìn thấy bình luận của một giang cư mận nói về việc có con liền cau mày trầm tư.

Không phải người đó nói không đúng, mà cô cảm thấy nó rất có lí.

Tình cảm như thế nào cũng phải có sự gắn kết chặn chẽ mới được.Thế là một tối đẹp trời của một năm sau tại thảm đỏ buổi lễ trao giải Kim Kê người ta bắt gặp...Phóng viên ở đó nhìn người vừa bước xuống từ chiếc xe Maybach đen tuyền thì đứng hình mất hai giây.

Không phải do cô quá đẹp, bởi vì trong giới giải trí này nhan sắc của cô là đỉnh cấp không cần bàn cãi rồi.

Cô mặc chiếc váy suông chữ A màu be rộng cũng không thể che đậy được phần bụng nhô cao của mình.Bằng sự chuyên nghiệp bọn họ không thể đơ người nhìn được.

Hôm nay cho dù ảnh hậu có thuộc về ai thì hot search dẫn đầu chắc chắn của hai vợ chồng nhà này rồi.

Tình yêu đồng giới giữa họ thật sự đã đâm hoa kết trái và sắp có quả ngọt nha.Vu Tương bước xuống xe nhanh chóng cầm lấy khăn choàng dày khoác lên vai Bạch Thái.

Hôm nay, cô mặc một chiếc quần short ngắn màu đen tới đầu gối phối cùng áo khoác dài tay trắng, quả thật không khác gì lão công trong truyện bách hợp mà mọi người tưởng tượng ra.Vu Tương nhìn Bạch Thái rồi nhíu mày, cô đã bảo đừng đi mà không nghe.

Người đã nặng nề đến vầy rồi còn muốn đi lấy hào quang cái gì chứ.Nói về Bạch Thái vào năm trước đã nhờ vào Song Luyến Quân Hành trực tiếp lấy hai giải ảnh hậu Kim Tượng, Kim Mã.

Một đường khẳng định khả năng diễn xuất của bản thân, nếu lần này lấy được Kim Kê nữa thì cô đã có trong tay đủ bộ tam kim.Bạch Thái thấy vậy liền cười cười ôm lấy eo Vu Tương tạo đủ tư thế chụp ảnh rồi đi bắt đầu đi thảm đỏ.

Sở hữu chiều cao nổi bật nhất trong số tất cả diễn viên nữ, cùng với nhan sắc bàn bàn nhập họa, diễm mỹ tuyệt luân cho dù không có giày cao gót cô vẫn là người nổi bật nhất.Cô và Vu Tương đứng cùng nhau không khác gì cặp đôi do chính trời đất tác thành.

Một người khuynh quốc khuynh thành, một người diễm áp quần phương, hai người chỉ cần đứng gần nhau liền biến thành đại tiệc nhan sắc làm điên đảo chúng sinh."

Bạch Thái cô nghĩ lần này mình có thể lấy giải Kim Kê không?"

"Thái ca cho hỏi mấy tháng rồi ạ?"

"Tương gia, chúc mừng, chúc mừng."

Đứng trước những câu hỏi và chúc mừng của mọi người cô cũng không keo kiệt hay giấu diếm gì.

Từ lúc quyết định sinh con cô hoàn toàn ở ẩn, lần này nếu đã xuất hiện thì cô đã quyết định công khai việc bản thân và Vu Tương có con rồi.

Đoàn đội của cô và Vu Tương cũng đã thống nhất với nhau tất cả các kịch bản và cách xử lý rủi ro bị hắc cho ngày hôm nay xong xuôi.

Đối với những chuyện này cô hoàn toàn không còn lo lắng."

Lấy, cup ảnh hậu tôi nhất định phải lấy.

Năm tháng rồi.

Cảm ơn lời chúc của mọi người."

Mọi người xung quanh nghe câu trả lời của Bạch Thái liền ồ lên sau đó lại nhìn vào bụng Bạch Thái mà nghi hoặc.

Bụng này năm tháng hình như có hơi to thì phải, lúc nhìn còn tưởng sắp sinh đến nơi ấy chứ."

Là thai đôi."

Bạch Thái rất nhanh trả lời nghi vấn của mọi người.

Cô cũng không ngờ đến thai đôi đâu.

Cái này phải hỏi lão quái vật Thẩm Tư Đàn ấy, rõ ràng bảo sau khi đưa gen hai người cái kén chỉ ra có thể ra đơn thai.

Ai ngờ vào cơ thể cô liền phân ra thành song thai chứ.

Nhưng không sao, con cái đối với bọn họ là lộc trời ban có đã rất vui rồi.Mọi người lại ồ lên chúc mừng, do cơ thể Bạch Thái nặng nề nên bọn họ không nỡ giữ người quá lâu mà hỏi những câu cần hỏi rồi thả người rời đi.Nói chứ người ta đã lấy hai giải nhà Kim rồi, còn mỗi Kim Kê lấy hay không chỉ là việc sớm muộn.

Có ai nghĩ đến một ngày bình hoa, kẻ hủy diệt doanh thu phòng vé, chuyên gia thuốc nhỏ mắt có thể làm ảnh hậu, cuộc sống lại vô cùng viên mãn chứ.Một người có gia thế, có thực lực, thê mật lại là đỉnh lưu thiên hậu, bây giờ còn sắp có con nữa.

Cuộc sống thật làm người khác ao ước.

Nhưng mà điều làm bọn họ tò mò hơn chính là cuối cùng ai ở trên vậy.

Có tin là Tương gia ở dưới cơ mà.

Cái này là Bạch Thái sợ Tương gia đau hay sao.

Yêu đồng giới xem ra cũng có lợi nha, có thể trực tiếp cho lão công gánh vác chuyện nặng nề này.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 99: Bạo hot search


Ban tổ chức lễ trao giải quả thật rất dụng tâm trong chuyện sắp xếp chỗ ngồi, ngay từ đầu liền xếp cho hai người ngồi cạnh nhau.

Chỉ bằng nhan sắc kết hợp của hai người đã tuyệt đối trấn giữ vị trí đầu bảng."

Em chuẩn bị lỗ tai chưa?"

Vu Tương vừa giúp Bạch Thái chỉnh lại khăn choàng vừa cười hỏi."

Lỗ tai của tôi rất tốt, em yên tâm."

Bạch Thái đầu đầy vạch đen.

Cô có bầu chứ đâu phải điếc, có phải Vu lão bà có hiểu lầm gì rồi không."

Không, ý tôi bảo chuẩn bị lát về nghe mắng."

Từ lúc Bạch Thái có thai Bạch Vận Dao đã trực tiếp mang Bạch Linh Vân đến Giang Thành để thuận tiện chăm sóc con gái lớn và hai đứa cháu sắp chào đời.

Cô còn nhớ lúc đó Thẩm Tư Đàn còn lăn tăn oán hận hai người một trận vì cướp lão bà chị ấy đi mà.Hôm nay, Bạch Vận Dao mà biết cô mang Bạch Thái đi thế này sớm muộn về cũng sẽ nghe mắng một trận cho xem."..."

Cô đột nhiên thấy mệt trong người quá.

Mẫu thân đại nhân chắc sắp đuổi tới biệt thự mà cô và Vu Tương ở để cằn nhằn rồi.Cô cũng khổ tâm lắm.

Trong bụng chỉ nhiều hơn bình thường một đứa mà cả nhà đã làm quá lên.

Đến cả Vu Tương cũng làm như sắp có chuyện lớn vậy, đến cả chuyện đó mà cũng phải giới hạn không cho cô quá đà.

Cô sắp bức bối chết rồi.Hai người nói chuyện với nhau một hồi cũng tới tiết mục trao giải dành cho nữ diễn viên được yêu thích nhất.

Bạch Thái hai năm trước cũng đã lấy chiếc cup giải thường này nhờ vai Lý Huân.

Năm nay, cũng một đường nhờ vai Trần Mạt trong phim truyền hình Thăng Trầm mà lấy thêm một cúp nữa.

Liên tiếp đó chỉ một đêm lấy luôn cúp ảnh hậu Kim Kê, một đường siêu tập đủ bộ tam Kim mà không ai tỏ ra ngạc nhiên.

Dù gì hai năm nay biểu hiện của Bạch Thái rất tốt, phim càng ngày càng chất lượng, mọi người sớm đã quên cái hình tượng hủy diệt phòng vé và diễn xuất cứt chuột trước kia rồi.Bây giờ có mang Bạch Thái đi so sánh với Thu Thiền thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.

Hiện tại, chỉ cần nhắc đến tam đại hoa đán thế hệ sau tám mươi lăm người ta sẽ nghĩ ngay đến Thu Thiền, Trang Noãn Nghiên và Bạch Thái.Trong hai lần cô đi lên nhận giải Vu Tương đều đứng dậy một đường hộ tống.

Chỉ một đoạn ngắn từ ghế ngồi dự giải đến bục nhận giải thưởng cũng đủ đánh tan mấy tin đồn xích mích, bằng mặt không bằng lòng hay đứng trên bờ vực ly hôn của hai người.

Từ đây còn tên nhà báo nào dám viết bậy nữa chứ.

Tên nào dám fan nhà bọn họ sẽ trực tiếp lấy nước bọt dìm chết kẻ đó.Mọi người lại một phen ồ lên.

Bình thường đối với những hành động như vầy nếu người không có nhan sắc người ta sẽ bảo là làm quá lên nhưng đứng trước hai tường đài nhan sắc thì nó lại trở thành đều tất nhiên.

Con người không chịu thừa nhận bản thân sống nhờ thị giác nhưng thị giác quả thật đã giải quyết tất cả.Kì thị giới tính sao?

Vì bạn không đẹp mà thôi.Vào một ngày đẹp trời giữa tháng ba, hot search ba top đầu liên tiếp bạo đỏ thẩm vì một tin do đại đỉnh lưu đăng lên.

Một tin tức cho dù mọi người đã chuẩn bị tinh thần để nghe nhưng nó không thể không tạo ra chấn động.[Vu Tương V: Chào mừng hai bảo bối đến với thế giới này.] [Ảnh] tag Bạch Thái VHot search 1: Tình yêu đồng giới giữa đỉnh lưu thiên hậu và tam kim ảnh hậu đã thật sự cho ra quả ngọt.Hot search 2: Tam kim ảnh hậu sinh con.Hot search 3: Vu Tương, Bạch Thái đón con đầu lòng.Bạch Thái ngồi trên giường nhìn thấy bức ảnh chụp hình hai bàn tay nhỏ nắm lấy nhau thật chặt của con trai, con gái mà Vu Tương vừa đăng liền bật cười.

Cô đã sinh được hơn một tuần rồi, tin tức đăng này chỉ đơn giản như một thủ tục thông báo với fan mà thôi.

Nhớ đến cái hôm lâm bồn thật có chút mất mặt, cô đang với lão bà làm chuyện đó vốn chỉ rất nhẹ nhàng ai ngờ lại vỡ nước ối.

Sau đó thì đau đến nổi mất cả hình tượng vững chắc của mình.

Thôi thì để cô gánh thay lão bà vậy."

Tiểu Vân, lại đây chơi với chị."

Bạch Thái nhìn Bạch Linh Vân đứng bên cạnh hai chiếc nôi nhìn chăm chăm vào hai đứa trẻ đang ngủ liền bật cười.Đối với Bạch Linh Vân bọn họ thật sự có chút lo lắng.

Lúc trước cứ nghĩ đứa trẻ này chỉ đơn giản là băng sơn mỹ nhân kiêu ngạo không ngờ sau khi lớn lên lại được chuẩn đoán mắc chứng tự bế nhẹ.

Hai năm, cô nhìn ra được mỗi lần mẹ cô đối mặt với trạng thái của Bạch Linh Vân đều thở dài tự trách bản thân năm đó không điều chỉnh tâm trạng cho tốt, còn Thẩm Tư Đàn thì chạy khắp nơi cùng với Thẩm Đình Ninh đi tìm thuốc trị.Tuy bị tự bế nhưng cô nhận ra được đứa em gái nhỏ này của mình là đứa trẻ ngoan.

Bề ngoài không thích giao tiếp với người khác nhưng thật ra là đứa trẻ rất ấm áp.Bằng chứng giống như hiện tại, cô không kêu cũng đứng trông hai cháu ngủ bộ dạng không khác gì bà cụ non.Tiểu Vân đứng chấp tay sau lưng nhìn Bạch Thái xong lại nhìn hai đứa trẻ đáng yêu trong nôi.

Sau đó chính là không còn sau đó, trực tiếp đứng im nhìn không khác gì người canh giữ.Bạch Thái: "..."

Cô phải làm thế nào với đứa em này đây.

Trước kia cô muốn Tiểu Vân mau ra đời để gánh vác sản nghiệp nhưng giờ cô chỉ mong nó một đời an nhiên.

Sau này nếu vẫn không thể bình thường với tư cách một người chị cô vẫn sẽ bảo hộ đứa em nhỏ này bình bình an an.Vu Tương đang pha sữa cho nhìn thấy khuôn mặt đăm chiêu nhìn Bạch Linh Vân của lão công nhà mình liền thở dài."

Đừng suy nghĩ linh tinh, sẽ ổn thôi."

Với y thuật của Thẩm Tư Đàn cô không tin không có cách chữa."

Tôi đang nghĩ tối nay chúng ta chơi tư thế nào."

Bạch Thái tay chóng cằm vô cùng tỏ ra vô cùng sầu não.

Lo lắng Bạch Linh Vân thì cô có lo nhưng lo không thì có ích gì, chi bằng nghĩ việc tối làm gì thì hơn.
 
Back
Top Bottom