Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397231854-256-k488894.jpg

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Tác giả: leowaslin
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thể loại: Bách hợp, xuyên không,...

NVC: Vu Tương, Bạch Thái
Bạch Thái xuyên từ cổ đại đến hiện đại nhập vào thân xác nhị tiểu thư Bạch gia.

Cô và Vu Tương vô tình xảy ra tình một đêm.

Từ đó gắn kết lại với nhau.

 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 1: Hoạt động thương hiệu


Cung điện xa hoa, lộng lẫy như màu vàng lấp lánh, y phục cổ trang cung đình đủ màu sắc đáng tiếc lại mang một màu bi thương."

Đừng giết ta, đừng giết ta, van xin người đừng giết ta."

Nam tử thân y phục xanh đen, tóc kết đuôi sam điển hình của nhà Thanh, liên tục bò trên đất rồi dập đầu, cả một chút khí thế của nam nhân đầu đội trời chân đạp đất cũng không có.

Hắn nhìn những xác chết bên cạnh thì run cầm cập sợ hãi, khuôn mặt vốn đã ốm yếu, gầy gò chứa đầy nước mắt."

Thừa tướng, đây là thập tam hoàng tử Lý Huân, từ khi sinh ra đã ở lãnh cung, cơ thể suy nhược đến mức cái kia cũng không lên được."

Tên thái giám đứng bên cạnh nhanh chóng nói, ánh mắt hắn nhìn nam tử cơ thể nhỏ bé đang vang xin dưới đất đầy chế nhạo."

Thú vị đó, bổn tướng muốn lập ngươi làm hoàng đế."

Thừa tướng ngồi trên ngai vàng cao cao tại thượng nhìn nam nhân hèn mọn bên dưới, miệng nhếch môi cười đầy khinh bỉ."

Còn không mau tạ ân."

Tên thái giám thấy nam nhân trên đất ngơ người liền bước lên đạp vào người hắn một cái.Nam nhân đó bị đạp ngã lăn trên đất cuối cùng cũng hiểu được bản thân còn sống.

Hắn bò người dậy liên tục dập đầu, miệng nở nụ cười nhưng nước mắt cứ rơi.

Không phải vì vui sướng mà vì tủi nhục.

Một vị hoàng tử cho dù không được sủng ái cũng có uy nghiêm nhưng hiện tại hắn phải vang xin sự sống từ một tên phản quan."

Tạ ơn thừa tướng, tạ ơn thừa tướng không giết."

"Cắt, tốt lắm."

Tiếng đạo diễn vang lên đầy vui mừng."

Bạch Thái, vất vả rồi."

Uông Thẩm Châu đến bên cạnh người đóng vai thập tam hoàng tử nở nụ cười vô cùng hài lòng.Bộ phim truyền hình Đế Mộng này vốn đã chọn người khác đóng nữ chính, không ngờ nửa đường nhà đầu tư lại nhét người này vào.

Lúc đầu ông cũng lo lắng vì người này vốn đã dính tai tiếng diễn xuất dở tệ, không ngờ bây giờ lại có diễn tốt như vậy.

Từ động tác ánh mắt đến ngọai hình đều miêu tả ra một vị thập tam hoàng tử Lý Huân nữ cải nam trang.

Nếu nói vị nữ chính trước ông chọn diễn được vai thập tam hoàng tử Lý Huân thì vị diễn viên Bạch Thái này đã mang Lý Huân từ tiểu thuyết ra ngoài."

Không có gì, đó là việc tôi nên làm."

Bạch Thái cười cười xã giao với đạo diễn rồi hướng đến phòng nghỉ của diễn viên chính mà đi."

Tối nay có hoạt động thương hiệu thời trang DR, chị Nguyên bảo chị chuẩn bị một chút, chiều chị ấy đến rước."

Tiểu Hướng cầm chai nước khoáng đưa cho Bạch Thái.Bạch Thái gật gật đầu rồi kéo ghế ngồi xuống, nhận lấy chai nước khoáng uống một ngụm."

À, em quên nói với chị, hoạt động lần này có Vu Tương tham gia."

Bạch Thái đang uống nước nghe xong liền bị sặc.

Không phải vì tin gì lớn nhưng đó là tin động trời đối với cô.Nói ra thì việc này không phải lỗi do cô mà tất cả do chủ nhân thật của thân thể này.

Diễn xuất dở tệ lại muốn nhanh nổi liền tìm mọi cách đeo bám đại đỉnh lưu hàng thật giá thật Vu Tương.

Năm đó, nguyên chủ vừa debut đã đóng vai chính diễn xuất lại không trao dồi nên từ bộ phim có kịch bản tốt lại biến thành bộ phim rác, thu về mấy trăm nghìn xe tải antifan.

Sau đó, không biết tại sao lại bị đào ra việc nguyên chủ và Vu Tương là bạn học cấp ba chung phòng kí túc xá.

Nguyên chủ cũng vì vậy mà trực tiếp thuận nước đẩy thuyền nhờ danh xưng bạn thân đại đỉnh lưu mà trực tiếp lên thẳng tuyến ba.

Mà đại đỉnh lưu cũng không nói gì, hoàn toàn im lặng xem như cho nguyên chủ chút mặt mũi hay người ta sợ lên tiếng khiến người ta bẩn miệng không biết.

Nói chung thì việc nguyên chủ làm nhưng người gánh là cô.Cô vốn là thứ nữ Định Công hầu, không ngờ trong lúc đi vào cung dự tuyển tú lại xuyên đến thế giới này, nhưng đối với cô đó lại là chuyện tốt.

Hoàng đế Chu quốc tuổi tác đã cao vẫn cho tuyển tú chứng tỏ là kẻ không ra gì, nghe nói ông ta mỗi năm đều dùng thân thể trinh nữ luyện thuốc trường thọ.

Cô không phải đích nữ tất nhiên sẽ bị mang vào cung làm vật tế cho hoàng đế.Không ngờ, ông trời tốt với cô vẫn còn chút tình thương.

Đến thế giới này ba tháng cô tuy có chút không quen nhưng ngược lại đã học được rất nhiều đều.

Cô cũng không hề muốn quay lại thế giới đó.

Ở nơi này hiện tại rất tốt.

Dù sao nguyên chủ cũng bị tai nạn giao thông chết rồi, cô hiện tại sẽ giúp cô ấy làm những chuyện cô ấy muốn như lấy giải ảnh hậu, chăm sóc tốt phụ mẫu.

Xem như đó là lời cảm ơn của cô đối với cô ấy.Buổi hoạt động thương hiệu thời trang cao cấp DR diễn ra ở quảng trường trung tâm Giang Thành.

Máy ảnh liên tục nháy liên tục vào ba nhân vật nữ nổi bật ở giữa.Trong ba người, một người là ảnh hậu Bách Hoa tượng đài diễn xuất, cô ấy hôm nay hoàn toàn phá cách không giống trước kia luôn khoe bộ ngực 70C cùng vòng eo con kiến mà mặc bộ vest đen, tóc buộc cao có chút soái khí.

Một người là tiểu hoa vừa mới nhận giải nữ phụ xuất sắc của Hoa Đỉnh, cô ấy mặt bộ sườn xám thêu hoa sen làm tôn lên thân hình chuẩn và khuôn mặt ngọt ngào vốn có.

Người còn lại là cô, hôm nay cô mặc bộ váy đen xẻ tà dáng dài khoe ra đôi chân dài đỉnh cấp.[Thu Thiền hôm nay bị cái gì kích thích vậy?

Ngực tấn công, mông phòng thủ đi đâu rồi.

Nhưng thật soái quá đi.][Bạch Thái cũng thật đẹp, nhan sắc quá kiêu sa, Thu Thiền ngoài thân hình ra thì khuôn mặt quá điện ảnh không có sự nổi bật, Trang Noãn Nghiên lại quá ngọt ngào như em gái nhà bên vậy, thành ra chẳng khác nào làm nền cho Bạch Thái, nhưng Bạch Thái đừng mang giày cao gót được không, lấn áp chiều cao của hai người kia rồi.][Chân tinh thật, vừa dài vừa thẳng, nhìn lại chân mình liền khóc thét.][Nghe nói hôm nay có Vu Tương đến với tư cách cổ đông DR, không biết đến chưa.][Vu Tương và Bạch Thái là bạn thân thời cấp ba, không biết gặp lại sẽ như thế nào.

Hiện tại, một người là đỉnh lưu với tám mươi triệu fan, một người chỉ là diễn viên tuyến ba với số fan không tới một triệu...]Bình luận trực tiếp đang điên cuồng cảm thì có một tin nổi lên.[Aaaa, Vu Tương đến rồi, Tương gia đến rồi.]Trong quảng trường theo đoàn vệ sĩ hộ tống vào một người mặc vest đen tóc vàng vô cùng nổi bật.Bạch Thái bất giác nắm chặt ly rượu trên tay, cảm giác chột dạ dâng trào.

Cô hứng mắt nhìn về phía người đi vào như chờ đợi án tử hình.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 2: Đỉnh lưu Vu Tương


Vu Tương là đỉnh lưu đỉnh cấp hàng thật giá thật có ảnh hưởng khủng của làng giải trí với hơn tám mươi triệu fan.

Sở hữu một lượng fan khổng lồ mà ai cũng phải mơ ước và fan Hành Tây của Vu Tương được công nhận là fandom đầu tiên trong nước.

Vừa debut được một năm đã có thể ghi tên vào chứng nhận nghệ sĩ nội địa đầu tiên đạt đĩa Bạch Kim của Hiệp hội ngành đĩa hát quốc tế IFPI.

Không kể đến những giải thưởng nhỏ rơi như mưa trong nước, cô ấy còn ba năm liên tiếp lập kĩ luật Guinness với hai hạng mục: Người có số bình luận nhiều nhất trong một trạng thái đăng tải trên Meta, số lượng người đeo tai thỏ cùng lúc nhiều nhất tại một địa điểm.Cho dù hiện tại đã lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh rất ít khi tham gia hoạt động giải trí nhưng mức độ ảnh hưởng khủng khiếp đó vẫn chưa có người nào vượt qua được.

Fandom Hành Tây như lũ bão hiếu chiến đến bây giờ càng lúc càng vào nề nếp ngày ngày âm thầm theo dõi hoạt động của thần tượng, trở thành fandom có văn hóa nhất showbiz.Nếu người ta hỏi hai mươi sáu tuổi Vu Tương có gì?Fan Hành Tây rất vui vẻ trả lời:Thần tượng của họ, Vu Tương hai mươi sáu tuổi có những giải thưởng xếp đầy căn biệt thự.

Hai mươi sáu tuổi có thương hiệu thời trang riêng và còn là chủ sở hữu hoặc cổ đông của mười một công ty ở khắp cả nước, tham gia vào hoạt động giải trí, thương mại điện tử, đầu tư tài chính,..., là nhà sáng lập của quỹ đầu tư lớn thứ tư nước A.Xinh đẹp, tài giỏi, nhân phẩm tốt, không dính scandal, hoàn toàn là hình tượng nữ thần trong mắt mọi người.Bạch Thái nhìn Vu Tương đứng bên cạnh không để ý đến mình thì thở ra, cô vẫn duy trì nụ cười.

Cô chỉ cầu mong từ giờ đến lúc kết thúc Vu Tương đừng gọi hay nói gì cô thôi.

Cô cũng không phải nguyên chủ mà biết quan hệ sâu xa hay thời kí túc xá của bọn họ đâu.

Nên tốt nhất hãy tránh xa nhau càng xa càng tốt.

Ngươi đi dương quan của người, ta về cầu độc mộc của ta như vậy cho khỏe.Chuyến xe bảo mẫu sau khi kết thúc sự kiện liền lần lượt rời khỏi quản trường.

Bạch Thái không biết sau sự kiện hôm nay cùng với thái độ lạnh nhạt của Vu Tương cô sẽ bị cẩu tử viết những gì, nhưng chắc chắn không hay ho gì.

Có đều cô cũng không phải nguyên chủ, cô là Bạch Thái của phủ Định Công hầu.

Huống hồ, hình tượng bạn thân lưu lượng này sớm muộn gì cũng bị vạch trần mà thôi.

Cô chỉ không ngờ bản thân lại đến sớm như vậy."

Nhìn thấy người rồi, sao cứ lạnh nhạt như vậy?"

Lâm Chi nhìn người từ lúc rời khỏi sự kiện mặt vẫn đăm chiêu, có chút buồn cười hỏi."

Cậu ấy, thay đổi rồi."

Vu Tương nhìn ra bên ngoài nhẹ nhàng trả lời.

Cô có thể chấp nhận tất cả, kể cả việc cô ấy mượn danh tiếng của cô để nổi tiếng, nhưng lại không chấp nhận được việc Bạch Thái thật sự đã thay đổi rồi.

Là ai năm đó nói đợi cô, là ai năm đó nói chỉ nhìn cô, chỉ yêu cô đến bây giờ đến cả ánh mắt nhìn đó cũng không trao cho cô.

Cũng là ai năm đó trong hội trường chỉ có hai người, đứng dưới khán đài nhìn cô hát rồi điên cuồng cổ vũ, nói sẽ là fan duy nhất của cô.

Cô cố gắng, bán mạng làm việc tám năm nay để được gì.

Tất cả, đã bị thời gian thay đổi rồi."

Ai nha, chị nói với em, thích người ta thì tự tin mà theo đuổi, không phải trước giờ vẫn rất tự tin hay sao, mà nói đến tình cảm lại tự ti như vậy."

Lâm Chi nhìn nghệ sĩ nhà mình có chút đau đầu.

Ngày trước không có gì thì hô lên tôi phải có tất cả, tôi muốn theo đuổi một người.

Bây giờ có rồi vẫn không dẹp được cái tính tự ti về bản thân này.Nhị tiểu thư Bạch gia thì sao chứ, cũng chỉ là con người thôi.

Ngày trước không môn đăng hộ đối thì tự ti là phải còn bây giờ mà vẫn tự ti là thế quái nào."

Chị không hiểu đâu."

Vu Tương không muốn tiếp tục nghe quản lí của mình lải nhải nữa.

Cô trực tiếp nhắm mắt lại giả vờ ngủ.Bạch Thái trở về căn chung cư riêng của mình ở trung tâm cao cấp Giang Thành.

Cô vừa về đã đá giày cao gót trên chân bay tứ tung rồi chạy vào phòng ngã lăn ra giường.

Mệt chết cô rồi.

Lúc ở phủ Định Công hầu cô cũng không mệt như vậy.Cô lại nhìn lên màn hình điện thoại.Hot search: Quan hệ bạn thân của Vu Tương và Bạch Thái chính thức bị vạch trần.[Biết ngay từ đầu cô ta đa tình mà.

Đúng là thấy sang bắt quàng làm họ.

Thật ghê tởm.][Quan hệ của hai người bị vạch ra hai năm nay tôi đã nghi rồi, làm gì có quan hệ bạn thân nào lạnh nhạt như vậy.][Ké chút nhiệt của người ta đã lên được tuyến ba, bây giờ muốn nhân sự kiến ké thêm chút để lên tuyến một luôn hay sao.

Không chừng đoàn đội của cô ta đang điên cuồng soạn kịch bản bạn thân cẩu huyết.][Hành Tây tuyệt đối không chấp nhận Tương gia có loại bạn thân này.

Bạch Thái tránh xa chồng bà ra.][Tương gia cũng thật tội nghiệp, có loại bạn cùng phòng kí túc xá ghê tởm như vầy.][Haha, nếu tôi có bạn là đỉnh lưu tôi cũng muốn ké fame.]Bạch Tương đọc những bình luận trên thì đen mặt.

Việc này không phải do cô, cô không có làm.

Tất cả việc này đều do nguyên chủ, cô chỉ xuyên từ cổ đại đến rồi bị úp nồi thôi.Bạch Thái đang không biết phải giải quyết thế nào thì chuông cửa vang lên.

Cô bỏ điện thoại xuống rồi nê bước ra cửa.

Trễ như vậy rồi ai tìm cô vậy nhỉ.Cửa căn hộ được mở ra, Bạch Thái không ngờ lại có bóng người lao vào.

Cơ thể người đó nồng nặc mùi rượu, ôm chầm lấy cô, tay giữ lấy sau gáy cô mà cưỡng hôn.Bạch Thái bị bất ngờ, cô trợn to mắt nhìn người hôn mình, phải mất ba giây cô mới hoàn hồn lại đẩy người đó ra khỏi người mình rồi đóng cửa lại.

Tuy căn hộ này rất an toàn nhưng cô không muốn xui xẻo đến nổi bị đưa lên hot search đâu."

Cô làm gì vậy hả?"

Bạch Thái trừng người bị đẩy ra đang loạng choạng liền cau mày đưa tay giữ lấy cô ấy.Vu Tương nghe xong liền bật cười.

Đúng vậy, cô làm gì vậy hả.

Sớm đã biết người ta đã thay đổi, cô còn tìm đến để làm gì.

Để tự chuốc lấy nhục nhã hay sao.

Tình cảm mười năm của cô, hóa ra chỉ nhận lại sự chán ghét của cô ấy."

Bạch Thái, cậu còn yêu tớ không?"

Cô nở nụ cười chua chát, nhìn Bách Thái với ánh mắt đầy đáng thương rồi nói tiếp."

Không yêu cũng được, đừng bỏ rơi tớ được không?

Tớ đã cố gắng, cố gắng rất nhiều nhưng làm sao cũng không thấy bản thân xứng đáng với cậu."
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 3: Đỉnh lưu tìm đến (H)


Bạch Thái cau mày.

Cô không phải nguyên chủ, yêu cái gì mà yêu chứ.

Nhưng khách quan mà nói Vu Tương thật sự đã làm rất tốt, là một cô gái biết phấn đấu, biết vượt khó.

Nếu dùng từ ở thế giới này mà nói là điển hình con nhà người ta trong truyền thuyết."

Tôi không phải Bạch Thái mà cô biết."

Cô cũng không thể lừa dối tình cảm của Vu Tương được.

Nói gì đến việc nguyên chủ thật sự đã chết từ ba tháng trước rồi.

Cô chỉ là kẻ vai mượn thân xác của cô ấy để tồn tại mà thôi."

Tớ biết, cậu thay đổi nhưng tớ sẽ cố gắng..."

Vu Tương cho dù được Bạch Thái giữ lại nhưng vẫn loạng choạng lắc lư.

Cô đã uống nhiều đến nổi mơ hồ, nói năng lung tung rồi.Từ trước đến nay cô chưa từng uống nhiều như thế.

Năm đó, mới biết vào giới giải trí đầy cạm bẫy cũng không đến mức thất thố như hôm nay đứng trước người mình yêu nói năng lung tung."

Cô không cần phải cố gắng với ai cả, cô đã làm rất tốt rồi."

Bạch Thái ôm lấy vai Vu Tương để cô ấy không vì lắc lư mà ngã.

Nhìn Vu Tương như vậy không hiểu sao cô có chút đau lòng.

Nếu cô ấy biết người cô ấy yêu thật sự đã không còn tồn tại trên đời này cô ấy sẽ đối mặt thế nào đây."

Tớ làm tốt, thật không?

Hử?

Cậu không được nói dối tớ."

Vu Tương dựa vào vai Bạch Thái lẩm bẩm rồi tự cười.

Cô ấy nói cô làm tốt nhưng cô ấy vẫn không ở bên cạnh cô.

Hóa ra, những lời cô ấy nói chỉ để an ủi cô thôi.

Bạch Thái của cô đã thay đổi rồi."

Tôi không nói dối cô.

Cô say quá rồi.

Tôi dìu cô đi nghỉ, sáng mai hẳn về."

Bạch Thái lắc lắc đầu cảm thán.

Một tấm chân tình hiện tại âm dương cách biệt.

Cô nhìn Vu Tương có chút đồng cảm."

Vậy sao cậu không yêu tớ?

Tại sao vậy hả?

Tại sao cậu không yêu tớ?"

"Cậu yêu tớ đi được không?

Việc trước kia, chúng ta bỏ qua tất cả được không?"

"Chúng ta không yêu xa, cậu cũng sẽ có cảm giác an toàn cậu muốn mà."

Bạch Thái: "..."

Cô vẫn không nên đôi co với người say."

Nào, lên giường ngủ đi.

Ngoan."

Cô dìu cô ấy lên giường rồi để cô ấy nằm xuống.

Thật sự cô cảm thấy mình giống như đang dỗ một đứa trẻ hơn.Lúc ở phủ Định Công hầu cô ngoài cầm kỳ thi họa cô còn phải học thêm cưỡi ngựa bắn cung để làm vừa lòng chủ mẫu và phụ thân, đến việc dỗ người khác vui lòng cô cũng phải học.

Nhưng bây giờ cô không muốn dỗ người khác nữa.

Cô đã không còn là Bạch Thái phủ Định Công hầu mà là Bạch Thái nhị tiểu thư Bạch gia.Đáng tiếc, nhìn Vu Tương như vầy cô lại không đành lòng."

Ngoan, ngủ đi."

"Cậu ngủ với tớ được không?"

Vu Tương ôm chặt lấy Bạch Thái.

Không hề có chút gì hình tượng nữ thần cao lãnh, không nhiễm khói lửa nhân gian khi sáng mà ngược lại giống như đứa bé đang tìm kiếm nơi ấm áp, muốn được vỗ về.Bạch Thái: "..."

"Những năm nay tớ thật sự rất sợ, sợ mỗi khi mở mắt ra xung quanh chỉ có mình tớ trong căn phòng lạnh lẽo, sợ bản thân không tìm thấy cậu, tớ đã phải tự nói với bản thân tớ phải cố gắng, phải cố gắng để nhìn thấy cậu."

"Vu Tương, tôi không phải người mà cô yêu đâu."

Bạch Thái thở dài.

Cô nhẹ nhàng tháo đôi tay không yên phận của cô ấy ra khỏi người mình.Vu Tương mơ hồ loạng choạng, ngã lăn ra giường.

Cô nhìn Bạch Thái chuẩn bị rời đi đứng bật lên ôm lấy người rồi đè xuống giường.Cơ thể hai người vì quán tính va vào nhau.

Vô tình thắp lên thứ ánh sáng của dục vọng.Bạch Thái ở bên dưới nhìn môi mình lại một lần nữa chạm môi Vu Tương liền cau mày.

Cô đưa tay đẩy cô ấy ra rồi lại một lần nữa đứng dậy.Cô thật sự điên rồi.

Vậy mà trong một ngày nụ hôn trao cho một người tận hai lần.Vu Tương thấy phản ứng của Bạch Thái liền khó chịu.

Cô đã năn nỉ, thậm chí hạ mình như vậy mà cô ấy vẫn không nhìn cô lấy một cái.

Cuối cùng, tình cảm mười năm nay của cô đổi lại được gì chứ.

Cô thật sự không cam lòng.Bạch Thái đang định rời đi ra sofa ngủ thì lại tiếp tục bị Vu Tương nắm tay kéo lại.

Cô lại một lần nữa quay về tư thế nằm dưới thân Vu Tương."

Tớ không cho cậu đi đâu.

Cậu không thể rời khỏi tớ."

Vu Tương nói rồi liền cúi người hôn lấy bờ môi của người con gái mà bản thân nhớ nhung ngày đêm.Bạch Thái trợn mắt nhìn bản thân lại tiếp tục bị hôn đến mụ mị đầu óc liền khó chịu.

Cô ôm lấy eo Vu Tương trực tiếp xoay người lại đè lên người cô ấy.

Giờ phút này là do cô ấy ép cô khơi lên dục vọng của mình.

Cho dù bây giờ cô ấy có yêu hay nhớ nhung nguyên chủ cô cũng sẽ không tha.Cô cúi xuống hôn lấy bờ môi đã ba lần cưỡng hôn mình kia.

Môi hai người dán vào nhau, đầu lưỡi dần dần xâm nhập chơi đùa trong khoang miệng đến ướt át.Bạch Thái dục vọng dâng cao.

Cô nhìn thân thể tươi đẹp dưới thân đến miệng đắng lưỡi khô.

Cô nhanh chóng xé rách lớp éo vest vướng víu của người dưới thân ra.

Nhìn hai hòn ngọc ở trên nơi đầy đặn đó thì trực tiếp đưa tay nắm bóp."

Ưmmm."

Vu Tương bên dưới mơ màng khẽ rên rỉ.Nhìn Vu Tương mê man lại gợi tình trước mắt, Bạch Thái dường như không kiềm lòng được mà muốn tiến vào, muốn biến cô ấy thành của mình.Cô nhẹ nhàng hôn xuống chiếc cổ xinh đẹp ấy, rồi lại gặm nhấm xương quai xanh tinh xảo như cánh bướm, đến hòn ngọc đỏ rực nóng bỏng kia cũng không tha.Vu Tương mơ màng ở bên dưới vì động tình mà rên rỉ.

Cô ôm lấy cổ Bạch Thái theo bản năng cong người lên chờ đợi sự thâm nhập dẫn đến khoái cảm kia.Bạch Thái nhếch môi, cô đưa tay xuống thăm dò nơi tư mật sớm đã ướt át kia.

Những ngón tay xinh đẹp của cô nhẹ nhàng vuốt ve đùi giữa của Vu Tương.

Cô chạm vào điểm giữa chiếc quần lót gợi cảm kia mà chơi đùa một lúc, rồi trực tiếp xé rách vật cởi trở đó.Bạch Thái nghe thấy tiếng rên rỉ khiêu gợi dục vọng dưới thân thì trực tiếp khép hai ngón tay dùng lực đâm xuyên vào."

Aaa..."

Vu Tương ở bên dưới mê man, mụ mị bị xuyên vào nơi huyệt mật liền la lên, cả người đều cong lên vì đau đớn.Bạch Thái phát hiện đó là lần đầu của cô ấy liền có chút sung sướng.

Cô không ngờ cô ấy đây là lần đầu tiên, nhưng từ bây giờ cô ấy sẽ là của cô.

Cô sẽ khiến cô ấy trực tiếp quên đi nguyên chủ mà tiếp nhận cô.Cô cúi người cắn lên xương quai xanh xinh đẹp, tay bên dưới nhanh chóng tăng tốc không hề cho người dưới thân cơ hội để thở."

Ưm...nhanh quá...không được... tớ không chịu được."

Hai ngón tay của Bạch Thái cũng không vì vậy mà dừng lại.

Nhìn người bên dưới đang động tình mà khoái cảm dâng cao.

Cô lại một lần nữa đưa ngón tay vào thật sâu khám phá nơi chứa mật ngọt đó.Tiếng rên rỉ kiều mị cùng tiếng da thịt chạm vào nhau tạo nên không gian mập mờ đầy ma mị.Vu Tương cong người, bên dưới khoái cảm ngày một tăng cũng không phản kháng mà trực tiếp hưởng thụ.

Cô cuối cùng cũng biết được cảm giác của cô ấy năm đó khi cô làm những việc không thể miêu tả này.

Hóa ra, cô ấy còn đang giận dỗi cô sao.

Mười năm rồi, vẫn còn trẻ con như vậy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 4: Chối bỏ


Buổi sáng, theo đồng hồ sinh học Vu Tương hoạt động, cô mở mắt ra liền muốn xoay người ngồi dậy, ai ngờ vừa nhúc nhích đã thấy toàn thân đau đớn.

Cô dụi dụi mắt, cắt răng chống tay ngồi dậy rồi xoa xoa mi tâm đau nhức của mình.Tối qua, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì chứ.

Sao đầu cô lại đau như vậy.

Không phải chỉ đầu đau mà đến cơ thể cũng đau như nó không còn là của cô nữa.Vu Tương hết xoa mi tâm rồi lại nhìn xuống thân thể mình mình.Vu Tương: "..."

Cô bây giờ có thể hét lên không.

Quần áo của cô đâu rồi.

Cô lại bất giác nhìn người nằm bên cạnh đang ngủ thì nhanh chóng ngậm miệng lại.Vu Tương gãi gãi đầu.

Rốt cuộc tối qua cô đã làm gì chứ.

Cô sao lại đến đây.

Không phải nói sẽ không đến hay sao.Cô cúi người, tay chống cằm nhìn người đang ngủ say kia khóe mắt có chút cay cay.

Cô cứ tưởng sẽ không được nhìn thấy cảnh tượng này nữa.

Nhưng bây giờ nó lại ở trước mắt cô nhìn một giấc mơ.Năm đó, cô đậu vào trường cấp ba số một Giang Thành với số điểm đối đa và thuận lợi lấy được học bổng toàn phần.

Cô vẫn còn nhớ cô gặp Bạch Thái là ở trong phòng kí túc xá.

Cô ấy được chị mình đưa đến, còn dặn dò đủ điều.

Sau đó chị ấy còn nhờ cô chăm sóc, chiếu cố Bạch Thái.Thật ra, ba năm học Bạch Thái mới là người chiếu cố cô.

Cô ấy chưa từng chê hoàn cảnh gia đình cô mà ngược lại sợ cô tủi thân, sợ cô tự ti mà luôn dùng cách của mình âm thầm chăm sóc cô.

Cô cũng không biết bao giờ bản thân lại có ý nghĩ không đúng đắn với cô ấy.

Cô chỉ nhớ lúc sinh nhật mười bảy của cô ấy hai người đã làm chuyện không thể miêu tả.

Rồi sau đó tốt nghiệp cấp ba cô ấy liền đi du học và cô ấy không thích yêu xa nên hai người liền chia tay.Nhưng chuyện quan trọng là trước kia có làm chuyện không thể miêu tả thì người cô đâu có đau như vậy.

Chẳng lẽ cô già thật rồi hay sao.Bạch Thái đang ngủ bỗng có cảm giác có ánh mắt ai đó nhìn mình đến nóng bỏng liền cau mày khó chịu, rồi xoay người sang phía bên kia.Vu Tương khẽ cười.

Cô nhẹ nhàng vén chăn đứng dậy thì thấy vết hồng hồng, đỏ đỏ trên ga giường nằm ở vị trí của cô.Vu Tương: "..."

Cô đơ người nhìn vết đỏ đỏ ấy mấy giây liền xoa xoa mi tâm cho bản thân bình tĩnh lại.

Cô vậy mà tối qua lại...lại...lại.

Cô vậy mà lại nằm dưới, nằm dưới, nằm dưới."

Dậy sớm vậy?"

Bạch Thái mơ màn nhìn Vu Tương trần như nhộng đứng đơ bên giường, liền hỏi.

Sáng sớm không mặc gì đứng bên giường như cô như vậy làm gì chứ.

Đòi cô chịu trách nhiệm sao."

Tối qua...?"

Vu Tương hỏi lại như muốn chắc chắn một lần nữa.Bạch Thái theo ánh mắt của Vu Tương nhìn xuống vết trên ga giường.

Không hiểu sao trong lòng có chút vui sướng.

Cô đã rất lâu rồi không có cảm giác vui sướng thỏa mãn như vậy."

Hôm qua cô say quá..."

Cô nhếch môi cười.

Lời nói cũng đầy ám chỉ mập mờ.Cô làm sao dám nói bản thân chịu không nổi mới làm chuyện không thể miêu tả với cô ấy chứ.

Nếu cô nói có thể bị giết ngay bây giờ không.

Hay cô ấy đòi cô chịu trách nhiệm.

Cô làm sao chịu trách nhiệm được chứ.Vu Tương như không tin vào tai mình.

Cô biết bản thân có bao nhiêu ý muốn chiếm hữu đối với Bạch Thái.

Cô không thể say quá mà nằm dưới được.

Tuyệt đối không thể.Nhưng tại sao việc tối qua cô không thể nhớ vầy nè."

Sự thật?"

"Đúng vật."

Bạch Thái nhìn khuôn mặt hoài nghi nhân sinh của Vu Tương liền bật cười.

Thậm chí còn thấy người trước mắt có chút đáng yêu."

Thế cô có muốn chịu trách nhiệm với tôi không?Vu Tương: "..."

Cô nhìn khuôn mặt vui cười của Bạch Thái không hiểu sao lại muốn...đánh.

Mối tình đầu của cô, mối tình mười năm của cô...không ngời sau mười năm có thể thay đổi như vầy.Thật ra, Bạch Thái chỉ muốn chọc cô ấy.

Giữa hai người tuy đã làm chuyện không thể miêu tả nhưng nếu cân nhắc thì cô chả khác nào trà xanh trong mấy bộ phim cẩu huyết cả.

Thật giống cháy nhà hôi của, nhân lúc nguyên chủ ngỏm mà chiếm hết tất cả của cô ấy.

Ở thế giới của cô nó gọi là vô sỉ, cực kì vô liêm sỉ mà loại này sẽ bị bôi vôi lên đầu, bỏ lồng heo thả trôi sông."

Cô có thể từ từ suy nghĩ.

Tôi phải đến phim trường rồi."

Cô đứng dậy vô cùng từ tốn nhưng thật ra là gấp chết đi được, đi đến bên tủ quần áo lấy ra cho mình bộ quần áo thể thao mặc vào, cũng không quên lấy cho Vu Tương một bộ đồ thể thao mới còn nguyên nhãn mác.

Dù sao, hôm qua cũng do cô xé đồ người ta.

Tuy đồ thể thao không có giá trị mấy trăm vạn như bộ vest kia nhưng ít nhất vẫn mặc ra ngoài được.

Chẳng lẽ cô ấy lại tính toán với cô về giá trị quần áo, đúng không.Vu Tương nhìn bóng lưng Bạch Thái rời đi thì đầu đầy ba chấm.

Sau bao năm không gặp người con gái cô yêu đã thay đổi đến nổi lật cả cô và hiện tại còn làm cô nghĩ đến từ "bad".Bạch Thái đến phim trường liền được Tiểu Hướng kéo vào phòng trang điểm, nhanh chóng đi hóa trang.

Hôm nay, cô sẽ quay một cảnh quay lớn chủ yếu là catwalk màn đăng cơ của thập tam hoàng tử Lý Huân, chính thức trở thành bù nhìn cho thừa tướng Vũ Minh Chự.Mà nói đến bộ phim Đế Mộng này cũng cẩu huyết vô cùng.

Mẫu thân của Lý Huân là Dung phi vì phạm tội hãm hại đích tử mà bị nhốt vào lãnh cung trong lúc mang thai.

Lý Huân ra đời ở hoàn cảnh không được chào đón, nếu là công chúa thì càng khổ nên Dung phi nhất quyết cho nàng giả nam trang.

Ai ngờ lại giả cho đến khi trưởng thành rồi trực tiếp đăng cơ luôn cơ chứ.

Sau đó, Lý Huân trở thành con rối trong tay thừa tướng Vũ Minh Chự nhưng thật ra chỉ là bên ngoài, bên trong Lý Huân đã sớm lập thế lực cho mình còn trực tiếp mê hoặc thừa tướng.

Nàng sinh ra đã được nuôi dạy như hoàng tử nên nàng càng yêu thích hoàng quyền, một lòng muốn trở thành nữ đế.

Thừa tướng tất nhiên sa vào lưới tình của nàng, từ một người yêu thích giang sơn trở thành kẻ si tình chỉ muốn có nàng.

Trực tiếp đứng sau giúp nàng công khai thân phận, trở thành nữ đế còn mình chỉ là kẻ đứng sau giúp nàng ổn định giang sơn.

Ai ngờ, chàng vì ta từ bỏ cả giang sơn, ta lại vì giang sơn hành chết chàng."

Chị, chị Thái, Tương gia đến tìm chị."

Tiểu Hướng hớt ha hớt hải chạy vào, đến lời nói cũng không rõ ràng.Bạch Thái mặc trên người bộ đồ Long bào thời nhà Thanh, tóc kết đuôi sam đang được nhân viên trang điểm lại lần nữa nghe xong liền giựt bắn mình.Không phải bây giờ não hoạt động được liền đến tìm cô đòi chịu trách nhiệm chứ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 5: Đỉnh lưu đến thăm đoàn làm phim


Bạch Thái nghe tới Vu Tương đến tìm liền ló đầu ra ngoài nhìn.

Cô nhìn thấy cô ấy đang bị nhân viên đoàn phim quay quanh thì thở dài ra nhẹ nhõm.

Chắc ở đoàn làm phim cô ấy sẽ không nói lớn chuyện xảy ra lúc tối đâu.Nhưng cô vẫn cảm thấy không ổn.

Cô quay sang nhìn Tiểu Hướng bằng ánh mắt cầu khẩn."

Chị đi đây, đừng có nói chị ở đây đó."

Cô nói rồi liền cầm triều quan* nhanh chóng chạy đi tìm chỗ lánh nạn.*Triều quan: Mũ thượng triều của vuaTiểu Hướng lập tức kéo cô lại.

Sếp nhà cô hôm nay bị sao vậy không biết.

Sao vừa nghe người ta đến tìm đã nhảy cẳng lên như chột dạ vậy.

Bọn họ ngoài việc ké chút nổi tiếng của Tương gia thì có làm gì khác đâu.

Không phải bên ngoài vẫn có người ké đu theo độ nổi tiếng của Tương gia hay sao.Tuy bọn họ cũng ké theo nhưng không nổi bằng Bạch Thái, nói thẳng ra Bạch Thái nổi tiếng một phần cũng vì thực lực.

Mặc dù, thực lực đóng phim nào thành lạn phiến* phim đó chẳng hay ho gì nhưng bây giờ đã có cố gắng nha.*Lạn phiến: phim rácBây giờ ở đoàn làm phim rất được lòng mọi người.

Đặc biệt là cái hình tượng giả trai này đã làm biết bao người cong như cái kẹt tài liệu.

Cô cũng không ngờ sếp mình giả trai lại đẹp trai như vậy, không hề có chút gượng gạo hay ẻo lả gì luôn.

Kiểu này cô không biết bản thân thích nam hay thích nữ nữa rồi."

Chị định đi đâu?

Sắp quay rồi.

Chị định để đạo diễn mắng chết chị hay sao?"

Bạch Thái: "..."

Cô khổ quá mà.Ai da, long thể trẫm bất an."

Cậu định đi đâu?"

Vu Tương đến khoanh tay trước cửa nhìn Bạch Thái và trợ lí chơi trò lôi lôi kéo kéo."

Đi quay phim, đi quay phim đó mà.

Đạo diễn gọi rồi."

Cô cười cười đẩy tay Tiểu Hướng ra, rồi cẩn thận cầm chiếc triều quan đội lên đầu.

Cô cảm nhận được long thể mình thật quá bất an, thật muốn truyền thái y.Cô nhanh chóng lách người định đi đến chỗ đạo diễn thì bị Vu Tương kéo lại."

Đạo diễn cho cậu nghỉ ngơi ba mươi phút."

Vu Tương cau mày nhìn người trước mắt.

Sáng cô còn hơi men chưa thông được não nhưng đến bây giờ còn coi cô ngốc hay sao.

Mặc dù tối qua cô không nhớ bản thân làm gì nhưng không có nghĩa cô không phán đoán ra được."

Cô có thể ra ngoài một chút không?"

Vu Tương quay sang nói với Tiểu Hướng."

Được."

Tiểu Hướng gật gật đầu rồi nhanh chóng đánh bài chuồn.

Mặc dù không biết sếp mình làm nên tội lỗi gì nhưng cô cảm nhận được nó chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.Cô nhìn đồng đội của mình bỏ đi cả quay đầu lưu luyến nhìn lại thì trái tim như vỡ làm đôi.

Ôi, tim cô đau quá.

Sao cô lại có đồng đội vô tâm, vô tình, vô nghĩa như vậy.

Rốt cuộc thì ai trả lương cho cô ấy mà cô ấy nghe lời người ta vậy hả.Cô nhìn Vu Tương từ từ đóng cửa lại thì nụ cười trên môi còn lúc càng sượng.

Đây là muốn tính sổ với cô sao.

Nữ nhân thế giới này hẹp hòi.

Lúc trước cô cũng hay giả nam trang ra phủ trêu ghẹo tú nữ mà có ai tìm đến tận nơi tố cáo đâu chứ.Vu Tượng kéo cái ghế ở bản trang điểm ra rồi trực tiếp ngồi xuống, vô cùng ưu nhã bắt chéo chân, hai tay đặt trên đầu gối."

Cậu nghĩ tớ bị ngu?"

Cô nhìn khuôn mặt xinh đẹp đã từng làm chấn động cả Châu Á của Vu Tương liền cảm thấy bất an.

Ai bảo ánh mắt đó như kiểu chỉ cần cô nói phải liền bóp chết cô chứ.

Huống hồ nghĩ lại, cô cũng sai thật."

Không có."

"Vậy chịu trách nhiệm đi?"

Bạch Thái nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Vu Tương liền cau mày.

Làm sao chịu trách nhiệm được.

Chẳng lẽ mang kiệu tám người khiên đến cưới hỏi.

Thế giới này đã phóng khoáng như vậy rồi sao.

Cô nhớ lúc còn ở Định Công phủ cô luôn phải che giấu xu hướng giới tính của mình.

Cô luôn sợ bản thân nói ra liền sẽ bị giết chết hoặc đáng sợ hơn là ghét bỏ, kì thị.

Ở thế giới đó sự ghét bỏ của phụ thân và tổ mẫu còn đáng sợ hơn cả cái chết."

Cậu không muốn chịu trách nhiệm?"

Vu Tương trực tiếp đứng dậy ép cả người Bạch Thái vào tường."

Chịu trách nhiệm thế nào?"

Cô biết chuyện hôm nay chắc chắn sẽ không giải quyết đơn giản được rồi."

Cậu không muốn cưới tớ?"

Vu Tương nhìn khuôn mặt vờ vực của Bạch Thái liền cau mày.

Chẳng lẽ cô đã nói rõ ràng đến vậy mà cô ấy còn không hiểu.Bạch Thái: "..."

Bọn họ cưới nhau được sao.

Cái thế giới này thật kì lạ, cũng thật phóng khoáng.Nhưng cô không thể cưới Vu Tương được.

Cô không thể lợi dụng tình cảm của cô ấy.

Người cô ấy rõ ràng muốn cưới không phải cô."

Chị Thái, đạo diễn hối rồi."

Tiểu Hướng đứng bên ngoài vừa gõ cửa vừa hét vào bên trong."

Đi quay đi.

Tớ ở đây đợi câu trả lời của cậu."

Vu Tương nhanh chóng buông Bạch Thái ra.Cô nhìn Vu Tương buông mình ra liền thở phào nhẹ nhõm.

Suy ra sao?

Được cô sẽ suy nghĩ nhưng đáp án vẫn chỉ có một thôi."

Được, tôi sẽ suy nghĩ nhưng Vu Tương...Tôi không phải Bạch Thái mà cô biết đây."

Cô nói rồi liền lách qua người cô ấy rồi mở cửa rời đi.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 6: Diễn catwalk đăng cơ


Cô không biết Vu Tương sẽ nghỉ gì, nhưng trong sự tình một đêm này cô đã sai hoàn toàn rồi.

Nếu lúc đó cô kiềm chế lại được bản thân thì tốt biết mấy.

Mọi chuyện cũng không khó xử như vầy.

Đáng tiếc, cuộc đời này không có hai từ nếu như.Bạch Thái tóc kết đuôi sam, đầu đội triều quan phía trước có hình phật nhỏ còn xung quanh là mười lăm viên đông châu, thân mặc bộ long bào màu vàng sáng thêu rồng.

Khuôn mặt tuy kiêu sa, sắc sảo nhưng lại không phân biệt được nam hay nữ, cùng với chiều cao một mét bảy mươi tám hoàn toàn nổi bật.

Cô đứng đó như một vị đế vương thực thụ."

Sao trước giờ tôi không phát hiện Thái ca rất đẹp trai vậy?"

"Mấy hôm trước phải đóng thập tam hoàng tử trang điểm có chút bần bần nên không nhận ra."

"Hôm đó thấy, tôi đã bảo cô ấy giả trai rất đẹp mà mọi người không nghe.

Nhìn đi, hối hận rồi chứ gì."

Cô nghe nhân viên nữ trong đoàn tụ lại nhỏ giọng bàn tán liền nhìn về phía họ nở nụ cười như gió xuân ấm áp.

Thật sự, cô biết cô đẹp trai mà.

Không cần bàn tán như vậy đâu.Nhân viên nữ đang bàn tán thấy vậy liền trực tiếp đỏ mặt đầy e thẹn."

Bạch Thái, vào vị trí đi."

Đạo diễn Uông thấy cô vẫn còn có thời gian trêu hoa ghẹo bướm liền cầm loa lên nhắc nhở.

Tuy cô hiện tại đã không biến phim của ông thành lạn phiến nhưng đừng có trêu hoa ghẹo bướm hết cô này đến cô kia trong đoàn như vậy.

Nhìn đi, cô nào cũng đỏ mặt e thẹn là thế quái nào.

Làm ngành này đâu phải một hai lần được nhìn thấy soái ca, ngày nào cũng thấy ông cứ nghĩ bọn họ bị chai rồi chứ.

Sao bây giờ lại e thẹn với một cô gái như vậy.Nhưng nhìn phản ứng nhân viên đoàn như vầy ông càng tự tin hơn với quyết định sắp tới của mình.

Đoàn phim đã đi gần nửa chặn đường rồi, đã đến lúc vừa quay vừa phát sóng được rồi.Cô nghe đạo diễn Uông nhắc nhở liền nghiêm túc bước lại vị trí chuẩn bị cho màn catwalk đại điển đăng cơ siêu ngầu.Thật ra, cũng không ngầu lắm vì lúc này hoàng đế như thập tam hoàng tử chỉ là con bù nhìn cho thừa tướng.

Và tất nhiên làm gì cũng phải nhìn mặt mũi của vị thừa tướng đó rồi."

Chuẩn bị, quay."

Tiếng đạo diễn vang lên.Cô đứng ở bên ngoài bắt đầu đi vào trong, bước tường bước vào nơi đặt chiếc long ỷ quyền lực, hai bên cạnh là bá quan chư hầu.Bạch Thái thầm cảm thán.

Lúc trước cô chỉ có quỳ bái người ta, bây giờ cũng có thể thưởng thụ một chút cảm giác được quỳ bái rồi.

Tuy khung cảnh chỉ có khung xanh, không phải cung điện hay vương phủ thực sự như chỗ cô ở nhưng cảm giác diễn hoàng đế không tệ lắm.

Hèn gì có nhiều người sức đầu mẻ trán tranh giành như vậy.Cô bước từng bước một đến bên cạnh long ỷ rồi phất tà áo xong liền ngồi xuống cho bá quan hành lễ."

Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế."

Bạch Thái đảo mắt qua vị trí còn đang đứng kia thì trầm mặc như vai diễn.

Cảnh diễn này trọng tâm nổi bật vẫn là thừa tướng, hắn không hề quỳ mà vẫn đứng đó vô cùng ngạo nghễ.

Và ngược lại Lý Huân phải cười với hắn một cách đầy tình cảm quân thần."

Bình thân."

Mặc dù cô biết tình cảnh này ở trong sách cô đọc trước kia cũng có không ít nhưng nếu ở thời của cô e là lão cẩu hoàng đế đã lôi thừa tướng ra lăng trì rồi.

Phải biết lão cẩu hoàng đế chỗ cô là loại gì.

Ông ta vừa đăng cơ không lâu liền cho người chèn ép Phật giáo và cực kì sùng tính Đạo giáo, đam mê thuật trường sinh lại còn mê quyền lực và mĩ nữ.

Tật xấu nào cũng có mặt lão.Còn phụ thân cô Định Công hầu sao.

Là nhất phẩm công hầu, chức vụ cha truyền con nối.

Nên nói thẳng ra, phụ thân cô chỉ là tên võ phu không có tài cán gì cả, chỉ là biết đầu thai đúng chỗ thôi.

Cô sinh ra cũng không phải đích nữ mà chỉ là thứ nữ nhưng vì phải tiến cung thay tỷ tỷ đích nữ mà phải học cầm kì thi họa để lấy lòng lão cẩu.

Chứ thật ra, con cháu nhà họ Bạch chỉ có bốn tuổi học cưỡi ngựa bắn cung, mười hai tuổi bắt đầu rong rủi sa trường giết địch."

Này, mọi người có thấy cảnh phất tà áo vừa nãy không.

Soái quá đi mất."

"Cô dạy nghi thức cho cô ấy à.

Lúc nãy mấy động tác như khấu bái thật đẹp."

"Tôi...

Tôi cũng không ngờ cô ấy làm còn chuẩn hơn cả sách giáo khoa như vậy.

Chắc chắn đã cực khổ luyện tập không ít.

Thật chuyên nghiệp."

Vu Tương đứng vào cửa mắt chăm chăm nhìn người đang diễn, tai nghe nhân viên đoàn phim bàn tán thì cau mày.Không phải cô ấy diễn xuất tệ hại hay sao.

Không phải cô ấy trước giờ luôn theo đuổi hình tượng người phụ nữ hiện đại hay sao.Sao cô cảm thấy không giống vậy.

Bên tai vô lại vang lên âm thanh khi nãy.

Cô ấy bảo cô ấy không phải Bạch Thái mà cô biết.

Cuối cùng là sao chứ.

Một người có thế nào cũng sẽ không thay đổi lớn đến như vậy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 7: Chịu trách nhiệm


Cô vừa quay xong liền chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Bản thân chạy qua chạy lại bảy bảy bốn mươi chín lần đã mệt đến không thở nổi còn bị Vu Tướng ép vào tường ở phòng trang điểm hỏi cung."

Nói đi, suy nghĩ đến đâu rồi?"

Bạch Thái nghe câu hỏi hối thúc của Vu Tương liền cười gượng.

Cô cứ nghĩ cô ấy đã phải quên nó đi rồi chứ.

Sao không quên đi mà nhớ làm gì cái vấn đề nan giải này vậy."

Tôi...tôi"Cô chưa kịp nói đã bị Vu Tương trực tiếp cưỡng hôn.

Bờ môi ngọt ngào của cô ấy chạm vào môi cô có chút bá đạo, tùy ý mà triền miên.Bạch Thái: "..."

Cô cảm nhận được chiếc lưỡi gợi cảm ấy đang xâm nhập vào khoang miệng liền đẩy cô ấy ra.

Nói hôn là hôn, cô dễ bị cưỡng hôn như vậy sao.

Con gái thời này phóng khoáng đến nổi như vậy sao."

Rốt cuộc, cô muốn gì?"

Cô nhanh chóng lau đi vết son bị lem trên môi.

Với cái vết son này cô làm sao giải thích với mọi người đây.

Bảo là hai người bạn thân trong phòng trang điểm xém chút chơi trò không thể miêu tả hay sao."

Muốn cậu chịu trách nhiệm.

Không phải lần đầu đáng giá ngàn vàng hay sao?

Chẳng lẽ cậu định quỵt nợ."

Vu Tương nắm lấy cằm Bạch Thái, miệng nhếch lên nụ cười.

Nhìn hành động bôi son môi lem của Bạch Thái thì cười càng tươi.

Chắc cô ấy không biết cô ấy càng bôi như vậy thì càng gián tiếp làm cho người suy nghĩ mập mờ.Bạch Thái: "..."

Sao cô lại vướn phải vụ đau đầu này chứ.Mà cô ấy nói cũng không sai.

Nếu cô ấy không phải lần đầu thì tốt biết mấy."

Được, nhưng tôi có ba điều kiện."

Cô cau mày suy nghĩ một lúc liền nói."

Nói đi."

"Thứ nhất, không được công khai."

"Thứ hai, những quá khứ gì gì đó quên đi.

Chỉ được xem tôi là Bạch Thái của hiện tại, đừng liên kết tôi với quá khứ."

"Thứ ba, tạm thời chưa nghĩ ra.

Bao giờ nghĩ ra tôi sẽ nói."

Vu Tương khoanh tay nghe Bạch Thái kiêu ngạo nói hết ba điều kiện của mình thì rất sảng khoái gật đầu.

Đối với cô, Bạch Thái như thế nào cũng sẽ mãi là Bạch Thái của cô mà thôi.

Vẫn chỉ là cô gái cô dùng mười năm thanh xuân để yêu và hoài niệm."

Ân."

Cô thấy Vu Tương vẫn cứ sống trong quá khứ cũng không biết nói gì.

Cô cũng không hiểu tại sao cô ấy có chấp niệm với quá khứ lớn đến như vậy.

Trong khi kí ức nguyên chủ cô lục tìm thế nào cũng không tìm ra hai người có quan hệ thân thiết không thể miêu tả kia.

Nói trắng ra là nguyên chủ đã sớm quên đi người bạn cùng phòng kí túc xá Vu Tương rồi."

Cậu quay tới mấy giờ?"

"Không được xưng cậu tớ."

Cô nghe cô ấy hỏi xong liền dẩu môi.

Cô biết cái này thuộc về thói quen nhưng cô không phải nguyên chủ.Vu Tương cau mày.

Đến cả cách xưng hô của trước kia cô ấy cũng không muốn cô gọi hay sao.

Nhưng không sao.

Cô chỉ cần cô ấy ở bên cạnh cô là đủ."

Ân.

Tớ sinh tháng hai, cậu sinh tháng bảy.

Em quay tới mấy giờ?"

Bạch Thái: "..."

Cô có phải tự bê đá đập chân mình không.

Tức chết cô rồi.Bạch Thái cũng không ngờ sao ngày hôm đó, vụ việc Vu Tương đến đoàn làm phim Đế Mộng còn đặc biệt tặng cho đoàn một xe cà phê lại lên hot search.

Cái này chẳng khác nào trực tiếp bác bỏ tin đồn hai người không phải bạn thân mà còn lôi về cho cô một số cặp mắt theo dõi của người qua đường.

Người thì lập fan cp, người thì mắng cô ké nhiệt, nói chung lời lẻ nào cũng có.

Chỉ có điều bọn họ không biết rằng một kẻ xuyên từ cổ đại đến như cô chẳng hiểu được mấy cái ngôn ngữ mạng của bọn họ.

Cô chỉ nhìn icon đoán ý thôi.Ai bảo vị Tương gia này ngay từ khi debut đã thể hiện rõ lập trường không thân thiết với ai.

Từ khi debut đến khi trở thành thiên hậu giới giải trí vẫn luôn đơn thương độc mã, một mình một cõi.

Lúc trước cũng có nhiều nghệ sĩ muốn ké độ nổi tiếng của cô ấy để đi lên, ai ngờ người ta trực tiếp bác bỏ rồi cảnh cáo sau này chỗ nào có cô ấy sẽ không có người đó.

Mà nguyên chủ cũng vì vậy mà nổi lên, lúc đó ai cũng đợi cô sẽ bị tử hình nhưng không ngờ Vu Tương vẫn im lặng.

Nguyên chủ là người duy nhất ké độ hot của cô ấy mà còn sống, tất nhiên sẽ được người người chú ý.

Đến khi bộ phim của nguyên chủ phát sóng cùng với diễn xuất cứt chuột liền biến người qua đường theo dõi biến thành antifan.Bây giờ, Vu Tương lại đến phim trường chẳng khác nào công khai cho cô quan hệ.

Với hình tượng con nhà người ta của cô ấy tất nhiên fan sẽ làm ầm lên rồi.

Ai mà muốn con nhà mình chơi với một kẻ dở tệ chứ.Cô nhìn trang Meta của mình từ bảy triệu người theo dõi trực tiếp lên mười triệu thì ôm lấy quả tim muốn ói máu.

Sức mạnh của đỉnh lưu tám mươi triệu fan quả nhiên đáng sợ.

Hít ké của một chút nhiệt đã có thể có thêm nhiều người theo dõi như vậy rồi.

Mặc dù, bọn họ chỉ đang muốn soi ra hành vi khác lạ của cô để chửi nhưng không sao.

Trong cái ngành này chỉ sợ bản thân cả bị chửi cũng không thể mà thôi.Đạo diễn Uông sau khi thống nhất ý kiến của cả đoàn và nhà đầu tư cũng quyết định cho cả đoàn vừa quay vừa chiếu cho kịp tỉ lệ chọi ngắt ngao của năm nay.

Năm nay, dự kiến thôi đã là năm của những bộ phim cổ trang nếu bọn họ không tranh thủ sớm muộn vị trí tốt cũng sẽ bị cướp mất.Bạch Thái cũng hoàn toàn ủng hộ với việc này.

Chỉ có đều thay vào đó bọn họ phải làm việc xuyên suốt và tăng ca không ngừng nghỉ."

Xoảngggg""Chết tiệt..."

Tiếng phụ nữ đầy chanh chua, tức giận nén đồ ở trong phòng trang điểm đoàn phim.Người quản lí của cô ta nhìn cô ta mặt mũi đầy dữ tợn đến cả bộ y phục cổ trang màu hồng nhạt dịu dàng cũng không che đậy được, liền cúi đầu che đi vết sưng đỏ trên trán.Sự việc nói lớn cũng không lớn, nói to cũng không quá to.

Vai diễn thập tam hoàng tử Lý Huân này lúc đầu vốn dĩ của Nhậm Tuyết Hà đảm nhận nhưng nửa đường thì bên phía đầu tư trực tiếp yêu cầu đổi người.

Nhậm Tuyết Hà và Bạch Thái là đối thủ ngay từ khi debut nếu trước kia so về diễn xuất Nhậm Tuyết Hà có nhỉnh hơn một chút, mà ngược lại bây giờ chẳng khác nào thua về mọi mặt.

Huống hồ, bộ phim này đã sớm được một nhà đầu tư khác chỉ định cho Nhậm Tuyết Hà diễn một vai khác có phân lượng hơn, phiên vị ngang với vai chính.

Ai ngờ bây giờ chẳng khác nào đi làm nền chứ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 8: Ôn kỉ niệm


Bạch Thái làm sao biết hành động ăn ngang của mình lại làm chướng mắt người khác chứ.

Huống hồ gì bộ phim này hơn phân nửa là do Bạch gia nhà cô đầu tư.

Tuy nguyên chủ không lấy thân phận nhị tiểu thư Bạch gia xuất đạo nhưng nếu người thông minh chút cũng sẽ ngầm hiểu.Nguyên chủ từ khi xuất đạo đã vào công ty giải trí Tinh Hà ở Giang Thành, thuộc tập đoàn Bạch thị.

Công ty giải trí Tinh Hà chỉ là một công ty con nhỏ nhoi mà thôi.

Nó không thể sánh được với Thịnh Huy, Tinh Thần hay Ngu Tinh nhưng nó có Bạch thị làm chỗ dựa.

Tập đoàn Bạch thị thuộc sở hữu của Bạch gia cẩu đầu xà của Kinh Thành là tập đoàn đá quý lớn nhất nước, còn lĩnh vực giải trí này chỉ là khoản nhỏ không đáng nhắc đến mà thôi.

Huống hồ, Bạch gia quả thật không nổi bật ở lĩnh vực truyền thông này.Vừa xuất đạo tài nguyên đã ở bậc vip mà cho dù nghệ sĩ thuộc Kinh Khuyên* cũng khó ai có được.

Đáng tiếc diễn xuất của nguyên chủ không tới đâu vừa vào đã đóng chính còn để cho đại hoa, tiểu hoa, ảnh hậu, ảnh đế gì đó đi theo làm nền cho mình.

Diễn chưa xong phim này đã có tài nguyên phim khác lớn hơn lại tiếp tục diễn như vòng tuần hoàn mà không có thời gian trao dồi và nguyên cứu kịch bản.

Cô không biết đây là người nhà tự hại người nhà hay sao nữa.

Mà chỉ thấy phim vừa chiếu nguyên chủ lại có thêm một đóng antifan.*Kinh Khuyên/ Tây Bắc Khuyên/ Hải Phái,...: Các vòng quan hệ lợi ích tại khu vực.Bạch Thái ngồi bên công viên nhìn ra xa xa xem người lớn tập thể dục buổi chiều.

Cô không biết sao Vu Tương có thể hẹn cô ra chỗ này nữa.

Chẳng lẽ đây là đang tìm cảm giác hẹn hò sao.

Cho xin đi, cô bận lắm.

Cô còn phải về tiếp tục đọc kịch bản rồi chuẩn bị buổi mai trưa quay nữa.Cô đang nhìn chăm chú thì mắt bị tay ai đó che lại.Bạch Thái nhếch môi cười.

Không ngờ người như cô ấy lại có những lúc trẻ con như vầy.

Chẳng lẽ cô ấy không biết mùi hương nước hoa Versace của cô ấy rất đặc trưng hay sao.

Từ hồi cô đến thế giới này cô phát hiện ra thế giới này rất hiện đại từ nguyên liệu nấu ăn cho tới đồ trang điểm cũng đặc biệt vô cùng phong phú.

Nước hoa Versace mà cô ấy dùng cô có thể ngửi ra mùi cỏ dại, hoa hồng, hoa linh lan, hoa phong lữ và xạ hương cùng gỗ tuyết tùng,...Mùi hương đặc biệt tươi mát và dễ chịu.

Nhãn hiệu này cũng đặc biệt lưu hương lâu hơn những loại nước hoa khác."

Vu Tương, đừng trẻ con."

Vu Tương nghe vậy liền cau mày nhưng rất nhanh đã trở lại dáng vẻ bình thường.

Cô cứ nghĩ hẹn cô ấy đến này sẽ làm cô ấy nhớ đến quá khứ trước kia của hai người.Năm đó, khi đi học về hai người cũng sẽ đến đây nắm tay bước từng bước vui vẻ nói cười.

Có thể hiện giới tính thật của bản mà không sợ ai để ý đến.

Vậy mà bây giờ tất cả chỉ nhận được sự thờ ơ.

Chẳng lẽ những kí ức tốt đẹp đó không đáng để cô ấy nhớ đến hay sao.

Hóa ra, người trước giờ chỉ sống trong quá khứ chỉ có cô.

Nhưng cô thật sự không cam lòng."

Nắm tay tôi, tôi đưa em đến chỗ này."

Cô đưa tay đến trước mắt Bạch Thái, nở nụ cười còn sáng hơn cả ánh mặt trời đỏ đang lặn kia.Bạch Thái nhìn Vu Tương tóc xõa vừa thẳng vừa dài tùy ý đã được nhuộm lại màu đen cùng vài sợi màu xanh, mặc chiếc áo croptop tay dài khoe vòng hai nhỏ nhắn cùng chiếc quần jean suông ống rộng và đôi giày thể thao vô cùng cá tính.

Cô bất giác cau mày.

Không phải cô gia trưởng nhưng cô phải tự nhận rằng bản thân mình lạc hậu.

Ở thế giới của cô chưa có cô gái nào ăn mặc như vậy ra đường cả.

Cô cho dù đã xuyên qua thế giới này cũng không sống phóng khoáng được giống bọn họ.

Cô không chấp nhận được bản thân có một ngày sẽ ăn mặc như vậy nhưng phải công nhận nó rất đẹp, rất cá tính.Cô lại nhìn bàn tay đưa về phía mình của Vu Tương rồi trực tiếp đứng dậy để tay vào túi quần."

Không cần đâu.

Đi thôi."

Không phải cô không muốn nắm tay cô ấy.

Chỉ có bọn họ đều là người của công chúng.

Cô đến thế giới này bốn tháng cô hiểu rõ thế giới này mạng xã hội đáng sợ đến mức nào.

Không chừng vừa nắm tay đi chưa được một vòng đã bị chụp rồi viết ra cả ngàn câu chuyện cẩu huyết.Tốt nhất là không nên nắm.Cô không muốn bị fandom Hành Tây của Tương gia mắng chết.Vu Tương nhìn tay mình ở ngoài không trung một lúc đầy mất mát.

Không phải nói sẽ chịu trách nhiệm với cô hay sao.

Bây giờ đến cả nắm tay đơn giản cũng không muốn.

Cô rốt cuộc đã làm sai chuyện gì.Cô mím chặt môi nhanh chóng bước lên ôm lấy cánh tay Bạch Thái.

Khôg nắm cũng được thôi, cô sẽ ôm vậy.

Xem ai sợ ai.Bạch Thái: "..."

Cô bị ôm bất ngờ liền có chút mất tự nhiên nhưng bất giác lại nhìn xung quanh.

Cho dù cả hai đã đeo khẩu trang nhưng cô vẫn thấy không an tâm chút nào."

Chúng ta đi dạo."

Vu Tương cười cười nói.

Thật ra, cô đang diễn lại đừng cảnh vật, hành động của trước kia.

Năm đó hai người cũng như vầy, chỉ có đều vị trí đã thay đổi.Bạch Thái lắc lắc đầu bất lực.

Cô nhìn xung quanh không có ai để ý hai người cũng không gạt tay Vu Tương ra mà chiều theo cô ấy, để cô ấy làm chủ dẫn mình đi.Nếu cô biết cô ấy đang muốn cô nhớ đến những kí ức không thuộc về mình thì sẽ có hành động gì nhỉ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 9: Tôi không phải cô ấy


Bạch Thái không ngờ Vu Tương thật sự kéo cô đi dạo.

Xung quanh bọn họ đều là là người già ít quan tâm chuyện giới giải trí nên có nhìn thấy hai người cũng chỉ nhìn một chút rồi quay đi.Cô cũng thầm cảm thán nơi này thật tốn.

Tránh được không ít thị phi ở bên ngoài."

Nơi này thật tốt."

Vu Tương bất giác khượng lại nhìn Bạch Thái với ánh mắt kì lạ."

Em thật sự không nhớ?"

"Nhớ gì cơ?"

Bạch Thái nhìn ánh mắt kì lạ của Vu Tương liền hỏi.Nhớ gì chứ.

Cô có phải nguyên chủ đâu mà có thể nhớ được hết tất cả những chuyện quá khứ.

Chính nguyên chủ còn quên thì cô làm sao nhớ cho được."

Không có gì.

Đi thôi, chúng ta đến chỗ này."

Vu Tương kéo Bạch Thái đi nhưng nhìn cách nào cũng thấy dáng vẻ cô có chút thất vọng.Bạch Thái lần này cũng không ngờ cô ấy lại dẫn cô đi ăn thức ăn nhanh ở gần trường cấp ba.

Nhưng do thân phận quá đặc biệt nên chỉ có thể mua mang đi.Cô lần đầu tiên được ăn gà rán và bánh mì kẹp có chút hết hồn.

Không ngờ ở thế giới này lại có món ngon đến như vậy.

Vậy mà Tiểu Hướng lại không mua cho cô.

Đáng ghét mà."

Thế nào?"

Vu Tương nhìn Bạch Thái ăn ngon lành như vậy liền nở nụ cười.

Trước kia khi cô ấy ăn nó cũng sẽ có bộ dáng như vậy.

Một bộ dáng lạ lầm và đầy tò mò với cái mới."

Ngon lắm.

Lần đầu tiên tôi ăn đấy.

Cảm ơn."

Cô nhìn Vu Tương liền nhe răng cười đầy mãn nguyện.

Xem ra chuyến đến đây cô không bị lỗ.Vu Tương: "???"

Lần đầu tiên?

Lần đầu tiên???Vu Tương nhìn Bạch Thái ánh mắt từ kì lạ đến nghi ngờ.

Cô không thể tin được một người có thể quên đi nhiều thứ giống như trực tiếp biến thành con người khác như vậy.Bạch Thái trộm nhìn Vu Tương.

Nhìn cô như vậy làm gì.

Cô có ăn phần của cô ấy đâu chứ.

Huống hồ cô không có nói gì sai nha.Sau khi ăn xong, Vu Tương lại kéo cô đến câu lạc bộ nào đó.

Cô cảm thấy cô ấy giống như bị điên rồi.

Thân là người của công chúng hết nắm tay rồi ôm ấp đi đến những nơi khiến người khác dễ nhận dạng như vậy.

Cô ấy không sợ bị sập phòng sau.

Sập một cái là tám mươi triệu fan đó, không phải con số ít ỏi gì đâu.Bạch Thái nhìn câu lạc bộ nhỏ nhắn chỉ có hai người bọn họ liền thở ra nhẹ nhõm.

Cuối cùng kéo cô đến chỗ này làm gì chứ.

Còn bỏ cô ngồi một mình ở đây.

Định cho người định giá rồi bán cô hay sao.Bỗng tiếng nhạc vang lên, cô nhanh chóng nhìn về sân khấu.

Bóng dáng Vu Tương dần xuất hiện trên người còn ôm chiếc guitar gỗ, cô ấy đánh lên những giai điệu nhẹ nhàng nhưng trầm lắng hòa cùng với giọng hát ấm áp mang đầy lưu luyến."

Chỉ có em mới khiến cực quang thêm rực rỡChỉ có em mới mang hạnh phúc từ hồi ức đến tương laiTình yêu em trao đã trở thành chỗ dựa cho tôiVì khi có em tôi chẳng cần tỏ ra mạnh mẽ nữa....." [Song: Yêu, tồn tại - Lâm Tiểu Kha]Bạch Thái cau mày, không chút cảm động nào.

Bởi cô biết lời bài hát này thật sự không hề dành cho cô.Thật sự là một kẻ si tình với chấp niệm về tình yêu quá khứ.Cô hiện tại không biết cô ấy là đáng thương hay đáng trách nữa.

Đáng thương vì đến cả người cô ấy yêu đã chết cô ấy cũng không biết.

Đáng trách vì cô ấy đã để tìm cảm ấy chìm quá lâu trong nơi tối tăm lạnh giá rồi ngày đêm nhung nhớ mà không hâm nóng nó lại, để bây giờ hối hận đã muộn.Có lẽ, cô không phải nguyên chủ.

Cô không có quyền phán xét trong chuyện này.Huống hồ, cô không phải kẻ ngu mà không biết nãy giờ Vu Tương làm trò gì.

Cô ấy đang muốn cô nhớ về quá khứ của hai người.Nhưng lòng cô không hiểu sao lại vô cùng khó chịu.

Giống như thứ cô muốn, thứ vốn dĩ thuộc về cô một ngày lại phát hiện nó chỉ là thứ tạm bợ.

Có thể mất đi bất cứ lúc nào."

Sao vậy?

Cậu không thích?"

Vu Tương hát xong liền đi xuống nhìn thấy khuôn mặt không vui của Bạch Thái liền hỏi.Bạch Thái đưa tay kéo lấy gáy Vu Tương trực tiếp cúi xuống hôn lên môi cô ấy.

Cô thật sự không chịu được cảm giác bức bối trong lòng này.

Tại sao cô lại xuyên qua cái thân thể này mà không phải của người khác chứ.

Nếu không phải vì thân thể này cô đã có thể đường đường chính chính tranh giành cô ấy rồi.

Tim cũng sẽ không khó chịu như lúc này.Ông trời, có phải đang trêu đùa cô đúng không.Vu Tương bị cưỡng hôn bất ngờ cũng không hề phản kháng.

Cô hiểu rõ người đang hôn cô là ai.

Có phải cô ấy đang trả lời rằng cô ấy vẫn còn tình cảm với cô đúng không.Cô đưa tay ôm lấy cổ Bạch Thái nhanh chóng phối hợp với nụ hôn đầy bá đạo có phấn muốn chiếm giữ và hòa nguyện thể xác hai người làm một đó.Bạch Thái cảm nhận được dục vọng của bản thân lên cao thì lập tức đẩy Vu Tương ra.

Cô không thể làm chuyện cầm thú như vậy được.

Một lần đã là sai lầm, không thể có lần hai được."

Vu Tương..."

Cô hét lên tên người đối diện với cặp mắt đỏ ngầu chứa đầy bất lực.

Tay nhanh chóng xoa xoa mi tâm cho bản thân tỉnh táo lại."

Cô có thể đừng chấp niệm thay đổi quá khứ có được hay không?

Hãy sống vì hiện tại và tương lai đi."

Cô nhìn ánh mắt mất mát của cô ấy liền nói tiếp."

Vu Tương, nếu như cô còn coi tôi là Bạch Thái của quá khứ thì xin lỗi... chúng ta không thể và không có kết quả đâu."

Không đợi câu trả lời từ Vu Tương cô đã trực tiếp bỏ đi.

Mà thật ra chẳng khác nào như đang chạy trốn cả.

Cô sợ khi quay lưng lại nhìn thấy cô ấy cô sẽ mềm lòng.
 
Back
Top Bottom