Tâm Linh [BG, 12 chòm sao] Cơ Duyên

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
334996326-256-k139795.jpg

[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
Tác giả: VieVie77
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
Bg 12 Chom Sao Co Duyen


Sư Tử x Bạch Dương

Vì cuộc đời của đôi ta là sóng gió, nên ta sẽ về bên nhau.



Song Tử x Kim Ngưu

Ta sẽ ở bên nhau cho đến khi cái chết chia lìa tất cả.



Cự Giải x Song Ngư

Những mảnh thuỷ kính kia lấp lánh như đôi mắt của nàng vậy.



Ma Kết x Xử Nữ

Một ván cờ thú vị, nàng có dám cược với ta không?



Thiên Bình x Bảo Bình

Không cần phải trưởng thành, vì nàng đã có ta rồi.



Nhân Mã x Thiên Yết

Nàng có mưu kế, ta có sức mạnh.

Chúng ta là tuyệt phối.



Tên nam ở trước nữ ở sau
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
1


"Ngươi đã quyết định rồi?"

"Đúng vậy."

Bạch Dương nhìn thẳng vào Sư Tử, ánh mắt nàng kiên định đến không ngờ:"Nếu chần chừ tới tháng sau, có lẽ Khương gia sẽ hoàn thành tế lễ, dù xác xuất thật sự nhận được ban phước là rất nhỏ ta cũng không thể mạo hiểm."

"Một kẻ được ban phước là Khương Phược Linh đã đủ khó đối phó rồi, nếu Khương Quỳnh Lâm trở thành thiên sứ nữa thì quả thật rất ngán chân."

Sư Tử cũng gật gù, nhưng sau đó hắn lại nói thêm:"Tuy vậy, hiện giờ Thiên Bình đang bị vây ở Nam Châu, sợ rằng không về kịp."

Bạch Dương lại đau đầu, Khương gia không biết từ đâu tóm được con đường buôn bán của Thịnh gia ở Nam Châu, mấy ngày nay cứ gây khó dễ cho Thiên Bình.

Nếu hắn thật sự về không kịp, nàng phải tìm con đường khác để thoát thân."

Dạo trước ta có đến thăm dò Thuỷ Kỳ Địa, nơi này có tám ngõ thông ra năm châu Nam, Cảnh, Ly, Tương, Việt và ba thành Đông Huy, Nghị Liêu, An Nhạc."

Sư Tử không nhanh không chậm nói."

Ngươi điên à?

Nếu muốn vào Thuỷ Kỳ Địa để thoát thân, làm sao ngươi có thể thoát khỏi lệnh Truy Tung của Thập Thiên Đài?"

Phải biết rằng muốn vào Thuỷ Kỳ Địa phải xuyên qua kết giới thành Đan Ly của Thập Thiên Đài, mà lệnh Truy Tung đã phát thì bọn họ bị bắt là cái chắc."

Thế ngươi biết chỗ vào mới nhất của Thuỷ Kỳ Địa là ở đâu không?"

Sư Tử bình tĩnh hỏi lại."

Không phải là ngõ Gia Liễu à?"

"Đó là tin được tung ra để che mắt Thập Thiên Đài mà thôi.

Lối vào thật sự là Chợ Đen."

Cổng vào bị Thập Thiên Đài phát hiện nên phải tự huỷ cả chục lần, Thuỷ Kỳ Địa lần này cũng phải che che giấu giấu kĩ càng mới dám ló mặt lại, chỉ sợ có ngày Chấp chính đại nhân tự mình đến bổ đôi cả cái địa đạo."

Gì cơ??

Trần Ma Kết vậy mà cho phép à?"

Bạch Dương không khỏi kinh ngạc, Chợ Đen là một tồn tại đặc biệt, nó được che giấu kĩ càng giữa lòng thành Đan Ly, như một nơi tách biệt khỏi chỗ này, đến Thập Thiên Đài cũng không đụng đến nó được, vậy mà Thuỷ Kỳ Địa lại có thể chen một chân vào hưởng ké?

Nếu đặt được lối vào ở Chợ Đen, Thuỷ Kỳ Địa có thể hoà vào khu chợ mà không bị kết giới thành Đan Ly phát hiện."

Bọn họ làm giao dịch."

Mạng lưới tình báo của Sư Tử trãi dài khắp Tương Châu, mấy chuyện như này hắn biết rất rõ:"Như kiểu nộp thuế ấy."

"Vậy ngươi làm sao để vào đó?"

Bạch Dương lại đặt một câu hỏi.

Lần này đi chính là chọc cả Khương gia và Thập Thiên Đài, nếu có sai sót gì bọn họ chết là cái chắc."

Giao cho ta."

Sư Tử chỉ đáp một câu, nhìn thấy hàng mi xinh đẹp của Bạch Dương khẽ giật thì trấn an:"Tin ta, sau này ngươi và Song Ngư sẽ được tự do."

Tự do?Bạch Dương khẽ lay động vì hai chữ này.

Nàng đã từng gào la khóc lóc chỉ để có được nó, rồi lại chết lặng từng ngày trong căn phòng tối ở Khương gia mà chẳng dám nghĩ đến nó nữa.Thuở nào từng là nàng tiểu thư vô lo vô nghĩ, chỉ vì phút chốc được ban phước mà héo tàn trong nháy mắt.

Nơi từng coi là nhà nay trở thành chốn cầm tù đau đớn, mỗi lần tế lễ lại phải hi sinh máu thịt để Khương gia có thêm một thiên sứ dựa trời, Bạch Dương đã chán ngán lắm rồi.Khương Duy Bạch, Khương Hoài Châu, Khương Phược Linh, đều là do sứ hệ linh thực của Bạch Dương tiếp sức mới có thể trở thành thiên sứ.

Đến nay hai kẻ đã bị bọn họ bẫy chết chỉ còn mỗi Khương Phược Linh đang làm Hộ pháp ở Thập Thiên Đài."

Mà này."

Bạch Dương như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên gọi Sư Tử:"Ngươi giúp ta nhiều như vậy, thật sự chỉ vì một miếng bánh đậu đỏ năm đó?"

Sư Tử có chút không ngờ tới câu hỏi này, khẽ khựng lại rồi "Ừm" một tiếng.Câu trả lời này suốt bốn năm qua chưa từng thay đổi, khiến Bạch Dương cũng phải bội phục Sư Tử vô cùng.Chỉ vì một miếng bánh của nàng cho hắn trong buổi tuyết rơi nơi cổng thành, mà hắn không màng hiểm nguy giúp nàng lập nên kế hoạch bỏ trốn suốt bốn năm.Thế nhưng nàng đâu hiểu được, trong cuộc đời tăm tối của Sư Tử, chỉ có miếng bánh đậu đỏ nóng hổi ngày ấy là tia sáng duy nhất giúp hăn kiên trì căng chặt sợi dây giữa bao giông bão thăng trầm, chỉ là một ánh mắt liền khiến hắn ôm ấp bao hi vọng sống sót..

"Song Ngư."

Bạch Dương truyền âm đến linh đạo của Song Ngư, khẽ gọi."

Ta đây."

Giữa một căn phòng hoa lệ nhưng chẳng có một bóng người, Song Ngư lẳng lặng ôm ly trà nóng trả lời."

Bọn họ còn đến tìm ngươi không?"

Song Ngư cũng là một linh thực bị nuôi nhốt giống Bạch Dương, chỉ là y thậm chí còn chẳng mang họ Khương mà trong lúc vô tình lại bị tóm được.Một linh thực vẫn có xác xuất tạo ra thiên sứ quá thấp, bọn họ muốn một kết quả chắc chắn hơn."

Vài ngày trước đã tới, đưa cho ta đồ bổ."

Song Ngư nói bâng quơ, như thể y không biết việc làm ấy có ý nghĩa gì.Bạch Dương hít sâu một hơi, tuy nàng cũng bị đối xử như vậy, vẫn không khỏi đau lòng cho cô gái nhỏ này.Vốn có một gia đình êm đẹp, lại bị Khương gia phá nát trong phút chốc, đã từng có những đêm y ôm chặt nàng khóc đứt ruột đứt gan, bọn họ đều thấu hiểu nỗi đau của nhau mà sống qua từng ngày trong nỗi ám ảnh dai dẳng.Nhưng ước mơ của họ vẫn là hướng tới tự do, bọn họ không khi nào là bỏ cuộc, tìm mọi cách để trốn chạy, rồi vào một ngày mưa lại phải rời xa nhau chẳng hẹn ngày gặp lại vì bị phát hiện.Đã bốn năm rồi, bọn họ chỉ có thể truyền âm như thế này.

"Tỷ sẽ đến cứu ta chứ?"

Song Ngư chợt hỏi, ngay sau đó, y như vỡ oà mà nức nở:"Ta đau lắm Bạch Dương à, đau lắm... dù là bên trong những giấc mơ, ta cũng chẳng thể thoát khỏi nơi này."

Trái tim Bạch Dương như bị siết chặt lại, đôi mắt đỏ hoe run giọng nói:"Ta sẽ cứu muội, rất nhanh thôi, thật đấy."

"Ừm, ta đợi tỷ."

Giờ đây y chỉ còn mỗi Bạch Dương, y không muốn chết, đó là lí do y kiên trì đến tận bây giờ, y chắc mẩm rằng rồi y sẽ thoát khỏi nơi này vào một ngày không xa, cùng Bạch Dương chạy trên những cánh đồng cỏ thật rộng lớn.
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
2


"Trời ạ!

Địa chủ Địa chủ Địa chủ!

Bọn Chấp chính của Thập Thiên Đài đang quét bùa tới đây rồiiiii."

Tiếng la ó của người hầu vang vọng bên tai Xử Nữ, nàng cọc cằn quát:"Im lặng!

Cửa vào giấu tận trong Chợ Đen rồi, ngươi sợ cái gì?

Ba phần tiền linh dược chia cho Trần Ma Kết không phải bỏ không hiểu chứ?"

"V....

Vâng ạ."

Người hầu nuốt ngược nước mắt nước mũi vào trong, vội chạy theo Xử Nữ ra cổng Địa đạo đứng canh.Trong lòng Xử Nữ sốt ruột, rốt cục ba người kia có thành công thoát khỏi Khương gia và Thập Thiên Đài được không?

Dù sao thì bọn họ cũng độc chết một hộ pháp và cũng là người kế thừa của Khương gia Khương Phược Linh."

Nhất định phải bình an..."

Xử Nữ thì thầm, nàng tìm y suốt sáu năm trời, đem Thuỷ Kỳ Địa dời tới dời lui không ngừng, cuối cùng bây giờ cũng có thể đón y về.

Nhưng nghĩ tới những gì y phải chịu, tim nàng lại đau loạn cả lên.Từ năm mười lăm, Xử Nữ đã có chí kinh doanh, nàng đi lang bạt khắp nơi gầy dựng sự nghiệp, thế mà khi kiếm được đồng lời đầu tiên và trở về nhà thì nơi ấy đã tan hoang.Người lữ khách đứng trước căn phủ trạch tràn trề tử khí giữa núi rừng lặng mất vài giây, rồi vội vã lao vào trong như thể vẫn ôm một tia hi vọng nào đó.Mãi đến khi nàng chẳng tìm được lấy một người sống giữa đống phế tích.Đôi mắt Xử Nữ trào dâng nước mắt, nhưng rất nhanh nàng đã bình tĩnh lại, bắt đầu đi chôn cất từng người của Hề gia, đến lúc ấy, nàng mới kinh hỉ phát hiện không có Hề Song Ngư trong đó.Xử Nữ cúi người thật sâu, lần đầu tiên ước nguyện mãnh liệt với trời đất em gái nàng vẫn bình an."

Nếu như năm đó ta có thể trở về sớm hơn, có lẽ đã có thể bảo vệ được y."

Câu nói này không ngừng dày vò Xử Nữ mấy năm qua, đôi tay cầm quạt của nàng siết chặt, nhìn chằm chằm cổng Địa đạo không rời mắt.Cuối cùng mặt kính cũng bắt đầu dao động, từ bên trong có bốn người lao ra, trông như vừa bị đuổi đánh không ít."

Song Ngư...."

Xử Nữ khẽ gọi, giọng nàng run run, vươn tay muốn ôm chằm lấy y.Song Ngư vừa nghe được chất giọng thanh lảnh quen thuộc, hai mắt liền mở to nhìn về phía Xử Nữ, ngay sau đó y vụt qua lao thẳng vào lòng nàng mà khóc bù lu bù loa lên."

Tỷ, cuối cùng muội cũng được gặp lại tỷ rồi...."

Nỗi đau cùng uất ức bao năm đột ngột kéo về, y chỉ còn biết vùi mặt vào lòng người trước mặt mà nấc lên từng tiếng."

Không sao nữa rồi, có ta ở đây rồi."

Xử Nữ khẽ vuốt tóc Song Ngư, dỗ dành đứa nhóc mít ướt này."

Này này, cho phép ta cắt ngang màn tình thân thâm tình này nhé.

Ta đang muốn hỏi Thuỷ Kỳ Địa các ngươi là đang chơi ta đấy à?"

Ma Kết nãy giờ đứng một bên chợt lên tiếng, Xử Nữ mới nhận ra hắn có mặt ở đây."

Bao nhiêu tiền?"

Xử Nữ chỉ quăng lại ba chữ."

Ngươi nói vậy mà nghe được đấy à?

Ngươi dụ người của Thập Thiên Đài đến Chợ Đen của ta, xém tí nữa là kết giới cũng bị bọn họ dùng bùa Thu Lôi đánh vỡ, ta phải vừa chống đỡ vừa gấp rút đem người tới vứt cho ngươi mà bây giờ ngươi thế này đấy à?"

Ma Kết xổ một tràng, hắn tức điên người, chưa bao giờ Chợ Đen của hắn gặp nguy cơ như ngày hôm nay.

Bình thường đám Thập Thiên Đài đến dò xét tí thì cũng bỏ đi, ai ngờ lần này tung một hơi cả đống bùa Thu Lôi, hại hắn sắp tức hộc máu tới nơi."

Thế ngươi muốn cái gì?"

Ma Kết hãy còn đang tức giận, nghe câu này xong cũng xẹp được hơn phân nữa, hắn suy nghĩ chốc lát rồi nói:"Nghe đồn Thuỷ Kỳ Địa linh dược quý hiếm gì cũng có?"

"Ngươi muốn loại nào?"

Xử Nữ vừa nghe liền biết ý đồ của tên gian thương kia, nhưng nàng vẫn cảm thấy cuộc giao dịch này có thế nào thì cũng không lỗ."

Chỗ ta vừa có người muốn Hợp Hoa Cơ, ngươi có không?"

Cả người Xử Nữ khẽ khựng lại, chợt ngẩn mặt lên lườm Ma Kết một cái sắc lẹm.

Tên này đúng là biết chọn mà, Hợp Hoa Cơ mỗi mười năm mới có một bông, chỉ cần tới gần trong một dặm sẽ bị phong ấn linh lực, chỉ có thể dùng cách người thường để hái, mà nó lúc thì nở trên đỉnh núi tuyết sương giá quanh năm, lúc lại nằm giữa vùng sa mạc điêu tàn, hái một lần cũng muốn đi luôn nửa cái mạng."

Đồ gian thương ranh ma."

Khẽ mắng một câu, Xử Nữ quay ra phân phó với người hầu đem Hợp Hoa Cơ ra cho Ma Kết.Dù sao cũng còn phải nhờ tên này để ở thành Đan Ly lâu dài, khối tài lực của nơi tập trung các đại thế gia không phải là nhỏ đâu."

Được rồi, vậy ta không quấy rầy nữa vậy, tạm biệt tạm biệt."

Ma Kết nhận được hoa xong liền tươi cười rời đi, hoàn toàn không còn bộ dạng tức tối lúc mới vào."

Linh dược đó quý lắm sao?"

Bạch Dương lúc này mới tò mò hỏi, nhận lại là câu trả lời cộc lốc của Sư Tử:"Ai biết."

"Mà này, chuyện Song Ngư là sao?

Sao ngươi không nói với ta trước?"

"Ngươi đâu có hỏi."

Sư Tử nhả ra một câu, Xử Nữ là một người rất cẩn trọng, trước đó nàng ta đã bắt Sư Tử hứa rằng không tiết lộ quan hệ của bọn họ ra ngoài với bất cứ ai, cho đến khi Song Ngư an toàn trở về thì mới có thể thả lỏng được.Mà Bạch Dương nghe xong câu trả lời của Sư Tử thì liền trợn mắt một cái rồi quay đầu đi về phía Xử Nữ.

Chuyện này vẫn chưa chấm dứt, bọn họ phải giải quyết chuyện lệnh truy lùng càng sớm càng tốt.
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
3


Trên con đường tối tăm không một ánh đèn ở thành Đan Ly, hai bóng đen lặng lẽ quẹo vào con ngõ nhỏ ở bên phải, đi đến chỗ hàng quán duy nhất bên trong con ngõ."

Cho ta một bánh bao mặt trăng."

Một giọng nữ cất lên, ngón tay đưa lên lồng bánh bao nóng hổi gõ nhẹ ba nhịp."

Mặt trăng nào ạ?"

Người bán lồm cồm đi tới, hỏi lại một câu."

Một mặt trăng đen."

Lồng hấp được nhấc lên đến tầng cuối cùng, người bán vội lấy một cái bánh bao trắng ngần ra đưa cho bóng đen kia:"Mời hai vị."

Nhận được bánh bao, hai bóng đen lặng lẽ đi về cuối con ngõ, hình dáng dần dần biến mất trong màn đêm đen."

Cái bọn Thập Thiên Đài đó đúng là dai như quỷ mà.

Chạy tít vào trong Ảo trận vẫn cố đuổi theo cho bằng được."

Vừa vào được chợ đen là Nhân Mã lại líu lo ngay, không ngừng than phiền về việc mình phải cực nhọc thế nào để đánh lạc hướng bọn người bên Thập Thiên Đài."

Im lặng dùm, đau hết cả đầu."

Thiên Yết lạnh lùng quăng một câu, thân hình mảnh khảnh lướt nhanh qua dòng người đi đến Vô Hành cung."

Gì chứ, đợi chút coi."

Nhân Mã lí nhí đuổi theo, thầm oán trách cái con nhỏ kia đúng là y như cục băng vô tình hết sức."

Dụ bọn họ đi đủ xa chưa đấy."

Ma Kết vừa nghe tiếng bước chân tiến vào Vô Hành cung liền biết là hai vị phụ tá của mình về rồi, khẽ cười hỏi một câu."

Đủ đủ đủ, quăng ra tận mấy cái Ảo trận nhử mới thoát được, chạy muốn mọc thêm mấy cái chân luôn đó."

Nhân Mã đáp lời, rồi như chợt nhớ ra gì đó mà quay sang nói với Thiên Yết:"Đi nghỉ ngơi dùm đi, đã bảo là cứ ở đây đợi, một mình ta dụ bọn họ đi là được rồi, cứ phải đi theo rồi dính một chưởng của bọn họ thôi."

Gân xanh trên trán Thiên Yết giật giật, nàng chỉ quăng lại cho Nhân Mã đúng một câu:"Không có ta thì bây giờ ngươi còn đang chơi đuổi bắt với Thập Thiên Đài trong Ảo trận mà đách biết đường ra đấy."

"Gì chứ, ngươi đang khinh ta đấy à?!"

Nhân Mã không khỏi cáu kỉnh."

Đó là sự thật."

"Địu!"

"Này này, đủ rồi nhé, bớt cãi nhau đi."

Ma Kết đứng một bên nãy giờ mới lên tiếng, thật sự không hiểu sao hai người này lúc nào cũng có thể đấu võ mồm đến long trời lở đất như thế.Nhân Mã tức tối trong lòng không thôi nhưng cũng chỉ có thể nuốt ngược lời chuẩn bị phun ra vào trong, quay sang hỏi Ma Kết:"Ta thật sự không hiểu đấy, tự dưng ngươi dung túng bọn Thuỷ Kỳ Địa vậy hả?

Hôm nay vì bọn họ mà mém tí cái Chợ Đen này dẹp tiệm luôn rồi."

Ma Kết bật cười, trả lời:"Không liều thì làm sao có ăn?

Thuỷ Kỳ Địa chỉ riêng bán linh dược mỗi năm đã có được số tiền trên trời rồi, chia cho ta ba phần thôi thì vẫn đủ để xây mười cái Vô Hành cung đấy."

Phải biết Ma Kết chưa từng bạc đãi bản thân, hắn thích trang trí chỗ ở của mình bằng những món đồ sang quý sưu tầm được từ trước đến nay, giá trị cũng phải là vạn kim.Nhân Mã đực mặt cả ra, lúc này hắn lại lắp bắp kinh hãi:"Vậy... chẳng phải là ta đang ăn trên đầu người ta à?"

"Con số đó với Hề Xử Nữ chả là gì đâu, nàng ta rất khôn ngoan, nguồn thu lớn nhất của Thuỷ Kỳ Địa là linh đan và thuốc cấm có chịu cho ta đụng đến miếng nào đâu."

Nếu bảo Ma Kết bỏ đi một phần buôn bán nhỏ để có được sự đảm bảo lâu dài, hắn chắc chắn cũng sẽ đồng ý, chút lời ấy có là gì với sự an toàn tồn tại bên trong lòng Kinh đô hoa lệ Đan Ly chứ.Nhân Mã lại rơi vào mê cung một lần nữa, lần này hắn lại thấy Chợ Đen bị lỗ là sao???Thiên Yết nhìn tên ngu ngốc kế bên mình thì trợn tròn mắt, sau đó túm lấy hắn mà kéo đi:"Bớt nghĩ ba cái này lại hộ, lo đi luyện thêm vài bộ kiếm pháp đi."

"Ừ đúng rồi ngươi mau đi điều tức đi, ta canh cho.

Á này đừng có túm dính tóc ta rồi mẹ nó!"

Nãy giờ không nhắc thì thôi, bây giờ nghe Nhân Mã nói Thiên Yết mới cảm thấy trong ngực nghẹn đau từng hồi, cũng không nhiều lời nữa mà ngoan ngoãn về phòng điều tức.

Nhân Mã quen thuộc ngồi một bên gặm hạt dưa dạo một vòng Linh đạo của Chợ Đen, mấy ngày trước vừa được sáp nhập thêm Thuỷ Kỳ Địa nên nhộn nhịp hẳn."

Trời ơi lúc nãy hú hồn thật, tưởng bị Thập Thiên Đài làm thịt rồi chứ!"

"Hahaha sao có thể, chủ chợ còn ở đây mà lo gì."

"Mà sao tự dưng lần này lại truy cứu đến tận Chợ Đen thế?"

"Nghe đồn là có tội phạm chạy vào đây."

"Gì cơ ai vậy??"

"Ai mà biết chứ."

Nhân Mã lúc này mới muộn màng nhận ra, hắn tốn công tốn sức đánh lạc hướng Thập Thiên Đài một hồi, vậy mà đến giờ vẫn chẳng biết rốt cục mấy người bên Thuỷ Kỳ Địa làm giống ôn gì mà lại bị ra tay nặng như thế.Cả người Nhân Mã như bừng tỉnh, hắn đứng dậy vỗ bàn cái rầm định đi hóng hớt thì chợt nhớ ra bản thân đang hộ pháp cho Thiên Yết, liếc nhìn khuôn mặt lạnh tanh đang nhắm nghiền hai mắt của nàng, hắn đành phải nén tò mò lại mà tiếp tục ngồi cắn hạt dưa.
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
4


Cự Giải vân vê tách trà nóng trong tay, ngắm từng hạt mưa bên ngoài đang không ngừng rơi lộp độp bên hiên, thầm nghĩ xem mấy loại thuốc mình hái kia bao giờ mới có thể đem ra phơi đây.Chợt từ trong màn mưa kia, hắn nhìn thấy bóng dáng vài người đang vội chạy về phía căn nhà nhỏ của mình."

Mau cứu con bé."

Xử Nữ bước vào nhà nói vội với Cự Giải, chỉ về phía giường ra hiệu Sư Tử hãy để Bạch Dương đang hôn mê xuống đó.Cự Giải vừa trông thấy tình trạng của người trên giường thì liền nhíu mày, đưa tay bắt mạch thì lại càng hoảng hốt hơn, vội truyền linh lực vào kinh mạch của Bạch Dương rồi cho nàng uống một viên đan dược."

Con bé bị gì?"

Xử Nữ hỏi, khuôn mặt nhăn dính cả lại với nhau."

Trúng cổ."

Chẳng đợi Cự Giải đang vội tìm mấy vị thuốc pha pha trộn trộn trả lời, Sư Tử đã nói trước."

Gì cơ?"

Lần này là Song Ngư kinh ngạc."

Ta phải giải phẫu lấy trùng độc trong người nàng ta ra, các ngươi tránh mặt hết đi."

Cự Giải bôi ít thuốc gì đó lên con dao nhỏ, vừa huơ trên ánh nến vừa nói.Ba người kia nghe xong thì cũng không trì hoãn giây nào, vội đi ra gian sau căn nhà nhỏ của Cự Giải mà đợi.

Trong lúc ấy Song Ngư sốt ruột hỏi:"Tỷ ấy trúng cổ gì?"

"Là Phệ Linh cổ."

Sư Tử trả lời, ánh mắt có chút xa xăm.

Xử Nữ vốn là người thông minh, lại am hiểu rộng, vừa nghe Sư Tử nói tên loại cổ mà Bạch Dương trúng thì liền đoán được lí do nàng thành ra thế này.Với thực lực của bọn họ mà có thể giết chết tất cả thiên sứ của Khương gia, phải nói là khó như lên trời.

Nhưng nếu Bạch Dương mang trong mình độc tố của Phệ Linh cổ, rồi lại đem máu thịt của mình cho bọn họ hấp thu thì lại khác.Phệ Linh cổ một khi đã được hạ vào người, tức khắc sẽ ngấu nghiến linh lực của cơ thể chủ mà hoà độc tố vào máu của người đó, một khi nuốt phải máu người nuôi Phệ Linh cổ tức khắc sẽ trúng độc, chỉ cần đủ lâu thì nếu cổ trùng trong cơ thể chủ bị điều động, những người trúng độc ắc sẽ bị trì trệ linh lực trong một thoáng, có lẽ trong phút giây ấy bọn Bạch Dương đã dùng cách gì đó để xử lí họ.Bạch Dương là đang dùng cơ thể mình để nuôi cổ, chứ không phải là bị trúng cổ.Thời gian tí tách trôi qua, cơn mưa lớn ngoài kia càng ngày càng lớn chẳng có dấu hiệu dừng lại.

Cũng không biết đợi qua bao lâu, Cự Giải cuối cùng cũng uể oải từ gian phòng kia đi ra, thở phào một hơi nói rằng:"Đã không sao rồi, nhưng sắp tới sẽ bị phản phệ khá nhiều, nàng ta để cổ trùng trong cơ thể quá lâu, độc tố đã hoà vào máu mỗi tháng sẽ phát độc một lần, để ta kê cho đơn thuốc ngâm mình loại bỏ dần chất độc."

"Ừm."

Sư Tử trả lời ngắn gọn, xong liền cùng Song Ngư đi vào xem xét tình trạng của Bạch Dương."

Đa tạ."

Xử Nữ nói khẽ với Cự Giải."

Không có gì."

Hắn cũng nuốt không biết bao nhiêu dược liệu quý báu của người ta rồi, chút khổ cực này xem như trả công, cũng không cần ơn nghĩa gì.Chợt chuông gió treo bên cửa sổ của Cự Giải rung lắc dữ dội, nãy giờ mưa giông gió giật nó chẳng kêu lấy một tiếng, thế mà chỉ trong nháy mắt lại kêu đinh đang không ngừng.Đôi mắt Cự Giải co rút, vội ra hiệu với Xử Nữ có việc gấp rồi lật đật chạy vào buồng trong, vừa chuẩn bị thuốc men vừa truyền âm cho Song Tử:"Lại có chuyện?"

"Ừm, ta đang đến chỗ ngươi."

Giọng nói Song Tử không giấu được sự gấp gáp cùng sợ hãi, bất chấp màn mưa đen kịt mà vội đem người tới chỗ Cự Giải."

Tình trạng thế nào?"

"Lúc nãy còn tốt."

Ánh mắt Song Tử âm u, thuật lại tình cảnh cho Cự Giải:"Nhưng sau khi ta đi xử lí sự vụ ở Sùng Yên về thì y lại lên cơn, thời gian chỉ có một khắc."

Vừa nghe xong lời Song Tử, Cự Giải cũng không khỏi đông cứng cả người, hô hấp cũng trở nên run rẫy.Sợi dây lí trí của ngượi nọ liệu còn có thể căng được bao lâu?Cự Giải không hỏi nhiều nữa, dùng linh thạch bày ra một trận pháp ở giữa phòng rồi bắt đầu niệm chú, tính toán thời gian chắc Song Tử cũng sắp đến đây rồi.Cơn mưa nặng hạt vẫn rơi hoài chẳng dứt, khiến tâm tình người ta cũng không khỏi bồn chồn bất an.

Xử Nữ vẫn ngồi đợi ở bên ngoài, chỉ nhìn thấy loáng thoáng dường như trong màn mưa có người, chưa kịp nhìn kĩ thì đã thấy một bóng trắng lướt vụt qua bản thân lao thẳng vào căn phòng Cự Giải đang ở.Cả người Song Tử mang theo hơi lạnh, vừa vào phòng liền quen thuộc đặt người mình đang bế trong lòng xuống chỗ trận pháp Cự Giải vừa bày ra."

Nàng làm gì?"

Cự Giải vừa truyền linh lực vào trận pháp, vừa hỏi."

Nàng định làm nổ kim đan của một linh thú cấp Thiên."

Song Tử lau mặt trả lời, đôi mắt như chim ưng vẫn nhìn chằm chằm người đang ngủ say trong pháp trận.Linh thú được chia thành bốn cấp: Thuần, Linh, Thiên, Thần.

Kim đan của chúng cũng giống như của con người, một khi bạo phát hoặc nổ thì dù chỉ là cấp Thuần thôi uy lực cũng có thể san bằng cả một mảnh đất, huống chi là cấp Thiên."

Dạo này vết thương có tái phát không?"

Cự Giải nghiến răng hỏi tiếp."

Có tái phát vào hai ngày trước nhưng không nghiêm trọng, ta cho nàng uống thuốc thì đã ổn định lại rồi."

Cự Giải mím môi, nhìn người đang nằm trong trận pháp, bỗng cảm thấy bất lực đến cùng cực.

Y thuật của hắn trước giờ luôn được tung hô là tuyệt đỉnh khó ai sánh bằng, thêm cả sứ hệ bách dược cho phép hắn có thể nhìn thấu mọi loại bệnh, ấy vậy mà đối với người quan trọng của mình thì hắn lại hoàn toàn chẳng có cách cứu, chỉ có thể cố gắng kéo dài sinh mệnh của y từng ngày.Cự Giải chợt nhìn sang Song Tử, thầm nghĩ hắn liệu có ổn tí nào không?Ở vị trí là một người bạn, Cự Giải đã đau đớn đến như thế, vậy Song Tử sẽ thành cái dạng gì?Chứng kiến người mình yêu bị hành hạ từng ngày bởi một lời nguyền chẳng thể giải, bản thân dù cố cách mấy cũng không thể ngăn tình trạng người ấy ngày càng tệ hơn, liệu Song Tử có thật sự ổn như vẻ ngoài kia?
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
5


Bảo Bình rảo bước quanh những sạp hàng đông đúc trên chợ Li Xương, đây là khu chợ nhộn nhịp nhất của thành Đan Ly, bao nhiêu của ngon đồ lạ đều có đủ.

Hôm nay dường như có hội chợ, không khí lại càng đông đúc hơn nữa.Bảo Bình một tay cầm xiên kẹo hồ lô, một tay lắc lư chiếc đèn lồng vừa mua mà ngó nghiêng khắp chung quanh.

Nàng rất ít khi đến những nơi sôi động như thế này, đa số thời gian đều quanh đi quẩn lại trong Nhàn Kiếm tông ở Nam châu, lần này tên Thiên Bình kia bảo có việc nhờ vả nên nàng mới đến đây.Đi một hồi, đến một sạp bán đồ treo kiếm, Bảo Bình có chút hứng thú liền ghé vào xem.

Đôi mắt lướt khẽ qua từng món đồ nho nhỏ lấp lánh, nàng miếc nhẹ chuôi kiếm, đắn đo không biết nên chọn cái nào mới hợp."

Cần ta chọn giúp không?"

Giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe phát ra ngay bên cạnh Bảo Bình, nàng có hơi giật mình nhìn qua, liền trông thấy một nữ tử mặt mày tinh tế xinh đẹp đang mỉm cười nhìn mình."

Ừm, làm phiền."

Bảo Bình thật sự mù tịt về phương diện thẩm mỹ, nàng thích cái đẹp nhưng lại chẳng biết cách để tạo ra nó."

Đây."

Người kia nhìn qua thanh kiếm bên hông Bảo Bình chốc lát rồi chọn lấy một cái móc treo đính viên đá màu bạc ánh xanh to bằng đầu ngón tay út."

Đa tạ."

Bảo Bình nhận lấy món đồ nho nhỏ ấy thì liền cảm ơn, đưa cho ông chủ ít bạc vụn, khi chuẩn bị rời đi thì nữ tử kia đột ngột kéo nàng lại, chỉ tay vào đèn lồng nàng đang cầm mà nói:"Đèn lồng của muội tắt rồi."

Được nhắc nhở Bảo Bình mới để ý, ánh đèn nhè nhẹ giờ đã tắt ngúm, nàng luốn cuốn đang định niệm chú đốt đèn lại thì cô nương ấy đã chạm đầu ngón tay vào chiếc đèn của nàng, lập tức trong đèn liền nhen nhóm lên ngọn lửa đỏ rực khác hẳn với lửa bình thường."

Tặng muội đấy."

Nữ tử khẽ mỉm cười, dường như cảm thấy rất dễ chịu khi giúp Bảo Bình, bất chợt một bàn tay đặt lên vai y, bóng người cao lớn đã xuất hiện sau lưng y chẳng biết từ bao giờ."

Sao lại trốn ta chạy tới đây?"

Giọng nói lành lạnh nhưng đầy quan tâm cất lên, theo đó là một cái áo lông dày cộm được khoát lên người nữ tử."

Đi chốc thôi, về ngay đây."

Trả lời người vừa đến xong, y lại quay sang Bảo Bình gật nhẹ đầu nói:"Tạm biệt."

"À tạm biệt."

Bảo Bình chẳng biết nói sao cho phải, ánh mắt nam nhân cao lớn kia vừa sắc vừa nhọn, nhìn nàng đến muốn chọc ra cả lỗ luôn rồi..

"Tại sao giúp nàng ta."

Vừa rời khỏi chốn đông người tấp nập, Song Tử khẽ hỏi người đi bên cạnh."

Y rất đặc biệt."

Kim Ngưu cười, nàng giải thích:"Linh lực quanh y vô vùng vô cùng thuần khiết, khiến ta rất dễ chịu."

Sứ hệ của Kim Ngưu là địa linh, nó giúp nàng liên kết với địa mạch trãi dài khắp lục địa này, cho phép nàng có thể trông thấy và điều khiển dòng chảy linh lực của thế gian kể cả khi chúng chẳng phải của nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy linh lực của một người lại 'sạch' đến vậy.Cơ thể Song Tử chợt ngưng trệ sau khi nghe Kim Ngưu nói, đầu óc nhanh chóng nhảy số rồi bật ra một ý tưởng hoang đường.Nếu bắt người kia về để lấy linh lực của y chữa trị cho Kim Ngưu, có thể loại bỏ quỷ độc trên người nàng không?"

Không thể, đừng nghĩ nữa."

Kim Ngưu dường như biết Song Tử đang nghĩ gì, nàng đã ở bên người này quá lâu đến nổi có thể nhìn thấu mọi cử chỉ nhỏ nhặt của hắn."

Ừm."

Vẻ mặt của Song Tử vẫn bình tĩnh, đi theo sau lưng Kim Ngưu đến bờ sông Hoa Xuyên êm ả ngủ say giữa lòng đô thành nhộn nhịp, chợt nàng nói:"Ta muốn thả đèn."

Nàng đột nhiên lại rất nhớ Tết Nguyên Đán, nhớ khung cảnh khắp lòng sông Hoa Xuyên đều là đèn hoa sen được đốt lửa nhẹ trôi, trông lấp lánh thấp sáng cả một vùng trời tối đen của buổi đêm."

Bây giờ không có người bán đèn hoa sen."

Song Tử nhìn nàng đáp lời."

À."

Có chút hụt hẫng, Kim Ngưu khẽ à một tiếng, chợt cảm thấy thật nhàm chán, nàng chẳng còn muốn ở đây thêm tí nào nữa.

Nàng đứng thẳng người lên nhìn về lòng sông Hoa Xuyên lần cuối, bỗng khung cảnh trước mắt dần thay đổi, còn đâu dòng sông yên ả sóng sánh nước, giờ đây nàng chỉ trông thấy một màu đỏ thẫm phủ lên cả con sông, ở giữa lòng sông còn có một xoáy nước, vô số khuôn mặt méo mó đang thét gào trong đó.Trong phút chốc, Kim Ngưu muốn bước tới chỗ xoáy nước, đôi chân nàng cất lên định đi thẳng xuống dòng sông lạnh lẽo thì có một bàn tay ấm áp kéo nàng lại."

Làm gì vậy?"

Song Tử lo lắng, chỉ sợ Kim Ngưu lại đang phát bệnh."

Không gì cả, về thôi."

Bình tĩnh dời mắt đi chỗ khác, Kim Ngưu nói.

Nàng xoay người nhìn dòng người tấp nập nay đều đã trở thành những oan hồn mặt đầy máu me đang nhìn chằm chằm mình với ánh mắt như muốn xé nát nàng ra, từng lời kêu gào nguyền rủa vọt vào tai nhứt hết cả đầu.Nào là bảo nàng ác nhân ác đức, nào là nguyền nàng chết không được siêu sinh.

Những lời này nàng nghe được mười năm rồi, cũng chỉ có vậy chả có gì mới.

Thật nhàm chán, mà cũng thật đáng ghét, khiến nàng chỉ muốn huỷ diệt tất cả ngay lập tức.
 
[Bg, 12 Chòm Sao] Cơ Duyên
6


Bảo Bình chợt cảm thấy một luồng dao động mãnh liệt trong không khí, chỉ là một thoáng qua, nhưng khiến nàng tưởng chừng như cả mặt đất cũng muốn tan vỡ."

Này!

Đang thẫn thờ gì đấy?"

Một giọng nói bất chợt vang lên kéo Bảo Bình về thực tại."

A, vừa rồi ngươi có cảm thấy gì không?"

"Thấy gì?

Ngươi đi chơi đến choáng đầu rồi à?"

Thiên Bình khó hiểu nhìn Bảo Bình, định đưa tay lên sờ trán nàng thì mới nhận ra hai tay đều đang bận cầm đống đồ nàng vừa mua."

Không có."

Bảo Bình trả lời, vừa rồi nàng cảm nhận rất rõ ràng, nhưng những người xung quanh lại không mảy may phát hiện, đến cả Thiên Bình cũng thế, là do nàng là thiên sứ và đã đạt đến cảnh giới Hư thần nên mới nhận biết được sao?"

Suy nghĩ cái gì kia?

Đi với ta mà nghĩ về kẻ khác là ta giận đấy."

Thiên Bình thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ suy tư của Bảo Bình thì không khỏi chọc một câu."

Bớt bớt đi, đừng nói ngươi gọi ta từ Nam châu tới chỉ để nói mấy lời lãng nhách này nhé?"

"Cứ chơi cho đã đi, chuyện cũng không gấp lắm."

Vừa nói xong, Thiên Bình chợt liếc thấy giấy truy nã được dán ở mấy bức tường trong chợ, liền chột dạ mà sửa lời:"À thật ra cũng khá gấp.

Về Thịnh gia rồi ta sẽ nói."

Bảo Bình gật gật đầu, quẳng chuyện kì lạ vừa nãy qua một bên, liếc đống đồ trong tay Thiên Bình thấy cũng khá hài lòng rồi thì liền cùng hắn trở về."

Nói đi."

Bảo Bình tự nhiên bước vào chính phòng Thịnh gia ngồi xuống ghế dài, tự nhiên lấy ấm trà ra rót cho mình một chén rồi nói.Thiên Bình nhìn dáng vẻ không coi Thịnh gia là người ngoài của Bảo Bình thì không khỏi có chút nghi ngờ, rốt cục ai mới là người Thịnh gia?"

Muốn nhờ ngươi hộ pháp."

"Hả?"

Cả người Bảo Bình chợt dừng một chốc, rồi nàng hỏi:"Ngươi sắp đột phá cảnh giới?"

"Không phải, chỉ là lỡ thoả thuận với một người, phải giúp hắn khiển rối."

Sứ hệ của Thiên Bình là khôi lỗi, linh lực của hắn có thể kết nối với con rối và điều khiển chúng theo ý mình."

Chỉ là khiển rối thôi thì cần gì ta hộ pháp?"

Kêu nàng từ tận Nam châu đến đây hộ pháp, cứ tưởng là gì nguy hiểm lắm cơ."

Người mà ta phải khiển rối để đối đầu, là Thập Thiên Đài đấy."

Thiên Bình thở dài một hơi nói."

Gì cơ?!"

Bảo Bình đột ngột đứng phắt dậy hỏi lớn:"Ngươi chọc gì bọn họ?!"

"À thì..."

Tròng mắt Thiên Bình đảo một vòng, bâng quơ nói:"Chỉ là ta nợ ân tình người khác, bọn họ lại chọc phải Thập Thiên Đài nên nhờ giúp thôi."

Sở dĩ Thiên Bình tham gia cùng bọn Bạch Dương, là vì muốn hạ bệ Khương gia.

Thịnh gia cùng Khương gia là hai thế gia hùng mạnh nhất Nam châu, vậy mà chỉ trong mấy năm nay Khương gia liên tục có thiên sứ ra đời khiến Thịnh gia trở nên yếu thế, bị đè đầu không ít.

Vậy nên khi Sư Tử tìm đến nói cho Thiên Bình sự thật đằng sau vẻ huy hoàng của Khương gia và muốn hợp tác, hắn liền đồng ý.

Dù sao thì hắn cũng chỉ là đứng sau lưng trợ giúp vài lúc cần thiết, cho dù chuyện này vỡ lẽ hắn vẫn có cách để thoát thân dễ dàng.Hắn không muốn cho Bảo Bình biết sự thật, nàng lớn lên ở Nhàn Kiếm tông, được bao bọc cẩn thận, những thứ đen tối như này nàng tốt nhất là cả đời cũng đừng biết đến, cứ vô ưu vô lo như bây giờ là được."

Ân nhân của ngươi cũng tài thật nhỉ?"

Bảo Bình nghe xong thì cười lạnh một cái, nghiêm mặt nói:"Nói cho rõ ràng kế hoạch của ngươi đi."

Thiên Bình chậm rãi lấy từ trong túi trữ vật một cái hộp chữ nhật to bằng lòng bàn tay, nói:"Đây là bảo bối ta tốn khối tiền mới mua được đấy, có thể tạo một kết giới bất khả xâm phạm, kể cả có là Thập Thiên Đài chắc chắn cũng sẽ không phát hiện được, chỉ cần có người liên tục truyền linh lực vào."

Dừng một chút hắn cười cười nịnh nọt:"Ngài thiên sứ của Nhàn Kiếm tông ơi, chắc ngài có đủ khả năng duy trì nó tới khi ta xong việc mà nhỉ?"

"Có thể thì có thể, nhưng nếu cái pháp bảo rởm này của ngươi có vấn đề rồi bị phát hiện thì tự đi mà chịu."

"Được được được."

Thiên Bình cười tít mắt đồng ý, đợi xong chuyện này thì hắn có thể thảnh thơi một thời gian rồi..

"Ngươi còn chịu được không đấy?"

Bảo Bình vừa cung cấp linh lực vào món pháp bảo tạo kết giới, vừa truyền linh lực cho Thiên Bình đang không ngừng đổ mồ hôi lạnh."

Cái bọn Thập Thiên Đài này đúng là khó nhằn mà, xong chuyện chắc tay ta gãy mất."

Trong tình huống phải sử dụng sứ hệ dưới cường độ cao, Thiên Bình vẫn không quên cười đùa.Hai con rối nguỵ trang Bạch Dương và Sư Tử do Thiên Bình điều khiển gian nan chống chọi với mấy chục người Thập Thiên Đài trong cánh rừng đêm, tia lửa ánh kiếm lấp loé không ngừng, vừa nhìn là biết có bao nhiêu kịch liệt.

Cứ mỗi lần con rối trúng đòn, Thiên Bình lại nhăn chặt hàng mày hơn, đến cuối cùng, nhác thấy không còn cầm cự được bao lâu nữa, hắn dứt khoát điều khiển hai con rối lấy ra một phù chú tự thiêu, nhanh đến mấy người Thập Thiên Đài chẳng kịp phản ứng."

Bọn họ....

Chết rồi?"

Mấy người Thập Thiên Đài ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ phạm nhân sẽ tự sát đột ngột như vậy."

Chắc là sợ tội, dù sao nếu bị bắt rồi giao cho Khương gia hay là Sùng Yên thì kết cục bọn họ cũng chẳng khác cái chết là bao, có khi còn cay nghiệt hơn."

Người đi đầu bình tĩnh trong nháy mắt, sau đó khẽ xoay người gọi mọi người trở về, nhân lúc không ai chú ý, tay hắn bắn ra một tia sáng về phía đống tro bụi, những vụn gỗ chưa cháy hết lập tức hoá thành tro.
 
Back
Top Bottom