Wattpad  Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé

Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 9


Chương 9: làm tình trong xe, cưỡi ngựa, dục vọng chiếm hữuTrải qua một tuần sinh hoạt khắc nghiệt đã sớm làm cơ thể Tống Hạc Khanh mỏi mệt nhưng đầu óc lại tỉnh táo như dùng chất kích thích.

Hắn chính là một trong những Alpha đỉnh cấp ít ỏi, đứng đầu kim tự tháp, cả cơ thể lẫn trí tuệ đều cao hơn người bình thường.Tuy chỉ là chiến trường thực tập, nhưng súng đạn là thật, vết thương cũng là thật, thậm chí còn phải đánh nhau, vật lộn với người khác, mùi thuốc súng gay mũi cùng với mùi máu tươi kích thích não bộ của Tống Hạc Khanh, làm cho hắn sắp không thể kìm chế được bản thân mà lộ ra bản chất xấu xa, muốn phá hư, muốn chiếm lấy cũng như muốn hủy diệt.Tên Alpha này nhanh chóng bế người yêu mình ngồi trên đùi mình, mặt đối mặt, ngón tay vói vào miệng nhỏ kia dâm loạn, tiếng chậc chậc nuốt nước bọt vang lên không ngừng.Bé Beta nhanh chóng tình mê loạn ý, không phân biệt nổi trời trăng mây gió gì, nắm lấy cổ tay áo của Tống Hạc Khanh vò lấy chúng, nhưng chất liệu vải bền bỉ đặc biệt không để lại nếp nhăn nào."

Một tuần không gặp bé cưng rồi, lỗ đít dâm của em có ngứa không?"

Tống Hạc Khanh vừa mở miệng lập tức không che giấu được thói lưu manh của mình, kèm theo bàn tay đang sờ người cậu, nhưng mà hắn quá đẹp trai, giọng nói cũng quá êm tai, lời cợt nhã đó lại khiến bé Nguyễn Nguyễn đỏ bừng gò má.Bé Beta nhỏ có chút băn khoăn, nhỏ giọng nói sẽ có người nhìn thấy mất.Tống Hạc Khanh cười lớn, cẩn thận giải thích cho bé cưng rằng người ngoài sẽ không nhìn được bên trong đâu, hắn đã sớm muốn chơi trò này cho nên lúc đỗ xe đã kiếm chỗ khuất trong góc.Đầu lưỡi to lại càn quấy chui vào miệng bé Nguyễn Nguyễn, quấn lấy lưỡi nhỏ chơi đùa, khắp trong miệng đều bị liếm qua, thậm chí còn nuốt hết nước miếng mà hắn đưa vào miệng câuh, môi xinh vì bị đè ép hôn không ngừng mà trở nên đỏ hồng, như mới thoa son, nom xinh đẹp vô cùng.Tống Hạc Khanh hôn dần đến cằm rồi lại đến ngực, núm vú như theo ý nguyện được khoang miệng ngậm vào, bên còn lại được xoa nắn bằng bàn tay mang theo vết chai mỏng, ngực nhỏ của Đường Nguyễn như bánh bao sữa thơm ngon mềm mại.Bé Beta bị bắt ưỡn ngực ra cho bú, đều lộ hết cả vú lẫn mông nhỏ rồi, đùi mềm trắng nõn ngồi trên đùi hắn, đối lập với quần tác chiến màu đen kích thích Tống Hạc Khanh đến không rời mắt được.Cho dù là vải đen cũng không thể che khuất được con cặc đang nhô cao kia đâu, 100% hiện rõ cả rồi.Cho đến khi sắp không chịu nổi, hắn cũng không chút hoang mang vẫn thong thả từ tốn, hơi khép hờ mắt, từ trên cao nhìn bé cưng trong lòng mình, bàn tay to ôm lấy eo nhỏ, cọ cặc bự vào bên dưới bé cưng, cho dù cách lớp vải nhưng cũng làm bé Đường Nguyễn ngây ngất, nhiều khi còn cố ý tì mạnh một cái thiếu chút nữa làm bé cưng sợ rồi.Cúi đầu liếm núm vú đỏ sưng kia, Tống Hạc Khanh nhanh chóng kéo khóa quần, đẩy quần lót đã thấm ướt kia ra, con cặc đỏ tím nóng bỏng nhanh chóng xuất hiện trước mặt bé Đường Nguyễn.Tống Hạc Khanh tùy tiện vuốt cặc hai cái, ngón tay thon dãi trắng nõn cầm lấy con cặc bự xấu xí, lại kết hợp với khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng kia, không có một chút nào chân thật."

Một tuần không gặp bé cưng, thèm chết anh rồi..."

Tống Hạc Khanh cười khẽ, cực kỳ lưu manh mà nắm tay bé cưng cùng vuốt cặc cho mình, đôi bàn tay lớn nắm lấy tay nhỏ nhắn xinh xắn vuốt cặc, từ từ chơi đùa.Bé Đường Nguyễn bị trêu đùa đến mức muốn bốc khói cả người, pheromone mãnh liệt từ nơi bên dưới cực nhiều, làm mắt bé đỏ cả lên.

Bé cưng cắn môi, tự thân vận động muốn Tống Hạc Khanh đụ mình, không cần chơi vậy nữa đâu.Mông nhỏ cũng bị Tống Hạc Khanh chơi đùa, tên Alpha cao to cố tình dùng một bàn tay nâng mông bé Nguyễn Nguyễn lên, ngón tay lập tức linh hoạt sờ tới lỗ đít, nơi đó đã chảy nước dâm tới mức không cần bôi trơn gì nhiều.Tống Hạc Khanh ngạc nhiên nhướng mày: "Lỗ đít dâm của bé Nguyễn Nguyễn hôm nay sao lại nhiệt tình quá...

Nhớ cặc ông xã đúng không?"

Bé Đường Nguyễn xấu hổ đến mức hận không thể bịt chặt tai mình lại."cặc của ông xã phải vào rồi, bé cưng phải chăm chỉ ăn đó."

Tống Hạc Khanh vừa nói, một bên dùng tay đỡ cơ thể đã mềm như bông của bé Đường Nguyễn lên, một tay cầm cặc bự của mình cắm vào.Chỉ vừa cắm vào đã khiến Đường Nguyễn không khỏi nức nở.Lỗ đít bé cưng thật đúng là mê người mà, cắn chặt lấy cặc hắn, không ngừng mút cặc bự, vừa mềm mại vừa sướng như điên, làm cho cặc bự của hắn to lên không ít."

Bé cưng à, lỗ đít của bé cưng ngày càng ngậm cặc ông xã giỏi quá, ông xã yêu bé cưng chết đi được..."

Tống Hạc Khanh nhanh chóng di chuyển, nhưng bởi vì không gian trong xe chật hẹp, hắn không thể nâng bé cưng lên thật cao rồi dùng sức thật mạnh mà đụ được, chỉ có thể rút cặc ra một chút rồi lại đụ mạnh vào.Hầu hết thời gian Tống Hạc Khanh đều dùng cặc bự của mình chơi đùa bên trong bé Nguyễn Nguyễn, nhẹ nhàng cọ xát hoặc đâm mạnh một cái, dần dần chiếm đoạt bên trong.Chiếc siêu xe trong góc khuất rung lắc không ngừng, nếu không phải kính xe chống nhìn trộm thì đã có người muốn đến xem ra sao rồi, nếu có người nhìn thì sẽ thấy rõ một tên Alpha cao to đang ôm một cơ thể nhỏ xinh, cả người em ấy mệt lả tựa vào ngực hắn, giống như một con búp bê tình dục mặc cho hắn tùy ý chơi đùa, màu da của em ấy không quá trắng nhưng lại rất mềm mại khiến cho tên Alpha kia vuốt ve không rời, vừa nhéo, vừa niết, vừa xoa, vừa cắn, đầy đủ mọi thứ, bàn tay to vuốt ve khắp người, đặc biệt là mông nhỏ xinh kia, quả thật là mê người.Đáng tiếc là tên Alpha này không có khả năng để người yêu của mình bị ai nhìn thấy.cặc của Tống Hạc Khanh vừa thô vừa dài, bụng nhỏ của bé Nguyễn Nguyễn bị đụ đến mức nhô ra, đầu cặc gồ lên trên da bụng mỏng manh.Hắn dựa đầu vào vai Đường Nguyễn, giống như hít hà thuốc phiện mà ngửi mùi thơm từ cổ bé cưng, mùi hương quá nhạt khiến cho hắn phải cực kỳ cố gắng, dốc hết sức lực mới có thể ngửi được mùi thơm trái dừa thoang thoảng này.Diện mạo bình thường, không có tuyến thể, rất khó để đụ khoang sinh sản, cả 3 điều này đều nhắc nhở Tống Hạc Khanh một điều rằng, đây là một Beta.Một Beta không thể nào đánh dấu được, bé cưng của hắn không thể thuộc về bất kỳ kẻ nào, cũng không thể thuộc về hắn.Cái cảm giác này lại xuất hiện, như đoạn thời gian trước đây mà bé cưng muốn bỏ chạy, cực kỳ tồi tệ, cảm giác không thể kiểm soát bé cưng được.Răng nanh như được lên men, ấp ủ mong muốn được đánh dấu người yêu, khát khao cắn lấy tuyến thể, muốn đem hết pheromone của bản thân rót vào người em ấy, cho dù tràn đầy cũng phải làm như thế, muốn cho cả người bé cưng đều mang theo hương vị của hắn, tinh dịch phải phủ đầy người.Bé Nguyễn Nguyễn phải là Omega dành riêng cho Tống Hạc Khanh hắn."

đụ chết em..."

Hắn nhanh chóng đẩy ghế ngả ra sau, bản thân lúc này dường như đang nằm thẳng, bé Nguyễn Nguyễn không còn chút sức lực nào nằm trên người hắn, bị đụ đến khóc ra, cắn ngón tay khóc huhu.Tống Hạc Khanh ôm lấy eo người yêu mình, hông nhanh chóng di chuyển mãnh liệt, nhanh đến mức không thể nhìn rõ được."

Nhẹ, nhẹ chút....huhu...đau quá..."

Bé Nguyễn Nguyễn không chịu nổi khóc huhu xin tha, nước mắt rơi xuống lòng ngực hắn, làm cho Tống Hạc Khanh càng hưng phấn mà đụ cậu.cặc bự cứng như sắt thép nhanh chóng đụ lỗ đít nhỏ, nước dâm chảy ra bị vồ vập mà tạo thành bọt trắng xung quanh nơi đó.Tiếng nước va chạm trong xe làm người đỏ mặt, hai cơ thể kích thước khác nhau càng làm cho tình cảm dâng trào."

Bé cưng, hôn ông xã cái nào."

Alpha mở miệng muốn bé cưng hôn mình, giọng nói đè nén khiến người khác khó có thể nghe.Bé Đường Nguyễn bị đụ đến mơ mơ màng màng, ốc còn chả mang nổi vỏ, hai chân mềm không còn chút sức lực nào đến đứng dậy, lại bị Tống Hạc Khanh ôm eo giữ lại, cặc bự liên tục đụ vào bên trong, căn bản không nghe được Tống Hạc Khanh nói gì.Cho dù yêu cầu bị lờ đi, Tống Hạc Khanh cũng không giận, kéo tay bé cưng một cái, bé cưng đã nhanh chóng ngã vào ngực hắn."

Muốn đánh dấu Nguyễn Nguyễn"Một câu nói đơn giản bên tai nhanh chóng làm bé Nguyễn Nguyễn run cả người: "Em, em là Beta..."

Đường Nguyễn là Beta, không thể bị đánh dấu, là một Beta tự do.Tống Hạc Khanh vẫn như cũ mỉm cười, chiến mũi cao chạm vào trán trơn bóng của bé cưng, đôi môi mỏng như có như không mà hôn lên mí mắt bé."

Ông xã biết....

Nguyễn Nguyễn là Beta, không thể bị ông xã đánh dấu hoàn toàn được."

"Nhưng mà"Hắn động một cái, cặc bự lại đụ vào sâu bên trong, lập tức chạm tới khoang sinh sản bí ẩn nào đó."

Nếu không thể đánh dấu hoàn toàn, vậy thì mỗi ngày sau này, ông xã đều sẽ đánh dấu tạm thời cho bé cưng, lỗ đít của bé Nguyễn Nguyễn lúc nào cũng sẽ chứa đầy tinh dịch của ông xã như vậy sẽ đảm bảo cả người bé cưng đều sẽ được pheromone của ông xã bao phủ."

"Không muốn!"

Đường Nguyễn nhanh chóng hét lên từ chối, bất kể lúc nào cũng giữ lấy tinh dịch của Tống Hạc Khanh bên trong người mình, đi đến đâu đều bị Alpha hay Omega xa lạ nào cũng biết cậu là vật sở hữu của Tống Hạc Khanh, không lâu trước đây hai người vừa mới đụ nhau."

Quá, quá dâm rồi... không, không được mà""Được, sao lại không được chứ, bé cưng Nguyễn Nguyễn vừa dâm vừa ngoan, nhất định sẽ chiều ông xã mà đúng không?"

Tống Hạc Khanh vừa dỗ dành Đường Nguyễn, sâu trong ánh mắt là đầy sự cố chấp, hắn là một con chó điên, khát khao đánh dấu lãnh thổ của mình, không muốn bất cứ kẻ nào bén mảng đến gần."

"Mông nhỏ lại mút cặc ông xã nữa rồi!

Dâm như vậy... không lẻ muốn ăn cặc người khác sao?

Hả?

Không muốn giữ tinh dịch, cũng không có pheromone của ông xã, làm sao biết được Nguyễn Nguyễn có ngoan hay không chứ?"

Thể lực của đỉnh A thì không thể nào chê được, Tống Hạc Khanhk không cần quá dùng sức đã nhanh chóng làm bé cưng chìm đắm trong tình dục."

Huhuhu...

ưm...nhẹ, nhẹ chút... không muốn, a, cứu mạng..."

"Bé Đường Nguyễn nức nở, bàn tay bất lực mà ấn eo hắn."

Nguyễn Nguyễn, bé cưng, bé cưng của ông xã... thật đẹp..."

"Là bé cưng của ông xã đúng không?

Chỉ thích ông xã....

Ưm...

Ha... nước dâm quá nhiều, lỗ đít kẹp chết ông xã rồi..."

Dục vọng chiếm hữu của hắn giờ này đối với bé cưng đạt đỉnh điểm.

Hắn rất sợ hãi Nguyễn Nguyễn bởi vì những việc lúc trước mà mình làm sẽ nản lòng thoái chí, cùng người khác ở bên nhau, điều này làm hắn muốn phát điên cùng với thấp thỏm lo âu trong lòng.

Sợ hãi lại sợ hãi càng muốn chiếm giữ bé cưng nhiều hơn, dã thú ở sâu trong lòng gào thét muốn được thoát ra khỏi chiếc lồng giam giữ."

Nguyễn Nguyễn, sẽ luôn cùng anh ở bên nhau mà."

Tinh dịch nóng bỏng tanh hôi bắn ra, bắn vào sâu trong lỗ đít Nguyễn Nguyễn, thậm chí bởi vì tư thế mà còn chảy tới sâu bên trong, đến khoang sinh sản bí ẩn đó chảy vào.Hai người thở hồng hộc, Đường Nguyễn bị mất nước đến không thể chảy mồ hôi ra được, Tống Hạc Khanh cầm lấy bình nước bên cạnh, uống một ngụm sau đó truyền qua miệng giúp bé cưng uống nước.Tống Hạc Khanh lau mồ hôi trên trán bé cưng, duỗi tay ra sau lấy túi giấy.Bên trong có một cái khăn lông, một bộ đồ phù hợp với bé Nguyễn Nguyễn, còn có một nút chặn bằng ngọc to bằng ngón cái, vật liệu của hai đầu không giống nhau, lại có hình dáng như nút bần của rượu vang.Bánh bao có điều muốn nói: chương 10 sẽ đc chia làm 2 phần do nó dài thấy má luôn.

200🌟 lên tiếp nhém tui edit xong chương 12 luôn ùi.

Cố lên nàNhớ quay lại mấy chương trc rating nha mấy má
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 10.1


Chương 10: yến tiệc, biến cố, sợ hãi, ghen tuôngTống Hạc Khanh cầm lấy khăn lau nhẹ nhàng mồ hôi trên người bé cưng, còn nơi bên dưới bị ** đến mềm ra thì dùng khăn ướt lau dịu dàng.

Bé Đường Nguyễn nằm dựa trên ghế xe không nhúc nhích, mặc cho tên Alpha kia muốn làm gì thì làm.

Trong đầu của thằng chó họ Tống này chỉ có 1 chữ "SEX", lúc lau người cho bé cưng cũng lén lút hôn vài cái trên đầu ngón tay.

Đường Nguyễn nhìn Tống Hạc Khanh một chút, ban nãy hắn ** cậu mạnh bạo thế làm bé cưng có chút sợ hãi, cuộn tròn người không lên tiếng.

"Ngoan, nhét cái này vào nào."

"

Tống Hạc Khanh đưa nút chặn nhỏ bằng ngọc tới bên dưới, như muốn nhét vào trong.

Đến lúc này bé cưng đều hiểu rõ tác dụng của cái này rồi, Tống Hạc Khanh không những không cho bé rửa sạch chúng mà còn muốn bé giữ nó bên trong kia kia.

"Không được!

Quá...

Quá..."

Bé Nguyễn Nguyễn nói không nên lời, quá ngượng rồi, chỉ có thể dùng tay cản Tống Hạc Khanh lại.

"Xấu hổ sao?

Không sao hết, bé cưng, đây là tốt cho cơ thể em mà."

Tống Hạc Khanh vừa dỗ vừa bóp đít nhỏ của bé cưng, không cho phép từ chối, nhanh chóng nhét vào lỗ đít kia.

Tinh dịch đã chảy ra ngoài cũng bị hắn dùng tay đẩy vào bên trong lại, sau đó nhét nút ngọc vào trong, còn chưa đủ yên tâm mà cố ý đẩy sâu vào.

Việc này làm cho Đường Nguyễn không dám làm gì, nút ngọc không lớn lắm, chất lượng rất tốt, trơn nhẵn, nhưng những đường khắc trên đó làm cho bé có chút khó nói khi nhét vào trong.

Cậu lập tức muốn lấy ra, đương nhiên là tên Alpha nào đó không đồng ý rồi.

"Không sao, đợi quen là được rồi, không nghe ông xã nói sao?

Hửm?"

Hắn hôn dỗ dành bé Beta rồi mặc quần áo giúp bé.

Áo sơ mi ngắn tay cùng quần tây ngắn bằng chất liệu thoải mái, mát mẻ, vạt áo sơ mi hơi dài được gấp để vào trong quần, đeo thêm chiếc thắt lưng cỡ nhỏ, vuốt lại mái tóc thấm đẫm mồ hôi, bỏ qua đôi mắt ửng đỏ do khóc thì nhìn không khác gì cậu chủ nhà giàu đáng yêu.

Đường Nguyễn cúi đầu, miệng sưng lên nên bĩu môi trong vô thức, lúc này bé đáng yêu chỉ để ý đến nút chặn ngọc đang nằm bên trong lỗ đít của mình, không cảm để ý đến Tống Hạc Khanh vừa đeo vòng cổ cho mình.

Sau khi sửa soạn lại xong, tên Alpha này cực kỳ vừa lòng nhìn bé cưng của mình: "Bé cưng, anh dẫn em đi tiệc gặp mặt giữa bạn bè nhé, đều là người quen, đừng lo lắng."

"Gặp mặt?!"

Hai chữ "gặp mặt" như sét đánh ngang tai Đường Nguyễn, cậu tròn mắt nhìn hắn, hai từ "không muốn" đã sắp nói ra.

Bé Đường Nguyễn là một bé hướng nội đúng nghĩa, đã tới giai đoạn nếu không cần ra khỏi nhà thì chắc chắn là không đi, ba cái tiệc liên hoan hay gặp mặt gì đó đương nhiên là không cần thiết đối với bé cưng rồi, một bé hướng nội như mình thì tham gia mấy cái này làm gì, mỗi ngày đi ăn chỉ đi cùng bạn cùng phòng, gặp người lạ hay người hơi quen biết còn kiên quyết không chào đây, chỉ muốn chạy 7749 m.

Nghĩ đến cảnh phải ăn uống cùng người lạ, hơn nữa còn là những người giàu có, bé Đường Nguyễn lo đến mức sắp khóc rồi.

Cậu vừa mở miệng nói cảm giác như sắp khóc nức nở đến nơi, "Có thể, có thể không đi được không?

Em, em không quen..."

Không quen thì đương nhiên là đúng rồi, từ nhỏ đến lớn thì bé Đường Nguyễn chỉ sống ở khu C, khi còn nhỏ còn bị bạo lực học đường, sau khi ba mẹ biết đều đã báo cảnh sát rồi chuyển trường cho cậu, nhưng Đường Nguyễn đã bị ảnh hưởng tâm lý, luôn sợ hãi, không muốn làm quen với người khác, sau đó còn tới mức không muốn ra khỏi phòng, không muốn giao lưu, vừa sợ xã hội vừa nhát gan.

Đến lúc học đại học thì việc dũng cảm nhất mà bé cưng làm đó chính là theo đuổi Tống Hạc Khanh, còn bị từ chối bao nhiêu lần, trước bao nhiêu người, điều này đối với bé cưng chính là cực hình.

Hiện tại, bé ốc sên đã thu người vào trong vỏ ốc của mình, nếu không có việc gì quan trọng chắc chắn sẽ không muốn chui ra.

Tống Hạc Khanh đau lòng xoa đầu bé Đường Nguyễn, từng câu từng câu khuyên nhủ

"Không sao cả, bé cưng không muốn gặp bạn bè của anh một lần thử sao?

Chỉ gặp một lần này thôi được không em?

Họ rất muốn gặp mặt em, em đáng yêu như vậy ai mà không thích được chứ, cả anh còn mê cơ mà."

"Anh muốn mọi người đều biết bé cưng là người anh thích cơ."

Trình độ dụ người của tên cho Alpha này thì khỏi phải bàn cãi, gặp mặt bạn bè của hắn, cùng nhau trải qua cuộc sống hằng ngày, đó chính là nguyện vọng từ trước đến nay của cậu.

Cậu không thể kìm chế được phải cắn môi mình một chút nhưng vì đã bị hôn sưng nên nhanh chóng xuất hiện dấu cắn.

"Được rồi, chỉ một lần thôi nha."

Bé Đường Nguyễn nhỏ giọng nói xong còn ngước mặt lên nhìn Tống Hạc Khanh một cách vừa nhút nhát vừa sợ sệt.

Quá đáng yêu rồi, Tống Hạc Khanh cảm thấy tim mình đều mềm nhũn rồi, hắn cảm thấy bé cưng hướng nội càng tốt ấy chứ, về sau chỉ ở cùng hắn mà thôi, mấy người khác đều không quan trọng.

Tiệc giao lưu được tổ chức trong một dãy biệt thự riêng tư, hầu hết người tham gia đều là con cái gia đình giàu có, có khi là quý tộc, gia tộc yêu cầu mỗi người họ phải nắm bắt rõ ràng công việc gia đình và các kỹ năng quan trọng, đế quốc chú trọng mặt vũ lực, quý tộc cũng xem khả năng chiến đấu mạnh mẽ của mình là niềm kiêu hãnh, Tống Hạc Khanh lần này có thể tham gia hoạt động quân sự cũng là do nhà họ Tống cùng các dòng tộc lớn khác tranh thủ được cơ hội này.

Chiếc Maybach dừng lại trước cổng, Tống Hạc Khanh ôm bé cưng vào lòng, hắn cũng đã thay đổi trang phục phù hợp, mặc quân phục, tóc được chải chuốt gọn gàng, mặt mày góc cạnh, vai rộng chân dài, khí chất đỉnh A bay tứ tung.

Để ý thấy bé cưng đang nhìn mình, hắn vỗ vỗ hông bé cưng, trấn an cậu, nói: "Chỉ là vài người bạn quen biết thôi cục cưng ơi, sau khi hoàn thành tác chiến thì mọi người tổ chức tiệc để giải tỏa thôi, những người khác em đừng quan tâm."

Bé Đường Nguyễn nghe lời gật gật đầu, ngoan ngoãn đi theo sau Tống Hạc Khanh vào cửa.

Đây là một thế giới khác hoàn toàn so với cậu, nơi nơi đều là những món đồ đắt tiền cho tới những người phục vụ mặc trang phục kia đang bưng chiếc mâm đầy các ly rượu Champagne đắt tiền, chân ly vừa cong vừa dài bằng vàng xa hoa, không khí đầy mùi nước hoa đắt tiền xen lẫn với mùi bánh kem ngọt ngào.

Những Omega xinh đẹp cười duyên dáng được các Alpha cao lớn ôm vào lòng, làn da mềm mại, ánh mắt dịu dàng nhưng không giấu được sự kiêu ngạo của bản thân.

Đây mới là ngợp trong vàng son thật sự, là đỉnh kim tự tháp trong tương lai của đế quốc.

Đường Nguyễn bị dọa đến run người, cậu trước giờ chưa từng nghĩ đến điều này, tất cả mọi người ở nơi này đều không cùng một tầng lớp với người nghèo như cậu, bé Beta bắt đầu cảm thấy sợ hãi, tay nắm chặt lấy góc áo của người mình yêu.

Tên Alpha này đương nhiên xót cho bé cưng của mình, ôm bé cưng đi tới một góc của sảnh, lấy một phần bánh kem bơ từ người phục vụ, múc một muỗng bánh kem đút cho bé cưng ăn.

"Bé cưng ăn thử bánh nào."

"Bé cưng, đừng lo lắng, có anh ở đây không ai dám bắt nạt em đâu."

Giọng nói dịu dàng của Tống Hạc Khanh ở bên tai cậu. cảm giác còn ngọt hơn bánh kem bơ nữa, phải cỡ như thêm một lớp mật ong luôn ý.

Bé Beta ngơ người rồi cười tươi, ngoan ngoãn nghe lời ăn bánh kem, vị ngọt trong miệng làm cậu tạm thời không còn sợ hãi như lúc nãy.

Tuy hai người ngồi ở góc sảnh nhưng Tống Hạc Khanh vẫn là tâm điểm của giới quý tộc, đều bị mọi người để ý.

Cho nên rất nhanh đã bị mọi người chú ý đến.

Từ khi nào Tống Hạc Khanh đã có người rồi, nhìn thoáng qua chỉ là một tên Beta bình thường mà thôi.

Điều này dường như là ý nghĩ chung của mọi người, nhưng không ai dám lại gần hỏi hắn.

Cho đến khi Trịnh Phú xuất hiện, lớn giọng nói chuyện, hắn đã nhìn xung quanh để tìm Tống Hạc Khanh sau đó nhìn thấy Beta đang ngồi bên cạnh.

"Lão Tống?!

Sao thế?

Có người yêu thì quên đi anh em à?

Mày xem mày như vậy có được không?"

Trịnh Phú lớn giọng nói chuyện đã làm bé Đường Nguyễn giật mình sợ hãi mà Tống Hạc Khanh thấy vậy cũng khó chịu.

"Lão Tống, mày từ từ, có gì thì nói...

à à, được rồi, tao xin lỗi, tao xin lỗi là được mà..."

Trịnh Phú còn muốn nói gì thì đã bị pheromone quen thuộc chèn ép.

Ha, đến rồi, dục vọng chiếm hữu của đỉnh A, haiz, không thể đụng vào mà.

Hắn xua xua tay, không dám hỏi gì về chuyện người yêu nữa, niềm nở giới thiệu bản thân với Đường Nguyễn, sau đó nhìn về phía Tống Hạc Khanh ra hiệu.

"Ai, lão Tống, Vương Tư Viễn cũng tới đó nha!"

Nghe như vậy, Tống Hạc Khanh lập tức khó chịu, thái độ gần như là chán ghét.

Vương gia vẫn đem Tống gia làm đối thủ từ bao đời, mà thế hệ này chính là Vương Tư Viễn và hắn.

"Tao nhớ rõ lần này nó không tham gia tác chiến."

Alpha mặc quân trang vừa nói vừa vuốt mái tóc của bé cưng.

Bé Beta đương nhiên là sợ ngứa, má lúm đồng tiền nhỏ hiện lên trên mặt sau đó cúi đầu ngoan ngoãn trốn đi.

Trịnh Phú không nhìn được món cơm chó tình tứ trước mặt này, có chút chọc ghẹo mà nói: "Ây, người ta vừa nghe mày có tham gia còn mang theo bạn đi cùng thì sao mà bỏ qua được, phải tới chứ."

Hai người vẫn tiếp tục nói chuyện còn bé Đường Nguyễn thì suy nghĩ bay tới đâu luôn rồi.

Vương Tư Viễn là ai cơ chứ, nhìn thì thấy người yêu mình không thích người này cho lắm, là Omega sao, Tống Hạc Khanh...

Đường Nguyễn cầm một miếng chocolate vừa định ăn, còn chưa kịp suy nghĩ xong đã thấy gì đó màu đỏ trước mặt.

Người này chính xác là Vương Tư Viễn, y mặc vest đen, màu tóc đỏ như lửa, khuôn mặt góc cạnh sắc sảo, dưới hàng lông mi đen là đôi mắt khác màu trời sinh, mắt phải màu vàng như chứa những vệt sáng nhỏ bé, mắt trái đen thẳm sâu hút.

Bé Đường Nguyễn nhìn y có chút chăm chút rồi lại ngây người.

Vương Tư Viễn đi từ xa đến tới chỗ ba người họ, đương nhiên sẽ thấy cảnh tượng Đường Nguyễn đang nhìn mình đến thất thần, không để ý đến Tống Hạc Khanh ngồi kế bên và Trình Phú, y khom lưng với Đường Nguyễn, vươn tay phải, bày ra động tác chào hỏi thân sĩ quý giá.

"Lần đầu gặp mặt đã thấy có duyên, không biết có cơ hội mời cậu nhảy một điệu không?"

"

Tuy là mời Beta nhưng vừa nói xong lại nhìn Tống Hạc Khanh đầy khiêu khích.

Y muốn thử, muốn biết địa vị của tên Beta này trong lòng Tống Hạc Khanh, để tiếp tục kế hoạch của mình.

Tống Hạc Khanh giữ chặt lấy eo bé cưng, khớp xương trên bàn tay nhô ra như muốn giữ chặt lấy bé cưng của mình, híp mắt nhìn, trong mắt đầy sự cao ngạo và khinh thường.

"Cậu muốn nói với ai?

Mời em ấy nhảy một điệu, cậu nghĩ bản thân xứng sao?"

Vương Tư Viễn nhíu mày: "Chỉ là vừa gặp đã yêu mà thôi, cậu Tống hà tất gì làm khó xử tôi chứ."

Vừa dứt lời, bầu không khí nhanh chóng căng thẳng hơn, hai loại pheromone tỏa ra đấu đá nhau, mạnh mẽ lại điên cuồng, dường như muốn giết chết đối phương.

Bánh bao có điều muốn nói: 200🌟 lên tiếp nhen 🫶🫶🫶
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 10.2


Mọi người xung quanh sợ đến mức muốn trốn mà không được, nhanh chóng đẩy nhau để cách xa họ 5m.

Tầng lớp thượng lưu nhanh chóng truyền đi tin nóng trong ngày, hai thiếu gia lại vì tranh giành một tên Beta bình thường mà lại vung tay đánh nhau, trình độ nhiều chuyện không thua gì mấy cái loa phát thanh trên thành phố đâu.

Cấp bậc của Trình Phú thấp hơn họ, gương mặt đã nhanh chóng trắng bệch, chảy mồ hôi lạnh, Đường Nguyễn tuy là Beta không thể cảm nhận được pheromone nhưng bị bầu không khí căng thẳng này làm cho sợ đến mức siết chặt góc áo Tống Hạc Khanh.

Thấy sắp mất kiểm soát tới nơi, Trình Phú không thể không hít một hơi thật sâu rồi nói lớn, "Hai người dừng lại đi, để ý người xung quanh một chút được không?"

Vương Tư Viễn không phải đỉnh A như Tống Hạc Khanh, lúc này cũng đã chảy mồ hôi, mục đích của hắn không phải điều này cho nên thuận theo mà dừng lại.

Hai loại pheromone cao cấp vừa được thu lại, mọi người đều thở nhẹ một hơi, nếu thật sự đánh nhau thật thì không thể kiểm soát được mà.

Dường như chỉ có một mình Tống Hạc Khanh cảm thấy bình thường, cao cao tại thượng mà nhìn Vương Tư Viễn, ánh mắt lạnh như băng, dường như không có gì mất khống chế như ban nãy, giọng nói còn dịu hơn bình thường nhưng nếu là người quen thì đều biết hắn đang cực kỳ tức giận.

"Cho dù cậu có ý định gì đều dẹp hết đi.

Người của tôi, không phải là người mà cậu có thể đụng đến đâu."

Vương Tư Viễn cười khinh một tiếng, "Cậu Tống à, quan tâm quá mức rồi nghĩ sai rồi, tôi có thể làm gì được cơ chứ."

Nói xong, Vương Tư Viễn cũng không để ý người xung quanh, ngẩng đầu rời đi.

Trịnh Phú lau mồ hôi lạnh trên trán, thở một hơi nhẹ nhõm, hôm nay hắn đã dùng chút thông minh bất chợt mới giúp cho mọi chuyện trở lại bình thường, dường như không có gì vừa xảy ra.

"Hạc Khanh..."

Bé cưng trốn đằng sau Tống Hạc Khanh, sợ hãi gọi một tiếng, cậu nhạy bén cảm giác được Tống Hạc Khanh đang tức giận.

Trịnh Phú nhìn mặt đoán ý, gọi thêm vài người bạn thân tới, nhân tiện an ủi Đường Nguyễn vài câu, còn tiện miệng trao đổi chút việc với Tống Hạc Khanh.

Yến tiệc kết thúc nhanh chóng, ai cũng không còn tâm trạng mà tham gia, lời đồn đã tới tai các bề trên.

Công tử nhà họ Tống đã có bạn đời của mình, là một Beta bình thường, yêu thương cực kỳ.

Trên đường trở về, Tống Hạc Khanh cùng Đường Nguyễn không nói lời nào.

Chỉ im lặng ngồi trong xe, không khí áp lực căng thẳng, bé Đường Nguyễn không biết chính mình làm sai việc gì, cả hai ngồi gần như vậy nhưng cậu cảm giác xa không thể với tới.

Tống Hạc Khanh cúi đầu, tựa lưng vào ghế, Đường Nguyễn hơi cong lưng, nhìn chằm chằm bên dưới.

Thật lâu sau, trong khoang xe có tiếng khóc nức nở.

Bé Đường Nguyễn khóc, có lẽ bởi vì không biết nguyên nhân là gì, chỉ là vì Tống Hạc Khanh im lặng không nói gì mà lo lắng, khổ sở.

Tống Hạc Khanh mở mắt, giọng nói hơi khàn khàn.

"Nguyễn Nguyễn, lại đây, tới chỗ ông xã nào."

Bé Beta không nói lời nào, cũng không qua đó, chỉ cúi đầu thấp hơn nữa.

Giống như một con đà điểu trốn tránh hiện thực.

"Nguyễn Nguyễn..."

Tống Hạc Khanh thở dài, vươn tay ôm bé cưng đang khóc đến nức nở ngồi lên đùi mình.

"Bé cưng sao thế này, sao lại đau lòng như này."

Đường Nguyễn hít hít mũi, ngẩng đầu nhìn hắn.

"Anh đừng đau lòng được không?

Bởi vì em cũng đau lòng mà..."

Lông mi của bé cưng thấm đẫm nước mắt, từng sợi dính vào nhau, đôi mắt đen long lanh ánh nước, mí mắt mỏng manh, đuôi mắt đỏ ửng, chóp mũi và môi hồng lên, như bị ai đó bắt nạt đến khóc.

Tống Hạc Khanh lập tức hôn bé cưng, đầu lưỡi chen vào miệng nhỏ, bắt lấy lưỡi bé cưng quấn quýt với nhau trong miệng nóng bỏng.

Cả hai đều cảm nhận được hương vị lẫn nhau, rõ ràng Beta làm gì có pheromone, rõ ràng cả hai đều không thể hấp dẫn lẫn nhau theo số trời.

Từ trước đến giờ, Tống Hạc Khanh là người mà Đường Nguyễn luôn khao khát, nhưng hiện tại lúc này đâu.

Mất đi ảo tưởng đẹp đẽ kia, tình yêu đẹp đẽ bị xé nát chỉ còn lại vùng đất khô cằn cỗi này sẽ dư lại điều gì chứ.

Đôi mắt sâu thẳm của Tống Hạc Khanh nhìn chằm chằm vào đôi môi mềm mại của bé cưng, bàn tay còn vuốt ve trêu ghẹo, nơi đó bị hắn mút đến sưng đỏ, quyến rũ lòng người.

Tinh dịch cùng nước bọt của hắn đã chăm dưỡng bé Beta của mình, dường như trở thành đóa hoa hồng sống trên xương sườn hắn.

"Giấu bé cưng ở nhà được không?"

"..."

"Đụ bé cưng đến căng bụng, mỗi ngày chỉ cần ở nhà, không cần làm gì cả, không cần mặc quần áo, tinh dịch của ông xã đều cho em hết, để người em đầy mùi hương của anh được không?"

Tình yêu dị dạng cũng là một loại tình yêu, cố chấp như vậy, chiếm hữu như thế, như muốn nuốt chửng bé cưng vào bụng, cũng không thể rời đi bé cưng được.

Là thứ tình yêu ích kỷ không bằng người khác.

Hắn liên tục nói xong lại muốn hôn, một lần lại một lần, Đường Nguyễn muốn né tránh, rõ ràng cậu khóc đến đau lòng như vậy, nước mắt chảy không ngừng.

Trong lòng Alpha dần bình tĩnh lại, hắn nghĩ, Đường Nguyễn biết càng tốt, biết hắn có ý tưởng đáng sợ đến như vậy, như vậy thì trong tương lai sắp tới, hắn mới có thể thực hiện được điều đó cơ mà.

Bé cưng vẫn còn đang khóc, Tống Hạc Khanh nắm cằm nhỏ, hôn lên khóe mắt đang khóc đó, lấy đi những giọt nước mắt.

"Bé cưng luôn yêu anh được không?

Đừng rời khỏi anh, đừng nhìn ai cả, dù chỉ là một chút anh đều ghen đến mức muốn điên rồi, bé cưng chỉ có thể nhìn anh mà thôi."

Alpha vừa nói vừa ôm lấy bé cưng, vuốt ve da thịt mềm mại khiến bé cưng rùng người.

Hắn bất chợt hiểu rõ, yêu không chỉ là yêu thương, không phải thứ gọi là có sự kết hợp với dục vọng, mà đa số lúc nó là sự sợ hãi, là khát khao ánh sáng nhưng lại muốn chìm đắm vào bóng đêm.

"Cơ thể của em, nước bọt của em, thậm chí từng sợi tóc cũng là của anh."

Áo sơ mi của bé cưng bị hắn cởi ra, Tống Hạc Khanh hôn lên bả vai rồi tới xương quai xanh lại tới cánh tay, hôn đến từng ngón tay trắng nõn mềm mại.

Nhiệt độ bên trong xe tăng dần lên, dấu hiệu cho việc cơ thể Alpha đang bất thường, mắt dần đầy gân máu, giống như dã thú đang hút máu con mồi, nhìn chằm chằm vào Đường Nguyễn, quyến rũ bé cưng.

Tống Hạc Khanh nhanh chóng hôn lên núm vú đã dựng đứng do lạnh, cứng cứng giống như hai viên đá nhỏ.

Mặt lưỡi liếm rồi lại liếm liên tục núm vú trước ngực, quầng vú của bé cưng quá lớn, lúc này lại bị mút đến hồng hào xinh đẹp.

Bản năng từ trong máu làm cho Tống Hạc Khanh dường như đã giống dã thú chỉ biết chăm chú vào liếm mút hai núm vú trước mặt, dùng răng nhây nhây cắn lấy, xong lại dùng lưỡi đè mạnh, dường như muốn hút sữa từ bên trong ra.

"Đau... không mút mà...ưm...

Hạc Khanh...

đừng, đừng mút..."

Đường Nguyễn khóc nức nở, như em bé nhỏ đang muốn dỗ dành khuyên nhủ Tống Hạc Khanh, nhưng hắn vẫn cố chấp mà mút lấy vú mình.

"Chậc chậc...

ưm... sao lại không có sữa cơ chứ..."

Tống Hạc Khanh buông tha cho bé vú trong miệng, lại nhỏ giọng khó chịu, ảnh mắt nhìn chằm chằm núm vú sưng đỏ kia.

Hắn dường như đã rơi vào bẫy rập mà bé Beta vô tâm này tạo ra.

"Không có... không có mà..."

Bé cưng xấu hổ đến mức không nói nên lời, chỉ có thể cắn môi lắc đầu, nước mắt còn vương trên mi rồi lại rơi xuống, trượt theo lăn xuống môi Tống Hạc Khanh.

Vị mặn này như châm ngòi nổ lớn trong lòng hắn, Alpha thở hổn hển, kéo phăng cà vạt của mình xuống.

Vứt đi áo sơ mi, dưới ánh đèn mờ nhạt khi, lúc có lúc không nhìn thấy cơ bắp rắn chắc trên người.

Hắn ôm lấy bé cưng, ôm chặt vào tròng lòng, cằm dựa vào vai cậu.

"Em luôn nhìn thằng khốn đó, nó đẹp trai lắm sao?"

"

Câu hỏi không đầu không đuôi này làm cho Đường Nguyễn mở to hai mắt.

"Ai, ai cơ..."

Giọng mũi mềm mại đầy sự nghi ngờ hoang mang.

"Em thích màu tóc đỏ của hắn?

Hay con mắt màu vàng kia?"

Alpha ngửi mùi thơm từ cơ thể bé cưng, nó khác với pheromone để trao đổi sau hàng vạn năm tiến hóa kia, chỉ là mùi thơm đơn thuần, lúc tới gần cơ thể bé cưng là có thể ngửi được, không có mùi hương nào giống được.

Nhưng đối với hắn, mùi hương này đã khiến hắn mê đắm, chao đảo.

"Em... không được thích tên đó, chỉ có thể thích anh... xin em..."

Hắn đè nén giọng chỉ đủ cho bé cưng nghe, nhắm mắt lại hôn vào tai bé cưng, từng tiếng thở dài bên tai cậu.

Cho dù nói vậy nhưng biểu cảm lại bình thường như mọi ngày, nhưng đầu ngón đang run kia trừ Tống Hạc Khanh có thể cảm nhận được thì không ai chú ý tới.

Ở giữa đêm hè, những vệt sáng đèn đường chiếu vào cửa xe làm cho bé cưng cảm thấy sáng bừng lên, gió nhẹ vương qua tóc rồi lại khẽ hôn lên từng sợi tóc mềm mại.

Giữa tiếng chuông đêm khuya, cùng với tiếng bóp còi từ nơi xa vang tới, có một người đã hiểu rõ lòng mình, hắn đã yêu một Beta bình thường đến mức lo sợ.

Này không phải là mối quan hệ hèn nhát, thấp kém hay sa đọa, chỉ là một người mới thử được tình dục và tình yêu, đối với cơ thể đang héo mòn của mình khát khao sự cứu giúp từ người mình yêu.

Bánh bao có điều muốn nói: chương sao ngắn nên 150🌟 thì lên nhé 🫶

Nhma nhớ quay lại mấy chương trc rating nhen
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 11


Chương 11: làm tình trong garaBé Đường Nguyễn lại bắt đầu khóc, tuy rằng Tống Hạc Khanh đang ở thế yếu hơn nhưng việc bé cưng khóc lóc như thế lại cảm thấy buồn cười, vừa vỗ vỗ lưng bé cưng vừa dỗ:"Bé cưng à, em khóc cái gì chứ, là anh cần em mà."

"Không, không muốn, em, em không muốn chia tay đâu, huhu, em yêu anh mà..."

Đường Nguyễn khóc đến mức nấc nghẹn, tay ôm chặt cổ, chân giữ chặt eo hắn.Giọng nói bé cưng vì khóc quá nhiều nên đã hơi khàn, Tống Hạc Khanh xoa yết hầu nho nhỏ của bé, đau lòng không muốn bé cưng nói nữa.Hắn từng chút từng chút dỗ dành, lời nói dịu dàng như nước chảy."

Anh biết, anh biết hết, trước đây là anh sai, không biết trân trọng bé cưng, lúc nào cũng đối xử không tốt với em, làm lơ em, còn không nhận quà mà em tặng, cho nên..."

"Có thể tha thứ cho anh được không?"

Hắn đã mắc một lỗi rất lớn, tuổi trẻ ngông cuồng, không biết yêu là gì, chỉ biết dẫm đạp tình cảm chân thành của bé cưng, đến lúc chịu tội, là những năm tháng sau này, ngày ngày đêm đêm lo lắng người yêu sẽ rời khỏi mình.Nếu hắn lớn hơn Đường Nguyễn mười tuổi, như vậy hắn sẽ có thể kiềm chế bản thân mình, dùng sự trưởng thành của tuổi tác để suy nghĩ nhưng lúc này hắn vẫn là một thanh niên, vẫn ngông cuồng tự đại, nhưng lại rất nhát gan.Xe đã dừng tại hầm để xe, tài xế cũng đã ra khỏi nơi này.Đường Nguyễn bị Tống Hạc Khanh đè lên cửa trước, hôn nồng cháy với miệng nhỏ của bé cưng, nước bọt chứa đầy pheromone cũng bị đẩy sang miệng nhỏ bắt bé cưng nuốt vào, khiến bé Đường Nguyễn run rẩy cả người.Alpha muốn dùng chính ngọn lửa bản thân để đốt cháy cánh đồng hoang đã chết héo, muốn khởi sinh một cánh đồng mới.Giữa gara chỉ có hai người bọn họ, tiếng hôn văng vẳng bên tai.

Cổ áo của hắn đã gỡ hai nút đầu, không thể kiềm chế mà ghé sát vào người bé cưng, dùng cặc bự đang n*ng cọ người bé Nguyễn Nguyễn.Hắn tuyệt đối là tên thợ săn nắm quyền chủ động, từng chút từng chút nuốt chửng bé Beta của mình.Quần đùi của Nguyễn Nguyễn bị kéo xuống vắt ở mắt cá chân, vừa được hắn mặc vào ban nãy giờ lại bị cởi ra, bàn tay đầy vết chai mân mê xoa nắn mông nhỏ và lỗ đít hồng hào đang chảy nước dâm.Cơ thể bé Beta không thể chịu nổi chọc ghẹo như vậy, mặt mũi đỏ bừng."

Bé cưng, không cần trốn mà, ông xã yêu em lắm."

Alpha dỗ dành người mình yêu, nhưng tay không hề ngừng lại thậm chí còn nhanh hơn nữa, bàn tay to bao lấy mông nhỏ mà nới lỏng lỗ đít của cục cưng.Tiếng lép nhép vang lên không dừng được, lỗ đít bị trêu đùa làm cục cưng run người, không thể kiềm chế mà dựa vào ngực Alpha của mình.Nhưng người đó lại cố tình nói nhỏ bên tai bé cưng, giọng nói trầm thấp quyến rũ nhúng chàm."

Ông xã giúp bé Nguyễn Nguyễn hết ngứa nào, bé cưng."

Ngay sau đó, Alpha lập tức đưa súng ra trận, chen vào giữa hai đùi non mịn."

Ưm...

đùi của bé cưng mềm quá... không được bỏ ông xã đi đâu cả..."

Alpha dường như đã biến thành kẻ điên, hắn buông thả chính mình đắm chìm trong biển mang tên Đường Nguyễn, như tên điên muốn giữ chặt lấy người yêu, muốn chính mình quấn quýt lấy em ấy như cá với nước, mãi mãi không rời.Nhờ có nước dâm của bé cưng mà cặc bự nóng bỏng đó nhanh chóng cọ xát giữa hai đùi.

Hắn nhắm cả hai mắt, đường nét sắc bén, sóng mũi cao thẳng, mắt trở nên đỏ bừng vì tình dục, nhíu mày, lâu lâu còn thở dốc vài lần.Không hề nghi ngờ, đây là lúc Tống Hạc Khanh gợi cảm nhất, không có ai không bị hắn quyến rũ được.Mồ hôi theo thái dương trượt xuống, lăn trên xương quai xanh rồi đến cơ ngực căng bự kia, cuối cùng dừng lại ở núm vú màu nâu của hắn.Bé Beta bị chọc ghẹo đến mê mang, bị tên Alpha điên này đụ đùi không ngừng, lâu lâu còn sượt qua lỗ đít nhạy cảm kia, đầu cặc to bự như muốn đâm vào khiến cho Nguyễn Nguyễn không thể kiềm chế mà cuộn tròn ngón chân, sướng đến mơ hồ, ý thức sắp không thể tỉnh táo được.Sau đó lại thấy giọt mồ hôi trên núm vú của người yêu Alpha.Ưm, muốn liếm quá.Nguyễn Nguyễn nghĩ như vậy, cũng làm như vậy, đầu lưỡi nhỏ nhắn màu hồng vươn ra liếm đi giọt mồ hôi đó, nhân tiện còn mút vài cái như trẻ con đang mút sữa mẹ.Alpha cũng bị động tấc này làm cho điên đảo đến ngừng lại, một cơn nổ trong đầu bùng lên, cảm giác kích thích bị liếm núm vú đó khiến hắn cảm thấy khát khô cổ họng, cặc lại n*ng hơn nữa so với ban đầu.Thanh niên thở hổn hển không ngừng, dường như là nghiến răng nghiến lợi nói ra:"Bé dâm...

đụ chết em..."

Nói xong lập tức cong eo, đút cặc vào lỗ đít nhạy cảm mềm mại kia.Bé Beta còn mê mang chưa hiểu gì nhưng lỗ đít đã quen với việc bị cặc bự đụ nên cũng không nghĩ nhiều đến thế.Nhanh chóng bị đụ đến mềm người.Hắn ôm chặt lấy eo của Nguyễn Nguyễn, tay không ngừng bóp mông nhỏ, eo không ngừng hoạt động đụ bé cưng, như muốn bé cưng hòa vào người mình."

Sau này, chỉ cho phép quyến rũ anh thôi...Hửm?

Đút em ăn no tinh dịch được không?

Bắn đầy trong bụng nhỏ của bé cưng."

"Cục cưng, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em..."

Lời yêu không ngừng lập lại, hôn lên gương mặt của bé cưng, thậm chí còn như tên biến thái liếm hôn má lúm đồng tiền, như muốn nếm thử hương vị nơi đó.Tên điên, tên điên, tên điên.Trong lòng bé Beta không ngừng mắng, nhưng đối mặt với Tống Hạc Khanh vẫn cam tâm tình nguyện để hắn hôn mình.Bánh bao có điều muốn nói: 150🌟 thì lên tiếp nhé mn.

Mấy chương cuối ngắn nên 150🌟 là lên nha
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 12


Chương 12: đút nước trong phòng ngủ, làm tìnhLúc cục cưng được Tống Hạc Khanh ôm lên lầu đã mê mang không biết trời trăng mây gió gì, cơ thể vẫn run rẩy, bộ dáng bị đụ đến mềm người.Tống Hạc Khanh đặt bé cưng lên giường, màu đèn ấm bên trên dịu dàng, làm cho bé cưng trở nên trắng hồng, càng xinh đẹp hơn.Mắt bé cưng vẫn còn vương nước mắt, môi bị hôn đến sưng đỏ, cơ thể trắng mềm xinh xắn ướt mồ hôi, vú nhỏ run run làm người muốn xoa nắn, màu ga giường xanh biển làm cho bé cưng càng trắng hơn khiến cho Tống Hạc Khanh không chịu nổi mà khát khô.Đôi mắt đen thẳm, không thể che dấu tham vọng chiếm hữu trong mắt, chỉ là giống đực đang muốn nuốt chửng bạn đời của mình, thu lại móng vuốt sắc bén mà âu yếm bạn đời.Bé cưng vì bị đụ quá lâu đến mức thở dốc không thôi, Tống Hạc Khanh bình tĩnh trở lại, nhưng lồng ngực phập phồng đó không thể che giấu được tham vọng kia.

Tống Hạc Khanh liếm khóe miệng, cúi người xuống hôn cục cưng, âu yếm cọ gương mặt nhỏ xinh xắn của người yêu."

Nguyễn Nguyễn, mệt sao em?

Muốn uống nước không?"

Vừa nói xong, hắn lại ngậm lại núm vú mềm mà mút một cái."

Muốn...

Muốn uống nước cơ..."

Giọng nói mềm như bông khiến cho Alpha vui vẻ trong lòng, hắn quay đầu, cực kỳ nhanh chóng mút núm vú đỏ thêm một cái nữa."

Được nha, đợi ông xã một chút."

Vài phút sau, Tống Hạc Khanh cầm một ly nước ấm, đỡ bé cưng dựa vào vai mình.Hắn cúi đầu hôn lên đôi môi khô khốc của cục cưng, tự uống một ngụm rồi truyền sang miệng bé.Đương nhiên là chỉ một ngụm ít ỏi đó làm sao mà đủ để bé cưng đỡ khát được, cục cưng lúc này đã mơ mơ hồ hồ chỉ biết dùng lưỡi đi tìm kiếm thêm.Tống Hạc Khanh thấy hành động ỷ lại trong vô thức của cục cưng đối với mình rất vui vẻ, mỗi lần giúp bé cưng uống xong một ngụm nước thì hắn đều chờ bé cưng liếm miệng mình sau đó mới vừa lòng mà đút tiếp."

Muốn, muốn nữa cơ..."

Bé cưng làm nũng như vậy ai mà chịu nổi, bé cưng không vui chút nào, chỉ có một ngụm nước nhỏ làm sao mà đủ được."

Được, được, ông xã đút em mà..."

Tống Hạc Khanh cực kỳ hưởng thụ bé cưng ỷ lại mình mà còn hôn đắm đuối như thế, cử chỉ thân mật như vậy ai mà kiềm lòng nổi, hắn tiếp tục đút nước, nước từ khóe miệng chảy ra trượt xuống tới trước ngực cũng bị hắn liếm đi, đầu lưỡi liếm láp khắp người như loài bò sát, cảm giác tê ngứa từng đợt."

Ngứa... không, không muốn liếm đâu..."

Cục cưng đặt hai tay lên vai hắn, muốn ôm lấy cổ, dường như muốn chạm vào nơi tuyến thể sưng đỏ kia, làn da nơi đó mỏng manh nhưng lại tỏa ra pheromone riêng biệt của hắn."

Không sao, không sao, chỉ liếm bé cưng thôi, bé Nguyễn Nguyễn ngoan nhất nhà rồi..."

Hắn dễ dàng lừa gạt bạn đời ngây thơ, lưỡi vẫn vờn quanh núm vú nhỏ mềm mại, răng nanh cứ cắn nhẹ lên quầng vú để lại dấu răng như đang đánh dấu lãnh thổ riêng của mình.Eo nhỏ bị hắn ôm chặt không thể nhúc nhích, dấu bàn tay trên eo đỏ đậm khiến ai cũng sợ vì sự chiếm hữu điên cuồng này, người yêu của Beta lại là đỉnh A có dục vọng mãnh liệt, điều này có nghĩa là phải chịu được nỗi khổ mà người khác không chịu được.Bàn tay di chuyển từ eo tới mông nhỏ mềm mại, xoa nắn chơi đùa, sau đó lại sờ soạng đùi non bên trong."

Huhuhu,... anh xấu, em không muốn mà...

ưmmmm..."

Lúc ngón tay chui vào trong lỗ đít mềm mại đó, Đường Nguyễn không thể kìm chế được nữa, cả người như mất sức, nhũn người dựa hẳn vào lòng ngực hắn, chỉ cảm nhận ngón tay đang đụ lỗ đít mình, cảm nhận đốt ngón tay đang chơi đùa bên trong, vuốt ve vách thịt bên trong.Tinh dịch đã hơi khô lúc này lại bị nới lỏng theo ngón tay chảy ra một lần nữa, ga giường bên dưới nhanh chóng bị nước dâm và tinh dịch làm bẩn.Lỗ đít đỏ thẫm đói khát muốn ăn tinh dịch mỹ vị, cảnh đẹp trước mắt làm cặc hắn muốn nổ tung, cặc tỳ trên bụng cọ mạnh vài cái, nước dịch chảy đầy trên bụng nhỏ.Răng nanh đau nhức thôi thúc bản năng hắn, phải làm điều đó.Hắn đỉnh hông vài cái, giống như một kẻ nghiện, liếm vành tai nhỏ trắng nõn của cục cưng, ở bên tai cục cưng nói: ""Cục cưng bị anh bắn đầy bụng rồi, muốn đánh dấu sao?"

Bánh bao có điều muốn nói: 150🫶 là lên tiếp nha.

2c nữa là hoàn thành rồi.

Mấy chương sau ngắn lắm.

Cả nhà iu nhớ quay lại mấy chương trước rating nha 🫶
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 13


Chương 13: đụ khoang sinh sảnTừ lúc xã hội chỉ có hai giới tính nam nữ cho đến khi xuất hiện thêm phân chia thêm về mặt nắm chủ quyền kiểm soát ABO, rốt cuộc con người đã trải qua những biến đổi sinh lý như nào vẫn không thể biết được, Alpha cùng Omega sẽ có bản năng hấp dẫn lẫn nhau về mặt tâm lý, đó cũng là điều mà chưa nhà khoa học nào có thể giải thích được, con người chỉ biết, mục đích của tiến hóa chính là thích ứng với cuộc sống tự nhiên.Theo tri thức của con người đối với những Beta có nghĩa là: Beta, chiếm số lượng 2/3 tổng dân số, không có pheromone riêng biệt, không bị Alpha và Omega hấp dẫn, tính cách mạnh mẽ, rắn rỏi, chịu thương chịu khó, là bộ phận không thể thiếu trong xã hội.Mà lúc này đây, đỉnh A đứng trên đỉnh kim tự tháp xã hội lại muốn đem tất cả tinh dịch của mình bắn sâu vào khoang sinh sản đã bị thoái hóa của Beta, thậm chí còn không quan tâm những hệ lụy sau này.Đương nhiên đây cũng là quá trình khó khăn, không chỉ thử thách sự kiên nhẫn của Alpha mà còn thử thách khả năng chịu đựng của Beta.

Nhưng cho dù thử thách khó như nào thì kết quả cũng chỉ có một.cặc bự lại nảy lên một cái, hiển nhiên Alpha cấp S về mặt sức lực và tình dục không thể chê vào đâu.Nước dịch chứa đầy pheromone ở đầu cặc dính đầy lên lỗ đít bé cưng, hắn bất chấp không quan tâm mọi thứ, ánh sáng bị che khuất khiến gương mặt càng thêm trầm lặng.Bé Nguyễn Nguyễn nằm nghiêng trên giường, Tống Hạc Khanh nằm cạnh, chân bé cưng gác lên đùi hắn, đầu cặc cọ tới cọ lui ngoài lỗ đít.

Đây không phải tư thế thoải mái nhất để đụ bé cưng nhưng lại là tư thế giúp bé cưng đỡ mệt nhất, cho nên trong giờ phút này, cơ thể mềm yếu của bé cưng là điều hắn quan tâm nhất.Ở căn phòng tối tăm này, việc giao hòa thiêng liêng trở nên thần thánh, dường như đã trở thành việc mà hai người xác định quan hệ bạn đời, beta lúc này vẫn ngây thơ không biết sẽ xảy ra điều mà vẻ mặt bạn đời Alpha của mình vẫn bình tĩnh, đâu vào đấy.cặc bự thô to đỏ sậm một lần nữa đụ vào lỗ đít bé cưng, đầu cặc cọ từng chút một vách thịt mềm bên trong, nước dâm và tinh dịch khi nãy giúp cho hắn ra vào dễ dàng.Này tuyệt đối là một việc đáng được sách vở ghi nhận lại, một Alpha cấp S tầng lớp thượng lưu sẽ vì một Beta bình thường mà nhẫn nại tìm kiếm khoang sinh sản của người mình yêu, âm mưu muốn gieo rắc hạt giống tinh dịch của mình vào khoang sinh sản đã thoái hóa để tình yêu đôi lứa được đơm hoa kết trái.Đường Nguyễn bị đụ đau, không nhịn nổi mà khóc lên, cặc bự vừa cứng vừa mạnh đang đụ nơi mềm yếu nhất của bé, đầu cặc cứ tìm kiếm nơi nào đó bí ẩn trong người mà không chịu ngừng lại."

Không, không muốn đâu... thả em ra...

đau quá... huhu...

đau em...."

Đường Nguyễn vùng vẫy, cong người muốn tránh né cặc bự đang đụ bên trong, đẹp đến mức Tống Hạc Khanh rũ mắt mà cắn lên cổ cục cưng, nơi đó có tuyến thể ẩn sâu bị thoái hóa nhưng không thể chứa đựng bất kỳ loại pheromone nào có thể hấp dẫn Alpha."

Bé ngoan... mở khoang sinh sản được không?

Để ông xã đụ vào..."

Giọng nói đè nén nhưng lại dịu dàng, dỗ dành bé Beta giao quyền khống chế cơ thể bé cưng cho mình."

Không, không được đâu., huhuhuhuuh... em là Beta... thật sự không được mà!

Em sẽ chết mất....huhuhu..."

Đường Nguyễn khóc không ngừng, thật sự sợ hãi với sự thật trước mắt, Tống Hạc Khanh vẫn ôm lấy bụng nhỏ của cậu, trong miệng toàn là lời nói dịu dàng như bên dưới vẫn dùng sức đụ cậu.Cho đến khi có một nơi bị đụ đến hơi hé mở, cả hai người đều dừng lại.

Đích đến!

Cơ thể bé cưng run run, ở khoang sinh sản có đầy các dây thần kinh, cực kỳ nhạy cảm so với các nơi khác, chỉ cần dùng đầu cặc chạm vào một cái thì bé cưng đã thấy đầu óc trống rỗng, không còn gì để suy nghĩ nữa rồi."

đụ mở rồi, dạng chân ra thêm một chút nào bé cưng."

Tống Hạc Khanh nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu rồi tiếp tục chuyên tâm đụ bé cưng.Khoang sinh sản đã bị đụ mở lập tức bị cặc bự xâm lấn hoàn toàn, chui vào bên vào, cảm giác căng đầy khó chịu đến mức bé cưng không thể nói thành lời, bị bạn đời ôm chặt lấy eo, một bên vừa đụ vừa nói:"Khoanh sinh sản bị anh đụ mở rồi, vừa ướt vừa mềm, đụ sướng quá bé cưng."

"Khoang sinh sản của bé cưng nhỏ quá, là do bé cưng là Beta sao?

Chỉ mới một chút mà cặc anh đã chiếm đầy rồi."

"Lúc này anh thành kết được không?

Chắc sẽ sướng lắm bé cưng nhỉ?"

Mà bé Nguyễn Nguyễn nho nhỏ lúc này bị chơi đến mức không thể chịu đựng, như tờ giấy trắng bị xâu xé vò nát không thể viết chữ được nữa.Khoang sinh sản bị thoái hóa sau hàng ngàn tiến hóa lúc này lại bị bạn đời mạnh mẽ chiếm giữ lấy mà bắt phải mở ra, giữ lấy tinh dịch đặc sệt tanh hôi kia."

Anh muốn một bé nhỏ, một đứa con nằm trong bụng của em."

"Em sẽ đồng ý mà đúng không?"

Bánh bao có điều muốn nói: 150🌟 lên tiếp nha cả nhà iu.

Còn 1 chương 14 nữa là kết thúc rồi.

Cố lên cả nhà iu ơiiii

Nhớ quay lại mấy chương trước rating nhen 🫶🫶🫶
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 14: Mỗi ngày đều yêu em


Chương 14: mỗi ngày đều yêu em
Một ngày đẹp trời sáng sủa, nắng nhưng không gắt, gió nhẹ thoang thoảng thổi qua, là một ngày tuyệt vời để đi dạo.

Trịnh Lâm đi trên đường, tay cầm kem, nhìn khắp nơi xung quanh thưởng thức vẻ đẹp thành phố.

Đột nhiên cậu thấy một gương mặt quen thuộc, vẻ ngoài đẹp trai lại thêm một đôi mắt màu xanh trời sâu thẳm, như dòng nước trong vắt dưới trời, trong đầu Trịnh Lâm lập tức xuất hiện một cái tên, Tống Hạc Khanh, là đàn anh mấy khóa trước của cậu, đến nay trường học vẫn treo ảnh anh ấy vinh danh trên tường vinh dự để sinh viên noi theo.

Nghe nói anh ấy sau khi tốt nghiệp thì tiếp quản công việc gia đình, thủ đoạn cao minh, tài trí hơn người, lại là Alpha cấp S, giá trị vũ lực khỏi bàn cãi, có lần trong chiến dịch quan trọng đã bắt sống được thủ lĩnh quân địch, được đế quốc trao tặng huân chương vinh dự và là người trẻ tuổi nhất nhận được nó

Nhân vật trong truyền thuyết thế mà lại đứng sờ sờ trước mặt mình, cậu đương nhiên là kích động chứ, móc ra tờ tiền muốn được thần tượng ký tên cho mình.

Nhưng vừa mới đến gần đã thấy vị này đang cau mày cầm tay một Omega dáng người nhỏ xinh mà kéo đi, trong miệng nói nói gì đó, không nghe rõ nhưng đều là câu tức giận.

Trịnh Lâm nuốt một ngụm nước miếng lấy can đảm đi tới gần chào hỏi.

Hai người đồng thời quay lại nhìn hắn, Đường Nguyễn lúc này đang tức giận bĩu môi, bởi vì cậu muốn ăn kem nhưng Tống Hạc Khanh lại vì việc cậu đang có bé nhỏ mà không cho.

Cậu tức giận không muốn đi, Tống Hạc Khanh kiên nhẫn dỗ cậu, dỗ tới dỗ lui đến lúc Trịnh Lâm tới gần.

Nói ra thì trùng hợp quá rồi, Trịnh Lâm cũng quen biết với Đường Nguyễn, cả hai người từng học chung lớp nấu ăn, Đường Nguyễn rất chăm chỉ, Trịnh Lâm thường xuyên hỏi cậu những món điểm tâm mà mình không làm được, cậu đương nhiên biết rõ Đường Nguyễn cũng là sinh viên trường quân đội, nhưng không hiểu vì sao mà một học sinh bình thường như Đường Nguyễn lại quen biết với Tống Hạc Khanh mà lúc này lại rất thân mật.

"Anh Đường ơi!

Anh, Anh sao vậy?"

Trịnh Lâm không thể nghĩ được sao hai người này lại đi cùng nhau, cậu mở to mắt ra nhìn.

"A, là Tiểu Trình nha, hôm nay trời đẹp nên em cũng đi dạo sao?"

Đường Nguyễn cười tủm tỉm chào hỏi, lại kéo tay Tống Hạc Khanh, "Đây là bạn cùng lớp nấu ăn của em á, cũng là bạn cùng trường mình luôn."

Lúc này cậu cũng không giận dỗi nữa mà nhiệt tình giới thiệu hai người với nhau.

"Đây là Tống Hạc Khanh đó em, là đàn anh ngành em đó."

"Chào cậu."

Tống Hạc Khanh vẫn lạnh nhạt, đương nhiên là vì bé Đường Nguyễn giận dỗi khi nãy.

"A, đàn anh, chào anh, em là Trịnh Lâm."

Trịnh Lâm vội vàng bắt tay, sau đó lại gãi đầu, ngượng ngùng cùng Đường Nguyễn nói chuyện:

"Anh Đường à, sao anh với đàn anh biết nhau thé?

Lúc trước anh cũng không kể em nghe nữa."

Không phải do cậu nhiều chuyện đâu huhu, mà do tò mò quá mà, lúc trước đi học chung thì anh Đường không kể gì hết trơn, vừa gặp lại thì mới biết nè.

Đường Nguyễn gật đầu, làm bộ rất nghiêm túc nói, "Đương nhiên là anh ấy theo đuổi anh rồi."

Trịnh Lâm có chút kinh ngạc nhìn về phía Tống Hạc Khanh, người đàn ông cao lớn đang mang chiếc khăn choàng cổ, mặc áo choàng dài đến đầu gối càng làm nổi bật trong đám đông, nghe Đường Nguyễn nói thế lại bật cười, cũng gật đầu chiều theo ý bé cưng, lúc nhìn về phía Đường Nguyễn, ánh mắt dịu dàng như nước mùa xuân.

Trịnh Lâm càng giật mình, cậu cười một tiếng rồi không biết nói gì.

Đường Nguyễn chú ý đến cây kem cậu đang cầm trên tay, nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm không chớp mắt, giọng nói cực kỳ nhỏ mà nói:

"Tiểu Trịnh à, em mua kem ở đâu thế, nhìn ngon quá, còn có lớp chocolate nữa..."

Giọng nói kèm theo sự thèm thuồng đúng nghĩa, có thể thấy là cực kỳ thèm rồi, Trịnh Lâm lập tức tỉnh người lại, vội vàng cười nói:

"Ở tiệm kem bên kia đó anh, hôm nay có chương trình khuyến mãi giảm 20% lận, nếu không em bao anh ăn nha?"

Trịnh Lâm rất thoải mái khi nói chuyện với Đường Nguyễn, đây là thói quen của cả hai người bọn họ, cả hai đều là người thích đồ ngọt, luôn hẹn nhau ăn kem uống trà sữa.

Đôi mắt bé cưng sáng rõ, không thèm nắm tay Tống Hạc Khanh nữa lập tức đồng ý liên tục.

"Không được, không phải đã nói em là lúc mang thai không thể ăn đồ ngọt sao?"

Tống Hạc Khanh lại tức giận, nhanh chóng nắm bàn tay cậu lại.

Hắn cau mày, dùng tay chỉnh lại khăn choàng cổ cho bé cưng kín hơn, lại xoa gương mặt có chút lại của cậu, có chút lo lắng nói:

"Gió lớn rồi chú ý cảm lạnh, về nhà với ông xã được không?"

Đường Nguyễn lại bắt đầu khóc lóc làm khó, khóc huhu, "Không muốn, không sao mà, em muốn ăn kem cơ, đã lâu không được ăn rồi, huhuhuhu..."

Đường Nguyễn khóc đến mức đau mắt, vì đang trong thời kỳ mang thai nhạy cảm nên cậu rất thích khóc, cho nên mỗi ngày, Tống Hạc Khanh đều dỗ cậu rất nhiều lần

Chính vì thế mà hắn cũng ngựa quen đường cũ, quen đường quen nẻo mà bắt đầu dỗ cậu.

"Bé cưng Nguyễn Nguyễn, ông xã không phải không cho em ăn, lúc này trời đang lạnh, anh sợ em bị bệnh, bé nhỏ trong bụng lại không ăn kem được, chờ bé nhỏ được sinh ra rồi ông xã mua cho em ăn được không?"

"Huhuhu, anh chỉ yêu bé nhỏ, không yêu em, anh chỉ muốn bé nhỏ trong bụng thôi đúng không!

Huhhuhuhu...."

Tống Hạc Khanh vẫn bình tĩnh như thường, mở rộng áo khoác, ôm bé cưng vào trong người che gió lại, cằm đặt trên đỉnh đầu bé cưng, ôm chặt người vào lòng.

Gió lại lớn rồi, hắn sợ bé cưng sẽ cảm lạnh.

"Không có, sao lại thế được cơ chứ?

Ông xã chỉ yêu một mình bé cưng thôi, bé nhỏ là do bé cưng sinh nên ông xã mới thích, đừng khóc, gió lớn rồi, lại thổi đau mắt bé cưng mất.

"...."

"Ngoan nào."

Đường Nguyễn dẩu miệng, từ lòng ngực Tống Hạc Khanh nhô đầu ra, giọng nói còn mang theo giọng mũi, mũi miệng đỏ bừng,

"Vậy anh phải đợi em sinh bé nhỏ ra rồi phải dẫn em đi ăn kem nha."

"Đương nhiên."

Tống Hạc Khanh hôn hôn miệng bé cưng, vuốt lại tóc, dưới mặt trời nắng nhẹ, ngài Alpha đứng đầu nhà họ Tống lại nhìn người yêu mình dịu dàng đến không thể tả được.

Trịnh Lâm nhìn shock ngây người, bởi vì Đường Nguyễn mặc áo lông dày rồi khoác áo ngoài cho nên bây giờ cậu mới để ý bụng đang nhô ra của anh Đường.

Đã tới đoạn mang thai luôn rồi á hả, cậu còn bị vị cưng chiều vợ như mạng Tống Hạc Khanh đây làm cho hết hồn luôn nè, có dám nói thêm câu nào đâu, sợ làm anh Đường khóc huhu nữa mất.

Đường Nguyễn ngoan ngoãn cùng Trịnh Lâm tạm biệt, Tống Hạc Khanh cũng gật đầu tạm biệt, hai người nắm tay nhau đi qua từng con đường về nhà mình.

Gió rất nhẹ, tiếng lá cây xào xạc vang trên đường, Đường Nguyễn dựa vào Tống Hạc Khanh, bởi vì mang thai nên cậu đi rất chậm, lắc qua lắc lại như bé chim cánh cụt, còn Alpha bên cạnh vẫn đi từ tốn, một tay đỡ bên hông cậu, hai người chầm chậm mà bước đi.

Trịnh Lâm đứng tại chỗ nhìn thật lâu, dường như nhìn theo bóng dáng hai người đang dựa vào nhau đi đó mà nhìn thấy hết cuộc đời hạnh phúc về sau.

Bánh bao có điều muốn nói: Tới đây là kết thúc rồi.

Lúc làm không để ý lắm nhưng mà tác giả có vẻ kết vội nên mấy chương cuối khá ngắn, hầu hết là tóm gọn tình huống thôi.

Cũng cảm ơn cả nhà iu rất nhiều vì đã theo dõi bộ truyện này suốt thời gian qua nhé.

Hiện tại mình đang có 1 vài vấn đề sức khỏe do kích ứng da nên phải đi trị nên không có thời gian rảnh để edit bộ mới trong gần đây.

Nào lựa đc bộ nào ổn ổn mình sẽ edit và thông báo.

Cảm ơn cả nhà iu nhiều đã đồng hành 🫶🫶🫶

Cả nhà nhớ rating giúp nhaaaa.

Quay lại mấy chương trước rating luôn nhen
 
Back
Top