Tâm Linh [BANGINHO]-MINH HÔN-💀

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
358005082-256-k284439.jpg

[Banginho]-Minh Hôn-💀
Tác giả: Leeknowleequeen
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Vì nhà cậu nợ nhà họ Phương, có làm mấy đời cũng ko trả hết.

Mẫn Hạo bị bắt ép phải lấy thiếu gia Phương xán, nhưng anh ta chẳng phải mới chết hôm qua sao!???​
 
[Banginho]-Minh Hôn-💀
1. Bắt ép(1)


(Chuyện lấy bối cảnh thời xưa)

--------------------------------------------------------

Mẫn Hạo sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ăn không no, mặc không đủ, ngủ không yên.

Bữa no bữa không.

Nên Mẫn Hạo nay cũng 16,17 tuổi nhưng em lại gầy gò và hơi thấp bé.

Em là con một trong nhà nên em cũng biết hoàn cảnh nhà mình như nào!

Em luôn phụ giúp ba mẹ mình về mọi chuyện.

Đặt biệt Mẫn Hạo được thừa hưởng cái đẹp từ mẹ nên em tuy là nam nhân nhưng em lại rất xinh, nước da trắng, đôi môi đỏ mộng nước, đôi mắt tròn long lanh.

Ai gặp em cũng khen em đẹp giống mẹ hết!

Tựa như bông hoa hồng ở trốn âm u này!

Nhưng người ta thường nói hồng nhan thì bạc phận và em cũng thế.

Nhà của em vì quá nghèo nên gia đình em làm ruộng thuê cho Phương gia.

Trong làng của em Phương gia là trùm của nơi này!

Cái gì cũng phải thông qua Phương gia hết!

Bất kể ai làm ăn trên đất Phương gia mà ko đống nộp đủ số tiền ban đầu đã cam kết thì ngay lắm tức ẩm một slot đến âm phủ.

Ngay lúc này đây nhà Mẫn Hạo đang thiếu một số tiền rất lớn vs Phương gia, có mà làm một đời cũng không trả hết!

----------

* Phương Gia" hu..hu...huuujj trời ơi con ...sao con.... chết yểu thế này...!!

Huhhu

......!!!"__

Phương Gia có một vị thiếu gia tên là Phương Xán hắn ta lúc còn sống nổi tiếng ăn chơi hư đốn.

Từng hại mấy mạng người vô tội nhưng điều ko ai quang tâm đến vì họ sợ đụng đến phương gia nên chẳng ai dám hó hé hết!

Nhưng thật xui cho hắn ngày hôm qua hắn đi chơi về khuya bị người ta ám sát chết.

Hôm nay gia đình mời thầy cúng đến để làm phép cho hắn yên nghỉ thanh thản ra đi.

Nhưng thầy cúng làm phép một lúc thì lại nhăn mặt rồi nói vs Ba Mẹ hắn."

Dạ thưa ông bà, tuy hơi khó nói nhưng con trai ông bà chết trẻ, chưa vợ, chưa con, nên sinh chấp niệm quá cao, nếu cứ thế này sợ con trai ông bà sẽ biến thành Quỷ mất!"

Ba mẹ Phương Xán nghe thế thì sợ hãi, nhanh chóng hỏi thầy để tìm cách: " thế phải làm sao đây thầy ơi"" Chỉ có một cách thôi, đó chính là Minh Hôn.

Mau kiếm một người sống tầm 16,17 tuổi đến đây chúng ta sẽ làm đám cưới cho họ.

Con trai ông bà khi đã có được thứ nó muốn, nó sẽ thanh thản mà sống hạnh phúc ở thế giới bên kia.

Với điều kiện người sống kia phải thủy chung hết lòng với con trai ông bà" _______
 
[Banginho]-Minh Hôn-💀
2. bị ép gả đi


Vợ chồng nhà họ Phương nghe thầy nói thì cũng lo lắng!

Chả biết tìm đâu ra người.

" À đúng rồi ông!

Chả phải nhà thằng Lý có đứa con trai tầm tuổi đấy sao!

Nhà nó còn đang thiếu nợ nhà ta nữa!

Nên cứ bảo hắn đem thằng nhóc đó đến đây để mà gạt nợ!

Chả phải rất tốt sao?"

" Được!

Cứ làm như những gì bà nói đi!

Đó cũng là một cách tốt!

Sáng hôm sau Mẫn Hạo vẫn còn đang phụ mẹ đi bán thóc ở ngoài chợ!

Khi về đến nhà thì thấy có rất nhiều người ở nhà mình.

Không ai khác đó chính là phương gia!

Ba của Mẫn Hạo cũng vừa từ đồng về.

Mẹ Mẫn Hạo ko biết chuyện gì liền đi đến và hỏi: " Thưa ông Thưa bà ko biết hôm nay đến nhà con có chuyện gì ko ạ!

Con nhớ tháng này đã đống thuế đất rồi mà thưa ông bà!"

" Hôm nay ta đến đây không phải vì chuyện này!

Mà là chuyện khác!"

Ánh mắt của họ nhìn về phía Mẫn Hạo đứng nép sau lưng ba mình!"

Hôm nay bọn ta đến đây để xóa nợ cho các ngươi!

"Ba mẹ Mẫn Hạo nghe thế thì vui mừng!" tụi con xin cảm ơn ông bà nhiều ạ!"

"Nhưng với điều kiện hai ngươi phải giao thằng nhóc đấy cho bọn ta" Cánh tay lão ta chỉ vào Mẫn Hạo!

Ba mẹ Mẫn Hạo nghe thế thì sửng sốt." thưa ông bà, ông bà kêu tụi con làm gì cũng được, nhưng đừng lấy mất đứa con duy nhất của tụi con!"

Ba mẹ Mẫn Hạo quỳ xuống dưới chân của họ mà cầu xin!"

Hừ!

Có phước còn không muốn hưởng à!

Thằng nhóc đấy sẽ được gả cho con trai ta là Phương xán!

Sau này nó sẽ là người của phương gia!

Sung sướng thế không muốn hay sao!!!"

Ông bà nói cái gì!

Gả Mẫn Hạo cho thiếu gia Phương xán?

Chả phải Thiếu gia đã mất mấy hôm trước rồi sao!!!"

"RỒI THÌ ĐÃ SAO!!!"

Mẫn Hạo từ nảy đến giờ cứ đứng đơ ra đó!

Em cũng chả biết chuyện gì đang xảy ra với em nữa!"

Ba mẹ!!

Con hong muốn xa ba mẹ đâu!

Hức.. hức..c.hh"Em còn quá nhỏ để phải đối diện với những chuyện này!

" Được rồi không tốn nhiều thời gian nữa!

Mau đưa nó đi!"

" KHÔNG!!KHÔNG!! con xin ông bà đừng mang con của chúng con đi mà!!!

Thằng bé còn quá nhỏ!!!

Con xin màaaaa!Ba mẹ em ôm em vào lòng ko cho họ mang em đi!

Nhưng làm sao có thể giữ mãi được!

Em bị người của họ ôm bắt đi!

Em cố gắng giãy giụa khóc lóc nhưng cũng ko thể thoát khỏi số phận bi thương này!

Ba mẹ em bị họ chặn lại ko cho chạy theo!

" Con ơi con... con.ơi..đừng bắt con tôi đi mà trời ơiii!!!

"" Đừng mà thả tôi ra đi!!

Hức.. hức.. tôi chỉ muốn về với ba mẹ thôi....hức huhuh...."

---

Bé lino bị gả cho anh Chan

Tết mà viết fic hơi xu cà na huhu hu
 
[Banginho]-Minh Hôn-💀
3. Đám cưới Ma


Em bị họ bắt về Phương Gia.

Em bất lực lắm, em không thể làm gì được ngoài khóc cả!

Mẫn Hạo từ trước đến giờ chưa phải chịu cảnh phải xa gia đình như thế này!

" Cho Mẫn Hạo về nhà đi!

Mẫn Hạo không muốn ở đây đâu!!

Hức..hức...."

Mau Nín!!!

Được gả vào đây là số phước của ngươi!!

Còn khóc ở đó làm gì!!.

Người đâu nhanh chóng chuẩn bị hôn lễ cho thiếu gia mau lên!, kẻo qua giờ lành!"

Chốc lát trời đã tối, giờ khởi hành hôn lễ cũng đã tới!

Thật đáng sợ!

Ai nghe cũng rùng mình!

Bởi vì đây là một cái đám cưới Ma!Khách được mời dù sợ nhưng phải đến, sao dám cãi lại lời mời từ Phương Gia chứ!

Khung cảnh trong thực ma mị khiếp sợ!

Mọi thứ được trang trí với màu chủ đạo chỉ có trắng và đen.

" đã tới giờ làm lễ!

"Không khí bỗng âm u hơn hẳn!

Gió thổi nổi hết da gà!

Mẫn Hạo bị họ bắt ra trước, bây giờ trên người em đang là bộ lễ phục màu đỏ, gương mặt em được trang điểm tỉ mỉ làm cho nhan sắc của em đã đẹp nay càng nổi bật hơn, nhưng mà dù có thế nào thì em vẫn khóc vẫn vùng vẫy để thoát khỏi đây!

" làm ơn!!

Hức.. tôi không muốn kết hôn gì đó đâu!!

Huhu...

"Ai nhìn vào cũng điều xù xì bàn tán."

Hazz!

Chả phải con ông lý nhà ở cuối làng sau!

Thật tội nghiệp, còn nhỏ thế mà đã bị bắt gả cho một người chết!" này này!

Nói nhỏ thôi kẻo bị nghe thấy đó!"

Mọi người bắt đầu ớn lạnh khi họ đem thi thể của Phương Xán ra!

Cơ thể hắn cao to lớn, đến ba người dìu còn ko muốn nổi!

Tuy đã chết nhưng khuôn mặt hắn vẫn rất đẹp, có phần hơi dữ tợn một tí.

Mẹ hắn lên tiếng: " Thầy ơi!

Chúng ta bắt đầu được rồi!"

" được!

Hãy để đó cho tôi!"

Tên thầy cúng bắt đầu múa mấy các kiểu!

Hắn tiến lại gần em, lấy dao gạch một đường ở cổ tay em, sao đó lấy máu em gót vào một cái chén!

" Ah..hức..

đau quá..."

Xong hắn lấy chén máu ấy đọc bùa blu bla rồi đổ vào miệng của Phương Xán !Một màng này làm ai ở đó cũng sợ hãi!

Lỡ đâu thi thể ấy gặp máu mà sống lại thì toang cả lũ!" phu thuê bái đường"Em bị hai người ở sau giữ chặt mà điều khiển !"

Nhất bái thiên địa!

Nhị bái cao đường !

Phu thuê giao bái!..." không! thả tôi ra!!

Hứcc huu... hức..n thả tôi raa!!!"

Mẫn Hạo vùng vẫy muốn thoát khỏi nhưng em quá yếu!

Xong nghi thức họ bắt đầu mang quang tài của Phương xán ra, để thi thể Phương xán vào!

Xong họ bắt em bỏ vào chung với quang tài của phương xán luôn!.

Thật tàn nhẫn mặc em khóc phản kháng họ vẫn nhất quyết đậy nắp

Quang tài lại!!

" đừng mà!! hứcc.. hức....đừng màaa!!!

Ba mẹ ơi cứu conn huhuh!!!"

Mẫn Hạo tay đập vào nắp quang tài đến nổi đỏ hết cả lên!!!

Bên dưới em thì là thi thể của Phương xán, vừa lạnh vừa cứng... trong đó bây giờ chả còn miếng ánh sáng nào!

Em vừa sợ vừa mệt !!Họ mang Quang tài đi đến một ngôi đền được xây tiêng cho Phương Xán ở trong khu rừng sau làng.

Rồi bỏ vào trong đền xong khóa cửa lại! _____Mấy bà thấy sao nếu cho ụ trong wan tài!!!
 
[Banginho]-Minh Hôn-💀
4....


Không gian âm u sâu thẳm, ẩm móc cứ bao quanh nơi này!

Một luồn khí tức cứ nòng nặc tỏa ra ngày một nhiều.

Mẫn Hạo sợ đến nỗi khóc chả muốn ra tiếng nữa rồi, hiện ngay bây giờ thân thể em đang nằm trên cái thi thể to lớn ấy!

Tay em cứ đập rồi lại cào nắp quan tài với hy vọng nó sẽ mở ra.

Bỗng em thấy lạnh sống lưng đến kì lạ, nhất là sau gáy.

Sau đó thì một âm thanh trầm thấp vang lên bên tai Mẫn Hạo.

"Muốn trốn à!"

Em nghe rõ từng chữ một, cơ thể em như cứng đơ.

Em biết chắc chắn người sau lưng mình đang dở trò.

Eo của em như có bàn tay của ai đó mò mẫn ôm lấy...Sự sỡ hãi đã lên đến tận não!

Mẫn Hạo hét tóa lên!!

Muốn cháy thoát ra khỏi nơi này nhưng chả biết chạy như nào!!"

Aaaaaa cóo MMMMAaaaaaa"Phương xán thấy con thỏ này tá hỏa như thế thì lại càng thích thú muôn trêu chọc.

Hắn lật em nằm xuống dưới thân hắn!

Mặt đối mặt, Mẫn Hạo thật sự vẫn chưa tin đây là sự thật.

Nhưng cái tên Phương Xán này dù có là ma thì hắn vẫn rất siêu đẹp trai!!___

Chuyện ma đêm khuya =)))
 
[Banginho]-Minh Hôn-💀
5..


---Mẫn Hạo trợn tròn mắt, chưa kịp hét tiếp thì gương mặt ấy đã kề sát.

Gần đến mức em cảm nhận được hơi thở phả lên môi mình, lạnh buốt, nhưng lại có mùi hương bạc hà... kỳ quái.“Im nào…

Sợ thì càng phải ôm chặt hơn chứ nhỉ…” – Phương Xán cười khẽ, giọng hắn trầm đến mức như vọng ra từ một nơi sâu hun hút, mà cũng lại có chút...

đùa cợt.Mẫn Hạo run bắn.

Trái tim đập như muốn nổ tung.

“Ngươi… ngươi là gì vậy hả!?

Người hay… ma!?” – em lắp bắp, cố giãy khỏi hắn nhưng tay chân mềm nhũn như bún, chẳng khác nào cục bánh bị hắn đè trong quan tài.Phương Xán không trả lời, chỉ vươn tay vuốt nhẹ má em – lạnh, nhưng kỳ lạ là không ghê rợn mà ngược lại, khiến Mẫn Hạo rùng mình vì một cảm giác... khó gọi tên.“Ta hỏi ngươi là gì đó!!” – Mẫn Hạo cố hét lên lần nữa.Phương Xán áp trán mình lên trán em, mắt đỏ lừ thoáng hiện trong bóng tối.

Hắn thì thầm:

“Ngươi biết rồi mà…

Người sống sao chạm vào ta được?”

Tim Mẫn Hạo như ngừng đập trong một giây.

Em nuốt nước bọt, môi run rẩy:

“Không… không thể nào…

Không phải chứ…

Không lẽ mình đã…”

Hắn cười.“Chết rồi á?

Không đâu, vẫn sống.

Chỉ là...

đang nằm cạnh thứ từng chết thôi.”

RẦM!!Một tiếng vang lớn như ai đó đập mạnh vào nắp quan tài.

Cả hai cùng giật mình.

Ánh sáng chợt lóe lên từ một khe hở rất nhỏ.

Có ai đó ở bên trên?

Có ai đang cố mở nắp quan tài?Mẫn Hạo thở dốc.

Cơ hội rồi!Nhưng Phương Xán lại siết chặt lấy em, hơi thở giờ đã hóa lạnh như băng.

“Không được đi.

Ở lại với ta thêm một chút nữa thôi…”

---

Tui đã quay trở lại
 
Back
Top Bottom