Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước

Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước
Chương 10: Đồ si tình



Sáng sớm hôm sau, vừa cầm điện thoại lên, Trì Ngôn đã thấy bạn trai nhỏ của mình chuyển tiếp cho anh một loạt tin nhắn:

【Mười mẹo nhỏ hữu ích bạn nhất định phải nắm vững trong game Bảo vệ Củ Cải】

【Bị kẹt màn? Chép bài tập mới biết hóa ra đơn giản đến vậy...】

【Bảo vệ Củ Cải: Công dụng thần kỳ của Hoa Hướng Dương mà bạn không biết】

【Bảo vệ Củ Cải: Tháp pháo ẩn giúp bạn càn quét mọi màn chơi】

... Đệt, cái quái gì thế này.

Anh nhắn lại cho Hề Nam một câu chúc buổi sáng, nghĩ ngợi một hồi rồi thêm vào một icon "hôn". Yêu đương thật gian nan, Ngôn Ngôn thở dài.

Anh Hề Nam: Bây giờ luôn sao?

Trì: ???

Trì: Không phải, anh không có, không hôn, đó chỉ là icon!!!

Anh Hề Nam: ...

Anh Hề Nam: Vậy cũng được.

Trì Ngôn nghĩ, Hề Nam dậy sớm như vậy chắc là đang học, nhưng Hề Nam lại yêu đương trong giờ học, hoàn toàn không có dáng vẻ nghiêm túc học hành gì cả, vậy mà còn gửi cho mình cái gì mà cẩm nang chơi game.

Trì: Đang học à?

Anh Hề Nam: Vâng Ngôn Ngôn. [Hình ảnh]

Người nào đó rất nhanh chóng gửi thời khóa biểu của mình qua, ý tứ vô cùng rõ ràng.

Trì: Học hành cho đàng hoàng.

Trì: Đợi em tan học anh sẽ đến tìm em, hôn em.

Trì: Ngoan.

Lần này không phải icon nữa, là hôn thật, Hề Nam nhận được tin nhắn vui đến mức muốn bay lên, cậu mặt không cảm xúc cất điện thoại, nghiêm túc nhìn bài giảng phía trước.

Cậu đã hoàn toàn không nghe thấy thầy giáo trên bục giảng đang nói gì, trong đầu chỉ toàn là nụ hôn mà Trì Ngôn gửi cho cậu, và việc anh sẽ đến tìm cậu sau khi tan học.

Khi nào tan học? Tại sao còn ba mươi phút nữa? Sao tiết học này dài thế?

Cậu còn muốn nói chuyện với Trì Ngôn, len lén nhìn điện thoại một chút cũng không sao chứ... Không được, Trì Ngôn bảo cậu học cho đàng hoàng, đương nhiên cậu phải ngoan ngoãn nghe lời.

Hôm nay Hề Nam cũng rất nghe lời, hôm nay cũng đang chăm chỉ học bài.

Chỉ là thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa một cái, tuy không nhìn thấy gì, nhưng luôn cảm thấy có thể nhìn thấy Trì Ngôn đang đợi mình ở ngoài cửa.

Cậu muốn hôn Trì Ngôn ngay bây giờ.

Bên kia, Trì Ngôn rửa mặt cho tỉnh táo, sau khi vệ sinh cá nhân xong, thay quần áo rồi đi tìm phòng học của Hề Nam. Sáng nay anh cũng không có lớp, thật trùng hợp, gần như đều lệch với giờ học của Hề Nam.

Trên đường đi có rất nhiều người chào hỏi anh, Trì Ngôn chỉ mỉm cười gật đầu đáp lại. Bản chất Trì Ngôn không phải người dịu dàng, thậm chí có thể nói là hơi lạnh lùng, nhưng anh luôn bị cho là "được nhiều người yêu thích", nhưng trên thực tế, số bạn bè mà anh thấy thân thiết không nhiều.

Anh cũng thuộc tuýp người thích độc lập, nhưng bây giờ nghĩ lại, dù ở bất kỳ đâu, thêm một Hề Nam bên cạnh anh đều có thể chấp nhận được.

Trước khi gặp Hề Nam, Trì Ngôn cảm thấy mình không thiếu thứ gì, nhưng sau khi gặp Hề Nam, anh bắt đầu cảm thấy ở bên Hề Nam mới là hoàn hảo nhất.

Vì vậy, không cần suy nghĩ, anh đã làm chuyện đến lớp học của bạn trai nhỏ để "dính" cậu.

Hừ, đồ si tình. Trì Ngôn tự khinh bỉ mình.

Đến cửa lớp học, cũng gần đến giờ tan học. Trì Ngôn thấy Hề Nam thật sự chăm chú nghe giảng, không trả lời tin nhắn của mình, vừa cảm thán bạn trai ngoan ngoãn, vừa nghĩ có phải mình quá dính người rồi không, mà bạn trai vẫn có thể nhịn được, giữ khoảng cách với mình.

Suy nghĩ này tan biến ngay khi cánh cửa lớp học mở ra, nhìn thấy Hề Nam bình tĩnh bước ra từ đám đông. Người khác có lẽ không nhận ra, nhưng Trì Ngôn liếc mắt một cái đã thấy, Hề Nam bề ngoài trông lạnh lùng, đẹp trai, mặt không cảm xúc, nhưng thực chất tâm trạng em ấy tốt đến mức suýt nữa thì nhảy cẫng lên khi đi.

Bạn nhỏ Hề Nam bước về phía Trì Ngôn, khi hai người đứng đối diện nhau, cậu không thể bình tĩnh nổi mà ôm chầm lấy anh. Trì Ngôn nghĩ, quả nhiên cậu cũng là một đứa trẻ không thể kiềm chế được cảm xúc, à, không có chữ "cũng", mình là người trưởng thành chín chắn, đương nhiên sẽ không mất bình tĩnh rồi.

"Bây giờ luôn sao?" Trong mắt Trì Ngôn, bạn nhỏ Hề Nam viết đầy sự mong đợi trên mặt.

Anh Trì nhà cưng không cần trả lời, chỉ cần dùng hành động thực tế để chứng minh là được: Đúng vậy, chính là bây giờ.

Anh chủ động tiến lên hôn Hề Nam, nhưng Hề Nam chỉ chạm nhẹ, khẽ chạm vào môi anh rồi không hôn tiếp nữa.

Trì Ngôn: ?

Làm gì thế? Thế này mà gọi là hôn sao? Sao vậy, bạn trai nhỏ thấy người xung quanh đông nên ngại ngùng à?

Quả thực, hai chàng trai đẹp mã ôm ấp rồi còn hôn nhau ở ngay cửa lớp học, xung quanh đã có rất nhiều người chú ý đến họ, đặc biệt là khi thấy một trong hai người là Trì Ngôn.

Trì Ngôn đang yêu đương sao? Với một anh chàng đẹp trai trông có vẻ hơi dữ dằn, lạnh lùng?

Anh chàng đẹp trai này là ai? Sao trước giờ chưa ai thấy cậu ta?

Mọi người xung quanh không có ác ý, chỉ đơn thuần là tò mò và phấn khích, những người thích hóng chuyện và những chàng trai cô gái trầm trồ trước nhan sắc thần tiên của hai người đều ngầm hiểu không làm phiền họ.

Hề Nam cảm nhận được sự khó hiểu của Trì Ngôn, lại nhìn những người đang đứng xem xung quanh. Cậu cực kỳ ngầu nắm lấy tay Trì Ngôn, đan mười ngón tay vào nhau, dẫn anh rời đi trước mặt mọi người.

Một chàng trai thật ngầu.

Mãi đến khi những ánh mắt đổ dồn về phía họ dần biến mất, Hề Nam mới lưu luyến buông tay Trì Ngôn ra, nhưng Trì Ngôn lại không vui, nắm lại tay cậu.

"Hôm nay bạn nhỏ Hề Nam đổi sang kiểu hôn của trẻ vị thành niên à?" Trì Ngôn cố ý trêu chọc cậu.

"Không muốn để họ nhìn thấy." Hề Nam bĩu môi, cụp mắt xuống nói nhỏ, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện đang chột dạ. Hình như nhận ra lời mình nói có chút không đúng, cậu vội vàng bổ sung: "Không muốn để họ nhìn thấy dáng vẻ anh bị hôn."

Trì Ngôn của cậu, biểu cảm khi bị cậu ép hôn, những tiếng r3n rỉ không kìm nén được, dù là điều gì cũng không ai có thể cưỡng lại được, mà cậu lại rất ích kỷ, chỉ có mình cậu mới được nhìn thấy Trì Ngôn như vậy.

"Ồ..." Trì Ngôn, bậc thầy đọc hiểu, lập tức nhận được tín hiệu của Hề Nam. "Ra là vậy..."

Anh cố tình kéo dài giọng, Hề Nam nắm tay anh chặt hơn.

"Vậy chúng ta về nhà hôn lại lần nữa nhé."

"... Được."

Không biết tại sao, Trì Ngôn luôn cảm thấy ánh mắt của Hề Nam có chút nguy hiểm.

Không sao, sếp Trì không sợ, bạn nhỏ Hề Nam vẫn chỉ là một cậu em...

Mãi đến tối, khi bị cậu em trai này hôn đến mức không dứt ra được trên giường, Trì Ngôn mới phát hiện, em trai cũng có thể rất đáng sợ.

... Bạn nhỏ vậy mà lại có phản ứng rồi, sao mỗi lần hôn nhau em ấy lại như vậy nhỉ?

Hề Nam ôm Trì Ngôn, cậu im lặng giả vờ như mình không tồn tại, nhưng thực chất lại rất muốn cọ cọ vào người anh.

Còn muốn Trì Ngôn dùng tay, ừm, cậu có thể nhịn không khóc...

Kết quả hiển nhiên, Hề Nam vẫn không nhịn được mà khóc. Dù là phía trên hay phía dưới, đều rơi lệ vì sự đụng chạm của Trì Ngôn.

Sau đó, cậu vừa khóc vừa run rẩy đưa tay chạm vào Trì Ngôn, Trì Ngôn rõ ràng cũng cứng người lại trong giây lát.

Tiếp theo là một khoảng thời gian hỗn loạn.

Hề Nam thậm chí còn thuê một căn nhà ở ngoài trường, những lúc không có lớp đều muốn dính lấy Trì Ngôn.

Cặp đôi nhỏ mù quáng yêu đương chính là như vậy.
 
Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước
Chương 11: Hết



Hề Nam cảm thấy dạo này Trì Ngôn hình như lạnh nhạt với mình hơn rất nhiều, không biết có phải cậu ảo giác hay không, Trì Ngôn dường như còn lén lút gọi điện thoại với người khác sau lưng cậu, sau khi gọi điện thoại xong lại còn ra ngoài.

Hề Nam hơi tủi thân, hơi khó chịu, cậu mím môi giận dỗi Trì Ngôn. Điều khiến cậu càng ấm ức hơn là, Trì Ngôn rõ ràng biết cậu đang giận dỗi, nhưng lại làm như không thấy.

Anh Ngôn không còn yêu mình nữa sao? Hề Nam ngồi xổm ở góc tường lặng lẽ rơi nước mắt.

Cậu nhớ lại nhất cử nhất động của Trì Ngôn gần đây, hình như anh không còn gần gũi với cậu như lúc mới yêu nữa. Trì Ngôn trước đây cũng rất thích vuốt v3, hôn cậu, nhưng dạo này lại có vẻ hơi né tránh sự đụng chạm của cậu.

Mới yêu nhau được vài ngày, sao Trì Ngôn đã thay lòng đổi dạ rồi... À, mai đúng là sinh nhật mười tám tuổi của cậu.

Có phải Trì Ngôn thấy kỹ thuật hôn của cậu không tốt, nên không muốn ở bên cậu nữa? Có phải Trì Ngôn đã quen người khác bên ngoài, phát hiện ra cậu chẳng có gì đáng để anh ấy thích?

Mặc dù sau khi hai người ở bên nhau, Trì Ngôn đã giới thiệu bạn bè của mình cho Hề Nam, bây giờ những bài đăng khoe ảnh tình cảm của Hề Nam trên vòng bạn bè đã có rất nhiều người like. Nhưng Hề Nam vẫn cảm thấy Trì Ngôn quá ưu tú, chỉ cần cậu lơ là một chút là Trì Ngôn sẽ biến mất khỏi tầm mắt cậu.

Anh ấy quá ưu tú, xung quanh anh ấy cũng có quá nhiều người ưu tú, Hề Nam cảm thấy vừa tủi thân vừa buồn bã, Trì Ngôn của cậu đến giờ vẫn chưa về "tổ ấm" của hai người.

Rõ ràng tối nay cũng không có lớp học thêm, vậy mà Trì Ngôn lại không nói cho cậu biết mình đi đâu mà đã ra ngoài rồi.

Hừ.

Đúng lúc Hề Nam vừa rút khăn giấy vừa lau nước mắt, Trì Ngôn vừa đi lấy hàng về đang ngồi xổm ở cửa, sau khi mở gói hàng và phi tang cái hộp nhỏ mới thở phào nhẹ nhõm.

Không còn cách nào khác, bạn trai nhỏ nhà anh... "trưởng thành" giống như một lời nguyền, càng đến gần ngày này thì em ấy càng...

Cứ như cún con vậy, mà chủ nhân nghiêm túc Trì Ngôn lại không thể lên Baidu tìm cách đưa cún con đi triệt sản.

Chỉ có thể hy sinh bản thân thôi, sếp Trì là người đàn ông sẵn sàng vứt bỏ sĩ diện vì tình yêu.

Anh đã tìm hiểu một số tài liệu nghiêm túc, cuối cùng mua về một vài thứ không biết có nghiêm túc hay không.

Nhưng sau khi cuồng nhiệt đặt hàng xong, Trì Ngôn mới nhận ra, Hề Nam chắc chắn sẽ không vui. Với tính chiếm hữu và hay ghen của Hề Nam, chắc đến con muỗi đậu lên người anh hút máu cậu cũng sẽ ghen.

Rồi lại chẳng nói gì, mặt mũi khó chịu, giả vờ như mình hoàn toàn không quan tâm.

Đáng yêu chết mất.

Vì vậy, không thể để cậu biết mình đã mua thêm thứ gì, nếu không dù có giải thích rõ ràng thì cũng sẽ bị vẻ mặt ấm ức của cậu làm cho mềm lòng, rồi đầu óc nóng lên lại đồng ý với yêu cầu kỳ quặc của cậu.

Thật là đau đầu.

Thực ra Trì Ngôn cũng không phải là không muốn, chỉ là "phần cứng" của Hề Nam quá ưu tú. Chuyện chưa biết luôn có chút đáng sợ, sau khi tìm hiểu thì Trì Ngôn lại... vẫn thấy sợ, đệt.

Tuy việc tặng bản thân mình cho bạn trai làm quà sinh nhật nghe có vẻ rất trơ trẽn, nhưng Trì Ngôn có thể tự tin mà nói, món quà Hề Nam muốn chắc chắn chỉ có mình anh mà thôi.

Thật tự luyến.

Cất đồ vào túi, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, Trì Ngôn vừa mở cửa đã thấy Hề Nam co ro ở một góc, cố tình để anh thấy dáng vẻ ấm ức sắp khóc của mình.

Lại làm trò gì đây? Sếp Trì thắc mắc, anh đành phải lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu bạn trai nhỏ đang tủi thân, tiện thể hôn cậu một cái để an ủi, sau đó thản nhiên quay về phòng.

Cầm "đạo cụ" trong người, anh không thể để Hề Nam bám lấy mình, cứ bám lấy là sẽ chạm vào, mà chạm vào là em ấy sẽ phát hiện ra, woa, cái thứ nhỏ nhỏ trong túi là gì thế?

Rồi tên vô lại đó sẽ làm ra vẻ đáng thương, đến khi mình mềm lòng thấy em ấy tội nghiệp, thì em ấy đã cọ xát đến mức da anh sắp tróc ra rồi.

Còn làm cái này cái kia, dạo gần đây không biết học ở đâu ra cái kiểu gọi anh là "cục cưng".

Phiền phức, dính người, như cún con vậy, sao lại có người dính người mà đáng yêu thế chứ. Vì sức khỏe của Hề Nam, anh không thể chiều chuộng cậu như vậy được.

Nhưng Trì Ngôn không ngờ, chú cún bị nhịn mấy ngày sẽ càng quậy phá hơn.

Thôi rồi, anh ấy hết yêu mình rồi. Hề Nam nhìn bóng lưng Trì Ngôn rời xa mình, nỗi buồn bao trùm lấy cậu.

Cuộc sống vẫn ra tay với bé mèo Hề Nam.

Không khí nặng nề kéo dài đến tận rạng sáng hôm sau, Trì Ngôn đã ngủ từ sớm, nhưng vẫn đặt báo thức lúc mười hai giờ để dậy, mơ màng nói với Hề Nam " Cục cưng sinh nhật vui vẻ." Nhưng vì quá buồn ngủ, nói xong lại ngủ tiếp.

Nhưng Hề Nam rất mãn nguyện, rất vui vẻ, Trì Ngôn vẫn gọi cậu là cục cưng, Trì Ngôn vẫn còn yêu cậu.

Anh ấy còn cố tình đặt báo thức để chúc mừng sinh nhật mình, trời ơi. Hề Nam ôm Trì Ngôn thật chặt, Trì Ngôn trong lúc ngủ mơ cũng theo thói quen ôm lại cậu.

Sáng sớm tỉnh dậy, Trì Ngôn dẫn Hề Nam đến thủy cung mà cậu hằng mong ước, xem màn biểu diễn của cá heo rồi lại dạo chơi trong đó một hồi lâu. Những loài cá biển sâu vừa xấu vừa đáng yêu, cùng những chú chim cánh cụt nhỏ nhắn xinh xắn, Hề Nam nắm tay Trì Ngôn đi khắp nơi.

Cậu còn muốn tuyên bố chủ quyền với Trì Ngôn trước mặt cả đàn chim cánh cụt.

Sau khi tham quan thủy cung, hai người lại đi xem một bộ phim đang rất hot, máy lạnh trong phòng chiếu phim cá nhân được bật rất mạnh, Hề Nam ôm Trì Ngôn vào lòng, thỉnh thoảng lại hôn anh một cái.

Trì Ngôn ngước mắt nhìn cậu, nói cậu trẻ con, nhưng lại không cam lòng mà hôn trả anh.

Sếp Trì mười chín tuổi phải nói rằng, Hề Nam mười tám tuổi thật sự rất trẻ con.

Hai người đã tính toán rồi, họ chỉ cách nhau một tuổi, nhưng sinh nhật của Trì Ngôn đã qua vào đầu năm, còn Hề Nam thì sinh vào nửa cuối năm. Vì vậy, Hề Nam rất không phục nhưng vẫn phải gọi Trì Ngôn là anh.

Đến tối, sếp Trì mười chín tuổi lại không nghĩ như vậy nữa, người trưởng thành quả nhiên là người trưởng thành, anh không còn thấy Hề Nam trẻ con... không, Hề Nam chính là trẻ con, đồ trẻ trâu, sau khi hiểu lầm được giải thích rõ ràng thì cứ quậy mãi không thôi.

...

Trì Ngôn đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần.

Anh tinh quái cười một tiếng, tràn đầy vẻ tinh nghịch của thanh niên.

...

Sau ba tháng luyện tập, Hề Nam đã không còn là Hề Nam dễ dàng chảy máu mũi nữa rồi.

Hề Nam đã từng trải không còn là Hề Nam của ngày hôm qua.

Tuy vẫn không kìm được nước mắt...

Hề Nam vẫn đang khóc, nhưng không chỉ vì lý do s1nh lý, mà còn... còn vì niềm vui sướng của cậu.

Trì Ngôn không nhịn được nghĩ, bạn trai mình đúng là được làm bằng nước mà.

Khóc mà cũng đáng yêu nữa. Ánh mắt cậu vừa hung dữ vừa dịu dàng, Trì Ngôn véo má cậu, lau nước mắt cho cậu.

...

Hề Nam còn trơ trẽn mà nghiêm túc nói, anh Ngôn, nhìn xem, em đã trả lại cho anh hết rồi.

Trì Ngôn trợn mắt nhìn cậu, thầm nghĩ nhất định phải đổi ghi chú của cậu thành Khê. Được rồi, anh Khê của anh, nước nhiều nhất.

... Câu nói đùa của anh vậy mà em ấy nhớ đến tận bây giờ.

Trì Ngôn cảm thấy Hề Nam không còn gì phải tiếc nuối nữa, chàng trai này mười tám tuổi đã gặp được người mình thích, không phải anh nói chứ, Hề Nam gặp được anh đúng là may mắn lắm rồi.

Hề Nam gật đầu lia lịa, anh Ngôn nói đúng lắm.

Trì Ngôn lại nghĩ, vậy vận may của mình cũng không tệ, chỉ muộn hơn Hề Nam một năm đã gặp được người mình thích.

Hề Nam vội vàng nhận lỗi, đáng lẽ cậu nên tỏ tình với Trì Ngôn sớm hơn, không nên để Trì Ngôn đợi đến năm mười chín tuổi.

Trì Ngôn cười lạnh, mười sáu tuổi em đã quen anh rồi, vậy là em phải nhịn thêm một năm nữa mới được...

... Mười bảy tuổi cũng rất tốt, Hề Nam ôm lấy Trì Ngôn hôn tới tấp.

Cậu luôn cảm thấy dù là ở độ tuổi nào, khi gặp được Trì Ngôn, trong lòng cậu cũng chỉ có Trì Ngôn mà thôi.

Hay nói cách khác, dù là ở độ tuổi nào, cậu cũng sẽ yêu Trì Ngôn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
 
Back
Top Bottom