Tuyết rơi rồi... hạt tuyết đầu tiên trong năm, hạt tuyết nhẹ nhàng như lông vũ, mịn màn trắng trẻo từ từ rơi xuống đất báo hiệu cho việc mùa đông sắp đến."
Woa!
Tuyết rơi kìa!
".
Một đứa trẻ hồn nhiên đang tỏ ra thích thú vì lần đầu thấy tuyết, ánh mắt lấp lánh như những viên đá quý được trưng bày trong những cửa hàng xa xỉ."
Lần đầu nhóc thấy tuyết à?
".
Giọng nói thiếu niên dịu dàng vang giữa làn tuyết trắng, thanh âm nhẹ tựa bông tuyết rơi giữa không trung lại như chất chứa cả cái âm u lẫn lạnh lẽo của đêm đen.
Nhưng nó dường như chẳng làm đứa trẻ hoảng sợ, ngược lại còn vui vẻ đáp lời.
"Vâng!
Đây là lần đầu em được thấy tuyết gần như vậy, nó lạnh vậy sao anh?
"."
Đúng, tuyết rất lạnh đấy.
""Em không sợ anh sao?
" Ngập ngừng một hồi cậu vẫn là nói ra, từ nãy đến giờ trong đầu cậu cứ toàn những suy nghĩ vu vơ như là *tại sao nó không sợ mình? **tại sao đứa nhỏ này lại dễ dàng nghe lời người lạ như vậy? *."
Em không sợ!
Mẹ em từng nói người đẹp sẽ không lừa trẻ con, anh à anh rất đẹp nha!
"Đứa nhỏ trả lời với giọng điệu vui vẻ, thật là một đứa nhỏ hồn nhiên.
Vậy mà lũ người kia..."
Được rồi".
Nghe vậy cậu liền lấy chiếc áo khoác mình đang mặc choàng cho đứa nhỏ, giờ nhìn cậu nhóc ấy như một cục bông nhảy lon ton giữa đống tuyết vậy."
Anh đưa áo cho em vậy anh thì sao?
".
Đứa nhỏ chợt nhận ra người anh bí ẩn này nhường mình tận hai cái áo còn bản thân chỉ mặc chiếc áo sơ mi và chiếc quần đùi ngắn, trông có vẻ rất lạnh."
Anh đã quen với thời tiết này rồi, chúng ta mau đi thôi ".
Nói rồi, thiếu niên ấy nắm chặt hơn bàn tay nhỏ bé, hai hình bóng cứ mờ dần rồi bất chợt biến mất khi cả hai đến điểm cuối của con ngỏ cụt, ngay đến cả dấu vết để lại cũng chỉ còn dấu giày nhỏ đang bị tuyết trắng vùi lấp...
Tại một lâu đài khá cổ kín, người hầu tấp nập vội vã chuẩn bị cho một bữa tiệc lớn cho cả vương quốc, có lẽ đã lâu rồi Đế Vương của họ mới trở về, lúc này hoàng thất và quý tộc đều bận rộn với việc tổ chức tiệc mừng Đế Vương tìm được Vương Hậu, thậm chí cả hai đều đã kí Khế Ước Máu, khế ước có sức mạnh lớn nhất Huyết Tộc thề độc không phản bội đối phương, nếu không sẽ bị khế ước rút cạn máu và chìm trong biển lửa."
Người về rồi, đứa nhóc nào đây?
" Lại một thiếu niên nữa nhưng có vẻ cậu ta khá lùn so với người đang dắt tay đứa bé, hơn nữa giọng điệu lại rất cung kính với người đó."
Luka, sắp xếp cho nhóc này một phòng cạnh ta đi.
" Nói rồi cậu nở một nụ cười nhẹ nhàng nhìn người gọi là Luka ấy."
Vâng...
" Luka rời đi với dáng vẻ đầy nghi hoặc sau đó nói với một nữ hầu gần đó sắp xếp một phòng cho trẻ em.Lát sau, một người hầu khác chạy đến tìm nữ hầu khi nãy vì cô đã biến mất khá lâu làm trễ tiến độ chuẩn bị bữa tiệc đính hôn của Đế Vương, trông cô ta không mấy để tâm đến công việc mà là tìm nữ hầu khác để bàn chuyện phiếm thì đúng hơn, ít nhất như vậy thì dù có bị phát hiện cũng có thể đổ lỗi cho người khác."
Này Emily, cô nói xem có phải Đế Vương có vấn đề gì không chứ, tôi đẹp như này, ngực cũng thuộc cỡ to chân cũng dài mà Ngài ấy lại nhắm trúng một tên đàn ông kia!
""Lydia, cô rảnh lắm sao?
Bạn đời của Đế Vương mà còn dám nói xấu.
" Emily cười châm biếm Lydia sau đó lại tiếp tục chuẩn bị phòng cho trẻ em theo yêu cầu của Luka."
Ha, có gì phải sợ chứ?
Sự thật là tôi đẹp hơn tên đó nhiều, tất nhiên ở khoảng đó cũng...
" Cô ả không màng liêm sĩ mà ám chỉ đủ thứ chuyện nhằm tỏ ra việc mình xuất sắc hơn Vương Hậu tương lai, cô đồng nghiệp Emily cũng chỉ biết lắc đầu trước sự ngông cuồng của kẻ ngốc trước mặt."
Ồ?
"Một giọng nói quen thuộc cất lên, giọng nói dịu dàng nhưng đầy sự u ám đó, không khí trong căn phòng đột nhiên trở nên ngột ngạt khi cánh cửa lớn dần mở ra, cậu thiếu niên với vẻ ngoài xinh đẹp nhưng mang lại cảm giác lạnh lẽo khiến ai cũng sợ hãi bước vào."
Cô bảo cô tốt hơn Luka nhà tôi?
""Ng...
Ngài Yuuki, tôi không có nói gì hết ạ!
" Bị bắt quả tang nói xấu Vương Hậu tại trận, cô ta liền mất đi hết sự tự tin vừa nãy mà ngay lập tức quỳ xuống tạ tội."
Emily, cô có nghe không?
"Cậu nhìn sang Emily, nữ hầu nãy giờ chỉ lo tập trung làm việc mà bỏ ngoài tai những gì cô đồng nghiệp ngốc của mình nói."
Vâng, cô ấy có nói xấu cậu Luka một chút ạ.
Nhưng cô ấy vẫn là mới đến không hiểu quy tắc, mong Ngài tha tội.
"Nói rồi cô cũng quỳ xuống trước mặt Yuuki, với kinh nghiệm làm việc lâu năm ở đây thì cô biết việc không nên làm nhất hiện tại là nói dối.
Bởi vì người trước mặt cô, Micalke Yuuki là một người vừa dịu dàng lại vừa đáng sợ, dịu dàng ở việc cậu rất dễ tha thứ cho người khác nhưng đáng sợ ở chỗ cậu có thể dễ dàng phát hiện ta những người xung quanh đang nghĩ gì.
Biết sao được, có lý do người ta mới được diện kiến Thần Linh như cơm bữa."
Được rồi, ta sẽ không nói với Đế Vương của các ngươi, nhưng chỉ lần này thôi đấy.
"Cậu thở dài một hơi rồi liền đi ra khỏi phòng kiểm tra xem đứa nhỏ kia đã dậy chưa."
C... cảm ơn cô Emily, nhưng khi nãy cô có thể bảo là tôi không nói gì hết mà?
"Lydia vội vã cảm ơn Emily rồi lập tức đứng lên và đỡ cô dậy."
Nói dối là bay đầu đấy, Ngài Yuuki có thể đọc được suy nghĩ, lại luôn biết được đối phương thật sự muốn gì.
""Đáng sợ thật...
""Ngài ấy được gọi là dịu dàng rồi, nếu người đến là Vương Hậu thì đầu cô đã ở trên cái đèn chùm đó rồi đấy.
" Nói rồi cô chỉ lên chiếc đèn chùm xa hoa trên trần nhà."
Được rồi, lần sau tôi sẽ không nói xấu ai nữa đâu huhu.
"Lydia bị dọa sợ liền chạy ra ngoài và quay về chỗ làm việc, tất nhiên là cô bị hầu gái trưởng chửi một trận vì lười biếng.Trong khuôn viên phía sau lâu đài, có hai cái bóng như thể của trẻ con chạy nhảy khắp nơi còn phía bàn trà ở giữa khuôn viên thì có hai người phụ nữ cười nói với nhau."
Ôi Merry à, thật sự là Alice đã ăn hết bánh trong kho của Luka luôn ư?
"Người phụ nữ trông có vẻ quyền lực tỏ ra thích thú và cười lớn với câu truyện mà Merry, người còn lại vừa kể."
Vâng thưa hoàng thái hậu, sau đó cậu Luka đã suýt đem hai đứa đi hỏa táng.
" Merry che miệng cười thầm trong lúc kể về chuyện quá khứ của Luka, người sắp làm dâu của người phụ nữ trước mặt mình."
Ôi hoàng thái hậu gì chứ, sau này cô với ta là chị em, có gì cứ gọi là chị Violet là được rồi.
""Vâng thưa chị Violet, nhưng hôm nay có lẽ đã trễ rồi, em cũng phải nạp năng lượng lại cho Alice nên xin phép rời đi trước.
" Cô đứng dậy hành lễ rồi gọi hai cái bóng kia lại rồi rời đi."
Một ma nhân, ba Con Rối Thần Tiên...
Micalke Yuuki này đúng là một kẻ thú vị đấy ~ "Violet cứ thế mà biến mất trong chớp mắt, không rõ bà đi đâu nhưng có lẽ bà đã ngầm thừa nhận mối hôn sự này rồi...
-------------------------------------------------------------Góc tâm sự: hiện tại chỉ là bối cảnh sơ lược, câu chuyện sẽ bắt đầu dưới góc nhìn của một nhân vật khác ngoài những nhân vật trên, hi vọng các bạn có một trải nghiệm thật tốt!