Siêu Nhiên Ảnh hậu tái sinh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
298945538-256-k659975.jpg

Ảnh Hậu Tái Sinh
Tác giả: Myena0101
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Sở Linh kiếp trước là một ảnh hầu hào quang tỏa sảng, nhưng lại yêu sai người.
kiếp này liệu cô có bước vào nó lần nữa không?

Người cuối cùng cô gặp là ai?​
 
Ảnh Hậu Tái Sinh
chap 1


Hai mắt ướt đẫm lệ nhìn vào màn hình TV có một đôi nam nữ hôn nhau thắm thiết, cười tươi trên sóng truyền hình.

Bỗng có một phiên lao ra đưa mic trước mặt anh ta hỏi: - Cho tôi hỏi, anh với ảnh hậu Sở Linh là như nào?

- Lúc trước có tin đồn hai người là người yêu?

- Có phải lúc trước cô ấy theo đuổi anh?

- Hai người đã có quan hệ chưa?

Các phóng viên khác thấy vậy đồng loạt đưa ra những câu hỏi tương tự.

Anh ta nắm chặt tay cô gái bên cạnh mỉm cười, lắc đầu, rồi trả lời câu hỏi của các phóng viên.

- Tôi với ảnh hậu chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp, tôi xem cô ấy là tiền bối và luôn ra sức học tập!

Chuyện xảy ra với cô ấy, rất đáng tiếc!

Tôi tin cô ấy không phải người như vậy!Cái gì mà không phải người như vậy, chính anh là người đã đẩy tôi vào bước đường này!Hai người là người yêu của nhau, mới tháng trước còn đi kỉ niệm 3 năm yêu nhau.

Cũng tại thời điểm đó, cô đã mất đi sự trong trắng của bản thân, mất đi thanh danh, sự nghiệp.

Hôm đó, hắn bỏ thuốc kích ngủ vào rượu của cô cho Sở Linh thiếp đi.

Trong lúc chìm vào cơn mê man cô nghe được hắn thảo luận gì đó với nhà sản xuất phim Trương, một người đã có gia đình.

Trong giới làm phim tiểu sử của hắn không được tốt đẹp, nhưng bề ngoài lại tỏ ra mình là một người chồng tốt, chung thủy.

Ai mà ngờ sau lưng hắn có bao tiểu nhân tình.

Có lần hắn đề nghị với cô sẽ đưa cô tới đỉnh cao hơn nữa, nhưng bị cô ra sức từ chối, làm hắn bẻ mặt.

Nhắm mắt mở mắt lần nửa đã thấy toàn thân mình trống trơn, trên người là tên đàn ông kia.

Sở Linh liền ra sức vùng vẫy, nhưng lại bị xích lại.

- Tiểu mĩ nhân em nên nằm yên hưởng thụ đi!

- Không không!

Làm ơn tha cho tôi!- Sao được!

Mỡ đến miệng mèo sao phải bỏ lỡ chứ!

- Gia Long!

Cứu em!

Cô tuyệt vọng kêu lên, hét đến khàn cả giọng.- Bên tôi sao lại kêu tên người khác!

Mà hắn chính là người đã đẩy em đến đây đấy!- Không!

KHÔNG!

KHÔNGGGGG!

Anh ây sẽ không đối xử với tôi như thế.

- Tiểu mĩ nhân đối diện với sự thật đi!Vừa nói hắn vừa cởi từng thứ đang che lấp cơ thể cô và hắn.

Đưa tay mân mê cơ thể cô, vuốt dọc một đường từ mặt đến hông, chạm vào nơi tư mật của cô.

- Trắng thật!- Đúng là đáng tiền mà!Đêm đó, chính là cơn ác mộng của đời cô.

Bị hắn cưỡng đoạt, để lại những vết thương đầy mình.

Bên sâu trong tâm trí bị ám ảnh bởi việc này.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, còn đang nằm trong vòng tay của hắn.

Sở Linh suy sụp hoàn toàn, cuộc đời cô thế là xong.

Đúng thật, hôm sau tin tức cô cùng nhà làm phim Trương vụng trộm.

In đầy trên các mặt báo, ai ai cũng chỉ trích cô là tiểu tam phá hoại gia đình người khác.

Quản lý còn trách mắng: - Cô làm việc không biết suy nghĩ sao?

Nếu có muốn lấy lòng hắn thì phải nói cho tôi chứ!

Giờ việc vỡ lẽ ra như vậy!

Cả đời này coi như cô chìm trong vũng bùn rồi!- Nhưng em bị hại mà!- Người ta không tin đâu...cô nói như vậy có lợi ích gì?

Thôi thì thời gian này cô chịu khó ở nhà đi!Sở Linh nhìn lên trần nhà, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mĩ, giờ lại gầy guộc, xanh xao.

Đôi mắt trũng sâu, mới 25 mà vết chân chim đã xuất hiện.

Môi khô nứt nẻ, da không đều màu.

Từ ngày xảy ra việc ấy, cô đã bỏ bê bản thân.

Nhìn lại trên TV, đúng lúc thấy hai người họ nắm tay khoe chiếc nhẫn.

Gia Long nhẹ nhàng hôn lấy nó, ánh mắt yêu chiều.

- 3 tháng nữa chúng tôi sẽ kết hôn!

Lúc đó, rất mong mọi người tới đủ.

Sở Linh cứ tưởng mình đã cạn khô nước mắt nhưng nó lại chảy ra.

Vừa khóc, miệng vừa lẩm nhẩm, những miền kí ức chạy qua đầu cô.

Cũng là ánh mắt, nụ cười, giọng nói đó nó đang từ từ vụn vỡ.

Hóa ra ngay từ lúc đầu cô đã bị lợi dụng, những cử chỉ thân mật đó đều là giả dối để tạo bước tiến cho sự nghiệp của anh ta.

Lợi dụng cô chỉ vì không muốn cô gái của mình bị vấy bẩn?

Sở Linh tự hỏi cô gái đó biết gì không nhỉ?

Chắc là không?

Sao hắn dám lộ ra được?Nhìn sang thấy chiếc dao bạc đang tỏa sáng, trong đầu cô nảy ra một ý định.

Cô đã quá mệt mỏi muốn nhanh chóng thoát ra khỏi cái địa ngục trần gian này.

Lấy dao cứa một đường trên cổ tay, nhìn từng dòng máu nóng chảy ra, ánh mắt cô có ánh sáng vụt qua.

- Nếu có kiếp sau, tôi nhất định sẽ để anh trải qua cảm giác này!Đến lúc cuối đời, cô nghe thấy được một âm thanh trầm, hơi khàn khàn, một vòng tay ấm bao bọc lấy cơ thể cô.

- Xin lỗi!

Vì đã đến muộn!

- Em đợi tôi một chút!

Tôi sẽ để họ bồi tán cùng em.
 
Ảnh Hậu Tái Sinh
chap 2


- Em đợi tôi một chút!

Tôi sẽ để họ bồi tán cùng em.Đó là câu nói cuối cùng mà cô nghe được trước khi nhắm mắt.

Tiếc rằng tai cô đã ù ù, mắt cũng mờ dần nên không biết được người đó là ai?

Ráng chút sức lực cuối cùng lau đi giọt nước mắt kia, rồi bàn tay vô lực rơi xuống đất, kết thúc một kiếp người.

Lúc cô mở mắt thì xung quanh tối đen đưa tay không thấy được 5 ngón.

- Địa ngục đây sao?

Bỗng xuất hiện một ánh sáng ngũ sắc trước mặt, cô theo quán tính tới gần, chạm vào nó.

Thì có một lực hút kéo cô sang, làm cô choáng váng nhất thời ngất đi.Đến khi mở mắt ra lần nữa thì mới phát hiện trần nhà có chút quen thuộc.

Nhắm mắt lại, giật mình bật dậy, nhìn vào tấm lịch trên tường, vào cái ngày đang được khoan đỏ.

12/6 chẳng phải là cái ngày đen tối nhất cuộc đời cô hay sao?

Nhìn sang bên cạnh không có ai Sở Linh mới thở phào nhẹ nhỡm.Cả cơ thể bất giác run lên bần bật, Sở Linh cố gắng giữ hết bình tĩnh nắm chặt lấy hai vai.

Không ngừng tự trấn an bản thân một hồi.

Bước xuống giường, đứng ngắm nhìn mình trong gương.

Sờ lên gương mặt, thì ra nó từng mềm mại, trắng trẻo thế này?

Trong mắt cô liền nổi lên hận ý, cô hận hai gả đàn ông kia.

Họ đã phá hoại không chỉ sự nghiệp mà cả cuộc đời cô.

Ngày ngày phải hứng chịu những lời chửi rủa trên mạng.Không biết như thế nào mà họ mò được địa chỉ nhà cô.

Đến tận nơi mắng chửi, ném trứng và rau thối.Mỗi đêm đến khi lần nhắm mắt thì những kí ức đen tối đó lại ùa về.

Nhớ tới bàn tay ghê tởm đó chạm vào cơ thể, liền vào phòng tắm xả nước, ở lì bên trong hơn tiếng liền.

Những kí ức đau khổ đó hằng sâu trong tâm trí, cả đời này cũng không quên.

Cô thề sẽ trả thù từng người từng người một, tháo bỏ cái lớp mặt nạ giả tạo.

Để họ phải trải qua cái cảm giác bị hàng ngàn, hàng triệu người chỉ trích.

Sống trong tuổi nhục, bị mọi người xua đuổi đến lúc xuống mồ.Thay một bồ đầm đen ôm sát cơ thể, tôn lên những đường cong uyển chuyển.

Trang điểm kĩ càng, đặc biệc lấy cặp bông tai và vòng cổ hắn tặng đeo lên.

Để từ từ mà chơi đùa với hắn, giờ mà lật thì có hơi dễ cho hắn.

Đến nơi thì thấy hắn tựa lưng vào cây bàng, một bộ dáng quân tử si tình.

Sở Linh nhanh chóng điều chỉnh lại cơ mặt, mỉm cười tiến lại gần ôm lấy cánh tay Gia Long, giọng nói ân cần: - Anh đợi lâu chưa?

- Không đâu !

Anh chỉ mới tới thôi!Nhìn cô một cách chăm chú, miệng kẽ nhếch, nâng cầm cô lên, hôn lên trán cô: - Hôm nay, em xinh thật đấy!- Ah... anh làm em ngại quá!

Nhưng không phải trước đây anh cấm em sao?

Sở Linh bày ra bộ dạng ngại ngùng, xấu hổ pha một chút hờn dỗi khoan hai tay lại, quay lưng không nhìn vào mắt anh.Gia Long vội vàng ôm cô lại, cưng chiều xoa xoa đầu cô bảo: - Ai bảo!

Em cứ mặc !

Anh có cách riêng để bảo vệ em!

Sợ Linh làm bộ ngại ngùng đưa hai tay che lấy mặt.

- Em đáng yêu quá!

Anh yêu em chết mất!

Nghe kìa, lời nói mới mật ngọt làm sao?

Nếu là trước kia cô sẽ tin mà không chút nghi ngờ.

Tình nguyện chìm trong sự cưng chiều ấy!

Diễn quá đạt!

Thế giới này nợ anh ta một chiếc cúp đấy!

Chắc chắn là kiếp trước não cô đi du lịch, chứ không sao lại không nhận ra!

Nên nhớ cô là ảnh hậu đấy!

Hai người cùng nhau đi chơi cả một ngày nhưng do cả hai đều là người của công chúng không thể đến chỗ đông người.

Cuối ngày anh rủ cô đi bar, cô liền không chút do dự mà đồng ý.

Ánh mắt anh ta xẹt qua một tia vui mừng, bị cô bắt gặp được.

Thời khác trả thù cuối cùng cũng đến rồi!!!Cũng là ly rượu đó, cô tận mắt thấy anh ta đổ thuốc vào, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng bước đến.

Cạn ly, nhấp nhẹ môi, thấy cô uống rồi hắn mới an tâm.

Sở Linh đứng dậy, xin phép đi vệ sinh, hắn hướng ánh mắt nhìn theo.

Gọi một cuộc gọi: - Tôi là xong hết rồi!

Phần còn lại là của anh!

Nhớ bộ phim kia chứ!

Tôi muốn làm nam chính bộ đó!- Được thôi!

Chỉ cần chơi cô ta xong!

Anh liền nhận được hợp đồng!- Cảm ơn đã hợp tác, Trương tổng!Đến được phòng vệ sinh, Sở Linh rửa mặt cho tỉnh táo.

Mà nó vẫn cứ choáng lại là cái cảm giác quen thuộc kia.

Không lẽ hắn cũng bỏ thuốc trong đồ ăn, điên thiệt chứ.

Ra khỏi phòng vệ sinh, đi được vài bước thì bị hắn kéo lại.

- Em đi đâu lâu thế!

Anh lo cho em lắm!

Để anh đưa em về phòng nghỉ ngơi!- Ah...cảm ơn anh!

Em thấy trong người hơi nóng!- Vậy là thuốc bắt đầu có tác dụng rồi!

Hắn thì thầm.- Hả anh nói gì?- Không!

Không có gì!Đưa cô đến căn phòng đã được chỉ định, đặt cô lên giường.

Thấy cô đã chìm trong cơn mê man, lấy tay mân mê gương mặt , ngửi lấy mùi hương trên cơ thể cô, thở dài tiếc nuối..- Để em làm vật phẩm tiếc thật đấy!

Nhưng mà vì sự nghiệp của anh em cố chịu nhé!

Rồi anh sẽ bù đắp cho em!

Yêu em!
 
Ảnh Hậu Tái Sinh
chap 3


Nói rồi quay lưng ra khỏi phòng, đợi đến khi nghe tiếng đóng cửa cô mới bật dậy.

Không nhịn được mà chửi thề: - WTF!

Thằng này chắc điên rồi!

Có thằng nào bình thường mà như nó không?

Cũng may cô có chuẩn bị từ trước viên thuốc giải, không thì kiếp này cũng coi như bỏ, ngu một lần là đủ rồi.Nghĩ lại hành động lúc nãy của hắn, liền lấy ngay chai tẩy trang ra, đổ vào bông mà chùi chùi, ánh mắt mang vẻ khó chịu.

Đến khi dễ chịu hơn rồi mới dặm trang điểm lại.

Độ chừng 30' sau, tiếng mở cửa lại vang lên lần nữa.

Có tiếng bước chân mỗi ngày một tiếng lại gần.

Cô từ từ hé mắt, thì thấy Trương tổng, ngồi bên cạnh giường, môi mấp máy nói: - Sao anh lại ở đây?

Anh ấy đâu?- Em hỏi người tình nhỏ của em sao?

Hắn bỏ đi rồi!Bàn tay bẩn thỉu đó lại tính chạm vào người cô, liền bị hất ra.- Hung dữ nhỉ!

Lát nữa anh sẽ khiến em vừa khóc vừa cầu xin anh!- Anh!

Anh tính làm gì?

- Em nói xem!

Cô nam quả nữ thì nên làm gì?

Hắn mon men tiến lại gần, cô liền bày ra vẻ mặt uẩn khuất, nước mắt tuôn rơi lả chả.

Khi đã đối mặt với nhau, Sở Linh liền lật mặt, chủ động tiến tới, vòng qua eo hắn.

Giọng nói trở nên ma mị, dụ hoặc hơn, khiến con người ta nghe liền muốn phạm tội: - Ah!

Ngài tính chỉ làm vậy thôi sao?

- Thế tiểu bảo bối muốn sao?

- Ngài đi tắm trước đã!

- Được!

Đợi ta nhé!Được mĩ nhân dỗ ngọt, hắn hào phóng đồng ý.

Hắn vừa bước vào, cô liền buông thả cả người, nằm cuộn trên giường.

Lấy lại tinh thần, nhanh chóng đi tìm hai ly rượu, thả một viên thuốc ngủ vào, lắc lắc cho nó tan ra.

Bày ra một dáng vẻ quyến rũ chờ hắn ngoài.

Vừa bước ra đã thấy bộ dáng kia, không nhịn được có chút căng cứng.

Vội vội vàng vàng tiến lại gần, bên dưới sắp chịu không nổi, tính vồ lấy cô, thì nghe cô nói: - Ngài đừng nóng vội!

Tôi còn ở đây mà!

Uống ly rượu nhé!- Được thôi!Ánh mắt ẩn chứa dục vọng không hề che dấu nhìn chằm chằm vào cô, đúng là một tuyệt phẩm.

Thật muốn lột sạch rồi chiêm ngưỡng dáng vẻ mĩ miều đó dưới thân, muốn nghe những âm thanh xấu hổ phát ra từ khuôn miệng xinh đẹp đó.

Uống xong ly liền tiến đến, Sở Linh không ngần ngại phối hợp.

Được lúc thì đầu hắn bắt đầu choáng váng, nhưng cô không ngừng lại.

Đợi đến khi hắn gục hoàn toàn mới được ngừng.

Thở dài một hơi, cơ thể đầm đìa mồ hồi.

Đẩy hắn ra, ngồi phịch xuống đất ôm lấy hai vai, tự nhủ:- Xong rồi!

An toàn rồi!

Để bản thân bình tĩnh, cô liền đứng dậy, nở một nụ cười ma quái.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy hắn ngạc nhiên khi không thấy cô bên cạnh.

Trong lòng không khỏi vui mừng vì đã nắm được mĩ nhân trong tay.

Nhìn thấy có tờ giấy ở đầu giường liền lấy xem, mặt bỗng dưng tối sầm lại, tay vò nát tấm giấy, ném một bên.Trên tờ giấy đó ghi: " Nếu không muốn tấm ảnh này xuất hiện trên mạng xã hội thì hãy hủy bỏ hợp động nam 9 của Gia Long".

Còn kèm 2-3 tấm ảnh hắn toàn thân trần như nhộng, cả trước cả sau, còn chụp cận mặt, ảnh nét như xem phim full HD.Mới sáng ra đã có một món quà hậu hĩnh như thế phải cảm ơn Gia Long thật chu đáo!Gia Long hắn còn đang vui vẻ khoe với người quản lý của mình thì có cuộc gọi đến cắt ngang.

Nhìn dãy số trên màn hình, hắn mỉm cười trả lời: - Trương Tổng đêm qua tuyệt chứ?

- Tuyệt cái con mẹ nhà anh!

Anh dám chơi tôi!

Được lắm!

Nói rồi cúp máy ngang, trong đầu Gia Long lúc này có hàng nghìn dấu chấm hỏi?

Liền bấm máy gọi ngay cho cô, thấy cô không bắt máy thì nhắn tin.

-Em không sao chứ!

- Em đang ở đâu vậy?

Anh rất lo cho em!

- Hôm qua do uống say quá nên anh đi nhầm phòng!

Sáng nay tỉnh dậy mới biết!- Có gì thì gọi cho anh ngay nhé!

Nhìn những dòng tin nhắn không nhừng tới.

Nếu không biết thì cô sẽ tưởng đây là thật mà lại lần nữa hết lòng yêu hắn.

Tiếc thay cô lại biết hết rồi!

Để một lúc cô mới nhắn lại.- Vâng!

Em biết rồi!

Moah!Cô nhìn tin nhắn mình gửi đi còn nổi cả da gà, không biết sao lúc trước lại thích nhắn như vậy với hắn.

Tin nhắn này mà bị phát hiện chắc cô đào hố nhảy xuống tự sát quá.
 
Ảnh Hậu Tái Sinh
Chap 4


Ngày hôm sau nữa, Sở Linh đang trên đường tới đoàn làm phim tiếp tục công việc còn đang gian dở.

Xe dừng lại trước tấm thảm đỏ, cô vừa bước xuống đã có tiếng reo hò, bàn tán.

- Sở Linh!

Chúng em yêu chị!

- Đó là ảnh hậu sao thật xinh đẹp!- Mau mau chụp!Sở Linh mỉm cười, vẫy tay chào tất cả mọi người, kèm theo một nụ hôn gió.- Chị ấy hôn gió tao kìa!- Không là tao!- Tao mới phải!Đang ồn ào nhốn nháo, thì có một fan nam bị ép đến mức ngã nhào ra phía trước.

Cô thấy vội đi lại đỡ cho nam sinh.

- Cậu không sao chứ!- Em...không...sao!

Cậu nam sinh ấp úng trả lời, cả người run run.

- Lần sau, cẩn thận hơn nhé!Cô mới đi được vài bước, thì nghe tiếng hét, quay lại nhìn thì thấy cậu nam sinh vừa nãy.

- Chị Sở Linh cho em xin chữ kí nhé!Cô mỉm cười, đáp: - ĐượcCậu nam sinh đó, vội vội vàng vàng tìm kiếm bút, giấy.

Nhưng tìm mãi không ra, nước mắt muốn lưng tròng.

- Có ai có bút không?

Cho tôi mượn!Một fan nữ liền đưa ra, Sở Linh nhanh chóng kí lên áo của nam sinh kia.

- Nhớ giữ cẩn thận nhé!- Em sẽ bỏ vào tủ kính trưng bày!Còn nữ sinh kia thì khi nhận được cây bút vội bỏ vào balo, quay người chạy.- Chị Sở Linh!

Em mãi yêu chị!- Nữ thần!

Xinh đẹp quá!Gia Long từ đâu xuất hiện, trên tay cầm theo một phần ăn sáng, cùng một bình nước trà, đi đến gần cô.

- Linh Linh!

Đây là đồ ăn sáng anh chuẩn bị cho em - Gia Long.Sở Linh đi lướt qua người hắn xem như hắn không tại.

Gia Long vội chụp tay cô lại: - Linh Linh!

Sao em lơ anh!- Linh Linh?

Long tiên sinh!

Chúng ta thân thiết như vậy từ khi nào thế!

Xin anh tự trọng!Gia Long bàng hoàng trong phút chốc, ánh mắt không thể tin được nhìn người con gái trước mặt.

Bên dưới bắt đầu xì xào bàn tán, các phóng viên nhanh tay chụp, để đưa lên ngày mai làm tin nóng.

Tiếng đèn flap vang lên tục, mồ hôi hắn ta cũng theo đó mà tuôn không ngừng .- Thì ra là không quen!- Vậy mà ảnh nào đăng cũng tag cô ấy!

Làm như thân thiết lắm!- Có tin đồn hắn là bạn trai cô ấy nữa!

Chắc là bịp rồi!- Bởi vậy!

Ảnh hậu Sở Linh mà có bạn trai chắc nhiều fan khóc mất!- ...Điều chỉnh lại gương mặt, ánh mắt thâm tình, dịu dàng nói: - Thôi nào!

Chuyện hôm qua anh xin lỗi!

Anh thật sự không biết gì cả!

Em đừng nháo!- Anh đang nói gì vậy!

Mà Long tiên sinh anh làm tôi đau đấy!Sở Linh cố gắng giãy ra thoát khỏi vòng tay hắn, nhưng hắn nắm rất chặt.

Cơ mặt dường như sắp không giữ nổi vẻ điềm đạm nữa rồi.

Bỗng có một lực đạo lớn kéo cô ra sau, chỗ vừa nãy hắn nắm cũng nới lỏng.

Có tiếng nói lớn vang lên: - Không nghe cô ấy nói gì sao?

- Ah!

Tư Hàn từ khi nào mày thích xem vô chuyện người khác vậy?- Đó là việc của tao!

Liên quan gì tới mày!

Nhớ kĩ bàn tay bẩn đó tự về mà nắm!

Không có ngày mất tay!Gia Long tức không nói nên lời, Sở Linh sợ hai người này đáng nhau tại đây.

Liền kéo lấy tay á Tư Hàn, dịu giọng khuyên nhủ: - Thôi!

Có khi Long tiên sinh say nắng nên nhận nhầm thôi!

Hay trước tiên chúng ta trao đổi kịch bản nhé!Vành tai của Tư Hàn đỏ lên nhưng vẫn mạnh miệng nói: - Trao đổi gì chứ!

Cô phiền quá!

Mà thôi...- Nếu cậu thấy phiền thì thôi vậy!

- Ah...được mà!- Vậy tôi vào phòng nghỉ của tôi đợi cậu!Sở Linh quay lưng rời đi, Tư Hàn hất cằm nhìn hắn khiêu khích.

Gia Long tức đen mặt, tay nắm chặt thành quyền.

Đi từ từ vào phòng riêng của hắn, đám thẳng một cái vào chiếc bàn trong phòng.

Trong đầu là các câu hỏi đan xen, tự vấn bản thân có để lộ sơ hở gì không?

Ả ta nay sao thế?

Hay là ả biết mình cấu kết với Trương Tổng?

Nếu ả biết thì ... không đâu vụ đó mình làm kín lắm mà!Gia Long vò đầu vẫn nghĩ không ra mình đã làm gì sai!

Ả thay lòng rồi chăng?

Chắc chắn là vậy rồi!Bên trong phòng nghỉ của cô, cả hai ngồi bên cạnh nhau, âm thầm đọc kịch bản.

Thì Tư Hàn quay sang hỏi cô: - Nay cô sao thế!

Bình thường thích ở một chỗ với tên kia mà?Sở Linh chống cằm nhìn anh, mỉm cười trêu chọc: - Hểh!

Tôi phát hiện hình như Hàn thiếu rất có thành kiến với tôi nha!Nhìn vào ánh mắt cô, mặt Tư Hàn bỗng ửng đỏ.- Hừ!

Tôi chỉ nói sự thật thôi!

- Vậy sao?

- Đúng thế!

Mắt mù mới nhìn trúng tên đó !Sở Linh nhìn chằm chằm vào anh, cái biểu hiện này sao giống con mèo thế nhỉ!

Xù lông khi ai đó đạp lên đuôi mình.

Sao trước kia cô không biết có chàng trai thú vị như vậy nhỉ!

Tiếc là trước kia cô chỉ hướng mắt theo tên tra nam kia, mà không quay đầu.

Ở anh có mùi gì đó rất quen thuộc, làm cô cảm thấy an tâm!

Nhìn anh anh vậy làm cô càng muốn trêu chọc thêm!!
 
Back
Top Bottom