Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ

Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 60: Chương 60



Tốt, tốt.” Thái Điềm Tâm lập tức cảm thấy hả hê, đến đoàn phim “Nghiệt hải tình thiên”, Cố Tây Khê còn không phải là một quả hồng mềm, mặc cho cô ta tùy ý nhào nặn.

Ngày mùng tám tháng tám, thích hợp để khai trương.

Là một ngày tốt để khai máy vào đoàn phim.

Cố Tây Khê đúng giờ đúng hẹn mang theo hành lý và Bùi Bất Liễu đến đoàn phim.

Sau khi đến nơi, Bùi Bất Liễu nhìn Cố Tây Khê với vẻ lo lắng: “Em thực sự không cần anh đi cùng sao?”

“Không cần, mẹ anh bị bệnh rồi, anh vẫn nên đến bệnh viện chăm sóc bà ấy đi.” Cố Tây Khê phất tay: “Hơn nữa, em ở đoàn phim có thể xảy ra chuyện gì chứ, anh cứ yên tâm đi.”

“Vậy được rồi, vậy anh sẽ đi cùng em đến chụp ảnh tạo hình rồi hẵng đi.” Bùi Bất Liễu kiên trì nói, thật ra anh ta vốn định sắp xếp cho Cố Tây Khê ba bốn trợ lý nhưng Cố Tây Khê thực sự không thích có người ở bên cạnh, hơn nữa những việc cô làm cũng dễ để lộ sơ hở, vì vậy càng ít người bên cạnh càng tốt.

“Được.” Cố Tây Khê gật đầu.

Lễ khai máy của đoàn phim “Nghiệt hải tình thiên.” không có gì đặc biệt, cúng heo sữa quay, hoa quả tươi, thắp hương, vén tấm vải đỏ trên máy quay, sau đó chụp một bức ảnh, về cơ bản là xong.

Sau khi chụp ảnh xong, Thái Điềm Tâm hạ giọng, cười lạnh nói với Cố Tây Khê: “Cố Tây Khê, cô giỏi lắm, dám chặn tôi.”

Cố Tây Khê chớp mắt: “Cảm ơn lời khen.”

Thái Điềm Tâm tức nghẹn họng, suýt chút nữa tức chết, cô ta nhỏ giọng nói: “Cô có lên hot search nhiều nữa thì chẳng phải vẫn phải đóng vai phụ cho tôi sao.”

“À, cô nói chuyện này à” Cố Tây Khê nói: “Tôi còn phải cảm ơn cô nữa chứ, thù lao ba trăm vạn không ít đâu, lần đầu đóng phim truyền hình mà có thù lao cao như vậy thì không nhiều.”

Thái Điềm Tâm ngẩn ra, mặt lập tức tái mét, lúc Tần Lãng nói với cô ta dùng thù lao cao để dụ Cố Tây Khê mắc bẫy thì không nói là cao hơn gấp đôi thù lao đóng phim lúc cô ta mới ra mắt, lúc đó thù lao của cô ta cộng lại cũng chỉ mới bảy tám mươi vạn!

Ba trăm vạn này chỉ ít hơn cô ta hiện tại một trăm vạn mà thôi.

“Cô cứ chờ đấy, số tiền này không dễ lấy như vậy đâu.” Thái Điềm Tâm nghiến răng nói ra câu này.

Cố Tây Khê mỉm cười: “Được, tôi chờ.”

“Cô Thái, cô Cố, đến tạo hình đi.” Nhân viên đoàn phim đến gọi.

Thái Điềm Tâm dẫn theo một đám trợ lý và quản lý rời đi.

Bùi Bất Liễu đi đến bên cạnh Cố Tây Khê: “Vừa nãy cô ta nói gì với cô vậy?”

“Không có gì, chỉ bảo tôi biết thù lao cao của chúng ta là nhờ ơn họ.” Cố Tây Khê cong môi, trêu chọc nói.

Bùi Bất Liễu sửng sốt, thù lao ba trăm vạn kia là nhờ công lao của Thái Điềm Tâm bọn họ sao?

Anh ta có chút mơ hồ, Thái Điềm Tâm và Tần Lãng không phải có mâu thuẫn với Tây Khê? Sao còn giúp đỡ lớn như vậy chứ?

“Chị Trần, hôm nay chị phải giúp em trang điểm thật đẹp nhé.” Thái Điềm Tâm nũng nịu với chuyên gia trang điểm chị Trần, hiện tại Cố Tây Khê đang ở ngay trước mắt cô ta, một núi không thể có hai hổ, cô ta nhất định phải đánh bại Cố Tây Khê toàn diện, để trút cơn tức mấy ngày nay.

“Yên tâm, tôi chắc chắn sẽ trang điểm thật đẹp cho cô.” Chị Trần sảng khoái nói: “Thật ra khuôn mặt này của cô, chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng một chút là đã rất đẹp rồi.”

Mặc dù biết chỉ là lời xã giao nhưng Thái Điềm Tâm vẫn không nhịn được mà nở nụ cười.

Bên kia, Cố Tây Khê nhìn chuyên gia trang điểm mà đoàn phim phân công, cô gái trẻ trông rất trẻ, khoảng hai mươi tuổi: “Cô Cố, vậy tôi trang điểm cho cô nhé, cô có ý tưởng gì không?”

“Tùy ý, cô cứ sắp xếp.” Cố Tây Khê nhàn nhạt nói, nhắm mắt lại, cô cũng lười nghĩ xem cô gái trẻ này có phải là người mới hay không.

Dù sao thì biết trang điểm là được.

Tạ An An lấy hộp đồ trang điểm ra, ánh mắt đảo quanh trên khuôn mặt Cố Tây Khê, cho dù đã nhìn đủ các mỹ nhân, cô ấy cũng không thể không nói rằng khuôn mặt của Cố Tây Khê thực sự không có gì để chê, mặt như nước mùa xuân, đôi mắt quyến rũ nhưng không mất đi vẻ sắc sảo, giống như một con d.a.o găm đã được mài sắc, đẹp đến mức chói mắt.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 61: Chương 61



Thảo nào anh họ cô ấy lại bảo mình đến đoàn phim giúp Cố Tây Khê, miệng thì nói là bù đắp cho Cố Tây Khê, còn nói sợ Cố Tây Khê bị người ta bắt nạt trong đoàn phim, thực tế thì có lẽ là có ý với cô nhỉ.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp như đóa hồng có gai của Cố Tây Khê, Tạ An An nảy ra một ý tưởng.

Vừa khéo đoàn phim cho cô Cố một bộ váy đỏ rực rỡ, bộ váy đó Tạ An An đã nhìn qua một lần, chỉ thấy có lẽ không mấy người có thể mặc được bộ váy này, dù sao thì màu đỏ này vừa tục vừa nhã, nếu không khéo thì sẽ vừa quê vừa sến nhưng Cố Tây Khê thì khác, cô có khí chất mạnh mẽ, hoàn toàn có thể chế ngự được màu sắc của bộ váy đó.

“Tách, tách...” Là nữ chính, Thái Điềm Tâm chụp ảnh tạo hình trước, cô ta mặc một bộ váy ngắn màu hồng phấn, tóc búi cao, trang điểm tươi tắn thanh tú, trông giống như một cô em gái nhà bên rất đáng yêu, dù sao thì trong kịch bản, cô ta đóng vai sư muội, bộ trang phục và kiểu trang điểm này quả thực rất phù hợp với nhân vật.

“Được, chụp thêm một tấm nữa, thật hoàn hảo.” Thợ chụp ảnh chụp liền một mạch mười mấy tấm ảnh.

Nhân viên đoàn phim còn liên tục nhìn Thái Điềm Tâm với ánh mắt ngưỡng mộ và khen ngợi.

Điều này khiến Thái Điềm Tâm trong lòng rất đắc ý.

Tần Lãng càng không hề kiêng dè mà khen ngợi: “Vai diễn này quả thực là dành riêng cho cô Thái.”

Thái Điềm Tâm nở nụ cười, cô ta chụp ảnh xong thì đến lượt Tần Lãng, thực ra theo thứ bậc thì Tần Lãng phải chụp trước mới đúng nhưng ai bảo Tần Lãng muốn phát huy phong độ của một quý ông, hắn đã muốn thì người khác đương nhiên không có gì để nói.

Lui sang một bên, Thái Điềm Tâm nhận lấy bình giữ nhiệt mà Lưu Tống đưa tới, uống một ngụm nước: “Bên Cố Tây Khê sao vẫn chưa tới? Có phải không dám gặp người không.”

Cô ta biết đoàn phim sắp xếp cho Cố Tây Khê một chuyên gia trang điểm mới, Thái Điềm Tâm rất hài lòng với sự sắp xếp này.

“Cô ta có lẽ là tự thấy xấu hổ.” Lưu Tống tiếp lời.

Thái Điềm Tâm cười tươi hơn, nhỏ giọng nói: “Cố Tây Khê không phải vẫn thích dìm hàng các nữ minh tinh khác, đè bẹp họ sao, hôm nay cũng đến lượt tôi đè bẹp cô ta rồi.”

Trong phòng trang điểm.

Tạ An An cẩn thận xịt một lớp keo xịt định hình lên mặt Cố Tây Khê, lùi lại một bước, ngắm nghía một hồi rồi mới nói: “Cô Cố, cô có thể mở mắt ra rồi.”

Cố Tây Khê từ từ mở mắt, Bùi Bất Liễu đứng dậy khỏi ghế sofa, đợi đến khi nhìn thấy Cố Tây Khê thì anh ta ngẩn người.

“Bên Cố Tây Khê sao vẫn chưa tới?” Đạo diễn Quách Nhất Minh quay sang hỏi nhân viên đoàn phim: “Hay là đi giục đi.”

Nhiều người như vậy, không thể cứ chờ một mình Cố Tây Khê.

“Không cần đâu, cô ấy tới rồi.” Xa xa nhìn thấy một bóng người đi tới, Thái Điềm Tâm lập tức nhận ra là Cố Tây Khê, mặc dù không nhìn rõ mặt nhưng dáng người và trang phục thì rõ ràng là cô.

Mọi người nhìn về phía bóng người đó.

Chỉ thấy một mỹ nhân áo đỏ đi tới, trâm cài trên tóc rung rinh, đôi mắt quyến rũ hút hồn, đôi môi đỏ thắm, eo thon như liễu, dáng vẻ yểu điệu, một cử chỉ một động tác đều toát lên vẻ quyến rũ.

“Cố Tây Khê?” Đạo diễn và những người khác đều nhìn đến ngây người.

Ngay cả phụ nữ cũng không nỡ chớp mắt.

“Xin lỗi, tôi đến muộn một chút.” Cố Tây Khê cong môi cười, nhan sắc của cô nếu như ban đầu chỉ có mười phần thì sau khi được Tạ An An trang điểm thì trực tiếp phát huy ra mười lăm phần sức hấp dẫn.

“Không, không sao.” Quách Nhất Minh vô thức nói.

Một mỹ nhân như vậy, đừng nói là chờ mấy phút, chờ một năm cũng đáng.

“Cô ta lại đè bẹp tôi rồi.” Thái Điềm Tâm nắm chặt tay, môi dưới gần như bị cắn nát.

“Chuyên gia trang điểm đó không phải là người mới sao? Sao lại trang điểm cho cô ta đẹp hơn tôi!”

“Không sao.” Lưu Tống vội vàng an ủi: “Cô ta đẹp hơn cô nhưng mà, cô vẫn đáng yêu mà, về khoản đáng yêu thì cô tuyệt đối thắng cô ta.”
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 62: Chương 62



Thái Điềm Tâm quay đầu, nhìn Lưu Tống bằng ánh mắt tử thần: “Anh có biết an ủi người khác không vậy, có biết cái gì gọi là đáng yêu trước sự quyến rũ chẳng đáng giá một xu không!”

“Vậy, vậy cô không đáng yêu sao?” Lưu Tống dò hỏi.

Thái Điềm Tâm lại bị đ.â.m một nhát vào tim.

Cô ta quay đầu: “Cuối cùng thì tôi cũng hiểu tại sao anh vẫn chưa có đối tượng.”

“Không phải vì tôi xấu sao?” Lưu Tống ngẩn người.

Thái Điềm Tâm hoàn toàn cạn lời: “Anh đừng nói chuyện với tôi, tôi sợ tôi chưa bị Cố Tây Khê tức c.h.ế.t thì đã bị anh tức c.h.ế.t trước rồi.”

Nhan sắc của Cố Tây Khê thực sự quá đỉnh.

Ảnh định trang của “Nghiệt hải tình thiên.” vừa đăng lên mạng đã thu hút không ít người hâm mộ.

~ Chết tiệt, Cố Tây Khê xinh đẹp như vậy? Sao trước giờ tôi không thấy vậy nhỉ?

~ Lầu trên lạc hậu quá rồi, nói về nhan sắc thì Cố Tây Khê đích thị là TOP của giới này, nếu không thì cô ta có thể làm yêu làm quái đến tận bây giờ mà vẫn có thể lăn lộn trong giới được sao?

~ Không nói gì khác, lần này cô ta đè bẹp Thái Điềm Tâm thì tôi phục sát đất.

Tất cả mọi người đều đang bàn tán về ảnh định trang của Cố Tây Khê, khiến cho Thái Điềm Tâm và Tần Lãng, hai diễn viên chính chính thức, bị bỏ lại phía sau.

Còn có một số người thích hóng hớt, chỉ muốn hám fame, liền thi nhau viết bài về chuyện này.

Thái Điềm Tâm không ngờ rằng mình lại bất lợi ngay từ đầu, ảnh định trang đã bị Cố Tây Khê đè bẹp.

Vì chuyện này, cô ta tức đến nỗi gần như không ăn nổi cơm.

“Thầy Tần”, thấy Tần Lãng đi tới, Thái Điềm Tâm định đứng dậy.

Nhưng Tần Lãng lại ấn vai cô ta xuống, nói: “Em đừng đứng dậy.”

Thái Điềm Tâm nhìn những người khác, mặc dù có lúc Lưu Tống không giúp được gì nhiều nhưng lúc này lại rất nhanh nhạy, lập tức dẫn mọi người ra ngoài.

Trong phòng nghỉ chỉ còn lại Tần Lãng và Thái Điềm Tâm.

“Sắc mặt em có vẻ không được tốt, sáng nay lúc quay phim còn có chút mất tập trung.” Tần Lãng cầm một cốc cà phê đen đưa cho Thái Điềm Tâm.

Thái Điềm Tâm nâng cốc lên, nở một nụ cười bất lực: “Xin lỗi, làm ảnh hưởng đến thầy Tần rồi.”

“Không sao, em có phải đang buồn phiền vì chuyện của Cố Tây Khê không?” Tần Lãng hỏi.

Thái Điềm Tâm cắn môi: “Thực ra có phải em hơi hẹp hòi không nhưng em thấy những lời nói trên mạng rằng Cố Tây Khê đè bẹp em, em thực sự không vui.”

“Chuyện này là lỗi của anh.” Tần Lãng nói: “Nếu biết trước Cố Tây Khê lại có thể làm loạn như vậy thì lúc đầu anh đã không nên để Quách Nhất Minh tìm Cố Tây Khê đến đóng vai nữ phụ.”

“Sao anh lại nói như vậy?” Thái Điềm Tâm lập tức phản bác: “Rõ ràng không phải lỗi của anh.”

“Được rồi.” Tần Lãng ngắt lời Thái Điềm Tâm: “Em yên tâm, anh sẽ đòi lại công bằng cho em. Chiều nay treo dây cáp, em cứ chờ xem kịch hay đi.”

Thái Điềm Tâm ngẩn người, trong lòng dâng lên một niềm vui mừng.

Nhưng miệng lại nói: “Như vậy không tốt lắm đâu, có phải sẽ làm mọi chuyện ầm ĩ lên không?”

“Không sao, chỉ là quay phim thôi, xảy ra chuyện gì cũng là bình thường.” Tần Lãng quả quyết nói: “Tóm lại, đến lúc đó em cứ chờ xem trò cười của cô ta đi.”

Thái Điềm Tâm do dự gật đầu.

Một giờ chiều.

Cố Tây Khê mới đến phim trường, cảnh quay buổi sáng không có cô, cô cũng lười dựng cái mác người chăm chỉ, dứt khoát ở trong khách sạn đọc kịch bản, luyện tập diễn xuất, để diễn tốt vai phản diện này, Cố Tây Khê cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức.

“Tây Khê, cảnh quay có thay đổi đột ngột.” Phó đạo diễn đi tới nói: “Cảnh cô tỏ tình với Tần Lãng sẽ dời lại, trước tiên quay cảnh hai người từ giận dữ chuyển sang thù hận.”

Cố Tây Khê nhíu mày: “Đoạn đó không phải là cảnh đánh nhau, còn phải treo dây cáp sao?”

“Đúng vậy nên chỉ đạo võ thuật đang đợi rồi, cô mau qua đó đi.” Ánh mắt của phó đạo diễn có chút lảng tránh.

Cố Tây Khê lập tức hiểu ra.

Đây là một cái bẫy, đối với một diễn viên mới thì cảnh quay nào cũng không dễ, cảnh văn đã khó rồi, cảnh võ còn khó hơn, đặc biệt là còn phải treo dây cáp, đừng thấy treo dây cáp có vẻ đơn giản nhưng thực sự thao tác thì không phải là chuyện dễ dàng. Cơ thể con người có trọng lượng nhất định, sau khi treo dây cáp lên, vừa phải giữ thăng bằng cơ thể, vừa phải thực hiện các động tác đẹp mắt, còn phải điều chỉnh khoảng cách kịp thời theo thế phòng thủ tấn công của đối phương.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 63: Chương 63



Vì vậy, rất nhiều diễn viên trẻ khi nghe nói đến cảnh đánh nhau và treo dây cáp thì đều nhíu mày, huống chi là hai cảnh khó này cộng lại.

Cố Tây Khê khẽ mỉm cười, dùng thủ đoạn này để chỉnh cô sao.

Sự thật là chị đóng cảnh đánh nhau mà nổi tiếng, các người còn chẳng biết ở đâu đâu.

“Tới rồi.” Quách Nhất Minh thấy Cố Tây Khê đi tới, liền vẫy tay với cô, giới thiệu: “Đây là chỉ đạo võ thuật Lưu Thành.”

“Chào anh.” Cố Tây Khê bắt tay Lưu Thành.

Lưu Thành rất có trách nhiệm: “Cô Cố trước đây đã có kinh nghiệm đóng cảnh đánh nhau và treo dây cáp chưa?”

“Chưa có.” Cố Tây Khê nhíu mày, vẻ mặt lo lắng: “Có khó lắm không?”

Lưu Thành liếc nhìn Quách Nhất Minh, không có kinh nghiệm, một giờ sau phải lên sân, đây là đang đùa sao?

Quách Nhất Minh giả vờ không thấy, vỗ vai Lưu Thành: “Lưu Thành, chúng tôi giao cô Cố cho anh, anh dạy cô ấy thật tốt.”

Trong lòng Lưu Thành bất lực, hắn ta không muốn dính vào những cuộc đấu đá ngầm trong giới giải trí này nhưng hiện tại cũng không thể nói nhiều, chỉ có thể nói với Cố Tây Khê: “Cô học cho nghiêm túc, chúng ta cố gắng nhớ hết các động tác trong vòng một giờ.”

Bên cạnh, Tần Lãng đang học với một chỉ đạo võ thuật khác, trong mắt thoáng qua một tia cười lạnh.

Tuy nhiên: “Biểu hiện” của Cố Tây Khê lại khiến Lưu Thành rất đau đầu.

Cùng một động tác, Tần Lãng học bốn năm lần là có thể thành thạo, Cố Tây Khê phải học bảy tám lần mới có thể nắm được.

Mặc dù đối với một người mới mà nói thì đây đã là nắm bắt rất nhanh nhưng theo tiến độ này thì căn bản không thể quay phim được.

Tần Lãng ở bên cạnh xem trò cười, khóe mắt đều cong lên vì vui sướng, hắn ta lấy khăn lau mồ hôi, đi tới hỏi: “Thế nào rồi? Cô Cố đã học xong chưa?”

“Chưa học xong.” Cố Tây Khê lộ ra vẻ “chột dạ”.

Tần Lãng nhíu mày: “Vậy phải làm sao? Chúng ta sắp phải quay phim rồi, bây giờ đang quay phần của cô Thái.”

Hắn ta vừa dứt lời, phó đạo diễn đã đi tới hô: “Thầy Tần, cô Cố, đến lượt hai người rồi.”

Tần Lãng nhanh chóng đáp lại một tiếng, sợ Cố Tây Khê muốn kéo dài thời gian, liền nói với cô: “Cô Cố, dù chưa học xong thì chúng ta cũng cứ quay trước đi, tôi tin cô, chắc chắn cô có thể quay tốt cảnh đánh nhau này.”

Cố Tây Khê gật đầu: “Tôi cũng tin mình có thể quay tốt.”

Cảnh đánh nhau này đối với người mới thì có độ khó nhưng đối với một nữ minh tinh nổi tiếng nhờ cảnh đánh nhau thì lại dễ hơn nhiều so với cảnh văn.

Trường quay đã được dọn sạch, dây cáp đã vào vị trí.

Cố Tây Khê và Tần Lãng đi tới trước sau, vẻ mặt của các nhân viên có chút kỳ lạ.

Trong lòng Tạ An An như đánh trống, không biết phải làm sao với chuyện này? Để một người mới đóng cảnh đánh nhau và treo dây cáp trong một giờ, chẳng phải là bắt nạt người ta sao?

“Cô Cố, thầy Tần, hai người đã chuẩn bị xong chưa?” Quách Nhất Minh ngẩng đầu lên khỏi máy quay, thuận miệng hỏi một câu.

“Chuẩn bị xong gần hết rồi.” Tần Lãng nói: “Chỉ là cô Cố còn hơi lạ nhưng tôi tin cô ấy sẽ nhanh chóng thành thạo thôi.”

Cố Tây Khê mỉm cười, không nói gì thêm.

“Vậy thì tốt, vậy trước tiên treo dây cáp.” Quách Nhất Minh vẫy tay, các nhân viên đều đi lên, giúp hai người họ đeo dây cáp, dây cáp còn được gọi là dây thép, dây thép đó thắt vào eo, cảm giác không dễ chịu, nếu quay cả một buổi chiều thì chắc chắn sẽ bị trầy da.

Thái Điềm Tâm đoán rằng trò hay còn ở phía sau, liền nói với Lưu Tống: “Anh giúp tôi trông chừng, tôi đi lấy điện thoại.”

Cô ta quyết định sẽ ghi lại đoạn phim đặc biệt này, đợi sau này giả vờ vô tình tiết lộ ra ngoài, để xem Cố Tây Khê còn dám áp đảo cô ta!

“Được.” Lưu Tống vui vẻ đồng ý.

Quách Nhất Minh để Tần Lãng và Cố Tây Khê thử dây cáp trước, Cố Tây Khê nhanh chóng thành thạo, điều này khiến Tần Lãng hơi bất ngờ, hắn ta ngạc nhiên nhìn Cố Tây Khê, hiếm khi khen ngợi một câu: “Cô Cố có năng khiếu đấy, đã nhanh chóng quen với dây cáp như vậy.”
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 64: Chương 64



“Tôi có năng khiếu học tập thôi.” Cố Tây Khê khiêm tốn nói.

Tần Lãng cười một tiếng, còn khoác lác, lát nữa sẽ biết xấu hổ là gì.

“Hai người đã chuẩn bị xong chưa?” Quách Nhất Minh hỏi.

Tần Lãng và Cố Tây Khê đều gật đầu, lúc này Tạ An An đi lên dặm lại phấn cho Cố Tây Khê, nhỏ giọng nói: “Cô Cố, lát nữa nếu nên nhận thua thì nhận thua, không cần cố chịu đựng, cô đã rất tuyệt rồi.”

Cố Tây Khê bình tĩnh nhìn Tạ An An, trong mắt có chút hứng thú, cô không nói gì mà chỉ ừ một tiếng.

“OK, các bộ phận vào vị trí!” Quách Nhất Minh hô.

Đánh sáng, quay phim, tạo gió đều đã chuẩn bị xong.

“DIỄN!”

Cả Tần Lãng và Cố Tây Khê đều nhập vai ngay lập tức.

Liễu Nhu Tình mở to mắt, trong mắt cô tràn đầy vẻ không thể tin nổi, giọng nói sắc nhọn gần như thảm thiết: “Sư đệ, ngươi đang nói đùa với ta phải không?!”

Cầu Vấn Thiên quay đầu đi, dường như không muốn nhìn Liễu Nhu Tình: “Sư tỷ, ta cảm ơn ý tốt của tỷ nhưng ta không muốn đi Đại hội Côn Luân.”

“Ngươi vì cái con tiện nhân Bạch Thốn Tâm đó!” Tay Liễu Nhu Tình run rẩy, đồng tử co lại, cô không thể ngờ được sư đệ lại vì một nữ nhân mà từ bỏ tiền đồ của mình: “Ngươi đã chuẩn bị cho Đại hội Côn Luân nhiều năm như vậy, ta phải vất vả lắm mới giành được cơ hội cho ngươi, vậy ngươi lại vì nàng ta mà từ bỏ, ngươi.” Cô cắn môi, sắc mặt trắng bệch, như thể những lời tiếp theo sẽ hủy hoại tất cả mọi thứ: “Ngươi yêu nàng ta rồi, đúng không!”

“Đúng thì sao!” Cầu Vấn Thiên quay đầu lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Liễu Nhu Tình: “Ta không có hôn ước, tại sao không thể yêu nàng ấy!”

“Tốt, tốt.” Liễu Nhu Tình lùi lại mấy bước, cô không thể ngờ rằng, sau nhiều năm ở bên nhau, ngay cả sư phụ cũng đã mặc định hôn sự của họ trong tương lai nhưng một nữ nhân đột nhiên xuất hiện lại khiến sư đệ thay lòng đổi dạ.

Cô rút thanh kiếm sau lưng, mũi chân điểm xuống đất, thân hình như cầu vồng xuyên nhật: “Ta sẽ đi g.i.ế.c nàng ta ngay bây giờ!”

“Ngươi dám!” Cầu Vấn Thiên tức giận, cũng rút kiếm ra.

Hai thanh kiếm va chạm, hai người lơ lửng trên không trung.

Chính là lúc này, Thái Điềm Tâm cầm điện thoại đi tới.

Cô ta vô cùng phấn khích, chỉ cảm thấy mình đến đúng lúc, thế nhưng, khi cô ta mở máy quay lên, lại thấy Cố Tây Khê đá chân, động tác nhanh nhẹn đẹp mắt, trực tiếp đá Tần Lãng đập vào tảng đá nhựa đã chuẩn bị sẵn trên mặt đất.

Lực quá mạnh, Tần Lãng mang theo cả tảng đá nhựa bay thẳng nửa mét mới dừng lại.

Khi mọi người rơi xuống đất đã được trải đệm mềm, tất cả đều ngây người.

Bao gồm cả Thái Điềm Tâm đang quay phim.

Không phải nói là để cô ta xem trò cười của Cố Tây Khê sao?

Sao cô ta lại có cảm giác như mình đang xem trò cười của Tần Lãng vậy?

Còn Tần Lãng bị đá choáng váng ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Thái Điềm Tâm.

Phản ứng đầu tiên của Thái Điềm Tâm là quay người bỏ đi, thật sự là quá mất mặt.

“Cắt!” Sau một khoảng im lặng c.h.ế.t chóc, Quách Nhất Minh vội vàng hét lên một tiếng cắt.

Đội ngũ nhân viên nhanh chóng chạy đến đỡ Tần Lãng dậy.

“Thầy Tần, không sao chứ?”

Tần Lãng phủi bụi trên người, thực ra Cố Tây Khê đã kiểm soát lực rất tốt, chỉ đá hắn ta bay đi, căn bản không hề làm người bị thương nhưng bị Cố Tây Khê đá bay như vậy, thật sự quá mất mặt.

Mặc dù đây là tình tiết đã được thiết lập trong kịch bản nhưng điều này lại hoàn toàn trái ngược với mục đích ban đầu của Tần Lãng.

Tần Lãng muốn khiến Cố Tây Khê bẽ mặt, quay đi quay lại nhiều lần, chỉ cần số lần quay lại tăng lên, Cố Tây Khê không chỉ chịu tội về thể xác mà trong lòng chắc chắn cũng không dễ chịu, cộng thêm áp lực từ phía đội ngũ nhân viên, tâm lý của Cố Tây Khê chắc chắn sẽ sụp đổ.

Tuy nhiên, bây giờ người bị sụp đổ tâm lý lại là hắn ta!

“Thầy Tần, tôi không đá anh bị thương chứ.” Cố Tây Khê bay xuống, trên mặt lộ vẻ quan tâm: “Ôi, anh thông cảm cho tôi nhé, đây là lần đầu tiên tôi đóng cảnh đánh nhau treo dây, khó tránh khỏi việc không kiểm soát được lực.”
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 65: Chương 65



“Không sao không sao.” Trong lòng Tần Lãng rõ ràng đang vô cùng tức giận nhưng vẫn phải giả vờ hào phóng phất tay: “Không sao, cô diễn rất tốt.”

Đừng nói là rất tốt, mà là vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn ta.

Những chiêu thức hắn ta tung ra, Cố Tây Khê đều có thể tiếp được, hơn nữa động tác dứt khoát gọn gàng, không hề rườm rà, đây căn bản không giống như một người lần đầu đóng cảnh đánh nhau.

Hắn ta nghi ngờ nhìn Cố Tây Khê: “Nhưng mà cảnh đánh nhau của cô rất tốt, cô từng luyện qua chưa?”

“Không có.” Cố Tây Khê mở to mắt nói dối: “Đây là lần đầu tiên tôi đóng cảnh đánh nhau, có lẽ tôi có năng khiếu chăng.”

Tần Lãng giật giật khóe môi nhưng không thể không thừa nhận, lần đầu đóng cảnh đánh nhau mà có thể diễn tốt như vậy, quả thực rất có năng khiếu.

Hắn ta nhìn về phía đạo diễn Quách Nhất Minh: “Đạo diễn Quách, cảnh này có thể qua không?”

Quách Nhất Minh lộ vẻ do dự trên mặt: “E là không được.”

Sắc mặt Tần Lãng lập tức thay đổi: “Sao lại không được?”

“Cậu tự xem đi.” Quách Nhất Minh xoay máy quay lại, để Tần Lãng tự xem.

Sau khi xem xong nội dung được quay lại, trên mặt Tần Lãng hiện lên vẻ như táo bón.

Đoạn phim này quay chính diện hắn, vì vậy biểu cảm động tác của hắn ta đều được thể hiện rõ ràng, lúc mới quay, lúc đầu hắn còn chưa nhận ra tình hình không ổn nên biểu cảm còn được nhưng khi bắt đầu đánh nhau, biểu cảm trên mặt hắn đã sai, trong kịch bản hắn phải mang theo sự tức giận nhưng trong ống kính, nhưng vẻ mặt của hắn lại là kinh ngạc và trở tay không kịp, nếu như dùng được thì chính là coi khán giả như đồ ngốc để lừa gạt.

“Vậy thì chúng ta quay lại một đoạn nữa là được rồi.” Cố Tây Khê cười mị mị nói: “Dù sao lát nữa cũng phải quay cảnh của tôi, quay một lần cũng quay, quay hai lần cũng là quay mà.”

Biểu cảm của Tần Lãng gần như xanh mét.

Điều này có nghĩa là hắn sẽ bị Cố Tây Khê đá ít nhất thêm hai lần nữa.

Cố Tây Khê cũng không cố tình hành hạ đối phương, cô biết hành hạ Tần Lãng thì những nhân viên khác cũng sẽ chịu tội theo, vì vậy cô chỉ định quay thêm hai đoạn nữa nhưng đằng nào Tần Lãng cũng không có năng lực, những động tác của hắn thoạ

t nhìn không có vấn đề gì nhưng khi đánh nhau với Cố Tây Khê thì lập tức thấy rõ sự chênh lệch.

Vì vậy, cảnh đánh nhau đơn giản này phải quay đến tận sáu giờ chiều mới hoàn thành.

Nhân viên không phàn nàn bằng miệng nhưng trong ánh mắt đều là sự oán trách.

Sau khi tháo dây cáp treo, Tần Lãng gần như không còn mặt mũi nào để gặp người khác, hắn ta gọi người quản lý đi mua một ít trà sữa bánh ngọt để bồi thường đưa đến đoàn phim.

“Cốc cốc cốc.” - Tiếng gõ cửa vang lên.

Tần Lãng khoanh tay, một mình tức giận.

Hắn ta không trả lời, người bên ngoài lại gõ thêm hai lần nữa, sau đó mới cẩn thận đẩy cửa vào.

Trên tay Thái Điềm Tâm cầm một hộp cơm, trên mặt lộ vẻ áy náy: “Thầy Tần, em mang cơm tối đến cho anh đây.”

“Tôi không đói.” Giọng điệu của Tần Lãng cứng nhắc, không còn sự dịu dàng như trước.

Cũng phải thôi, một người đàn ông mất mặt nhiều lần như vậy, nếu còn có thể giữ được tính tình tốt thì mới là lạ.

Hơn nữa, lần đầu tiên hắn ta bị Cố Tây Khê đá bay, Thái Điềm Tâm lại nhìn thấy rồi quay người bỏ đi, thực sự đã tổn thương lòng tự trọng của Tần Lãng.

“Thầy Tần, là lỗi của em nhưng lúc đó em định đi tìm thuốc cho anh, chỉ là phòng nghỉ không có, em nhờ người đến hiệu thuốc mới mua được một lọ dầu hoa hồng, cho dù anh không muốn gặp em thì cũng hãy giữ lại lọ dầu hoa hồng để bôi.” Thái Điềm Tâm nói.

Cô ta lấy lọ thuốc sau lưng ra, đặt trước mặt Tần Lãng.

Nhìn lọ thuốc, sắc mặt của Tần Lãng mới khá hơn một chút nhưng giọng điệu vẫn cứng nhắc: “Không cần đâu, Cố Tây Khê cũng không làm tôi bị thương.”

Đây là sự thật, Cố Tây Khê rõ ràng rất có chừng mực, quay cả một buổi chiều mà không hề làm hắn ta bị thương, rõ ràng là đã kiểm soát lực rất tốt.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 66: Chương 66



Lúc này, cho dù Tần Lãng có ngốc đến đâu cũng nên nhận ra mình đã bị Cố Tây Khê lừa, cái gì mà có năng khiếu, cho dù có năng khiếu đến đâu cũng không thể lần nào cũng kiểm soát được lực để không làm người khác bị thương.

“Cố Tây Khê cũng thật quá đáng.” Thấy Tần Lãng vẫn chưa tha thứ cho mình, Thái Điềm Tâm liền quả quyết nói: “Thầy Tần, ngày mai anh cứ xem, em sẽ giúp anh lấy lại thể diện.”

Tần Lãng lúc này mới nhìn về phía Thái Điềm Tâm: “Em định làm thế nào?”

“Ngày mai em và Cố Tây Khê không phải có một cảnh đối đầu sao? Anh cứ chờ xem, em sẽ giành hết đất diễn của cô ta, biến cô ta thành phông nền, như vậy có thể giúp anh hả giận không.” Thái Điềm Tâm nói.

“Cũng tạm được.” Tần Lãng nói.

Ngày hôm sau, sau khi Cố Tây Khê đến đoàn phim từ sáng sớm, cô được biết cảnh quay hôm nay lại có sự thay đổi.

Cảnh quay của cô và Thái Điềm Tâm được đẩy lên trước.

Khi Tạ An An trang điểm cho cô, cô ấy đã nhắc nhở: “Cô Cố, e rằng đây lại là tiệc rượu Hồng Môn, cô phải cẩn thận đấy.”

“Yên tâm.” Cố Tây Khê nhàn nhạt nói.

Cô trang điểm xong đi qua, Thái Điềm Tâm đã đợi sẵn ở phim trường.

Thấy cô đến, trên mặt còn nở một nụ cười: “Đây là lần đầu tiên tôi đóng cảnh đối đầu với cô đấy, chị Tây Khê, mong được chỉ giáo nhiều hơn.”

“Tính theo thời gian vào nghề thì cô mới là tiền bối.” Cố Tây Khê nói: “Phải là tôi mới cần được cô chỉ giáo nhiều hơn.”

Nụ cười trên mặt Thái Điềm Tâm nhạt dần, sắc mặt Cố Tây Khê không đổi.

Hai người còn chưa bắt đầu quay, những nhân viên bên cạnh đã ngửi thấy mùi thuốc súng.

“CôThái, có cần đối diễn trước không?” Cố Tây Khê lắc lắc kịch bản trong tay, hỏi.

“Không cần đâu, tôi tin vào năng lực của cô, không cần đối diễn chắc cũng không có vấn đề gì.” Thái Điềm Tâm cười giả lả nói. Đùa à, nếu đối diễn, Cố Tây Khê phát hiện ra không ổn, tìm cách trì hoãn cảnh đối đầu hôm nay thì làm sao khiến cô mất mặt được?

“Vậy chúng ta quay trực tiếp luôn đi.” Cố Tây Khê nói.

Bùi Bất Liễu thực sự lo lắng cho Cố Tây Khê, anh ta càng nghĩ càng thấy ba trăm vạn kia giống như tiền mua mạng, cầm trên tay nóng như lửa, sau khi xác nhận ca phẫu thuật cắt ruột thừa của mẹ mình ở bệnh viện thành công, Bùi Bất Liễu vội vàng mua chuyến bay sớm nhất đến phim trường.

Tuy không có bản lĩnh gì nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, ít nhất mình vẫn có thể chống đỡ cho Tây Khê của họ.

“DIỄN!” Quách Nhất Minh hô một tiếng.

Trên phim trường, sắc mặt Cố Tây Khê lập tức thay đổi, nụ cười của cô trở thành nụ cười chế giễu, cằm hơi nhếch lên, mắt liếc nhìn: “Bạch Thốn Tâm, ngươi dựa vào đâu mà bắt ta từ bỏ Cầu Vấn Thiên?”

“Sư tỷ.” Bạch Thốn Tâm đỏ hoe mắt: “Sư tỷ đừng cố chấp nữa, sư huynh căn bản không thích sư tỷ, sư tỷ cứ tiếp tục như vậy, chỉ khiến chúng ta đều đau khổ.”

“Đều đau khổ?!” Liễu Nhu Tình đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt phượng của cô đầy tơ máu, những ngón tay thon dài hơi run rẩy: “Nỗi đau khổ này chẳng lẽ không phải do ngươi gây ra sao?”

“Chúng ta chân thành yêu nhau, là vì sư tỷ vẫn không buông tha sư huynh, sư huynh và ta mới không nhận được lời chúc phúc của mọi người.” Bạch Thốn Tâm nức nở nói: “Nếu sư tỷ yêu sư huynh, sư tỷ nên buông tha cho chàng ấy.”

“Ta buông tha cho hắn?” Liễu Nhu Tình nheo mắt lại, cô từng bước tiến về phía Bạch Thốn Tâm.

“Năm bảy tuổi, nhà hắn tan cửa nát nhà, là ta đưa hắn đến tông môn, là ta giúp hắn báo thù rửa hận.

Mười tuổi, hắn nói muốn có kiếm Bích Thanh nhưng tu vi không đủ, là ta ngày ngày dẫn hắn tu luyện, hắn mới có thể trở thành chủ nhân của kiếm Bích Thanh.

Mười ba tuổi, hắn trúng kịch độc, người xuống vực sâu vô tận tìm tiên liên cho hắn là ta, giúp hắn khôi phục linh lực là ta.

Cả sư môn đều đã coi ta và hắn là một đôi đạo lữ, bao nhiêu năm nay, hắn chưa từng phủ nhận nhưng ngươi xuất hiện, ta lại trở thành kẻ thứ ba, trở thành người cản trở hạnh phúc của hai người.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 67: Chương 67



Chuyện này từ đầu đến cuối đều là do ngươi gây ra, nếu ngươi biến mất, những chuyện này sẽ kết thúc.”

Liễu Nhu Tình đột nhiên đưa tay ra, đẩy Bạch Thốn Tâm chưa kịp phản ứng xuống ao sâu.

Tiếng nước b.ắ.n tung tóe.

Bùi Bất Liễu lo lắng chạy đến vừa thấy cảnh này.

Anh ta ngẩn người, sao tình hình đoàn phim này không giống như Tây Khê của họ bị bắt nạt, mà lại giống như Thái Điềm Tâm bị bắt nạt không nhẹ, trời ơi, cả người ướt sũng.

“Cố Tây Khê!” Thái Điềm Tâm ngoi đầu lên khỏi mặt nước, cô ta lau mặt, cả người chật vật không chịu nổi.

“Sao thế?” Cố Tây Khê hỏi ngược lại: “Quay không phải rất tốt sao?”

Cô nhìn về phía Quách Nhất Minh, Quách Nhất Minh lúc này mới phản ứng lại, theo bản năng hô lên: “Qua!”

Nhân viên mới vội vàng chạy lên, Lưu Tống càng nhanh chóng cầm một chiếc khăn đã chuẩn bị sẵn đưa cho Thái Điềm Tâm.

Người sau che khăn, không giấu được sự tức giận nhìn Cố Tây Khê.

Trong lòng cô ta ngoài tức giận còn có sự kinh ngạc, từ lúc nhập vai, cô ta thậm chí còn không giành được ống kính, từ đầu đến cuối đều bị Cố Tây Khê dẫn dắt, khí thế hoàn toàn bị đè nén.

Cố Tây Khê không để ý đến đối phương, trực tiếp đi về phía Bùi Bất Liễu: “Sao anh lại đến đây?”

“Anh, anh đến xem em.” Có bị bắt nạt không, Bùi Bất Liễu không dám nói hết câu sau, vì anh ta phát hiện cả người quản lý của Thái Điềm Tâm là Lưu Tống và người quản lý của Tần Lãng là Từ Thiên Hỉ đều dùng ánh mắt tức giận nhìn mình.

Tình hình này thì rõ ràng là người khác bị bắt nạt không nhẹ.

Bùi Bất Liễu trốn sau lưng Cố Tây Khê.

Cố Tây Khê nhận ra điều gì đó, quay đầu lại nhìn, Lưu Tống và Từ Thiên Hỉ đều nhanh chóng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào nữ ma đầu.

“Yên tâm, có em ở đây, họ không dám bắt nạt anh đâu.” Cố Tây Khê vỗ vai Bùi Bất Liễu nói.

“Vậy thì anh yên tâm rồi.” Bùi Bất Liễu thở phào nhẹ nhõm, lập tức có thêm dũng khí, thẳng lưng lên nhìn về phía Lưu Tống và những người khác.

Sau khi anh làm xong một loạt động tác này, đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn.

Sao lại biến thành Cố Tây Khê chống lưng cho anh rồi?

Lời tác giả: Trên máy bay, Bùi Bất Liễu: Tây Khê của chúng ta thật đáng thương.

Trong đoàn phim, Bùi Bất Liễu: Thái Điềm Tâm và những người khác cũng đáng thương quá, người quản lý của họ chắc không đánh tôi đâu nhỉ.

Lúc đầu Bùi Bất Liễu còn thấy hơi kỳ lạ nhưng rất nhanh anh ta đã nhận ra việc có Cố Tây Khê chống lưng tuyệt vời đến mức nào.

Trước đây khi đi tham gia chương trình tạp kỹ nào đó, Bùi Bất Liễu chỉ có thể ăn hộp cơm thừa của người khác.

Nhưng bây giờ, trong đoàn phim “Nghiệt hải tình thiên”, Bùi Bất Liễu thậm chí còn có tư cách báo thực đơn, không thể không nói, đây tuyệt đối là một bước đột phá lớn.

Ăn cơm bò bít tết thơm phức, Bùi Bất Liễu nhìn Cố Tây Khê như nhìn đại gia vậy.

Cố Tây Khê liếc anh ta: “Nhìn gì thế?”

“Không có gì.” Bùi Bất Liễu vội vàng nuốt nốt cơm trong miệng, vẻ mặt đầy cung kính nhưng anh ta không nghiêm túc được quá ba giây, liền lộ ra vẻ hèn nhát: “Tây Khê, sao em gan lớn thế? Thậm chí còn dám đối đầu trực diện với Tần Lãng và Thái Điềm Tâm.”

Bộ phim “Nghiệt hải tình thiên.” này có cả đầu tư của Tần Lãng.

Hai người lại là nam chính và nữ chính.

“Em không đối đầu trực diện với họ, chẳng lẽ họ sẽ không gây phiền phức cho em sao?” Cố Tây Khê buông đũa trong tay: “Hơn nữa, em cũng chỉ diễn theo cốt truyện thôi, muốn trách thì trách chính họ đã tìm em đến đóng vai nữ phụ phản diện.”

Bùi Bất Liễu suy nghĩ.

Lại là một ngày bị Cố Tây Khê hành hạ, có lẽ vì cùng là kẻ thất thế, Tần Lãng không hề để bụng chuyện trước đó Thái Điềm Tâm quay đầu bỏ đi ngay tại phim trường, hai người còn vì đều bị Cố Tây Khê hành hạ mà tình cảm trở nên nồng ấm hơn.

Tuy nhiên dù vậy, Thái Điềm Tâm vẫn ấm ức trong lòng mỗi khi đóng phim xong.

Lý do không có gì khác, bất kỳ ai bị đối thủ đè đầu cưỡi cổ, diễn xuất lại bị tôn lên thành một đống bùn nhão thì tâm trạng cũng chẳng thể tốt đẹp đến đâu.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 68: Chương 68



“Điềm Tâm, hôm nay có fan đến thăm, em ký hết những tấm bưu thiếp này trước, lát nữa để họ mang về tặng cho những fan khác.” Lưu Tống ôm một thùng bưu thiếp đi vào.

Thái Điềm Tâm liếc nhìn, cau mày phàn nàn: “Sao lại phải ký nữa? Em đóng phim mệt muốn c.h.ế.t rồi, còn phải làm mấy việc này nữa à.”

“Đó đều là đại fan mà.” Lưu Tống nói: “Hơn nữa, hôm nay họ còn tặng cà phê, trà sữa cho đoàn phim.”

Nghe vậy, sắc mặt Thái Điềm Tâm mới khá hơn một chút.

Khoảng hai ba giờ chiều, Cố Tây Khê và Thái Điềm Tâm đóng xong một cảnh thoại, nội dung là Liễu Nhu Tình biết được Bạch Thốn Tâm là con gái của ma tu, nghi ngờ Bạch Thốn Tâm chính là người tự ý thả yêu xà bị nhốt trong hậu sơn.

Cảnh này không khó, chỉ một lần là qua.

Thái Điềm Tâm vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe thấy tiếng reo hò bên cạnh.

Cô ta nhìn về phía đó, thấy mấy đại fan quen thuộc, trên mặt vô thức nở nụ cười giả tạo.

“Diễn xuất của Điềm Tâm thật tuyệt.” Tiêu Dịch Huyền phấn khích nói với Thái Điềm Tâm, cô không biết diễn xuất là gì, chỉ biết rằng chỉ cần một lần là qua thì chứng tỏ diễn xuất không tệ.

“Cũng tạm thôi, chỉ là hôm qua đã luyện tập rất kỹ, các bạn từ xa đến thăm, thật vất vả.” Thái Điềm Tâm ân cần nói: “Tôi nghe nói các bạn còn mua cà phê và trà sữa cho đoàn phim, thật là tốn kém quá, lần sau không được như vậy nữa.”

“Đây cũng chỉ là chút tấm lòng của chúng em thôi.” Người hâm mộ bên cạnh nói: “Chỉ cần được nhìn thấy chị, tốn bao nhiêu tiền cũng đáng.”

Thái Điềm Tâm cười cười, nhìn Cố Tây Khê đi ngang qua, ánh mắt có chút mơ hồ, Cố Tây Khê này bị sao vậy? Chẳng lẽ cô không ghen tị khi mình có fan ủng hộ sao?

“Điềm Tâm, dạo này em lại gầy đi rồi?” Tiêu Dịch Huyền nhìn Thái Điềm Tâm, cau mày, lộ ra vẻ quan tâm.

“Đóng phim có hơi vất vả, hơn nữa, lần này hợp tác với người có tính tình không tốt lắm.” Thái Điềm Tâm thở dài: “Hôm qua chỉ riêng cảnh bị Cố Tây Khê đẩy xuống nước thôi mà đã quay cả một buổi chiều rồi.”

“Cô ta cố ý đúng không! Diễn xuất của chị tốt như vậy, những bộ phim trước đều chỉ cần một lần là qua.” Người hâm mộ đều tức giận.

Thái Điềm Tâm trong lòng có chút vui mừng, cô ta xua tay, nhỏ giọng nói: “Thôi, miễn sao có thể quay phim tốt, tôi chịu khổ thế nào cũng đáng.”

Thái Điềm Tâm nói vậy, người hâm mộ càng thêm đau lòng.

Sau khi trở về, mấy đại fan liền kể lại chuyện này trong nhóm.

Một thời gian, tất cả fan của Thái Điềm Tâm đều tức điên lên.

~ Cố Tây Khê này nhìn mặt đã không phải thứ tốt lành gì rồi, bây giờ còn bắt nạt em gái trong đoàn phim, đây là loại người gì vậy?

~ Không biết đã ngủ với ai mới có thể có được tài nguyên, Cố Tây Khê thật ghê tởm.

~ Chúng ta không thể ngồi yên mặc kệ, chẳng lẽ cứ để em gái chịu ấm ức vô cớ như vậy sao? Không được, tôi không nuốt trôi cục tức này!

Tiêu Dịch Huyền là chủ nhóm, cô đứng ra kiểm soát bình luận: “Mọi người đừng cãi nhau nữa, chuyện này tôi đã gửi cho các trang tin giải trí rồi, tin rằng hôm nay các trang tin giải trí này sẽ đăng lên, mấy ngày nay Cố Tây Khê có tẩy trắng cũng vô dụng, chúng ta sẽ khiến cô ta hoàn toàn trở thành cá ươn không thể lật mình!”

“Chủ nhóm làm đẹp lắm!”

Sáu giờ chiều.

Trang tin giải trí Đại Ngỗng là nơi đầu tiên đưa tin: Dưa to, một ngôi sao nữ ba chữ nào đó trong đoàn phim bắt nạt ngược đãi nữ chính, khiến nữ chính vô cùng thảm hại, nữ diễn viên này dạo gần đây liên tục lên hot search.

Tin tức này vừa đăng lên, rất nhanh đã được giải mã.

Ba chữ, nữ diễn viên, hot search, cộng lại chẳng phải là Cố Tây Khê sao?

Người hâm mộ của Thái Điềm Tâm nhanh chóng kéo đến bình luận bên dưới.

~ Đã sớm nói GXX không phải thứ tốt lành gì rồi, trước đó có nhiều tin đen như vậy, bây giờ lên một chương trình tạp kỹ liền lợi dụng thủy quân tẩy trắng, đến cuối cùng vẫn là chó không sửa được tật ăn cứt.
 
Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 69: Chương 69



~ GXX chỉ là một ngôi sao hạng tám, dựa vào đâu mà có thể có được tài nguyên vai nữ phụ trong “Nghiệt hải tình thiên”, mọi người hãy suy ngẫm, suy ngẫm cho kỹ.

~ GXX nhìn bề ngoài đã thấy giống tiểu thái muội rồi, làm ra chuyện này không có gì lạ, chỉ thương cho nữ chính thôi.

Người qua đường không biết rõ sự tình nhìn vào, có người tin là thật, có người lại hoài nghi.

~ Đừng viết kiểu đánh vần như vậy được không, nhìn đau cả mắt, tôi thấy Cố Tây Khê không giống loại người này, nếu cô ta muốn bắt nạt Thái Điềm Tâm thì lúc quay “Yêu nhau một tuần.” không thể đánh sao? Nhất định phải đợi đến khi vào đoàn phim mới đánh? Sao, nhất định phải chọn ngày đẹp mới được, đúng không?

Hà Vân Yến âm thầm thả một like cho bình luận này.

Trước đây cô rất ghét Cố Tây Khê nhưng gần đây lại thấy Cố Tây Khê có vẻ không tệ.

Thấy trong tình huống này mà vẫn có người ủng hộ Cố Tây Khê, fan của Thái Điềm Tâm tức giận, lập tức chửi nhau trực tuyến.

Cuộc chiến giữa fan và anti-fan nhanh chóng đưa sự việc lên hot search.

Khi Cố Tây Khê ngồi trên ghế, chờ quay cảnh của mình, vừa lướt Weibo thì thấy hot search này.

Biểu cảm của cô có chút kỳ lạ, nhìn sang Thái Điềm Tâm đang xem kịch bản bên cạnh.

Những người chửi cô dưới hot search này đều là fan của Thái Điềm Tâm, rất rõ ràng, người tung chuyện này ra ngoài là Thái Điềm Tâm hoặc là fan của Thái Điềm Tâm.

“Nhìn tôi làm gì?” Thái Điềm Tâm có chút sắc lệ nội nhẫm nói.

“Không có gì.” Cố Tây Khê cúi đầu, cô nghiêm túc suy nghĩ một chút, fan của Thái Điềm Tâm hiện tại chẳng đáng sợ, vẫn nên dằn xuống, đợi đến khi phim truyền hình phát sóng mới có thể thu hoạch được một nhóm anti-fan trung thành.

Vì vậy, Cố Tây Khê trực tiếp đăng nhập tài khoản Weibo của mình, chia sẻ lại bài đăng của trang tin giải trí Đại Ngỗng: Tôi không biết mình đã bắt nạt ngược đãi Thái Điềm Tâm từ lúc nào? Không phải chứ, bạn coi luật pháp Trung Quốc là gì vậy? Nếu Thái Điềm Tâm bị thương, tôi khuyên cô ấy nên khởi kiện, cáo buộc tôi tội cố ý gây thương tích. @Thái Điềm Tâm đáng yêu.

Hành động của Cố Tây Khê khiến hot search này càng thêm bùng nổ.

Tiêu Dịch Huyền nhìn Weibo của cô, tức giận không thôi, trực tiếp trả lời: “Nếu cô không làm hại em gái tôi, tại sao em gái tôi lại phải quay cảnh rơi xuống nước cả một buổi chiều?”

Cố Tây Khê hiểu ra, đây là nói đến cảnh rơi xuống nước khác hôm qua, nói đến cảnh này thì đúng là có rất nhiều cảnh rơi xuống nước, đến bản thân Cố Tây Khê cũng thấy vô lý.

Tuy nhiên, cảnh rơi xuống nước hôm qua, lý do quay đi quay lại cả buổi chiều đều là do Thái Điềm Tâm.

Cảnh rơi xuống nước đó có cốt truyện hơi phức tạp, Thái Điềm Tâm bị đẩy xuống nước phải đảm bảo biểu cảm đầu tiên là kinh hoàng, sau đó là căm hận, đồng thời nói lời tàn nhẫn với Cố Tây Khê, nói rằng sẽ báo thù nhưng Thái Điềm Tâm chỉ mới chuyển đổi biểu cảm thôi mà đã bị kẹt.

Cố Tây Khê trực tiếp chụp một số đoạn kịch bản có cảnh đối đầu với Thái Điềm Tâm, đóng dấu bản quyền, làm mờ các nội dung khác rồi đăng lên Weibo.

Ảnh, ảnh, ảnh...

Đẩy người xuống nước, đánh nhau, một kiếm đ.â.m bay là sắp xếp của kịch bản, có ý kiến xin hãy tìm biên kịch, đạo diễn, ngoài ra, lý do cảnh rơi xuống nước quay đi quay lại nhiều lần xin hãy hỏi Thái Điềm Tâm, cười. Nếu cảm thấy nhân vật bị ức h**p, vậy tôi đề nghị chúng ta đổi vai. Vai này cho cô, cô có muốn không? @Thái Điềm Tâm.

“Điềm Tâm.” Lưu Tống cầm điện thoại đi tới, đưa cho Thái Điềm Tâm.

Thái Điềm Tâm nhận lấy, nhìn thấy Weibo của Cố Tây Khê trên đó, sắc mặt liền thay đổi, cô ta nhìn về phía Cố Tây Khê.

Cố Tây Khê mỉm cười với cô ta.

Chuyện gì thế này! Thái Điềm Tâm nhanh chóng cúi đầu, trong lòng thầm chửi rủa, cô ta chỉ than thở với fan vài câu, hy vọng fan sẽ ghét Cố Tây Khê và thấy cô ta tận tụy nghiêm túc, chứ không hề nghĩ đến việc làm lớn chuyện như vậy.

Tuy nhiên, lúc này, những cư dân mạng thích hóng hớt đều vào giúp Cố Tây Khê @ Thái Điềm Tâm.
 
Back
Top Bottom