Siêu Nhiên Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
288090480-256-k24566.jpg

Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Tác giả: KimNguyn067447
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đấng Tối Cao tự kiềm sức mạnh để trải nghiệm cùng với xử nữ đồng trinh kiếp thứ 98, người mà trong tương lai sẽ trở thành Msin thứ 6-Syndra.

Truyện sẽ drop :3 Tags: dangdukygodhanhdong​
 
Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Lần đầu


Tiếng hò reo cổ vũ từ đám học sinh vang lên ở dãy hành lang.

Không rõ đây là lần thứ bao nhiêu trong năm học, Hương tiểu thư xinh đẹp được nam sinh tỏ tình công khai rầm rộ.Nàng vẫn ngẩng mặt kiêu ngạo, đôi mắt liếc nhìn xuống khinh khi rồi dùng chân đá văng bó hoa mà thanh niên kia quỳ gối dâng lên rồi nói bằng cái giọng cáu gắt:-Cút, cút hết đi, đã bao nhiêu lần tao từ chối rồi mà bọn con trai chúng mày vẫn dây dưa thế.À mà đấy chỉ xảy ra trong mộng tưởng của Hương, chứ với thân phận một cô nhi như nàng thì làm gì có tư cách làm thế với một công tử bột, tuy nhiên, nàng kiêu ngạo và xinh đẹp là điều không thể bàn cãi.Như mấy lần khác, nàng cúi người xuống nhận lấy bó hoa một cách lịch sự, rồi từ chối thẳng thừng:-Mình cảm thấy chúng ta vẫn nên làm bạn, mình bận học nên không muốn yêu đương vào thời điểm này.

Xin lỗi cậu nhé.Tên nam sinh ngại ngùng đứng dậy, gãi đầu cười trừ:-Ồ, mình xin lỗi đã gây phiền phức cho cậu.-Hì hì, không có sao đâu.Diệu Hương cố giữ vẻ mặt ngây thơ hòa đồng, chứ trong lòng rất muốn dẫm đạp lên cái bản mặt của tên nhóc ngu si trước mặt "Nghĩ sao mới gặp nhau được vài ba lần mà tỏ tình công khai thế không biết..."

Tiếng chuông reo lên, báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc, Diệu Hương bỏ về lớp, đám nữ sinh quen thân cũng nhích lại gần nàng hỏi han:-Này này, Trần Ngô tên đó vừa đẹp trai vừa giàu có, cậu cũng chê sao?-Đội trưởng câu lạc bộ to cao ngầu lòi mà Hương tiểu thư còn chê mà.-Chị đại thật là may mắn quá đi.-Sao lại bảo may mắn, Hương là hoa khôi của trường này mà....Những tiếng xua nịnh, đôi khi xen lẫn chút ghen tị, Diệu Hương đã nghe quen tai rồi, chả hề để tâm gì nhiều.Ngồi vào bàn, đang chuẩn bị lấy sách vở chuẩn bị cho tiết học kế tiếp thì bỗng dưng ánh đèn trong lớp chớp tắt.Đám học sinh chẳng quan tâm lắm, đèn điện bật lên chỉ cho đủ sáng, chứ bây giờ mới chín giờ, bên ngoài cửa sổ ông mặt trời vẫn còn đang thức giấc.Nhưng bỗng dưng tất cả bóng đèn vỡ vụn, mảnh thủy tinh rơi xuống khiến cả lớp nháo loạn cả lên, may mà đây là loại an toàn, mảnh vụn không làm bị thương ai cả.

Nhưng mà trên cái bảng viết bỗng có một bàn tay kì lạ thò ra.Tất cả học sinh đều ngơ ngác hướng mắt về phía đó, có đứa may mắn ngồi gần cửa thì đã nhanh chân chạy thẳng ra bên ngoài.Những bộ phận còn lại mau chóng "lọt ra" khỏi cái bảng, lúc này con quái vật tròn trịa ghê rợn, nhầy nhụa với một cái miệng rộng có thể nuốt chứng một người trưởng thành đã đứng chặn lối ra.Đám học sinh hoảng loạn đạp bàn đá ghế lùi hết lại vào góc lớp, trong đó có Hương.Con quái vật chậm chầm tiến tới, nhắm vào không ai khác ngoài Diệu Hương xinh đẹp.Một bàn tay bí ẩn từ phía sau đã đẩy nàng té ngã ngay dưới con quái vật."

Khốn khiếp!"

Hương sợ đến cứng miệng, không thể thốt ra lời cầu cứu nào mà chỉ biết rủa thầm trong đầu.Con quái vật tất nhiên không từ chối món ăn ngon lành trước mặt, há cái miệng khổng lồ ra với vô số cái răng sắc nhọn.Hương hoảng sợ tới mức tay chân mềm nhũn ra, nhắm chặt mắt đón nhận cái chết thì bỗng không gian xung quanh dừng lại."

Khốn khiếp, khốn khiếp!"

Hương vẫn chưa nhận thức được sự việc đang diễn ra mà chỉ biết tự trấn an trong đầu."

Này, này, cục cưng của anh ơi, em tới kiếp thứ chín mươi tám rồi sao, tuyệt thật đấy!

Em sẽ trở thành Msin thứ sáu của anh trong tương lai đó, ỏ xinh xắn thiệt sự, anh yêu em, mlem mlem!"

Một giọng nói của nam nhân xuất hiện trong đầu Diệu Hương.Như một phản xạ tự nhiên, nàng lập tức mở mắt tròn xoe, nhờ đó mới phác giác tình trạng hiện tại, cái mồm còn quái vật chỉ còn cách cái đầu của nàng một gang tay.

Nàng phát sợ nhưng cơ thể lúc này đã bị kẹt cứng cùng với không gian tứ phía, chỉ duy đôi mắt là có thể liếc ngang dọc."

Đừng cố nữa, không được đâu, ta đã ngưng động không gian lại rồi!"

Vẫn là cái giọng nói ban nãy"Quái vật, cứu, quái,..."

Tâm trí của nàng bấn loạn, dù gì suy nghĩ trong đầu há có thể dễ dàng kiểm soát như lời nói.Một phút trôi qua trong im lặng, Diệu Hương nhận ra bản thân còn chẳng cần phải thở."

Mọi thứ xung quanh bị sao thế này?

Mình chết rồi sao?"

Nàng tự hỏi."

Chụt chụt moa, giờ mới chịu động não đấy à?"

Giọng nói kì lạ."

Ngươi là ai?"

Nàng như thói quen, cố cử động miệng nhưng vô dụng, tuy vậy câu hỏi của nàng vẫn được kẻ đó đọc được bằng suy nghĩ."

Ta á?

Nói ra thì dài lắm, từ giờ ta sẽ cùng nàng trải nghiệm thế giới này."

Hắn ta trả lời."

Khoan đã, trả lời câu hỏi của ta đi chứ!"

Nàng đang tập làm quen với việc độc thoại trong đầu."

Ơ, láo thật, dám ra lệnh cho ta à?"

Giọng nói kì là tuy chỉ thoáng qua trong đầu, nhưng cứ như là nàng đang nghe thấy qua thính giác, âm điệu, cảm xúc vô cùng chân thực."

Huhu, ngươi có cách nào cứu ta không?

Ta sợ lắm!"

Dù là gì đi nữa, nghe cái chất giọng đấy rõ ràng là một tên háo sắc, bản năng mách bảo nàng phải dựa hơi tên này mà bảo toàn tính mạng."

Không cứu em thì ta xuất hiện để nhìn em chết à?

Ta chỉ mới tới thế giới này thôi, nghe bảo có thể điều khiển được cơ thể của em.

Để ta nghịch xíu.

Hì hì."

Dứt lời, không gian trở về bình thường.

Con quái vật vẫn tiếp đà lao tới cắn nhưng Diệu Hương vội dùng chân đạp thẳng vào hàm nó để đẩy người lùi về phía sau.Hai bàn tay nàng với được chân ghế, vội bật người đứng lên vô cùng điêu luyện, sẵn phang thẳng cái ghế vô con quái vật tan tành thành từng mảnh, nhưng đấy là cái ghế.Sau đó là loạt thao tác vô cùng chuyên nghiệp, tận dụng dãy bàn ghế và vô số dụng cụ học tập xung quanh, kèm với đó gương mặt khả ái của Diệu Hương vô cùng hớn hở trong việc trêu đùa con nguyền quái ghê rợn.Điều này không chỉ khiến cho đám bạn học trong lớp há hốc mồm kinh ngạc mà ngay cả con quái gần như vô tri cũng phải nhận ra sự chênh lệch đẳng cấp.Tuy thể chất của Diệu Hương gần như không thay đổi so với người bình thường, nhưng kĩ năng đã đạt tới trình độ cao thủ.

Còn về lí do thì đơn giản là cơ thể Diệu Hương bây giờ không phải do bản thân nàng làm chủ.Con quái vật tuy không bị thương gì, nhưng nó cũng đã thấm mệt, cái bụng sôi sùng sục thét gào cơn đói, nó mặc kệ Diệu Hương rồi hướng sự chú ý về phía đám học sinh đang co rút cuối lớp.Diệu Hương tuy kiêu ngạo là thế, nhưng vẫn không phải là loại vô tình, liền khẩn thiết van xin: "Ngươi không phải là chỉ cứu mỗi ta chứ?

Mau lên, cứu bọn họ đi!"

"Ờ, ừm, nhưng nàng đáp ứng với ta một điều kiện."

"Gì cũng được, mau lên!!!"

Diệu Hương đưa bàn tay lên miệng cắn mạnh một cái, rồi rưới dòng máu đỏ lên cây thước sắt đang cầm ở bên tay còn lại.

Nàng chạy lướt trên dãy bàn lao nhanh tới trông rất ngầu, bỗng trượt chân té nên hét lên:-Áaa!Cơ hội hiếm có, con quái vật vội vàng quay lại há rộng miệng đớp lấy nhỏ bánh bèo nãy giờ đã bán hành cho nó.Diệu Hương cứ thế chui tọt vào bên trong bụng nguyền quái.

Đám học sinh kinh sợ hét lớn trong vô vọng!Bên trong bụng con quái vật, kẻ bí ẩn hỏi lại lần nữa: "Nàng chắc chắn nhé?"

"Aaaaa, tên vô dụng nhà ngươi, rõ là không nên tin người mà!

Huhu ta chết rồi, bắt đền ngươi đấy."*XọcCây thước sắt đâm xuyên đầu con quái vật khiến nó tiêu biến trong không khí.Đám học sinh lúc này trố mắt nhìn nữ thần hiện ra, mọi sự từ nãy đến giờ diễn ra quá nhanh.

Có đứa ban nãy hoảng sợ quá đã ngất xỉu, có đứa quỳ xuống khóc lóc, có đứa vẫn đứng thất thần không dám tin những gì vừa xảy ra, còn có đứa...tè ra mất.Diệu Hương ung dung cuối người xuống nhặt lấy hồn thạch của con quái vật, cứng như một cục đá vừa vằn trong lòng bàn tay, nhưng khi bỏ vào miệng nhai thì lại như kẹo dẻo vậy."

Này, ngươi vừa cho ta ăn thứ gì thế, kinh quá đi!" nội tâm Diệu Hương la hét.Tuy nàng bị chiếm quyền điều khiển cơ thể, nhưng các ngũ giác nàng vẫn cảm nhận được từ việc nhìn, nếm, ngửi cho đến sự mệt mỏi của từng thớ thịt."

Không sao đâu, chỉ là hồn thạch thôi, bổ lắm!

Giờ thì chúng ta tới công chuyện chính của ngày hôm nay nào!"

Kẻ thần bí trả lời nàng bằng suy nghĩ."

Hắn" bắt đầu thực hiện giao kèo ban nãy, không chần chừ điều khiển cơ thể nàng chạy nhanh vào nhà vệ sinh.Trên đường lướt qua vài giáo viên, học sinh khác, trên người họ có mang theo những dụng cụ trừ tà, có vẻ là nguyền hồn sư, nhưng mà "hắn" chẳng quan tâm, trong lúc này, thứ hắn khao khát duy nhất chính là trải nghiệm cảm giác sung sướng kì lạ kia.Trong phòng vệ sinh "hắn" nhanh chóng lột đồ nàng ra."

Này này, tên biến thái, làm gì đấy hả, xong việc rồi, trả lại thể xác cho mị đi chứ, tính độc chiếm hay gì?"

Lúc đầu thì nàng vẫn giữ thói kiêu ngạo.Nhưng sau khoảng nửa tiếng, "đời con gái" của Diệu Hương bị mất bởi chính những ngón tay của mình thì nàng mới khóc lóc van xin."

Hắn" còn độc ác tới nỗi, chỉ trao trả quyền kiểm soát của mỗi cái miệng để có thể nghe tiếng rên rỉ thống khoái của nàng.Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa đi kèm với lời của một nữ giáo viên:-Em có sao không Diệu Hương?

Này!-Cô ơi cứuuuu...CÚT! (Hắn mau chóng thu lại quyền sử dụng bộ phận này)Nữ giáo viên nghe vậy, trong lòng biết có điềm chẳng lành, liền rời đi để kêu người tới giải cứu.Lúc này, tên biến thái kia mới chịu dừng lại và trả lại sự tự do cho Diệu Hương.Nàng thở dốc lấy hơi rồi vội vàng dội rửa, ban nãy hắn còn kinh tởm tới mức làm văng chất thải ra.Lúc giáo viên dẫn người tới thì đã phát hiện nữ sinh ấy đã rời khỏi.Sau khi Diệu Hương mặc xong đồng phục, nàng nghe theo lời khuyên của hắn là tranh thủ về nhà nghỉ ngơi, mặc dù vẫn đang dỗi hờn nhưng mà dù sao nàng ấy cũng không còn mặt mũi nào nhìn mặt mọi người ở trường "Cái việc xấu hổ ban nãy, khéo cả trường biết mất rồi.

Huhu"Nàng vừa chạy vừa cúi gầm mặt xuống, lẩm bẩm trong miệng:-Bắt đền ngươi, bắt đền ngươi tên chết bầm."

Hì hì, tui sẽ chịu trách nhiệm với cậu mà."

Từ lúc trao trả quyền điều khiển cơ thể tới giờ, hắn ta cố gắng dỗ dành cô nàng kiêu ngạo này, có vẻ nó còn khó hơn việc giết nguyền hồn.Nàng tức giận buộc miệng hét lớn:-Câm mồm.Người đi đường tò mò ngó theo dáng vẻ kì cục của nàng, bộ quần áo ướt nhẹp, hơi rách rưới, lại còn vương máu, tuy nhiên vết thương ở tay ban nãy do "tự cắn" đã bình phục một cách thần kì."

Là do ăn hồn thạch đấy!"

Hắn trả lời ngay khi nàng chỉ vừa lóe lên một tia thắc mắc.-Ai thèm hỏi ngươi chứ!"

Xin lủi, xin lủi mà!

Tha lủi cho anh đi!"

-Không đời nào!!!
 
Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Làm quen


Diệu Hương có thuê một căn hộ chung cư gần trường để tiện cho việc học, bây giờ nàng đang trở về đó.Trên đường đi bộ, "hắn" cố bắt chuyện nhưng nàng vẫn làm lơ, dù sao thì hắn cũng quá chủ quan ỷ vào cái gọi là xúc cảm bản năng mà khiến nàng chịu tổn thương.Nàng lẩm nhẩm trong miệng:-Cút ra khỏi đầu tao mau thứ dơ bẩn!Bỗng dưng Hương cảm nhận một thứ gì đấy chạm vào lòng bàn tay, bất giác nhìn xuống thì thấy đó là một quả bóng nhỏ hình cầu màu đen, một màu đen tuyệt đối, nếu không phải nàng đang chạm vào thì có lẽ đã nghĩ nó là một tấm thẻ hình tròn.+Này, cút rồi nè, tâm sự tí đi chứ.

Ta không muốn dùng biện pháp mạnh đâu!

Giọng nói phát ra từ quả bóng, lần này thì không còn là từ bên trong tâm trí của Diệu Hương nữa.Nàng khựng lại một chút, đưa quả bóng lại gần ngắm nghía.

Sau khi chắc chắn đấy là "hắn", nàng liền dùng hết sức bóp mạnh.Quả bóng vỡ ra, và như một thứ chất lỏng, bao lấy cả cánh tay của nàng, rồi lan dần khắp cơ thể.Diệu Hương tất nhiên là rất hoảng loạn, vội dùng tay phủi ra, nhưng hoàn toàn vô dụng, hành động đó lại thu hút ánh nhìn người đi đường, tất nhiên là họ vẫn không thấy vệt đen bao phủ đó.Nàng phác giác được điều đó nên đỏ mặt xấu hổ, liền ngừng lại, bắt đầu hạ nhiệt đàm phán với "tên biến thái" kia:-Này, không giỡn nữa, ta giận nữa đó.+Câu trả lời thật thông minh.

Bây giờ ta sẽ giải thích mọi thắc mắc của nàng, nàng cứ tự nhiên hỏi nhé.Hắn biến lại bộ dạng trái bóng, an tọa trên vai của Diệu Hương.Nàng cũng chẳng còn cách nào khác, thay vì nghe hắn lải nhải một cách tự phát, thì việc hỏi từ đầu đến cuối sẽ dễ hiểu hơn.-Ngươi, là ai?+Ta, hừm, ta nói ta là Đấng Tối Cao, nàng tin không?-Không, tin thế nào được.+Hừm, đợi xí... xong rồi.

Ta là linh hồn của vị hồn sư vĩ đại một ngàn năm trước, tên là Kim.-Hừm, ta chưa nghe bao giờ.+Còn một cái tên khác là Kha.-Đừng đùa nữa, trông người giống nguyền hồn hơn đấy, làm gì có hồn sư nào biến thái như ngươi.+Không tin thì thôi, đổi câu khác đi.-Nội việc trả lời thôi cũng làm không xong, vô dụng.+Có hỏi nữa không đây?-Tại sao ngươi lại đeo bám ta?+Vì nàng là xử nữ đồng trinh kiếp thứ chín mươi tám đấy.

Chúc mừng.-Xử nữ đồng trinh?+Ta đã tạo nên ba trăm tỉ linh hồn, mỗi linh hồn sẽ lần lượt trải nghiệm cuộc đời bằng nhập vào thân xác của con người, mỗi người là một kiếp đấy.

Nàng giữ được trinh phẩm qua chín mươi bảy kiếp rồi, linh hồn như nàng, chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.

Linh hồn đó định nghĩa khác với thế giới hiện tại của nàng nghen.-Đáng nhẽ ra ta không nên kì vọng gì nhiều vào ngươi.+Này, lời ta nói là thật đấy.-Thế làm cách nào để chúng ta tách khỏi nhau đây?+Dễ lắm, kiếm được cơ thể của Kha.

Chia làm sáu phần.

Đầu, hai tay, hai chân và cuối cùng là dương vật.-Haha, ngươi bịa chuyện gì đó đáng tin hơn được không?

Vị hồn sư vĩ đại đã chết cách đây một ngàn năm đấy, giờ bảo ta đi tìm thân xác?+Hì hì, hơi khó nhỉ, không sao, ta sẽ giúp nàng, miễn không phá giới luật.-Giới luật?+Hừm, là luật lệ ta tự đặt ra khi trải nghiệm ấy mà.

Mà tính ra mỗi lần gặp các nàng lại phải giải thích, có tí hơi lười.-Ngươi nói gì đấy?+À không, không có gì, ta hơi nhiều chuyện rồi.-Ghét ngươi quá, ngươi cút xéo khỏi ta được không?+Nàng nỡ lòng xua đuổi ân nhân cứu mạng nàng vậy sao?-Ta thà chết còn hơn sống với ngươi!+Thế à, thế thì hẹn nàng kiếp sau nhé.Hắn lại lần nữa chiếm quyền điều khiển cơ thế, quay ngoặt sang phải bước ra con đường xe cộ đông đúc."

Aaaaaa, ngươi làm gì đấy, dừng lại, mau dừng lại!

Ta sai rồi!"

Nàng gào thét van xin.Hắn thế vậy mà nhắm mắt lại, băng qua phía bên kia đường, tất nhiên với tâm thế ung dung, bình thản mặc kệ tiếng còi xe bấm inh ỏi và những cơn gió xoẹt ngang.Xong xuôi, hắn trả lại cơ thể cho nàng rồi lại biến thành dạng quả bóng, lên giọng:+Đấng Tối Cao làm sao mà bị đâm xe được.-Thôi, thôi, ngươi là Đấng, nhất ngươi rồi!

Ta không đuổi ngươi nữa!Vừa nói, tim nàng đập thình thịch liên hồi như muốn rớt ra ngoài vì lần nữa đã xém chạm đến cửa tử...Thế giới này là Nguyền Hồn Giới, từ xa xưa, trong mỗi con người ở nơi đây đã tồn tại một sức mạnh thần kì được sản sinh từ linh hồn.

Nó giúp con người trở nên mạnh mẽ, vượt ra khỏi những định luật vật lý để làm nên kì tích.Tuy nhiên, cái gì cũng có mặt trái của nó, linh hồn trao cho con người sức mạnh, cũng trao cho những thứ khác sức mạnh, gọi là nguyền hồn, nó sinh ra từ cảm xúc tiêu cực của con người, bản năng của nó là hấp thụ linh hồn để trở nên mạnh mẽ hơn.Nó có nhiều hình dạng, nhỏ có, lớn có, xấu xí có, đẹp cũng có, sức mạnh cũng không đồng đều, đến nguyền hồn yếu nhất thì nó cũng có thể vô hiệu hóa súng đạn, con người chỉ có thể dùng sức mạnh linh hồn để tiêu diệt chúng, những người đó được gọi là hồn sư.Hồn sư là một ngành nghề được tôn trọng bậc nhất trong xã hội, không phải ai cũng có khả năng làm hồn sư mà chỉ có những người sở hữu sức mạnh linh hồn mạnh mẽ và những vũ khí đặc thù...-Này, cút ra chỗ khác.+Tại sao?-Ta đi tắm chứ chi, bộ ban nãy ngắm ta khỏa thân chưa đủ à.+Không được.-Ta biết ngươi có thể mà, Đấng Tối Cao mà lại bám đít ta thế sao.+Huhu, ta bị giới luật kiềm hãm mà, lần này ta nhớ được thân phận của ta và nàng là may lắm rồi đó.-Cút.+Giờ nàng muốn tự tắm hay ta tắm cho nàng-Mệt, chả thèm nói chuyện với ngươi nữa.Trút bỏ y phục xuống, Diệu Hương ngâm mình vào bồn tắm nước nóng thư giản.Vừa nhắm mắt được vài giây thì nàng bỗng dưng cảm nhận điều khác thường.

Mở mắt ra thì phát hiện cả người đã bị bao phủ bởi thứ dịch màu đen đó.Và sau đó chỉ còn tiếng của nàng ú ớ, cứ như đang bị hàng ngàn chiếc lưỡi liếm láp khắp mọi ngõ ngách trên cơ thể, đê mê đến nỗi mém ngất đi."

Dù gì cũng bị hắn làm nhục một lần rồi, đành cam chịu vậy.

Sướng quá đi mất!"

Nàng nghĩ thầm, cơ mà nàng quên mất hắn cũng có thể đọc được..Ở bên phía trường học, vụ việc một nguyền hồn cấp C xuất hiện nhạy cảm như vậy đã khiến cho dư luận xôn xao, tuy nhiên điều đáng kinh ngạc ở đây là camera đã ghi hình lại được cảnh một nữ sinh bình thường dễ dàng giải quyết nó.Arito Kan, thanh niên 27 tuổi, đẹp mã với mái tóc nâu chải ngược, là hồn sư loại A đã được cử đến để xem xét hiện trường, anh ta tỏ ra rất hứng thú với học sinh tên Diệu Hương này, liền gọi điện báo người ở văn phòng cấp tốc điều tra thân phận của nàng.Sau vài phút liền có kết quả, nghe được vài thông tin, Kan nở một nụ cười phấn khích:-Con gái của hai vị tiền bối sao?.Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Diệu Hương lên giường ngủ một giấc đến xế chiều, trong giấc mơ, nàng lại nhìn thấy cha mẹ đã mất của mình, ban đầu là những hồi ức về một gia đình vui vẻ, quây quần bên nhau, cùng cắm trại dưới hàng cây xanh, nhưng sau đó thì dần chuyển thành cơn ác mộng, khung cảnh xung quanh bỗng bùng cháy dữ dội, cha mẹ thương tích nghiêm trọng quay sang nàng gọi một cái tên, nhưng không phải tên "Diệu Hương" mà là "Saoi Sakura".Diệu Hương bừng tỉnh khỏi giấc mơ kinh hoàng đó, "hắn" vẫn là trái bóng đang nằm gọn trong lòng bàn tay.Nàng thắc mắc:-Này, giấc mơ đó là gì?

Tại sao ta lại mơ như vậy?+Anh nghịch thử kí ức của em xem có gì thú vị không ấy mà.

Có lẽ vô tình phá giải một phần của lớp phong ấn.-Lại nói xàm gì đấy?+Ăn nói đàng hoàng lại nào.

Dù gì anh cũng là người yêu tương lai của em mà.-Mơ mộng hão huyền.+Thế có muốn anh giải thích về giấc mơ không đây?-Dạ có.+Ngoan lắm, cha mẹ của em là hồn sư, đã hi sinh trong quá trình làm nhiệm vụ, em đã được bà dì nói thế phải không?-Dạ đúng.+Ơ.

Hừm, thực chất họ không chết trong quá trình làm nhiệm vụ, mà là lúc đưa em đi dã ngoại cơ.-Sao em không nhớ gì cả.+Phong ấn kí ức, kĩ năng của một hồn sư nào đấy.

Có lẽ việc tận mắt chứng kiến cha mẹ mất làm em sốc quá, người đó muốn giúp em có thể sống một cách lạc quan, vui vẻ hơn.-Thề đi!+Thề gì?-Những lời ngươi nói là sự thật.+Hehe.-Cười cái gì thế tên biến thái này?+Anh sẽ cho em chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó một cách trực quan nhất có thể!Hương im lặng nhìn vào quả bóng trên tay, vài giây trôi qua không có động tĩnh gì cả, nàng lườm hắn và mắng:-Lề mề thế, còn không mau làm đi.+Ơ, anh tính dọa em thôi mà, em không sợ thật sao...-Ta không yếu đuối đến nỗi lảng tránh chân tướng cái chết của cha mẹ mình.+Thế thì giờ anh bắt đầu nhé.

À nói luôn, sau này em đổi cách xưng hô đi, nghe xa lạ quá, dù gì ta cũng quen nhau được mấy tiếng rồi mà..Diệu Hương lại rơi vào giấc mộng, khung cảnh ở ngọn đồi hiện ra, phía trên xuyên qua những tán lá là bầu trời mùa thu xanh thẳm, những tầng mây trắng trông cao vô tận,Nàng nhìn thấy trước mắt là một đứa trẻ có đôi mắt sáng long lanh, nó chính là bản thân nàng lúc năm tuổi, đang được người mẹ dịu hiền cưng nựng.Gặp lại mẹ, nàng vừa hét to vừa chạy tới, cũng muốn được thoải mái ôm lấy mẹ như quá khứ nhưng hoàn toàn vô dụng.

Mà thực chất, ngoài bóng đen đang đứng sau lưng, không thứ gì nàng có thể chạm vào được, đến từng bức đi cũng hằn dấu trên một mặt phẳng nào đó chứ không phải là nền cỏ.Nàng bất lực quỳ xuống, đưa mắt nhìn quang cảnh xung quanh như cố khắc ghi thật kĩ giây phút này, mà thực chất đây chính là kí ức của nàng được hiển thị một cách sống động hơn mà thôi.Bỗng dưng từ đằng sau, có một vòng tay ôm chầm lấy nàng, tựa đầu lên vai của nàng khiến nàng giật mình rồi tỉnh giấc..Diệu Hương nằm đó bần thần nhìn lên trần nhà, cảnh tượng ban nãy quá thật, nó không chỉ là một giấc mơ, nàng bắt đầu nể sợ năng lực của hắn."

Hắn làm cụt hứng mình mất rồi!"

Nàng nghĩ thầm rồi lên giọng:-Này, sao lại đứt quãng thế tên vô dụng này?+À thì vừa nãy có người bấm chuông cửa.Dứt lời, tiếng chuông lại reo lên kèm theo giọng của một thanh niên:-Cho hỏi Diệu Hương có ở trong đấy không?Nàng không nghĩ ngợi gì nhiều vội đáp lại rồi bước tới khe nhỏ trên cửa để nhìn xem ai đến, bắt gặp một người đàn ông lạ mặt trông khá ưa nhìn, không ai khác đó là Kan."

Yên tâm, chỉ là một hồn sư mà thôi."

Đấng thấy nàng có chút chần chừ nên đành trấn an.
 
Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Kí ức


Cả hai cúi đầu chào nhau lịch sự, chưa để Hương thắc mắc thì Kan đã lấy huy hiệu ra chứng minh thân phận:-Xin chào cô bé, anh là hồn sư thuộc sư đoàn 7, nay đến để điều tra vụ việc sáng nay, em có bận gì không?-Dạ không, mời anh vào ạ.-Cảm ơn bé.Kan bước vào và đưa mắt quan sát xung quanh.Căn hộ chung cư của Hương cùng toàn bộ khá là hiện đại, khác với nhiều học sinh khác, nàng có tiền trợ cấp hàng tháng lên tới năm mươi ngàn đồng nhờ vào bảo hiểm của cha mẹ nên nàng có thể một cuộc sống có thể nói là không lo nghĩ nhiều về tiền bạc.Diệu Hương khá là lễ phép, chủ động kéo bưng trà rót nước mời khách, Atori Kan cũng không nghĩ gì nhiều, có mỗi "hắn" ở trong đầu nữ sinh bắt đầu tị nạnh.Kan chủ động hỏi thăm:-Sáng nay, em không bị thương chứ?-Dạ không ạ.-Nhưng anh nghe bạn học kể rằng em có chảy máu.-À, chỉ là vài vết xước nhỏ không đáng kể ạ.-Ồ, vậy sao.Kan nâng ly nước lên uống một ngụm rồi ngả người phía sau, có vẻ muốn bầu không khí thoải mái hơn một tí, anh ta tiếp tục dò hỏi:-Em sống một mình sao?-Dạ, trước có sống cùng dì, nhưng dì bận một số chuyện nên về quê ít hôm.-Em có võ công nhỉ?-À, dạ... em chỉ theo bản năng thôi.Diệu Hương không biết trả lời như nào mới đúng, chỉ ậm ừ qua loa, trong lòng đang cầu cứu tên kia chỉ điểm nhưng có vẻ hắn đang dỗi rồi.Kan cũng không muốn gây áp lực gì nhiều, dù gì thông qua băng ghi hình, loạt động tác điêu luyện đó không thể nào là do bộc phát được, liền mỉm cười và đưa ra gợi ý:-Em có muốn trở thành một hồn sư không?

Anh có thể đưa em đến trường đào tạo hồn sư.Không chần chừ một giây nào, Hương liền đáp lời:-Dạ không, nguy hiểm lắm ạ!Nghe thế, Kan thấy cũng-Ồ, không con ở đây có tấm danh thiếp của anh, cần gì thì cứ liên lạc nhé.-Dạ vâng.Diệu Hương bước ra tiễn khách về.Đóng cửa, nàng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn muốn cà khịa tên biến thái kia, liền nói vu vơ:-Ơ, nguyên hồn như ngươi lăn lóc trên bàn thế mà hồn sư cấp A chẳng thấy gì hết, đáng nhẽ ta nên nhờ người đó kiểm tra kĩ chứ nhỉ?+Có là cấp S thì cũng không thể thấy nếu anh không cho phép đâu.

Mà này, sao không chấp nhận lời mời đi.-Ta đã nói rồi đấy, ngu gì mà làm cái nghề nguy hiểm đó.+Uầy, em nghĩ thế là hỏng rồi, có anh kề bên em, em có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.-Thì sao chớ, ta có gặp nguy hiểm thì ngươi sẽ cứu ta thôi, ngươi là Đấng Tối Cao mà nhể?+Không, như anh đã nói, anh không muốn phá giới luật đâu.

Nếu em muốn kiếp này chết sớm thì anh không cản.

Ngoại trừ việc em bị hiếp dâm ra, thì dù em có bị tra tấn đến chết, anh cũng không trực tiếp can thiệp.-Vô tình thế cơ.+Mà em không tính trả thù cho cha mẹ à?Nghe vậy, gương mặt của Hương đượm buồn, nàng tiến đến giường ngã người xuống và nói:-Cho ta nhìn thấy kí ức đi.+Đổi cách xưng hô nào.-Anh giúp em đi mà, được chưa?+Xùy..Khung cảnh đó lại hiện ra trước mắt nàng, gia đình ba người quây quần với nhau rất hạnh phúc.Trong một phút cha mẹ lơ là vì bận sắp xếp đồ, đứa trẻ tinh nghịch mãi đuổi theo con bươm bướm màu xanh xinh đẹp mà lạc vào khu rừng.

Hương dõi bước theo với tâm thái thư giản nhưng bất ngờ từ dưới lòng đất, hai bàn tay nắm lấy chân cô bé đằng trước, chặt đến mức hằn lên một vết sẹo đến tận bây giờ.Nó nhảy lên trên, nắm chân cô bé chúi ngược xuống rồi tiến tới vị trí của cha mẹ nàng cùng với nhiều tên khác.Đầu của Diệu Hương lúc này đau đớn dữ dội, nàng dường như đã phá giải lớp màn phong ấn kí ức đó, mọi thứ ùa về, nàng không muốn chứng kiến cảnh thương tâm này một lần nào nữa, nhưng tên biến thái đó không tha cho nàng.Một bóng đen xuất hiện sau lưng bế nàng lên, nàng không thể chống cứ được, đến nhắm mắt cũng không thể.-Tên độc ác dừng lại đi!

Ta không muốn xem nữa, đủ rồi!Nàng nhìn vào bóng đen hét lớn nhưng hắn bị lơ đi.Cha mẹ nàng thấy đứa con gái bé bỏng bị kẻ địch bắt giữ, họ không ngờ đến điều này, xưa giờ họ luôn là bộ đôi song sát có tiếng trong giới hồn sư, thực lực cận S, nay chỉ vì thực lời hứa đi dã ngoại với con gái mà phải rơi vào cảnh thê lương như này.Họ đã cẩn thận khoanh vùng tạo ra kết giới, kẻ địch mà tiến vào sẽ lập tức phát hiện, ngờ đâu đứa con ngây thơ này lại chỉ vì ham chơi quên lợi dặn của cha mẹ mà đi ra khỏi ranh giới đó.Có được con tin trong tay, kẻ địch nắm quyền chủ động đàm phán:-Hai mạng già đổi một mạng trẻ?Cha mẹ nàng tức giận nhưng không thể không nghe theo lời của bọn chúng.Lời thề vừa kết giao, cha mẹ nàng chưa kịp tự sát đã bị hàng ngàn ngọn giáo đâm xuyên qua, máu chảy tung tóe.Dù khi xưa hay lúc này, chứng kiến cảnh tượng đó, nàng gào khóc trong vô vọng.Trong đám hung thủ, có cả nguyền hồn lẫn hồn sư, nàng khắc ghi vẻ ngoài của bọn chúng.

Bọn chúng không thể trực tiếp ra tay giết hại nàng vì sẽ bị phản phệ bởi lời thề nguyền, đành đốt cả cánh rừng xung quanh rồi đánh ngất cô bé nhằm giao phó nó lại cho ngọn lửa.Tên biến thái lúc này mới chịu thả Diệu Hương ra.Nàng bước chầm chậm tới xác cha mẹ rồi quỳ xuống tạ tội, dẫu cho đây chỉ là kí ức.Ngọn lửa dần lan tới vị trí của bé gái, nhưng một điều thần kì là bóng đen của tên biến thái đã cản lại.

Lúc này Diệu Hương mới ngó mắt nhìn ngơ ngác:-Ngươi... sao ngươi có thể tác động được?+Hả, à thì ta là Đấng Tối Cao mà, muốn làm gì cũng được.Nàng đang trong tư thế quỳ, vội bò tới ôm chân hắn van xin:-Làm ơn, cứu cha mẹ ta sống dậy đi.

Không vi phạm giới luật gì đó chứ?+Nó không vi phạm, nhưng mà linh hồn của họ sớm sang kiếp khác rồi.

Đang sống khá hạnh phúc đấy, nếu nàng muốn, ta giết họ để mang linh hồn về đây cũng được.Diệu Hương bần thần một lát, nàng không ngu ngốc đến nỗi quyết định nóng vội, sau một hồi suy nghĩ kĩ càng.

Nàng đứng lên và ôm lấy bóng đen đó, thủ thỉ:-Anh, giúp em trả thù nhé!.Trở lại hiện thực, Diệu Hương cứ mãi nằm trên giường với dòng nước mắt chảy dài.

Đấng sốt ruột, khuyên mãi mà vẫn bị nàng bơ, bèn lần nữa cưỡng đoạt thể xác của nàng để...

đi nấu cơm.Diệu Hương còn tưởng hắn giở trò biến thái gì khác, nhưng mà hành động đáng yêu này đã giúp nàng được xoa dịu đi phần nào.Trong lúc ăn cơm, nàng chủ động nói chuyện với hắn.-Này, kiếp sau của cha mẹ em là gì thế?+Hiện tại thì người cha quá cố của em đang làm nhà thám hiểm, mẹ của em thì đang làm con trai của một nhà tài phiệt, đang bay lắc các kiểu.-Nè, anh nói thử kiếp sau em làm gì đi.+Thôi, nghĩ trước mất vui, lúc đó chúng ta gặp nhau chưa muộn mà, nhưng mà cái tính kiêu ngạo của em chắc vẫn sẽ được giữ nguyên thôi.-Có khi nào em trở thành con trai không?+Xử nữ đồng trinh thì mặc định luôn là gái, yên tâm đi.-Nhưng mà, lời anh nói là thật sao?

Không có vấp tí nào cả.+Là thật mà, sau này em yêu anh thì em sẽ dần tin thôi, phản ứng nghi ngờ của mấy em, anh gặp không biết bao nhiêu lần.-Mấy em là mấy em cơ?+Nếu xét riêng về linh hồn thì đâu đó vài chục em, còn thể xác thì so ra cả trăm ấy chứ.-Thế thì thôi, em không dám yêu anh đâu.

Nhiều thế chừng nào mới tới lượt em.+Thế mới bảo em nên trân trọng những phút giây ở bên anh đi.-Ngươi thật tự luyến mà, nhỏ nào mù mới đi yêu ngươi.+À phải rồi, cặp sách của em có cần anh lấy lại không, hiện tại thì chúng đang bị ai đó vứt vào sọt rác.-Hể, thật sao.

Mà thôi kệ, chả có gì đáng giá.+Chả phải em chưa đọc xong cuốn truyện Nữ Hồn Sư Đồng Tính sao?-Anh theo dõi em từ khi nào thế?+À, tự biết thôi, chứ anh mới gặp mặt em sáng nay à.-Thế anh tính dùng cách nào để lấy lại cặp sách của em, chả nhẽ lại điều khiển cơ thể em?+Ừ.-Thôi dẹp..Tối ngủ, Hương tất nhiên gặp ác mộng, cảnh cha mẹ bị xiên chết khiến nàng đau đớn khôn xiết, nhưng khoan đã, bóng đen đằng sau, đang nấc hông theo nhịp, nàng đê mê sung sướng, cho đến khi tiếng chuông báo thức reo, nàng mới nhận thức được thì ra đó chỉ là mơ.

Nàng đạp vỡ quả cầu đen và hét lớn:-Này, khai mau, ngươi đã làm gì.Quả bỏng vừa hội tụ mảnh vỡ lại vừa nhanh chóng giải thích:+Anh lo em gặp ác mộng ngủ không ngon nên giúp em tí trong đó.-Ngươi bị điên à?

Đó là cảnh cha mẹ ta mất đấy, ngươi biến thái cũng vừa vừa phải phải thôi.+Thế mà trong tương lai, vào Đêm Hoan Lạc nàng lại thích cảnh này.-Lại nói linh tinh gì thế, ta có chết cũng không bao giờ biến thái đến mức đó.+Thì lúc đó nàng sang kiếp sau rồi đấy thôi.-Hừ.

Ta chẳng buồn nói chuyện với ngươi nữa.

Tắt giùm cái chuông báo thức coi.Nàng ngồi dậy vươn vai, mặc dù cáu gắt là thế nhưng thực sự đêm qua ngủ rất ngon, ga giường có ướt một chút nhưng không thành vấn đề."

Ủa này, khoan đã, chả phải hắn từng bảo không ngoài mình ra không đụng vô được gì khác à, sao tắt được báo thức?"

Hương thoáng nghĩ trong đầu rồi quay qua lườm hắn.+À thì, bé quên tí làm gì căng.

Mai mốt em tự tắt đi.-Rõ là ngươi ỷ lại vào cơ thể của ta.+Em mới là người mong mỏi nhận được sự giúp đỡ của anh thì có.-Đừng ngụy biện, rõ là anh lười biếng.

Làm gì có cái giới luật nào.+Có mà, ban nãy chỉ là anh quên một tí thôi.-Đấng Tối Cao mà có thể quên à.

Nực cười.

Sau này không muốn giúp em thì nói một tiếng.+Huhu, có giới luật thật mà.-Im mồm.Mới sáng sớm hai người đã cãi lộn với nhau, nhưng dù sao thì thức ăn hắn nấu cũng khá là ngon, nên lát nữa nàng cũng phải mở mồm nhờ hắn dạy, à mà thật ra là lấy cớ để hắn điều khiển cơ thể thay nàng..Dựa theo địa chỉ tấm danh thiếp, nàng đi tới một trụ sở của hiệp hội hồn sư, nơi đây là nơi người dân đến khảo nghiệm để trở thành hồn sư thực tập nên rất đông.Arito Kan đoán được Hương sẽ hồi tâm chuyển ý nên đã chờ sẵn ở ngoài sảnh.

Sau một vài thao tác xã giao thông thường, nàng được anh ta dẫn tới thẳng chỗ đo lường sức mạnh linh hồn, dù sao thì Kan hóng hớt việc này còn hơn cả chính bản thân nàng.Cỗ máy trông khá hiện đại, nàng bước một cái bục để các tia laze quét qua.

Rất nhanh đã có kết quả, linh hồn hạng C, một thứ hạng không thể nào bình thường hơn.Hương thì chả bất ngờ gì lắm, dù gì thông qua lời của dì, cha mẹ của nàng cũng chỉ là hồn sư hạng D bèo bọt, còn số tiền trợ cấp hàng tháng thì nàng chả để ý gì lắm, cứ tưởng là của dì cho nhưng thực chất nhờ lương hưu của cha mẹ quá cố.Nhưng mà Kan trong lòng khá thất vọng mặc dù không thể hiện ra bên ngoài "Cũng có thể em ấy chưa thức tỉnh."

Kan mang một vài tờ giấy đưa nàng kí tên, hầu hết là liên quan tới việc bảo lưu quá trình học tập, anh ta có vẻ là một người kĩ lưỡng.Trong sấp giấy có một tờ nổi bật "Đơn xin dự thi hồn sư chính thức".Hương thắc mắc:-Em tra trên mạng thì nó có nói phải trở thành hồn sư thực tập ít nhất một năm mới được dự thi cái này mà?Kan cười đáp:-Đấy là ai chứ không phải thiếu nữ tay không giết nguyền hồn hạng C.

Yên tâm, anh tin vào khả năng của bé đây.Hương chỉ biết cười trừ chứ không biết đáp lại thế nào.
 
Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Kì thi


Sau khi rời khỏi đó, Diệu Hương bắt tay vào công việc mua sắm thỏa thích.

Theo lời dặn của Kan, sáng ngày mai sẽ có xe đến tận chỗ ở để đón nàng tới trường thi.

Có chút vội vàng nhưng sau vài câu mít ướt xua nịnh với Đấng, nàng đã nhận được câu nói đáng tin nhất vũ trụ "Mọi thứ cứ để anh lo!"

Diệu Hương mặc dù có kha khá tiền nhưng chi tiêu vẫn tiết kiệm, do ảnh hưởng lối sống giản dị của người dì, tuy vậy nhưng vẫn cứ lựa món mắc nhất trong số đám rẻ.

Khi vào thử đồ, nàng bắt hắn lăn bóng ra ngoài, vì lười cãi nhau nên hắn cũng đành chiều ý, đơn giản là vì hiện tại nàng đang đến tháng, hở tí là quạu ngay.Nàng bước ra với bộ độ trẻ trung, bắt mắt, cơ mà cứ nhìn mãi vào gương chờ đợi điều gì đó.

Dù gì lần này cũng giữ được kinh nghiệm tán gái ngàn vạn năm, Đấng tất nhiên nói ngọt cho nàng vừa lòng.Đang mua sắm vui vẻ thì nàng đau bụng, dù gì thì hiện tại nàng cũng chỉ là con người bình thường.-Đi ra ngoài mau!Vừa giải quyết nhu cầu, nàng vừa thắc mắc với hắn một vài điều tế nhị:-Này, tại sao con gái có kinh nguyệt thế, là Đấng Tối Cao, anh có thể hủy đi đặc quyền đó không?+Thật ra lúc đầu thì chả có, nhưng mà tình đầu là một tiên nữ vô cùng thùy mị nết na, anh muốn cô ấy hành hạ anh như thuở mới gặp nên mới sáng chế ra cái gọi là rụng trứng, nhưng thường thì lúc đấy cô ấy rủ anh ra cùng ngắm trăng để xoa dịu cảm xúc.-Em không muốn đâu, nếu giỏi thì anh thu lại đặc quyền đó đi.+Hừm, thôi, dù gì cũng là kỉ niệm, anh không muốn xóa nó đâu, bất quá khi em trở thành Msin và nhận được hoa hồng, em có thể ước một điều ước cho bản thân mà.

Còn hoa vàng thì chắc kèo em chọn Đêm Hoan Lạc rồi nên phụ nữ toàn bộ vũ trụ không có cơ hội xóa bỏ đặc quyền đó đâu.-Xùy, để xem, anh bảo là còn hai kiếp nữa nhỉ.+Nếu tính luôn cả hiện tại.-Hay em tự sát để nhanh nhanh đến.+Nếu muốn em muốn."

Ơ, cái tên này bị sao ấy nhỉ?

Nàng nghĩ thầm rồi chuyển qua chủ đề khác:-Mà phải rồi, về cuộc thi đó, khi trước em từng xem qua, họ có biểu diễn vũ khí, em đâu có biết dùng cái nào.+Em có trái bóng là anh đây mà.-Làm gì có vũ khí nào lạ vậy.+Hừm, nếu em muốn thử.Giải quyết nhu cầu cơ bản xong xuôi, hai người họ tiếp tục mua sắm.

Đi qua một quầy bán dụng cụ chơi golf trong siêu thị, Hương nảy ra ý tưởng gì đó nên ghé vào.-Nè, anh nhập vào một quả bóng được không?+Được chứ, miễn kích cỡ vừa vặn như anh là được.-Đây, vừa khít luôn!+Trùng hợp nhỉ, để anh thử xem nào.Khi được nhập hồn vào, quả bóng chơi golf chuyển từ trắng sang đen và trở nên nhẹ hẳn ra.-Vậy ngày mai, giao cả cho anh.+Cơ mà anh chỉ nhập vào đây thôi nhé, các bài kiểm tra thể lực khác em tự xử đi.-Sao anh lại đổi ý rồi, rõ là ban nãy còn bảo thay em mà.+Cứ tưởng em là nữ thần trong câu lạc bộ thể thao.-Nhưng mà sao so với các hồn sư thực tập được chứ.+Họ không hơn em là mấy đâu.

Dù gì em yêu của anh cũng không phải dạng vừa.-Đấy, hơn em rồi còn gì.+Nói vậy thôi chứ anh nhập vào em thì thể lực không thay đổi nhiều, em phải tự vận động thì mới trở nên mạnh mẽ được, khéo lại có thêm giới luật khác thì hai mình ăn đủ nhé.-Thế thì thôi vậy.

Nhưng mà, tối nay, anh phụ trách việc nấu ăn nhé.+Tuân lệnh..Chiều tối hôm đó vẫn diễn ra êm xuôi, Diệu Hương vẫn là được hắn ta xoa bóp toàn thân, rất chi là thỏa mãn.Ngày mai, như giờ hẹn, một chiếc xe sang trọng đến rước nàng, không có mặt Kan mà chỉ có tài xế lạ.

Ngồi trong đó nhìn ra, nàng vô cùng thích thú, nếu quy ra tiền thì giá trị của nó lên tới mười mấy triệu.Ngôi trường dành cho hồn sư chính thức, học viên Quốc gia nằm ở ngoại thành, rất rộng lớn, khi trước cùng đám bạn dạo chơi bên ngoài, chưa bao giờ nàng nghĩ có cơ hội được bước vào đây.Bên ngoài cũng có nhiều chiếc xe hơi sang trọng khác, hồn sư có địa vị cao trong xã hội, mà huyết thống ảnh hưởng không nhỏ tới tiềm năng.

Chính vì vậy, những gia đình đưa con cháu tới đây đại đa số thuộc những gia tộc lớn, tất nhiên vẫn có những ngoại lệ, như nàng chẳng hạn.Hương đứng đợi tiền bối Kan nhưng nửa tiếng trôi qua vẫn chưa thấy gì.

Mãi mới có tiếng chuông điện thoại reo lên.-Bên anh có chút việc gấp không đến kịp, nãy điện thoại anh hết pin nên không thể gọi cho em, em thông cảm giúp anh.

Em cứ vào báo danh, anh đã liên hệ với họ rồi.Chưa để Hương trả lời câu nào thì tiền bối Kan đã cúp máy.

Nàng đành phải tự mình bước vào.Nhìn chung với một người chu đáo như Arito Kan thì đã sớm nói với ban giám khảo, Hương bắt đầu làm bài thi, mặc dù có hơi muộn một tí.Chạy, nhảy, bơi lội nàng hoàn thành với thành tích khá ổn, dù sao trước giờ nàng cũng rất siêng năng luyện tập chỉ đơn thuần vì muốn bản thân phải hơn người khác.Tới phần thi vũ khí, nàng cầm quả bóng trong tay, tỏ ra dáng vẻ của một vận động viên ném chuyên nghiệp, ngắm thẳng vào hồng tâm cách xa đó một trăm mét.Quả bóng bay với tốc độ nhanh lao chính xác vào đích, nhưng mà vì nó bị triệt tiêu khối lượng nên... bật ngược lại va trúng đầu nàng vang lên cả một tiếng thánh thót "bonk""Ta ghét ngươi, Kimmmmm!"

Nàng ngã xuống đất, cú va chạm khá là đau.Những thí sinh khác nhận ra nàng là nữ sinh nổi tiếng trên mạng lẫn báo chí dạo gần đây, ban nãy họ còn trông đợi điều đặc sắc, ai mà ngờ lại xảy ra sự cố khiến ngay cả ban giám khảo cũng gồng mình nhịn cười.Nàng đứng dậy, xấu hổ cúi mặt bỏ đi.

Hai trong ba hồn sư phụ trách coi thi đang chuẩn bị đặt bút xuống chấm điểm thì người còn lại chỉ tay vào bia ngắm ban nãy và bảo họ nhìn xem: nó vỡ vụn thành bụi, không có mảnh vỡ nào lớn hơn một hạt cát, đó là một điều mà từ xưa đến giờ chưa từng xảy ra.Nữ giám khảo có tóc đuôi ngựa lên tiếng:-Dư hồn chăng?.Dư hồn là hiện tượng sức mạnh linh hồn tạo thành dư chấn, lúc này, sức tấn công vật lí ban đầu là không đáng kể nhưng hồn lực là vô cùng lớn tạo nên sát thương sâu.

Đây là một kĩ thuật rất khó luyện tập và thành thạo, người ta sử dụng chiêu thức này nhằm tối ưu hóa sức mạnh linh hồn của cơ thể con người, tới mức độ cuối cùng, đòn đánh sẽ chỉ nhẹ nhàng như một cơn gió nhưng có thể khiến bất cứ thứ gì tan thành cát bụi..Diệu Hương đang trên đà kiêu ngạo bỗng sụp đổ hoàn toàn, trốn vào nhà vệ sinh khóc lóc, Đấng dỗ mãi không được, đành phải tung sát chiêu:+Thôi ngoan, anh thương, còn một bài thi vấn đáp cuối cùng, anh trả lời cho em, đảm bảo gặt đầu hết thí sinh toàn trường, bù đắp lại danh dự cho em, anh hứa.-Anh nói dối, còn bài thi nào nữa đâu chứ.+Còn chứ sao không.

Mau mau nín đi.-Không nín.Tiếng chuông điện thoại reo lên, là tiền bối Kan:-Này, còn một bài thi nữa, em đi đâu thế, các giám khảo đang đợi em kìa.-Em tra trên mạng thì bài thi vũ khí là kết thúc rồi mà.-À thì năm nay có thay đổi.

Anh đang tới trường thi đây.-Dạ, em biết rồi.

Cảm ơn anh.Thế là Diệu Hương tiến vào vòng thi cuối cùng, vấn đáp với mười câu hỏi xoay quanh về nguyền hồn, phân loại, đặc điểm và cách giải quyết tình huống trong chiến đấu.

Đấng thực hiện lời hứa, gian lận giúp nàng bài thi này.

Nữ giám khảo hết sức bất ngờ với từng đáp án của Hương, thậm chí có vài câu trả lời còn mở mang tầm mắt cho người ra đề.

Giám khảo còn chủ động tự giới thiệu:-Cô là Long Thiên My, rất hân hạnh được gặp em.

Em thật sự là rất rất rất giỏi đó!Tâm trí của Hương lúc này rất bấn loạn khi được tiền bối khen ngợi, tuy nhiên người điều khiển cơ thể lúc này là tên biến thái:-Chơi đồng tính luyến ái với em không cô?Tiền bối My ngơ ngác khi nhận được câu hỏi này, mặt đỏ bừng cả lên.

Nữ sinh ngây thơ đối diện cười vui vẻ:-Em đùa thôi.

Phần thi kết thúc rồi, em ra về nhé.-À...à...à được chứ.Diệu Hương đứng dậy quay người bỏ đi, nhưng được vài bước liền khựng lại, sáp tới chỗ nữ tiền bối đeo kính xinh đẹp, móc ra chiếc điện thoại và nói:-Chúng ta có thể trao đổi số với nhau không.-Được...được..được!Diệu Hương bước ra ngoài, tiền bối Kan đã đợi sẵn, anh ta hỏi:-Bài thi thế nào, trả lời được mấy câu?Lúc này nàng đã có thể làm chủ được cơ thể, liền trả lời khiêm tốn, thật ra có tí ngại ngùng:-Dạ cũng tạm được.Kan vỗ vai tỏ vẻ an ủi:-Không sao cả, dù kết quả thế nào thì em cũng đã làm hết sức mình rồi.-Tiền bối này, khi nào mới có kết quả ạ?-À thì...đợi tí sẽ có thôi.Nghe đến đây, Arito Kan cảm thấy có chút sai sai.

Anh ta ban đầu chỉ muốn nhân cơ hội diễn ra hai năm một lần này cho Diệu Hương trải nghiệm kì thi của hồn sư chính thức, qua đó vừa kiểm tra năng lực của nàng ấy, vừa tạo ra động lực cho nàng ấy phấn đấu trong giai đoạn thực tập.

Vòng thi vấn đáp là vòng thi đặc biệt dành riêng cho Diệu Hương, nhằm loại nàng một cách tâm phục khẩu phục bằng hàng loạt câu hỏi lý thuyết từ dễ đến khó.Tiền bối Kan bảo nàng chờ bên ngoài một lát.

Anh ta tiến vào trong phòng để hỏi rõ đồng nghiệp của mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Long Thiên My cười tít mắt đáp:-13/10, trong đó điểm 3 dư ra là những câu con bé vá giúp chị đây lỗ hổng kiến thức.-Đùa sao?

Em đã điều tra kĩ lưỡng, con bé chưa hề học qua khóa đào tạo nào khác, nguyền hồn cấp C hai ngày trước là kinh nghiệm chiến đấu đầu tiên của con bé.

Làm thế nào mà...-Chịu, chị đây không biết, chị đã nghĩ kĩ rồi, giờ chị đi báo với viện trưởng xin được phụ trách làm người giám sát con bé đây.

Tạm biệt em.-Ơ...còn luật làm tập sự trước?-Thật ra luật ấy chỉ để đảm bảo hồn sư chính thức là người có khả năng đánh bại nguyền hồn hạng C, chẳng phải con bé đã làm được sao?-Chuyện này...-À, tệp ghi âm cuộc thi vấn đáp ban nãy chị gửi qua điện thoại cưng rồi đó, chỉ có tám câu cuối thôi, hai câu đầu chị đây chưa kịp bật, tiếc ghê, thằng em xem đỡ mà học tập theo con bé.Tiền bối My đi ra, kéo tay Hương đi tới phòng viện trưởng.
 
Đấng Du Ký Nguyền Hồn Giới
Câu hỏi và trả lời


Ngồi trong phòng, Kan mở điện thoại nghe đoạn ghi âm buổi thi vấn đáp của Hương.

Giọng của tiền bối My phát ra:-À, chúng ta tiếp tục với câu hỏi thứ ba nào.

Nguyền hồn hệ hỏa, dùng cách thức nào để đối phó, tại sao?-Bất cứ loại nào đi chăng nữa, cũng không thể dùng tác nhân vật lí hay hóa học để tiêu diệt chẳng như nước, lửa, axit, quay trở về đề bài, lửa của nguyền hồn tùy theo phân loại từ F đến S sẽ có những biểu hiện khác nhau.

Từ loài F đến loại B, chúng ta cứ đơn thuần là đánh trực diện, tiêu diệt nhanh gọn lẹ để lửa không lan ra môi trường xung quanh khiến chúng ta bất lợi, còn đối với loại A và S, ngọn lửa này nếu sơ ý trúng vào bộ phận nào trên cơ thể, nếu không có hồn sư trị liệu bên cạnh, ta nên mau chóng chặt đứt bộ phận đó để tránh lây lan toàn cơ thể, cũng may hỏa nguyền hồn đạt tới cấp A hoặc S không nhiều, chúng ta nếu chạm trán, cách tốt nhất là giữ ở khoảng cách xa để né tránh, vì hệ hỏa tốn khả nhiều năng lượng để sử dụng nên nguyền hồn sẽ dần kiệt sức, tuy nhiên nếu chúng chủ động áp sát, ta có thể chớp thời cơ tiêu diệt, vì khi lao tới với tốc độ cao, ngọn lửa trên cơ thể nguyền hồn có xu hướng bị lực cản không khí thổi bay về hướng ngược lại, nên sát thương của nó giảm đi.

Ngoài ra còn có một mẹo nhỏ, dùng Dư Hồn vào không khí sẽ cản được đòn tấn công của nó á.-Em có từng chiến đấu với hỏa nguyền hồn bao giờ chưa?-Dạ chưa.-Thế sao mà em có thể trả lời tốt thế, có phải đang bịa không đấy?-Tùy duyên.-Bảo em là người mới thật khó tin mà, có ai từng chỉ em sao?-Dạ không, tổng hợp tư liệu trên mạng rồi suy đoán thôi.-Dư Hồn vào không khí sao.

Nghe thú vị thật đó.-Mau mau câu kế tiếp nào.-À được thôi, câu thứ tư, câu hỏi về bùa chú, liệt kê ba loài bùa có sức công phá lớn nhất.-Hỏa diệm bùa cấp S, Tinh không bùa cấp S và xịn nhất là Linh bùa cấp S.-Linh bùa chả phải là loại cơ bản nhất, chỉ dùng để phong ấn nguyền hồn, tại sao em bảo nó có sức công phá lớn nhất?-Thử chế được cái linh bùa cấp S đi sẽ tự rõ.-Em giải thích thêm đi, cô đây trước giờ chưa từng nghe nói về Linh bùa đạt tới cấp S.-Hừm, loại bùa dùng để tiêu diệt huyền thoại Kha, sức công phá tương đương với một quả bom hạt nhân nén lại trong phạm vi một mét khối, nói cách khác, lọt vào phạm vi công phá, ngoại trừ thể xác bất diệt của huyền thoại Kha ra, mọi thứ sẽ tan tành thành hư vô, dù có là nguyền hồn hay hồn sư cấp S đi nữa.-Nghe thú vị quá đó, nhưng chả phải cái chết của huyền thoại đó là bí ẩn lớn nhất thế giới sao?-Không tin thì thôi, cô có thể đánh rớt em câu này và chuyển sang câu mới mà.-À được rồi, câu năm, cách để trục xuất nguyền hồn ra khỏi cơ thể con người?-Không có nhiều nguyền hồn có khả năng đoạt xá, nhưng khi gặp loại này, ta có thể bày ra trận pháp Gọi Hồn.

Nếu may mắn, linh hồn của nạn nhân còn nguyên thì có thể đấu đá với nguyền hồnđể giành lấy thân xác, việc chúng ta cần làm là tiếp tục bày thêm các trận pháp khác tương tự như Suy Hồn nhằm giảm sức mạnh của nguyền hồn, giúp linh hồn chủ nhân cơ thể tăng thêm cơ hội chiến thắng.

Cách thứ hai là hồn sư có khả năng Lìa Hồn thì chui vào thân xác đó để đánh đấm với nguyền hồn luôn, cách này chỉ áp dụng với những nguyền hồn chênh lệch cấp độ, vì nếu ngang cấp, việc vào sau khó lòng chiến thắng, với cả có một lưu ý là nếu chênh lệch giữa sức mạnh linh hồn nạn nhân và hồn sư quá lớn thì việc nhập vào có thể khiến nạn nhân đột tử sớm hơn, cũng vì điều này nên đối với người lạ, hồn sư ưu tiên dùng cách một hơn, nó có chuyện gì xảy ra thì cũng không bị khiển trách.

À còn thêm một cách khác hữu hiệu hơn nữa, đó là hiến tế một cơ thể khỏe mạnh hơn để nguyền hồn chủ động thoát ly cơ thể nạn nhân."

Nè, mai mốt gặp gái xinh hơn em thì anh cũng thế phải không?"

Hương thì thầm trong đầu.+Tất nhiên là không rồi, tại sao lại nỡ lòng rời bỏ em khi mà anh có thể nhập vào cả hai cùng lúc chứ."

Xùy, cái gì cũng lươn lẹo được cả."

Giám khảo My nhăn mày, cảm thấy khó hiểu, câu trả lời không sai nhưng ý cuối khiến nó trở nên dư thừa so với một người bình thường, cô ta bắt đầu hỏi tiếp:-Câu thứ năm, hồn sư khi làm nhiệm vụ, cần ưu tiên thứ gì nhất?-An toàn của bản thân.-Tại sao?-Câu đó là câu hỏi thứ sáu sao?-Không, vẫn thuộc câu năm thôi, chị đây còn muốn hỏi em nhiều điều lắm.-À thì, thứ nhất, ta coi trọng mạng sống chính là bản năng, mà bản năng kích thích sức mạnh của linh hồn, thứ hai, sinh mạng của hồn sư rất đáng giá, thứ ba, nếu không may thể xác của ta bị nguyền hồn chiếm giữ, điều đó dẫn tới hậu quả khôn lường.-Câu sáu, hãy nếu các cách phân loại hồn sư mà em biết.-Xét về sức mạnh, đánh giá tương đồng với nguyền hồn, chia làm sáu bậc từ S, A, B, C, D, F.-Câu bảy, kể tên ba nhóm tổ chức nguyền hồn và hắc hồn sư nguy hiểm nhất thế giới hiện tại.-Riban, Suy Vong, Địa Ngục.-Tại sao chị chưa từng nghe tới Địa Ngục nhỉ?-Nó là thế lực đằng sau Hội Tử Thi và Hội Dục Vọng.-Em có thể kể thêm về nó không?-Câu đó là câu tám à?-Không, câu mở rộng cho câu bảy, nếu như em có vấn đề gì khó nói thì chị không ép.-Có gì đâu khó nói, kẻ đứng đầu của...

à mà đùa đấy, không nói đâu, tin này lộ ra, họa sát thân mất.-Thế thì thôi, chúng ta đến với câu tám vậy.

Phân loại hồn sư theo các cách mà em biết.-Thông dụng nhất thì sẽ phân hồn sư theo sức mạnh, tương tự như nguyền hồn có sáu cấp từ mạnh đến yếu lần lượt là S, A, B, C, D, F.

Cách phân loại thứ hai là dựa vào cách thức tu luyện, người nào dùng thiền để cường hóa sức mạnh linh hồn thì được gọi là bạch hồn sư, hấp thụ hồn thạch thì là hắc hồn sư.

Ngoài ra còn phân loại theo hình thức hoạt động: nhóm 1 là các hồn sư chịu quản lý từ các tu viện trực thuộc sư đoàn; nhóm 2 là các hồn sư tự do hoạt động đơn lẻ, nhóm nhỏ hoặc theo bang hội; nhóm 3 thì là các hồn sư có tư tưởng chống đối sư đoàn; còn nhóm 4 là các hồn sư sát nhân máu lạnh mang trong mình sức mạnh ghê rợn từ cấp A trở lên mà khi nhắc đến lại khiến nhiều người sởn gai óc; sau này còn xuất hiện thêm cả nhóm 5, sự cứu tin của cả nhân loại, tập hợp các anh hùng từ cấp A trở lên một lòng muốn tiêu diệt cái ác không phân biệt họ là nhóm 1, 2 hay 3.

Còn cái hồn sư sơ cấp với chính thức phân loại cho có thôi.-Thế câu chín chính là tại sao em bảo việc phân loại hồn sư sơ cấp và chính thức chỉ để cho có?-Cách đây mười năm, khi công nghệ điện tử phát triển, xảy ra bùng nổ thông tin, hàng loạt tài liệu về hồn sư, nguyền hồn được phát tán tràn lan, con người từ đó vén được bức màn bí ẩn bao lâu nay, nhưng cái họ thấy chỉ là bề nổi, họ đã hiểu sai, họ điên cuồng lao vào tập làm hồn sư với mơ mộng hão huyền về tiền bạc, quyền lực, sức mạnh thậm chí là trường sinh...nhưng họ không biết rằng, sức mạnh linh của con người càng mạnh, tâm địa xấu xa của họ sẽ sinh ra những nguyền hồn còn mạnh hơn.

Thế là nhằm để giảm thiểu số lượng hồn sư và lấy lại thanh danh cho các sư đoàn, vốn đã bị mục ruỗng từ lâu, trong đại hội hồn sư thế giới cách đây sáu năm, tiêu chí xét tuyển hồn sư được ban hành.

Tuy vậy nhưng chỉ là một biện pháp tạm thời, vì các tổ chức ngoài luồng mọc nhiều như nấm, hắc hồn sư, nhưng hồn sư dễ bị tha hóa cũng tăng vọt.

Mà tóm lại thì là vậy đó.-Chi tiết thật đó, mấy năm trước khi chưa hiểu rõ chuyện này, cô còn nghĩ tổ chức xét tuyển thật rườm rà, tốn kém mà lại khiến nhiều tài năng trẻ bỏ cuộc.

Cơ mà nếu xét về đại cục, đây đúng là điều nên làm.

Thế câu mười sẽ là... em có biện pháp nào giúp cho thế giới này tốt đẹp hơn không?-Hừm, nếu bảo hiệu quả nhất thì sẽ là nhận em vào học viện, tẩm bổ cho em nhiều vào, còn lại mọi thứ để em gánh hết.Đoạn ghi âm đến đó là dừng.Nghe xong, Atori Kan không còn chút nghi ngờ gì về quyết định của tiền bối My khi chị ta không hề nương tay mà thẳng thừng cướp lấy Diệu Hương "Số kiến thức bí ẩn trong đầu nàng ta là một kho báu với bất cứ ai."

Trong đầu của y thoáng nhớ lại khoảnh khắc lúc tiền bối My cầm điện thoại gửi tệp ghi âm, ngay sau khi gửi, chị ta đã nhanh chóng xóa ngay đi dữ liệu.Atori Kan cười trừ, ngón tay liền di chuyển tệp vào thùng rác.Anh ta đứng dậy, kéo cửa bước ra ngoài rồi đứng nhìn cảnh vật xung quanh, thấy ấm ức trong lòng không nguôi ngoai, liền hít một hơi thật sâu rồi hét lớn:-Chị My, trả người cho em!!!.Ở phía bên kia, Long Thiên My gõ cửa phòng viện trưởng, bên trong có tiếng vọng ra, nghe giọng khàn đặc, lác đác vài tiếng ho khan:-Vào đi!Tiền bối My hớn hở kéo Hương vào trong.

Viện trưởng là một lão già...to cao lực lưỡng, hai bắp tay của ông ta khéo bự hơn cả đầu của Hương.

Nàng có chút choáng ngợp, nhưng lòng tự tôn muốn lấy lại tí danh dự với cái tên biến thái đang cư trú trong người nên không ngần ngại nhìn thẳng vào ánh mắt của viện trưởng.Ông ta đứng hình vài giây khi thấy Diệu Hương, sau đó liền quay sang hỏi Long Thiên My:-Người dẫn nó tới đây là có ý gì?-Còn gì ngoài đặc cách cho em ấy lên làm hồn sư chính thức nữa.Lão nói bằng cái giọng đanh thép:-Không được.-Thôi nào, em ấy giỏi lắm đó.-Không là không.-Tại sao?-Em ấy có thể đã hấp thụ hồn thạch, tương lai sẽ trở thành hắc hồn sư.-Ái chà, vụ này căng à nghen.Tiền bối My quay sang hỏi Hương:-Em nói xem, có phải em từng hấp thụ hồn thạch phải không?"

Trả lời sao đây anh gì ơi?"

Hương cầu cứu ân nhân.+Sao chẳng được, cơ mà anh thích em nói thật hơn.Không biết do bản năng hay cố ý trêu chọc hắn mà Hương lại né thính một cách rất mượt mà, nàng trả lời dứt khoát trước thắc mắc của hai người đối diện:-Dạ không.Bỗng nhiên bầu không khí im lặng, câu trả lời đó khiến cho tiền bối My và viện trưởng cứng họng.

Hai người đó thông qua điều tra đã biết thừa Hương vào hôm nọ bỏ tọt cái cục hồn thạch nhai ngon lành trước ống kính và hàng chục đứa bạn trong lớp, nay họ gài vậy chỉ để nàng tuyên thệ một số điều luật của học viện mà thôi.Hương dường như nhận thức bản thân trả lời sai, nên tươi cười cố lấp liếm:-Em không nghĩ việc ăn hồn thạch lại cản trở khát khao chính nghĩa.

Dù sao thì nhóm 1 vẫn dễ kiểm soát hơn mấy nhóm khác mà nhỉ?

Mặc dù em đã từng ăn hồn thạch và dẫu tương lai có tiếp tục thì em vẫn một lòng hướng thiện ạ.+Trả lời dài gớm!"

Có thôi ngay không hả tên biến thái hả, tốn biết bao chất xám đấy!"
 
Back
Top Bottom