Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc

Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 20



Quả b.o.m nổ ra vào sáng hôm sau.

Hạ Lâm đang kiểm tra email công việc thì điện thoại rung lên liên tục. Tin nhắn từ bạn bè, đồng nghiệp dồn dập gửi đến. Cô mở một đường link được gửi kèm, mắt cô mở to.

Tiêu đề bài báo đập vào mắt cô như một cú đấm: **"Scandal Chốn Y Khoa: Trưởng khoa Tài Năng 'Cặp Kè' Chuyên Viên, Bệnh Viện Danh Tiếng Đối Mặt Với Khủng Hoảng Đạo Đức?"**

Dù bài báo không chỉ đích danh, nhưng những miêu tả về "vị bác sĩ trưởng khoa trẻ tuổi, điển trai, tài năng ở một khoa mũi nhọn", "nữ chuyên viên xinh đẹp, thông minh ở bộ phận hỗ trợ"... kèm theo là những bức ảnh chụp lén mờ ảo nhưng vẫn nhận ra dáng người của cô và Giang Thượng, được cắt ghép từ những góc nhìn khác nhau trong và ngoài bệnh viện. Kèm theo đó là những đoạn tin nhắn bị cắt gọt ngữ cảnh, tạo cảm giác 'thân mật' quá mức bình thường giữa cấp trên và cấp dưới. Và cả thông tin về việc họ 'thường xuyên ra vào cùng một tòa nhà chung cư cao cấp'.

Cả người Hạ Lâm lạnh toát. Triển Doanh. Con rắn độc đó. Ngay cả khi bị đuổi, cô ta vẫn tìm cách cắn một phát chí mạng.

Tin tức lan nhanh với tốc độ chóng mặt. Chỉ trong buổi sáng, cả bệnh viện xôn xao. Những ánh mắt nhìn Hạ Lâm giờ đây không còn là tò mò hay ngưỡng mộ nữa, mà là soi mói, phán xét, thậm chí là khinh miệt. Những lời xì xào bàn tán vang lên khắp nơi, không còn giữ kẽ như trước.

Giang Thượng cũng nhận được thông tin. Mặt anh sa sầm lại. Anh lập tức gọi điện thoại cho Hạ Lâm.

" Em thấy bài báo chưa?" Giọng anh trầm và căng thẳng.

" Rồi." Hạ Lâm đáp, giọng cô hơi run run. Áp lực quá lớn.

" Đừng lo." Anh nói ngay. " Anh sẽ giải quyết."

Nhưng "giải quyết" thế nào khi mọi thứ đã bị phơi bày một cách sai lệch và độc địa như vậy? Bí mật 'ẩn hôn' của họ, dù hợp pháp, giờ đây bị gắn mác 'quan hệ bất chính' trước mắt mọi người.

Không lâu sau, điện thoại của cả hai lại rung lên. Lãnh đạo bệnh viện yêu cầu họ có mặt tại phòng họp khẩn cấp ngay lập tức.

Phòng họp kín. Không khí đặc quánh sự căng thẳng. Giám đốc bệnh viện, Phó giám đốc, và Trưởng phòng Tổ chức Nhân sự, tất cả đều có mặt, vẻ mặt nghiêm trọng. Bản in của bài báo mạng và những tập tài liệu kèm theo được đặt trên bàn.

" Mời hai anh chị ngồi." Giám đốc nói, giọng lạnh như băng. " Chúng ta cần làm rõ chuyện này."

Giang Thượng và Hạ Lâm ngồi xuống, đối diện với hội đồng lãnh đạo. Họ giữ thái độ chuyên nghiệp, nhưng trong lòng như lửa đốt.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

" Tin đồn này... đã gây ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của bệnh viện và cả hai anh chị." Giám đốc tiếp tục, chỉ vào bài báo. " Đặc biệt là những 'bằng chứng' này." Ông lật xem tập ảnh chụp lén và tin nhắn. " Việc hai anh chị thường xuyên xuất hiện cùng nhau ở những nơi không liên quan đến công việc, và những tin nhắn... Chúng tôi cần một lời giải thích rõ ràng."
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 21



Giang Thượng hít sâu. " Thưa Giám đốc, thưa các anh chị." Anh nói, giọng trầm ấm nhưng dứt khoát. " Tôi xin khẳng định lại, những thông tin trong bài báo là sai sự thật, bịa đặt và có chủ đích xấu. Đây là hành động trả thù của y tá Triển Doanh sau khi cô ta bị buộc thôi việc vì hành vi sai phạm đạo đức nghề nghiệp của mình."

" Chúng tôi biết về việc của Triển Doanh." Phó giám đốc ngắt lời. " Nhưng những 'bằng chứng' này... Cô ta không tự dưng có được. Phải có sự thật nào đó đằng sau chứ?"

Giang Thượng quay sang nhìn Hạ Lâm, ánh mắt trao đổi rất nhanh, như một sự xác nhận ngầm.

Hạ Lâm hiểu ý anh. Cô lên tiếng, giọng bình tĩnh nhưng đầy sức nặng. " Thưa Giám đốc, những bức ảnh chụp lén đều được cắt ghép và chọn lọc góc chụp để tạo cảm giác 'lén lút'. Các đoạn tin nhắn cũng vậy, chúng bị cắt bớt nội dung hoặc bịa đặt thêm để sai lệch ý nghĩa ban đầu. Cô ta làm vậy để bôi nhọ danh dự của chúng tôi. Tôi đã có bằng chứng về hành vi tung tin sai sự thật của cô ta ở vụ trước, và lần này cũng không ngoại lệ."

Trưởng phòng Tổ chức Nhân sự hỏi. " Còn chuyện hai người sống cùng một tòa nhà? Cái này thì giải thích thế nào?"

Câu hỏi trực diện nhất. Đây là mấu chốt của vấn đề. Giang Thượng nhìn Hạ Lâm một lần nữa. Ánh mắt anh kiên định, như nói "Cùng nhau đối mặt".

Giang Thượng trả lời, không né tránh. " Đúng. Chúng tôi sống cùng một tòa nhà." Anh dừng lại, lời nói tiếp theo khiến cả phòng họp im bặt. " Vì chúng tôi là vợ chồng."

Cả căn phòng như nín thở. Giám đốc và các lãnh đạo khác nhìn nhau, vẻ mặt hoàn toàn sốc.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

" Vợ... chồng?" Giám đốc lắp bắp. " Hai người... kết hôn? Từ bao giờ? Tại sao lại không công khai?"

Giang Thượng nhìn thẳng vào mắt Giám đốc. " Chúng tôi đã đăng ký kết hôn cách đây một thời gian. Chúng tôi chọn cách giữ kín vì... lý do cá nhân. Nhưng mối quan hệ của chúng tôi hoàn toàn hợp pháp và nghiêm túc." Anh nhấn mạnh từng chữ. " Không hề có chuyện 'quan hệ bất chính' hay lợi dụng chức vụ nào ở đây cả. Triển Doanh đã cố tình bóp méo sự thật để trả thù cá nhân."

Hạ Lâm tiếp lời. " Những tin nhắn riêng tư mà Triển Doanh thu thập được... là tin nhắn giữa vợ chồng chúng tôi. Cô ta đã sử dụng chúng ngoài ngữ cảnh để tạo ra hiểu lầm. Chúng tôi có thể cung cấp bằng chứng xác nhận đăng ký kết hôn nếu cần."

Căn phòng vẫn còn trong trạng thái sốc. Chuyện này... quá bất ngờ. Một Trưởng khoa tài năng và một chuyên viên giỏi, được cho là lạnh lùng và kín đáo, lại là vợ chồng? Và họ đã giấu kín điều đó?

Sau một hồi thảo luận căng thẳng, xem xét kỹ lưỡng bằng chứng Triển Doanh đưa ra (cũng như bằng chứng Hạ Lâm có về cô ta), và lời giải thích bất ngờ nhưng hợp lý từ Giang Thượng và Hạ Lâm, lãnh đạo bệnh viện bắt đầu tin tưởng. Dù vẫn còn ngạc nhiên và có chút trách cứ vì việc giữ bí mật gây rắc rối, họ nhận ra vụ việc này không phải là bê bối đạo đức như Triển Doanh muốn dựng lên, mà là một cuộc trả thù cá nhân bị đẩy đi quá xa.

Tuy nhiên, dư luận bên ngoài vẫn đang rất nóng.

Sau buổi giải trình, Hạ Lâm và Giang Thượng rời khỏi phòng họp. Cả hai đều kiệt sức nhưng lòng nhẹ nhõm hơn một chút vì đã nói ra sự thật. Họ trở về căn hộ chung. Không khí lúc này không còn nặng nề vì sự che giấu hay áp lực từ bên ngoài, mà là sự tĩnh lặng sau cơn bão.

Hạ Lâm ngồi xuống sofa, nhìn Giang Thượng.

" Anh..." Cô bắt đầu, giọng hơi run rẩy. " Anh có... hối hận không?"

Giang Thượng hiểu câu hỏi của cô. Anh lại gần, ngồi xuống bên cạnh, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô.

" Em hỏi câu này lần thứ hai rồi đấy, Chuyên viên Hạ Lâm." Anh nói, giọng hơi khàn, ánh mắt nhìn cô đầy dịu dàng.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 22



" Lần này... nghiêm trọng hơn." Hạ Lâm đáp, nhìn anh. " Nếu không có cuộc hôn nhân này, không có bí mật này, anh đã không phải đối mặt với những rắc rối thế này ở bệnh viện. Sự nghiệp của anh..."

Giang Thượng ngắt lời cô, giọng anh kiên quyết, không một chút do dự. " Anh chưa bao giờ hối hận vì cưới em, Hạ Lâm." Anh nắm lấy tay cô, siết nhẹ. " Việc duy nhất anh hối hận..." Anh nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt sâu thẳm chứa đựng tình cảm chân thành và mạnh mẽ, thứ mà anh đã giấu kín hoặc chỉ bộc lộ một cách phúc hắc bấy lâu nay. " ...là không thể công khai cho mọi người biết em là vợ anh sớm hơn."

Lời nói đó như một dòng suối ấm chảy qua trái tim Hạ Lâm. Bao nhiêu lo lắng, bất an, giằng xé bấy lâu dường như tan biến hết. Anh... không hối hận. Anh muốn công khai?

Mắt cô ngấn lệ, cô mỉm cười. Nụ cười chân thành nhất từ trước đến giờ.

" Giang Thượng..."

" Em không cần nói gì cả." Anh khẽ nói, ôm cô vào lòng. Anh cảm nhận rõ ràng cơ thể cô run rẩy trong vòng tay mình, nhưng không phải vì sợ hãi, mà vì xúc động.

Họ ôm nhau thật lâu. Cơn bão dư luận vẫn còn ngoài kia, sự nghiệp của họ vẫn có thể gặp sóng gió, gia đình hai bên vẫn chưa biết toàn bộ sự thật về cuộc 'ẩn hôn' này. Nhưng trong khoảnh khắc đó, mọi thứ khác dường như không còn quan trọng. Cái ôm này, lời nói này, sự chân thành này... Nó đã biến cuộc hôn nhân 'hợp đồng' ban đầu thành một điều gì đó thực sự, sâu sắc, và đáng để chiến đấu bảo vệ.

Giang Thượng nới lỏng vòng tay, nhìn xuống cô. " Chúng ta sẽ đối mặt với chuyện này cùng nhau. Không còn lén lút nữa."

Hạ Lâm gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. " Vâng. Cùng nhau."

Họ đã vượt qua cơn bão lớn nhất mang tên Triển Doanh. Nhưng liệu cuộc hôn nhân của họ có thực sự chuyển từ 'hợp đồng' sang 'tình yêu' một cách trọn vẹn trong mắt mọi người, đặc biệt là gia đình hai bên, hay không? Trận chiến tiếp theo, có lẽ sẽ khó khăn hơn nhiều. Họ đã chọn đối mặt, và họ sẽ đối mặt cùng nhau.



Sau buổi giải trình căng thẳng, Hạ Lâm và Giang Thượng trở về văn phòng của anh. Không khí nặng nề vẫn bao trùm bệnh viện, những ánh mắt soi mói và lời xì xào bàn tán vẫn chưa ngớt. Nhưng trong căn phòng này, chỉ có hai người.

Giang Thượng đóng cửa lại, quay sang nhìn Hạ Lâm. Cô đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài, vẻ mặt mệt mỏi. Anh bước đến, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

" Mệt lắm không?" Anh hỏi, giọng dịu dàng.

Hạ Lâm khẽ lắc đầu. " Không sao. Chỉ là... hơi choáng váng một chút." Cô quay lại nhìn anh. " Vụ này... lớn thật."

Giang Thượng siết nhẹ vai cô. " Anh biết. Nhưng chúng ta đã vượt qua được bước đầu tiên rồi. Họ đã chấp nhận lời giải thích của chúng ta về việc đăng ký kết hôn."

" Vẫn còn nhiều nghi ngờ lắm." Hạ Lâm thở dài. " Và báo chí... dư luận bên ngoài..."

" Dư luận là thứ có thể định hướng." Giang Thượng nói, ánh mắt lóe lên tia sáng quyết đoán. " Chúng ta sẽ không ngồi yên để họ bôi nhọ nữa. Triển Doanh tưởng tung hết mọi thứ ra là thắng ư? Cô ta đánh giá thấp chúng ta rồi."

" Chúng ta sẽ làm gì?" Hạ Lâm hỏi, trong giọng cô có sự tin tưởng tuyệt đối vào anh.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 23



" Phản công." Giang Thượng đáp, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh. Nụ cười phúc hắc quen thuộc của anh đã trở lại, nhưng lần này, nó mang theo sự bảo vệ dành cho cô. " Chúng ta sẽ dùng chính sự thật để đánh bại lời nói dối của cô ta."

Họ ngồi xuống, cùng nhau bàn bạc. Dù đã mệt mỏi, cả hai đều tập trung cao độ. Họ kết hợp bằng chứng Hạ Lâm đã thu thập về hành vi của Triển Doanh ở các vụ trước (chỉnh sửa báo cáo, tung tin đồn nhỏ), với cách Triển Doanh lợi dụng thông tin 'bằng chứng giả' mà Hạ Lâm tạo ra ở phòng photo, và sự thiếu trung thực của cô ta trong buổi giải trình nội bộ trước.

" Cô ta đã thừa nhận động cơ là ghen ghét và muốn trả thù khi bị vạch trần ở vụ trước." Hạ Lâm nói. " Đó là một bằng chứng rất tốt cho thấy đây là hành động có chủ đích."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

" Chính xác." Giang Thượng gật đầu. " Và việc cô ta tung tin đồn 'quan hệ bất chính' sau khi bị buộc thôi việc, kèm theo những 'bằng chứng' cắt ghép, cho thấy sự trả thù này nhắm thẳng vào danh dự và mối quan hệ của chúng ta."

Kế hoạch dần hình thành. Họ sẽ không chỉ bác bỏ tin đồn 'quan hệ bất chính', mà còn vạch trần hoàn toàn bộ mặt thật của Triển Doanh trước dư luận (ở một mức độ nào đó) và củng cố sự thật về cuộc hôn nhân của họ.

Hạ Lâm nhìn Giang Thượng. " Em muốn đích thân làm rõ chuyện này. Không phải chỉ qua thông báo của bệnh viện."

Giang Thượng nhìn cô, ánh mắt đầy tán thưởng. " Anh biết em làm được."

Ngày hôm sau, Hạ Lâm gửi yêu cầu lên ban giám đốc. Cô muốn tổ chức một buổi họp báo nội bộ (hoặc một buổi gặp mặt với đại diện các phòng ban và báo chí được mời có chọn lọc) để làm sáng tỏ vụ việc.

" Tôi muốn giải thích rõ ràng cho mọi người hiểu," Hạ Lâm nói với Giám đốc. " Việc này không chỉ ảnh hưởng đến uy tín của tôi và Trưởng khoa Giang Thượng, mà còn ảnh hưởng đến danh tiếng chung của bệnh viện. Cách tốt nhất để dập tắt tin đồn là công khai sự thật, kèm theo bằng chứng không thể chối cãi về hành vi của kẻ đứng sau."

Ban giám đốc cân nhắc. Dù mạo hiểm, nhưng họ thấy sự chủ động và tự tin của Hạ Lâm có thể là giải pháp tốt hơn việc cố gắng che đậy và để tin đồn lan xa hơn. Họ đồng ý.

Buổi gặp mặt được tổ chức trong phòng hội nghị lớn của bệnh viện. Đại diện các phòng ban, một vài lãnh đạo cấp cao, và đại diện các cơ quan báo chí uy tín được mời tham dự. Không khí vừa nghiêm túc, vừa căng thẳng, vừa đầy sự tò mò.

Hạ Lâm và Giang Thượng bước vào phòng. Họ ngồi ở vị trí trung tâm. Hạ Lâm, với vẻ ngoài bình tĩnh và chuyên nghiệp thường thấy, bắt đầu lên tiếng. Giang Thượng ngồi bên cạnh, im lặng nhưng sự hiện diện của anh mang đến một sức nặng vô hình.

" Kính thưa ban giám đốc, quý vị đại diện các phòng ban, và các phóng viên báo chí." Hạ Lâm nói, giọng cô rõ ràng, đ ĩnh đạc, vang vọng cả phòng. " Hôm nay, tôi và Trưởng khoa Giang Thượng yêu cầu buổi gặp mặt này để làm sáng tỏ những thông tin sai lệch đang lan truyền trong bệnh viện và trên mạng xã hội, nhắm vào danh dự của chúng tôi."

Cô bắt đầu trình bày, mạch lạc và logic. Cô không dùng lời lẽ cảm tính, mà đưa ra các bằng chứng cụ thể.

" Thứ nhất, về cáo buộc 'quan hệ bất chính' và 'lợi dụng chức vụ'. Tôi xin khẳng định đây là sự bịa đặt hoàn toàn. Mối quan hệ giữa tôi và Trưởng khoa Giang Thượng..." Cô dừng lại một chút, nhìn sang Giang Thượng, ánh mắt dịu đi một chút trước khi quay lại đối diện với mọi người. " ...là quan hệ vợ chồng hợp pháp."

Thông tin này được nói ra một lần nữa, chính thức và công khai hơn. Cả phòng họp xôn xao nhẹ. Tuy đã được nghe loáng thoáng từ lãnh đạo, nhưng được chính người trong cuộc xác nhận vẫn gây sốc.

" Chúng tôi đã đăng ký kết hôn cách đây một thời gian vì lý do cá nhân, và chọn cách giữ kín. Điều này có thể đã gây ra một số hiểu lầm không đáng có." Hạ Lâm nói tiếp. " Tuy nhiên, việc giữ kín này không làm thay đổi bản chất hợp pháp và nghiêm túc của mối quan hệ chúng tôi."

Cô đi thẳng vào vấn đề chính. " Thứ hai, về nguồn gốc của tin đồn và các 'bằng chứng' đi kèm. Kẻ đứng sau việc này chính là cựu y tá Triển Doanh."

Nói đến đây, Hạ Lâm đưa ra các bằng chứng đã chuẩn bị sẵn: bản sao email ẩn danh có nguồn gốc từ Triển Doanh, các bức ảnh chụp lén và tin nhắn bị cắt ghép so sánh với bản gốc (nếu có), lời khai của các đồng nghiệp về hành vi cố tình gây chú ý và tung tin đồn nhỏ của Triển Doanh trước đó.

" Y tá Triển Doanh đã bị buộc thôi việc vì hành vi sai phạm đạo đức nghề nghiệp. Đây là bản kết luận kỷ luật của bệnh viện." Hạ Lâm đưa ra văn bản. " Sau khi bị xử lý, cô ta đã nảy sinh lòng thù hằn và cố tình trả thù bằng cách bôi nhọ danh dự của chúng tôi, dựng chuyện 'quan hệ bất chính' dựa trên việc cô ta nghi ngờ về mối quan hệ đặc biệt của chúng tôi."

Cô đưa ra bằng chứng về việc Triển Doanh đã cố tình chỉnh sửa báo cáo tài chính của cô, và cách Triển Doanh đã lén lút chụp ảnh tờ ghi chú 'nhạy cảm' giả mạo mà cô cố tình để lộ làm mồi nhử.

" Đây là hình ảnh camera an ninh ghi lại cảnh cô ta chụp ảnh tờ ghi chú riêng tư của tôi." Hạ Lâm đưa ra bằng chứng quyết định. " Và đây là nội dung gốc của tờ ghi chú đó, hoàn toàn không có gì nhạy cảm như cô ta đã thêm thắt và lan truyền."

Hạ Lâm trình bày một cách rõ ràng, logic, và đầy thuyết phục, đưa ra từng bằng chứng một. Vẻ ngây thơ giả tạo của Triển Doanh bị phơi bày hoàn toàn qua những hành động mưu mô có hệ thống của cô ta.

Sau khi Hạ Lâm trình bày xong, Giang Thượng lên tiếng. Anh không cần nói nhiều, chỉ vài câu dứt khoát.

" Với tư cách là Trưởng khoa Phẫu thuật và là người bị ảnh hưởng trực tiếp bởi vụ việc này, tôi xin xác nhận tất cả những gì chuyên viên Hạ Lâm trình bày là hoàn toàn chính xác." Giang Thượng nói, giọng anh trầm và mạnh mẽ, mang theo uy quyền của một người lãnh đạo. " Hành vi của cựu y tá Triển Doanh là không thể chấp nhận được trong bất kỳ môi trường làm việc nào, đặc biệt là trong ngành y. Việc cô ta cố tình phá hoại danh dự và gây hiểu lầm nghiêm trọng cần được lên án và xử lý theo pháp luật nếu cần thiết."

Anh nhìn thẳng vào các phóng viên. " Tôi mong các quý báo sẽ đưa tin một cách trung thực và chính xác về bản chất sự việc, trả lại sự trong sạch cho bệnh viện và những người liên quan."

Lời nói của Giang Thượng, kết hợp với bằng chứng rõ ràng của Hạ Lâm, đã dập tắt hoàn toàn những lời xì xào và nghi ngờ trong phòng họp. Bộ mặt thật của Triển Doanh bị vạch trần một cách phũ phàng. Cô ta không chỉ thất bại, mà còn bị mất hết danh dự.

Sau buổi họp, Hạ Lâm và Giang Thượng trở về văn phòng. Mặc dù đã công khai một phần sự thật, họ vẫn cần thời gian để mọi thứ lắng xuống. Nhưng không khí giữa họ đã hoàn toàn thay đổi.

Tối đó, họ trở về nhà. Căn hộ quen thuộc giờ đây không còn là nơi trú ẩn bí mật, mà là tổ ấm của hai người đã cùng nhau vượt qua bão tố. Sự nhẹ nhõm bao trùm lấy cả hai.

Họ cùng nhau chuẩn bị bữa tối, trò chuyện về những điều vụn vặt trong ngày. Không còn sự cảnh giác hay giấu giếm. Mỗi ánh mắt, mỗi cử chỉ đều tràn đầy sự thấu hiểu và tình cảm.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 24



Sau bữa tối, họ ngồi trên sofa. Giang Thượng kéo Hạ Lâm vào lòng, ôm chặt.

" Hôm nay em làm rất tốt." Anh thì thầm, giọng đầy tự hào. " Em thật bản lĩnh."

Hạ Lâm tựa đầu vào n.g.ự.c anh. " Có anh ở cạnh, em mới làm được." Cô nói thật lòng.

Giang Thượng cười khẽ. " Đừng khiêm tốn. Em tự mình vạch ra kế hoạch, tự mình thu thập bằng chứng. Anh chỉ hỗ trợ em thôi." Anh hôn nhẹ lên tóc cô.

Một khoảng im lặng thoải mái. Rồi Giang Thượng lên tiếng, giọng nghiêm túc hơn.

" Hạ Lâm... Bây giờ bí mật của chúng ta đã công khai rồi... ít nhất là ở bệnh viện và với một số người." Anh nhìn vào mắt cô. " Em... có thật sự muốn tiếp tục với anh không? Không phải vì hợp đồng nữa."

Hạ Lâm nhìn anh, ánh mắt long lanh. Cô đặt tay lên má anh.

" Em..." Cô ngập ngừng, rồi mỉm cười. " Em không biết tình cảm của em dành cho anh bắt đầu từ khi nào. Có lẽ là lúc anh lén lút trêu chọc em ở bệnh viện, lúc anh dịu dàng chăm sóc em khi về nhà, hay lúc anh đứng ra bảo vệ em trước mọi sóng gió... Em chỉ biết... em đã yêu anh rồi, Giang Thượng."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lời 'thú nhận' này, dù không ồn ào, nhưng chân thành và xuất phát từ sâu thẳm trái tim. Giang Thượng sững lại một chút, rồi một nụ cười rạng rỡ nở trên môi anh. Đó không còn là nụ cười phúc hắc, mà là nụ cười hạnh phúc thật sự.

" Em ngốc lắm." Anh nói, giọng hơi nghẹn lại. " Em không biết anh đã chờ đợi câu này bao lâu rồi."

Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn sâu lên môi cô. Nụ hôn này không còn là sự 'thực hiện nghĩa vụ' hay 'bạn giường', mà là sự kết nối của hai tâm hồn đã tìm thấy nhau.

" Cảm ơn em, vợ yêu." Anh thì thầm khi nụ hôn kết thúc.

Hạ Lâm siết chặt vòng tay ôm anh. " Không có gì, chồng à."

Triển Doanh đã biến mất khỏi cuộc đời họ, nhận hậu quả thích đáng cho hành động của mình. Dư âm của sự việc có thể còn đó, nhưng Hạ Lâm và Giang Thượng đã cùng nhau đối mặt và vượt qua. Họ đã biến cuộc hôn nhân 'ẩn' và 'hợp đồng' thành một tình yêu thật sự, vững chắc sau bão tố. Cuộc chiến đã kết thúc. Tình yêu đã chiến thắng.

Tuy nhiên, một chương mới đang mở ra. Họ đã công khai ở bệnh viện, nhưng còn gia đình hai bên thì sao? Liệu họ có chấp nhận khi biết cuộc hôn nhân này ban đầu chỉ là 'đối phó'? Và liệu tương lai của họ sẽ như thế nào khi không còn là 'ẩn hôn' nữa?
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 25



Cuộc sống ở bệnh viện vẫn tiếp diễn. Vụ việc của Triển Doanh và việc Hạ Lâm cùng Giang Thượng công khai một phần sự thật đã trở thành đề tài bàn tán hot nhất trong một thời gian. Ánh mắt đồng nghiệp nhìn họ đã thay đổi. Không còn chỉ là sự xa cách hay tò mò. Có người ngưỡng mộ sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi tự mình vạch trần "trà xanh" một cách thông minh. Có người thán phục Giang Thượng vì đã đứng ra bảo vệ vợ mình, đập tan tin đồn. Và tất nhiên, vẫn có những ánh mắt soi mói, những lời xì xào bàn tán về việc "ẩn hôn" bấy lâu.

Nhưng Hạ Lâm và Giang Thượng không để tâm đ ến điều đó nữa. Họ vẫn duy trì thái độ chuyên nghiệp nơi công sở, làm việc hiệu quả. Tuy nhiên, sự tương tác giữa họ đã có một sự thay đổi tinh tế mà chỉ những người tinh ý mới nhận ra.

Trong cuộc họp giao ban, khi Giang Thượng trình bày, ánh mắt anh sẽ dừng lại ở Hạ Lâm lâu hơn một chút, không còn chỉ là tia nhìn ẩn ý trêu chọc, mà mang theo sự dịu dàng và tin tưởng. Khi Hạ Lâm phát biểu, Giang Thượng sẽ lắng nghe một cách chăm chú, khóe môi khẽ cong lên hài lòng. Thỉnh thoảng, họ sẽ trao đổi ánh mắt, một cái gật đầu nhẹ, một nụ cười kín đáo... đủ để những người xung quanh ngầm hiểu rằng mối quan hệ của họ không còn là bí mật, dù vẫn giữ chừng mực nơi công cộng.

Giờ nghỉ trưa, thay vì hoàn toàn tránh mặt, họ có thể "tình cờ" đi cùng thang máy, hoặc gặp nhau ở căng tin, trao đổi vài câu chuyện ngắn về công việc hoặc những điều vụn vặt khác, không hề né tránh ánh mắt của mọi người. Sự tự nhiên này là cách tốt nhất để dập tắt những tin đồn vô căn cứ còn sót lại.

Sau giờ làm, họ không còn phải lén lút rời đi riêng biệt nữa. Dù không khoa trương, họ có thể cùng nhau bước ra bãi đậu xe, cùng lên một chiếc xe. Sự thoải mái và tự do này là điều họ chưa từng có trong suốt thời gian "ẩn hôn" trước đây.

Trở về căn hộ chung, không khí hoàn toàn khác biệt so với bệnh viện. Cánh cửa vừa đóng lại, lớp vỏ bọc công sở được trút bỏ. Ở đây, họ là Hạ Lâm và Giang Thượng, hai con người thật đã cùng nhau vượt qua bão tố. Sự nhẹ nhõm bao trùm lấy cả hai.

Họ bắt đầu dành nhiều thời gian cho nhau hơn. Cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau nấu những bữa tối đơn giản nhưng ấm cúng. Cùng xem một bộ phim trên sofa, không còn chỉ là sự thân mật thể xác, mà có thêm những cái ôm thật chặt, những cái vuốt v e trìu mến, những lời thì thầm chia sẻ. Họ không còn "làm nhiệm vụ" hay "thực hiện nghĩa vụ" nữa. Mọi thứ đều xuất phát từ sự tự nguyện và khao khát ở cạnh nhau.

Một buổi tối, sau bữa ăn, họ ngồi trong phòng khách. Giang Thượng nhìn Hạ Lâm.

" Em có bao giờ tự hỏi tại sao anh lại đồng ý cuộc hôn nhân mai mối này không?" Anh hỏi, giọng trầm.

Hạ Lâm hơi ngạc nhiên. Anh chưa bao giờ nói sâu về chuyện này. " Em nghĩ... áp lực gia đình." Cô đáp.

Giang Thượng gật đầu. " Áp lực là một phần. Bố mẹ anh muốn anh ổn định, có một gia đình để toàn tâm cho sự nghiệp lớn hơn. Họ thấy em phù hợp. Độc lập, có năng lực, không phiền phức." Anh cười nhạt. " Hồi đó anh cũng nghĩ đơn giản vậy. Tìm một người 'phù hợp' để hoàn thành trách nhiệm, và có thể... có một người để chia sẻ cuộc sống, dù không cần tình yêu."

Anh im lặng một lát. " Em biết không, trước đây... anh từng chứng kiến những mối quan hệ phức tạp, đổ vỡ vì tình cảm mù quáng. Anh không tin vào tình yêu sét đánh hay lãng mạn quá mức. Anh nghĩ tình yêu là thứ không đáng tin cậy, nó có thể làm con người ta yếu đuối, đưa ra quyết định sai lầm." Anh nhìn cô. " Có lẽ đó là lý do anh luôn giữ một khoảng cách nhất định, ngay cả với những người phụ nữ mà anh từng ở cạnh. Họ đều... không mang lại cho anh cảm giác an toàn."

Hạ Lâm lắng nghe, cô hiểu hơn về con người anh. Vẻ ngoài lạnh lùng, lý trí kia không phải tự nhiên mà có.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

" Còn em?" Giang Thượng hỏi lại. " Tại sao em lại đồng ý? Chỉ vì áp lực gia đình sao?"

Hạ Lâm thở dài nhẹ. " Ban đầu đúng là vì áp lực. Bố mẹ em cũng muốn em sớm yên bề gia thất. Và khi gặp anh... em thấy anh rất lý trí, rất rõ ràng về mục đích của cuộc hôn nhân này." Cô nhìn anh, ánh mắt chất chứa những điều đã qua. " Em... cũng không phải người tin vào tình yêu cổ tích. Em sống thực tế. Em thấy anh là một 'đối tác' tốt, phù hợp với những gì em cần lúc đó. Một cuộc hôn nhân không tình yêu, nhưng dựa trên sự tôn trọng và... hợp tác."
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 26



Cô tiếp tục. " Em từng thấy những người phụ nữ khác đặt hết cuộc sống vào đàn ông, vào tình yêu, rồi khi đổ vỡ thì không còn gì cả. Em không muốn như vậy. Em muốn tự chủ cuộc sống của mình, không phụ thuộc vào ai. Có lẽ đó là lý do em luôn tỏ ra mạnh mẽ, độc lập đến mức... cứng nhắc."

Giang Thượng siết nhẹ tay cô. " Anh lại thấy sự mạnh mẽ và độc lập của em rất quyến rũ." Anh nói, giọng dịu dàng. " Nó khác biệt so với những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Em không cố gắng dựa dẫm, không cố gắng lấy lòng. Em là chính em, và điều đó... hấp dẫn anh ngay từ đầu."

Anh nhìn sâu vào mắt cô, giọng nói đầy sự cảm kích. " Đặc biệt là trong vụ Triển Doanh. Cái cách em bình tĩnh đối mặt, cách em suy luận, đặt bẫy, và cách em mạnh mẽ đứng trước mọi người để vạch trần sự thật... Anh thấy em lúc đó thật sự tỏa sáng. Chính khoảnh khắc đó... anh biết mình đã 'đổ' em thật sự rồi. Không phải chỉ là hấp dẫn hay tò mò nữa."

Hạ Lâm nghe lời anh nói, trái tim cô đập loạn xạ. "Đổ" cô? Anh nói anh yêu cô?

Cô mỉm cười, nụ cười hơi run rẩy. Cô đặt tay lên má anh. " Em cũng vậy... Giang Thượng." Cô nói, giọng hơi nghẹn lại. " Ban đầu em chỉ coi anh là 'đối tác', là 'bạn giường'... Nhưng qua những lần anh lén lút trêu chọc em ở bệnh viện, qua những đêm anh dịu dàng ôm em vào lòng, qua cách anh lắng nghe em chia sẻ những mệt mỏi trong công việc, và đặc biệt là cách anh kiên định bảo vệ em trước mọi sóng gió... Em không biết từ lúc nào... Em đã yêu anh rồi."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lời 'thú nhận' tình cảm lần này rõ ràng và trực tiếp hơn. Cả hai nhìn nhau, trong mắt đều thấy sự chân thành và tình yêu sâu đậm. Khoảng cách vô hình từng tồn tại giữa họ dường như tan biến hoàn toàn.

Đêm đó, họ có một đêm ân ái khác biệt. Không còn là sự 'hoàn thành nhiệm vụ' hay chỉ là khao khát thể xác. Mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều chứa đựng tình yêu, sự trân trọng và cảm giác thuộc về nhau. Giang Thượng không còn chỉ là người chồng 'hợp đồng', người 'bạn giường' phúc hắc. Anh là người đàn ông mà Hạ Lâm yêu, người cô tin tưởng để dựa vào. Hạ Lâm cũng không còn là người vợ 'đối phó', người 'bạn giường' độc lập. Cô là người phụ nữ mà Giang Thượng yêu, người anh muốn bảo vệ và sống cùng trọn đời.

Trong vòng tay nhau, họ trao những lời yêu thương thầm kín. Những lời nói chân thật, xuất phát từ trái tim, xoa dịu mọi tổn thương trong quá khứ và củng cố niềm tin vào tương lai. Cuộc hôn nhân bắt đầu bằng hợp đồng, đã thật sự nảy nở tình yêu.

Hạ Lâm tựa đầu vào n.g.ự.c Giang Thượng, lắng nghe nhịp tim anh. Cô cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu đã đến một cách bất ngờ, nhưng lại mạnh mẽ và vững chắc.

Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn lởn vởn trong tâm trí cô. Họ đã công khai ở bệnh viện, nhưng còn gia đình hai bên thì sao? Họ đã nói với bố mẹ về việc kết hôn, nhưng họ vẫn giữ kín chuyện 'hợp đồng' ban đầu và sự thật rằng họ yêu nhau thật sự. Liệu gia đình hai bên sẽ phản ứng thế nào khi biết toàn bộ câu chuyện? Và liệu họ có sẵn sàng đối mặt với việc công khai hoàn toàn mối quan hệ, không chỉ ở bệnh viện mà còn với tất cả mọi người, không còn chút bí mật nào nữa không?
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 27



Sau cơn bão, Hạ Lâm và Giang Thượng tìm thấy sự bình yên trong căn hộ của mình. Họ đã cùng nhau vượt qua thử thách lớn nhất nơi công sở, công khai một phần sự thật về cuộc hôn nhân. Giờ đây, họ cần đối mặt với thử thách tiếp theo: gia đình.

Một buổi cuối tuần, Hạ Lâm và Giang Thượng lái xe về nhà bố mẹ cô. Tim Hạ Lâm đập nhanh hơn bình thường. Cô nhìn sang anh, anh nắm lấy tay cô, siết nhẹ.

" Đừng lo." Anh nói, ánh mắt trấn an. " Có anh ở đây."

Hạ Lâm gật đầu, cảm thấy ấm lòng hơn. Lần này, không còn là cuộc gặp gỡ gượng gạo của hai người xa lạ. Họ đến với tư cách một cặp đôi đã tìm thấy tình yêu thật sự.

Bố mẹ Hạ Lâm đón họ với sự ngạc nhiên. Chuyến về thăm này không được báo trước.

" Sao hai đứa về đột ngột thế?" Mẹ cô hỏi, ánh mắt lướt qua hai người, dừng lại ở bàn tay họ đang nắm chặt. Bà hơi nhíu mày.

Hạ Lâm và Giang Thượng ngồi xuống ghế sofa. Không khí hơi căng thẳng.

" Bố mẹ, có chuyện này con muốn nói ạ." Hạ Lâm bắt đầu, giọng cô hơi run.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Giang Thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn, lên tiếng. " Thưa bố mẹ," Anh nói, giọng trầm ổn. " Chúng con đến hôm nay... là để nói rõ hơn về cuộc hôn nhân của chúng con."

Anh nhìn thẳng vào bố mẹ Hạ Lâm. " Con biết, ban đầu bố mẹ gả Hạ Lâm cho con vì áp lực và sự phù hợp trên giấy tờ. Con cũng vậy. Cuộc hôn nhân này bắt đầu không có tình yêu." Anh nói thẳng, không né tránh.

Bố mẹ Hạ Lâm sững sờ. Mẹ cô lắp bắp. " Con nói... nói gì thế?"

Giang Thượng tiếp tục. " Nhưng thời gian qua, khi sống cùng nhau, chúng con đã... yêu nhau thật sự."

Hạ Lâm nhìn bố mẹ mình. Ánh mắt họ từ ngạc nhiên chuyển sang khó tin, rồi bối rối.

" Yêu nhau thật sự?" Bố Hạ Lâm lên tiếng, giọng đầy nghi hoặc. " Hai đứa... đùa gì thế?"

" Không ạ, thưa bố." Giang Thượng đáp ngay, ánh mắt chân thành. " Chúng con yêu nhau thật sự. Ban đầu đúng là hợp đồng, nhưng giờ thì không phải nữa. Chúng con muốn sống cùng nhau vì tình yêu."

Hạ Lâm gật đầu. " Mẹ, bố. Đúng là lúc đầu chúng con không yêu. Nhưng trải qua nhiều chuyện, chúng con nhận ra không thể sống thiếu nhau. Con yêu anh ấy."

Cô nhìn Giang Thượng, ánh mắt đầy tình cảm. Anh cũng nhìn lại cô, trong mắt anh chỉ có hình bóng cô. Cái cách họ nhìn nhau, những lời nói chân thành, sự gắn bó thể hiện qua từng cử chỉ... Nó không phải là diễn kịch.

Bố mẹ Hạ Lâm nhìn cảnh đó, từ từ tin tưởng. Sự ngạc nhiên dần biến thành sự nhẹ nhõm, rồi là mừng rỡ. Con gái họ, cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc thật sự, với người chồng mà ban đầu họ gả đi chỉ vì lý do 'đối phó'.

Mẹ Hạ Lâm mắt đỏ hoe. " Thật... thật hả con? Hai đứa... thật sự yêu nhau?"

" Thật ạ." Hạ Lâm mỉm cười, nước mắt chực trào.

Bố cô gật đầu, vẻ mặt đầy xúc động. " Tốt quá... Tốt quá rồi!"
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 28: Hoàn



Sau đó, họ kể lại cho bố mẹ nghe về những gì đã xảy ra ở bệnh viện, về Triển Doanh, và cách họ đã cùng nhau đối mặt, công khai một phần sự thật. Bố mẹ Hạ Lâm càng thêm thán phục sự bản lĩnh của con gái và sự bảo vệ của con rể. Áp lực "đối phó" ban đầu giờ đây được thay thế bằng sự chấp nhận và chúc phúc chân thành.

Sau khi thuyết phục được gia đình Hạ Lâm, họ quyết định đối mặt với gia đình Giang Thượng. Đây có lẽ sẽ khó khăn hơn, vì bố mẹ anh có địa vị cao hơn và kỳ vọng có thể khắt khe hơn.

Tuy nhiên, Giang Thượng đã không còn là người con trai chỉ biết tuân theo sắp đặt nữa. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Lâm, cùng cô bước vào nhà bố mẹ anh.

Cuộc nói chuyện diễn ra tương tự. Bố mẹ Giang Thượng ban đầu ngạc nhiên, rồi khó chịu khi nghe về "ẩn hôn" và "hợp đồng".

" Con nói cái gì thế, Thượng?" Bố anh cau mày. " Tại sao lại có chuyện đó? Sao không nói sớm?"

Giang Thượng giữ thái độ kiên định. " Con không nói vì lúc đó... đó là sự thật. Chỉ là một cuộc hôn nhân đối phó. Nhưng bây giờ thì khác ạ." Anh nhìn Hạ Lâm, ánh mắt dịu dàng. " Con yêu Hạ Lâm thật lòng. Và Hạ Lâm cũng yêu con."

Mẹ Giang Thượng nhìn Hạ Lâm, ánh mắt dò xét. " Con bé này..."

" Mẹ, Hạ Lâm là người phụ nữ mà con muốn sống cùng trọn đời." Giang Thượng cắt lời mẹ mình, giọng anh rõ ràng, không chút do dự. Anh chưa bao giờ thể hiện sự quyết tâm như vậy trước mặt bố mẹ. " Chúng con đã cùng nhau vượt qua rất nhiều chuyện, cả ở bệnh viện và trong cuộc sống riêng. Cô ấy không phải là người phụ nữ chỉ biết dựa dẫm. Cô ấy mạnh mẽ, thông minh, và con ngưỡng mộ điều đó."

Anh kể về cách Hạ Lâm đối phó với Triển Doanh, cách cô ấy bảo vệ chính mình và anh. Anh nhấn mạnh rằng chính Hạ Lâm đã giúp anh nhận ra giá trị của một mối quan hệ chân thành.

Bố mẹ Giang Thượng nhìn con trai, nhìn sự kiên định và hạnh phúc rõ ràng trong mắt anh. Họ thấy anh chưa bao giờ nói về một người phụ nữ nào với vẻ mặt này. Cuộc hôn nhân mà họ sắp đặt để anh "ổn định" và tập trung sự nghiệp, cuối cùng lại mang đến cho anh tình yêu thật sự. Sự lo lắng và khó chịu dần tan biến, thay vào đó là sự chấp nhận và mừng rỡ.

" Được rồi." Bố Giang Thượng thở dài nhẹ, vẻ mặt dịu đi. " Chỉ cần con hạnh phúc là được."

Mẹ anh nắm lấy tay Hạ Lâm. " Chào mừng con vào gia đình, con dâu."

Áp lực từ hai bên gia đình cuối cùng cũng được hóa giải. Họ đã vượt qua được cửa ải khó khăn nhất.

Trở lại bệnh viện, Hạ Lâm và Giang Thượng không cần phải lén lút nữa. Dù không có một thông báo chính thức nào về việc "họ yêu nhau", việc họ đã kết hôn là sự thật đã được làm rõ. Họ thoải mái hơn trong tương tác hàng ngày.

Một buổi sáng, ở hành lang đông người qua lại. Giang Thượng đi ngang qua Hạ Lâm đang nói chuyện với đồng nghiệp. Anh dừng lại, mỉm cười nhẹ nhàng với cô. Rồi, một cách rất tự nhiên, anh vươn tay đặt lên eo cô, kéo cô sát lại một chút, thì thầm điều gì đó chỉ hai người nghe thấy (có thể là một câu trêu chọc yêu dấu quen thuộc). Hạ Lâm đỏ mặt, đánh nhẹ vào tay anh, rồi cả hai cùng cười khẽ.

Những ánh mắt đồng nghiệp nhìn họ, giờ đây không còn là nghi ngờ, mà là ngầm hiểu và... ngưỡng mộ. Họ là Trưởng khoa và chuyên viên, nhưng họ cũng là vợ chồng. Mối quan hệ của họ, từ bí mật và phức tạp, đã trở nên rõ ràng và chân thành.

Ở nhà, họ cùng nhau lên kế hoạch cho tương lai.

" Anh nghĩ chúng ta nên tìm một căn hộ lớn hơn." Giang Thượng nói, lật xem tạp chí nội thất. " Có thêm phòng cho... trẻ con sau này."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Hạ Lâm mỉm cười, tựa đầu vào vai anh. " Anh muốn có con rồi sao?"

" Rất muốn." Anh siết chặt vòng tay ôm cô. " Muốn xây dựng một gia đình thật sự với em."

Họ nói về những chuyến du lịch mà họ muốn đi, về những mục tiêu trong công việc, về việc cùng nhau già đi. Tình yêu đã nảy nở từ một cuộc hôn nhân sắp đặt, giờ đây tràn đầy hy vọng và sự chắc chắn.

Trong căn hộ ngập tràn ánh đèn ấm áp, Hạ Lâm và Giang Thượng tựa vào nhau trên sofa. Giang Thượng khẽ nâng cằm cô lên, nhìn vào mắt cô.

" Từ hợp đồng... đến tình yêu." Anh thì thầm. " Em có tin được không?"

Hạ Lâm mỉm cười. " Em tin." Cô đáp, giọng mềm mại. " Vì đó là sự thật."

Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô. Nụ hôn bình yên và hạnh phúc. Cuộc hành trình đầy sóng gió, từ hai người xa lạ bị ràng buộc bởi một tờ giấy, đến một cặp vợ chồng yêu nhau sâu đậm, cuối cùng đã tìm thấy bến bờ. Cuộc hôn nhân "ẩn" và "hợp đồng" đã thật sự biến thành tình yêu trọn vẹn. Họ nhìn về phía trước, nơi có một tương lai tươi sáng đang chờ đón, cùng nhau.
 
Back
Top Bottom