Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc

Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 10



Vài phút sau, cô ta quay lại, vẻ mặt đầy vẻ hốt hoảng. " Ôi, khăn tay của em!" Cô ta cúi xuống, giọng nói nhỏ nhẹ đến tội nghiệp. " Em tìm mãi không thấy. May quá, nó ở đây ạ." Cô ta vươn tay nhặt chiếc khăn, ngước nhìn Giang Thượng với ánh mắt "ngưỡng mộ pha chút bối rối".

Giang Thượng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng quét qua chiếc khăn, rồi dừng lại trên gương mặt Triển Doanh. Anh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu rồi lại cúi xuống xem tài liệu. Triển Doanh hơi sượng sùng, nhưng vẫn giữ nụ cười, nhẹ nhàng lui bước.

Hạ Lâm vừa từ phòng họp đi ra, đi ngang qua cảnh này. Cô không dừng lại, chỉ lướt qua Triển Doanh. Ánh mắt cô sắc bén quét qua cô ta. Triển Doanh hơi giật mình, vẻ ngây thơ trên mặt thoáng cứng lại, nhưng chỉ trong tích tắc. Cô ta nhanh chóng lấy lại nụ cười, cúi đầu chào.

"Chào chị Hạ Lâm ạ."

Hạ Lâm chỉ khẽ gật đầu, không đáp lời, bước đi thẳng.

"Diễn kịch à?" Hạ Lâm thầm nghĩ, "Trình độ cũng không tồi." Cái cách cô ta cố ý làm rơi khăn, cái vẻ hốt hoảng giả tạo, và cả cái nhìn thoáng qua đầy tính toán kia... Cô ta đang nhắm vào ai thì quá rõ.

Không chỉ dừng lại ở đó, Triển Doanh bắt đầu tung những tin đồn nhỏ. Không trực tiếp, mà thông qua những lời nói 'vô tình' lọt ra ngoài.

"Em nghe nói Trưởng khoa Giang Thượng rất khó tính, nhưng sao với em, anh ấy lại kiên nhẫn chỉ bảo tận tình thế nhỉ?"

"Hôm qua Trưởng khoa khen em làm tốt đấy, chỉ nhỏ nhẹ bảo em 'cứ thế phát huy'. Thật ngại quá đi."

" Chắc Trưởng khoa Giang Thượng thích những người chăm chỉ và biết lắng nghe như em."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Những lời này, được kể lại với vẻ mặt ngây thơ, nhanh chóng lan truyền trong khoa. Chúng đến tai Hạ Lâm qua một vài đồng nghiệp thân thiết. Cô nghe xong chỉ cười nhạt. "Chăm chỉ và biết lắng nghe? Hay là khéo nịnh và biết 'diễn'?"

Hạ Lâm không tỏ ra khó chịu hay ghen tuông công khai. Cô không phải loại người dễ bị khiêu khích. Thay vào đó, cô quyết định hành động ngầm. Cô gọi điện cho một người bạn làm ở phòng Nhân sự của bệnh viện cũ Triển Doanh.

" Này, có chuyện này muốn nhờ cậu giúp." Hạ Lâm nói, giọng đều đều. " Tớ muốn tìm hiểu một chút về lý lịch của một y tá mới ở đây. Tên Triển Doanh. Xem thử hồ sơ cũ của cô ta có gì đặc biệt không? Cứ lấy lý do kiểm tra lại hồ sơ nhân viên theo đợt đi."

Người bạn đồng ý giúp. Hạ Lâm cúp máy, cảm giác bất an ban đầu dần chuyển thành quyết tâm. Cô sẽ không để yên cho bất kỳ ai làm ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống riêng tư của mình, dù mối quan hệ đó bắt đầu như thế nào đi chăng nữa.

Vài ngày sau, trong một buổi họp khoa có sự tham gia của cả Hạ Lâm và Triển Doanh. Giang Thượng đang báo cáo về một ca bệnh hiếm. Anh đột nhiên dừng lại, nhìn xuống Triển Doanh.

" Y tá Triển Doanh," Anh gọi tên cô ta, giọng lạnh lùng. " Theo hồ sơ của cô, cô đã tham gia một khóa đào tạo về chăm sóc bệnh nhân hậu phẫu tim mạch. Vậy cô giải thích xem, trong trường hợp bệnh nhân X có biểu hiện Y, chúng ta cần lưu ý những chỉ số quan trọng nào và tại sao?"
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 11



Câu hỏi không quá khó đối với một y tá có kinh nghiệm, nhưng lại hơi chuyên sâu. Triển Doanh sững lại, vẻ ngây thơ thường thấy biến mất, thay vào đó là sự bối rối. Cô ta ấp úng trả lời, nói sai một vài điểm cơ bản.

Giang Thượng nghe xong, không thay đổi sắc mặt. " Năng lực chuyên môn của cô cần được cải thiện nhiều." Anh nói, giọng dứt khoát, vang vọng cả phòng họp. " Yêu cầu cô ôn tập lại kiến thức và báo cáo y tá trưởng để được kiểm tra thêm."

Triển Doanh mặt đỏ bừng, cúi gằm mặt, không dám nói gì. Lời nhận xét lạnh lùng của Giang Thượng như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái mác "được ưu ái" mà cô ta đang cố gắng xây dựng. Hạ Lâm ngồi đó, bình thản quan sát. Cô biết, Giang Thượng đang ngầm giúp cô, một cách rất chuyên nghiệp và hiệu quả.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Tối về nhà, Hạ Lâm kể cho Giang Thượng nghe về những tin đồn Triển Doanh đã tung ra và cảm giác khó chịu của mình.

" Cô ta nói anh khen cô ta chăm chỉ, rồi được anh chỉ bảo đặc biệt..." Hạ Lâm nói, giọng pha chút bực bội nhưng cũng có vẻ 'mách' chồng.

Giang Thượng đang ngồi trên sofa, vẻ mệt mỏi sau ca làm việc dần tan biến khi ở cạnh cô. Anh lắng nghe một cách nghiêm túc, không còn vẻ trêu chọc.

" Em không cần bận tâm đ ến những chuyện vặt vãnh đó." Anh nói, vươn tay xoa nhẹ tóc cô. " Cứ tập trung vào công việc của mình."

" Sao không bận tâm được? Cô ta đang cố tình gây chuyện đấy."

Giang Thượng nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm. " Anh biết." Chỉ đơn giản là "Anh biết". Anh không giải thích thêm, nhưng câu nói đó đủ để Hạ Lâm cảm thấy được trấn an. " Em muốn tìm hiểu thêm về cô ta à?" Anh hỏi.

Hạ Lâm gật đầu. " Em nhờ bạn cũ ở Nhân sự xem hồ sơ rồi. Nhưng chắc không có gì đặc biệt đâu."

Giang Thượng trầm ngâm một lát. " Có thể..." Anh nói, giọng hơi thấp xuống, như đang chia sẻ một bí mật nhỏ. " ...thử hỏi phòng Tài vụ xem sao. Đôi khi những vấn đề không chuyên môn lại nằm ở đó. Ví dụ, có sai sót gì trong hồ sơ chi phí đào tạo chẳng hạn."

Hạ Lâm hơi ngạc nhiên. Phòng Tài vụ? Tại sao lại là phòng Tài vụ? Nhưng rồi cô hiểu ra. Giang Thượng đang ám chỉ một cách rất kín đáo. Anh không trực tiếp giúp cô điều tra, nhưng đưa ra gợi ý về nơi có thể có manh mối. Sự phối hợp ngầm này khiến cô cảm thấy ấm áp.

Sự căng thẳng từ bệnh viện khiến Hạ Lâm cảm thấy hơi mệt mỏi. Giang Thượng nhận ra điều đó. Anh kéo cô ngồi sát lại, vòng tay ôm lấy cô. Không còn những trò đùa trêu chọc, chỉ có sự dịu dàng và ân cần. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.

" Mệt rồi à?" Anh hỏi, giọng trầm ấm. " Đừng nghĩ nhiều nữa."

Hạ Lâm tựa đầu vào vai anh. Sự hiện diện của anh, vòng tay vững chắc của anh, dường như xua tan đi những phiền phức nơi công sở. Đêm đó, không khí giữa họ khác lạ hơn. Vẫn là sự thân mật, nhưng không chỉ dừng lại ở 'bạn giường'. Có thêm sự thấu hiểu, sự sẻ chia gánh nặng vô hình, và một sự bảo vệ ngầm nhưng mạnh mẽ từ Giang Thượng.

Hạ Lâm nhận được thông tin ban đầu về Triển Doanh từ người bạn ở phòng Nhân sự. Hồ sơ công việc không có gì bất thường, nhưng có một vài chi tiết nhỏ về việc cô ta thường xuyên xin tạm ứng lương hoặc vay mượn đồng nghiệp ở chỗ làm cũ, cho thấy khả năng quản lý tài chính kém hoặc có vấn đề cá nhân. Không quá nghiêm trọng, nhưng đủ để khẳng định Triển Doanh không đơn giản như vẻ ngoài. Cô biết, cuộc chiến ngầm này chỉ mới bắt đầu, và con cá Triển Doanh đang cố gắng cắn câu không chỉ là Giang Thượng.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 12



Hạ Lâm đang tập trung vào báo cáo cuối quý, các con số nhảy múa cần sự chính xác tuyệt đối. Cánh cửa văn phòng khẽ mở, Triển Doanh thập thò bên ngoài, vẻ mặt ngây thơ như chim nhỏ sợ sệt.

" Chị Hạ Lâm ơi... chị có bận không ạ?"

Hạ Lâm ngẩng đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. " Có chuyện gì sao Triển Doanh?"

" Em... em hơi lo lắng về bản báo cáo này ạ. Em đã gửi cho Trưởng phòng Tài chính rồi... nhưng mà em thấy số liệu hình như chưa khớp lắm..." Cô ta nói, giọng lí nhí, tay mân mê vạt áo.

Hạ Lâm nhìn tập tài liệu trên tay Triển Doanh. Đó là báo cáo tổng hợp kinh phí của khoa. Cô đã hoàn thành phần của mình và gửi lên cấp trên rồi. Triển Doanh chỉ phụ trách phần nhập liệu.

" Số liệu ở đâu không khớp? Cô đã kiểm tra lại chưa?" Hạ Lâm hỏi.

" Em... em kiểm tra rồi ạ. Nhưng mà... em vẫn thấy sai sai. Sợ làm ảnh hưởng đến chị." Triển Doanh cúi đầu, giọng đầy vẻ "tội lỗi".

"Làm ảnh hưởng đến tôi?" Hạ Lâm thầm nghĩ. "Cô ta đang diễn trò gì đây?" Cô đứng dậy, đi đến chỗ Triển Doanh. " Đưa tôi xem nào."

Triển Doanh đưa báo cáo cho Hạ Lâm. Thoạt nhìn, số liệu vẫn vậy, nhưng khi lướt qua một vài điểm mấu chốt, Hạ Lâm nhận ra sự khác biệt. Có một vài con số đã bị chỉnh sửa một cách tinh vi, khiến báo cáo trông có vẻ mâu thuẫn và thiếu chính xác ở phần do cô phụ trách.

" Số liệu này..." Hạ Lâm nhìn Triển Doanh, ánh mắt sắc hơn.

" Em... em xin lỗi ạ. Chắc em nhập sai ở đâu đó. Em lóng ngóng quá." Triển Doanh vội vàng nhận lỗi, vẻ mặt như sắp khóc.

" Đây không phải là nhập sai." Hạ Lâm nói, giọng lạnh băng. " Đây là cố tình chỉnh sửa."

Triển Doanh sững người, khuôn mặt trắng bệch. " Chị... chị Hạ Lâm, chị nói gì lạ vậy ạ? Em... em không hiểu."

" Cô hiểu hay không, cô tự biết." Hạ Lâm không đôi co, cầm tập báo cáo quay lại bàn làm việc. " Bản báo cáo này tôi sẽ sửa lại và gửi đi. Còn về chuyện này... cô nên tự giải thích với chính mình đi."

Cô ta muốn làm gì? Hạ Lâm bình tĩnh nghĩ. Tung tin đồn không ăn thua, nên giờ chuyển sang phá hoại công việc trực tiếp? Nhằm vào uy tín của cô. Đây không phải là sự vụng về đơn thuần, mà là một đòn nhắm thẳng.

Hạ Lâm không để sự việc này chìm xuống. Cô biết không thể trực tiếp đối đầu với loại "trà xanh" này, phải dùng cách khác. Cô tìm gặp một đồng nghiệp thân thiết ở phòng khác, một người đáng tin cậy và khéo ăn nói.

" Này, có chuyện này muốn nhờ cậu. Giúp tớ tung một cái tin đồn nhỏ." Hạ Lâm nói, kể lại chi tiết tin đồn mà cô muốn lan truyền. Đó là tin về Giang Thượng và một nữ bác sĩ ở bệnh viện khác – một người hoàn toàn không tồn tại.

Vài ngày sau, cái tin đồn đó bắt đầu lan đi. Hạ Lâm không cần đến gần Triển Doanh để quan sát. Cô chỉ cần nghe ngóng phản ứng từ xa. Khi một đồng nghiệp khác 'vô tình' kể lại cái tin đồn đó cho Triển Doanh nghe (theo sắp xếp của Hạ Lâm), Triển Doanh ban đầu tỏ ra buồn bã, thất vọng ra mặt.

" Thật vậy sao ạ? Em cứ tưởng Trưởng khoa Giang Thượng... anh ấy là người rất chuyên nghiệp." Cô ta nói, giọng đầy vẻ tiếc nuối.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Nhưng chỉ lát sau, Hạ Lâm lại thấy Triển Doanh lén lút đi về phía phòng làm việc của Giang Thượng, rồi quanh quẩn đâu đó gần đó, ánh mắt dò xét. Rồi cô ta lấy điện thoại ra, lén lút nhắn tin cho ai đó hoặc tìm kiếm gì đó trên mạng. Cái vẻ buồn bã ban đầu nhanh chóng biến mất, thay bằng sự tò mò và tính toán rõ ràng. Cô ta đang cố gắng xác nhận cái tin đồn đó.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 13



"Cắn câu rồi." Hạ Lâm thầm nghĩ, khẽ nhếch môi. Cô ta không chỉ muốn Giang Thượng, cô ta còn muốn kiểm soát thông tin về anh.

Giang Thượng nhận thấy báo cáo tài chính bị chậm trễ và có vấn đề, nó ảnh hưởng đến tiến độ làm việc của khoa. Anh gọi Hạ Lâm đ ến văn phòng.

" Báo cáo đó có vấn đề gì sao?" Anh hỏi thẳng, giọng nghiêm túc.

Hạ Lâm ngồi xuống đối diện anh. " Vâng. Có người cố tình chỉnh sửa số liệu."

Giang Thượng nhíu mày. " Ai?"

" Cô y tá mới. Triển Doanh."

Ánh mắt Giang Thượng sắc lại. " Cô ta làm vậy để làm gì?"

" Chắc là muốn gây khó dễ cho em, hoặc làm uy tín của em bị ảnh hưởng. Một mũi tên trúng nhiều đích." Hạ Lâm nói, giọng điềm tĩnh.

Giang Thượng dựa lưng vào ghế, im lặng một lúc. " Cần anh giúp gì không? Anh có thể yêu cầu phòng Kỷ luật vào cuộc."

Hạ Lâm cười nhẹ. " Không cần anh nhúng tay vào chuyện này. Em tự giải quyết được." Cô biết Giang Thượng có thể dùng quyền lực của mình để dập tắt Triển Doanh ngay lập tức, nhưng đó không phải cách cô muốn. Cô muốn tự tay vạch trần cô ta, bằng trí tuệ của mình.

" Nhưng..." Giang Thượng hơi lưỡng lự.

" Em có kế hoạch rồi." Hạ Lâm ngắt lời anh, giọng đầy tự tin. " Em đang cho cô ta cắn một cái câu nhỏ." Cô kể cho anh nghe về cái tin đồn giả và phản ứng của Triển Doanh.

Giang Thượng lắng nghe, ánh mắt từ nghi ngờ chuyển sang thích thú. Anh cười khẽ. " Thú vị đấy."

" Em đang nghĩ... có nên để lại một 'manh mối' giả nào đó để cô ta 'tình cờ' phát hiện không? Một cái gì đó đủ nhạy cảm để cô ta không kìm được mà lợi dụng." Hạ Lâm nói, suy nghĩ.

Giang Thượng suy ngẫm một lát. " Manh mối giả phải thật tinh vi. Cái gì đó liên quan đến bí mật mà cô ta đang cố gắng tìm hiểu... hoặc một điểm yếu nào đó của em... giả thôi." Anh đưa ra một vài gợi ý mang tính chiến thuật, cách để cái "manh mối" đó xuất hiện một cách "vô tình" nhưng lại dẫn dụ Triển Doanh vào bẫy.

Hạ Lâm lắng nghe, gật gù. Kế hoạch dần hình thành trong đầu cô. Sự phối hợp ngầm này, không cần nói quá nhiều, chỉ cần những gợi ý nhỏ và sự tin tưởng, khiến cả hai cảm thấy ăn ý một cách đáng ngạc nhiên.

Cô thực hiện kế hoạch. Lợi dụng một lần 'vô tình' gặp Triển Doanh ở phòng photo, Hạ Lâm cố tình để quên một tập tài liệu trên máy photo, trong đó có kẹp một tờ giấy ghi chú viết tay. Tờ giấy đó không chứa bí mật gì thật sự, chỉ là một vài dòng ghi chú lấp lửng về 'một khoản chi phí bất thường cần làm rõ gấp', kèm theo một cái tên hoặc một mã số mơ hồ có vẻ 'nhạy cảm'. Vẻ mặt Hạ Lâm tỏ ra vội vàng, sau đó 'hốt hoảng' chạy đi tìm tài liệu bị quên.

Triển Doanh, tất nhiên, không bỏ lỡ cơ hội. Cô ta nhìn thấy tập tài liệu bị bỏ quên, chờ Hạ Lâm đi khuất, liền lén lút đến xem. Cái vẻ tò mò và ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy tờ ghi chú 'nhạy cảm' không thoát khỏi tầm mắt quan sát của Hạ Lâm từ xa. Triển Doanh nhanh chóng chụp ảnh lại tờ giấy đó bằng điện thoại rồi vội vàng rời đi, vẻ mặt đầy đắc ý.

Tối đó về nhà, Hạ Lâm đưa cho anh một ly vang đỏ rồi ngồi đối diện kể lại toàn bộ chi tiết cho Giang Thượng nghe, từ cách Triển Doanh tiếp cận báo cáo ban đầu, đến việc cô ta cắn câu tin đồn giả, và cuối cùng là cách cô ta 'tình cờ' tìm thấy tờ ghi chú 'nhạy cảm'.

" Cô ta nhanh chóng cắn câu đấy." Hạ Lâm nói, giọng hơi mỉa mai. " Cứ tưởng mình thông minh lắm."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Giang Thượng ngồi đối diện cô, lắng nghe chăm chú. Anh cười khẽ. " Cô ta chỉ là một con cá nhỏ cố gắng nuốt mồi lớn mà không biết mình đang bơi vào lưới." Anh vươn tay nắm lấy tay Hạ Lâm. " Em làm rất tốt."

Hạ Lâm mỉm cười nhìn anh. " Em có cảm giác con cá sắp cắn câu lớn rồi." Cô nói, ánh mắt lấp lánh sự mong chờ. Sau đó đổ chút rượu sót lại trong ly lên n.g.ự.c mình.

Giang Thượng siết nhẹ tay cô. " Anh tin ở em."

Hơi thở của Giang Thượng trở nên nặng nề và dồn dập. Anh cúi thấp người xuống, bắt đầu từ vùng n.g.ự.c cô. Đôi môi ấm nóng đuổi theo những giọt rượu đang nhảy múa trên làn da cô mà l.i.ế.m láp.

Ngực cô bị anh ngậm lấy trong miệng một cách chậm rãi, giống như đang thưởng thức món ngon vật lạ, anh dùng đầu lưỡi khẽ trêu đùa qua lại. Hạ Lâm khẽ thở d ốc, cảm nhận bàn tay thô ráp của anh nhẹ nhàng vuốt v e mặt trong đùi cô, rồi từng chút một trượt sâu vào "cánh hoa" đã bị t.ì.n.h d.ụ.c nhuộm đỏ.

Sự đồng lòng giữa họ trong cuộc chiến ngầm với Triển Doanh đã củng cố mối liên kết theo cách bất ngờ. Không còn chỉ là những va chạm thể xác hay đối phó gượng gạo. Giờ đây, có thêm sự tin tưởng, sự phối hợp ăn ý của hai bộ óc, và cảm giác cùng nhau đối mặt với rắc rối. Nó sâu sắc hơn, và quan trọng hơn cả những gì một cuộc hôn nhân hợp đồng có thể mang lại.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 14



Tin đồn lan nhanh hơn virus trong mùa dịch. Triển Doanh, với vẻ ngoài ngây thơ khó ai ngờ, đã tung một quả bom. Cô ta sử dụng cái ảnh chụp tờ ghi chú 'nhạy cảm' mà Hạ Lâm cố tình để lộ, thêm thắt vào đó những lời lẽ độc địa, tạo ra một 'bằng chứng' về việc Hạ Lâm 'biển thủ công quỹ' hoặc 'thông đồng với bên ngoài' để trục lợi, dựa vào 'sự bao che' của Giang Thượng. Cô ta gửi email ẩn danh (hoặc nhờ ai đó gửi) những thông tin sai lệch này đến một số lãnh đạo cấp cao và vài trưởng phòng khác, kèm theo 'bằng chứng' đã bị chỉnh sửa.

Sự việc gây xôn xao trong phạm vi lãnh đạo và nhanh chóng lan xuống các tầng lớp quản lý trung gian. Cái tên Hạ Lâm và Giang Thượng được nhắc đến với vẻ mặt đầy nghi ngờ, bàn tán. Áp lực vô hình bắt đầu đè nặng lên Hạ Lâm ngay khi cô bước vào bệnh viện sáng hôm đó. Những ánh mắt nhìn cô khác lạ, có tò mò, có xét nét, thậm chí có cả sự khinh thường.

Hạ Lâm không hoảng loạn. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất, và cái bẫy cô đặt ra chính là để chờ đợi thời khắc này. Tin đồn dù độc địa đến đâu, nếu không có bằng chứng thật thì cũng chỉ là tin đồn. Và bằng chứng của Triển Doanh, do chính tay cô tạo ra, giờ lại quay ngược lại hại cô ta.

Cô lập tức hành động. Cô không cần thanh minh hay phủ nhận ồn ào. Điều đầu tiên là cô đưa ra bản báo cáo tài chính chính xác với đầy đủ chữ ký xác nhận của các bên liên quan, chứng minh số liệu của mình là hoàn toàn đúng và minh bạch. Sau đó, cô yêu cầu gặp Trưởng phòng Tài chính và người chịu trách nhiệm email nội bộ.

" Tôi nhận được thông tin về việc có tin đồn sai lệch liên quan đến báo cáo của tôi." Hạ Lâm nói, giọng điềm tĩnh, trên tay là bản báo cáo chính xác. " Tôi muốn làm rõ. Bản báo cáo chính xác là bản này." Cô đưa tài liệu ra. " Ngoài ra, tôi muốn biết email gốc chứa thông tin sai lệch đó đến từ đâu, và bằng chứng đi kèm là gì."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Trưởng phòng Tài chính nhìn cô, ánh mắt dò xét. " Cô Hạ Lâm, việc này đang được làm rõ. Tin đồn này... khá nghiêm trọng."

" Nghiêm trọng hay không thì phải dựa vào bằng chứng." Hạ Lâm đáp, không hề né tránh. " Tôi khẳng định tôi làm việc minh bạch. Nhưng tôi cũng muốn biết, ai là người cố tình bôi nhọ danh dự của tôi bằng cách tung tin sai lệch và sử dụng bằng chứng giả mạo."
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 15



Cô không trực tiếp buộc tội Triển Doanh, nhưng đưa ra bằng chứng về sự chính xác của báo cáo, đồng thời nhấn mạnh từ "bằng chứng giả mạo" và "cố tình tung tin sai lệch". Bằng chứng giả mạo đó chính là tờ ghi chú viết tay. Cô biết, phòng email nội bộ chắc chắn đã lưu lại bản sao của email gốc và các tệp đính kèm.

Ngay khi sự việc đến tai lãnh đạo cấp cao, Giang Thượng đã tham gia vào cuộc họp khẩn. Vụ việc liên quan đến Trưởng khoa Phẫu thuật và một chuyên viên quan trọng không thể xem nhẹ.

" Tôi đã xem xét sơ qua vấn đề." Giang Thượng nói, giọng lạnh lùng, ánh mắt quét qua các gương mặt đầy lo lắng trong phòng họp. " Bản báo cáo tài chính của chuyên viên Hạ Lâm tôi đã nắm được. Không có bất kỳ dấu hiệu nào của việc biển thủ hay thông đồng như tin đồn. Các số liệu đều khớp với thực tế."

Anh nói tiếp, giọng điệu ngày càng trở nên sắc bén. " Về 'bằng chứng' đi kèm tin đồn... tôi được biết là một tờ ghi chú viết tay và một số email được cho là 'bị chặn'." Anh dừng lại một chút, nhìn thẳng vào mắt từng người. " Trong môi trường bệnh viện chuyên nghiệp như chúng ta, việc tung tin đồn vô căn cứ, sử dụng bằng chứng giả mạo để bôi nhọ danh dự đồng nghiệp là hành vi cực kỳ nghiêm trọng, vi phạm đạo đức nghề nghiệp và nội quy bệnh viện."

Anh không nhắc tên Triển Doanh, nhưng thái độ và lời nói của anh cho thấy rõ sự bảo vệ đối với Hạ Lâm và sự không hài lòng với kẻ đứng sau. Giang Thượng yêu cầu thành lập một hội đồng điều tra nội bộ khẩn cấp để làm rõ nguồn gốc tin đồn và người tung tin.

Triển Doanh không biết Hạ Lâm đã nhanh chóng hành động như vậy. Cô ta nghĩ mình đã làm rất tốt. Khi được triệu tập để giải trình về "một số vấn đề liên quan đến hồ sơ nhân viên và việc sử dụng email nội bộ", Triển Doanh vẫn giữ vẻ ngoài ngây thơ quen thuộc, diễn kịch một cách hoàn hảo.

" Em... em không hiểu ạ. Có chuyện gì thế ạ?" Cô ta nói, mắt rơm rớm nước.

Nhưng khi người của hội đồng điều tra đưa ra bản sao email ẩn danh đó, kèm theo hình ảnh tờ ghi chú viết tay và hỏi cô ta có biết về việc này không, Triển Doanh bắt đầu bộc lộ sơ hở.

" Cái này... em chưa từng thấy ạ." Cô ta lắp bắp.

Người điều tra đưa ra một bức ảnh khác. Đó là ảnh chụp màn hình từ camera an ninh ở phòng photo, ghi lại cảnh Triển Doanh đang lén lút chụp ảnh tờ ghi chú trên tập tài liệu của Hạ Lâm.

" Cô nói cô chưa từng thấy tờ ghi chú này sao?" Người điều tra hỏi. " Vậy bức ảnh này là thế nào?"

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Triển Doanh tái mét mặt, vẻ ngây thơ hoàn toàn biến mất. Cô ta lắp bắp không nói nên lời.

Hạ Lâm ngồi đó, bình tĩnh quan sát. Cô không nói gì cho đến lượt mình. Cô đưa ra bằng chứng chứng minh tờ ghi chú đó là do cô cố tình viết với nội dung mơ hồ để "thử nghiệm phản ứng của một số người". Cô đưa ra bản gốc tài liệu photo, chứng minh nó không liên quan đến bất kỳ bí mật hay việc làm sai trái nào. Và cô đưa ra một số bằng chứng khác cho thấy Triển Doanh có tiền sử không trung thực trong công việc hoặc vấn đề tài chính.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 16



" Tôi không trực tiếp buộc tội ai." Hạ Lâm nói, giọng rõ ràng, vang vọng. " Nhưng tôi nghĩ, dựa trên bằng chứng về việc email sai sự thật được gửi đi, hình ảnh cô Triển Doanh lén lút chụp lại tờ ghi chú riêng tư của tôi, và việc cô ấy nói dối khi được hỏi... Mọi người đều có thể tự đưa ra kết luận về người đứng sau tin đồn này."

Giang Thượng ngồi bên cạnh Hạ Lâm (với khoảng cách chuyên nghiệp), ánh mắt anh sắc lạnh nhìn Triển Doanh. Anh nói thêm: " Hành vi của y tá Triển Doanh không chỉ là thiếu trung thực, mà còn là cố tình gây hại cho đồng nghiệp bằng cách tung tin thất thiệt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường làm việc và uy tín của bệnh viện. Hành vi này cần được xử lý thích đáng."

Triển Doanh sụp đổ. Trước những bằng chứng không thể chối cãi và sự đối chất sắc bén từ Hạ Lâm cùng sự lên án từ Giang Thượng, cô ta không thể tiếp tục diễn kịch. Nước mắt trào ra, nhưng không phải nước mắt của sự ngây thơ, mà là của sự tức tối và nhục nhã.

" Các người... các người hùa nhau hại tôi!" Cô ta gào lên, vẻ đáng yêu biến mất hoàn toàn, thay vào đó là khuôn mặt méo mó vì căm hận. " Chỉ là một y tá quèn như tôi thì làm sao hại được hai người chứ? Hai người... quan hệ mờ ám như vậy... tôi nói có sai đâu!"

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lời nói cuối cùng của Triển Doanh, dù trong lúc tuyệt vọng, lại vô tình chạm đến một phần sự thật mà cô ta chỉ suy đoán. "Quan hệ mờ ám". Cô ta đã nghi ngờ về mối quan hệ đặc biệt giữa họ, dù không biết rõ là gì.

Lãnh đạo bệnh viện nghe thấy những lời lẽ cuối cùng đó, sắc mặt càng thêm khó coi. Dù Triển Doanh đã bị vạch trần, lời buộc tội "quan hệ mờ ám" của cô ta vẫn gieo một hạt mầm nghi ngờ vào tâm trí một số người.

Tuy nhiên, bằng chứng Hạ Lâm đưa ra đủ để xử lý Triển Doanh. Cô ta bị kết luận là có hành vi cố tình lan truyền thông tin sai lệch, bôi nhọ danh dự đồng nghiệp và thiếu trung thực. Hình thức kỷ luật được đưa ra: buộc thôi việc.

Triển Doanh bị dẫn ra khỏi phòng giải trình, ánh mắt đầy căm ghét nhìn chằm chằm vào Hạ Lâm và Giang Thượng. Cô ta nghiến răng, hằn học. Hạ Lâm nhìn lại với ánh mắt bình tĩnh, thậm chí có chút thương hại. Chiến thắng rồi. Nhưng cảm giác bất an vẫn còn đó. Cái nhìn cuối cùng của Triển Doanh, lời buộc tội của cô ta... Liệu mọi chuyện đã thực sự kết thúc? Hay chỉ là một ngọn lửa âm ỉ chờ bùng cháy lại từ một hướng khác?
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 17



Sự việc của Triển Doanh như một trận động đất nhỏ trong bệnh viện. Cô ta bị buộc thôi việc ngay lập tức. Cái vẻ ngây thơ, yếu đuối biến mất, thay vào đó là khuôn mặt méo mó vì hận thù trong ngày rời đi, khiến nhiều người ngỡ ngàng. Dư âm của vụ việc vẫn còn đó. Tin đồn về "quan hệ mờ ám" giữa Trưởng khoa Giang Thượng và chuyên viên Hạ Lâm, dù không có bằng chứng cụ thể và đã bị bác bỏ bởi hành vi đáng lên án của Triển Doanh, vẫn len lỏi trong những lời xì xào.

Hạ Lâm và Giang Thượng vẫn đi làm bình thường. Họ giữ thái độ chuyên nghiệp như mọi khi, thậm chí còn cẩn trọng hơn trong việc tương tác ở nơi công cộng. Nhưng ánh mắt đồng nghiệp nhìn họ đã khác. Có tò mò, có thán phục sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi xử lý "trà xanh", có ngưỡng mộ Giang Thượng vì đã đứng ra bảo vệ cô (dù là dưới danh nghĩa 'làm rõ tin đồn'). Và vẫn có những ánh mắt nghi ngờ, nhất là sau lời buộc tội cuối cùng của Triển Doanh.

Sóng gió chưa dừng lại. Triển Doanh, trong sự tuyệt vọng và thù hằn, đã tung ra đòn cuối cùng. Cô ta tập hợp những gì cô ta nghi ngờ về mối quan hệ của Hạ Lâm và Giang Thượng – những lần họ 'vô tình' gặp nhau ở những nơi vắng vẻ trong bệnh viện, một vài tin nhắn riêng tư mà cô ta cố gắng hack được (hoặc tạo ra bằng chứng giả dựa trên cấu trúc tin nhắn thật), thậm chí là thông tin về việc họ sống cùng một tòa nhà (có thể từ một nguồn tin nào đó hoặc do Triển Doanh điều tra được khi còn làm ở đây). Cô ta đóng gói tất cả lại, thêm thắt lời lẽ cay độc, và gửi chúng không chỉ đến lãnh đạo bệnh viện, mà còn đến một số báo chí lá cải nhỏ.

Chỉ sau một đêm, một bài báo với tiêu đề giật gân xuất hiện trên mạng: "Bác sĩ tài năng cặp kè chuyên viên, nghi vấn 'quan hệ bất chính' chốn công sở?". Dù bài báo không dám gọi thẳng tên, nhưng những mô tả về "Trưởng khoa phẫu thuật trẻ tuổi tài năng" và "chuyên viên xinh đẹp, giỏi giang" cùng bệnh viện danh tiếng... Mọi mũi nhọn đều chĩa thẳng vào Giang Thượng và Hạ Lâm. Kèm theo là những bức ảnh được cắt ghép, chụp lén, tạo cảm giác họ đang lén lút gặp nhau.

Sự việc gây chấn động lớn hơn rất nhiều so với tin đồn nội bộ. Áp lực từ dư luận, từ báo chí, từ chính nội bộ bệnh viện bùng nổ. Lãnh đạo bệnh viện triệu tập khẩn cấp cả Hạ Lâm và Giang Thượng để giải trình.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cuộc họp diễn ra trong một căn phòng kín, chỉ có lãnh đạo cấp cao nhất. Không khí căng thẳng như dây đàn. Hồ sơ về bài báo, về những 'bằng chứng' được Triển Doanh gửi đi được đặt trên bàn.

" Trưởng khoa Giang Thượng, chuyên viên Hạ Lâm." Giám đốc bệnh viện mở lời, giọng đầy áp lực. " Các anh chị giải thích thế nào về những thông tin này? Đặc biệt là... những bức ảnh và tin nhắn được cho là 'riêng tư' giữa hai người?"

Giang Thượng ngồi thẳng lưng, vẻ mặt lạnh lùng và kiên quyết. Hạ Lâm ngồi bên cạnh, giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng tay cô siết chặt dưới gầm bàn. Bí mật hôn nhân của họ, thứ mà họ đã cố gắng che giấu bấy lâu, giờ đây có nguy cơ bị phơi bày một cách tồi tệ nhất, dưới ánh mắt soi mói của công chúng và đồng nghiệp, gắn liền với những cáo buộc sai sự thật.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 18



" Thưa Giám đốc," Giang Thượng bắt đầu, giọng trầm ổn nhưng mạnh mẽ. " Tôi xin khẳng định tất cả những cáo buộc về 'quan hệ bất chính' là hoàn toàn sai sự thật và vô căn cứ. Đây rõ ràng là hành động bôi nhọ, trả thù cá nhân từ y tá Triển Doanh đã bị buộc thôi việc."

Anh nhìn sang Hạ Lâm một thoáng, rồi quay lại đối mặt với lãnh đạo. " Về những bức ảnh và tin nhắn... Đúng, có một số bức ảnh chụp tôi và chuyên viên Hạ Lâm ở cùng địa điểm, cùng thời gian. Về tin nhắn... một số là giả mạo, một số có thể là tin nhắn trao đổi công việc bị cắt ghép hoặc hiểu sai ngữ cảnh."

Giám đốc nhíu mày. " Vậy mối quan hệ giữa hai người là gì? Tại sao lại có những hình ảnh và tin nhắn nhạy cảm như vậy? Việc hai người sống cùng một tòa nhà... là ngẫu nhiên sao?"

Đây là khoảnh khắc quyết định. Sự thật, hay tiếp tục lấp li3m? Lấp l.i.ế.m có thể qua mặt được bây giờ, nhưng hạt giống nghi ngờ sẽ mãi còn đó, và Triển Doanh (hoặc người khác) có thể tiếp tục đào bới.

Giang Thượng hít một hơi sâu. Anh nhìn thẳng vào mắt Giám đốc. " Mối quan hệ của chúng tôi..." Anh dừng lại, như đang cân nhắc lời nói, nhưng ánh mắt kiên quyết không hề lay chuyển. " Phức tạp hơn mọi người nghĩ." Anh nhấn mạnh. " Nhưng nó hoàn toàn hợp pháp, nghiêm túc, và không vi phạm bất kỳ quy tắc đạo đức nghề nghiệp hay pháp luật nào."

Hạ Lâm lên tiếng tiếp lời Giang Thượng, giọng cô bình tĩnh và rõ ràng. " Những 'bằng chứng' mà Triển Doanh đưa ra đều là sự cắt ghép và thao túng có chủ đích." Cô nói, dựa vào những gì đã điều tra được về cách Triển Doanh hành động ở vụ trước. " Cô ta làm vậy vì ghen ghét và muốn trả thù sau khi bị vạch trần. Các tin nhắn hay hình ảnh được hiểu theo hướng tiêu cực là do sự dẫn dắt của cô ta. Chúng tôi có thể chứng minh nguồn gốc của những thông tin sai lệch này."

Cuộc giải trình kéo dài. Giang Thượng và Hạ Lâm, lần đầu tiên, phải phối hợp thật sự để bảo vệ 'bí mật' của mình, không phải chỉ là đóng kịch. Họ đưa ra những lập luận chặt chẽ, chứng minh sự bịa đặt trong các cáo buộc của Triển Doanh, đồng thời khéo léo khẳng định mối quan hệ của họ là 'chính đáng' nhưng không đi sâu vào chi tiết 'hợp đồng'.

Sau buổi giải trình căng thẳng đó, Hạ Lâm và Giang Thượng trở về căn hộ chung. Không khí nặng nề bao trùm. Vụ việc lần này nghiêm trọng hơn rất nhiều. Sự nghiệp của cả hai đều có thể bị ảnh hưởng.

Hạ Lâm ngồi trên sofa, nhìn ra ngoài cửa sổ. Giang Thượng lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô. Anh im lặng một lúc lâu, rồi lên tiếng, giọng trầm khàn.

" Em... có hối hận không?" Anh hỏi.

Hạ Lâm quay lại nhìn anh, hơi ngạc nhiên trước câu hỏi đó. Hối hận? Hối hận vì cưới anh? Hối hận vì cuộc hôn nhân hợp đồng này đã mang lại rắc rối lớn như vậy cho sự nghiệp của anh?

" Hối hận vì điều gì?" Cô hỏi lại.

" Vì lấy anh." Anh đáp, nhìn thẳng vào mắt cô. " Nếu không có cuộc hôn nhân này... có lẽ em đã không gặp phải những rắc rối này."

Hạ Lâm nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, thấy rõ sự lo lắng và một chút... đau lòng? Cô mỉm cười nhẹ, nụ cười chân thành.

" Em chưa bao giờ hối hận vì cưới anh, Giang Thượng." Cô nói, giọng mềm mại hơn bao giờ hết. " Việc duy nhất em nghĩ đến lúc này... không phải là hối hận." Cô dừng lại một chút, suy nghĩ. " Là... chúng ta sẽ làm gì tiếp theo."

Giang Thượng siết c.h.ặ.t t.a.y cô. Ánh mắt anh bỗng sáng lên. " Vậy thì..." Anh nói, giọng chứa đựng sự quyết tâm. " Chúng ta sẽ không để yên cho cô ta. Và chúng ta sẽ không để người khác hiểu lầm về chúng ta nữa."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Anh đứng dậy, đi vài bước quanh phòng, suy nghĩ. Hạ Lâm nhìn anh, cảm nhận rõ ràng sự thay đổi. Vẻ lạnh lùng, phúc hắc thường thấy dường như đã tan biến, thay vào đó là một người đàn ông đầy quyết tâm và sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ cô, bảo vệ mối quan hệ của họ.

" Chúng ta sẽ làm gì?" Hạ Lâm hỏi.
 
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc Hắc
Chương 19



Giang Thượng quay lại nhìn cô, ánh mắt kiên định. " Chúng ta sẽ... công khai."

Hạ Lâm sững sờ. Công khai? Công khai cái gì? Cuộc hôn nhân hợp đồng? Mối quan hệ 'bạn giường'?

" Công khai... thế nào?" Cô hỏi, giọng hơi run.

Giang Thượng lại gần, nắm lấy tay cô, kéo cô đứng dậy, ôm cô vào lòng. Anh thì thầm vào tai cô, giọng ấm áp và đầy trấn an. " Công khai... chúng ta là vợ chồng."

Anh nói tiếp, giọng đầy sự chân thành mà cô chưa từng nghe thấy ở anh. " Anh chưa bao giờ hối hận vì cưới em, Hạ Lâm. Việc duy nhất anh hối hận... là không thể công khai cho mọi người biết em là vợ anh sớm hơn."

Lời nói đó như một nhát dao, rồi lại như dòng nước ấm chảy vào trái tim Hạ Lâm. Nó đau đớn vì sự thật được che giấu bấy lâu, nhưng lại ngọt ngào đến nghẹt thở vì lời 'thú nhận' bất ngờ từ anh. Cô tựa đầu vào n.g.ự.c anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Trước cơn bão dư luận và áp lực từ lãnh đạo, Hạ Lâm và Giang Thượng ôm chặt lấy nhau. Họ biết, đây là thời điểm quyết định: hoặc chìm xuống trong mớ tin đồn và cáo buộc sai sự thật, hoặc cùng nhau chiến đấu để lật ngược thế cờ và giành lấy hạnh phúc, bằng cách đối mặt với sự thật và công khai mối quan hệ của họ theo cách có lợi nhất. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.

Sự việc Triển Doanh bị buộc thôi việc lan nhanh như cháy rừng. Cái cách cô ta biến đổi từ nàng y tá ngây thơ thành kẻ gào thét đầy thù hằn trong phòng giải trình khiến cả bệnh viện xôn xao. Dù Triển Doanh đã bị loại khỏi vòng chiến, hạt giống nghi ngờ về "quan hệ mờ ám" giữa Trưởng khoa Giang Thượng và chuyên viên Hạ Lâm, gieo rắc bởi những lời cuối cùng của cô ta, vẫn âm ỉ cháy.

Hạ Lâm và Giang Thượng đi làm. Họ cảm nhận rõ rệt những ánh mắt dõi theo. Có người tò mò, có người tỏ vẻ hiểu chuyện, có người lại ngưỡng mộ sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi xử lý gọn ghẽ drama nơi công sở. Nhưng sự căng thẳng vô hình vẫn lơ lửng trong không khí.

Ai cũng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng Triển Doanh không dễ dàng buông tha. Trong sự tuyệt vọng và điên cuồng của kẻ thua cuộc, cô ta đã chuẩn bị đòn cuối cùng, độc địa nhất. Cô ta thu thập tất cả những manh mối vụn vặt mà cô ta từng nghi ngờ hoặc tạo ra: những bức ảnh chụp lén họ ở những góc khuất trong bệnh viện, vài đoạn tin nhắn riêng tư (thật giả lẫn lộn, hoặc bị cắt ghép), thông tin về địa chỉ tòa nhà chung cư họ ở (có lẽ từ lần Triển Doanh lén lút theo dõi hoặc điều tra được).

Tất cả được biên tập lại thành một bài viết bôi nhọ, thêm thắt những lời lẽ cay nghiệt, ám chỉ mối quan hệ 'trên mức đồng nghiệp', 'bao che', 'lợi dụng chức vụ'. Triển Doanh không chỉ gửi email cho một số lãnh đạo bệnh viện, mà còn tuồn thông tin cho một tờ báo lá cải chuyên săn tin giật gân trên mạng xã hội và vài nhóm chat nội bộ lớn của giới y khoa.
 
Back
Top Bottom