Tâm Linh Âm Dương

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
294835272-256-k549318.jpg

Âm Dương
Tác giả: Sausuchirikarin
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

South x Ran tình âm dương, viết không hay đừng bóp tương tác nha🤧 Tags: ranbotsouthran​
 
Âm Dương
Chap 1


South x Ran.

Âm dương.

Có occ.

South- gã.

Ran - hắn.

Rindou- cậu.

Viết cái này cũng kiểu dựa theo mấy câu chuyện ma tui đã nghe thôi à cũng không đáng sợ lắm đâu-_-.

------------------------------------------

Cũng đã một tháng kể từ khi trận chiến Tam Thiên kết thúc, đến bây giờ Ran vẫn không thể quên được cái cảnh mà người yêu hắn nằm đấy, giữa cơn mưa lạnh lẽo, từng hạt mưa rơi xuống người gã, South nằm đấy gương mặt nỡ một nụ cười tiếc nuối.

Cái ngày định mệnh ấy đã làm Ran thay đổi, hắn đã bị tổn thương tâm lý, người hắn yêu,không là người hắn rất rất yêu đã ra đi, ngày ấy hắn chỉ biết đỡ Kakucho đứng lên và rời khỏi đó, bây giờ bọn hắn Rindou, Kakucho đã gia nhập Kanto Manji, và đang ở dưới trướng của Sano Manjiro.

Ran hắn không hận Mikey, cái làm hắn hận chính là South, tại sao chứ đã hứa rồi mà, gã vẫn thất hứa, gã là tên khốn, hắn hận gã rất rất hận gã những hắn lại chẳng thể làm gì người kia bởi gã chết rồi.

Sau cái chết của gã Ran thay đổi rất nhiều, hắn cắt đi mái tóc dài của mình, thứ mà ngày trước người kia hay giúp hắn chải chuốc rồi giúp hắn thắt hai chiếc bím tóc xinh đẹp, nhưng bây giờ người kia không còn nữa, hắn để nó thì có ít gì chứ, nên hắn đã tự tay mình cắt đi mái tóc dài đẹp đẽ thay vào đó là một kiểu tóc ngắn gọn gàng, mặc dù có hơi trống trải ở sau gáy nhưng hắn thấy như vậy vẫn tốt hơn.

Hôm nay chỗ Mikey có họp có vẻ là việc gì đó rất quan trọng, hắn như mọi ngày gọi em trai dậy, Rindou mơ hồ mở mắt,cậu giật mình bật người dậy, hai mắt trợn tròn nhìn anh trai, miệng ấp a ấp úng mà nói.

-"Ni-san!?...tóc anh?"

-"sao thế nhìn lạ lắm sao?"

Ran đã chuẩn bị tâm lý trước nên cũng chả bất ngờ gì mà đáp cậu.

-"rất lạ....nhìn...chẳng giống anh gì cả"

Ran bật cười trêu chọc em trai.

-"chẳng phải chỉ là cắt tóc thôi sao?anh vẫn là Haitani Ran vẫn là anh trai em mà không phải sao?"

Nói rồi Ran xoa đầu cậu đứng lên và kéo cậu dậy sau đó cả hai cùng chuẩn bị bọn hắn cũng đã may một đôi bang phục cho riêng mình, nhìn nó rất đẹp, liệu gã ở trên đấy có thấy hay không, đang suy nghĩ vu vơ Ran bừng tỉnh vỗ vỗ vào hai bên mặt khiến nó đỏ ửng, hắn cố lấy lại tinh thần, cũng đã đến lúc nên cho qua quá khứ và đến với tương lai rồi.

Rindou chỉ đứng bên cạnh nhìn hắn, cậu biết anh trai mình yêu South rất nhiều và hắn cũng vậy, trước cái ngày đó, South gã đã nói với cậu là hãy ở bên cạnh Ran đến cuối đời, đừng làm hắn phải buồn như gã đã làm hãy hứa với gã, lúc đó Rindou cũng không hiểu lắm ý nghĩa của những câu nói đó, nhưng sau khi South ra đi cậu đã hiểu bây giờ đều cậu có thể làm là ở bên cạnh anh trai.

Sau khi cả hai đã chuẩn bị xong hết hắn đi ngang qua một căn phòng, đó là phòng của South, không đúng hơn là phòng để di ảnh của South, tên này lúc còn sống chả chịu chụp nhiều ảnh chút, chết rồi mà có mỗi một cái ảnh thờ thế kia tội nghiệp thật đấy.

Ran vẫn như mọi ngày hắn mở cửa bước vào trong phòng ngồi xuống trước bàn thờ của gã, lấy ba cây nhang ra và đốt, hắn cắm nhang vào khiêm nhang(cái này tui ko nhớ tên thông cảm:"( ) .

Sau lại chấp hai tay vào nhau cầu nguyện*hôm nay tôi và Rindou sẽ có cuộc họp đầu tiên trong băng mới cậu phải phù hộ bọn tôi may mắn đấy Minami à*

Cầu nguyện xong hắn đứng lên và đi ra khỏi phòng vừa lúc này Rindou cũng chuẩn bị xong cả hai cùng đi ra ngoài,không để ý từ khi nào mà trong nhà anh em họ lại có thêm một bóng người nữa vậy,một cái bóng đen to lớn đứng ở gốc phòng tăm tối nhìn về phía anh em Haitani, mà anh em họ không hề hay biết.

Ở buổi họp băng Ran vẫn im lặng, hắn để Rindou nói thay mình, Mikey cũng chẳng quan tâm cái mà Mikey quan tâm chính là thực lực của Ran và Rindou, sau khi kết thúc họp băng hắn mới cất giọng gọi cậu em trai đang đứng bên kia cùng Kakucho.

-"Rindou về thôi...anh hơi mệt "

Có vẻ Rindou không nghe thấy vì khoảng cách quá xa chăng, hắn mệt mỏi nên đã về trước, tự mình lết về nhà, sau khi về đến nhà hắn đi thẳng lên phòng ngã nhào lên chiếc giường mềm mại mà thiếp đi.

______________________________________🙂))) Tui viết vậy chịu hem chịu thì thôi🙂)) Chờ đợi là hạnh fu*k nha.

Tui viết cái này vào 10h đêm còn phải ngủ mai tui đi làm nựa nên viết nhiêu đây thôi:") PP mấy chế
 
Âm Dương
Chap 2


Southxran.

Có occ.

South - gã.

Ran - hắn.

Rindou - cậu.

-----------------------------------------------

Hắn mệt mỏi đi về nhà, sau khi về đến nhà hắn mở cửa bước vào không để ý ở góc phòng có một bóng đen, cái bóng ấy đang nhìn chằm chằm hắn, Ran vẫn chẳng biết đến sự tồn tại ấy, hắn mệt mỏi ngã người lên chiếc giường mềm mại mà thiếp đi.

Kể từ lần cuối hắn mơ thấy gã là 2 ngày sau khi gã chết, lúc đó gã đã nói là sẽ đến tìm hắn, thật sự mà nói Ran luôn hi vọng gã có thể trở về với mình, lúc hắn về đến nhà cũng đã 10h tối, hắn mệt mỏi mà ngủ trên giường bóng đen kia quan sát hắn nãy giờ,cũng đã quyết định từ từ tiếng lại phía giường rồi biến mất.

Trong giấc mơ hắn thấy gã, South nhẹ nhàng dùng đôi bàn tay to lớn của mình ôm chặt người hắn, hắn cũng chẳng phản khán mà ôm lại, cảm giác nó rất giống thật, gã cắn vào vành tai hắn mà thì thầm những câu nói đầy ngọt ngào.

-"Ran...tôi yêu em rất nhiều....tôi nhớ em"

Nghe những câu nói ngọt ngào từ miệng người mình yêu Ran dịu dàng đặt tay lên đầu người kia xoa xoa lên cái đầu củ tỏi ấy, gã ta như một đứa trẻ to xác vậy, cứ thích nũng nịu với hắn như này.

-"ưm~em cũng nhớ Minami lắm "

South gã thả người hắn ra tham lam mà hôn lấy hôn để đôi môi mọng ngọt kia, Ran bị hôn bất ngờ khó mà lấy hơi theo kịp nụ hôn mãnh liệt ấy, đến khi hắn hết hơi thì gã to lớn kia mới tiếc nuối mà thả môi hắn ra, cả người hắn bây giờ chẳng còn sức mà phản khán.

Ran đang mơ thấy gì đây,do hắn quá nhớ gã rồi sinh ra mộng xuân sao, hắn mơ thấy gã đang dduj mình, thật sự mà nói cảm giác nó như thật vậy cái vật to lớn gân guốc kia đi vào sâu trong từng ngóc ngách, những đường gân và cả độ cứng cáp của thứ to lớn đó nữa,nó đang cạ vào từng điểm mẫn cảm bên trong hắn, khiến hắn sướng đến phát điên, hắn nhớ cái cách chơi thô bạo của người yêu, đúng chính là cái cách này, nó sướng đến nổi Ran trợn mắt lên trên,miệng há hốc không ngừng rên rỉ cầu xin sự mạnh bạo từ người phía trên.

South lúc này hắn không nói gì cả chỉ tập trung vào mà dduj Ran, sau vài hiệp thì gã bắn vào trong hắn, Ran sau vài hiệp thì chẳng còn sức lực mà nhúc nhích hắn ngủ thiếp đi, South bế hắn mang vào phòng tắm giúp hắn tắm rửa sạch sẽ rồi gã mới rời đi.

Sáng hôm sau Ran đang ngủ thì có tiếng ai đó gọi anh dậy.

-"Ran!?....Ni-san!?dậy đi...."

Tiếng gọi âm ỉ này là của Rindou chứ ai cậu về rồi sao, Ran mệt mỏi ngồi dậy nhìn em trai mình, hắn thấy gương mặt cậu cực kì hốt hoảng khó hiểu mà hỏi.

-"gì đấy!?...ầm ĩ cả lên...tch!?...đau?"

Rindou hoảng loạn cậu hỏi hắn đã có chuyện gì Ran cũng hoảng không kém cái gì đây trời trên người hắn toàn là vết bầm tím rồi có cả dấu hôn.

Chẳng lẽ đêm qua là thật sao, nhưng mà không thể nào Minami Terano đã chết rồi mà hay là trộm vào nhà, làm sao có thể đang suy nghĩ thì Ran cảm nhận được bụng mình nhói lên một cái hắn kéo chăn ra mà nhìn xuống phía dưới giữa hai chân mình, thật không thể tin được, người hắn đều sạch sẽ như có ai đã tắm cho hắn vậy, nhưng cái đống tinh dịch kia vẫn ở đấy sao lại không lấy ra chứ.

Ran nhìn Rindou hắn tin không phải em trai mình làm đâu, hắn cố gắng đứng lên muốn đi vào phòng tắm nhưng vừa đứng dậy thì hai chân hắn không còn sức lực mà khuỵu xuống sàn, Rindou thấy vậy cậu chạy lại đỡ anh trai.

Sau khi tự mình vệ sinh cá nhân xong hắn cố lết xuống dưới ăn cơm nhưng Rindou đã mang đồ ăn lên tận phòng cho hắn rồi, cậu biết chân hắn không ổn nên cậu đi lại giúp hắn ngồi lên giường.

Sau một lúc Ran gần ăn xong Rindou mới mở lời hỏi hắn.

-"Ni-san này...."

-"chuyện gì thế?"

-Ran đang ăn dừng lại nhìn em trai hắn biết cậu định hỏi gì nhưng vẫn để cậu nói hết câu.

-"cái đó....rốt cuộc ai làm anh ra như vậy?..."cậu chỉ biết ấp úng mà hỏi.

-"em đừng lo...là South làm đấy"hắn cười trừ rồi trả lời cậu.

Rindou bật người dậy hốt hoảng mà hỏi hắn.

-"Ni-san!?...anh có nhầm không?"

-"làm sao mà có thể chứ!?"

-"RinRin...anh biết anh đang nói gì mà"Ran kéo tay cậu lại ôm chầm cậu vào người hắn tay lại xoa lên đầu cậu mà an ủi.

Rindou ngoan ngoãn mà nằm trong vòng tay hắn cậu chẳng biết nói gì cả, liệu nếu mà tối nay South cũng làm thế thì sao, Ni-san mà cậu yêu quý có bị gì không hắn là người duy nhất cậu có thể dựa vào, tối hôm qua lúc cậu về còn ở chỗ Mikey khi cậu nhìn lại chỗ hắn cậu đã không thấy hắn đâu cả, cậu hoảng loạn mà tìm hắn may mà có vài thành viên đã thấy hắn đi về nhà nên cậu cũng lập tức đi về nhà.

Về đến nhà cậu khe khẽ đi vào cửa phòng Ran không khóa cậu định đi vào nhưng lại nghe được những âm thanh dâm đãng phát ra từ miệng anh trai mình, -"ưm~ mạnh nữa đi...áh-hức~ Minami....s...sướng~"

Cậu hơi hoảng nên đã hé cửa lén nhìn vào thật sự là South, sao gã lại ở đây và gã còn đang dduj anh trai mình, Rindou hoảng hốt cậu chạy về phòng đóng chặt cửa cậu chỉ biết leo lên giường sợ hãi mà thút thít một mình,sáng hôm sau cậu gọi Ran dậy và có cảnh ở trên.

______________________________________

Viết nó hơi lộn xộn xí

Thông cảm nha🤧✨
 
Âm Dương
Chap 3


Tối hôm đó, South lại suất hiện gã biết không nên làm tình nhiều dù đằng nào hai người cũng là âm dương cách biệt, hôm nay gã hiện về chỉ để ngắm Ran lúc hắn ngủ trong thâm tâm gã bây giờ một bên là muốn hắn hạnh phúc một bên là không muốn rời xa hắn, nhưng thật khó khăn gã bây giờ chỉ còn lại vài ngày, khi đến ngày mở cửa quỷ thì gã sẽ rời xa hắn mãi mãi vừa nghĩ tới thôi mà trái tim gã đã đau đớn vô cùng nước mắt tuôn rơi không thể tự chủ được.

Trong căn phòng tỉnh lặng lại có âm thanh sụt sịt khiến Ran tỉnh giấc, vừa mở mắt đã thấy người thương đang khóc hắn chồm người dậy ôm chầm lấy gã an ủi.

Ran - "Minami ngoan sao khóc rồi?"

South - " xin lỗi làm anh thức..."

Ran - "ngoan ngoan đừng khóc"

Sau một lúc South cũng không khóc nữa, gã kể lại với hắn những chuyện mình đã suy nghĩ Ran thật sự không muốn rời xa gã muốn cả hai mãi mãi bên nhau nhưng như vậy là trái luật luân hồi hắn trầm tư suy nghĩ, South mới nói với hắn quyết định của gã.

South - " Ran...em sẽ để anh tự do..."

Ran - " em nói gì chứ...Minami có bao giờ ràng buộc anh đâu?"

South - " em đã quyết định rồi..."

Ran - " vậy...chỉ còn 5 ngày, anh muốn chúng ta hãy làm những gì chúng ta chưa từng làm "

South - "được..."

Sáng hôm sau Ran tỉnh dậy thì đã thấy South ngồi nhìn hắn, gã giơ tay vuốt nhẹ gương mặt xinh đẹp rồi hôn lên trán hắn khiến mặt hắn đỏ bừng bừng, một sự dễ thương đến khó cưỡng theo bản năng South đè hắn xuống nhìn người bên trên đang có biểu cảm vô cùng khó chịu Ran lại đưa tay chạm vào vật đang cương dưới đũng quần kia mà bóp nắn.

South sướng vì được người bên dưới chạm vào miệng khẽ gầm gừ vài tiếng, Ran như đã hiểu nhích người xuống kéo chiếc quần vướng víu ra ngậm lấy vật kia nhiệt tình liếm mút những âm thanh nhóp nhép, chụt chụt, trộn lẫn vào âm thanh từ cổ họng Ran phát ra làm cho bầu không khí vô cùng gợi dục, sau một lúc bị người yêu ngậm bằng khuôn miệng ấm nóng thì South đã suất ra bên trong miệng Ran, hắn nuốt xuống chất dịch nhầy màu trắng đục đặt sệt.

Tiếp đến đẩy ngã gã to con vừa bị hắn ăn về phía sau, nhanh tay cởi sạch quần áo trên người dũng mãnh mà ngồi lên người gã đặt vật kia ngay huyệt động, hắn đột ngột ngồi xuống làm vật thô to kia đi sâu vào huyệt động nóng bỏng dịch ruột bắt đầu tiếc ra làm trơn bên trong, một cái nhấp rồi hai cái nhấp hắn cảm nhận rõ ràng từng đường gân guốc đang cạ sát ở bên trong không kiềm được mà phát ra những âm thanh dâm dục."

ư-ah~s...sướng...Minami mạnh nữa đi...áh~"

Tâm trí của hắn đã bị tình dục xâm chiếm, South cùng chã ngần ngại nữa mà đâm sâu vào trông từng cú thúc đi vào bên trong khiến đầu dương vật đâm đến điểm sâu nhất, làm Ran sướng điên đảo không ngừng rên rỉ một cách dâm đãng.

Không biết đã làm sao nhiêu hiệp nhưng khi Ran tỉnh lại đã là buổi chiều South đang ngủ kế bên hắn, hắn ngắm nhìn người yêu từng đường nét của South làm Ran say đắm làm sao lại có người đàn ông như vậy chứ nhưng tiếc là gã chết quá sớm, Ran nuối tiếc thu tay lại hắn trầm tư suy nghĩ một lúc thì South gã cựa người ôm eo hắn đẩy hắn lên trên bản thân gã chui vào lòng người kia ngủ ngon lành, Ran nhìn mà cười mỉm.

Thói quen khi ngủ của gã mà nên hắn biết chứ chuyện bây giờ là phải cố tận hưởng những ngày cuối cùng mà nhỉ.

______________________________________

Đôi lời mị muốn nói:Mị nghĩ mị nên tập trung vào bộ "Âm Dương" này thì hơn nên mị sẽ tạm gác lại chuyện viết tiếp bộ "Nhật Ký Các Loài Nhện" thì để sau mị sẽ viết:>>

Cảm ơn đã đọc:>>PP mng:"))
 
Back
Top Bottom