Wattpad  [Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
344360443-256-k239900.jpg

[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
Tác giả: Huyen_Trangggg
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

AllKeria Tags: allkeriachoriaderiafakeriaguriakeriaonriarasriaryuminseokzeria​
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
1 [Guria]


Mới sáng sớm , em đã dậy trước Lee Minhyung để làm buổi sáng cho anh để kỉ niệm 1 năm yêu nhau .

Em cứ tưởng việc nấu ăn rất dễ nhưng với tính hậu đậu của em thì rất khó .

Em vừa cầm chiếc đĩa thì trượt tay làm bể , tiếng xoảng làm cho Lee Minhyung giật mình mà hốt hoảng chạy xuống thì thấy em đg nhặt những mảnh vụng bể .

Thấy Lee Minhyung xuống em giật mình không may chạm những mảnh vỡ đâm nào tay ,Lee Minhyung liền bế em ra phòng khách , thấy Lee Minhyung im lặng mà băng vết thương cho mình em biết là mình đã làm Lee Minhyung giận nên làm nũng "Em xin lỗi...

Chỉ vì em muốn làm buổi sáng cho bạn mà lại làm phá vỡ giấc ngủ của bạn:(("
"Nhưng bạn biết những mảnh vụn thủy tinh nguy hiểm không?

Rồi lỡ nó đâm vào tay chảy máu rồi sao?

Rồi nếu anh không phát hiện ra thì cố gắng dọn rồi giấu anh nữa đúng không?"

"Không có mà:(( Bạn lại bắt nạn em nữa rồi.."

Thấy Ryu Minseok rưng rưng nước mắt thì Lee Minhyung cũng đọng lòng dỗ em bé của mình nín khóc rồi đi vscn.

Xuống nhà thấy Ryu Minseok đang ngồi đợi mình ăn buổi sáng cùng .

Thấy anh người yêu ngồi xuống ghế thì Ryu Minseok chủ động ra khỏi ghế mình ngồi mà ngồi lên đùi của anh người yêu khiến cho tâm trí Lee Minhyung thốt lên rằng sao trên đời lại có một người vừa dễ thương như thế .

Nội tâm Lee Minhyung đang ngào thét thì Ryu Minseok cắt ngang "Bạn hông ăn hở?

Hay do em nấu dở nên bạn hông muốn ăn hở:(?"

"Đâu làm gì có , anh đang suy nghĩ tại sao em lại dễ thương như thế cơ chứ ""Aaaaaa , em hông có dễ thương mà"
"Rồi rồi , không dễ thương thì đáng yêu" Cãi không lại em liền chuyển sang chế độ vừa dỗi anh người yêu đang ngồi cười "Lee Minhyung nạt em , em không chơi với bạn nữa , dỗi" Vừa dỗi vừa làm nũng môi thì chu ra khiến cho Lee Minhyung phải hôn vào đôi môi đỏ mọng hồng hào đấy .Ryu Minseok cứ tưởng là nụ hôn bình thường nên cũng không quan tâm nhưng bất ngờ anh người yêu lại luồn lưỡi vào khiến cho Ryu Minseok có chút bất ngờ , nụ hôn vang rõ tiếng chụt rõ to khiến cho Lee Minhyung ngày càng bạo hơn , Anh cắn đầu lưỡi của Ryu Minseok khiến cho Ryu Minseok bị đau với khó thở , em đập vào ngực anh người yêu thả mình ra .Lee Minhyung hiểu ý luyến tiếc thả môi em ra."

Anh đã bảo bao nhiêu lần rồi ,hôn là phải thở chứ"" Bạn hôn bạo như thế em không thở được , bạn còn cắn vào lưỡi em nữa này:(""Anh xin lỗi ,ai biểu do em vừa đáng yêu vừa dễ thương quá làm j cơ chứ kiểu này anh phải giữ bạn thật chặt để không ai cướp được bạn hết"Cả hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện rồi cười khúc khích.
....
...
..Mình mới viết lần đầu tiên nên mong mọi người góp ý và ủng hộ ạ!
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
2 [Choria]


Tiếng điện thoại của Jeong Jihoon vang lên
"Ơi , anh nghe nè bé cưng"
"Tối nay anh không về hở?"

"Có chứ , anh xin lỗi bé cưng tại vì uống với anh em nên về trễ một xíu , bây giờ anh về liền đây" "Xin lỗi anh em nhé tôi về với bé cưng nhà tôi đây"Jeong Jihoon bỏ lại anh em đang còn ngơ ngác để về với em bé của mình .

Về tới về thì phát hiện Ryu Minseok nằm ở sofa đang ngủ" Em bé ơi , sao em lại ngủ ở đây ngoài này lạnh lắm sao không vô phòng ngủ?"

"Em đợi anh về nên ngủ lúc nào không hay nữa" Em dang tay đang muốn được Jeong Jihoon bế , Jeong Jihoon phải bật cười về độ dễ thương của em
"Mai mốt thấy anh có về trễ thì ngủ bên trong phòng, chứ ngủ ngoài này lạnh lắm ,mùa này lạnh dễ bị cảm lắm đó" Em vừa rúc vô cổ Jeong Jihoon để ngửi mùi thơm từ người anh toả ra vừa đáp trả lại câu nói "Em lấy chăn ra đắp nên không sợ lạnh nữa" Thấy em người yêu đang ngái ngủ vừa nói nên anh cũng không nói j thêm bế em lên phòng rồi định đi tắm thì Ryu Minseok níu lại"Anh không ngủ với em nữa hả""Anh vẫn ngủ với em bé mà nhưng anh phải đi tắm chứ nãy uống bia nên mùi ám lên áo anh , sợ tí anh ôm em ngủ thì mùi khó chịu làm em ngủ không được" "Vậy anh tắm nhanh lên nha""Um em ngủ trước đi anh tắm xong ra ngủ với em bé liền"Anh xoa lưng cho Ryu Minseok một xíu để em nhanh chóng chìm vào giấc ngủ và đặt lên môi em một nụ hôn .Anh tắm xong đi thật nhanh ra em ôm , vì hửi được mùi của Jeong Jihoon nên em quay sang ôm anh thật chặt , anh đặt nụ hôn lên trán em và chúc em ngủ ngon .

Đến đêm , vì trời trở lạnh nên em đã bị sốt , Jeong Jihoon phải chăm em cả đêm , sáng sớm em giật mình dậy thấy Jeong Jihoon đang nắm tay và xoa lưng và phát hiện trên trán mình có miếng dán hạ sốt thì cũng hiểu ra là tối qua mình bị sốt nên anh người yêu phải chăm cả đêm .

Em cũng chẳng kêu Jeong Jihoon dậy em để cho anh ngủ thên xíu nữa , còn Ryu Minseok thì ôm chặt lấy anh .Cũng được một lúc sau Ryu Minseok dậy thì Jeong Jihoon dậy luôn , lấy tay sờ lên má em thấy cũng bắt đầu nóng lên lại , anh tháo miếng dán hạ sốt thay cho em miếng hạ sốt mới .

Anh đi vscn xong ra ngoài thì không thấy Ryu Minseok đâu , anh hốt hoảng chạy xuống dưới nhà thấy em đang ngồi khóc dưới sàn , anh chạy lại bế em lên sofa rồi đặt em vào trong lòng "Sao em lại xuống đây , đang bị sốt em xuống đây lạnh lắm , đã thế chân còn không mang dép gì hết" "Em đi tìm anh , tưởng anh xuống dưới nhà em xuống thì không thấy ai , em tưởng anh bỏ em..."

Em vừa kể vừa khóc đến khuôn mặt đỏ bừng lên Jeong Jihoon thấy mà sót cho Ryu Minseok"Anh đi vscn mà , anh không bao giờ bỏ em đâu , Thương em , yêu em còn không hết bỏ làm sao được chứ"Một lúc sau anh dỗ Ryu Minseok nín rồi bế em đi vscn rồi lại bế em vô phòng dỗ em ngủ để mình đi nấu cháo cho em nhưng em lại đòi Jeong Jihoon ở lại với mình , nhưng Jeong Jihoon giải thích thì em lại bất đầu dùng chiêu nước mắt cá sấu , Jeong Jihoon sợ em đang bệnh mà khóc thì sẽ làm cơ thể mệt hơn nên anh phải bế em nhà bếp khoác vô người em một chiếc áo khoác dày tránh em khỏi bị lạnh .

Ăn xong Jeong Jihoon lấy thuốc cho Ryu Minseok uống đưa ra trước mặt em thì bị em đẩy ra "Thuốc đăng lắm em không uống đâu""Thuốc đắng mới hết bệnh được chứ , bé cưng ngoan nào uống thuốc xong anh cho ăn kẹo liền sẽ không đắng nữa đâu""Hônggggggggggggggggggggggggg em không uống đâu:("Ryu Minseok nhất quyết không uống là không uống nên Jeong Jihoon phải đưa thuốc vào miệng rồi truyền vào miệng em .

Vì đến bất ngờ nên em cũng nuốt luôn viên thuốc Jeong Jihoon đưa em nước uống .

Em uống hết sạch chai nước luôn
"Sao anh lại cho em uống thuốc kiểu j vậy ""Anh cho em uống thuốc kiểu tình yêu""Aaaaaaaa không thèm chơi với anh nữa" Jeong Jihoon cười và hôn lên đôi môi đang lẩm bẩm
:((( , bé cưng mà giận anh thì anh biết sống sao đây"
Em bịt tai lại và đáp trả
" Kệ anhhhhhhhhhh"
Thấy anh người yêu không nói j thì quay ra nhìn thấy Jeong Jihoon đg khóc , em hốt hoảng xin lỗi và hôn lên đôi môi anh , Ryu Minseok hôn khắp khuôn mặt anh
"Em không giận anh nữa anh đừng khóc nữa nha:(..."

Jeong không nói gì mà ôm em gục đầu vô cổ em mà ngửi được mùi hương anh đào mà liền cắn vào cỗ trắng nõn của em .

Vì đau em ngào lên" Đauuuu trời ơii ai anh có phải chó không vậy "" Là chó thì cũng chỉ mình em có nó mà thôi "
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
3 [Rasria]


Buổi sáng hôm ấy , Ryu Minseok đang ngồi vào lòng Kim Kwanghee như thường lệ , một tay thì ôm anh một tay thì lướt web thì đột nhiên hiện ra một ảnh của Fan chụp Kim Kwanghee và đang làm hình trái tim ,em ghen tuông , bực tức bỏ lên phòng bỏ lại Kim Kwanghee chưa hiểu truyện j .

Buổi trưa Kim Kwanghee gọi em xuống ăn thì thấy em đang ngủ ngon trên giường nên anh cũng chẳng đánh thức em , vừa xoa lưng em để em dễ chịu và chìm vào giấc ngủ nhanh hơn vừa mở điện thoại đập vào mắt anh là ảnh chụp với fan đang làm hình trái tim nên cũng hiểu rõ tại sao hồi nãy em lại bực tức và dỗi bỏ lên phòng
Đến chiều em cũng đã thức nhưng em chẳng chịu xuống nhà em tắm xong nằm lên giường mới mái tóc còn ướt .

Kim Kwanghee cũng canh giờ em dậy liền pha sữa cho em đỡ đói .

Anh mở cửa phòng thì trước mắt anh thấy bé cún nhà mình đang nằm ì ở người chẳng chịu nhúc nhích gì với mái tóc ướt , gối của anh đã bị em ném xuống sàn , anh đi lại lụm gối lên và sấy tóc cho em nhưng em đang giận nên không cho Kim Kwanghee đụng vào cơ thể mình nên em phải tự sấy .

Thấy em giật máy sấy trên tay mình thì Kim Kwanghee cũng hiểu là em đang rất giận mình , đợi em sấy xong thì anh đưa cho em ly sữa nhưng em lại đẩy ra không uống nhưng do anh cứ đưa ra cho em , 1 phần anh sợ bé người yêu của mình đói ,1 phần bt em đg giận nên sẽ em nhất quyết không uống .

Em càng không chịu uống anh lại càng đưa ra trước mặt em , em biết người yêu mình mỏi tay lắm rồi nhưng vẫn cố chấp đưa cho em uống.

Em uống một hơi hết sạch đưa cho anh rồi lại nằm xuống giường không nói tiếng nào , em uống xong thì anh cũng xuống nhà để nấu buổi tối cho em"Em bé , ơi xuống ăn tối nè , từ trưa đến giờ chưa có j bỏ vào bụng đâu ,em mới uống sữa thôi em không ăn là bị đau bao tử đó""Em không ăn , anh ra ngoài đi""Anh biết bây giờ em đang giận anh , nhưng em phải ăn cơm chứ không là bị đau bao tử thì đừng có khóc rồi mếu máo với anh""Em mặc kệ , em không quan tâm , anh đi ra đi , em không muốn gặp anh ngay lúc này , anh đi ra đi"Anh không nói gì trực tiếp mở cửa phòng ra và nói" Ryu Minseok anh không muốn làm đau em đâu, xuống dưới nhà ăn cơm mau lên"Em không trả lời j hết em chùm chăn qua đầu và bịt tai lại"Ryu Minseok có phải anh chiều em quá nên bây giờ em sinh hư đúng không?"

Giọng của anh bắt đầu lớn hơn , anh biết là anh sai nhưng em không chịu nghe lời anh và cũng không thèm nghe quan tâm đến bản thân mình để anh phải dùng biện pháp mạnh
Anh đi đến lật chăn ra lật em lại để người em lên đùi mình mà kéo quần em xuống và tét vào mông em thật đau .Do bất ngờ em cũng chưa định hình được đã bị tét vào mông mình và khóc nấc lên .

Lần này anh Tét rất mạnh làm cho mông em đang từ màu trắng nõn bây giờ thành màu đò lừ in hẳn dấu tay của Kim Kwanghee
Thấy em khóc nấc lên thì anh không kìm lòng được mà kéo quần em lại và bế em ôm vào lòng"Đấy thấy chưa , đấy là hậu quả cho những đứa em bé hư đó , em muốn làm em bé hư không?"

Em lắc đầu và tiếng khóc cũng đã nhỏ lại , anh xoa lưng cho em đã em lấy đc bình tĩnh"Sáng nay em đang lướt web thì lướt trúng cái ảnh anh làm trái tim với bạn Fan nữ rồi em tức giận bỏ lên phòng đúng không?

"Để anh giải thích cho bé hiểu nhé là đg chụp ảnh giao lưu với fan thì có một bạn fan kêu anh làm trái tim nên anh cũng không muốn phụ lòng fan nên anh làm hình trái tim thôi""Anh có bt em ghen lắm không:( tại sao từ lúc yêu đến bây giờ anh chưa bao giờ làm tim với em hết , mà fan ưu cầu thì anh lại làm liền""Đúng là từ lúc yêu đến bây giờ anh chưa bao giờ anh làm tim với em hết nhưng em lại đc nghe anh nói từ
"Yêu Em" một ngày anh nói từ yêu em hơn chục lần , hôn em hơn chục lần mà em lại ghen tị khi anh với bạn fan mới chụp chưa đến 3 hình nữa sao""Đúng , cái gì của em cũng sẽ là của em kể cả anh cũng vậy không ai cướp anh đi khỏi tay em được đâu , cái j Ryu Minseok này không có được thì đừng hòng ai có được .

Không ai có thể cướp đc Kim Kwanghee khi Kim Kwanghee là của em mãi mãi là của riêng mình Ryu Minseok này mà thôi" "Lỡ có người cố tình muốn cướp anh rời khỏi vòng tay của em bé thì sao?"

"Nếu ai cố tình cướp anh đi thì em sẽ cắn người đó" Kim Kwanghee chịu thua rồi chịu thua trước sự ngạo nghễ của em , trước sự đáng yêu mà em đang lan toả ra...
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
4 [Fakeria]


Ryu Minseok giật mình tỉnh dậy nhìn xung quanh thì chẳng thấy Lee Sanghyeok đâu .

Em xuống nhà tìm anh nhưng cũng không thấy nên liền gọi "Anh đang đi đâu vậy""Em dậy rồi đó hả , anh đang đi siêu thị mua trái cây và đồ ăn ,em đợi một xíu nha anh về liền đây""Dạ"Lee Sanghyeok về đến nhà thì thấy em đang nằm lăn lóc ở sofa , thấy Lee Sanghyeok về em lật đật chạy ra ôm anh liền "Mới xa chưa đc 1 tiếng nữa mà đã nhớ anh rồi à?"

Ryu Minseok chẳng nói gì mà chỉ dụi dụi vào người Lee Sanghyeok .

Lee Sanghyeok đặt lên môi em một nụ hôn và bế em lại chỗ sofa"Em bé ngồi đây nhá , anh đi rửa trái cây rồi đem ra đây gọt cho em bé ăn nhá""Hông , anh ở đây với em bé đi"Em ôm chặt anh ko cho anh đi , nên anh cũng không còn cách nào vừa bế em vừa rửa trái cây .

Đột nhiên điện thoại của Ryu Minseok vang lên , em nhảy xuống khỏi người của Lee Sanghyeok và ra sofa nói chuyệnLee Sanghyeok cũng thắc mắc mỗi khi ở cạnh mình khi có điện thoại em cũng ở bên cạnh anh mà nghe nhưng nay sao lại ra chỗ khácLee Sanghyeok gọt trái cây xong ra thì nghe thấy giọng con trai đang nói chuyện với Ryu Minseok , còn Ryu Minseok thì đang ngồi cười vừa nói chuyện khiến cho Lee Sanghyeok ghenLee Sanghyeok im lặng cho Ryu Minseok nói chuyện xong , vừa nhìn em vừa tức người đang gọi điện với em Cũng được 1 lúc Ryu Minseok gọi xong , em quay qua nhìn Lee Sanghyeok thì Ryu Minseok mặt anh đang hầm hầm là em cũng hiểu anh đang tức giận "Anh ơi , em làm gì sai nên anh giận em hả" Lee Sanghyeok chẳng đáp lại vừa ngồi xem TV vừa ăn trái cây anh gọt"Ơ , sao anh không trả lời em" Ryu Minseok chui vô lòng Lee Sanghyeok ngồi và hôn anh , nhưng anh chẳng quan tâm"Anh ơi , nói chuyện với em đi mà:("Đôi mắt của em bây giờ đã xuất hiện những giọt nước mắt , em vẫn chưa biết tại sao Lee Sanghyeok lại giận mình như thế nên khiến em tủi thân
Lee Sanghyeok khi thấy em khóc cũng không chịu được liền ôm em rồi dỗ em .

Được 1 lúc sau thì em mới nín , em lại hỏi"Anh ơi , em làm gì sai nên anh giận em hả""Không em bé không làm gì sai hết""Vậy sao anh lại giận em chứ""Anh không giận , anh ghen"Ghen?

Ryu Minseok từ từ cũng đã hiểu ra lý do tại sao Lee Sanghyeok lại ghen rồi "Người gọi em là Hlv Bengi á , hlv ko có thời gian nói trực tiếp nên gọi điện thoại cho em về việc chơi game và chú ý sức khỏe nên em vừa cười vừa nói chuyện á , nên anh đừng ghen nữa nha"Ryu Minseok hôn khắp mặt của Lee Sanghyeok và ôm anh"Um , anh không ghen nữa"Lee Sanghyeok hôn lên môi em , nụ hôn tượng trưng cho tình yêu của cả hai không bao giờ có thể tách rời được________________________Mấy nay mưa cái tui làm biếng viết quáaaaa
Tui cũng đang suy nghĩ viết fic có H+ á mà suy nghĩ quài mà viết không ra:)
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
5 [Deria] p1


"Anh lại nhớ em nữa rồi ..."

Những giọt nước mắt đã bắt đầu rơi xuống từ mắt của anh .

Anh đau khổ khi đã đánh mất em .

Trái tim anh trống rỗng , 4 góc tường lạnh lẽo bao quanh lấy cơ thể anh .

Trước đó căn nhà có hai người bây giờ chỉ còn một mình anh mà thôiKim Hyukkyu mở điện thoại gọi cho Ryu Minseok .

Giọng anh khàn đến nổi lúc thì nghe được lúc thì không"Ryu Minseok đó à.."

"Vâng là em đây""Dạo này em khoẻ không , ăn uống đều đặn không" "Em vẫn khoẻ , vẫn ăn uống đều đặn""Vậy còn anh thì sao , em thấy giọng anh khàn lắm , anh bị bệnh à?"

Anh vẫn khoẻ .Anh không có bị bệnh , do nãy hát karaoke cùng với mấy đứa bạn nên giọng anh khàn ..."

"À ...

Vâng đừng để mình bị bệnh nhé , nếu anh thấy mệt trong người anh nên đi khám đi , nếu đau đầu hay bệnh vặt thì thuốc em để trong tủ đó"Kim Hyukkyu im lặng và một lần nữa nước mắt anh lại rơi .

Thấy Kim Hyukkyu không nói gì thì em mới bắt đầu hơi hoảng "Alo , anh đâu rồi""Alo , anh còn ở đó không""Anh ơi , nếu anh đang vẫn cầm điện thoại thì lên tiếng đi mà anh"Nhưng anh vẫn không đáp lại em và tắt máy .

Những giọt mưa nặng hạt bắt đầu rơi xuống như tâm trạng của anh bây giờRyu Minseok thấy anh tắt máy hốt hoảng chạy qua nhà Kim Hyukkyu em sợ anh làm những điều dại dộtRyu Minseok mới ra đc khỏi cổng thì trời liền đổ mưa , em không quan tâm mà chạy qua nhà Kim HyukkyuEm đến nơi thì người ướt đẫm .

Em bấm chuông thì chẳng ai mở cửa .

Ryu Minseok bấm lần một rồi lần hai cứ liên tiếp bấm chuông nhà Kim Hyukkyu .

Do Kim Hyukkyu đang ở trong phòng đóng cửa và bên ngoài trời mưa to nên anh không nghe tiếng chuông đang kêuHơn nửa tiếng sau , mưa cũng đã dịu lại , Kim Hyukkyu đã nghe được tiếng chuông , Kim Hyukkyu mở cửa đập vào mắt anh là Ryu MinseokKim Hyukkyu rất bất ngờ trời đang mưa mà em lại đến đây , thấy Kim Hyukkyu mở cửa em liền ôm anh chặt và khóc nấc lên "Hức ...

Đang nói chuyện mà sao anh lại im lặng chứ đã thế còn tắt máy nữa"Kim Hyukkyu chẳng nói một tiếng liền bế em vào trong nhà rồi liền tìm quần áo cho em thay để tránh em bị cảm Khi Kim Hyukkyu tìm quần áo cho em thì chẳng thấy quần áo em đâu nên anh phải lấy quần áo anh cho em mặc Ryu Minseok mặc xong quần áo quay ra trách mắng Kim Hyukkyu với giọng điệu hờn dỗi "Này , sao tự nhiên anh nói chuyện anh im lặng rồi tắt máy là sao chứAnh vừa sấy tóc cho em vừa giải thích"..

Anh cũng không biết nữa tự nhiên nước anh lại rơi trong lúc nói chuyện với em nên anh không nói được nên tắt máy .

Chắc do nhớ em nên anh mới vậy..."

"Nhớ em sao?"

"Um"Nhớ em?

Câu nói của Kim Hyukkyu làm cho Ryu Minseok suy nghĩ rất nhiều .

Đang suy nghĩ thì em bật nhớ "Mà anh ăn gì chưa?"

Kim Hyukkyu chỉ lắc đầu"Anh chưa anh nay anh không có tâm trạng ăn""Anh không ăn rồi lỡ bị đau bao tử rồi sao ??"

Kim Hyukkyu bắt đầu lảng tránh câu hỏi của em"Em ăn j chưa?"

"Chưa , từ tối đến giờ em chưa ăn""Gì cơ từ tối đến giờ em chưa ăn gì??"

"Em bị sao vậy sao lại không ăn gì chứ em không ăn thì em sẽ bị đau bao tử đó""Nay em cũng tâm trạng giống anh nên không muốn ăn""Không ăn thì cũng phải ăn"Kim Hyukkyu nắm tay em ra ngoài bếp và nấu ăn cho em .

Kim Hyukkyu chuẩn bị hết nguyên liệu còn trong tủ lạnh cx gần 15p , Kim Hyukkyu hỏi Ryu Minseok muốn ăn gì thì thấy em nằm gục lên bàn .

Do nước mưa đã ngấm vào người em nên bây giờ em đã sốt, khuôn mặt bắt đầu ửng hồng lên , cơ thể em bắt đầu run lênKim Hyukkyu bế em vào phòng đắp chăn cho em , lấy miếng dán hạ sốt đắp lên trán em , lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể em .

Ryu Minseok sốt
39° mà người em đỏ ứng lên Kim Hyukkyu cũng ra ngoài nấu nhanh món cháo để cho em ăn"Em ơi , dậy thôi ,dậy ăn cháo nè""Anh Kim Hyukkyu , em không ăn nổi đâu em mệt lắm""Anh biết em mệt nên em phải ăn mới có sức chứ"Anh đỡ em dậy rồi thổi từng muỗng cháo cho em ăn rồi cho em uống thuốc.

Dọn dẹp xong , anh chỉnh lại chỗ nằm cho em rồi định ra ngoài ngủ thì bị Ryu Minseok níu tay lại "Anh ngủ với em được không?"

"Được anh sẽ ngủ với em"Kim Hyukkyu nằm xuống ôm em xoa lưng để em chìm vào giấc ngủ nhanh hơn rồi hôn vào má em và môi của em
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
6 [Onria]


"Hyeonjoon à .

Đừng giận tớ nữa mà , tớ biết lỗi rồi""Vậy Minseok kể tớ nghe lỗi của cậu là gì""Đang bị bệnh mà ăn kem ,tối không chịu ngủ mà chơi game nguyên đêm""Còn gì nữa không?"

"Hết òi""Hết thật không?"

"Thật mà""Vậy Minseok muốn bị phạt kiểu gì đây?"

Ryu Minseok nghe xong thì đột nhiên im lặng vì em biết dù có chọn phạt kiểu nào thì Moon Hyeonjoon phạt rất đau nên em chỉ im lặng và nhìn Moon Hyeonjoon"Hửm , sao Cún con lại không trả lời?"

"..."

"Nếu Cún con không trả lời tớ sẽ phạt nặng hơn đó""Ơ đừng mà""Vậy Cún con thích phạt kiểu nào?"

"Tớ xin lỗi mà , đừng phạt tớ nữa""Không được cún con làm sai mà không bị phạt thì không được đâu""Huhu...

Moon Hyeonjoon không thương tớ nữa""Ơ sao lại khóc rồi , tớ chưa phạt Minseok mà""Tớ thương Minseok nhất mà sao Minseok lại bảo tớ không thương?"

"Nào nín đi, không khóc nữa đang bệnh mà Minseok khóc là bệnh nặng nữa đó lúc đó Minseok phải đến bệnh viện để bác sĩ tiêm đó""Hic ...

Không muốn đến bệnh viện đâu..."

"Vậy bé cưng nín đi không khóc nữa""Vậy thì Hyeonjoon đừng phạt tớ nữa được không:(""Được được không phạt nữa"Moon Hyeonjoon hôn lên môi hồng hào của em , hôn khoé mắt của em và không quên hôn lên nút ruồi xinh đẹp của em"Minseok nín chưa nào?"

"Dạ rồi""Vậy để tớ nấu cháo cho bé cưng ăn nhé""Không ăn cháo nữa đâu , ăn cháo không ngon gì hết""Bé cưng phải ăn cháo mới mau khoẻ được , tớ biết là cháo không ngon nhưng chừng nào bé cưng khoẻ tớ dẫn đi ăn lẩu được không?"

"Dạ được nhưng Hyeonjoon hứa với tớ đi""Ừm tớ hứa , vậy Minseok nằm đây coi phim nha , tớ vô bếp nấu cháo"Ryu Minseok gật đầu ngoan ngoãn nằm im trên sofa cùng với chiếc chăn bông và xem tivi .

10p sau Hyeonjoon đem cháo ra và đút cho Minseok ăn .

Em ăn cũng đã gần hết tô cháo thì lại kêu no không ăn nổi nên Hyeonjoon cũng chẳng ép em ăn nữa và đem thuốc cho em .

Uống xong em liền làm nũng với Hyeonjoon cho em chơi game nhưng Hyeonjoon lại không cho nên em quay ra giận dỗi Hyeonjoon"Bé cưng ngủ đi tối qua đến giờ chưa ngủ một tiếng nào hết .

Ngủ dậy tớ sẽ cho bé cưng chơi đc không?"

"Nhưng tớ muốn chơi bây giờ""Tớ biết là Minseok muốn chơi nhưng phải ngủ trước đã"Hyeonjoon bế Minseok lên giường và dỗ em ngủ .

Tuy không được chơi game em đã dỗi Hyeonjoon nhưng do người Hyeonjoon vừa ấm vừa thơm nên rất nhanh em đã ngủ Minseok ngủ gần đến tối mới dậy , em liền kêu Hyeonjoon và em cũng quên rằng mình đang dỗi "Hyeonjoon bế tớ""Đợi tớ xíu , tớ lấy áo khoác và tất cho cậu" Hyeonjoon đeo tất và áo khoác cho Minseok xong bế xuống nhà để nấu cháo cho Minseok thì em nói "Tớ muốn ăn cơm cơ , không muốn ăn cháo""Ăn cơm hả? , Nhưng Minseok chưa khỏi bệnh mà""Tớ khỏi rồi mà""Rồi rồi để tớ nấu cơm"Hyeonjoon làm theo ưu cầu của Minseok xong thì Minseok lại đòi bế"Bế tớ , bế tớ""Nhưng tớ đang nấu cơm mà""Không biết đâu , Hyeonjoon bế tớ cơ""Dạ rồi thưa Cún con tôi ơi"Khi được bế Minseok liền cơ hội hôn lên môi Hyeonjoon .

Hyeonjoon cũng khá bất ngờ về hành động của em nhưng cũng đáp trả lại .

Hai người tách môi nhau ra và cười thật tươi và hôn lên má nhau.Sau khi ăn xong tắm rửa xong hai người lại lên giường và ngủ đến sáng mai
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
7 [Zeria] p1


Choi Wooje: emRyu Minseok: anh😗😙😚😘🥰😍🤩🤩😰😨😧😦😮😲😲😈👿😈👿😈🌜🌛🌜🌛
"Anh ơi , em xin lỗi là do em quá tồi"Câu nói ấy nói ra chẳng còn ý nghĩa gì nữa , từ ngày Ryu Minseok rời xa em thì cuộc sống của em ngày càng tẻ nhạt em suốt ngày làm bạn với rượu bia và nổi buồnChoi Wooje muốn đi tìm mối quan hệ mới để quên Ryu Minseok nhưng cái bóng của Ryu Minseok quá lớn giống như đã ăn sâu vào tâm trí em khiến em không tài nào quên được Choi Wooje nhớ những ngày Ryu Minseok làm bánh cho em , đi chơi cùng em , nấu cơm sẵn để em về nhà cùng ăn nhưng em không quan tâm đến cảm xúc của anhChoi Wooje kệ mặc anh khi trời đang mưa , khi có chuyện gì ko vừa ý em thì em quay ra trách móc anh và một điều anh không ngờ tới là em vẫn giữ liên lạc với nycKhi nghe tin Ryu Minseok đã rất buồn, anh khóc đến nổi bị ốm nhưng Choi Wooje không quan tâm mà ra ngoài đi chơi cùng nyc .

Mặc dù biết Choi Wooje không có tình cảm với mình nhưng em vẫn cố chấp yêu Có lúc Ryu Minseok ốm nặng đến 40° nhưng chẳng có ai bên cạnh để chăm sóc em nhưng em vẫn cố gắng dậy tìm thuốc uống và nấu cơm cho Choi Wooje chỉ vì sợ em về mà không thấy có cơm em sẽ đóiRyu Minseok cắt thịt chẳng may bị cắt vào tay chảy máu mà không phải một vết mà rất rất nhiều vết em băng cá nhân vô mấy vết thương chảy máu nhiều còn mấy vết thương không chảy máu nhiều anh không quan tâm đếnKhi Choi Wooje thấy Ryu Minseok đang nằm ở sofa với miếng dán hạ sốt và thấy đồ ăn đang bày sẵn trên bàn nhưng em lại không quan tâm và bước lên phòng để mặc anh nằm ở sofa khi anh đang bị sốt Cứ ngày qua ngày .

Ryu Minseok muốn nói lời chia tay với Choi Wooje nhưng Choi Wooje tưởng Ryu Minseok lại muốn nói gì về những lời nhắc không bỏ bữa hay gì đó nhưng nên em lại tránh né "Chúng ta có thể nói chuyện được không?"

"Nay em bận lắm không có thời gian""Chỉ 5p thôi đúng 5p thôi có được không?"

"Mệt anh thật đấy , thôi được rồi nói gì nói đi"Ryu Minseok nhìn thẳng vào đôi mắt em"Chúng ta chia tay nhé""Chia tay?"

"Đúng rồi , chúng ta chia tay đi""Anh biết em không hề có tình cảm với anh và anh cũng biết em đang yêu nyc nên anh nghĩ chúng ta nên giải thoát cho nhau thì em và nyc sẽ dễ dàng đến với nhau hơn""Được thôi nếu anh muốn chia tay thì chia tay""Vậy trước khi anh rời khỏi đây anh có thể ôm em lần cuối coi như kỉ niệm cuối được không?"

"Được rồi nhanh lên "Chỉ là một cái ôm nhưng rất chứa nhiều cảm xúc của Ryu Minseok .

Lúc Ryu Minseok ôm Choi Wooje thì em cảm thấy được hơi ấp của Ryu Minseok khiến em muốn ôm anh
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
8 [Zeria] p2


"Tí nữa anh sẽ dọn đồ đi nên tí nữa em có dẫn nyc em về nhà thì cứ tự nhiên nhé"Nghe được câu Ryu Minseok nói như thế Choi Wooje cũng chẳng muốn ra ngoài nữa nên em quay lại ngồi xuống ghế sofa "Vậy anh có nấu cơm không?"

"Nấu cơm sao?

Nếu em muốn ăn thì anh sẽ nấu cho .

Nếu anh nấu mà em không ăn sẽ rất phí""Vậy anh nấu đi"Ryu Minseok cũng chẳng đáp lại mà quay vô bếp nấu những món Choi Wooje thích"Wooje vô ăn thôi""Anh không ăn à?"

"Không em ăn đi , anh vô xếp quần áo""Anh ăn trước đi rồi xếp quần áo cũng được mà""Vậy cũng được"Ryu Minseok lấy thêm một cái bát và ngồi xuống ăn .

Choi Wooje chủ động gắp đồ ăn cho anh và còn gỡ xương cá rồi bỏ vào bát của anh .

Những hành động ấy đều lọt vào mắt anh , nhưng anh đang suy nghĩ rằng đây là buổi ăn cuối nên em làm vậy thôiĂn xong Choi Wooje chủ động dọn dẹp và rửa bát .

Thấy Choi Wooje tranh rửa thì Ryu Minseok cũng chẳng nói gì lên lầu xếp quần áo .

Thấy Ryu Minseok lên lầu Choi Wooje liền rửa bát nhanh để lên lầu Ryu Minseok vừa gấp quần áo vừa nhìn những đồ kỉ niệm mà hai đứa đã tặng cho nhau và cùng những chiếc áo đi chơi cùng em , hẹn hò cùng em nhưng bây giờ chỉ còn là kỉ niệm mà thôi...Gấp xong em cũng xuống dưới nhà mà ghi giấy note"Nội dung bao gôm"
- Đừng bỏ bữa
- Thuốc ở trong hộp kế bên phòng khách
- Đừng thức khuy quá nhiều
- ....

Ghi xong Ryu Minseok bước ra cửa và nở một nụ cười rất tươi.

Nụ cười ấy khiến Choi Wooje lại một lần nữa cảm giác ấm áp và rung động .Nhưng nụ cười ấy chưa nở được lâu thì Ryu Minseok lại nói"Mấy ngày nay trời trở lạnh rồi em nhớ mặc áo ấm vào nhé""Anh có nấu đồ ăn sẵn để trong tủ lạnh đó , em cứ việc hâm lại và ăn nhé""Tạm biệt em"Ryu Minseok vẫn tay và bước ra khỏi cánh cửa với nhau .

Lúc đó Choi Wooje chỉ biết nhìn Ryu Minseok bước ra khỏi cửa ,cái lúc cánh cửa đóng lại là khi là cả hai biết tình yêu cả hai đã khép lại tại đây rồi .Khi anh bước ra khỏi cửa Choi Wooje lủi thủi đi lại rồi ngồi xuống ghế sofa nhìn xung quanh ngôi nhà mà Anh và em đã từng hạnh phúc với nhau và suy nghĩ đủ thứ.Đến tối Choi Wooje vẫn chìm đắm suy nghĩ thì có tin nhắn gửi đến em .

Em liền mở ra thì không phải tin nhắn của anh mà là tin nhắn của Nyc của em .

Choi Wooje cũng không seen tin nhắn nyc gửi mà lại đợi tin nhắn từ Ryu MinseokChoi Wooje vẫn đợi tin nhắn từ Ryu Minseok thì điện thoại của Choi Wooje vang một tiếng "ting" em liền mở thì đập vô mắt là tin nhắn của em .

Choi Wooje vui sướng cười tít mắt và mở xem anh nhắn gì Ryu Minseok
Em ăn uống gì chưaChoi Wooje
Em chưa

Ryu Minseok
Sao giờ này còn chưa ăn nữa .

Em ra chỗ tủ lạnh đi , đồ ăn anh để trong tủ lạnh đó em đem ra hâm lại rồi ăn đi , đừng để bụng đói sẽ bị đau bao tử

Choi Wooje
Anh có thể call video không ?

Ryu Minseok
Thôi giờ cũng trễ rồi call làm gì cơ chứ

Choi Wooje
Chưa trễ mà anh call với em đi mà

Ryu Minseok
Được thôi

Choi Wooje đã gọi cho bạn
Yes | No

"Em chưa bật đèn lên sao?"

"À à em bật liền"

"Em ra tủ lạnh tủ lấy đồ ăn hâm lại rồi ăn nhé"

"Vâng"

Mới cách xa Ryu Minseok được mấy tiếng Choi Wooje đã rất nhớ Ryu Minseok rồi muốn ib cho anh lắm nhưng sợ anh lại không rep mình

"Nếu không còn gì nữa anh tắt máy nhé"

"Khoan từ từ anh ăn gì chưa "

"Anh ăn rồi , hâm lại xong nhớ ăn đấy nhé anh tắt đây"

Cứ như thế anh luôn ib cho nhưng ib nhắc em được 5 ngày thì Ryu Minseok ngưng nhắc Choi Wooje nữa khiến Choi Wooje vừa buồn vừa nhớ anh .

Nên em quyết định ib cho anh

Choi Wooje
Anh ơi , anh giận em à

Điện thoại bạn vừa nhận được 1 tin nhắn

Ryu Minseok
Giận gì cơ chứ

Choi Wooje
Mấy nay em thấy anh
không ib cho em nữa

Ryu Minseok
Anh không ib em nữa vì lớn rồi
với cả ny em sẽ ghen mất

Choi Wooje
Không sao mà
Anh ib với em đi

Ryu Minseok
Wooje à...

Chúng ta chia tay rồi
Anh không thể
làm phiền em như thế được

Và đó cũng là dòng tin nhắn cuối mà Ryu Minseok ib cho Choi Wooje , em cũng biết từ ngày Ryu Minseok nói chia tay và dọn ra riêng, Choi Wooje luôn muốn gặp anh nhưng không thể chỉ có thể gặp nhau qua call video nhưng thấy Ryu Minseok không bệnh hay cơ thể gầy thì em đã rất vui rồi nhưng em vẫn không nghĩ có ngày anh lại ib với em như thế

Con tim em đau lắm ...

Nó rất đau ....

Nó đau nhất là khi nó đánh mất anh....
 
[Allkeria] Em Bé Dễ Thương Quá Đi
ko phải chapppp


Chúc mấy bà thi tốt nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa💋💋💋💋💋💕💕💕💕💕💋💋💋💋💕💕💋❤️❤️💋❤️💋
 
Back
Top