Siêu Nhiên [AllIruma] Trùng Sinh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
327908050-256-k627216.jpg

[Alliruma] Trùng Sinh
Tác giả: hosisoramia
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Ngày 11/10/2227, Suzuki Iruma, con người duy nhất tại ma giới, bước lên vị trí đứng đầu, ngồi lên ngai vàng của ma vương.

Trong suốt bảy năm trị vì ma giới, tất cả dân chúng đều được ấm no, các tệ nạn xã hội được giải quyết triệt để.

Ma giới tiến vào thời kì thịnh vượng nhất từ trước đến nay
Ngày 25/10/2227, nhân loại bằng công nghệ hiện đại đã tiến vào ma giới, xâm chiếm lãnh thổ.

Ngày 26/10/2227, Suzuki Iruma đưa toàn bộ quân lính ra chiến đấu với quân đội loài người.

Chiến Tranh Nhân-Ma nổ ra
Sau 10 năm ròng rã, cuộc tấn công của nhân loại vào ma giới thất bại.

Tuy nhiên, thắng lợi giành được lại do xương máu của hàng triệu ác ma trải ngoài chiến trường, trong đó có cả thân cận của Ma Vương
Ngày 28/11/2237, Ma Vương Suzuki Iruma điên cuồng xóa sổ toàn bộ Nhân giới
Tại một thế giới khác, Natsume Lina và Masari Lina thi triển ma pháp trận, quay ngược thời gian, giữ lại toàn bộ kí ức cho sáu linh hồn được chọn, trong số đó có Ma Vương đương nhiệm Suzuki Iruma
Iruma mang kiến thức cùng kĩ năng đã học quay về quá khứ, mang tâm niệm bảo vệ bạn bè, xử gọn kẻ thù, quyết sẽ không để bất cứ ai phá hủy thế giới của bản thân một lần nữa Tags: allirrualllirumamairimashitasuzukiiruma​
 
[Alliruma] Trùng Sinh
Chap 1


"Iruma, nhớ đừng để con cá nào bị rơi đấy, không thì tiền lương của em sẽ bị trừ đi nha" Thanh niên lớn tuổi vô tâm giao nhiệm vụ cho thiếu niên 14 tuổi rồi quay gót bước đi, không chút để tâm cũng chẳng thèm để ý đến người con trai tóc xanh được gọi là Iruma kia.

Mà người ấy, giờ đây bày ra vẻ mặt bàng hoàng, ngạc nhiên tột độ.

Cậu run run nhìn vào hai tay mình rồi ôm đầu, cứ thế mà lẩm bẩm những câu không rõ nghĩaĐột nhiên, con tàu rung lắc dữ dội, hàng trăm con cá to lớn được xếp ngay ngắn trên kệ giờ thi nhau rơi xuống người cậu con trai nhỏ bé kia.

Iruma giật mình, theo bản năng vội nghiêng người né tránh.

Ánh mắt cậu chợt tối đi, động tác cũng dần chậm lại.

Thiếu niên đứng đó, dừng lại toàn bộ động tác né tránh của mình.

Một con cá lớn rơi xuống như muốn đâm vào người cậu cũng không khiến cậu hoảng sợ.

Đôi mắt xanh ngọc mở lớn như mang theo quyết tâm cùng sự đợi chờ một điều gì đó sẽ xảy raNếu đây là sự thực, người đó, người cậu kính trọng nhất sẽ đếnThời gian bất ngờ bị ngưng đọng, những con cá đang rơi xuống dừng lại hoàn toàn ở trên không trung, con tàu cũng ngưng việc rung lắc.

Màn đêm đột ngột bao trùm toàn bộ khoảng không, trước mắt cậu là một ông lão với bộ râu trắng bạc ở hai bên rai mép, trên đầu còn có hai cái sừng.

Chớp nhoáng, Iruma thấy mình bị trói, kèm theo đó là một tờ giấy ghi hai từ 'đã bán'.

Người đàn ông kia không nói lời nào đưa cậu đến một nơi tối tăm, u ám và đáng sợ.

Cậu thấy mình đang bay còn người đàn ông kia thì nói cái thứ tiếng mà cậu không hiểu được.

Dường như ông ta hiểu ra gì đó, liến búng tay một cái.

Lần này, cậu có thể nghe rõ lời ông ấy nói:"Ta đã giúp cậu nghe được ngôn ngữ của ma giới rồi đấy, Suzuki Izuma"Đây... thực sự..."

Đây chính là ma giới- Nơi sinh sống của các ác ma"Từ xa, có thể thấy một tòa lâu đài to lớn với những cây cổ thụ không lá bao quanh, kết hợp với màn đêm tạo cảm giác âm u, đáng sợ.

Chớp nhoáng, khung cảnh đáng sợ trước mặt cậu thay đổi, biến thành một căn phòng sáng trưng cùng đống đồ chất như núi ở trước mặt, dây trói cùng tờ giấy kia chẳng biết đã biến đi đâu mất, cậu thì ngồi trên chiếc ghế giống ngai vàng còn người đàn ông kia thì quỳ trước mặt cậu, nói với giọng điệu thành khẩn:"Cậu có thể làm cháu trai ta không"Sau đó là một màn kể lể dài lê thê:"Ta là Sullivan, ta vẫn luôn muốn có một đứa cháu trai, nhưng ngặt nỗi ta độc thân.

Ngày nào cũng nghe hai người bạn già lải nhải khoe khoang kể lể về cháu mình đáng yêu như thế nào, cháu mình tài giỏi ra sao, rồi là kì vọng về nó, đủ các kiểu con đà điểu, ta không có cháu nên chỉ cắn răng đứng ngoài làm trọng tài phân thắng thua xem ai giỏi hơn ai đáng yêu hơn bla bla gì gì đó.

Ta thực sự nản lắm rồi a~.

Ta muốn có cháu muốn có cháu muốn có cháu"Kể xong thì ông cũng thấm mệt, chưa kể ông già tên Sullivan này còn quay chỗ này ngó chỗ nọ, xong còn làm đủ động tác minh họa như giãy đành đạch, hai tay vung lên vung xuống, lắc lư qua lại; thành ra còn mệt gấp mấy lần, cơ mà không quan trọng.

Bây giờ ông muốn kết quả a~"Vậy cậu-"Sullivan ngẩn ngườiIruma đang khócKhoảnh khắc ông vừa quay ra nhìn cậu, đập vào mắt ông là đứa bé tóc xanh kia khóc đến thảm thương, nước mắt cậu rơi lã chã đầy mặt, ánh mắt đau lòng cùng tội lỗi làm ông giật mìnhĐứa bé này...

đôi mắt đó... sao lại như vậySullivan thoáng chốc bối rối: " Sao vậy, ta làm cháu khóc sao?

Đừng k-""Ông ơi..."

Iruma gọi ông, ánh mắt chất chứa sự đau khổ cùng hoài niệm, nước mắt cứ thế rơi lã chã trên gương mặt nhỏ bé, rơi xuống cả áo.

Cậu ôm thật chặt người trước mặt, như tưởng rằng chỉ cần buông ra thì người trước mặt sẽ biến mấtLàm ơn, nói với tôi, đây không phải là giấc mơ"Cháu xin lỗi..."

Làm ơn, nói với tôi, rằng ông vẫn còn sốngLàm ơn nói rằng, tôi đã trở về quá khứ, lời cầu nguyện của tôi đã thành sự thật"Cháu xin lỗi...

Ông ơi"Nếu như... nếu như đây là sự thật... xin hãy cho tôi được làm lại.

Cho tôi một lần nữa được bảo vệ những người quan trọng nhất cuộc đời mìnhNếu đây chỉ là giấc mơ, tôi nguyện ở trong giấc mơ này mãi mãi, không bao giờ tỉnh lạiTrải qua mấy phút, Iruma cũng đã ngưng khóc.

Cậu vội bỏ ông ra rồi chà mạnh mặt, sau đó ngước lên nhìn thẳng vào mắt Sullivan làm ông giật mìnhRõ ràng đây là lần đầu tiên ông gặp đứa bé này, sao cứ có cảm giác như đã quen từ rất lâu rồi vậy?

Và cả...

đôi mắt đó..."

Chúng ta...

đã gặp nhau rồi sao?"

Ông muốn biết, tại sao đứa nhóc này lại kì lạ như vậyTại sao không chút tuyệt vọng khi biết mình bị bán cho ác ma?Tại sao không chút sợ hãi khi bước chân vào ma giới?Và tại sao... lại nhìn ông bằng ánh mắt đó?Iruma nghe xong câu hỏi, sững người đôi chút rồi thả lỏng, cậu mỉm cười đáp:"Chưa ạ... chỉ là nhìn người rất giống người ông cháu kính trọng nên mới nhất thời xúc động thôi ạ""Rất giống sao?"

Sullivan ngờ vực hỏi, hiển nhiên đối với câu trả lời này không mấy tin tưởng"Vâng, giống lắm ạ" Iruma gật đầu nhẹ đápGiống chứCòn có thể khác sao?Bởi vì, người đó... chính là ông màSullivan nghe được câu trả lời, trong lòng vẫn còn nhiều thắc mắc cùng nghi hoặc chưa thể giải đáp nhưng cũng nhún vai mặc kệ.

Kiểu gì sau này cũng biết thôiVả lại, có vẻ cậu ta cũng sẽ không làm hại đến ôngSullivan nhanh chóng trở lại dáng vẻ hoạt bát như vừa rồi.

Ông nắm lấy tay Iruma, mắt long lanh nhìn cậu hỏi:"Vậy cháu có thể làm cháu trai ta không?"

Iruma ngẩn người... lần trước, ác ma này cũng vậyVẫn nhiệt tình với cậu như vậyVẫn đối tốt với cậu như thếLà ác ma... nhưng lại tốt hơn lũ con người kia hàng trăm lầnIruma mỉm cười, một nụ cười thật nhẹ, tựa như vừa tìm ra được thứ quý giá nhất trong cuộc đời mình, cậu nắm chặt lấy bàn tay kia, đôi mắt như chỉ còn hình bóng của ác ma trước mặt.

Cậu cười tươi đáp:"Vâng.

Cháu đồng ý ạ"

-----cắt-----Đôi lời xàm xí từ tác giả: có ai thấy đoạn cuối giống lời cầu hôn không?"

Em có thể làm vợ anh không?"

"Vâng, em đồng ý"=))))Giỡn vậy thôi chứ tôi không định cho Sullivan vô hậu cung đâu.

Nhìn ổng ế ăn cẩu lương ngập mồm bới cháu trai ta nói nó đã gì đâu (hình như hơi mất dạy thì phải.

Kệ đi)
 
Back
Top Bottom