Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
529,896
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
290896283-256-k328767.jpg

[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Tác giả: Sarahkiera
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cuộc chiến kết thúc.

Harry ngủ say,Voldemort mặc dù bị đánh bại nhưng có cơ hội được tái sinh, lúc tỉnh dậy thì Voldemort đề nghị kí hiệp ước hoà bình với Dumbledore.

Và hắn trở thành giáo sư môn PCNTHA của trường Hogwards .

Harry vừa tỉnh dậy thì xuất hiện một đứa em trai thất lạc!!

"Tại sao anh đối xử tốt với em như thế mà em lại hãm hại anh"
"Mọi người không tin tôi ư!Thật đáng buồn"
......................................................................
___Mình chỉ viết thế này thôi nha !!Chứ không nói hết thì làm sao thú vị nữa đúng không__
___Mà mình cảnh báo trước là lúc đầu có cảnh ngược Harry(tui buồn lắm chứ tui thuộc nhà ngoại mà) Nhưng sau đó thì ngược công nhiều nha .Với lại lịch ra truyện không đều đặn vì mình còn đang ôn thi để vào cấp 3 nữa.

Lần đầu mình viết truyện có chỗ nào sai chính tả hay thấy giống có giống truyện người nào thì mình xin lỗi ạ___
Các cặp CP chính:
Draco x Harry
Voldemort x Harry
Snape x Harry
Cedric x Harry
cùng với đó là một số cặp mình sẽ thêm sau Tags: allharcedhardraharsnaharvolhar​
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 1: Người em thất lạc


Cuộc chiến kết thúc , Harry cũng bị trúng Avada của Voldemort nhưng nhờ có bùa hộ mệnh nên cậu vẫn giữ được tính mạng nhưng lại ngủ say.Voldemort mặc dù thua cuộc nhưng vẫn được trao cho cơ hội hồi sinh.Vào chính lúc Voldemort tỉnh dậy thì đã đề nghị với Dumbledore kí hiệp ước hoà bình vì chính hắn cũng cảm thấy hối hận trước những gì mà mình đã làm.Thế là Hội Phượng Hoàng và Tử Thần Thực Tử đã cùng nhau bắt tay chung sống hoà bình và Chúa Tể Hắc Ám từng khiến mọi người khiếp sợ đó bây giờ lại trở thành giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám khiến ai ai cũng bất ngờ vì cũng chính hắn tỏ ý muốn làm giáo sư trong trường Hogwards.

Trong khi Harry vẫn đang bất tỉnh ,bỗng không biết từ đâu xuất hiện một người giống Harry chỉ khác mỗi đôi mắt lại là màu đen.Lúc mọi người hỏi thì người đó lại nhận mình là em trai sinh đôi thất lạc của Harry – Lloyd Potter ,ai ai cũng bất ngờ và nghi hoặc vì Harry rõ ràng là con một mà tại sao bây giờ lại không đâu xuất hiện thêm một đứa em song sinh.Nhưng khi mọi người nhìn vào nhan sắc đó thì cũng nghĩ rằng có khả năng khi sinh Harry thì lại bị lạc đứa trẻ này và sau khi kiểm tra huyết thống thì ai cũng chắc rằng sự nghi ngờ của mình là đúng.

Nhưng vẫn có một cảm giác khó chịu không diễn tả thành lời được.

Họ tự cho rằng là do khí chất khác nhau hoàn toàn của hai anh em khiến họ thấy lạ._ 1 năm sau_Harry tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng màu trắng ,Harry chỉ nhớ rằng mình bị ăn một Avada của Voldemort khi hắn chuẩn bị gục xuống và cậu còn nhìn thấy gương mặt sợ hãi ,lo lắng của mọi người sau đó khung cảnh trước mắt cậu nhạt dần rồi cậu chìm vào một bóng tối vô tận.Lúc Harry vẫn đang thẫn thờ thì bà Poppy Pomfrey cầm một khay thuốc bước vào thì khay thuốc bất ngờ rơi xuống khiến cho Harry đang thẫn thờ bỗng hoàn hồn lại, Harry cười nói với bà Pomfrey vừa lấy tay xoa bụng: -Nằm lâu khiến cháu bây giờ đói bụng quá!!!

Cô có gì ăn không ạ.

-Cháu cuối cùng cũng tỉnh dậy rồi ,cháu có biết mọi người lo cho cháu lắm không hả!Mọi người có lẽ cũng rất vui khi cháu tỉnh dậy đó để cô bảo mọi người vào và lấy chút gì đó cho cháu ăn.

Bà Pomfrey liền chạy lại cạnh Harry vừa khóc vùa bảo cậu, rồi cô chạy nhanh ra với gương mặt vui vẻ.Chỉ một lúc sau,mọi người liền chạy vào có người khóc ,có người cười rồi hỏi Harry bây giờ thấy thế nào rồi còn kể những năm cậu bất tỉnh xảy ra chuyện gì.Lúc đó Ron lên tiếng:-Harry tớ có một bất ngờ dành cho cậu này-Lúc đó Lloyd từ sau lưng Ron đi ra trước mặt Harry nhỏ giọng nói "Chào anh Harry".

-Ron đây là...!

Harry không tin nổi vào mắt mình vì người này rất giống cậu chỉ khác mỗi đôi mắt thôi, cậu vẫn không thể tin vào mắt mình mà hỏi Ron.- Đây là em trai thất lạc của cậu đó, lúc đầu mình cũng không tin đâu nhưng sau đó kiểm tra huyết thống thì đây lại chính là em trai cậu đó không lầm đâu- Ron vừa cười vừa giải thích cho Harry.Harry vừa nghe xong Ron giải thích liền ôm Lloyd vào lòng khóc vừa an ủi đứa em trai của cậu " Những năm qua vất vả cho em nhiều rồi" Lloyd cũng nghẹn ngào nói " Không vất vả đâu, chỉ cần em gặp lại được anh là được rồi" Nhưng lúc Harry nhìn lên thì thấy Voldemort đứng đó thì liền cầm lấy đũa phép bên cạnh mà chĩa vào người hắn:-Sao ngươi vẫn còn sống, ta đã thấy ngươi chết rồi mà.-Cậu cảnh giác nói và cậu cũng không hiểu tại sao mọi người không có phản ứng gì.-Thôi nào,đó đã là chuyện cũ rồi mà bỏ qua đi chứ ,tôi bây giờ là giáo sư của cậu đó ,tôi đã kí hiệp ước hoà bình với Dumbledore và hiện tại tôi là giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám của trường Hogwarts-Voldemort vừa cười vừa lấy hai tay mình hạ tay cầm đũa phép của Harry xuống.Harry nghi ngờ nhìn hiệu trưởng Dumbledore, sau đó cậu được ông giải thích thì cậu cũng bỏ sự hận thù và cảnh giác của cậu xuống mà xin lỗi hắn'cậu vui vì cậu thấy hắn vẫn chưa chết và đã chung sống hoà bình cùng mọi người'.Sau đó, mọi người mỗi ngày đều đến bệnh thất trò chuyện với cậu trong đó cũng có người cậu yêu-Voldemort.Vào mấy ngày sau,sau khi tổ chức bữa tiệc chào mừng sự quay lại của Harry Potter .Mọi người quay quanh Harry chào hỏi với cậu và kính rượu cậu, nhưng chỉ một lát sau cậu đã say khướt nên cậu xin phép được về phòng nghỉ ngơi trước.Nhưng lúc đang đi trên hành lang thì Harry bị Tom(Voldemort),Draco và Snape tưởng cậu là Lloyd nên đã lôi cậu vào phòng và quan hệ với cậu.

Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy và Obliviate ba người họ và bỏ đi vì cậu biết rằng họ nghĩ cậu là đứa em song sinh của mình nên mới quan hệ với cậu nên cậu cũng không muốn phá hoại tình cảm của Lloyd cho dù trong đó có cả người mà cậu thầm thương yêu và cậu cũng không muốn sau này cả ba người họ có kí ức không tốt về cậu.-------------------------------------------------- ---------Tội tiểu Har quá đi T_T Lần đầu Kiera viết truyện nên mọi người cùng góp ý gì thì bình luận nha !!(14:58) 1009 từ
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 2 : Sự thật và sự phản bội


Nhưng vào sáng hôm đó thì xuất hiện chuyện hiểu lầm giữa Harry và mọi người.Harry cũng không hiểu sao cậu vẫn đang vui vẻ chung sống với Lloyd, vì nghĩ rằng đứa em này của cậu thiếu thốn mọi thứ khi bị thất lạc nên cậu đối xử với Lloyd rất tốt.Nhưng tại sao gần đây Lloyd lại đổ oan cho cậu?Tại sao mọi người lại không chịu tin cậu mà lại tin Lloyd??Cậu đã giải thích nhưng mọ người lại không tin vào những lời nói đó của cậu.Lúc cậu nhìn Lloyd thì thấy hắn cười khiêu khích cậu và cậu nhận thấy trong đầu mình xuất hiện một giọng nói 'Ngươi nghĩ ta rảnh để chơi trò tình thân với ngươi sao ta chỉ giả vờ trước mặt mọi người thôi!Đừng tưởng bở và ta cho ngươi biết một chuyện này có lẽ sẽ khiến ngươi bất ngờ một chút đó là tôi không phải EM TRAI NÀO CỦA CẬU HẾT tôi chỉ cố sửa mặt lại và người kiểm tra huyết thống cũng được tôi mua chuộc rồi,mà cậu biết sao không người đã cho tôi danh phận là em trai ngươi chính là người ngươi tin tưởng Dumbledore đó' Khi giọng nói đó vừa ngắt thì trái tim cậu như vỡ nát ra, vì chính cậu cũng không thể nào tin được người mà cậu coi là tín ngưỡng lại đang cố gắng hãm hại cậu để cậu biến mất khỏi đây, chỉ vì muốn có quyền lực mà cậu nắm trong tay nên đã gạt bỏ đi tình thầy trò một cách vô tình như vậy sao.'Và người mình đối xử như một người em trai thì ra lại không có chút quan hệ nào ư...ha ha ha ha...vậy tất cả những gì mình làm cho nó chỉ để không thôi sao... mình...mình ngu thật, thật ngu ngốc mà '-Có lẽ là Cứu Thế Chủ vừa mới tỉnh dậy nên đầu óc chưa được tỉnh táo hay sao, hay là cậu bị chiến tranh làm cậu có xu hướng giết người rổi.Tôi đúng là không nên cố gắng tin tưởng một Griffindor sẽ thay đổi mà.- Snape đứng trước mặt Harry bắt đầu phun ra những lời độc địa của mình.- Một người vừa mới đến một thời gian mà các người còn tin tưởng hơn tôi sao.

Tôi không đáng tin đến mức đó hay sao, tôi không hiểu là các người vốn chậm hiểu hay là vốn đã ngu ngốc như vậy thế.

Cậu ta cũng chẳng hơn tôi cái gì cả, thì các người nghĩ tôi làm hại cậu ta làm cái gì.Cuối cùng ngươi cũng đã chịu lộ bản chất thật rồi!-Chúng tôi chỉ tin những gì chúng tôi tận mắt thấy,cậu đừng biện hộ cho hành vi sai trái của mình thêm nữa.Hãy nhận lỗi và xin tha thứ đi.-Draco bắt đầu mất bình tĩnh, khuôn mặt lộ rõ vẻ hung dữ mà quát,rồi anh lại nhìn Lloyd đang nằm ngất ở trong vòng tay anh một cách dịu dàng.-Draco,đừng khuyên đừng cố gắng khuyên 'CỨU THẾ CHỦ' nữa cậu ta không nhận lỗi đâu,khuyên cũng vô ích thôi.Lúc trước cậu ta bảo ta có tính người nhưng bây giờ chính cậu ta lại làm hại người em của mình,nếu không phải vì cậu ta là anh của Lloyd thì tôi không ngại cho cậu ta thêm một lần Avada nữa đâu.-Ánh mắt khinh bỉ và câu nói đó của Voldemort đã khiến cho Harry như muốn sụp đổ,vì bây giờ người cậu yêu đang cố gắng không giết cậu chỉ vì đứa em trai không có huyết thống đó của cậu.- Harry à,cậu...Hermione chưa nói hết câu thì Harry đã tức giận mà quát lên" Được ,được nếu mấy người đã chối bỏ tôi thì tôi cũng xin tuyên bố rằng ĐỪNG BAO GIỜ GỌI TÔI LÀ HARRY POTTER NỮA để thực hiện ý muốn của mấy người nên kể từ bây giờ thì tôi không còn là Harry Potter mà mấy người quen nữa.-Cậu cố gắng nhấn mạnh câu 'ĐỪNG BAO GIỜ GỌI TÔI LÀ HARRY POTTER NỮA' bởi chính cậu biết rằng lúc cậu nói câu nói này thì từ bây giờ cậu không còn là Harry Potter dễ tin người như lúc xưa nữa.Tom thấy khó chịu nên đã thốt lên một câu khiến Harry tan vỡ hoàn toàn:-Cậu là ai thì liên quan gì đến tôi,cậu nghĩ cậu quan trọng lắm sao, điều tôi quan tâm chỉ là cậu có chịu xin lỗi em ấy hay không thôi.

Dừng ngay mấy lời vô nghĩa của cậu đi...'Ha ha ha ha ha ha...' - Tom chưa kịp nói xong thì Harry đã ngắt lời bằng một nụ cười quái dị."

Tôi nói cái gì thiên liên quan gì đến anh, anh là cái thá gì mà dám quản tôi.

Được thôi, nếu theo các người là tôi hại nó thì cứ cho là tội hại đi"-Harry đưa tay ra sau lưng đan hai bàn lại dùng ánh mắt như xuyên thấu qua tim gan nhìn vào đứa em trai giả mạo đó.Tom, Draco, Snape thấy rùng mình với ánh mắt đó nên dàn đứng trước Lloyd đồng thanh:-Ngươi lại định làm gì em ấySnape dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Harry "Tôi sẽ không để cậu làm hại em ấy tiếp đâu".

Mọi người bắt đầu xì xào -Thì ra mọi chuyện là thật rồi...-Tội Lloyd thật...-Em ấy đã thiếu thốn tình thương của cha mẹ mà còn bị anh mình đối xử như vậy...-Không ngờ Harry lại độc ác như vậy...-Tôi tưởng cậu ta là anh hùng chứ...-Độc ác thật ...Cái từ độc ác đó như vang vọng trong đầu cậu,cậu không ngờ những người từng tung hô cậu là Chúa Cứu Thế bây giờ lại bảo cậu độc ác .Harry không chịu nổi nữa hét lên 'AAAAAAAAA' cùng lúc ấy mây đen ùn ùn kéo đến, chớp đánh liên hồi tạo những tiếng sấm chói tai, một mưa nặng hạt rơi xuống tạo tiến ồn nhưng vẫn nghe rõ ràng tiếng hét của Harry lúc đó.

Mọi người im bặt không dám ho he.

Vì trời tối sầm và thỉnh thoảng có những đợt sét làm sáng cả một khoảng làm cho hình bóng của Harry trở nên đáng sợ và cho họ một cảm giác nguy hiểm.

Họ cầm đũa phép của mình trong tay phòng hờ nếu có nguy hiểm thì tấn công bất cứ lúc nào.

Harry nhìn thấy thì quay người đi ra sân đứng dưới mưa quay lại về phía những người đó nở một nụ cười cùng lúc giọt nước mắt đang lăn trên má cậu rồi hoà vào làn mưa và biến mất như mọi cảm xúc, sự tin tưởng của cậu đối với những con người đó từ trước đến nay hoàn toàn biến mất trên cõi đời này, không còn lại một chút gì.Lúc đó, đôi mắt màu xanh lá vui tươi của Harry bỗng trở nên vô định nhìn vào đôi mắt đó bây giờ nó giống như có thể nuốt chửng bất cứ thứ gì ngăn cản Harry vậy.Rồi bỗng Harry biến mất và tưởng chừng như cậu chưa từng xuất hiện trong Hogwarts vậy.-------------------------------------------------------------------------------------------------------Lúc viết chương này mà tui sót tiểu Har quá không muốn gả cho nhà nội nữa luôn!!Kiera mong mọi người đóng góp ý kiến thêm để truyện của mình ngày trở nên hoàn thiện hơn.Cảm ơn mọi người nhiều1213 từ (16:45)
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 3: Gia tộc Weaver


Mấy năm sau khi Harry biến mất thì không biết từ đâu xuất hiện một gia tộc – Weaver, lúc gia tộc đó xuất hiện ít người quan tâm đến sự xuất hiện đó đến vì họ hầu hết nghĩ rằng 'Một gia tộc mới nổi thì làm gì đe doạ được đến vị trí của gia tộc mình'.Nhưng chỉ sau vài tháng thì không ai không quan tâm đến sự xuất hiện này bởi chỉ trong một năm gia tộc này đã chiếm lĩnh hơn 2/3 thị trường kinh tế của thế giới phép thuật.

Vừa tỉnh dậy Lloyd đi tìm Draco thì thấy hắn ở trong phòng làm việc đang vò nát tờ Nhật Báo Tiên Tri rồi ném ra xa."

Ai chọc giận anh vậy, Draco."

Cậu ta vừa an ủi hắn vừa lại chỗ tờ báo bị vo nát kia và cầm lên đọc một dòng chữ nổi bật ở trang bìa "Gia tộc Weaver lại tiếp tục thâu tóm thêm thị trường,liệu gia tộc Malfoy còn có khả năng trở lại vị trí đứng đầu"."

Không biết từ đâu xuất hiện cái gia tộc đáng chết này, bây giờ có lẽ có nhiều gia tộc đang vui sướng lắm, cha anh có lẽ thất vọng lắm vì từ xưa tới giờ Malfoy luôn là gia tộc đứng đầu vậy mà..."

Gương mặt vốn đẹp trai của Draco nhăn lại ,tức giận nói" Không sao đâu Draco, dẫu sao cũng không phải tại anh đâu mà, có trách thì phải trách gia tộc này có có quá nhiều người tài."

Lloyd an ủi hắn.Đúng vậy, vì chính Draco cũng không thể nào hiểu nổi những người của gia tộc này xuất hiện từ khi nào mà họ là những người thiên tài từ độc dược, bùa chú,...Thậm chí, lúc hắn cho người tìm hiểu về nguồn gốc của gia tộc này thì họ đều đi mà không có trở về, đến bây giờ thì nguồn gốc và gia chủ của gia tộc này vẫn chỉ là một bí ẩn không thể giải đáp.

Và những người từng tiếp xúc với người Weaver thì đều nói rằng khi thấy họ thì đều cảm giác có một áp bức lạnh người và lúc nhìn thẳng vào mắt họ mặc dù đeo mặt nạ nhưng vẫn cảm thấy được sự lạnh lùng tới run người.Thấy Draco thất thần, Lloyd bắt đầu nhõng nhẹo nói với hắn" Anh đừng lúc nào cũng suy nghĩ về công việc vậy chứ, ảnh hưởng tới sức khoẻ lắm đó""Anh biết rồi, ngoại trừ cha mẹ ra em là người duy nhất lo lắng cho anh đó ,vậy em phải thưởng cho anh vì sự siêng năng này đó nha~".

Draco nở một nụ cười chuẩn Slytherin rồi đè hắn xuống bàn làm việc.Nhìn đôi môi đỏ mọng của Lloyd như có sức hấp dẫn nào đó khiến hắn không kìm được mà hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đó.Hắn hôn Lloyd cho tới khi cậu ta phải thở dốc."

N..nhưng mai e..em phải chu..chuẩn bị lễ đón h..học sinh mới."

-Cậu ta mặt đỏ ửng cố đẩy Draco ra mà nói."

Nếu không thì mai em xin nghỉ là được mà, vậy nên bây giờ em phải thoả mãn anh".- Draco liền bế Lloyd lại sofa lớn ở trong phòng , xé chiếc áo của cậu ta ra thì thấy làn da trắng nõn của cậu và những hôn ở trên làn da đó tạo nên một cảnh tượng khó mà cưỡng lại được ,rồi hắn liến môi mà thốt lên một câu "A~em thế này thì làm sao anh cưỡng lại được đây"Sau đó Lloyd phát ra những tiếng "a~ um~ "ai nghe mà cũng phải đỏ mặt.---(Tại London – Anh)---Trong căn biệt thự Weaver, những gia tình đang đưa các món ăn ra chiếc bàn dài, ở đó có 3 đứa trẻ và một người đàn ông."

Hôm nay là ngày nhận được thư nhập học của trường"Cô bé có một đôi mắt màu lam xám mang trong đó là một chút sự mạnh mẽ, kiên định, mái tóc đen mượt được cô bối lên cao càng làm tôn thêm vẻ đẹp hút hồn của cô, vừa nói cô vừa từ tốn uống trà chuẩn một quý cô và cô chính là Caryln Weaver - đại tiểu thư gia tộc Weaver.

(Mọi người cứ tưởng tượng cô bối tóc lên và đôi mắt lam xám nhé)"Vậy là đã đến ngày này rồi ư, thời gian trôi qua nhanh thật" Cậu bé này có lẽ là giống người đàn ông kia nhất , đôi mắt của cậu màu xanh ngọc lục bảo nhưng không thần bí như người đàn ông đó mà lại có chút gì đó tinh nghịch nhưng cũng không kém phần lạnh lẽo, mái tóc đen ngang vai được buộc lên trên gương mặt còn sót vài sợi tóc đen khiến cho gương mặt của cậu càng thêm tuyệt đẹp, cậu chính là Bryan Weaver-đại thiếu gia gia tộc Weaver

(Tóc của Bryan dài ngang vai nha)Cậu bé lúc nãy tới giờ chỉ yên lặng ngồi cạnh Bryan đọc sách, cậu bé ấy tuy không được sắc sảo như 2 đứa trẻ còn lại nhưng cậu lại mang một vẻ đẹp như của một thiên thần vậy đôi mắt màu đỏ ruby to tròn luôn hiện lên sự vui vẻ chứ không lạnh lẽo hay kiên định như 2 người còn lại, mái tóc vàng ánh kim làm tôn lên vẻ đẹp thiên thần của cậu, mà người mang vẻ đẹp thiên thần này lại chính là Dylan-nhị thiếu gia gia tộc Weaver.

"Bry,Dyl,Cary, ta biết các con đã biết điều này nhưng ta muốn nhắc lại một lần nữa các con khi gặp mấy người họ thì không được lộ ra bất kì sơ hở nào,các con là người gia tộc Weaver chứ không phải con của Harry Potter" Người đàn ông này không ai khác chính là Harry Potter- Cứu thế chủ đã biến mất vào 11 năm trước đó,và bây giờ cậu chính là Harvey Weaver-gia chủ gia tộc đứng đầu giới phép thuật này.Bây giờ cậu không còn là cậu bé đáng yêu như lúc trước nữa mà bây giờ cậu lại mang dáng vẻ của một quý tộc cao quý gương mặt sắc nét, đôi mắt màu xanh lục bảo bây giờ không còn sự tươi sáng như lúc trước nữa mà thay vào đó là sự lạnh lẽo, thần bí như màu xanh Avada vậy, cộng thêm đó là sống mũi cao thẳng tắp làm cho cậu thêm mê người, mái tóc của cậu không còn xù như trước nữa được cậu buộc lên làm cho người nào thấy cũng phải mê đắm nhan sắc này của cậu.

Và ba đứa trẻ trên chính là kết quả của một đêm vô tình đó."

Vâng, thưa cha"cả ba đồng thanh nói.---------------------------------------------------------------------------Có thể lời văn của mình chưa hay lắm nên mọi người góp ý để truyện của mình được hoàn thiện thêm nhé
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 4: Thư nhập học và sự phản bội của Cyril


Lúc cả ba vừa ngắt lời thì có một gia tinh đưa 3 bức thư vào và nói:"Thưa ông chủ, các tiếu gia tiểu thư có thư ạ" Gia tinh đưa bức thư cho Harvey, xin phép rồi biến mất.

Harvey nhìn lá thư màu kem đó, ở chính giữa lá thư xuất hiện một dấu mộc đỏ huy hiệu của trường Hogwarts, rồi đưa thư cho ba người.HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

Hiệu trưởng: Albus Dumbledore

(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy, tổng Warlock, trọng nhân tối cao, liên đoàn phù thủy quốc tế)

Kính gửi cậu Bryan Weaver/ cô Caryln Weaver / cậu Dylan Weaver

Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo cho cô/cậu biết rằng cô/cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts.

Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.

Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9.

Chúng tôi đợi cú của cô/cậu chậm nhất là ngày 31 tháng 7.

Kính thư, Giáo sư McGonagall

Phó hiệu trưởng.

McGonagall.

...

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

ĐỒNG PHỤC:

Học sinh năm thứ nhất cần:

1.

Ba bộ áo chùng thực tập: màu đen

2.

Một nón đỉnh nhọn đội ban ngày: màu đen

3.

Một bộ găng tay bảo hộ: bằng da rồng hoặc tương tự

4.

Một áo trùm mùa đông: màu đen

Lưu ý : đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.

SÁCH GIÁO KHOA:

Tất cả các học sinh đều phải có các sách kiệt kê sau đây:

- Sách thần chú căn bản (năm nhất) của Miranda Goshawk.

- Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.

- Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.

- Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.

- Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.

- Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.

- Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.

- Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.

TRANG THIẾT BỊ KHÁC

- 1 cây đũa phép.

- 1 cái vạc: bằng thiết, cỡ số 2

- 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.

- 1 kính viễn vọng.

- 1 bộ cân bằng đồng.

Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.

LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG."

Có lẽ bây giờ thông báo cũng đã muộn nhưng ta muốn báo cho các con biết rằng ta nhận được lời mời làm giáo sư độc dược cho trường Hogwarts, và ta đương nhiên là gia nhập với thân phận Alan Weaver – Bậc thầy độc dược"Cậu từ tốn cắt thịt và nói."

Nhưng cha không phải không muốn gặp lại họ sao, vậy tại sao cha lại đồng ý ?"

Caryln lo lắng hỏi bởi vì cô biết rằng cha đã từng buồn rất nhiều khi thấy họ ở Nhật Báo Tiên Tri."

Không sao hết, cha không phải là Harry Potter yếu đuối nữa, với lại cha lo lắng cho các con, lỡ có chuyện gì xảy ra với các con có lẽ ta không sống nổi mất" Ánh mắt của cậu từ băng lãnh bỗng chuyển sang sự yêu thương dành cho 3 đứa trẻ đó, có lẽ người có thể khiến cậu bỏ đi gánh nặng mà vui cười có lẽ chỉ có những đứa con của cậu."

Thôi các con nên chuẩn bị đi, rồi chúng ta cùng đi Hẻm Xéo mua đồ chuẩn bị cho năm học" Cậu dịu dàng nói với cả 3 đứa trẻ.3 người họ ăn sáng xong liền xin phép Harry lên tầng chuẩn bị.

Còn Harry thì nhìn ba đứa con của mình làm cho cậu nhớ lại lúc xưa|Sau cái đêm cậu bị Tom, Snape và Draco tưởng lầm là 'em trai' của cậu đó thi cậu phát hiện mình đang mang thai, lúc đầu cậu định sẽ nói với Dumbledore và bí mật sinh chúng ra nhưng cậu phải từ bỏ ý định đó bởi chuyện cậu đã mất hết niềm tin vào người mà cậu cho là tín ngưỡng của mình, lúc biết được sự thật đầu óc cậu như trỗng rỗng vì người mà cậu tin yêu lại không tin mình, phản bội mình nên không thể tiếp thu được những lời khuyên nhủ của 2 người bạn thân, bây giờ không biết họ thế nào rồi.

Khi cậu vừa độn thổ khỏi trường Hogwarts thì cậu chạy đến nhà mà cậu mua ở London và sau đó trải qua một đêm đau như chết đi sống lại thì cậu sinh ra ba đứa trẻ.

Đứa đầu tiên nữ, tên là Caryln, cô bé rất giống Tom lúc còn trẻ nhưng đôi mắt và tính cách lại là của Draco như tài năng về độc dược nhất là sự chăm chút về nhan sắc.

Đứa thứ hai là Bryan, cậu bé như là sự kết hợp giữa cậu và Snape.

Nhưng cậu sở hữu một lượng phép thuật cường đại, lúc cậu lên 3 bị bạ động ma pháp thì cậu đã khiến cho căn nhà mà họ sống trở nên tan hoang nhưng đó là nhờ cậu phát hiện ra kịp thời nếu không không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

Cuối cùng là Dylan thằng bé sở hữu mái tóc từ Draco và đôi mắt của Tom, mặc dù cậu nhìn hoạt bát thế kia nhưng cậu lại là đứa trầm tính nhất trong 3 đứa, cậu luôn thích nhốt mình trong phòng đọc sách và nghiên cứu các loại bùa chú.|"Chủ nhân" một giọng nói vang lên làm cho cậu định thần lại."

Sao vậy, điều tra được chưa"Harry lúc này như một bậc đế vương, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào thuộc hạ ."

Điều tra được rồi ạ" Alver cung kính nói."

Là ai.."

Giọng của cậu lúc này càng ngày càng lạnh lùng , ánh mắt màu xanh lục bảo đó giống như toả ra một sự áp bức vô hình nào đó khiến ai cũng phải sợ hãi."

Thưa, là..." giọng nói của Alver càng lúc càng run rẩy, cho dù đã theo chủ nhân nhiều năm rồi nhưng cậu cũng khó quen được áp lực này."

NÓI MAU"Harry quát lớn, phép thuật giao động quanh cậu càng lúc càng lớn."

Là Cyril, cậu ta là gián điệp của gia tộc Malfoy" Đây là một trong những người đi theo Harry lâu như Alver, nên cậu ta cảm thấy rất khó để nói cho chủ nhân của mình biết."

Ha...là Cyril ư, không ngờ lại là cậu ta, mà không ngờ làm gián điệp cho gia tộc nào lại là gia tộc Malfoy, đúng là oan gia ngõ hẹp"Sự tức giận lúc này của Harry như đạt tới đỉnh điểm, kèm với đó là sự bất ngờ ,bởi chính Cyril là người mà cậu tin tưởng nhất.----------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người đọc rồi đóng góp ý kiến để truyện mình thêm hoàn thiện nhéĐược 25 lượt bình chọn mình sẽ đăng tiếp nha.
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 5: Cuộc gặp mặt bất ngờ


Thực hiện lời hứa hôm nay mình đăng chap nhé!!------------------------------------------------------------------------------------Lúc này Caryln đi xuống, bây giờ cô đã thay một chiếc váy đơn giản hơn tuy vậy cũng không thể nào kìm được sự cao quý của cô.

Tiếp sau đó là Bryan, cậu khoác lên mình một bộ vest đen, nhưng đối với lứa tuổi của cậu khi mặc bộ đồ này vào hầu hết sẽ không tôn lên được hết vẻ đẹp của bộ đồ này nhưng cậu thì khác vì cậu không những cao hơn bè bạn cùng tuổi mà cộng vào đó là ương mặt thư sinh của cậu.

Dylan bước xuống, có lẽ nếu không phải những người ở đây đã quen với sự hiện diện này, thì có lẽ họ đã không tự chủ được miệng mình mà thốt lên "thiên thần có thật ư", đúng vậy bộ đồ như dành riêng cho cậu vậy, nó làm tôn lên làn da trắng cùng với mái tóc ánh kim đó.

Harry thấy các con đã xuống thì cũng không nhanh không chậm nói với Alver " Lập tức giải cậu ta vào nhà giam Darkness, đợi ta về xử lí" lúc thấy những đứa con của mình từ cầu thang đang bước xuốn, sự tức giận của Harry giống như chưa từng tồn tại vậy.

Cậu đi vào phòng rồi nhanh chóng thay đồ và thay đổi gương mặt củả cậu bởi cậu biết rằng gương mặt đó sẽ mang tới rắc rối cho các con của cậu."

Đi thôi" ánh mắt đầy tình thương nhìn những đứa con đang vui vẻ trêu đùa nhau khiến lòng cậu ấm lại, cậu tự hỏi lòng mình 'Nếu không có các bảo bối thì không biết cậu có thể sống tới bây giờ không'.

Vừa nó xong thì cậu cùng ba đứa trẻ dùng bột floor biến mất sau ngọn lửa.--Hẻm Xéo—Vừa đến Hẻm Xéo, ba đứa trẻ không kìm được mà cùng nói "Thật lạc hậu" mặc dù cha của chúng đã nói rằng nơi đây đã tồn tại được rất lâu rồi nên có chút lạc hậu, nhưng một chút lạc hậu của cha đây ư?Đây không phải một chút lạc hậu mà là rất lạc hậu.Có lẽ chúng nên hỏi cha cải tạo lại nơi này, chứ thật sự họ không thể chịu nổi sự lạc hậu này."

Nơi này tồn tại đã lâu nên nó có hơi cổ kính""Con nghĩ chúng ta nên cải tạo lại nơi này thôi cha à"Cary nhìn xung quanh rồi bảo với Harry."

Được rồi, cha sẽ nghĩ về việc này.

Nhưng bây giờ chúng ta đến đây để mua đồ chứ không phải là đến để cải tạo lại nơi này đâu.Bây giờ, chúng ta sẽ đến tiện của phu nhân Malkin trước để mua đồng phục"Harry nói với Cary, Bry, Dyl; thực ra cậu cũng có ý định cải tạo lại nơi này nhưng chưa đến lúc mà thôi, lúc cậu đang mải nghĩ cũng không để ý đến những ánh mắt chăm chú nhìn cậu, không chỉ phụ nữ mà ngay đến cả đàn ông đi qua cậu cũng không tự chủ được mà đỏ mặt.Tiệm may của phu nhân Malkin cách đó không xa nên họ đã nhanh chóng đến được.'Leng keng leng keng'Tiếng chuông cửa vang lên."

Xin chào, phu nhân" Vừa bước vào, cả ba đứa trẻ thực hiện một lễ nghi quý tộc, chào hỏi phu nhân đang bận rộn với những cuộn dây đo bên trong."

Chào các cháu, thật là những đứa trẻ xinh xắn và lễ phép, các cháu đến may đồng phục Hogwarts à"Phu nhân thấy có khách liền cười tươi ra chào đón."

Vâng ạ" Bry lễ phép gật đầu."

Mà các cháu lấy luôn hay lát nữa mới lấy"Bà hỏi."

Cho cháu lấy luôn ạ, làm phiền bà rồi" Cary trả lời."

Đây là công việc của bà mà, mà các cháu lại đầu kia lấy số đo nhé vì ở đây có hai cậu bé đang thay đồ rồi" Phu nhân mỉm cười rồi ra lệnh cho những thước đo lại đo cho chúng.Harry thì cầm Nhật Báo Tiên Tri gần đó lên và lại chiếc sofa dành cho khách rồi ngồi nghiêm túc đọc.Harry đang ngồi trên một cái sofa gần cửa sổ.

Ánh nắng chiếu vào làm cho cậu ấy như toả ra ánh hào quang, dù vậy vẫn không làm người đàn ông ấy mất đi khí chất vương giả của mình.

Lúc đấy có bốn vị khách bước vào, Hary ngẩng đầu lên thì nhận ra ngay đó là những người bạn cũ của mình."

Thật là khó chịu mà, cái thằng Lloyd đó có làm gì đâu mà suốt ngày kêu mệt, năm nay nó dạy có năm hai thôi, nếu không dạy được thì ở nhà rồi Malfoy chăm sóc cho chứ suốt ngày đến trường làm cái quái gì không biết.

Mà nghe nói năm nay có giáo sư về dạy môn độc dược mấy năm còn lại thay nó đúng không" Vừa bước vào Hermione đã khó chịu mà cằn nhằn."

Thôi nào nữ vương của tôi ơi, nó làm gì thì cứ mặc nó đi, cứ xem nó như không khí là được rồi, đừng để nó làm ảnh hưởng tới tâm trạng của em chứ" Pansy ôm vai Hermione dỗ dành."

Nếu không phải nó là em trai của Harry thì em đã cho nó ăn một cái Avada tiễn nó về trời rồi" Hermione dường như càng tức giận mà khó chịu nói."

Pansy nói đúng đó đừng để nó ảnh hưởng đến tâm trạng của bồ, cứ xem nó như không khí thôi"Ron đang trong vòng tay của Blaise cũng lên tiếng."

Cũng tại vì nó mà Harry đã biến mất bao nhiêu năm trời rồi đó, tớ chắc chắn là nó hãm hại Harry chứ làm chúng ta với cậu ấy bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ lại không biết tính cậu ấy.Không biết bây giờ cậu ấy đang ở nơi nào."

Hermione lo lắng nói."

Tôi vẫn đang điều tra nhưng vẫn chỉ biết rằng cậu ta đã sinh con thôi, bây giờ đang vẫn điều tra nhưng vẫn không có tin tức gì" Blaise thở dài."

Cậu ấy một mình nuôi con không biết có chịu khổ gì không, mà tại sao cậu ấy mang thai mà không nói với tụi mình, chứ suốt ngày cứ giữ khó khăn một mình chịu thôi"Ron có chút ngẹn ngào nói."

Thôi chúng ta vào đón con thôi chứ cũng không còn sớm nữa, còn phải đi mua đũa phép nữa" Pansy thấy tâm trạng của mọi người trở nên buồn bã thế là cô nhanh chóng chuyển chủ đề.Bốn người đi vào, Harry ngồi gần đó nên có thể nghe được cuộc hội thoại của họ cậu không kìm được mà cười nhẹ, lúc này cậu cảm thấy như tâm trạng của cậu bỗng trở nên nghẹn ngào bởi cậu biết rằng những người bạn đã luôn nhớ tới cậu, lo lắng cho cậu.--------------------------------------------------------------------------------------------Aida thế là lại có người cong rồi ahihi.Tam giác vàng Griffindor chuẩn bị gặp nhau rồi.
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 6: Cuộc gặp mặt của những đứa trẻ


---- Bên phía những đứa trẻ --- "Mấy bồ cũng đến Hogwarts à" một cậu bé hỏi ."

Ừ"Bry trả lời."

Đừng lạnh lùng vậy chứ, làm quen đi.

Tớ tên Magnus Zabini, còn kia là Curtis Parkinson" Cậu vừa choàng lấy vai Bry vừa chỉ về một cậu bé đang soi mình trước gương đầu kia.'Không ngờ lại gặp mặt nhanh như thế' Cả ba đứa trẻ cùng nghĩ."

Bryan Weaver" Bryan vừa chỉnh lại trang phục vừa giới thiệu."

Tôi là Caryln Weaver" Cô chào theo lễ nghi quý tộc một cách hoàn hảo."

Dylan Weaver, hân hạnh được gặp" Dylan gấp sách lại chào hỏi.Lúc Magnus thấy Dylan, cậu không kìm được mà thốt lên "Cậu thật xinh đẹp"Dylan hờn dỗi bĩu môi làm cho cậu càng trở nên đáng yêu, cậu không hiểu sao ai thấy cậu cũng nói như vậy, nhưng đó có phải là từ dành cho đàn ông đâu, tại sao không ai nói tuấn tú hay đẹp trai cũng được mà."

Làm vậy là bất lịch sự đó Mag.

Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người, cậu ấy thường nghĩ gì nói nấy nên..."

Cur lại liền nhìn Mag một cái rồi cúi đầu xin lỗi.

Lúc này, Mag đã biết mình lỡ lời thế là cậu cũng cúi đầu xin lỗi Dylan."

Không sao đâu, em tôi cũng không để ý lắm đâu"Bry phá tan cái không khí gượng gạo này, dẫu sao cậu cũng quá quen với điều này"Mà các cậu là người của gia tộc Weaver à" Mag bây giờ mới chú ý lúc nãy họ giới thiệu về bản thân, cậu không chắc chắn lắm nên muốn hỏi lại cho chắc."

Đúng, có chuyện gì sao" Bry không hiểu tại sao Mag lại nói như vậy 'Việc các cậu là Weaver có vẫn đề gì à?'"Trời ơi, thế mà cậu thật sự là người của gia tộc Weaver ư.

Gia tộc cậu đã làm nên điều vĩ đại đó" Cur đến bây giờ vẫn không thể nào tin được mình đang nói chuyện với người gia tộc Weaver vì vậu rất hâm mộ gia tộc này nên cậu luôn mơ ước được nói chuyện với họ."

Ừ, mà các cậu không đi ra với cha mẹ à, cha mẹ cậu đang gọi kìa"Cary nghe thấy tên của 2 người họ và cô tốt bụng nhắc nhở bọn họ khi họ không chú ý đến tiếng gọi đó."

Thôi bọn mình về nha, tạm biệt.

Hẹn gặp ở Hogwarts" Mag vui vẻ vẫy tay chào 3 người họ."

Tạm biệt"Cả 3 người vẫy tay chào 2 người bạn mới quen.--Ở ngoài cửa hàng---"Mami lúc nãy con gặp được người của gia tộc Weaver đấy, họ bằng tuổi chúng con đấy"Cur nói với Hermione."

Chính là gia tộc đang đứng đầu đấy ư" Ron tò mò hỏi."

Vâng, họ đều rất đẹp, nhất là Dylan, cậu ấy như một thiên sứ vậy..."

Mag thích thú ca ngợi nhan sắc của ba đứa trẻ nhà Weaver.---Trong cửa hàng---------------------------------"Hắt xì"Có lẽ chúng mình bị cảm nghĩ, nhưng cả Bry, Cary, Dyl đều không ngờ được 2 người bạn mà chúng vừa gặp đều đang kể lể về họ với cha mẹ chúng.------------------------------------------------------------------"Đó là con gái sao"Pansy thắc mắc nên muốn hỏi cho rõ."

Không không, cậu ấy mặc dù là con trai nhưng mà còn dễ thương, xinh đẹp hơn những người mà con từng gặp" Mag tưởng tượng lại gương mặt của Dyl vừa nói.

Ngay cả Cur bên cạnh cũng đồng tình mà gật đầu.Thế là cả bốn người phụ huynh đều có cùng một suy nghĩ 'Con mình thế mà cong rồi ư'.

Rồi 6 người họ lại tiếp tục đi mua đồ, mà không để ý tới Harry đang ở trong lớp nguỵ trang nhìn họ."

Cha...cha" Tiếng gọi của Cary làm cậu hoàn hồn trở lại, cậu nhìn những đứa con của mình đang cầm cho mình mỗi người một túi đồ thì nhận ra các con mình đã chọn xong.

Cậu lại hỏi phu nhân Malkin "Của tôi hết bao nhiêu tiền vậy phu nhân"" 9 bộ đồng phục Hogwart, 3 áo chùng mùa, 3 áo chùng đen, 3 áo sơmi trắng và 3 quần tây hết tất cả 423 galleon" Phu nhân trả lời và nhận lấy tiền Harry đưa.

Sau khi trả tiền xong cậu cùng 3 đứa con đi về phía cuối của Hẻm Xéo.----------------------------------------------------------------------------Xin lỗi mọi người nha chap này hơi ngắn vì mình bị xoá mất truyện mới khôi phục được một chút là đăng lên cho mọi người.Mong mọi người ủng hộ Kiera nhiều nhiều nha.Mình cũng xin thông báo rằng có khả năng khoảng mấy tháng nữa mình mới ra chap mới được vì mình còn lo ôn thi chuyển cấp nên cha mẹ không cho mình viết nữa.Mình rất buồn nên khi nào được cho phép mình sẽ đăng truyện nha.
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 7: Tiệm đũa phép Olivander


--Tiệm đũa phép của Ollivander—
Trước mắt họ là một cái tiệm nhỏ vừa dơ không khác mấy gì quán Cái Vạc Lủng.

Trên cánh cửa ở ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng đã bị tróc ra: "Nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382 trước Công nguyên".

Cary mặt hơi khó chịu hỏi cha:"Cha ơi, thật sự phải mua đũa phép ở đây sao, ta không đi nơi khác được ạ."

"Nơi đây là nơi bán hàng uy tín và cũng là duy nhất ở đây rồi, chịu khó một chút nhé, chúng ta cần thứ tốt nhất"Harry cố thuyết phục cô con gái khó tính của mình.Thế là cả 3 đứa trẻ có chút khó chịu đi vào cửa hàng, bên trong cửa tiệm là một thành trì cũ kĩ được tạo nên từ những chiếc hộp.

Dù vậy, trông nó không chắc chắn một chút nào, dường như nó có thể sụp đổ bất cứ lúc nào ấy.

Những dãy kệ bụi bặm như chưa từng lau chùi lại đang chứa hàng trăm chiếc hộp lớn nhỏ.

Trên sàn thì xuất hiện những chiếc hộp xếp chồng lên nhau, tạo thành những toà tháp đồ sộ.

Đang mãi quan sát cửa hàng thì có một ông lão xuất hiện sau lưng của Cary khiến cô giật mình.

"Xin chào, các cháu tới đây để mua đũa phép phải không."

Ông lão lên tiếng.Lúc nghe giọng nói đó thì làm cho Harry, Bry, Dyl và Cary cảnh giác quay đầu lại.

Nhưng lúc vừa thấy gương mặt của ông lão đó thì Harry đã bỏ đi lớp cảnh giác.

Bọn chúng thấy cha mình đã bỏ lớp phòng bị thì chúng hiểu ông lão này sẽ không làm hại đến chúng.

"Xin chào cụ Olivander, chúng tôi tới đây để mua đũa phép cho ba đứa trẻ nhà tôi"Harry lên tiếng nói với chủ của cửa hàng – cụ Olivander."

Ôi Cứu Thế Chủ của chúng ta biến mất mấy năm trước đây mà, cậu có con lúc nào vậy" Không hiểu sao cụ Olivander lại biết được đó là Harry mà bất ngờ hỏi."

Sao cụ lại nhận ra được cháu vậy ạ" Harry vẫn giữ gương mặt lạnh lùng hỏi cụ và cậu cũng chẳng hiểu được tại sao cụ lại có thể nhận ra cậu khi cậu đang cải trang."

Cậu đừng quên họ Olivander chúng tôi là nhà sản xuất đũa phép rất nhiều đời rồi và chúng tôi cũng có khả năng nhận biết được đũa phép mà người đó sở hữu"Cụ vẫn vẻ mặt đó vừa đi vào chỗ chủ cửa hàng vừa giải thích cho Harry hiểu.Thấy vẻ mặt Harry có hơi khó xử thế là cụ cũng bảo cho cậu bớt lo " Tôi sẽ không kể chuyện này cho ai đâu, bởi vì lựa chọn luôn ở cậu" Cụ cũng hiền từ nhìn Harry sau đó nhìn sang Bry và nói:"Thôi nào, các cháu đến đây để mua đũa phép mà đừng nhắc lại chuyện cũ nhiều quá.

Vậy bắt đầu từ cậu bé này trước đi, cháu thuận tay nào vậy?"

Cụ vừa nhìn vừa hỏi Bry."

Dạ, tay phải" Cậu lễ phép đáp lại cụ.Lúc hỏi xong cụ liền làm ngay công việc quen thuộc của mình, cụ lấy ra một cuộn dây rồi bắt đầy đo đạc đủ thứ.Vừa đo cụ vừa kể về việc lựa chọn đũa phép, sự khác nhau của các lõi.

Sau khi đo xong thì cụ đi vào bên trong lấy cho Bry mấy chiếc hộp trông khá cũ và nhìn lớp bụi trên những chiếc hộp nhìn như mấy chục năm chưa dọn qua vậy.

Rồi cụ mở một hộp ra trong đống đó và lấy đũa phép bên trong đưa cho Bry."

Cháu thử chiếc này đi.

Lông đuôi bạch kì mã, vỏ là gỗ cây liễu, 15 inch bền và dễ uốn nắn."

Cụ Olivander nói với Bry.

Cậu bắt đầu vẫy chiếc đũa thì ngay lập tức một luồng sáng phát ra từ đũa phép, làm cho cái kệ gần đó vỡ nát, cậu thấy vậy khá áy náy nhìn cụ Olivander."

Cháu thử tiếp cây này đi."

Khi Bry chưa kịp nói gì thì cụ Olivander nói và đưa cho cậu một cây đũa khác.

Bry cũng theo lời cụ cầm lên và vẫy thử thì những chồng hộp trên kệ đổ xuống.

Bry càng thử cụ càng thấy hưng phấn, lúc thử đến cây đũa phép thứ năm thì có một hộp từ trong chỗ cụ lúc nãy lấy những chiếc hộp đó bay vào tay cậu.

Thấy vậy cụ liền để cậu tự mở hộp ra, mặc dù bên ngoài hộp rất bẩn nhưng khi mở ra thì bên trong lại rất sạch sẽ và có chứa một cây đũa phép tinh xảo.

Khi cậu vừa cầm đũa phép lên thì cụ liền bất ngờ nói:" Không ngờ chiếc đũa phép này vậy mà bây giờ đã có chủ nhân rồi, nó đã ở đây hơn trăm năm, nó đã tồn tại khi cụ còn chưa sinh ra nữa.

Đây là cây đũa của cụ tổ của cụ đã dành cả đời chỉ để làm ra cây đũa này.Lõi của nó là lông vong mã, vỏ là gỗ cây phỉ, 13 inch bền và dễ uốn nắn."

Cụ vừa nói vừa đưa một cây đũa màu đen cho Bry.

Bry rất ngạc nhiên và Harry cùng Dyl, Cary cũng ngạc nhiên không kém bởi lông đuôi Vong Mã là nguyên liệu lõi có thể nói là mạnh nhất Thế giới.Nguyên liệu này cũng đặc biệt nguy hiểm và nếu muốn tạo ra nó thì phải là người từng chứng kiến cái chết để có thể nhìn thấy Vong Mã.Lúc Harry vẫn còn đang ngạc nhiên thì Bry đã vẫy chiếc đũa đó lên.

Lúc ấy, chiếc đũa phát ra một ánh sáng màu đen và dần dần ánh sáng màu đen đó biến thành một con vong mã màu đen chạy khắp cửa hàng cụ Olivander .

Chỉ mấy giây sau thì nó lại gần Bry và biến mất; cũng lúc ấy chiếc đũa của Bry xuất hiện hoa văn rất tinh sảo.Tiếp theo là Cary , cụ tiếp tục hỏi cô thuận tay nào.

Thì Cary không ngần ngại gì mà đáp:"Dạ cháu thuận cả hai tay ạ"Cary vừa đáp xong thì cụ cũng đo đạc đủ thứ rồi lại vào trong lấy ra rất nhiều hộp khác nhau đặt trên bàn.

Nhưng cụ chưa kịp làm gì thì có một hộp từ trong chồng hộp đũa cụ vừa mang ra bay lại trước mặt Cary.

Cary cảm thấy khá bất ngờ, nhưng cụ Olivander lại khác cụ hưng phấn và đưa đũa phép cho Cary.

Khi Cary vừa cầm nó lên thì một ánh sáng màu đỏ nhẹ nhàng thoát ra, ánh sáng đó dần dần trở thành một con phượng hoàng nó bay xung quanh cửa hàng và cất lên tiếng ca thì lúc đó mọi thứ lúc nãy bị phá huỷ cũng trở lại hình dáng ban đầu.

Sau đó con phượng hoàng bay lại vai của Cary rồi hoá thành những đốm sáng màu đỏ như những ngọn lủa bay xuống , cũng lúc mà đốm sáng cuối cùng chạm vào đũa phép trên tay Cary thì trên thân đũa màu cam bỗng xuất hiện hoa văn như lông của phượng hoàng.Cụ Olivander cảm thấy rất ngạc nhiên rồi mỉm cười " Lõi của chiếc đũa phép này là lông phượng hoàng, vỏ là gỗ cây phỉ, 13 inch bền và khó điều khiển.

Không biết bao nhiêu lâu rồi nhỉ?

Nó rất khó để điều khiển, chỉ những người có sức mạnh cường đại mới có thể điểu khiển được nó"Cary nghe xong gập đầu nhẹ rồi lại gần Harry khoe cây đũa phép."

Cuối cùng là cậu bé dễ thương này nhỉ, cháu thuận tay nào vậy" Cụ dịu dàng nhìn Dyl rồi nói."

Dạ cháu thuận tay trái ạ" Dyl mặc dù hơi tức vì cụ bảo mình dễ thương nhưng cũng trả lời lại cụ."

Cháu đưa tay trái ra đo cho cháu nhé" Cụ cầm lấy dây đo rồi đo cho Dyl.Rồi cụ lại lấy ra cho Dyl rất nhiều đũa phép để thử.

Cậu thử cái này đến cái khác, khiến cho cửa hàng cụ lúc nãy nhờ con phượng hoàng mà ngăn nắp lại , mà bây giờ lại trở nên bừa bộn như xảy ra chiến trường vậy.

Cụ suy nghĩ một hồi rồi lại đi vào trong kho chứa.

Khoảng mấy phút sau cụ mang ra một hộp màu xanh lá, cái hộp đó không bẩn như những chiếc hộp trong cửa hàng ông mà ngược lại rất sạch sẽ.Cụ mở hộp ra và đưa cho Dyl chiếc đũa phép trong chiếc hộp đó cho cậu thử:" Chiếc đũa phép này được làm từ lõi là sừng của Tử Xà Basilick mà ngài Salazar Slytherin đã tặng cho cụ tổ ta để làm nên chiếc đũa này, vỏ của nó là cây phỉ, 12 inch, ngài Lucius Malfoy từng đến thử nhưng không thành công thu phục được nó" Cụ ra hiệu cho Dyl vẫy đũa thì lúc đó một con rắn dài lập tức xuất hiện với đôi mắt đỏ rực rất hợp với Dyl, nó bay quanh Dyl mấy vòng rồi bay thẳng vào chiếc đũa phép Dyl đang cầm và trên chiếc đũa xuất hiện hoa văn hình rắn.Harry thấy con mình đã thử xong đũa thì nhìn cụ hỏi " Ba chiếc đũa này bao nhiêu vậy ạ"" Tổng tất cả là 105 galleon" Harry đưa tiền cho cụ rồi dẫn 3 đưa nhỏ đi ra khỏi cửa hàng."

Ba đứa con của cậu sẽ làm nên những điều vĩ đại như cậu đã từng làm Harry à, có khi còn hơn cả thế" Lúc bước đến cửa cậu có nghe thoang thoáng câu nói của cụ.'Chúng chính là niềm tự hào của tôi, nhưng sinh linh bé bỏng, đáng yêu' Caauuj vừa nghĩ vừa cười nhẹ nhàng, ánh mắt của cậu tràn đầy sự yêu thương.

Rồi cậu cùng những đứa con của mình tiếp tục đi mua những đồ dùng cần thiết cho năm học mới.------------------------------------------------------------------------------------------------Tui lén đăng truyện cho mấy bạn nè!!!

Sợ mấy bạn đợi lâu quá.Cha mẹ vừa đi là tui nhảy vào viết và đăng luôn đó.Vì tui viết khá nhanh nên có chỗ nào cần góp ý thì mọi người bình luận để truyện của mình thêm hoàn thiện nha.(✿◠‿◠)
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 8: Quá khứ và chuyến tàu gặp gỡ


Vừa về tới nhà, những đứa con của Harry thì về phòng chuẩn bị cho ngày mai nhập học.

Còn Harry thì ngồi ngay chiếc ghế sofa ở phòng khách vừa nhâm nhi một li rượu vừa nghĩ về quá khứ, cậu chưa bao giờ rơi lệ trước mặt các con vì sợ các con lo lắng, nhưng hôm nay cậu gặp lại những người bạn thân thiết của mình thời xưa mà không kiềm chế được nữa mà những giọt lệ dần lăn trên má cậu rồi rơi xuống.'Những năm qua mình nghĩ rằng các cậu ấy đã quên đi mình; quên đi những kỉ niệm về những ngày vui đùa, khám phá mọi thứ; để các cậu ấy có thể tìm cho mình những kỉ niệm đẹp hơn ấy thế mà...ấy thế mà sau bao nhiêu năm trời, các cậu cũng đã có hạnh phúc của riêng mình nhưng các cậu ấy vẫn không quên mình ư!Không biết ngày mai mình sẽ phải đối mặt với các cậu ấy thế nào đây.'Nhâm nhi hết li rượu đó, Harry điều chỉnh lại tâm trạng và trở về phòng để chuẩn bị cho ngày mai.--Ngày hôm sau---Hôm nay là ngày mà các con Harry nhập học và cũng là ngày mà Harry trở lại ngôi trường năm xưa.

Chỉ mới 5 giờ sáng nhưng Bry, Cary, Dyl và Harry đã dậy và chuẩn bị cho ngày hôm nay.Vừa ngồi vào bàn ăn thì Harry thấy vẻ mặt của các con mình có hơi lo lắng so với thường ngày.

Harry thấy thế liền nhẹ nhàng xoa đầu Dyl đang ngồi cạnh mình rồi nhìn cả ba đứa với ánh mắt dịu dàng:"Các con đừng căng thẳng quá, cứ cư xử như bình thường là được rồi""Con nghĩ họ sẽ phát hiện ra" Bry nói điều mà cả ba đứa đều đang lo lắng."

Nếu họ phát hiện thì có cha ở đây thì không ai có thể làm hại được các con cho dù là ai đi nữa" Harry kiên định nói."

Thôi ăn đi nào, chúng ta còn phải chuẩn bị để đến kịp chuyến tàu nữa" Harry dục các con.Các đứa trẻ khi nghe xong cũng trở nên bình tĩnh hơn và nghiêm túc ăn uống.

Khi ăn xong các gia tinh trong lâu đài lại dọn bàn còn 3 đứa con cùng Harry trở về phòng .

Một lúc sau, Harry bước ra với ngoại hình đã thay đổi nhưng vẫn không thể nào che lấp đi được khí tức đế vương của mình, với đôi mắt đỏ cùng mái tóc đen nhánh làm cho cậu trở nên thần bí và lạnh lùng hơn bao giờ hết."

Cha thật đẹp trai" Cary chạy lại gần Harry và ôm lấy cánh tay Harry mà ca ngợi."

Có đứa con gái trong nhà là nó ngọt ngào hẳn ra.

Aida may có Cary trong nhà, chứ nếu chỉ có 2 thằng con trai lạnh lùng kia có lẽ cái nhà này thành lâu đài băng giá luôn mất" Harry xoa đầu đứa con gái duy nhất của mình rồi 'nói ghét' 2 đứa con trai vừa mới xuống vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cary thấy vẻ mặt của 2 đứa em trai của mình liền cười phá lên, còn 2 người đó vẫn ngơ ngác hỏi Cary:" Chị sao cười phá lên thế" Dyl gấp cuốn sách đang đọc lại hỏi Cary."

Không có gì đâu mà...Haha..."

Cary vừa xua tay vừa nói nhưng vẫn không kìm được cườiDyl thấy chị mình vẫn đang cười thế là hờn dỗi phồng má .

Thấy thế Cary không cười nữa mà đi lại gần Dyl rồi véo chiếc má của Dyl, làm cho chiếc má của cậu trở nên ửng hồng càng làm tăng thêm vẻ đẹp dễ thương của cậu.

Thế là Cary phải dỗ dành Dyl một lúc mới khiến cho cậu hết giận."

Đến giờ rồi chúng ta đi thôi" Harry nhìn vào chiếc đồng hồ quả quýt rồi bảo các con."

Vâng" Cả 3 đứa liền trở nên nghiêm chỉnh và cùng Harry độn thổ tới ga .----- Tại Ga 9 3/4------Vừa tới nơi thì Bry lo lắng hỏi Harry:"Cha ... liệu lúc cha gặp lại những người đó thì cha có bình tĩnh được không, bởi chính họ đã từng..."

" Cha bây giờ không còn là đứa trẻ ngây thơ dễ tổn thương như trước kia nữa rồi, chính họ đã gây ra cho cha sự phản bội lớn nhất nên bây giờ chẳng có điều gì khiến cha hải mất bình tĩnh trước họ nữa cả" Harry nói với Bry kèm với đó có một chút sự bi thương rất khó để nhận ra nhưng một người cẩn thận và sắc bén như Bry liền nhận ra ngay và Dyl, Cary ngay sau đó cũng nhận thấy sự bi thương trong giọng nói của cha"Cho dù ai phản bội cha đi nữa nhưng chúng con sẽ mãi đúng về phía cha.

Cha hãy quên đi quá khứ đen tối đó đi đừng để nó bám víu lấy cha nữa" 3 đứa trẻ chạy lại ôm cha nói."

Cha cảm ơn các con rất nhiều vì đã xuất hiện bên cạnh cha, nếu không có các con có lẽ cha sẽ không sống nổi mất" Harry ôm chặt 3 đứa con và nói."

Mà các con muốn vào nhà nào" Harry buông 3 đứa ra và hỏi."

Con nghĩ là có mũ phân loại chứ ạ!Như vậy thì con muốn vào nhà nào thì nó cũng cho con vào nhà đó hay không mới là vẫn đề" Dyl hiếm khi nói nhiều nhưng nếu cậu nói nhiều thì kiểu gì cũng nói lí lẽ cho mà xem."

Con thì vào đâu cũng được miễn không phải là nhà Gryffindor lỗ mãng và nhà Hufflepuff ngu ngốc là được" Cary nói ngay và Bry cũng lằng lặng gập đầu đồng tình.'Hazz tại sao mấy đứa con mình không thừa hưởng một chút tính cách nào của mình hết trơn vậy, Dyl thì tính trầm lặng như Voldemort; Bry thừa hưởng tính ngạo kiều như Draco;còn Cary thì độc miệng như Snape vậy.

3 người đã khó ở rồi bây giờ lại thêm con của mình huhu."

Harry vừa suy nghĩ vừa cười."

Các con đến toa học viên của gia tộc đi, còn cha phải đến toa giáo sư đây.

Lát gặp sau nhé.

Nhớ là có việc gì thì thông báo qua 'đó' nhé" Harry nói xong liền tách khỏi ba đứa trẻ và bước lên tàu.

Cũng không quên nhắc nhở 3 đứa.---Trên tàu---Khi tìm được toa của gia tộc Bry liền giúp chị và em mình thu nhỏ hành lí và cất hành lí đi.

Cả 3 người đều lại chỗ ngồi và lấy ra cuốn sách để đọc.Một lúc sau, có một người gõ cửa khoang tàu của họ và bước vào, thì ra đó là Mag và Cur."

Lại gặp lại mấy cậu rồi.

Chúng mình có thể ngồi chung được không vì khoang tàu tân sinh hết chỗ rồi" Cur gật nhẹ đầu chào Dyl, Cary và Bry."

Các cậu cứ ngồi tự nhiên đi" Bry nói."

Cảm ơn các cậu nhiều" Mag vừa ngồi xuống cạnh Dyl vừa bảo.Khi 2 người họ vừa vào thì Dyl, Cary và Bry bỏ sách xuống và nói chuyện cùng họ.

Nào là nói về Quidditch rồi các nhà trong Hogwarts và Mag không từ bỏ mà tán tỉnh Dyl khiến cho Dyl giận Mag suốt cả chặng đường.

Thời gian trôi thật nhanh, mới đó mà đã gần đến Hogwarts nên Cary nhắc mọi người cũng nên đi thay đồng phục để chuẩn bị xuống tàu.--------------------------------------------------------------------------Yeah thế là xong thêm 1 chap nữa rồi.

Mình mong mọi người ủng hộ và góp ý để truyện mình thêm phần hoàn thiện nhé
 
[Allhar] Đừng Bao Giờ Gọi Tôi Là Harry Potter Nữa !!!
Chap 9: Đến Hogwarts


----Toa dành cho giáo sư-----Lúc Harry vừa bước vào thì đã có rất nhiều giáo sư ngồi ở đó, trong đó có cả Hermione, Neville, và có những người mà cậu không muốn gặp nhất Lloyd Potter, Voldemort và Snape.Cậu chỉ bất động mấy giây sau đó cậu đã bước vào trong toa và đóng cửa lại.Khi thấy cậu thì mọi người đều nhìn vào cậu với ánh mắt tò mò nhưng vì khí tức lạnh lùng quanh cậu nên không ai dám lại gần ngay cả Voldemort cũng phải run sợ trước khí tức đó, sau cùng chỉ có Hermione lại gần cậu và hỏi:" Cậu đây là...."

" Tôi là Alan Weaver – Giáo sư môn Độc dược.

Hân hạnh được gặp cô."

Harry vừa nói với Hermione vừa cười thầm'Cậu ấy vẫn như xưa nhỉ, vẫn cứ hoà đồng và không sợ chết như ngày nào'" À tôi cũng quên giới thiệu tôi là Hermione Parkinson – Giáo sư môn biến hình" Hermione đưa tay ra có ý muốn bắt tay với Harry."

Cậu là người gia tộc Weaver đó ư!

Woah..."

Neville bất ngờ."

Cậu là Nellive Longbottom – Giáo sư môn thảo dược đúng không" Harry nhìn Neville rồi nói."

Cậu biết tôi ..."

Neville tò mò hỏi."

Tôi chuẩn bị dạy ở đây thì tôi cũng nên biết các giáo sư trong trường đúng không" Harry nói.Sau đó, các giáo sư khác trong toa cũng lại làm quen cùng với Harry, cùng nói chuyện về gia tộc Weaver, về bùa chú,... nhưng Harry cũng chỉ mỉm cười rồi gật đầu chỉ khi nói về độc dược cậu mới nói đôi câu.

Khi cậu đang nói chuyện cùng các giáo sư thì Lloyd cùng Voldemort và Snape đi đến."

Chào cậu, tôi là Lloyd Potter hiện đang phụ trách môn độc dược, cậu là người thay tôi dạy môn độc dược được hiệu trưởng mời tới đúng không" Lloyd cười nhẹ nhàng chào hỏi Harry và nghĩ 'Hắn ta là người gia tộc Weaver đó ư.

Mình sẽ thu thập hắn vào hậu cung của mình, nếu mình nhẹ nhàng chào hỏi hắn như thế này thì chắc chắn hắn phải cảm lòng thôi.

Haha rồi sẽ chẳng ai vượt qua được mình nữa'" Nếu cậu là giáo sư môn độc dược thì tại sao cậu không dạy luôn đi bảo tôi tới làm gì" Harry lạnh lùng đáp và còn toả ra khí tức chết người."

Ngươi dám thái độ với em ấy ư, em ấy đã lịch sự đến chào hỏi ngươi mà ngươi..."

Voldemort mặc dù sợ khí tức đó nhưng vì Lloyd nên hắn phải đòi lại công bằng cho người hắn yêu."

Thôi nào Vol cậu ấy có thể chưa quen nên mới thế thôi."

Lloyd lấy tay ngăn Voldemort lại.

Mặc dù bên ngoài nói thế nhưng bên trong hắn lại cực kì tức tối ' Sao hắn dám làm thế với mình cơ chứ.

Rồi mình sẽ chinh phục được hắn rồi hành hạ hắn đến khi hắn quỳ xuống xin tha mới thôi'" Là tôi thấy không khoẻ lăm nên xin hiệu trưởng mời thêm giáo sư dạy.

Nhưng mà tôi vẫn muốn dạy những học sinh đáng yêu nên tôi phụ trách dạy năm 2 thôi còn lại là anh phụ trách"Lloyd cười gượng rồi nói."

Oh" Cậu hờ hững trả lời rồi nhắm mắt ngủ.Lloyd thấy Harry không quan tâm tới mình thế là hắn tức tối trở về vị trí ngồi.Harry ngủ một mạch cho đến khi còi tàu vang lên, báo hiệu đã đến sân ga ở làng Hogsmeade.---Sân ga làng Hogsmeade---Khi tàu vừa dừng lại, Dyl, Cary, Bry cùng với Mag, Cur lần lượt đi xuống lúc đó trời đã tối đen.

Lúc đang chen lẫn giữa dòng học sinh thì giọng nói ồm ồm của một người đàn ông vang lên

"Các học sinh năm nhất đâu, các học sinh năm nhất theo ta."

Đó là một người có vóc dáng phải gọi là khổng lồ so với nhóm học học sinh năm nhất.

"Thì ra đây là bác Hagrid mà papa thường bảo là người bạn khổng lồ đây ư .Đúng là to cao thật."

Bry nói thầm với Dyl và Cary.

Các tân sinh bước theo người giữ khoá tới một cái hồ rộng lớn, điều kì lạ ở cái hồ này là nước của nó có màu đen.

Khi ánh trăng chiếu xuống mặt hồ làm mặt nước trở thành mặt gương, nhưng tấm gương này như phản chiếu những tội lỗi và ham muốn bất chính của con người, chứ không phải vẻ ngoài kiều diễm, khôn ngoan.

"Đây chính là Hồ Đen, tớ nghe nói ở dưới đó có một con bạch tuột rất to, chỉ cần ai sẩy chân sẽ bị kéo xuống làm bữa ăn lót dạ cho nó."

Một nam sinh kể lại những điều mà mình được nghe với cái giọng ghê rợn khiến nhiều học sinh năm nhất khác run rẩy,

"Chúng ta sẽ tới trường bằng thuyền.

Mỗi thuyền không quá bốn người"- Bác Hagrid nói với các học sinh năm nhất.

Lúc này mọi người đang lên thuyền.

Đương nhiên Dyl, Cary và Bry ngồi chung một thuyền và trên thuyền còn có thêm cả Cur, lúc đầu Mag muốn ngồi cùng nhưng bị những người bạn khác kéo lại ngồi cùng họ nên rất hờn dỗi, vì cậu đã bỏ lỡ mất cơ hội được lại gần Dyl."

Tất cả đã lên thuyền hết chưa...

Được rồi.

Xuất phát!

"Bác Hagrid hô to, lúc vừa ngắt lời những chiếc thuyền bắt đầu chạy.

Bác Hagrid dẫn đầu đoàn thuyền nhỏ băng qua cái hồ Đen rộng lớn

"Tất cả cúi xuống" Giọng ồm ồm đó một lần nữa lại vang lên, những học sinh mặc dù chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn làm theo cúi người xuống.

Thì ra có những bụi gai mọc khắp cây cầu cũ nên nếu không cúi đầu sẽ bị thương.

May mà tất cả học sinh đều nghe theo ý của Hagrid nên không ai bị gì cả.

Sau khi đi qua bụi gai đó thì hình ảnh ngôi trường phép thuật Hogwart đã xuất hiện.

Lúc ấy, các học sinh đều ngước mắt nhìn rồi thầm nghĩ 'Đây là ngôi trường mình sắp bước vào ư?

Thật tráng lệ'.Từ cái nhìn của các học sinh năm nhất thì Hogwarts như là một toà lâu đài tráng lệ, mặc dù đã xây dựng lâu đời nhưng nó vẫn kiên cố bám trụ, và sự nguy nga của nó vẫn không bị tàn phai theo thời gian.

Một lúc sau, bác Hagrid dẫn các bạn nhỏ băng qua sân trường, tới trước một cánh cửa bằng gỗ rất lớn.

Bác ấy gõ cửa bằng bàn tay to lớn của mình.

Một lúc sau, cánh cửa được mở ra.

Đứng trước mặt các sinh viên là một người phụ nữ có vóc dáng cao ráo, hơi gầy.

Bà ấy sở hữu khuôn mặt nghiêm nghị cùng đôi mắt sắc bén như diều hâu, làm cho các bạn nhỏ của chúng ta không rét mà run.

'Thì ra bà ấy là Minervar McGonagall, là hiệu phó cũng như là giáo sư đảm nhận môn Biến hình.' 3 đứa trẻ vừa nghĩ vừa nhìn lên vị hiệu phó đang giới thiệu.

"Các học sinh năm nhất đây, giáo sư McGonagall."

-Bác Hagrid nói với giáo sư McGonagall và chỉ vào các học sinh nhỏ tuổi.

"Được rồi, cảm ơn anh,Hagrid.

Việc còn lại giao cho tôi."

-Giáo sư McGonagall nói.

Bác Hagrid nghe vậy liền quay đầu rời đi.

"Còn các trò theo ta."

Giáo sư nghiêm khắc nói.Sau đó giáo sư dẫn các học sinh năm nhất đến căn phòng bỏ trống.

"Chào mừng các trò tới Hogwart.

Các trò sẽ học tập và sinh hoạt với nhau tại đây trong bảy năm học.

Ở đây có bốn kí túc xá cho các trò nghỉ ngơi.

Bốn kí túc xá ấy gọi là Nhà: Nhà Gryffindor, Nhà Hufflepuff, Nhà Ravenclaw và Nhà Slytherin.

Tại đây, các trò sẽ thi đua với nhau bằng cách kiếm điểm cho Nhà của mình thông qua học tập, thể thao, phụ giúp các giáo sư,...

Có cộng, thưởng thì cũng có trừ, phạt.

Mỗi lần các trò làm sai, các trò sẽ bị trừ điểm tuỳ vào lỗi mà mình phạm.

Nếu vi phạm nội quy của nhà trường, các trò sẽ bị phạt, đồng thời bị trừ điểm.

Vì thế, hãy cố gắng đừng vi phạm nội quy.

Điểm của từng Nhà sẽ được hiển thị thông qua những chiếc đồng hồ cát và những viên ngọc trong đồng hồ.

Tới cuối mỗi năm học, chúng ta sẽ xét số điểm mà mỗi Nhà có được để xếp hạng.

Nhà nào có số điểm cao nhất sẽ dành được Cúp Nhà danh dự.

Nhưng hiện giờ các trò sẽ phải trải qua nghi thức phân loại, để xem các trò thuộc Nhà nào.

Ta sẽ cho các trò thời gian để chuẩn bị.

Năm phút sau ta sẽ quay lại."

Khi nói xong thì giáo sư cũng đi ra khỏi phòng bỏ lại học sinh năm nhất ngơ ngác.

Đúng năm phút sau, giáo sư McGonagall trở lại.

Sau đó sắp xếp các học sinh năm nhất thành 2 hàng rồi dẫn chúng vào Đại sảnh đường – Nơi mà các giáo sư và anh chị học sinh trong trường đang đợi chúng làm lễ phân loại.-----------------------------------------------------------------------------------------------Mình chuẩn bị đi tiêm vacxin rồi huhu, không biết có đau không nữa.Xin mãi mẹ mới cho dùng máy tính một chút thế là lại nhảy vào viết truyện rồi đăng lên.Mong mọi người ủng hộ nhé.
 
Back
Top Bottom