Siêu Nhiên [AllDeku/Drop] Chạm tới trái tim em. [Villain Deku]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
310125694-256-k390576.jpg

[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
Tác giả: a11ma1n
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Khi tất cả đều quay lưng.

Sẽ nảy sinh ra một bóng tối.

Khi tất cả nhìn lại thứ đó một lần nữa.

Thì nó đã quá muộn để cứu vớt.

Nhưng bóng tối đó đã được cứu vớt bởi một thứ đã trái ngược với ánh sáng kia.

Nó không có cảm giác đau khổ như khi mọi thứ đều quay lưng đi.

Mà thay vào đó là một nguồn ánh sáng mạnh mẽ hơn cả những thứ kia.

Nó tiếp thêm năng lực tiếp thêm sự yêu thương hơn là trao những đau khổ.

Những thứ mà cậu chưa từng có trước đây đều xuất phát tại con đường này.

Chính là nó......

Nó xuất hiện rồi.....

-----------------------

Tác giả: Athiana._.Rithany

Tình trạng: Drop Tags: alldekudropoocvillainvillaindekuốc​
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
0.Khởi đầu của mọi chuyện.


Vào ngày 15/7, tại bệnh viện XX đã đón chào một sinh mạng nhỏ bé ra đời.

Cậu nhóc mang tên Izuku Midoriya.

Ai trong bệnh viện đó cũng bất ngờ vì một đứa trẻ đáng yêu đang say giấc trong tấm chăn ấm áp.

Bà Inko- mẹ của cậu cũng rất bất ngờ vì đứa con mới lọt lòng này.

Mái tóc xanh lá xoăn xoăn, đôi mắt to tròn long lanh nhìn thoáng qua cứ ngỡ là một vì sao thất lạc trên bầu trời, đôi má phúng phính như hai chiếc bánh bao tô lên vài chấm tàn nhan.

Cậu giờ chỉ đẹp như một thiên thần, một thiên thần không may lạc xuống trần gian này.Trên thế giới tại Trung Quốc bỗng dưng xuất hiện một cậu bé vừa sinh ra đã biết phát sáng.

Cứ như thế điều đó cứ vẫn diễn ra qua hàng trăm năm nay, chẳng mấy chốc thứ năng lực kì lạ đó đã lan ra những 80% dân số.

Thứ biến thể đó được gọi là Quicks hay là siêu năng, nếu bạn đang thắc mắc những 20% còn lại thì họ là những người không có siêu năng lực hay còn gọi là "Vô Năng".

Những người có siêu năng từ khi lên 4 hoặc chậm hơn là 5 họ đã bộc phát những siêu năng lực của mình.

Cậu từ bé có một người bạn thanh mai trúc mã mang tên Katsuki Bakugou, cứ như thế hai quả đầu một sầu riêng một rong biển cứ thế chơi vui vẻ với nhau nếu như năm lúc cậu 4 tuổi không đến.

Tại lớp học của Izuku lúc này các bạn trong lớp đang phô trương sức mạnh cho mọi người.

Bakugou nhận được một siêu năng rất mạnh là 'Bộc phá'.

Còn cậu mãi chẳng thấy biểu hiện gì khiến bà Inko rất lo lắng.

Đồng thời dẫn cậu đi kiểm tra và nhận được thông tin không đáng có:-"Bác sĩ, Izuku có việc gì nghiêm trọng không vì tôi thấy điều gì đó không ổn?"_ Bà Inko-"Đừng lo mà mẹ không có gì đâu.

Con sẽ có thể trở thành anh hùng m..."_ Izuku-"Từ bỏ đi nhóc.

Cháu vô năng rồi."_ Bác sĩLúc này nhận được câu nói đó tim cậu như thắt lại, nó đau đớn khiến cậu không chịu nổi.

Năm tháng cứ thế trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, mỗi ngày như một ngày dưới địa ngục.

Ai sau khi nghe tin cậu vô năng từ quan tâm cậu chạy sang chế nhạo, bắt nạt cậu như cơm bữa khiến cậu nhận đó làm thói quen.Khi hỏi Bakugou, bạn thân cậu đâu?

Thì chẳng cần hỏi thì cũng hiểu được, hắn cũng giống như bọn họ.

Hắn cũng bắt nạt nhưng chủ yếu toàn dùng tay chân để đánh đấm.

Khiến mỗi ngày cậu đều trở về với cơ thể chi chít những vết thương.

Khiến mẹ cậu không chịu được mà khuyên cậu nghỉ học, chuyển đến một nơi mới hoặc vẫn tiếp tục những ngày tháng đó....Quyết định của cậu sẽ là gì?
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
1. Lỗi lầm này do ai?


-"Mẹ à, chuyện này không nghiêm trọng đến mức đó đâu ạ.

Với lại con vẫn muốn học ở đây mà."_ Izuku.-"Thế con định mỗi ngày về nhà là một ngày bị thương, một ngày đau khổ ư?"_ Inko vừa rưng rưng lệ vừa nói với đứa con này.-"Vậy như ý của mẹ vậy nhưng con muốn học hết lớp 9 đã."_ Cậu nhìn bà và nói.-"Với điều kiện này có được không ạ?"_Izuku-"Điều kiện gì cũng được hết chỉ cần con không đau khổ hay mệt nhọc thì dù có khó khăn đến bao nhiêu thì mẹ cũng muốn con được hạnh phúc, Izuku à!"_ Inko nói thẳng vào mặt cậu.-"Con có thể..."

-"Đi du học được không ạ?"

-"Du học?"_ Bà Inko-"Mặc dù chuyện này hơi khó khăn nhưng.."_ Izuku-"Thế nào cũng được miễn con hạnh phúc."_ InkoKhông khí hết im lặng thì đã là 30 phút sau.-"Về chuyện đó thì con tính đi bao lâu về?"

-"Con nghĩ chắc khoảng 2 năm, thì tính ra chắc lúc đó là kì tuyển sinh U.A đúng không ạ?"_ Izuku hỏi bà.-"Chắc là vậy đó, vậy ta quyết định như thế nhé!"_Inko-"Vâng.."_IzukuHãy cùng đón tiếp nhé!

Các độc giả thân yêu!..
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
2. Đáng lẽ tôi không nên tin tưởng mấy người!


Sáng sớm của một ngày đẹp trời nọ, theo những người bình thường là như thế.

Nhưng đối với cậu hôm nay là một ngày tại địa ngục.

-"Chào mẹ!

Con đi học!"_IzukuVừa bước chân vào cửa một gáo nước lạnh cứ thế rơi thẳng vào đầu.

Cậu không nói gì chỉ im lặng về chỗ ngồi bởi vì cậu biết được cầm đầu của vụ này là ai chính là Sầu Riê...

À Bakugou.

Chỗ ngồi của cậu đáng lẽ ra phải thật gọn gàng, sạch sẽ nhưng bên trên nó là những dòng chữ mà bọn nó coi là thân thương nhất đối với cậu.Ví dụ như: Chết đi!, giờ mày vẫn sống hả?, thứ vô năng!, tên cặn bã!, mày nên chết đi là vừa!, mọt sách vô năng!...

Cậu không phản ứng gì coi như đã quá quen với nó.

Bakugou đi tới giơ tay trái ra... tới khúc này những ai đã nghĩ hắn vươn tay ra giúp cậu thì không...

Hắn giơ ngón giữa ra và nói:-"Ồ!

Mọt sách à!

Tao vẫn không nghĩ mày vẫn còn sống đấy!

Sao chưa chết vậy 'Tên khốn vô năng?'_ Hắn cứ buông ra những lời cay độc mọi thứ không nhắm đi đâu xa mà trúng đích vô ngay người cậu.

Izuku định đánh trống lảng cho qua, Bakugou lại nghĩ cậu không thèm qua tâm mà tức giận lấy chân đạp một phát chiếc bàn tồi tàn nhất lớp ngã xuống may mắn chưa bị gãy ra.-"Mày có nghe tao nói không hả tên khốn?

Hay mày chán sống rồi?"_ Bakugou khó chịu quát cậu.-"Ổn định chỗ ngồi mau lên mấy trò."_ Ông thầy không béo cũng không gầy.

Tóc không nhiều cũng không trọc.

Đơn giản là người bình thường.

Ông bất ngờ phi nhanh vào cửa lớp và đã ngăn chặn cậu bị Sầu Riêng đánh cho vài cú.

Tiết học này diễn ra rất bình thường như cân đường hộp sữa nếu không có chuyện đó sảy.Khi đang giảng bài say sưa thì đột nhiên ông thầy nhớ ra thứ gì đó.

Ông phải dừng bài thuyết trình ngay giữa đoạn.

Và há miệng ra đột ngột nói:-"Hình như các trò năm nay là năm cuối cấp rồi nhỉ?

Sao nào, các em đã chọn được ngôi trường thích hợp của mình chưa?"_ Thầy giáo.-"Rồi ạ!!"_ Một miệng kêu đã không to, đống miệng gộp lại thì làm lớp bên sợ.

Cả lớp đều đồng thanh nói to.

Khiến tai người nghe có khi phải vỡ òa.-"Tiện thể trên đây là tờ giấy mong muốn giờ tôi sẽ phát cho từng người một.

Nhiệm vụ là viết tên ngôi trường mà mấy trò muốn học vô tờ giấy này.

Hiểu chứ?"_ Ông thầy.Sau khi nhận được tờ giấy kiểm tra đó, ai cũng cặm cụi viết từng chữ như sợ chữ xấu qua ước muốn không thực hiện được.

Bông cải cũng vậy cũng cắm cúi viết từng chữ.Sau khi ai cũng viết xong hết thì chắc cũng khoảng 10-15 phút sau.

Khi xem qua một lượt.

Ông thầy cũng bất ngờ mà nêu lên:-"Trò Bakugou muốn vào U.A sao?"_ Thầy._"Đương nhiên tôi muốn nổi trội hơn mấy bọn diễn viên quần chúng và tên vô năng kia chứ."_ Sầu riêng đội lốt Bakugou kia đang kiêu ngạo về phần siêu năng và câu nói cũng có hàm ý không coi ai ra gì.Nghe câu này trong lớp ai không tức thì chắc chắn nó nên kiểm tra tai của mình.

Ai cũng tức giận nhưng có làm gì được thằng có quicks mạnh không?

Không.

Thế nên đừng giải quyết như thế mà hãy đưa ra bộ mặt bất lực hoặc méo quan tâm tới nó.-"Hình như trò Midoriya cũng đăng kí vô U.A nhỉ?"_ Thầy.'Hả?' trong não ai cũng như đang load chậm vậy không nghe được gì cả.

-"Tên vô năng đó cũng đòi vô U.A sao?!

Hahaha"_ Cả lớp.Sau khi nghe thế Bakugou vô cùng tức giận đạp một phát và' Bùm' chiếc bàn ngã Part 2.-"Tên vô năng như mày cũng đòi vào U.A ư?

Mày vào đấy chỉ tốn giấy nhà trường thôi !

TÊN KHỐN !!"_ Bakugou cùng tính cách nóng như kem quát bé nhà mình một cách không thương tiếcHắn có lẽ tức quá mà xách cổ áo Izuku lên mà ném mạnh vào tường.-"Mày nên chết đi là vừa rồi đấy thằng khốn!!"_ Bakugou vừa định sử dụng quicks nếu mà không bị thầy ngăn lại thì có lẽ Izuku đang ngồi uống trà trong phòng y tế rồi.

Ra về hắn chặn đường cậu lại và nói:-"Tao nghĩ mày nên suy nghĩ lại khi vào U.A đó DEKU!"_ Hắn không những đe dọa mà còn dùng quicks làm nổ cuốn sách no.13 mà cậu kì công viết bay xuống hồ nước.

Hắn đắc trí quay người bỏ đi.Cậu chạy thật nhanh xuống bể cá cuốn sách đó chậm hơn tí nữa thì nó chắc chắn sẽ thành đồ nhắm cho bọn cá.Khi đi về cậu bỗng nhận được một cuộc điện thoại.-"Cho hỏi đây có phải là cậu Midoriya đúng không ạ?"_??-"Đúng rồi là tôi."

-"Chúng tôi là bác sĩ mong cậu hãy bình tĩnh nghe chúng tôi nói."_ Bác sĩ-"Có chuyện gì vậy ạ?"_ Izuku-"Hiện giờ...

MẸ CỦA CẬU ĐÃ......------------------------------------------------------End chap 2
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
3. Chỗ dựa tinh thần giờ đã không còn.


-"Mẹ cậu...

đang trong cơn nguy kịch."_ Bác sĩ.'Tạch tạch' Điện thoại cậu rơi xuống.

Mẹ cậu giờ đang trong cơn nguy kịch sao?

Vì lý do nào chứ?

Hay tại vì quicks của một kẻ khác?

Giờ cậu vẫn chưa rõ được nhưng hiện giờ trước mắt cậu chỉ là mẹ mà thôi.Liệu mẹ cậu sẽ ổn chứ?

Bà ấy sẽ không sao chứ?

Những câu hỏi liên quan như thế cứ chạy quanh quẩn mãi trong đầu cậu.Khi cậu tới bệnh viện thì cũng đã được 25 phút.

-"Cho hỏi bà Midoriya ở phòng mấy ạ?"_ Izuku-"Bà Inko Midoriya đúng không ạ.

Cậu có thể đi lên tầng ba, bà Midoriya nằm ở phòng số 308 đó ạ."_ Nhân viên.-"Dạ, cảm ơn."_ Izuku.-"Mẹ à, mong không có chuyện gì xảy ra, mẹ hãy đợi con."_ Cậu nói thầm.Cậu chạy từ tầng một lên tầng ba một mạch mà không có cảm giác gì gọi là mệt nhọc cả bởi người nuôi cậu khôn lớn đang nằm tại phòng 308 kia.Đến nơi cậu liền đợi ở hàng ghế chờ.

Izuku được cảnh sát cho biết mẹ cậu bị dính siêu năng của một tên tội phạm đang bị truy đuổi không hiểu tiện tay hay sao mà hắn đã sử dụng quicks lên người mẹ cậu và bắt bà làm con tin.Nhưng không thành công nên hắn vừa cầm lấy tay bà rồi ném mạnh xuống khiến máu chảy ồ ạt, chảy không ngừng.

Khiến ai cũng hoảng sợ khi thấy điều đó.Cảnh sát và anh hùng chỉ đứng nhìn, vì họ sợ hắn sẽ giết thêm nhiều người.

Sao họ không lao lên để cứu mẹ cậu chứ.

Họ chỉ quan tâm đến những người khác chứ không thèm để ý đến mẹ cậu đang nằm dưới đất muốn sống là sống muốn chết là chết kia.

Vì thế đã đẩy nhanh tiến độ làm cho quicks ngấm sâu hơn khiến cho bà phải trong tình trạng nguy kịch như thế này.Được một lúc sau, cậu càng thấy nhiều y tá và bác sĩ bước vào phòng bệnh của mẹ cậu nhiều hơn.

Làm cậu lo lắng rồi mà nó còn tăng lên gấp nhiều lần nữa.

Nhưng rồi, một giường bệnh đi ra và nó đang di chuyển đến phòng phẫu thuật một cách nhanh chóng.

Một lúc sau chắc tầm đó cũng đã là 7 giờ tối.

Một bác sĩ bước ra cậu liền lao vào hỏi tin tức.-"Bác sĩ!

Mẹ tôi có làm sao không?

Bà ấy có ổn không?

Tình trạng đang như thế nào?..."_ Cậu cứ hỏi như thế.-"Mong cậu có thể bình tĩnh lại được không?"_ Bác sĩ.-"...Bà ấy làm sao rồi..."_ Izuku.-"Chúng tôi..."_ Bác sĩ.-"Thực sự xin lỗi....

Chúng tôi đã làm hết bằng chính sức lực của mình..."_ Bác sĩ.-"Vậy có lẽ.."_ Izuku.-"Có lẽ...!MẸ ƠI!!!"_Cậu không tự kiềm được mà òa khóc ngay giữa bệnh viện.

Do khóc nhiều quá làm cậu ngất lịm đi.

-"Này!!"_ Y tá.-"Đưa cậu ta vào phòng hồi sức mau!!"_ Bác sĩ.Cậu tỉnh lại thì thấy mình nằm trong phòng hồi sức cậu mới nhớ lại chuyện hôm qua khiến cậu không tự chủ được mà rơi ra những giọt nước mắt đau khổ, những giọt nước mắt mà cậu phải chịu đựng từ trước đến nay.

'Mẹ ơi!

Con là một đứa bất hiếu, một thằng vô năng!' Câu nói ấy khiến cậu nói đi nói lại nhiều lần.

'Con mong kiếp sau mẹ đừng gặp một đứa bất hiếu như con.'Vài ngày sau, đám tang của bà diễn ra.

Bầu không khí trầm, ngột ngạt và đau thương rất nhiều.Đau thương là thế nhưng những người dự thưa thớt đến nỗi vỏn vẹn không đủ 10 đến 15 người.

Bỗng đâu chui ra mấy bà hàng xóm luôn nói xấu xung quanh lại đến dự.-"Khổ thân mẹ thì năng lực yếu kém yêu phải tên cặn bã.

Nếu sinh ra đứa có siêu năng mạnh thì có phúc lắm mà lại là thằng vô năng giờ phải xuống đầu thai tiếp đấy."_ Bà 1.-"Ừ đúng nhể."_ Bà 2.-"Số vừa đen IQ lại còn ngu không đẻ thế thì tôi đi bằng nách."_ Bà 3.-"Nói bé thôi xem nào nó nghe thấy còn chửi thầm mình thì xui lắm đấy."_ Bà 4.-"Thế thì đứng cách xa nó ra đi."_ Bà 5.Cậu nghe thấy hết nhưng không thèm bận tâm.

Nhưng riêng chỉ có bà Mitsuki đi đến bà dang hai tay ra và nói:-"Con muốn vào nhà ta ko?

Gia đình ta sẽ luôn chào đón con nhé!"_ bà Mitsuki-"Này!

Không bao giờ!!"_ Bakugou.-"Con...."_Izuku.-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Quyết định của cậu sẽ là gì?End chap 3.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
4. Tôi có lẽ sẽ làm một Villain.


-"Con xin lỗi con không thể nhận lời được ạ."_ Izuku-"Vậy hả?

Buồn quá vì cô không thể giúp con."_ Bà Mitsuki buồn bã vì không thể giúp đứa con của bạn thân mình.-"Đừng lo con biết nấu ăn với tự chăm lo cho mình mà."_ Izuku-"Cần gì cho nó vào nhà này trong khi nó tự sống tự chết hả bà già."_ Giọng nói này không của ai khác mà đến từ vị trí của Sầu riêng đội lốt Bakugou.-"Mày ăn nói với mẹ mày thế hả thằng mất nết?

Về nhà mày biết tay tao!"_ Bà Mitsuki nói nhỏ nhưng đủ to để Baku nghe thấy.Cậu đi về nhà như thói quen, cậu mở cửa ra.-"Thưa mẹ con về!"_ Cậu.Bầu không khí im lặng một hồi.-"Ừ ha!

Mẹ đi rồi mà....."

Cậu chạy như ma đuổi về phía phòng ngủ.

Vùi đầu trong chăn gối, cậu lại khóc rồi khóc rất to nữa.Mảng chăn khô ráo lúc nãy thay vào đó là một mảng ướt sẫm.

Do khóc nhiều quá mà cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

----Vèo vèo, sáng hôm sau bay đến---------Cậu thức dậy vội vàng đánh răng, vệ sinh cá nhân...v.. vv.

Sau khi ăn sáng xong cậu liền chạy một mạch đến trường.Vừa vào lớp, /Ào/ một xô nước đổ ngay vào đầu của cậu.Cậu tức đến nỗi chửi thầm một câu.-"Mẹ nó."_Izuku-"Mày vừa nói cái đ4o gì cơ 'Vô năng'?"_ Baku- sầu riêng -gou nói lại khi nghe thấy cậu chửi thề.

Hắn lao lên dúm tóc cậu mà kéo hết từ đầu hành lang đến cuối.Cậu cố gắng vùng vẫy nhưng không được.

Cậu bỏ cuộc mặc cho hắn người cậu gọi là 'Bạn' đang đánh cậu khiến máu chảy ra từ đầu.Buổi học hôm đó như ở dưới địa ngục có khi còn hơn.Cậu bị cả lớp chế nhạo bởi vì ghi ước mơ làm anh hùng lên bảng, cậu bị thầy cô xa lánh vì là vô năng, bị lũ bạn lôi ra đánh đập không thương tiếc,... còn nhiều chuyện tồi tệ nữa cơ.Buổi học kết thúc cậu vừa đi vừa lo sợ Bakugou tìm thấy rồi lại đấm cậu mất.Cậu đang đi thì tự dưng từ đằng sau.

Cậu cảm thấy thật ngạt thở.-"Im đi thằng nhãi tao chỉ mượn cơ thể mày một lúc thôi."_ Tên tội phạm-"Hả?

Mày vô năng ư?"

-"Tránh xa tôi ra!"_Cậu nói.Nói xong câu đấy thì cậu ngất ngay đi.-"Mọi chuyện đều ổn thôi!

Vì sao ư?

Bởi vì đã có ta ở đây!"_ Allmight.-"All...might..."_ Xong câu đó thì cậu liền ngất đi./Bùm/ Bằng một cú đấm Allmight đánh bay tên quái vật đó.

15 phút sau cậu tỉnh dậy thấy Allmight chuẩn bị tát cho cậu dậy thì cậu hét toáng lên.-"Chú Allmight!!"_ Mắt cậu sáng long lanh khi thấy thần tượng của mình.-"Suỵt!

Đừng hét lên như thế chứ nhóc."_ Allmight-"Vâng!

À chữ kí...Chữ kí.

Hả kí rồi ư?"_ Izuku-"Công việc của ta đến đây thôi tạm biệt nhóc."_ Allmight-"Chú might từ từ đã.

Liệu cháu có thể hỏi chú một câu có được không ạ?"_ Izuku ấp úng nói với allmight.-"Nói đi nhóc ta sắp muộn rồi đó."_ Allmight ra hiệu cậu hãy nói nhanh lên.Nghe được câu trả lời như ý cậu không còn ngại ngùng mà tự tin nói lên câu hỏi của mình, cậu nói:-"Liệu một tên vô năng như cháu thì có trở thành an..."_ Chưa nói hết câu, cậu bị allmight chặn lời cậu lại.-"Không thể đâu.

Từ bỏ ước mơ vớ vẩn đó đi nhóc.

Nhóc có thể chết bất cứ lúc nào đấy!"_ Allmight nghiêm nghị nói.-"Nhưng đó là ước mơ của cháu từ..."

-"Từ bé à?

Ta đây có quicks mạnh thì vẫn bị lũ tội phạm đánh cho nhừ tử còn nhóc vô năng có khi thì chết chứ còn.

Nhóc hãy từ bỏ cái ước mơ đó đi."_ Allmight không do dự mà bay đi.Nghe những lời như thế cậu buồn lắm.

Nhưng đâu ai biết được ước mong anh hùng của cậu bị vỡ ra vì những cú sốc khủng khiếp.Mẹ cha không còn thì thành mồ côi.Allmight và Bakugou một người giẫm lên ước mơ của cậu để thành anh hùng, một người coi thường ước mơ của cậu và dập tắt nó ngay trước mặt.Mọi người xung quanh chế nhạo, khinh bỉ, coi thường, sỉ nhục, xa lánh, bắt nạt, đánh đập, mặc kệ, không quan tâm, coi như thành phần ăn bám xã hội, xua đuổi, ước biến mất,....Vì những lời như vậy đã khiến cậu không còn niềm tin với những người trước mắt nữa.

Cậu quyết định rồi.Cậu về nhà đứng trước bàn thờ của mẹ và nói:-"Con xin lỗi con sẽ đi không đi theo con đường mà mẹ mong muốn, con thật bất hiếu.

Tạm biệt mẹ, coi như 2 ta chưa từng gặp nhau."_ Buông những lời cuối cùng cậu xin phép tạm biệt mẹ.Izuku Midoriya đã không còn là Izuku Midoriya nữa rồi mà sẽ là một người khác, cậu ta chính là...MỘT TÊN VILLAIN KHÁT MÁU.Thế giới hôm nay có nên sợ hãi hay không?

Vì một tên Villain mới ra đời.Hắn ta có một sức mạnh khủng khiếp nhưng sao hắn lại che đậy, nói là mình vô năng?Có phải hắn ta giấu nó đi để không ai thấy được bản chất đó.Tên quái vật này cuộc đời sẽ đi đâu về đâu.Hãy đón chờ một tên VILLAIN khủng khiếp này.

Cả thế giới sau này sẽ phải cúi đầu trước chân hắn.

Một bóng tối khủng khiếp.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------End chap 4.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
5. Tôi không còn là thằng nhóc ngày đó nữa.


Bước lang thang trên đường.

Phía trên đồng hồ điểm 12 giờ đêm.

Trời không mây không trăng.

Bóng người nhỏ nhắn bước đi thong thả.Không vội vàng cũng không chậm chạp.Cậu vừa đi vừa nhảy chân sáo.

Đi qua từng con hẻm tối tăm tĩnh lặng.

Cậu ngó nghiêng trong từng con hẻm.

Từng con hẻm im ắng không một bóng người.

Đồng hồ cứ chạy còn cậu cứ đi.

Lang thang quanh phố phường cậu ở bấy lâu nay, qua biết bao bóng người đi lại nhưng vẫn chẳng hề đổi thay.Những thân cây tuy đã hơn trăm năm tuổi thì vẫn ở im nơi đó không hề di chuyển.

Trừ trước kia nó được sống ở khu rừng xanh mơn mởn giờ nó được sống trong môi trường khói bụi mù mịt do con người.Thiên nhiên cho ta môi trường sống cho ta nơi xây dựng thoải mái và tốt nhất.

Nhưng nó nhận được gì?

Ta được đối sử ưu ái nhờ thiên nhiên nhưng ta lại trả lời nó bằng cách phá hoại môi trường sống của nó.

Cậu cũng như thế.

Tuy đều là con người với nhau nhưng vì thứ được gọi là Quicks đã phá vỡ nó.

Những tên có quicks thì được mọi người quan tâm, lo lắng cho tương lai, ngược lại khi họ không có siêu năng thì bị cả xã hội xua đuổi, mong họ ch*t đi để không chật đất, để không hít chung một bầu không khí.Cậu sẽ bình thường nếu có quicks.

Nhưng từ 'Số phận' đã xáo trộn điều đó cậu không có quicks, không mạnh mẽ, không người thân nữa.Làm cho số phận đã chẳng may mắn mà lại còn xui xẻo hơn.Cậu cứ bước đi mãi.

Bước mãi.Cho đến khi đồng hồ điểm 3 giờ sáng.Cậu đi qua một con hẻm khiến cậu hứng thú mà dừng lại hóng hớt.

-"Không có tiền thì cứ đưa tài sản hết ra đây.

Tao nói nãy giờ mà mày không hiểu hả thằng lập dị?"_ Tên A.-"Đúng rồi đó anh ấy nói mãi mà não mày bé quá hay sao mà không hiểu hả.

Có đúng không anh?? /Dẹo dẹo các thứ/"_ Cô gái B đáng yêu, ngây thơ, vô 'số' tội nói.-"Tôi đã nói rồi mà.

Tôi không có."_ Người bị đánh.-"Mày thích cãi lại ư?

HẢ!!!"_ Tên A vung tay chuẩn bị đấm cho cậu kia mấy nhát.-"Mày không dừng tay là ăn đấm."_ Izuku bình thản nói.

Do hóng hớt thấy không ổn nên lao vào.-"Mày là thằng nhãi nào???

Mày muốn ch*t hả?"_ Tên A.Hắn lao tới thì bùm một phát.

Chiếc thùng rác bên cạnh đâm ngay vào hắn.

Hắn tức giận xông lên thì...Cả người hắn bay lên trên cao.

-"Hả?!

Bỏ tao xuống mau thằng oắt con!"_ Cả người tên A giờ đang cách xa mặt đấy tầm khoảng 3 mét.-"Như mày muốn."_ Izuku nhàn nhã nói./bụp bụp/ Tên A rơi xuống đất.

Hắn bất tỉnh khiến cô bạn gái bên cạnh khiếp sợ.-"AA!!"_ Cô ta la lên và kéo tên đó chạy đi ngay trong vài ba nốt nhạc.15 phút sau khi xảy ra chuyện đó cậu tiến tới bên tên bị đánh và buông câu nói không hề nhẹ nhàng hơn.-"Mày còn ổn không hay đã ch*t rồi?"

-"Tôi vẫn ổn.

Cảm ơn vì đã giúp!"_??-"Không có gì."_ Cậu-"Mà cậu cho tôi biết tên cậu được không 'Ân nhân'?"_??-"Izuku Midoriya, hay Deku cũng được.

Còn mày?"

-"Shouto Todoroki, tên tôi."_Todoroki.-"Ừm!

Giờ thì Todoroki, hẹn gặp lại!"_ Cậu tạm biệt Todo nhưng vẫn không quên bonus thêm nụ cười tươi như mặt trời trước khi đi.Tôi sẽ không nói là lúc cậu cười xong đi thì có trái tim nào đó đã đập loạn lên khi nhìn vào đó đâu.Đồng hồ lại quay tiếp, nó đã chỉ đến lúc 4 giờ.

Cậu cứ tiếp tục đi thì tự dưng.

-"Dừng lại!"_??-"Hả?!"/Bùm/Cả tòa nhà bên cạnh cậu bỗng hóa thành tro bụi rồi rơi xuống đầu cậu.-"Chạy ngay ra không bụi đó!/Tôi không muốn một thiên thần bị dính chút bụi nào đâu."_ ??Người đó chạy đến và bế cậu ra khỏi nơi đó.

Hắn vừa chạy trên tay vừa bế cậu kiểu công chúa.

Sau khi cách chỗ đó khoảng xa hắn thả cậu xuống.

-"Sao không?"_??-"Không sao.

Ổn!"

-"Tôi tên Shigaraki Tomura.

Trong liên minh Tội phạm cậu cứ gọi vào đây thì cậu có thể gia nhập."

-"Tôi là Izuku Midoriya và cảm ơn có lẽ tôi sẽ cần đến nó."_Cậu lại cười rồi.

Thôi xong Tomura mù cmn mắt rồi.-"Tôi đi đây tạm biệt."

-"Ờ!

Tạm biệt."_Tomura.-----------------------------------------"Nà ní!

Bọn mày ơi nay tao được bắt chuyện với Thiên thần này!!"

Tomura cứ như thằng điên trốn trại mà hú hét trong liên minh.--------------------------------------------Cậu về nhà lăn ngay vào giường thân yêu mà đánh một giấc bù cho tối qua hong được ngủ.----------------------------------------------------------------------------End chap 5.Xong rồi tôi đi ngủ đây. :'))
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
6. Thật ra tôi có siêu năng.


-"À!

Tụi bây nhớ trông trừng thằng Tomura đó, tao ra ngoài mua ít thuốc cho nó."_người mẹ mang tên Kurogiri nói với giọng chán nản.-"Tomura ư?

Anh ta làm sao vậy?"_ Cô bé có mái tóc vàng hoe búi thành hai bên, trên tay cầm bịch máu vừa uống vừa nói.

Đó là Himiko Toga.-"Nó tâm thần rồi.

Nên tao mới nói thế."_ Người mẹ đó phũ phàng nói.-"Này!

Tao chưa bị điên hay tâm thần điều tao nói là sự thật."_ Tomura-"Với lại đứa mà tao nói có vẻ chuẩn bị vào liên minh rồi đấy."

-"Ờ!

Mày theo dõi nó 5 năm rồi mày không crush nó mới lạ đấy Tomura."_ Thanh niên trên người toàn sẹo là sẹo kia bình thản nói.

Đó là Dabi.-"Nhóc đó cute như thế cơ mà.

Nếu nó mà vào liên minh thì tao vừa được gần crush vừa được hỗ trợ cho cái liên minh tồi tàn này."_Tomura-"Bla bla bla...

Gì cũng được."_Dabi-"Nhóc đó mà vào đây thì nó chỉ là của tao thôi mày không được dành nó đâu nhá Dabi."

-"Ờ!

Tao hứa tao điêu thì con nhỏ kia bị tâm thần."_Dabi-"Đ!t mẹ mày Dabi!!"_ Tomura sau khi nghe những lời đó của Dabi xong thì liền đuổi theo đòi đánh hắn.-"Này!

Hai người nói chuyện thì đừng lôi Toga vào chứ."_Toga tức giận nói.-"Mà anh Tomura có chụp lại hình của cậu ấy không?"_Toga-"Tao mà không có hình của nhóc ấy là tao đ4o sống nổi đâu nên đương nhiên là phải có rồi."_ Tomura sau khi lấy chảo đập boong boong vào đầu Dabi xong liền quay ra nói với Himiko.

Vừa nói vừa giơ điện thoại lên trời.-"Share tôi ít ảnh đi coi như công tôi vào cái liên minh cũ rích này."_Toga nói to như sợ Tomura không nghe rõ vậy.-"Tôi nữa tôi cũng muốn xem thành viên tương lai."_ Dabi hồi phục trấn thương do bị chị chảo hôn vào đầu mà đứng dậy hùng hổn nói tiếp.-"Anh mà không share thì chúng tôi Phá/Thiêu ngôi nhà này đó!!"_ Dabi và Toga song kiếm hợp bích để nói.-"Im đi!

Về phòng ngay tao còn biết đường share không im thì bọn mày có cái nịt trong điện thoại nhá."

-"Hắt xì!!!

Tối qua đi khuya quá hay sao mà bây giờ bị cảm lạnh rồi nhỉ?"_Izuku ở nhà cứ có cảm giác bị nhắc tên.Cậu bật dậy khỏi giường.

Chạy ra ngoài may quá hôm nay trời nắng đẹp rồi.

Thời tiết thích hợp để cậu tập luyện.

Cậu nấu cơm, hôm nay cậu ăn chỉ vỏn vẹn 1 bát cơm, 1 quả trứng và ít rau + cà chua.Bữa ăn dinh dưỡng hoàn thành.

Cậu nhanh chóng quét sạch bữa ăn rồi nhanh tay đi thay áo.

Cậu chạy ra khỏi nhà đến bên khu biển bị bỏ thành bãi rác ấy để tập luyện mỗi ngày cậu đều như vậy.-"Giờ thì bắt đầu tập tiếp thôi."_ Cậu nói. /Bụp bụp/ /Bùm/ /Bùm/ Những tiếng va đập cứ vang lên vang mãi.

Nó thật chói tai nhưng cậu vẫn chịu được vì cậu quen với nó rồi./Choang/ Tiếng thủy tinh vỡ vang lên.

Có một mảnh thủy tinh nhọn hoắt định bay vào mặt cậu nhưng sao nó lại dừng lại ngay trên không trung.-"May quá đỡ kịp không tí là mù rồi."_ Cậu thở phào nhẹ nhõm.Cậu may mắn dùng năng lực của mình mà đỡ được những đòn trí mạng khi đang luyện tập.

Lúc thì thủy tinh lúc thì sắt đôi khi còn có cả những vật sắc nhọn hơn cả những thứ đấy.Cậu luyện mãi,từ khi trời vẫn sáng bừng thì giờ nó đã nhá nhem tối.

Giờ cậu mà đi từ đây về đến nhà có khi tối không còn thấy đường để mà đi ấy.Nên cậu mau chóng dọn dẹp đồ đạc rồi về nhà nhanh nhất có thể.-------------Thông tin-----------------------------------Tên: Izuku MidoriyaSiêu năng: Điều khiển đồ vật, có thể điều khiển một vật nào đó.Nhược điểm: Không thể di chuyển những đồ vật nặng từ 90 tấn trở lên.

Sẽ bị đau đầu nếu sử dụng siêu năng quá đà.-------------Kết thúc dòng thông tin bổ sung------Cậu vừa về nhà và trời cũng vừa lúc tối cậu đi tắm và ăn tối ngay.

Cậu mặc kệ sự đời mà sau khi ăn xong thì mặc đồ rồi tính ra ngoài đi dạo.

Trong lúc lấy giày đi thì cậu vô tình chứ không cố ý mà làm rơi tấm danh thiếp mà Tomura tặng đêm hôm trước.

-"À!

Tấm danh thiếp của Tomura nè."

-"Thôi cũng mặc quần áo rồi nên tiện thể đi luôn vậy."

Sau khoảng 30 phút cuộc đời lần mò tìm kiếm theo tấm danh thiếp thì cuối cùng cậu cũng tới được liên minh tội phạm như lời của Tomura nói.-"Liên minh đây à?

Tồi tàn như này mà cũng cho là liên minh được à?!"

Cậu bước vào thì ../Bụp/..Cái đèn ngủ của ai đó bay thẳng ngay vào mặt cậu.

Khi chiếc đèn đó còn cách mặt cậu còn khoảng 2 cm thì cậu nhanh chóng dùng siêu năng cản nó lại và vứt sang một bên.

Cậu đang tức giận tìm thủ phạm thì trước mặt cậu là hai không là ba con người đang đứng cãi nhau.

Hai cao một lùn.

Cậu tức giận hét lên:-" Đứa nào ném cái này vào mặt tao??"

Không ai nói gì bọn họ nhìn cậu, cậu nhìn bọn họ.

Tám mắt nhìn nhau đắm đuối.Số phận của bọn họ sẽ đi đâu về đâu?--------------------------------------- End chap 6.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
7. Cơm tró đầu mùa.


-"Đ!t mẹ lũ chúng mày!!

Tao hỏi đứa nào ném cái này vào đầu tao?

Mau ra đây không tao dẹp ngay chỗ này!!"_ Izuku tức giận nói to.

Trên mặt xuất hiện vài vết gân xanh nổi lên bởi vì cái màn chào đón nồng nhiệt đến từ liên minh này.Thủ phạm mang tên: Dabi, Tomura và Toga.

Nạn nhân mang danh: Izuku.

Người bị hại có tên: đèn ngủ.-"Có khai ra không hả?!!"_ Cậu hét lớn lên để cho mấy đứa kia nghe thấy không thèm quan tâm đến việc xung quanh nơi đây có hàng xóm hay không.

-"Mong cậu bớt nóng để tôi truy tìm tên mất dạy đó ạ.

Mong cậu bình tĩnh, im lặng, đừng đập phá đồ xung quanh.

Nơi đây mất rất nhiều công sức để làm ra nên mong cậu bớt nóng."_ Kurogiri thấy tình hình không mấy ổn thỏa liền hiện lên giảng hòa.-"Giờ mấy bọn bây có khai hay không đứa nào dám ném đèn ngủ của tao vào đầu người khác thế này?"_Người mẹ.-"Là nó.."_Dabi chỉ về phía Tomura.-"Chính nó.."_Tomura chỉ về hướng của Toga.-"Thủ phạm đấy là Dabi..."_Toga lại giơ tay quay sang Dabi.-"Này đâu phải tao!"_Dabi phản bác.-"Tao đâu có làm gì sai.!"_Tomura hét vào mặt Dabi.-"Toga có làm gì đâu tại sao lại chỉ về phía của Toga chứ Tomura!"_Toga ngoan ngoãn được tầm 3 phút lại ngáo ngáo lên.Liên minh vừa im lặng được chắc khoảng 10 đến 15 phút gì đó.

Thì lại loạn hết cả lên.

Buổi đêm cứ ngỡ như là buổi yên tĩnh nhất nhưng đêm hôm nay nó lại phản lại câu nói lúc nãy của tác giả.

Nó ồn một cách nhức đầu.Không để bọn họ cãi nhau xong cậu liền dùng siêu năng di chuyển từng người.

Cậu khiến Toga, Dabi, Tomura bay lên và đập đầu vào nhau.Làm xong như thế khoảng 2, 3 lần thì cậu nhìn bọn họ như hổ đói nhìn con mồi như thể cảnh cáo nhưng họ vẫn mãi đ4o chịu khai ra là ai.

Những thứ đó đã khiến cho Kurogiri đứng ở đấy như chết lặng.

Không ngờ còn có người có thể giải hòa họ được như ông.

"Lần thứ 9, lần thứ 10,..."

Cậu cứ như vậy mà đọc.

Vừa nói cậu vừa dùng quicks của mình làm cho 3 người kia đập đầu vào với nhau.Trên trán Kurogiri lúc này mồ hôi mẹ mồ hôi con đua nhau chảy ra như suối.

Còn trên trán ba người kia thì cục u mỗi lúc một đỏ, mỗi phút càng mạnh càng đau thêm.

Giờ ta có thể miêu tả rằng 'Đau như chưa từng được đau'-"Cậu có thể dừng lại được không, nếu cứ như vậy thì ba người bọn họ sẽ đi gặp ông bà sớm mất."_Kurogiri lo lắng cho 3 người kia.

Mà thật ra Kurogiri lo cho mạng của bọn họ chứ về thể xác thì ông méo thèm quan tâm.-"Ừ !

Để tôi dừng lại."

Hình như sau khi giáng trọn 30 cú đập trán vào nhau thì mấy người đó lăn ra ngất tại chỗ luôn.

-"Thôi xong...

Đợt này lại tốn tiền rồi đây.."_ Kurogiri nhìn vào vết thương do cậu gây ra trên đầu bọn họ.

Nói thật thì cậu có làm gì bọn họ đâu chỉ đập nhẹ cho mấy cái.

Khiến đầu của Tomura với Toga chảy ít máu, còn đầu Dabi may ra còn chắc chắn hơn chỉ bị tím đậm mà thôi.

Nhìn cũng tội nhưng thôi cũng kệ, ngu thì chết còn khôn thì sống.-"A!!

Xin lỗi tôi lỡ tay.."_Cậu nhìn bọn họ và cười, một nụ cười không hề giả trân cho bọn họ, cậu nhìn về Kurogiri mà nói thế.-"Để tôi chữa cho họ cậu ngồi nghỉ đi."_Mồ hôi mẹ mồ hôi con lại không ngừng tuôn rơi.-"Vậy cũng được.

Mà nơi đây còn có phòng ngủ nào trống không để lại cho tôi."

-"Hình như còn một phòng, cậu cứ đi lên tầng 2 chắc ở phòng thứ 4 bên trái đấy."_ Anh ta nói xong liền bắt tay vào việc bê ba con voi đội lốt người này đi vào trong phòng.-"Phòng 4 từ bên trái.... phòng 4 bên trái...

A!

Đây rồi."_Tìm được căn phòng đó cậu liền phi như tên bắn lao nhanh lên giường và làm một giấc ngủ ngon lành.-"Ủa?

Đây là đâu?

Sao tao lại nằm bên cạnh con tâm thần và tên mặt sẹo thế này?"_Tomura vừa tỉnh dậy giữa đêm thì giờ nhìn hắn ta không khác gì một tên bị mất trí nhớ cả.Hắn nhìn đồng hồ và thấy.-"12 giờ 30 phút rồi sao?

Gì nhanh thế."

Tomura lạch bạch chạy về phòng thân yêu của mình.

Nhưng đâu ai biết được rằng Kurogiri đáng lẽ phải cho Izuku ở phòng thứ 4 tầng bên dưới chứ còn ở bên trên là phòng của hắn mà.Hắn chạy về phòng mở cửa ra.

Hắn cảm thấy có thứ gì đó hơi hơi lạ ở đây.-"Hả?!

Tại sao nhóc này lại ở trong phòng tao?

Chắc lại do tên Kurogiri rồi nhưng không sao thế thì lại càng tốt chứ sao."_ Tomura nhanh chóng phi lên giường, chui vào chiếc chăn ấm áp sau đó là chuyên mục ôm cậu vào người.

Mặt cậu thì úp vào ngực của Tomura còn tóc thì cứ bồng bềnh mà chọc vào mặt hắn.

Khung cảnh dễ thương đến kì lạ.Một lúc sau Dabi hắn cũng dậy và hắn tự hỏi đây là đâu.

Và cũng nhận được..-"Tại sao tao lại phải nằm với cái con điên này??"

Hắn lại chạy ra ngoài xem đồng hồ.

Chiếc đồng hồ đó chỉ 1 giờ 15 phút thì hắn cũng chạy về phòng mình.Lúc đi qua phòng của Tomura thì không biết cái gì đã thôi thúc hắn chạy vào xem.

Và cái kết là hắn cũng đi theo trí tò mò mà chạy vào.

Trước mặt hắn là cảnh hai người ôm nhau ngủ xung quanh toàn là màu hường phấn bonus trái tim.Hắn nhảy ngay lên giường và mặc kệ cho liêm sỉ có phải bị tôi cướp đi hay không mà ôm cậu vào lòng ngủ tiếp.

Mọi thứ rất hường phấn giờ càng hường phấn hơn gấp trăm lần.Trong phòng ba người ôm nhau ngủ mặc kệ Toga đang co ro trong góc sàn ngủ.

Đừng hỏi tại sao tôi không cho cô ấy vào dàn harem của Izu nhá.

Bởi vì Toga là cụa tui.Sáng hôm sau, Kurogiri định đi vào đánh thức cậu dậy thì không ngờ có ngày ông lại được ăn cơm tró sớm thế này.

Mà lại còn đến từ thành viên trong liên minh nữa chứ không biết tương lai loại cơm tró này sẽ đi đâu về đâu.Thẹn quá hóa giận Kurogiri hét lớn lên.-"Đ!t mẹ cái lũ chúng màyy!

Sáng sớm định cho tao ăn cơm tró hả?!"

-------------------------------------------------End chap 7.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
8. Gia nhập liên minh Tấu hài à?


-"Hả?!

Trời sáng rồi à?"_Izuku mơ màng nói, cậu vẫn chưa phát hiện ra là có hai con sói đang ôm cậu vào ngủ.Một con tên Dabi thì ôm sau lưng để cằm của mình cọ cọ lên tóc của cậu, con còn lại tên Tomura chui xuống dưới chăn mặt áp vào ngực cậu còn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn mà tham lam hít lấy mùi bạc hà trên người con trai nhỏ bé này.Nhìn bọn họ không khác gì vợ chồng mới cưới vậy.

-"Thế cậu nghĩ là buổi trưa à?

Ba bọn cậu có dậy đi hay không?"_Kurogiri bất lực nhìn hai tên sói cơ hội kia.-"Chỉ có một mình tôi thôi mà, đâu ra ba ngườ...Hả!!!!"_ Cậu đang nói với tâm trạng bình ổn thì tự dưng nhìn lại sang hai bên mà hét.-"Cút ra ngoài mau!!"_ Cậu quát lên rồi đuổi Tomura và Dabi ra ngoài làm cho hai thanh niên này ngơ ngác vì méo hiểu chuyện gì.-"Ủa?

Sao tao lại bị đuổi ra ngoài này rồi?"_Tomura và Dabi đều có chung một câu hỏi.-"Chúng mày ra vệ sinh cá nhân rồi làm đồ ăn sáng đi tao không hầu được đâu nhá."_Kurogiri nghiêm nghị nói với mấy tên chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện là như thế nào mà đã bị vợ tương lai đuổi ra khỏi phòng rồi.

Kurogiri nói xong câu đó rồi thì cũng bỏ đi.Nhưng hai tên nghiện người mới này thì vẫn đứng mở hé cửa phòng ra thì thấy cậu đang thay áo.

Hai tên đó thấy thế thì mặt bất giác đỏ ửng lên.

Cậu cởi áo ra xong thì thấy...

ủa cậu có mang quần áo đi đâu mà đòi thay.

Cậu liền tiến về phía cửa, nghe thấy tiếng chân đi ra Dabi và Tomura chạy lại nấp sau cánh cửa.

Tuy cậu mới ngủ lại được hôm qua nhưng cậu đã nhớ hết tên mấy người trong đây rồi.

Thò tay ra ngoài cửa cậu nói.-"Tomura!!

Anh có còn quần áo không cho tôi xin tạm một bộ."_Nghe thấy crush của mình nói thế Tomura lại cuống lên tìm áo cho cậu.

Nhìn thấy cảnh tượng đó Dabi đứng bên tức muốn nổ mắt.

Anh cũng chạy về phòng, vừa may thấy có sẵn một bộ quần áo anh mới giặt từ hôm qua.Dabi cầm lấy bộ đó mà đem đến cho Izu- đang khỏa thân -ku trong phòng.

Anh ta cũng quên mất là có cần phải gõ cửa trước khi vào hay không mà một mạch mở cửa ra.

Trước mắt Dabi là hình ảnh cậu đang lấy khăn che đi cơ thể.

Anh nuốt nước bọt tự nhủ mình sẽ không đè cậu ra.

Anh đưa quần áo cho cậu xong liền đi ra ngoài.

Lúc anh thấy cảnh tượng đó phần dưới bấy lâu nay không động đậy của anh bất giác cương lên.

-"Cảm ơn nhé Dabi~"_Cậu cảm ơn anh.

Vì thế mà Dabi đang cố tự nhủ thì lại cương lên cao hơn.Tomura bên ngoài đã chứng kiến tất cả.

Trên trán thì nổi đầy gân xanh, miệng thì lặp đi lặp lại câu 'Cần giết nó...'Sau khi thay xong thì có điều mà cậu thắc mắc.

'Tại sao cái áo này lại dài thế, tại sao cái quần này cậu lại mặc không vừa..' Cậu vừa mới bước ra ngoài thôi mà sao Dabi với Tomura lại xịt máu mũi thế này.

Nhìn cậu lạ quá hay gì.

Cậu mặc chiếc áo dài đến đầu gối mặc thêm chiếc quần bò ngắn chưa đến nửa đùi thôi mà sao họ lại làm quá lên thế nền nhà sắp bị nhuộm đỏ một góc rồi đây này.'Tịnh tâm tịnh tâm, không được đè nhóc ấy không được đè nhóc ấy...

Tịnh tâm nào tịnh tâm...'Hai người họ cứ đứng như thế mà lẩm bẩm thôi.-"Cậu Midoriya, cậu có muốn giới thiệu với mọi người không?"_Kurogiri vừa lau ly rượu vừa hỏi cậu.

-"Xin chào.

Tên tôi là Izuku Midoriya, hoặc có thể gọi tôi là Deku."

-"A!!

Cậu bạn mới này đáng yêu quá.

Cậu ấy của Toga nha!"

-"Bỏ ra con tâm thần."_Tomura thấy vợ tương lai đang bị một con nhỏ điên cầm tay xoa xoa còn nhận làm của riêng thì có tức không chứ.-"Không nghe thấy nó nói gì hả nhỏ điên.

Nó bảo BỎ TAY RA."_Dabi thấy Tomura quát nhỏ không được nên nhảy vào gằn giọng nói với Toga với một giọng điệu hiền dịu, nết na.-"Bây giờ nhóc giới thiệu thêm về bản thân một chút đi.

Kệ mẹ con nhỏ điên đó."_Tomura nói với cậu khác xa so với lúc nãy là giờ hắn trông rất dịu dàng.-"Quicks của tôi là Di chuyển đồ vật.

Và từ giờ tôi sẽ là thành viên chính thức của Liên minh."

-"Giờ cậu ta sẽ là thành viên chính thức còn đứa nào không nghe rõ không?"_Tomura-"Không!!"

------------------------------------------------------------End chap 8.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
9. Tên Dabi mất dạy đã cướp mất lần đầu.[H]


Cậu mới chuyển đến liên minh tội phạm được có 3 tuần thôi mà tại sao tình cảm của hai người được mệnh danh là tên tội phạm nguy hiểm cơ chứ nhìn hai người bọn họ cứ giống như mấy đứa bị thieunang ấy.

Cậu có cảm giác như hai tên này là một con sói đội lốt người vậy.

Nhưng cho dù như thế thì cậu cũng chẳng dám tin vào suy đoán của mình.

Mấy ai biết được chính suy đoán mà cậu không tin ấy lại là một suy đoán chính xác nhất.

Điển hình vào một hôm nọ, lúc đó là cậu chỉ có ngủ một giấc thôi mà sau khi tỉnh dậy thì hai tên Tomura và Dabi bắt đầu cưỡng hôn cậu rồi.

May mắn lắm thì hai tên đó dậy muộn thì cậu còn thoát được.Có hôm cậu hết đồ mặc lại chuyển sang xin đồ của họ mà nói thật là họ toàn đồ rộng cậu mặc không vừa.

Nên đôi khi cậu chỉ mặc duy nhất chiếc quần ngắn mà thôi.

Vài lần như thế thì hai người đó lại tính đè cậu ra để 'làm'.

Nhưng cậu luôn từ chối và đôi khi còn dùng siêu năng để quật mấy tên đó.Có lúc cậu đi ngủ sớm Tomura và Dabi lại bế cậu lên áp sát vào người mình để cưỡng hôn cậu.

Đôi khi mất kiểm soát lắm rồi, bọn họ cũng chỉ sờ loạn lên người cậu mà thôi.

Điều đó khiến cậu sợ, sợ một ngày nào đó mấy con sói lại lôi cậu ra mà 'làm' thật.

Nên cậu luôn cảnh giác cao độ khi đi ngủ.

Hai tên đó lúc nào cũng kiếm cớ để ngủ cùng cậu, tên Tomura thì kiểu:" Phòng ta tối lắm mà ta còn lại sợ ma nữa nên nhóc cho ta ngủ cùng nhé?!"

Sến kinh khủng.

Còn tên Dabi:" Phòng tao còn bừa nữa hôm trước tao dùng lửa quá đà /Thiêu mẹ cái phòng/ mà nó đốt luôn cái phòng rồi, nên tao cần một người để ngủ nhờ mà thôi."

Lí do không hề giả trân.Thế nên cậu không còn cách nào khác ngoài để cho chúng nó ngủ cùng không thì bọn nó lại làm loạn lên mất.-"Cậu Midoriya, tên Tomura gọi cậu gì kìa?"_Kurogiri lên gọi cậu sau buổi sáng sớm tinh mơ thì giờ đã là 8 giờ rồi.-"Vâng tôi xuống ngay!"_Cậu đáp lại lời của ông.-"Mèo nhỏ chưa xuống à?"_Dabi -"Mày ăn nói cộc lốc thế tao táng chết bây giờ."_Kurogiri cọc cằn nói trong khi đôi tay vẫn đang mải mê lau chiếc ly đã lau đi lau lại hơn trăm lần rồi.-"Thế giờ Toga lên gọi Izuku xuống nhé!

Chắc giờ cậu ấy đang thay đồ rồi."_Toga nói đủ to để cho hai tên kia nghe thấy nhân tiện bonus thêm một nụ cười ranh mãnh.

Khiến cho mặt của ai đó đã nổi đầy gân xanh rồi.-"Mày xuống ngay để tao đi gọi!"_Dabi đuổi theo và quát cho Toga vài câu.-"Này!

Đừng đẩy Toga như thế chứ."_Cô phồng má lên và nói trông rất đáng yêu luôn.Dabi vừa chạy lên đến nơi, hắn mở cửa ra thì đập vào mắt hắn là người con trai nhỏ bé không mảnh vải che thân.Gì chứ không mảnh vải che thân, mặt hắn đỏ ửng rồi nói.-"Thay quần áo nhanh lên./Nhịn nhịn không được đè, mày mà đè thì mèo nhỏ lại khóc và dỗi đó./"_Phần dưới của hắn lại cương lên rất cao như đòi đè cậu ra ngay và luôn.

Nhưng trong tâm thì lại không cho phép hắn làm vậy.-"Vâng ~"_Cậu vừa mặc áo xong thì nói, nhưng rồi......Dabi đè cậu xuống giường..-"Cái gì thế Dabi?"_Con nai vàng ngơ ngác hỏi chú sói đang bị dục vọng làm cho mờ mắt.-"Đợi tao khóa cửa vào đã."_Hắn vừa khóa cửa xong liền bế cậu lên, ném cậu lên giường.-"Mày làm nó động đậy rồi thì mày phải chịu trách nhiệm đúng chứ, Mèo Nhỏ?"

Hắn xé phăng áo của cậu ra.

Nhét vào miệng cậu một viên thuốc chống sử dụng siêu năng mà hắn luôn mang bên mình, bên trong viên thuốc đó lại còn có ít thuốc k*ch d*c đi chung.Miệng không ngừng hôn cậu.

Hắn đưa môi của mình vào trong khoang miệng ẩm ướt của Izuku.

Từ từ hút hết mật ngọt trong miệng cậu.

Hắn đi sâu vào khám phá mọi thứ bên trong, rồi thứ hắn tìm thấy được là chiếc lưỡi ẩm ướt, rụt rè.

Được một lúc thì cậu có cảm giác nong nóng, tay thì luôn sờ soạn trên người hắn khiến hắn phấn khích hơn, khuôn mặt đỏ phừng.

Hắn cũng không ngừng mút hết chất ngọt trong miệng cậu rồi nhả ra tạo nên một sợi chỉ bạc kéo dài.

Phần dưới của hắn bắt đầu cương cứng hơn.

Chiếc quần cậu mặc liền bị hắn cởi ra để lộ phần cơ thể nhỏ nhắn, trắng nõn.Quần áo của hai người cũng như vậy bị Dabi cho ôm hôn đất mẹ.-"Dabi~ Giú..p... giúp... tô..i...tôi.. ahhh~~Nó...ng...nóng ...quá.. ahh~~"_Cậu trong mắt hắn không khác gì con mèo nhỏ cần sự giúp đỡ, hắn đang phấn khích rồiHắn cởi luôn chiếc quần mà mình đang mặc.

Để lộ ra dương vật khủng của mình.

Cậu sợ xanh mặt khi thấy nó nhưng không dám phản kháng lại vì chỉ có Dabi mới giúp được cậu.

Hắn vừa hôn cậu khóe miệng chảy ra từng dòng nước nhỏ ấm nóng, hắn nhả miệng cậu ra sợi chỉ bạc cứ dài ra mãi.

Đôi mắt cậu ngấn vài giọt lệ mà nhìn hắn.Hắn giơ hai ngón tay ra rồi nói-"Mèo nhỏ à ~~ Phần chính chuẩn bị đến rồi ~~"Hắn từ từ mà đưa hai ngón tay xuống nhằm mục đích nới lỏng chỗ đó của cậu.Từng từng ngón một hết hai thì đến ba.

Khi nó đã vừa hắn rời miệng mình từ ngực cậu ra.-"Hức.. từ từ... hức ....hãy bỏ... vào... ahh~~... ahhh~~"Dabi cứ mặc cho cậu nói gì mà mạnh mẽ thúc thẳng vào trong.

Cậu vừa ngấn lệ vừa rên lên.-"Ahh~~... ahh~~"_ Cậu khẽ rên lên khiến hắn phấn khích hơn.-"Từ ....từ...hãy..ahh~~"-"Từ từ...

đau.. ah~"Dabi vẫn thúc mạnh cho đến điểm G của cậu.

Nước mắt cậu chảy ra từng giọt.

Thôi rồi, Dabi cái của hắn có dấu hiệu sắp bắn ra, hắn lưỡng lự lại nhưng cuối cùng vẫn không được dòng tinh dịch trắng ấm nóng cứ thế tiết ra.

Nó chảy thẳng ra bên trong lẫn bên ngoài của cậu.

-"Ahh~~....ahh~.."

Cảm nhận được hắn bắn ra cậu khẽ rên lên.

Dabi cuối cùng thì hắn cũng rút ra.-"Tao yêu mày...Mèo nhỏ."_Vừa nói hắn bế cậu lên mà mang vào phòng tắm.

May cho hắn là mọi người đi đâu hết rồi nên không biết gì.Sau khi được hắn tắm rửa cho thì hai người cũng lên giường mà làm một giấc ngủ sau trận mây mưa lúc nãy.

Cậu và hắn mệt lắm rồi.-------------------------------------------------End chap 9.Tôi viết có lẽ sẽ không được hay cho lắm vì đây là lần đầu tôi viết H nên thế.Mong hợp khẩu vị của mọi người.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
10. Nhiệm vụ đầu tiên.


Nào tua xuống ik.

Nghe ik cho nó hợp, hihi.=))-------------------------------------Cậu tỉnh dậy nhìn xung quanh...

Ủa?

Sao cậu lại nằm cạnh thằng Dabi nhỉ?

Và tại sao cậu lại 'không mặc quần áo' thế này??

Nhìn lên thủ phạm bên cạnh, nó cũng không mặc đồ vậy suy ra là nó thịt cậu lúc nào không hay.Cậu dùng quick điều khiển để lấy quần áo nhân tiện cũng đập cho tên sói này một trận luôn.

Cậu vừa đập cú đầu tiên thì hắn tỉnh dậy trong khi trên đầu hắn là một cái bình hoa.

Trong tình huống này Dabi đã nở một nụ cười tự tin.

Nhưng nó không thể giúp ích cho cái việc mà bình hoa rơi vào đầu được.

-"Đau lắm dừng lại đi mà."_ Hắn cầu xin cậu.

Nhưng đáp trả hắn là một khuôn mặt hết sức dịu dàng.-"Đ4o!"_Cậu nói toẹt ra, sợ hắn không hiểu nên cậu đã giúp hắn bằng một miếng sắt nhỏ rơi vào đầu...

Izuku cứ vậy mà đập hắn không thương tiếc.Dabi cũng chỉ biết lẳng lặng đi nhưng điều này đã khiến những đồ vậy rơi vào người hắn càng ngày càng to thêm.

Từ một chiếc gối mềm mại, ấm áp mà giờ đã chuyển sang cả cái bàn luôn.

Hắn đều hứng chịu tất các lỗi lầm mà bản thân gây ra, tưởng vô hại mà nó rất có hại.-"Bế tôi vào nhà vệ sinh."_ Izuku thử đặt chân xuống nhưng không tài nào mà đi nổi nên chỉ còn nước nhờ hắn bế vào nhà vệ sinh.

Sau khi làm xong các thủ tục ở trong nhà vệ sinh cậu liền chạy xuống bếp mà nấu ăn.

Cậu đói lắm rồi.

Bụng thì cứ 'Ọt ọt' không ngừng như biểu đạt cần ăn ngay.

Izuku chỉ làm vài món đơn giản như: trứng, súp, salad,...

Chỉ cần vậy một bữa ăn đơn giản mà rất healthy đã được ra đời.

Izuku thẩm thán phục tay nghề của mình.-"Tôi về rồi đây m...

Ủa?

Cậu Midoriya sao cậu lại ở đây tôi tưởng cậu đang ngủ chứ?"_Kurogiri vừa về đã nhìn vào bếp.

Bộ ổng đói lắm sao?-"Trưa mẹ rồi.

Ngủ gì nữa."

-"Izuku, Izuku, Cậu nấu ăn hả?

Cho Toga ăn với đi, Izuku."_Toga nghịch ngợm chui xuống ôm chân cậu để được ăn chung.-"Này con nhỏ tâm thần kia!

Bộ mày điên hả?

Bỏ tay ra khỏi nhóc ấy mau, chỉ tao mới được ôm nó như thế thôi!

Cút cút cút ra!"_Tomura như hóa thành trẻ con mà liên tục đuổi Toga ra khỏi người cậu rồi ôm cậu như một món đồ chơi của riêng mình.Chuyện sẽ chẳng có gì cho đến khi gã nhìn vào cổ cậu.

Từng dấu hôn đỏ chót đến vết răng sâu cả vào trong da thịt.

Đều bị gã Tomura thấy hết.

Hắn hoảng hốt nhìn thật kĩ nà, tay còn đưa lên để xoa mắt nà, nhưng nó không phải ảo ảnh mà nó là thật.-"Izuku!

Đứa nào làm đây?!"_Hắn tức giận vì mình không phải là người đầu tiên chăng?

Hay hắn tức giận vì có đứa nào dám khui cậu ra trước?-"Tôi sẽ không nói là tên Dabi đã làm đâu!"_ Chế độ lươn- Bật, chế độ nói thật- Bật.

Dabi à !mong bạn an lành trải qua tận thế.Tomura vớ được thanh sắt chỗ nào rồi liền đi lên tầng tìm thấy phòng của cậu rồi mở ra.

Hắn bước vào một cách nhẹ nhàng.

Cánh cửa đóng lại.-"Aaaaa!!!"

Tiếng gọi ấm lòng của Dabi vang lên.-"Aaaaaaaaa!!!/Bụp bụp//Bụp/" Âm thanh đó cứ vang vọng mãi trong căn nhà tối tăm đầy bóng người này.Dabi sau đó .....

À!

Bạn ấy không còn sau đó nữa...Tomura bước ra ngoài trên người dinh dính vài vệt máu vì những cú đánh yêu của mình dành cho tên Dabi kia.-"Lần sau nếu nó làm vậy thì cứ báo cho tôi.

Tôi sẽ cho nó gặp Diêm Vương sớm."

Nói xong hắn đi vào phòng của AFO.

Cậu từng vào rồi bên trong không khác gì một bãi rác.

Tối này, bẩn này, nói chung là quá kinh khủng.-"Izuku ngồi vào ghế đi!"_Tomura từ đâu ló cái mặt ra làm cậu hết hồn.

-"Đừng dọa cậu ấy!

Tomura!"

Toga đứng ra bảo vệ cậu như một người chị đối với em trai của mình.-"Này nhóc."_Tomura gọi cậu.-"??"

-"Nhóc có muốn nhận nhiệm vụ đầu tiên không?"

-"Đương nhiên có chứ!"

-"Nhiệm vụ lần này của nhóc là...."

Đi học tại Cao Trung U.A.-"Méo đi đâu!"

Cậu từ chối thẳng thừng.-"Nhưng đó là mệnh lệnh của AFO không phải của tao"_ Tomura gầm lên uy hiếp cậu.-"Ừ!

Đi thì đi sợ cái nịt gì?"

--------------------End chap 10.https://youtu.be/yTZ04vF9sJ4

Nè xem ik. >3
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
11. Thành viên mới.


-"Nhưng đầu tiên.

Hãy cho tôi biết lí do tại sao tôi lại được ông già kia cho làm cái nhiệm vụ này đã!"

Cậu thắc mắc hỏi hắn.-"AFO muốn nhóc đột nhập vào U.A vì muốn lấy thông tin về học sinh ở đó.

Nghe nói rằng là năm nay Allmight có lẽ sẽ dạy học ở đó đấy.

Ta chỉ biết thế thôi.

Còn gì nữa không?"

Hắn sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc, câu hỏi từ người hắn yêu.-"Chỉ vậy thôi không cần nữa đâu."

-"À.

Nhắc mới nhớ, liên minh của chúng ta lại sắp có thêm một thành viên mới rồi.

Nay ta đi đường thì gặp nên nó muốn gia nhập vào liên minh đấy."

Tomura tỉnh bơ mà nói.-"Đứa nào sắp vào?"

Dabi có vẻ đã hồi phục chấn thương tại đầu nên mới loi nhoi vào nói.-"Một con nhóc dị hợm như con nhỏ điên kia."

Tomura chỉ về phía Toga.-"Toga nói bao nhiêu lần rồi.

Khi nói chuyện hoặc chê một ai đó thì đừng có lôi Toga vào cơ mà."

Toga phồng má giận dỗi nói.

Trông rất đáng yêu.-"Tao nghe nó nói cũng đúng mà."

Dabi kêu lên.-"Thôi này đừng chọc Toga nữa!"

Như nghe thấy tiếng nói từ vợ tương lai mà hai thanh niên kia không thèm nói xấu đến Toga nữa.

-"Chỉ có Izuku là hiểu Toga nhất!"

Nói xong cô chạy lại và ôm chầm lấy Izuku.Nhưng đâu ai biết rằng chỉ cần cái hành động đó đã khiến cho ai đó đầy gân xanh đầy mặt rồi.

Một tóc xanh nhạt, bị bàn tay gắn vào đầu và một tóc đen láy, nhiều sẹo đang đỏ hết lên vì tức./Cốc/ /Cốc/-"Có ai không?"_??-"Ai vậy?"

Cậu tò mò hỏi Tomura.-"Giọng này hơi quen nhỉ, Kurogiri?"

Hắn lại quay sang hỏi người đang đứng dành cả thanh xuân để lau chiếc ly kia.-"Ừ, nghe có vẻ quen đấy.

Mày còn không mau ra mở cửa đi mà đứng đó hỏi tao làm cái quái gì hả?"

Người mẹ của liên minh quát lên người hắn.-"A!

Hình như đó là cô bạn hôm nay nè Tomura."

Toga chợt nhớ ra người sáng nay bị hắn mời vào cái liên minh nghiêm túc đâu không thấy chỉ thấy hay tấu hài là giỏi.-"Thế để tôi ra mở cửa."

Cậu lạch bạch chạy ra, đập vào mắt cậu là một cô gái nhìn cứ lầm tưởng là một chàng trai.Cô gái ấy cao gần 1m8, mái tóc trắng được kết thành một bên có những sợi ngắn quá mà cứ thế xù ra ngoài.

Đôi mắt đỏ sắc bén cùng hàng lông mi trắng dài cong vút.

Đôi môi đo đỏ như có ít son nhưng nó lại là một màu tự nhiên.

Chiếc mũi cao thanh tú.

Cô cất tiếng nói.-"Cho hỏi, đây có phải là liên minh tội phạm không?"

-"Đúng rồi cô đến đây làm gì?"

-"Vậy hả?

Tôi muốn gia nhập nơi này mà thôi!/ Nhìn cậu cũng đáng yêu đấy!/" Cô nói với cậu.-"Vậy thì mời vào để tìm Tomura nhé!"

Vừa nói cậu vừa bonus một nụ cười nhẹ làm cô ngơ ra vài giây.Cô đi vào, cô thấy Tomura đang nằm xõng xoài trên sofa như bị liệt cô liền hét lên.-"À!

Đây có phải là tên lắm tay không?"

-"Này!

Mày nói mất dạy với ai thế hả con kia!"

-"Thôi không đùa nữa nào.

Mục đích duy nhất tôi đến đây là muốn gia nhập liên minh mà thôi."

-"Mày chưa giới thiệu thì bố con thằng nào biết mày là đứa nào hả con bạch tạng?!"

Tomura khịa cô.-"Ờ nhỉ?"

-"Tên tôi là Ridan Rijumi.

Siêu năng của tôi là dịch chuyển.

Tôi có thể dịch chuyển từ nơi này sang chỗ khác.

Nhược điểm của tôi là tôi không thể sử dụng chúng khi đang bị chói bởi dây thừng, tôi sẽ bị tê liệt chân khi sử dụng nhiều quá và hết."

Màn giới thiệu về cô kết thúc.-"Tôi tên Shigaraki Tomura.

Siêu năng phân rã."

-"Dabi.

Méo cần biết đầy đủ và siêu năng."

-"Mình tên Himiko Toga.

Siêu năng là biến thân."

-"Tôi tên Izuku Midoriya.

Siêu năng điều khiển đồ vật."

-"Kurogiri."

-"Vậy từ giờ tôi sẽ là thành viên của liên minh nhé."

Ridan.-------------------------------------End chap 11.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
12.Thực hiện nhiệm vụ cùng người mới thôi!


Đã được hai tuần kể từ khi liên minh có người mới.

Ridan là người mới gia nhập mà cô gái ấy cứ bám chặt cậu như hình với bóng.

Cậu đi nơi nào là nơi đó có Ridan.

Cô là một người dịu dàng, dễ gần thế nên cậu cũng quý cô lắm nhưng cậu đâu ngờ được là cô cũng có tình cảm giống hai người kia.

Mỗi lần hai tên kia định cưỡng hôn cậu thì cô luôn có mặt để cứu cậu ra khỏi hai con sói.

Hai tên đó thì có vẻ ghét cô lắm nhưng cậu thì ngược lại cậu rất quý cô luôn.

Cậu và cô luôn thân thiết với nhau.

Cô rất lịch sự và lễ phép.

Cô nhìn như một người con trai vậy cô cũng rất cao nữa chắc khoảng tầm 1m77 đến 1m8 gì đó.

-"Con nhỏ bạch tạng kia! mày có mau thả Izuku ra không mày ôm nó cũng ngủ được một giấc rồi đó!"

Dạ vâng đó là giọng của anh nhiều tay hay còn gọi là Tomura đang gọi chị có mái tóc trắng xóa như bạch tạng kia là Ridan ra khỏi người của Izuku.-"Có cái nịt ý!

Mày là người cũ rồi thì cũng phải chia sẻ đồ cho người mới chứ!"

Ridan cũng không chịu thua mà cãi lại Tomura với giọng khinh bỉ hắn.-"Có gì thế?...

A!

Ridan đang ôm Izuku hả cho Toga ôm với!"

Toga đi qua thấy cô đang ôm cậu thì cũng không cần xin phép mà nhảy thẳng vào.-"Tao có cảm giác không lành cho tương lai rồi Tomura."

Dabi nhìn ba con người đang ôm nhau kia mà lên tiếng gọi Tomura.-"Thả tôi ra được không, ôm chặt quá tôi ngạt thở bây giờ."

Izuku im lặng nãy giờ mới lên tiếng.Hai người kia tiếc luyến thả cậu ra, Ridan thì còn tiếc luyến được còn Toga thì vừa mới ôm còn chưa ấm chỗ thì cũng phải ấm ức thả ra.

Cậu như được giải phóng mà cảm thấy vui vẻ lạ thường.

Nếu giờ nó tâm trạng cậu đang rất vui thì đúng rồi đấy, cậu bị ôm rất lâu mà không khó chịu mới lạ nhưng không thể làm gì được con người đáng yêu như một chú gấu này.Khi được giải thoát liền chạy ngay xuống dưới để tìm cái gì cho vào bụng vì cậu đói lắm rồi.-"Này Izuku, Izuku!

Có phải cậu định đi học tại U.A không, Izuku?"

Ridan đuổi theo cậu rồi hỏi về việc có phải cậu định đi học lại hay không.-"Đúng rồi, tôi phải đi học tại nơi đó."

-"Vậy cho tôi đi với được không?"

-"Đi mà hỏi tên Tomura ấy.

Tôi không biết hắn có cho cô đi hay không."

-"Cứ gọi tôi là Ridan đi.

Đừng gọi là cô nghe nó xa lạ lắm đó Izuku.

Nếu hắn cho thì tôi sẽ đi cùng nhé."

Cô hờn dỗi với Izuku như kiểu cách gọi của cậu sẽ làm cô dỗi ý, sau đó là cô chạy lon ton đi tìm Tomura.-"Tên nhiều tay đâu thằng mặt sẹo?"

Ridan chạy qua chỗ bếp thì thấy Dabi liền hỏi.-"Mày ăn nói kiểu gì đấy hả con kia?"

-"Không biết thì thôi làm gì căng thế?"

Nói xong cô liền tìm Tomura.Hóa ra hắn ta ở trong phòng khách làm cô hết hơi đi tìm.

Cô mệt và tức lắm sao hắn lại bình thản đến thế trong khi hắn ở đây còn cô thì phải tìm hắn hết hơi.-"Nhiều tay!

Cho tôi học cùng Izuku mau!"

Cô rất thẳn thắng mà nói toẹt ra trước mặt hắn.-"Đi để làm đéo gì?

Mày đi thì làm được gì không?"

-"Tôi đi để bảo vệ Izuku khỏi mấy đứa ở nơi đó.

Anh có muốn Izuku bị đứa nào nhìn thấy rồi bắt cóc cậu ấy thì sao?

"-"Nếu mày đi thì bảo vệ nhóc ấy cho tốt vào.

Nhóc ấy mà làm sao thì tao sẽ băm thịt mày rồi cho chó ăn."

Hắn cho cô đi nhưng vẫn không quên đe dọa cô.-"Thế là cho đi rồi nhá!"

Ridan phấn khởi mà cảm ơn hắn.

Ai được đi chung với crush không thích mới lạ.-"Izuku!

Ridan được đi với Izuku rồi!

Hihi"-"Ừm!"

Cứ như vậy đã một tháng trôi qua trong yên bình.

Mọi thứ diễn ra rất tươi đẹp cậu không muốn phải rời xa quãng thời gian ngắn ngủi này.

Nhưng ngày kì thi đó đến thì cậu không thể nào mà ngăn cản nó được.-"Izuku!

Mai là đi thi rồi chúc Ridan và Izuku thi tốt nhé."

Toga cười vui vẻ chúc hai người thi tốt.-"Thi tốt đấy!"

Kurogiri.-"Mày không bảo vệ được nó là tao băm/thiêu mày ra rồi cho chó ăn/đổ xác mày xuống biển" Tomura và Dabi đồng thanh đe dọa Ridan.-"Vâng em cảm ơn hai anh vì lời nhắc nhở này!"

Cô cúi người và cảm ơn hai tên kia.-"Cảm ơn mọi người nhé!"

Chu choa mạ ơi nụ cười này thiêu sống mắt con rồi.>Hai người đang chuẩn bị đồ đạc để đi thi.

Nhận những lời chúc 'tốt lành' từ hôm qua hai người cảm thấy rất an tâm và vui vẻ.

Hôm nay họ phải thi thật tốt mới được.-"Chuẩn bị xong chưa Izuku?"

Ridan hỏi cậu.-"Xong rồi đi thôi Ridan."

-"Ừm"-"Được rồi đó Izuku.

Ta đi thôi!"

Đi đến một căn phòng cậu liền ngồi về chỗ.

Cậu và cô ngồi ngay bên cạnh nhau nè.

Cơ mà từ từ đã....

Tại sao bên tay phải của cậu lại là Sầu riê...

À Bakugou thế này?

Hắn cũng nhìn thấy cậu.-"De...

Deku?"

Hắn đưa tay ra định sờ vào cậu thì../Bốp/ Ridan đưa tay ra tát hắn một cái và đe dọa hắn.-"Bỏ cái tay của mày ra mày không có quyền được động vào Izuku đâu."

-"Hả?"

Hắn rất bất ngờ, hắn tự hỏi 'cậu đang đi với thằng nào đây'.Nhưng định nói thì thôi hắn chỉ rụt tay về rồi im lặng xuống.

Sau khi biết tin cậu mất tích hắn rất lo cho cậu nhưng hắn không thể làm gì ngoài đi tìm tung tích của cậu.

Giờ cậu đang ngồi trước mắt hắn mà tại sao cậu lại đi với một tên nào đây?Sau bài thuyết trình dài cả một thế kỉ của Present Mic thì trước mặt cậu là cánh cổng khu B.

May quá cậu và Ridan chung một nơi chiến đấu còn có cả....

Bakugou?

Chuẩn bị.....

Bắt đầu.!

Cậu liền dùng siêu năng của Ridan để di chuyển vào trong cậu nắm tay cô và cô cũng dịch chuyển một phát cô và cậu đã bỏ xa những thí sinh còn lại.

Cô giúp cậu dịch chuyển còn cậu giúp cô đập robot.

Hai người phối hợp làm điểm tăng lên rất nhiều.

Điều đó đã làm Baku như đứng bất động tại chỗ...' Nó có siêu năng?' là câu hỏi của hắn.Thời gian trôi qua rất nhanh sắp hết thời gian đến nơi thì.

Boss ẩn của kì thi xuất hiện.

Nó là con robot số 0, cậu với cô tính bỏ qua nhưng../Bụp/Một cô gái bị mắc kẹt trong đống đổ nát.

Cô gái đó đang cố gắng chạy ra nhưng cô không còn chút sức lực nào nữa rồi.Cậu nghe Kurogiri nói rằng gặp đứa nào bị nạn thì cứu đi chúng nó cộng điểm cho.Nên cậu nhờ Ridan giúp.

Cô dùng siêu năng để cứu cô gái đó, còn cậu thì di chuyển con robot va vào mấy con khác và thành công làm cho nó bị hỏng.

Thành công cứu người.Vừa may kì thi kết thúc.

Mọi người đều đi về.

Cô và cậu đi về, hai người đều mong mai ai cũng có kết quả tốt về kì thi hôm nay.

---------------------------------------------------End chap 12. =))
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
13. Đi học và kiểm tra.


-"Izuku!

Ridan!

Hai người được nhận rồi nè!!"

Toga hớt hả chạy vào phòng của hai người kêu lên.-"Thế là được rồi!

Thi dễ như ăn bánh mà không được nhận vào nữa là tao bỏ nghề nà!"

Ridan tự khen về trình độ làm bài của mình.-"Ừ!

Sao cũng được!"

Cậu vẫn đang buồn ngủ mà cô lại gọi rất to làm giọng Izuku nghe hơi quạo.-"Izuku và Ridan không cần xem luôn à?"

-"Đéo cần đâu!"

Izuku + Ridan.-"Thế là mai hai người phải đi học rồi đúng không ?"

-"Đúng vậy đó Toga!"

Ridan.-"Ờ!"

IzukuVậy là sáng mai hai người phải vác xác tới trường và cũng không được ngủ nướng nữa rồi.

Cô và cậu nghĩ đến mà nước mắt như muốn chảy ra.

Thặc buồn làm sao!Cô và cậu cứ thế mà ôm nhau ngủ đến mai.

Đừng hỏi Tomura và Dabi đâu, Hai người đó ngoài sofa ý!Chẳng mấy chốc một buổi tối đã trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng.

Bây giờ trong liên minh, Ridan và cậu đang chuẩn bị đồ đạc để đi học.

Hôm nay thời tiết có vẻ rất đẹp, trời xanh, mây trắng, nắng vàng thời tiết nói chung thuận lợi trước khi đi mọi người đều tạm biệt hai người.-"Izuku đi học vui vẻ, Ridan nữa!"

Toga.-"Thấy đứa nào ngứa mắt đập chetme nó đi!"

Tomura + Dabi.-"Đi học vui nhé!"

Kurogiri.Ai cũng chúc cậu đi học vui vẻ trừ hai người nào đó ra.

Khoác chiếc áo ngoài vào rồi đi thôi!Trường U.A cũng chẳng xa lắm hai người vừa đi vừa nói là đến.

Cậu mặc trên mình bộ đồng phục của trường, mà quái lạ 'Tại sao cô lại mặc đồng phục nam?"

-"Này!

Sao Ridan lại mặc đồng phục nam thế có đồ nữ mà!"

Nghi vấn của cậu.-"Izuku nghĩ Ridan sẽ mặc cái váy ngắn cũn cỡn trên đầu gối ấy để đi học sao?"

-"Nhưng tại sao chứ?"

-"Ridan hỏng có thích mặc váy!"

Câu trả lời ngắn gọn và rất dễ hiểu.Hai người đã đến nơi cần đến rồi 'Trường U.A'.Hiện giờ trước mặt cậu là một cánh cổng bên trên còn ghi UA thì nhầm vào đâu được.-"Cổng trường có cần to thế này không?"

Cậu quay sang hỏi Ridan thì cô cũng chỉ lắc đầu tỏ vẻ không biết gì.-"Ai mà biết được."

Bước vào bên trong, quả là rộng thật.

Cậu và cô đi tới đâu là nơi đó phát lên những tiếng xì xào.-"Đó có phải là hai người đứng nhất không?"

Thằng A.-"Ồ!

Hai người đứng đầu kìa!"

Chị B.-"Ngưỡng mộ quá đi!"

Nhóc C.Tiếng xì xào ngày một nhiều nhưng ai rảnh mà quan tâm mấy thứ đấy.

Cậu cứ hiên ngang mà bước đi.-"Ê!

Lớp 1A bên nào nhỉ?"

Cậu quay sang hỏi cô.-"Có lẽ là chỗ kia chăng?"

Cô chỉ tay vào hanh lang kế bên.-"Đi vào thử xem."

Cậu nắm tay cô mà chạy qua bên đó.

Quả thật bên đó là dãy 1A.Chạy đến nơi cậu liền nhìn lên chữ trên cánh cửa.

Lớp 1A đây nè!-"Thấy lớp rồi Ridan ơi!"

Cậu liền gọi Ridan đang ngẩn ngơ tìm lớp.-"Đến ngay!"

Cô chạy một mạch đến phía cậu.Vừa mở cửa ra.

Đập vào mắt họ là một quả đầu xanh và một quả sầu riêng đang đứng cãi cọ với nhau.Cô bước vào trước đi sau là Izuku.

-"Im đi!

Tên sầu riêng và tên đầu xanh!"

Ridan quát lên khiến hai người họ im bặt.Sau 2 phút không thấy ai lên tiếng Bakugou liền hét lên.-"Lại là mày hả thằng chó!

Hôm trước mày tát bố mày còn chưa thèm xử đâu mà nay mày đã tự tìm đến cái chết hả?"

Hắn quạo lên như thú xổng chuồng.-"Đề nghị hai cậu không đánh nhau tại lớp học!"

Tên cãi nhau với hắn lúc nãy giờ lại đứng lên khuyên ngăn.-"Là hai bạn hôm đó đúng không?"

Quay lại thì thấy một cô gái quen quen hình như họ gặp ở đâu rồi thì phải.-"Xin lỗi, nhưng cậu là ai?"

Cậu sau khi bị ăn bơ thì liền hỏi cô bạn vừa đến.-"Vậy cậu không nhớ mình!

Mình là Ochako Uraraka, siêu năng của mình là: Không trọng lực!

Và là người mà các cậu cứu trong kì thi vừa rồi."

Uraraka giải đáp câu hỏi của cậu.-"Còn tên các cậu là gì?"

Uraraka.-"Tôi tên Izuku Midoriya.

Siêu năng là: Di chuyển đồ vật."

-"Còn tôi là Ridan Rijumi.

Siêu năng là: Dịch chuyển."

-"Hả?

Di chuyển đồ vật?"

Bakugou tự dưng nhảy vào mà nói.

Mất lịch sự!!-"Ừ!

Làm sao?"

Cậu hỏi lại hắn.-"Mày nói là...."

-"Cậu ấy không thích nhiều câu hỏi thế đâu.

Sầu riêng!"

Cô gằn giọng khi thấy cậu bị một người xa lạ hỏi quá nhiều.-"Mày làm sao hả thằng Bạch Tạng!"

-"Tao đéo phải là con trai!"

Cô nhắc thật to cho hắn nghe.-"Gì?

Hả?!...."

Hắn cạn ngôn cho đến khi cô nhắc cô không phải là con trai.-"Con Trai??"

Đến cả Uraraka cũng bị ăn một cú lừa từ người mang tên Ridan Rijumi này.-"Đến cậu cũng nghĩ tôi là con trai hả?"

Cô đưa tay lên trán ngán ngẩm tại sao cô lại giống trai đến thế cơ chứ.

Ngay cả mẹ ruột cũng nhầm tưởng.

'Ridan dỗi, Ridan hỏng muốn nói." cô tủi thân.-"Muốn kết bạn thì ra chỗ khác.

Nơi này là hiệp hội Anh hùng!"

Một bóng đen nằm la liệt xuống đất như sắp chết đến nơi.

Từ từ đứng dậy nói, khiến đứa nào cũng hết hồn.-"Ta là giáo viên chủ nhiệm lớp.

Còn giờ mau xuống dưới sân tập mau.

Giờ ta sẽ làm một bài kiểm tra."

Nụ cười xác chết bỗng nổi trên khuôn mặt hắn.

Nhìn kinh chết đi được.-"Nhưng mà...."

-"Xuống..."

Aizawa-"Vâng ạ!!"

Lần lượt các học sinh đã xuống đầy đủ.

Chỉ còn lại vài người mà thôi.

Ông thầy bước lên trước dõng dạc mà nói.-"Bây giờ sẽ là bài kiểm tra cho mấy trò.

Đứa nào đứng cuối thì sẽ bị đuổi học!"

Ông nhấn mạnh từ đuổi học để cho mọi người nghe rõ.-"Trò Bakugou đâu?

Nhóc lên trước đi."

-"Tch" Hắn tặc lưỡi khi nghe mình được gọi đầu tiên.-"Năm sơ trung nhóc ném xa nhất là bao nhiêu?"

-"67m"-"Giờ thử làm lại sau khi ném thêm siêu năng vào xem nào."

Ông đề nghị hắn dùng siêu năng.-"Vâng.."

1...

2...

3...-"Chết đi!!!"

Chỉ một câu 'chết đi' thốt ra từ miệng hắn.Aizawa thì cầm máy đo ra, đo xem cú vừa rồi của sầu riêng bao xa.-"Tốt đấy!

705.2m!"

-"Hả?

Ném kinh vãi.."

-"Nhóc kia lên đi."

Ông gọi từng người một.Sau khi gọi xong được một số người ông vẫn tiếp tục gọi và đo.-"Trò là Uraraka?"

-"Vâng ạ!"

-"Nhóc ném bóng đi."

Không nói gì cô liền dùng siêu năng di chuyển quả bóng bay đi.-"Tốt lắm!

Uraraka."

-"Ra bao nhiêu vậy ạ?"

-"Vô cực."

-"Gì hả?

Vô cực?"

Cả lớp đều có dấu hỏi chấm to đùng trên đầu.-"Tiếp theo.

Trò Rijumi."

-"Có em."

-"Học sinh nam à?"

Một tên tóc vàng có vệt đen hỏi một tên tóc đỏ dựng lên trời.-"Ngu à.

Học sinh nữ đó."

-"Nhìn giống nam vl."

-"Tao là nữ.

Thằng ngu!"

Cô nhìn thẳng vào mà quát.-"Ném đi Rijumi." nói xong ông giơ máy đo ra.-"Ừm.

856.4m tốt lắm trò."

-"Con gái mà ghê thật."

Tóc vàng vệt đen.-"Tiếp đến là trò Midoriya."

-"Có."

-"Ném đi."

Chỉ thấy cậu nhìn vào quả bóng và rồi nó tự di chuyển đi giống năng lực của Uraraka nhưng mạnh hơn nhiều.-"Lại Vô cực nè trò."

-"What the...

Vô Cực?"

Cả lớp 1A xì xào với nhau.Baku đứng một góc mà còn phải nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên.Tiếp sau là các bài kiểm tra như Chạy 50m, lực tay, bật xa, bật ngang,..

Cậu và Ridan đều làm rất tốt.-"Giờ là điểm kiểm tra của mấy đứa."

-"Ủa?

Sao mà đứng cao thế.

Sao lại ở vị trí số hai thế này hả.

Ridan ơi Izuku cố không lên số 5 rồi sao giờ đứng ở số 2 còn Ridan đứng ở số 4 thế này?"

Cậu kêu cô ra để than thở.

Cô tưởng cậu không đứng nhất để than chứ sao giờ đứng số 2 mà than thế này.-"Tốt thế là được rồi!"

-"Người đứng cuối là Mineta."

Nghe thấy các học sinh khác gọi tên mình cậu ta liền run lên bần bật.-"Cái đuổi học lúc nãy...

Là ta 'Xạo chó' đấy đừng tin."

Ông mỉm cười với học sinh.

Dù ai có nghiêm túc tới đâu thì cũng có cái câu xạo chó mà thôi.-"Lớp học kết thúc tại đây.

Lớp Nghỉ."

------------------------------Bài học rút ra: Đừng tin ai trên cuộc đời.

Nhất là đứa mới quen.------------------------------------End chap 13.-
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
14. Liên minh lại có người mới à?


Giờ tất cả các học sinh liền có mặt tại lớp học.

Cả lớp nhốn nháo nói chuyện, thi nhau giới thiệu.

Giờ thì cũng chưa phải vào lớp nên lớp ồn là cái chắc.

Cậu và Ridan thì đang đứng nói chuyện với cô bạn Uraraka.

Bỗng từ xa có hai người đang đi đến chỗ cậu.-"Này!

Cậu có phải là Midoriya phải không?"

Cậu bạn này có mái tóc đỏ bên cạnh là một mái tóc vàng và vệt đen.-"Đúng!

Rồi sao?"

Ngắn gọn và dễ hiểu.-"Cậu là đúng là người đứng đầu kì thi hôm trước rồi!"

-"Mà tôi biết mấy người là ai đâu?"

Izuku.-"Ừ!

Cậu ấy đâu biết mấy người đâu."

Ridan.-"À!

Quên chưa giới thiệu, tên tớ là Denki Kaminari."

Denki-"Còn tên tớ là Eijirou Kirishima."

Kirishima.-"Tôi là Ridan Rijumi."

-"Rijumi cũng là người đứng đầu đúng không?"

Kiri-"Tôi không nhớ."

Cô cố nhớ lại hình như cô có đứng đầu đúng không?-"Cậu không nhớ thật à?

Ủa?

Midoriya đâu?"

Denki-"Cậu ấy ở đây mà.

Ơ?!"

Uraraka.Trong lúc mọi người mải mê nói chuyện thì cậu nhân cơ hội đó mà trốn đi trước.

Vừa đi được vài bước thì cậu bị một lực nào đó kéo đi.-"Đi lung tung vừa thôi sắp vào lớp rồi đấy!"

Todoroki.-"Này!

Thả ra!"

Cậu vùng vẫy trong vô vọng.-"Trả Izuku của tao đây!"

Từ xa Ridan bỗng ló ra, thấy được cảnh cậu bị một chàng trai lạ mặt kéo đi thì không thể nào làm ngơ được.

Nên cô tức tốc phóng đến chỗ đó.Nhảy lên và /Bụp/ tên kia bị đôi chân của cô đạp thẳng vào lưng mà ngã ra đất may mắn là khuôn mặt kia không ôm hôn đất mẹ.

Hắn ta ngã ra xa, Izuku bị hắn kéo cũng xuýt ngã may là bám được vào cái lan can nên không sao.-"Deku!

Deku!

Có sao không?"

Uraraka chạy theo thì thấy được.

Sau khi Todo bị Ridan đá bay ra xa, Uraraka cũng thấy Izuku tay bám vào lan can nên chạy ra hỏi thăm.-"Cậu lại học theo tên sầu riêng khó ưa đó à?

Uraraka?"

Cậu thấy cô đi tới liền hỏi.-"Ý cậu là Bakugou?"

-"Ừm!

Cậu ta luôn dùng từ đó để chế nhạo tôi." /Chế nhạo vợ là có ngày mày không yên với tao đâu Sầu Riêng!/ Tác giả said.-"Nhưng mình thấy từ Deku giống như 'Cố lên' hơn đó.

Mà nếu cậu không thích thì mình có thể gọi cậu là Midoriya."

Cô nói với cậu.-"Cứ gọi vậy đi!

Tôi không bắt ép cậu."

Cậu ngạc nhiên vì bây giờ thấy có một người không chế nhạo cậu vì cái tên đó mà còn động viên lại cậu.-"Vậy thì Deku 'tớ quý cậu!'" Từ cuối do nói bé nên cậu không nghe thấy được.Trong khi hai người đang nói chuyện với nhau thì Ridan đã cho Todo ăn hành ngập mồm.-"Lần sau thấy thế nữa tao đạp chết."

Cô đe dọa Todoroki.-"Ờ..."

-"Này Izuku, Ochako về lớp thôi sắp đến giờ rồi."

Cô chạy qua chỗ hai người kia mà gọi.-"Đi thôi Deku."

-"Ừm."

Vừa về lớp thì đã chuẩn bị vào giờ học rồi.

Cậu chỉ vừa về chỗ và...-"Đ!t mẹ!

Thế đéo nào tao lại ngồi bên thằng quái dị này?"

Ridan hét toáng lên khi thấy tên cô vừa đánh giờ lại ngồi ngay bên cạnh mình.-"Chúc mừng nhé Ridan!"

Cậu chúc mừng cho cô.-"Vậy cậu là Rijumi à?"

Todoroki quay sang hỏi cô.-"Vậy mày là thằng dị hợm à?"

Một câu khiến hắn câm nín.

Tính cách của cô như bị Bakugou nhập vậy.

Cô định nhảy vào cho Todoroki vài phát đấm nữa cơ.

Rồi bỗng tất cả học sinh đều nhìn vào phía cánh cửa vừa mở ra.

Thì ra là 'Allmight' Anh hùng số 1.Người ông mặc bộ áo bó sát và tư thế đi quái dị bước vào lớp học.

Làm cho cả lớp nhốn nháo hết cả lên.

"Allmight kìa!"

"Là ông ấy thật ư?"

"Allmight!"

Ai cũng mắt sáng long lanh lên.

Cậu thấy người từng dập tắt ước mơ của mình thì liền nhăn mày vào, đưa ánh mắt không mấy vui vẻ ra nhìn ông.

'Giả tạo' là câu nói cậu đang nghĩ trong đầu.-"Các trò hãy làm bài kiểm tra tiếp theo thôi!

Trước hết ta hãy thay đồ nào!"

Allmight.-"Vâng!!"

Sau vài phút tất cả các học sinh đã mặc bộ đồ anh hùng của mình và đã có mặt đầy đủ trừ cậu và cô ra.-"1...2...3...4...

Thiếu hai trò nữa.

Ai thế!"

-"Là Midoriya và Rijumi" Iida giơ tay lên phát biểu.-"Có em!"

Ridan đang đi đến theo sau là Izuku.

Cậu mặc một bộ vest đen cùng một đôi bông tai trắng đeo một bên.

Còn cô mặc một chiếc áo phông trắng bên ngoài khoác một chiếc áo màu xanh biển có đính vài bông hoa hồng đỏ bên trái túi áo.-"Đồ anh hùng của mấy nhóc đâu?"

Allmight hỏi.-"Em không có nên mặc tạm."

Ridan.-"Bây giờ mấy nhóc sẽ thi đấu với nhau.

Một bên sẽ là phe anh hùng một bên là phe tội phạm.

Hai phe đó sẽ đấu với nha, mấy trò hiểu chứ?"

-"Trận này đội A là phe tội phạm và đội D là phe anh hùng sẽ đấu với nhau.

Đội A gồm có trò Bakugou và Iida đấu với đội D gồm trò Midoriya, Uraraka và Ridan....

Sao đội D lại có 3 người.

1 người nữa của đội A đâu?"

-"Gì hả?

Có người nữa á?"

-"Sao mà lắm vậy?" cả lớp bàn tán xì xào với nhau.-"Xin lỗi!

Em đến trễ!"

Từ xa có một học sinh đang vội vàng chạy đến.

Nhìn thấy Allmight liền cúi đầu xin lỗi ông.-"Là trò...Rijumi?"

Ông liền hỏi.-"Thầy gọi em?

Ủa?"

Nghe thấy Allmight gọi mình Ridan liền chạy ra nhưng đập vào mắt cô là một người quen thuộc.-"Trò Kichirou Rijumi."

Ông liền nói.-"Lại một người họ Rijumi nữa sao?"

Cô gái có cái giác cắm tai nghe ở tai liền nói với cô gái có mái tóc đuôi ngựa bên cạnh.

Đó là Kyoka Jirou và Momo Yaoyorozu.-"Là mày à?

Thằng chó Kichi khó ưa?"

Thấy Kichirou cô liền bực lên nói.-"Thôi nào!

Bà chị vẫn còn giận em về chuyện cái bánh cuối cùng đó à?"

Kichirou nhếch mép cười với cô.Liên minh đợt trước có cho thêm thành viên vào nhưng lại không báo cho cậu giờ lại để cậu gặp mặt thành viên này ở đây nên cậu có chút bỡ ngỡ.

Chàng trai ấy có dáng người cao bằng Ridan vì hai người là chị em song sinh với nhau.

Tuy tên này chưa gặp cậu bao giờ nhưng hắn lại quý cậu đến lạ.

Biết thế nên Ridan chỉ đành nhường Izuku cho hắn còn cô chỉ coi cậu là một người bạn một người thân với cô.

Chứ cô giờ đang bận crush Toga mất rồi.-"Đuỵt mẹ!

Nay bố mày phải băm mày ra thành bột!!"

Cô nhảy bổ vào anh, may là có Allmight ngăn cản nên hắn coi như giữ được mạng.-"Vậy giờ nhóc Rijumi cùng đội với Bakugou và Iida nhé!

"-"Vâng."

Anh liền chạy về đội A.-"Xin chào Sầu riêng mà chị tôi hay kể."

-"Này mày kêu ai đấy hả?

Tên bạch tạng như con chị của mày vậy!"

Hắn quạo lên nhưng không quạo được.-"Siêu năng của cậu là gì vậy?"

Iida lên tiếng hỏi.-"Là bắn cung.

Tôi có thể bắn những mũi tên trên đầu ngón tay, những mũi tên phía ngón áp út và ngón út có tẩm độc và khi bắn độ chính xác vô cùng cao.

Nếu làm nhiều quá thì tôi sẽ bị liệt toàn thân và chảy máu từng đầu ngón tay."

-"Vậy thì nhóm mình sẽ thuận tiện hơn đó."

-"Vào trận đấu thôi các nhóc!"

-----------------------------End chap 14.---------Spoil chap--------------------Chap 15: Trận đấu giữa tôi và Bakugou.
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
Thông báo.


Thông báo.Tôi không drop truyện đâu đừng lo.Thứ nhất do bí ý tưởng.Thứ hai do mải mê cày phim.Kết quả là tác giả hơi lười.

Nên tác giả muốn xin nghỉ viết một vài ngày.

Tác giả sẽ tiếp tục viết chuyện sau khi ăn chơi...

ủa lộn, sau khi nghỉ ngơi lấy ý tưởng.

Tác giả sẽ sống dậy.

Mong không ai lo lắng cho tác giả rằng tác giả đã chết.

Xin cảm ơn đã đọc thông báo.Hẹn gặp lại sau khi tôi sống dậy.

Bai ~~ Bai ~~. >33
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
15. Trận đấu giữa tôi và Sầu riêng.


Tác giả quay trở lại rồi đây.

Nhưng bệnh vẫn chưa khỏi hẳn đâu!------------------------------------------------------------ Dừng ở đoạn hai đứa đánh nhau.

Cậu đang đi thì một bóng đen từ phía bên cạnh lao ra nhanh như Inosuke đâm đầu vào cái cây tội nghiệp.

Cậu nhanh chóng né qua một bên và thành công làm cho bóng đen đó đập đầu và tường.

Bóng đen này hình như hơi quen nhỉ?

Gặp ở đâu rồi ta?

À!

Thì ra là Sầu riê....

Ủa lộn, Baku-cụk súk- gou.

-*Sao mà nó né được?* Baku nghĩ thầm những miệng lại nói toẹt ra.Sao mà cậu né được cú lao đó trong khi chưa một ai làm được kể cả mẹ của hắn? (T/g: Tại vì em buff cho Izu...

à nhầm...

Tại vì cậu ấy dựa theo linh tính mách bảo.)Hắn lại đứng dậy lao về phía cậu thêm lần nữa dù biết có thể hắn sẽ bị đập thêm phát nữa nhưng hắn méo thèm để ý đến việc đó mà chỉ chăm chăm đi đòi đánh Deku hoi. /chú giải: đánh theo ngôn ngữ của sầu riêng là thịt./ -"Đừng lao qua đây tên điên!!"

-"Sao nào?

Mày sợ à?"

Bỗng cả cơ thể hắn bay lên không trung.

Hắn giờ đây đang cảm thấy cơ thể đột nhiên bị bóp chặt lại thật mạnh.

Bakugou cố gắng dẫy đành đạch để thoát ra nhưng có vẻ ý này khá vô dụng trong khi cả cơ thể như muốn tắc thở đến nơi.

Hắn nhìn về phía cậu, gì chứ?

Cậu đang khóc ư?

Sao cậu lại khóc?-"Chạy ngay đi Bakugou!!!"

Cậu hét lên, làm hắn đứng hình.Cơ thể cậu bị một thứ chất lỏng gì đó màu đen đang bao trùm lấy toàn bộ cơ thể.

Dần dần nó đang túm lấy khuôn mặt xinh đẹp không tì vết này.

Đôi mắt cậu bỗng chuyển màu, mái tóc cũng vậy.

Đôi mắt từ màu xanh thiên nhiên ấy giờ thì chuyển sang màu tím đậm, tròng trắng thì thành đen.

Mái tóc thì biến thành màu trắng như tuyết.

Từ người đẹp dễ thương lúc nãy chuyển sang một con người hoàn toàn khác.

Thứ chất lỏng ấy đã bao trùm xong cái cổ trắng ngần của cậu rồi.

Nước da cậu trắng bệch thiếu sức sống.

Khuôn mặt bỗng hiện lên một hình hoa hồng được làm bằng máu.

Cậu sau khi biến dạng toàn thì cậu ngừng khóc.

Từ từ đứng dậy đi chậm rãi về phía hắn.-"Cậu ấy làm sao vậy?"

Denki lên tiếng chỉ vào chiếc camera ở lối cậu.-"Cậu ấy không ổn rồi!"

Mineta cũng nhận ra điều bất thường.-"Không ổn rồi!!

Các trò mau chóng sơ tán toàn bộ người có trong tòa nhà mau!"

Allmight bảo mọi người đi sơ tán ai có trong nơi đó.-"Kirishima!

Mau chóng sơ tán trò Bakugou nhé!"

-"Vâng ạ!"

Kiri mau chóng nhận lời.-"Mau lên!

Cậu ấy còn cách Bakugou còn khoảng mười mét nữa thôi!"

Jirou quan sát camera để báo cáo tình hình thì thấy cậu đang cố gắng chạy về phía Bakugou.

Mọi người vừa lúc nãy còn nói chuyện nô đùa vui vẻ với nhau.

Bàn luận xem phe nào sẽ thắng thì giờ ai nấy cũng bận rộn mà giúp đỡ, cứu trợ nhau.-"Thôi không xong rồi!"

Ridan chạy qua nơi đó thì nghe thấy tiếng cậu hét lên.-"Kichi!

Sơ tán mọi người ra ngoài mau!

Izuku nổi giận rồi!"

-"Gì chứ?

Sao cậu ấy lại nổi giận ngay lúc này chứ!

Để em đi!"

Kichirou nhận lời của người chị, nhanh chóng chạy đi cứu những người khác.-"Chạy ra ngoài ngay mau!

Nhỏ trọng lực!

Tên bốn mắt!"

Anh đi gọi bọn nhưng có vẻ không khả quan mấy liền chạy đến bế mẹ đi luôn.

Uraraka thì công chúa, Iida thì cõng sau lưng mà để anh chạy.

-"Izuku!

Bình tĩnh lại đi!"

Ridan thì đứng cách cậu xa ra không may cậu mất kiểm soát mà đấm luôn cả cô.

Nếu thế thì cô không thể cưới chị Toga hay ngồi ăn chơi vui vẻ cùng với Uraraka được nữa.-"Ngươi là ai?"

Cậu quay sang hỏi cô.

Trông cậu không khác gì một con quỷ cả.-"Tớ tới để giúp các cậu đây!"

Kirishima bất ngờ chạy đến rồi nhảy một phát đá Bakugou ra khỏi nơi Kiri cho là nguy hiểm.

Khiến Bakugou được hiểu cảm giác thế nào là bay thực thụ.

Xong, Kiri cùng Baku đã chuẩn bị sẵn sàng vào tư thế tấn công cậu bất cứ lúc nào.-"Đừng manh động!

Cậu ấy đang tức giận!"

Ridan lên tiếng.-"Tại sao?

Giờ chỉ cần tao nhảy lên một phát là nó gục mà thôi cần đéo gì chần chừ!"

Baku gằn giọng.-"Tại sao vậy?"

-"Tại vì trong trại thái này cậu ấy sẽ mạnh gấp 1000 lần thường ngày!"

Cô giải thích.Nghe đến đây hai người kia như hóa đá mà mồ hôi như mưa mà chảy ra.

Thường ngày cậu mạnh lắm rồi mà giờ còn mạnh gấp nghìn lần ư, chắc đấu với cậu thì ông bà lại gặp sớm nhỉ.Cậu định di chuyển thêm phát nữa thì bỗng dưng cậu ngất đi.

May là cô nhận ra và đã đỡ lấy cậu kịp thời nhưng lúc cô sắp đỡ được cậu thì cậu vụt một cái.

Cậu chạy nhanh ra phía Bakugou.

Làm mọi người chưa kịp phản ứng thì cậu đã bắt Bakugou đi rồi.-"Mau tìm cậu ấy mau không Izuku sẽ giết Bakugou đó!"

Cô chạy thật nhanh vào chỗ cậu vừa đi.

Bakugou do va chạm đầu vào tường nên ngất đi thì bị cậu bế vào lòng mà chạy vào nơi tối đen như mực.

Lúc tỉnh dậy thì thấy mình bị chói bởi một sợi dây giống như tơ nhện nhưng nó lại có màu đỏ.

Không.

Nó có ... máu.

Cậu từ đằng sau đi tiến lên trước mặt Bakugou.

Hắn bị chói nên không làm gì được cậu./Bụp/Cậu lấy chân mình đá hắn một cái vào mặt khiến miệng và mũi hắn phọt ra cả máu.-"Xin chào!

Bạn cũ!

Hahaha"Lại một cú đá nữa vào bụng.

Hắn nằm ra đất cơ thể không ngừng chảy máu.

Trông thật kinh dị.-"Ngươi nghĩ từ lần ta gặp lại ngươi thì nghĩ rằng ta đã bỏ qua chuyện cũ rồi ư?"

-"Không phải đơn giản ta muốn quên là quên muốn nhớ là nhớ đâu, thanh.mai.trúc.mã!

Hahaha"-"Sẽ làm sao nếu ta mang đầu ngươi về trước nhà nhỉ?

Nhưng không được như thế thì cô Mitsuki sẽ buồn mất!

Hahaha"-"Ngươi không phải là Deku mà ta biết!

Đồ quái thai!"

Baku chửi người trước mặt.-"Ta không muốn Izuku bị ngươi bắt nạt thêm một lần nào.

Ta cũng là nó và nó cũng là ta.

Nhưng nó luôn hiền hòa bao dung cho mọi người kể cả mày.

Còn tao ngược lại nó.

Nhưng nó luôn đối xử hiền dịu với mày trong quá khứ mà mày thì sao?

Mày luôn bắt nạt nó, luôn sỉ nhục nó.

Mày có biết nó đã từng có ý định tự.sát hay không?

Nó đau thì tao cũng đau vì tao với nó là 1.

Nó luôn đối xử tốt với mày, nếu là tao thì sẽ ngược lại.

Vài lần tao đã định giúp nó đập mày một trận nhưng nó đã không cho phép nên mày mới giữ được cái mạng đến hôm nay đó Thằng Chó!!!!"

-"Tao..."

-"Chỉ muốn tốt cho mày??"

"Ngươi định nói thế để ta biết ơn ngươi sao?"/Bụp/ /Bụp/Cậu ngã ra nền đất phía sau là Kirishima trên tay cầm thanh gỗ đập vào đầu cậu để khiến cậu bất tỉnh.

Cậu nằm xuống nền đất thẫm máu nhưng không phải là máu của cậu mà là máu của Bakugou.-"An toàn rồi, Bakugou!"

Kirishima-"Để tôi bế Izuku đi!"

Ridan cõng cậu trên lưng rồi chạy đi tìm phòng y tế.---------------------------------------------------------End chap 15.Đọc chuyện zui zẻ nhé các độc giả thưn yêu.

Chúc mừng ngày tôi sống lại. =))
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
16. Làm ư? [H]


Ai đang đọc chap này chắc chắn....

Hầu hết đều bị lừa.

Haha!Thôi nào vào truyện thôi.

Bạn lại nghĩ đã vào truyện rồi ư?

Xin lỗi bạn đã bị lừa Part 2.🙂)))
 
[Alldeku/Drop] Chạm Tới Trái Tim Em. [Villain Deku]
17. Hãy đặt tên cho tiêu đề này!


Dạo gần đây cho bận rộn với công việc học hành nên việc ra chap sẽ không mấy đồng đều.

Sẽ có hôm ra muộn hôm ra sớm nên có gì mong mọi người bỏ qua nhé.Đặt tên cho tiêu đề: ---->>-------------------------------------------------Cậu đang nằm trong phòng y tế mà đánh một giấc dài mặc kệ sự đời.

Lúc tỉnh dậy thì thấy đầu của mình bị quấn băng kín mít.

Trong lúc chán nản cậu chợt nhận ra sao cậu lại nằm ở đây không phải cậu đang đánh nhau hăng say với Bakugou hay sao.

Cậu chỉ nhớ là đang đánh nhau rồi cậu tự nhiên ngất đi thôi."

Thôi!

Suy nghĩ éo gì nữa về lớp thôi!"

Vừa đi ra cửa một bóng đen liền chặn đầu cậu lại."

Bình phục chưa mà đòi đi thế!

Ân nhân!"

Là Todoroki."

Ân nhân nào?"

Cậu load chưa kịp liền hỏi lại"Cậu quên tôi rồi à?"

"Tôi không quen cậu Ok!"

"Nhớ lại xem chính tối hôm đó!

Cậu nhớ chứ!"

Nói xong anh thấy cậu cứ nhìn mình như kiểu sinh vật lạ."

Tôi không nhớ!

Bị đánh cho chảy máu đầu nên mất mẹ kí ức rồi!"

Câu nói này là sự thật nếu anh không tin thì...

Cậu mặc kệ anh."

Nếu không có gì thì tôi đi trước nhé!

Tạm biệt cậu, Shouti!~~"Cậu nói xong liền bỏ đi."

Này tên tôi là Shouto mà!"

Cậu mặc kệ anh đang đứng gọi cậu chỉnh sửa lại tên."

Éo nghe thấy gì cả Shouti ạ!"

Cậu liền chạy một mạch đi nhưng không về lớp ngay mà chạy sang nơi khác chơi.

"Nhân tiện cúp tiết luôn!

Ngại gì không chơi ~" Đi lang thang trong cái khuôn viên vừa to vừa rộng dễ lạc nếu không biết đường này.

Cậu đi được lúc thì chợt nhận ra cậu đi lạc mọe rồi.

Vừa đi vừa tìm đường nhưng không may lại lạc thêm nữa.Bỗng từ đâu có một chú mèo nhảy thẳng lên người cậu.

Chú mèo cute này có màu vàng.

Nó cứ cọ cọ vào tay cậu như muốn được vuốt ve.

Từ xa có bóng người chạy đến."

Xin thứ lỗi!

Đây là chú mèo của tôi!"

Người ấy đi đến và cố bế con mèo ra khỏi người cậu."

Không sao đâu!

Chẳng có gì nghiêm trọng đâu!"

"Cậu cũng là học sinh của nơi đây à?"

Người đó hỏi."

Đúng!

Tôi là Izuku Midoriya ở lớp 1A!

Còn cậu!"

Vừa nói cậu vừa cười.

Nụ cười tỏa nắng đó đã khiến cho ai đó đỏ mặt rồi."

A..

ừm...

Tôi là Hitoshi Shinsou bên lớp 1C!"

"Vậy thì hẹn gặp lại nhé Shinsou !"

Cậu tạm biệt Shinsou liền chạy đi tìm đường.

Đang tìm được nửa đường thì bỗng trời mưa đổ cơn mưa to khiến cậu được vé tắm miễn khí ngoài trời luôn.Cậu liền chạy đi tìm chỗ đứng thì mưa càng to nhiều hơn.

Đồ cậu đang mặc thì ướt sạch, nước mưa cứ xối xả đổ vào đầu cậu khiến cậu lúc nãy còn nóng bức còn giờ thì mát lạnh khiến cậu éo muốn tìm chỗ che mưa nữa.Cậu cứ đi lòng vòng vi vu quanh sân trường kệ cho mưa mỗi lúc một mạnh.

Trong lúc cậu ở ngoài sân chơi thì quay lại vài tiếng trước.

Lúc cậu đã đi được chưa lâu thì cả lớp 1A đang bắt đầu vào thăm cậu.

Nhưng lại không thấy cậu đâu cả nên liền tìm ngay kẻo muộn.

Trong khi cả lớp đang nháo nhào lên tìm kiếm tung tích của cậu thì Izuku đang vui vẻ chơi đùa cùng với nước mưa."

Này!

Kia có phải cậu ấy không?!"

Kirishima dầm mưa tìm cậu thì cũng đã thấy cậu từ xa.

"Đúng là cậu ấy rồi!"

Uraraka nhìn theo hướng Kirishima chỉ thì cũng thấy cậu ở đấy."

Deku!

Về lớp ngay mưa to rồi!!"

Uraraka hét lớn lên.Lí do cậu đứng xa quá nên không nghe thấy cứ thế mà chạy đi chơi tiếp.

Khiến cả lớp chạy theo nhưng chạy ra chỗ cậu vừa đi thì chẳng thấy ai cả, cậu dùng hết toàn bộ sức lực thêm siêu năng làm cho mình chạy nhanh nhất có thể.

Cậu mặc dù biết được ý định của bọn họ nhưng vẫn cứ nhảy nhảy đi chơi kệ mọi người.

Đi chơi được lúc thì trời cũng tạnh mưa cậu liền về lớp thì thấy ai cũng ướt nhẹp hết trừ Bakugou ra vì hắn ở trong lớp éo đi đâu.

Sau ngày hôm đó thì cậu đã bị cảm liên tiếp một tuần.

Cái giá phải trả cho sự nghịch ngu.-------------------------------------------Sorry vì chap này hơi ngắn.

Chap sau tôi sẽ bù cho mọi người.

Nhưng trước hết...

Vote cho tôi đi!

Xin hãy cho tôi động lực!
 
Back
Top Bottom