Tâm Linh 2. CHUYỆN CỦA CÁC DÌ VÀ MẸ.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
287513729-256-k548406.jpg

2. Chuyện Của Các Dì Và Mẹ.
Tác giả: NguynNguyn596562
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Con đường tắt thì sẽ phải băng qua ruộng khoai và cây cối xung quanh cũng khá nhiều.

Nhưng còn đường này bình thường đi học hay đi chơi vẫn đi nên không ai cảm thấy sợ gì.

Cộng thêm cũng có vài người lớn đi con đường này về nhà họ nên cả nhóm quyết định đi cho nhanh.

Khi đang đi thì bỗng nhiên một người bạn của dì tạm gọi cô này là cô B đi như có cái gì xui khiến nên quay sang phía ruộng khoai.​
 
2. Chuyện Của Các Dì Và Mẹ.
2. TRUYỆN CỦA DÌ VÀ MẸ.


Ngày xưa ( lại là ngày xưa =v= ) mọi người từ già đến trẻ luôn có thói quen đi lễ sáng tối.

Bây giờ vẫn còn nhưng những người lớn thôi mọi người ạ chứ nhóm trẻ như tụi mình giờ thì lười lắm.

Lúc đó lễ sáng sẽ bắt đầu vào 4h và tối thì 5 hoặc 6h trong vòng 1 tiếng.

Nếu hôm đó là lễ Giáng Sinh, Phục Sinh hay lễ Tết thì có thể lâu hơn và cũng nhộn nhịp hơn.

Các dì mình thường dậy đi lễ cùng nhau và thêm vài người bạn.

Từ trước đến nay khi đi nhà thờ thì vẫn bình thường như bao lần khác.

Các dì mình vẫn đợi bạn của dì để đi chung cho đến một lần một người bạn của dì mình ( mà mình không nhớ tên) gặp một chuyện.Hôm đó mọi người vẫn cùng nhau đi đến nhà thờ, sau khi lễ xong thì trời vẫn còn lờ mờ tối.

Như mọi lần thì các dì và bạn sẽ đi con đường cũ về nhà nhưng hôm đó là ngày nghỉ nên mọi người rủ nhau đi đường tắt về cho nhanh để nướng thêm xíu.

Con đường tắt thì sẽ phải băng qua ruộng khoai và cây cối xung quanh cũng khá nhiều.

Nhưng còn đường này bình thường đi học hay đi chơi vẫn đi nên không ai cảm thấy sợ gì.

Cộng thêm cũng có vài người lớn đi con đường này về nhà họ nên cả nhóm quyết định đi cho nhanh.

Khi đang đi thì bỗng nhiên một người bạn của dì tạm gọi cô này là cô B đi như có cái gì xui khiến nên quay sang phía ruộng khoai.

Cô nhìn thấy một người mặc áo bông quần đen đang đi xa xa.

Nhưng cô thắc mắc không biết là ai nên cô B cố nhìn cho kỹ thì nhận ra đó là một người phụ nữ nhưng không nhìn rõ mặt đang tiến về này.

Lúc này cô không biết là ma đâu mọi người, cứ nghĩ ai đó ra ruộng sớm hoặc người đi lễ buổi sáng về thôi nhưng khi nhìn lại lần nữa thì cô cứ thấy sao bà này kỳ kỳ rồi đột nhiên cô B phát hiện dáng đi của bà này là lạ.

Kiểu cứ là là lướt lướt rất nhẹ nhàng nên cô liền nhìn xuống phía dưới chân của bà này nhưng tá hỏa vì bà này không có chân mà cứ lướt trên những ngọn cây khoai, vừa lướt bả vừa ngoắc tay với cô B khiến cô sợ xanh mặt mà không dám nói câu nào, im lặng rồi chen vào các dì mình mà về nhà.

Sau đó cô bị sốt phải nghĩ học mấy ngày.

Khi bạn bè qua thăm thì cô mới kể lại chuyện ngày hôm đó.

Từ đó về sau không dám đi con đường đó nữa.Lần này thì là chuyện của mẹ mình.Mẹ mình là con thứ hai trong nhà.

Trong một lần mẹ bị sốt nên phải nghĩ học ở nhà mấy ngày.

Vì sắp thi nên mẹ sợ mất bài thành ra mẹ mình cứ nghĩ uống thuốc nhiều sẽ nhanh hết bệnh để đi nhanh được đi học nên sau khi uống thuốc quá liều mẹ mình bị sốc thuốc.

Đang mê man, kiệt sức nằm trong phòng, mẹ mình lim dim nhìn ra phía cửa sổ thì thấy tự nhiên cánh cửa mở ra như có ai đẩy.

Ngay sau đó thì một bàn tay đen thui đưa lên rồi nắm vào mép cửa kéo mạnh ra kêu kẽo kẹt và nhô đầu lên nhìn mẹ mình.

Mẹ mình nói nhớ hoài không quên vì mẹ cho rằng đó là quỷ.

Đôi mắt và cái lưỡi đỏ ngầu cộng thêm răng nanh chỉa lên xuống đang nhìn mẹ rồi cười.

Lúc đó mẹ mình sợ vô cùng chỉ kịp ú ớ rồi ngất luôn.

May mắn là bà mình phát hiện kịp rồi mang mẹ đi bác sĩ.
 
2. Chuyện Của Các Dì Và Mẹ.
CHUYỆN CỦA DÌ VÀ MẸ 2.


Vẫn là con đường đến nhà thờ và lần này lại là một người dì khác của mình.

Để tiếp nối câu chuyện của dì thì mình xin kể một vài câu chuyện bên lề một chút.

Nhà ngoại mình cách nhà thờ khoảng 400m và để đến được nhà thờ phải băng qua một con mương nhỏ và một dãy tre cạnh bên đường.

Lên một con dốc nhỏ là đến đường lớn.

Con đường này vốn dĩ bình thường cho đến một ngày một vụ tai nạn chết người xảy ra kéo theo những vụ tai nạn tiếp theo đó về sau.

Có một lần duy nhất mình nhớ mình có bon chen lên xem một vụ tai nạn xe máy.

Máu chảy đỏ một vũng, người chết thì nằm dưới đường đang đắp chiếu.

Nhang khói nghi ngút.

Nhìn được chút xíu thì bị đuổi về.

Những vụ tai nạn này xảy ra ngay đúng một góc cua nhưng góc cua này rất nhỏ và không mất tầm nhìn.

Cứ mỗi lần nghe tiếng ầm ầm là y như rằng sẽ có tai nạn.

Nó xảy ra thường xuyên, liên tục đến nổi người dân xung quanh ám ảnh không dám ra xem.

Đến những ngày rằm hay tháng cô hồn thì nhang thắp hai bên đường trãi dài mấy trăm mét.

Thật luôn nha mọi người.

Mình tình cờ thấy được khi theo mấy anh trong xóm ra đồng bắt dế buổi tối.

Nhang thắp bắt đầu từ đầu con dốc trãi dài gần ra đến biển luôn.

Dì mình kể lại những người sống quanh đó nói cứ khuya đến là sẽ nghe tiếng người gọi, tiếng gõ cửa, tiếng khóc, tiếng rên đều đủ cả.

Nhà ai cũng bị dọa một vài lần.Quay lại câu chuyện của dì mình.

Dì luôn đi lễ sớm hơn bình thường để xướng kinh cộng đồng nên 4h sáng là dì bắt đầu đi rồi.

Hôm đó đang đi bình thường thì bỗng nhiên dì nhìn thấy bụi tre rung lắc rất mạnh nhưng nhìn trời thì không có gió.

Dì hơi sợ nhưng vẫn cố bình tĩnh xem như không thấy gì rồi đi nhanh qua nó.

Đi lên được đường lớn tưởng như bình an rồi thì ở đâu gió thổi qua nhẹ nhẹ và dì nghe tiếng ai đó xì xào xì xào nói chuyện với nhau.

Còn nghe tiếng tụng kinh nữa nha mọi người.

Lúc này dì mình bắt đầu sợ rồi nên nhìn xung quanh xem có ai không để đi chung nhưng đường lúc đó chỉ có mỗi mình dì.

Dì rất sợ nên bắt đầu lẩm nhẩm kinh thánh cho đến khi vào được nhà thờ.

Từ đó về sau thì dì không đi lễ sớm nữa mà chờ khi có ai mới đi cùng.

Khoảng ba, bốn năm sau thì có ông H nhà gần đó nghe nói đã bỏ ra mấy chục triệu để nhờ các sư trên Chùa về cầu siêu.

Dì mình nói làm lễ, tụng kinh bốn, năm ngày gì đó.

Về sau thì hoàn toàn không còn tai nạn nào ở đó nữa.

Dì của mình còn rất nhiều lần gặp các linh hồn mình sẽ kể dần.Kể sơ qua về nhà thờ khu mình.

Không biết mọi người nghĩ sao nhưng mình nghĩ, nhà thờ, nhà phật, bệnh viện hay những nơi linh thiêng thì vẫn có những linh hồn ở đây.

Thậm chí có những vong quỷ.

Nhà thờ khu mình xây mới lại sau trận lũ 1999 và nhà thờ luôn có những xóm nhỏ cữ người thay phiên nhau trực đêm ngủ lại phòng bị trộm.

Hôm đó thì đến phiên xóm mình.

Gồm có ông B, cậu C mình và hai người nữa nhưng mình không nhớ là ai.

Hai người sẽ ngủ bên ngoài dưới tháp chuông.

Hai người thì sẽ ngủ phía trong.

Khuya đó đang ngủ thì ông B mắc vệ sinh nên thức dậy.

Đang ngái ngủ thì ông nhìn lên hàng ghế gần nơi bàn làm lễ thì thấy có hai ba bóng đen đang ngồi.

Ông nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm nên dụi mắt để nhìn lại thì vẫn thấy.

Ông nghĩ chắc các sơ đi đọc kinh sáng nên ông không nghĩ nhiều đi vệ sinh xong quay lại ngủ.

Lúc quay lại thì vẫn thấy những cái bóng ngồi đó, ông còn nghe được tiếng rì rầm.

Đang nằm xuống định ngủ thì theo thói quen ông nhìn xem xem mấy giờ vì mai ông định ra ruộng sớm thì thấy mới 2h sáng.

Ông cũng quên mất vụ mấy cái bóng ban nãy mà ngủ đến gần 4h sán thì dậy.

Khi thấy các sơ đến nhà thờ thì ông mới hỏi: " sao tối qua mấy sơ đi đọc kinh khuya vậy, làm con tưởng ma".

Nghe xong các sơ cũng ngạc nhiên hỏi nhau nhưng không ai đến nhà thờ vào trời khuya.

Lúc này ông mới biết ông gặp ma rồi nhưng may mắn là không bị dọa hay trêu ghẹo.
 
2. Chuyện Của Các Dì Và Mẹ.
CHUYỆN BÊN LỀ.


Trong khuôn viên nhà thờ mình có một cái cây cổ thụ rất to.

Mình cũng quên cây gì rồi.

Không ai biết là trồng từ bao giờ vì bà mình nói lúc đến thì đã có rồi.

Thân cây cũng tầm ba bốn người ôm.

Nhiều lần muốn chặt nhưng không được, cũng không hiểu vì sao không chặt nữa mà đến giờ vẫn còn.

Cậu họ của mình từng gặp chuyện tâm linh tại cái cây này.

Lần đầu tiên là cậu leo lên chặt cành vì sợ mưa gió sẽ đánh vỡ tôn thì như bị ai đó xô xuống.

Lần thứ hai là sau khi dọn dẹp thì cậu nhìn thấy có bóng trắng lấp ló phía sau cái cây này, sợ quá nên cậu làm lơ rồi đi thẳng về nhà luôn.

Các xơ ở gần cũng nhiều lần bị ghẹo, có xơ thì thấy cành lá rung bần bậc, có xơ thì nghe tiếng kêu rất kinh dị.Thêm một chuyện nghe cũng khá hư cấu nhưng mình nghĩ nó có thật vì được nghe chính bà mình và nhiều người già trong xóm mình kể lại cho con cháu nghe.Khi đang còn nhà thờ cũ, (nhà thờ cũ ngày xưa khu mình được Pháp xây) Cha xứ của mình bị quỷ ghẹo.

Nghe bà mình kể, trước khi bắt đầu làm lễ sáng Cha xứ của mình thường đi xung quanh khuôn viên để kiểm tra rồi nhang khói cho Đức Mẹ.

Hôm đó đang đi thì gặp một người con gái rất đẹp đang đi về phía cha.

Thật ra Cha biết là quỷ vì Cha hay bị nó quấy nhưng vẫn bình tĩnh.

Nó đến rồi hỏi cha đủ thứ kiểu quyến rủ ak mọi người ( nghe khúc này mình cũng mắc cười).

Mình muốn giải thích thêm là đạo Thiên Chúa mình khác với Đạo Tin Lành nha mọi người.

Đạo Tin Lành thì Cha xứ vẫn có thể lấy vợ và sinh con, họ chỉ thờ Chúa nhưng không thờ Đức Mẹ theo quan điểm của họ.

Đạo Thiên Chúa mình thì thờ cả hai.

Cha xứ và các xơ sẽ không được lấy vợ, chồng mà sẽ hiến thân trọn đời.

Quay lại vụ quyến rũ nha mọi người.

Đang trong quá trình quyến rũ thì không biết bằng cách nào Cha đã trói lại được con quỷ bằng dây đai lưng.( Nếu mọi người có xem những bộ phim như Trò Chơi Vương Quyền hay The Witcher thì để ý các linh mục hay đeo nó ngang lưng.) Sau đó Cha rảy nước Thánh và lấy dây da quất vào người nó rồi đọc những bài kinh nguyện.

Nó vùng vẫy đau đớn một lúc rồi tan mất.

Cha thì đổ mồ hôi lạnh khắp người.

Lúc đó cũng có vài người đến và chứng kiến.

Nhưng người thấy người không.Có thể mọi người sẽ nghĩ mình sống cạnh những người thấy và biết những chuyện tâm linh nên hình thành thói quen từ nhỏ.

Đó cũng đúng là một phần nhưng một phần khác là mình đã từng gặp, anh chị và gia đình mình cũng vậy nên không tin cũng không được vì nó là thật.

Và mọi người nên tin rằng dù nhà thờ hay nhà Phật thì vẫn có những linh hồn đó mọi người.

Họ có thể là ông bà, cha mẹ, họ hàng hay bạn bè của mình đang ở đó để sám hối.

Họ cũng giống như chúng ta thôi, từng sống, trãi qua nhiều thứ.

Có người hiền, người khó tính nên vẫn là có thờ có thiêng, có kiêng có lành nha mọi người.

Chương tiếp theo mình sẽ kể chuyện của gia đình mình.

Dù đang dịch nhưng mình cũng khá bận nên mình sẽ cố viết truyện nhanh nhất để mọi người không đợi lâu!!
 
Back
Top Bottom