Tâm Linh 12cs-bl ; Cấm kị sau 10h

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
398702995-256-k398528.jpg

12cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10h
Tác giả: quinn2608
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

sự tò mò của tụi nhỏ đã dẫn đến những thứ không nên đụng tới Tags: 12cs12csblaquariusariesblcancercapricorngeminikinhdileolibrapiscessagitauriusscorpiotaurusvirgo​
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
1.


Ánh nắng hè rọi xuống mái hiên vàng ươm của ký túc xá trường đại học L, ve kêu râm ran và những tán cây xanh ngắt rì rào theo gió như reo mừng cho ngày nghỉ hè bắt đầu.

Trong căn phòng ồn ào nhất dãy B, mười hai sinh viên của lớp Tâm lý học khóa K43 đang... hét lên như ong vỡ tổ."

TAO KHÔNG TIN, MÀY THẬT SỰ CÓ NHÀ NGHỈ HÈ Ở QUÊ HẢ?!" – Leo, tóc nhuộm cam chói, hét to, suýt rớt cái mắt kính râm đang cài trên đầu.Capricorn, hay còn gọi là Cap, vẫn thản nhiên ngồi uống trà sâm bí đao, gật đầu nhẹ như thể chuyện có biệt thự cổ ba tầng giữa núi rừng là điều bình thường.

"Nhà nội tao thôi.

Bình thường hè tao hay về, nhưng năm nay... tao thấy nếu tụi mình đi chung thì vui hơn."

"Có gì chơi không?

Có ao cá không?

Có rừng không?

Có đồi chè không?

Có ma không?!" – Sagitauris bắn liên thanh trong khi đang gấp quần áo vào vali bằng tốc độ ánh sáng.Gemini gác chân lên bàn, gõ điện thoại: "Có tín hiệu Wi-Fi là tao đi."

"Không có thì tụi bây yên tâm, tao tự dựng cột phát sóng." – Aquarius lầm bầm, đang vác theo một cái máy không rõ công dụng."

Ủa nhưng Cap... chỗ đó có... nhà vệ sinh gắn vòi không?" – Libra e dè hỏi, vẻ mặt nghiêm túc đến mức cả bọn cười sặc."

Có.

Và sạch lắm." – Capricorn cười nhẹ, làm đám bạn một phen hú hét phấn khích.Ngày Khởi HànhCả nhóm kéo nhau lên hai chiếc xe 16 chỗ thuê riêng, ba lô, nón rộng vành, gấu bông, thậm chí là... gối ôm hình cá voi cũng được mang theo.

Người thì nằm gác chân hát hò, người livestream giới thiệu "chuyến phiêu lưu lớn nhất cuộc đời sinh viên".Virgo đang ngồi tra bản đồ địa phương, nét mặt nghiêm túc, trong khi Pisces ngồi cạnh cứ liếc trộm cậu mãi không thôi.

Pisces khẽ nghiêng đầu, thì thầm:"Mày biết hết đường đi rồi hả?"

Virgo không ngẩng lên, chỉ đáp: "Tao tra để phòng Capricorn dẫn đi lạc thôi.

Hơi nhiều ngã rẽ vào làng."

Pisces bật cười, tay vô thức bám lấy cánh tay áo Virgo.

Cậu không thấy ánh mắt Scorpio, anh trai của Virgo, ngồi hàng ghế sau, đang nhẹ nhàng nhìn hai đứa với một nụ cười rất khó hiểu."

Bé em có người yêu rồi hả..." – Scorpip thở dài, không biết buồn hay vui.Chiều Tối, Đến Làng Mây LặngLàng Mây Lặng hiện ra sau đoạn đường núi quanh co, tựa như bức tranh thủy mặc sống động.

Những cánh đồng bậc thang xanh mướt, những ngôi nhà ngói đỏ thấp thoáng dưới sương chiều, và tiếng chuông từ miếu làng vang vọng như chào đón.Capricorn đứng dưới cổng gỗ lớn của biệt thự nhà mình, chỉ vào tấm biển treo trên mái hiên đã cũ mờ chữ:"Gia Trang Thanh Vân""Nghe như phim kiếm hiệp luôn đó má ơi." – Leo bĩu môi nhưng tay thì đang quay video lia lịa.Bên trong nhà, nội của Capricorn– bà lão tóc bạc phơ, dáng người nhỏ nhắn – ra đón cả nhóm bằng nụ cười hiền hậu, nhưng ánh mắt bà khi nhìn từng người lại lóe lên chút gì đó... sâu thẳm."

Cám ơn các cháu đã đến đây chơi hè với thằng Cap nhà ta.

Nhưng... nhớ nghe lời người già trong làng dặn.

Không nên đi đâu sau 10 giờ tối...

Không phải chuyện đùa đâu."

Cả nhóm rộ lên tiếng "dạ" lễ phép, nhưng rồi quay ra thì thào với nhau:

"Hù rồi hù rồi, bắt đầu có drama tâm linh rồi đó..."

Riêng Scorpio và Virgo, khi bước qua cổng, cả hai đều dừng lại trong thoáng chốc.

Một làn khí lạnh rất khẽ lướt qua, không ai cảm thấy... chỉ có họ.

Virgo nhíu mày, quay lại nhìn cánh rừng sau lưng.

Những tán cây đen sẫm, lay động rất nhẹ, như đang... quan sát.Gemini với Taurus tranh giường, Cancer đòi ngủ chung với Ari vì...

"phòng này có cái gương nhìn ghê quá à!", còn Sagitaurus thì hào hứng xếp máy ảnh, Leo lại livestream buổi hoàng hôn từ ban công biệt thự.Capricorn ngồi dưới mái hiên, ánh hoàng hôn nhuộm tóc cậu thành một màu nâu ấm.

Scorpio đến bên cạnh, tay đút túi, hỏi khẽ:"Mày chắc... cho tụi này tới đây là an toàn không?"

Cap cười nhẹ, mắt nhìn ra xa:"Chưa ai phá luật.

Nếu giữ đúng lời dặn, thì mọi chuyện sẽ ổn."
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
2.


Trời chưa kịp sáng hẳn, cái biệt thự cổ ở cuối làng Mây Lặng đã bị... làm náo loạn bởi mười hai cái loa sống mang tên sinh viên đại học L.Tiếng gào rú của Gemini khi thấy nhện, tiếng Leo livestream "Tụi bây ơi coi cái phòng của tao nèee nhìn như trong phim maaaaa~!", tiếng Pisces la lên khi Can té xuống sàn nhà gạch lạnh, và tiếng Sag đang chạy dọc hành lang hú hét kiểu bộ lạc... hòa vào nhau thành một bản hòa tấu khủng khiếp.Virgo ngồi ở góc bàn uống trà, vẻ mặt đăm chiêu nhưng bàn tay thì đang... gấp lại lá bùa màu vàng.

Pis tò tò tới bên cạnh."

Em làm bùa hả?"

Vir khẽ liếc sang Pis, không giấu được nét dịu dàng thoáng qua.

"Ừ.

Không có gì đâu, chỉ phòng hờ thôi.

Ở đây có vài thứ... linh cảm hơi kỳ."

Pis nhẹ nhàng đặt tay lên tay cậu.

"Tao tin em.

Nhưng nếu sợ quá thì... tao ôm em ngủ cũng được nha?"

Vir chớp mắt.

Mặt hơi đỏ lên.

"Mày là cá hay là cáo vậy hả...?"

Buổi sáng: Cuộc khảo sát "phá làng" chính thức bắt đầuGemini vác máy ảnh đi trước dẫn đường, bảo rằng "chúng ta cần ghi lại từng khoảnh khắc để sau này lên vlog kiếm tiền!".

Sag nhảy nhót theo sau, cầm bản đồ làng mà...

đọc ngược.Leo thì cứ thấy nhà nào có hoa là xông vô "chụp sống ảo", Libra đứng sau sửa góc chụp, chỉnh ánh sáng, rồi lại lườm Leo vì cậu cứ chụp góc cằm hai ngấn.Taurus thì... tay xách hai túi bánh gạo lẫn nước cho cả nhóm, mặt không đổi sắc như đang đi làm vệ sĩ cho đoàn idol.Ari kéo Can ra ruộng dạo chơi.

Can hít hà mùi lúa, quay sang: "Thơm ghê á!

Ước gì chỗ mình cũng trong lành như vậy..."

Ari cười, giật một nhánh cỏ lau cài lên tóc Can.

"Mặc dù mày sợ ma nhưng lại hợp không khí làng quê ghê."

Can đỏ mặt.

"Ai mà sợ chứ..."

Cap dẫn nhóm đi thăm làngLàng Mây Lặng nhỏ thôi, có khoảng vài chục hộ, sống quây quần quanh khu đồi và con suối.

Cảnh đẹp như tranh vẽ, khiến nhóm bạn cực kỳ phấn khích.

Họ xông vào mọi ngóc ngách: leo đồi, tắm suối, hái trái rừng (bị chua xém mặt), chơi đuổi bắt chạy quanh gốc cây đa cổ thụ.Một ông cụ râu dài, dáng người gầy gò, nhìn đám sinh viên đang chạy rượt nhau qua ngõ, lắc đầu thở dài:"Trời ạ... về chơi thì chơi, mà nhớ...

đừng có ra ngoài sau 10 giờ đêm.

Không phải là chuyện để đùa đâu..."

Aqua nghe vậy liền bật radar.

"Ủa, có chuyện gì sau 10 giờ?"

Ông cụ chỉ chép miệng: "10 giờ là giờ cấm.

Ma quỷ quấy, oán linh đi lại, trẻ con ở đây còn biết sợ, huống chi là tụi bây."

Scor và Virgo đều đồng loạt quay lại, ánh mắt giao nhau, dường như họ đã nhận ra một dấu hiệu quen thuộc.

Nhưng Scor chỉ gật đầu chào ông cụ, rồi kéo Cap qua một bên."

Làng mày... thật sự có luật cấm?"

Cap gật khẽ.

"Bà nội tao vẫn nói vậy từ hồi tao nhỏ.

Nhưng chưa từng có ai phá luật... nên cũng chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra."

Scor nhìn ra phía con suối.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo tiếng sáo mơ hồ... không biết từ đâu vọng lại.Tối hôm đó: Biệt thự nhà Cap – giờ ăn tốiCả nhóm ngồi quanh mâm cơm lớn, cá suối nướng, rau rừng xào, cơm lam và nước lá thơm.

Bà nội Cap vẫn dịu dàng nhưng nghiêm túc nhắc lại:"Tụi cháu nhớ kỹ nghe.

Sau 10 giờ, đừng đi lung tung.

Nhất là vào rừng, miếu hay sân sau.

Có thứ... tụi cháu không nên thấy."

"Dạaa bà ơiiiii" – cả nhóm đồng thanh trả lời như học sinh tiểu học, nhưng ai cũng ngấm ngầm... háo hức muốn biết thử có gì sau 10 giờ kia.Pis thì thầm với Virgo: "Nếu tao lỡ ra sau 10 giờ, em có bảo vệ tao không?"

Virgo thở dài, gắp cho Pis một miếng cá nướng.

"Tao sẽ đánh người đầu tiên kéo anh ra ngoài."

Pis cười hí hí: "Vậy tao kéo em đi chung nha!"

22 giờ đêmLeo: "Mấy giờ rồi?"

Sag: "22h10.

Vậy là... chính thức phá luật!"

Gem: "Chơi lớn luôn.

Đi khám phá khu rừng phía sau nhà Cap nha!"

Ari: "Vô miếu coi thử có hồn ma cổ xưa không!"

Aqua: "Tao đem máy đo từ trường rồi, để test thử!"

Pis: "Chết rồi...

Vir nói không nên đi..."

Libra: "Nhưng mình mà không đi thì khác nào bị bỏ lại...!"

Cap khoanh tay, dựa vào khung cửa.

"Tao không cản đâu.

Nhưng nếu thấy gì lạ...

đừng gọi tao."

Scor đứng từ lầu hai, nhìn cả nhóm đứa nào cũng rôm rả xỏ giày, đeo đèn pin, cậu khẽ lắc đầu:" Lũ báo con này,cứ thích đâm đầu vào chỗ chết "___________________________________________________________cp đã chốt , PisVir là cp đầu tiên
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
3.


22 giờ 15 phút

Dưới ánh trăng nhàn nhạt phủ lên con đường làng, nhóm sinh viên nghịch dại chính thức... phạm luật.Cả đám bước chân ra khỏi cổng biệt thự nhà Cap trong tiếng gió lặng lẽ, lòng bàn chân giẫm lên sỏi đá nghe rào rạo.

Đèn pin điện thoại loe loét quét từng khoảng tối, chiếu lên những bức tường gạch cũ, những mái hiên nghiêng, và cả những bụi tre rì rào giữa đêm.Pisces bước bên cạnh Virgo, tay nắm tay rất tự nhiên.

Dù Vir khẽ giật mình nhưng cũng không buông ra.

Pis nhìn Vir, khẽ cười trấn an:"Em sợ à?"

Vir liếc anh, hừ một tiếng, nhưng mặt đỏ rõ mười phần.

"Không có.

Chỉ là... em thấy lạnh thôi."

Pis không nói gì, chỉ nhẹ nhàng kéo tay Vir lại gần hơn, vạt áo khoác dài phất qua người Vir như một cánh chim chở che.

Vir muốn né, nhưng rồi lại thôi.Phía trước, Leo đang quay vlog:"Đây là team 'Không Sợ Ma Hội', đang lần mò ra miếu cổ sau làng lúc 10h30 đêm, dù bị cảnh báo là sẽ bị... quỷ bắt đi mất.

Giật không?

Có ai thấy quỷ chưa???"

"Ừ, tao thấy rồi." – Scorpio nói tỉnh rụi, làm Leo suýt làm rớt điện thoại.Scor đứng tựa gốc cây, bóng người hòa vào nền đêm, đôi mắt lạnh tanh như có thể nhìn xuyên qua cõi âm.

Cap đứng cạnh, gật đầu:"Ở đây... có thứ gì đó.

Nhưng nó đang ngủ.

Mấy đứa đừng đi sâu vào rừng."

Gem, Sag, Ari thì không nghe gì hết.

Đám đó đang thi nhau... hú như sói, đứa nào cũng bảo: "Xem ai hú vang nhất!" rồi la hét khiến đám gà rừng bay toán loạn.

Can thì ôm Ari run như cầy sấy, còn Libra thầm rủa tại sao lại đồng ý đi theo cái nhóm này.23 giờ đúng

Cả nhóm cuối cùng cũng đến được miếu cổ, nơi được đồn là từng thờ một "cô bóng" từng cứu làng khỏi dịch bệnh... nhưng bị dân làng nghi là tà đạo và thiêu sống.Miếu không lớn, chỉ là một am nhỏ gạch đỏ mục nát, mái lợp lá rêu phong.

Bên trong có một bức tượng không rõ mặt, chỉ có tay cầm một đóa sen đã mục gần hết.

Không có hương, không có hoa, chỉ có một chiếc chuông gió treo nghiêng, rỉ sét kêu "leng keng... leng keng..." dù đêm nay gió rất nhẹ.Pis kéo Virgo đứng ngoài cổng, thì thầm:

"Chỗ này... em cảm nhận được gì không?"

Vir nhíu mày.

"Có.

Nhưng... không đủ mạnh để hiện hình.

Em nghĩ linh khí ở đây bị khóa lại rồi."

Pis nghiêng đầu nhìn Vir.

Dưới ánh trăng, gương mặt cậu trai nhỏ nhắn, hàng mi dài rũ xuống che bớt nét căng thẳng nơi khóe mắt.

Pis thấy tim mình nhói lên nhẹ nhẹ."

Em biết không?" – Pis đột nhiên lên tiếng, kéo Vir quay lại nhìn – "Em lúc tập trung nhìn nghiêm nghiêm ấy, đáng yêu lắm."

Vir: "..."

Pis: "Tao muốn hôn em ngay luôn á."

Vir bối rối.

"Tao đang nói chuyện nghiêm túc đó!

Anh đừng có... chọc ghẹo tao kiểu đó...!"

Pis cúi người sát hơn, mũi gần như chạm vào má Vir, hơi thở ấm áp phả ra:

"Tao đang nghiêm túc."

Vir sững người, không trốn, cũng không né, chỉ lí nhí:

"...Còn có người đứng đằng sau mình..."

Pis giật mình.

"Hả?!"

Vir quay lại nhìn.

Đằng sau là...

Leo đang cười toe toét:

"Xin lỗi làm phiền hai bé iu nhau, nhưng mà tụi này đang định vào miếu chơi cầu cơ thử nè.

Vô hong?"

Nhưng... vào miếu rồi thì sao?Chẳng có gì.

Không bóng trắng, không tiếng khóc, không dấu máu, không hiện tượng kỳ lạ nào xảy ra cả.

Bức tượng im lìm.

Gió nhẹ, chuông kêu lách cách, vài con dơi bay ra từ mái.

Đó là tất cả.Ari huơ điện thoại: "Chụp mười mấy tấm, cũng không thấy gì hết."

Sag gãi đầu: "Ủa... vậy người lớn chỉ hù tụi mình hả?"

Gem bật cười: "Tao nói rồi mà!

Làng nào chẳng có mấy truyền thuyết hù con nít."

Can cũng thở phào: "Vậy là... không có ma thiệt hả?"

Pis quay sang nhìn Virgo.

"Em bé sao rồi?

Còn thấy gì không?"

Vir trầm ngâm, sau đó lắc đầu.

"Không.

Có thứ gì đó ở đây, nhưng mà... giống như đang quan sát tụi mình.

Chưa có ý định gì rõ ràng.

Với lại, đang nghiêm túc đó,đừng có mà xưng hô bậy bạ"Vir liếc Piscer một cáiPis khẽ siết tay Vir, cười cười:

"Yên tâm.

Dù có gì xảy ra, Tao cũng bên em.

Thấy em căng thẳng quá nên tao mới đùa chút thôi.

Gọi vậy cũng đáng yêu mà."

Vir im lặng.

Mãi một lúc sau mới nhỏ giọng:

"...Ừ."

23h45 – Trên đường về biệt thựCả nhóm rôm rả cười đùa, kể chuyện ma mà... không ai sợ nữa.

Họ bắt đầu nghĩ: người lớn chỉ hù thôi, làm gì có ma thật.Chỉ có Scor và Cap là im lặng từ nãy đến giờ.

Đến lúc gần về tới cổng biệt thự, Scor mới khẽ nói một câu, như thì thầm với gió:"Oán khí không hiển hiện, không có nghĩa là nó không tồn tại."

Cap liếc sang anh, chậm rãi gật đầu."

Chỉ là... nó đang chờ đúng giờ, đúng người... và đúng lý do."
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
4.


Sáng sớm hôm sau Mặt trời còn chưa kịp chiếu tới rặng tre đầu làng, trong biệt thự nhà Cap đã vang lên một tiếng hét kinh thiên:"CON RẮNNNNNN—!!!"

Tiếng hét đinh tai ấy là của Libra, phát ra từ nhà tắm tầng hai.

Nhưng hóa ra...

"con rắn" chỉ là một cái dây lưng da ai đó bỏ quên, rơi xuống sàn đá lạnh vào lúc Libra đang đánh răng.Leo ngồi gác chân lên bàn ăn, vừa uống trà sữa vừa bình luận:

"Bữa nay trend là hù chết bạn cùng phòng.

Ai tới lượt sau vậy?"

Can (đang nấp sau cánh cửa phòng) run giọng:

"Cho em xin kiếp sau...

đừng trend gì nữa."

Trong khi đó ở sân sau, Scor và Virgo đang ngồi cạnh nhau bên một gốc cây hoa ngọc lan, tay cầm hai tách trà nóng do chính tay Cap pha."

Anh vẫn không ngủ à?" – Virgo hỏi, tay siết chặt ống tay áo dài, đôi mắt vẫn hơi quầng thâm.Scor không nhìn em trai, mắt hướng về rặng rừng phía xa.

"Em cũng vậy."

Vir ngừng một chút, rồi nhẹ giọng: "Anh... có thấy gì không?"

Scor im lặng hồi lâu.

Một lúc sau mới đáp khẽ:"Thấy.

Nhưng nó chưa định làm gì.

Nó chỉ đang thử."

Vir siết chặt tay.

"Em cảm thấy... mỗi lần gió thổi qua miếu là một lần linh khí trong làng bị rút ra.

Rất khẽ thôi, như ai đó đang... hít thở bằng oán hận."

Scor quay sang nhìn em trai.

"Cẩn thận, Vir.

Em nhạy hơn anh.

Nếu nó muốn chọn ai đầu tiên... sẽ là em."

Vir bật cười nhẹ: "Tốt.

Em muốn là người đối đầu đầu tiên, để tụi kia không bị gì."

Scor nhíu mày, vươn tay xoa đầu Vir:"Ngốc.

Anh mới là người phải chắn cho em.

Anh không để nó đụng tới em lần nữa."

Vir khựng lại.

Cậu nhớ.

Ba năm trước.

Lần đầu tiên cậu phát hiện được mình có thể thấy vong, là lúc Scor vì cứu cậu mà bị thương do phản linh khí đánh bật.Ánh mắt Scor khi đó cũng giống như bây giờ – bình thản nhưng đầy quyết liệt.Vir lẩm bẩm: "...Anh vẫn luôn như vậy."

Scor cười: "Và em vẫn luôn cố gắng mạnh mẽ hơn, để anh không phải bảo vệ mãi."

"Nhưng em vẫn là em út." – Vir lườm – "Vẫn là đứa hay chui vô phòng anh giữa đêm vì sợ mộng du nhìn thấy ma."

Scor cười khẽ.

"Ừ.

Và giờ em không còn sợ nữa, nhưng nếu em muốn chui vô phòng anh... anh vẫn để cửa mở."

Vir im lặng, rồi nghiêng đầu sang vai Scor, khẽ nói:"Đừng để em mất anh.

Ở đây... có thứ gì đó khiến em thấy bất an."

Buổi chiềuGem ngồi ở sân sau, bày bài Tarot coi cho vui.

"Ủa?

Sao tụi bây toàn ra lá The Tower vậy?!

Đừng nói nhà Cap bị sét đánh sập nha!!"

Tau lườm.

"Coi lại bộ bài của mày đi.

Lần nào cũng toàn ra thảm họa."

Ở góc khác, Leo đang xem lại video quay tối qua trong điện thoại, bỗng nhiên thấy trong đoạn gần cuối... có một khung hình méo mó không rõ nguồn gốc."

Ê Sag, nhìn cái này nè.

Giống như có... bóng ai đứng giữa khung, nhưng mình đâu có ai đứng đó lúc đó đâu?"

Sag vừa cắn trái mận vừa đáp: "Ủa?

Chắc... lỗi máy?

Ghép nhầm khung thôi mà.

Có gì đâu mà sợ?"

Virgo đi qua hành lang gỗ dẫn ra phòng khách, chợt khựng lại.

Một cơn gió lạnh lướt qua sau lưng cậu – lạnh đến gai người.

Cậu quay đầu.Trống không.

Không một ai.Nhưng... chiếc chuông gió trong góc nhà khẽ rung, dù cửa sổ đang đóng kín.Vir tiến lại gần.

Ánh mắt sắc bén quan sát từng sợi chỉ, từng âm thanh.

Đột nhiên—"Cạch!" – một tiếng như có ai gõ vào tấm kính cửa chính.Pis bước ra từ hành lang, thấy Vir đứng im bất động, liền hỏi:

"Em làm sao vậy?"

Vir không trả lời ngay.

Cậu chậm rãi chỉ tay ra cánh cửa.Pis tiến lại, mở hé.

Ngoài sân, trống trơn.Nhưng trên nền đất ngay bậc thềm, có một dấu tay mờ in bằng bùn đất.

Nhỏ.

Như tay trẻ con.

Nhưng... số ngón chỉ có bốn.Pis bước ra, nhìn quanh, rồi quay lại nắm tay Vir:

"Vào trong.

Ngay bây giờ."

Vir lần đầu thấy Pis nghiêm túc như vậy.

Tay anh ấm, nắm rất chắc.Tối hôm đó – lúc mọi người đã đi ngủScor mở cửa phòng Cap, nhẹ nhàng bước vào.

Cap đang viết gì đó vào cuốn sổ da."

Mày chưa ngủ?"

Cap gật.

"TAo đang tổng hợp lại mấy hiện tượng xảy ra từ khi nhóm tới.

Có vẻ... nó bắt đầu hiện hình, nhưng chưa tấn công."

Scor đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài.

Trăng bị mây che, trời tối âm u lạ thường."

Cap... nếu có chuyện xấu xảy ra,, đừng liều mạng.

Kêu tao, hoặc Virgo."

Cap quay lại.

" Tao không muốn để hai người chịu nguy hiểm."

Scor hơi mỉm cười dịu dàng.

"Nhưng tao cũng không muốn mày vì tao mà gặp nguy hiểm"
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
5.


Gió đêm ù ù rít qua những mái nhà lợp ngói đã ngả màu rêu, thổi dồn hơi lạnh len lỏi vào từng khe cửa.

Căn nhà gỗ cũ kỹ của cụ Neil – người già nhất làng – hắt ra thứ ánh sáng vàng nhạt từ ngọn đèn dầu.

Cả nhóm 12 người ngồi quây thành vòng, mùi trà gừng nóng bốc lên thơm lừng, nhưng không ai thấy ấm áp.Cụ Neil chống gậy, đôi mắt đục mờ như phủ một tầng sương trắng, chậm rãi nhìn từng gương mặt.

Giọng cụ khàn đục, từng chữ rơi xuống như tiếng đá ném vào giếng sâu:" Các cậu... chắc hẳn đã nghe dân làng nói rồi.

Sau mười giờ đêm, không được ra ngoài.

Đó không phải chuyện mê tín, mà là luật... luật của bọn họ".Cả nhóm im thin thít.

Chỉ có tiếng đồng hồ quả lắc gõ "tích tắc" đều đặn như nhắc nhở thời gian đang trôi gần đến giờ cấm kỵ.Cụ hớp một ngụm trà, chậm rãi kể:"Cách đây hơn trăm năm, nơi này vốn là một bãi nghĩa địa cổ.

Ban ngày bình thường... nhưng đêm xuống, sương từ lòng đất bốc lên, đem theo mùi máu tanh.

Người làng kể rằng... bên dưới lòng đất này không chỉ có mộ người, mà còn có một ngôi mộ lớn chôn những kẻ chết... không toàn thây ".Cụ Neil ngước lên, đôi mắt đục nhìn trừng trừng:" Đó là những người đã chết oan trong một lễ tế ".Gió từ đâu thổi mạnh vào cửa, làm ngọn đèn dầu chao nghiêng, bóng người trên tường méo mó, vặn vẹo.Cụ kể tiếp:" Chuyện bắt đầu vào một mùa lũ lớn.

Nước dâng ngập, ruộng mất, người chết đói la liệt.

Khi đó, trưởng làng tin rằng thần linh nổi giận, phải hiến tế để cầu an.

Họ chọn mười ba người... mười hai trai tráng khỏe mạnh và một cô gái mới mười bảy tuổi.

Tất cả bị trói, chôn sống ở ngoài rìa làng.

Lúc đất phủ lên, họ vẫn còn kêu gào.

Người ta nói...

đêm ấy, máu thấm đỏ cả nền đất ".Bàn tay Virgo đặt trên đầu gối khẽ siết chặt, Pisces ở bên cạnh cảm nhận rõ khí lạnh lan ra từ cơ thể cậu.Cụ Neil hạ giọng, đôi môi run run:" Nhưng... lễ tế ấy không khiến thần linh nguôi giận.

Ngược lại... nó tạo ra oán hồn mạnh đến mức không siêu thoát.

Mỗi năm, vào đúng đêm trăng khuyết tháng bảy, họ sẽ đi tìm kẻ phá luật làng...

để bắt thay thế.

Người bị bắt... sẽ mất hồn ngay trong đêm, sáng hôm sau tìm thấy xác thì... mắt trợn ngược, miệng đầy bùn đất ".Cụ gõ gõ cây gậy xuống nền nhà, âm thanh vang vọng rợn người:" Mười giờ đêm là lúc cánh cửa giữa âm và dương mở ra.

Các cậu mà còn ở ngoài... sẽ bị họ thấy.

Khi đó... không ai cứu được ".Không gian chìm vào im lặng.

Chỉ còn tiếng gió rít ngoài song cửa.

Một vài đứa nuốt khan, cổ họng khô khốc.

Sagittarius cố nở nụ cười gượng:" Cụ... chỉ hù bọn cháu thôi đúng không?

"Cụ Neil không đáp, chỉ khẽ nghiêng đầu, nhìn ra cửa sổ.

Mọi người cùng nhìn theo... và trong giây lát, ai đó tưởng như thấy một bóng trắng đứng lẫn trong sương đêm, mái tóc dài che kín mặt.Cả bọn mặt mày tái mét,Capricorn nhanh vội vàng đóng cửa sổ lại.Tiếng then cửa sắt vang lên cạch một cái.

Nhưng ở bên ngoài... tiếng gió như bỗng biến thành những tiếng thì thầm lạ lùng, như ai đó đang gọi tên từng người
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
6.


Đêm ấy, cả nhóm 12 đứa sau khi nghe chuyện của cụ Neil đều chẳng ai dám cười cợt nữa.

Tất cả đều chui vào chăn, nhưng dĩ nhiên chẳng ai ngủ được.

Gió ngoài kia rít từng cơn, mang theo tiếng gõ lạch cạch vào mái ngói, như có bàn tay ai đó đang cào.Virgo nằm sát mép giường, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà.

Mấy câu chuyện rợn rùng của cụ Neil cứ văng vẳng trong đầu cậu.

Pisces nằm cạnh khẽ vươn tay kéo cậu lại gần, giọng ngái ngủ:" Ngủ đi... anh ở đây rồi.

"Virgo khẽ gật, nhắm mắt lại.

Nhưng chỉ được một lúc, cậu bỗng giật mình.

Giữa màn đêm tĩnh mịch, một âm thanh lạ len lỏi vào tai cậu."

Vir... go..."

Cậu mở choàng mắt.

Xung quanh, cả bọn vẫn ngủ say, chỉ có tiếng thở đều đặn.

Pisces vẫn ôm cậu, nhưng âm thanh kia thì... rõ ràng."

Ra ngoài đi... ra ngoài với bọn ta..."

Tiếng gọi như thì thầm ngay sát bên tai, lại vừa như vọng từ xa xăm.

Âm thanh lạnh lẽo, rền rĩ, khiến máu trong người Virgo như đông lại.Cậu run run quay sang Pisces, lay lay tay anh:" Pis... anh có nghe thấy gì không?

"Pisces chỉ ú ớ một tiếng, chẳng hề tỉnh.Virgo cắn môi, tim đập thình thịch.

Lần này, giọng gọi lại vang lên, rõ ràng hơn:"Virgo... lại đây..."

Bên ngoài cửa sổ, sương mù dày đặc.

Và trong sương ấy... cậu lờ mờ thấy một bóng người.

Bóng trắng, tóc dài phủ kín mặt, bàn tay gầy guộc đưa ra như mời gọi.Virgo lập tức kéo chăn trùm kín đầu, run cầm cập.

Nhưng giọng gọi kia không ngừng, nó len lỏi vào tâm trí, thôi thúc:"Nếu không đến... ta sẽ vào tìm ngươi..."

Đúng lúc đó, cạch một tiếng, cửa sổ khẽ rung, như có ai vừa chạm vào.Virgo không chịu nổi nữa, bật dậy định hét lên.

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, một bàn tay rắn chắc giữ chặt lấy vai cậu."

Ngoan nào, bé con."

Là Scorpio.

Anh ngồi bên mép giường, ánh mắt tối sầm, rõ ràng đã tỉnh từ lâu.

Anh nhìn thẳng vào Virgo, giọng trầm thấp:"Em nghe thấy rồi, đúng không?"

Virgo mở to mắt, đôi môi run rẩy không thốt nổi lời nào.Scorpio đưa ngón tay đặt lên môi ra hiệu im lặng, rồi thì thầm:"Đừng đáp lại.

Dù thế nào cũng không được đáp.

Nếu em trả lời... chúng sẽ tìm được đường vào."

Virgo cứng đờ người, mồ hôi lạnh túa ra sau gáy.Bên ngoài cửa sổ, bóng trắng kia vẫn đứng đó.

Nhưng lần này, nó không gọi nữa... chỉ khẽ nghiêng đầu, như đang nhìn thẳng vào Virgo qua màn sương.Căn phòng chìm trong im lặng chết chóc.Pisces vẫn ngủ, chẳng hề hay biết.

Virgo thì run rẩy đến mức sắp bật khóc.

Scorpio nhẹ nhàng ôm đứa nhỏ vào lòng trấn an , giữ chặt, giọng chắc nịch:" Bình tĩnh.

Nhớ kỹ, dù có nghe thấy gì thì em nhất định đừng bao giờ mở cửa sau mười giờ đêm."

Và rồi, phập! — một âm thanh khô khốc vang lên ngoài cửa, như có móng tay dài cào mạnh xuống gỗ.Tiếng thì thầm quái dị kia vang lên lần cuối:"Virgo... rồi ngươi cũng sẽ phải ra thôi..."

Sau đó, im bặt.

Chỉ còn tiếng gió rít hun hút ngoài kia.Virgo ngồi co ro, hai mắt mở trừng, bàn tay siết chặt lấy tay Scorpio.

Cậu biết...

đây không phải mơ.

Và có lẽ, sắp tới họ sẽ chẳng được yên bình được nữa_____________________________________________Chap này được up nhằm chúc mứng sinh nhật tui.

Anh chị em đi qua,có thể để lại 1 lời chúc cho tui thì tui sẽ vui lắm đó nha.
 
12Cs-Bl ; Cấm Kị Sau 10H
7.


Buổi sáng hôm sau, trời quang mây tạnh.

Nắng vàng rót xuống những mái nhà ngói đỏ, làng quê nhìn thanh bình đến lạ.

Thế nhưng, trong lòng Virgo vẫn còn nguyên cảm giác lạnh buốt từ giọng gọi đêm qua.

Cậu ngồi trên hiên nhà, nhìn những vệt sương chưa tan hết, mơ hồ nghe văng vẳng:"...

Virgo..."

Pisces bưng ra hai ly sữa đậu nành nóng, đưa cho cậu."

Em thức sớm vậy?

"Virgo khẽ lắc đầu, tay siết chặt lấy ly, không dám kể.

Cậu sợ... một khi nói ra, âm thanh kia sẽ trở nên thật hơn.Pisces ngồi xuống cạnh, tay vòng qua vai Virgo, áp nhẹ cằm lên đầu cậu:"Không sao đâu.

Anh ở đây."

Virgo khẽ thở dài, nhưng trong mắt vẫn còn bóng ma của nỗi sợ.Cả nhóm kéo nhau ra ao sen sau làng, chỗ này nổi tiếng đẹp, nước trong veo, sen hồng nở rộ.

Leo phấn khích nhảy phắt xuống chiếc thuyền gỗ, kéo Sagi theo.

Nhanh lên!

Hái sen, tối làm chè ăn!Sagi cười phá lên, lấy nón lá che nắng:"Tao chèo, mày với tụi kia hái đi!"

Cả bọn cười nói rôm rả, vang cả một góc làng.

Nhưng đến khi Gemini cúi xuống nước để hái hoa, cậu chợt khựng lại.Mặt nước phản chiếu gương mặt cậu... nhưng không giống.

Bóng trong nước nở nụ cười rộng đến tận mang tai, đôi mắt đen ngòm.Gemini hoảng hốt giật lùi, suýt ngã xuống thuyền.

Tau vội kéo cậu lại:"Này!

Sao vậy?"

"Tao... tao thấy..." — Gemini lắp bắp, nhưng nhìn lại thì mặt nước chỉ là mặt nước, trong trẻo, lấp lánh dưới nắng.Tau đặt tay lên lưng cậu, trấn an:" Mày dạo này thiếu ngủ thôi.

Đừng tự dọa mình.

"Gemini im lặng, nhưng tim đập loạn xạ.

Cậu biết...

đó không phải ảo giác.Về đến biệt thự nhà Cap, Libra vừa mở cửa chính thì hét toáng:" Trời ơi!!!

"Mọi người ùa đến.

Trên cánh cửa gỗ sáng bóng... in chi chít những dấu tay bằng bùn.

Nhỏ có, lớn có.

Kích thước không giống tay người bình thường.

Có cái thậm chí... chỉ có bốn ngón.Cả nhóm im phăng phắc.

Không ai nói gì.Capricorn nghiêm mặt, lấy khăn lau đi, giọng trầm thấp:" Ai đó...

đã đánh dấu.

"Scorpio nheo mắt, kéo Virgo lùi về phía sau, tay khẽ siết lấy vai em trai.Pisces nhìn quanh, trong lòng dấy lên một cơn bực tức khó tả.

Anh ghét cái cách...

"chúng" cứ nhắm vào Virgo.Cả bọn ngồi trong phòng khách, không ai muốn ngủ.

Aquarius lấy guitar ra đàn, Libra hát hò cho bớt căng thẳng.

Không khí tạm thoải mái lại.Nhưng rồi, khi tiếng hát vừa dứt, cả nhóm đồng loạt nghe thấy một thứ âm thanh."

Ha... ha... ha..."

Tiếng cười con nít vang vọng ngoài vườn.

Trong veo.

Văng vẳng.Can run lập cập, chui ngay vào lòng Aries:"Mày..mày nghe không?

Có... có trẻ con ở ngoài!

"Aries siết chặt vai thằng bạn, mắt nhìn về phía cửa."

Ừ, tao nghe rồi.

Nhưng...

đã nửa đêm, làm gì có đứa trẻ nào?"

Sagi nuốt khan, cười gượng: — Có khi là... mấy con chim?Nhưng tiếng cười lại vang lên, lần này ngay sát cửa sổ.

Một bóng nhỏ lướt qua rèm.Pisces lập tức che mắt Virgo lại, Scorpio đứng bật dậy, lấy từ trong balo ra một lá bùa vàng, dán mạnh lên cửa sổ.Lập tức, gió bên ngoài ngừng rít.

Tiếng cười tắt hẳn.Không gian lặng im như chưa từng có gì xảy ra.

Nhưng ai nấy đều toát mồ hôi lạnh.Sáng hôm sau, cả nhóm quyết định quay lại tìm cụ Neil.

Nhưng cụ chỉ lắc đầu:" Đã bắt đầu rồi...

Ta đã nói trước.

Chúng không để yên đâu."

Scorpio gằn giọng:" Nếu chúng chọn ai... sẽ là em trai tôi."

Cụ Mận thở dài, nhìn về phía Virgo đang cúi gằm mặt, giọng khẽ mà buốt lạnh:" Phải.

Bởi vì nó...

"nghe được".Không khí nặng nề như có đá đè trong lòng ngực.

Virgo khẽ rùng mình, bàn tay vô thức tìm đến tay Pisces.Pisces nắm chặt, ánh mắt kiên định."

Vậy thì em ấy sẽ không bao giờ phải đối diện một mình."
 
Back
Top Bottom