Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮

「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
40


Bữa trưa kết thúc, Sư Tử và Bạch Dương quyết định chọn một bộ phim để coi rồi mới ngủ trong khi Song Ngư và Xử Nữ lại quay về thư viện thành phố để tìm vài cuốn truyện tranh thú vị nào đó để đọc.

Thoắt một cái, ánh chiều đổ xuống một cách thầm lặng, mặt trời chậm chạp ẩn nấp sau những cụm bông gòn lơ lửng trên trời.

Sư Tử và Bạch Dương hăng hái tắm rửa thay đồ để cùng nhau dạo chơi phố bởi ở đây có một phố ẩm thực đường phố khá nổi tiếng nên cả hai muốn được trải nghiệm thử một lần.

Kim phút và kim giây vừa vặn thẳng nhau trên một đường với điểm đầu là số mười hai và kết thúc cùng số sáu xinh đẹp, căn hộ lại ầm ĩ tiếng cười nói của đôi trẻ."

Đi thôi!

Bạch Dương!"

Sư Tử gọi với vào trong và người được gọi tên lập tức chạy ào ra cùng gương mặt hớn hở"Em xong rồi đây...Đồ của chị, em mặc không quen nên cứ phải ngắm nghía trong gương đã" Beta xoay qua xoay lại như đang minh họa cho câu nói của mình "Mà chị thấy em trang điểm thế này có đẹp không?"

"Người chị yêu lúc nào cũng xinh đẹp cả.

Trang điểm thế này càng làm chị yêu thêm" Sư Tử đặt lên má Bạch Dương một nụ hôn cùng chút âm thanh sống động"Sến sẩm" Bạch Dương đập nhẹ vào bả vai của đối phương và Alpha cười khúc khích "Đi dạo phố thôiiii"
______Xử Nữ nằm dài lên bàn, mắt nhắm lại đầy vẻ mệt mỏi, những lọn tóc theo trớn mà rủ đầy trên mặt cô.

Song Ngư chống cằm quay sang, nhẹ nhàng vén những đám tóc hư về lại sau tai của chủ nhân nó "Cậu muốn về không?"

"Ừmmmm..."

Cô không mở miệng đáp, chỉ tạo âm từ cuốn họng rồi lại im bặt"Thôi, cậu cứ nằm nghỉ tí đi.

Khoảng chút nữa chúng ta về ha"Thấy đối phương không hồi âm, cậu chỉ biết đánh cong khóe miệng rồi tiếp tục làm cho xong bài tập.

Thời gian cứ âm thầm trôi qua cho đến khi màu trời đổi sang sắc xanh sẫm, cậu mới giật mình mà lay người Omega "Dậy đi, Xử Nữ.

Ta trễ chuyến xe buýt rồi"Cô dụi mắt, đầu óc chưa tỉnh táo hẳn đã lồm cồm dọn nhanh đồ đặc và theo sau Song Ngư rời khỏi thư viện.

Cậu bạn Alpha tra điện thoại để tìm đường về bởi chính xác là cả hai đã lỡ chuyến cuối cùng.

Xử Nữ kéo kéo tay áo của đối phương "Tớ nhớ đường, về thôi, theo tớ!"

Song Ngư cùng rảo bước kế bên Xử Nữ, cậu bạn kiếm một chủ đề gì đó để cả hai có thể trò chuyện "Cậu ôn bài cho kỳ thi chưa?"

"Cũng sắp ôn hết rồi...sau kỳ thi chúng ta có khá nhiều hoạt động thú vị"Song Ngư hào hứng "Đúng vậy ha.

Có ngày truyền huyết và kỳ nghỉ đông nữa" "Nhưng chúng ta còn kỳ thi học sinh giỏi nữa.

Môn Sinh của cậu ổn chứ?"

"Ừm, hiện tại vẫn rất trơn tru.

Còn môn Ngữ Văn của cậu thì sao?

Xử Nữ" "Tớ không nghĩ sẽ tệ đến nỗi không được giải nào"______Bạch Dương hí hửng cầm hai tờ vé chạy về phía Sư Tử.

Cả hai đâu ngờ lại trùng hợp có sự kiện âm nhạc diễn ra ngay tại phố ẩm thực đường phố này, cảm giác như bao nhiêu vận may đều dồn về phía hai người."

Vào trong thôi!!

Mùi đồ ăn bay ra làm em cồn cào lắm rồi"Cả hai hòa vào dòng người đang tất bật đi qua đi lại trên phố.

Ca sĩ lên sân khấu và âm nhạc bắt đầu khuấy đảo không khí xung quanh.

Khi mà đã kiệt sức trong đám đông hăng hái với nhạc điệu, cả hai phải luồn ra và kiếm chỗ để ngồi.

"Ra ngoài chơi hôm nay có vẻ đúng đắn" Sư Tử ngồi phịch xuống chiếc ghế đá ở góc khuất, chiếc ghế đá duy nhất không ai ngồi vì lấp ló trong một không gian có vẻ vắng vẻ và yên tĩnh hơn ngoài kia."

Em đồng ý!!!"

Bạch Dương cười toe toét và lập tức bù nước vào cơ thể"Chị tính để em ngồi đây nhưng thấy không an tâm lắm" Sư Tử ngó nghiêng xung quanh xem xét vị trì "Em đi mua đồ ăn thêm đi, chị ở đây canh đồ""Cũng được.

Nhưng để em ngồi nghỉ chút đã" Beta đóng nắp chai nước suối "Chị muốn ăn gì không?

Em sẽ mua đồ nướng...aa...bạch tuộc nướng mãi đỉnh""Chị thèm bánh gạo cay, nhớ lấy nhiều chả cá nha""Em sẽ mua hết" Bạch Dương mở túi xách lấy tiền ra "May là nãy có chỗ để rút tiền mặt, không thì cầm thẻ đen của chị chắc bị ăn đòn quá""Có thẻ đen mà nghe khổ quá ha" Sư Tử xoa xoa chiếc thẻ quyền lực trong tay mình, nhiều lúc đúng là thấy bất tiện thật.
__________Sắc trời chuyển xấu lúc nào không ai hay, mây kéo về dày đặc trên nền trời đen rồi dần dần khẽ khàng rơi vài giọt lệ xuống nhân gian.

Song Ngư và Xử Nữ vẫn hăng say trò chuyện mà chẳng để ý sự chuyển biến xung quanh.

Mãi đến khi ông trời bật khóc nức nở, cả hai mới phát hiện ra."

Tớ không có mang dù hay áo mưa gì cả!!"

Song Ngư bối rối"Tớ...tớ cũng vậy" Xử Nữ che tay lên trên trán "Cứ chạy tạm về phía trước đi"Cả hai vội vã chạy dọc theo vỉa hè nhưng chẳng có nơi nào để trú mưa cả.

May thay được một đoạn lại xuất hiện một cửa tiệm đóng cửa có mái che.

Cả hai vào được dưới mái che mà thở phào nhẹ nhõm, tuy cả người cũng đã ngấm không ít nước mưa, có chỗ trú vẫn là tốt hơn."

Cậu kiểm tra xem sách vở có ướt gì không?"

Song Ngư nhắc nhở cô bạnXử Nữ sực nhớ liền mở túi vải ra xem "May quá, ướt mỗi cuốn vở nháp""Còn của tớ thì chỉ dính đến mép sách Ngôn ngữ"Cả hai nhìn nhau bật cười, đột nhiên đèn điện xung quanh tắt ngủm, để lại khoảng vùng tối om.

Mưa càng lúc càng nặng hạt lại thêm gió gào, tạt dồn dập vào bên dưới mái hiên.

Song Ngư cởi chiếc hoodie của mình để cho túi của cả hai vào bên trong, cuộn thật kĩ và đặt sát vào sát cửa.

Xử Nữ dán tầm nhìn vào những hạt mưa nặng nề trút xuống, tâm trạng thật cũng phần nào ảnh hưởng, mở lối cho sự u sầu lại tràn đến."

Tay tớ lạnh quá!"

Omega chà sát hai bàn tay vào nhau trước khi chìa về phía cậu bạnCậu mỉm cười vươn bàn tay phải đến nắm lấy bàn tay bên trái cô và đan những ngón tay của mình vào rồi cậu cũng chủ động đứng mép về phía đối phương.

Những ngón tay đang thẳng của cô chầm chậm cong lại bao lấy tay người kia.

Dù thế, Xử Nữ lại chẳng cảm thấy vui nổi.

Hành động này, cả hai làm đến quen tay rồi; tuy nhiên, tim cô vẫn đập những nhịp nhanh hơn bình thường và vành tai sắc đỏ cũng dần chuyển.

Song Ngư bắt đầu luyên thuyên gì đấy Xử Nữ không rõ, khoảng không gian xung quanh cô vận hành theo cách bất thưởng của tâm trí, cả cơ thể lẫn đầu óc đều rơi vào thế giới đờ đẫn và tĩnh lặng.

Chợt, từ trong màn nước dày đặc lại xuất hiện một giọt mưa lạc đàn, ngang nhiên bay đến và nằm lên bờ môi của Song Ngư; cậu bạn bất ngờ chạm ngón trỏ của bàn tay còn lại vào nó và nở nụ cười thật tươi.

Xử Nữ khẽ thở dài, tách bàn tay mình khỏi cậu và khoanh tay trước ngực."

Phải chi tớ là nước"Song Ngư ngơ ngác nhìn cô và đối phương thì tiếp tục câu hỏi khó hiểu của mình "Ít nhất tớ có thể làm hàng lệ ôm lấy mặt cậu, hoặc màn mưa cuồng nhiệt vui đùa trên môi cậu và dòng nước ấm bao trọn cơ thể cậu"Nhìn thấy dáng vẻ đơ ra của Alpha, Omega ước bản thân đã không ngu ngốc thốt ra mấy lời xấu hổ khi nãy "Tớ...tớ xin lỗi...đừng để tâm đến...ừm...khi nãy tớ bị khùng đấy, đừng để vào đầu" Xử Nữ bối rối lắp bắp liên hồi trong khi Song Ngư vẫn cứng đờ như tượng."

Đó có được xem là một lời tỏ tình từ cậu không?"

"Hả?"

"Đó có được xem là một lời tỏ tình từ cậu không?"

"Không...à ừm...thật ra là..."

"Đó có được xem là một lời tỏ tình từ cậu không?"

Cô mím môi, ánh nhìn đặt xuống mặt đường "Có lẽ""Xin lỗi cậu"Đầu Omega cúi gầm xuống, cơ thể như bất động "Ừm.

Tớ hiểu, cậu có quyền lựa chọn người mà bản thân yêu nên là..."

"Không!

Không phải vậy.

Xin lỗi cậu, đáng lẽ việc tỏ tình này phải là tớ làm mới đúng" Song Ngư nâng mặt cô bạn lên nhìn mình "Đó đã định sẽ bày tỏ sau khi chúng ta thi xong...nhưng cậu làm tớ bất ngờ quá""Vậy là cậu cũng...thích tớ?

Cậu chấp nhận tớ, đúng chứ?"

Khóe mắt cô bắt đầu hình thành giọt pha lê đầu tiên"Tớ đã sợ rằng chúng ta chỉ có thể làm bạn thế này mãi chứ!"

Song Ngư mỉm cười hạnh phúc "Sao lại nói là tớ có chấp nhận hay không!

Phải nói rằng tớ thật may mắn khi được cậu để ý đến mới đúng!

Điều này thật tuyệt, Xử Nữ.

Tớ thích cậu nhiều lắm"Cuối cùng hàng lệ cũng không ngăn được và hạnh phúc lăn xuống "Tớ cũng vậy"Song Ngư chầm chậm cúi xuống và ấn lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng.

Màn mưa cũng vừa vặn kéo lên và đèn điện vụt sáng khiến cả không gian như tỏa bừng chúc mừng cả hai. _____________Sự kiện âm nhạc cũng dần chuyển sang những bản nhạc nhẹ nhàng hơn để mọi người tản ra và thưởng thức các món ngon ở đây.

Bạch Dương lăng xăng chạy hết gian hàng này đến gian hàng khác để mua đồ ăn và đặt ở chiếc ghế đá có Sư Tử đang ngồi trông.

Đồ ăn gần như lấp đầy chiếc ghế thì cô mới chịu ngồi xuống cùng ăn."

Chúc chị ngon miệng""Em mau ăn đi, để xíu nó nguội lại mất ngon"Cả hai cùng thưởng thức bữa tối với nhau trong giọng hát ngọt ngào của cô ca sĩ đang hát.

Bài hát đầu tiên Bạch Dương nghe với Sư Tử, bài hát khiến trái tim Beta đập liên hồi khi ngồi kế bên nữ Alpha.

Cũng ba năm rồi và giờ nghe lại khiến cô lâng lâng cảm xúc kì lạ, lúc đó chỉ mới kết bạn với nhau mà bây giờ nhìn về phía đối diện, lại đã trở thành người của mình.Trông đối phương cứ nhìn mình tủm tỉm cười, Sư Tử biết ngay đối phương đang nghĩ gì "Hoài niệm nhỉ?

Lúc đó Bạch Dương chỉ là một bé cừu trắng trắng tròn tròn, lúc nào cũng ngượng ngùng e thẹn...bây giờ em thành tinh rồi""Nào có!!"

Âm nhạc càng lúc càng hay, chợt lại thêm một bài hát kỉ niệm vang lên, Sư Tử vội đứng lên chìa tay về phía Bạch Dương "Ôn lại quá khứ với chị không?"

Beta cười phì trước khi áp tay mình lên bàn tay người kia.

Cô đứng lên và vào tư thế khiêu vũ"Em nhớ bài này không?"

"Dĩ nhiên rồi"Ký ức trong cô lại ùa về.

Lúc đó cô bị một người nam chơi xấu, mời đến buổi tiệc khiêu vũ của trường.

Cậu ta là nam vương đêm đó nên được mở màn tiết mục khiêu vũ nhưng khi tiết mục đến, cô đã sẵn sàng đến giữa sảnh thì cậu ta lại dắt tay bạn nữ khác và cười cợt cô.

Trước mặt rất nhiều người lại có một nữ Alpha tiến đến cúi người mời cô nhảy.

Ban nhạc lập tức chơi nhạc và tiết mục cuối cùng lại thành của riêng hai người."

Em không ngờ họ cũng bật nó ở đây" Bạch Dương dựa đầu vào vai đối phương"Chị cũng vậy...nhưng khi nghe nó, cảm giác thật hoài niệm""Vâng"Bản nhạc kết thúc với nụ hôn mà cả hai trao cho nhau, ngồi xuống lại chiếc ghế đá để cùng thưởng thức đồ ăn một lần nữa.

Đường môi của Bạch Dương cứ cong mãi chẳng bẻ xuống được, trông mặt rõ sự hạnh phúc.

Sư Tử tranh thủ lúc em người yêu tiếp tục lon ton chạy đi mua nước và tráng miệng mới nhắn tin cảm ơn cậu em trai đáng đồng tiền của mình.20:48

Bạn

Quả là em trai cưng của chị!

Gâu gâuDĩ nhiên rồi!!!!!!!!Chị thấy sự kiện hôm nay em dàn xếp ổn không?Em phải nghiên cứu kĩ lắm đó!

HeheBạn

Ba mẹ khỏi chê được luôn ấy chứ!!

Đỉnh đỉnh

Gâu gâuThôi, sắp 21h rồi, em chuẩn bị cho mọi người dọn tàn cuộc đâyBạn

Còn chị thì về với chị dâu của em đây

Gâu gâuẸo!!

Gớm!!!!!

Đi lẹ hộ emSư Tử khúc khích cười và cất điện thoại đi, vừa hay Bạch Dương quay trở lại cùng hai cây kem trên tay.

Hôm nay quả nhiên rất tuyệt, Sư Tử nghĩ thầm chắc lâu lâu cũng phải ôn lại kỉ niệm với em người yêu nữa mới được.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
41


"THẬT Á?"

Xử Nữ trông thấy mọi người vừa nhìn về phía cả nhóm liền ngượng ngùng và đặt ngón trỏ ngang miệng "Suỵt, các cậu khẽ thôi"Cự Giải trông còn mừng hơn cả người trong cuộc "Hai người tỏ tình nhau sao vậy!!!!!

Kể tớ nghe với""Chuyện dài lắm.

Nhưng từ giờ chắc tớ sẽ không còn ghét mưa được nữa rồi"Nhìn gương mặt tủm tỉm cười và bắt đầu ửng đỏ của nàng Omega mà nhóm con gái cũng vui lây, phấn khích hẳn ra."

Cuối cùng tớ cũng chèo được chiến hạm này ra khơi rồi" Thiên Bình hứng khởi lắc lắc tay của cô bạn "Giờ chỉ còn hai chiếc chưa xuất biển thôi""Tớ cũng mong chờ tin tốt từ hai cậu Cự Giải, Ma Kết lắm nè" Cự Giải nghĩ về cậu bạn kia của mình, lại buồn buồn tuổi tuổi "Tớ không có hy vọng vào Song Tử đâu!

Nhưng mà nghe Xử Nữ tỏ tình thành công thế này làm tớ cũng rất có niềm tin""Cậu sẽ thành công, Cự Giải.

Cố lên!"

Ma Kết xoa xoa lưng đối phương an ủi Thiên Bình đột nhiên chuyển từ trạng thái vui vẻ sang trầm lặng "Tớ không cố ý phá hỏng bầu không khí náo nhiệt của chúng ta bây giờ...nhưng tớ có chuyện này muốn kể đây"Cô bạn Beta kể về cái đêm bắt gặp ba mình ôm hôn người phụ nữ khác và dự định bay về với mẹ.

Ngoại trừ Ma Kết đã nắm rõ câu chuyện, hai cô gái còn lại thì không khỏi sững sốt."

Vậy là chiều nay khi học xong cậu sẽ bay" Cự Giải xác nhận lại thông tin mà vẫn chưa hết bất ngờXử Nữ nhích sát vào Beta và trao cho cô một cái ôm "Chúng tớ sẽ luôn bên cậu nè!

Mạnh mẽ lên rồi mọi chuyện sẽ qua thôi""Cảm ơn các cậu" Thiên Bình mỉm cười "Tớ sẽ về sớm trước một tiết để dọn đồ ra xe.

Tiểu thư Ma Kết đây đã cho tớ ké xe ra sân bay đó nha!

Yêu lắm!"

Ma Kết trề môi và bị cô bạn đánh cho một cái vào bắp tay "Chiều nay tụi mình sẽ theo tiễn cậu ấy ha!

Tụi mình cứ đợi ở trường rồi bác quản gia sẽ từ căn hộ của Thiên Bình sang đón chúng ta đi""Nhất trí!"

Điện thoại Xử Nữ chợt rung lên, cô vừa nhìn tên hiện trên màn hình liền quay sang nàng Beta "Cậu báo chị Bạch Dương chưa?"

Đối phương lắc đầu "Sau buổi đi ăn là chị Bạch Dương theo chị Sư Tử đi chơi mà, có về đâu""Chị ấy gọi 'video' này"Cô bắt máy và lập tức Bạch Dương đang nhâm nhi bánh mì hiện lên "A, chào buổi sáng mấy đứa""Đúng lúc bọn em tính tìm chị đây" Xử Nữ cùng các bạn vẫy tay thay lời chào "Chiều nay tụi em sẽ đi tiễn Thiên Bình ra sân bay, chạy có đi cùng không?"

"Sao lại ra sân bay?

Em bay về thăm mẹ à?

Thiên Bình" "Vâng, đúng rồi.

Có một số chuyện em không tự giải quyết được nên về xin ý kiến của mẹ""Lại không nhắn cho chị trước" Bạch Dương trách xong lại loay hoay đặt chiếc bánh mì xuống và quay sang Sư Tử đang ngồi kế bên "Chiều chị đi cùng không?"

Sư Tử cầm lấy điện thoại và chĩa vào mặt mình cùng nụ cười được vẽ trên khuôn miệng không thể giả trân hơn "Đi chứ!

Có cần chị chở đi không?

Tất cả các em hả?

Có Song Ngư, Song Tử không?"

"Tụi em đi ké xe nhà Ma Kết á chị.

Còn hai cậu trai kia tụi em chưa rủ" Cự Giải nhẹ nhàng đáp"Thôi!!!!

Làm phiền chi tới mấy bạn nam.

Mấy bạn nữ với hai chị đi tiễn em là được rồi" Thiên Bình ngượng ngùng xua tayMa Kết gác cằm lên vai Thiên Bình nhẹ nhàng thủ thỉ "Khi nãy tớ lỡ nhắn lên nhóm tin nhắn..." lập tức Omega được Beta trao tặng ánh nhìn thân thương "Cậu cũng nhanh tay đó""Cảm ơn vì lời khen"Cự Giải nhìn giờ trên chiếc đồng hồ xinh xinh trên cổ tay "Chúng ta mau về lớp thôi!

Sắp tới giờ vào học rồi"Bạch Dương lấy lại điện thoại "Có thêm mấy cậu nam đi tiễn cũng vui mà ha""Vậy để chị chở mấy cậu kia cho!

Quyết vậy nha.

Tạm biệt mấy đứa""Chào hai chị" Cuộc gọi kết thúc, đám bạn cũng đứng lên cùng về lớp.

Mọi tiết học vẫn êm đềm diễn ra như mọi ngày, chỉ là chuyên tâm ôn luyện nhiều hơn cho kỳ thi sắp tới.

Cuối tuần trôi qua dĩ nhiên có khá nhiểu chuyện để kể cho nhau nghe mà giờ ra chơi sao có thể đáp ứng đủ thời gian, chuông reo nghỉ trưa vừa vang lên, mọi người như ong vỡ tổ, ồn ào náo nhiệt vô cùng.

Song Ngư và Xử Nữ sánh bước cùng nhau đến trước cửa lớp của mấy bạn còn lại để cùng đi ăn trưa.

Biểu hiện của cặp đôi mới nên duyên vẫn giống như mọi ngày nhưng ánh trong đôi mắt lại là sự hạnh phúc ngập tràn."

Đã là người yêu của nhau rồi mà sao nhìn hai cậu vẫn cư xử y cũ vậy?"

Song Tử cất giọng đầu tiên ngay khi mở cửa lớp bước ra"Bọn tớ chọn chưa công khai ấy" Song Ngư đáp "Trước mắt cứ học hành cho tốt đã.

Ít nhất là kỳ thi học kỳ một cũng sắp đến rồi""Đúng là học sinh ngoan yêu nhau cái tư tưởng nó khác biệt liền" Song Tử gật gù cảm thán "Dù sao cũng chúc mừng cả hai cậu nha" Cự Giải miệng cười nhưng tiêu cự đã sớm đặt lên cậu bạn của mình.

Hy vọng một ngày nào đó, nguyệt lão cũng sẽ se duyên cho cả hai hệt như đôi bạn trẻ kia.Di chuyển đến chỗ vẫn hay tụ tập, cả hội bạn lại nhao nhao cả lên.

Chuyện của Thiên Bình được thông báo rồi tiếp đến là Song Ngư và Xử Nữ thay phiên nhau kể về ngày tuyệt vời đó.

Dĩ nhiên Cự Giải cũng phải kể về chuyến đi chơi nhớ mãi của mình"Thật kinh khủng!"

Omega cảm thán "May mà có Song Tử đó!

Không thì..."

"Có một số người thật đáng sợ" Song Ngư gật gù theo câu chuyệnSong Tử thở hắt "Cậu cũng rất giỏi và gan dạ khi chống trả ông ta, Cự Giải.

Tớ chỉ giúp một phần thôi"Mọi người đều kể xong, ánh nhìn không hẹn lại lập tức dồn về phía người cuối cùng của nhóm.

Cô bạn đang nhâm nhi phần cơm trưa của mình mà trên da cũng phải rợn hết lên."

Mấy cậu nhìn tớ làm gì?"

"Ma Kết không có chuyện thú vị nào để kể sao?"

Cự Giải mỉm cười "Ừm...cũng có...nhưng tớ ngại lắm.

Nó không có thú vị gì đâu" Omega lắc đầu "Tớ thích nghe mấy cậu kể hơn""Không thú vị cũng được.

Kể chút gì đi" Thiên Bình khoanh tay trước ngực chờ đợi người kia sẽ thốt ra gì đóKhông chỉ một mình cô bạn thân mà cả hội bạn đều dùng ánh mắt khắc khoải đó để tấn công hàng phòng thủ của Omega."

Được rồi!

Tớ chịu thua mấy cậu luôn" Cuối cùng cô bạn cũng chịu kể chút gì đó "Chả là tớ vô tình gặp Thiên Yết đang chạy xe từ đâu đó về.

Ngang chỗ quán thịt nướng í""Gì??

Ghê vậy!!

Sao nữa??"

"Anh ta rũ lòng thương cho một Omega yếu đuối như tớ phải tự về giữa đêm khuya như vậy nên ngỏ ý chở tớ về""Á, ĐIÊN THẬT MÀ!!!!"

Ba bạn nữ có vẻ khá phấn khích Song Ngư cũng thích thú không kém "Nhất Ma Kết rồi" "Kèo ngon vậy ta" Song Tử khâm phục giơ ngón cái liên tục "Chấn động nhất trong đám tụi mình rồi còn gì""Đúng đúng, công nhận nha!

Cậu không gặp may thì thôi, chứ mà gặp rồi là vút lên tận trời" Cự Giải lay lay người Ma Kết"Chưa hết.

Anh ấy còn lấy áo khóa để choàng cho tớ nữa""QUÁ RỒI!!!!!

QUÁ LÀ ĐIÊN RỒI" Mọi người há hốc như bùng nổ sau khi câu nói vừa dứt.Ma Kết phải khổ lắm mới chặn được hội bạn nói quá to để mọi người nghe được "Bí mật đó!

Trời ơi.

Suỵt"Giờ trưa đầy những câu chuyện hay ho được kể ra, dĩ nhiên Ma Kết không bao giờ tiết lộ về việc trong con hẻm cả và thật may là không ai để ý đến tình tiết thời gian nên vẫn trót lọt thông qua sự hợp lý.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
42


Tiếng chuông báo tiết bốn của buổi chiều vừa vang, Thiên Bình vội gom đồ dùng học tập vào lại cặp và xin phép ra về trước để lại hội bạn nhìn theo với đôi mắt nhuộm nét buồn.

Vì đêm hôm qua cô cũng đã tranh thủ dọn sẵn đồ rồi nên nay chỉ việc kiểm tra lại cho chắc chắn và nhét thêm vài thứ linh tinh nữa là xong.

Mọi chuyện tươm tất thì cô quyết định đi tắm để cơ thể và đầu óc có thể được thư giãn hoặc đơn giản rằng làn nước ấm cũng giúp cuốn trôi bụi bẩn còn vương trên người.Thiên Bình bật những bản nhạc nhẹ nhàng để cùng ngân nga với chất giọng gây nghiện của các ca sĩ thể hiện bài hát.

Cô phải công nhận rằng khi thân thể được sạch sẽ thì tâm trạng cũng vui lên mấy phần.Beta bước ra khỏi phòng tắm cũng ngay lúc Kim Ngưu gọi đến, mặc dù khá bất ngờ, cô vẫn nhấn vào nút xanh lá trên màn hình điện thoại."

Anh gọi em có chuyện gì à?"

"Đang giờ nghỉ giữa tiết bốn và năm...anh gọi để hỏi xem em đã chuẩn bị xong hết chưa?"

"À!

Hành lý của em tươm tất hết rồi!

Anh yên tâm"Giọng Kim Ngưu nghe có vẻ gấp rút "Sao anh có thể yên tâm với em được....Anh sẽ tới tiễn em trễ hơn mọi người một chút nhé, đừng buồn!"

"Không sao mà"Cô chỉ nghe tiếng thầy giáo vang lên ở đầu dây bên kia và cuộc gọi đột ngột ngắt.

Thiên Bình nhún vai rồi đánh mắt lên góc trái màn hình, nhận thấy thời gian vẫn còn khá dư dả nên Beta quyết định tranh thủ chợp mắt một chút.

Sau khi cài báo thức xong, cô liền tự thưởng bản thân chút gió mát từ chiếc máy lạnh thân yêu.Đúng nửa tiếng sau, báo thức của cô lập tức báo động inh tai khiến chủ nhân của nó đang ôm mộng đẹp phải giật mình lồm cồm ngồi dậy để tắt.

Cũng ngay khắc tiếng chuông căn hộ vang lên khiến cô giật thót, đoán chắc bác quản gia của cô bạn thân đã đến nên Thiên Bình lập tức chạy ra mở cửa."

Con chào bác!"

"Thiên Bình chuẩn bị xong chưa con?"

Bác quản gia trông thấy đối phương vẫn còn đầu bù tóc rối nên cũng chắc chắn câu trả lời sẵn trong đầu sẵn"Ngại quá!

Con mới chợp mắt ít phút nên còn hơi bừa bộn...Con mời bác vào trong ngồi đợi""Không sao, không sao con cứ thay đồ trước đi.

Bác đợi ngoài này""Vâng!

Con sẽ không để bác đợi lâu, con thay đồ một chút rồi sẽ ra ngay" Cô nói xong mỉm cười từ từ đóng nhẹ cửa lại.Thiên Bình cấp tốc gỡ đồ đang treo trên móc xuống để thay, dù sao cũng phải bay khá lâu nên cô chọn mặc áo hoodie cùng quần ống rộng cho thoải mái.

Cuối cùng là lựa một đôi giày thể thao vừa vặn và đeo khẩu trang vào là hoàn tất.

Tất cả cũng chỉ ngốn mười phút đồng hồ cho toàn bộ quá trình sửa soạn, Beta thoa thêm ít son để nhìn có sức sống hơn trước khi tắt hết điện trong căn hộ và kéo vali ra ngoài."

Con xong rồi đây, bác Uy"Bác quản gia xách lấy chiếc vali "Bác mang đồ ra xe trước, con khóa cửa rồi ra sau nha"Cuối cùng, cả hai cũng an vị trong xe và chạy đến trường đón để nhóm bạn kịp lúc.

Vì muốn tránh những con mắt tò mò của mọi người trong trường, bác chỉ đậu ở mép góc gần đó và để nhóm bạn cuốc bộ đến vị trí định sẵn.

Beta kiểm tra tin nhắn trong nhóm, thấy mọi người bảo đang ra chỗ hẹn nên có chút nôn nao, cứ ráng thả tiêu điểm về phía xa.

Quả nhiên không phụ lòng ngóng trông, hội bạn xuất hiện với không thể nào ồn ào hơn nữa.Bác quản gia xuống xe và mở cửa sau sẵn, toàn bộ tiếng ồn đều như được phá bỏ phong ấn, ùn ùn dội vào màng nhĩ cô.

Các bạn chào hỏi bác Uy rồi mới lần lượt di chuyển đến gần xe.

Người đầu tiên vào trong là Ma Kết, chưa gì đã gác đầu lên vai Beta thở ngắn thở dài."

Làm gì mà như bà cụ vậy!?"

"Dĩ nhiên là học hành tiêu tốn rất nhiều năng lượng của tớ rồi.

Đuối quá trời!"

Đang than vãn thì Cự Giải chui vào trong cùng nụ cười tươi rói, khác hẳn năng lượng ỉu xìu của Omega tóc trắng.

Và người cuối cùng vào trong xe là Xử Nữ, người ngồi ở ghế phụ.

Cô bạn cài đai an toàn xong thì quay xuống hỏi thăm"Cậu đã soạn đồ kỹ chưa?"

Thiên Bình gật đầu và chắc nịch khẳng định thêm "Yên tâm đi nè"Cô bạn vui vẻ gật gù "Dĩ nhiên phải tin cậu rồi"Bác Uy cũng đã an vị ở ghế lái của mình nhưng mấy bạn nam vẫn lóng ngóng đứng ngoài.

Vì thắc mắc nên Beta đành hỏi "Song Tử với Song Ngư thì sao?"

"Chị Sư Tử đang chở chị Bạch Dương về nhà lấy xe ấy, xíu nữa sẽ tới liền"Câu nói của Cự Giải vừa dứt thì có tiếng còi vang lên trước khi một chiếc xe hơi màu xám dừng ở ngay phía sau.

Hai bạn nam vẫy tay và biến mất sau chiếc xe ấy.

Bác Uy xác nhận tình hình qua chiếc gương chiếu hậu rồi từ từ đạp ga cho chiếc xe lăn bánh lên đường tới sân bay.Dĩ nhiên không khí trong cả hai chiếc xe không thể yên tĩnh nổi.

Hoặc là nhạc sẽ chiếm dụng, hoặc là tiếng cười đùa sẽ dồn dập chẳng ngớt.

Nhưng dù vế nào thì nhóm bạn đều đã có khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau.

Tuy có chút lùm xùm rối ren đội hình nhưng chính chủ của ngày hôm nay cũng hoàn thành xong các thủ tục.

Cả nhóm may mắn kiếm được chỗ ngồi chờ vừa đủ cho mỗi người và Thiên Bình còn chừa một ghế trống kế bên mà cả nhóm đều biết nó sẽ dành cho ai."

Mùi bánh nướng thơm quá!"

Cự Giải ngoáy về sau để nhìn quầy bán bánh, hương thơm quyến rũ lan tỏa khắp nơi "Đói bụng thật, các cậu có đói không?"

Sư Tử xoa xoa bụng "Đúng là cũng bắt đầu đói rồi!" và ai cũng gật gù như tán thành với ý kiến của cậu bạn."

Vậy ra mua mỗi người một cái bánh đi, Cự Giải" Ma Kết mở điện thoại lên để vào ứng dụng của ngân hàng "Tài khoản cậu còn tiền không?

Tụi tớ chuyển qua cho nè""Đợi chút để tớ kiểm tra"Xử Nữ đứng lên "Để tớ trả hết cho!

Coi như quà ra mắt cặp đôi mới"Rồi chẳng để ai có ý kiến gì thêm, cô đã khoác tay Cự Giải chạy ra chỗ quầy bán bánh nướng kia.

Lần này đến Song Ngư đứng lên "Vậy để tớ đi mua nước cho mọi người.

Tất cả đều bạc xỉu hết, đúng không?"

"Cự Giải không uống được cà phê, cậu ấy thích cacao hơn" Song Tử cũng đứng lên "Để tớ đi với cậu""Cũng được"Bạch Dương giơ tay lên lắc lắc "Chị giống Cự Giải, uống cacao nha" "Em nhớ rồi" Song Ngư gật gật và đợi thêm chút nữa để xem còn ai ý kiến gì nữa không rồi cùng Song Tử rời điThiên Bình thở dài sườn sượt, cứ ít giây lại mở điện thoại xem giờ rồi tắt.

Ma Kết ngồi kế bên để ý thấy liền thì thầm "Chờ anh Kim Ngưu yêu dấu à?

Anh ta đâu rồi?"

"Không biết nữa, hồi chiều có gọi bảo sẽ tới tiễn trễ" Beta nhún vai rồi lại thở dài não nềChợt có hai bàn tay bịt lấy mắt của cô khiến không chỉ người bị mà cả người ngồi kế bên cũng giọt thót.

Thiên Bình biết thừa là ai nên có chút hậm hực "Anh tới trễ quá đó, Kim Ngưu"Alpha buông tay và di chuyển đến chiếc ghế đặc biệt được em người yêu chừa kế bên.

Anh ngồi xuống và chào hỏi mọi người trước khi nắm lấy hai bàn tay của Thiên Bình mà xoa xoa nắn nắn "Anh có chút chuyện...thật ra là định mua hoa tặng em""Hoa sao?"

"Đúng vậy!

Cũng đến lựa cả buổi rồi"Sư Tử ngồi đối diện nghe thấy liền thắc mắc "Vậy sao không mang tới cho em ấy?"

Kim Ngưu nhìn cô bạn Alpha rồi lại thở dài, y hệt kiểu của em người yêu "Thiên Yết bảo anh bị hâm, em di chuyển cồng kềnh vậy lại còn đưa hoa...lại càng làm em vất vả thêm"Beta bật cười "Bạn anh trách không sai" cô mỉm cười dịu dàng nhìn anh "Chỉ cần anh không thất hứa với em là được""Anh nào dám!!

Vì sắp phải xa nhau một tuần rồi, anh sao có thể bỏ lỡ cơ hội bên em chứ?"

Câu nói của chàng Alpha nhân thú mới đến đã khiến không chỉ bốn người vừa đi mua đồ về mà cả ba người chứng kiến tại chỗ phải sởn da gà vì độ sến của nó.

Thiên Bình ngại ngùng đánh lên bả vai đối phương rồi ngồi thẳng về trước."

Bạc xỉu của cậu nè, Thiên Bình" Song Tử đưa cho cô bạn với nụ cười tinh quái trên môi "Chia với anh Kim Ngưu nữa nhé""Được rồi"Bánh được chia và nước cũng về với chủ nhân của mình.

Cả hội ăn đánh chén no nê thì cũng là lúc tiếng báo mời các hành khách ra cổng để lên máy bay.

Mấy bạn ý tứ ra chỗ khác gần đó để hai người có khoảng riêng tâm tình với nhau.

Chỉ thấy cả hai nói vài câu rồi ôm thật chặt trước khi Thiên Bình vui vẻ rảo bước, tất cả ngóng theo mãi đến khi cô bạn khuất bóng mới chịu giải tán.Ma Két hoàn thành cuộc gọi cho bác Uy xong thì bảo "Tớ đưa Xử Nữ với Song Ngư về, cũng thuận đường" "Vậy để chị chở Cự Giải với Song Tử về" Sư Tử gật đầu, nắm lấy tay Bạch Dương "Tạm biệt, tụi chị về trước đây""Tạm biệt Kim Ngưu, Ma Kết, Song Ngư và Xử Nữ" Bạch Dương vẫy tay và theo Alpha bước đi"Tụi tớ cũng đi đây.

Mai gặp lại" Cự Giải và Song Tử rời đi Rồi tới Ma Kết cùng Xử Nữ và Song Ngư cũng khuất dạng.

Chỉ riêng Kim Ngưu cứ tần ngần ngay đó, mắt hướng chăm chăm nhìn hàng người nối đuôi; tay trái cầm ly bạc xỉu mà Thiên Bình đã đưa, bất giác nâng lên nhấp một ngụm thật chậm rãi.

Và anh cứ đứng đó thơ thẩn mãi đến khi cổng kiểm vé đóng lại, anh mới lửng thửng ra về.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
43


Hôm sau đi học, tuy mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường tuy vẫn có cảm giác trống vắng.

Kỳ thi học kỳ một sắp đến gần nên lượng kiến thức nâng cao và bài tập cũng đều tăng lên đáng kể.

Mệt đến cả giờ ra chơi vẫn ngồi tại chỗ mà nghỉ ngơi chứ không tụ tập lại trò chuyện nữa.

Mãi đến giờ nghỉ trưa mới thật sự được gọi là hồi sinh.

Có vẻ như hôm nay không ai chuẩn bị hộp cơm trưa cả nên hội bạn quyết định xuống căn tin trường để mua vài món mà ăn.

Mặc dù bàn ghế ở căn tin rất nhiều, hầu như lúc nào cũng chật kín người cả và chẳng ngoại lệ cho hôm nay.

Song Tử dẫn cả nhóm ra phía sau trường, nơi những bộ ghế đá đặt theo một hàng ngang cách xa nhau.

Họ chọn bừa một chỗ rồi cùng an vị, được ít phút thì Song Ngư và Song Tử xung phong quay lại căn tin mua đồ ăn trưa cho các bạn nữ.

Dù sao đây cũng không phải lần đầu cả nhóm ăn ở căn tin nên hai bạn nam nắm rõ những món mà ba bạn còn lại sẽ chọn mua.Ma Kết ngồi giữa, bên trái là Cự Giải và Xử Nữ bên phải.

Cô mang theo tập vở để tranh thủ chép bài cho cô bạn thân trong khi Cự Giải vẽ những hình tròn bất định, nhàm chán lên một tờ giấy "Mới tiễn Thiên Bình về nước đêm qua thôi mà sáng nay lại nhớ rồi" "Không biết cậu ấy đáp xuống sân bay chưa nữa?"

Xử Nữ thở dài sườn sượt, chống cằm nhìn những đám bông trắng lơ lửng giữa trời xanh.

"Chắc là chưa" Ma Kết tay không ngừng viết bài lại cho Thiên Bình "Nếu cậu ấy đến nơi rồi chắc chắn sẽ nhắn cho tụi mình""Cậu nói đúng" Cự Giải đặt bút xuống dựa người lên vai cô bạn "Ma Kết chia ra để tớ với Xử Nữ cùng viết giúp này"Xử Nữ giơ ngón cái "Đồng ý hai tay!"

Ma Kết mỉm cười vội chia tập ra "Đây này hai cô nương!

Hai cậu có mang bút không đấy?

Cứ lấy bút tớ để đó mà dùng""Vậy tớ mượn nha!

Quên mang mất tiêu rồi" Cự Giải với tay lấy một cây bút xanh và đỏ về phía mình "Tớ cũng mượn nữa" Xử Nữ lấy bút xong liền vươn vai trước "Viết bài thế này vừa giúp được Thiên Bình vừa giết thời gian...mà còn ôn bài được thêm một lần nữa"Cự Giải gật gật đồng tình "À mà các cậu chuẩn bị thi học sinh giỏi chưa?"

Ma Kết nhanh nhảu đáp "Vẫn chưa, tầm giữa học kỳ hai lận" "Cố gắng thi tốt học kỳ một xong tụi mình sẽ được tham gia ngày Truyền huyết này, lại thêm kỳ nghỉ đông nữa...mới nghĩ tới thôi đã thấy nôn nao rồi" "Cự Giải thích kỳ nghỉ đông lắm!"

Xử Nữ quay sang "Cứ nhắc đến mãi""Hình như đây là lần đầu tiên cậu đi phải không?"

Đôi mày Ma Kết hơi chau vào nhau "Cậu bị bệnh ngay ngày đi chơi với trường nhỉ?"

"Đúng rồi!!!

Hic, tớ muốn đi lắm đó" Cự Giải nghĩ về kỳ nghỉ năm ngoái lại tiếc nuối không nguôi "Nhưng không sao, lần này tụi mình nhất định sẽ đi chung với nhau nha"
Chợt có tiếng ghế động khiến cả ba giật nảy mình mà cùng quay sang nhìn.

Song Ngư hí hửng đặt những khay đồ ăn lên bàn trong khi vẫn mãi luyến thuyến với Song Tử kế bên, miệng nói không ngừng.

Cả hai ngồi xuống, đoạn hội thoại cũng có thể nghe rõ hơn, hình như đang bàn về trận bóng đá hôm qua."

À quên nữa, đồ ăn này với nước uống này" Song Ngư chia các phần đồ ăn ra còn Song Tử thì chia các chai nước suối mát lạnhTrông thấy các quyển vở và bút ngổn ngang trên bàn, Song Tử liền thắc mắc "Mấy cậu đang làm gì đấy?"

"Bọn tớ chép bài cho Thiên Bình" Cự Giải đáp xong thì Ma Kết và Xử Nữ gật đầu lia lịaBa cô gái xếp tập vở lại gọn gàng để tất cả bày đồ ăn ra, thế là buổi trưa nhộn nhịp được bắt đầu.

Mở màn với cuộc bàn luận về các vấn đề đang nổi trên mạng xã hội và sẽ kết thúc cùng những câu chuyện kịch tính trong trường.

Trái với sự ồn ào của năm người bạn khu Người, khu Nhân thú lại yên ắng hơn đôi chút.

Không bàn đến Sư Tử và Bạch Dương vẫn luôn như hình với bóng và Nhân Mã hăng hái bên đội bóng rổ của trường thì đối với Kim Ngưu và Thiên Yết lại có phần kỳ lạ."

Ê" Cậu Alpha với hương thơm sảng khoái của cam bergamot cầm trên tay hộp cơm trưa được trang trí đẹp đẽ đến ngồi xuống chiếc ghế trước bàn của cậu bạn tóc trắng "Trông mày cô đơn quá!

Tao đành phải hy sinh ngồi đây ăn trưa cùng vậy"Thiên Yết ngẩn đầu lên, tạch lưỡi chau mày "Cảm ơn sự hy sinh cao cả của mày nhưng tao không cần.

Biến lẹ lẹ đi""Cái thằng nhóc con này!"

Kim Ngưu mở hộp cơm, tông giọng cũng hạ nhỏ xuống "Nhà tao nhận được tiền rồi..."

Alpha chưa kịp hoàn thành câu của mình đã bị tiếng hắt xì của đối phương cắt ngang.

Thiên Yết thở dài mở cặp lấy một tờ khăn giấy để chấm dòng nước đang lăn từ từ xuống từ mũi."

Trời, haha, gì đây?

Bị cảm à?"

Có vẻ cậu bạn khá thích thú với cái mũi đỏ ửng của Thiên Yết "Mày mà cũng bệnh sao?"

"Biết bạn bệnh rồi thì nhỏ cái giọng lại đi" Alpha nhăn nhó vò tờ khăn giấy thành một cục "Nhờ ơn cái giao dịch chết đẫm của gia đình tụi mình"Kim Ngưu tạch lưỡi lắc lắc đầu, anh ngó nghiêng kĩ lại người đối diện "Áo khoác đen đâu mà nay lại đổi sang cái áo màu xám này đây?"

"Mày hỏi nhiều làm gì?

Tao chán phải làm mấy cái giao dịch bất hợp pháp rồi..."

Kim Ngưu quay xung quanh trước khi đáp "Vì gia tộc...vì bố chúng ta ép buộc thôi, mày nghĩ tao thích bóc lịch à?"

Thiên Yết nhún vai thản nhiên "Không""Ăn đi" Alpha đối diện gắp một miếng trứng chiên nhét vào miệng cậu bạn "Đừng nhắc tới nữa là được" Giờ trưa cuối cùng cũng kết thúc, ngay khi tất cả đều đã ngay ngắn tại vị trí bàn học của mình, tin nhắn của Thiên Bình đột nhiên gửi tới kèm một bức hình chụp tự sướng.

Gương mặt có phần thiếu sức sống sau chuyến bay dài mệt mỏi."

Tớ vừa đáp sân bay đây""Em vừa đáp xuống sân bay rồi đây, Kim Ngưu"Thiên Bình nhắn cho mọi người xong liền tắt máy cất vào túi xách, cố gắng điều khiển cơ thể rệu rã đến bên băng chuyền để chờ lấy vali.

Sau khi đã lấy được đồ, cô đặt một chiếc xe hơi trên ứng dụng và được chở thẳng về nhà.

Đường về nhà càng gần, lòng cô lại càng rạo rực.

Mặc dù ký ức về nơi này có phần không được mấy tốt đẹp, cảm giác trở về vẫn nôn nao trong lòng.

Thiên Bình hồi hộp bước vào nhà, chào đón người con xa xứ lại là một màu đen cùng bầu không khí ảm đạm.

Điều này khiến tâm trạng cô có phần trở nên nặng nề hơn.

Thiên Bình thở dài cởi giày bỏ lên kệ rồi quay người khóa cửa lại thật cẩn thận, cô thở dài cất tiếng gọi mẹ nhưng mãi chỉ có khoảng không im bặt đáp lại.

Beta nhún vai, không lấy làm lạ lẫm gì cả, cơ mà để chắc chắn thì cô còn thử gọi thêm vài lần nữa xem thế nào và kết quả vẫn chẳng thay đổi."

Không ngoài mong đợi" Mệt mỏi sau chuyến bay dài suốt nhiều tiếng đồng hồ, Thiên Bình chán nản xách chiếc vali của mình lên phòng nghỉ ngơi.

Căn phòng vẫn sạch sẽ như ngày cô rời đi, chỉ khác là các tấm drap đổi thành màu trắng tinh được căn chỉnh thẳng thớm và láng trơn.

Cô không nghĩ nhiều, cởi được chiếc áo khoác nỉ liền nhảy phịch lên giường ngáp to.

Cô vô thức rơi vào giấc ngủ một lần nữa, dài đến tận trời sập tối mới giật mình tỉnh giấc, đầu cứ âm ĩ nhức nhức khiến Beta phải lục tìm thuốc để uống.

Ngồi trấn tĩnh thêm một chút nữa ở mép giường thì cơ thể cô cũng dễ chịu hơn nhiều nên có thể đi xuống nhà.

Miễn cưỡng men theo cầu thang xuống dưới để vào phòng ăn kiếm mẹ tâm sự.

Ngay khi vừa bước ngang qua ngạch cửa, cô giật mình nhìn thấy mẹ đang ủy khuất ngồi ôm ly nước trong tay.

Thiên Bình đánh ực, chầm chậm lại gần mẹ, bàn tay khẽ run run đặt tay lên vai mẹ"Mẹ, con có thể nói chuyện với mẹ một chút được không?"

"..."

Mẹ cô im thin thít, cơ thể như đang bất động.

Beta đứng đó dần dần rơi vào trạng thái hóa đá tạm thời hệt như người phụ nữ.

Đôi mắt cô đang đờ đẫn dán vào hư không, đột nhiên phát hiện đôi bàn tay của mẹ rực đỏ.

Thiên Bình giật mình, thoát cơn mê sảng ngay lập tức, lúc này mới để ý ly nước vẫn đang bốc khói nghi ngút.

Beta hốt hoảng, giật vật thể trong tay đối phương và quăng vội về đằng sau mình.

Chiếc ly thủy tinh vừa chạm đất liền vỡ tan tành, nước nóng tràn ra, nghi ngút khói."

MẸ!

MẸ LÀM SAO VẬY?"

Thiên Bình sốt sáng nắn hai bả vai mẹ lắc lắcTrái với trạng thái của con gái, mẹ cô giương gương mặt u ám lên nhìn, chất giọng trầm uất cất tiếng "Mặc xác tao" "Sao mẹ lại..."

Beta cau mặt, thở dài, định nói thêm gì đó lại thôi, kéo ghế ngồi xuống kế bên "Con sẽ dọn đống vỡ vụn đó sau.

Có chuyện này con cần nói với mẹ...và con đang hoàn toàn nghiêm túc"Đối phương không đáp, đầu gục xuống khiến mái tóc lòa xòa xuôi theo.

Thiên Bình khẽ tạch lưỡi "Con gái lâu ngày quay về...mẹ không vui sao?"

Mẹ cô đáp lại ngay lập tức mà không cần e ngại gì "Tao nên vui?"

"...Được rồi.

Con không thấy ba, ông ấy đâu?

Con muốn gặp ba"Mẹ đáp với tông giọng trầm với từng chữ chầm chậm "Chẳng phải thằng khốn đó đi thăm mày à?

Hắn nằng nặc đòi đi cho bằng được.

Tao cũng không ngại ngăn cản""KHÔNG!"

Beta mất bình tĩnh và trong giọng nói dường như âm lượng cũng tăng lên "Ba...ba đúng là có bay sang chỗ con...nhưng không phải thăm con mà là Ả NHÂN TÌNH CỦA ÔNG ẤY"Mẹ cô nhún vai cười khẩy "Ha" Thiên Bình thất vọng về thái độ của mẹ, cô bất bình gắt lên "Mẹ!

Mẹ sao vậy?

Chỉ "ha" thế thôi?

NGOẠI TÌNH!!!!

LÀ BA ĐANG NGOẠI TÌNH ĐÓ!!!!"

Cuối cùng đối phương cũng có phản ứng, cơ thể của mẹ cô chợt run run lên, đầu ngã ra sau, mặt hướng nhìn trần nhà với đôi mắt trợn tròn và khuôn miệng mở lớn.

Bà từ từ cười, rồi chuyển từ điệu cười bình thường bắt đầu sang sặc sụa và điên dại.

Làn da bà tái nhợt, quầng thâm đậm và gương mặt hốc hác lộ cả xương.

Thiên Bình kinh hãi nhìn mẹ, cổ họng khô khan phải gượng ép nuốt chút nước bọt làm dịu.

"Tao biết mà.

Tao biết mà.

Thằng khốn chết tiệt đó thì có gì là tốt đẹp chứ!

Nhưng không sao...nếu hắn có thể nằm yên trên hoa hồng...có lẽ tao sẽ khoan dung cho hắn sự giải thoát"Beta sợ hãi nhìn mẹ, nhìn người hứng khởi chạy khuất đi mà lòng lăn tăn quặn thắt.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
44


Thiên Bình chống nạnh, đánh mắt vào những miếng thủy tinh vỡ vụn dưới đất kèm một tiếng thở dài não nề.

Cô ngẩn ngơ nhìn chúng, bất động như bị thôi miên.

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên thành công kéo tâm trí Beta trở về với thực tế.

"Xin chào?"...Thiên Bình chẹp miệng cúp máy, cảm thấy có chút bực dọc vì cuộc gọi quảng cáo vô nghĩa và phiền phức.

Đặt chiếc điện thoại trên bàn, cô đứng lên lụi cụi kiếm đồ để dọn dẹp mớ hỗn độn kia.

Ngay khi sàn nhà vừa được lau chùi sạch sẽ xong, đồng hồ cũng đúng lúc chỉnh cho kim giờ hợp thành góc 40° với kim phút và bụng đói réo đòi đình công.

Cô quăng bịch ni lông đựng cái ly thủy tinh vỡ kia vào thùng rác rồi cố gắng khẽ bước lên tầng một, nơi phòng ngủ của ba mẹ được đặt bên tay phải.

Cửa phòng đóng chặt, ngó xuống ngạch cửa cũng chẳng thấy ánh đèn nên Thiên Bình đoán mẹ đã lên giường đi ngủ, có lẽ hơi lạ với cô nhưng Beta vẫn chọn quay về bếp để làm một bữa tối đơn giản cho cả hai.Kim Ngưu gọi đến, tinh thần của Thiên Bình cũng được an ủi phần nào."

Xin chào!!

Thiên Bình, em có mệt không?

Đã ăn uống gì chưa?

À...Chuyện đó sao rồi?...Anh xin lỗi, anh hỏi hơi nhanh nhỉ?"

"Không sao, Kim Ngưu.

Lần đầu tiên được nghe giọng anh mà em lại cảm thấy vui vậy đấy" Cô khúc khích cười "Người em vẫn còn hơi mệt, nhưng đã uống thuốc rồi""Ồ!!

Em nhớ phải nghỉ ngơi cho thật khỏe...Anh nghe tiếng lạch cạch, em đang nấu ăn à?"

"Ừm, thật ra thì..."

Thiên Bình mở loa ngoài, gác lên giá đỡ điện thoại "Em không nấu, em mới tìm thấy vài hộp thịt kho sẵn trong tủ lạnh nên em sẽ dùng chúng""Nghe có vẻ hấp dẫn""Vâng!"

Cả hai trò chuyện thêm nữa trong suốt quá trình cô chuẩn bị đồ ăn, chủ đề liên quan đến một ngày của mỗi người như thế nào mà thôi.

Cuối cùng, Thiên Bình vui vẻ cúp điện thoại ngay khi cô đặt chiếc đĩa phả hương thơm lên bàn.

Lại một lần nữa khẽ bước lên tầng một, đến trước phòng của mẹ.

Cô hít một hơi thật sâu để lấy can đảm vào trong và thuyết phục mẹ xuống thưởng thức bữa tối.

Mẹ cô ngồi vào bàn, dáng vẻ lúng tùng, ngập ngừng mãi mới cất được những chữ rời rạc "Mẹ...xin lỗi...Thiên Bình""..."

Nhận thấy đối phương đột nhiên bất động, mẹ lại tiếp tục "Dạo này mẹ cảm thấy tâm lý không được ổn cho lắm...con biết đó...căng thẳng nên là khi nãy..."

"Được rồi, mẹ.

Mau ăn đi kẻo nguội hết đồ ăn con vừa hâm xong""Mẹ ăn liền đây"Sau đó cũng không ai nói với ai câu nào nữa, cứ thế mà bữa tối kết thúc trong sự tịch mịch.

Trước khi mẹ cô lại nhốt mình trong phòng, bà phụ cô dọn chén đĩa vào bồn rửa và lau sạch bàn ăn.

Beta xắn tay áo, Ma Kết vừa hay gọi đến.

Cô hứng khởi bắt máy ngay "Kết!

Khổ lắm!

Mẹ tớ cứ kì kì sao ấy""Thế nào rồi, kể tớ nghe coi"Thiên Bình vừa rửa chén vừa tâm sự cùng cô bạn thân, tuy trong lòng rất hớn hở để luyên thuyên với nhau nhưng có chút hơi lạ.

Chẳng hiểu vì sao cơ thể cô dần cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, cơn buồn ngủ ập đến và bản thân như không thể khống chế nỗi."

Nghe ngáp hoài thế?

Cậu vẫn còn mệt hả?"

"Chẳng biết nữa..."

Chợt điện thoại nổ ting ting tiếng tin nhắn tới, Thiên Bình liền mở ra xem "Ố, Cự Giải với Xử Nữ gửi hình bài tập cho tớ!!"

"Ừ đúng rồi" Ma Kết chẹp chẹp miệng "Nhất Thiên Bình nhé!

Bọn tớ chép sạch đẹp hết luôn rồi đấy!

Nhớ học bài là được""Chốt" Cô cười sung sướng "Nhưng mà buồn ngủ quá!

Thôi tạm biệt nha bé yêu, tớ đi ngủ đây""Rồi rồi, ngủ đi cô nương"Thiên Bình tắt máy, mắt cô cũng không thể mở to nỗi nữa, phải gắng dùng chút lý trí để khóa chặt cửa, tắt hết đèn ở tầng trệt để về phòng của mình.

Vừa đặt được lưng lên giường cô đã mơ mơ màng màng, quên cả bật quạt hay máy lạnh, cứ thể trực tiếp thiếp đi ngay.

Sáng hôm sau, Thiên Bình tỉnh dậy với cái đầu nhức nhối.

Cô nheo mắt nhìn xuyên qua khe hở nhỏ giữa hai tấm rèm mới biết bên ngoài mặt trời đã lên cao, ánh nắng gay gắt trải trên vạn vật.

Đôi mày xinh chau vào nhau, tay cô đưa lên chùi mồ hôi lấm tấm trên trán, khí nóng làm lưng áo ướt đẫm khiến cơ thể hầm hầm khó chịu.

Bấy giờ cô lại phát hiện thêm một chuyện ngớ ngẩn mà bản thân đã làm đêm qua..."

Bảo sao vừa dậy đã đầm đìa mồ hôi, mình bị gì vậy ta??

Đến bật quạt hay máy lạnh cũng quên cho được"Cô cứ tặc lưỡi, càu nhàu bản thân mãi, chỉ khi được tắm trong dòng nước lạnh, cả người mới có thể thư giãn khuây khỏa.

Thiên Bình xuống nhà một mình bởi mẹ lại muốn nhốt bản thân trong phòng, lần này cô chỉ nhún vai rời đi sau sự im lặng như câu trả lời của đối phương.

Dù sao cô cũng muốn tranh thủ học bài một lúc trước giờ ăn trưa...vì cũng đã quá giờ cho bữa sáng ba tiếng rồi.Chuyên tâm học bài quả nhiên khiến thời gian lướt qua rất nhanh, đầu óc tuy có nhức nhưng vẫn nhanh nhảu chịu tiếp thu kiến thức.

Chẳng mấy chốc, Thiên Bình cũng học xong phần bài của ngày hôm qua.

Cô nhìn đồng hồ, nên nấu bữa trưa bây giờ, nếu dư dả thời gian thì tiện thể dọn dẹp bếp cũng là chuyện tốt.Nghĩ là làm, Thiên Bình mở tủ lạnh để lục nguyên liệu, chắc chắn phải có món trứng chiên căn bản rồi, thêm ít rau luộc và dùng nước ấy nêm thêm chút gia vị là xong.

Cô hí hửng lấy hai trái trứng, vài cọng hành lá cùng bịch rau cải ngọt đặt lên bếp, lục tìm thêm hai củ hành tím nữa là tuyệt vời.

Nhìn chung thì công đoạn làm nên sản phẩm cũng khá dễ với Thiên Bình nên cô cứ ung dung hòa mình theo điệu nhạc mà làm.

Vì mãi đắm chìm thành nàng ca sĩ của bài hát yêu thích nhất, nhát dao vô tình không cắt từng miếng hành nữa mà chệch hướng, cứa vào ngón tay cái của Thiên Bình khiến cô giật nảy người.

"Trời ơiiii" Thiên Bình nhăn nhó một phần bởi cơn đau đang kéo dần tới, một phần do thấy máu dần tuôn ra nên hoảng sợ.

Cô dội qua nước để lớp máu đầu trôi đi rồi ịn ngón khác chặn lên và chạy đi kiếm tủ thuốc.

Ngạch nổi lâu quá cô cũng không nhớ được vị trí của tủ thuốc đâu cả, sau một hồi cuống cuồng tìm mãi chẳng thấy đâu, Thiên Bình đành cất tiếng gọi mẹ."

Mẹ ơi!

Giúp con với...Mẹ ơi, mẹ ơi"Qua vài tiếng gọi thì mẹ cô xuất hiện ở cầu thang "Có chuyện gì?"

"Tủ thuốc đâu ạ?

Con bị chảy máu trong lúc cắt hành"Vừa nghe xong, mẹ liền rảo những bước nhanh xuống tầng trệt, tiến đến căn phòng kho khuất dạng ẩn mình dưới bức bình phong trong phòng khách.

Thiên Bình theo ngay sau, bất ngờ lắm, dáo dác nhìn theo mẹ đăm đăm.Mẹ nhấn chiếc công tắc độc nhất trên tường, bóng đèn trơ trọi giữa phòng chầm chậm phát sáng nhưng có vẻ chỉ đủ để thị lực nhận diện sơ bộ đồ vật bên trong.

Tủ Mẹ cô mở tủ thuốc, rớt ra một xấp giấy tờ gì đấy mà trông mẹ có phần lúng túng khi đưa tay bắt lấy chúng.Thiên Bình thỏ thẻ hỏi "Đó là gì vậy mẹ?"

"Đừng để ý chúng!

Những tờ giấy cũ kĩ...những bức thư tình của ba và mẹ thôi" Và mẹ đặt chúng lên chiếc bàn gỗ bụi bặm "Mẹ tin con là một cô bé ngoan, Thiên Bình.

Một cô bé ngoan sẽ không bao giờ tọc mạch thế giới của những đứa trẻ to xác...hiểu chứ, con yêu?"

"Vâng..."

Cuối cùng mẹ cũng lấy được nước sát khuẩn, bông gòn và vài miếng băng keo cá nhân, lập tức cả hai rời khỏi phòng.

Tuy bước chân vẫn bám sau từng bước của mẹ, đầu Thiên Bình ngoái lại nhìn căn phòng cùng đôi mắt hỗn độn suy tư.

Rồi cô quay lại, cười mỉm sau bóng lưng ấy "Con lớn rồi...mẹ...con không còn nhỏ nữa"_______Dạo này mình lặn hơi lâu, hihi. ...Chúc các bạn có kỳ nghỉ lễ thật vui vẻ bên gia đình nha!!
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
45


Cự Giải vui vẻ mỉm cười trong khi khoan khoái viết các công thức nấu ăn vừa nảy ra trong đầu vào cuốn sổ ghi chú của mình.

Đâu chỉ riêng cô mà có lẽ tất cả học sinh trong trường đều cực kỳ yêu thích những giờ tự học giống thế này.

Bởi vì trong những tiết này, học sinh được cấp quyền thoải mái lựa chọn tự do sinh hoạt hay xuống thư viện hoặc ngồi ở lớp làm bài tập.

Có điều những tiết tự học không diễn ra thường xuyên, hiếm nhất là ba lần trong một kỳ mà thôi.Lúc sáng sớm, ngay sau khi giáo viên thông báo sẽ có hai tiết tự học cho ngày hôm nay vào đầu giờ của tiết thứ nhất, gần như đồng loạt các lớp đều reo lên tiếng hò hét vui sướng, làm náo động cả trường.

Dĩ nhiên để Cự Giải, Ma Kết và Xử Nữ được tụ lại với nhau và tiện việc ôn bài thì cả ba đã quyết định chọn xuống thư viện trường cùng học chung.

Cự Giải nghĩ kiểu gì cũng thấy trong lòng rất vui miệng xinh luôn kéo trên môi một nụ cười.

Nhưng đối lập với trạng thái hứng khởi của cô bạn, Ma Kết ngồi kế bên lại chống cằm không ngừng thở dài.

Chuyện này buộc đôi mắt tò mò của Cự Giải phải liếc sang "Cậu sao vậy?

Điều gì có thể khiến tiểu thư của tớ sầu não đây?"

Ma Kết nghiêng khẽ đầu, nhìn chằm chằm cô bạn, được khoảng hai mươi giây thì lắc đầu rồi lại ngơ ngẩn dán tiêu điểm vào hư vô.

Xử Nữ đang ngồi ở hàng ghế sau, hiếu kỳ ngó đầu lên khỏi cuốn sách bài tập dày cộm của mình "Không biết Cự Giải có để ý không mà nay thấy Ma Kết cứ ôm cái áo khoác đen này hoài nhé!

Nhưng nhìn lạ lắm, chắc cậu ấy mới mua" Cự Giải ồ lên, hỏi lại thêm lần nữa để khẳng định câu hỏi của Xử Nữ "Cậu mới mua à?"

Rồi giơ tay ra như muốn mượn "Tớ xem chút được không?"

Ma Kết gật gật, cẩn thận đưa sang "Đây..."

Như nhận được bảo vật, Cự Giải nghiêm túc tỉ mỉ ngắm nghía.

Xử Nữ cũng tò mò, đặt cuốn sách lên mặt bàn cho ngay ngắn xong liền hí hửng chêm vào hàng ghế trước và ngồi vào kế bên Cự Giải.

Cả hai nhích vào để cô bạn có chỗ ngồi thoải mái hơn "Tớ cũng muốn coi nữa""Úi chà, thơm quá đi!!!"

Ma Kết mỉm cười, vừa quan sát hai người vừa lên tiếng giải thích "Tớ dùng nước xả ấy, cái loại tụi mình từng ngửi thử trong siêu thị năm ngoái!"

Xử Nữ nghệch ra, đôi mày hơi châu vào nhau như cố gắng lục tìm đoạn băng ký ức "Tớ không nhớ rõ nữa"Cự Giải nghe vậy lập tức đề xuất "Thế đợi Thiên Bình về, tụi mình cùng đi lại cái trung tâm mua sắm đó ha.

Ôn kỷ niệm xưa" "Chốt luôn"Ma Kết vừa cười được một chút lại thở dài "À mà...cái này không phải của tớ.

Nó là của Thiên Yết đấy""Ờ, vậy hả..."

Xử Nữ và Cự Giải thản nhiên đáp trong khi vẫn đang mân mêNhưng chợt nhận ra điểm bất thường trong câu nói của cô bạn kia, cả hai khựng lại, nghi hoặc nhìn nhau "Cái gì!???

Khoan...đã nào""Suỵt!

Đang ở thư viện đấy" Ma Kết hốt hoảng nhào lên bịt miệng cả hai "Khẽ thôi..."

Cự Giải và Xử Nữ chớp mắt rồi đảo láo liên, Ma Kết thấy vậy mới từ từ hạ tay xuống "Để mình kể cho nghe...nhưng phải yên lặng""Bọn tớ biết rồi, cậu kể đi, kể đi" Cự Giải thì thầm và Xử Nữ phụ họa theo bằng những cú gật đầu lia lịaCả ba chụm đầu vào nhau và Ma Kết bắt đầu thuật lại từ đoạn 'vô tình' gặp Thiên Yết ở trước tiệm thịt nướng ấy và đến lúc chở tới trước cửa nhà."

Thần tình yêu nhắm cậu rồi!!"

Xử Nữ cười tươi "Vậy là tiểu thư nhà ta đang điên đầu nghĩ cách gặp lại anh ấy hả?"

"Đúng rồi""À, hay là cậu thử hỏi Thiên Dương đi?"

Ma Kết vội lắc đầu gạt phắc đi ý tưởng đó "Tớ ngại lắm!

Không muốn phiền cậu ấy vì chuyện tầm phào này đâu""Ừm, mối quan hệ giữa hai anh em đó cũng không được tốt..."

Hai cô bạn bắt đầu suy nghĩ, trông gương mặt đăm chiêu hệt như quân sư đang tìm cách đánh trận.

"Nhắn tin trên mạng xã hội..."

Xử Nữ nảy ýCự Giải liền đáp "Nghe nói anh ta không trả lời người lạ.

Hay dùng danh nghĩa hội học sinh gọi anh ta lên phòng của hội..."

"Đâu có lý do chính đáng gì, với lại trong phòng đông người vậy, Ma Kết mà dám nhúc nhích mới lạ" Xử Nữ thở dàiHàng loạt ý kiến nghiêm túc được đề ra và bị bác bỏ, thành ra dần dần chúng biến thành toàn toàn những ý kiến phi thực tế.

Dẫu vậy cũng khiến cả ba có những giờ phút vui vẻ bên nhau."

Cuối cùng là nói chuyện tới hết giờ luôn!!

Hic, bài tập chưa xong nữa" Xử Nữ lửng thửng ôm cuốn sách cùng hai cô bạn rảo bước trên hành lang để trở về lớp "Sợ quá!

Cô Loan khó lắm!"

"Không sao, không sao!"

Cự Giải vỗ vỗ vai bạn "Còn nửa tiết lận, tụi mình về lớp tự xử cho tập trung nè"Ma Kết ngoáy đầu ra sau "Với Xử Nữ thì xong cái rẹt"Đến lớp của Xử Nữ rồi nên cô vẫy tay chào trước "Thôi, xíu gặp lại nha""Tạm biệt" Hai cô bạn còn lại cũng nhanh chóng về lớp vào chỗ của mình để giải quyết nốt bài tập cho các môn của buổi chiều.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
46


Kim Ngưu vẫy tay, khuôn mặt tươi tắn cùng khóe miệng cong tròn "Có chuyện gì cứ nhắn anh..."

Thiên Yết khoanh tay trước ngực ngó sang "Tình cảm phết"Cậu bạn bĩu môi cười khẩy "Dĩ nhiên. chứ đâu như ai đó" Người bị nói cũng chỉ nhún vai rồi lại tiếp tục làm bài tập đang dang dở.

Sư Tử bước vào lớp với mấy hộp đồ chiên và ly trà tắc, bước nhanh về chỗ ngồi rồi an vị.

Cô ngó lên bàn trên, thấy Kim Ngưu luyến thoắn không ngừng với em người yêu qua điện thoại, lại thấy anh chàng Thiên Yết tội nghiệp phải ngồi hứng cẩu lương mà cười thích thú.

Vươn tay khều sau lưng Alpha nhân thú cáo khiến anh phải quay về sau "Gì?"

"Cẩu lương ngon không?"

"Tch...toàn nói chuyện tào lao"Đối phương quay quắc về phía trước, cắm đầu vào làm bài.

Sư Tử đắc ý cười hài lòng trước khi nhấp vài ngụm trà tắc.

Nhân Mã đương nằm lên bàn ngủ thì ngóc đầu dậy, bơ phờ khịt mũi "Sư Tử...cậu tính tra tấn tớ đấy à""Hửm?"

Cậu chàng Beta chỉ tay vào mấy hộp đồ chiên mà cô vừa mới mua xong "Đây này""À" Cô nàng Alpha cười cười rồi mau chóng mở ra, lấy một xiên và dí vào mặt bạn cùng bàn "Thơm không?

Ngon không?

Ngửi đi Nhân Mã"Cậu bạn khổ tâm, phải né như né tà, ồn ào cả một góc lớp học "Không thèm!

Đang ăn theo chế độ""Ngon quá đi" Sư Tử lập tức ăn mấy viên rồi làm ra biểu cảm cực kỳ thỏa mãn "Phú bà đây thương ngựa con cậu sụt mấy cân bị bệnh trước mùa thi thì khổ"Nhân Mã lập tức phản bác "Tớ là ngựa chiến!

Là ngựa chiến!

Không phải ngựa con" Cậu khoanh tay bĩu môi "Là hắc mã uy phong lẫm liệt!

Hiểu chưa, chúa tể sơn lâm pha ke"Cặp bàn cuối cãi qua cãi lại mãi không hồi kết.

Thiên Yết bàn trên mặt sớm đã tối sầm lại, siết cây bút bi thật chặt và quay quắc xuống "Đau đầu quá đi, im lặng hết, về nhà mà cãi nhau!"...Kết cục thành ra cả ba bị giám thị cho ra ngoài hành lang đứng giơ hai tay lên trời.

Cô giám thị nhấc cặp cận của mình, trừng mắt nhìn mặt từng người một "Gây náo loạn giờ tự học.

Đứng đây hết tiết đi"Cô hừ một tiếng rồi quay lưng bước đi.

Sư Tử ngóng theo, cô vừa đi được vài bước liền thả tay xuống thở hắt ra.

Chợt Alpha cảm giác có một ánh nhìn sắc lẹm đang nhắm thẳng vào mình, cô ngẩn lên liền thấy cô giám thị đang bừng bừng sát khí tia mình.

Nữ Alpha lập tức nâng cao ly trà tắc lên lại lần nữa, lẩm bẩm "Đáng sợ quá đi"Nhân Mã và Thiên Yết gật gật, cả ba không hẹn mà cùng thở dài sườn sượt.

Kim Ngưu lúc này bước ra, cười phá lên, khoái trá chụp hình lại "Nâng cao que cá viên chiên lên coi Thiên Yết.

Nhìn Nhân Mã cầm chén tương thẳng thớm mà học hỏi đi"Thiên Yết lườm cậu bạn "Mày coi chừng tao"Kim Ngưu cười như được mùa, chụp cả ba ở từng góc độ.

Cậu Apha vui đến tít cả mắt mà chẳng nhận ra vẻ mặt sợ hãi của bộ ba đang bị đứng phạt.

"S-Sau lưng cậu kìa, Kim Ngưu" Nhân Mã lắp bắp"Gì?

Sau lưng tớ làm gì có quỷ nào"Một bàn tay đặt lên vai cậu, bóp chặt "Ý cậu, tôi là quỷ à?"

Alpha như búp bê gỗ bị hư, đầu chầm chậm quay lại với các khớp nối bị trệt.

Nhận ra người sau lưng là ai, cậu chỉ nở nụ cười vô tri "C-Cô giám thị"Cô cười lại với cậu trước khi la lớn "Cậu cũng bị phạt, đứng vào đấy luôn đi.

Ai đi qua cũng phải cười thành tiếng cho tôi"Sau khi cô giám thị hoàn toàn đi xa, một thanh niên với mái tóc đỏ phóng nhanh đến trước mặt Thiên Yết, khoanh tay vênh mặt "Mất mặt quá đi, anh trai à""Thiên Dương!"

Người bị chọc chỉ hừ một tiếng rồi quay đầu sang hướng khác lầm bầm "Đồ trẻ con""Anh đang nổi tiếng trên nhóm của trường lắm đó" Thiên Dương mở điện thoại và chìa về phía bốn người đang bị đứng phạt "Nhờ công em đó...thấy sao?

Góc này đẹp quá trời"Mặt bốn người đanh lại, xám xịt như đít nồi trong tiếng cười khoái trá của tên nhóc tóc đỏ.

Chỉ là cậu không ngờ, thân thủ cô giám thị cao cường, thoắt một cái đã xuất hiện từ hư không, tùm lấy vai cậu ghì chặt "Cậu Thiên Dương đam mê truyền thông nhỉ?

Lại còn rất thương anh mình"Cậu lắp ba lắp bắp "E-Em...đâu có đâu..."

"Chối à.

Đứng phạt ở đây luôn cho tôi.

Giơ cao hai tay lên trời, ai đi qua cũng phải nói 'Anh trai tôi là số một' nghe chưa?"

Sư Tử, Kim Ngưu và Nhân Mã không nhịn được mà cười phá lên trong khi Thiên Yết đắc ý làm mặt gợi đòn.

Nhưng chỉ với một cái quét mắt của 'sát thủ trường học', cả bốn lại cụp tai ngoan ngoãn ngay.

Thiên Dương đứng vào kế Kim Ngưu, hình phạt làm cả dãy C khu Nhân thú, dãy học cho các loài thú nguy hiểm được một ngày náo nhiệt. ...Thiên Bình làm dịu cổ họng với ly nước lạnh.

Cô thất vọng nhìn về phía người phụ nữ đương ngồi đối diện "Mẹ...ba ngoại tình...Là NGOẠI TÌNH đó!"

"Mẹ biết mà, Thiên Bình"Vẻ điềm tĩnh đến gai người của đối phương khiến nữ Beta có chút kinh sợ "Mẹ...mẹ đã...biết trước rồi?

Đúng không?"

"Mẹ biết.

Một năm trước đã phát hiện ra rồi" Cô bần thần quan sát mẹ, hàng vạn câu hỏi bủa vây trong đầu "Sao mẹ không nói với con?

Sao mẹ lại im lặng như vậy?

Ba với mẹ sao vậy?

Mẹ mau trả lời con đi...làm ơn kể con nghe đi...Ba...làm gì mẹ à?"

Đối diện với sự công kích liên tục của Thiên Bình, đột nhiên mẹ cô đặt mạnh chén cơm trên tay lên bàn, giọng điệu đầy sự khó chịu "Câm mồm đi, nhóc con.

Tao không phải mẹ mày, tao là dì của mày""Dạ?"

Beta khó hiểu nhíu mày "Mẹ đang nói cái...quái gì vậy?"

"Tao nói là tao..."

Sự cọc cằn của mẹ chợt biến mất, thay bằng dáng vẻ ủy khuất u buồn "Mẹ mệt lắm, Thiên Bình...ông ta là tên khốn"Nữ Beta đã khó hiểu lại càng hoang mang hơn.

Nhưng nhìn mẹ ôm mặt khóc nấc khiến cô không nghĩ nhiều mà bước nhanh tới ôm vào lòng "Mẹ"Nhìn vào người phụ nữ trong lòng, Thiên Bình cũng không muốn chất vấn nữa nên đành dìu mẹ về phòng để nghỉ ngơi.

Sau khi chắc chắn mẹ đã ổn định hơn, cô cũng xuống bếp để rửa chén và dọn dẹp.

Vì không muốn để bản thân phải chìm đắm trong những suy nghĩ vẩn vơ, Thiên Bình lại bật nhạc nghe."

Tao là dì của mày"Thiên Bình cau mày, rõ ràng thái độ và cách cư xử của mẹ hệt như hai người khác nhau.

Cô suy ngẫm, nhớ lại thì hôm qua, mẹ cũng có hành động rất lạ...Nữ Beta rùng mình rồi lắc đầu, miệng lẩm bẩm tự nhủ mọi chuyện chỉ là do mình quá ám ảnh mà tưởng tượng.

Chắc mẩn với lý do bản thân tự đề ra, cô mau chóng rửa chén thật nhanh và quay về phòng.

Thiên Bình định gọi với cô bạn thân nhưng mắt liếc thấy vẫn chưa đến thời gian được nghỉ trưa ở trường nên đành lướt mạng xã hội trước rồi lại tự lảm nhảm với bản thân."

Ngày mốt là phải bay về rồi...mà mình chẳng làm được cái tích sự gì" "Mẹ thì kì lạ""Ba thì..."

Một tiếng thở dài sườn sượt vang lên trong khoảng không tịch mịch "Ông ta ngoài cái giàu ra thì đúng là một người đàn ông tồi"Chợt tiếng thông báo tin nhắn ting ting, Thiên Bình vội vơ lấy điện thoại để mở lên xem là ai.

"Ma đầu à...cậu ấy gửi gì đây...gọi liền cho tớ đi Âm Bi'nh"Nữ Beta bĩu môi sau khi đọc dòng tin nhắn kia nhưng cũng nhấn nút gọi.

Chẳng quá hai tiếng tít, đã nghe tiếng cười phát ra từ đầu dây bên kia."

Thiên Bình, coi trong nhóm của trường ấy""Có gì hả Cự Giải?"

"Có!"

Là giọng Xử Nữ "Vui lắm""Coi gấp đi" Ma Kết thúc giục Nghi hoặc, Thiên Bình liền truy cập vào nhóm của trường, lướt một tí đã thấy tin nóng của dãy C khu Nhân thú.

Cô cũng bật cười thành tiếng "Bốn...à năm người này bị sao mà phải đứng phạt trông hài hước vậy?"

"Nghe bảo là gây náo loạn trong giờ tự học á""Ây, cái tên Song Tử này cướp lời tớ..."

Nghe giọng Cự Giải và Xử Nữ bên kia nhao nhao, nữ Beta có chút tủi thân, muốn nhanh chóng được ở bên các bạn"Chừng nào cậu bay về đây?"

"Ngày mốt á Song Ngư""Vậy cho tớ xin cái giờ" "Tớ vừa gửi vào nhóm mình rồi đó""Chốt chốt chốt" Giọng Ma Kết trên nền mớ tạp âm ở nền phía sau "Để bổn tiểu thư ra đón""Yêu quá cơ"Xử Nữ thỏ thẻ "Tớ rủ theo chị Bạch Dương với Sư Tử nhé?"

"Chốt luôn""Thế Ma Kết rủ theo cậu Thiên Dương nha" Thuyền trưởng con tàu vô tận Song Tử hớn hởThiên Bình nghe tiếng bốp truyền tới rồi Cự Giải trách "Chọc Ma Kết hoài cái cậu này.

Phải rủ Thiên Yết hợp hơn"Thế là lại nhốn nháo cả lên khiến nữ Beta vô thức mỉm cười lúc nào không hay "Rủ cả hai luôn cho xôm tụ""Trời ơi cứu tui!!

Đừng nói ai mấy cậu là bạn tớ!!!!!"

Ma Kết khổ sở "Thôi cúp máy đây"____________Hellu các tình yêu :"))Xin lỗi vì tui lặn hơi lâu, huhuCảm ơn các tình yêu nào đã luôn đợi tui nha
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
47


Thiên Bình giật mình tỉnh giấc vào sáng hôm sau với cái đầu đau như búa bổ.

Cô thờ thẫn ngồi trên giường để trấn tỉnh lại bản thân, linh cảm có chút kì quái.

Vốn một cú đêm như cô, thức khuya là chuyện bình thường nhưng tại sao khi ở nhà ba mẹ, cứ ăn tối xong là liền chìm vào giấc ngủ.

Đêm qua, Thiên Bình lấy lý do chuyến bay dài mệt mỏi nên cũng chẳng để ý nhiều nhưng cả hôm nay thì có hơi nghi hoặc.Lắc khẽ đầu, nữ Beta xuống giường và rạo rệu đi vệ sinh cá nhân.

Cô lại ghé qua phòng mẹ để hỏi thăm "Mẹ...mẹ dậy chưa?"

"Mẹ dậy rồi" Giọng nói dịu dàng vang lên đằng sau cánh cửa khép chặt "Mẹ nấu đồ ăn sáng rồi, con xuống ăn đi""Mẹ...mẹ xuống ăn với con đi" Cô thỏ thẻ Đợi mãi không có động tĩnh gì của đối phương, Thiên Bình thở dài đi xuống phòng ăn một mình.

Beta nghĩ ngợi vẩn vơ trong khi thưởng thức tô hủ tiếu mẹ tự tay nấu, nhìn vào mảnh giấy ghi chú màu vàng mẹ đặt trên tô của mình, cô vô thức mỉm cười."

Mẹ yêu con"Cô lại tủm tỉm cười một lần nữa, trong lòng đánh trống mở hội linh đình.

Mãi lo ngắm nghía mảnh giấy mà nữ Beta không để ý có người tiến vào phòng ăn, cất lên giọng có chút quở trách "Thiên Bình, lo ăn đi con.

Để lâu sợi hủ tiếu nó nở ra thì dở lắm"Người bị nhắc tên giật bắn người, vội quay đầu "Mẹ" Cô rạng rỡ hẳn, đôi mắt mong chờ dán chặt lên mặt của đối phương khi mẹ ngồi xuống ở phía đối diện với sự lo lắng.

Thiên Bình hơi nghiêng đầu, trong lòng có chút thấp thỏm "Để con múc đồ ăn sáng cho mẹ""Không cần...mẹ ăn rồi.

Con ăn đi" Mẹ khẽ khàng đáp.

Nhìn vào bàn tay con gái đang cầm tờ giấy ghi chú của mình, lập tức trên môi vẽ nên một nụ cười dịu dàng.Thiên Bình ngây người, xúc cảm thân quen vốn tưởng đã từ rất lâu không còn cảm nhận được nữa lại đang nhen nhóm trở lại trong lòng.

Những đoạn kí ức chập chờn về một hơi ấm tưởng chừng sớm bị đào sâu và vùi lấp vào tiềm thức mà bản thân tự lúc nào chẳng đủ dũng khí để đào bới lại lần nào nữa.

Đã từ lúc nằm trong vòng tay ôn nhu của mẹ, chui rúc vào khoảng không êm ả trước những lời cay nghiệt từ ba.Mới vừa lên mười một tuổi, mẹ đã sớm gửi cô cho người dì ở thành phố nơi hiện tại cô đang sống, rời xa căn nhà gồm người ba bạo hành và người mẹ bất lực.

Cô bé trẻ thơ năm ấy, tự xây nên một vở kịch hoàn hảo trong tâm trí, đối lập hoàn toàn với những thực tại chán ghét.

Viễn tưởng về một gia đình hạnh phúc cứ thế được cô giới thiệu với mọi người ở nơi mình đang sống....Thời gian thấm thoát cũng đã đến tiết học cuối cùng của tuần, ngay khi tiếng kim giây chạm vào kim phút khẽ khàng báo hiệu, lập tức chuông trường kết thúc ngày đã ngay lập tức mở đầu cho âm thanh reo vang của học sinh từ cả hai khu, rầm dội đánh động cả ngôi trường đương yên tĩnh.

Rảo bước trên hành lang nhộn nhịp của tầng trệt khu Nhân thú, Nhân Mã chán nản lê những sải chân nặng nề, xem chừng tâm trạng tệ lắm.

Cậu Beta vẫy tay chào đám bạn với khóe miệng cong gượng gạo rồi tiếp tục đi tiếp, nhắm thẳng nhà xe mà tiến.

Cậu nhìn vào tờ giấy trên tay, thở dài sườn sượt vài lần trước khi vo tròn nó."

Này..."

Đột nhiên có bàn tay đặt lên vai mình, Nhân Mã giật thót quay quắc đằng sau "Ai...Thầy Bảo Bình"Beta được gọi tên mỉm cười "Thầy vừa từ phòng giáo viên về thì thấy em đang đi phía trước.

Thầy gọi vài lần nhưng không thấy em phản ứng nên thầy định hù em chút" rồi anh chỉ tay vào cục được vo tròn trên tay cậu "Nhưng lại bắt gặp em 'tiêu hủy chứng cứ'"Nhân Mã ngại ngùng gãi gáy "B-Bài kiểm tra của em...môn Sinh..."

Bảo Bình trầm ngâm "Ừm...điểm em...không ổn à?"

"Vâng" Beta nhân thú thở dài rồi lại thở dài lần nữa "Chỉ còn vài tuần nữa là thi học kì 1 rồi nhưng môn Sinh...em không hiểu ạ"Đối phương gật gù rồi bật cười "Thầy sẽ giúp em, yên tâm chưa nè?"

Đôi ngươi cậu nở ra vì ngạc nhiên trong khi khuôn miệng đã sớm vẽ một đường cong hoàn hảo "Thật không ạ!?"

"Ngốc quá, ai lại lừa em chứ...Kèm gia sư riêng một mình em luôn.

Đặc quyền khan hiếm đó" Anh cười khúc khích và rảo bước về phía trước "Nhưng để thầy dọn đồ đã"Nhân Mã gật đầu lia lịa, lập tức đi theo kế bên, hào hứng mà hỏi dồn dập "Mình đi đâu học ạ?

Nhà em?

Nhà thầy?

Cà phê?

Hay thư viện...Đi đâu ạ!?"

"Sân bóng rổ, chỗ em hay chơi đấy"Câu của Bảo Bình trực tiếp khiến Nhân Mã đớ người "Dạ?

Sân bóng rổ ạ?"

"Ừa.

Tin thầy đi" Giọng nói của đối phương như thể chắc nịch tuyên bố, cậu chàng Beta cũng chỉ biết câm nín.Chỉ là Nhân Mã không ngờ rằng, cái viễn cảnh lãng mạn cùng nhau ngồi học như trong mấy bộ phim thanh xuân, tiểu thuyết hay truyện tranh mà cậu vẽ ra hàng trăm hàng ngàn trong đầu đều vỡ tan tành trước thực tại...'tàn khốc'"Nhanh lên, em trả lời sai rồi, chạy thêm ba vòng sân đi"Bảo Bình khoái chí vắt chéo chân, ngồi trên hàng ghế khán giả nói to "Câu tiếp theo...Bộ phận thực hiện trong cơ chế điều hòa cân bằng nội môi là:A. thụ thể hoặc cơ quan thụ cảm.B. trung ương thần kinh.C. tuyến nội tiết.D. các cơ quan thận, gan, phổi, tim, mạch máu"Nhân Mã vừa chạy, thở hồng hộc, câu hỏi này đã được lặp lại lần này là lần thứ ba, cậu lập tức trả lời "D. các cơ quan thận, gan, phổi, tim, mạch máu"Bảo Bình mừng rỡ "Đúng rồi...ồ, mười câu đúng rồi.

Nhân Mã mau lại đây nghỉ năm phút đi"Cậu vừa hoàn thành vòng thứ hai liền tấp vào, hai tay chống đầu gối, điều chỉnh hơi thở "M-Mệt quá đi"Đối phương cười khúc khích, xem chừng đang khoan khoái lắm "Nước của em đây, Nhân Mã""Em cảm ơn thầy""Mệt lắm à?"

"Mệt lắm luônnnnn" Cậu giả vờ nhõng nhẽo đápChỉ thấy Bảo Bình từ từ vươn một tay ra đặt lên má cậu nhân thú trẻ rồi nâng lên, bàn tay còn lại cầm chiếc khăn mùi xoa khẽ khàng lau đi những vệt mồ hôi đang chậm chạp lăn dài từ trán.

Nhân Mã đôi mắt có chút mở to, phúc lợi này...cậu hoàn toàn chưa ngờ tới."

H-Hết mệt rồi ạ" Nam nhân nhỏ tuổi hơn lắp bắp, tâm trí hệt như bị thôi miên vào từng nhất cử nhất động của anh chàng trước mặt, ngây ngốc mà mỉm cười "Mình cứ học thế này nữa nhé, thầy?"

"Chiều theo ý em cả"
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
48


Thiên Bình chầm chậm ngồi dậy, đầu đau như búa bổ.

Cô dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài rồi khẽ chép miệng và khá bất ngờ khi dư vị ngon ngọt của nước sâm vẫn còn e ấp nơi đầu môi sau một giấc mộng dài.

Nữ Beta không nghĩ nhiều, vươn tay đấm vài cú vào sau gáy để giảm bớt sự ê nhức do ngủ sai tư thế gây ra.

Cô bước vào bếp, đảo mắt một vòng, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ trừ một mẩu giấy nhỏ trên bàn, nơi vị trí mà cô hay ngồi.

Nhặt mẩu giấy lên để đọc, Thiên Bình lẩm nhẩm theo "Mẹ đi đây có chút chuyện, con đừng ăn uống lung tung gì trong tủ lạnh nhé"Đôi mày khẽ chau vào nhau, cô có chút nghi hoặc, trong đầu nhanh chóng nảy ra những ý nghĩ của riêng mình.

Thiên Bình ngó nghiêng cẩn thận để xác nhận không còn ai ở nhà liền nhanh chóng tiến đến căn phòng kho ngày hôm qua hai mẹ con cùng vào.

Nghĩ lại thì xấp giấy mà mẹ cứ khăng khăng bảo là thư tình của ba mẹ lại rất khả nghi, phải chăng nó là thứ gì khác.

Sự tò mò cộng với những biểu hiện kì lạ của mẹ suốt hai hôm nay thôi thúc nữ Beta tiến nhanh vào căn phòng kho đang ẩn mình dưới bức bình phong trong phòng khách.

Sau vài cú húc vào cửa, nó cũng chịu bật mở.

Cô ấn vội nút để bật đèn, ánh sáng lờ mờ rủ xuống những đồ vật cũ kĩ.

Thiên Bình bắt đầu mò mẫn, chẳng có gì ngạc nhiên khi vị trí xấp giấy đã bị thay đổi khỏi vị trí lần đầu cô nhìn thấy.

Vì vậy cô phải tốn kha khá thời gian để lục tung cả căn phòng lên."

Đây rồi!

Trốn đâu mà kĩ thế hả?"

Thiên Bình cười toe toét, gắng hết sức luồn tay vào khe hở sau tủ đựng dụng cụ y tế, sau một hồi mới moi ra được.Thiên Bình tỉ mỉ gỡ giấy gói bên ngoài, dòng chữ "Hồ sơ bệnh án" khiến khuôn miệng đang uốn một đường cong xinh xinh lập tức chùng xuống.

Cô vươn tay, run run lập lớp bìa sang một bên.Nữ Beta hít một hơi thật sâu trước khi nhìn vào tệp hồ sơ trước mặt, di tay theo từng con chữ và lẩm nhẩm theo.

Đôi mắt nheo lại chưa quá một giây đã lập tức mở căng ra, thể như không tin vào những gì thị giác đang thu vào "Dissociative Identity Disorder (DID) Rối loạn nhân dạng phân ly (Rối loạn đa nhân cách).

Nguyên nhân: Áp lực, căng thẳng và bị bạo hành gia đình cực đoan trong thời gian dàiNhân cách chính (chủ thể): Người mẹ, Mộc Bình Nhiên 42 tuổi.

Tài năng hội họa, thể chất yếu, khiêm nhường và có xu hướng chịu đựng.Nhân cách 1 (nhân cách xuất hiện thường xuyên): Người em, Mộc Bình Tâm 30 tuổi, Nữ.

Người bảo vệ, xuất hiện khi nhân cách chính sợ hãi và hoảng loạn.

Thể chất tốt, khó đoán, điên loạn mức độ nhẹ và có xu hướng bạo lực.

Nhân cách 2 (nhân cách xuất hiện ba bốn lần một tháng): Người chị, Mộc Bình Trân 50 tuổi, Nữ.

Xuất hiện khi nhân cách chính lo lắng quá mức về chuyện chăm lo gia đình.

Thể chất bình thường, đảm đang, giỏi nấu ăn và thường là nhân cách đảm nhận việc nội trợ"Thiên Bình chớp mắt vài lần, đọc đi đọc lại mãi đến khi bản thân gần như đã thuộc toàn bộ từng con chữ.

Chợt cô rùng mình, vì nếu theo những gì trong đây viết, đến khoảng 80% người đã ở chung với cô suốt hai ngày qua không phải mẹ mà là nhân cách 'người em'.

Chỉ mới nghĩ đến thôi cũng khiến da gà cô râm ran.

Thiên Bình cẩn thận đặt lại tệp hồ sơ theo trí nhớ của mình và lặng lẽ bước ra khỏi căn phòng.

Nữ Beta đứng trước cửa, ép não bộ xử lý toàn bộ thông tin mình vừa thu nhặt được.

Nhưng thời gian chẳng để cô được thong thả, từ phía ngoài đã truyền đến tiếng tra ổ khóa lạch cạch.

Tim cô thót lên, cảm giác sợ hãi kì lạ khiến cô vội vã phóng thẳng lên lầu, vào phòng và đóng sầm cửa lại.

Cô khấp khểnh tiến đến giường và ngồi phịch xuống, thở hổn hển, từng đợt ớn lạnh trải dọc sống lưng.

Cảm giác bức rức khiến cô khó chịu, đứng ngồi không yên.

Thiên Bình hay nghe Ma Kết luyên thuyên về chứng rối loạn đa nhân cách của mấy gã sát nhân ghê tởm, những lúc đó cô chỉ nghe để giải trí, một chút tin tưởng cũng chẳng có.

Đời lắm chữ ngờ, có chết cô cũng đâu ngờ người mang mình đến thế giới này lại mắc hội chứng bí ẩn ấy."

Câm mồm đi, nhóc con.

Tao không phải mẹ mày, tao là dì của mày"Thiên Bình vò đầu, câu nói khi ấy giăng kín trí óc.

Cô thả tự do bản thân lên giường, ôm chặt lấy chiếc gối ôm nghĩ ngợi.

Lại cơn rùng mình kéo đến.

Cô lẩm nhẩm như đọc thần chú "Mẹ, ngay khoảnh khắc đó không phải mẹ, chỉ là nhân cách khác, một người khác trong hình hài mẹ"Cô cảm thấy bản thân sắp phát điên, bật dậy, chân bước dồn dã quanh căn phòng nhỏ xinh."

Ba...Ông ta có biết chuyện này không?"

"Chắc chắn ông ta biết.

Rõ ràng ông ta biết.

Mẹ bệnh tâm thần, ông ta lấy lý do đó rồi tự cho mình quyền để ngoại tình mạt sát..."

"Cơ mà...không phải vậy đâu nhỉ?

Lỡ đúng thì sao?"

Thiên Bình xoa hai bên thái dương đang âm ỉ, xì xầm hỏi, tự trả lời rồi lại tự phản bác.

Bộ não truyền tín hiệu đình công, từng dòng suy nghĩ như những nhát búa, bổ vào đầu đau nhức.

Sau một khoảng thời gian đi đi lại lại trong phòng, Thiên Bình cũng quyết định sẽ thẳng thắn với mẹ xem sao.Cô rón rén mở cửa phòng để xuống nhà hệt một tên ăn trộm.

Nữ Beta cũng thấy bản thân sao giờ nhìn hèn thế, nhưng cái rờn rợn vẫn khiến cô vô thức lén lút.

Cô vừa đặt chân đến sàn nhà tầng trệt đã nghe tiếng ngân nga của mẹ phát ra từ trong bếp.

Thiên Bình nhón chân, từng bước nhỏ mà tiến đến với đôi mắt dáo dác.

Mẹ vừa nấu ăn vừa ngân nga, cái nét tươi tắn yêu đời đối lập hoàn toàn với sự ủ rũ, âm u của mẹ sáng nay."

Nhân cách 2.

Người chị, Mộc Bình Trân 50 tuổi, Nữ.

Xuất hiện khi nhân cách chính lo lắng quá mức về chuyện chăm lo gia đình.

Thể chất bình thường, đảm đang, giỏi nấu ăn và thường là nhân cách đảm nhận việc nội trợ"Từng con chữ hiện lên trong tâm thức của Thiên Bình, dẫn cô đến kết luận cuối cùng.

Nhưng như vậy hơi vội, cô tìm chỗ nấp để tiếp tục quan sát đối phương.

'Mẹ' búi tóc và ăn mặc gọn gàng cùng chiếc tạp dề màu nâu.

Đôi tay 'mẹ' thoăn thoắt chế biến món ăn, lại còn có thể tranh thủ lau rửa vật dụng trong bếp, không ngừng ngân nga.

Thiên Bình thấy giai điệu có chút quen, nghe mãi mới nhớ ra là dòng nhạc vàng bất bại với lứa tuổi trung niên.

Lại thấy 'mẹ' cầm đọc một cuốn sổ và ghi viết viết gì đó.Thiên Bình khe khẽ thở dài, nhận định đã được kiểm chứng, chắc như đinh đóng cột.

Cô định rời khỏi vị trí đang nấp để vào bếp, chuẩn bị cho một màn kịch gượng gạo nhưng hành động của 'mẹ' khiến nữ Beta trợn tròn mắt.

'Mẹ' mở ngăn tủ cuối cùng của dãy tủ, cẩn thận nâng tấm ván lên để lộ ra ngăn bí mật bên trong.

'Mẹ' lấy một lọ màu trắng sữa lên cùng bộ chày cối.

Chỉ thấy 'mẹ' đổ từ lọ kia ra vài viên thuốc và thẩy vào cối.

'Mẹ' từ tốn cầm chày rồi giã xuống, giã đến khi những viên kia trở thành bột liền đổ vào nồi thịt kho đang nghi ngút khói trên bếp từ.

Thiên Bình sốc đến run rẩy, chút lý trí sau cùng điều khiến đôi tay mau chóng bịt miệng để ngăn bất cứ thanh âm nào phát ra.

"Thiên Bình"Đột nhiên 'mẹ' gọi, cô cuống quýt chạy khỏi vị trí của mình, phóng thẳng lên lầu.

Đứng ngay ngưỡng cầu thang, Thiên Bình vịn vào thành để trấn tĩnh, trống ngực đập mạnh liên hồi và mồ hôi cũng chầm chậm lăn tăn trên trán."

Thiên Bình"'Mẹ' lại gọi, cô giật thót như bị ai chọc dao vào người.

Cơ hàm vẫn còn cưng cứng, răng va vào nhau lạch cạch, cô bất động."

Thiên Bình...con ngủ à" Nữ Beta hít một hơi thật sâu rồi thở hắt ra "Con đây...con đang làm bài tập""Vậy à...ngày mai con đi rồi nên tối nay ta đặt đồ ăn ngoài nhé...Con đừng ăn uống lung tung gì trong tủ lạnh đấy""Vâng"Thiên Bình khẽ bước vào phòng, một lần nữa thả cơ thể tự do lên giường.

Tay cô gác trán, suy tư ngẩn ngơ.

Cô cho rằng những viên kia là thuốc an thần bởi chỉ một lý do duy nhất.

Mỗi khi cô sử dụng đồ ăn có sẵn trong tủ lạnh để hâm lại làm món mặn, sau đó đều buồn ngủ đến khó cưỡng.

Lần ăn trưa duy nhất mà cô tự tay nấu lại không có hiện tượng đó.

Thiên Bình trở người, ôm chặt chiếc gối ôm trong lòng.

Khi nãy cô tò mò nếm thử một ít nước sâm, kết quả là lăn đùng ra ngủ trên ghế bành. ...Nhân cách 'người chị' không tệ, đối xử với cô rất tốt, xởi lởi và khá nhiệt tình.

Buổi tối cả hai đặt vài món mỳ ý, gà rán và khoai tây chiên.

Buổi tối tràn ngập tiếng nói của 'mẹ' và chóng vánh kết thúc.

Thiên Bình về phòng, mệt mỏi ngủ ngay.

Không phải do thuốc mà do cả ngày nay cô đã quá căng thẳng, cơ thể đòi được nghỉ ngơi.Trước giờ ăn tối cô đã dọn sẵn hành lí nên có thể yên tâm ngủ một mạch đến tận giữa trưa.

Do không muốn gặp mặt 'mẹ' nhiều nên cô cứ nằm lì trên giường, tự cho bản thân lười biếng lướt điện thoại.

Đến gần trưa, cô xách hành lí xuống nhà.

Mẹ đã ngồi sẵn ở phòng khách đợi cô.

Thiên Bình không biết đây có phải nhân cách chính hay không nên cô chỉ lẳng lặng đặt vali gần cửa."

Thiên Bình"Cô giật mình, quay đầu nhìn đối phương "Dạ?"

"Ăn trưa với mẹ""V-Vâng" Cô lắp bắp nhưng không từ chối được, miễn cưỡng theo mẹ vào bếp ngồi vào bàn ăn.Nữ Beta chỉ dám ăn cơm, một miếng thịt cũng không dám đụng đũa."

Không có thuốc đâu...Con ăn đi"Cô ngơ ngác nhìn mẹ và đối phương thở dài "Mẹ đây" Rồi mẹ đặt mẩu giấy lên bàn "Con nên hành xử cẩn thận hơn"Thiên Bình nhìn mẩu giấy liền tái cả mặt, bây giờ mới nhớ ra nhìn đã làm rớt ở trước cửa phòng kho "C-Con...con""Ba không hay ở nhà nhưng mỗi khi ông ta về, lại xỉa xói mỉa mai mẹ.

'Người chị' đã nghĩ ra việc bỏ thuốc an thần vào đồ ăn để ông ta có thể im lặng và vô hại" Mẹ đặt lên bàn cuốn sổ mà hôm qua 'người chị' đã ghi vào trong đó.

Mẹ mở ra, ba nét chữ rõ rệt được viết sắp đầy cuốn sổ dày "Mẹ không biết con về, Thiên Bình.

Lúc đó 'người em' đang giữ nhận thức"Mẹ vuốt ve trang giấy đầy chữ "Khi 'người em' nhường lại nhận thức, mẹ đã đọc lại mọi việc trong cuốn sổ này.

Đã dọa con sợ rồi.

Mẹ xin lỗi nhé, Thiên Bình""M-Mẹ sao lại...đã xảy ra chuyện gì?"

"Khoảng hai năm trước, 'người em' được sinh ra ngay sau khi ông ta phang bình hoa vào người mẹ" Gương mặt mẹ chuyển buồn "Cô ấy đã nhặt mảnh thủy tinh và lao tới tấn công ông ta.

Cả hai giằng co thì 'người em' đã rạch được một đường trên mặt ông ta.

Vì không muốn chuyện ông ta bạo hành vợ bị phát hiện, ông ta đã nhờ người bạn bác sĩ của ông ta đến nhà để xử lý vết thương""Vậy..."

"Người bạn đó vô tình dẫn theo Omega của anh ta.

Người Omega kia là bác sĩ tâm thần.

Vừa tiếp xúc với mẹ đã nghi ngờ, Âm thầm theo dõi được một tháng đã có thể kết luận bệnh" Mẹ ho nhẹ "Ba con...ông ta là người có tiền, quyết định điều trị trong thầm lặng.

Trong lúc điều trị thì 'người chị' được sinh ra để đối phó với tình hình""Hai năm...mẹ vẫn không hết sao?"

Mẹ mỉm cười, nghiêng khẽ đầu "Con yên tâm"...Thiên Bình ngồi trên máy bay, trong đầu cứ vấn vương mãi cái mỉm cười bí ẩn của mẹ.

Nhưng sự ấm áp chan chứa từ cái ôm tạm biệt mẹ dành cho cô khiến cô quyết định tin tưởng vào câu nói "Con yên tâm" ấy.
 
「12Cs/Abo/ Nhân Thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮
49


Thiên Yết khoanh tay trước ngực nhìn Kim Ngưu đang hí hửng lựa những bông hoa đẹp nhất để làm thành bó.

Alpha chẹp miệng liếc lên chiếc đồng hồ trên tường của cửa tiệm, cũng đã 15 phút kể từ khi cả hai bước vào đây rồi, sự kiên nhẫn của anh cũng đang mất dần, chán nản bốc đại một cành hoa hướng dương rực rỡ "Nhanh lên, tao không chờ nữa đâu"Kim Ngưu không quan tâm cậu bạn nhiều, ậm ừ qua loa rồi tiếp tục lựa tiếp "Sắp xong rồi...

Mày rảnh quá thì lựa phụ tao đi" Thiên Yết ngắm nghía sắc vàng của bông hoa, thuận miệng đáp " Tao không thích hoa.

Sến sẩm"" Ừ ừ, mày nói quái gì cũng đúng...Để tao chống mắt lên xem, tới lúc con quỷ tình yêu quật thì tao cười vào mặt" Thiên Yết đảo mắt. quăng cành hướng dương về phía cậu bạn "Tao lựa rồi đấy, nhanh nhanh cái tay lên"Kim Ngưu bắt lấy, bĩu môi rồi thở dài chập cành hướng dương vào những bông mình đã chọn, cậu đứng phắc dậy "Xấu quắc, y như mày"Thiên Yết khẽ cau mày, không ngừng trao cho đối phương những ánh nhìn phán xét "Chắc mày đẹp""Dĩ nhiên" Kim Ngưu thản nhiên nhún vai "Nên tao mới có ghệ.

Ai như mày"Alpha họ Kim khóa trá trước cái lườm nguýt sắc lẹm của cậu bạn, vui vẻ bước tới quầy thanh toán.

Chợt từ ngoài, cửa bước vào một chàng thanh niên với mái tóc đỏ rực.

Cậu trông có vẻ yêu đời, vừa đi vừa ngân nga một ngẫu khúc nho nhỏ.

Cậu nhanh chóng lựa những cành cúc họa mi trắng xinh cùng các nhành trang trí khác, trông khá thuần phục.Thiên Yết đã quan sát từ lúc đầu, định bụng ngó lơ nhưng rồi tò mò mà cứ đảo mắt theo hình dáng tập trung của người em trai.

Theo trí nhớ của anh, đã từ rất lâu rồi, cả hai đã chẳng đếm xỉa đến những cụm hoa, những kết tinh tuyệt đẹp của thiên nhiên và tạo hóa từ sau ngày ấy.

Lý do nào đã khiến cậu em mình quan tâm đến chúng một lần nữa, anh tự hỏi trong đầu.

"Anh Kim Ngưu cũng mua hoa à?"

Giọng chàng trai kia vang lên gần anh, khiến mạch suy nghĩ của Thiên Yết bị cắt ngang."

Anh mua cho Thiên Bình ấy mà" Kim Ngưu vỗ vai người kia "Thiên Dương mua hoa cho ai đấy?"

"Em định mua cho mấy bạn nữ thôi...cũng ngay dịp lễ nữ sinh trung học* mà" Thiên Dương đặt những cành hoa mình đã chọn lên bàn, trao đổi với chị nhân viên rồi quay sang tiếp tục cuộc hội thoại "Bó hướng dương đẹp quá, anh tự chọn à?"

"Dĩ nhiên" Kim Ngưu tự hào ôm chặt bó hoa, cười toe toét "Thiên Dương tinh tế thế này, chả bù cho anh trai của mình được một miếng"Thiên Yết quay quắc sang cậu bạn, khinh khỉnh ra mặt "Có thực mới vực được đạo.

Mấy bó hoa của mày sao bằng mấy ly trà sữa 'full topping' của tao được"Kim Ngưu và Thiên Dương không hẹn mà cùng đồng thanh "C-Cái gì!!??"

"Thằng này khá" Kim Ngưu ngó nghiêng "Rồi trà sữa đâu?"

"Xíu ghé tiệm lấy, tạo đặt làm trước"Thiên Dương gần như vẫn chưa tin lắm với sự lạ lùng của Thiên Yết nên còn hơi ngớ người.

Nhưng rất nhanh đã được tiếng gọi của Song Ngư kéo về thực tại "Làm gì mà ngây người ra thế"Thiên Dương cười trừ, gãi sau gáy như một thói quen "À...cũng không có gì""Thiệp tớ viết xong hết rồi này" Song Tử bước vào cửa tiệm, có chút giật mình trước sự xuất hiện cửa Thiên Yết và Kim Ngưu.

Cậu gật đầu chào vội.Vừa khéo ngay lúc nhân viên đem từng bó hoa ra, Song Tử và Song Ngư liền phụ bạn mình giữ chúng.

Thiên Dương thanh toán xong thì cả hội con trai nhanh chóng bước ra khỏi tiệm."

Kì này đầu tư thật" Song Tử cảm thán khi đang nhét những tấm thiệp do cậu và Song Ngư làm vào từng bó hoa.Song Ngư mỉm cười, tấm thiệp đặc biệt cho người thương được cậu cẩn thận dùng ruy băng buộc vào bó oải hương "Con gái là để yêu thương, chiều chuộng mà""Con gái nói chung, Xử Nữ nói riêng.

Đúng không?"

"Đừng chọc tớ, Song Tử" Song Ngư tủm tìm cười"Không phải ngại" Kim Ngưu khoác vai đối phương "Có ghệ như hai anh em mình còn hơn mấy chàng trai cô đơn lạnh lẽo.

Điển hình là thằng bạn anh""Đó đó!

Ai ghẹo gì mày, ai ghẹo gì mày.

Tao đâu có đụng vô mày đâu.

Ai ghẹo gì mày mà mày ghẹo gì tao?"

Thiên Yết chống nạnh, đôi mắt tràn ngập sự phán xét "Đi ra kia chơi" Alpha cắm chìa khóa, đội chiếc nón full-face của mình và de xe xuống đường "Tao đi lấy trà sữa đây" Nói rồi anh nổ máy và phóng đi mất dạng.

Bốn người ngóng theo rồi lại chuyển sự tập trung vào mấy bó hoa."

Bó hồng cho Cự Giải để tớ cầm cho" Song Tử nhận hoa từ Thiên Dương và chuyền bó cúc họa mi "Cho Ma Kết đây""Bó oải hương để tặng Xử Nữ tớ giữ rồi" Song Ngư ngó nghiêng "Bó hướng dương cho Thiên Bình thì anh Kim Ngưu phụ trách.

Thiên Dương giữ bó sơn trà cho Sư Tử và bó linh lan cho Bạch Dương nha""Duyệt" Thiên Dương đón lấy ba bó hoa từ cậu bạn "Xong rồi, mình đi thôi""Khoan!

Để mấy bạn nữ ở đó đón Thiên Bình trước đi.

Mình tới lúc mọi người đầy đủ thì bất ngờ hơn" Kim Ngưu vội lên tiếng"Cũng được" Song Tử chần chừ gật đầu "Em chỉ sợ họ dỗi thôi""Không sao đâu" Song Ngư trấn an "Cùng lắm bị cằn nhằn vài tiếng""Rành dữ hen" Thiên Dương cười toe toét"Kinh nghiệm dày dặn dù chưa chính thức đi hẹn hò bao giờ" Song Tử khoác vai cậu bạn, cười giòn "Học sinh giỏi yêu nhau nên nghiêm túc quá trời""Chọc nhỏ hoài" Kim Ngưu đặt bó hoa vào ghế phụ của mình "Anh nghĩ lại thì mấy em bỏ hoa vào xe hơi của anh đi.

Tới nơi rồi chia ra cho nó đã bị dập dội"Ba cậu gật đầu, thay phiên đặt từng bó hoa vào ghế sau của xe"Mình cũng di chuyển từ từ tới sân bay đi.

Đứng đây nãy giờ cũng hơi kì" Thiên Dương nói xong liền dắt xe và Song Ngư cùng Song Tử cũng làm theo.

Kim Ngưu vẫy tay rồi đạp ga, chầm chậm chiếc xe hơi con con cũng chuyển động.________*lễ nữ sinh trung học: Này tui chế ra thui, mấy bạn đừng để ý
 
Back
Top Bottom