Cập nhật mới

Dịch Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung
Tác giả: Sealsou
Tình trạng: Đang cập nhật




Thể loại: dị giới, xuyên không, đồng nhân

Hắn vốn là một con người tốt bụng hay giúp đỡ người khác. Nhưng bất ngờ trong một lần hắn làm việc tốt cứu người khác lại vô tình gặp tai nạn, hắn cứ nghĩ mình đã chết đi nhưng không ngờ ông trời thương xót lại cho linh hồn của hắn xuyên vào thế giới anime nhị thứ nguyên yêu thích, bắt đầu từ đó cuộc đời hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Trong truyện tập trung đầy đủ các yếu tố về sức mạnh, quyền lực, tiền tài, địa vị và mỹ nữ nắm trong tay.

Map: Bleach, Triage X và High School Of the Dead, Akame ga kill, One piece... ( đang suy nghĩ)

Mong moi người ủng hộ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1-1: Giới thiệu sơ lược


Tên nhân vật: Nagami.

Năng lực:

- Thôn phệ chi lực ( hấp thụ sức mạnh của kẻ khác trở thành của bản thân, có thể che khí tức của bản thân, loại bỏ các ảnh hưởng xấu trên cơ thể và hấp thụ linh hồn của người chết gia tăng sức mạnh bản thân.”)

- Hoàn mỹ ( loại bỏ khuyết điểm các sức mạnh hấp thu được)

- Du hành không gian thứ nguyên (có thể xuyên không đến thế giới khác và cũng có thể quay về)

- Tạo một tiểu thế giới trong cơ thế. ( Tạo một không gian sống bên trong cơ thể có thể chứa tất cả sinh vật sống)

Trang bị: Zanpakuto (Azrian Dargon Blade) ( cũng có năng lực thôn phê chi lực, nhưng là thôn phệ tất cả vũ khí trang bị nói chung là các vũ khí chiến đấu hấp thu năng lực độ bền sức mạnh của chúng trở nên lớn mạnh hơn)

-Shinkai

-Bankai.

Ma pháp: Dragon Slayer (Có thể hấp thu tất cả ma pháp thuộc tính cho bản thân sử dụng)

Phân cấp:

- phổ thông

- ưu tú

- tinh anh

- Phó đội trưởng

- Đội trưởng

-Tổng đội trưởng

-Siêu việt đội trưởng.

-Đế cấp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1-2: Xuyên việt tỉnh lại ở một thế giới mới


Soul Society, Rukongai.

Phía bắc của quận Rukongai một khu vực nào đó trong một thành phố ở một con hẻm tối thì có một đứa trẻ gầy sơ nằm ở đây.

“Hửm … đây … là … chỗ … nào … sao nhìn … lạ vậy?”

Đứa trẻ đôi lông mi lúc này có dấu hiệu run run lên sau đó nó khẽ vang lên một âm thanh nhỏ bé rồi mở mắt ra, đến khi nhìn mọi thứ xung quanh liền bắt ngờ một cái rồi phát âm thanh vô cùng khó khăn.

“Ta … chưa … chết … sao?”

Nó cảm giác cơ thể mệt mỏi rả rời đã vậy còn thêm chứng chóng mặt nên chưa rõ chuyện gì xảy ra cả, đến khi cơn chóng mặt qua đi đứa trẻ này cũng có phản ứng gương mặt hiện ra sự ngạc nhiên.

“Đúng vậy, ngươi còn chưa chết nhưng cũng không khác là mấy dâu.”

Trong lúc nó còn đang ngạc nhiên thì một âm thanh bắt ngờ vang lên làm đứa trẻ ấy giật mình.

“Là … ai đang nói … bước ra đây.”

Vội nhìn xung quanh thì thấy chẳng thấy bóng dáng ai cả liền ngạc nhiên một cái khó khăn nói ra.

“Không cần tìm, ta vốn ở bên trong ngươi.”Trong lúc nó đang ngạc nhiên thì âm thanh trầm thấp đó vang lên lần nữa.

“Cái gì … quần áo … bàn tay ta sao lại … nhỏ thế này?!” Đứa trẻ ấy liền kinh hãi vội nhìn xuống người một cái định nói gì thì bất ngờ khi nhìn thấy bộ quần áo đơn sơ mộc mạc nhưng lại mang theo phong cách cổ xưa cùng đó là bàn tay nhỏ bé đang khó khăn lay động liền ngẩn người ra tại chỗ.

“Bất ngờ lắm đúng không? là ta cứu ngươi và đưa đến thế giới này.” Trong đứa trẻ còn đang ngạc nhiên thì âm thanh đó tiếp tục vang lên.

“Cứu ta?! thế giới này?! … trời đất ta đang ở đâu thế này?” Đứa trẻ vừa nghe hắn khi vang lên liền tiếp tục ngẩn người đợi hắn phản ứng kịp thời liền kinh hãi khó khăn đứng lên quan sát xung quanh thì thấy một khí tức cổ đại đạp vào mặt cùng với đó trang phục và cơ thể của hắn là vừa vặn cho đứa trẻ năm tuổi.

“Trong lúc cứu và đưa ngươi đến đây thì ta có nghe loáng thoáng vài cái tên như Soul Society hay Sereitei đại loại thế còn thế giời ở đâu thì không biết nữa vì đây không phải thế giới của ta.”


“…haha… hahaha … hahaha … ta thực sự xuyên việt … ước mơ cũng thành sự thật …”

Sau khi nghe được những lời nói đó thì đứa trẻ này liền chấn động một cái với vẻ khiếp sợ không thể tin được, sau một khôi phục tinh thần thì nó liền cười lên chút một rồi cười như điên vậy vô cùng khiếp sợ lẫn vui mừng.

Nếu âm thanh không biết đây là đâu thì ngược lại đứa trẻ này lại biết rất rõ vì đây chình là thế giới Bleach của anime yêu thích của nó.

Nó tên là Nagami, từng là một thanh niên mồ côi do cuộc sống buốn chán và thiếu tình thương nên hắn đã đến với thế giới anime, manga để tìm lấy ý nghĩa của cuộc sống.

Hắn thích trận đánh đỉnh cao trong các bộ phim anime và ước mơ rằng sẽ được xuyên việt vào đạt được tất cả rồi túy ngạ mỹ nhân đùi hưởng thụ nhân sinh cuộc sống.

Vốn Nagami cho đó chỉ làm một giấc mơ không thể nào thành hiện thì mới cách đây không lâu bị một tai nạn cử chừng bản thân sẽ chết vậy mà không ngờ giờ đây có kẻ nói với hắn rằng đã đến thế giới nhị thứ nguyên mơ ước hỏi sao không mừng như điên cho được.

“Ồ thì ra thế giời này được gọi là nhị thứ nguyên à, mà làm sao ngươi biết được?”

Âm thanh kia khi nghe được hắn nói thế liền à lên một tiếng hỏi ngược lại hắn, nhưng để âm thanh đó ngạc nhiên là hắn không chỉ không trả lời mà ngược lại còn hỏi ngược.

“Ta vô cùng cảm ơn ngươi đã cứu và đưa đến thế giới này, có thể cho ta biết tên và làm cách nào để cảm tạ không?” Nagami lúc này vô cùng vui vẻ liền vội nói, vì hắn phải cảm ơn tên này vì đã đem hắn đem thế giới ước mơ của mình.

“… cũng được … dù sao thời gian cũng sắp hết rồi … ta sẽ ngươi biết tên … ta tên là Azrian … và thân phận của ta là một thôn thiên chi long sở hữu môt sực mạnh bá đạo ít kẻ có thế sánh bằng đó là khả năng thôn phệ tất cả sức mạnh của những kẻ khác biến chúng thành của bản thân.”

“Và ta còn một khả năng khác đó biến những sức mạnh mà hấp thụ được trở thành hoàn mỹ loại bỏ các khuyết điểm của chúng, vốn tưởng rằng có thể trở thành chúa tể của vạn vật với sức mạnh này thì … ta đã thất bại và năng lực của ta cũng thế chỉ một chút nữa thôi đã bị kẻ đó giết chết may mắn chạy thoát.”

Không lâu sau đó thì âm thanh kia cũng thờ dài một hơi rồi nói với vẻ đầy tự hào chỉ khi nói đến câu sau thì mang đầy oán hận lẫn bất lực thậm chí còn có sợ hãi nữa.

“Hít … một sức mạnh bá đạo như thế mà còn có bị giết chết ngược luôn ư thật đáng sợ … thế kẻ đó sở hữu sức mạnh như thế nào làm năng lực thôn phệ của ngươi không có tác dụng”

Nagami nghe thế liền hít một ngụm khí lạnh với vẻ không tưởng tượng được phải rằng với sức mạnh đó có thể ba đạo như vậy còn thua thì thấy được sức mạnh kia phải đáng sợ cỡ nào rồi

“Trong lúc ta trồn chạy ta nghe được sức mạnh của kẻ đó sử dụng được gọi là bản năng vô cực.”

“…Ôi vãi thần linh ơi..."

Nagami sau khi nghe câu tiếp theo của Azrian liền kinh hãi trợn mắt há hốc mồm với vẻ không thể nào ngờ được vì bốn từ cuối cùng này phải nói vô cùng có ý nghĩa to lớn, hắn đã từng xem Dragon ball supper nên hiểu được ý nghĩa của nó nên mới kinh hãi như thế.

“Thế người còn sống hay đã chết rồi?”.

“…Thực ra sau khi ta chạy thoạt khỏi tên đó thì dùng năng lực dịch chuyển không gian của một tên nào ta từng thôn phệ được để chạy đến một thế giới khác ai ngờ khi vừa thế giới của ngươi thì gặp phong bạo không gian.”

“Vốn ta có thể dễ dàng vượt qua được nhưng do trọng thương nên đã cố hết sức vượt quá nên các vết thương đã vượt qua giới hạn vì vậy ta cảm giác rằng thời gian của bản thân cùng sắp tới thì vô tinh gặp được ngươi vừa lao ra cứu một đứa trẻ nhỏ bị một con quái vật bốn chân chạy tới tống ngươi bay ra một đoạn rồi chết.”

“Ta lúc trước làm ác quá nhiều trước khi chết muốn làm một viêc thiện để có thể cảm giác nhẹ nhàng ra đi mà nhìn thấy hạnh động tốt đó của ngươi làm ta động tâm nên việc thiện mà ta có thể làm trước khi chét đó là cứu lấy ngươi xuyên không đến thế giới này.”

Azrian sau khi nghe hỏi trầm mặt một cái rồi tiếp tục nói rồi hồi tưởng lại cuộc sống của bản thân thầm than một tiếng rồi nói với hắn.

“Thì ra là thế…” Nagami khi nghe nó nói thể liền hiểu ra tại sao bản thân lại xuyên việt rồi, chỉ là hắn không bản thân vô tình làm một hành động nhân nghĩa để rồi sắp đối mặt với cái chết lại được xuyên việt qua thế này.

“Thời gian của ta cũng sắp hết rồi vốn ta có thể thanh thản ra đi rồi, nhưng khi nghe nói muốn báo đáo ta làm bản thân có một tâm nguyện muốn nhờ ngươi giúp.” Azrian sau đó thở dài một hơi rồi nói trong giọng nói mang đầy mong chờ.

“Ngươi sẽ không phải nhờ thôn phệ sức mạnh và giết tên có khả năng vô cực kia chứ.” Nagami nghe nó nói thế liền đảo mắt một cái nói, dù hắn cũng không cam tâm chết thế này nên đại khải cũng đoán ra được.

“…Đúng vậy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Đạt được năng lực bá đạo


“Ngươi đùa ta đó à?” Nagami hiện ra gương mặt không thể tin được nói.

“Không phải ngươi vừa bảo sẽ hồi đáp đã mang người đến thể giới này sao?” Azrian hỏi ngược lại một cái làm hắn ngẩn người một cái mới nhớ tới câu nói của mình lúc nãy.

“Không phải ta không muốn giúp ngươi, nhưng người thấy đấy ta là một kẻ bình thường không có năng lực hay sức mạnh gì hết làm sao hoàn thanh tâm nguyện của ngươi đây?” Nagami sau một hồi trầm mặt liền nói với nó.

“Ta sẽ ban cho ngươi năng lực của ta.” Azrian nói một câu cực kỳ đơn giản nhưng mang lại sự chấn dộng vô cùng to lớn.

“Ngươi … ngươi nói thật?!” Nagami vừa nghe nói xong liền kích động nói vì nếu như có đạt được năng lực này thì giấc mơ nắm giữ tất cả sức mạnh không còn là giấc mơ nữa rồi mà sẽ trở thành hiện thực.

“Thế thì bây giờ ngươi có thế giúp ta hoàn thành tâm nguyện trước khi chết được không?”

“Có thể … hoàn toàn có thể … nếu ta có khả năng này thì tất nhiên sẽ có một ngày đạt được một sức mạnh vượt qua kẻ đó trả thù giùm ngươi.” Nagmi hoàn toàn kích động nói.

“Tốt … ta mong người giữ lời.” Khi nghe hắn đồng ý như thế Azrian liền nói một tiếng hảo lấp tức biến cố xảy ra.

Chỉ thấy một hiện tượng bất ngờ xảy ra khi cơ thể của đứa bé được bảo trùm một thứ sức mạnh bá đạo một màu đen tối nó đáng sợ đến mức có thế các nuốt tất cả mọi thứ xung quanh, chỉ là lúc này nơi đây được Azrian bao trùm kết giới nên không ai có thể phát hiện trừ phi kẻ đó mạnh hơn hắn mà thôi.

Nhưng một nguồn sức mạnh mạnh mẽ tuôn vào cơ thể làm hắn không kịp chuẩn bị liền bất tỉnh tại chỗ nhưng sức mạnh màu đen kia không dừng lại cứ thâm nhập vào cơ thể của hắn bên trong mà lúc này cơ thể gầy nhom cũng hiện ra da thịt từ từ cằng đầy như một đứa trẻ bình thường.



“Hửm … là mơ sao?”

Không bao lâu sau thì Nagami tỉnh lại nhìn lên bầu trời trong xanh trên cao liền thì thầm nói.

“Không phải mơ đâu, ngươi còn phải thực hiện lời hứa với ta nữa đó.”Lúc này thì một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu hắn nói.

“A…”

Nagami liền khôi phục tinh thần bật dậy lúc này hắn cảm giác vô cùng thoải mái nói không nên lời không giống lúc đầu mệt mỏi khó chịu.

“Tốt như đã nói, nếu ngươi đã ban cho sức mạnh cho ta thì ta sẽ giúp hoàn thành tâm nguyện, vậy ngươi có biết kẻ đó tên là gì không?” Sau khi cảm nhận trong cơ thế một sức mạnh huyền bí nào đó mà hắn chưa tiếp xúc liền vô cùng vui mừng liền hỏi Azrian.



“Xem ra ngươi làm người không tệ biết giữ lời hứa, nếu là nhưng không thực tâm sẽ không ngươi đó tên là gì mà sẽ qua loa ứng phó.”

“Tất nhiên ta là người luôn giữ chữ tín mà.”

“Vậy thì để nói cho ngươi biết hắn tên là Whis.”

“Ôi thần linh ơi …”

Nagami vô cùng khiếp sợ khi nghe cái tên này, hắn cảm giác coi bộ lời hứa này khó thực hiện cở nào rồi.

“Ngươi biết hắn?” Azrian nhìn thấy thần thái của tên này liền bất ngờ hỏi.

“Ừ mà cũng chỉ biết sơ sơ mà thôi.” Nagami liền cười khổ nói.

“Ồ… vậy thì sao không lẻ ngươi sợ à với năng lực của ta, người sẽ có một ngày có cơ hội vượt qua mạnh hơn hắn mà phải không?”

“Đúng rồi ngươi nói phải với năng lực bá đạo đó ta có thể vượt qua bất kỳ kẻ nào.”Nagami khi hắn nói vậy liền nhớ tới bản thân vừa đạt được năng lực bá đạo này chỉ cần có thời gian thì hắn có thể vượt qua được.

“Thời gian của ta sắp hết rồi … không ngờ trước khi chết gặp được ngươi còn giúp ta thực hiện tâm nguyện cuối cùng này coi như ta cũng yên lòng, vốn ta chỉ cho là ngươi qua loa ứng phó, nhưng không ngờ lại thực lòng như vậy đã thế ta sẽ cho ngươi thêm một món quà nữa.”

Theo lời Azrian vừa dứt thì chỉ thấy một nguồn sức mạnh cũng khá tương tự như sức mạnh trước đó dung nhập vào cơ thể hắn, à nói đúng hơn là vào linh hồn.

“Đây là …” Nagami lúc này cảm giác bên trong linh hồn như có thêm một thứ gì đó vậy.

“Đó là món quà cuối cùng của ta, trong lúc ngươi bất tỉnh thì ta có nghe nói ở đây cường giả được gọi là Shinigami và vũ khí chuyên dùng của chúng là các thanh kiếm Zanpakuto gì đó để đạt dược sức mạnh, vì vậy trong linh hồn ngươi ta đã đưa thể xác và một phần sức mạnh khác của bản thân tái tạo nó thành một thanh kiếm tương tự như Zanpukuto còn về năng lực của nó thì ngươi hãy tự tìm tòi đi.”

“Thời gian của ta cũng đã hết rồi … trước khi chết có thể cho ta biết tên ngươi được không?”

“Nagami.”

“Tốt … cảm ơn ngươi Nagami, mong là ngươi sẽ giúp ta hoàn thành tâm nguyện … cuối … cùng.”

Theo hai chữ cuối được nói ra thì Nagami cảm giác trong có thể có một cái gì đó đang tan biến đi làm cơ thể trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

“Ngươi cứ an tâm đi đi, ngươi đã giúp ta thực hiện ước mơ đến thế giới nhị thứ nguyên yêu thích thì ta sẽ giúp ngươi hoàn thanh tâm nguyện cuối cùng.” Nagami ánh mắt hiện ra sự kiên định nói.

Sau đó biết bản thân đang thể giới Bleach mà còn ở trong Soul Society liền vui mừng điều đầu tiên hắn muốn làm đó tiến đến Seireitei để học làm tử thần còn những chuyện khác từ từ tính sau, nhưng trước hắn muốn biết bản thân đang ở đâu đã.

“Như thời của Samurai … so với anime thì chính mắt thấy thì nó đẹp hơn nhiều.” Nagami sau khi bước ra khỏi một con hẻm tâm tối nào đó liền bước ra quan sát xung quanh thì thấy những kiến trúc cổ xưa liền cảm thán một câu.

“Thì ra là đang ở phía bắc của quận Rukongai … cách Seireitei khá xa, đã vậy thì đi bộ đến đó.”

Sau khi hắn ra ngoài liền hỏi thăm mọi người xung quanh thì biết được mình đang ở một khá nổi tiếng trong Soul Society, vì ở đây là nơi sản sinh ra khá nhiều Shinigami tài giỏi nên khá bắt ngờ một chút.

Sau khi tìm hỏi được đường đến Seireitei thì hắn liền đi ngay lấp tức.

“Không ngờ đường xa qua … mình cảm giác đói … còn mệt nữa.”

Nagami từ khi rời khỏi thành phố đó tiến đến mục tiêu thì cũng đã 2 canh giờ rồi, trên đường hoang vu không một bóng người không có thức ăn cũng không có thức uống.

“Không được ta không thể từ bỏ … phải đến được đó.” Hắn lúc này dù có mệt mỏi nhưng cũng quyết tâm đến đó cho được cứ đi mãi đi mãi không nhờ thời gian.

“Ta phải … đến Seiretei … cho được …”

“Bịch.”

Nagami sau một chặng đường dài hơn ba canh giờ không nghỉ ngơi hay ăn uống gì nên chịu không nổi đường dài liền bất tỉnh giữa con đường hoang vu này.

Chỉ là khi hắn bất tỉnh được một thời gian thì bất ngờ một cái bóng đen đang phóng tới khi nhìn thấy hắn thì đối phương bất ngờ một cái liền xuất hiện trước mặt Nagami.

“Còn sống …”

Đối phương sau khi kiễm tra nhịp và hơi thở của hắn xong liền khom người xuống ôm lấy hắn phóng đi phương hướng mà Nagami đang định tiến tới.

(Tại khởi đầu mình không biết viết như thế nào, nên nếu không hay thì xin mọi người bỏ qua cho.)
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Miyako


Hai năm sau, Seireitei.

Ở một căn nhà nào đó khá gần chổ tập hợp tổ đội mười ba, có một đứa trẻ bảy tuổi đang ngồi trong phòng khách uống trà với vị mỹ nữ xinh đẹp cả hai vui vẻ tươi cười với nhau.

Đứa trẻ này không ai khác chính là Nagami của chúng ta đã bất tỉnh trên đường đến Seireitei.

Còn vị mỹ nữ xinh đẹp này chính là Miyako người đã mang hắn đến Seireitei này đồng thời mang về sống với nàng một nhà.

Nagami từ khi tĩnh lại thì đã nằm trong nhà nàng, sau khi hỏi thăm và nói chuyện cùng nàng thì hắn mới biết bản thân mệt quá mà ngất đi, mà trong lúc trên đường nàng đi làm nhiệm vụ về gặp được nên mang về đây.

Khi nàng biết hắn không cha không mẹ liền hiện ra lòng yêu thương giữ hắn ở lại sống cùng bản thân thế là từ ngày đó hai ngươi sống với nhau được hai năm rồi.

Nagami đương nhiên coi qua Bleach rồi nên vô cùng bắt ngờ người mang hắn về đây chính Miyako, mỹ nữ xinh đẹp sau này sẽ trở thanh nữ nhân của Kiba Kaien.

Nhưng hắn sẽ để chuyện đó xảy ra sao tất nhiên là không rồi, vì Nagami đã thế giới này thì sức mạnh và mỹ nữ hắn phải chiếm lấy, cho nên hắn sao có thể để nàng cho tên kia được.

Đã vậy tên đó cũng không đủ sức mạnh để bảo vệ nàng nhưng bây giờ có hắn ở đây thì tất cả sẽ khác và hắn rất vui mừng là nàng còn đang đi học trong học viện tử thần chưa gia nhập đội nào hết, nên cũng chưa gặp tên kia vì vậy hắn phải tranh thủ tình cảm của nàng.

Thời gian thấp thoáng trôi qua được hai năm cả hai gắn bó với nhau lâu rồi nên tỉnh cảm vô cùng thâm hậu, đương nhiên không tình cảm nam nữ mà là về tinh thân với nhau vô cùng tin tưởng lẫn nhau.

Mà Nagami cũng vô cùng bất ngờ khi biết nàng cũng từng là cô nhi giống hắn, cùng từng sống Rukongai lang thang cô độc sau đó may măn gặp đôi nam nữ nhận về làm con nuôi, sau 8 năm chung sống thì họ qua đời do một lần làm nhiệm vụ.

Vì vậy bây giờ có thêm hắn làm nàng vô cùng hạnh phục.



“Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày ngươi được vào học viện tử thần với ta rồi, nên phải cố gắng lên nghe chưa không được làm mất mặt ta đó.” Miyako nhìn phía hắn với đôi mắt yêu thương cưng chiều quan tâm nói còn giả vờ ra vẻ hung ác nhìn vô cùng đáng yêu

Nàng lúc này mặc trên người một bộ kimono bình thường nhưng lại tỏa ra vẻ mị lực thành thục của nàng lại cho người khác nhìn phải sáng mắt.

“Ta biết rồi mà, ngươi cứ yên tâm không cần phải mỗi ngày nhắc nhở đâu.” Nagami lúc này phía nàng cười khổ nói.

“Sao nào ta quan tâm ngươi khó chịu phải không?.”

“Á … nào có, ta thật ra còn lấy làm vui mừng nữa là ở đâu mà có chuyện khó chịu cơ chứ.”

Đôi mắt nàng lúc này hiện ra sự giảo hạt đảo mắt một cái giả vở không vui nói làm Nagami sợ hết hồn liền chạy tới sau lưng nàng bóp vai tươi cười nói không thôi.

Miyako cảm giác sự thoải mái từ đôi vai thông đôi bàn tay nhỏ bé kia trong lòng hiện ra sự ấm áp và vui vẻ, đôi môi khẽ nhếch lên và không nói gì cứ thế nhấm nháp hương vị trà thơm ngon vừa nóng vừa ấm do hắn mới làm cho nàng sau khi đi học về mỗi ngày.



Ban đêm một khung cảnh tuyệt vời ở thành phố phồn hoa Seikeitei thì trong nhà của Miyako lúc này thì Nagami và nàng chuẩn bị đi ngủ.

Lúc này cả hai cùng nằm với nhau trên một nẹm ngủ, đây cùng là nhở hắn dở trò vô lại nên mới thành công được ngủ chung với nàng hai năm qua.

Khi nàng mang hắn về đây vài hôm thì hắn cầm lòng không được muốn thân cận nàng liền giở trò làm mặt đáng thương nói bản thân không cha không mẹ không người thân nên trải qua cảm giác ôm ấp với người thân bao giờ.

Thấy Nagami như thế thì mẫu tính bên trong Miyako nổi lên liền từ hôm đó kêu hắn ngủ chung với nàng trên một cái nẹm cả hai ôm nhau ngủ ngày qua ngày.

Nagami từ ngày ngủ chung với nàng có thể nói là diễm phúc vô cùng, ngoài được ngủ chung ra thì nàng còn cùng hắn đi tắm và cái gì thấy thì cũng thấy hết rồi, đương nhiên đây là nàng cho hắn còn nhỏ không biết gì mới không ngại lộ ra thân thể thanh xuân của mình cùng Nagami tắm chúng.

Nhưng nàng không biết rằng Nagami vốn không phải là một đứa trẻ bình thường mà là một kẻ xuyện việt.

Nên từ khi nhin thấy thân hình thanh xuân của nàng thì hắn quyết biến nàng thành nữ nhân của mình, thế là hắn từng bước cùng nàng thân mật hơn trong lúc tắm thì sờ gì cũng sờ rồi.

Trong lúc ngủ thì đồi được bú sữa mẹ, tuy lúc đầu Miyako còn không chịu nhưng về sau hắn làm nũng với ra vẻ đáng thương làm nàng mêm lòng thế là mỗi trước khi đi ngủ đều được thưởng thức cảm giác tuyệt vời đó.

Rồi sau hai năm trôi qua thì tình cảm cả hai trở nên thân mật đều tắm cho nhau mỗi ngày, vốn lúc đầu Miyako cũng cảm giác chuyện này không ổn chút nào nhưng theo thời gian nàng cũng dần quen với những cảm giác đó.

Mối quan hệ tình cảm của hai người không hề tâm thường như lúc trước nữa rồi, đương nhiên hắn và nàng đều biết chỉ là cả hai còn chưa chọc thủng nó mà thôi, chính Miyako cũng biết nếu cứ thế này phát triển thì bản thân nàng sẽ có một ngày cũng bị hắn ăn sạch tận xương, nhưng Miyako lại không có cảm giác sợ hãi hay lo lắng mà thay vào đó chính là mong chờ và vui vẻ mà thôi, đến chính bản thân nàng còn bất ngờ với những suy nghĩ của chính mình.

Nagami đêm nay sau khi thưởng thức (sữa) mỗi tối xong ôm nàng lẳng lặng nhìn nàng ngủ trong lòng, hắn quyết không để nàng chết như trước đây trong nhị thứ nguyên.

“Ta sẽ không để nàng chết.”

Hắn nhìn nàng với ánh mặt yêu thương quan tâm và kiên định rồi rồi nhắm mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Tử thần học viện


Ba ngày sau…

Cuối cùng ngày đến ngày học viện khai giảng, chỉ thấy trước học viện cực kỳ động đúc.

Có rất nhiều đứa trẻ khoảng bảy đến tám tuổi được ba mẹ hoặc người thân dắt đến trường vô cùng vui vẻ tạo nên một hình ảnh tuyệt đẹp.

Mà cách đó không xa thì Miyako đang dắt tay Nagami đi tới, nàng nhìn thấy hình ảnh xung quanh này chợt nhớ tới ba mẹ nuôi dắt tay đến trường trong lòng hiện ra sự vui vẻ cùng mất mát.

Nagami thì đã quen cảm giác không người thân dất tay đến trường hơn hai mươi năm rồi, nhưng bây giờ được nàng dắt tay đến trường trong lòng có một giác khác thường làm sóng mũi cay cay vì đây là lần đầu tiên hắn được một người thân dần tay đến trường thế này.

Cùng với đó sau hai năm ở đây thì đã biết còn tới 120 năm nữa cột truyện mới bắt đầu đây có thể nói là một thời gian vô cùng dài dặn.

Sau một hồi nàng cũng dắt hắn đến chỗ ghi danh.

Người ghi danh là một trung niên tử thần, hắn cầm tờ giấy đưa tới nói: “Ghi thông tin vào.”

“Ta phải về lớp rồi, ngươi cố gắng lên nhé.”

Sau khi điền thông tin xong thì Miyako chỉ cho hắn đường đi đến chỗ tân sinh rồi tạm biệt hắn vì nàng vẫn còn là học viên ở đây nên còn phải về lớp.

“Được, tạm biệt Miyako tỷ.”

“Tạm biệt, Nagami đáng yêu của ta.”

Hai người sau khi tạm biệt nhau liền tách ra đi hai hướng khác biệt, hắn sau đó liền đi theo nhóm người tân sinh đi vào học viện.

Không sau thì nhóm hắn đến một căn phòng rộng lớn lúc này cũng có vô số tân sinh xếp hàng đứng vững ở đó.

“Feng, Kyouraku , Ukitake, Oumaeda, Kira, Kasumioji … ồ có thầm chí năm nay cũng Kuchiki.”

Nagami sau khi đứng vào một hàng cuối cùng nào đó rồi liếc mắt nhìn thấy người các đại gia tộc thậm chí một trong bốn đại gia tốc nổi tiếng cũng nhìn thấy, sau đó hắn quan sát hình dáng của mọi người thì vô cùng ngờ phải nói vô cùng lớn



“Urahara Kishike, Tenssai Tsukabishi … nhưng lại không có Yoruichi ở đây?”

Hắn thấy được những gương mặt quen thuộc mà thấy qua trong anime thế giới nên nhìn một cái là nhận ra ngay, chỉ là sau một hồi quan sát hắn không thấy người quan trọng hắn cần tìm nhất là không thấy.

Vì từ khi Nagami vào được thế giới nhị thứ nguyên này thì sức mạnh và mỹ nữ hắn đều muốn cho nên nàng một trong những mục tiêu nên vô cùng quan tâm còn tên Urahara đó thì cút qua chỗ khác chơi đi.

“Này … ngươi đang làm gì thế chia sẽ cho ta biết với được không?”

Trong lúc Nagami còn đang quan sát tìm kiếm hình bóng của nàng thì bất ngờ từ phía sau có một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai hắn với một lời nói tò mò thì thầm bên tai.

“Yoruichi?!”

Đột nhiên có người làm hành động như thế liền làm hắn giật mình quay lại phía sau thì nhìn thấy một người liền bất ngờ một cái.

“Ngươi biết ta?!”

Mỹ thiếu nữ tóc tím ngắn ngang vai với làn da ngâm khỏe mạnh ngạc nhiên nhìn thiếu niên tuấn tú trước mắt không ngờ hắn biết tên nàng liền hỏi.

“Công chúa của Shihoin Clan, một trong tứ đại gia tộc ai ai mà không biết cho được.” Nagami đối mặt với câu hỏi của nàng liền mỉm cười nói.

“… Ngươi thật thú vị.” Yoruichi càng ngạc nhiên hơn là đối phương sau khi nhìn thấy làn da khỏe mạnh của nàng không vì thế mà đổi sắc còn mỉm cười tự nhiên trò truyện, lấp tức nheo mắt lại nhìn thiếu niên tuấn tú trước mắt mỉm cười nói còn trong đôi mắt lại hiện ra sự vui vẻ và quang mang khác thường.

Tuy ai ai cùng biết Yoruichi là công chúa của gia tộc Shihoin Clan, nhưng rất ít người biết hình dáng của nàng ra sao chỉ tứ đại gia tộc với những người có quan chức cấp cao mới nhìn thấy mà thôi, bình thương người dân bên trong Seireitei hiếm mới thấy được mà thôi.

Lúc này có một người bước lên đài phát biễu trên cao nhìn xuống đám người phía dưới vang lên một âm thanh uy nghiêm làm tất cả tân sinh đang trao đổi giật mình vội im lặng xếp vào hàng kể cả Nagami và Yoruichi liền cùng nhau nhìn lên đài phát biễu trên cao.

“Tất cả im lặng … xin mời tổng đội trưởng và cũng là hiệu trưởng của học viện Yamamoto đại nhân lên phát biểu.”

Sau đó người này bước xuống một bước làm một tư thế mời về phía bên cạnh một lão nhân râu trắng dài qua eo.

“ Là Yamamoto đại nhận…”

Tất cả tân sinh lúc này gương mặt đều ra sự kích động vô tay và hô lớn không ngừng vì ở Seireitei này người mà tất cả tử thần kính trọng chỉ có một mà thôi đó chính là tổng tư lệnh của mười ba sự đoàn Yamamoto.

“Ta không mong gì hơn chình là các ngươi có thế trong học viện cố gắng học tập và rèn luyện chăm chỉ để trở một Shinigami tài giỏi, để có thể bảo vệ người dân, bảo vệ Seireitei và cuối cùng là bảo vệ Soul Society này.”

“Các ngươi chình là chía khóa của tương lai đưa Soul Society càng trở nên tốt đẹp hơn.”

“Vì vậy hãy nổ lực trở thành một Shinigami của công lý có thể bảo vệ cho Soul Society có thế chống lại tất cả kẻ thù của nó.”

Theo lời ông vừa dứt tất tân sinh đều hiện ra sự kích động và tự hào ra mặt sau đó liền cùng nhau vô tay thật lớn như đang chức mừng cho tương lai tươi sáng.

Dù là tân sinh hay là những Shinigami dù đã là phụ huynh con em thực tại thì đều trở nên kích động không thôi.

Duy nhất chỉ hai người sắc mặt khác thường nhân ở đây, đó là Nagami và Yoruichi.

Nagami thì chẳng sao cả vô cùng tự nhiên không vì những lời nói của Yamamoto mà biến sắc hay kích động như những tân sinh xung quanh.

Còn Yoruichi thì bĩu môi một cái chẳng nói gì.

Yamamoto ngạc nhiên một cái nhìn đôi nam nữ này khẽ nhướng mày lên.

Sau đó thì Yamamoto liền đi xuống đài phát biểu ngồi xuống một cái ghế rồi nhỏ giọng nói một chút với tên trung niên vừa lên phát biễu vữa này vài cái khiên hắn ngạc nhiên ra mặt.

Rồi trước sự chứng kiến của mọi người liền bước lên đài phát biểu nói.

“Trước khi chia lớp chúng ta sẽ điểm danh tất cả tân sinh ở đây.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Chia lớp


“Ling-Feng” “Có mặt”

“Orami-Kyoraku.” “Có mặt.”

“Somira-Ukitake.” “Có mặt.”



“Furami- Kuchiki” “Có mặt.”

Khi vừa nhắc đến họ Kuchiki tất cả tân sinh liền chú ý đến hắn trong đôi mắt có đa số người hiện ra sự kính trọng và súng bài dù sao ai ai cùng biết Kuchiki là một trong bốn đại tộc của Seireitei này mà đội trưởng đội số sáu chính là gia chủ đương đại Ginrei Kuchiki.

Furami lúc này gương mặt hiện ra sự tự hào khi mọi người bàn tàn tới gia tộc của nàng.

“Yoruichi-Shihoin”

“Có mặt.”

Yoruichi nghe trung niên đọc tên bản thân liền hiện ra sự bất đắt dĩ lên tiếng liền hấp dẫn chú ý của mọi người dù sao Shihoin cũng là một trong tứ đại gia tộc mà đã vậy lần này tân sinh với họ lại là công chúa nữa nên khiên tất cả mọi người đặc biệt quan tâm.

“Thì ra đó là công chúa à.”

“Làn da hơi khác với mọi người một chút.”



Yoruchi nghe mọi người bàn tán xung quanh thì sắc mặt hơi đổi một chút trong đôi mặt hiện ra sự u buồn, đương nhiên là nữ nhân ai mà chẳng để ý sắc đẹp của bản thân.

Từ khi sinh ra nàng đã có làn da khác thường mọi người xung quanh và ảnh hưởng đến nhan sắc của nàng đó là lý do tại sao nàng tự ti rất ít xuất hiện trước mặt người dân Seireitei này.

Cũng phải phân biệt chủng tộc làn da mà là do Seireitei này đa số là ngươi có làn da trắng rất hiếm có ngươi da khỏe mạnh như vậy nên nàng mới không tự tin với bản thân như thế.



Chỉ là một lần nữa khi nhìn thấy thiếu niên tuấn tú trước mặt đang quay lại quan sát nàng không vì làn da khỏe mạnh mà bàn tàn hay hiện ra sự kỳ thị trong mắt mà vẫn mỉm cười hòa đồng nhìn nàng.

Điều này lhiến cho Yoruichi trong lòng đột nhiên rung động đôi mắt u buồn cùng vơi đi không ít thay vào đó là một chút ánh sáng hiện ra, đôi môi lúc này kẽ nhếch lên nhìn hắn mỉm cười.

Mà cách đó không xa Urahara cũng hiếu kỳ muốn quan sát nàng chỉ là gặp Nagami che đầu chặn tầm mắt nên nhìn vài cái không được liền từ bỏ.

“Im lặng … còn đang điểm danh … Hisuki Aruiki.” “Có mặt.”

“Furushita …”



Sau một lượt điểm danh các tân sinh thì cuối cùng cũng đến tên của hắn.

“Nagami.” “Có mặt.”

Ngay khi hắn lên tiếng thì Yoruichi đặc biệt chú ý, nàng khi biết được đây là tên của hắn liền vội ghi nhớ trong lòng, còn Yamamoto chẳng có gì khác thường.

“Thật tuấn tú …”

“Đúng vậy…”

Lúc này các nữ tân sinh quay lại nhìn thấy gương mặt của hắn đều hiện ra sự ngạc nhiên rồi kích động là hét nói.

Yoruichi nhìn thấy vậy liền nhướng mày một cái chẳng nói gì.

“Chỉ được cái vẻ mặt, không biết có trở thành Shinigami tài giỏi hay không còn chưa biết.”

“Đúng vậy.”

Lúc này một nhóm nam tân sinh khi nhìn đám nữ sinh như thế liền không vui ghen ghét nói, đương nhiên đây chỉ là nhóm tân sinh thương dân nói mà thôi còn về các con em gia tộc danh giá đều không quan tâm tới, họ chỉ để tâm là khi đề tên Kichido và Shihoin mà thôi.

“Tiếp theo Isshin Kurosaki.” “Có mặt”

Khi cái tên này vừa vang lên lấp tức cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của Nagami nhìn phía đó không xa thấy một thiếu niên uể oải ngáp vừa tiếng hiện ra sự ngạc nhiên vì đây là lão cha của Ichigo.

Cuối cùng thì sau một hồi điểm danh kết thúc thì trung niên liến ngoắc một Shinigami gần đó tới để hắn sắp xếp các tờ báo danh xong liền nhìn xuống nói.

“Tốt rồi bây giờ bắt đầu chia lớp.”

“Lớp một năm nhất bao gồm: Furami Kuchiki, Isshin Kurosaki, Ling Feng, Mikito Akira, Jirota Kira, …, Yoruichi Shihoin và cuối cùng là Nagami.”

Khi vừa nghe Nagami cùng lớp với mình thì Yoruichi đôi mắt phát sáng trong vui vẻ không thôi còn những người khác sắc mặt thay đổi không giống nhau.

Chỉ có Nagami là vui mừng khi nghe cùng lớp với nàng.



Sau khi chia lớp xong thì có giáo viên của mỗi lớp đến nhận người thế là các tân sinh cứ thế vào chỗ giáo viên của mình

“Giới thiệu một lần nữa ta là Yoruichi hân hạnh làm quen.”

“Nagami, rất vui được gặp ngươi.”

Trong khi mọi người đến lớp của mình thì Yoruichi cũng chạy lên trước mặt hắn mỉm cười với mái tóc tím ngắn vô cùng đáng yêu nói, làm cho Nagami vui vẻ chào hỏi lại rồi cùng nàng đến chỗ giáo viên của mình.

Chỉ là khi nhìn thấy giáo viên của mình là ai xong thì hắn ngẩn người.

“Jishiro Ukitake?!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Chỗ ngồi


“Đây sẽ là lớp học của các ngươi … tất cả kiếm chỗ ngồi đi.”

Jishiro Ukitake sau khi nhận lớp tân sinh của mình xong liền dẫn họ đến lớp của mình sau đó cho cho các tân sinh vào chỗ ngồi tự do theo ý thích.

Nghe vậy cả mọi người liền nhìn xung quanh bắt đầu chọn chỗ ngồi cho bản thân thì chỉ riêng Yoruichi và Ling là không lựa chọn mà chờ đợi điều đó.

Thật ra cũng dễ hiểu thôi gia tộc Feng vốn là gia tộc phụ thuộc vào Shihoin mà cũng là gia tộc trung thành nhất, nên khi Yoruichi chưa lựa chọn thì Linh sẽ chờ đợi nàng chọn xong mới được.

Mà Yoruichi không lựa chọn chỗ ngôi mà đôi mắt thỉnh thoảng liếc qua nhìn Nagami đang lựa chỗ ngồi mỉm cười chờ đợi.

Sau đó tất cả mọi người đều tìm chỗ ngồi thích hợp liền bước tới những vị trí đó, mà lúc này Nagimi cùng tìm thấy một chỗ thích hợp phía trên bên phải nằm ở giữa bàn hai người ngồi liền mỉm cười bước tới.

Yoruichi khi nhìn thấy di chuyển đôi mắt lấp nháy một cái đợi đến khi hắn vào chỗ ngồi rồi thì nàng liền bước tới chỗ đó, mà phía sau nàng Ling Feng lại theo phía sau như hộ chủ, tất cả tân sinh nhìn thấy đều cảm giác bình thường.

Vì ai mà chả biết Feng Clan vốn là tộc phụ thuộc của Shihoin Clan mà chỉ hành động tiếp theo của Yoruichi khiến mọi người bất ngờ.

“Ta có ngồi đây được chứ.”

Yoruichi bước nhìn Nagami đang ngồi gần bên trong vách tường liền mỉm cười hỏi làm mọi người lẫn Ling Feng đi phía sau bất ngờ một chút.

“Ở đây còn một chỗ trống không có ai ngồi tất nhiên là Yoruichi tiểu thư có thể ngồi mà, đâu cần hỏi làm khó ta như vậy.” Nagami không nhanh không chậm mỉm cười nói khiến cho tất cả mọi người bất ngờ.

Vì đáng lý khi biết công chúa của một trong tứ đại gia tộc ngồi bên cạnh thì người đó đáng lý phải vui mừng lẫn lo sợ hay có những trạng thái khác thường, nhưng mà tên này thì khác không mặn không nhạt trả lời không vì nàng ngồi bên cánh mà biến sắc hay khác thường mà thần sắc vô cùng tự nhiên như xem một người bạn vậy thôi không hơn.

“Tốt … vậy thì ta không khách khí.”

Yoruichi sau khi bị câu trả lời làm cho bắt ngờ thì càng vui vẻ hơn liền ngồi xuống kế bên hắn.



Ling Feng hơi bắt ngờ một chút sau đó đi ra phía sau hai người Nagami và Yoruichi ngồi xuống, vì nói thế nào đi nữa nàng vốn là thuộc hạ của Yoruichi nên không thể ngồi ngang hàng hoặc hơn được nên chỉ có thể ngồi phía sau.

Cùng đó thì việc Yoruichi ngồi kế bên Nagami thì nàng cũng chẳng ý kiến gì, dù sao không giống vài gia tộc kiêu ngạo khinh thường người dân qua lại trao đổi như gia tộc Kichiki,…

Thì gia tộc Shihoin lại cùng thường dân trong Seireitei qua lại nhiều hơn làm cho người dân thường yêu quí nhất, khác với các gia tộc khác thì Shihoin là một gia tộc điều khiên lực lượng đặc biệt Onmitsukido của toàn Seireitei này.

Mà trong lực lượng này chỉ đặc biệt nhận người có tài năng mà thôi nhưng bù lại thì không có qui định chỉ có quý tốc mới được gia nhập mà người dân cùng có thể, đó là lý dó tại sao Shihoin được người dân yêu quý nhất cùng là sợ hữu lực lượng đông đảo và trung thành nhất là vậy.

Nếu như Gotei 13 là nơi mà các quý tộc hướng tới thì Onmitsukido lại là nơi mà người dân hướng tới nhất vì ở đó không bị ảnh hưởng bởi thân phận địa vị mà chỉ cần tài năng và năng lực là được.

Đây là lý do Ling Feng hay tất cả tân sinh không bất ngờ khi nhìn thấy Yoruichi có ý định ngồi kế bên hắn vì họ cho rằng nàng đang lôi kéo hắn vào lực lượng đặc biệt của gia tộc mà thôi.

Dù sao thì Nagami không có họ chỉ tên như vậy chỉ có thể là thường dân.

“Tên đó thật may mắn…”

“Chỉ có vẻ ngoài chưa chắc có tài năng.”

Lúc này một số tân sinh thường dân nhìn thấy thì ghen tỵ không thôi, không phải Yoruichi (xinh đẹp) mà là do nàng là công chúa của Shihoin cũng sẽ gia chủ tương lại của Onmitsukido nếu được nàng lựa chọn vào lực lượng có thể nói một bước lên mây.

“Xem ra ngươi bị họ ghen ghét rồi, nhưng đừng lo có ta ở đây nhất định sẽ bảo vệ ngươi.” Yoruichi mỉm cười đầy tinh rang nói.

“Chậc, chậc … vậy thì phải làm phiền Yoruichi tiểu thư rồi.” Nagami nghe vậy chẳng sao cả mỉm cười nói, hắn chẳng để tâm mấy tên tân sinh này làm gì.

“Xin chào tất cả, ta là Jishiro Ukitake cũng giáo viện chủ nhiệm của lớp 1 này , mọi người có thể gọi ta là Jishiro lão sư.”

Ngay khi Jishiro Ukitake giới thiệu bản thân thì tất cả tân sinh đều sáng mắt ngạc nhiên bàn tàn với nhau.

“Thì ra đây chính là Jishiro Ukitake đại nhân.”

“Thật không ngờ đệ tử của Yamamoto đại nhân đích thân chỉ dạy thật là vinh dự.”

Tất cả tân sinh vô cùng vui vẻ lẫn háo hức, ai mà chẳng biết Jishiro Ukitake là một trong hai đệ tử xuất xắc của tổng đội trưởng Yamamoto cũng là hai đội trưởng tương lai nên sắp được họ chỉ dạy ai mà không vui cho được.

“Tốt rồi, ta biết mọi người rất háo hức nhưng trước tiên chúng ta nên làm quen với nhau cái đã , từ hàng thứ nhất giới thiệu bản thân, bắt đầu từ em.” Jishiro Ukitake nhìn thấy tân sinh háo hức như thế liền vui vẻ mỉm cười rồi chỉ vào mỹ thiếu nữ ngồi đầu tiên nói.

“Em là Furami Kuchiki …”

Mỹ thiếu nữ hiện ra sự từ hào nói ra tên bản thân vô cùng kiêu ngạo.

“Thật đẹp …”

“Sau này chắc chắn sẽ trở thành một mỹ nữ.”

Các nam tân sinh trong lớp liền bàn tán với nhau vô cùng nhộn nhịp làm cho Yoruichi bĩu môi một chút không nói gì, nhưng nhìn thấy Nagami không vì Furami xinh đẹp mà thay đổi sắc mặt hay quan tâm thì nàng vui vẻ trở lại chẳng quan tâm tới họ.

Đương nhiên rồi tuy Furami khá là xinh xắn nhưng lại không phải mục tiêu của hắn nên chẳng cần để tâm nhiều như vậy dù sao nàng ta cũng kiêu ngạo vì gia tộc không thèm quan tâm thường dân như hắn thì sao hắn phải phí tâm làm gì.

Sau đó tất cả tân sinh đều giới thiệu bản thân tuy Nagami lại làm các nữ tân sinh bàn tán vì vẻ ngoài tuấn tú của mình nhưng chỉ bị các nam tân sinh ghen ghét mà thôi.

Vì vậy năm học mới của hắn trở thành tử thần chính thức bắt đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Học trở thành Shinigami


Ngày đầu tiên đến lớp nên chỉ giới thiệu đơn giản với nhau, rồi giảng một ít kiến thức về Shinigami và cách rèn luyện Linh áp mà thôi.

Trong 6 năm học tại đây thì có bốn khóa học chính để trở thành Shinigami thực thụ bao gồm:

Zanjutsu, Hakuda, Hoho và Kido. ( kiếm thuật, thể thuật, tốc thuật và phép thuật.)

Sáu năm này chỉ cần nắm giữ trình độ trung cấp hai trên bốn khóa liền có thể tốt nghiệp trở thành Shinigami bất cứ lúc nào cũng được, còn nếu trong sáu năm này nắm giữ trình độ thượng cấp ba trên bốn khóa thì có thể được các đội trưởng đến lựa chọn trở thành đội phó của họ.

Đây cũng là chính mục tiêu mà những học viên ở đây hướng tới.

Nagami vô cùng tự tin với khả năng học tập của mình vì trong hai năm qua qua từ khi nhận được sức mạnh của Azrian thì hắn phát hiện ngoài khả năng bá đạo hấp thụ năng lực ra thì còn có những năng lực khác.

Trong đó có một khả năng cũng bá đạo không kém với khả thôn phệ sức mạnh kia đó là khả năng hoàn mỹ biến mọi sực mạnh có khuyết điểm trở thành không khuyết điểm.

Hay nói cách khác nếu trong quá trình học tập của hắn có khuyết điểm nào đó thì khả năng này sẽ giúp hắn hoàn thiện hết tất cả chỉ trong nháy mắt đây chính là chỗ bá đạo của nó.

Lúc đầu Miyako muốn chỉ dạy hắn bốn khóa này ở mức cơ bản nhưng hắn không đồng ý, không phải vì hắn không chịu mà nếu làm thế sẽ làm phí thời gian của nàng hoàn thiện bản thân.



Dù sao năm này là năm cuối của nàng, hắn muốn Miyako chú tâm học tập để có khả năng bảo vệ bản thân trước rồi được các đội trưởng lựa chọn cho vi trí tốt nhất.

Còn hắn có những khả năng bá đạo nên không hề lo tương lai bản thân không thành cường giả mà chỉ lo không có thời gian mà thôi.

Do hôm nay ngày học đầu tiên nên giờ lên lớp rất ít, vì Nagami không biết phương tu luyện linh áp nên vô cùng chuyên chú lắng nghe.

Yoruichi kế bên thì buồn chán ngáp lên ngáp xuống vì chắc chắn rồi công chúa nàng đã học được trước đó từ khi sinh ra nên đây là điều bình thường.

Nhưng nàng nhìn thấy hắn chăm chú học tập như thế liền nằm xuống bàn ngủ một cái với gương mặt vô cùng đáng yêu.

Nagami do lo tập chung nên không thấy được còn Ling Feng phía sau thì da mặt giật giật vài cái chẳng dám ý kiến.

Sau khi Jishiro Ukitake giảng dạy cơ bản về cách tu luyện linh áp và sơ bộ bốn khóa chính học xong liền cũng hết giờ lên lớp.

“Yoruichi tiểu thư hết giờ rồi.”

Lúc này Nagami cũng nhìn bộ dạng của Yoruichi nằm ngủ vô cùng đáng yêu liền bất ngờ một cái mỉm cười gọi nàng một tiếng.

“Hết giờ rồi à, ngủ một giấc thật đã.”

Yoruichi lúc này duỗi người dậy một cái với gương mặt lười biếng chỉ là nhớ tới Nagami còn ngồi bên cạnh liền hăng hái trở lại đưa tay qua nói.

“Ta là Yoruichi mong thời gian sắp tới giúp đỡ lẫn nhau.”

“Hân hạnh làm quen Yoruichi tiểu thư.” Nagami mỉm cười bắt lấy tay nàng một cái.

“… đừng gọi thêm hai chữ tiểu thư gọi tên ta là được rồi.” Yoruichi đột nhiên nhìn hắn một cái với vẻ bắt ngờ sau đó lại nở nụ cười tinh rang nói.

Thật ra lúc Nagami bắt tay Yoruichi thì ngón tay của hắn nạo nạo vào lòng bàn tay nàng bởi vậy mới làm nàng ngạc nhiên, nhưng sau đó nàng cũng thế liền dùng một ngón tay nạo nạo vào lòng bàn tay hắn hành đồng của hai người không ai biết cả.

Cùng từ hôm đó mối quan hệ của hai người trở nên đặc biệt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Yoruichi bất ngờ


Đã hai năm trôi qua kể từ ngày Nagami theo học ở học viên Shinigami.

Có một số việc xảy ra chẳng hạn như Miyako một năm trước đã tốt nghiếp và trở thành đội phó của đội số 13 của Jishiro Ukitake, đây là không thể không kể công của Nagami trong đó đã giúp nàng.

Hai năm trước Nagami và Yoruichi từ mới quan hệ bằng hữu rồi từ từ trở nên thân thiết hơn mới quan hệ cùng càng phát triển theo hướng khác.

Nhưng đây là nguyên nhân lúc đầu Shihoin tộc cực kỳ không vui, liền đến cảnh cáo Nagami vài lần tránh xa Yoruichi ra vì họ không thích công chúa của họ có quan hệ với một tên tầm thường.

Và thế là một năm trước đó Kichido trở thành thiên tài trong mắt mọi người vì chỉ trong một nắm hắn đã đạt trình độ sơ cấp cả bốn khóa: Kiếm thuật, thể thuật, tốc thuật và phép thuật.

Dẫn đến phong ba cho toàn học viện vì mười năm trước điều này từng xảy ra hai lần mà thôi đó là hai đệ tử của tổng đội trưởng Yamamoto.

Jishiro Ukitake và Shunsui Kyoraku.

Dù sao hai người họ là được chính đích thân Yamamoto chỉ dạy mà thành tài còn là quý tộc, nhưng Nagami thì khác chỉ là một học viên bình thường không phải đích thân Yamamoto chỉ dạy cũng không phải quý tộc mà một thường dân bình thường mà là tự học thành tài thông qua khóa học trên học viện bởi vậy mới dẫn đến phong ba thế này.

Mà người vui nhất chình là Miyako và Yoruichi.

Phải biết rằng Miyako chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ lựa chọn các Shinigami gia nhập quân đoàn, đột nhiên tin tức thiên tài Nagami lan truyền với một tốc độ chóng mặt đã khiến cho ngày kỳ lựa chọn Shinigami lần đó biến hóa bất ngờ.

Và đặc biệt hơn chỉ sau hai ngày thì ai ai cũng biết Miyako chính là tỷ nuôi của thiên tai Nagami chuẩn bị tốt nghiệp làm cho sự kiện lựa chọn trở nên vô cùng đặc sắc.

Phải biết rằng tốt nghiệp lần đó vốn chỉ có Đội 10, Đội 12 và Đội 13 đến chọn các Shinigami tốt nghiệp năm nay thì từ cái ngày phong vân nổi lên đã biến thành cả Gotei 13.

Ngoài trừ Tổng đội trưởng Yamamoto, đội 6 và đội 11 không mặt ở đây thì còn lại tất cả đều đông đủ, đều này khiến cho cả học viện bất ngờ một phen mà càng làm người khác giở khóc giở cười nhất chình là các đội trưởng giành một Shinigami trình độ thượng cấp hai trên bốn khóa đến long trời lở đất.

Nếu là một Shinigami thiên tai trình độ thượng cấp bốn trên bốn khóa thì đây điều hợp lý chẳng ai nói gì, nhưng đằng này lại khác chỉ một trên bốn mà thôi mà giành tới giành lùi không khác gì, nhưng để có thể đạt thượng cấp hai trên bốn khóa cũng được coi là thiên tài vì đây trình độ phó đội.

Mà người bị mọi người tranh giành không ai khác chình là Miyako, tỷ nuôi của thiên tài Nagami mới thành danh cả Seireitei này không lâu.

Nguyên nhân thật sự không khó suy nghĩ thì ai cũng rõ là các đội trưởng muốn thể hiện thành ý thu nạp nhân tài là Nagami tương lai kia mà để ân tượng tốt với hắn thì đầu tiên phải thông qua Miyako trước, dù sao thì hai người là thương dân không phải quý tộc đây là đối tượng lôi kéo tốt nhất.

Sau cùng trành giành thì Miyako cùng lựa chọn trở thành người của đội 13 thuộc quyền của Jishiro Ukitake khiến hắn cười vô cùng đắc ý làm các đội trưởng khác nhìn mà ứa tim gan khiêu chiến khắp nơi.

Jishiro Ukitake tuy là một đội trưởng nhưng chỉ có một mình làm sao chống lại người đông thế mạnh như vậy được liền nắm Miyako lẫn thuộc hạ của mình bỏ trốn làm họ đuổi theo truy sát.

Để lại các Shinigami chưa được chọn nhìn nhau bất đắt dĩ không biết nói gì nhưng cũng may là các đội phó của các đội vẫn còn ở đó lựa chọn nếu không họ lúng túng chết.



Mà cùng từ ngày đó gia tộc Shihoin đã không còn ý kiến việc Nagami và Yoruichi làm bằng hữu nữa, họ đàng phải một mắt nhắm một mắt mở coi như không biết khiên cho Yoruichi vô cùng vui vẻ.



ở một nơi nào đó trong Rukongai.

Trong một không gian bí mật là một khoảng không gian khác toàn đất đá xung quanh thì có hai bóng đen di chuyển trong đây.

“Vù.”

Hai bóng đen di chuyển qua lại giao nhau rất nhanh nếu người bình thường sẽ không nhìn rõ được cách thức di chuyển của họ.

Hai bóng đen này là một đôi thiếu nam thiếu nữ khoảng mười tuổi nhưng nhìn như 15 16 vậy.

Nếu để cho các shinigami khác nhìn thấy thì họ sẽ khiếp sợ vì hai đứa trẻ này đang sử dụng Shunpo ở trình độ trung cấp, nhưng ai có thế quan sát được thì sẽ thấy thiếu nữ nắm giữ Shunpo có tộc độ nhanh hơn thiếu niên một chút.

“Hahaha… người bắt không được ta đâu, Nagami.”

Lúc này giọng tinh rang của một thiếu nữ vang lên vô cùng vui vẻ khiến cho thiếu niên cắn rằng liền mạng dùng sức đuổi bắt nàng.

Mà đôi nam nữ này không ai khác chính là Nagami và Yoruichi.

Không gian độc lập này là hắn và Yoruichi cùng nhau bỏ ra nửa năm xây dựng lên trở thành căn cú bí mật của cả hai và là nơi rèn luyện năng lực và thân mật hơn.

Trong hai năm qua thì Nagami đã trở thành học viên thiên tài mà ai cùng biết hắn đứng hạng nhất gần như cả bốn khóa học, chỉ duy nhất khóa Shunpo là đứng thừ hai mà thôi.

Người đứng nhất không ai khác chình mỹ thiếu nữ đang trêu đùa hắn lúc này, Yoruichi.

Sau một hồi đuổi bắt thì Nagami ở lần cuối cùng tung ra hết sức thì cũng nắm được tay nắm nàng khiến cho Yoruichi bất ngờ một cái, nhưng lực nhảy của hai bị mất thân bằng thế là cùng nhau lăn lộn trên mặt đất một đoạn.

“Bắt được ngươi rồi, để xem còn chạy đâu cho thoát chuẩn bị mà lĩnh hình phạt đi.”

Lúc này Nagami đang đè Yoruichi dưới thân ra vẻ hung ác nói, hắn hai năm nay vì thua tốc độ của nàng nên bị trêu ghẹo không ít, lần này bắt được nàng phải trả lại.

“Hihi … vậy lần này ngươi sẽ trừng phạt ta như thế nào? đừng làm gì khiến ta sợ hãi nha, ta là người nhát gan đó … hihihi.” Yoruichi bị giữ hai tay và cả người thi bị ép phía dưới nhưng lại không chút nào sợ hãi với vẻ hung ác của hắn mà ngược lại nở nụ cười trêu ghẹo.

“Á…”

Thấy nàng như thế da mặt hắn co giật vài cái liền hít một hơi sau đó làm một hành động khiến nàng bắt ngờ chỉ thấy Nagami lúc này bế nàng lên trong tư thế công chúa khiến Yoruichi giật mình, nhưng hành động tiếp theo mới khiên nàng kinh hãi.

“Bóp…”

“A…”

Nagami sau khi bế nàng đến một chỗ tảng đá gần đó liền ngồi xuống trước sự bất ngờ của Youruichi thì quay người lại đặt ngang hông để nàng đưa kiêu đồ mới phát dục của mình lên, sau đó hắn liền hung ác đánh mạnh lên đó một cái khiến cho nàng la lên một tiếng khiếp sợ lẫn bất ngờ.

Yoruichi vô cùng khiếp sợ vì nàng không dám nghĩ tới rằng Nagami dám làm hành động đó liền xấu hổ và giận dữ lần một cảm giác khác lạ xuất hiện trong lòng nổi lên khiên nàng vô cùng bối rối vừa định nói gì đó liền bị trừng phạt tiếp.

“Ngươi…”

“Bóp … ngươi cái gì mà người , dám trêu chọc bổn công tử thì phát chuẩn bị tinh thần lãnh án”

“Á … nhưng ”

“Bóp … không nhưng gì hết.”

“Á…”



Sau một trận trừng phạt thì Yoruichi cũng cầu xin tha thứ khuất phục trước dâm uy của hắn, hừ hừ vuốt kiều đồn đáng thương của mình thậm chí nàng còn cảm giác ướt ướt giữa quần làm nàng đỏ hết cả mặt.

“Để xem sau này còn trêu ghẹo ta nữa hết.” Nagami thỏa mãn hừ hừ nói.

“Hết rồi…” Yoruichi ra vẻ đáng thương nói.

“Thế thì tốt…” Nagami nghe nàng nói thể cuối cùng cũng mỉm cười quay người nàng lại thì bắt ngờ nhìn thấy ẩn dưới làn da khỏe mạnh của nàng có làn đỏ ủng trên gương mặt vô cùng đẹp mắt tạo nên một phong vị mị lực khác thường.

Thế là trước sự kinh ngạc của Yoruichi một lần nữa, Nagami khom người xuống hôn tơi đôi môi nhỏ bé xinh xắn kia của nàng.

Oanh!!!

Khi đôi môi cả hai chạm nhau thì não của nàng cũng như một quả bom nổ tung.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Tiểu thế giới


Yoruichi cứ thế ngơ ngác để hắn nhấp nhoáng đôi môi nhỏ nhắn của mình mà quên luôn phản ứng.

Đến khi cảm giác trong miệng có một vật quấn lưỡi của nàng thì Yoruichi cùng đã quên trời đâu đất đâu theo phản ứng đáp trả lại hai tay vòng lên cổ hắn cả hai cứ thế cả hai hôn nhau.

Nàng lúc này cảm giác nhịp đập trong tim cũng loạn cả lên đã không suy nghĩ được gì nữa thậm chí quên luôn cả cơn đau từ kiều đồn kia.

Không bao lâu sau thì cả hai cùng tách ra giữa đôi môi của hai người có tia ngấn bạc kéo dài ra vô cùng chói mắt.

“Ngươi lúc này thật xinh đẹp đó Yoruichi.” Nagami nhìn gương mặt ngây ngất của nàng liền lấy một tay xoa lên mỉm cười nói.

“Ngươi … ngươi vừa... nãy …. Hôn ta.”Yoruichi gương mặt ngơ ngác nhìn hắn nói.

“Phải, ta thích ngươi nên hôn ngươi đó.”

“Ngươi … thích ta … ngươi không chê nhan sắc ta khác biệt với những nữ nhân khác sao?” Nàng nghe hắn nói ba chữ (ta thích ngươi) trong lòng liền rung động mãnh liệt ngây ngốc hỏi hắn.

“Không, ngược lại ta còn thấy nó có mị lực đặc biết nữa đó.” Nagami ngạc nhiên nhìn nàng một cái rồi mỉm cười nói tiếp tục vuốt ve gương mặt của nàng.

“…”

Yoruichi nghe hắn nói thế cùng với cảm nhận bàn tay ấm áa xoa trên mặt liền cảm giác ẩn dấu trong lòng bộc phát hai bên mắt hiện ra hai dòng nước chạy dài xuống rồi ôm lấy hắn khóc không thành tiếng.



Nagami liền hiện ra sự bất ngờ một cái nhưng vẫn ôm nàng vào lòng vẫn sau lưng như đang an ủi vậy khiên cho Yoruichi càng khóc lớn hơn làm hắn bó tay.

Sau một hồi nàng cũng ngưng lại liền thúc thít nói ra nổi lòng của nàng làm Nagami cùng hiểu ra vì sao nàng khóc rồi.

Là vì từ khi sinh ra nàng sở hữu làn da khác mọi người đã vậy còn bị dòm ngó bàn tay và soi mói khắp nơi nên sinh ra tự tin với bản thân không dám ra ngoài dạo chơi hay gặp ai chỉ thể trốn trong tộc mà thôi.

Vốn nàng cứ nghĩ không ai thực sự không yêu thích nàng thì bắt ngờ trong ngày khai giảng gặp được hắn, hắn không vì làn da của nàng mà hiện ra sự kỳ thì nào khiến Yoruichi vô cùng vui vẻ nên từ đó muốn làm bạn cùng hắn.

Chỉ là không ngờ sau hai nam nghe hắn nói thích nàng làm Yoruichi vô cùng hạnh phúc nên mới khóc như thế.

“Tốt rồi, nếu không ai thích nàng chỉ cần ta thích là được cứ kệ họ đừng quan tâm.” Nagami lúc này ôm nàng vào lòng dỗ dành nói.

“Umh.” Yoruichi vô cùng hạnh phúc dựa vào lòng hắn cảm nhận sự ấm áp tư cơ thể của Nagami.

Chỉ là trong không khí ấm áp hạnh phúc này thi bất ngờ Nagami nói một câu liền phá vỡ làm nàng giật bắn người lên.

“Sao cảm giác chân ướt ướt vậy nhỉ?”

“Á … ta nhớ ra có việc đi trước, ngày mai gặp lại.” Yoruichi đột nhiên nghe câu nói của hắn liền nhớ tới lúc nãy bị Nagami đánh làm cho … mới thành ra ướt chỗ đó như thế vì vậy liền tách ra khỏi người hắn đỏ mặt nói một câu liền chạy trối chết.

Để lại Nagami ngẩn người ngồi đó một cái rồi mỉm cười lắc đầu đầy thâm ý.

“Chỉ với hai nam học tập của bản thân mà trình độ cả bốn khóa đều đạt trung cấp cùng linh lực rèn luyện cùng đạt đến Shinigami ưu tú.”

Nagami lúc hồi tưởng lại hai năm học tập của bản thân mà cảm thản không thôi và hắn cũng không thể không thừa nhận khả năng hoàn mỹ vô cùng bá đạo như công cụ hack vậy, hắn có để được trinh độ như bây giờ thì công sức của nó là nhiều nhất.

Bây giờ kỳ thi năng lực còn hơn một tháng nên chưa ai biết lúc này hắn đã có trình độ trung cấp cả bốn khóa, nếu không sẽ tiếp tục tạo nên oanh động một lần nữa.

“Cộng nhân ảnh hưởng thế giới này mạnh thật, tuy chỉ mới mười tuổi thôi mà ta nhìn cứ như một thiếu niên 15 16 tuổi rồi.”

Nagami nhìn thân hình của bản thân cảm thán một tiếng.

“Để xem tiểu thế giới phát triển tới đâu rồi.”

Lúc này Nagami vào quan sát tiểu thế giới bên trong cơ thể, đây là tiểu thế giớ nhỏ bé có chứa vật sống ở đây.

Tiểu thế giới này là một khả năng một năm trước hắn phát hiện được, khả năng này hấp thu sức mạnh linh áp ở đây để tái tạo rèn luyện tiểu thế giới bên trong hắn tốt đẹp hơn và còn có thể chứa vật sống nữa.

Tiểu thế giới này giống như địa cầu vậy nhưng là một dảng thu nhỏ gấp nhiều lần hơn, dù vậy thì nó cùng gần bằng cả một châu lục vô cùng rộng lớn, mà theo thời giàn rèn luyền thì tiểu thế giới đang từng bước phát triển và lớn hơn.

Lúc đầu hắn còn bất ngờ sau đó thì mừng như điên, vì nếu có tiểu thế giới này thì Nagami mở hậu cung có thể đem theo các nàng bên người không cần lo lắng gì dù sao hắn cũng không thể giới Bleach này mãi rồi cùng sẽ có một ngày đi đến thế giới khác tiếp tục thực hiện ước mơ của bản thân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Rangiku


Sau khi vào tham quan tiểu thế giởi trong cơ thể tiến triển thế nào xong thì hắn chuấn bị rồi khỏi không gian bí mật này.

Không phải chuẩn bị về nhà với Miyako mà là đi tìm người.

Biết trước cốt truyện hắn biết có vô số mỹ nữ bị lưu lạc bên ngoài Rukongai này chặng hạn như: Rangiku, Momo, Hisana, Rukia, Yachiru, …

Nên từ khi trở thanh thiên tài trong học viên đến này thi việc ra vào Rukongai và Seikeirei không còn là khó khăn nữa thế là hắn đi tìm các nàng, dù sao với ý định xây dựng hậu cung như hắn thì phải giành trước tiên tìm được các nàng.

Nhưng một năm nay sau khi cùng cùng Yoruichi xây dựng căn cứ bị mật ở Rukongai này thì hắn lại chẳng có manh mối hay tung tích của các nàng.

Dù vậy hắn cũng không nản chí mà từ bỏ luôn đi tìm.

Lúc này Nagami đến một thị trấn nào đó của Rukongai và khi vừa đặt chân vào thì trở nên nổi bật ở đây.

“Chào Nagami …”

“Nagami một ngày tốt lành …”



Ngươi dân trong thị trấn vừa thấy ai cùng vui vẻ chào hỏi vô cùng nhộn nhịp dù sao từ ngày hắn trở thành thiên tài thì một tháng sau cả Rukongai không ai là không biết cả đến thiên tài này cả.

Đã vậy xuật thân của hắn vốn là đến từ Rukongai và thường dân bình thường nên được mọi vô cùng yêu thích và tự hào.

Nagami trên đường cùng mọi người mỉm cười chào hỏi vô cùng hòa đồng, sau một lúc thì hắn đến nơi quen thuộc yêu thích của mình.

Đó một tiệm bánh ngọt nổi tiếng ở đây, hắn phát hiện cách đây 1 năm trước sau khi cùng Yoruichi xây dựng căn cứ bí mật, cả hai thường đến đây ăn bởi vậy mới khiến nơi này trở nên nổi tiếng từ đó.

“Ôi trời xem ai đến kia này … chẳng phải là thiên tài Nagami của chúng đây sao.”

Khi vừa dặt chân vào quán thì ông chủ ở đây liền phát hiện ra thân ảnh quen thuộc liền trêu ghẹo nói.

“Coi bộ người buôn bán đắt quá nhỉ Misato, nếu so sánh một năm trước thì khác hoàn toàn.”

Nagami nhìn quán đông đúc người liền cười nói, phải biết một năm trước nơi nay vô cùng thưa thớt vậy mà chỉ sau một năm biến đổi bất ngờ thế này nên cảm thán một tiếng.

“Hahaha … đây là còn phải cảm ơn người nữa đó … à đúng rồi đây là món bánh mới cho ta mới làm ra đảm bảo ngươi rất thích.”



Sau một lúc thì ông chủ đi ra phía sau cầm một túi bánh với những hình dạng hấp dẫn cùng một mùi hương đầy quyến rũ bao tử bất cứ ai.

“Món mới à, trông ngon qua.” Nagami vừa mùi hương mà bao tử đã sôi sục lên, nếu bình thường không hoạt động thì không ăn cũng không sao nhưng trở thành Shinigami sử dụng linh áp hoạt động thì cần có thức ăn để bô sung thể lực lại.

“Bao nhiêu?”

“Không … không … đây là món mới như thường lệ miễn phí cho ngươi ăn thử lần sau mới lấy tiền.”

“Ồ vậy thì cảm ơn nhé.”

Sau đó Nagami nhận lấy túi bánh rồi tạm biết ông chủ ở đây tiếp tục bước ra ngoài tìm kiếm tung tích mỹ nữ.

Vừa ra khỏi thành phố thì hắn liền dùng Shunpo phóng đi thật nhanh tiềm kiếm các nàng vừa đi và vừa ăn đôi mắt thì quan sát liên tục.

Lần này ông trời không phụ sự kỳ vọng của hắn một năm qua, trong lúc Nagami đang đi qua một khu vực với nhưng cái cây khô éo và không bóng người qua lại thì nhìn thấy một người nằm giữa đường.

“Là nàng … rốt cuộc tìm được rồi”

Điều này vô cùng hấp dẫn ánh mắt của hắn, đến khi nhìn rõ người đang nằm kia hai mắt liền tỏa sáng phóng tới chỗ đó đứng trước mặt nàng.

Thiếu nữ bảy tám tuổi với một mái tóc vàng ngắn trong một trang phục cũ kỹ và rát nát cùng một thân hình hao gầy, nhất gương mặt gầy trong thiếu sức sống với đôi mắt xanh tan rã ngơ ngác nhìn phía trước không hề chú ý đến sự hiện diện của hắn.

Nagami đương nhiên biết nàng là ai vì sau này nàng sẽ trở thành mỹ nữ xinh đẹp với thân hình nỏng bỏng.

Rangiku Matsumoto.

Nhìn nàng trong hình dạng quá khứ lúc này trong lòng tiếc thương không thôi từ trong túi ra một cái bánh thơm ngon đưa đến bên miệng nàng mỉm cười nói “Ăn đi.”

Rangiku nghe mùi hương đồ ăn thì đôi mắt tan rã cùng khôi phục lại chút thần thái ngước lên nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú đang dùng đôi mắt thương tiếc nhìn nàng.

“Ngươi … là … ai?” nàng vô cùng khó nói ra.

Nagami thấy nàng hỏi thế thì mỉm cười bỏ bánh lại vào túi đặt xuống đất, sau đó trước sự ngạc nhiên của nàng thì hắn đã làm một hành động vô cùng bất ngờ.

Nagami khom người bế nàng lên như công chúa khiến cho Rangiku bất ngờ nhìn hắn ngơ ngác, phải biết rằng trang phục mà Nagami đang mặc vô cùng đẹp và sắc sở như một quý tộc, vậy mà một quý tộc nhứ thế không ngần ngại sự dơ bẩn trên người nàng mà bế lên mới khiến Rangiku ngẩn người như thế.

Sau đó hắn đặt nàng dựa vào một tảng đá rồi quay lại lấy túi bánh đặt vào lòng nàng nói. “Ăn đi, ngươi cũng sở hữu sức mạnh mà, nếu không ăn thì không có sức đâu. ”

“…” Rangiku ngơ ngác nhìn nụ cười tỏa sáng như mặt trời kia như đang soi sáng bóng tối trong lòng nàng vậy, sóng mũi cay cay liền cầm lấy miếng bánh trong túi lên ăn.

Nàng cứ thế ngờ ngác mà nhìn hắn ăn nhìn gương mặt tuấn tú kia từng chi tiết một như muốn khắc ghi vào lòng.

“Ngươi tên gì?” Nagami mặc dù biết nàng là ai nhưng vẫn giả vở không biết hỏi.

“Ta tên Rangiku… còn ngươi là ai?” Rangiku sau một hồi ăn xong cũng khôi phục là một chút sức sống nói.

“Ta là Nagami, hân hạnh gặp mặt.” Hắn đối với câu hỏi của nàng mỉm cười nói.

Nhìn xung quanh không hoang vắng không một bóng người liền hỏi nàng: “Ngươi là cô nhi sao?”

“Umh…” Rangiku nghe hắn hỏi thế liền u buồn gật gù một cái.

“Vậy ngươi theo ta chứ? ta sẽ trở thành người thân của ngươi và ngươi sẽ có gia đình mới chịu chứ.”

“… Ngươi không chê ta, không sợ ta trở thanh gánh nặng sao, không sợ …”

Nagami bất ngờ nói một câu làm nàng chấn động ngước nhìn hắn với vẻ không tin được, trong lòng một cảm xúc hạnh phúc xuất hiện nhưng nàng vẫn chưa thể tin được liền gấp rút hỏi hắn.

Chỉ là Nagami không để nàng nói tiếp mà đặt một ngón tay lên miệng nàng nói: “Ta không sợ.”

Rangiku liền lao tới ôm lấy hắn khóc vì hạnh phúc đến quá bất ngờ nên nàng không làm gì khác hơn là ôm hắn khóc trong hạnh phúc.

“Vậy chúng ta đi thôi cùng quay về “nhà” nào.”

“Umh…”

Sau đó Nagami liền bế nàng lên trong tư thế công chúa nói làm nàng vô cùng mong chờ về gia đình mới này gật đầu với đôi môi mỉm cười hạnh phúc.

“Vù…”

Sau đó hắn dùng Shunpo bế nàng biến mất như từng xuất hiện ở đây.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Trước ngày kỳ thi thứ hai


Một tháng sau.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ thi năm thứ hai của những học viên năm trước và cùng lúc những học viên tốt nghiệp năm nay lẫn nhưng tân sinh tương lai.

Trong lúc khắp nơi Soul Society vô cùng nhộp nhịp vì ba ngày sắp tới thì ở trong Seireitei, ở một ngôi nhà nào đó trong một căn phòng tắm có hai thân ảnh đang kỳ cọ cho nhau vô cùng thân mật.

Mà hai thân ảnh này là một nam nhân và một mỹ nữ.

Nữ vừa đạt tuổi đôi mươi tuyệt sắc vẹn toàn còn nam là một tên thiếu niên vừa tròn mười tuổi vô cùng anh tuấn nhưng dáng vẻ lại như một thiếu niên 16 17.

“Số của ta đúng là khổ mà, không hiểu tại sao lụm ai không lụm đi lụm một tên sắc lang thiên tài như ngươi về.”

Mỹ nữ lúc này đang dùng tay kỳ cọ trên cơ thể thiếu niên với đôi mắt yêu thương và nhu hòa, gương mặt lại hiện ra vẻ bắt đắt dĩ và tự hào cùng ngượng ngùng nói, nhưng lại không hề ngại khỏe thân thân đầy đặn tuyệt đẹp của mình cho hắn thấy và đôi măt thì như có như không như nhìn “vũ khí” gần hơn hai mươi … của thiếu niên lại tiếp tục ngượng ngùng.

“A…”

“Hihi … vậy thì ta làm sắc lang của tỷ cả đời…”

“A… dừng lại … tên sắc lang hư hỏng này.”

Mà lúc này thiếu niên cùng dùng đôi tay nhỏ bé của mình để kỳ cọ trên cơ thể đầy đặn của nàng vô cùng thành thục, chỉ là khi nghe nàng nói thế liền nhếch môi lên tà ác đưa đôi tay xuống ngắt lấy đôi song nhủ đầy đặn của nàng nói.

Mỹ nữ bị tấn công như thế liền vừa ngượng vừa thẹn khán cự lại một hai thì thấy không chống cự được liền vang lên xin tha không ngừng.

Hai người này không ai khác chính là Miyako và Nagami.

Hai người sống với nhau được bốn năm tình cảm đã vô cùng thâm hậu và ngoài bước cuối ra thì cái gì cũng làm hết rồi, Mikoto sau bốn năm chung sống với Nagami thì cả hai gần như không thể tách rồi vậy.

“Theo ta thấy Rangiku và Yoruichi sau này cũng không thoát khỏi ma chảo của ngươi rồi.”



Sau khi đùa giỡn với nhau vui vẻ thì lúc này hắn đang ngồi cho nàng tắm mái tóc của mình cùng xà bông chỉ là bất ngờ nàng nói ra với giọng bất dắt dĩ.

“Hihi … “ Nagami chẳng nói gì mà chỉ cười nhưng lại như vẻ đồng ý với lời nói của nàng.

“Ài … sau nay người phải đổi xử tốt với bọn ta, nếu không bọn ta không tha thứ cho ngươi đâu.” Mitoko lúc này thở dài một cái rồi nói rằng.

“A…”

“Ta hứa mà, ta sẽ chăm sóc các ngươi thật tốt.”

“Umh…

Sau khi nghe Miyako nói thế thì Nagami liền quay người lại ôm nàng vào lòng nói vô cùng nghiêm túc cùng thương yêu làm nàng cảm nhận hơi ấm từ lòng ngực ấm áp kia hạnh phục gật đầu.

“Tạch …”

Chỉ là trong lúc cả hai đang ôm nhau thì bất ngờ cửa nhà tắm mở ra xuất hiện một mỹ thiếu nữ xinh đẹp, mà nàng lúc này cũng giống Mitoko để lộ thân hình đang phát dục của mình bước vào với gương mặt hơi ngượng ngùng nhìn họ.

“Rangiku đó à … vào đây nào …”

Hai người Nagami khi nhìn thấy nàng xuất hiện không có gì ngạc nhiên hay khiếp sợ mà thản nhiên mỉm cười nhìn nàng, hắn nhìn thân hình đang phát dục của nàng hai mắt tỏa sáng.

Đúng vậy mỹ thiếu nữ này là Rangiku mà hắn đang mang về một tháng trước.

Từ khi về đây cuộc sống của nàng đã thay đổi rất nhiều, Rangiku không ngờ người mà mang nàng về nuôi lại là một thiên tai phong vân của Soul Society này.

Lúc đầu nàng còn lo sợ về gia đình và cuộc sống mời thì sau khi gặp hắn và Mikoto chăm sóc và đôi xử tốt nàng dần mở rộng lòng mình ra và trong lòng cũng hạnh phúc tìm được gia đình của mình.

Mà người làm nàng được hạnh phúc như thế này chính là Nagami.

Vì vậy Rangiku đã thế với lòng là sẽ dâng hiến tất cả cho hắn, từ những như niềm vui, nổi buồn, … tất cả mọi thứ, vì vậy nàng vô cùng quan tâm hắn yêu thích và muốn gì.

Thế là khi nàng phát hiện ra mối quan hệ của hắn và Mikoto không giống bình thường mà theo một hướng khác thân mật hơn như thế nữa thì khá là chấn động, nhưng sau đó nàng liền quyết tâm muốn cùng họ thân mật hơn trở thành một gia đình thật sự và càng muốn được cùng Nagami thân mật hơn.

Và từ hôm nàng quyết định như thế thì đã cùng Nagami và Mikoto tắm, ăn, ngủ, … cùng nhau như một gia đình thật sự, lúc đầu hành động tham gia của nàng làm hai người khá bất ngờ, rồi từ đó cả ba đã thân mật với nhau như thế này.

Còn về Yoruichi, từ khi cùng hắn xác định quan hệ từ tháng trước thì cùng thường xuyên đến đây chơi cùng đã phát giác ra mới quan hệ của ba người họ, nhưng mà nàng không chỉ không ý kiến mà ngược lại còn vui vẻ cùng tham gia với họ vài lần lúc tắm với nhau làm Nagami vui mừng quên trời quên đất, chỉ trừ việc ngủ thì nàng phải về mà thôi còn lại thì đều cùng bọn hắn vui vẻ hết rồi.

Sau khi cả ba cùng nhau vui vẻ ở phòng tằm xong thì đã đến giờ đi ngủ về đêm.

“Đến kỳ thứ hai này ta sẽ hai người bất ngờ…”

Lúc này trên một ga nệm ngủ Nagami vô cùng vui vẻ ôm hai người nằm hai bên nói.

“Là gì vậy?” Cả hai người Rangiku và Miyako ra vẻ bất ngở hỏi.

“Bí mật đến lúc đó rồi biết … à ngươi đã chuẩn bị tinh thần làm tử thân chưa? Rangiku.” Nagami tươi cười ra vẻ bí mật làm hai người họ không vui phòng má như bốn cái bánh bao nhỏ vô cùng đáng yêu làm hắn cười dài một tiếng rồi nhìn phía Rangiku hỏi.

“Umh… ta muốn trở thành tử thần thật mạnh để có thể bên cạnh người.” Rangiku nhìn thâm hắn thâm tình nói.

“Thế thì tốt rồi.”

Câu trả lời của nàng làm Nagami và Miyako ngạc nhiên một cái rồi cùng nhìn nhau mỉm cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Kỳ thi thứ hai


Ba ngày sau.

Hôm nay là ngày khá quan trọng trong học viên tử thần được vô số chú ý đến, nếu như mọi lần thì chẳng có gì quan trọng nhưng từ khi Nagami xuất hiện thì học viện tử thần năm ngoài thì nơi đây lại trở thành tâm điểm mọi người chú ý.

Cùng lúc này trước cửa học viên lại cùng tấp nập vì hôm nay là ngày báo danh tân sinh nhập học cùng như năm ngoài các bậc phụ huynh lại dẫn con em đến trường.

Mà lúc này trên đường có một đôi nam nữ trở thành tâm điểm của mọi người khi vừa đặt chân vào cửa.

“Là Nagami kia …”

“Thì ra đây là thiên tai đó ư?”

“Nhìn hắn đang dắt một mỹ thiếu nữ.”

“Nghe nói là do hắn mang về từ Rukongai.”



Từ khi cả hai vừa đặt chân vào trường thì trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người nơi đây bàn tán.

Hai người nam nữ này không ai khác chình là Nagami và Rangiku.

Ngoài việc hắn có kỳ thi thứ hai thì hôm nay cũng là ngày Nagami mang nàng đến báo danh trở thành học viên tử thần.

“Xin chào Nagami.”

“Chào ngài, ta dẫn nàng đến đăng ký.”

“Cái này không thành vấn dề rồi.”

Khi hắn vừa đếm nàng đến chỗ báo đánh thì biến cố bất ngờ là mọi người trợn mắt với vẻ không tin được.

Chỉ thấy ngươi giám quan đăng ký luôn nhìn khác khó chịu như vẻ nợ hắn vậy mà nhìn thấy Nagami liền mỉm cười chào hỏi không lai mọi người khiếp sợ mới lạ.

“Tốt rồi, theo hường đó đến phòng tân sinh mà chia lớp sau khi xong thì cứ về nhà đợi ta nhé.”

“Umh.”

Sau khi báo danh xong thì hắn liền chỉ cho nàng đường đến tân sinh rồi lấy tay xoa mái tóc vàng ngắn trên đầu Rangiku yêu thương nói, làm nàng vô cùng vui vẻ lẫn hạnh phúc gật đầu một cái liền bước đi.

“Chậc chậc … quan tâm tới nàng quả nhỉ?” Cùng lúc này sau lưng của Nagami van lên một âm thanh quen thuộc trêu gheo.

“Rồi rồi … chúng ta đi thôi.”

Nagami nhìn ra sau thì thấy Yoruichi đang ra vẻ tinh rang cười cười nói làm hắn dở khóc dở cười một cái liền kéo tay nàng đi kỳ thi hôm nay trước sự kinh ngạc của bao nhiêu người.

Không lâu sau hắn và nàng đã dến lớp hội trường ở kỳ thì thứ hai của các học viên năm nay.

“Nagami thiên tài và Yoruichi thần tốc của chúng ta tới rồi.”

Ngay khi Nagami va Yoruichi vừa vào lớp xếp hàng cuối cùng thì bị giám khỏa phát hiện liền cười nói làm tất cả học viên quay về phía sau nhìn hai người với vẻ kính ngưỡng.

Trong đó thì Urahara và Tensei nhìn họ một cái rồi thôi.

“Tốt rồi … nếu tất cả đã có mặt đông đủ thì theo ta chuấn bị kỳ thi thứ hai.”

“Tạch…”



Sau đó giám khỏa tử thần vỗ tay tập chung sự chú ý rồi dùng tay bậm một cơ quan trên tường liền hiện ra một lối đi khác hướng ra bên ngoài sân khiếp học viên ở đây khá bất ngờ một chút.

Sau đó dưới sự hướng dẫn của hắn thì tất cả học viên liền đi theo ra ngoài thông qua cánh cửa đó và đập vào mắt họ là một cảnh bất ngờ.

“Wow …”

Một khu vực đất trống rộng lớn với hình ảnh bầu trời trong xanh đầy tuyệt đẹp.

Mà trong sân trống lúc này là chia thành bốn khu vực khác nhau.

Khu bên trái ngoài cùng là nhưng bia bắn được xếp thành hàng ngang với nhau.

Khu bên trái ở giữa là khoảng sân trống không có gì ngoài vạch xuất phát.

Khu bên phải ở giữa là những tượng gỗ nâu đậm nhìn vô cùng rắn chắc.

Và cuối cùng khu bên phải ngoài cùng là những một khoảng sân trống nhưng lại có thùng kiếm gỗ kế bên.

Nagami và Yoruichi nhìn thấy đương nhiên quen thuộc rồi đây là tuy khác hoản cảnh trong phòng kín hay là ngoài sân thì mục thi vẫn như thế.

Tất nhiên bốn khu này tương đương với lại các khóa: kiếm thuật, thể thuật, Shunpo và cuối cùng Kido.

Thi kiếm thuật với giám khỏa để xét trình độ của bản thân trong kỳ thi, nếu như đỡ được 10 kiếm thì đạt sơ cấp, đỡ được 20 kiếm thì đạt trung cấp, đỡ được 45 kiếm đạt cao cấp, …

Thi thể thuật thì dựa vào sức mạnh của cơ thể tấn công vào người gỗ gây ra thiệt hại bao nhiêu thì xét trình độ.

Thi Shunpo thì cùng như tên gọi là thi tốc độ, dùng tộc độ bao nhiêu thời gian thì về đích.

Và cùng là Kido thi quỷ đạo, dựa vào tộc độ niệm chú và cấp bậc chú sử dùng mà xét trình đồ.

“Các người cũng biết cách thi như thế nào rồi chắc không cần ta nhắc nữa và cuộc thì vẫn diễn ra như năm trước bắt đầu từ kiếm thuất cho đến quỷ đạo, còn ai có ý kiến không?”

“…”

“Tốt nếu không ai ý kiến thì kỳ thi bắt đầu.”

Giám khỏa tử thần cầm trong tay một bảng danh sách hoc viên thi hôm nay nhìn xuống họ nói và thấy không ai có ý kiến chỉ thấy trong mắt họ là vẻ mong chờ thì mỉm cười.

“Người đầu tiên, Hashiba Korito.”

“Có.”

Theo giám khảo vừa điểm tên thì môt thiếu niên mười tuổi bước ra phía trước.

Sau đó cả hai người liền bước qua khu bên phải ngoài cùng đầu tiên rồi từ thùng kiếm lấy ra kiếm gỗ của riếng bản thân vào sân chuẩn bị.

“Người đã sẵn sàng?”

“Rồi thưa ngài.”

“Đã vậy cuộc thi bắt đầu.”

Hai người khi vào sân xong thì vị giám khỏa thứ hai cùng vào làm trọng tài ra hiệu.

“Ta tới đây.”

Giám khóa đầu tiên lúc này nâng kiếm trong tay lên nói với học viên trước một câu liền lao tới tấn công.

“Bộp.”

Học viên này nhìn kiếm lao tới thì đứng đó đở kiếm đầu tiên của ông.

“Bộp …”

“Bộp…”



“Bốp

Sau chín giao thủ thì học viên này hai tay đã run rẩy thở ra vào mệt mỏi với những giọt mồ hôi chảy trên mặt.

“Kiếm thứ mười, nếu ngươi đở được chính là đạt đến sơ cấp.”

“Tốt, ta sẽ làm được tới đây.”

“Có chí khí.”

Giám khỏa nhìn hắn mệt mỏi như vậy liền có lòng tốt nhắc một câu để hắn lên tinh thần và quả nhiên không làm ông thật vọng tên này nghe như thế liền giật lên tinh thần mệt mỏi cũng bớt đi rất nhiều thay vào đó là ý chí kiến định nghênh đón.

“Bốp.”

“Bịp…”

Và khi giám khỏa đánh kiếm thứ mười thì tên này cũng giơ kiếm đỡ được, chỉ là hắn lúc này cũng thoát lực chống kiếm xuống đất nửa quỳ thờ ra vào.

“Chúc mừng ngươi đạt được kiếm thuật sơ cấp.” Giám khỏa lúc này mỉm cười nói.

“Tuyệt, ta làm được rồi.” tên này nghe xong liền vui mừng.

“Bây giờ ngươi đã hoàn thành kiếm thuật rồi, muốn thi liền thể thuật hay nghỉ ngơi một chút.”

“Ta nghĩ mình cần nghĩ ngơi một chút.”

“Tốt, ta cho ngươi mười phút.”



Sau đó tất cả mọi người trở đời thì mười phút cũng đã qua.

Hắn tiếp tục phần thi của mình lần này hắn đánh tượng gỗ chỉ làm nó say sát một chút nên không đạt trình độ sơ cấp, rồi thi Shunpo thì chỉ một chút thì đạt sợ cấp và cuối cùng Kido thì tên này cũng làm được đánh chúng được bia ngắm với thời gian niệm thuật vừa đủ.

Và sau cùng thì đến kỳ thi thứ năm sức mạnh linh áp thì tên này không đạt đến cấp độ Shinigami phổ thông.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Hashiba Korito, kiếm thuật sơ cấp và Kido sơ cấp.”

Sau khi thi hết năm mục thì giám khảo quan liền thông báo kết quả.

Hashiba Korito lúc này gương mặt hiện ra vui mừng ít nhất năm thứ hai thì hắn cũng đạt mức sơ cấp hai môn.

Để lại học viên bên dưới nhìn ngạc nhiên khen ngời không thôi, còn Nagami và Yoruichi dựa vào nhau chơi trò gì đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Kết quả của từng người


Sau đó thì cuộc thi kỳ thứ hai vẫn tiếp tục.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Ling Feng … kiếm thuật sơ cấp, thể thuật sơ cấp và Shunpo sơ cấp.”

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Ogami Kyoraku … thể thuật sơ cấp, Kido sơ cấp.”

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Somira Ukitake … kiếm thuật sơ cấp, Shunpo sơ cấp, kido sơ cấp.”



Năm nay thì kết quả của các gia tộc cùng đạt được trình độ kha khá làm họ vô cùng hài lòng tuy không thể cả bốn mục đều sơ cấp như thiên tài Nagami, nhưng đây tính là vượt bậc hơn người thường.

“Người tiếp theo Furami – Kuchiki.”

Và khi cái tên tiếp theo vang lên thì mọi người liền bàn tay khắp nơi.

“Năm ngoài Furami cũng đạt được kiếm thuật sơ cấp và Shunpo sơ cấp.”

“Chắc năm nay bốn mục đều đạt sơ cấp hết rồi, không gì phải ngạc nhiên cả.”

“Ta cũng nghĩ vậy dù sao người của gia tộc Kuchiki đều là những thiên tài danh giá mà.”

“Nhưng so với Nagami thiên tài thì không cùng đẳng cấp.”

“Ngươi nói phải.”



Trong lúc mọi người bàn tán thì Furami bước lên với vẻ mặt kiêu ngạo và tự hào khi học viên ở bàn tán thiên phu và gia tộc của nàng, chỉ là khi ngắc đến nàng không bằng Nagami thì liền biến lạnh lấp tức.

“Hứ … để ta chứng minh cho các ngươi xem ta so với Nagami mạnh hơn nhiều.”

Furami hứ một nhìn Nagami và Yoruichi đang chơi đùa không xa chẳng quan tâm tới nàng lên hay không liền tức giận cảm giác như bị coi khinh vậy liền hung hăng nói trong lòng.

“Kỳ thì bắt đầu.”

Khi Furami và giám khảo cuộc thi vừa vào sân thi đấu kiếm thuật thì giám khảo thứ hai cũng ra hiệu.

“Lần này ta muốn đề trình độ trung cấp kiếm thuật, nên mong ngài đừng nương tay ở sơ cấp.”

“Tốt.”

Bắt ngờ Furami nói ra một khiến tất cả mọi người ngạc nhiên, mà hai giám khỏa cùng ngạc nhiên ra mặt, vị giám khỏa cầm kiếm mỉm cười nói.

Dù sao thì nàng vốn đạt trình độ sơ cấp kiếm thuật rồi nên việc nhắm đến trung cấp là điều đương nhiên thôi.

“Bốp…”

“Bốp…”

“Hay lắm đã mười kiếm rồi.”

Lúc này cuộc thì kiếm thuật bắt đầu thì kiếm chiêu hai người đã va chạm đến mười lần rồi làm mọi người bắt phấn khích, lần trước Furami đạt mười kiếm liền gục ngã mà lần này vần còn sung sức nên mọi người vô cùng mong chờ quan sát.

Điều này cũng hấp dẫn ánh mắt của bốn người Nagami, Yoruichi, Urahara và Tensei đang việc dở hơi của họ.



“Bốp…”

“Mười ba kiếm đã vượt qua thành tích của Nagami.”

“Bốp…”

“Hay lắm mười lăm kiếm rồi.”

“Bốp…”

“Bốp…”

“Mười Chín rồi chỉ còn một kiếm.”

Theo thời gian thì mười chín kiếm của giám khỏa đối với Furami đã qua và mọi người bên dưới thì đang sôi trào.

Gương mặt của Furami lúc này vô cùng mệt mỏi hai tay đã run rẩy, nàng cảm giác sắp cầm hết nổi rồi, nhưng mà ý chí kiến định đánh bại Nagami đã làm nàng vui vẻ và giờ nàng nhắm đến trung cấp triệt để đánh bại hắn ở môn này.

“Chỉ còn một kiếm nữa thôi… cố lên Furumi.”

“Đúng vậy cố lên.”

Lúc này bên dưới các học viên hò hét vì nàng, nhưng đáng tiếc điều họ và Furami mong muốn đã không xảy ra.

“Bặc…”

Lần thứ hai mươi này thì âm thanh khác biệt vang lên, chỉ thấy kiếm trong tay Furami đã bay khỏi tay văng đi không xa.

“Thật đáng tiếc nếu ngươi đỡ được một kiếm này thì đã bước lên trình độ trung cấp rồi, nhưng không sao vậy cùng vô cùng lợi hại rồi, kỳ thi lần sau chắc chắn ngươi sẽ đạt đến.” Giám khóa vô cùng lấy làm tiếc nuối và an ui nói.

“Chết tiệt … chỉ một chút nữa thôi … ta đã đến trung cấp.” Furami lúc này vô cùng thất vọng và khó chịu trong lòng, nàng chỉ một kiếm nữa thôi là sẽ trở thành niềm tự hào trong năm nay rồi, vậy mà vẫn không đạt được hỏi sao không tực giận.

Rồi các mục thi tiếp theo thì thể thuật nàng đạt sơ cấp ngang với kết quả của Yoruichi nhưng vẫn thua Nagami, Shunpo thì lại hơn hắn 0, 2 s và ngang với Yoruichi, Kido cũng đạt đến sơ cấp bằng ngang với Nagami lần nữa.

Cuối cùng thì đạt linh áp ở mức shinigami bình thường.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Furami Kuchiki … kiếm thuật sơ cấp, thể thuật sơ cấp, Shunpo sơ cấp, kido sơ cấp và cuối cùng linh áp phổ thông.”

“Wow thiên tài thứ hai xuất hiện đạt cả bốn khóa sơ cấp và một kiếm nữa thì kiếm thuật trung cấp rồi.”

“Đúng vậy…”



Furami lần này đối kết quả hơi thất vọng một chút nhưng dù sao kết quả kiếm thuật của nàng cũng nổi bật trong năm nay nên cùng đổi lại khá hài lòng rồi nhìn phía Nagami đang quan sát ra vẻ kiêu ngạo quay mặt đi đầy tự hào.

“Ngươi thấy sao?” Yoruichi thấy nàng như thế liền quay sang nhìn Nagami cười nói.

“Trẻ con mà thôi đừng bận tâm.” Nagami chẳng sao cả cười cười.

“Nếu để nàng nghe thấy chắc chắn sẽ tức điên với ngươi cho mà xem.”

“Vậy à … đợi khi nàng ta nhìn thấy cách biệt hai bên thì sẽ hiểu thôi”

Yoruichi nói câu tiếp theo làm Nagami chẳng sao cả nhún vai một rồi cười.

Sau đó cuộc thi kế thế tiếp diễn, người vui kẻ buồn với những kết quả của bản thân và khi cái tên kế tiếp làm Nagami liền hứng thú quan sát.

“Người tiếp theo, Urahara Kisuke.”

“…”

“Urahara Kisuke …”

“Ôi … tới ta rồi à … hahaha … chờ đến ngủ quên mất …”

“Lần trước cũng thế … lần này cũng thế … ngươi thật là …”

“Hahaha … xin lỗi … xin lỗi ngài…”

Khi vị giám khảo đọc tên này lên Nagami vô cùng để ý còn các học viên cũng chú ý dù sao thì lần trước kết quả của hắn cũng rất khá.

Chỉ khi ông đọc tới tên hắn thì tên này đang ngủ gà ngủ gật làm vị giảm khảo nhìn thấy da mặt co giật vài cái, hít một hơi bình tĩnh cảm xúc trong lòng đọc lại tên hắn lần nữa.

Urahara khi tên bị nhắc lần hai thì liền tỉnh lại nhìn xung quanh một cái thì thấy giám khảo đang tức giận nhìn hắn liền ồ một cái cười lên một tiếng với vẻ ngu ngơ làm cho vị giám khỏa bất đắt đĩ nếu không phải tên này lần trước thành tích khá tốt thì ông cho hắn một trận.

“Urahara nhìn vậy chứ lần trước thành tích rất tốt.”

“Ừ, chúng ta lúc đầu bị cái hình tượng này đánh lừa.”

“Shunpo lẫn Kido đều dặt sơ cấp ngang hàng với Furami về kiếm thuật và Shunpo.”

“Đúng vậy…”



Lúc này mọi người bàn tán khắp nới còn Urahara thì ôm sau đầu cười với vẻ ngu ngơ bước lên.

“Tên này khá thú vị đấy, nhìn ngu ngơ vậy thôi chứ thật ra tinh tế hơn bất cứ ai, hứng thú với hắn à?.” Nagami nhìn Yoruichi chú ý vể ngu ngơ của hắn thì mỉm cười nói, dù nói câu cuối như thế nhưng trong lòng hắn tự tin nàng sẽ không làm hắn thật vọng.

“Đúng là hắn thú vị thật, nhưng mà có hứng thú thì ta hứng thú với ngươi mà thôi.” Yoruichi thấy hắn cười như không cười nhìn nàng như thế liền lắc đầu một cái rồi dựa vào vai hắn thâm tình nói.

Nagami nghe nàng nói thế liền cười với vẻ thành công, một tay vuốt mái tóc tim ngắn đầy hương thơm của nàng.

Sau đó kỳ thi của Urahara diễn ra lần này hắn đạt được kiếm thuật sơ cấp được 15 kiếm, thể thuật cùng đạt sơ cấp, Shunpo thì đã vượt thành tích của Yoruichi hơn 2s.

“Trời ơi, lại một thiên tài thứ ba xuất hiện rồi.”

“Thật không ngờ vẻ ngu ngơ là để đánh lừa mọi người thôi thật ra tiềm lực thiên tai rất lớn.”

“Đúng vậy.”

Sau khi hắn vượt qua thành tích của Yoruichi hơn 2s thì mọi người liền bàn tán khắp nơi.

“Chết tiệt…” Furami lúc này vô cùng tức giận, nàng cứ cho bản thân sẽ trở nên đặc sắc nhất năm này thì không ngờ lại nhảy ra một cái Urahara nữa.

Đối với lời mọi người bàn tán thì hắn quay xuống với vẻ khiêm tốn khắp nơi nói, chỉ là khi hắn nhìn Nagami và Yoruichi vẫn mỉm cười nhìn hắn không có vẻ gì ngạc nhiên khiến Urahara bất ngờ một cái rồi quay lại vởi vẻ mặt khiếm tốn ngu ngơ lúc trước.

“Được rồi tiếp theo là thi Kido …”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Urahara, Tessai và Isshin thể hiện


“Vâng…”

Urahara vừa nghe giám khảo nói thế liền tiếp tục vẻ ngu ngơ bước tới vào vị trí sắn sàng khu vực ngoài cùng bên trái và trước mặt hắn là vô số bia nhắm cách đó không xa.

Mà lúc nhìn các bia nhắm không gương mặt của hắn trở thay đổi biến thành nghiêm túc làm cho tất cả mọi người bắt ngờ liền đẩy cao tinh thần chú ý, thậm chí là cả hai giám khảo cũng hứng thú tấp chung quan sát.

“Bắt đầu.”

Và khi thấy hắn đã sẵn sàng thì vị giám khỏa thứ hai liền ra hiệu, bàn tay liền bấm đồ hồ giây và Urahara đã vào tư thế sử dụng Kido.

“1”

“2”



“8”

“Shakkaho…”

Khi giây thứ tám vừa xuất hiện thì tay phải của Urahara đưa lên phía trước khẹp hai ngón tay lại đọc tên Kido sử dụng lấp tức hóa thành chưởng bắn ra một ngọn lửa đỏ.

“Cái gì?!” Hai vị giám khỏa lẫn tất cả học viên đều kinh hãi trừ Nagami và Yoruichi chỉ gật gù vài cái.

“Bùm…”

Khi ngọn lửa đỏ đánh trúng một hàng dọc bia nhắm tạo nên một vụ nổ nhỏ.

“Hahaha … ta lở tay mất rồi….”

Sau khi trình diễn Kido kết thúc nhìn thấy kết quả xong liền quay về phía dưới với dáng vở ngu ngơ tươi cười nhìn họ nói, nhưng càng như làm họ nhìn như một con quái vật.

“Kido thứ 31, chỉ sử dụng trong 8s … trình độ … trung cấp….” Vị giám khỏa thứ hai vô cùng khó khăn nói ra

“Hít…” Tất học viên ở đây liền hít một ngụm khí lạnh đương nhiên trừ hai người nào đó chẳng ngạc nhiên hay sợ hãi gì mà vẫn mỉm cười.

“Xem ra hắn tiến bộ hơn 1s khi lần trước chúng ta thấy được.” Yoruichi đầu vẫn tựa vào vai hắn nói.

“Ừ tiến bộ không nhỏ, thật là thiên tài.” Nagami liền cười nói.

“Đối với ngươi thì ai dám gọi là thiên tài.” Nàng liền bĩu môi nói.

Nagami nghe nàng nói thể đánh cười trừ không ý kiến.

Cuối cùng thì sau khi hắn thi mục thứ năm thì linh lực đạt mức Shinigami phổ thông.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Urahara … kiếm thuật sơ cấp (15 kiếm), thể thuật sơ cấp, Shunpo sơ cấp, Kido trung cấp và linh lực phổ thông.”

“Ngươi thật làm ta bất ngờ không nhỏ … xem ra Nagami có đối thủ rồi.” Giám khảo thứ nhất nhìn hắn nói với vẻ cảm thán lúc này ông nhìn bộ dạng ngu ngơ của hắn thầm trong lòng nhủ rằng không nên tin vẻ mặt này, nếu không sẽ bị hắn lừa.

“Ôi tôi làm sao dám so với Nagami thiên tài của chúng ta được.” Urahara ra vẻ kinh hãi vội lắc đầu nói với vẻ chân thành ngu ngơ.

Nhưng lúc này giám khỏa lẫn học viện liền bĩu môi thầm nhủ trong lòng bọn ta không có bị vẻ mặt của ngươi cho lừa được đâu, còn Furami lúc này ngơ ngác nhìn Urahara với vẻ không tin được.

“Được rồi tiếp theo là Tessai Tsukabishi.”



Khi cái này vừa vang lên mọi người liên tập chung quan sát vì thành tích của Tessai cũng không thua kém gì Urahara và Furami năm ngoài.

“Là Tessai lần trước đạt được Shunpo và thể thuật mức sơ cấp ngang với Urahara và Furami.”

“Ừ đúng vậy.”

“Không biết lần này kết quả thế nào nhỉ.”

“Hai người trước thể hiện vồ cùng chấn động, một kẻ thì sắp đạt mực kiếm thuật trung cấp, một người đạt kido trung cấp.”

“Mà hình Tessai là bạn của Urahara mà phải không, nhìn họ rất thân với nhau từ năm trước.”

“Xem ra đáng để quan sát rồi đây.”

Lúc này mọi người tiếp tục bàn tán về khi Tessai bước lên, thậm chí giám khảo cũng hiện ra vẻ mong chờ.

Sau trận đấu kiếm thì Tessai cũng đạt mức sơ cấp không hơn, nhưng điều này không làm mọi người thất vọng vì theo Furami và Urahara thể hiện năm ngoái và bây giờ.

Thì họ sẽ giỏi về một khóa riêng biệt nào đó, mà kiếm thuật thì Furami đang dẫn đầu, Kido thì là Urahara nên chỉ còn lại Thể thuật và Shunpo mà vừa vặn cũng vừa đạt thành tích trước đó của hắn.

Nên khi kiếm thuật vừa kết thúc thì đến thể thuật mọi người liền sôi trào tấp chung tinh thần quan sát.

“Rụp…”

Và quả nhiên không để mọi người thật vọng lần này Tessai thể hiện trong thể thuật một một hành động khiến tất cả sôi trào.

Hắn đứng trước người gỗ rồng người lên hết sức với thần hình đô con lúc này tràn ngập sức mạnh và khi hắn dùng một quyền đánh tới người gỗ thì bất ngờ quyền thuật đi xuyên qua tâm của người gỗ phát ra âm thanh bị đục thủng vậy.

“Hít … thể thuật đạt trung cấp … trời ơi hôm nay lắm thiên tài xuất hiện.” Hai giám khảo hít một ngụm khí lạnh nói.

“Wow…” Còn các học viên bên dưới liền sôi trào âm ĩ vô tay không thôi họ không ngờ được thấy kì tích xuất hiện nhiều như thế này.

Sau màn trình diễn đó thì Shunpo chậm hơn Uraha 1s cũng đạt mức sơ cấp, còn Kido thì biễu diễn Byakurai với 4s niệm lực gần đạt mức trung cấp.

Mục cuối cùng thì đạt linh lực mức phổ thông.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Tessai Tsukabishi … kiếm thuật sơ cấp, thể thuật trung cấp,

shunpo sơ cấp, Kido sơ cấp và cuối cùng linh lực phổ thông.”

“Làm rất tốt.” Giám khảo thứ nhất liền bước tới vỗ vai Tessai nói.

“Cảm ơn ngài.” Tessai không mặn không nhạt bình thản gật gù một cái nói rồi quay về chỗ.

“Tốt rồi người tiếp theo, Habira …”

Và sau Urahara và Tessai thì đã không còn biến động nữa làm mọi người lười tâp chung như có như không giết thời gian cho qua nhanh và khi cái tên tiếp theo vang lên Nagami liền chú ý khiến cho Yoruichi bất ngờ liền nhìn theo.

“Người kế tiếp, Isshin Kurosaki.”

“…”

“Isshin…”

“A… tới ta rồi à…”

Và cũng giống như Urahara thì Isshi tuy không giống vẻ ngu ngơ thì lại giống kiểu người trên mây vậy, tuy nhiên giám khảo lẫn mọi người đã lãnh giáo Urahara nên chẳng có bị bộ mật tên này đánh lừa nữa, vì giống như ba người trước thì kết quả trước của Isshi cũng không kém là bao.

“Lần này là Isshin, lần trước ngang ngửa với Furami không biết lần này thế nào.”

“Đúng vậy thật đáng mong chờ.”

Học viên thì tiếp tục bàn tán với nhau.

Và khi Isshin và giám khảo vào sân kiếm thật thì hắn bất ngờ nói một câu làm mọi người ở đây ngạc nhiên.

“Đánh tới khi nào ta bay kiếm là được.”

“Tốt… như ngươi mong muốn.”

Giám khảo nhìn gương mặt nghiêm túc của hắn liền cười một tiếng trong lòng hiện ra sự hứng thú nồng đậm và trong đám học viên người mà tập chung nhất chình là Furami.

“Bốp…”

“Bốp…”

“Mười kiếm rồi, phần hay bắt đầu…”

“Bốp …”

“Bốp …”

“Mười chín kiếm rồi … trời ơi bằng Furami rồi…”

“Bốp …”

“Bốp …”

“Hai mươi lăm kiếm rồi … trời ơi vượt qua rồi…”

“Bặc…”

Và sau kiếm thứ hai lăm thì kiếm trong tay Isshin cũng bay ra ngoài.

“Trời là hai lăm kiếm…”

“Wow…”

Mọi người lúc này trở nên sôi trào hồ hét không thôi vì rốt cuộc cùng xuất hiện người đạt kiếm thật trung cấp mà Furami cách đó không xa đã mất hết tri thức ngơ ngác ngồi đó.

“Bây giờ thì lại là một kẻ kiếm thuật trung cấp, xem ra ngày mai sẽ sôi trào lắm đây.” Giám khảo liền thở ra một cảm thán và vui mừng nói.

Và sau khi thi các mục còn lại thì cũng đã có kết quả.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Isshin Kurosaki … kiếm thuật trung cấp, thể thuật sơ cấp, Shunpo sơ cấp, Kido sơ cấp và linh lực phổ thông.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Yoruichi thần tốc


Sau khi phần thi của Isshin mang tính đầy bất ngờ và sôi trào xong tiếp tục tẻ nhạt lại với các phần thi của người khác.

Tuy nhiên lúc này mọi người lại nhìn phía Yoruichi với vẻ mong chờ.

Vì sao ư? là vì sau xuất hiện của Isshin, Urahara và Tessai thì đã là thể hiện xuất xắc khóa của riêng họ và chỉ còn là Shunpo mà thôi.

Mà gia tộc Shihoin lẫn Yoruichi đều nổi tiếng với tốc độ thần tốc đáng kinh ngạc của họ và cuộc thi năm ngoài thì Yoruichi đứng đầu kỳ thi tốc độ của mình hơn Nagami là 0,2 s.

Nên nếu ai có thể đạt Shunpo trung cấp thì ngoài nàng thì có lẽ không còn ai.

Còn về Nagami đáng lý đã được thi trước Isshin rồi, nhưng do ai đó sắp đặt biến thành thi cuối cùng, vì họ muốn xem kết thúc sẽ là tính chất đầy bất ngờ viên mãn hay là tẻ nhạt vô vị.

Tất cả học viên và chính hắn cũng biết được điều đó từ sau khi Isshin bước lên thể hiện.

Lại thêm một đột nhóm học viên lên thi cùng tẻ nhạt thời gian trôi qua thì cũng đến Yoruichi.

“Tiếp theo, Yoruichi Shihoin.”

Và khi tên nàng được vang lên thì mọi người bắt đầu sôi trào lên với vẻ mong chờ.

“Tới rồi, công chúa Yoruichi cùng lên sàn.”

“Mong là một kết quả như mong đợi.”

Mọi học viên đều bàn tán với nhau không thôi mà cả ba người thiên tai Isshin cũng tập chúng chú ý.



Sau đó thì nàng kết thúc phần thi kiếm thuật ở mức sơ cấp và điều này chẳng làm ai thất vọng cả vẫn tiếp mong chờ phần thi tiếp theo.

“Rụp…”

Mà ở lần thì thể thuật này thì bất ngờ đã xảy ra, chỉ thấy Yoruichi không có vẻ rồng người tràn ngập sức mạnh như Tessai mà hít một hơi thật mạnh rồi dùng hết sức đánh tới người gỗ.

Và giống như Tessai tay của nàng hoàn toàn xuyên thủng qua tâm của người gỗ, chỉ là nó không mạnh như của Tessai mà thôi.

“Trời ơi, Yoruichi công chúa cũng đạt mức thể thuật trung cấp.” Giám khỏa thứ nhất nhìn vị thứ hai nới vẻ khiếp sợ, làm hắn phải gật đầu theo.

“Yoruichi cũng đạt trung cấp thể thuật thật bất ngờ.”

“Thật là một việc vượt sức tưởng tượng.”

Lúc này mọi người vô cùng rung động không thôi nhất là Tessai cũng mở to mắt ra nhìn nàng thật kỹ.

Tiếp tục là phần thi Shunpo mọi người liền kéo cao tinh thần quan sát.

“Bắt đầu.”

Khi Yoruichi vào vạch xuất phát thì giám khỏa liền ra hiệu.

Lấp tức Yoruichi phòng về phía trước với tộc độ nhanh gấp đôi Urahara lúc nãy khiến tất phải hít một ngụm khí lạnh và không lâu thì về đích.

“6s … thật sự đạt trung cấp … chỉ cách 3 giây nữa là thượng cấp rồi.” Giám khảo liền hít một ngụm khí lạnh, vì tốc độ của nàng nhanh gấp đôi Urahara liền cảm thán nói với vẻ khiếp sợ.

“Thật nhanh kinh khủng.”

Tất cả mọi học viên đều khiếp sợ cảm thán nói.

Sau khi màn trình diễn Shupo kết thúc thì đến Kido lại đạt sơ cấp bình thường nhưng dù vậy mọi người bây giờ đủ mãn nguyện rồi.

Chỉ là khi đến mục linh lực thì tất cả lại chấn động lần nữa.

“Đây là …. Linh lực ưu tú…”

Nhìn linh lực trong quả cầu hiện ra màu xanh liền giám khảo trợn tròn mắt nói.

“Cái gì?!”

Tất cả học viên liền khiếp sợ kể cả ba người Isshin.

“Thật là kết quả đầy bất ngờ…”

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Yoruichi … kiếm thuật sơ cấp, thể thuật trung cấp, Shunpo trung cấp, kido sơ cấp và cuối cùng linh lực ưu tú.” Giám khảo hít một hơi tuyên bố.

“Hihi … sắp tới lượt ngươi rồi kia.” Yoruichi gật đầu một đạp Shunpo đến kế bên Nagami ngôi xuống nói vởi vẻ tinh rang và mong chờ.

“Biết rồi …”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Thần đồng Nagami


Và cuối cùng sau một đợt thì cũng đến lượt Nagami, nhân vật được chú ý hôm nay.

“Ngươi tiếp theo … Nagami.”

Khi lời giám khảo vừa dứt thì lấp tức tất cả học viên bùm nổ.

“Tới rồi … đến thiên tài Nagami rồi.”

“Thật đáng mong chờ.”

Lúc này nhân vật mà tất cả mọi người quan tâm nhất cùng đã lên sàn làm cho tất cả học viên sôi trào tập chung tất cả ánh mắt quan sát.

Sau đó Nagami cùng vị giám khảo đầu tiên bước vào sân kiếm thuật khi cả hai đều cầm kiếm trên tay.

“Mong là ngươi sẽ làm mọi người bất ngờ.” Giám khỏa cầm kiếm nói.

“Tất nhiên sẽ không làm ngài thất vọng, chỉ là hơi khác với Isshin một chút, ta muốn nói rằng khi nào nhận thua thì mới kết thúc.” Nagami tự tin mỉm cười nói.

“Ồ…” Lần này đừng nói tất cả học viên lẫn giám khảo mà cả Yoruichi cũng bất ngờ phải biết rằng ngoài việc so Shunpo với nàng ra, thật chất không biết gì về năng lực thực sự của hắn cả.

“Bắt đầu.” Giám khỏa trọng tài thấy cả hai sẵn sáng liền lấp tức ra hiệu.

“Bốp…”

Khi âm thanh đầu tiên vang lên khiên tất cả mọi người kinh hãi.

Vì lúc này đây khi âm thanh vừa dứt thì không vị giám khảo ra tay đầu tiên mà là Nagami lao tới tấn công.

“Bốp …”

“Bốp…”

“Hít…”

Tất cả mọi người đều kinh hãi hít một ngụm khí lạnh, phải biết rằng phần thi kiếm thuật là đỡ bao nhiêu kiếm của giám khảo thì giờ đây trận đấu của Nagami trong mắt họ thì hoàn toàn khác, đó là hắn cùng trọng tài so kiếm, nhất là Isshin trợn mắt há hốc mồm.

“Bóp …”

“Bóp…”

“Mười chín kiếm rồi … thật khủng khiếp…”

“Bóp…”

“Bóp…”



“Hai mươi lăm bằng Isshin rồi.”

Lúc nhìn cuộc thi kiếm thuật của Nagami tất cả mọi người sôi trào, nhất là nhìn hắn lúc này bằng số kiếm của Isshin và vẫn còn đang sung sức tấn công.

“Bóp …”

“Bóp …”

“Ba mươi rồi … trời ơi … thật không thể tin được.”

Giám khảo cầm kiếm và tất cả mọi người đều chấn động nhìn Nagami nở nụ cười tự tin với những giọt mồ hôi đang kia kinh hãi vô cùng.

“Bốp…”

“Bốp…”

“Ta xin thua mệt quá rồi.”

Và khi kiếm thứ ba lăm vang lên thì Nagami lên tiếng mà mọi người bên dười thì đã chết lặng nhìn hắn như một con quái vật, thấm chí giám khảo cầm kiếm cùng đổ mồ hôi thở ra vào mệt mỏi.

“Xem ra vẫn chưa đủ.” Nagami mặc kệ ánh mặt của họ mà cảm nhận đôi tay đang run rẩy của bản thân nhíu mày thì thầm.

“Tốt bây giờ đến phần thể thuật…”

Trước sự kinh ngạc của mọi người Nagami liền dùng Shunpo với tốc độ thật nhanh xuất hiện trước người gỗ, liền sức đánh thật mạnh.

“Bùm…”

Khi quyền của hắn đánh vào người gỗ một âm thanh nổ tung vang lên chỉ thấy người gỗ bị đánh nổ thành vô số mảnh vụn để lại mọi người tiếp tục trợn mắt khiếp sợ không nói nên lời.

“Được rồi tiếp theo Shunpo … xin ngài chuẩn bị bấm đồng…”

Sau đó hắn lại tốc độ thật nhanh xuất hiện trước sân thi Shunpo làm vị giám khảo đáng há hốc mồm này ngơ ngác nhìn hắn, chỉ là khi âm thanh hắn vang lên thì khôi phục tinh thần.

“Vù…”

Trước sự quan sát của tất cả mọi người hắn dùng tốc độ cực nhanh không thua kém gì Yoruichi lao nhanh tới đích.

“Năm giây … tốc độ thật nhanh…” Nhìn Nagami vừa tới đích vị giám khảo run rẩy nói.

“Tốt rồi tiếp theo là Kido…”

Cứ thế hắn liền dùng Shunpo xuất hiện trước sân của thi Kido mà mọi người bên dưới lúc này đã chết lặng ngơ ngác nhìn hắn.

“1”

“2”



“6”

“Sokatsui…”

Ngay khi thời gian dừng ở giây thứ sáu thì Nagami đã niệm thuật xong bàn tay đưa ra phía trước một nguồn năng lượng xanh cực mạnh bắn ra.

“Bùm…”

Trước sự sợ hãi của tất cả mọi người năng lượng xanh biến thành một ngọn lửa xanh đánh tới các bia nhắm tạo nên một vụ nổ cực lớn, tất cả bia nhắm biến thành mảnh vụn bay khắp nơi.

“Kido thứ 33 … niệm thuật 6s … quái vật…” Giám khảo nhìn đồng hồ trong tay miệng run rẩy nói.

“Được rồi đến mục thi cuối cùng …”

Đến cuối cùng thì Nagami xuất hiện ở mục thứ năm cầm trong tay quả cầu thủy tinh truyền linh lực vào và không bao lâu nó liền phát ra ánh sáng xanh lục.

“Linh lực ưu tú…” Vị giám khảo này nhìn hắn chết lặng nói.

“Xong rồi, thật thoải mái … chúng ta đi ăn thôi Yoruichi …”

“Á…”

“Vù.”

Nagami sau khi thi xong không chờ kết quả duỗi người thoải mái một cái đạp Shunpo xuất hiện trước Yoruichi nên đang khiếp sợ đến chết lặng nhìn hắn với vẻ không tin được kia.

Trông vô cùng đáng yêu khiến hắn mỉm cười liền trước sự kinh ngạc của tất bế nàng lên trong tư thế công chúa rồi đạp Shunpo biến mất để tất cả mọi người chết lặng ở đó.

“Vù…”

“Hít…”

Một cơn gió nhẹ thoáng quá làm tất cả khôi phục tinh thần không thẹn cùng nhau hít một ngụm khí lạnh và giám khảo phụ trách liền run rẩy đọc ra.

“Kết quả thành tích kỳ thứ hai: Nagami … kiếm thuật trung cấp ( 35 kiếm), thể thuật trung cấp ( phá vỡ người gỗ), Shunpo trung cấp ( 5s), Kido trung cấp ( kido 33 với niệm thuật 6s) và cuối cùng Linh lực ưu tú.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Một lần nữa vang danh


Một ngày sau.

Kể từ khi kỳ thi thứ hai kết thúc thì vài tin tức chấn đống từ học viện tử thần truyền ra khiến cho Seireitei toàn bộ sôi trào và khiếp sợ.

Đó là kỳ thi thứ hai học viên năm nay xuất hiện bốn thiên tài đạt các khóa học đến trình độ trung cấp.

Bao gồm: Isshin Kurosaki đạt kiếm thuật trung cấp, Tessai Stubakishi đạt thể thuật trung cấp, Urahara đạt Kido trung cấp và Yoruichi Shihoin đạt thể thuật và Shunpo trung cấp cùng linh lực ưu tú.

Được mọi người trao danh hiệu (Tứ tài) danh xưng.

Nhưng đó chưa phải là tin khiến mọi người sôi trào nhất mà là tin tức tiếp theo đó là Nagami khiến toàn bộ Seireitei khiếp sợ.

Nagami đạt kiếm thuật, thể thuật, Shunpo, Kido đến trình độ trung cấp và đạt linh lực ưu tú khiến toàn bộ học viện lẫn tất cả Shinigami khiếp sợ.

Vì đây là trường hợp chưa từng có 1000 năm qua từ ngày Yamamoto thành lập, dù Tứ tài đạt tiềm lực như Jitshiro và Shunsui ở năm thứ hai đạt được một môn trình độ trung cấp, nhưng tồn tại như Nagami đạt đến cả bốn môn là chưa hề tồn tài.

Hôm nay trở thành ngày sôi trào nhất Seireitei tất cả mọi người đều bàn tán không thôi, mà người mà họ đang bàn tán không ai khác chình là Nagami đang được họ trao danh hiệu Thần đồng.



Seikeirei, Gotei 1

Trong một căn phòng rộng lớn có một lão nhân râu trắng dài đang cầm trong tay một bản báo cáo nhìn đâm chiêu không biết nghĩ gì.

Phía trước là một trung niên tóc trắng vô cùng cung kinh đứng đó đợi ông nói.

Đương nhiên người mà ngôi trong trong Gotei 1 ở vị trí để người cung kinh thì không ai khác chính là đại đội trưởng Yamamoto và trước mặt ông là phó trưởng của mình.

“Tên nhóc này thật khiến ta bất ngờ …”

Sau một lúc thì Yamamoto cảm thán một câu nói.

“Đúng vậy đại nhân, không chỉ ngài mà tất cả mọi người trong Seireitei này điều bất ngờ với điều đó.” Chojiro Sasakibe gật đầu đồng ý với ông và gương mặt cùng hiện ra sự khiếp sợ nói.

“Nếu tốc độ phát triển của nó vẫn tiếp tục như thế thêm 100 năm nữa thì có lẽ … ta có thể về hưu được rồi.”

Yamamoto bất ngờ nói một khiến Chojiro chấn động nhìn ông với vẻ không tin được rồi vội nói.



“Đại nhân ngài cứ đùa, dù hắn có tiềm lực khủng khiếp như thế nhưng 100 năm thì có hơi sớm với lại sực khỏe của ngài vẫn tốt thêm 1000 ngàn năm nữa không là vấn đề.”

“Chojiro … ta biết ngươi rất trung thành, nhưng ta cũng cần an nghỉ tuổi già nữa chứ.”

“Nhưng …”

“Thôi việc đó dù sao vẫn còn quá sớm, ta chỉ dự tính vậy thôi.”

“Ta hiểu rồi thưa ngài …”

Cuộc trò chuyện này của Yamamoto và Chojiro mà để người khác nghe được chắc chắn sẽ kinh hãi không thôi.

Vì Yamamoto có ý định nghỉ hưu sau 100 năm nữa và nhường chức lại cho Nagami.



Seireitei, Gotei 5

“Thiệt tình không biết cha mẹ hắn là ai mà có thể sinh ra một tên quái vật như vậy được, thật làm ta muốn đến đó học hỏi phương pháp sinh đẻ cho đứa con sau này của ta.”

“Đã vậy đáng lý ta nên giành Miyoko lúc đó mới phải không nên để nên để tên kia lấy trước mới đúng, thật là hối hận chắc ta phải qua đó cướp người thôi.”

Shinji Hirako đang nằm trên bãi cỏ nhìn lên trời than thở và đôi mắt đột nhiên tỏa sáng nói ra, nếu để người khác nghe chắc cười đau bụng chết vì hình tưởng khôi hài của hắn lúc này.

“Đại nhân … ngài thật biết đùa.”

Mà lúc này có một thanh niên trẻ khá anh tuấn bước tới nhìn hắn giở khóc giở cười nói.

“Aizen … ngươi nói thế là không đúng, việc tìm hiểu này giúp người tìm được một người vợ hiền … ngươi hiểu mà phải không?” Shinji nhìn thấy thanh niên kia nói vậy liền bĩu môi nói, rồi gương mặt hiện ra điều mà nam nhân ai cũng hiểu.

“Ta thật hết nói nổi với ngài.”

Aizen nghe vậy đành thở dài lắc đầu rồi quay đi tiếp tục công việc của mình, chỉ là khi hắn bước một góc tối nào đó thì gương mặt chính trực trở nên quỷ đị thì thầm cái tên của ai đó.

“Nagami…”



Seireitei, Gotei 12

“Ôi … Nagami tiểu sắc lang thật làm ta bắt ngờ đó nha.”

Lúc này có một mỹ nữ xinh đẹp đang vừa nấu vừa cảm thán về tin tức mới nghe được.

“Đáng chết … tại sao tên sắc lang đó lại tồn tại được chứ, đáng lý hắn phải chết và ta không chấp nhận hắn là Thần đồng.” Mà bên cạnh nàng có một thiếu nữ nhỏ con với gương mặt tức giận hung ác nói.

“Hihi … Hiyori à không nên nói như thế, tại sao ngươi cứ có thành kiến với hắn vậy.” Mỹ nữ nghe nàng nói thể liền cười nói.

“Thì ta không ưu tên khốn tiểu sắc lang đó cứ động tay động chân vào ngài á … Hikifune đội trưởng.” Hiyori vô cùng tức giận nói, cứ nhớ cái cảnh hắn cùng thấy đội trưởng của mình bắt tay bắt chân, thậm chí có lần Massage theo nhân loại nữa làm nàng nhìn mà tức điên.

“Ngươi không được nói bậy, hắn chỉ là massage cho ta mà thôi.” Hikifune nghe nàng nói thể liền đỏ mặt nói, chỉ trong lòng nhớ lần đó hắn Massage cho nàng không thành thật chút nào, nhưng dù vậy nàng không hiểu vì sao cứ quan tâm Nagami trong lòng không thôi.

“Chết tiệt … lần sau gặp lại ta phải cho hắn một trận mới được.” Hiyori nhìn thấy Hikifune ngượng ngùng đầy mị lực như thế càng làm nàng nổi điên.



Seireitei, Gotei 13

“Chậc chậc … chúng ta sắp thấy một quái vật tương lai hình thành từ trường của ngài ấy rồi.”

“Ta cũng không ngờ … hắn lại có thiên phú đáng sợ như thế, ngươi không có thấy vẻ mặt của Miyoko sau khi biết tin liền chạy đến gặp ta đầy tự hào xin được nghỉ vài ngày về gặp hắn đâu.”

“Hahaha … vậy à, nhìn ngươi vui vẻ như thế làm ta nhớ năm trước ngươi đem Miyako vào đội 13 đầy kiêu ngạo và tự dắc làm mọi người truy sát khắp nơi, ta dám chắc bọn họ bây giờ đang hối hận lắm vì lúc đó không giành nàng vào trận doanh của mình.”

“Hahaha …”

Lúc này ở trong Gotei 13 có hai người trung niên vô cùng sảng khoái uống rượu và đánh cơ vô cùng nhàn nhã nói chuyện vui với nhau không thôi, nhất là trung niên tóc trắng gương mặt đầy niềm vui.

Chỉ cần nhìn thôi thì ai cũng nhận ra hai người này.

Shunsui đội trưởng đội 8 và Jushiro đội trưởng đội 13 cũng là hai thiên tài đầu tiên của học viên tử thần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Cùng tam nữ vui vẻ


Đã được một tuần sau trôi qua từ ngày kỳ thi thứ hai.

Seireitei vần còn sôi trao vì nhưng tin tức gần đây vì một người sở hữu tiềm lực thần đồng.

Mà nhân vật chính trong miệng mọi người lúc này đang ở nhà của mình cùng Miyako, Rangiku và Yoruichi tam nữ.

“A … thật thoải mái … thật ngon quá.”

Nagami lúc này vô cùng sung sướng vì lúc này đầu hắn thì dựa vào đôi song nhũ đầy đặn của Miyako được nàng âu yếm dùng hai tay xoay huyệt mạch trên đầu.

Rangiku và Yoruichi thì hai người nhìn hắn như thế liền nhìn nhau cười vui vẻ một tiếng đút trái cây cho hắn ăn.

Cuộc sống của hắn giống như mơ vậy đạt được mong muốn mà tất cả mọi người hằng mong ước đó là túy ngạ mỹ nhân đùi.

“Thưa thần đồng đại nhân, không biết ngài có hài lòng với sự phục vụ của bọn ta không?” Yoruichi vừa đút một quả nho tới liền mở miệng trêu đùa nói.

“Tốt, tốt, tốt … ta rất hài lòng, nhưng nếu có thêm kích thích một chút thì có lẽ hài lòng hơn.”

Nagami nghe nàng nói thể không chút thẹn thùng khen ngợi sau đó gương mặt biến hóa như sắc lang cười vô cùng quỷ dị làm tam nữ nghe thấy liền đỏ mặt.

“Được … bọn ta cho ngươi kích thích …”

“A… cứu mạng … giết người …”

“Này thì kích thích … bây giờ đủ kích thích chưa …”

“Ta biết sai rồi … dừng tay … tha mạng …”

Khiến cho hắn bất ngờ là tam nữ nhìn nhau một cái rồi mỉm cười đồng ý, nhưng hành động tiếp theo các nàng hắn kêu thảm thiết không thôi.

Tam nữ mỗi người dùng tay nhéo vào eo, tai và những chỗ trên cơ thể làm hắn kêu tham thiết vang xin tha thứ không thôi còn tam nữ thì cười vui vẻ tiếp tục.

Nếu để người khác nhìn thấy sẽ hâm mộ và ghen tỵ không thôi, tuy nhìn như tam nữ ức như hiếp Nagami, nhưng ai cũng biết đây là tình cảm của họ rất tốt.

“A…”

“Nãy giờ ức hiếp ta, bây giờ xem ai ức hiếp ai …”

“A… tên sắc lang này …”

Trong lúc đang ức hiếp Nagami thì bất ngờ Miyako ôm ngực một cái kêu lên một tiếng trận hình liền bị phá, hắn liền thoát khỏi được vòng vây của tam nữ liền cười ta ác nhìn cả ba rồi lao tới đẻ các nàng xuống trừng phạt.



Đương nhiên chỉ ngắt song nhũ và chọt lấy các điểm nhảy cảm của các nàng khiến họ vừa thẹn vừa nhột cười không ngừng.

“Phù … phù …”

Sau khi hắn đùa giỡn với các nàng xong thì cả bốn người đều mệt mỏi nằm ngã trên sàn nghỉ ngơi.

“Chúng ta đùa giỡn vậy cũng ướt đẩm dơ ngươi rồi, cùng đi tắm thôi.”

Trong lúc cả đám nghỉ ngơi thì bất ngờ Nagami nói một câu nữ bắt ngờ một cái rồi cùng nhau mắng yêu hắn một cái.

“Sắc lăng …”

Tuy là nói như thế những các nàng cũng không từ chối dù sao việc này cũng phải một ngày hai ngày, thành ra họ đã quen thuộc rồi.

Rồi cả bốn người cùng nhau tiến đến phóng tắm tẩy rửa cho nhau và tất nhiên sẽ không thiếu Nagami động tay động chân vô cùng vui vẻ, tam nữ cũng ngượng ngùng một chút nhưng cũng vui vẻ chơi đùa với hắn.

Khi cả bốn ra khỏi nhà tắm thì mặt trăng cũng lên đến đỉnh đầu.

Lúc này sau khi trải ra nệm giường xong thì hắn nằm ở giừa trái ôm phải ấp Miyako và Rangiku còn Yoruichi thì nằm trên người hắn, Nagami cảm nhận mùi hương từ các nàng liền thở ra một hơi thoải mái.

“Hôm nay ngài thần đồng đại nhân có hài lòng với cách phục vụ của tỷ muội bọn ta chứ? hihi” Yoruichi lúc này nắm trên người hắn tươi cười trêu ghẹo.

“Hừ …”

“Bóp…”

“A…”

Nagami nghe xong liền nhớ lại hồi sáng tam nữ ăn hiếp hắn đều do chủ ý của nàng liền lấy đang Rangiku ra đánh mạnh kiều đồn đầy đặn làm nàng la lên một tiếng.

“Để xem còn dám trêu gheo ta nữa hết?” Nagami liền hừ hừ nói.

“Hihi …” Yoruichi bị hắn đánh như thế không sao cả cười cười dựa vào người hắn.

Nhìn nàng như thế thì hắn lúc này cũng mỉm cười ôm tam nữ vào lòng thật chặc như thể hiện cảm xúc của mình làm tam nữ vui vẻ cùng nhau ôm lấy hắn cảm nhận sự ấm áp.

Chỉ ấm áp kéo dài không bao lâu thì hắn nói ra một câu làm tam nữ bất ngờ.

“Sắp tới ta có việc phải ra ngoài có thể mấy năm mới trở về được.”

“Hả?!”

Tam nữ liền giật mình kinh hãi ngồi dậy nhìn hắn.

“Ngươi nói vậy là có gì, Nagami?” Miyako lúc này vô cùng quan tâm hỏi.

“Đúng vậy ngươi định đi đâu?” Rangiku từ khi vì đây cuộc sống nàng rất hạnh phúc cái ăn cái mặc rồi tinh thân gia đình vô cùng ấm áp, mà sau một thời gian ăn uống thì nàng cũng phát phát dục cơ thể vô cùng nhanh gần thiếu nữ 14 15 tuổi rồi.

“Ngươi không nói cho ra lẻ đừng hòng đi đâu cả.” Yoruichi đè hắn xuống vô cùng nghiêm túc nói.

“Ngoan nào … thật ra ta muốn ra ngoài Rukongai một thời gian mà thôi, còn đi đâu thì ta không thể nói được và cùng đừng có ý muốn theo vì chuyến hành trình này ta chỉ muốn đi một mình.”

Nagami nhìn các nàng quan tâm lo lắng như thế liền âm áp trong lòng lấy tay vuốt ve gương mặt của các nàng rồi yêu thương nói ra.

“Nhưng …”

“Nếu đây là điều Nagami muốn, thì chúng ta nên tôn trọng điều đó … ta không hỏi bao lâu ngươi sẽ về, nhưng phải hứa với bọn ta rằng phải quay về đây bình an.”

Yoruichi định nói gì đó thì bất ngờ Miyako ngăn cản làm Rangiku cũng định ý kiến thì cũng im lặng, rồi nàng nhìn hắn thâm tình nói.

“Được ta hứa …” Nagami gật đầu ánh mặt hiện ra kiên định nói.

“Bao giờ ngươi đi?” Miyako hỏi tiếp.

“Ngày mai …”

“Vậy à …”

Nghe câu trả lời của hắn thì tam nữ hiện ra vẻ không nỡ nhưng thấy ánh mắt kiên quyết của Nagami cả ba chỉ có thể tỉnh lặng trong lòng mà thôi.

“Chụt…”

Bắt ngờ Miyako khom người xuống hôn môi của hắn một cái cả hai trao nụ hôn sâu lắng lưỡi quấn lấy nhau phát âm thanh khiên hai nữ kế bên cũng đỏ mắt một chút rồi ánh mặt cũng hiện ra sự kiên định.

Khi hắn và Miyako vừa tách ra thì Yoiruichi liền hôn cùng như Miyako vô cùng sâu lắng rồi đến Rangiku.

Đêm hôm đó cả bốn người ôm nhau ngủ thật chặc, hôm nay Yoruichi không hề quay về.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom