Cập nhật mới

Dịch Để Ngươi Làm Tộc Trưởng, Ngươi Sản Xuất Hàng Loạt Đại Đế?

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
596,243
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Thần Thể Dị Tượng Thu Hoạch Hạng Nhất


Một thân ảnh mặc hắc y đang ngồi xếp bằng trên núi, không chút nhúc nhích dưới gió mạnh đang thét gào.

Quanh thân hắn bao trùm bởi một vực trường thần bí khó lường, tràn ngập sát ý rùng mình.Một lúc lâu sau, Mục Vô Song mới chầm chậm mở mắt, vực trường sát lục trong khuôn viên mấy chục trượng tiêu tán trong nháy mắt.“Đây là ý cảnh sát lục ư…”Qua một tháng chiến đấu điên cuồng này, hắn không chỉ thành công đột phá đến cảnh giới Tử Phủ tầng hai mà còn lĩnh ngộ ra ý cảnh sát lục.Đây cũng là tiêu chí đầu để tấn thăng đến cảnh giới Pháp Tướng.


Có thể nói lần này thu hoạch lớn rồi.Không bao lâu, thân ảnh màu đen kia lần nữa đứng dậy, cực tốc lao về phương xa.…Một bên khác, tay áo của Mục Nguyệt Dao phấp phới, gót sen uyển chuyển di động trên vùng trời của mảnh đại địa này.Thân thể mềm mại của nàng thỉnh thoảng loé ra linh quang rạng rỡ giống như thuỷ nguyệt hoa, siêu phàm thoát tục, vô cùng thần thánh.Tiêu chí trăng lưỡi liềm ở trên vầng trán trắng nõn càng thêm sáng rực, loá mắt kinh người.Bỗng nhiên, từng tiếng rống giận trầm thấp của yêu thú truyền tới từ phương xa.

Sau một khắc, lợi trảo cuốn theo lân giấp đen kịt đột nhiên vồ về thân ảnh uyển chuyển kia.Đôi mắt đẹp của Mục Nguyệt Dao ngưng lại, một cái xoay người hoa lệ liền thoải mái tránh thoát đạo công kích này.“Đông đông đông.”“Đông đông đông.”Đại địa rung lắc, bụi đất tung bay.

Một quái vật khổng lồ xuất hiện trước mắt nàng.Đây là một loại yêu thú loài hổ thân dài mấy trượng, toàn thân phủ kín lân giáp dữ tợn.

Trong đôi đồng tử đỏ tươi của nó tràn ngập sự thô bạo, trong miệng mơ hồ truyền ra vài tiếng gầm nhẹ, tản ra khí tức vô cùng cường đại, thình lình đã đạt tới cảnh giới Tử Phủ tầng năm!“Tử Phủ tầng năm…”Thần sắc Mục Nguyệt Dao thong dong tự nhiên, nàng nói thầm một câu.Sau đó, hai tay trắng nõn của nàng giương lên, bầu trời vốn tối tăm mù mịt trong nháy mắt lại thêm ảm đạm xuống như bị màn đêm bao phủ.Mà sau lưng nàng lại xuất hiện một hình ảnh vô cùng kỳ lạ, biển xanh cuộn trào mãnh liệt, sóng nước lấp lánh, một vầng minh nguyệt trong sáng bay lên từ mặt nước vun vảy xuống vô số quang huy thánh khiết tựa như một bức tranh hoạ uyển mỹ lệ vô thực.Giờ phút này yêu thú loài hổ kia cũng đã không kìm nén được, nó cuốn theo từng cơn gió mạnh tập sát về phía Mục Nguyệt Dao.Một giây sau, từng đạo ánh trăng như nước vây nó ở giữa không trung.

Sau đó vầng trăng rung động, tản ra luồng thần uy khủng bố khó mà chống cự trực tiếp nghiền nát con linh thân yêu thú kia thành bột mịn.Nó hoá thành một dòng thác năng lượng tràn vào trong thân thể Mục Nguyệt Dao.Từ lúc giao chiến đến giờ chỉ vẻn vẹn thời gian hai hơi.Từ đây có thể nhìn ra thực lực hiện tại của nàng khủng bố đến cỡ nào.Nếu cảnh tượng vừa rồi có tu sĩ chứng kiến tất nhiên sẽ nhận ra bức hoạ quyển thần bí này.Hải thượng thăng minh nguyệt, đây là Thần thể dị tượng được Thượng Cổ Thần Vương tu luyện ra, có uy thế to lớn khó thể tưởng tượng.Không nghĩ tới Mục Nguyệt Dao mới chỉ Tử Phủ cảnh mà đã tu thành nó.


Thiên phú thật là kinh người!Mà loại dị tượng này cũng giống như lực lượng ý cảnh, tu sĩ có huyết mạch Thần thể có thể dùng nó thay thế từ đó tu ra thần thông Pháp Tướng, lĩnh ngộ đạo của chính mình.…Mỗi một nơi trong Thiên Nguyên Bí Cảnh đều đang diễn ra các cuộc chiến đấu to nhỏ.Rất nhanh, thời gian đã trôi qua hai tháng.

Tất cả mọi người ngước nhìn thương khung, trên khuôn mặt mang theo vẻ mệt mỏi nồng đậm.Người có thể sống được tới hôm nay đều hoặc ít hoặc nhiều đã phát sinh lột xác kinh người.

Vô luận là tâm tính hay thực lực đều tăng lên không ít.Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng thần bí truyền ra từ lệnh bài bên người tất cả mọi người, truyền tống bọn hắn ra khỏi bí cảnh.Trước mắt quay cuồng, tất cả tu sĩ đứng không vững gót chân, đều tham lam hít bầu không khí mới.“Ầm ầm.”Giờ phút này, đại trận trong Kinh Đô Học Phủ ầm vang sụp đổ, hoá thành vô số thần hoa, tiêu tán giữa thiên địa.Thân hình của mấy chục tên tu sĩ loé lên, rời khỏi đại trận.Đại Yến Vương ở một bên chấp hai tay sau lưng, đã sớm ở nơi này chờ đợi rất lâu.


Ánh mắt của hắn đảo qua mọi người ở đây, gật nhẹ đầu.“Không tệ, người còn sống trong lần này cũng không ít.”Sau đó hắn vung tay lên thu hồi lệnh bài, bắt đầu sàng lọc danh sách năm hạng đầu.“Hạng nhất, Mục Nguyệt Dao, 1152 điểm.”Vừa dứt lời, từng ánh mắt rung động đồng loạt nhìn về phía Mục Nguyệt Dao.“1152 điểm, trời ạ, sao nàng làm được?”“Ta chém giết nhiều yêu thú Nguyên Đan như vậy mà còn không đạt được một phần mười của nàng.”“Đây không phải rất bình thường sao? Yêu thú người ta giết đều là Tử Phủ cảnh, thì tất nhiên điểm tích luỹ cũng cao hơn gấp mấy lần rồi.”“Nhìn khí tức này của nàng, e rằng đã đạt tới Tử Phủ tầng năm!”“Thật là yêu nghiệt…”Trong đôi mắt đẹp của Mục Nguyệt Dao cũng hiện lên vẻ vui mừng.

Nàng không có cô phụ kỳ vọng của Tộc trưởng, thành công lấy được hạng nhất.Tu vi càng tăng đến Tử Phủ tầng bảy, hơn nữa còn lĩnh ngộ được một loại dị tượng của Thần thể, chiến lực tăng lên rất kinh người..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
596,243
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Năm Người Đứng Đầu Trở Về Gia Tộc


Đại Yến Vương đọc xong thứ tự liền nhìn về Mục Nguyệt Dao với ánh mắt tán thưởng.

Cũng không vì người đạt hạng nhất không phải trong Hoàng tộc mà thất vọng hay tức giận.Có thể nhìn ra khí phách lồng dạ của bậc Hoàng giả không phải tầm thường.“Hạng nhì, Mục Vô Song, 1020 điểm.”Âm thanh công bố thứ hạng vừa dứt, đám tu sĩ lập tức bị chấn kinh, sôi trào.Mục Nguyệt Dao có thể đạt hạng nhất cũng không ngoài dự liệu của đám người.

Dù sao nàng cũng là người có thực lực mạnh nhất trong lần tiến vào Thiên Nguyên Bí Cảnh này.


Chỉ là có chút ngạc nhiên với điểm tích luỹ của nàng mà thôi.Nhưng Mục Vô Song không giống vậy!Hắn vậy mà có thể lấy tu vi Nguyên Đan tầng tám nghiền ép một đám tu sĩ Tử Phủ cảnh, đứng hàng thứ hai.

Thật khó bề tưởng tượng sao hắn lại làm được điều này.“Nói như vậy chẳng lẽ từ lúc bước vào đại trận, hắn vẫn luôn chém giết, giết liên tiếp ba tháng?”Có không ít tu sĩ âm thầm suy đoán trong lòng.

Chỉ có như thế mới có thể lấy điểm tích lũy của linh thân yêu thú Nguyên Đan đuổi kịp với Tử Phủ cảnh.Nếu thật là vậy thì nghị lực của hắn cũng quá kinh người rồi, đã có ý chí lăng vân vô địch của chí cường giả.Trái lại Mục Vô Song đang đứng bên cạnh đối mặt với từng ánh mắt quái dị lại không chút để ý nào, thần sắc hắn vẫn thong dong như cũ, không nói một lời.Cả người tản ra khí chất vô cùng lạnh lẽo tựa như một thanh tuyệt thế thần binh vừa ra khỏi vỏ, hàn ý bức người.

Trong thân thể hắn vô tình tản ý uy thế khủng bố của cường giả Tử Phủ cảnh làm cho vô số người ghé mắt, kiêng kỵ.Nhưng kết quả như vậy lại để cho sắc mặt của Đại hoàng tử Cổ Kiếm Ca có chút khó coi.

Tuy trong lòng hắn đã có chuẩn bị không đạt được hạng đầu, nhưng không ngờ ngoại trừ vị thần nữ kia của Mục gia lại còn có người có năng lực áp chế trên mình.

Điều này để cho hắn có chút khó mà chấp nhận.“Hạng ba, Cổ Kiếm Ca, 895 điểm.”“…”“Hạng tư, Cổ Hoằng Ngạn, 856 điểm.”“Hạng năm, Phương Chỉ Tinh, 675 điểm.”“Được rồi, đây là danh sách năm hạng đầu của Thiên Nguyên Bí Cảnh lần này, bọn hắn sẽ đại biểu Đại Yến Vương Triều ta tham gia Bách Triều Đại Chiến.


Những người còn lại nếu như không có việc gì thì có thể đi về.”Đại Yến Vương vừa nói xong, trên mặt không ít tu sĩ hiện lên vẻ ảm đạm, cười khổ lắc đầu.Mặc dù nói tham gia Bách Triều Đại Chiến thì cũng chưa chắc chắn sẽ được thế lực cường đại để mắt đến, nhưng cũng có thể hoặc ít hoặc nhiều mở mang kiến thức về thế giới bên ngoài.Không đoạt được danh ngạch lần này quả thật là một nỗi tiếc nuối khôn nguôi trong đời.

Nhưng bọn hắn cũng không thể làm gì khác, chỉ đành không cam lòng yên lặng rời đi.“Mục Lãng tộc huynh, vì cớ gì ngươi không tham gia Bách Triều Đại Chiến?” Mục Nguyệt Dao cau mày, nhẹ giọng hỏi.Dưới cái nhìn của nàng, tư chất của Mục Lãng cũng không yếu hơn nàng bao nhiêu.

Vậy nên khi biết thứ hạng của hắn rơi ra khỏi năm ghế đầu càng khiến cho nàng ngoài ý muốn.Ngoại trừ cố tình thì suy đi ngẫm lại cũng không còn khả năng nào khác.“Ồ, có sao?”Khoé miệng Mục Lãng nhếch lên ý cười phóng đãng bất kham, khoát tay áo nói: “Ta không thể so với hai tên yêu nghiệt các ngươi, tài nghệ không bằng người mà thôi, không còn cách khác.”Nghe xong lời nói khẩu thị tâm phi như vậy cho dù Mục Vô Song đang đứng yên một bên cũng khẽ nhíu mày, hiện rõ vẻ không tin.“Nói năng bậy bạ, suốt ngày làm những chuyện khiến người khác khó hiểu.” Mục Nguyệt Dao tức giận, lườm hắn một cái.Mục Lãng nghe vậy bất đắc dĩ nhún vai, cũng không nhiều lời.Thật ra, đây cũng là kết quả sau một hồi suy đi nghĩ lại của hắn, dù sao bàn tay vàng của hắn cũng quá kỳ ba.Trang X trong Đại Yến Vương Triều còn được, nếu gây ra chuyện thật thì còn có Tộc trưởng bảo kê.

Nhưng nếu như hắn đi tham gia Bách Triều Đại Chiến được vạn chúng chú mục, lỡ như gia nhập vào Thánh địa hoặc Hoàng Triều gì đó thì cũng không thể tuỳ tâm sở dục được như bây giờ..Lỡ như ngày nào đó gặp xui xẻo, trêu chọc trúng đại nhân vật có bối cảnh khủng bố nào đó từ đó mất cái mạng nhỏ.


Loại làm ăn lỗ vốn như vậy, hắn mới không thèm.Yên ổn đi theo bên cạnh Tộc trưởng mới là phương thức thăng cấp vững vàng nhất!Việc đến nước này, Mục Nguyệt Dao và Mục Vô Song cũng không hỏi nhiều.

Chỉ có thể nói mỗi người đều có chí hướng riêng, không thể cưỡng cầu.Không bao lâu sau, một âm thanh dễ nghe truyền đến từ phương xa.Cổ Linh Lung liên bộ nên bước, chậm rãi mà tới, chấp tay cười khẽ về hướng hai người.“Mời hai vị thiên kiêu trúng tuyển của Mục gia đi theo ta.

Hai vị sẽ nghỉ ngơi ở Hoàng đô một ngày, ngày mai đích thân phụ hoàng ta sẽ hộ tống các ngươi đi đến Thánh thành tham dự Bách Triều Đại Chiến.”“Làm phiền.”Mục Vô Song, Mục Nguyệt Dao gật đầu một cái, sau khi cáo biệt với Mục Lãng liền đi theo sau Cổ Linh Lung tiến về Hoàng thành.Đợi sau khi mấy người kia đi khỏi, Mục Lãng thổi một tiếng huýt sáo vang dội hướng về bầu trời.Thiên Yên Linh Thứu vỗ mạnh lông vũ, nghe tiếng mà tới, chầm chậm đáp xuống trên đất liền.Hắn xoay mình một cái, vỗ về đầu chim to lớn: “Đi thôi, đi về nhà”Trong đôi đồng tử của Thiên Yên Linh Thứu lấp loé ánh sáng linh động lộng lẫy, hiển nhiên đã có linh trí không thấp..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
596,243
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Vô Thượng Khí Vận Chi Tử Bị Đào Cốt


Cùng lúc đó, một tên nam tử trung niên thần tình ảm đạm, mệt mỏi đang chạy như điên về tộc địa Mục gia.

Dưới chân hắn lầy lọi, thân hình vô cùng chật vật giống như đang có chuyện rất khẩn cấp.Tên hắn là Mục Chính Tiên, là một tiểu gia chủ của một chi mạch ở Mục gia.Một năm trước, bởi vì gia tộc phải cắt giảm tài chính, một bộ phận nhỏ tộc nhân bị ép đi đến nước láng giềng là Đại Nguỵ Vương Triều mưu cầu phát triển.Trong ba ngày này, hắn đã trằn trọc mấy lần.


Lúc vừa đến Thanh Vân Trấn, hắn phát hiện ở đó chỉ còn lại một ít tộc nhân già yếu đang bảo vệ sản nghiệp của gia tộc mà thôi.Vốn không còn hi vọng quá lớn hắn lập tức uể oải, cho là chủ mạch của gia tộc hơn một năm đã suy tàn đến mức này.Thời điểm đang muốn rời khỏi thì có người nói cho hắn biết, hiện giờ gia tộc đã như mặt trời ban trưa ở Đại Yến Vương Triều, áp đảo bên trên tất cả thế lực khác.Tộc trưởng Mục Thần Xuyên đã di chuyển phần lớn tộc nhân đến cứ địa cũ của Linh Khư Động Thiên, cũng kể về một ít sự tích xảy ra gần đây.Sau khi Mục Chính Tiên nghe xong thì tâm thần bị chấn động một cách mãnh liệt.

Lập tức dâng lên hi vọng vô cùng lớn, chạy nhanh trong đêm về tộc địa mới của Mục gia.…Mấy canh giờ sau, trong đại điện Mục gia.

Mục Chính Tiên vừa kể những chuyện xảy ra ở Đại Nguỵ Vương Triều vừa chảy nước mắt.“Oanh.”Một cái bàn Bát Tiên bị vỗ nát bét phát ra tiếng vang cực lớn.Mục Thần Xuyên giận dữ đứng dậy, trong đôi mắt loé lên tinh quang lăng lệ.Đại Nguỵ Vương Triều, Thân Đồ thế gia.Thật là can đảm!Theo như lời nói của Mục Chính Tiên, nữa năm trước trên bầu trời đột nhiên hiển hoá ra dị tượng kinh người rơi xuống một thiếu niên tên là Mục Hạo, lấy vĩ lực vô thượng uẩn dục ra một khối Thần cốt trong thân thể hắn, cực kỳ kinh người.Nhưng không để đám tộc nhân chi mạch của Mục gia cao hứng quá lâu, Thân Đồ thế gia đã phát hiện ngọn nguồn của dị tượng.

Bọn hắn không chỉ bắt đi Mục Hạo mà còn muốn thi triển bí pháp cướp đoạt khối Thần cốt kia.Mà Mục Chính Tiên dưới sự yểm trợ của một đám tộc nhân mới có thể cửu tử nhất sinh chạy ra khỏi Đại Nguỵ Vương Triều quay về chủ mạch tìm kiếm viện trợ.“Tộc… Tộc Trưởng, Thân Đồ thế gia kia là gia tộc cường thịnh nhất ở Đại Nguỵ Vương Triều, ngay cả Hoàng thất Đại Nguỵ cũng phải cung kính, nghe nói còn có lão tổ tông Động Thiên cảnh trấn giữ.”Mục Thần Xuyên đột nhiên nổi giận làm cho Mục Chính Tiên giật mình, vẻ mặt đau khổ nhỏ giọng nhắc nhở.Tuy hắn cũng biết chủ mạch xưa đâu bằng nay nhưng vẫn không ôm hi vọng quá lớn.


Dù sao tu sĩ Động Thiên cảnh quá cường đại, ở trong mỗi Vương Triều đều được xưng tụng là chí cường giả.Cho dù phong cách hành sự của Mục Thần Xuyên còn tại đó nhưng cũng chưa chắc sẽ vì một tộc nhân mà đối địch với kẻ cường đại như thế.“Đinh, kiểm tra đo lường được tình hình trước mắt của ký chủ, đã phát động nhiệm vụ gia tộc.”“Vô thượng khí vận chi tử đã được sinh ra, giải cứu thành công ký chủ sẽ thu được ban thưởng phong phú.”“Nếu bị chém giết sẽ tổn thất 20000 điểm khí vận gia tộc.”Âm thanh máy móc của hệ thống vừa ra làm cho ánh mắt Mục Thần Xuyên ngưng lại.Vô thượng khí vận chi tử?Đây là lần đầu tiên hắn nghe được loại xưng hào này.Cho dù lúc Hạo Nguyệt Thần Thể xuất thế cũng chưa được nhắc nhở như vậy.Có thể nhìn ra, lần này không thể không đi.“Lão tổ Động Thiên…”“A, nếu hắn dám ra tay, ta cũng không ngại giúp hắn quy thiên sớm một chút!”Mục Thần Xuyên vung tay lên, trầm giọng nói: “Ngươi chạy vội liên tiếp mấy ngày, đường xá mệt mỏi, vào trong tộc nghỉ ngơi đi.

Việc này bản Tộc trưởng sẽ không đứng ngoài nhìn.”Mục Chính Tiên nghe xong lập tức trong mắt chứa giọt lệ nóng, liên tục khom người bái tạ: “Đa tạ Tộc trưởng!”“Chỉ là… Đứa bé kia năm ngày trước đã bị Thân Đồ thế gia cho người bắt đi, cũng không biết có thể chịu đựng đến bây giờ hay không…”Lời vừa dứt, lông mày Mục Thần Xuyên càng lộ ra vẻ lo lắng.Một giây sau, trong tay hắn độ nhiên hiện lên từng sợi linh tơ hỗn độn, mười ngón tay đan xen, không ngừng diễn hoá.“Tê tê tê.”Sau một hơi, có lôi đình màu tím thô chắc xuất hiện dưới chân hắn, cực kỳ kinh người.“Ầm!”Thân hình Mục Thần Xuyên đột nhiên nhảy vọt lên, giẫm lõm xuống mặt đất, làm nát cả nền đá trong điện.Đây chính là lôi đình pháp được hắn diễn hoá ra từ hỗn độn ý cảnh.


Bàn về tốc độ, chính là cực hạn.Ngay sau đó, một đạo lưu quang cấp tốc lao nhanh ra khỏi tộc địa Mục gia.Phương hướng chính là…Đại Nguỵ Vương Triều!…Thương Ngô quận, Thân Đồ thế gia, trong một gian thạch thất tối tăm.“Đã năm ngày, còn không thể tách Thần cốt ra ngoài được ư?” Một tên thanh niên dáng người bất phàm không kiên nhẫn hỏi.Lão giả đứng bên cạnh mở ra hai con mắt đục ngầu, nói: “Sắp rồi, khối Thần cốt này cực kỳ bất phàm, chúng ta dùng đại trận luyện hoá ăn mòn lâu như vậy khó khăn lắm mới xoá được vài phần thần tính của nó.”“Thêm hai ngày nữa chắc là có thể bóc ra”Nam tử thanh niên nghe xong, như có điều suy nghĩ gật đầu một cái.Thời gian hai ngày cũng còn kịp để hắn chạy tới Thánh thành.“Nhưng như vậy cũng tốt, càng khó bóc ra thì càng chứng minh được sự bất phàm của thứ này.

Mong là sẽ không để ta phải thất vọng…”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
596,243
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Trời Sinh Chí Tôn Thiếu Niên Thần Cốt


Nữa ngày sau, trên không trung của Thân Đồ thế gia bỗng nhiên có một bóng người đang đánh tới.Quanh thân người này được quấn quanh quang điện màu tím, lộ ra khí tức khủng bố làm người sợ hãi.Chính là Mục Thần Xuyên cực tốc chạy tới.Hắn thôi động pháp lực cảnh giới Động Thiên, ngự sử lôi đình, trong nữa ngày đã đi nhanh ngàn dặm cuối cùng cũng đến.“Người nào, lại dám xông vào Thân Đồ gia ta?”Một tia thần niệm của một tên tu sĩ Tử Phủ tầng ba phát hiện ra hắn, lập tức bay lên không trung, chỉ trích.“Thân đồ gia? Chính là tìm các ngươi.”Mục Thần Xuyên liếc mắt nhìn hắn, thân hình sải bước trong hư không, phảng phất xuyên qua thời gian, điểm một điểm thẳng về hồn cung của tên tu sĩ kia.“Xuy.”Dưới ánh mắt kinh hãi, một ngón tay đã xuyên thủng mi tâm của hắn dễ như trở bàn tay.Hồn cung sụp đổ, thi thể ngã xuống từ không trung.Lập tức, lực lượng thần thức mênh mông của Mục Thần Xuyên bao trùm toàn bộ tộc địa của Thân Đồ thế gia mà tra xét.“Đinh, phát hiện tộc nhân đầu tư màu vàng.”Âm thanh hệ thống vang lên khiến cho Mục Thần Xuyên khựng lại.

Người thiếu niên vô thượng khí vận chi tử kia quả nhiên ở đây.Một giây sau, thân hình hắn nhanh chóng phủ xuống bên ngoài một toà cung điện.Giờ phút này cũng đã có không ít tu sĩ của Thân Đồ gia tộc phát hiện ra hắn.“Oanh.”“Oanh.”Từng âm thanh chấn động của cổ chung đột nhiên vang lên, đây là tín hiệu cảnh báo của gia tộc.


Lập tức có không ít tu sĩ chạy nhanh về phía cung điện.Trong một lúc trên trời dưới đất đan xen thần quang ngang dọc, phong toả mảnh đất này.Mà Mục Thần Xuyên cũng không thèm để ý, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về một gian mật thất trong điện, phảng phất như có thể xuyên qua tầng tầng ngăn cách khám phá hư ảo.Trong mật thất, mấy tên tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ ngồi xếp bằng, đang hợp lực duy trì một toà trận pháp phức tạp.

Một tên thiếu niên ước chừng mười một mười hai đang ngồi chính giữa đại trận.Sắc mặt hắn trắng bệch mang theo vẻ thống khổ, từng sợi năng lượng khó hiểu mang theo tính ăn mòn tràn vào thân thể hắn, đang ăn mòn khối Thần cốt phát sáng kia.“Vị tiền bối này, ngài xông vào Thân Đồ gia ta là có quan hệ gì với vị thiếu niên trong trận kia sao?”Tên thanh niên Thân Đồ Kiệt ở bên ngoài chờ cấy ghép Thần cốt nhìn ra manh mối, hắn một bên vừa truyền thần niệm, một bên vừa dò hỏi nói.“Phải thì thế nào.”Mục Thần Xuyên nhìn hắn thật sâu, phát hiện người thanh niên này cốt linh không lớn, vậy mà lại có tu vi Tử Phủ tầng ba.

Có lẽ là thiên kiêu thế hệ trẻ của Thân Đồ thế gia.Dưới tình huống này mà còn dám lên tiếng, tâm tính người này cũng không tầm thường.“Không biết tiền bối có thể cáo tri tục danh hay không? Danh hào của gia tổ là Vân Trung Chân Quân, có lẽ ngài cũng quen biết.”Thân Đồ Kiệt nói bóng nói gió nói.

Trong gia tộc hắn cũng có không ít trưởng lão Tử Phủ hậu kỳ nhưng cũng không thể mang đến sự áp bách cho hắn như người trước mắt này.


Chắc chắn đây là một cường giả cấp bậc Chân Quân.Mà trong mỗi đại Vương Triều, nhóm người này đều là những nhân vật lớn có máu mặt, không phải hạng người vô danh.

Nói không chừng mình lấy ra danh hào của lão tổ có thể khắc chế được hắn.“Ha ha, tiểu bối, kéo dài thời gian trước mặt ta ngươi còn non lắm.


Nhưng niệm tình ngươi can đảm như vậy, ta cho ngươi thời gian năm giây gọi lão tổ ngươi ra đây, qua năm giây, nếu không ra thì ngươi chết.”Khoé miệng Mục Thần Xuyên cười lạnh, lập tức dâng trào lên linh khí trong cơ thể, bàn tay to vỗ về đại trận trước mắt.“Oanh!”Bàn tay màu vàng óng cuốn theo linh khí khủng bố vỗ nát bấy trận pháp, ầm vang tiêu tán trong không khí.

Tất cả những tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ đang duy trì trận pháp đều đổ máu, thân hình bị đánh ra xa mấy trượng.Thân Đồ Kiệt nghe vậy liền biến sắc, biết việc này không ổn liền đánh ra mấy đạo thần niệm về phương hướng của lão tổ đang bế quan.Cùng lúc đó, bóng người Mục Thần Xuyên thoáng qua đi đến bên cạnh thiếu niên, thúc giục thần lực cuồn cuộn toát ra lực lượng sinh cơ dào dạt đánh vào trong cơ thể làm cho khuôn mặt hắn đỡ đi vào phần trắng bệch.Khối xương kia bị ăn mòn vài ngày vẫn tản ra linh quang rạng rỡ, trên đó có đại đạo quấn quanh, cực kỳ bất phàm.[ tính danh: Mục Hạo ][ tu vi: Thối Thể tầng chín ][ tư chất: Tuyệt thế ][ ngộ tính: Tuyệt thế ][ thiên phú: Sơ đại Chí Tôn đã thức tỉnh ][ phúc duyên: Chí Tôn Cốt ghi lại Vô Thượng Bảo Thuật của kỷ nguyên Loạn Cổ ]Mục Thần Xuyên thu Chân Thị Chi Nhãn về, trong lòng chấn động.Vô thượng khí vận chi tử thật là yêu nghiệt!Tư chất, ngộ tính đều viên mãn, còn có Chí Tôn Cốt trời sinh khắc ghi bảo thuật của kỷ nguyên Loạn Cổ.Một khi trưởng thành nhất định vô địch trên trời dưới đất, danh chấn Cửu Châu.Mà khi nghĩ đến chuyện vị hậu bối thiên kiêu này nếu hắn chậm một ngày liền có khả năng bị giết chết, trong lòng Mục Thần Xuyên lập tức nổi lên lửa giận ngút trời, giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ không thể vãn hồi.Hôm nay Thân Đồ gia tộc tất phải máu chảy thành sông, tộc diệt người vong mới có làm tiêu tán lửa giận trong người hắn.Sau đó, ngón tay Mục Thần Xuyên phun trào Hỗn Độn Khí tạo một kết giới bao phủ quanh thân Mục Hạo, phòng ngừa hắn bị dư ba chiến đấu tác động đến.Hắn nhìn về Thân Đồ Kiệt một cái, âm thanh lạnh lùng nói.“Đã qua năm giây.”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom