Cập nhật mới

Dịch Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống

Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống
Tác giả: Bình Đao
Tình trạng: Đang cập nhật




Trong tay có hệ thống, thiên hạ toàn của ta.

Hệ thống tu luyện, bàn tay vàng,...ti tỉ loại hệ thống đều có rồi. Nhưng ngươi đã nghe qua tên bản hệ thống chưa??? Bản hệ thống đại danh đỉnh đỉnh tên là NGHỊCH TỶ LỆ HỆ THỐNG"

Dư Thu: "Hãy cho ta bí tịch khó luyện thành nhất!"

"Đinh! Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống chạy, tu luyện tỷ lệ thành công từ 0.001% biến thành 99.999% "

Đây là hệ thống mà Dư Thu sở hữu, Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống, khiêu chiến những sự việc khó khăn nhất. Ở trước mặt hắn, khó khăn không phải là vấn đề, đơn giản mới là vấn đề
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống


"Thật là xui xẻo, ngày nào cũng như ngày nào."

Dư Thu đang ở phòng tắm vừa xoa tóc gội đầu hắn vừa cảm thán.

Vừa mới đang trên đường trở về nhà, hắn lại bị đàn chim tập kích, trực tiếp đi ị rơi tại trên đầu của hắn.

Loại đãi ngộ này không phải là thỉnh thoảng mới có mà từ nhỏ đến lớn, hắn đã trải qua vô số lần gặp chuyện xui xẻo.

Ví dụ như đạp phải cứt chó, bị chim đi ị coi như chuyện nhỏ. Rút thăm thì luôn luôn rút được thẻ xấu nhất, thi cử thì lúc nào cũng dự đoán sai đề, tục xưng vận đen hạng nhất.

(Translater: Nhìn hắn ta lại nghĩ ngay đến Thánh Nobi Nobita, không biết có Doreamon cứu thế không nữa.)

Cũng còn may, một ít tình huống nguy hiểm tánh mạng ngược lại thì không có thường xuyên phát sinh nên hắn mới có thể bình an sống tử tế tới lúc 16 tuổi.

"Cả đời này, chẳng lẽ cứ như vậy tiếp nhận cái vận đen này?"

Năm lớp mười, Dư Thu hiện tại đang phiền não nên chọn học cái ngành nghề nào, tài chính tuyệt đối không được, vận khí đen thì tuyệt đối táng gia bại sản.

Y học cũng không được, lỡ không may hại người khác nhiều lần lại tạo nghiệp cho bản thân.

"Chẳng lẽ đi làm nhân viên văn phòng? Nhưng lỡ lầu sập thì làm sao bây giờ?"

Đúng lúc Dư Thu tắm xong, không gian đang yên lặng trầm lắng, một âm thanh kỳ lạ vang lên trong đầu của hắn.

"Đing! Chúc mừng kí chủ trở thành người sử dụng thứ 44 của bổn hệ thống, ngay bây giờ bắt đầu khóa lại."

Một tiếng âm thanh kỳ quái vang lên, hù dọa Dư Thu giật mình nhảy lên một cái.

"Đing! Khóa lại hoàn thành, nghịch tỷ lệ hệ thống bắt đầu phục vụ cho kí chủ! Chúc kí chủ sử dụng thuận lợi."

Dư Thu đầu tiên là khiếp sợ, ngay sau đó chân mày bắt đầu giãn ra, rốt cuộc thì hắn đã biết là thời cơ đã đến, vận may bao lâu nay tích tụ đến bây giờ đã bạo phát!

"Ha ha ha, Khổ trước sướng sau thế mới giàu, ta có hệ thống, rốt cuộc cũng được đóng nhân vật chính!".

"Vâng, chúc mừng kí chủ!" Hệ thống cỗ động cũng coi như ôn hòa, không phải là dạng hệ thống kiêu ngạo, lại để cho Dư Thu hài lòng hơn.

"Nghịch tỷ lệ hệ thống? Nghe không tệ a, nhất định là rất trâu bò." Dư Thu lại cùng hệ thống trao đổi.

"Ha ha! Kỷ chủ quả nhiên thật tinh mắt, bổn hệ thống đương nhiên là rất lợi hại, những người khác bất quá quá ngu mới có thể đánh giá bổn hệ thống là hệ thống rác rưởi nhất"

"Cái gì?" Dư Thu kinh ngạc, không nghe lầm chứ? Rác rưởi nhất?

"Bổn hệ thống lúc trước có 43 người sử dụng cũng như kí chủ, bởi vì không thao tác với hệ thống không nhiều mà dám cho bổn hệ thống đánh giá kém cỏi nhất, hoàn toàn oan uổng cho bổn hệ thống, bổn hệ thống nhưng là vô cùng cường đại."

Nghe cũng có thể cảm nhận được hệ thống này cũng tích lũy rất nhiều bất mãn.

Dư Thu cảm thấy bây giờ đầu hỗn loạn tưng bừng, thế nào cũng có cảm giác hệ thống này không quá đáng tin a!

"Hệ thống, trước 43 vị kí chủ kia sau đó thế nào?" Dư Thu cẩn thận hỏi.

"17 vị tự sát, 26 vị điên, thật đúng là một chút chịu đựng áp lực cũng không có, mỗi một cái cũng đều thuộc team thảo mai." Hệ thống khinh thường nói.

Dư Thu cảm giác hưng phấn dần dần biến mất, dường như đây mới là đại vận rủi của chính mình a.

"Cái này ta hỏi một chút, hệ thống có thể giải trừ sao?" Dư Thu lấy dũng khí hỏi một chút.

"Có thể, cái này thì đơn giản, cùng một phương pháp giống như của 17 vị kí chủ kia thì liền được giải trừ."

"17 vị!" Dư Thu con mắt co rụt lại, nhớ tới 17 vị kí chủ tự sát

Thở dài, Dư Thu không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận sự thật này, xem ra chỉ có thể thử nghiệm nhìn một chút được đánh giá là hệ thống kém cói nhất thì liệu có thật sự kếm cỏi như vậy.

"Hệ thống, ngươi làm thế nào để sử dụng, có tân thủ gói quà sao?" Dư Thu hỏi.

"Bổn hệ thống thao tác rất chi là đơn giản, chỉ có một điều lưu ý duy nhất là gói quà, rút thưởng, bảng kỹ năng, nhiệm vụ, cửa hàng, những thứ này hết thảy đều không có."

Dư Thu lại thở dài, chính mình thật sự không có thoát khỏi vận xui a!

Hệ thống tiếp tục nói: "Phương thức sử dụng cũng giống như bổn hệ thống danh xưng, nghịch tỷ lệ. Đây là chức năng bị động có hiệu lực hoàn toàn bị động, từ giờ trở đi, tỷ lệ các tình huống phù hợp điều kiện gặp nhau sẽ tự động xoay chuyển."

"Xoay chuyển? Có ý gì đây?" Dư Thu hỏi.

"Ví dụ vốn là sự kiện có tỉ lệ 1%, thì sẽ biến thành 99%, ngược lại cũng vậy."

"Há, vậy phù hợp điều kiện kia lại có ý gì đây?"

"Chính là kí chủ, hoặc là những người xung quanh kí chủ đối với kí chủ lúc có cái tỷ lệ của ý nghĩ đang nghĩ, thì sẽ mới phát sinh."

"Tỷ lệ ý nghĩ? Cái này rất trừu tượng à nha?"

"Kí chủ không có giống như đang hút cần a, tỷ như kí chủ có nghĩ rằng ngươi bây giờ đi mua vé số sẽ trúng thưởng sao?"

"Chắc chắn là không trúng a!" Dư Thu cho là mình căn bản không có Tivi thời gian của Doreamon nha.

"Cái này thì đã phù hợp nghịch chuyển điều kiện." Hệ thống nói.

Dư Thu ánh mắt sáng lên, xem ra cũng không có một chút nào khó khăn a, lợi dụng cái tính năng này thật tốt mà nói, có lẽ cuộc sống nhân sinh của chính mình thật là muốn một bước lên mây, thời tới cản cũng không nổi a.

"Bất quá, nếu như là 100% hoặc 0% như vậy bổn hệ thống cũng không cách nào nghịch chuyển." Hệ thống nhắc nhở.

"Cái thế giới này làm sao có thể sẽ có chuyện tuyệt đối a!" Dư Thu nói lầm bầm.

"Kí chủ có thể làm phép thử nhìn một chút, bổn hệ thống bắt tay vào làm việc nha."

"Tốt lắm, ta trước đến thử xem chuyện tuyệt đối không thể nào phát sinh được a."

Dư Thu nhìn một chút bên ngoài bầu trời, quang đãng không mây, hắn thầm nghĩ nói: "Tuyệt đối không thể nào có sét đánh trúng ta đi?"

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, nhận thấy kí chủ bây giờ có tỷ lệ bị sét đánh là 0. 0000000001% đã nghịch chuyển là 99.9999999999%."

Dư Thu chỉ thấy bên ngoài không trung một tia sáng lóe lên, ngay sau đó cửa sổ kiếng trực tiếp tan vỡ, một tia điện chợt hiện lên bên trong phòng, chỉ cảm thấy toàn thân tê rần, vô cùng sảng khoái.

Trong nháy mắt thoải mái cảm giác đi qua, toàn thân cảm giác không được tốt, đầu bắt đầu bốc khói, thân thể đau đớn kịch liệt ngã nằm co quắp.

"Hệ thống, ngươi có chắc chắn là những kí chủ đời trước họ sống cho tới khi tự sát sao?" Dư Thu trong thống khổ hướng về hệ thống tả oán nói.

"Ách, hành động của kí chủ mới vừa rồi cùng tự sát không có gì khác biệt, xin sử dụng hệ thống một cách trí tuệ một chút có được không!"

Thống khổ bên dưới, Dư Thu bất đắc dĩ: "Ta bây giờ hẳn là chết chắc chứ?"

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, nhận thấy bây giờ tỷ lệ tử vong của kí chủ là 99.97%, đã nghịch chuyển thành 0.03%."

Dư Thu chỉ cảm thấy thân thể dần dần thoải mái hơn nhiều, tựa hồ tế bào thân thể không ngừng đang điều chỉnh lại cơ năng, kích thích tiềm năng.

Cái hệ thống này thật đáng sợ! Đây là Dư Thu cảm giác lúc bấy giờ, khó trách có thể ép điên nhiều người như vậy.

Bất quá, nếu như lợi dụng được mà nói.

"Bây giờ tuyệt đối không thể nào có người đưa 1 triệu đến cho ta chứ?" Dư Thu trong lòng suy nghĩ.

Qua hồi lâu, không có nghe được hệ thống âm thanh.

"Hệ thống? Chuyện gì xảy ra, trở ngại sao?" Dư Thu hỏi.

"Cái này là sự việc có 0% tỷ lệ, tuyệt đối không thể nào phát sinh, bổn hệ thống cũng không cách nào nghịch chuyển."

"Như thế nào không thể? Tỷ dụ như có người đột nhiên phát điên có cảm giác rất muốn đưa tiền cho ta à?" Dư Thu kháng nghị nói.

"Không, bổn hệ thống sẽ không ra lỗi, cái này là chuyện không có khả năng phát sinh." Hệ thống kiên trì nói.

"Nếu như vậy thì đưa một khối tiền?"

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, nhận thấy kí chủ bây giờ bị người đưa tới cho một khối tiền tỷ lệ là 0. 00002%, đã nghịch chuyển là 99.99998%."

Dư Thu vui, hắn thật ra thì căn bản không tưởng tượng nổi lại có người phải đưa một khối tiền tới cho hắn.

Đột nhiên một đạo âm thanh "Hưu!" từ cửa sổ truyền tới, một đồng xu bay từ dưới nhà phóng qua cửa sổ nện hẳn ở trên trán hắn. Đồng thời, hắn nghe được ngoài cửa sổ có thanh âm đàn bà mắng: "Tiểu Bảo, không thể đùa như vậy."

Dư Thu mộng bức, cái này cũng có thể gặp phải.

Bất quá hắn cũng không một chút nào muốn dùng loại phương pháp này gom tiền, nếu không thật sẽ bị đập chết cũng không oan.

Cái hệ thống này mặc dù thật không đáng tin cậy, nhưng là nếu như có thể hợp với trí tuệ sử dụng mà nói, thì cũng khó có thể nói trước được điều gì.

"Hệ thống, chuyện là bên trong sinh hoạt có nhiều sự tình như vậy, mỗi ngày đều có vô số tỷ lệ sự việc phát sinh, vậy ngươi không sẽ liều mạng đing đing đing mãi như vậy sao?" Dư Thu tiếp tục hỏi.

Ví dụ đoán lớn nhỏ, gần một nửa tỷ lệ đoán đúng, nếu như cái này cũng nghịch chuyển, ý nghĩa không lớn không nói, sớm muộn có một ngày cũng sẽ bị đing đing âm thanh làm ồn điên.

"Ha ha, kí chủ tưởng tượng rất chu đáo, từu khi bị trước vài vị kí chủ trước kia kháng nghị đi qua, bổn hệ thống đã ưu hóa qua việc này, chỉ có những sự kiện sẽ phát sinh tỷ lệ 90% hoặc sẽ không phát sinh tỷ lệ 90% trở lên (tức sẽ phát sinh tỷ lệ 10% trở xuống) mới có thể được bổn hệ thống nhắc nhở nhắc nhở."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Lôi Vân Tông


Thân thể từng cơn đau đớn truyền tới, vừa mới cùng hệ thống đối thoại, hắn bị phân tán sự chú ý không cảm nhận được cơn đau, bây giờ vô ý lúc rảnh rỗi, phát hiện thương thế trên người thật sự rất nghiêm trọng.

"Tỷ lệ mà ta có thể khỏi hẳn không biết có hay không?" Dư Thu lặng yên suy nghĩ, mới vừa rồi hệ thống chẳng qua là ngăn cản hắn chết, cũng không có chữa trị hẳn thương thế trên người của hắn.

"Thật xin lỗi, bây giờ bên dưới cái thời không này, cũng không có con đường nào là có thể chữa lành hẳn cho kí chủ." Hệ thống trả lời.

Dư Thu dần nhận ra, hệ thống thật ra có thể đem sự tình dẫn dắt đến trên một con đường, nhưng nếu như căn bản không có con đường kia, hệ thống cũng không cách nào vô căn cứ sáng tạo.

Ồ? Dư Thu đột nhiên cảm thấy tiết lộ ra cái gì đó qua lời của hệ thống nói.

"Hệ thống, ngươi nói là, còn có thời không khác? Có thể trực tiếp chữa trị cho thương thế của ta?"

"Thời không khác, cũng có loại khả năng này a."

"Ai, đáng tiếc không có ở cái thời không đó, ta lại không thể chuyển kiếp đến khác thời không được a."

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, nhận thấy kí chủ bây giờ tỷ lệ chuyển kiếp là một triệu phần trăm triệu phần trăm, bây giờ đã nghịch chuyển là 99.999% "

"???"

Dư Thu mặt mũi tràn đầy mờ mịt, cảm giác bên cạnh không khí không ngừng lưu động, sau đó trở thành một cơn lốc, cuối cùng không khí xé ra một cái hố đen, đem Dư Thu cuốn vào.

Dư Thu nằm ở một nơi tương tự sa mạc, không nói, mắt nhìn thẳng lên không trung.

Nóng quá! Trên bầu trời, một cái mặt trời nhìn so với mặt trời ở Trái Đất còn lớn hơn gấp bốn lần.

"Cái này gọi là xuyên việt? Tại sao địa điểm chọn ở nơi này vùng sa mạc đây. Loại địa phương này, làm sao có thể gặp phải người tới cứu ta a!"

Dư Thu nội tâm tan vỡ, nhìn nơi này đến cả chim còn không muốn đẻ trứng, một mảnh hoang vu, chỉ sợ vẫn chưa có người nào đi qua nơi này, có lẽ chính mình là người nằm xuống chỗ này đầu tiên.

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, tỷ lệ có người đi qua được nghịch chuyển "

Có thể cứu chữa! Dư Thu vẻ mặt phấn chấn.

Trên bầu trời, một điểm đen dần dần phóng to, Dư Thu nhìn, hưng phấn không thôi, "Xem ra hệ thống vẫn có một chút chỗ để dùng a."

Từ điểm đen phóng to, điểm rõ dần dần xuất hiện, nguyên lai là một chiếc thuyền nhỏ.

"Thuyền nhỏ? Xem ra nó thuộc dạng Tiên Khí Huyền Khí các loại chứ?"

Thuyền nhỏ ngừng ở Dư Thu bên người hơn mười trượng, một lão giả tóc trắng mặt đỏ từ thuyền nhỏ đi ra, đen mặt mắng: "Cái quỷ gì, lại còn có trục trặc, Luyện Khí chất lượng kém như vậy sao."

Dư Thu ở ngay bên cạnh không xa, nhưng lão giả làm giống như là không thấy, sửa chữa thuyền nhỏ, tựa hồ đang ở phía trên vẽ vẽ mấy cái đường vân gì rất kỳ quái.

Mắt thấy lão giả tựa hồ đã sửa chữa xong thuyền nhỏ, chuẩn bị muốn đi, Dư Thu trong lòng quýnh lên, hô: "Tiền bối cứu ta!"

Lão giả nhướng mày một cái, hắn sớm liền thấy Dư Thu, bất quá cũng cho là phàm nhân, sinh tử cùng hắn chẳng có quan hệ gì.

Lão giả thấy Dư Thu chỉ là phàm nhân, trên người không có nổi một luồng sóng linh khí, vốn không muốn để ý tới, nhưng lại bị kêu lại một tiếng như vậy, không để ý tới thì lại có chút kỳ quái.

"Ta và ngươi gặp nhau cũng coi như hữu duyên." Lão giả thở dài.

Dư Thu mừng rỡ trong lòng, nhưng không ngờ lão giả nói tiếp: "Đã như vậy, như vậy ta liền tiễn ngươi lên đường, đỡ cho ngươi trọng thương thống khổ."

Lão giả tay nắm lên chỉ quyết, Dư Thu chỉ cảm thấy tim nhảy lên liên hồi kịch liệt, lần này chết chắc rồi đi!

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, tỷ lệ tử vong được nghịch chuyển "

Chỉ thấy lão giả ngón tay phát ra một luồng hào quang màu đỏ, tựa hồ giống như muốn bắn thứ gì như đạn đến Dư Thu trên người, đột nhiên sắc mặt rung một cái, đồng tử mở ra, giống như thấy bảo vật trước mặt hét: "Cực phẩm Lôi Linh căn!!!"

Lão giả vội vàng tản hồng quang trên ngón tay đi, phi đến Dư Thu trước mặt, tay đặt trên người Dư Thu bóp một cái, sắc mặt phấn chấn.

"Ha ha ha ha! Lôi Khí Du Động Hóa Hình, quả nhiên là cực phẩm Lôi Linh căn, tiểu tử mau bái ta làm thầy, ta có thể cứu ngươi một mạng." Lão giả tâm tình rất là vui sướng,

Không nghĩ tới thuyền nhỏ trục trặc, lại nhặt được một cái bảo bối, cực phẩm Lôi Linh căn, cũng là một trong Thập Đại Linh Căn, thực lực để chiến đấu thì thuộc loại phi phàm, tiềm lực vô hạn.

Dư Thu tâm lý cơ trí, lão đầu này sợ là đã hiểu lầm cái gì, lần này tuyệt đối không thể để tuột khỏi cái bắp đùi to này, vội vàng hướng lão giả hô: "Sư phụ ở trên cao, nhanh mau cứu đồ nhi!"

Lão giả gật đầu một cái, xuất ra một viên thuốc màu trắng bạc, cong ngón búng ra, bắn thẳng vào Dư Thu trong miệng.

Dư Thu chỉ cảm thấy cổ họng lạnh như băng một lúc, một luồng hơi lạnh rong ruổi toàn thân, rất nhiều vết phỏng và vết thương lở loét dần dần được khép lại.

Dư Thu trong lòng khiếp sợ, viên thuốc này cũng quá lợi hại đi!

Lão giả thấy được sắc mặt khiếp sợ của Dư Thu, trong bụng đắc ý, cười nói: "Gia nhập chúng ta Lôi Vân Tông, sau này ngươi cũng coi như có một luồng tạo hóa, tại Lôi Vân Tông, lão phu cũng được coi là nhất đẳng trưởng lão, có thể cho ngươi tài nguyên tu luyện dễ như trở bàn tay, tiểu tử, đây chính là phúc phận của ngươi."

Dư Thu trên mặt thì vui vẻ, trong thâm tâm lại âm thầm muốn ói trào ra ngoài, có thủ đoạn lợi hại như vậy vừa mới thấy chết mà không cứu, người sư phụ này dường như không phải là người tốt a!

"Sư phụ, con còn không biết tên họ của người?" Dư Thu cung kính hỏi.

"Ta gọi là Đô Đại Cảnh, tiểu tử, sau này tại Lôi Vân Tông, báo cái tên của ta ra ngoài, có thể để cho ngươi đi ngang!" Đô Đại Cảnh mặt mũi Ngạo sắc nói.

Chỉ chớp mắt, Dư Thu đi tới Lôi Vân Tông đã được ba năm.

Thường những người xuyên không chuyển kiếp trong khoảng thời gian này thì chúng cũng đã trâu đến mức xưng hừng xưng bá, Dư Thu ba năm này lại trải qua vô cùng thê thảm. Hoàn toàn hiểu được trước kia 43 người sử dụng này tại sao không phải là tự sát, thì cũng chính là nổi điên.

Ba năm này, vô luận nhiều công pháp đơn giản đến mấy, Dư Thu cũng không luyện được, mười phần mười thất bại.

Mặc dù hắn đã luyện được tâm như chỉ thủy (tâm tĩnh như nước), không còn nghĩ tới chuyện tỷ lệ nữa, không biết tại sao những người xung quanh hắn khi biết hắn bắt đầu tu luyện cũng sẽ nghĩ tới giống như hắn sẽ có thể thành công.

Cơ hồ người người đều có thể luyện thành Sơ Cấp công pháp, còn Dư Thu lại bị Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống nghịch hắn không luyện được.

Vậy liền như những năm hắn trải qua, uống nước sẽ sặc, ăn cơm sẽ nghẹn đến gần tắc thở, coi như đi bộ cũng sẽ bị không biết nơi nào xuất hiện đồ vật đột nhiên ngáng đường, trật chân té.

Tại trong tông môn, các đệ tử thân truyền như Dư Thu, cũng là đang cười ầm lên mặt hắn.

Dư Thu lẳng lặng tại sân nhỏ, cái gì cũng không nghĩ.

Ba năm qua, hắn đã luyện thành tâm vô tạp niệm. Không giống như trước, nắm ly nước, đều không nhịn được suy nghĩ uống nước có thể hay không sặc.

Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống, chỉ cần trong lòng không có mấy tỷ lệ ý tưởng thì nó cũng sẽ không đưa tới.

Đáng tiếc, nếu như có những người khác ở gần, hắn vẫn sẽ bị những người khác hãm hại. Bởi vì những thứ tỷ lệ ý tưởng cửa những người khác đối với hắn, như thế sẽ dẫn tới Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống sẽ đem ý tưởng đó lên bàn cân.

Cũng còn khá, cũng coi như là trưởng lão đệ tử thân truyền, hắn cũng có sân nhỏ của chính mình, bình thường cũng coi như thanh tịnh.

"Ta nghĩ rằng xuyên việt về Trái Đất!" Dư Thu khổ nói.

Nhưng mà ở trong chuyện này, vô luận hắn nghĩ như thế nào, đều không đưa tới Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống, đã qua ba năm, xuyên việt về Trái Đất tỷ lệ vẫn là con số không.

"Sư đệ!"

Một đạo thân ảnh xuất hiện ở Dư Thu sân nhỏ, người tới chính là Đô Đại Cảnh môn hạ đại đệ tử, là đại sư huynh của hắn, Độc Cô Lưu Vân.

Người cũng như tên, cao ngạo còn mang theo một luồng khí chất phiêu dật.

"Đại sư huynh!" Dư Thu cung kính la lên.

Độc Cô Lưu Vân gật đầu một cái, cẩn thận từng li từng tí móc ra một cái hộp vuông.

"Đây là sư phụ thật đã vất vả hướng về phía Tông Chủ yêu cầu Trấn Tông Chi Bảo, Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, mong đợi ngươi lần này có thể nhất cử đột phá bình cảnh." Độc Cô Lưu Vân đem hộp vuông đưa cho Dư Thu.

"Làm phiền sư huynh, nhờ sư huynh giúp ta cám ơn sư phụ cùng Tông Chủ." Dư Thu cảm kích nói.

Ba năm kiếp sống phế vật, không nghĩ tới sư phụ vẫn còn băn khoăn chính mình.

Độc Cô Lưu Vân gật đầu một cái, nói: "Ta đi trước." Theo tiếng nói, Độc Cô Lưu Vân xoay người rời đi, không có dừng lại.

Độc Cô Lưu Vân trong đáy mắt, lộ ra một vẻ không đành lòng, nhưng là chợt lóe rồi biến mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết


Độc Cô Lưu Vân trở lại ở trước mặt Đô Đại Cảnh, nói: "Sư phụ, bí tịch đã thành công đưa qua."

Độc Cô Lưu Vân tựa hồ còn muốn nói điều gì, bất quá do dự một chút, vẫn là nhẫn nại không có nói ra.

Đô Đại Cảnh nhìn thấy nét mặt của hắn, minh bạch tâm tư của đại đệ tử, nói: "Ngươi không nên cảm thấy sư phụ tàn nhẫn, ban đầu là sư phụ đã nhìn lầm."

Nói tới đây, Đô Đại Cảnh cảm thấy máu ào ạt chạy lên não, ban đầu cho là Dư Thu là cực phẩm Lôi Linh căn, hắn đắc ý, trở về liền thu nhận làm đệ tử chân truyền để cổ vũ tuyên dương hắn. Sau đó mới phát hiện chẳng qua chỉ là cực phẩm gậy thu lôi hình người.

Mà đệ tử này cũng thuộc dạng phế vật, ngay cả đứng đầu công pháp đơn giản nhất cũng không luyện được.

Tới đó thì thôi đi, còn đi làm đủ loại trò cười cho thiên hạ một cách có tuần suất, nhiều lúc hắn thật muốn một chưởng kết liễu Dư Thu.

Nhưng mà Lôi Vân Tông dù sao vẫn là chính đạo đại phái, sư phụ giết đồ nhi, cho hắn cái tiếng tăm này cũng ảnh hưởng quá lớn.

Ba năm qua đi, mọi người dần dần không còn chú ý đến Dư Thu trên người, Đô Đại Cảnh cũng quyết định vĩnh trừ hậu hoạn.

Độc Cô Lưu Vân thấy sư phụ nói chuyện, không nhịn được nói: "Sư phụ, sao không đem sư đệ đuổi ra khỏi tông môn có phải tốt hơn không."

"Ngốc đồ nhi, sư phụ biết ngươi nội tâm hiền lành, nhưng mà hắn còn một ngày mang cái danh thân phận sư đệ của ngươi, thì ngày đó sẽ trở thành ngày nhục nhã của chúng ta."

Đô Đại Cảnh thấy Độc Cô Lưu Vân trên mặt vẫn là vẻ không đành lòng, tiếp tục nói: "Huống chi, Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, là Sáng Tông Lão Tổ lưu lại tối cao Luyện Thể Quyết, đây cũng được tính là tạo hóa của hắn, có khi hắn liền luyện thành cũng không biết chừng."

Đương nhiên, Đô Đại Cảnh cùng Độc Cô Lưu Vân, trong lòng cũng không cho là Dư Thu sẽ luyện thành được Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết.

Trong tiểu viện, Dư Thu mở hộp ra, cái hộp này được dùng thượng đẳng Cổ Ngọc tạc thành, giá trị phi phàm, Dư Thu không khỏi hơi nghi hoặc một chút.

Ba năm nay, hắn đã sớm biết Đô Đại Cảnh không muốn gặp hắn, làm sao bây giờ lại còn đưa tới bực này Dị Bảo.

"Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết? Không biết cái này ta có thể luyện thành hay không?"

"Đing! Nghịch tỷ lệ chạy, nhận thấy kí chủ luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết có tỷ lệ 0.00000003%, đã nghịch chuyển thành 99.99999997%."

Dư Thu mừng rỡ, rốt cuộc thời đã tới cản không nổi! Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống a! Ba năm này xem ra đã đến lúc nên có cống hiến trọng đại a.

Từ cái tỷ lệ này có thể thấy, quyển sách này vốn là không có khả năng luyện thành, khẳng định sẽ rất lợi hại. Luyện thành cuốn này, rốt cuộc có thể không bị người khác xem thường.

"Hệ thống, ngươi quả thật là tận tình a!" Dư Thu hoan hỉ cảm tạ nói.

"Đing! Chúc mừng kí chủ, giải tỏa Ẩn Tàng Nhiệm Vụ, thử nghiệm bổn hệ thống qua một năm, trung tâm cảm tạ bổn hệ thống. Bổn hệ thống bản thử nghiệm thăng cấp lên thành chính thức bản."

"Chính thức bản? Vậy thì có cái gì khác nhau sao?" Dư Thu hiếu kỳ hỏi.

"Chính thức bản, nghịch chuyển tỷ lệ không còn là bị động phát sinh nữa, mà là trở thành chủ động phát sinh, cũng như là kí chủ có thể tự ra quyết định có nên hay không nghịch chuyển tỷ lệ."

Dư Thu nhanh lệ rơi đầy mặt, đây mới thực sự là hệ thống phúc lợi a! Hệ thống trước kia, đơn giản là muốn giết người bộ dáng.

"Những vị kí chủ trước đây, cũng có người thăng cấp đến chính thức bản sao?" Dư Thu hỏi.

"Không có, ngươi là vị thứ nhất, cái này là nguyên tố mà người thiết kế cố ý bỏ vào, muốn nói rằng vô luận hoàn cảnh như thế nào, chung quy cần phải tồn lại lòng biết ơn." Hệ thống trả lời.

Thật ra thì, Dư Thu cũng coi như là trùng hợp với nhân duyên này, từ nhỏ hắn đã có vận xui đặc biệt, đối với hệ thống mang đến rất nhiều chuyện xui xẻo, đối với hắn vẫn còn có thể chịu đựng.

Còn những kí chủ đời trước, bất cứ chỗ nào cũng là ghét cay ghét đắng cái hệ thống này, chớ đừng nói gì là trung tâm cảm tạ.

Bây giờ, Dư Thu có thể chủ động khống chế nghịch tỷ lệ hay không nghịch chuyển, độ thực dụng của cái hệ thống này có thể nói là chợt tăng mạnh. Ít nhất thì một nhóm chuyện chó má vô dụng sẽ không phát sinh trên đầu.

Niềm vui rạo rực chợt đến với Dư Thu, đang muốn bắt đầu luyện công, trước cửa chạy tới một đạo thân ảnh màu đỏ.

"Tiểu sư đệ!"

Một nữ tử xinh đẹp khả ái chợt lóe mà vào sân nhỏ của hắn. Nàng là Đô Đại Cảnh thất nữ nhi, một trong những sư tỷ của Dư Thu, Đô Ngọc Nhi.

Dư Thu mặc dù rất lởm,

Nhưng là trong miệng biết rất nhiều chuyện mới mẻ thú vị, nàng thường chạy tới nghe Dư Thu nói một đống chuyện tào lao, có thể xem hai người hữu tình coi như không tệ lắm.

Nàng vừa thấy Dư Thu trên tay cái hộp, khuôn mặt cả kinh.

"Cái bí tịch này ngươi không thể luyện!"

"Tại sao?"

Đô Ngọc Nhi vẻ mặt nóng nảy, bí tịch này tại trước mặt các nàng đệ tử thân truyền cơ hồ đều biết, nhưng mà Dư Thu cơ hồ cái gì cũng không biết.

"Đây là độc môn bí tịch của khai tông lão tổ, Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết!"

"Không phải là rất ngưu bức sao?"

"Ai, từ khai tông lão tổ, về sau bí tịch này không có người luyện thành, cái này thì thôi đi, cơ mà mỗi một người tu luyện, cuối cùng đều là tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch đoạn tuyệt mà chết." Đô Ngọc Nhi sắc mặt nặng nề nói.

Quyển sách này, có thể nói là Lôi Vân Tông Cấm Thuật.

"Không có ai luyện thành? Không đến nổi đi, Lôi Vân Tông tổng hội ra một ít thiên tài hạng người, cũng có thể khiêu chiến thành công chứ?" Dư Thu nghi ngờ nói.

Đô Ngọc Nhi nói: "Quả thật ngay từ đầu có rất nhiều thiên kiêu nghĩ rằng muốn khiêu chiến nhìn một chút, nhưng theo từng bước từng bước từng cái thiên kiêu vẫn lạc, sau đó công pháp này liền bị liệt là sách cấm, công pháp này mạnh mẽ vô cùng, một khi tu luyện, nếu muốn quay đầu liền muộn, tóm lại, ngươi tuyệt đối không nên tu luyện."

Đối mặt với Đô Ngọc Nhi nghiêm túc cảnh cáo, thâm tâm Dư Thu có chút ấm áp, hắn có thể đoán được tại sao sư phụ Đô Đại Cảnh của hắn lại muốn cho hắn luyện cái này, không thể nghi ngờ là phải diệt trừ hết cái nỗi xấu hổ này của hắn.

Đô Ngọc Nhi thật ra thì hơn phân nửa cũng đoán được tiền căn hậu quả, mà hắn lại đứng ở phía đối lập với phụ thân nàng, ngày hôm nay như thế nào cũng không khỏi làm hắn rung động.

Bất quá, hắn không có khả năng là không luyện, dù sao tỷ lệ đã được nghịch chuyển.

Đô Ngọc Nhi sau nhiều lần dặn dò Dư Thu, nhướng mày một cái nói: "Trừ việc không thể luyện, ngươi còn phải coi chừng các chuyện khác, cha ta…., thôi tóm lại ngươi nhớ lưu tâm nhiều một chút."

Đô Ngọc Nhi giống như là nhớ tới chuyện gì thương tâm, ảm đạm rời đi.

Thâm tâm Dư Thu thấy ấm áp, Đô Ngọc Nhi dù sao cũng là bằng hữu duy nhất của hắn ở nơi Dị Giới này, bất quá xem ra không thể đợi lâu ở chỗ này.

Nghe Đô Ngọc Nhi ý tứ, tựa hồ phụ thân nàng thuộc dạng động thủ thì sẽ không lưu tình.

Nhìn một chút bốn bề vắng lặng, Dư Thu xuất ra Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, bắt đầu tu luyện

Bộ Luyện Thể Chi Pháp này, chỉ là thay đổi kết cấu kinh mạch con người, có thể chịu đựng được Lôi Đình Chi Lực uẩn thể.

Nếu là thành công, mỗi lần Lôi Đình Chi Lực chẳng những không bị thương, mà còn có thể dẫn đường vào gân cốt, huyết mạch mà rèn dũa, cường hóa tự thân.

Nhưng mà bước đầu tiên, phải đem toàn thân khí huyết theo một phương thức mới mà vận hành toàn thân, chỉ bước này liền có thép được vô số Thiên Kiêu vẫn lạc hộc máu mà chết.

Kì thực ban đầu lão tổ luyện thành, là dựa theo khí huyết của bản thân hắn, mà mỗi người trên phương diện cấu tạo thân thể đều có điểm khác biệt nhỏ xíu, mà cái khác biệt nhỏ xíu này cũng đủ tạo thành bất đồng kết quả.

Kẻ khác xem bí tịch thì rất dè dặt, rất sợ luyện sai một chỗ nào đó mà chết oan.

Còn Dư Thu hắn có hệ thống tỷ lệ bảo đảm, tùy tiện nhìn, tùy tiện luyện, sai cũng không sợ.

Bởi như vậy, Dư Thu ngược lại tại rất nhiều chỗ đánh bậy đánh bạ, bị hệ thống dẫn dắt đến phương thức tu luyện chính xác nhất.

Một canh giờ trôi qua.

Dư Thu khí huyết vận hành một cái Đại Chu Thiên, 36 cái Tiểu Chu Thiên, toàn thân thoải mái vô cùng.

"Thật thoải mái, rốt cuộc cũng bước lên con đường tu hành." Dư Thu cảm giác cả người tràn đầy khí lực.

Sau đó trừ tiếp tục vận hành khí huyết để đúc luyện thân thể này, thì còn cần bước kế tiếp.

Bước này, lại làm khó vô số người, Dẫn Lôi Quán Đỉnh (dẫn sét đập xuống đầu mình đó mà), uẩn thể lưu thông máu.

Đối với người bình thường mà nói, muốn dẫn dắt lôi đình quán đỉnh, cơ hội như vậy, có thể gặp không thể cầu, nhưng đối với Dư Thu, thật là đơn giản giống như hô hấp.

Dư Thu tâm niệm vừa động, "Nghịch tỷ lệ ".

Trên trời lóe lên một tia sét, một tiếng ầm vang đánh xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Cửu Chuyển Ngộ Đạo Đan


Một tiếng ầm kèm theo những tia lửa điện vang lên, một đạo lôi đình đánh lên một cây cột trên sân nhỏ Dư Thu.

Đây là lúc ban đầu Dư Thu mới tới, bởi vì thường xuyên dẫn lôi, Đô Đại Cảnh đã đặc biệt giúp hắn tạo một cây cột dẫn lôi.

Phía trên còn có khắc Huyền Môn Phù Văn, Lôi Đình Chi Lực ở phụ cận cũng sẽ bị dẫn đường đến trên cây cột đó.

Dư Thu bây giờ muốn Luyện Thể, đương nhiên không cần cái cột dẫn lôi này, huống chi hắn bây giờ có thể chủ động khống chế tỷ lệ có hay không nghịch chuyển, không cần giống như trước nữa cứ luôn lo lắng kèm đề phòng.

Dư Thu từ trong nhà phòng bếp tìm đến một cái dao bầu, từng đao từng đao lột bỏ phù văn trên cây cột.

Một lần nữa dẫn động Thiên Lôi, lần này lôi đình chính xác đánh ở trên người hắn.

Cùng với lúc trước bị đánh cảm giác bất đồng, Dư Thu bây giờ có thể rõ ràng cảm nhận được trong sấm sét có hạt năng lượng cùng nhau ba động.

Đồng thời, Dư Thu bắt đầu dựa theo pháp quyết dẫn dắt cổ Lôi Đình Chi Lực này cọ rửa toàn thân huyết mạch, gân cốt, da thịt.

Cổ Lôi Đình Chi Lực tại trong kinh mạch của hắn lưu động thật nhanh, song lần này cũng không có phá hư Dư Thu tế bào, ngược lại mang theo dòng điện vừa phải, Dư Thu cảm giác giống như bị một dòng nước ấm đấm bóp qua làm dễ chịu, thoải mái vô cùng.

Suốt đêm đi qua, Dư Thu phỏng chừng vận hành bốn cái Đại Chu Thiên, đem cổ Lôi Đình Chi Lực này hoàn toàn tiêu hao hết tất cả, toàn bộ dùng để làm cho toàn thân dễ chịu.

Dư Thu cặp mắt mở ra, ánh mắt mơ hồ có một luồng sắc bén.

Đồng thời, hắn kinh ngạc vui mừng phát hiện thị lực trở nên vô cùng rõ ràng.

Lúc trước hắn bị cận thị hoàn toàn không thấy những vật có kích thước nhỏ ở xa, bây giờ có thể thấy rõ toàn bộ cảnh vật xa xôi.

"Đây chính là Luyện Thể sao? Quá thần kỳ!"

Liên tiếp bảy ngày, Dư Thu không ngừng dẫn đường cho thiên lôi đánh lên trên người hắn để uẩn dục tế bào toàn thân.

Có người thấy không ngừng có lôi đình đánh xuống cũng không quá ngạc nhiên, sự tích Dư Thu đã sớm truyền khắp toàn bộ ngọn núi.

Lúc trước để cho người người cười nhạo phong thái xui xẻo của người dẫn lôi, bây giờ vừa vặn có thể che đậy sự thật cho hắn luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết.

Đô Ngọc Nhi cũng không có trở lại, Dư Thu suy đoán là bị Đô Đại Cảnh cấm túc.

"Không việc gì?!" Đô Đại Cảnh sắc mặt dữ tợn, đứng phía trước là đại đệ tử của hắn, Độc Cô Lưu Vân.

"Sư phụ, có thể hay không tiểu sư đệ thật sự đã luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết?" Độc Cô Lưu Vân nói, mang trên mặt 3 phần vẻ không tự tin, khả năng này ngay cả chính hắn cũng không cho là sự thật.

"Ha ha, không cần suy nghĩ nhiều, lúc trước Tiểu sư muội ngươi Ngọc nhi có tới tìm ta, ta đoán là nàng bảo tên kia không nên tu luyện." Đô Đại Cảnh giải thích.

Lúc đó Ngọc nhi một phen muốn nói lại thôi, khuyên hắn đối xử tử tế với Dư Thu, Đô Đại Cảnh ngược lại cũng đoán ra tâm tư của nàng một, hai, vì thế, Đô Đại Cảnh để cho Đô Ngọc Nhi ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn, đưa nàng đẩy ra.

"Sư phụ, vậy có phải đến lúc thu tay lại."

"Không được, hoặc là không làm thì thôi, đã làm thì phải làm triệt để, chuyện cho tới bây giờ, chỉ còn cách mau mau giải quyết." Đô Đại Cảnh sắc mặt kiên quyết.

Độc Cô Lưu Vân thấy vậy, cũng không khuyên nữa.

"Ngươi đi Dược Phòng đem tới một viên Cửu Chuyển Ngộ Đạo Đan, để cho hắn ăn vào." Đô Đại Cảnh nói.

Độc Cô Lưu Vân thần sắc rung một cái, lúc trước luyện Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, có lẽ Dư Thu còn có hy vọng sống sót, còn với Cửu Chuyển Ngộ Đạo Đan này nếu ăn hết, chỉ sợ thập tử vô sinh.

Viên Cửu Chuyển Ngộ Đạo Đan này cũng không phải là độc dược, mà còn ngược lại là một viên đan dược thượng đẳng, đặc biệt phụ trợ cảnh giới tông sư Đại Viên Mãn cường giả, Vương Giả cảnh đang đột phá lúc lĩnh ngộ Thiên Địa Pháp Tắc.

Bên trong viên đan dược ẩn chứa phong phú Pháp Tắc Chi Lực, coi như là tông sư cảnh, nếu không có tu luyện đến Đại Viên Mãn hậu kỳ, cũng không dám tùy tiện dùng.

Luyện Thể, luyện khí, chân nguyên, tông sư.

Dư Thu ngay cả Luyện Thể cũng không được tính vào, ăn cái này một viên, Pháp Tắc Chi Lực ở bên trong, chỉ sợ sẽ để cho hắn tại chỗ nổ tung.

Tại trong sân nhỏ Dư Thu thử nghiệm lực lượng vừa đạt được, rất là hài lòng, một quyền đánh ra, có cảm giác mơ hồ có tiếng sấm tại bên trong quyền thế, toàn thân tinh lực tràn ngập, không nói thẳng ra là đầy đặn phong phú.

Dựa theo Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, chỉ cần 77 - 49 ngày, hàng ngày dẫn lôi đình tưới lên toàn thân, đến ngày thứ năm mươi, xung quang thân hắn đều là Tử Sắc Thiên Lôi, cảm giác như là đã đột phá tới trời sinh lôi thể, vượt xa trước Đô Đại Cảnh lời muốn nói cực phẩm Lôi Linh căn.

Một là có linh căn, một là toàn thân trên dưới đều trở thành lôi, dĩ nhiên mạnh hơn vô số lần.

Đương nhiên, trên bí tịch muốn nói 77 - 49 ngày, các hai ngày một lần có lôi đình để tẩy rửa đã là quá may mắn.

Người sáng tạo bí tịch, tuyệt đối không nghĩ tới, có người có thể hàng ngày đều có thể dẫn lôi như vậy.

Bọn họ còn phải ngày ngày khổ sở tại Đại Phong Vũ chạy đến chỗ cao trên núi, chuẩn bị một nhóm đồ vật dùng để dẫn lôi.

"Sư đệ!"

Độc Cô Lưu Vân bóng người chợt lóe, tiến vào Dư Thu sân nhỏ.

"Đại sư huynh!" Dư Thu ôm quyền hành lễ.

"Viên Cửu Chuyển Hoàn này, có hiệu quả Dịch Cân tẩy tủy, mau ăn đi." Độc Cô Lưu Vân nói, giọng có chút mất tự nhiên, cá tính hắn kiêu ngạo, làm chuyện loại này quả thực không hợp với bản tâm của hắn.

Cửu Chuyển Hoàn cùng Cửu Chuyển Ngộ Đạo Hoàn, bề ngoài tương tự, mùi tương tự, khác biệt đang ở bên trong có Vô Pháp Tắc Chi Lực.

Dư Thu nếm ra chuyện, chỉ cần đem vấn đề đẩy tới Dược Đồng sửa sang lại đan dược sai lầm, cũng có thể mơ hồ mà qua.

Dư Thu nhìn Độc Cô Lưu Vân, rõ ràng cảm giác được hắn mất tự nhiên, tâm niệm vừa động, nội tâm hỏi hệ thống: "Tử Vong tỷ lệ khi ta ăn đan dược này."

"Tử Vong tỷ lệ 92%."

"Nghịch chuyển!"

"Đing! Ăn đan dược Tử Vong tỷ lệ đã nghịch chuyển là 8%."

8%! Cái tỷ lệ này cũng để cho Dư Thu sợ hãi, hơn phân nửa là do mình luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, nó làm cho chính mình tỷ lệ số sống sót lên cao.

Chẳng qua nếu như không có luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, có lẽ tỷ số sống sót là 0, vô luận như thế nào cũng không có cách nào nghịch chuyển.

Độc Cô Lưu Vân an tĩnh duỗi bàn tay chờ, cũng không có nói chuyện.

Dư Thu do dự, có nên hay không nói cho đại sư huynh, mình cũng không phải là phế vật, cũng đã luyện thành Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết a?

Ngay sau đó, Dư Thu dẹp bỏ cái ý nghĩ này, nếu như mà Đô Đại Cảnh biết, Đô Đại Cảnh chỉ sợ sẽ càng kiêng kỵ hắn, ngoài ra còn sẽ ném đá giấu tay.

Thay vì gặp phải bắn lén không kịp nghịch chuyển, không bằng trước mắt chống đỡ cửa ải này.

Chịu không nổi, lập tức xuống núi ẩn núp cũng được nha.

Dư Thu cắn răng một cái, nuốt vào đan dược.

Độc Cô Lưu Vân nhìn đan dược vào bụng Dư Thu, thở dài một hơi, nhắm mắt lại, xoay người.

Lưng hắn quay về phía Dư Thu, nhưng cũng không đi vội vã, xem ra giống như là đang đợi cái gì.

Lúc này trong cơ thể Dư Thu, Pháp Tắc Chi Lực của viên đan dược phát hiện ra Lôi Thuộc Tính, trong nháy mắt bị biến chất, thành Lôi Thuộc Tính Pháp Tắc Chi Lực cường đại tràn ngập lan tràn cuồng bạo tại trong cơ thể Dư Thu.

Pháp Tắc Chi Lực quá mãnh liệt để cho Dư Thu tại chỗ phun ra một ngụm tiên huyết.

Độc Cô Lưu Vân nghe được âm thanh Dư Thu nôn ra máu, lại thở dài.

Dư Thu liền vội vàng vận chuyển Lôi Uẩn Luyện Thể Quyết, dẫn dắt Pháp Tắc Chi Lực tẩy toàn thân.

Lôi Thuộc Tính có bản chất rất là cuồng bạo khó mà thuần phục, Pháp Tắc Chi Lực càng là Huyền Ảo khó mà đồng hóa. Dưới tình huống bình thường, Dư Thu đã sớm Bạo Thể mà chết.

Nhưng mà, tại ảnh hưởng của hệ thống nghịch tỷ lệ, từng chút từng chút một đem Pháp Tắc Chi Lực dẫn nhập vào trong kinh mạch của mình.

Độc Cô Lưu Vân chờ một lát, xoay người lại, hắn kinh ngạc với chuyện xảy ra, Dư Thu không có bạo thể mà chết, ngược lại giống như hô hấp càng ngày càng tốt, khỏe mạnh có thừa.

"Sư đệ, ngươi có thể nghe được ta nói chuyện sao?"

Dư Thu hai mắt nhắm nghiền, đang lúc dẫn dắt Pháp Tắc Chi Lực, không dám phân tâm trả lời, chỉ có thể nhỏ nhẹ gật đầu một cái.

"Ai, sư đệ, ngươi nếu có thể vượt qua được kiếp nạn này, mau xuống núi, có thể đi xa bao nhiêu liền đi bao xa đi."

Độc Cô Lưu Vân nói xong, bóng người chợt lóe mà đi.

Lần này hắn dự định hồi báo lại cho Đô Đại Cảnh trễ đi, để cho tiểu sư đệ này có cơ hội chạy trốn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Trốn chết


Một lúc lâu, Dư Thu hai mắt mở ra. Cặp mắt phơi bày màu lam nhạt dáng vẻ của điện quang. Nhưng ở dưới sự khống chế của hắn, dần dần khôi phục lại ánh mắt người bình thường.

Dư Thu biết, bởi vì có sự phụ trợ của viên đan dược này, hắn đã nhất cử đột phá, luyện thành lôi thể.

Đồng thời, một loại cảm giác kỳ diệu, hắn tựa hồ cùng lôi điện hòa làm một thể, có thể tùy tâm sở dục thao túng Lôi Điện Chi Lực.

Dư Thu không biết cái này gọi là Pháp Tắc Chi Lực, tại nơi ở của Đô Đại Cảnh, hắn cũng tuyệt khó tin, lại có người chỉ là luyện thể kỳ mà có thể lãnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực.

Bất quá Dư Thu còn không có bước lên luyện khí con đường, cho nên trong cơ thể không có linh khí chân nguyên, không thể tạo ra cường đại Lôi Điện Chi Lực được.

Nếu như có đủ thời gian, Dư Thu thật muốn đi công pháp Các mượn Luyện Khí Kỳ công pháp xem.

Nhưng mà nhớ tới vừa những lời cảnh báo của đại sư huynh, Dư Thu quyết định lập tức chạy trốn.

Hắn tiện tay thu thập một cái bọc nhỏ, không tới ba phút đồng hồ, cõng lên cái bọc vội vã rời núi.

Là một đệ tử thân truyền của Lôi Vân Tông, ra vào tông môn cũng coi như được tự do.

Ra tông môn, Dư Thu tung chân dài chạy, lập tức giống như thế chạy của ngựa phi.

"Tốc độ này! Hứng thú a!"

Dư Thu cảm giác tâm tình thoải mái vô cùng, quét sạch uất ức ba năm tích tụ.

Tế bào toàn thân trải qua Lôi Điện Chi Lực uẩn dục, hoạt tính phi phàm, chạy có cảm giác tràn đầy vô hạn tinh lực.

Liên tiếp chạy hơn một canh giờ, khoảng cách Lôi Vân Tông chỉ sợ đã hơn hai trăm dặm, Dư Thu dừng lại lấy hơi, hắc hắc mà cười.

Chỉ bằng cái thể chất này, trở lại địa cầu, liền có thể trở thành siêu cấp vận động viên a!

Nhưng mà Dư Thu ngẩng đầu một cái, nụ cười liền cứng đờ.

Phía trước khuôn mặt đỏ bạc đầu, thân mặc đạo bào lão giả, đúng là sư phụ của hắn Đô Đại Cảnh.

Đô Đại Cảnh sắc mặt hiền hòa, hơi mỉm cười nói: "Đồ nhi ngoan, ra ngoài giải sầu sao?"

"Sư phụ" Dư Thu tâm tình phức tạp hỗn độn, nếu như ở bên trong tông môn, Đô Đại Cảnh còn để ý đến mặt mũi, chưa chắc sẽ trực tiếp động thủ, nhưng mà bây giờ nơi này cách tông môn xa như vậy, xem ra là vô cùng nguy hiểm.

"Không cần khẩn trương, thể chất ngươi đặc thù như thế, sư phụ coi như là nhìn lầm, sư phụ dẫn ngươi đi ta gặp lão bằng hữu của ta Hoàng Sơn chân nhân nơi ở, cùng nhau nghiên cứu nhìn một chút cái thể chất đặc thù này của ngươi." Đô Đại Cảnh ôn tồn nói.

Dư Thu nửa tin nửa ngờ, không biết Đô Đại Cảnh lời nói là thật hay giả, theo lý mà nói, Đô Đại Cảnh chỉ cần một chưởng, liền có thể đánh gục hắn một cái luyện thể kỳ cỏn con này thành đống cặn bả, không cần đạo lý với hắn mà lại nói nhảm nhiều như vậy.

Đô Đại Cảnh từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra Huyền Khí thuyền nhỏ, chăm sóc Dư Thu cùng tiến lên chiếc thuyền nhỏ.

Dư Thu bất đắc dĩ, bây giờ nếu như kháng cự, bị một chưởng đánh chết, cũng chưa có đường sống, không thể làm gì khác hơn là lên thuyền nhỏ.

Thuyền nhỏ bay lên, Đô Đại Cảnh tùy hứng tán gẫu, Dư Thu cũng tùy ý trả lời, trong lòng hai người đều có sự suy tích khác biệt.

Dư Thu thử qua Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống.

"Đánh bại Đô Đại Cảnh tỷ lệ 0; chạy trốn tỷ lệ 0." Xem ra tạm thời là không có một chút thủ đoạn nào.

"Cùng Đô Đại Cảnh tự do nói chuyện phiếm gia tăng độ thân thiện, tỷ lệ 50%."

Ừ, 50% rất cao, nhưng là Nghịch Tỷ Lệ Hệ Thống hoàn toàn vô hiệu a! Cái này có nghịch chuyển, hay không nghịch chuyển, tỷ lệ cũng là vừa vặn như thế.

Có lẽ trò chuyện một chút có cơ hội gia tăng độ hảo cảm, nhưng là có 50% tỷ lệ càng trò chuyện có thể độ hảo cảm sẽ càng kém...

Đô Đại Cảnh lòng dạ rất sâu, có lẽ một đề tài ngươi cho rằng trò chuyện với hắn chỉ đơn giản là vui vẻ, thật ra thì trong lòng của hắn thì âm thầm hận cũng không phải là không có.

Thuyền nhỏ càng bay càng cao, nhìn quanh đã cao tới vạn trượng, từ trời cao đưa mắt nhìn xuống, tầm mắt bao quát tất cả.

Dư Thu nhìn đất đai, tâm thần sảng khoái, cũng lười suy nghĩ nhiều, mà nhìn mảnh thổ địa xa lạ này.

Trên thuyền, Đô Đại Cảnh thỉnh thoảng với hắn giới thiệu hiện tại đang bay đến bên này bay đến bên kia.

"Đó là Vương Thành, là thủ đô Đại Hạ vương triều." Đô Đại Cảnh đưa tay chỉ một cái.

Dư Thu nhìn lại, quả nhiên thấy một tòa thành hùng vĩ tráng lệ.

Vòng ngoài thành lớn, có rất nhiều thành trấn vờn xung quanh thành, lại một vòng ngoài, cảnh tượng rõ ràng đổ nát rất nhiều, xem ra là một loại khu dân nghèo.

"Bên kia vòng ngoài, chính là chỗ đổ rác của Vương Thành bọn hắn, mặc dù là chỗ đổ rác, lại đủ để nuôi rất nhiều dân nghèo." Đô Đại Cảnh nói.

Dư Thu có thể hiểu, người xa hoa thường tùy ý vứt bỏ đồ vật, đủ để cho dân nghèo sinh sống qua ngày.

"Ngươi nhìn xem! Đó là cái gì?" Đô Đại Cảnh vừa đưa tay chỉ vừa nói.

Dư Thu nhìn lại, không thể hiểu được ý của Đô Đại Cảnh, đột nhiên cảm thấy một cổ khí lưu thổi lất phất tới, toàn thân bị luồng kình phong này mang theo, bay ra ngoài thuyền.

Dư Thu theo bản năng há mồm hướng về phía Đô Đại Cảnh phát lời cầu cứu.

Nhưng hắn thấy đôi mắt của Đô ĐẠi Cảnh thâm trầm như mực, trong nháy mắt hắn rốt cuộc minh bạch, nơi này là chỗ đổ rác, cũng chính là chỗ đất chôn mà Đô Đại Cảnh vì hắn mà chọn.

Dư Thu khẽ mỉm cười, Đô Đại Cảnh đã cứu hắn, bây giờ tự tay hại hắn, hai người huề nhau, sau này cả hai lẫn nhau không ai nợ ai.

Nhìn Dư Thu mỉm cười, Đô Đại Cảnh trong lòng mềm nhũn, nghĩ (muốn) đưa tay kéo hắn trở về, nhưng lại có chút do dự, lại rút tay về.

Hắn hại Dư Thu ba lần, bất luận Dư Thu có thể chất đặc thù, giữ lại cũng sẽ trở thành mối họa tiềm tàng.

...

Rơi từ trên không cao vạn trượng, đừng nói là luyện thể kỳ, dù là Luyện Khí Kỳ cũng chắc chắn phải chết.

Cường giả chân nguyên hậu kỳ, có lẽ có thể dựa vào chân nguyên hóa hình, mà còn có một chút hi vọng sống, nhưng mà vẫn là nguy hiểm vô cùng.

"Tử Vong tỷ lệ khi rơi xuống..."

"Đing! Rơi tự do có Tử Vong tỷ lệ 99. 999 999 999 1%."

Dư Thu mừng rỡ: "Nghịch chuyển!"

Không phải là 100% Tử Vong! Mặc dù cái tỷ lệ này cùng với chắn chắn phải chết cũng kém không nhiều lắm.

Trên không trung đột nhiên có gió nổi lên điều chỉnh thân thể Dư Thu phương hướng, trong chỗ u minh dẫn dắt hắn hướng về một chỗ hạ rơi.

Theo càng lúc càng nhìn rõ mặt đất, Dư Thu phi thường khẩn trương. Mặc dù tỷ lệ này xem ra là an toàn, nhưng là cái này so với trời cao định đoạt đẩy lên kích thích quá nhiều lần!

"Phù phù!"

Dư Thu ngã vào một cái ao nước đậm dặc đen nhánh, nhất là sau khi tiến vào, dày đặc mùi dầu thúi truyền tới, thứ này lại là một cái chất thải phế dầu.

Không thể không nói địa điểm này tốt vô cùng, giúp làm giảm đại bộ phận độ lực đạo va chạm của Dư Thu.

Chẳng qua nếu như không phải là Dư Thu luyện thành lôi thể, khả năng ở trên bầu trời phổi cũng đã bị khí ép đè nát, hoặc là lúc tiếp xúc với hồ dầu lực trùng kích cũng đủ để gây trí mạng.

Dư Thu liền vội vàng từ trung tâm khu dầu phế thải đậm đặc đi ra, dầu lại dính đậm đặc, người bình thường chìm vào chỉ sợ liền không thể động đậy.

Mới từ trong ao dầu đi ra, Dư Thu còn không kịp dọn dẹp dầu nhớt toàn thân, liền nghe được một tiếng thét chói tai.

"A!!!!"

Một tiếng bén nhọn thanh âm của cô gái mang tuổi thanh xuân truyền tới. Từ thanh âm nghe lên dường như phát sinh sự việc gì rất khẩn trương.

Dư Thu không vội dọn dẹp dầu nhớt, liền hướng về nơi thanh âm chạy tới.

Một nữ tử tuổi còn trẻ bị một tên trẻ tuổi đè ngã xuống đất, đang lôi quần áo của nàng mà xé rách.

Bên cạnh còn có hai nam tử dâm dâm đứng nhìn mà cười, xem ra ba người này là một nhóm.

Dư Thu nhìn đảo qua cảnh này, biết là xảy ra chuyện gì. Trong lòng một dâng lên luồng tức giận, loại cặn bã này là hắn thống hận nhất.

Hắn bước đi phía trước, bên cạnh một người đàn ông nam tử đứng ra quát lên: "Đứng lại! Cút ra xa một chút."

Dư Thu cảm thấy rất chán ghét, một quyền vung tới.

Vẻ mặt nam tử có vẻ coi thường, định đem bàn tay Dư Thu đẩy ra, nhưng không ngờ "Rắc! Rắc!" Hai tiếng xương giòn vang tiếng vang lên.

Tiếng thứ nhất là xương tay của hắn trực tiếp bị vỡ ra, tiếng thứ hai là cổ của hắn gảy âm thanh.

Vốn dĩ là nam tử đang nằm ở trên người cô gái lôi xé quần áo liền vội vàng đứng lên, cùng với một người đàn ông khác đứng chung một chỗ.

Hắn âm thanh run rẩy nói: "Ngươi không nên làm xằng bậy, dù gì ta cũng là người của Lý gia..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Tình Tuyết


Người đàn ông trẻ tuổi còn chưa nói hết lười, Dư Thu nhanh chóng đi tới phía trước, một quyền một tên, sạch sẽ gọn gàng.

Thi thể ba người đàn ông ngã xuống đất, Dư Thu đang trong cơn tức giận dần tỉnh táo lại.

Dư Thu âm thầm kinh hỉ, không nghĩ tới chính mình lại lợi hại như vậy, một quyền liền đánh chết một người, so với Thủy Hử tam quyền đả chết Trịnh Quan Tây lỗ Trí sâm uy mãnh hơn nhiều.

Mặc dù là lần đầu tiên giết người, nhưng tâm lý Dư Thu cũng không có gánh nặng quá lớn, vừa qua hắn đã trải qua quá nhiều tình cảnh sống chết trước mắt, yếu đuối, những người này hắn cảm thấy chết không có gì đáng tiếc.

Thiếu nữ từ dưới đất đứng lên, trên mặt vẫn mang theo vẻ kinh hoàng, "Cám ơn ngươi!"

Cô gái nói tiếng cám ơn, thấy Dư Thu đứng ngơ ngác, vội vàng chạy đi.

Dư Thu đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời cảm thấy hoang mang, thiên địa xa xôi rộng lớn này, lại không biết đi đâu về đâu.

" A lô! Chớ đứng ngốc chỗ này, đi mau a! Đợi một lát nữa tuần vệ đội phát hiện thi thể sẽ không hay!"

Thiếu nữ chạy trở lại, thấy Dư Thu đứng ngây ngốc, sợ hắn bị tuần vệ đội bắt đi.

"Tuần vệ đội?" Dư Thu ánh mắt hoang mang.

Thiếu nữ trong lòng dâng lên một cái ý niệm, "Chẳng lẽ là kẻ ngốc? Hắn cứu ta một mạng, ta không thể bỏ mặc hắn a!"

Nghĩ đến chỗ này, thiếu nữ liền kéo Dư Thu đi, "Đi theo ta."

Dư Thu nhất thời cũng không có chỗ đi, liền theo thiếu nữ.

Cô gái này ước chừng trên dưới 17 tuổi, quần áo phổ thông cũ nát, nhìn một cái cũng biết là xuất thân thấp hèn. Bất quá nàng có ngũ quan rất là thủy linh động lòng người, nếu như có thể ăn mặc thật tốt, thì cũng có ít nhất lên được trình độ trên 90 điểm.

Tâm lý Dư Thu hơi suy nghĩ, nơi này là Vương Thành ngoại ô chỗ đổ rác. Nữ hài xuất hiện ở nơi này, lấy trang phục nàng suy luận, hơn phân nửa là tới nhặt mót đồ, hôm nay bị người khác để mắt tới, cũng thật may gặp phải chính mình.

"Nhà ngươi ở đâu?" Nữ hài hỏi.

"Gia" Dư Thu nhất thời cũng không biết trả lời như thế nào, lại ngây người.

"Quả nhiên là một tên ngốc!" Thiếu nữ không khỏi than thầm.

"Thôi thì, ngươi trước hết đi qua bên chỗ ở của ta, mặc dù không lớn, nhưng trước mắt cũng thích hợp."

Thiếu nữ tâm địa cũng thiện lương, thấy Dư Thu một bộ dạng si ngốc, dự định trước hết thu nhận về nhà, lại tính toán sau.

Bóng đêm mông lung, thiếu nữ cẩn thận mang theo Dư Thu, đi ngang qua mấy chỗ đường hầm, lúc không có bị người phát hiện, lại trở lại về nhà trong khu dân nghèo.

Một đường Dư Thu đều quan sát, nơi này thập phần cũ nát, ngược lại cho hắn một loại cảm giác thân thiết.

Bên này so với Lôi Vân Tông, lại có một ít mùi vụ quê hương của Trái Đất.

Thiếu nữ tựa hồ chỉ có một người ở tại nơi này, trong nhà cũng không có người khác.

"Bên kia có thể tắm, ngươi trước hết rửa sạch thân thể một chút đi!"

Mùi vụi trên người Dư Thu, thật ra thì rất khó ngửi, dù sao cũng là rơi vào dầu hôi.

Thiếu nữ dọc theo đường đi tận lực khắc chế cảm xúc, không lộ ra chê trách dáng vẻ, thật ra thì mũi cũng đã sớm không cách nào nhịn được.

Thật ra thì Dư Thu cũng khá khó lòng nhịn được, hắn là người hiện đại, càng coi trọng sạch sẽ vệ sinh.

Thiếu nữ đem Dư Thu mang tới ở phía sau nhà, là một cái tiểu viện tử, chất đống không ít đồ lặt vặt, để cho Dư Thu có loại cảm giác đi trạm thu hồi đồ vật.

Bên cạnh là một cái chậu nước, một cái bầu nước.

Dư Thu tâm lý thất kinh, tại sân nhỏ giặt rửa, mặc dù bên cạnh có vách tường, nhưng luôn có loại cảm giác lộ thiên, thật đúng là không thích ứng được.

" Chờ ta giúp ngươi đi tìm một bộ quần áo rộng thùng thình trước để thích hợp dùng, ngày mai lại đi chỗ đổ rác tìm một chút xem có hay không quần áo thích hợp." Thiếu nữ nói.

Tẩy đi một thân dầu nhớt, cả người nhẹ nhàng khoan khoái, Dư Thu không khỏi tinh thần sảng khoái đứng lên.

Mà tâm lý mong manh cũng âm thầm trấn định lại, thiếu nữ đối với hắn thật ra thì cũng không tệ, tại cuộc sống này cũng tốt, ngược lại cũng không biết có thể trở về đến Trái Đất được hay không.

Lôi Vân Tông cho dù sinh hoạt ưa thích, nhưng lại kém xa cảm giác là nhà ở bên này.

Qua chốc lát, thiếu nữ nắm một bộ quần áo cũ rộng thùng thình đến giúp Dư Thu thay.

Dưới ánh sao, thiếu nữ nhìn Dư Thu rửa sạch mặt, có chút ngẩn ngơ.

"Nguyên lai ngươi đẹp mắt như vậy." Thiếu nữ nói chuyện thẳng tắp, không có một chút nào là thiếu nữ ngại ngùng.

Tại trong lòng của thiếu nữ,

Vốn coi Dư Thu thành kẻ lang thang đại thúc, không nghĩ tới là một người tuổi trẻ lại tuấn tú.

Sau khi Dư Thu luyện thành lôi thể, da thịt đã bóng loáng như ngọc, ánh mắt như điện rất có thần thái, quả thật làm cho người nhìn rất thoải mái.

"Bề ngoài không tệ, đáng tiếc là kẻ ngu." Thiếu nữ thở dài.

Dư Thu cảm giác lúc này nói rõ mình không phải là kẻ ngu giống như cũng có chút quái lạ, cũng dứt khoát không nói nhiều.

Thiếu nữ giúp Dư Thu mặc quần áo tử tế, sắc mặt không khỏi cũng có chút ửng đỏ, cái tuổi này thiếu nữ, dù sao cũng là hiếu kỳ.

Bên trong nhà, bộ dáng thiếu nữ thập phần thương tiếc mà đốt lên một ngọn nến, chỉ tới một xó xỉnh trong nhà nói: "Ngươi nếu muốn ngủ, trước tiên có thể ngủ bên kia."

Dư Thu nhìn sang, cái nhà này bản thân không lớn, bên trong nhà nhiều lắm là 20 thước vuông, bên ngoài nhà là từ đầu đến cuối mỗi người một cái sân nhỏ.

Xó xỉnh có chút vải rách cùng quần áo cũ nằm ở trên sàn nhà, xem ra chính là nơi mà bình thường thiếu nữ ngủ.

Dư Thu tâm lý âm thầm thở dài, thiếu nữ này rõ ràng cho thấy là người nghèo mà bên trong lại không nghèo, tuy nghèo bất quá vẫn còn có tòa nhà, coi như là không tệ.

Dư Thu ngược lại không để ý ngả ra đất nằm nghỉ, hắn nằm ở chăn đệmđã quen đây là lần đầu nằm dưới đất, cảm giác nơi này tuy nhỏ, nhưng để cho hắn cảm giác an tâm, ít nhất là thiếu nữ này không có ý niệm hại hắn.

Ghé mắt nhìn sang, thiếu nữ ngồi trước ở một cái bàn, tựa hồ đang đọc sách vở.

Dư Thu tâm lý thầm nghĩ, thiếu nữ này tựa hồ thật có ý chí vươn lên, không khỏi nghĩ đến thời còn làm học sinh hắn vừa đi học vừa làm.

Thiếu nữ đọc sách phi thường chuyên chú. Dư Thu nằm trên đất nhìn nàng, cô gái này thuộc về dạng càng nhìn càng thuận mắt, tinh khiết không tỳ vết.

Ước chừng một giờ, nữ hài thổi tắt cây nến, nằm chết dí bên cạnh Dư Thu.

"Tại sao còn chưa ngủ?" Thiếu nữ nhìn về phía Dư Thu.

"Nhìn ngươi." Dư Thu nhất thời nhanh miệng, nói ra sự thật, cũng quên che giấu lại.

Giữa hai người yên lặng một hồi, Tiểu Tiểu liền lúng túng.

Thiếu nữ rất nhanh thích ứng, trong đầu nghĩ hắn dù sao cũng là một kẻ ngu, không biết nói láo.

Bất quá trong nội tâm nàng cũng có chút vui vẻ, một cô thiếu nữ nào mà không hy vọng có người chú ý đây?

"Kẻ ngu, ngươi tên gì vậy?"

"Dư Thu."

"Dư Thu? Ba mẹ ngươi đâu?"

"Không biết." Dư Thu nghĩ đến ba mẹ tạn nơi xa sôi trên địa cầu, tâm lý thở dài.

"Không sao, ta cũng là cô nhi như vậy, ta gọi là Tình Tuyết, ngươi có thể gọi ta Tiểu Tuyết."

Cho là Dư Thu cũng là cô nhi, Tình Tuyết có loại cảm giác tìm tới được đồng bạn.

"Tiểu Tuyết, ngươi không sợ ta sao?" Dư Thu không nhịn được hỏi.

Một cô gái vừa mới trải qua chuyện như vậy, bây giờ còn dám đem hắn mang về nhà ngủ bên cạnh, cũng là tâm quá can đảm.

"Không sợ, ta biết ngươi là người tốt."

" Ừ, ta là."

Tiểu Tuyết khẽ mỉm cười, từ từ thiếp đi.

Dư Thu tâm lý man man ấm áp, nữ hài cho hắn một loại cảm giác như người nhà vậy, một loại cảm giác được tin cậy.

"Cũng là có duyên, ta sẽ bảo vệ ngươi." Dư Thu tâm lý thầm nói.

Sáng sớm ngày thứ hai, Bình minh chợt hiện, Dư Thu phát hiện Tình Tuyết đã ngồi ở trước bàn đọc sách.

Dư Thu đi tới phía sau nàng, trên cái giá sắp xếp một ít sách vở liên quan đến tu luyện. Có đủ loại đủ kiểu sách kiến thức.

"Luyện Thể Cơ Bản Thường Thức "

"Luyện Khí Học Thuyết "

"Cơ Bản Đan Dược Học "

"Linh Căn Lý Luận "
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom