Cập nhật mới

Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 602: C602: Trở về thành thời không 2


“Trở về rồi.” Diệp Tinh nhìn khung cảnh quen thuộc bên trong lục trọng thiên, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Hắn đã trở về cung điện mà mình sống, có điều chỉ mấy phút sau, một bõng người thấp bé đã tới trước cung điện mà Diệp Tinh đang ở.

“Diệp Tinh, đây là đồ mà ngươi mới đổi, xin mời kí nhận.” Một ông cụ Bất Tử Cảnh thấp bé nhìn Diệp Tinh cười, nói.

Trước đó khi đang đi trên đường Diệp Tinh đã đổi Sinh Nguyên Thuật!

Vị cường giả Bất Tử Cảnh này chính là người lần trước đưa Phân Thân Thuật tới cho Diệp Tinh.

Lúc này trong lòng ông cụ thầm kinh ngạc, lần trước Diệp Tinh đã đổi bảo vật có tính tuyệt mật, vậy mà lần này cũng vậy.

“Không biết bảo vật này đã tiêu tốn của Diệp Tinh bao nhiêu điểm Thời Không? Không hổ là thiên tài đỉnh cấp của thành Thời Không, điểm Thời Không nhiều thật.” Ông cụ Bất Tử Cảnh thầm lẩm bẩm trong lòng.

Bảo vật tuyệt mật ít nhất phải trên năm mươi triệu điểm Thời Không.

“Cảm ơn.” Diệp Tinh cười nhận lấy, sau đó trở về cung điện của mình.

Vút!

Một quả cầu nhỏ đường kính khoảng mười centimet, màu trắng, tản ra ánh sáng màu trắng yếu ớt xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.


Sinh Nguyên Thuật, một trong thập đại bí thuật của vũ trụ, chủ yếu là có sức khôi phục cường đại.

Diệp Tinh nắm lấy quả cầu nhỏ, ý thức chìm vào trong đó.

Oành!

Diệp Tinh cảm nhận được khung cảnh trước mắt nháy mắt thay đổi, hắn tiến vào trong một vùng biển sao trời cuồn cuộn, lú này có một cái cây màu trắng vô cùng to lớn đang đứng sừng sững trong bầu trời sao.

Ong...

Một luồng lực sinh mệnh cực kì nồng đậm tản ra, cuồn cuộn khắp bốn phía.

Lực sinh mệnh này nồng đậm tới cực hạn, thậm chí khu vực xung quanh có chút không chịu được, sao trời không ngừng vỡ ra!

“Đây là cây Sinh Mệnh viễn cổ sao?” Diệp Tinh nhìn khung cảnh trước mắt, trong lòng chấn động.

Sinh Nguyên Thuật có thể khôi phục, nhưng vạn vật đều có tính tương đối, tức nước vỡ bờ, khi thúc giục lực sinh mệnh tới cực hạn, sẽ bạo phát ra uy lực hủy diệt.

Sau khi cự thụ viễn cổ xuất hiện, một giây sau bỗng nhiên tan rã, sau đó hóa thành rất nhiều bí văn kì lạ, những bí văn này hợp lại với nhau, trực tiếp in dấu vào nơi sâu thẳm trong đầu Diệp Tinh.

“Sinh Nguyên Thuật!”

Một vài tin tức đồng thời xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.

“Hóa ra loại cuối cùng trong Sinh Nguyên Thuật là trọng sinh!”

Diệp Tinh xem xét thật kĩ.

Hắn lấy được Sinh Nguyên Thuật trên trái đất, nhưng trong đó chủ yếu là hai đại bí thuật, một là khôi phục, có thể nhanh chóng hồi phục, hai là nguyên thôn, có thể nhanh chóng hấp thụ linh lực.

Hiện giờ loại bí thuật thứ ba là trọng sinh.

“Lĩnh ngộ Sinh Nguyên Thuật tới cực hạn, có thể nói là bất diệt, chỉ cần có một dấu vết của sinh mệnh, đều có thể dựa vào đây để khôi phục lại....” Diệp Tinh đọc tin tức của Sinh Nguyên Thuật, trong lòng chấn động.

Cây sinh mệnh viễn cổ có thể nói là bất tử bất diệt thật sự, nắm giữ Sinh Nguyên Thuật đỉnh phong, cho dù có bị mấy cường giả có thực lực ngang mình tấn công, những vết thương trên người sẽ lấy tốc độ nhanh nhất để khôi phục, muốn bị thương cũng rất khó.

“Sức sống mãnh liệt như vậy không biết biết mất thế nào nhỉ?” Diệp Tinh thầm nói.


Cây sinh mệnh viễn cổ đã sớm biến mất không thấy, không biết bỗng nhiên biến mất từ lúc nào.

Thu lại những suy nghĩ ngổn ngang, hắn cẩn thận hấp thụ khí tức của Sinh Nguyên Thuật.

...

Bên trong thành Thời Không, theo thông tin về bí cảnh Tinh Nguyên truyền ra, từ nhất trong thiên cho tới thất trọng thiên rõ ràng đã xảy ra thay đổi.

“Bí cảnh Tinh Nguyên mở ra, sẽ có rất nhiều thiên tài tới đó.” Hỗn Vũ về rồi, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư về rồi, mấy người Lư Vân Đạt, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm cũng về rồi.”

Thịnh yến thiên tài, đây là cơ duyên rất lớn, chắc chắn những thiên tài đỉnh cấp này sẽ không bỏ qua.”

...

Trên khắp mọi nơi, mọi người không ngừng bàn tán.

Vút!

Lúc này trên quảng trường Tháp Đăng Thiên, bỗng nhiên có một bóng người đi tới, đay là một chàng trai trông giống tinh linh tộc, tai nhọn, vô cùng khôi ngô.

“Là Vô Ngân!”

“Lúc tiến vào thành Thời Không tên của Vô Ngân ở vị trí thứ hai, nhưng giờ đây lại bị Diệp Tinh loại xuống ngũ trọng thiên, khoảng thời gian này hắn vẫn luôn làm nhiệm vụ trong bí cảnh.”

“Hiện giờ hắn ta xếp thứ sáu trên bảng xếp hạng Tháp Đăng Thiên, chắc hẳn bây giờ hắn tới để xông Tháp Đăng Thiên.”

...


Ánh mắt mọi người nhìn Vô Ngân, bàn tán ồn ào.

Đúng vào lúc này, phía xa lại có một chàng trai mắt toàn màu đen, không có tròng trắng đi tới.

“Là Đồng Mục Sâm!”

“Hắn ta cũng tới xông Tháp Đăng Thiên?”

...

Mọi người nhìn Đồng Mục Sâm, không nhịn được bàn tán tiếp.

Hai mươi mấy năm trước, ha người lần lượt xếp hạng hai và hạng ba của cuộc tuyển chọn thành Thời Không.

“Đồng Mục Sâm ư?” Vô Ngân nhìn về phía Đồng Mục Sâm, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Trong ánh mắt của mọi người, hai người bọn họ tới đây đều để tiến vào bên trong Tháp Đăng Thiên.

“Không biết có thể xông qua không?”

“Hiện giờ Hỗn Vũ đang đứng đầu bảng, xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh đứng thứ hai, xông qua tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên, Lư Vân Đạt xép thứ ba, xông qua tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên, Lâm Tiểu Ngư xếp thứ tư, xông qua tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên, Đồng Mục Sâm và Vô Ngân xếp thứ năm và thứ sáu, đều xông qua tầng thứ ba.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 603: C603: Xông tháp


Mọi người nhìn bảng xếp hạng.

Mấy phút sau, thông tin trên bảng xếp hạng liên tục xảy ra thay đổi.

“Vượt qua rồi!”

“Đồng Mục Sâm và Vô Ngân một người trước một người sau đều vượt qua tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên rồi!”

“Chất lượng của lứa thiên tài này cũng cao quá! Một người tầng bảy, một người tầng sáu, còn có bốn người tầng bốn nữa!”

Các thiên tài cảm thán.

Thiên tài bình thường được tuyển chọn, thiên tài mạnh nhất một trăm năm sau mới có thể vượt qua tầng thứ tư, nhưng giờ đây đã xuất hiện sáu người!

...

“Không hổ là Sinh Nguyên Thuật hoàn chỉnh, rõ ràng lực cảm ngộ của mình đã mạnh hơn một chút.” bên trong lục trọng thiên, Diệp Tinh đang vận chuyển Sinh Nguyên Thuật, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng.

Đây là bí thuật bảo mệnh cực kì mạnh mẽ đó!

Tất nhiên, Sinh Nguyên Thuật giờ đây hắn đang nắm giữ được, vẫn chỉ đang ở giai đoạn dễ hiểu nhất.


Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh bước ra bên ngoài cung điện.

“Diệp Tinh!” còn chưa đi được bao xa, bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên, phía xa có một chàng trai mặc áo giáp bạc, trên đầu có một chiếc sừng đi tới.

“Lư Vân Đạt, anh cũng từ trong di tích, bí cảnh ra ngoài rồi hả?” Diệp Tinh nhìn chàng trai này, cười nói.

“Haha, bí cảnh Tinh Nguyên là cơ hội lớn như vậy, sao ta có thể bỏ lỡ chứ?” Lư Vân Đạt cười to, nói.

Anh ta nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên nói: “Diệp Tinh, ngươi biết không? Vừa nãy Vô Ngân và Đồng Mục Sâm đã xông qua được tầng thứ tư của Tháp Đăng Thiên rồi.”

“Ồ? Tầng thứ tư?” ánh mắt Diệp Tinh khẽ động.

Có điều với thiên phú của Đồng Mục Sâm và Vô Ngân, hiện giờ vượt qua tầng thứ tư cũng rất bình thường.

“Haha, bây giờ bọn ta đang liều mạng đuổi theo phía sau đó. Diệp Tinh người không được lười biếng đâu đó.” Lư Vân Đạt cười to nói: “Bí cảnh Tinh Nguyên lần nầy là một cơ duyên cực kì lớn, nói không chừng bọn ta có thể vượt lên trên.”

Anh ta nhìn Diệp Tinh, nói: “Diệp Tinh, giờ ngươi chỉ còn cách Hỗn Vũ một tầng Tháp Đăng Thiên mà thôi, nói không chừng có thể mượn cơ hội bí cảnh Tinh Nguyên lần này đuổi kịp hắn ta không chừng.”

Mỗi lần bí cảnh Tinh Nguyên mở ra, đều có rất nhiều thiên tài lập tức chuyển đổi thứ hạng.

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, nói: “Đuổi kịp Hỗn Vũ chưa chắc cần phải đợi tới sau khi ra khỏi bí cảnh Tinh Nguyên.”

“Ồ?” nghe Diệp Tinh nói vậy, trong mắt Lư Vân Đạt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nói: “Lẽ nào hiện giờ ngươi đã nắm chắc sẽ vượt qua được tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên?”

Phải biết, lần trước Diệp Tinh xông tầng thứ sáu của Tháp Đăng Thiên mới chỉ trôi qua hai năm mà thôi, trước đó để xông qua tầng thứ năm và tầng thứ sáu của Tháp Đăng Thiên cần tới mười năm, giờ mới qua hai năm đã có thể nắm chắc xông qua tầng thứ bảy, đây là thật là điều khó mà tin được.

Càng lên cao Tháp Đăng Thiên độ khó càng tăng, chỉ cần nhìn vào thời gian mà Hỗn Vũ ở trong tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên liền biết.

“Anh đứng nhìn là được.” Diệp Tinh cười nói.

Lúc này trong đáy mắt hắn lóe lên một tia sáng.

Hiện giờ thành tích của Hỗn Vũ là tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, mãi tới tận bây giờ vẫn chưa tới xông tháp.


Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng đo tới quảng trường khổng lồ nơi Tháp Đăng Thiên tọa lạc.

“Nhìn kìa, là Diệp Tinh! Còn có cả Lư Vân Đạt.”

“Bọn họ tới để xông Tháp Đăng Thiên hả?”

“Bình thường nếu không nắm chắc, Diệp Tinh sẽ không tới Tháp Đăng Thiên, hiện giờ hắn có thể xông lên được tầng thứ bảy ư?”

“Chắc là không thế, giờ mới hai năm trôi qua mà thôi! Độ khó của tầng thứu bảy chắc chắn vượt quá tầng thứ sáu!”

...

Các thiên tài nhìn Diệp Tinh, Lư Vân Đạt xuất hiện trên quảng trường, không nhịn được bàn tán.

“Diệp Tinh, ta ở đây đợi thành tích của ngươi.” Lư Vân Đạt cười nói.

Trong mắt khó mà che dấu được sự kinh ngạc, lần trước anh ta thử xông qua tầng thứ năm, nhưng đã thất bại. Lần này theo Diệp Tinh tới đây chính là muốn xem rốt cuộc Diệp Tinh có thể xông qua hay không.

Diệp Tinh cười, ánh mắt hắn nhìn về phía bảng xếp hạng, sau đó trực tiếp bước vào bên trong Tháp Đăng Thiên.

“Diệp Tinh xông Tháp Đăng Thiên rồi!”

“Diệp Tinh này chắc chắn đã có thu hoạch trong di tích Thương Nguyên, còn nộp lên hai quả Thời Không nữa, nhận được một trăm triệu điểm Thời Không.”

“Nếu có thể xông qua, thành tựu của Diệp Tinh sẽ là tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, thành tích hiện giờ của Hỗn Vũ cũng là tầng này. Theo tốc độ tiến bộ của Hỗn Vũ, chắc hẳn cậu ta cần phải tốn một hai năm nữa mới có thể vượt qua được tầng thứ tám.”


“Chắc không đâu! Dù sao mới qua hai năm.”

“Haha, từ trước tớ nay Diệp Tinh luôn khiến cho người ta phải ngạc nhiên, không thể dựa theo lẽ thường để đánh giá.”

“Lăng Hằng, Diệp Tinh là đệ tử của ngươi, ngươi cảm thấy cậu ta có thể xông qua không?”

...

Lúc Diệp Tinh tiến vào trong Tháp Đăng Thiên, các tồn tại cường đại cũng lập tức chú ý tới động tĩnh bên phía Tháp Đăng Thiên.

Bọn họ không quan tâm tới những người khác, nhưng lại rất có hứng thú với Diệp Tinh và Hỗn Vũ.

Trong một cung điện khổng lồ, một người đàn ông trung niên thân hình vạm vỡ, trông giống như long nhân tộc, trên đầu có một chiếc sừng, trên người còn có vảy màu vàng đang đứng đó, giao lưu với ý thức từ các nơi truyền tới.

Trước mắt ông ta xuất hiện một video, đó chính là video Diệp Tinh xông Tháp Đăng Thiên.

“Có thể vượt qua là tốt nhất, không vượt qua cũng rất bình thường.” đạo chủ Lăng Hằng cười nhẹ trả lời.

...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 604: C604: Vượt qua tầng thứ bảy


Soạt!

Diệp Tinh tiến vào bên trong Tháp Đăng Thiên, bóng dáng lập tức xuất hiện trong một không gian khổng lồ.

Phía đối diện của không gian, một con giao long khổng lồ đang cuộn tròn, con giao long này có tận ba cái đầu, tản ra các dao động khác nhau.

Khí thế dao động toàn thân cực kì mãnh liệt, khí thế dao động khủng bố bao phủ khắp cả không gian.

“Mới hai năm không gặp, ngươi lại tới đây rồi?” ba cái đầu của giao long ba đầu nhìn Diệp Tinh, lạnh lùng nói.

Ba loại dao động đạo chi tâm tản ra, kết hợp lại với nha, đây là yêu thú Chân Linh Cảnh!

“Có tự tin vượt qua, tất nhiên tôi sẽ tới đây.” Diệp Tinh cười nhẹ nói.

Tay phải hắn vung lên, rất nhiều trường kiếm xuất hiện trước người hắn, có hơn một nghìn bảy trăm thanh kiếm, tản ra dao động đạo tắc cực kì mạnh mẽ.

“Ồ? Thực sự tiến bộ rất nhiều, hi vọng ngươi có thể xông qua.” Giao long ba đầu cảm nhận dao động trên các thanh trường kiếm một chút, trầm giọng nói.

“Grào!”

Bỗng nhiên, ba cái đầu của giao long ba đầu đồng thanh gần nhẹ một tiếng.

Trong không gian chiến đấu cuồn cuộn nổi lên vô số khí lưu, không gian rung lên, dao động khủng bố đánh về phía Diệp Tinh.

“Hừ!”


Diệp Tinh hừ lạnh một tiếng, khó thể khủng bố trên người cũng nháy mắt được giải phóng!

Mười hai lần lĩnh vực Hắc Diệu! Thúc giục Không Gian Thuật! Thúc giục Sinh Nguyên Thuật!

Các thanh trường kiếm nhanh chóng hợp thành kiếm trận.

Hiện giờ Diệp Tinh đang nghiên cứu kiếm trận Thiên Huyền, nếu như có thể nắm giữ hoàn toàn, vấy ẽ gần như là vô địch Chân Linh Cảnh!

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay lượn, nháy mắt hợp thành một thanh kiếm khổng lồ,

Cự kiếm vung lên, cắt ngang hư không, bên trên tản ra dao động cực kì mãnh liệt, dường như có thể cắt đôi hư không.

“Rầm!”

Ở vị trí trung tâm của không gian, hai luồng công kích va chạm với nhau.

“Đùng đùng đoàng!”

Âm thanh đinh tai nhức óc lập tức vang lên, công kích khủng bố không ngừng tràn ra xung quanh, khí lưu điên cuồng tuôn ra, càn quét xung quanh.

Trong không khí truyền tới từng tiếng nổ.

“Phụt!”

Dường như có một dòng khí lưu bị cắt đứt, Diệp Tinh khống chế cự kiếm tiếp tục tiến về phía trước.

“Công kích này...”

Những tồn tại cường đại đang xem trận chiến này bỗng ngừng nói, sau sự im lặng ngắn ngủi, lại có một giọng cảm thán vang lên.

“Công kích của Diệp Tinh mạnh quá!”

“Kiếm trận Thiên Huyền của cậu ta đã nắm được tới mức này rồi.”

“Mới có hai năm thôi, tốc độ tiến bộ của cậu ta lại lớn tới vậy?”

“Đạo Tắc Sinh Mệnh còn ổn, nhưng dao động Đạo Tắc Không Gian bên trên kiếm trận Thiên Huyền này mạnh quá. Lẽ nào Diệp Tinh đã nhận được truyền thừa gì Đạo Tắc Không Gian gì đó bên trong di tích Thương Nguyên ư?”

Trong mắt các tồn tại cường đại lộ ra vẻ kinh ngạc.


Ánh mắt của bọn họ ra sao? Đều là những tồn tại nắm giữ đại đạo hoàn chỉnh, tất nhiên có thể nhìn ra được tình hình tổng hợp thực lực của Diệp Tinh.

Nếu như trong thời gian mười năm Diệp Tinh có thể tiến bộ lớn tới vậy thì bọn họ hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng mới chỉ hai năm thôi, cho dù là bọn họ cũng có chút khó tin.

“Thực lực như vậy hoàn toàn có thể xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên!”

“Hỗn Vũ cũng mới chỉ ở tầng bảy thôi! Diệp Tinh có thể đặt song song với cậu ta không?”

Trong mắt của rất nhiều tồn tại cường đại lộ ra vẻ hứng thú.

Phải biết, lúc Hỗn Vũ mới vào thành Thời Không đã làm dấy lên chấn động lớn, mặc dù cuối cùng chỉ có một chúa tể thế giới ra nhận đồ đệ, nhưng thực tế cũng đã làm dấy lên tranh đoạt của mấy vị chúa tể thế giới, thiên phú mạnh mẽ như vậy mà lại bị thiên tài khác đuổi kịp chỉ trong hai mươi năm.

...

“Haha, công kích sóng âm của giao long ba đầu này đã chẳng còn tạo nên ảnh hưởng gì lớn vơi kiếm trận của mình nữa rồi.” trong không gian tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.

Thực tế, hai năm này hắn đã chạm tới đạo chi tâm không gian, trong thời gian một năm, bản thể và phân thân vẫn luôn nghiên cứu đạo mạch không gian, tốc độ tiến bộ của thực lực thậm chí còn nhanh hơn bất cứ khoảng thời gian nào trước đây.

“Cái gì?” giao long ba đầu nhìn Diệp Tinh, sắc mặt khẽ thay đổi.

Vậy mà Diệp Tinh có thể dễ dàng đánh tan công kích của nó như vậy.

“Gràoo!”

Lại có vài tiếng gầm tức giận truyền tới, sóng âm khủng bố đánh tới.

Thúc giục kiếm trận Thiên Huyền, trường kiếm khổng lồ không ngừng bay lượn trong không gian, dường như còn mang theo cả uy lực của trời đất, lại là một cơ hội tốt.

Liên tục mấy lần, Diệp Tinh khẽ nhíu mày.


Vút!

Bỗng nhiên bóng người hắn lay động, trực tiếp tiến cận yêu thú ba đầu.

“Hửm?” vốn dĩ giao long ba đầu đang chống đỡ một cách khó khăn, nhưng nhìn thấy Diệp Tinh bay tới sắc mặt lại vui mừng.

Một chiếc đầu gào rít, lập tức cắn về phía Diệp Tinh.

Công kích của Diệp Tinh rất mạnh, nhưng sức phòng ngự thì chưa chắc đã mạnh đến vậy.

“Lĩnh vực Hắc Diệu!”

Thấy vậy, Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.

Oành!

Lĩnh vực Hắc Diệu xung quanh hắn lập tức thu nhỏ lại!

Chiếc đầu của yêu thú ba đầu xông về phía Diệp Tinh bỗng nhiên cảm thấy áp lực giảm xuống, tốc độ cũng đã chậm lại.

Sắc mặt yêu thú ba đầu lập tức thay đổi.

“Răng rắc!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 605: C605: Ngang hàng 1


Cự kiếm đúng vào lúc này đánh tới, trực tiếp chặt xuống cái đầu đang xông về phía hắn.

“Thành công rồi!”

Nhìn cái đầu của yêu thú ba đầu bị chặt đứt, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

Trên con đường tu luyện, hắn cũng chưa bỏ quên lĩnh vực Hắc Diệu, giờ đây đã phát huy ra được hiệu quả kì diệu.

Trong quá trình chiến đấu, có lúc chỉ một khoảng thời gian cực ngắn thôi cũng đủ để thay đổi kết quả cuối cùng.

“Cuộc chiến này tôi thắng chắc rồi!” Diệp Tinh nhìn yêu thú ba đầu, cười to bay tới.

“Hừ!” yêu thú ba đầu hừ lạnh một tiếng, cho dù bị chặt mất một cái đầu, nhưng vẫn điên cuồng giải phóng công kích.

“Diệp Tinh sắp thắng rồi! Không thể tin được, Hỗn Vũ đã bị Diệp Tinh đuổi kịp rồi.”

“Lăng Hằng, chúc mừng chúc mừng.”

Các tồn tại cường đại xem cuộc chiến cảm thán, vào người còn chúc mừng đạo chủ Lăng Hằng.

“Haha.” Đạo chủ Lăng Hằng cười đáp lại vài câu, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng không giấu được sự vui mừng: “Xem ra tên nhóc này đã gặp được cơ duyên cực kì lớn.”

Tất nhiên, cơ duyên của Diệp Tinh càng nhiều, ông ta càng vui.

...

Trong không gian, cuộc chiến đã đi đến cuối con đường, bnsg Diệp Tinh lay động, cự kiếm chém về phía chiếc đầu cuối cùng của yêu thú ba đầu.


“Kết thúc rồi!” Diệp Tinh nói khẽ.

“Răng rắc!”

Cự kiếm chém xuống, sau đó thân thể của yêu thú ba đầu biến mất.

Diệp Tinh vung tay phải lên, thanh cự kiếm đó lại biến thành rất nhiều trường kiếm, bay trở lại bên cạnh hắn.

Ong...

Trong không gian lóe lên dao động, sau đó bóng yêu thú ba đầu lại ngưng tụ lại.

“Chúc mừng ngươi, vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, nhận được ba cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên.”

Yêu thú ba đầu nhìn Diệp Tinh, nói: “Đây là cánh cửa lên tầng thứ tám, bây giờ ngươi có thể tiến vào, lần sau tiến vào Tháp Đăng Thiên có thể trực tiếp lên tầng thứ tám.”

Bên cạnh yêu thú ba đầu, một cánh cửa màu đen khổng lồ xuất hiện giữa không trung.

“Tầng thứ tám ư?”

Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, Hỗn Vũ cũng đang dừng bước ở tầng thứ tám, mãi tới bây giờ vẫn chưa vượt qua.

Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng bước vào bên trong.

...

Lúc này, trên quảng trường Tháp Đăng Thiên rộng lớn, mọi người đều đang chờ đợi.

Một phút...hai phút...

“Đã lâu như vậy rồi, vậy mà Diệp Tinh còn chưa ra ngoài.”

“Hắn ta vẫn còn đang chiến đấu với sinh mệnh của tầng thứ bảy!”

“Không thể tin được, vậy mà hắn ta có thể kiên trì lâu như vậy?”

Các thiên tài khiếp sợ, nếu thực lực của Diệp Tinh không đủ, sớm đã bị loại rồi.

Cho dù dựa vào tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh trước đây, nhiều nhất một phút đã bị loại rồi. Nhưng hiện giờ có thể kiên trì lâu như vậy.

Ong...

Đúng vào lúc này, tên của Diệp Tinh trên bảng xếp hạng bỗng nhiên dao động.

“Nhìn kìa, thông tin của Diệp Tinh thay đổi rồi!” có người ngạc nhiên nói.


Dưới ánh mắt của mọi người, những thông tin khác của Diệp Tinh đều không có gì thay đổi, nhưng tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên lập tức thay đổi thành tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên.

Oành!

Nhất thời, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Tầng thứ bảy rồi!”

“Sao có thể? Hỗn Vũ cũng chỉ mới tới tầng thứ bảy thôi! Diệp Tinh hoàn toàn đuổi kịp hắn ta rồi!”

“Trước đây Hỗn Vũ dẫn trước Diệp Tinh nhiều như vậy, lúc hắn ta ở tầng vả Diệp Tinh mới chỉ ở tầng hai, khoảng cách năm tầng bị đuổi kịp rồi!”

“Mới hai năm thôi! Lĩnh ngộ đạo tắc càng về sau càng khó, nhưng sao đối với Diệp Tinh mà nói càng ngày càng dễ vậy?”

Các thiên tài hoàn toàn bị chấn động,

Hỗn Vũ mạnh mẽ tới mức khiến người ta tuyệt vọng đã bị một thiên tài khác đuổi kịp!

“Thật sự vượt qua tầng thứ bảy rồi?” Lư Vân Đạt cũng nhìn thông tin trên bảng xếp hạng, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.

“Lẽ nào Diệp Tinh tu luyện trong tháp đại đạo Tam Thiên ư?” trong lòng anh ta không nhịn được nghĩ tới.

...

Trong ngũ trọng thiên, mặt Vô Ngân tràn ngập sự khiếp sợ nhìn tin tức trước mắt.

Sau khi Diệp Tinh xông Tháp Đăng Thiên, thiên tài trên quảng trường không nhịn được nhanh chóng lan truyền tin này ra ngoài, anh ta cũng nhận được.

“Sao có thể tiến bộ nhanh tới vậy! Lẽ nào đối với Diệp Tinh lĩnh ngộ đạo tắc chỉ dễ như ăn một bữa cơm, uống một ngụm nước thôi sao?”

Hiện giờ anh ta mới xông lên được tầng thứ tư, Diệp Tinh đã xông qua được tầng thứ bảy rồi, có thể xông qua, vậy nói rõ thực lực công kích của Diệp Tinh mạnh như cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì!”

“Đi!”


Không hề do dự, Vô Ngân rời khỏi ngũ trọng thiên.

...

Trong thất trọng thiên, Hỗn Vũ đang lặng lẽ xem bí tịch, thỉnh thoảng vung tay phải.

Thỉnh thoảng có một vài luồng khí lưu hủy diệt xuất hiện, tản ra uy lực mạnh mẽ.

“Đạo Tắc Hủy Diệt càng về sau càng khó lĩnh ngộ....” Hỗn Vũ lặng lẽ nói thầm trong lòng.

Hắn là thiên tài tuyệt thế trăm triều năm mới xuất hiện, nhưng muốn hoàn toàn nắm giữ đạo tắc này cũng không dễ dàng như vậy, phải không ngừng cố gắng.

“Chủ nhân!” đúng vào lúc này, bỗng nhiên trên đồng hồ của hắn hiện lên một ảo ảnh nhỏ bé, vội vàng nói: “Vừa nãy Diệp Tinh đi xông tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, giờ đã vượt qua rồi!”

“Cái gì?”

Nghe thấy tin tức này, Hỗn Vũ lập tức đứng dậy, khuôn mặt vẫn luôn không có một chút gợn sóng rõ ràng đã hơi thay đổi.

“Diệp Tinh tầng thứ bảy ư?”

Hiện giờ anh ta cũng chỉ ở tầng thứ bảy, mà hai mươi mấy năm trước, thực lực của anh ta hoàn toàn miểu sát Diệp Tinh.

Im lặng đứng một lát, Hỗn Vũ thu bí tịch lại, nhanh chóng rời khỏi cung điện.

...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 606: C606: Ngang hàng 2


Vút!

Bóng dáng lóe lên, Diệp Tinh xuất hiện ở trong không gian tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên.

“Một bụi cỏ?” Diệp Tinh nhìn khung cảnh phía xa, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc.

Bên phía còn lại của không gian, chỉ có một bụi cỏ nhỏ màu trắng.

“Ngươi là thiên tài Đạo Tắc Cảnh thứ hai tới nơi này, trước đó có một người mười hai năm trước tới đây xông tháp nhưng chưa vượt qua, không biết ngươi cần thời gian bao lâu.” Bụi cỏ nhỏ màu trắng nhìn Diệp Tinh, nhẹ nhàng lắc lư phiến lá.

“Tất nhiên càng ngắn càng tốt!” nghe vậy, Diệp Tinh trầm giọng nói.

“Có tự tin là tốt.” Bụi cỏ nhỏ màu trắng gật đầu.

“Vậy thì chiến thôi!” Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, sau đó huy động kiếm trận.

“Định!”

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên, sau đó Diệp Tinh cảm nhận được cơ thể mình không cách nào cử động.

“Cái gì?” Diệp Tinh cảm nhận sự trói buộc trên người, sắc mặt thay đổi, hắn muốn vùng vẫy,

Vút!

Phía xa, một ánh sáng màu trắng đánh tới, tốc độ nhanh tới cực điểm, trực tiếp xẹt qua người hắn.

Nhất thời, sức sống của Diệp Tinh giống như thủy triều rút xuống.

“Bị miểu sát rồi!” Diệp Tinh cảm thấy bất đắc dĩ trong lòng.


Hắn dừng bước tại tầng tám.

Soạt!

Một luồng dao động lóe lên, sau đó bóng Diệp Tinh trực tiếp biến mất không thấy.

...

“Thất bại rồi! Diệp Tinh bị miểu sát!”

“Rất bình thường, muốn vượt qua tầng thứ tám, đầu tiên phải xông qua được trói buộc không gian.”

“Có điều xông qua được tầng thứ bảy cũng đủ để khiến cho chúng ta kinh ngạc.”

“Loại kinh ngạc này càng nhiều càng tốt.”

Những sự tồn tại cường đại nhìn Diệp Tinh bị loại, cười thảo luận.

...

Lần nữa xuất hiện, Diệp Tinh đã ở trên quảng trường khổng lồ.

“Ra rồi!”

“Trông dáng vẻ Diệp Tinh có vẻ tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên bị miểu sát rồi.”

“Rất bình thường, Hỗn Vũ lâu như vậy còn chưa vượt qua được. Trong hai năm Diệp Tinh đã xông qua được tầng thứ bảy, thật không thể tin được, lại còn kiên trì được một thời gian ở tầng thứ tám, vậy cũng quá khủng bố rồi!”

Các thiên tài kính nể nhìn Diệp Tinh.

“Diệp Tinh, ngươi khiến cho người khác chấn động quá.” Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh, bước lên trước cười nói.

“Hỗn Vũ cũng làm xong nhiệm vụ, trở về từ trong di tích, bí cảnh trở về rồi! ngươi đoán xem biểu tình hiện giờ của hắn sẽ như thê snaof?”

Bỗng nhiên, Lư Vân Đạt chuyển đề tài.

Diệp Tinh cười, nói vài câu, ánh mắt hắn nhìn về phía bảng xếp hạng.

Trên bảng xếp hạng, hắn và Hỗn Vũ đều đang ở tầng thứ bảy.

“Hỗn Vũ, tôi đuổi kịp anh rồi.” trong mắt hắn lộ ra sự vui mừng.

Ban đầu Hỗn Vũ đủ khiến hắn tuyệt vọng, giờ đây chỉ trong hai mươi hai năm ngắn ngủi đã bị đuổi kịp.

Tất nhiên, thực lực của Diệp Tinh hiện giờ vẫn còn kém Hỗn Vũ một chút, hắn bị miều sát trong tầng thứ tám, nhưng Hỗn Vũ suýt chút nữa có thể xông qua.

Có điều có đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian, Diệp Tinh tự tin tốc độ tiến bộ của mình chắc chắn không kém Hỗn Vũ!

“Giờ vẫn còn gần một tháng nữa bí cảnh Tinh Nguyên mới mở, vậy nên tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên, nâng cao thực lực của mình hơn một chút!” Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.


Cho dù là cơ duyên gì, cho dù là đạo mạch thời gian, đạo mạch không gian, đều không thể so được với tháp đại đạo Tam Thiên.

...

Soạt! Soạt! Soạt!

Vào lúc Diệp Tinh rời đi, tiến tới tháp đại đạo Tam Thiên, trên quảng trường các thiên tài không ngừng xuất hiện.

“Thật sự là tầng thứ bảy.”

“Không thể tin được! Lúc Diệp Tinh mới vào thành Thời Không biểu hiện cũng chẳng nổi bật, giờ đây khoảng cách giữa chúng ta và hắn đã bị kéo ra một khoảng quá lớn rồi!”

CÁc thiên tài nhìn bảng xếp hạng, rất nhiều người đều chọn tiến vào trong Tháp Đăng Thiên kiểm tra thực lực của bản thân.

Tất cả bọn họ đều bị Diệp Tinh kích thích.

Bỗng nhiên, trên quảng trường lập tức trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn về một phía, nơi đó có một chàng trai rất bình thường, trông giống người trái đất, trên người có những bí văn kì lạ màu xanh xuất hiện.

“Là Hỗn Vũ!”

“Chắc chắn là Hỗn Vũ đã nhận được tin tức, sau đó mới tới đây.”

“Thành tích của Diệp Tinh và Hỗn Vũ hiện giờ đều là tầng thứ bảy, không biết Hỗn Vũ có thể vượt qua tầng thứ tám không?”

...

Các thiên tài nhìn Hỗn Vũ, nhỏ giọng bàn tán.

Sau khi Hỗn Vũ xuất hiện, ánh mắt liếc về bảng xếp hạng, sau đó tiến vào trong Tháp Đăng Thiên.

“Hỗn Vũ cũng tới xông Tháp Đăng Thiên.”

“Trước đây dù là thành tích của ai cũng không thể ảnh hưởng tới Hỗn Vũ, nhưng giờ đây Diệp Tinh xông qua được tầng thứ bảy hắn ta liền tơi đây, xem ra là đã bị ảnh hưởng một chút.”

“Bị chút áp lực cũng tốt, như vậy sẽ không buông lỏng.”


“Các ngươi nói Hỗn Vũ có thể vượt qua tầng thứ tám được không?”

“Dựa vào thực lực của Hỗn Vũ là điều không thể, nhưng nói không chừng sẽ xảy ra kì tích, giống như Diệp Tinh vậy”

...

Các tồn tại cường đại lại chú ý tới Hỗn Vũ.

Vút!

Hỗn Vũ tiến vào trong Tháp Đăng Thiên, trực tiếp xuất hiện trong không gian của tầng thứ tám, cuộc chiến nháy mắt bắt đầu.

“Đùng đùng đoàng!”

Sấm sét trong không gian nổ vang, một luồng khí lưu hủy diệt tràn ra, khắp nơi trong không gian bị công kích mạnh mẽ bao phủ.

Vô số khí lưu màu xám nổ vang, hình thành một ảo ảnh cực lớn phía sau lưng Hỗn Vũ, cự nhân phóng to sau lưng Hỗn Vũ, ít nhất to hơn gấp trăm lần!

“Thực lực của ngươi tuy mạnh, nhưng vẫn còn thiếu một chút mới có thể vượt qua được.” trong không gian, bụi cỏ nhỏ màu trắng nhìn Hỗn Vũ, lạnh giọng nói.

Có điều Hỗn Vũ lại giống như không nghe thấy, vẫn điên cuồng chiến đấu.

“Rầm!” “Uỳnh!”

Chiến đấu tới tận ba phút sau.

“Xẹt!”

Một luồng ánh sáng cát ngang yết hầu Hỗn Vũ, sức sống như thủy triều nhanh chóng rút đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 607: C607: Sư huynh của diệp tinh


“Thất bại rồi.”

“Còn thiếu một chút nữa, đoán chừng hơn một năm nữa có thể vượt qua được.”

“Cuối cùng Hỗn Vũ vẫn không thể đá được Diệp Tinh xuống, hai người xếp ngang hàng ở tầng thứ bảy.”

...

Các tồn tại cường đại xem cuộc chiến, lại lần nữa khôi phục sự im lặng.

Kết quả cuộc chiến giống như bọn họ đã dự đoán, không xuất hiện kì tích.

...

Trên quảng trường cực lớn, mọi người cũng đang đợi chờ kết quả.

Soạt!

Bỗng nhiên, trên quảng trường lóe lên một dao động, sau đó bóng Hỗn Vũ xuất hiện.

“Thất bại rồi?”


Mọi người nhìn Hỗn Vũ, lại nhìn bảng xếp hạng, lúc này bảng xếp hạng không có bất cứ thay đổi gì, rõ ràng Hỗn Vũ đã bị loại.

“Hỗn Vũ không thể vượt qua được tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên!”

“Hiện giờ Diệp Tinh và Hỗn Vũ ngang nhau.”

“Không thể tin được.”

Trong lòng mọi người khó có thể che giấu được sự chấn động.

Lúc vừa mới vào thành Thời Không, Hỗn Vũ đã khiến cho rất nhiều người chấn động, nhanh chóng xông qua tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên, những thiên tài mạnh nhất khác cũng chỉ xông qua được tầng thứ sáu, khoảng cách năm tầng, đây quả thật là một khoảng cách khó có thể vượt qua.

Nhưng chỉ hai mươi hai năm, Diệp Tinh đã có thể ngang hàng, nhanh chóng đuổi kịp ho3.

Sau khi Hỗn Vũ ra ngoài nhìn về phía bảng xếp hạng, hơi nắm chặt nắm đấm, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, không biết trong lòng đang nghĩ gì.

Dưới ánh mắt của mọi người, anh ta lập tức rời đi.

...

Tin tức về việc Hỗn Vũ xông tháp nhanh chóng được truyền ra, tất nhiên đã làm dấy lên sao động của bảy trọng thiên, nhưng có điều Diệp Tinh lại không biết, hắn vẫn luôn lặng lẽ ở trong tháp đại đạo Tam Thiên lĩnh ngộ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã trôi qua hai mươi bảy ngày.

Trong không gian kì lạ, một dòng sông hỗn độn đang chậm rãi chảy, dòng sông này bắt đầu từ một phía, chảy dài về một hướng khác, cả con sông cứ chậm rãi chảy như vậy, không biết đâu là điểm cuối.

Trên khắp dòng sông tản ra một loại dao động cực kì cổ quái, đây là dao động của đạo tắc vận mệnh!

Hai năm trước Diệp Tinh vừa mới sao chép được thiên phú Đạo Tắc Vận Mệnh, vậy nên không chọn tiến vào trong tháp đại đạo tương ứng, bởi vì cho dù có tiến vào, đoán chừng hiệu quả cũng rất thấp.

Giờ đây rõ ràng Đạo Tắc Vận Mệnh của hắn đã tiến bộ hơn, vậy nên mới lựa chọn tiến vào, tăng nhanh lĩnh ngộ của Đạo Tắc Vận Mệnh.

Vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh lại nhận được ba cơ hội, cộng với hai lần cơ hội của lục trọng thiên, trong hai năm này Diệp Tinh đã lấy được năm cơ hội truyền thừa!

“Đạo Tắc Vận Mệnh này thật kì lạ, không thiên về tấn công, cũng không thiên về phòng ngự, cũng chẳng thiên về tốc độ, dưới tình huống đặt ngang nhau, dường như không thể so sánh với bất cứ đạo tắc nào, không có ưu thế rõ ràng.” Diệp Tinh thầm nói.

Lĩnh ngộ Đạo Tắc Vận Mệnh đối với hắn mà nói không nâng cao thực lực một cách rõ ràng như các đạo tắc khác.


Có điều, Diệp Tinh lĩnh ngộ càng sâu thì Đạo Tắc Vận Mệnh càng có tác dụng với đạo tắc phân thân thứ hai, ngoài ra thầy hắn – đạo chủ Lăng Hằng cũng dặn dò hắn phải thường xuyên lĩnh ngộ, tất nhiên hắn không thể chậm trễ,

Ý thức hắn chìm vào trong đó, từng luồng dao động huyền diệu của Đạo Tắc Vận Mệnh được hắn cảm nhận.

Soạt!

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên người Diệp Tinh khẽ động, sau đó xuất hiện trên một quảng trường khổng lồ.

Trước quảng trường, một chiếc tháp cực lớn màu đen sừng sững đứng đó, phần lớn khu vực xung quanh đều bị khí lưu hỗn độn bao quanh.

“Lĩnh ngộ kết thúc rồi?” Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn chiếc tháp màu đen này.

“Đi thôi!” Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi nơi này.

...

“Chủ nhân!” vừa rời khỏi nơi này, ảo ảnh của số 11 đã xuất hiện trên đồng hồ của hắn, vô cùng hưng phấn nói:”Chủ nhân, lúc trước ngài ở trong tháp đại đạo Tam Thiên lĩnh ngộ đạo tắc, Hỗn Vũ tới xông tháp rồi.”

“Ồ? Kết quả thế nào?” Diệp Tinh cười hỏi.

Số 11 hưng phấn nói: “Không vượt qua, giờ Hỗn Vũ vẫn đang ở tầng thứ bảy như cũ, ngang hàng với chủ nhân.”

“Không vượt qua ư?” Diệp Tinh thầm nói.

Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười, nhưng không có chút biểu tình kiêu ngạo, tự mãn nào, hắn đã tiến vào tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên, biết thực lực của bụi cỏ nhỏ màu trắng đó, hắn đứng trước bụi cỏ đó hoàn toàn bị miểu sát.

Muốn vượt qua, cho dù hắn có đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian, đoán chừng cũng phải tốn một thời gian rất dài.


“Diệp Tinh. mau tới gặp ta!” đang suy nghĩ, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Tinh.

“Tiếng của thầy?” nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.

Không hề do dự, hắn nhanh chóng chạy tới phủ đệ của đạo chủ Lăng Hằng.

Vừa tiến vào trong, đạo chủ Lăng Hằng đã xuất hiện trước mặt. Ngoài đạo chủ Lăng Hằng ra, lúc này còn có một người đàn ông mặc áo giáp đỏ, thân cao năm mét, vô cùng vạm vỡ.

Trên người người đàn ông này tản ra khí tức vô cùng âm u lạnh lẽo, dường như còn có chút sát khí.

“Thầy, người này là tiểu sư đệ hả?” Người đàn ông vạm vỡ nhìn Diệp Tinh cười nói.

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu, nói: “Diệp Tinh, đây là Kuiba, thất sư huynh của ngươi, nắm giữ Đạo Tắc Tử Vong hoàn chỉnh.”

Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng nói: “Ra mắt thất sư huynh.”

Trong lòng hắn lại thấy thất kinh, Đạo Tắc Tử Vong, một loại đại đạo sinh tử.

“Chẳng trắc khí tức trên người âm u lạnh lẽo như vậy.” Diệp Tinh thầm nói.

Bình thường mà nói, lĩnh ngộ Đạo Tắc Tử Vong đều là người thích giết người, khó mà tiếp cận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 608: C608: Thiên tài tề tựu ở nhất trọng thiên 1


“Tiểu sư đệ, ta vẫn luôn ở bên ngoài, vừa trở về thành Thời Không thì biết tới ngươi, không tệ.” Người đàn ông vạm vỡ vỗ vai Diệp Tinh, cười nói.

Quả thật danh tiếng của Diệp Tinh hiện nay trong đám thiên tài rất nổi bật.

“Đây là số liên lạc của ta, sau này có chuyện gì khó khăn cứ tìm sư huynh là được.”

Kuiba nói xong, lại nhìn về phía đạo chủ Lăng Hằng, vô cùng cung kính nói: “Thầy, nếu không còn chuyện gì khác đệ tử xin cáo lui.”

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu.

Sau đó Kuiba nhanh chóng rời khỏi nơi này, bên trong cung điện chỉ còn lại Diệp Tinh và đạo chủ Lăng Hằng.

“Diệp Tinh, vi sư thu nhận tổng cộng bốn mươi bảy đệ tử, giờ còn hơn ba mươi hai người, có điều thực lực của bọn họ đều đã ở Chân Linh Cảnh đỉnh phong, sớm đã rời khỏi thành Thời Không, sau này lúc ngươi rời khỏi thành Thời Không có thể đi thăm họ.”đạo chủ Lăng Hằng cười nhẹ, nói.

“Đệ tử đã biết.” Diệp Tinh vội vàng gật đầu.

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu, nói: “Thời gian này nếu ngươi tu luyện có gì khó khăn cứ nói thẳng.”

Nghe vậy Diệp Tinh không dám do dự, nhanh chóng nói ra nghi ngờ của mình.

“Cái này thu triển thế này...” nghe nghi hoặc của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng vung hai tay, từng bí văn kì lạ hiện ra trước mặt Diệp Tinh.


Khiến cho những chỗ Diệp Tinh cảm thấy khó khăn nhanh chóng sáng tỏ.

“Hóa ra là như vậy...” Diệp Tinh hưng phấn nhìn.

Chỉ bảo hơn mãi tận một tiếng sau, tất cả những nghi ngờ của Diệp Tinh đã được giải đáp.

“Haha, có thầy chỉ bảo, những đạo tắc này có thể dễ dàng giải thích.” Diệp Tinh mừng thầm, những điểm còn nghi ngờ khi hắn lĩnh ngộ đạo tắc đã được đạo chủ Lăng Hằng trước mắt giải thích rất dễ hiểu.

Đạo chủ Lăng Hằng là người nắm giữ Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh hoàn chỉnh đó, hai đạo tắc này trước mặt ông tự nhiên chẳng có bí mật gì.

Giảng giải xong nghi vấn của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng nhìn tiểu đồ đệ của mình, nói: “Diệp Tinh, chưa tới ba ngày nữa là tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên rồi, giờ vi sư có một vài đề nghị.”

“Mời thầy nói.” Diệp Tinh lập tức cung kính nói.

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, nói: “Bậc thanh Tinh Nguyên hoàn toàn là một nơi truyền thừa, sau khi ngươi vào đó không cần vội vàng xông lên trên, xông lên càng nhanh, khả năng bị loại càng cao, bậc thang này có uy áp tương ứng. Vậy nên, ngươi phải nắm giữ một độ nhất định.”

“Độ?” Diệp Tinh nghe cẩn thận.

“Trên mỗi một bậc thang truyền thừa ngươi càng hấp thụ nhiều, sự bài xích của bậc thang này với ngươi càng yếu, khi tiến lên bậc thang bên trên, lực bài xích cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều. Tất nhiên, nếu cứ dừng mãi không tiến cũng vô dụng, trong một thời gian tương ứng lực bài xích cũng sẽ tăng lên.”

Đạo chủ Lăng Hằng nói: “Bậc thang Tinh Nguyên này thực ra là nhìn vào tiềm lực của bản thân, tiềm lực càng cao, số bậc thang tiến lên sẽ càng cao, càng có được nhiều lợi ích.”

“Tiềm lực?” lòng Diệp Tinh động một cái.

Tiềm lực rất khó nói, đều thông qua biểu hiện bên ngoài, ví dụ như tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc, ví dụ như nắm giữ bí thuật công kích càng nhanh,....

“Có điều phải lấy được đủ lợi ích trên bậc thang Tinh Nguyên, không những cần xem tiềm lực của bản thân, còn pahir xem cách thức. Cho dù tiềm lực có cao đến đâu, bậc thang này cũng không hiểu được, đừng có vội vàng xông lên trên, như vậy sẽ càng bị loại sớm.” đạo chủ Lăng Hằng nói tiếp.

“Vậy nên, sau khi ngươi tiến vào bậc thang Tinh Nguyên không được nóng lòng, trên bậc thang có thể nhìn thấy những người khác, hơn nữa sẽ ảnh hưởng tới xếp hạng, nhưng xếp hạng này chẳng có tác dụng gì, cho dù bí cảnh Tinh Nguyên nổi tiếng thì đã sao? Vô dụng với các ngươi.”

“Tóm lại, duy trì cân bằng, tìm được độ của bản thân trên bậc thang, ổn định tiến về phía trước.”

Đạo chủ Lăng Hằng cứ dặn dò như vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu, nói: “Vâng, thầy. Con sẽ chú ý.”

“Ừ. Đi đi.” đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, khẽ cười nói.

Đối với đệ tử Diệp Tinh này, ông rất hài lòng.


“Đệ tử xin lui.” Diệp Tinh cung kính lui xuống.

...

“Truyền thừa trên bậc thang Tinh Nguyên và lực bài xích?” đi trên đường, Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Bậc thang Tinh Nguyên này là một cơ duyên cực lớn, những lợi ích mà mỗi người lấy được trên đó không giống nhau.

“Ting!”

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên đồng hồ trong tay Diệp Tinh kêu lên.

Hắn nhìn một chút, trên mặt lộ ra sự vui vẻ, không chút do dự bấm nhận.

“Anh Diệp!” Trong đồng hồ, một giọng nói vui mừng vang lên.

“Tam Đại.” Diệp Tinh cười nói.

Là tiếng của Vương Tam Đại.

“Anh Diệp, còn có tôi.”

“Diệp Tinh.”

Tiếng mấy người khác cũng vang lên, đó là mấy người Hoàng Viêm, Lân Pha, Tần Phong, Dương Thu.


Sau khi tám người bọn họ thất bại ở cuộc tuyển chọn thiên tài của cung Hạo Nguyên, vẫn luyện đi theo huấn luyện cùng lão giả Hâm Vũ ở sân huấn luyện Hồn Thiên.

“Mọi người vẫn đang huấn luyện à?” Diệp Tinh cười hỏi.

“Không.” giọng nói trầm ổn của Hoàng Viêm vang lên, trong lời nói cũng mang theo sự hưng phấn khó nói: “Diệp Tinh, chúc mừng cậu xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, đã vô địch cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì rồi!”

Chân Linh Cảnh, đó là sự tồn tại vô địch ở hệ ngân hà, cường giả mạnh nhất của hệ ngân hà cũng chỉ mới ở Hư Không Cảnh mà thôi, hơn nữa chỉ có vài người!”

“Ông biết rồi?” Nghe vậy, Diệp Tinh ngây ra.

Tin tức này hắn không hề nói với mấy người Hoàng Viêm.

“Haha, anh Diệp, danh tiếng của anh bây giờ nổi tiếng như vậy, tất nhiên bọn tôi biết rồi.” tiếng cười to của Lân Pha truyền tới: “Bây giờ bọn em phải tới một nơi, anh Diệp, tới lúc đó anh đừng bất ngờ quá nhế.”

“Ồ? Khiến tôi ngạc nhiên?” Diệp Tinh cười nói: “Hiện giờ thứ có thể khiến tôi ngạc nhiên không nhiều.”

“Hehe, anh Diệp, anh đừng tự tin như vậy.” Vương Tam Đại cười hehe nói.

Nói một lát, mấy người kết thúc cuộc gọi.

“Không biết thực lực mấy người Hoàng Viêm thế nào rồi?” Diệp Tinh thầm nói, trên mặt mang theo vẻ tươi cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 609: C609: Thiên tài tề tựu ở nhất trọng thiên 2


Hắn đã không liên lạc với mấy người Hoàng Viêm một thời gian rồi. Lần trước rời khỏi thế giới Hắc Diệu hắn liên hệ với mấy người Hoàng Viêm, nhưng không có ai bắt máy, sau đó hắn lại tiến vào trong di tích Thương Nguyên.

Hắn và Lâm Tiểu Ngư, cùng với mười người Hoàng Viêm tiến vào hệ ngân hà, giờ đây lại ở hai nơi khác nhau nâng cao thực lực.

Trái đất quá yếu, tiếp xúc với vũ trụ cũng mới chỉ được năm mươi năm. Giờ vẫn dựa vào mười người bọn họ như cũ.

...

“Diệp Tinh!”

Trở về lục trọng thiên, lại có một ông cụ trên mặt có bí văn màu đỏ đi tới.

Ông ta là người phụ trách trong lục trọng thiên – Đồ Cưu, thực lực Bất Tử Cảnh.

“Đồ Cưu tiên sinh.” Diệp Tinh nhìn ông cụ, cười nói.

“Diệp Tinh, hiện giờ ngươi đã báo danh tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên, hai ngày sau tập hợp ở quảng trường Tinh Nguyên, trước đó chúng ta phải tập hợp ở nhất trọng thiên, đây là lệnh bài của ngươi.” Đồ Cưu cười nói, đưa một tấm lệnh bài kì lạ khắc ba bậc thang qua.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, sâu thẳm nơi đáy mắt còn lưu lại chút chấn động.

Ông ta biết Diệp Tinh đã vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, thậm chí ngang hàng với Hỗn Vũ.

Dựa vào tiềm lực mà Diệp Tinh thể hiện ra, thực ra đã đủ để tiến vào thất trọng thiên.


“Tôi biết rồi.” Diệp Tinh nhận lấy lệnh bài, gật đầu nói.

...

Trong thời gian hai ngày, Diệp Tinh an tâm lĩnh ngộ đọa tác, chờ đợi thời gian tới, sau đó đi tới nhất trọng thiên cùng Lâm Tiểu Ngư.

Khu vực nhất trọng thiên vô cùng to lớn, bàn về diện tích, nhất trọng thiên diện tích lớn nhất, bàn về số lượng thiên tài, nhất trọng thiên cũng nhiều nhất.

Đây là động tiên của các thiên tài xếp hạng cuối của thành Thời Không, cơ bản thu nhận thiên tài cũng tiến vào đây.

Tất nhiên, cho dù là lớn nhất, với hoàn cảnh đào tạo cũng là khó so được với bên ngoài.

”Nhiều người quá.”

“Lần này thiên tài của bảy trọng thiên tập hợp, phải lên tới cả chục nghìn người.”

“Hỗn Vũ và Diệp Tinh cũng tới tập hợp.”

“Lần này tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên là một cơ duyên cực lớn, trước đây trong lịch sử thành Thời Không cũng có rất nhiều thiên tài vượt qua bậc thang Tinh Nguyên, nghịch chuyển xếp hạng.”

“Phải! Hiện giờ Hỗn Vũ và Diệp Tinh bỏ xa chúng ta, nhưng lần này là một cơ hội lớn!”

...

Các thiên tài tóp năm tốp ba tụ tập lại bàn tán, nhìn các thiên tài khác.

“Haha. Diệp Tinh.”

Đi tới nhất trọng thiên, một vài thiên tài cùng nhau tham gia cuộc tuyển chọn của thành Thời Không nhìn thấy hắn, đều cười chào hỏi, Diệp Tinh cũng cười đáp lại.

“Hửm?” Bỗng nhiên hắn nhìn về một hướng.

Phía đó có một chàng trai mặt mũi bình thường, trông giống người trái đất, trên người có rất nhiều bí văn màu xanh nhìn qua.

Bốn phía dường như trở nên yên tĩnh.

“Hỗn Vũ.” Diệp Tinh nhìn Hỗn Vũ, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Chàng trai thiên tài tuyệt thế Thiên Huyền Cảnh đã chạm tới đạo chi tâm hủy diệt và đạo chi tâm lôi điện này từng khiến hắn không có chút lòng tin đuổi kịp, nhưng giờ đây tình hình đã hoàn toàn thay đổi.


“Diệp Tinh!” Hỗn Vũ cũng nhìn về phía Diệp Tinh, lúc này trong mắt anh ta lộ ra chiến ý.

“Hai thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện.”

“Tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh hiện giờ còn muốn nhanh hơn Hỗn Vũ, không biết có thể đuổi kịp Hỗn Vũ không?”

“Rất khó, mười hai năm trước Hỗn Vũ đã xông qua được tầng thứ bảy, giờ Diệp Tinh mới xông qua.”

Người xung quanh nhỏ giọng bàn tán.

Những người xung quanh thì thầm nghị luận.

Ở một chỗ trong đám người, một thanh niên giống như người tộc Tinh Linh, tai nhọn, vô cùng tuấn mỹ yên lặng đứng thẳng, nhìn ra xa hấp dẫn ánh mắt mọi người.

"Hiện tại mấy người Hỗn Vũ, Diệp Tinh trở thành tiêu điểm của mọi người sao? Nhưng mà con đường tu luyện mới bắt đầu, hiện tại thiên phú mạnh không có nghĩa là sau này cũng sẽ mạnh.” Vô Ngân nắm chặt nắm tay, trong mắt chớp động kiếm quang.

Trong sân, Hỗn Vũ cùng Diệp Tinh liếc nhau một cái, lập tức đều thu hồi ánh mắt.

- Hỗn Vũ sao? Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.

Hiện tại cho dù giữa hắn và Hỗn Vũ còn có chênh lệch, thế nhưng chênh lệch này đã không ngừng thu hẹp lại.

Xẹt!

Rất nhiều thiên tài tề tụ, lúc này trong hư không bỗng nhiên có một bóng dáng chớp động, sau đó một người đàn ông trung niên trên đầu có một sừng xuất hiện.

Trên người tản ra khí thế dao động vô cùng mãnh liệt, đây là một vị cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, chỉ cách chúa tể thế giới một bước.


"Tất cả những ai báo danh tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên đã đến đủ, hiện tại mọi người tiến vào máy phi hành đi, chúng ta bây giờ đi tới quảng trường Tinh Nguyên."

Người đàn ông trung niên một sừng nhìn mọi người mỉm cười nói.

Quảng trường Tinh Nguyên cách thành Thời Không có một khoảng cách rất dài, cần sáu giờ ngồi máy phi hành mới có thể đến được.

Từng thiên tài nhanh chóng tiến vào trong máy phi hành.

Vụt!

Máy phi hành nhanh chóng tiến vào trong trận không gian truyền tống, rồi biến mất không thấy.

......

Đây là một quảng trường rất lớn, mênh mông vô tận, núi non ở phía xa vờn quanh,vây quanh quảng trường này lại.

Trên bầu trời, từng bí văn kỳ dị thỉnh thoảng chớp động, tản ra khí tức vô cùng huyền ảo.

Khu vực phía đông, chỉ có một cung điện màu đen sừng sững, các khu vực khác đều là những mảnh đất bằng phẳng.

Lúc này trên quảng trường có rất nhiều bóng dáng, những người này đều là thanh niên, túm năm tụm bảy tụ tập cùng một chỗ nói chuyện với nhau.

Vèo!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 610: C610: Cố nhân


Một chiếc máy bay khổng lồ bay trên bầu trời xa xôi.

- Nhìn kìa, là máy phi hành của thành Thời Không!

"Cuộc tuyển chọn thiên tài của thành Thời Không xuất hiện hai thiên tài tuyệt thế 100 năm mới xuất hiện một lần, Hỗn Vũ ngay từ đầu đã triển lộ ra thiên phú cường đại, Diệp Tinh kia về sau càng ngày càng mạnh, thậm chí tốc độ tiến bộ đều vượt qua Hỗn Vũ."

"Hai đại thiên tài tuyệt thế này đều tề tụ ở thành Thời Không."

......

Từng thanh niên nhìn vào chiếc máy phi hành phía trên.

- Đến rồi!

Lúc này đám người Diệp Tinh cũng đang nhìn phía dưới.

- Đó chính là quảng trường Tinh Nguyên sao? Diệp Tinh nhìn bầu trời trên quảng trường chớp động từng bí văn kỳ dị còn có rất nhiều thiên tài phía dưới.

"Diệp Tinh, đó là thiên tài của tháp Hư Thủy và điện Hồn Thiên." Bên cạnh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nói: "Trên người thiên tài hai thế lực đều có dấu hiệu tương ứng."

Diệp Tinh gật đầu, tam đại thánh địa nhân tộc, thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy, ba thế lực song song, ai cũng không kém ai.


Máy phi hành mở ra, sau đó rất nhiều thiên tài đều đi tới quảng trường.

- Ai là Hỗn Vũ và Diệp Tinh vậy?

"Danh tiếng của hai người này đều truyền khắp tháp Hư Thủy chúng ta."

Rất nhiều thiên tài tháp Hư Thủy, điện Hồn Thiên nhìn mọi người đến từ thành Thời Không, nhỏ giọng nghị luận.

- Nhìn kìa, đó là Diệp Tinh!

- Thanh niên trên người có từng hoa văn kì bí kia là Hỗn Vũ!

Hầu như tất cả thiên tài đều nhìn hai người Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ.

Đều là thiên tài, ai cũng không phục người khác, nhưng Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ bày ra thực lực thiên phú làm cho bọn họ ngay cả dũng khí thách thức cũng không có.

Lúc này một chỗ trên quảng trường, hơn 10 người tụ tập cùng một chỗ.

"Sâm Mạc, ngươi xem phong quang của Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ kìa, tất cả mọi người đều đang nhìn bọn họ." Một thanh niên nhìn thanh niên đứng ở vị trí trung tâm cười nói.

Đứng ở vị trí trung tâm chính là một thanh niên dáng người gầy yếu, lại có ba con mắt, làm cho người ta kỳ dị chính là, toàn bộ ánh mắt của anh ta hiện ra màu tím, tăng thêm một tia tà dị.

Sâm Mạc, hiện tại là thiên tài đạo tắc cảnh mạnh nhất tháp Hư Thủy, trước đó không lâu vừa vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên.

Tuy rằng vượt qua tầng thứ năm, thế nhưng muốn đánh bại ảo ảnh đạo tắc cơ bản không có khả năng.

Ở tháp Hư Thủy và điện Hồn Thiên cũng đều có tháp Đăng Thiên cùng ảo ảnh đạo tắc cảnh để khảo nghiệm thực lực thiên tài.

"Hỗn Vũ, Diệp Tinh quả thật mạnh, bọn họ hiện tại đều đã thông qua tầng thứ bảy tháp Đăng Thiên, nếu không có gì ngoài ý muốn, cho dù là ta thì 100 năm sau cũng không có khả năng vượt qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên, chứ đừng nói đến tầng thứ bảy." Sâm Mạc lắc đầu nói.

Anh ta híp mắt nhìn về phía thanh niên chói mắt xa xa.

Tuy rằng thân là đệ nhất thiên tài tháp Hư Thủy, thế nhưng anh ta biết rất ít về thành Thời Không, cũng không có mấy người nhìn thấy qua thành Thời Không.

Dù sao lần này thành Thời Không xuất hiện nhiều thiên tài lắm, coi như là đám người Lâm Tiểu Ngư, Lư Vân Đạt, Vô Ngân đều có tiềm lực, thiên phú gần bằng Sâm Mạc.


- Hiện tại đứng phía sau không có nghĩa là sau này cũng vẫn vậy, bí cảnh Tinh Nguyên mở lần này ra, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội! Tầng thứ bảy tháp Đăng Thiên cứ đợi đấy, ta cũng không phải không có khả năng gì!" Trong mắt Sâm Mạc chớp động hào quang khiếp người.

......

- Hỗn Vũ, Diệp Tinh sao? Một chỗ khác, một thanh niên dáng người cường tráng, cánh tay trần trụi, lưng đeo một thanh chiến đao nhìn Diệp Tinh, trong mắt có một tia chiến ý điên cuồng.

......

"Diệp Tinh, đi theo bên cạnh ngươi, ta cũng nhận được rất nhiều sự chú ý." Lúc này Lư Vân Đạt cùng Diệp Tinh đi cùng một chỗ, tự mình cười nói.

Nói vài câu, Lư Vân Đạt bỗng nhiên nhỏ giọng nói: "Diệp Tinh, ngươi xem thiên tài kia kìa, đó là Sâm Mạc đệ nhất thiên tài tháp Hư Thủy."

Diệp Tinh theo ánh mắt của Lư Vân Đạt nhìn về phía thanh niên dáng người gầy gò, lại có ba con mắt.

"Anh ta hiện tại đã vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên rồi." Lư Vân Đạt nói.

Diệp Tinh gật đầu.

Tuy rằng người vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên ít, nhưng vẫn có, về phần đạt tới cảnh giới đánh bại ảo ảnh đạo tắc cảnh là rất khó.

Dù sao nếu muốn đánh bại ảo ảnh đạo tắc, trên cơ bản thực lực cần thông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên.

"Đó là Chiến La đệ nhất thiên tài của điện Hồn Thiên, lĩnh ngộ đao chi đại đạo hiếm thấy, được chúa tể thế giới thu làm đệ tử, hiện tại cũng vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên." Lư Vân Đạt lại chỉ vào một người khác.

Diệp Tinh nhìn thanh niên dáng người cường tráng, lưng đeo chiến đao.


Đao chi đại đạo, cùng kiếm chi đại đạo giống nhau, cũng là cực kỳ hiếm thấy.

- Người kia là Lăng Khảm của tháp Hư Thủy, vượt qua tầng thứ tư tháp Đăng Thiên, cũng là một đối thủ cường đại!

Lư Vân Đạt cười nói: "Diệp Tinh, từ trong bí cảnh Tinh Nguyên đi ra, một vài thiên tài thậm chí còn xông qua hai tầng tháp Đăng Thiên, ngươi hiện tại vẫn dẫn đầu, nói không chừng những thiên tài này bỗng nhiên đuổi theo ngươi haha."

Anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia chiến ý, nói: "Đương nhiên, những người này cũng bao gồm cả ta."

- Các người đang tiến bộ, nói không chừng tiến bộ của tôi cũng càng lớn! Diệp Tinh lạnh nhạt cười nói.

Hắn nhìn rất nhiều thiên tài, trong lòng cũng có một cỗ hào khí.

Có những thiên tài này ở phía sau đuổi theo, phía trước còn có Hỗn Vũ, hắn sẽ không bao giờ lười biếng.

Nói một hồi, Lư Vân Đạt rời đi, mà Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi bí cảnh mở ra.

"Anh Diệp."

Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh vang lên, âm thanh này nghe rất quen thuộc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 611: C611: Bảo vật hồn dịch 1


Diệp Tinh quay đầu nhìn lại, cũng thấy được một thanh niên.

"Tần Phong?" Nhìn thấy người tới, Diệp Tinh lập tức ngây ngẩn cả người.

Bên cạnh Tần Phong còn có một cô gái, chính là Dương Thu.

- Tần Phong, Dương Thu, sao các người lại ở chỗ này? Diệp Tinh nhanh chóng phản ứng lại hỏi.

Nơi này là nơi tụ tập thiên tài đạo tắc cảnh của tam đại thánh địa nhân tộc: thành Thời Không, tháp Hư Thủy, điện Hồn Thiên, Tần Phong và Dương Thu lại xuất hiện ở đây!

"Ha ha, tôi đã nói anh Diệp sẽ kinh ngạc mà." Bỗng nhiên lại là một âm thanh quen thuộc vang lên.

Một thanh niên đầu tấc đi ra, là Vương Tam Đại.

Không chỉ có anh ta, còn có mấy người Hoàng Viêm, Lân Pha, Giang Lam Thành, Thư Lạc Y, Đàm Quân bỗng nhiên đi ra từ trong đám người.

"Diệp Tinh, đã lâu không gặp." Hoàng Viêm đi lên trước, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Ông ta cũng gật đầu với Lâm Tiểu Ngư.

"Các người đều ở đây?" Diệp Tinh hoàn toàn ngây ngẩn cả người.


Trên quảng trường có chừng mấy chục nghìn thiên tài, phân bố ở các nơi, hắn đương nhiên không có khả năng nhìn hết tất cả.

Tám người Hoàng Viêm đều đi theo lão giả Hâm Vũ ở sân huấn luyện Ngân Hà Hồn Thiên để huấn luyện, hiện tại đều xuất hiện ở quảng trường khổng lồ này.

- Các người hiện tại gia nhập vào điện Hồn Thiên sao? Sau khi ngây người, Diệp Tinh nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng hỏi.

"Diệp Tinh." Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Kỳ thật chúng tôi vừa mới gia nhập điện Hồn Thiên 10 ngày trước."

Sau đó Hoàng Viêm đem sự tình nói một lần, Diệp Tinh lúc này mới hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đám người Hoàng Viêm vẫn luôn huấn luyện, dưới sự an bài của lão giả Hâm Vũ cũng tiến vào một vài nơi để mài giũa.

Mà lúc trước bọn họ tiến vào một bí cảnh, tất cả đều bị nhốt ở một nơi, mà ở nơi đó lại có một loại chất lỏng kỳ dị màu đen.

Những chất lỏng này có thể hấp thụ được, thậm chí ảnh hưởng đến linh hồn của họ, nâng cao họ lên một mức độ.

"Sau khi chúng tôi tra cứu chất lỏng màu đen này một chút, thì biết được nó tên là Hồn Dịch, có thể nâng cao cường độ linh hồn." Hoàng Viêm mỉm cười nói.

"Hồn Dịch?" Nghe Hoàng Viêm nói như vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ kỳ dị.

Hắn ở thành Thời Không cũng thấy được một vài thông tin giới thiệu về Hồn Dịch.

Phải biết rằng, bản chất nhất của sinh mệnh chính là linh hồn, trên cơ bản muốn trở thành cường giả, linh hồn cũng không được quá yếu.

Linh hồn cũng có liên quan rất lớn đối với thiên phú lĩnh ngộ và ngộ tính lĩnh ngộ đạo tắc của mỗi người, linh hồn càng mạnh, thiên phú cũng càng cao.

Nhưng linh hồn của mỗi người trên cơ bản sinh ra đều đã cố định, muốn thay đổi rất khó, nhưng Hồn Dịch này lại có khả năng.

Nhưng mà Hồn Dịch lại cực kỳ hiếm thấy, gần như là bảo vật trong truyền thuyết, trên cơ bản không thể nhìn thấy được, không nghĩ tới mấy người Hoàng Viêm lại gặp được.

- Khu vực kia ngoại trừ Hồn Dịch ra, còn có một vài đạo tắc truyền thừa, ngắn ngủi vài năm, thực lực của chúng tôi ở nơi đó đã gia tăng rất nhiều. Sau đó trải qua rất nhiều khảo hạch, cuối cùng mới mạo hiểm tiến vào trong điện Hồn Thiên. "Hoàng Viêm cười nói, "Nhưng mà mới chỉ là nhất trọng thiên bình thường nhất thôi."

Tuy rằng nói như vậy, nhưng trong mắt Hoàng Viêm không che giấu được sự vui sướng.

Ở trong điện Hồn Thiên, coi như là nhất trọng thiên thì hoàn cảnh tu luyện cũng tuyệt đối vượt qua cung Hạo Nguyên.


"Thì ra là như vậy." Diệp Tinh cười gật đầu.

Đám người Hoàng Viêm gặp phải kỳ ngộ lớn như vậy, hắn cũng cao hứng thay bọn họ.

"Đúng rồi, Diệp Tinh, nơi này chúng tôi còn có một ít Hồn Dịch, cậu và Tiểu Ngư có thể thử hấp thu một chút." Hoàng Viêm đem hai cái nhẫn không gian lấy ra, đưa cho Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư.

"Hồn Dịch này có thể nâng cao linh hồn, nhưng cũng không thể nâng cao không hạn chế, có thể thay đổi bao nhiêu tùy vào mỗi người."

"Được."

Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư cũng không có khách khí, trực tiếp nhận lấy.

Nhìn 8 người trước mắt, Diệp Tinh trong lòng khẽ động, sau đó trong tay cũng xuất hiện 8 cái nhẫn không gian, cười nói: "Tôi cũng có thứ cho các người."

Đám người Hoàng Viêm nghi hoặc nhận nhẫn không gian, kiểm tra một chút, bên trong mỗi một cái nhẫn không gian không có thứ gì khác, chỉ có một loại quả màu xám đen.

"Đây là... quả Thời Không?" Đám người Hoàng Viêm nhìn một chút, đầu tiên là sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kích động.

Bọn họ cũng biết về quả Thời Không, dù sao đây cũng là bảo vật nâng cao tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian đỉnh cấp.

"Đúng." Diệp Tinh cười gật đầu.

"Ha ha, anh Diệp, chúng tôi cũng không khách khí nữa." Đám người Vương Tam Đại mừng rỡ, nhanh chóng nhận lấy.

Giữa bọn họ cũng không cần khách khí làm gì.


Nhìn thấy đám người Hoàng Viêm, Diệp Tinh không thể nghi ngờ rất cao hứng, mấy chục năm trước khi bọn họ rời khỏi Ngân Hà vẫn còn rõ ràng, cách hai mươi mấy năm, bọn họ lại gặp lại.

Mọi người cùng nhau nói chuyện đã xảy ra trong hai mươi mấy năm qua.

- Hiện tại anh Diệp cùng chị Tiểu Ngư tiến vào Thời Không Thành, chúng ta tiến vào điện Hồn Thiên, đợi đến sau này xem ai còn dám khi dễ trái đất chúng ta nữa? Vương Tam Đại cười to nói.

Toàn bộ 10 người trái đất tiến vào trong tam đại thánh địa của nhân tộc!

Xẹt!

Đang nói, bỗng nhiên trên quảng trường có một dao động mãnh liệt chớp động, một khí thế bao phủ lại khu vực lớn.

Trong hư không, một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu vàng, sau lưng còn có một cái đuôi.

Toàn bộ quảng trường lập tức an tĩnh lại, tất cả thiên tài đều đang nhìn người đàn ông này.

Đây là một chúa tể thế giới cường đại!

- Bí cảnh Tinh Nguyên sắp mở ra! Tất cả mọi người chuẩn bị tiến vào trong đó! Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.

- Rốt cục cũng mở ra rồi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 612: C612: Sư huynh ta chỉ cần một ngón tay1


- Ha ha, ta nhất định có thể hấp thu rất nhiều truyền thừa trên bậc thang Tinh Nguyên! Nói không chừng sau khi trở về ta có thể xông qua hai tầng tháp Đăng Thiên!

- Mấy triệu năm mới mở ra bậc thang Tinh Nguyên một lần, ta nhất định phải thử vận may mới được.

Từng thiên tài đều vô cùng hưng phấn, tràn ngập chờ mong đối với việc tiến vào bậc thang Tinh Nguyên.

- Mở ra chưa?

Diệp Tinh, Hỗn Vũ, Lư Vân Đạt, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, cùng Sâm Mạc của tháp Hư Thủy, Chiến La của điện Hồn Thiên lĩnh ngộ đao đạo, tất cả bọn họ đều nhìn về phía người đàn ông trung niên.

Lần này hoàn toàn chính là tiến vào nhất định phải đạt được cơ duyên.

Trong hư không, tay phải người đàn ông trung niên huy động, sau đó trên quảng trường có một cánh cửa xuất hiện.

Xoẹt...

Trên cánh cửa có dao động chớp động, sau đó bao phủ tất cả thiên tài lại.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Nhất thời bóng dáng tất cả thiên tài đều biến mất.

......


- Đây là bí cảnh Tinh Nguyên sao? Diệp Tinh nhìn vào khu vực rộng lớn.

Bọn họ xuất hiện trên một thảo nguyên khổng lồ, toàn bộ bầu trời bí cảnh Tinh Nguyên hiện ra màu đỏ xanh, mặt trên còn có ba mặt trời, vô cùng kỳ dị.

"Vào rồi!"

- Bậc thang Tinh Nguyên ở phía đông, đại khái cần đi một ngày là có thể đến!

"Đi thôi! Trước tiên đi tới đó lựa chọn gia nhập một tông phái, như vậy mới có thể tiến vào trong bậc thang Tinh Nguyên!"

......

Từng thiên tài nhanh chóng chạy về phía một nơi.

" Diệp Tinh, bí cảnh Tinh Nguyên có Tinh Nguyên Tông là thế lực đỉnh cấp, ngoài ra còn có rất nhiều thế lực nhỏ khác, dựa theo quy định, chỉ có gia nhập Tinh Nguyên Tông hoặc là những thế lực nhỏ này mới có thể tiến vào bậc thang Tinh Nguyên." Lâm Tiểu Ngư cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, cười nói: "Chúng ta cũng đi tới đó đi!"

Hàng chục nghìn người đang di chuyển về phía đông.

......

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Đây là một ngọn núi thật lớn, dường như toàn bộ ngọn núi bị tầng mây bao phủ, trong tầng mây này, từng bậc thang kỳ dị như ẩn như hiện.

Ở bên ngoài ngọn núi, hầu như tất cả đều là con người.

- Đó chính là bậc thang Tinh Nguyên sao?

"Ha ha, đã sớm nghe nói danh tiếng Tinh Nguyên, hiện tại rốt cục cũng tới được nơi này."

- Lúc này ta nhất định phải nhất định phải vô cùng kinh người!

Một vài thanh niên nhìn bậc thang kỳ dị trên đỉnh núi, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.

- Bậc thang Tinh Nguyên!

Xa xa, thiên tài đến từ thành Thời Không, tháp Hư Thủy, Hồn Thiên Điện đi tới, nhìn khu vực ngọn núi phía xa.


Đám người bọn họ tuy rằng nhiều, nhưng nơi này hầu như đều là thanh niên, không đến 30 nghìn người căn bản đều không có gì đặc biệt khiến mọi người chú ý.

Bí cảnh Tinh Nguyên cũng là vô cùng to lớn,những thanh niên đạo tắc cảnh bên trong có thể tưởng tượng được nhiều cỡ nào, hiện tại rất nhiều đều tụ tập ở chỗ này.

Nhưng mà lúc này rất nhiều đạo tắc cảnh không ngừng bị ném ra ngoài.

- Thiên phú quá kém, còn chưa tiến nổi một bậc!

- Lập tức bị bay ra ngoài luôn kìa!

Bốn phía ngọn núi, có một doanh địa* loại nhỏ, lúc này rất nhiều thanh niên đều vây quanh những doanh địa này để tiếp nhận khảo nghiệm.

* Doanh địa: nơi đóng quân

Một thanh niên vẻ mặt chờ mong tiến lên, nhưng trong nháy mắt một dao động hiện lên, bóng dáng người thanh niên này trực tiếp biến mất.

"Không đủ điều kiện! Người tiếp theo!" Lão giả đang kiểm tra mặt không chút thay đổi, nói: "Muốn gia nhập phái Thương Ưng ta, nhất định phải có tư cách tiến vào bậc thang Tinh Nguyên, ngay cả tư cách này cũng không có thì sớm lượn ngay cho xong."

Tuy rằng bậc thang Tinh Nguyên có thể cho phép rất nhiều đạo tắc cảnh tiến vào, nhưng hiển nhiên không phải hoàn toàn là không có hạn chế.

Lại là một thanh niên khác tiến lên, thanh niên này trên mặt rõ ràng có một tia thấp thỏm.

Xoẹt...

Khi cậu ta đi tới bên cạnh lão giả, bỗng nhiên một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó có một điểm sáng xuất hiện, dung nhập vào trong cơ thể thanh niên này.

"Hả? Có được tư cách tiến vào bậc thang Tinh Nguyên à?" Trên mặt lão giả nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ.


"Đến đăng ký tên của ngươi một chút, về sau ngươi chính là đệ tử ngoại môn của phái Thương Ưng ta." Lão giả cười nói.

Đợi đến khi bậc thang Tinh Nguyên thừa nhận là có thể tiến vào trong đó đạt được cơ duyên, hiện tại khoảng thời gian này cũng là thời điểm bọn họ thu nhận đệ tử, mở rộng thực lực tông phái.

- Vâng, đại nhân! Thanh niên vô cùng hưng phấn, lập tức đi đăng ký.

Từng thanh niên tiến lên, nhưng hầu hết đều bị đào thải, chỉ có vài người có được điểm sáng dung nhập vào trong cơ thể.

- Đến mình rồi!

Ước chừng trôi qua nửa giờ, Diệp Tinh rốt cuộc cũng tiến lên.

Xoẹt...

Hắn đi tới bên người lão giả, trong nháy mắt một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó có một điểm sáng xuất hiện, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể hắn.

"Ồ?" Sau khi dung nhập, Diệp Tinh rõ ràng cảm giác mình cùng ngọn núi khổng lồ xa xa có chút liên hệ.

"Không sai, ngươi có thể trở thành đệ tử ngoại môn phái Thương Ưng ta, hiện tại đến đăng ký đi." Lão giả nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Sau đó toàn bộ đám người Lâm Tiểu ngư, Hoàng Viêm, Vương Tam Đại kiểm tra, kết quả toàn bộ đều xuất hiện điểm sáng kia!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 613: C613: Sư huynh ta chỉ cần một ngón tay2


Trên thực tế, thiên phú hơi mạnh một chút là có thể tiến vào bậc thang Tinh Nguyên, không nói Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, cho dù là đám người Hoàng Viêm, Vương Tam Đại đều là thiên tài cường đại của điện Hồn Thiên, đạt được danh ngạch tiến vào bậc thang Tinh Nguyên rất dễ dàng.

- Ha ha, cả 8 người luôn! Lão giả phái Thương Ưng kinh hỉ nhìn 8 người Diệp Tinh.

Phái Thương Ưng bọn họ cũng không tính là cường đại, lần này là thời cơ các đại tông phái tuyển chọn đệ tử, cũng là thời cơ mà rất nhiều thiên tài đạo tắc cảnh nhân cơ hội này gia nhập những thế lực này. Chân chính lựa chọn gia nhập phái Thương Ưng bọn họ cũng không phải rất nhiều, mãi cho đến bây giờ mới chỉ có mười mấy người mà thôi.

"Các ngươi đều là đệ tử ngoại môn phái Thương Ưng ta, đây là lệnh bài, đợi đến khi truyền thừa của bậc thang Tinh Nguyên chấm dứt, các ngươi thông qua khảo hạch phái ta, là có thể có cơ hội trở thành đệ tử nội bộ." Lão giả đưa tới mấy tấm lệnh bài.

Nắm lệnh bài trong tay, trên mặt đám người Diệp Tinh cũng lộ ra một tia vui sướng.

Mục đích bọn họ gia nhập phái Thương Ưng chính là vì cái này, đạt được điểm sáng, đạt được lệnh bài, hiện tại việc cần làm là chờ bậc thang Tinh Nguyên mở ra.

Nói một chút, mấy người Diệp Tinh liền rời khỏi nơi này.

Lão giả cũng không có hạn chế gì đối với hành động của đám người Diệp Tinh.

- Diệp Tinh! Không đi được mấy bước, một âm thanh vang lên.

Xa xa, một thanh niên mặc áo giáp màu bạc, trên đầu có một sừng đi tới.

"Lư Vân Đạt." Diệp Tinh nhìn người tới cười nói: "Thế nào? Có lệnh bài không?"

“Đương nhiên!" Lư Vân Đạt lắc lắc lệnh bài trong tay nói: "Ta hiện tại là đệ tử phái Mãnh Hổ."


- Phái Mãnh Hổ? Nghe vậy, khóe miệng Diệp Tinh giật giật một chút, nói: "Ta là phái Thương Ưng."

Tên môn phái trên bí cảnh Tinh Nguyên này thật kỳ quái.

Bỗng nhiên, cách đó không xa một khu vực hoàn toàn yên tĩnh lại.

"Làm sao vậy?" Mấy người Diệp Tinh nhìn lại.

Sau khi yên tĩnh được mấy giây ngắn ngủi, đột nhiên tiếng nghị luận của mọi người không ngừng vang lên.

- Là Phong Diệp Tây thiên tài đỉnh cấp của Tần Mộc Tông!

"Nghe đồn Phong Diệp Tây một năm trước lấy thực lực đạo tắc cảnh đỉnh phong địch lại cường giả hư không cảnh trung kỳ, một tiểu cảnh giới mà trực tiếp vượt qua một đại cảnh giới,, thực lực cường đại đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi."

"Trận chiến đó ta đã tận mắt chứng kiến đấy."

Một vị thanh niên nhịn không được nghị luận.

Đám người tự động tách ra một con đường, sau đó một thanh niên mặc áo giáp màu trắng, dung mạo vô cùng tuấn mỹ đi ra.

Trên lưng thanh niên đeo một thanh trường kiếm, khóe miệng mang theo một nụ cười ôn hòa, thoạt nhìn giống như là một vị thư sinh nho nhã vậy.

Bỗng nhiên, một chỗ khác lại có một tiếng kinh hô vang lên.

"Là Mộc Thanh Vũ thiên tài đỉnh cấp của Linh Nhai Tông."

"Mộc Thanh Vũ thiên phú cường đại, vừa mới gia nhập Linh Nhai Tông đã được tông chủ thu làm đệ tử, thực lực không hề thua kém Phong Diệp Tây."

Trong tầm mắt mọi người, một cô gái mặc váy màu tím đi tới. Trên người còn đeo một tấm màn che mặt trên mặt, làn da trắng nõn, tóc xõa tung bên hông.

Chỉ có một nửa khuôn mặt lộ ra, không thể nghi ngờ tuyệt đối là một mỹ nhân.

"Nhìn kìa, đó là Thanh Hồn con trai của tông chủ Vân Diệp Tông."

- Thanh Hồn cũng có năng lực khiêu chiến vượt cấp khủng bố, nghe đồn anh ta thậm chí có thể đánh chết cường giả hư không cảnh trung kỳ!

Khu vực thứ ba, một thanh niên mang theo chiến đao, vẻ mặt kiệt ngạo bất tuân đi tới.


"Rất nhiều thiên tài a."

"Lúc này không biết ai có thể trổ hết tài năng ở trong bậc thang Tinh Nguyên đây."

Mọi người nhìn ba thiên tài này, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.

Vượt cấp chiến đấu, đối với bọn họ mà nói căn bản là khó có thể tưởng tượng được.

"Lấy thực lực đạo tắc cảnh đỉnh phong địch lại hư không cảnh trung kỳ sao?" Đám người Diệp Tinh liếc nhau một cái.

Thiên phú như vậy miễn cưỡng có thể đạt được cánh cửa tiến vào tam đại thánh địa nhân tộc.

“Hừ! Ba người này cũng dám xưng là thiên tài? Lấy cảnh giới đạo tắc cảnh đỉnh phong đối địch cường giả hư không cảnh trung kỳ liền rất giỏi sao? Sư huynh ta chỉ cần một ngón tay là có thể nghiền ép ba người này!"

......

Đang lúc mọi người kính sợ nhìn mấy người Phong Diệp Tây, bỗng nhiên có một âm thanh bất hòa vang lên.

"Ai thở lớn vậy?"

Mọi người nghe vậy cả kinh, vội vàng nhìn lại, lại nhìn thấy một chỗ có ba người mặc trường bào màu đen kỳ dị, trên trường bào này còn có hình ảnh kỳ dị.

- Là Tinh Nguyên Tông!

Nhìn thấy hình ảnh này, có người nhịn không được kinh hô.

“Tinh Nguyên Tông?" Mấy người Diệp Tinh trong lòng khẽ động.


Tinh Nguyên Tông, thế lực cực kỳ bá đạo hoàn toàn xứng đáng là số 1 trong bí cảnh Tinh Nguyên, bất kỳ thế lực nào khác đều kém hơn.

"Là Tinh Nguyên Tông."

"Coi như là Tinh Nguyên Tông, khẩu khí này cũng quá lớn đi?"

“Không phải, người bọn họ nói chẳng lẽ là Hỗn Hoàng có tư thế của đạo chủ kia?

"Nói như vậy, Hỗn Hoàng quả thật có thể dùng một ngón tay nghiền ép ba người Phong Diệp Tây."

......

Mọi người bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Hỗn Hoàng?" Mấy người Diệp Tinh trong lòng khẽ động, Vương Tam Đại lôi kéo một người, tò mò hỏi: "Hỗn Hoàng này là ai?"

Bị kéo chính là một thanh niên cường tráng như người gấu,thanh niên này nhìn Vương Tam Đại, nói: "Hỗn Hoàng ngươi cũng không biết, ngươi là từ trong rừng sâu đi ra sao?"

Vẻ mặt thanh niên này không thể tưởng tượng nổi, hiện tại còn có người không biết Hỗn Hoàng.

"Lúc trước chúng tôi vẫn luôn lang bạt ở nơi hẻo lánh, cho nên không rõ lắm tin tức của các đại tông phái." Vương Tam Đại cười nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 614: C614: Sư huynh ta có tư thế của đạo chủ


"Thì ra là như vậy." Thanh niên cường tráng gật gật đầu, sắc mặt cậu ta trịnh trọng nói: "Hỗn Hoàng này chính là thiên tài cường đại nhất thế giới chúng tôi, có được tư thế đạo chủ, chỉ cần phát triển chắc chắn sẽ trở thành một vị cường giả đạo chủ cảnh!"

Nghe vậy, đám người Diệp Tinh, Lư Vân Đạt liếc nhau một cái, trong mắt có chút cổ quái.

Coi như là Diệp Tinh cùng với Hỗn Vũ hiện tại là hai đại thiên tài mạnh nhất thành Thời Không, đều chỉ có thể nói tương lai nhất định là một vị cường giả bất tử cảnh, không dám nói nhất định trở thành chúa tể thế giới.

Dù sao muốn trở thành chúa tể thế giới quá khó khăn.

"Các ngươi cũng không nên không tin."

Thanh niên cường tráng của tộc Hùng Nhân* nhìn đám người Diệp Tinh trịnh trọng nói.

* Tộc Hùng Nhân: tộc người gấu

Theo kể lại, đám người Diệp Tinh đối với Hỗn Hoàng cũng có hiểu biết.

Hỗn Hoàng, không đến 10 tuổi đã đạt tới thiên huyền cảnh đã có thể đánh bại người đạo tắc cảnh; đột phá đến đạo tắc cảnh đỉnh phong có thể đánh bại cường giả hư không cảnh trung kỳ, vài năm sau dễ dàng đánh bại cường giả hư không cảnh hậu kỳ!

Tốc độ phát triển quá nhanh, thậm chí có người nghe đồn nhìn thấy Hỗn Hoàng chỉ dùng một chiêu liền đánh chết cường giả hư không cảnh hậu kỳ.


Đi ra ngoài lang bạt ba năm, trực tiếp gặp phải một tòa đạo chủ cảnh cường giả lưu lại di tích.

Đại thiên phú, đại vận khí, Hỗn Hoàng biểu hiện ra tiềm lực hoàn toàn có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ thời trẻ, hơn nữa lĩnh ngộ đạo tắc quang minh cùng đạo tắc hắc ám, hoàn toàn phù hợp với đại đạo quang ám ban đầu.

"10 năm trước, Hỗn Hoàng cũng đã có thể dễ dàng đánh chết cường giả hư không cảnh hậu kỳ, hiện tại thực lực rốt cuộc đạt tới trình độ gì, ai cũng không biết." Thanh niên tộc Hùng Nhân vẻ mặt kính sợ nói: "Nhưng mà rất có thể ngay cả cường giả hư không cảnh đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của anh ta!"

Đám người Diệp Tinh lẳng lặng nghe.

"Hỗn Hoàng này đúng là một thiên tài." Lư Vân Đạt gật đầu.

Dựa theo thiên phú được biểu hiện ra của Hỗn Hoàng, cũng đủ để tương đương với thiên tài thành Thời Không vượt qua tầng thứ tư tháp Đăng Thiên.

Giống như chính bản thân Lư Vân Đạt cũng có thể dễ dàng địch lại cường giả hư không cảnh đỉnh phong.

Trong sân, nghe được mấy thanh niên Tinh Nguyên Tông này nói, sắc mặt Phong Diệp Tây cùng Mộc Thanh Vũ còn tốt, về phần Thanh Hồn trên mặt đều lộ ra vẻ mặt lạnh như băng.

"Người các ngươi nói là Hỗn Hoàng? Sức mạnh là dựa vào sự thật để chúng minh, không phải thông qua miệng. "Thanh Hồn nắm chiến đao, lạnh lùng nói:

"Ta đi khắp nơi hoang vu, đạo tắc cảnh vô địch, nếu Hỗn Hoàng có thực lực, có thể ra chiến một trận!"

Anh ta lang bạt ở các nơi, thế nhưng cùng cảnh giới lại không có một ai là đối thủ, lúc này bậc thang Tinh Nguyên mở ra, anh ta mới chạy trở về.

"Hỗn Hoàng sư huynh ta có tư thế đạo chủ, là người ngươi muốn chiến thì chiến sao?"

"Đúng, sư huynh ta là vô địch trong những người cùng cảnh giới, có bao nhiêu người vì muốn một bước lên mây mà khiêu chiến sư huynh ta chứ. Ngươi muốn khiêu chiến sao,từ từ mà chờ đến lượt đi.” - Mấy người Tinh Nguyên Tông cười nhạo nói, bọn họ hoàn toàn có một cỗ sùng bái mù quáng đối với Hỗn Hoàng.

Bởi vì, càng ở Tinh Nguyên Tông, càng có thể biết được tiềm lực khủng bố của Hỗn Hoàng!

- Không dám ứng chiến, còn không phải nhát gan sao! Thanh Hồn nắm chiến đao, trong mắt chớp động một tia lãnh quang: "Nếu anh ta không ra, vậy thì lấy mấy người các ngươi luyện tập vậy."

Ầm ầm!

Thân hình không thay đổi, huy động chiến đao, trực tiếp tập kích mấy người Tinh Nguyên Tông.

Đao mang ngang trời, dài chừng mấy trăm mét, tản ra dao động vô cùng sắc bén.


Hư không dường như đều không chịu nổi, phát sinh thanh âm "rắc rắc".

"Thanh Hồn ra tay rồi! Anh ta cũng dám ra tay với Tinh Nguyên Tông!"

Bình thường, Thanh Hồn chính là con trai của Tông chủ Vân Diệp Tông, ngoại trừ Tinh Nguyên Tông, Vân Diệp Tông và một số thế lực khác hoàn toàn ở cấp bậc thứ hai, chỉ là công kích mấy tên đệ tử bình thường của Tinh Nguyên Tông mà thôi, căn bản không có gì to tát.

- Sau lần công kích này, Hỗn Hoàng sẽ xuất đầu lộ diện sao?

- Thanh Hồn thực lực cường đại, có thể dễ dàng vượt cấp mà chiến.

- Hỗn Hoàng là thiên tài trong truyền thuyết, thực lực sâu không lường được. Ta ngược lại muốn xem Hỗn Hoàng cùng Thanh Hồn chiến đấu một chút.

Mọi người nhìn đao mang thật lớn, vội vàng lui ra phía sau một đoạn.

Bọn họ ở cảm nhận được dao động cực kỳ khủng bố trên đao mang.

- Không hay rồi! Sắc mặt mấy người Tinh Nguyên Tông khẽ biến, bọn họ không nghĩ tới Thanh Hồn lại trực tiếp ra tay.

Phải biết rằng, hiện tại các thế lực lớn tề tụ ở chỗ này,mà Tinh Nguyên Tông bọn họ cũng ở đây.

"Oanh" dưới ánh mắt mọi người, thời điểm đao mang đánh tới, bỗng nhiên một đạo bạch sắc quang mang xuất hiện trước người mấy người Tinh Nguyên Tông.

Bạch sắc quang mang này nhìn qua rất nhu hòa, nhưng lại làm cho tất cả mọi người cảm thấy chấn động.


Ầm ầm!

Hào quang ngưng tụ, trong nháy mắt hình thành một bàn tay khổng lồ.

"Rầm rầm!"

Bàn tay khổng lồ nắm chặt, đao mang đánh tới liền trực tiếp vỡ tan, căn bản là không có lực ngăn cản nào.

Mà sau khi đánh nát đao mang, bàn tay màu trắng khổng lồ căn bản không có chút thương tổn nào.

Bàn tay huy động, trực tiếp đánh về phía Thanh Hồn.

"Cái gì?" Thanh Hồn biến sắc, vội vàng ngăn cản.

Bàn tay khổng lồ áp bách mà đến, ở trong tầm mắt mọi người, cứ như vậy nhẹ nhàng đè xuống. Giống như một ngọn núi lớn đè về phía Thanh Hồn.

- Ngăn cản cho ta! Thanh Hồn vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng thúc dục đạo tắc hệ kim trên người, gân xanh trên người nổi lên.

- ---
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 615: C615: Linh hồn thăng thiên 1


Nhưng mà, dưới bàn tay khổng lồ này, anh ta căn bản cũng không có lực ngăn cản gì, trên người anh ta thậm chí bắt đầu xuất hiện từng vết máu.

- Công kích thật cường đại!

Sắc mặt rất nhiều thanh niên vây xem đại biến.

"Hỗn Hoàng sư huynh!"

Nhìn thấy tình cảnh này, trên mặt mấy người Tinh Nguyên Tông lộ ra vẻ vô cùng kích động, vội vàng hô to.

Lời vừa dứt, một khu vực bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh lại, trong hư không một thanh niên đạp bước đi tới.

Thanh niên mặc một thân trường bào kỳ dị, trên trường bào thêu từng ngôi sao kỳ dị.

Dao động phát ra, những ngôi sao này tựa như vô cùng sống động, tỏa sáng rực rỡ, tôn lên vẻ thánh thiện của người thanh niên này.

Thanh niên dáng người thon dài, khuôn mặt tuấn dật, trên mặt mang theo một nụ cười ôn hòa, mi tâm có hình tia chớp đen trắng đan xen. . Thử 𝐭hách 𝐭ì𝐦 𝐭ra𝘯g gốc, géc gô _ T𝗥ÙM T𝗥𝑼YỆ𝗡﹒𝗏𝘯 _

Chỉnh thể thoạt nhìn hoàn toàn giống như một thần linh hành tẩu, làm cho người ta không tự chủ được liền sinh ra kính sợ.

- Là Hỗn Hoàng!


"Hỗn Hoàng ngoại trừ ở bên trong Tinh Nguyên Tông, phần lớn thời gian khác đều tu luyện, hiện tại là lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn."

"Quả nhiên giống như trong truyền thuyết."

"Trường bào trên người anh ta là do lấy được trong di tích của vị cường giả đạo chủ cảnh kia, có năng lực phòng ngự cực kỳ cường đại, cho dù là cường giả bất tử cảnh cũng không có khả năng trong thời gian ngắn đánh chết được anh ta."

......

Tất cả mọi người đều nhìn về phía thanh niên đang sải bước trong hư không.

Phảng phất khi người thanh niên này vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.

Lúc này ngôi sao trên người Hỗn Hoàng chớp động, bất giác liền cho người khác một cảm giác áp bách thật lớn.

Anh ta nhìn về phía Thanh Hồn đang điên cuồng ngăn cản, tay phải vung lên, bàn tay khổng lồ chậm rãi tiêu tán.

- Đây là thực lực của Hỗn Hoàng sao?

- Một bàn tay khiến cho thiên tài cường đại Thanh Hồn này không ngóc đầu lên nổi!

Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, trong mắt càng có vẻ kính sợ.

Cùng là đạo tắc cảnh,phất một tay liền có thể trấn áp một người khác, hơn nữa người này còn là thiên tài đỉnh cấp, có thể tưởng tượng được thực lực của anh ta khủng bố cỡ nào!

- Thật mạnh! Khuôn mặt tuấn dật của Phong Diệp Tây nhìn Hỗn Hoàng, trên mặt hơi lộ ra một tia kinh ngạc.

Tuy rằng anh ta giống như công tử thư sinh, lúc trước vừa xuất hiện đã hấp dẫn tiêu điểm của mọi người, nhưng so với Hỗn Hoàng, rõ ràng kém hơn rất nhiều.

Hỗn Hoàng vừa đi ra, hào quang trên người anh ta lập tức ảm đạm rất nhiều, trực tiếp bị áp chế.

Bên kia, Mộc Thanh Vũ mặc quần áo màu tím nhìn Hỗn Hoàng, trong mắt rõ ràng hiện lên một tia dị sắc. Nhưng mà bởi vì đeo mạng che mặt nên không nhìn ra sắc mặt như thế nào.

- Hỗn Hoàng! Thanh Hồn lau máu tươi ở khóe miệng, nhìn chằm chằm thanh niên đang đi trong hư không.

Hào quang long lanh, rực rỡ xung quanh Hỗn Hoàng, dáng người Hỗn Hoàng thon dài, giống như thần tiên chậm rãi đi xuống, anh ta mỉm cười nói: "Thanh Hồn, ngươi muốn đánh một trận với ta, ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi."

Nghe vậy, sắc mặt Thanh Hồn đỏ bừng không thôi, anh ta trầm mặc một chút lắc đầu nói: "Không hổ là Hỗn Hoàng, ta không phải đối thủ của ngươi!"


Vừa rồi Hỗn Hoàng rõ ràng còn chưa xuất toàn lực, thậm chí người cũng chưa có đến, chỉ dựa vào một tay liền có thể trấn áp anh ta.

"Hỗn Hoàng huynh, trăm nghe không bằng một thấy, ta tự thẹn không bằng ngươi." Phong Diệp Tây đi lên trước, nhìn Hỗn Hoàng cảm thán nói.

Hỗn Hoàng lạnh nhạt cười, nói: "Phong Diệp huynh, ta cũng sớm nghe danh của ngươi."

Anh ta giơ tay nhấc chân, giống như tiên, trong mắt một vài nữ tử chung quanh đều không khỏi hiện ra dị sắc.

"Hỗn Hoàng sư huynh." Cách đó không xa, Mộc Thanh Vũ chậm rãi đi tới.

"Thanh Vũ sư muội." Hỗn Hoàng nhìn về phía Mộc Thanh Vũ, mỉm cười nói: "Sư phụ ngươi đang ở Tinh Nguyên Tông, sư phụ bảo ta tới nơi này dẫn ngươi qua đó."

"Vậy phiền Hỗn Hoàng sư huynh rồi." Mộc Thanh Vũ hơi gật đầu, âm thanh thanh thúy dễ nghe.

Tất cả mọi người đều đang nhìn, vừa rồi Phong Diệp Tây, Mộc Thanh Vũ, Thanh Hồn xuất hiện, trên người tản ra hào quang vô tận, nhưng hiện tại những hào quang này hoàn toàn bị Hỗn Hoàng hút hết.

Như thể anh ta là một nhân vật chính bẩm sinh, bất cứ nơi nào anh ta cũng rực rỡ nhất.

Đợi một hồi khi Hỗn Hoàng rời khỏi nơi này, mà ba người Phong Diệp Tây cũng rời đi.

"Tất cả đều đi rồi."

"Ha ha, ta rốt cục cũng nhìn thấy Hỗn Hoàng! Chuyến đi này cũng không tệ haha. "

“Thanh Hồn lúc trước là thần tượng trong lòng ta, thế nhưng sau khi gặp được Hỗn Hoàng lại không chịu nổi một chiêu."


“Trong đám người, từng âm thanh nghị luận không ngừng vang lên.

Đám người Diệp Tinh cũng đang nhìn.

- Diễn giỏi ghê! Vương Tam Đại thì thầm.

Bên cạnh, Lân Pha cũng gật đầu: "Tôi lớn như vậy rồi mà chưa từng thấy người nào giả vờ mà bức bách như vậy."

"Ha ha, Hỗn Hoàng này quả thật có thực lực." Lư Vân Đạt cười nói:

"Nhưng mà lấy thực lực mà Hỗn Hoàng triển lộ ra, ta có phần nắm chắc có thể đánh bại anh ta, trừ phi anh ta vẫn còn che dấu thực lực."

Trong mắt Lư Vân Đạt lộ ra một tia tự tin.

Kỳ thật cũng bình thường, thế giới bí cảnh Tinh Nguyên tuy lớn, nhưng so với ngoại giới, căn bản không phải là cùng một đẳng cấp.

Nhân tộc lãnh thổ rất lớn, hơn 10 nghìn thế giới, vô số vị diện mới tuyển chọn ra một số thiên tài tiến vào thánh địa Thời Không, Hư Thủy và Hồn Thiên.

Luận chất lượng thiên tài, thành Thời Không tuyệt đối là hoàn toàn có thể nghiền ép bí cảnh Tinh Nguyên này.

Thiên tài đứng đầu ở chỗ này đặt vào trong thành Thời Không căn bản không tính là cái gì.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 616: C616: Linh hồn thăng thiên 2


Đương nhiên, ở phiến thế giới này xuất hiện thiên tài như Hỗn Hoàng quả thật cực kỳ hiếm thấy.

"Thiên tài nơi này không liên quan gì đến chúng ta." Diệp Tinh cười nói: "Đi thôi, chúng ta đi chờ bậc thang Tinh Nguyên mở ra!"

Ánh mắt của hắn nhìn về phía ngọn núi khổng lồ ở phía xa xa kia, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.

......

Trong một khu vực, đám người Diệp Tinh an tâm chờ đợi, lúc này tay phải Diệp Tinh nắm chặt, trong tay xuất hiện một chất lỏng kỳ dị màu đen.

Hồn Dịch, bảo vật vô cùng quý hiếm, có thể nâng cao linh hồn.

- Trên giai thang Tinh Nguyên nếu là khảo nghiệm tiềm lực, như vậy nếu linh hồn được nâng cao, tiềm lực khẳng định cũng càng mạnh, cho nên nên sớm hấp thu chỗ Hồn Dịch này! Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Linh hồn càng mạnh cũng đại biểu cho tiềm lực thật lớn.

Trong lòng vừa động, Diệp Tinh lập tức vận chuyển đạo tắc tiếp xúc với Hồn Dịch này.

Xoẹt..

Trên Hồn Dịch lại có một điểm sáng kỳ dị tràn ra, những điểm sáng này sau khi xuất hiện, lại chậm rãi tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh, hoàn toàn dung hợp vào thân thể hắn.

"Linh hồn mình dường như đã thay đổi?"

Diệp Tinh yên lặng cảm ứng.


Hắn tiếp tục hấp thu, từng điểm sáng không ngừng tràn ra, dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Nhưng mà chờ 10 phút trôi qua, Hồn Dịch này cũng không có biến hóa gì nữa.

"Nâng cao đến giới hạn rồi?" Diệp Tinh thầm nghĩ.

Lượng Hồn Dịch mỗi người hấp thu là khác nhau.

Nhìn Hồn Dịch một chút, lúc này còn lại hai phần ba.

"Có vẻ có cảm giác lĩnh ngộ đạo tắc dễ dàng hơn một chút." Diệp Tinh cảm thụ một chút.

Lúc này trong đầu hắn càng thêm thanh minh.

Xoẹt...

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên khí lưu màu xám trong đầu hắn dao động một chút.

Ầm ầm!

Chất lỏng màu đen trong tay lại lần thứ hai có điểm sáng màu đen tràn ra, bắt đầu dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.

"Khí lưu màu xám lại thay đổi?" Diệp Tinh trong lòng khẽ động.

Hắn cũng không khiếp sợ lắm, tiếp tục hấp thu điểm sáng màu đen.

Rất nhanh lại trôi qua 10 phút, mà chất lỏng màu đen trên người Diệp Tinh lại giảm đi một nửa.

"Dừng lại?" Lúc này khí lưu màu xám không hề dao động nữa, Diệp Tinh cũng ngừng lại.

"Có khí lưu màu xám này, linh hồn của mình có thể hấp thu gấp đôi lưu lượng của Hồn Dịch." Diệp Tinh vui sướng trong lòng.

Luồng khí màu xám trước đó đã phát sinh vài lần biến hóa, Diệp Tinh đều có chút quen thuộc.

Hắn đem Hồn Dịch còn lại cất đi, nói không chừng sau này còn có thể hấp thu nữa.

......

"Nhìn xem, đó là thiên tài đỉnh cấp Mặc Lam của điện Hoàng Thiên."

"Còn có thiên tài Vũ Huyên của Hành Sơn tông."


Thời gian trôi qua, một giờ sau, phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu kinh hãi.

Đám người Diệp Tinh nhìn lại, lại là hai vị thiên tài đỉnh cấp xuất hiện.

"Thiên tài nhiều vãi."

"Hỗn Hoàng Tinh Nguyên Tông đã xuất hiện, thiên tài của thập đại tông phái mạnh nhất dưới Tinh Nguyên Tông cũng đều xuất hiện."

"Hỗn Hoàng tuyệt đối có thể dễ dàng giành được vị trí thứ nhất, không biết vị trí thứ hai, thứ ba sẽ là ai?

Mọi người không ngừng nghị luận.

Bình thường những thiên tài này cũng không gặp được, xuất hiện một người cũng rất khó, hiện tại bởi vì bậc thang Tinh Nguyên mà tất cả đều tụ tập ở chỗ này

“Hả? Hỗn Vũ? Vô Ngân?" Diệp Tinh đứng ở một chỗ nhìn về phía đám người.

Trong đám người vây xem, Hỗn Vũ, Vô Ngân cũng rõ ràng nằm trong danh sách.

Ngoài ra, các khuôn mặt quen thuộc khác thỉnh thoảng xuất hiện ở các khu vực xung quanh.

Các thiên tài đỉnh cấp đến từ thành Thời Không cứ như vậy đứng trong đám người, vây xem thiên tài thế giới này, không hề bắt mắt chút nào.

"Diệp Tinh?" Đám người Hỗn Vũ, Vô Ngân hiển nhiên cũng thấy được Diệp Tinh,khẽ gật đầu với Diệp Tinh.

- Nhìn kìa, đám người Hỗn Hoàng tới rồi!

Bỗng nhiên, đám người lại có một trận xôn xao, sau đó Hỗn Hoàng cùng mấy người nữa đi tới nơi này, mấy người này mỗi một người đều tản ra hào quang chói mắt, là đại thế lực thiên tài đỉnh cấp.

- Đó chính là Hỗn Hoàng!


"Thoạt nhìn quả nhiên bất phàm, tuy rằng chỉ là ở đạo tắc cảnh, thế nhưng áp lực so với cường giả hư không cảnh đỉnh phong còn mạnh hơn."

"Cái mặc trên người anh ta là trường bào Tinh Thần* lấy được ở trong di tích của cường giả đạo chủ cảnh."

*Tinh thần: ngôi sao

"Còn có Thanh Hồn, Mộc Thanh Vũ và các thiên tài đỉnh cấp khác.”

......

Mọi người vây xem vẻ mặt hưng phấn.

Hỗn Hoàng, còn có 10 người thập đại tông phái khác tụ tập cùng một chỗ, đây là 11 thiên tài đạo tắc cảnh cường đại nhất bí cảnh Tinh Nguyên.

"Hỗn Hoàng sư huynh, lúc này tiến vào bậc thang Tinh Nguyên, mục tiêu của ngươi nhất định là vị trí thứ nhất chứ?" Một thanh niên cười nói.

- Ha ha, Hỗn Hoàng huynh đứng thứ nhất là dễ dàng rồi, hẳn là nên hỏi Hỗn Hoàng huynh định vượt qua bao nhiêu bậc thang mới đúng chứ?"

Một người khác cũng cười nói.

"Với thực lực của Hỗn Hoàng sư huynh, bước qua 300 bậc thang cũng không thành vấn đề." Mộc Thanh Vũ mặc quần áo màu tím nhẹ giọng nói.

Hỗn Hoàng tươi cười, trường bào Tinh Thần trên người chớp động, anh ta nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm cả khu vực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 617: C617: Bước lên bậc thang


"300 bậc thang là một cửa ải, ta chỉ có thể tận lực mà vượt thôi." Hỗn Hoàng mỉm cười nói.

"300 bậc thang? Xem ra bậc thang này rất khó!" Diệp Tinh, Hỗn Vũ, Lư Vân Đạt, Vô Ngân đều nhìn về phía Hỗn Hoàng, trong lòng thầm nghĩ.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, trong hư không có một trận dao động hiện lên, sau đó một bóng dáng xuất hiện.

Đây là một vị lão giả uy nghiêm mặc trường bào màu vàng, tóc cũng màu vàng, trên mặt còn có hoa văn kỳ bí màu vàng, cả người tản ra một dao động mơ hồ vô cùng lợi hại.

Sau khi lão giả xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Hỗn Hoàng, trên mặt lộ ra một nụ cười, nói: "Hỗn Hoàng, cố gắng thật tốt, chúng ta ở bên ngoài chờ tin tức tốt của ngươi."

- Vâng, trưởng lão! Hỗn Hoàng mỉm cười đáp.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Sau đó trong hư không lại có từng bóng dáng xuất hiện, những người này đều là cường giả bất tử cảnh.

"Cha!" Lúc này Thanh Hồn đứng ở bên cạnh một người đàn ông trung niên cường tráng hô lên.

"Thanh Hồn." Người đàn ông cường tráng nhìn Thanh Hồn, trầm giọng nói: “Bảng xếp hạng lần này của bậc thang Tinh Nguyên khẳng định Hỗn Hoàng là người đứng thứ nhất, nhưng mà con nhất định phải chiếm được vị trí thứ hai!"

“Vâng, cha!” Thanh Hồn trịnh trọng gật đầu.

Ông ta nhìn vào các bậc thang, nắm chặt nắm tay..

.....

Ba giờ nhanh chóng trôi qua.

Xoẹt...


Bỗng nhiên, ngọn núi phía xa truyền tới một dao động kỳ dị.

- Bậc thang Tinh Nguyên mở ra rồi! Mấy người Diệp Tinh đang yên lặng chờ đợi nhìn về phía xa xa.

- Ha ha, bậc thang Tinh Nguyên rốt cục cũng mở ra!

Trên mặt rất nhiều thanh niên nhất thời lộ ra vẻ chờ mong.

- Bậc thang Tinh Nguyên sao? Hỗn Hoàng nhìn bậc thang xa xa, khóe miệng có một nụ cười.

Xoẹt!

Dao động hiện lên, bóng dáng của anh ta trực tiếp biến mất.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Lúc này bóng dáng của những người khác cũng không ngừng biến mất.

- Mọi người, cố lên! Diệp Tinh nhìn mọi người bên cạnh, mỉm cười nói.

"Cố lên!" Hoàng Viêm, Lư Vân Đạt tất cả đều cười nói.

"Anh Diệp, anh đè Hỗn Hoàng kia xuống hộ em cái, đánh chết kiêu ngạo của anh ta đi, trông ngứa mắt vãi." Đám người Vương Tam Đại, Lân Pha, Tần Phong, Dương Thu nắm tay.

Xoẹt!

Bóng dáng của bọn họ cũng biến mất không thấy.

......

- Bắt đầu rồi!

Dưới ngọn núi lúc này có rất nhiều người đang nhìn lên đỉnh núi không thấy rõ.

Toàn bộ ngọn núi bị mây bao phủ, khó có thể nhìn rõ bóng dáng bên trong.

Xoẹt...

10s sau, bỗng nhiên một dao động hiện lên, sau đó trong hư không nhanh chóng có từng tin tức hiện ra ngoài.

1.Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 21

2.Thanh Hồn, Vân Diệp Tông, bậc thang thứ 11

3.Mặc Lam, điện Hoàng Thiên, bậc thang thứ 10

4.Mộc Thanh Vũ, Linh Nhai Tông, bậc thang thứ 10

5.Phong Diệp Tây, Tần Mộc Tông, bậc thang thứ 9

6.Vũ Huyên, Hoành Sơn Tông, bậc thang thứ 9

...

Từng tin tức xuất hiện trước mặt mọi người.


"Hỗn Hoàng quả nhiên là đứng thứ nhất, mới 10s đã vọt tới bậc thang thứ 21."

"Thanh Hồn và các thiên tài khác theo sát phía sau."

Tất cả mọi người đang nhìn vào bảng xếp hạng.

- Ha ha, thiên phú Hỗn Hoàng sư huynh ta là vô địch!

"Vô luận là thiên tài gì, đều bị Hỗn Hoàng sư huynh ta nghiền ép."

Ở một chỗ, các thiên tài Tinh Nguyên Tông vô cùng mừng rỡ nói.

......

Xoẹt!

Bóng dáng Diệp Tinh xẹt qua, hắn cảm giác mình trực tiếp xuất hiện trên một bậc thang, ở bậc thang này, một lực bài xích mơ hồ truyền đến.

Xoẹt...

Đồng thời một dao động khác đánh úp lại, truyền vào trong đầu Diệp Tinh. Đây là một tin tức, trong đầu Diệp Tinh trong nháy mắt xuất hiện một hình vẽ kỳ dị.

"Hình vẽ này là gì vậy?"

Diệp Tinh cẩn thận nhìn, toàn bộ hình vẽ thoạt nhìn rất đơn giản, giống như là một con rắn nhỏ uốn lượn quanh co.

"Có vẻ như là một loại phương pháp công kích?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn cẩn thận cảm ngộ, tay phải vung lên, sau đó thi triển một công kích ra, công kích này cũng giống như một con rắn nhỏ, uốn lượn khúc khuỷu.

Xoẹt!

Lại là một dao động khác hiện lên, trong không khí thậm chí truyền đến từng tiếng rắc rắc.

"Công kích này vừa có thể thi triển một mình, cũng có thể dung nhập vào trong công kích." Diệp Tinh yên lặng nghĩ.

Hắn không vội vã đi tới bậc thang thứ hai.

"Sư phụ nói mấy bậc thang phía trước không cần gấp gáp, có thể chậm rãi tìm chút quy luật." Diệp Tinh thầm nghĩ.


Lúc này lực bài xích trên bậc thang thứ nhất hoàn toàn không cảm ứng được, nhưng mà hắn vẫn đợi hơn 10s, xác định hắn hoàn toàn nắm giữ được hình vẽ kỳ dị của bậc thang này sau đó mới lại đi tới bậc thang thứ hai.

Xoẹt...

Lại là một dao động khác truyền vào trong đầu Diệp Tinh.

Lần này xuất hiện là hai hình vẽ, hai con rắn nhỏ dây dưa cùng một chỗ.

"Độ khó hơi sâu một chút?" Diệp Tinh cảm thụ một chút, rất nhanh nắm giữ nó.

- Chẳng lẽ chính là những hình vẽ này không ngừng gia tăng? Trong lòng hắn âm thầm suy đoán.

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, lúc này khu vực phía trước đã có rất nhiều bóng dáng đi tới, những bóng dáng này không nhìn ra rốt cuộc là ai, nhưng đại khái lại có thể phán đoán ra ở một vị trí nào đó.

- Người đứng thứ nhất đã bước lên bậc thang thứ 63 sao?

Trên bậc thang thứ 63, một bóng dáng mơ hồ yên lặng đứng, chưa tới 2s lại tiến lên một bước.

Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn về phía trên.

Lúc này trong hư không có một hàng tin tức hiện ra trước mắt.

1.Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 64

2.Thanh Hồn, Vân Diệp Tông, bậc thang thứ 36

3.Mặc Lam, điện Hoàng Thiên, bậc thang thứ 35

4.Mộc Thanh Vũ, Linh Nhai Tông, bậc thang thứ 35

...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 618: C618: Hình như tên hỗn vũ


- Mấy người Hỗn Vũ đều không lộ diện sao? Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại mấy thiên tài xuất hiện đều là thiên tài của bí cảnh Tinh Nguyên.

Những hình vẽ này đối với hắn mà nói căn bản không khó lý giải, nếu là hắn nguyện ý, thậm chí có thể song song với Hỗn Hoàng, thậm chí có thể vượt qua.

Bọn Hỗn Vũ tự nhiên cũng có thể.

"Hiện tại bọn Hỗn Vũ hẳn là cũng đều đang tìm kiếm độ đó."

Hắn có đạo chủ Lăng Hằng chỉ điểm về bậc thang Tinh Nguyên này, Hỗn Vũ, Vô Ngân cũng có, về phần đám người Lư Vân Đạt cũng có cường giả bất tử cảnh cường đại chỉ điểm cho.

Tiến vào bậc thang Tinh Nguyên này, thành Thời Không, tháp Hư Thủy, điện Hồn Thiên chắc chắn không có khả năng không cho thiên tài của mình một ít nhắc nhở.

Hiện tại, mấy nghìn thiên tài từ bên ngoài đều biết cần phải đạt được chỗ tốt lớn nhất của hình vẽ ở trên bậc thang này.

- Tiếp tục đi lên bậc thang thứ ba! Diệp Tinh bước lên bậc thang.

Ầm ầm!

Một lực bài xích rõ ràng cường đại hơn một chút truyền đến.


Xoẹt...

Lại là một tin tức khác truyền vào trong đầu hắn.

Giống như Diệp Tinh nghĩ, hình vẽ nhận được trong đầu hắn lại biến thành ba con rắn nhỏ.

"Những thứ này rốt cuộc đại biểu cho cái gì nhỉ?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, hắn tiếp tục đi lên, không ngừng tìm kiếm quy luật.

......

Thời gian nhanh chóng trôi qua, xung quanh ngọn núi chỗ bậc thang Tinh Nguyên, rất nhiều thế lực đều đang chú ý biến hóa của bảng xếp hạng, toàn bộ bảng xếp hạng có tên của 100 người hiện lên, một khi người của thế lực mình xuất hiện, trên mặt những thế lực này tự nhiên đều xuất hiện vui sướng.

"Kim Nguyệt trưởng lão, Hỗn Hoàng không hổ là đệ nhất thiên tài bí cảnh Tinh Nguyên, hiện tại vượt qua Thanh Hồn rồi." Một người đàn ông cường tráng nhìn một lão giả khác mặc trường bào màu vàng, tóc cũng màu vàng, trên mặt còn có hoa văn màu vàng uy nghiêm cười nói.

Lúc này Hỗn Hoàng đứng đầu bảng xếp hạng đã leo lên bậc thang thứ 99.

Kim Nguyệt trưởng lão lạnh nhạt cười, nói: "Thanh Hồn thể hiện thiên phú cũng không tệ, hiện tại vững vàng ở vị trí thứ hai."

Tuy rằng thứ hai, nhưng mà Thanh Hồn cùng Hỗn Hoàng chênh lệch 40 bậc thang.

“Không thể so được a, tất cả thiên tài khác đều kém Hỗn Hoàng, lần này làm cho Thanh Vũ nhận ra bản thân mình còn yếu kém, tất cả là nhờ Hỗn Hoàng a."

Một mỹ phụ nhìn qua ước chừng ba mươi mấy tuổi cười nói: "Đúng rồi, Kim Nguyệt, Hỗn Hoàng thực lực mạnh như vậy, hoàn toàn có thể đột phá đến hư không cảnh, không cần áp chế cảnh giới nữa đâu."

Nghe vậy, Kim Nguyệt cười nói: "Hỗn Hoàng không đột phá chính là vì bậc thang Tinh Nguyên này, chờ truyền thừa lần này qua đi, nó sẽ lập tức đột phá."

"Hử?"

Vừa nói xong, bỗng nhiên ánh mắt mấy người bọn họ đều nhìn về phía bảng xếp hạng, lúc này vị trí thứ 100 trên bảng bỗng nhiên xuất hiện một cái tên.

Sự thay đổi thứ hạng này là bình thường, nhưng điều làm họ ngạc nhiên là cái tên này.

100. Hắc Dực, phái Dị Ngư, bậc thang thứ 31,

"Hắc Dực này là ai? Ta chưa bao giờ nghe nói về người này.”

“Ta cũng chưa từng nghe qua, phái Dị Ngư này chỉ là một tiểu phái, cường giả mạnh nhất trong tông phái thậm chí chỉ ở chân linh cảnh, tông phái bọn họ còn có thể bồi dưỡng ra thiên tài như vậy à? Chờ đến khi truyền thừa kết thúc, xem có thể thu nạp vào hay không, đến lúc đó ban thưởng cho phái Dị Ngư một ít là được rồi. ”


......

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nhìn tên cuối bảng, tùy ý đàm luận.

Nếu như là lúc mới bắt đầu, các môn phái đều có khả năng tiến vào top 100, dù sao lực bài xích của mọi người cũng không lớn.

Nhưng bây giờ đã trôi qua một đoạn thời gian, thành tích của mọi người rõ ràng bắt đầu mở rộng chênh lệch, thời gian càng dài, chênh lệch càng lớn, hiện tại có thể sau này tiến vào top 100, thiên phú tuyệt đối không thấp.

Thiên tài như vậy bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua.

......

Lúc này trong một khu vực khác, mấy vị cường giả chân linh cảnh đỉnh phong cũng đang đứng đàm luận.

"Lão Dư, chúc mừng a, phái Dị Ngư các ngươi lại xuất hiện một thiên tài tiến vào top 100 rồi."

"Lần này phái Dị Ngư các ngươi nổi danh thế giới Tinh Nguyên rồi."

Bên cạnh một người đàn ông trung niên giống như người sói, có mấy người cười nói, trong lời nói rõ ràng có một tia hâm mộ.

Người đàn ông trung niên người sói vẻ mặt mừng rỡ.

- Hắc Dực này lại biểu hiện ra tiềm lực cường đại như vậy sao?

Hắc Dực chỉ là thiên tài ông ta thu nhận mấy giờ trước mà thôi, chính ông ta cũng không nghĩ tới.

Hiện tại thế lực của cả thế giới Tinh Nguyên đang chú ý, phái Dị Ngư bọn họ khẳng định đã được rất nhiều thế lực khác biết đến, đây là vinh quang to lớn cỡ nào?


Nghĩ tới đây, người đàn ông người sói liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Cho dù sau khi truyền thừa kết thúc, những thế lực lớn kia đến thu nhận Hắc Dực,ông ta cũng có thể được ban thưởng rất nhiều.

Luận tài nguyên, tài nguyên của những thế lực lớn kia đối với bọn họ mà nói tuyệt đối đều là tài phú khổng lồ.

"Ai, phái Mãnh Hổ chúng ta một thiên tài cũng không có, nếu như có thể xuất hiện một người thì thật tốt biết bao." Một người khổng lồ dáng người mập mạp thở dài nói.

Nghe vậy, một lão giả đầu đầy tóc bạc, râu ria lộn xộn lắc đầu nói:

"Phái Mãnh Hổ các ngươi so với phái Kim Xà chúng ta tốt hơn rất nhiều, ít nhất còn chiêu nhận được vài đệ tử, phái Kim Xà chúng ta lần này thậm chí một người có tư cách tiến vào bậc thang Tinh Nguyên cũng không có, mãi mới chỉ chiêu nhận được có một đệ tử ngoại môn thôi."

"Thảm như vậy?"

- Lão Xà, đệ tử chiêu nhận của các ngươi tên là gì?

Mấy người chung quanh tò mò hỏi, có chút đồng tình nhìn vị lão giả này.

Lão Xà đầu đầy tóc bạc, râu ria rối bời suy nghĩ một chút, nói: "Hình như gọi là Hỗn Vũ."

Ông ta có một chút ấn tượng với chàng thanh niên trông lạnh lùng kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 619: C619: Bậc thang truyền thừa 1


"Ha ha, hiện tại mới bắt đầu truyền thừa không bao lâu, tạm thời còn chưa nhìn ra cái gì, phái Mãnh Hổ các ngươi cùng phái Kim Xà đều sẽ có cơ hội, nói không chừng có thể tiến vào top 100." Người đàn ông trung niên người sói tâm tình rất tốt, cười an ủi nói.

Ánh mắt ông ta bỗng nhiên nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu đen vẫn không nói lời nào, trên mặt tràn đầy tươi cười, nói: "Châu Tháp, phái Thương Ưng các ngươi nghe nói chiêu nhận hơn hai mươi mấy đệ tử ngoại môn, chiêu được nhiều nhất trong số các môn phái chúng ta, hẳn là có người có thể tiến vào top 100 chứ?"

- Hừ! Châu Tháp hừ lạnh một tiếng, nói: "Đắc ý cái gì? Bây giờ còn sớm để có kết quả.” – Ông ta cùng người đàn ông trung niên người sói vẫn không ngừng đối phó lẫn nhau, phái Thương Ưng bọn họ cùng phái Dị Ngư cũng có rất nhiều mâu thuẫn.

"Ha ha, vậy ta ở chỗ này chờ kết quả." Người đàn ông trung niên người sói lạnh nhạt cười nói.

Nhìn khuôn mặt khó coi của Châu Tháp, trong lòng ông ta lại rất thoải mái.

Lúc trước cùng Châu Tháp tranh đấu, cơ hồ đều là ông ta ở thế hạ phong, hiện tại rốt cục cũng được lên mặt.

Bên cạnh, phái Mãnh Hổ, phái Kim Xà hai mặt nhìn nhau, nhưng cũng không nói gì.

Mâu thuẫn giữa phái Dị Ngư và phái Thương Ưng, bọn họ vẫn không nên tham gia thì tốt hơn.

Bọn họ nhìn bảng xếp hạng, hy vọng bên mình cũng có thiên tài tiến vào bảng xếp hạng.

Tất nhiên, xác suất này là quá thấp đối với họ.

......


Tất cả mọi người đều chú ý bảng xếp hạng, khắp nơi đều có người nghị luận.

"Hỗn Hoàng quá mạnh, đã bước lên bậc thang thứ 99 rồi, nhìn kìa, bậc thang thứ 100."

"Không hổ là thiên tài đỉnh cấp. Đám người Thanh Hồn cũng rất mạnh, theo sát phía sau.” - Tất cả mọi người đều đang nhìn bảng xếp hạng, lúc này trên bảng xếp hạng thiên tài thông qua bậc thang càng ngày càng nhiều.

Tất cả mọi người đều nghị luận, nhất là mấy thanh niên Tinh Nguyên Tông.

"Hỗn Hoàng sư huynh ta quá mạnh, một mình chấp hết đám người kia!

“Ai cũng không phải đối thủ của Hỗn Hoàng sư huynh ta!”

Bọn họ không chút che dấu vẻ đắc ý trên mặt, giống như là fan não tàn của Hỗn Hoàng.

Có vài người chung quanh rõ ràng nhìn không ưa đám người Tinh Nguyên Tông, nhưng cũng hết cách, Hỗn Hoàng quả thật nghiền ép tất cả mọi người.

100 bậc Tinh Nguyên, nếu không có gì ngoài ý muốn, hơn 99% người đều không qua được.

......

"Bậc thang thứ 20." Diệp Tinh đứng trên một bậc thang.

Xoẹt...

Dao động hiện lên, trong đầu hắn trực tiếp xuất hiện một hình vẽ.

- Ngôi sao? Diệp Tinh yên lặng suy tư.

Hai mươi con rắn nhỏ kéo dài uốn lượn, tạo thành một hình vẽ phức tạp, nhìn qua giống như là ngôi sao.

Mất mấy giây Diệp Tinh mới nhanh chóng nắm giữ, sau khi nắm được, lực bài xích trên bậc thang này cũng nhanh chóng biến mất.

Tay phải vung lên, một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó trong hư không một ngôi sao khác lại xuất hiện, tản ra dao động vô cùng cổ quái.

"Đây là?" Theo dao động, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia kỳ dị.

Dao động phát ra, từng luồng kí.ch thích kỳ diệu được hắn cảm ứng được.


"Đạo tắc không gian, còn có đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc hắc ám." Diệp Tinh cảm ứng một chút, hắn cảm ứng được dao động đạo tắc trong loại kíc.h thích này.

- Bí thuật này không chỉ có lợi cho việc gia tăng công kích, hơn nữa còn có thể kích động đạo tắc! Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia vui mừng.

Lĩnh ngộ đạo tắc sợ nhất chính là lâm vào bình cảnh, bất luận cái gì k.ích thích đều không cảm ứng được.

"Cũng đúng, thực lực mỗi người sau khi đi ra từ bậc thang Tinh Nguyên đều sẽ tiến bộ rất nhiều, điều này chứng tỏ đạo tắc của bản thân mình khẳng định tiến bộ rất nhiều, nếu đạo tắc có thể tiến bộ, truyền thừa này tất nhiên có quan hệ rất lớn cùng với lĩnh ngộ đạo tắc."

Diệp Tinh cảm thấy suy nghĩ của mình dần dần trở nên rõ ràng.

- Chỉ là không biết bí thuật trên bậc thang truyền thừa này rốt cuộc có thể kíc.h thích mấy hệ đạo đây? Diệp Tinh thầm nghĩ.

"Hiện tại tình huống của bí thuật này mình đại khái đã rõ ràng, cũng không cần dừng lại trên mỗi bậc thang lâu như vậy làm gì nữa."

Trong lòng vừa động, đạo tắc phân thân ý thức chìm vào đạo mạch không gian trên cánh tay trái của hắn.

"Mình chủ yếu lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, hiện tại lĩnh ngộ đạo tắc không gian chính, mà đạo tắc sinh mệnh là phụ."

Diệp Tinh cảm thụ được lực bài xích lại bắt đầu gia tăng trên bậc thang.

"Thời gian dừng lại bậc thang càng dài, lực bài xích cũng sẽ càng tăng, mà thời gian gia tăng này chậm rãi gia tăng, cho nên, tốc độ thông qua bậc thang phải tăng nhanh."

20 bậc thang phía trước, Diệp Tinh đã có một cảm giác mơ hồ đối với lời của sư phụ đạo chủ Lăng Hằng của mình.

Nhưng mà lực bài xích này biến hóa cũng không có quy luật, muốn hoàn toàn nắm giữ được nó, Diệp Tinh còn kém một chút, thế nhưng hắn đã biết mình nên lĩnh ngộ chỗ tốt từ trên bậc thang nhanh hơn.


- Đi!

Không chút do dự, Diệp Tinh nhanh chóng bước lên bậc thang thứ hai mươi mốt.

......

"Thì ra là như vậy! Ta đã biết truyền thừa của bậc thang Tinh Nguyên này là như thế nào rồi!" Lư Vân Đạt mặc áo giáp màu bạc, trên đầu có một sừng lộ ra một nụ cười.

......

"Quy tắc thật đơn giản! Ta còn tưởng rằng phức tạp cỡ nào cơ!" Một thanh niên dáng người gầy gò, lại có ba con mắt ngửa đầu nhìn về phía top 100 bảng xếp hạng trong hư không.

Sâm Mạc, đệ nhất thiên tài tháp Hư Thủy, vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên.

- Tinh Nguyên Tông cường đại nhất bí cảnh Tinh Nguyên cùng với thiên tài đỉnh cấp của thập đại tông phái sao? Hỗn Hoàng có tư thế đạo chủ sao?"

Trong mắt hắn lộ ra hào quang khiếp người.

"Những người này không biết có thể sinh ra áp lực cho mình hay không?"

......
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 620: C620: Bậc thang truyền thừa 2


Cơ hồ không chênh lệch bao nhiêu thời gian, tốc độ của đám người Hỗn Vũ, Chiến La, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm rõ ràng tăng nhanh.

Trên thực tế, thế lực cường giả thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy cũng biết một ít tình huống, chỉ là bọn họ nhiều nhất chỉ chỉ điểm một chút, bọn họ cho rằng có đôi khi dựa vào chính mình tìm ra quy luật, nắm chắc độ khó sẽ đạt được chỗ tốt nhất ở truyền thừa.

......

Khi đám người Diệp Tinh bắt đầu phát lực, trên một bậc thang, thanh niên tuấn dật mặc trường bào Tinh Thần yên lặng đứng thẳng, hấp thu rất nhiều tin tức xuất hiện trong đầu.

10s sau, trên mặt thanh niên lộ ra một nụ cười, bước lên bậc thang phía trước một lần nữa.

Khu vực chung quanh bị tầng mây bao phủ, không có một bóng dáng, ở phía sau rất xa, mới xuất hiện rải rác mấy bóng dáng.

Người thanh niên không thèm để ý chút nào, dựa theo tiết tấu của mình chuyên tâm lĩnh ngộ.

Anh ta là Hỗn Hoàng, thiên tài tuyệt đỉnh bí cảnh Tinh Nguyên, ở trong mắt anh ta, đối thủ của anh ta chỉ có mình, bởi vì không ai có thể đuổi kịp bước chân của anh ta.

......

- Hỗn Hoàng vẫn đang dẫn đầu, anh ta đều bước lên bậc thang thứ 150 rồi!


- Này đã vượt qua một nửa của 300 bậc thang Tinh Nguyên rồi còn gì!

- Với thiên phú của Hỗn Hoàng, hẳn là có thể dễ dàng bước qua 300 bậc thang.

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nghị luận, trên mặt mấy trưởng lão Tinh Nguyên Tông rõ ràng rất vui vẻ.

"Chúng ta đã mấy triệu năm không có ai thể thông qua 300 bậc thang Tinh Nguyên rồi."

"Đúng vậy, 300 bậc là một cửa ải, muốn thông qua quá khó khăn, ta và ông lúc còn trẻ đều chưa có làm được đâu."

Những cường giả bất tử cảnh này cảm thán.

Trên thực tế, thiên tài đạo tắc cảnh thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy mấy triệu năm mới tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên một lần, nhưng ở bên trong bí cảnh Tinh Nguyên, bậc thang Tinh Nguyên này cũng không phải mấy triệu năm mới mở ra một lần.

Bí cảnh này đối với thiên tài ngoại giới có hạn chế rất lớn, hầu như lúc nào cũng đều ở trạng thái phong bế, muốn đi vào cũng không được.

Hơn nữa bí cảnh này cũng có áp chế đối với thực lực, ngoại giới chỉ có dưới bất tử cảnh mới có thể tiến vào trong đó.

Mấy triệu năm,bậc thang Tinh Nguyên bên trong bí cảnh Tinh nguyên đã mở ra rất nhiều lần.

"Tốc độ gia tăng của Hắc Dực rất nhanh a, đều tiến vào top 70 rồi."

"Rất khó có được thực lực như vậy, thiên phú nhất định rất cao. "

"Thiên tài bình thường hay bị bỏ sót, thông qua bậc thang Tinh Nguyên có thể nhanh chóng tìm được, đây cơ hồ là phương pháp tốt nhất tìm kiếm thiên tài."

Bọn họ nhìn một người duy nhất trong bảng xếp hạng, cười nghị luận.

Bậc thang Tinh Nguyên có chỗ tốt lớn, hầu như tất cả thanh niên có chút thiên phú đều sẽ tới nơi này.

Căn cứ vào tình huống trên bảng xếp hạng của mình, hoàn toàn có thể biết thiên phú của mình đại khái nằm trong phạm vi nào.

......


Ở một chỗ khác, người đàn ông trung niên người sói hưng phấn nhìn bảng xếp hạng.

"Chúc mừng, Lão Dư. Thứ tự của Hắc Dực càng ngày càng cao, được những thế lực lớn kia thu nhận là chuyện tất nhiên, đến lúc đó khi ăn thịt đừng quên cho các huynh đệ uống một ngụm canh a.”

“Đúng vậy, sau này tông phái bọn ta phải dựa vào phái Dị Ngư của ông chiếu cố rồi.”

Mấy người đàn ông cười nói với người đàn ông trung niên người sói, trong lời nói rõ ràng có ý khen ngợi.

Bảng xếp hạng bậc thang Tinh Nguyên này đại biểu cho tiềm lực, tiềm lực càng cao càng nhận được nhiều chú ý.

Lúc này tên của phái Dị Ngư cũng bày ra trước mặt mọi người.

Danh tiếng lớn, sau này phái Dị Ngư muốn phát triển cũng rất đơn giản, khẳng định có rất nhiều người nguyện ý gia nhập.

"Ha ha, những tiểu tông phái chúng ta đồng khí liên chi, chiếu cố nhau là nhất định rồi." Lão Dư cười to nói.

Tâm trạng của ông ta chưa bao giờ được thoải mái như vậy.

Bình thường tông phái của ông ta trong những tiểu tông phái này cũng không tính là mạnh, đại khái cấp bậc trung cấp, chưa từng hưởng thụ lời khen của những người khác.

"Sao cơ?" Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng kinh hô vang lên, một vị lão giả diện mạo nhỏ bé kinh hỉ nói: "Phái Cự Thử ta có thiên tài tiến vào top 100."

Nghe vậy mọi người vội vàng nhìn lại, quả nhiên, tên thứ 100 trên bảng xếp hạng trực tiếp biến hóa, lúc trước là một đệ tử Tinh Nguyên Tông, hiện tại lại bị chèn xuống dưới.


"Chúc mừng a, Chương Mộc."

- Phái Cự Thử các ngươi cũng muốn quật khởi rồi!

Nhất thời những người khác đều chúc mừng, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.

“Hử?"

Lão Dư cũng nhìn 100 cái tên, lông mày nhíu lại một chút, theo ông ta, chỉ có Dị Ngư bọn họ có tên trên bảng xếp hạng hiện tại mới tốt, những phái khác cũng xuất hiện căn bản không phải là một chuyện tốt đối với môn phái bọn họ.

Nhưng mà ông ta cũng nhanh chóng cười, nói: "Chương Mộc, chúc mừng a."

"Ai, hiện tại phái Dị Ngư của Lão Dư và phái Cự Thử của Chương Mộc đều có thiên tài tiến vào top 100 bảng xếp hạng, phái Mãnh Hổ bọn ta không biết có cơ hội hay không." Người đàn ông dáng người mập mạp vẻ mặt hâm mộ nói.

"Nếu có thiên tài tiến vào, ta cho dù sống ít hơn mấy nghìn năm cũng nguyện ý."

Tâm nguyện lớn nhất của ông ta chính là làm cho phái Mãnh Hổ lớn mạnh, mà hiện tại chỉ cần có thiên tài tiến vào top 100 bảng xếp hạng là có thể làm cho phái ông ta trong nháy mắt dương danh toàn bộ thế giới Tinh Nguyên.

...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 621: C621: Bảng xếp hạng chấn động


"Không có hy vọng đâu." Lão Xà đầu đầy tóc bạc, râu ria lộn xộn lắc đầu thở dài nói, môn phái ông ta chỉ chiêu nhận một đệ tử, hy vọng muốn xông vào bảng xếp hạng quá nhỏ bé.

Về phần người đàn ông mặc áo giáp màu đen của phái Thương Ưng thì không nói một lời.

"Ha ha, còn chưa tới thời khắc cuối cùng, đều có hy vọng mà." Lão Dư nhìn thoáng qua người đàn ông mặc áo giáp màu đen, cười to nói.

......

"Phái Cự Thử này là môn phái gì? Vũ Hành này là ai? Lại có đệ tử tiểu môn phái tiến vào top 100!"

“Bây giờ đã trôi qua một thời gian dài như vậy, theo lý thuyết sau này rất khó khăn. "

“Có thể là cố ý che dấu, sau đó nhất minh kinh người."

Không chỉ có nơi này, cái tên mới xuất hiện thứ 100 trên bảng xếp hạng trong nháy mắt khiến cho các nơi khác cũng chấn động theo.

Nói như vậy vì hầu hết các thiên tài đều sẽ lựa chọn gia nhập những tông phái lớn kia, như vậy mới có thể được bồi dưỡng tốt hơn.

Tiểu môn phái xuất hiện thiên tài đỉnh cấp, thanh danh truyền ra ngoài, cũng sẽ có đại môn phái đến thu nhận.

Nhưng mà điều này cũng không có gây ra ảnh hưởng quá lớn, cho dù xuất hiện tên mới thì cũng chỉ là đứng cuối mà thôi.

Nhưng theo thời gian trôi qua, kế tiếp trong mắt mọi người dần dần lộ ra kinh ngạc.

Bởi vì, từng cái tên mới không ngừng xuất hiện, hơn nữa còn đều là thiên tài của tiểu môn phái.


Lúc này tên trong danh sách đã biến thành như này:

1.Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 189

2.Thanh Hồn, Vân Diệp Tông, bậc thang thứ 100

...

61.Hắc Dực, phái Dị Ngư, bậc thang thứ 60

...

78. Vũ Hành, phái Cự Thử, bậc thang thứ 56

...

83. Vô Ngân, phái Đường Tân, bậc thang thứ 54

...

89. Chiến La, phái Âm Cưu, bậc thang thứ 52

...

Từng cái tên xuất hiện, Hắc Dực, Vũ Hành, Vô Ngân, Chiến La tổng cộng có bảy người, tất cả đều là người trong tiểu môn phái.

"Tình huống gì đây?"

“Sao lập tức xuất hiện nhiều thiên tài tiểu môn phái như vậy?"

“Những môn phái này ta đã từng nghe nói qua, người sáng tạo tông phái đều là cường giả chân linh cảnh đỉnh phong.

“ Cũng chưa tới bất tử cảnh, những môn phái này có thể xuất hiện nhiều thiên tài như vậy à?”

......

Mọi người khiếp sợ nhìn môn phái trước mắt, những cường giả bất tử cảnh kia cũng là như thế. . Xi𝑛 ủ𝑛g hộ chú𝑛g tôi tại || T 𝙍u𝗠T𝙍UY𝖊N﹒VN ||

Phải biết rằng, số lượng mỗi một đại tông phái của bọn họ tiến vào bậc thang Tinh Nguyên đều vượt qua một nghìn, mỗi một người đều tuyệt đối xem như thiên tài, nhưng hiện tại lại bị một đám thiên tài xa lạ vượt qua.

......

"Ha ha, thứ tự Vô Ngân của phái Đường Tân ta lại tăng lên rồi! Tốc độ tăng này rất nhanh.”

“Chiến La phái Âm Cưu ta tăng lên nhanh hơn, thứ 87, nhìn kìa, lại vượt qua 1 người, không, 86 người!


Lúc này chung quanh Lão Dư, từng âm thanh kinh hỉ không ngừng vang lên, lại khiến cho ông ta càng ngày càng phiền não.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao thoáng cái có nhiều thiên tài như vậy xuất hiện?"

Lúc trước phái Dị Ngư ông ta độc chi độc tú, thế nhưng ông ta còn chưa cao hứng bao lâu, bỗng nhiên lại có sáu môn phái có thiên tài xuất hiện, hơn nữa tốc độ tăng của Chiến La cùng Vô Ngân này cực kỳ kinh người.

Dựa theo tốc độ như vậy, rất có thể sẽ đuổi kịp Hắc Dực.

"Ha ha, các người xem, Hỗn Vũ phái Kim Xà chúng ta cũng tiến vào top 100 rồi." Lão giả Lão Xà đầu đầy tóc bạc, râu lộn xộn kinh hỉ nói, trên khuôn mặt khô héo cười như chưa từng được cười.

Nụ cười này làm cho Lão Dư hận không thể giẫm lên hai cước.

- Lão Xà, vận khí của ông thật tốt, chỉ chiêu thu một người lại có thể tiến vào top 100! Cự hán mập mạp hâm mộ nói.

Chiêu nhận một người, kết quả người này là thiên tài đỉnh cấp, đây là xác suất nhỏ như thế nào?

Đang hâm mộ nói, bỗng nhiên cự hán mập mạp thoáng cái giật mình, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kinh hỉ.

- Lư Vân Đạt của phái Mãnh Hổ chúng ta cũng tiến vào top 100 rồi!

Tên phái Mãnh Hổ bọn họ lúc này cũng bày ra trước mặt vô số người ở thế giới Tinh Nguyên.

"Lại có hai người tiến vào?" Tâm tình Lão Dư càng thêm phiền não, ánh mắt ông ta nhìn về phía Châu Tháp bên cạnh vẫn không nói một lời, bỗng nhiên cảm thấy tâm tình của mình tốt hơn rất nhiều.

"Châu Tháp, nơi này chúng ta có rất nhiều môn phái đều có thiên tài tiến vào top 100? Thương Ưng các người đâu?" Lão Dư mỉm cười hỏi.

Rõ ràng là ông ta cố tình hỏi như vậy.

Các môn phái khác xuất hiện thiên tài thì sao, ông ta hiện tại vẫn đè bẹp Châu Tháp.

Nhưng lời nói của ông ta vừa nói ra, chung quanh lại lập tức an tĩnh lại, mà trên mặt Châu Tháp lại lộ ra một nụ cười.


"Chuyện gì xảy ra vậy?” Lão Dư sửng sốt.

Ông ta nhìn về phía bảng xếp hạng, cũng chấn động.

98. Diệp Tinh, phái thương Ưng, bậc thang thứ 50

100.Lâm Tiểu Ngư, phái Thương Ưng, bậc thang thứ 49

Trong thời gian ngắn ngủi, phái Thương Ưng cũng có hai người tiến vào bảng xếp hạng top 100.

......

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

“Sao lập tức xuất hiện nhiều thiên tài như vậy?"

“Loại tình huống này tựa hồ đã xảy ra một lần ở mấy triệu năm trước!"

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nhìn bảng xếp hạng, sắc mặt đều khó có thể duy trì trấn tĩnh.

Tiểu môn phái xuất hiện một thiên tài còn tốt, nhưng thoáng cái có nhiều thiên tài của tiểu môn phái xa lạ xuất hiện như vậy, đây tuyệt đối không phải là chuyện trùng hợp.

- Chẳng lẽ lại là thế lực thần bí kia? Mấy vị cường giả bất tử cảnh liếc nhau một cái.

Căn cứ theo tin tức bọn họ bí mật nhận được, ở thế giới Tinh Nguyên tồn tại một cỗ thế lực thần bí, mấy triệu năm thời gian mới xuất hiện một lần.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom