Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2029


Chương 2029

Trong lúc chốt không thể xử lý được, Trần Diễm An cầm khăn giấy vừa lau mông cho Huyền Diệp, vừa nói: “Âu Dương Tư, trả anh Quý 300 nghìn, sau đó cầm bỉm qua đây.”

Âu Dương Tư rất là sốt ruột, sau khi nghe thấy lời của Trần Diễm An, trực tiếp từ trong ví lấy ra 300 nghìn đưa cho Quý Hướng Không: “Nè, cầm đi.”

Sắc mặt của Quý Hướng Không không tốt, yết hầu chuyển động lên xuống, ánh mắt trực tiếp lướt qua Âu Dương Tư, phớt lờ anh ta, coi thành không khí: “Anh không cần!”

“Đây không phải là vấn đề anh có cần hay không, mà là tôi buộc phải trả.” Trần Diễm An nhìn anh: “Anh cầm tiền thì tôi dùng bỉm, anh không cầm, tôi đương nhiên sẽ không dùng.”

Vẫn duy trì động tác như vậy, cánh tay của Quý Hướng Không trở nên cứng nhắc: “Diễm An, em cứ phải như vậy sao? Nó là con trai của anh, lẽ nào anh không có quyền làm chút việc cho nó sao?”

Trần Diễm An giống như không nghe thấy lời của anh, từ trong túi lấy ra 300 nghìn, sau đó đưa cho Âu Dương Tư: “Bỏ đi, anh vẫn là đi xuống tầng mua vài bịch, nhãn hiệu mà Huyền Diệp hay dùng anh cũng biết.”

Âu Dương Tư gật đầu: “Được, anh biết rồi.”

Cuối cùng, thần sắc của Quý Hướng Không dao động, nhẫn nhịn tính nóng nảy của mình, đi tới, đưa bỉm cho Trần Diễm An, sau đó từ trong tay Âu Dương Tư nhận lấy 300 nghìn: “Được rồi chứ?”

Trần Diễm An gật đầu, sau khi lấy giấy vệ sinh lau sạch cái mông nhỏ của Huyền Diệp thì thay bỉm cho bảo bối nhỏ.

Huyền Diệp còn quá nhỏ, Trần Diễm An hết cách đành để cậu bé lên hai chân, mà trong phòng cũng không có sô pha, vì vậy, cô không quen lắm nên gọi Âu Dương Tư.

Động tác của Âu Dương Tư cũng rất tự nhiên, nhẹ nhàng ôm Huyền Diệp lên, sau đó quay lưng với Trần Diễm An: “Nguyên Bảo, Huyền Diệp hôm nay ị hình như có hơi ít…”

“Em nhìn thấy rồi, có thể là do bị cảm.”

Hai người thảo luận rất tự nhiên, phải nói rất quen thuộc.

Mà Quý Hướng Không giống như một người lạ, hoặc có thể nói giống như khách xem đứng ở đó, ngây ngốc nhìn.

Cả sự việc từ đầu tới cuối căn bản không có chỗ cho anh nhúng tay, lồng ngực phập phồng.

Bác sĩ ngược lại rất nhanh đã chạy tới, bắt đầu đo thân nhiệt cho Huyền Diệp, sau đó kê thuốc.

Trong lúc đó, Giang Uyển Đình cũng đi tới, nhìn thấy Huyền Diệp bị bệnh, bà ta rất xót, đứng ở bên cạnh nhìn.

Kê thuốc xong, Trần Diễm An bảo Âu Dương Tư sắp xếp đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi bệnh viện.

Người mở miệng là Giang Uyển Đình, bà ta nói: “Để đứa trẻ ở phòng bệnh của tôi một lát đi.”

“Trời mưa, còn nữa cơ thể của thằng bé không thoải mái, không thích hợp ở bên ngoài thời gian quá lâu.” Tuy Trần Diễm An không có nhìn Giang Uyển Đình, nhưng lời nói là nói với Giang Uyển Đình.

Sau khi vừa dứt lời, lại dùng chăm mềm mỏng bọc kỹ Huyền Diệp lại, sau đó đi về phía bên ngoài bệnh viện.

Quý Hướng Không cất bước, nói: “Anh đưa em về.”

“Tôi có lái xe tới.” Hai mắt của Âu Dương Tư nhìn thẳng Quý Hướng Không: “Tôi, Nguyên Bảo và bảo bối Huyền Diệp sẽ cùng nhau về khách sạn.”

Trần Diễm An không có nhìn Quý Hướng Không, cũng không nhìn Giang Uyển Đình, nói với Âu Dương Tư: “Đi mau lên, mưa càng lúc càng lớn rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2030


Chương 2030

Gật đầu, Âu Dương Tư đi ra ngoài, cất bước, bước chân của Quý Hướng Không cũng di chuyển, khi đang chuẩn bị đi theo, Giang Uyển Đình ở một bên lại đưa tay, cản anh lại.

Rất nhanh, Trần Diễm An và Âu Dương Tư đã không thấy bóng dáng nữa.

Xoay người, Quý Hướng Không nhíu mày nhìn Quý Hướng Không, giữa lông mày sinh ra một chút bất mãn.

“Còn nghĩ rằng con bây giờ đuổi theo thì nó có thể ngồi vào xe của con sao?” Giang Uyển Đình nói trúng chỗ đau, sự thật là vậy.

Quý Hướng Không không mở miệng.

Nhưng trong lòng anh rất rõ.

Vừa rồi từ chuyện cái bỉm, thái độ của Trần Diễm An đã nói rõ ràng.

Ngay cả một bịch bỉm cũng không chịu dùng của anh, lúc này thì sao có thể để anh đưa về khách sạn chứ.

Cuối cùng, Quý Hướng Không cùng với Giang Uyển Đình trở về phòng bệnh.

Bầu không khí trong phòng bệnh rất tĩnh mịch.

Một lát sau, Giang Uyển Đình mở miệng trước: “Hướng Không, con bây giờ định như nào?”

Ngẩng đầu, trong thần sắc của Quý Hướng Không ẩn chứa sự lờ mờ không hiểu, không biết điều mẹ chỉ là phương diện nào.

“Điều mẹ hỏi con bây giờ là Trần Diễm An và quyền nuôi dưỡng đứa trẻ.”

“Con sẽ dùng mọi cách khiến cô ấy hồi tâm chuyển ý.” Thần sắc của Quý Hướng Không rất nghiêm túc, trong lời nói tràn ngập sự chân thành và quyết tâm.

Thần sắc của Giang Uyển Đình dao động, sau đó tiếp tục nói: “Mẹ vốn không hài lòng gì về Trần Diễm An, nhưng nó bây giờ đã sinh cháu cho nhà họ Quý, chỉ cần con có thể theo đuổi lại được nó, mẹ có thể chọn nhắm một mắt mở một mắt, nhưng nếu không theo đuổi được thì sao?”

Quý Hướng Không không lên tiếng.

Từ đầu tới cuối, anh đều là định dốc hết sức đi theo đuổi, căn bản chưa từng nghĩ tới chuyện không theo đuổi được.

“Con còn trẻ, đầy sức sống, làm việc có thể lo đầu không lo cuối, nhưng mẹ không được, mẹ là mẹ của con, cũng là chủ nhân của nhà họ Quý, làm việc phải suy nghĩ chu toàn.”

Giang Uyển Đình từ từ nói: “Nếu con có thể theo đuổi lại được Trần Diễm An và mang được đứa trẻ về, vậy đương nhiên là chuyện tốt, hoặc Trần Diễm An không theo đuổi được, đứa trẻ có thể mang về được, cũng là chuyện tốt.”

“Nhưng nếu không theo đuổi được Trần Diễm An và không mang được đứa trẻ về, vậy thì phải nghe mẹ, lập tức kết hôn với Mộ Dĩnh Nhi.”

Quý Hướng Không vẫn trầm mặc.

Một lát sau, anh nói: “Trong lòng con tự có suy nghĩ của con, mẹ đừng quản!”

“Mẹ không quản được chắc! Cho nên con nhớ lấy, con muốn theo đuổi lại Trần Diễm An cũng được, nhưng đừng nói lời khó nghe quá đáng gì đó với Mộ Dĩnh Nhi, duy trì mối quan hệ trước mắt!”

“Trước mắt là quan hệ gì?” Cặp chân mày của Quý Hướng Không hơi nhíu lại: “Không phải là quan hệ của tổng giám đốc và thư ký sao.”

“Gần gũi như có như không, nhưng đừng quá mức xa cách, loại nắm bắt và thước đo đó, trong lòng con chắc hiểu.”

Quý Hướng Không mấp máy môi, vẫn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng Giang Uyển Đình đã nhắm mắt lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2031


Chương 2031

Sáng sớm sau.

Chân trời mới xuất hiện tia nắng đầu tiên, căn phòng tổng thống của khách sạn đã truyền tới tiếng chuông cửa.

Trần Diễm An tối qua ngủ có hơi muộn, sau khi nghe thấy tiếng chuông cửa, cô vẫn lười nhúc nhích.

Người mà mới sáng ra đã tới quấy nhiễu cô trừ Âu Dương Tư thì còn có ai nữa?

Trong lòng cô thầm nghĩ, Âu Dương Tư ấn mấy lần chuông cửa, sau khi không thấy cô mở cửa chắc chắn cho rằng còn chưa tỉnh, anh ta sẽ tự rời đi.

Nhưng ai ngờ, tên Âu Dương Tư đó thật sự không có mắt nhìn gì cả, liên tiếp ấn chuông cửa không ngừng.

Sợ Âu Dương Tư có chuyện gấp gì đó, hết cách, Trần Diễm An dưới tình thế bất đắc dĩ cuối cùng cũng lật chăn ra, tùy ý xỏ dép vào, đi ra ngoài.

Vừa mở cửa phòng ra, cô vừa còn hoạt động chân, cáu bẳn khi phải dậy sớm: “Anh tốt nhất bảo đảm là có chuyện gấp gì đó, nếu không em một cước đạp chết anh!”

Đợi khi cửa mở hoàn toàn, giọng nói trầm thấp ổn trọng của đàn ông truyền tới: “Diễm An.”

Đôi mắt nâu của Trần Diễm An không khỏi hơi nheo lại.

Đây rõ ràng không phải là giọng của tên khốn Âu Dương Tư, là của Quý Hướng Không.

Cô ngẩng đầu, người đứng ở trước mặt quả nhiên là Quý Hướng Không, trong tay cầm không ít đồ, lúc này cũng đang bốc hơi nóng, rõ ràng là đồ ăn sáng.

“Anh tới đây làm gì?” Trần Diễm An hơi biến sắc, lời nói không hề khách sáo.

“Anh muốn tới thăm em và Huyền Diệp.” Quý Hướng Không mấp máy môi: “Cũng mang đồ ăn sáng tới, em ăn một chút đi.”

“Thăm Huyền Diệp là được, thăm tôi thì không cần, còn đồ ăn sáng, anh Quý tự mình giữ lại mà ăn đi.” Trần Diễm An không hề bị đả động.

Yết hầu của Quý Hướng Không chuyển động lên xuống, nhìn chằm chằm vào cô.

Tuy nhiên Trần Diễm An đã xoay người đi vào phòng ngủ, Huyền Diệp không biết đã tỉnh thì như nào rồi.

Cô vặn eo, nhẹ nhàng bế Huyền Diệp lên, đi ra phòng khách, để vào trong lòng Quý Hướng Không.

Tính tình của Trần Diễm An luôn không tốt lắm, nhưng cô nói lý.

Huyền Diệp dù sao là con cháu của nhà họ Quý, nếu Giang Uyển Đình và Quý Hướng Không muốn thăm đứa trẻ, cô sẽ không ngăn cản.

Nhưng nếu muốn quyền nuôi dưỡng đứa trẻ, nghĩ cũng đừng nghĩ!

Huyền Diệp được Quý Hướng Không bế, ngồi ở trên sô pha ở phòng khách, Trần Diễm An rót ly nước uống hai ngụm, sau đó lại quay về phòng ngủ, nghỉ ngơi.

Tối hôm qua Huyền Diệp tới nửa đêm sốt hơi cao, quấy khóc mãi, bất luận dỗ thế nào cũng không chịu ngủ.

Cô đương nhiên cũng không ngủ được, bế con đi qua đi lại trong phòng, dày vò mãi tới 3 giờ sáng mới không dễ dàng được ngủ, bây giờ cô rất buồn ngủ.

Đây là lần thứ hai Quý Hướng Không nhìn thấy Huyền Diệp, cảm giác ôm một cục mềm mại lại nhỏ bé ở trong lòng rất kỳ diệu, khó thể tin được, đây chính là con trai của anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2032


Chương 2032

Huyền Diệp mở mắt, cũng không ngủ nữa.

Cậu bé bây giờ còn quá bé, thỉnh thoảng xì hơi rồi ngáp, thỉnh thoảng thì há miệng.

Quý Hướng Không ngay cả biểu cảm rất nhỏ của cậu bé cũng không chịu bỏ qua, một lúc sau, chỉ nghe thấy tiếng bẹp bẹp, sau đó mùi thối tỏa ra.

Mắt của anh dao động, trong lòng nghĩ, chắc không phải là Huyền Diệp ị chứ?

Nhớ lại cảnh tượng tối qua Trần Diễm An thay bỉm cho cậu bé, anh bắt chước làm theo, cẩn thận nhẹ tay thay bỉm.

Vốn nghĩ rằng cả quá trình sẽ rất đơn giản, nhưng ai ngờ không phải như vậy, cơ thể của Huyền Diệp quá mềm, anh sợ hơi dùng sức thì sẽ bóp phải đứa trẻ.

Cũng chỉ mỗi việc thay bỉm thôi, Quý Hướng Không đã thay tròn 20 phút.

Có điều may mắn Huyền Diệp không khóc không quấy, nếu không thật sự không biết xử lý kiểu gì!

Sau khi xử lý xong xuôi mọi việc, anh lại ôm Huyền Diệp vào trong lòng.

Không bao lâu sau, điện thoại đổ chuông, là trợ lý gọi tới.

Anh một tay cầm nghe, trợ lý nói công ty có cuộc họp quan trọng phải tham gia.

Quý Hướng Không trực tiếp mở miệng: “Hôm nay tôi không tới công ty, đẩy lùi những cuộc họp quan trọng đó lại.”

Mãi tới trưa, Huyền Diệp cũng được anh bế để trên chân.

Nhưng Trần Diễm An từ đầu tới cuối không có ra ngoài, Quý Hướng Không lại nhìn thời gian, 1 giờ trưa.

Buổi sáng khi anh tới Trần Diễm An còn chưa có dậy, đồ ăn sáng đương nhiên không có ăn, bây giờ đã trưa, cô còn chưa đi ra, đồ ăn trưa càng không cần nhắc tới!

Nghĩ rồi, Quý Hướng Không bước nhẹ chân đi vào, Trần Diễm An vẫn nằm ở trong chăn chưa tỉnh, anh muốn gọi cô dậy, ăn chút đồ ăn.

Nhưng khi ánh mắt nhìn thấy gương mặt mệt mỏi của cô và quầng thâm ở dưới mắt, lời nói tới cửa miệng của Quý Hướng Không đã nuốt trở lại, bàn tay lớn nhẹ nhàng kéo chăn, muốn đắp cho cô.

Ngón tay cái vô tình chạm vào gương mặt của Trần Diễm An, mắt của cô hơi động đậy.

Cô mở mắt ra, lập tức nhìn thấy hành vi của Quý Hướng Không, lạnh lùng nói: “Anh đang làm gì?”

“Chăn bị tuột, anh kéo chăn cho em.” Quý Hướng Không giải thích.

“Không cần.” Trần Diễm An hoàn toàn lật chăn ra, tùy ý vuốt mái tóc xoăn xõa ở trên vai.

“Gặp mặt giữa hai chúng ta sau này chỉ giới hạn trong chuyện của Huyền Diệp, ngoài điều này ra thì không cần thiết gặp mặt, tính tình của Trần Diễm An tôi không tốt, cũng không học được cách không làm vợ chồng được thì có thể làm bạn.”

Trong lòng Quý Hướng Không ôm Huyền Diệp đi sát ở đằng sau Trần Diễm An: “Anh không muốn làm bạn với em nữa.”

“Vậy thì càng tốt.” Trần Diễm An đang đánh răng, giọng nói hàm hồ không rõ.

“Nhưng anh muốn chúng ta có thể quay lại trước đây, giữa chúng ta có thể quay lại như trước!” Quý Hướng Không nói từng câu từng chữ với giọng nói trầm ổn: “Anh muốn theo đuổi em lần nữa.”

Trong miệng ngậm bọt trắng nhổ hết ra, đôi môi đỏ diễm của Trần Diễm An nở nụ cười lạnh: “Anh đây là còn chưa tỉnh ngủ à?”

“Anh rất tỉnh táo, cũng rất nghiêm túc, lời nói ra cũng là thật.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2033


Chương 2033

“Anh căn bản không có làm rõ tình hình! Đừng quên giữa chúng ta là vì nguyên nhân gì mới ly hôn, một người đàn ông nói với vợ mình có thiện cảm với người phụ nữ khác, anh biết câu nói này có ý nghĩa gì không?”

Trần Diễm An vẫn cười lạnh.

“Có thiện cảm tức là ở trong lòng anh đã từng muốn cùng nhau sống với người phụ nữ khác, sau khi ly hôn, lại nói với vợ cũ của mình bắt đầu lại, anh đứng ở lập trường nào nói ra loại lời này thế?”

“Hay là anh có thể xóa tan toàn bộ những tổn thương và ngăn cách đó? Anh phải biết, trong lòng người đó mãi mãi ẩn chứa một cái gai, không rút ra được, hiểu chứ?”

Quý Hướng Không nhìn dáng vẻ của cô, trong miệng chỉ thấy đau nghét: “Anh tin, anh sẽ có cách!”

“Vậy Quý tổng anh đủ tự đại, cũng rất biết tự cho mình là đúng, tôi tuyệt đối không thể tha thứ cho một người đàn ông từng phản bội tôi, cái gai đó cũng mọc ở trong tim, anh hiểu chứ?”

Quý Hướng Không đôi mặt với sự tranh chấp qua lại như này, anh có chút bất lực, không biết rốt cuộc phải như nào mới có thể xoay chuyển loại tình cảnh này.

“Không có cách có thể rút cái gai đó sao?” Một lúc sau, anh hỏi.

“Cách ư?” Nghe vậy, khóe môi của Trần Diễm An nhếch lên lộ ra độ cong đầy mỉa mai: “Cái gai lúc này nếu đã mọc ở trong máu thịt thì sao có thể dễ dàng nhổ bỏ?”

Nhìn chăm chú vào cô, trong mắt của Quý Hướng Không mang theo sự tha thiết và khát khao mãnh liệt.

“Không cần dùng ánh mắt như vậy để nhìn tôi, lúc đầu khi anh nghi ngờ đoạn hôn nhân và tình cảm đó thì đã phủ nhận quá khứ của chúng ta, trong lòng anh rất rõ còn hoàn toàn hiểu rõ tôi không thích hợp với anh.”

“Anh ngoài ra có người phụ nữ thích hợp với anh, Trần Diễm An tôi tự tôn tự ái không phải là người phụ nữ không biết liêm sỉ, anh muốn tôi cho anh tự do, được, không thành vấn đề…”

Cô nói tiếp: “Nhưng anh chắc biết rất rõ, khi tôi đồng ý cho anh tự do, tôi đã chọn từ bỏ những gì, người của anh, trái tim của anh, tất cả tình cảm của anh, bây giờ anh ở chỗ tôi chỉ là cục cứt!”

“Không đúng, cứt còn có mùi, nhưng anh ở chỗ tôi ngay cả cái đó cũng không bằng, càng không có một chút cảm giác tồn tại, tôi giải thích rõ như vậy, hiểu rồi chứ?”

Vẻ mặt của Quý Hướng Không rất chua xót, nhưng vẫn mở miệng nói: “Diễm An, con còn ở đây, những lời th ô tục như này không thích hợp nói trước mặt nó, sẽ ảnh hưởng không tốt đối với nó.”

“Đừng lan man với tôi, tôi bây giờ nói với anh chuyện giữa chúng ta, Huyền Diệp còn bé, nó căn bản không hiểu lời nói như này đại biểu cái gì, cho nên đừng dùng cách như này để dạy dỗ tôi, còn cả chuyển chủ đề!” Trần Diễm An căn bản không trúng chiêu này của anh: “Bây giờ có thể rời đi rồi, chứ?”

Nhìn thời gian, quả nhiên đã không còn sớm, suy nghĩ một lát, Quý Hướng Không lại nói: “Cùng nhau đi ăn trưa đi.”

“Không có thời gian, không có tâm trạng, đặc biệt đối phương còn là anh, càng không có tí gì, đi đi.” Cô trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

“Anh tuyệt đối sẽ không từ bỏ, bất luận là em hay là Huyền Diệp, anh đều sẽ không từ bỏ?” Quý Hướng Không trở nên nghiêm nghị, lời nói càng nghiêm túc cực kỳ.

“Anh có muốn từ bỏ hay không đó là chuyện của anh, tôi không muốn hỏi, nhưng bây giờ tôi không thể không tặng hai hai câu, câu thứ nhất là người lạnh rồi, có thể tìm một chỗ sưởi ấm, trái tim lạnh rồi thì rất khó ấm trở lại.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2034


Chương 2034

“Câu thứ hai, thế giới của hai người, không sợ cãi vã, sợ lạnh nhạt, lạnh một con người, là lạnh hai trái tim, lần này nghe chắc rất hiểu rồi chứ?”

“Tôi trịnh trọng cảnh cáo anh lần cuối cùng, đừng để tôi sinh lòng chán ghét và bực bội với anh!”

Quý Hướng Không đứng ở đó, mím môi, cảm thấy nó rất khô khốc, cuối cùng không nói lời nào.

Trần Diễm An chỉ coi anh như không tồn tại, ôm Huyền Diệp, sau đó pha sữa bột cho cậu bé, đút cho cậu bé.

Quý Hướng Không không ở lại nữa.

Trong lòng anh rất rõ, cho dù có ở lại nữa, cũng không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.

Vì vậy, anh đẩy cửa đi ra khỏi căn phòng tổng thống của khách sạn, rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại Trần Diễm An và Huyền Diệp.

Nghe thấy tiếng bước chân dần đi xa, dư quang ở khóe mắt của cô hơi ngước nhìn, nhưng không có quá nhiều cảm xúc dao động, bình tĩnh tới mức không thể bình tĩnh hơn.

Giang Uyển Đình vẫn nằm bệnh, Mộ Dĩnh Nhi và mẹ cô ta lần nữa tới bệnh viện, vẫn chuẩn bị không ít đồ ăn.

Mẹ của cô ta cảm thấy, bây giờ Giang Uyển Đình không có ý kiến phản đối, cho nên muốn nhân lúc thế như lửa, xử lý được mẹ chồng trước.

Những người bên ngoài đó đều nói Quý tổng nghe lời mẹ của mình nhất, đến lúc đó Giang Uyển Đình chỉ cần đồng ý thì coi như thành công một nửa rồi.

Không lâu sau, cửa phòng bệnh được đẩy ra.

Quý Hướng Không đi vào, thấy thế, Mộ Dĩnh Nhi múc bát cháo cho anh.

Mới sáng sớm đã tới khách sạn, bữa sáng không có ăn, bữa trưa cũng chưa có ăn, Quý Hướng Không không từ chối.

Giang Uyển Đình có vài lời muốn hỏi Quý Hướng Không, nhưng ở trước mặt hai người tóm lại có chút không hay.

Mà Mộ Dĩnh Nhi lại rất tinh ý, mở miệng nói: “Mẹ, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi trước thôi.”

Tuy mẹ của cô ta có chút không tình nguyện, nhưng vẫn gật đầu.

Đứng dậy, sau khi chào tạm biệt với Giang Uyển Đình thì cùng với Mộ Dĩnh Nhi rời đi.

“Như thế nào, nó để ý con chứ?” Giang Uyển Đình hỏi.

Quý Hướng Không cũng không nói chuyện, yết hầu chuyển động, chỉ lặng lẽ ăn cháo.

“Vậy thì là không để ý rồi.” Giang Uyển Đình lại hỏi: “Gặp được đứa trẻ chưa?”

Quý Hướng Không lạnh nhạt gật đầu: “Gặp được, cô ấy nói sẽ không ngăn con tới thăm Huyền Diệp.”

“Vậy thì con bây giờ cảm thấy, hy vọng có thể theo đuổi được Trần Diễm An là tầm bao nhiêu?” Giang Uyển Đình nhìn anh.

“Bất luận hy vọng được cỡ nào, tóm lại con sẽ cố hết sức, dùng hết sức của mình, tất mọi khả năng níu kéo cô ấy, đây là mục tiêu và quyết tâm của con.”

“Nhưng mẹ lại không có nhiều thời gian cho con như vậy, nếu Trần Diễm An cả đời không tha thứ cho con, lẽ nào con định cả đời quấn quanh nó sao?”

Thái độ của Giang Uyển Đình rất rõ ràng: “Điều này rõ ràng là không thể, vậy nên mẹ cho con thời gian nửa năm, nửa năm sau con vẫn không thể khiến nó hồi tâm chuyển ý, vậy thì về sau phải nghe lời mẹ…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2035


Chương 2035

Anh không lên tiếng, chỉ yên lặng ngồi ở bên giường.

Ánh mắt nhìn đăm chiêu ra bên ngoài cửa sổ, cũng không biết trong lòng đang nghĩ cái gì.

Cả một ngày không tới công ty, vào buổi chiều, Quý Hướng Không lại tới khách sạn, lần này Âu Dương Tư cũng có mặt.

Trần Diễm An đương nhiên là mặt mày không hoan nghênh, mà Âu Dương Tư thì phản đối và căm ghét vô cùng.

Anh ta lườm nguýt Quý Hướng Không: “Là muốn đoạt lại Huyền Diệp sao? Vậy tôi tặng anh một câu, không chỉ không có cửa, ngay cả khe cửa sổ cũng không có, con của Nguyên Bảo là tôi ở cùng với cô ấy sinh ra trong phòng sinh, tên của Huyền Diệp là tôi đặt, cuống rốn là tôi cắt, ngay cả hộ khẩu cũng đứng tên tôi, anh là cái thá gì chứ!”

Quý Hướng Không không có quan tâm anh ta, một đứa con lai vậy mà có thể nói một hơi tiếng nước T lưu loát như vậy, sự chú ý của anh chỉ đặt trên người Huyền Diệp.

“Nhìn cái gì mà nhìn!” Âu Dương Tư xoay người, không cho anh nhìn Huyền Diệp.

“Âu Dương Tư qua đây, giúp em xem bản thiết kế, Huyền Diệp đưa cho anh ta.” Trần Diễm An ở bên cạnh gọi Âu Dương Tư.

Nghe vậy, Âu Dương Tư lúc này mới giao Huyền Diệp cho Quý Hướng Không, trong mũi còn hừ lạnh đầy khinh thường, khi đứng ở bên cạnh Trần Diễm An, vẫn cái vẻ mặt bất mãn.

Trần Diễm An đè thấp giọng, chỉ có hai người nghe được: “Bây giờ trong nhà có bảo mẫu free đến, không vui lòng sao?”

Vừa nghe thấy là bảo mẫu free, khóe miệng của Âu Dương Tư sắp cười toét cả ra, liên tục gật đầu biểu thị sự hài lòng, cùng với Trần Diễm An xem bản thiết kế.

Chủ đề của thiết kế lần này là xoay quanh triển lãm Frozen, Trần Diễm An thiết kế một loại dây chuyền và nhẫn kim cương màu trắng.

“Nếu là Frozen, cũng có thể thêm màu lam vào, chỉ có màu trắng cứ cảm thấy quá đơn điệu.” Âu Dương Tư tỏ rõ suy nghĩ của mình: “Phòng của anh vừa hay có mấy ma nơ canh của Frozen, anh lấy qua đây cho em, tìm cảm hứng.”

Phòng của hai người sát bên, một lát say, Âu Dương Tư xoay lại, chuyển tất cả các ma nơ canh đó qua.

Đôi mắt của Trần Diễm An hơi nheo lại, đôi môi đỏ diễm mím lại rồi nhếch lên: “Không tồi, lần này giúp em chuyện lớn, cảm giác mà Frozen mang tới cho người ta chính là cao quý lạnh lùng, còn cả sự linh động và phóng khoáng.”

Âu Dương Tư luôn sẽ được voi đòi tiên, sau khi nghe thấy lời khen của Trần Diễm An, anh ta mặt dày, giang hai tay ra: “Ôm.”

Thỏa mãn anh ta, Trần Diễm An từ trước bàn sách đứng dậy, hai người ôm nhau, Âu Dương Tư thật sự không biết xấu hổ, nhân cơ hội cúi người, hôn trộm một cái vào mặt của cô.

Không lạ lẫm gì, Trần Diễm An hừ lạnh, ngón tay thon dài trắng trẻo cong lại, gõ vào trán của anh ta: “Tránh ra!”

Một màn trước mắt đó lọt hết vào mắt Quý Hướng Không.

Lồ ng ngực của Quý Hướng Không phập phồng giống như bị con sóng không ngừng đập vào, bàn tay rõ khớp xương siết chặt lại, trên mu bàn tay có ít gân xanh nổi lên.

Cuối cùng không thể nhịn được lửa ngọn đang gầm rú trong lòng, anh đứng dậy, đột nhiên đi tới, nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tư.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2036


Chương 2036

Ánh mắt của Âu Dương Tư cũng dừng trên người anh, nheo đôi mắt đào hoa lại, nhìn anh như gặp mặt kẻ thù, bộ dạng đỏ mắt: “Sao hả, thần kinh à?”

Miệng của anh ta không độc địa đâu, nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy Quý Hướng Không thì sẽ không tự chủ được mà độc mồm.

Ai kêu Nguyên Bảo đã từng kết hôn với người đàn ông này, hơn nữa ba ruột của Huyền Diệp còn là anh, anh ta không có cách nào để thích anh được cả!

Đôi mắt sâu thẳm của Quý Hướng Không vẫn nhìn chằm chằm anh ta, tuy trong lòng còn ôm Huyền Diệp, nhưng toàn thân trên dưới đã tỏa ra một loại khí tức sắc lạnh.

Có điều, Âu Dương Tư luôn thích gây sự nhất, những lúc như này, anh ta thậm chí còn nhếch môi, khẽ mỉm cười.

Trần Diễm An lúc này rất bận, bận tới tới bù đầu bù cổ, căn bản không có tâm trạng và thời gian đi quan tâm hai người, một lòng một dạ sửa bản thiết kế.

Bầu không khí có hơi căng thẳng, vào lúc này, một tiếng chuông điện thoại truyền tới, là của Quý Hướng Không.

Anh cúi đầu, nghe máy, là Mộ Dĩnh Nhi gọi tới, lông mày nhíu lại, giọng điệu không tốt lắm: “Có chuyện gì?”

“Quý… Quý tổng… mẹ em ngất xỉu rồi bây giờ đang ở viện… Bà ấy cần làm phẫu thuật… Em muốn mượn ít tiền của anh… Em bảo đảm rất nhanh sẽ trả lại…” Giọng nói của Mộ Dĩnh Nhi rất dịu dàng, có mang chút nức nở.

Quý Hướng Không mấp máy môi, mở miệng nói: “Bệnh viện nào?”

“Bệnh viện Nhân Dân… mẹ em đột nhiên ngất đi… bây giờ đang ở trong phòng phẫu thuật…” Mộ Dĩnh Nhi có hơi sợ.

Không có ở lại nữa, hai cánh tay của Quý Hướng Không khẽ động, để Huyền Diệp vào trong lòng Âu Dương Tư.

Anh xoay người đi ra bên ngoài phòng.

Một lát sau thì anh rời khỏi phòng, Âu Dương Tư dựa vào bên cạnh bàn làm việc, nói: “Anh nghe thấy rồi, là điện thoại của một người phụ nữ, giọng nói còn rất nhẹ nhàng.”

Trần Diễm An không có ngẩng đầu, vẫn đang cúi đầu tiếp tục sửa bản vẽ: “Sao vậy? Cũng bị giọng nói đó mê hoặc rồi?”

“Đâu có, giọng nói có thể mê hoặc được anh chỉ có tiếng quát thô bạo của em và tiếng khóc choe chóe của Huyền Diệp, đối với anh mà nói, đây mới là âm thanh của trời!” Âu Dương Tư ba hoa, quả nhiên không tầm thường.

Lắc đầu, Trần Diễm An không quan tâm anh ta, Âu Dương Tư vẫn tiếp tục truy hỏi: “Vậy em có biết là điện thoại người phụ nữ nào gọi cho anh ta không?”

“Người yêu của anh ta.” Trần Diễm An nói, ánh mắt hơi dao động.

“Nếu đã có người yêu rồi, tại sao ngày nào cũng tới đây quấy nhiễu Huyền Diệp?” Âu Dương Tư chán ghét.

Trần Diễm An mỉm cười, nói: “Làm người phải khoan dung độ lượng một chút, đây dù sao cũng là con trai của anh ta, không để anh ta thăm, không ổn.”

Ở một bên khác.

Quý Hướng Không chạy tới bệnh viện, Mộ Dĩnh Nhi vẫn đợi ở bên ngoài phòng phẫu thuật, lòng nóng như lửa đốt, không ngừng đi qua đi lại.

“Sao rồi?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2037


Chương 2037

Vừa nhìn thấy là anh, trái tim còn đang treo ngược của Mộ Dĩnh Nhi gần như hạ nhanh xuống, cô ta ổn định lại hơi th ở dốc: “Đột nhiên ngất xỉu, sau đó biến thành như này.”

“Cô cần bao nhiêu tiền?”

Quý Hướng Không nhìn cô ta, cũng từ trong túi quần tây lấy điện thoại ra.

Mộ Dĩnh Nhi lắc đầu: “Tổng giám đốc, em không cần dư tiền, em chỉ cần tiền phẫu thuật là được, còn nhiều hơn, em một đồng cũng không cần!”

Nghe vậy, lông mày của Quý Hướng Không nhướn lên, sau đó gọi điện cho trợ lý, bảo anh ta chuẩn bị 3 tỷ, sau đó cầm tới bệnh viện Nhân Dân.

Nghe thấy 3 tỷ, Mộ Dĩnh Nhi sửng sốt vội lắc đầu: “Tổng giám đốc… quá nhiều rồi… em sẽ viết giấy nợ cho anh!”

“Không cần…” Quý Hướng Không cúp máy, lại đi tới phòng làm việc của bác sĩ chữa trị chính một chuyến, đánh tiếng trước.

“Nếu Quý tổng không phải là nói cho mượn… vậy thì số tiền này em sẽ không lấy…” Thái độ của Mộ Dĩnh Nhi rất kiên quyết.

Ngón tay dài day mi tâm, Quý Hướng Không đồng ý với cô ta, cũng bảo y tá lấy giấy và bút cho cô ta.

Xung quanh còn có người thân của Mộ Dĩnh Nhi, thấy vậy thì đều lắc đầu, cảm thấy đầu óc của con gái nhà họ Mộ này rõ ràng bị đập hỏng rồi.

3 tỷ, người ta cho không, nhưng cô ta không muốn, cứ muốn viết giấy nợ gì đó!

Sau khi xử lý xong chuyện này, Quý Hướng Không định rời đi, trước khi đi thì dặn dò Mộ Dĩnh Nhi: “Nếu mẹ cô có chuyện gì hoặc tỉnh lại thì nhớ gọi điện.”

Thật ra trong lòng Mộ Dĩnh Nhi rất lo lắng, đèn của phòng phẫu thuật mãi không tắt, tuy ở bên ngoài có rất nhiều người thân, nhưng trong lòng cô ta rất rối.

Nghe thấy lời này, không khỏi càng thêm hoảng hốt, bước lên hai bước, cô đưa tay, không tự chủ mà nắm lấy tay của anh, trên gương mặt thanh tú là sự khát vọng sâu sắc: “Tổng giám đốc, có thể ở bên em một lúc không? Chỉ cần ở bên em một lúc thôi?”

Lông mày của Quý Hướng Không nhíu lại, cuối cùng không có rời đi, cơ thể cao ráo dựa vào bức tường ở một bên.

Mộ Dĩnh Nhi đứng ở bên cạnh anh, bám chặt anh, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Đèn của phòng phẫu thuật mới tới 8 giờ tối mới tắt, bác sĩ đi ra tháo khẩu trang xuống: “Sau này một chân e là không thể đi lại được nữa.”

“Sao lại vậy?” Mộ Dĩnh Nhi cảm thấy không dám tin!

Bác sĩ nói: “Lần này ngã khá nghiêm trọng, thần kinh có tổn thương, cho nên dẫn tới một chân không thể đi lại.”

Mộ Dĩnh Nhi không chịu nổi đả kích này, hai mắt tối sầm, cơ thể đổ ra sau, may mà Quý Hướng Không nhanh tay nhanh mắt, đỡ lấy cô ta.

Đợi khi Mộ Dĩnh Nhi tỉnh lại thì đã ở trong phòng bệnh.

Quý Hướng Không đứng ở trước cửa sổ uống nước ấm, nghe thấy âm thanh, anh quay đầu, nhướn mày: “Tỉnh rồi sao?”

Gật đầu, trong lòng cô ta rất khó chịu.

Nhưng sau khi tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy là anh, sự căng thẳng đè nén trong lòng cuối cùng cũng nới lỏng, không có lo lắng như trước nữa.

Quý Hướng Không luôn không giỏi an ủi người khác, những lúc như này dĩ nhiên không giỏi nên anh không lên tiếng.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2038


Chương 2038

Một lát sau, Mộ Dĩnh Nhi lại khẽ mở miệng: “Tổng giám đốc… anh tối nay có thể ở đây bên em không?”

“Có thể.” Quý Hướng Không trả lời một cách dứt khoát: “Ngủ đi, tôi chỉ ở trong phòng.”

Cũng có chút mệt mỏi quá độ, Mộ Dĩnh Nhi ngủ thiếp đi.

Quý Hướng Không đang cầm điện thoại, thỉnh thoảng liếc nhìn bên cạnh cửa sổ.

Thời gian này, Huyền Diệp và cô đều đã ngủ rồi?

Sáng sớm ngày hôm sau.

Khi Mộ Dĩnh Nhi tỉnh lại, Quý Hướng Không vẫn ngồi ở trên ghế.

Trái tim của cô ta dao động, cất giọng khàn khàn:: “Tổng giám đốc, cả đêm không ngủ sao?”

“Ừ, tôi không buồn ngủ…” Quý Hướng Không vặn eo, duỗi cơ thể.

Suy nghĩ một chút, Mộ Dĩnh Nhi vẫn hỏi câu đó: “Con trai của cô Trần thật sự là con của tổng giám đốc sao?”

“Ừ…” Anh hờ hững đáp, trên chiếc áo sơ mi trắng có nếp nhăn.

“Vậy tổng giám đốc sau này định như thế nào?” Câu này cô ta hỏi rất thận trọng, còn có một chút chờ mong, cô ta cứ cảm thấy tổng giám đốc đối xử với cô ta không tầm thường.

“Tìm cô ấy trở về, đương nhiên còn cả con trai.” Quý Hướng Không ngược lại không hề che giấu, nói thật: “Tóm lại sẽ có một ngày, tôi có thể tìm cô ấy trở về!”

Cảm xúc của Mộ Dĩnh Nhi không ổn định rồi, thật sự rất muốn hỏi một câu: Vậy em thì sao? Em phải làm sao?

“Được rồi, cô tỉnh rồi, tôi nên rời đi, về sau có chuyện gì thì gọi điện cho thư ký, cậu ta sẽ tận khả năng giúp cô…” Quý Hướng Không đứng dậy, cầm áo vest tùy ý mặc vào.

“Vậy anh thì sao?” Cô ta hỏi vừa bức thiếp vừa khát vọng.

“Tôi làm sao?” Quý Hướng Không lạnh nhạt mấp máy môi: “Chuyện có thể giúp cô thư ký đương nhiên sẽ giúp, cứ như vậy đi.”

Mắt và tim của Mộ Dĩnh Nhi đều đang dao động: “Vậy quan hệ giữa chúng ta thì sao?”

Quý Hướng Không hỏi ngược lại: “Giữa chúng ta từng có quan hệ gì sao? Cho dù có đó cũng là trước kia, từ rất lâu trước đó đã tách ra rồi, không phải sao? Tôi nghĩ, tôi lúc đầu nói rất rõ ràng rồi!”

Trái tim đập thình thịch, Mộ Dĩnh Nhi cảm thấy trước mắt có hơi tối sầm, đầu óc lại choáng váng: “Vậy tại sao muốn cho em hy vọng?”

“Hy vọng, khi nào?” Quý Hướng Không lần này dừng bước, xoay người, ánh mắt nhìn chăm chú vào cô ta.

“Lẽ nào không có sao?” Mộ Dĩnh Nhi cảm thấy trái tim giống như ngồi xe đi đường núi, phập phồng, run rẩy rất dữ dội.

Quý Hướng Không lần này định hỏi triệt để.

Anh dứt khoát thu hồi bước chân đã bước ra, cơ thể cao ráo tùy ý dựa vào phía sau: “Từng có khi nào?”

“Thời gian dài như vậy, lẽ nào không có sao?” Mộ Dĩnh Nhi từ từ nói: “Thời gian dài như vậy, em từ chức trợ lý thư ký của tổng giám đốc công ty thăng chức lên giám đốc bộ phận kinh doanh, còn nữa em thỉnh thoảng tới nhà họ Quý, tổng giám đốc anh cũng sẽ lái xe đưa em về nhà, đồ ăn em đem tới, anh lần nào cũng ăn hết.”

“Mẹ em xảy ra chuyện lớn như vậy, em gọi một cuộc điện thoại cho anh, anh nhanh như vậy đã chạy tới, em hỏi mượn tiền của anh, anh không nói hai lời thì viết chi phiếu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2039


Chương 2039

“Cảm giác anh cho em là anh rất để tâm tới mỗi một chuyện của em, nhưng thoáng cái anh lại rất lạnh lùng với em, em không biết vấn đề nằm ở đâu!”

“Những chuyện này cần giải thích sao?” Quý Hướng Không nhướn mày: “Tôi đều có thể giải thích toàn bộ cho cô.”

Mộ Dĩnh Nhi không có lên tiếng, nhìn chằm chằm anh, lồ ng ngực phập phồng, nhấp nhô.

“Cô từ vị trí thư ký tổng giám đốc của công ty thăng cấp lên làm giám đốc bộ phận kinh doanh, đó là vì thái độ làm việc của cô nghiêm túc, có năng lực, cũng vừa hay giám đốc bộ phận kinh doanh ban đầu từ chức.”

“Tôi và cô cũng quen biết, còn cô đến nhà họ Quý, bởi vì mẹ tôi thích cô, nếu mẹ tôi thích, tôi đương nhiên không có lý do ngăn cản, còn nữa đồ ăn mà cô thỉnh thoảng mang tới là thịnh tình khó từ chối, cũng không có phụ tâm ý của cô.”

“Đưa cô về nhà coi như là lời cảm ơn khi cô mang đồ ăn tới, cô và mẹ tôi có vài phần giao tình, hơn nữa quan hệ giữa tôi và cô cũng là bạn bè.”

“Cô vào những lúc như này cần sự giúp đỡ của tôi, tôi đương nhiên sẽ không ngó lơ, lẽ nào là cô hy vọng tôi không quan tâm với những chuyện này?”

Quý Hướng Không mở miệng, giải thích rõ từng chủ đề mà cô ta nhắc tới.

Đối với đáp án nhận được như này, Mộ Dĩnh Nhi cảm thấy mình không thể chấp nhận, lông mày nhíu chặt: “Rõ ràng không phải như vậy! Em có thể cảm nhận được rõ không phải như vậy!”

Thật sự rõ ràng không phải như vậy, thái độ của anh đối với cô ta luôn rất tốt.

Chỉ cần là chuyện của cô ta, anh rất nhanh sẽ chạy tới, đối xử với cô ta luôn khác biệt, nhưng bây giờ…

“Ở trong lòng tôi luôn là như vậy, nếu cho cô ảo giác gì, tôi xin lỗi, có điều tôi nghĩ cô chắc có thể tỉnh táo lại từ bây giờ.” Quý Hướng Không mở miệng nói.

Vừa dứt lời, anh nhìn đồng hồ, sau đó đi về phía ngoài phòng bệnh.

Thấy vậy, bước chân của Mộ Dĩnh Nhi nhanh chóng hoạt động, vội vàng lao tới, hai tay ôm eo của anh: “Em không tin!”

Quý Hướng Không lạnh nhạt nói: “Bây giờ chắc không phải là lúc quấn lấy tôi, cô nên đi túc trực bên mẹ của cô, bà ấy có lẽ không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh.”

Mộ Dĩnh Nhi còn muốn nói điều gì đó nữa.

Tuy nhiên, Quý Hướng Không đã rời đi.

Đi vào phòng bệnh, một lát sau, mẹ của cô ta tỉnh lại, thật ra cái chân này vốn có thể không sao hết.

Chỉ là sau khi bà ta ngã không để trong lòng, cảm thấy mình chỉ là trượt ngã bình thường mà thôi.

Nhưng ai ngờ, lần ngã này sau đó lại chèn vào dây thần kinh, dẫn tới chân bây giờ đi lại không tiện, làm lỡ thời gian chữa trị tốt nhất.

Mẹ của cô ta nhìn thấy thần sắ của Mộ Dĩnh Nhi không tốt lắm, hỏi cô ta: “Xảy ra chuyện gì sao?”

“Anh ấy nói với con bọn con chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, ngoài điều này ra không có cái gì khác, nhưng anh ấy đối xử tốt với con như vậy, con không tin!”

Mộ Dĩnh Nhi từ từ nói, sắc mặt của cô ta rất u ám, ánh mắt không có cảm giác lo lắng gì cả, nó rời rạc, vô hồn.

Nghe vậy, thần sắc của mẹ cô ta cũng không tốt, cũng không lên tiếng.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2040


Chương 2040

Một lát sau, bà ta mở miệng nói: “Chuyện giống như này không thể vội vàng, từ từ xem thế nào đã.”

Tâm trạng của Mộ Dĩnh Nhi mãi tới bây giờ vẫn không thể bình ổn được, cô ta nghĩ, lần này đoán chắc trong một khoảng thời gian rất dài buổi tối không thể ngủ ngon được.

Cũng không biết tại sao, đột ngột sự việc lại biến thành như này.

Anh đối xử với cô ta, trước đây rõ ràng không phải như này.

Trong lòng Mộ Dĩnh Nhi không ngừng suy nghĩ linh tinh.

Quý Hướng Không về tới nhà họ Quý, Giang Uyển Đình đang truy hỏi anh: “Chuyện cổ phần của Quý Thị, lẽ nào thật sự không đòi lại được, chỉ có thể chắp tay tặng đi sao?”

“Dù sao con sẽ không đi đòi lại, con là đàn ông, chuyện như này con không làm được, Huyền Diệp là con trai của con, của con chính là của nó, cũng không khác biệt quá nhiều.”

Anh từ đầu tới cuối chính là có suy nghĩ và lời nói như vậy, cổ phần tuyệt đối sẽ không đi đòi lại, chuyện này bây giờ coi như đã chắc chắn như đinh đóng cột.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giang Uyển Đình cũng hết cách với anh, chỉ biết thở dài.

Số cổ phần đó may mà tặng cho Huyền Diệp, nếu người được tặng là Trần Diễm An, vậy bà ta đừng hòng ngủ nữa.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Quý Hướng Không vẫn rất sớm đã tới khách sạn, Âu Dương Tư tới sớm hơn anh, lúc này đang bế Huyền Diệp đi vòng vòng.

Anh đi vào, rót ly nước, ngồi ở sô pha.

Đối với Quý Hướng Không không mời tự tới, hơn nữa còn có hành vi rất tự nhiên như vậy làm anh ta rất chướng mắt, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Hôm nay sao không đi gặp người yêu của anh?”

Không có quan tâm Âu Dương Tư, Quý Hướng Không tự mình uống nước.

Âu Dương Tư là không chịu thôi: “Anh bây giờ là càng ngày càng tự do rồi, không có một chút khái niệm của người ngoài, nếu anh đã là người ngoài thì phải có dáng vẻ của người ngoài!”

“Lo cho bản thân anh đi!” Quý Hướng Không cuối cùng cũng mở miệng.

Nghe thấy lời này là rõ ràng mang theo thuốc súng, Âu Dương Tư bắt đầu nhìn Quý Hướng Không bằng ánh mắt thù hận, hận không thể chém nát anh.

Khi hai người đối đầu, Trần Diễm An đi ra.

Bên dưới mặc quần bò, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp, phần mông căng mẩn.

Nhìn thấy Quý Hướng Không, đôi mắt tuyệt đẹp của cô nhướn lên, sau đó không để ý nữa, ngồi ở trước máy tính, tiếp tục sửa bản vẽ.

Ánh mắt dừng ở bóng lưng của cô, ánh mắt của Quý Hướng Không nhìn cô chằm chằm.

Khiến sau khi Âu Dương Tư nhìn thấy chỉ thấy tức giận, bước nhanh tới, chặn ở giữa hai người: “Nhìn người phụ nữ của người khác như vậy, rất không lịch sự!”

“Ôm con của người khác mãi không buông tay là biết lịch sự sao?” Quý Hướng Không hỏi ngược lại.

“Anh không phải chỉ cung cấp t1nh trùng thôi sao, có gì ghê gớm, còn ra vẻ ở trước mặt tôi, nhưng anh chẳng qua chỉ cung cấp một lần, tôi sau này sẽ cung cấp rất nhiều lần!”

Bầu không khí lần nữa trở nên căng thẳng, tâm trạng của Trần Diễm An không chịu nổi ảnh hưởng, chiếc bút cầm trong tay bụp một cái tùy tiện ném lên bàn: “Còn nói thêm một câu nào nữa thì tất cả cút ra ngoài cho tôi!”

Sau đó, trong phòng của khách sạn hoàn toàn trở nên yên tĩnh, không có tiếng cãi nhau, chỉ có tiếng hít thở.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2041


Chương 2041

Một lát sau, điện thoại đổ chuông, là của Quý Hướng Không.

Người gọi điện là Mộ Dĩnh Nhi, đôi mắt hơi nheo lại, anh nghe máy.

“Có thể làm phiền Quý tổng giúp em tìm mấy chuyên gia chữa trị chân không, em muốn chữa khỏi hẳn chân của mẹ em, chứ không phải giống như bây giờ.” Mộ Dĩnh Nhi nói.

“Tôi sẽ gọi điện cho thư ký, cậu ta sẽ giúp cô lưu ý thông tin ở phương diện này.”

Lúc anh nói chuyện điện thoại, điện thoại của Âu Dương Tư cũng đổ chuông, anh ta nghe máy, không biết đối phương nói những gì, anh ta ôm Huyền Diệp đi ra khỏi phòng.

Trong phòng của khách sạn chỉ còn lại Quý Hướng Không và Trần Diễm An, anh nhìn cô nghiêm túc làm việc, sau đó từ từ mở miệng: “Có cần uống ly nước nóng không?”

“Không cần, nhưng tôi nghĩ giữa chúng ta cần đặt ra quy tắc.”

Trần Diễm An xoay chiếc ghế xoay dưới thân lại, đối mặt với anh.

“Tôi không ngăn cấm anh thăm Huyền Diệp là thật, nhưng anh không thể tới thường xuyên như vậy, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với cuộc sống của tôi, sau này thứ bảy chủ nhân tới, thời gian còn lại đừng tới nữa!”

“Vậy anh ta thì sao?”

Đồng phục của Quý Hướng Không phập phồng, chỉ vào Âu Dương Tư.

“Anh có tư cách gì so bì với anh ấy?”

Trần Diễm An lạnh lùng hỏi ngược lại.

“Nhớ lấy, anh không có tư cách, không có quyền, chuyện anh ấy có thể làm không đồng nghĩa anh có thể làm.”

Câu này như một nhát dao đâm vào tim của Quý Hướng Không, môi của anh mím chặt, nói: “Chuyện anh ta có thể làm không đồng nghĩ anh có thể làm, anh ta có thể làm những gì?”

“Khi tôi đang làm việc luôn không thích người khác làm phiền, anh thay vì ngồi ở đây không có việc gì hết, không bằng đi ở bên cô Mộ đi.”

Trần Diễm An không thèm ngẩng đầu, lạnh lùng nói.

Quý Hướng Không nhìn chằm chằm cô, lời nói trầm thấp, mở miệng nói: “Anh và Mộ Dĩnh Nhi căn bản không có quan hệ gì cả!”

“Lời như này không nên nói với tôi, bởi vì tôi không có hứng thú, không có quan hệ gì cô ta gặp chuyện anh vội như vậy ư, nếu có quan hệ gì thì còn như nào nữa?”

“Anh chỉ là đứng ở lập trường bạn bè mà giúp đỡ cô ta, đúng vậy, anh trước đó là từng nảy sinh thiện cảm đối với cô ta, nhưng chuyện đó đã qua rồi, từ trước đó rất lâu đã chấm dứt rồi.”

“Tôi hình như không phải là gì của anh, chủ đề như này cũng không cần giải thích với tôi.”

Trần Diễm An nhàm chán mà ngáp.

Nghe vậy, Quý Hướng Không không có tiếp tục ngồi trên sô pha nữa, mà đứng dậy, bước tới trước hai bước, đứng ở đằng sau cô, hai tay chống vào vai của cô, xoay người cô lại, hai người bốn mắt nhìn nhau: “Bởi vì anh bây giờ đang theo đuổi em, chuyện này em buộc phải biết rõ.”

Khóe môi của Trần Diễm An nhếch lên, dịch bàn tay chống trên vai cô ra: “Anh tưởng rằng tôi sẽ còn chấp nhận sự theo đuổi của anh sao? Anh không đủ tư cách!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2042


Chương 2042

“Em sẽ không chấp nhận là chuyện của em, nhưng anh vui lòng theo đuổi là chuyện của anh, em quả thật có quyền từ chối, anh cũng có quyền thực hiện, giữa chứng ta không ảnh hưởng tới nhau.”

“Nhưng, anh sẽ gây ra rắc rối đối với cuộc sống của tôi, thậm chí có thể nói là rắc rối rất nghiêm trọng.” Trần Diễm An buông hai tay ra: “Hơn nữa tôi sẽ cảm thấy kinh tởm, đáp án như này đủ chưa?”

Thần sắc của Quý Hướng Không không tốt, u ám, giống như bao trùm một tầng khói đen, lại giống như bị mặc nhuộm.

“Làm ra mà có thần sắc như vậy, đổi một góc độ, nếu tôi lúc đầu nói với anh tôi có thiện cảm với người đàn ông khác, hơn nữa còn muốn kết hôn với anh ta, anh sẽ có phản ứng gì?”

Suy nghĩ một lát, Quý Hướng Không từ từ mở miệng nói: “Anh sẽ nghĩ mọi cách níu giữ em!”

“Aiyo, nhân phẩm ban đầu của Quý tổng tốt như vậy ư, vậy mà cam tâm tình nguyện mọc sừng, nhưng tôi không thể mọc sừng được, Quý tổng khoan dung độ lượng như vậy, chẳng trách nhiều cô gái thích như vậy.” Trần Diễm An khẽ thở dài, biểu cảm trên mặt là sự khinh thường và mỉa mai.

Tục ngữ nói rất hay, đứng nói chuyện không đau eo.

Có phải vì lúc đó người ngoại tình là anh, cho nên hiện nay mới dễ dàng nói ra lời như này.

“Diễm An—”

“Xin hãy gọi tôi là cô Trần!” Trần Diễm An không quan tâm anh nữa, loại tâm trạng bị tổn thương đó, đoán chắc anh mãi mãi sẽ không hiểu được.

Lông mày của Quý Hướng Không nhíu chặt, bàn tay lớn càng vô thức túm chặt cổ tay của cô.

“Diễm An, những chuyện trước kia đều là lỗi của anh, anh nhận sai, nhưng anh hôm nay đứng ở đây có thể thề với em, giữa anh và Mộ Dĩnh Nhi ngoài cái ôm mang tới lễ tiết ra, chưa từng có bất cứ động tác thân mật nào, một chút cũng không có, anh xin thề!”

Trần Diễm An không muốn nghe, hất cổ tay, muốn hất tay của anh ra.

Những chuyện trước đó của anh, cô không hề tò mò.

Không có cách nào, Quý Hướng Không cũng sốt ruột, cúi người, môi trực tiếp hôn lên môi của Trần Diễm An.

Ở trên người cô, anh đã trải nghiệm được cảm giác thất bại tràn trề, cô mắm muối đều không ăn, anh không thể lay động cô, hết cách, anh chỉ có thể chọn chiêu này!

Nhưng ai ngờ, Âu Dương Tư lúc này ôm Huyền Diệp vừa hay đi vào.

Một màn này vừa hay lọt vào mắt của anh ta, sau đó thay thế bằng vẻ phẫn nộ!

Không nói hai lời, trong lòng anh ta còn bế đứa trẻ, cứ như vậy phi một cước tới, trực tiếp đạp vào mông của Quý Hướng Không, trong miệng còn không ngừng mắng chửi: “Thì ra lần trước là không có để anh nhớ lâu!”

Khi Âu Dương Tư đá một cước đó, cùng lúc đầu gối của Trần Diễm An cũng không lưu tình mà lên gối.

Sau đó, Quý Hướng Không ngã ra sô pha.

“Cái đồ không biết xấu hổ! Tôi mới không có ở đây thì anh muốn chiếm chỗ rồi! Thật sự khiến anh đoạn tử tuyệt tôn mà!” Âu Dương Tư vẫn đang mắng mỏ.

Quý Hướng Không ngồi dậy, trên gương mặt đẹp trai hiện vẻ đau đớn, nhưng đang đè nén, làm như rất nhẹ.

“Có điều đoán chắc anh phải thất vọng rồi, con trai có, cháu đương nhiên cũng sẽ có, đoạn tử tuyệt tôn, ha ha, đó tuyệt đối sẽ không phải tôi, cẩn thận đối tượng sẽ biến thành anh…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2043


Chương 2043

Vừa nghe vậy thì Âu Dương Tư đã nổi giận, xoay người nhìn sang Trần Diễm An, môi nhếch lên, mở miệng nói: “Em nếu khiến anh ta không thể đoạn tử tuyệt tôn, vậy thuận tiện cũng thỏa mãn anh đi, anh cũng không muốn đoạn tử tuyệt tôn!”

Trần Diễm An nheo mắt liếc nhìn anh ta, sau đó nói với Quý Hướng Không: “Ra ngoài.”

“Không thể nào, anh đang theo đuổi em, cũng đang thăm con trai của anh!” Quý Hướng Không đã quyết không rời đi.

“Theo đuổi sao? Anh có biết cái gì gọi là thứ tự trước sau không? Có một lần thì sẽ lần hai lần ba, trước đây ngoại tình, về sau cũng sẽ càng tùy tiện hơn, anh sớm đã không có độ đáng tin nữa, còn nói theo đuổi, không cảm thấy vẻ mặt sao?”

Thần sắc của anh rất kiên quyết: “Tôi sẽ không! Sai lầm của tôi sẽ chỉ sai một lần, sẽ không có lần thứ hai!”

“Đi chứng minh với vợ tương lai của anh đi, bây giờ có ba giây, anh có thể dùng hai chân của mình đi ra khỏi phòng, nếu vẫn đứng bất động, vậy thì bảo vệ của khách sạn sẽ mời anh ra ngoài!”

Cuối cùng, Quý Hướng Không là bị bảo vệ của khách sạn mời ra ngoài!

Mặt của anh đen xì, đen giống như đít nồi, ai kêu đây không phải là khách sạn của nhà mình chứ!

Không lâu sau, thư ký gọi điện tới, nói những cổ đông của công ty yêu cầu chọn lại tổng giám đốc mới.

Quý Hướng Không đã chia hết số cổ phần dưới tên mình, cho nên anh ở Quý Thị chẳng qua chỉ là một tổng giám đốc hữu danh vô thực mà thôi, bây giờ ban quản trị muốn chọn tổng giám đốc mới, anh đương nhiên không có quyền tổ chức.

Lạnh nhạt đáp lại, anh ném lại một câu tùy bọn họ, sau đó cúp máy.

Lúc đầu khi thêm điều khoản này vào trong đơn thỏa thuận ly hôn, trường hợp như hiện nay anh đã từng nghĩ tới.

Khi Mộ Dĩnh Nhi nhận được điện thoại do thư ký gọi tới, cơ thể chấn động.

Cô ta không ngờ, cổ phần trong tay Quý tổng vậy mà chia hết toàn bộ rồi.

Vậy nói như thế, anh bây giờ không chỉ không có cổ phần, ở công ty bất cứ quyền lợi gì cũng không còn.

Nghĩ tới đây, cô ta lập tức gọi điện cho Giang Uyển Đình, hỏi chuyện cổ phần, bà ta đã nói thật, cổ phần là cho Trần Diễm An, Huyền Diệp và bà ta.

Nghe vậy, Mộ Dĩnh Nhi rất lạnh lòng, giống như từng tầng hàn băng bao trùm lấy tim của cô ta.

60% cổ phần!

Anh vậy mà cho Trần Diễm An 60% cổ phần, anh biết như vậy có ý nghĩa gì không?

Sau đó, cô ta bắt xe tới nhà họ Quý.

Giang Uyển Đình chỉ lên tầng, Mộ Dĩnh Nhi gật đầu, sau đó nhẹ bước từ từ đi lên.

Quý Hướng Không mới từ phòng tắm bước ra, ở eo tùy ý quấn khăn tắm, vẫn đang lau nước trên tóc, lạnh nhạt nói: “Cô tới đây làm gì?”

“Ban quản trị của công ty muốn chọn tổng giám đốc mới nhậm chức.” Mộ Dĩnh Nhi nói.

“Ừ, tôi biết, trợ lý thư ký có gọi điện…” Vẻ mặt của anh không hề dao động, rất bình thản.

“Tại sao? Tại sao cho Trần Diễm An hết 60% cổ phần trong tay mình? Anh có biết điều này bất công với mình cỡ nào không?”

Cảm xúc của Mộ Dĩnh Nhi có chút kịch liệt: “Lúc đầu anh không có ngoại… tình, cũng là sau khi cô ta đề xuất muốn ly hôn hai chúng ta mới xác định quan hệ yêu đương, cho dù muốn cho cô ta tài sản, chia một nửa đã đủ rồi, tại sao muốn cho cô ta nhiều như này chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2044


Chương 2044

“Cô đang chất vấn tôi ư?” Quý Hướng Không ngẩng đầu lên.

Ngẩng đầu, nước mắt của Mộ Dĩnh Nhi trực trào ở trong mắt.

“Em không có, em chỉ là cảm thấy bất công, không xứng đáng thay cho anh mà thôi!”

“Quý Thị là anh khi trẻ đã bắt đầu tiếp quản, có thể đi tới ngày hôm nay là không dễ dàng, nó hiện nay huy hoàng như vậy, lại phải chuyển giao vào tay của người khác, em cảm thấy xót cho anh!”

Quý Hướng Không lạnh nhạt để khăn lông sang một bên, sau đó cầm áo sơ mi lên, mặc ở trước mặt Mộ Dĩnh Nhi: “Đây là tôi nợ cô ấy, đương nhiên phải đù đắp, không nghĩ được cách khác, điều này đối với tôi mà nói là cách không tệ.”

“Vậy cô ta thì sao? Cô ta có biết ban quản trị của công ty muốn chọn lại tổng giám đốc không?”

Mộ Dĩnh Nhi vẫn không chịu nổi: “Cô ta thật sự yêu anh không? Nếu cô ta thật sự yêu anh tới tận xương tủy, vậy thì sẽ không nhìn công ty Quý Thị thay tên đổi họ!”

“Đây là công ty mà anh đánh đổi biết bao vất vả và cố gắng để đổi lại, cô ta lỡ nhìn nó bị hủy hoại sao? Hơn nữa còn là vì cô ta mà bị hủy hoại!”

“Đó là chuyện của cô ấy, điều tôi có thể làm chính là cho cô ấy số cổ phần đó, chỉ cần có thể níu giữ cô ấy, có thể bù đắp cho cô ấy, tôi không hề thấy tiếc.”

Quý Hướng Không nói: “Tiền bạc là vật ngoài thân, Quý Thị cho dù thật sự thay tên đổi họ, tôi cũng sẽ không oán hận cô ấy.”

Mộ Dĩnh Nhi lắc đầu: “Quý Thị đại biểu cái gì, anh bây giờ cũng đã không xót, nếu cô ta yêu anh thì sẽ xót anh, nếu không yêu anh, sẽ chỉ thờ ơ.”

“Nếu lần này cô ấy thờ ơ, nhìn Quý Thị bị thôn tính, anh định đối đãi với cô ta như nào?”

Cô ta đang thăm dò suy nghĩ thật sự trong lòng anh, anh liệu có nguội lạnh với Trần Diễm An, từ đó chết tâm hay không?

Dù sao, Quý Thị là công ty lớn số 1 số 2 của thành phố S, Quý Hướng Không trực tiếp có thể lỡ để Trần Diễm An tùy ý phá hủy, nhường Quý Thị cho người khác sao?

Bước tới, hai tay của cô bỗng ôm chặt eo của anh, gò má dán vào chiếc sơ mi láng mịn: “Cô ta không xót, em xót anh, cô ta không để tâm, em lại để tâm…”

Là thật sự xót, vì một người phụ nữ, thật sự vứt bỏ công ty bản thân vất vả xây dựng nhiều năm hay sao?

“Em muốn giúp anh, em muốn giúp anh giữ lại cổ phần, muốn để anh vẫn ngồi ở vị trí tổng giám đốc của Quý Thị, em không thể để bọn họ đối xử với anh như vậy, công ty là một tay anh xây dựng lên!”

Cô ta ôm rất chặt, không chịu buông tay.

Quý Hướng Không đang nghe.

Không thể phủ nhận, lời như này đối với bất cứ người đàn ông nào đều sẽ có vài phần dịu dàng, cũng không nổi giận được.

Trong lặng lẽ, anh tách tay ôm eo mình của Mộ Dĩnh Nhi ra, giọng điệu vẫn tính là ôn hòa, mang theo vài phần hòa nhã.

“Đây là chuyện của bản thân tôi, cũng là quyết định tôi đưa ra, không liên quan tới cô, vậy nên cô không cần nhọc lòng nhiều như vậy, tôi cam tâm tình nguyện, cô chỉ cần cố gắng làm tốt công việc trong bổn phận của cô, còn nữa nhớ định nghĩa quan hệ giữa chúng ta.”

“Công ty không cần nữa sao? Cố gắng nhiều như vậy cũng không cần nữa sao?”

Trong lòng Mộ Dĩnh Nhi dấy lên sự thất vọng và không cam tâm mãnh liệt: “Vậy thì bắt đầu từ bấy giờ, bất luận em làm chuyện gì đều không liên quan tới anh, đều là chuyện của bản thân em.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2045


Chương 2045

Quý Hướng Không đang cài cúc áo sơ mi: “Không cần làm chuyện tốn công vô ích.”

“Không thể, em không thể nhìn anh như vậy.”

Thái độ của Mộ Dĩnh Nhi rất kiên quyết, sau đó mở miệng nói với Quý Hướng Không: “Tổng giám đốc, mượn điện thoại của anh một chút, khi em tới quên sạc pin, bây giờ điện thoại tự động sập nguồn, không thể mở máu, nhưng bây giờ có việc dùng gấp…”

Đôi mắt hơi dao động, không nói gì, Quý Hướng Không cầm điện thoại, đưa cho cô ta.

Cô ta nhướn mày, ngón tay nhanh chóng lục danh bạ, tốc độ lướt rất nhanh.

Chỉ nháy mắt, Mộ Dĩnh Nhi đã tìm được Trần Diễm An.

Bởi vì cho dù đã ly hôn, nhưng tên trong danh bạ của Trần Diễm An vẫn là vợ, ghi chú tên rõ ràng chưa từng thay đổi.

Ấn số điện thoại, cô ta gọi điện.

Lúc đầu, đối phương không nghe máy, âm thanh truyền tới là đang gọi, không nghe.

Nhưng Mộ Dĩnh Nhi không chịu thôi, tiếp tục gọi.

Cuối cùng, lần này đã gọi được, nhưng giọng điệu của Trần Diễm An rất không tốt, thậm chí có thể nói là bực bội: “Không phải đã cảnh cáo anh, không có chuyện gì đừng gọi điện cho tôi rồi sao, lẽ nào anh bây giờ ngay cả tiếng người cũng nghe không hiểu sao?”

Mộ Dĩnh Nhi mở loa ngoài, cho nên âm thanh rất lớn, Quý Hướng Không đứng ở bên cạnh cũng có thể nghe rõ, anh bây giờ mới biết, Mộ Dĩnh Nhi vậy lại gọi điện cho cô!

“Cô Trần, là tôi…” Mộ Dĩnh Nhi mở miệng nói: “Tôi có một chuyện muốn nói với cô, rất quan trọng.”

Giọng nói của Trần Diễm An rất lạnh lùng: “Cô sẽ có chuyện gì muốn nói với tôi?”

“Là như này…”

Mộ Dĩnh Nhi nhịn cáu, cũng không để tâm sự thái độ lạnh lùng và khinh thường đó của Trần Diễm An, tiếp tục mở miệng: “Các cổ đông trong khoảng thời gian này của công ty muốn mở cuộc họp, chọn lại tổng giám đốc của Quý Thị, cho nên cô có thể giúp Quý tổng một tay không?”

“Giúp anh ta sao? Tôi tại sao phải giúp anh ta? Lúc đầu khi anh ta cố chấp muốn cho tôi cổ phần, tình hình như này anh ta chắc chắn dự liệu được, là anh tạo thành loại cục diện như này, tôi giúp anh ta, ha ha, tôi là chưa tỉnh ngủ à?”

Khi Trần Diễm An nghe thấy giọng nói của Mộ Dĩnh Nhi thì tràn ngập sự chế giễu lạnh lùng.

“Lẽ nào cô nhẫn tâm nhìn anh ấy như vậy, Quý Thị anh ấy đã dùng biết bao tâm huyết, nếu cô trước đây yêu anh ấy sâu đậm, bây giờ sao lại tuyệt tình như vậy?”

“Giống như những gì cô nói, tôi trước kia yêu anh ta, đâu phải bây giờ, nếu là trước đây tôi ngược lại sẽ giúp anh ta, còn bây giờ, anh ta lụi bại cũng không liên quan tới tôi, nghe hiểu rồi chứ? Trần Diễm An tôi luôn tàn nhẫn, hết cách rồi.”

Mộ Dĩnh Nhi vô thức nhìn sang Quý Hướng Không, đôi mắt của anh u ám, thâm trầm.

“Cuộc điện thoại này là ai kêu cô gọi, bản thân cô, hay là Quý Hướng Không?” Trần Diễm An tiếp tục ép hỏi.

“Không liên quan tới Quý tổng, là tự tôi nhân lúc anh ấy không có mặt, lén dùng điện thoại của anh ấy để gọi.”

“Xem ra quan hệ của hai người thật sự không cạn, vậy thì cô thuận tiện nói với anh ta một tiếng, cổ phần để ở chỗ tôi đừng hòng nghĩ tới, tôi sẽ không trả cho anh ta, sống hay chết là chuyện của anh ta, hiểu chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2046


Chương 2046

Vừa dứt lời, Trần Diễm An đã cúp máy, không nói thêm câu nào với cô ta nữa.

Có hơi sững sờ, Mộ Dĩnh Nhi sau đó nhìn sang Quý Hướng Không: “Tổng giám đốc, cô ta căn bản không yêu anh, nếu cô từng yêu anh, tuyệt đối sẽ không tuyệt tình với anh như vậy.”

Thần sắc của Quý Hướng Không vẫn rất u ám, anh nhíu mày: “Ai cho cô tự ý chủ trương gọi điện cho cô ấy?”

“Em…”

Mộ Dĩnh Nhi bị thần sắc này của anh làm tổn thương.

Hơi nhắm mắt lại, cô ta sau khi điều chỉnh tâm trạng và hô hấp, tiếp tục nói: “Em vẫn một câu nói đó, cô ta không xót anh, em xót anh, cô ta không chịu giúp anh, em giúp anh! Em không muốn thấy anh bị những cổ đông của công ty cười nhạo, chế giễu như hiện nay, bọn họ không có tư cách và quyền lực, em đi trước.”

Xoay người, cô ta đi thẳng ra ngoài, bàn tay buông thõng siết chặt lại.

Quý Hướng Không không đi tới, cũng không gọi cô ta, mà đứng tại chỗ, trầm mặc nhìn điện thoại.

Trước mắt anh bây giờ vẫn có thể hiện ra những lời nói lạnh lùng tuyệt tình của cô…

Cúp máy, Trần Diễm An ôm Huyền Diệp, cho cậu bé uống sữa, lúc này truyền ra tiếng gõ cửa, đi đi tới, mở cửa ra.

Người đứng ngoài phòng là Quý Hướng Không, không phải là Âu Dương Tư…

Ánh mắt sâu thẳm của Quý Hướng Không nhìn chằm chằm cô, chỉ nhìn giây lát, sau đó vẫy tay về phía sau…

Có vài người xách quần áo, có vài người cầm bỉm, còn có vài người cầm đồ mà trẻ con có thể sẽ dùng tới, đầy ụ.

Trần Diễm An ôm Huyền Diệp đứng ở cửa phòng, cứ như vậy nhìn tất cả số đồ được xách vào trong phòng.

Sao đột nhiên lại mua nhiều đồ như vậy rồi đưa tới đây?

Mắt khẽ đảo, ánh mắt của Trần Diễm An như có suy tư dừng trên người Quý Hướng Không, nhìn chằm chằm anh, giống như muốn nhìn xuyên cả người của anh.

Quý Hướng Không cứ luôn chỉ huy những người đó, không có để ý cô.

Cô đang nghĩ, đột nhiên có những hành vi này, lẽ nào là vì chuyện cổ phần?

Trần Diễm An vừa nghĩ như vậy, trong lòng sinh ra hàn ý, nhếch khóe môi, sinh ra sự mỉa mai khó tả.

Rất nhanh, tất cả đồ đạc đã được sắp xong, những người đó lui ra ngoài.

Không có để ý anh, càng không có liếc nhìn anh, Trần Diễm An dứt khoát coi anh như không khí.

Cô đang đợi, đợi anh tự mở miệng.

Cô bây giờ ngược lại muốn xem thử, xem anh nói kiểu gì, dùng biểu cảm gì để đòi lại số cổ phần kia, nói thật, cô thật sự rất tò mò!

Trong căn phòng rộng rãi, giữa hai người không có nói chuyện, cái phiêu du trong không khí chỉ có tiếng hít thở của ba người.

Không lâu sau, Spoll gọi điện tới, nói hình vẽ đều đã thiết kế rất ổn, anh ta gửi vào mail của cô, còn có vài chỗ cần sửa, bảo cô sửa lại thử.

Trần Diễm An gật đầu đáp lại, một tay ôm Huyền Diệp, tay kia cầm chuột, Quý Hướng Không đứng ở một bên nhìn không nổi nữa, anh đi tới, ôm Huyền Diệp vào trong lòng.

Nhướn mày, cô ngồi xuống ghế, sau đó ấn mở mail, xem rồi sửa tiếp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2047


Chương 2047

Thời gian dần trôi qua, ngoài tiếng click chuột thỉnh thoảng vang lên thì không còn gì khác.

Đợi tới khi tất cả lượng công việc làm xong, Trần Diễm An há miệng ngáp, vừa vặn eo vừa duỗi người, sớm đã quên sạch Quý Hướng Không còn ngồi trong phòng.

Ngẩng đầu nhìn thời gian, bây giờ đã là 3 tiếng sau, cô đứng dậy định đi ăn chút gì đó, vừa quay đầu thì nhìn thấy Quý Hướng Không vẫn ngồi ở trên sô pha dỗ Huyền Diệp.

Xem ra sự kiên nhẫn của anh không nhỏ, nếu đã có kiên nhẫn lớn như vậy, bây giờ cũng có thể chống đỡ không nói, vậy thì để anh tiếp tục nhẫn nại tiếp đi.

Cô không ra ngoài ăn mà thái một ít trái cây, hâm nóng một ly sữa, vừa lúc Âu Dương Tư gọi tới hỏi cô muốn ăn gì, khi về sẽ mang cho cô.

Nghe thấy lời này, Trần Diễm An như được tiếp thêm sức lực, cô đổ sữa đi, nói là muốn đi ăn bún qua cầu, cô đang rất muốn ăn món này.

Sau khi cúp điện thoại, cô tiếp tục loay hoay với thứ trên máy tính, có tiếng bước chân vang lên, khi cô đưa đuôi mắt nhìn qua thì đã chẳng thấy bóng dáng Quý Hướng Không đâu nữa.

Trần Diễm An không để ý nhiều, quay người lại, cô dự đoán chắc chắn anh sẽ không bế Huyền Diệp đi xa.

Quả nhiên một lát sau lại có tiếng bước chân vang lên, Quý Hướng Không đi tới, cầm đồ trong tay, tiến lên hai bước rồi đưa cho Trần Diễm An: “Này.”

“Cái gì vậy?” Trần Diễm An thản nhiên thay đổi tư thế, nhàn nhạt nhìn anh.

“Bún qua cầu.” Quý Hướng Không đáp: “Nhưng anh bảo họ đóng gói nguyên liệu riêng nên em cần phải nấu qua lần nữa.”

Trần Diễm An không trả lời, anh mắt sắc bén nhìn thẳng vào anh, vì cổ phần, anh thật sự đã hạ mình rất thấp, nhưng nghĩ tới có ngày hôm nay, tại sao ban đầu lại cứ phải giả vờ hào phóng chứ? Cảm giác bê đá tự đập chân mình thế nào?

Nhưng cô không quan tâm, ngón tay mảnh khảnh tuỳ ý cầm lấy túi bóng, cô đi vào bếp, đến khi đi ra đã bưng theo một bát bún qua cầu thơm phức.

Giăm bông, đậu phụ, rau thơm đều là những thứ ngày thường cô thích ăn.

Cô nghĩ, đứng ở góc độ lòng tự tôn của một người đàn ông, Quý Hướng Không lên tiếng mua những thứ này cho cô chắc hẳn rất khó xử, cũng rất tổn thương đến khí khái đàn ông.

Chắc chắn anh sẽ nói một cách dịu dàng, uyển chuyển, cô sẽ chờ xem.

Khi Trần Diễm An ăn bún thì Quý Hướng Không bế Huyền Diệp tới, đứa bé rất ngoan, từ đầu đến cuối vẫn luôn ngủ trong tay anh.

Giữa hai người vẫn luôn không có sự giao tiếp.

Sáu giờ chiều, ngoài trời mưa rất to, cơn mưa như trút nước.

Thời tiết năm nay hơi lạ, rất ít tuyết, phần lớn thời gian đều là mưa.

Trong khoảng thời gian này, Trần Diễm An lại nghe điện thoại, là lời mời dự tiệc tám giờ tối bắt đầu và cô không thể không đi.

Cô về phòng thay một chiếc quần da, áo trên cũng thay thành áo khoác da màu đen, bên trong là lông cừu màu trắng, vẻ đẹp của cô mang theo khí phách anh hùng khó nói thành lời.

Trần Diễm An tới gần ghế sofa, bế Huyền Diệp từ trong vòng tay Quý Hướng Không, cầm thẻ phòng rồi đi ra ngoài.

Khi nãy cô có điện thoại, Quý Hướng Không cũng đã nghe rõ, anh biết cô phải đi dự tiệc nên cũng đứng dậy định rời đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2048


Chương 2048

Sau khi đóng cửa phòng khách sạn, anh vẫn không nói gì.

Nhưng vòng cung lạnh lùng bên khoé môi Trần Diễm An lại càng lớn hơn, cô không ngờ anh lại thật sự có thể bình tĩnh được.

Trần Diễm An dựa vào tường, bế Huyền Diệp trong tay, nhìn chằm chằm bóng lưng anh: “Có phải anh có lời gì muốn nói với tôi không?”

Quý Hướng Không đứng lại, nhíu mày nghi hoặc, không hiểu cô đang chỉ điều gì.

“Anh muốn tiếp tục giả vờ hay chờ tôi vạch rõ?”

Trần Diễm An nói tiếp: “Hôm nay anh làm bao nhiêu việc như vậy có phải có ý gì khác không? Đã chịu đựng lâu như vậy rồi, thôi thì cứ nói ra đi, đỡ phải sinh ra vấn đề khác, sớm muộn gì cũng phải nói mà, đúng không?”

Quý Hướng Không cau mày, cẩn thận lắng nghe lời cô nói, sau đó anh chợt nghĩ thông suốt điều gì bèn bảo: “Em nghĩ anh làm vậy vì cổ phần?”

“Cuối cùng cũng nói ra rồi, cảm giác kìm nén rất khó chịu…” Trần Diễm An cười, nhưng nụ cười ấy lại lạnh lẽo.

Cuối cùng, trên đôi mày đang cau lại của Quý Hướng Không cũng dần hiện lên ý lạnh.

“Trong mắt em, Quý Hướng Không anh là người đàn ông như vậy à? Nếu đã trao cổ phần cho em thì đương nhiên nó là của em rồi.”

“Cho dù Quý Hướng Không anh có khó khăn thế nào đi nữa cũng sẽ không làm chuyện như vậy, anh cứ nghĩ là em hiểu anh, nhưng bây giờ xem ra không phải như vậy, ban đầu khi chuyển cổ phần cho em, anh đã nghĩ tới cảnh tượng này…”

Anh nói xong thì không muốn nói thêm gì nữa, quay người thẳng thừng bước đi.

“Em thật sự nghĩ anh là người như vậy sao?”

Anh nắm lấy vai Trần Diễm An, ánh mắt như mũi tên sắc bén sắp bắn vào mắt cô.

Trần Diễm An không né tránh, mà Quý Hướng Không đột nhiên cười trào phúng, không dừng lại nữa, quay người đi luôn.

Anh làm bao nhiêu điều như vậy nhưng cô lại cho rằng anh muốn giở trò xấu với cô, muốn dùng cách này để đổi lấy sự tin tưởng của cô, đoạt lấy cổ phần của cô.

Lòng anh có thể không nguội lạnh được sao?

Nhìn bóng lưng của anh, hai mắt Trần Diễm An chuyển động, cô bế Huyền Diệp chặt hơn, nhìn anh biến mất trong tầm mắt…

Hiểu ư?

Trước đây cô luôn cho rằng mình hiểu anh rõ nhất, anh yêu cô thật lòng, say đắm, dường như dù thế nào cũng có thể đi đến cuối cùng, nhưng anh lại lừa dối cô!

Lúc đó cô đã tự cho rằng mình hiểu rõ anh nhất, nhưng kết quả thì sao?

Quý Hướng Không đến quán bar, tâm trạng không tốt, anh muốn uống rượu giải sầu.

Không lâu sau, chuông điện thoại vang lên, là mẹ của Mộ Dĩnh Nhi: “Tổng Giám đốc  Quý, Dĩnh Nhi có ở cùng cậu không? Muộn thế này rồi con bé vẫn chưa về, bên ngoài lại đang mưa lớn.”

“Không…”

Anh nhàn nhạt đáp, cảm xúc không dao động.

“Vậy có thể làm phiền Tổng Giám đốc  Quý tìm giúp tôi không? Buổi trưa con bé về một lần, nói với tôi là muốn làm giúp cậu gì đó rồi ra ngoài luôn, đến giờ vẫn chưa về.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom